Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Tối Cường Hệ Thống

Tối Cường Hệ Thống
Chương 594: Nuốt Lấy


Người dịch: ToànBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Ngươi, cái tên súc sinh này.

Tà Minh Thái Tử ở trước mặt Cổ Tộc Chí Cao, bỏ qua tất cả thể di, thế nhưng hắn không nghĩ đến cái tên Nhân tộc Đại Đế này lại kéo hắn xuống nước.

Dưới lực lượng vô cùng vô tận của Đại Phàm Ca, Tà Minh Thái Tử phát phát hiện thân thể của hắn đã không nghe theo hắn nữa.

Trong lúc đó, hít vào vô số sương mù.

Từng con từng con Cự Long màu hồng uốn lượn, vờn quanh tâm trí hắn, phá hủy cắn xé hắn.

- Đây rốt cuộc là cái gì, Cổ Tộc Chí Cao... ta A! A! A!

Giờ khắc này, Tà Minh Thái Tử hoàn toàn điên cuồng rồi, vẻ mặt đỏ chót, trong tròng mắt lập loè d*c v*ng.

Thân hình Lâm Phàm liên tục lóe lên, Chỉ Xích Thiên Nhai phát huy đến cực hạn.

- Chí Cao ngươi nên cẩn thận rồi, huynh đệ của ta đã tức giận.

Thân hình Lâm Phàm biến mất trong đất trời, chỉ để lại lời nói vờn quanh.

Chạy! Chạy!

Chạy được bao xa thì chạy.

Tốc độ Lâm Phàm đạt đến đỉnh phong, nhưng khi quay đầu lại, thấy Cổ Tộc Chí Ca cầm một cái đầu lâu, xuất hiện sau lưng mình.

Mà cái đầu kia dĩ nhiên là của Tà Minh Thái Tử.

- Mịa nó, tên này là quái vật gì? Sao nhanh như vậy.

Lâm Phàm thấy cảnh nàysợ xoắn cả đít, không dám tin tưởng.

Tà Minh Thái Tử này, nói thế nào, cường giả Thần Thiên Vị thất trọng, hàng thật giá thật sao chết nhanh thế không biết.

Hai mắt Tà Minh Thái Tử mở to, chết không nhắm mắt, cũng có thể hắn đến chết vâcn không biết mình chết như thế nào.

Bởi vì, trong chớp mắt, Cổ Tộc Chí Cao đã xuất hiện trước mắt Tà Minh Thái Tử, không có bất kỳ dấu hiệu gì xảy ra, nhưng khi phản ứng lại, phát hiện đầu cùng thân đã chia lìa.

Đối với Tà Minh Thái Tử cùng các cao thủ khác mà nói, chỉ cần Nguyên Thần bất diệt thì sẽ không chết, dù chỉ còn sót lại một giọt máu tươi cũng có thể sống lại.

Nhưng trong tay Cổ Tộc Chí Cao làm gì có hy vọng còn sống sót.

Cổ Tộc Chí Cao trực tiếp đem thân thể Tà Minh Thái Tử nuốt vào bụng, tất cả đều hóa thành bổn nguyên pháp lực dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Cái đầu tràn đầy tử khí, giờ chỉ là một cái đầu lâu bình thường.

- Mẹ của ta ơi, Chí Cao ngươi là cái quái gì, sao theo đuôi người ta hoài vậy, chờ sau này ta làm sao xử đẹp ngươi.

Nội tâm Lâm Phàm đau khổ, kêu cha gọi mẹ.

Đây chính là cao thủ Thần Thiên Vị tầng bảy, vì mình muốn dùng hắn chặn đường nên không chém hắn, nhưng mà ai ngờ, Tà Minh Thái Tử không có tý tác dụng nào, bị giết trong nháy mắt.

Nếu như sớm biết, mình đâu cần tốn nước miếng nãy giờ làm gì.

- Nhân tộc kia, hôm nay ngươi nhất định phải chết. Cổ Tộc Chí Cao theo sát sau lưng Lâm Phàm, lạnh nhạt.

Trong mắt hắn, Nhân tộc này như con kiến, tiện tay là có thể nghiền ép.

Cổ Tộc Chí Cao có chút kinh ngạc vì tốc độ chạy trốn của tên này lại rất nhanh.

Lâm Phàm đắm chìm bên trong Tàng Thư Các của Vân Tông, đọc đủ hết các thư tịch, công pháp mà hắn có thể tu luyện, nhưng cuối cùng đều bị công pháp chi thần trong Động Thiên cắn nuốt hết.

Lấy tinh hoa bù đắp bản thân của nó.

