- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
Tôi Sống Trong Thế Giới Mang Tên Cậu
Chương 20
Chương 20
"Hửm, em vẫn chưa ngủ à" Gia Quân vừa từ ngoài bước vào, thấy Tạ Thiên vẫn đang trong bếp làm gì đó thì hỏi."
Dạ, em đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho ngày mai thôi.
Mà lúc nãy ai nhấn chuông vậy ạ?"
Tạ Thiên trên tay cầm hai cốc sữa nóng hổi đi ra phòng khách đưa cho anh ta một ly.
"Em vừa hâm nóng lại, anh uống đi""Cảm ơn em" Gia Quân nhận lấy cốc sữa từ tay anh, "chỉ là một tên nhóc phiền phức qua xin trứng ấy mà."
Gia Quân tủm tỉm cười.Tạ Thiên nhìn anh ta vừa nói vừa cười trong lòng cũng yên tâm phần nào, "Anh uống xong thì ngủ sớm đi nhé, em đem sữa lên cho cậu ấy."
"Ừ, ngủ ngon nhé" Gia Quân nói."
Anh ngủ ngon" nói rồi, Tạ Thiên khom lưng nhấc cả người dậy cất bước đi lên lầu.Sau khi Tạ Thiên về phòng, Gia Quân ngồi chăm chú nhìn ly sữa một lát, quyết định lấy điện thoại ra chụp hình ly sữa rồi đăng lên Facebook với trạng thái công khai và ghi captions "Một ly sữa nóng, một câu chuyện dài."
Bài viết vừa được đăng lên chưa đầy hai phút thì đã có người vào like và thả haha, học sinh trong lớp có kết bạn cũng vào thả tim với bình luận trong bài viết của Gia Quân.Gái đẹp A1: Sữa rất tốt cho sức khỏe đấy nhé.Tui đẹp nhất: Một ly sữa mà cũng có thể viết ra một câu chuyện dài sao?!Duy Anh làm mấy em khối dưới gục ngã: Đại ca tui bữa nay thất tình rồi bà con ơi!!!Đừng làm phiền: Sữa ngon.HB sad boy: Ha ha ha [Mặt cười]Mèo nhỏ đang gọi cậu: [Mặt cười]Thầy thể dục bụng bia: Không sao, chuyện buồn rồi cũng sẽ qua thôi!!Có rất nhiều bình luận, không thể nào đọc hết được, Gia Quân vừa thoát ra khỏi trang thì có thông báo "HB sad boy vừa gửi lời mời kết bạn."
Sau cái thông báo kết bạn là hai đoạn tin nhắn được gửi đến bên Messenger.Anh ta không vào xem liền, ngồi uống một hơi hết ly sữa, Gia Quân đem đi rửa, rửa xong thì tắt hết đèn rồi về phòng mình.Gia Quân vừa vào phòng đóng cửa thì lại nhận được bốn tin nhắn từ Messenger, anh ta thừa biết người nhắn là ai nên cũng không có ý định phản hồi bên kia.Nhưng đầu bên kia không nhận được tin phản hồi thì liên tục nhắn, điện thoại Gia Quân cứ réo không ngừng, nếu để như vậy mãi thì có điện thoại anh ta sẽ nổ luôn mất."
Phiền chết đi được" Gia Quân nhíu mày.Đột nhiên anh ta nhận được tin nhắn từ Tạ Thiên, Gia Quân bấm vào khung đoạn chat.——Anh ngủ chưa?
Chưa ngủ thì anh mau trả lời tin nhắn cậu ta đi, cậu ta phiền chết đi được.Gia Quân đọc tới chữ "cậu ta" là biết tên phiền toái nào rồi, anh ta bấm soạn vài câu chữ rồi nhấn gửi đi.——Ừ, anh biết rồi.Gia Quân thoát khỏi ra khung chat trở lại màn hình chính, đắng đo một hồi thì vẫn quyết định bấm vào khung chat của cái tên phiền phức, những đoạn tin nhắn vừa gửi chỉ toàn hai câu "rep em" lặp lại một chục tin, anh kéo xuống đọc vài đoạn lúc đầu.——Hề lô, là em nè.——Đồng ý kết bạn với em đi.——Nèeeeeee!!——Đâu rồi, mau đồng ý kết bạn đi!!!——[Tức giận]——Chưa uống sữa xong nữa à?Những tin nhắn sau chỉ toàn là icon tức giận, Gia Quân lại nhận được một tin nhắn mới từ hắn.——đọc được rồi thì mau đồng ý đi [bùng nổ]Anh ta chỉ đành bất lực đồng ý, đồng ý xong rồi thì tắt thông báo đi ngủ."
Ai rảnh đâu mà trả lời trẻ trâu chứ"···Sáng hôm sau là thứ bảy chính là ngày sinh hoạt cuối tuần, Tạ Thiên vẫn dậy sớm như mỗi ngày, nhưng hôm nay lại có người dậy sớm hơn cả anh."
Dậy rồi sao, Minh Anh còn ngủ hả" Chính là Gia Quân, không biết anh ta thức từ bao giờ, thế nhưng bữa sáng đã được chuẩn bị xong hết."
À dạ, mà anh dậy sớm quá vậy, với sao không để em làm cho, anh cứ ngủ thêm cũng được."
Tạ Thiên hơi đơ ra một chút."