Hiện giờ, công pháp của Lâm Phàm ngày càng mạnh, đặc biệt là Chỉ Xích Thiên Nhai đã tiếp cân đến cảnh giới mới, tốc độ rất nhanh.

Sau khi cùng Cổ Tộc Chí Cao chạm mặt, Lâm Phàm mới phát hiện, thằng này khó chơi, thực lực mình hiện giờ so với hắn như con nít so với người lớn mà thôi.

- Sao đuổi dai thế? Cứ tiếp tục thì mình sẽ bị tóm mất.

Lâm Phàm biết tốc độ mình đã đến cực hạn.

Nhưng vẫn chưa đủ nhanh với tên b**n th** sau lưng.

Cái tên này chỉ cần nhẹ nhàng bước ra một bước, giống như bỏ qua giới hạn không gian, trực tiếp xuất hiện sau lưng mình.

- Nhân tộc Đại Đế Lâm Phàm, ha ha...

Chí Cao cười nhạo Lâm Phàm.

Tâm tư Lâm Phàm cấp tốc vận chuyển, nghĩ biện pháp đào tẩu.

- Tên này là đang đùa bỡn ta. Lâm Phàm nổi giận.

Cổ Tộc Chí Cao như tuỳ tùng, hai tay chắp sau lưng, duy trì một khoảng cách nhất định với mình.

Cái tên này cũng không hề động thủ, hình như hắn muốm nhìn xem mình còn có thể chạy tới khi nào.

- Bà nội ngươi, ta xem ngươi oai cái chó gì.

Lâm Phàm không thể nhịn được nữa, trực tiếp lấy Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên ra sau đó dừng lại, quay người ném một viên gạch về phía Cổ Tộc Chí Cao.

Ầm!

Viên gạch nặng nề đánh lên thân thể của hắn.

- Tiên sư nó, cái đồ đáng ghét ghê tởm.

Lâm Phàm không muốn chạy nữa, nếu chạy không được vậy thì chính diện đánh một trận đi.

Lâm Phàm hận, vì sao Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên của mình nhất định phải đập vào sau đầu mới có tác dụng, vỗ vào mặt cũng không được. Thực lực hắn mạnh hơn mình không biết bao nhiêu lần, sao có thể đánh trúng đây.

- Con vật nhỏ, ngươi không chạy nữa à?

Cổ Tộc Chí Cao miệt

thị nhìn Lâm Phàm, cười nhẹ nói.

- Vù vù! Chạy cái con mẹ ngươi ý, đến đây, không phải ngươi muốn ăn Lão Tử sao? Đến đây ăn đi.

Lâm Phàm vỗ vỗ đầu của mình, bá đạo nói.

Hôm nay bổn thiếu gia sẽ đứng ở đây cho ngươi ăn, ngươi mà không ăn bổn thiếu gia thì ngươi chính là cháu ta.

Trong lòng Lâm Phàm có một chút bi thương, cái tên này căn bản không phải là con người.

Cổ Tộc Chí Cao nhìn nhân loại nhỏ bé trước mắt, sau đó ngoác cái miệng rộng như hắc động của mình nuốt Lâm Phàm vào.

Lâm Phàm nhìn cái miệng lớn như hố đen trước mắt, trong lòng có chút khẩn trương.

Lạch cạch!

Lâm Phàm bị nuốt, thân ảnh biến mất trong đất trời.

Hiện tại, Lâm Phàm cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu óc đảo lộn không biết gì hơn.

Mình thật sự bị tên này nuốt rồi.

Đúng là bi kịch mà.

Lâm Phàm chưa bao giờ cảm thấy bất đắc dĩ như hôm nay, đối mặt với Cổ Tộc Chí Cao càng bất đắc dĩ, một chút cơ hội phản kháng cũng không có.

Cường độ thân thể hắn mặc dù là Thần Thiên Vị tầng tám, nhưng trước mặt Nguyên Thần phân thân của tên kia vẫn không có một chút tác dụng nào.

Theo Lâm Phàm đánh giá, Nguyên Thần phân thân Cổ Tộc Chí Cao trực tiếp vượt qua tất cả, dù các cao thủ Thần Thiên Vị tầng mười của các chủng tộc khác cũng không phải là đối thủ.

Lúc này Lâm Phàm đang phiêu phù trong bóng tối. Hắn mở mắt nhìn xung quanh, tối đen như mực, không nhìn ra được bất cứ hi vọng nào.

- Ồ, chỗ kia có một chút ánh sáng.

Lâm Phàm thấy phía trước có một tia sáng.

- Ta là Tà Minh Thái Tử, ta không thể chết được, ta không thể chết được.

Lâm Phàm nghe tiếng gào rống sợ hãi, không phải Nguyên Thần của Tà Minh Thái Tử thì còn ai vào đây.