Không sao, vậy nhờ em lên gọi em ấy dậy nhé, dậy đánh răng rửa thôi khoan hẳn thay đồng phục, đồ thì thay lúc nào cũng được nhưng mà cơm phải ăn nóng mới ngon."
Gia Quân đứng trong bếp nói một loạt không ngừng.Tạ Thiên cũng nghe lời, lên phòng gọi cậu dậy."
Cốc cốc cốc""Minh Anh, tôi biết cậu thức rồi, anh Quân bảo cậu lát nữa hẳn thay đồ, nói cậu đánh răng rồi xuống ăn cơm khi còn nóng" Tạ Thiên đứng bên ngoài cửa nói vọng vào bên trong.Cạch!Cánh cửa đột ngột mở ra từ phía bên trong, là Minh Anh.
Cậu bước ra cùng bộ đồ ngủ dài tay in hình chú mèo đen đang mặc trên người, cậu còn đội một cái băng đô tai...mèo?Cậu đột nhiên bước ra khiến Tạ Thiên mất hồn mấy giây, có lẽ vì quá bất ngờ với bộ đồ ngủ và băng đô của cậu nên đến khi Minh Anh đã xuống lầu trước anh mới sực tỉnh.Thình thịch thình thịch thình thịch.Là tiếng tim đập liên hồi của Tạ Thiên.[G-gì vậy, sao tự nhiên tim mình đập nhanh quá vậy, chẳng lẽ... là do cậu ấy?]Tạ Thiên cố lấy lại bình tĩnh rồi mới đi xuống lầu, lúc xuống Minh Anh và Gia Quân đã ngồi vào bàn, chỉ còn mỗi Tạ Thiên."
Em làm gì ở trển lâu thế, Minh Anh xuống rồi mà vẫn chưa thấy em xuống, anh còn định lên xem thử đây" Gia Quân đặt chén cơm đầy ắp trước mặt anh, nói.
"Thôi mau ăn đi, Minh Anh thấy cháo anh nấu có vừa miệng em không" anh ta hết nói chuyện với Tạ Thiên thì quay qua hỏi Minh Anh."
Ngon lắm ạ" Minh Anh đáp."
Vậy ăn nhiều vào, ăn kèm cá kho nữa nè" Gia Quân gấp một miếng cá vào chén cháo của cậu."
Cảm ơn anh""Thiên cũng ăn đi em, anh nấu nhiều lắm."
"Dạ, cứ để đó đi anh"···"Hai đứa lên trường trước đi, buổi chiều anh mới có tiết.
" Gia Quân vừa rửa chén bát vừa nói với Minh Anh và Tạ Thiên đang chuẩn bị đi học."
Ấy mém quên, đồ ăn trưa của hai đứa nè, Cháo chà bông của Minh Anh, cơm chiên Dương Châu của Tạ Thiên."
Anh ta chạy ra đưa cho họ hai hộp đồ ăn trưa đã chuẩn bị từ trước đó, căn dặn thêm vài câu, "Nhớ ăn á nha, học nguyên ngày thì cũng phải ăn, đừng có bỏ bữa."
"Dạ, vậy tụi em đi nha."
Tạ Thiên nhận lấy đồ ăn trưa, rồi cùng Minh Anh đến trường.Hôm nay trời không mưa nữa mà thay vào đó là những ánh nắng ấm áp chiếu rọi xuống đường."..."
"Hôm nay...trời đẹp nhỉ" Đột nhiên Minh Anh cất tiếng hỏi."
À ừ, đ-đẹp thật" Anh có hơi ngạc nhiên khi cậu chủ động bắt chuyện trước.Một bầu không khí ngượng ngùng và hơi ngột ngạt đột ngột xuất hiện giữa Minh Anh và Tạ Thiên.
Đáng lẽ chuyện này hết sức bình thường với hai người, ấy vậy không hiểu sao bữa nay lại không còn cảm giác bình thường như mỗi ngày nữa."
Ủa, đó là..."
Tạ Thiên khó hiểu.Họ vừa tới cổng trường thì bắt gặp một cảnh tượng kinh khủng, có thể gọi là gây án mạng luôn."
Tổ tiên nhà mày, dám nhân lúc tao không để ý mà ăn chùa hả!"
"Chị...chị Nhi tha em, em sẽ còn lần sau nữa."
"Á à, còn dám lần sau, chán sống rồi chứ gì."
"Áaaaaa, nghẹt thở thả...ra coi con này, mày là trâu...hay bò mà mạnh thế."
Tạ Thiên: "..."
Minh Anh: ".."
Mọi người gần đó: "..."
Chính là Nguyệt Nhi và Duy Anh, không biết vì chuyện gì mà cô nàng lại kẹp cổ Duy Anh đến xanh mặt, nếu không phải có thầy cô trong trường ra can ngăn thì chắc sẽ có án mạng thật rồi.Thầy cô ra ngăn mà Nguyệt Nhi vẫn thoát ra được và vồ tới kẹp cổ cậu ta tới tấp."
Thầy ơi cô ơi, cứu...em với, em sắp tèo rồi" Duy Anh thảm thiết cầu cứu, nhưng vô dụng.
Thầy cô cũng không tách cô nàng ra được, rút kinh nghiệm, không nên đụng vào đồ gì của con gái nếu chưa được cho phép."
Gào cái gì mà gào, tổ tiên cả dòng họ nhà mày, dám ăn chùa của bà!!!"