Thời điểm Lâm Phàm chuẩn bị lên chào hỏi, có một đạo cương phong đột nhiên cuốn lấy nguyên thần của Tà Minh Thái Tử, trong nháy mắt, nguyên thần tiêu tan hóa thành lực lượng thuần túy rót vào bóng tối.

- Mẹ nó, Cổ Tộc Chí Cao đang tiêu hóa tất cả những sinh linh mà hắn nuốt.

Bây giờ, Lâm Phàm cảm giác được thân thể có chút đau đau, có một luồng lực lượng ăn mòn đang muốn hòa tan hắn.

- Mẹ kiếp, Cổ Tộc Chí Cao ngươi dám nuốt bổn thiếu gia nếu không để lại dâu vết nào thì không được rồi, ngươi cho rằng bổn thiếu gia ta dễ bắt nạt à.

Lâm Phàm tức giận, gọi Thiên Địa Dung Lô ra, sau đó tiến vào bên trong.

Có món chí bảo này bảo vệ ta, nhìn ngươi làm gì được bổn thiếu gia.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 595: Đau Đầu


Người dịch: ToànBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Thực lực Lâm Phàm tuy mạnh mẽ nhưng so với Cổ Tộc Chí Cao, như kiến với voi.

Cường giả như Tà Minh Thái Tử cũng bị tiêu hóa thành pháp lực cho hắn, cỗ pháp lực này toả ra sức mạnh bàng bạc, to lớn nhưng đối với Cổ Tộc Chí Cao mà nói thì nó như một giọt nước nhỏ rơi vào đại dương bao la, vì bên trong hắn, pháp lực quá lớn và cô đọng đến mức tận cùng.

Vì lẽ đó, không cần nói đến Lâm Phàm.

Lâm Phàm bất đắc dĩ ngồi trong Thiên Địa Dung Lô, dù bị Cổ Tộc Chí Cao giết thì hắn cũng có thể phục sinh.

Nhưng bị giết dễ như chơi làm nội tâm hắn không phục, nếu không làm chút việc gì đó kinh thiên động địa, hắn không cam tâm.

Hội nghị lần thứ nhất được mở ra.

Lôi Đình Pháp Vương, Tịch Quang, Long Huyền, Thượng Cổ Đại Yêu, Đại Phàm Ca cùng các loại linh khí tụ tập thảo luận tìm đối sách.

Lâm Phàm tin, nhiều người nhiều sức mạnh, ba tên thợ giày vẫn hơn một Gia Cát Lượng.

Tập hợp trí tuệ của mọi người, chẳng lẽ không có cách nào hay sao.

Tuy bình thường, bọn họ không đáng tin, nhưng thời khắc mấu chốt này, nhất định có thể nghĩ ra biện pháp tốt.

Lâm Phàm ký thác tất cả hi vọng lên người bọn họ.

Nhưng kết quả lại làm cho hắn hết chỗ nói, trong lòng có chút thương tâm không hề nhỏ. (^_^)

Thượng Cổ Đại Yêu nói.

- Chủ nhân, theo ta thấy, chúng ta nên ra ngoài đánh một trận, sợ cái gì, cùng lắm thì chết có sao.

Lôi Đình Pháp Vương nói.

- Chủ nhân, ta nghĩ để ta ra ngoài dạy dỗ lại nội tâm của hắn, hắn phải mở lòng dạy dỗ lại Chí Cao.

- Chủ nhân, ta đồng ý lời của Đại Yêu huynh, không phục thì đánh sợ éo gì.

- Long Huyền huynh, ngươi nói xem?

- Mọi người ai nói cũng có lý.

...

Lâm Phàm nghe xong bất đắc dĩ lắc đầu.

Xem ra chỉ có biện pháp này thôi.

Ầm ầm!

Vừa lúc đó, Thiên Địa Dung Lô đột nhiên run lên.

- Xem ra chúng ta đang bị luyện hóa.

Lâm Phàm rất có lòng tin với Thiên Địa Dung Lô.

Bảo bối này không thuộc bất kỳ cấp bậc gì, không ai có thể đánh vỡ phòng ngự của nó.

Dù Cổ Tộc Chí Cao, cũng không làm được.

Cổ Tộc Chí Cao thực lực mạnh mẽ, lực lượng luyện hoá lại càng mạnh mẽ, bất kể là Đạo khí hay chí bảo chỉ cần bị hắn nuốt đều bị luyện hóa ngay không còn sót lại chút nào.

Đây chính là sự bá đạo của Cổ Tộc Chí Cao.

Chỉ cần bị nuốt, không ai có thể sống sót.

Thiên Địa Dung Lô lắc lư mấy lần lại yên tĩnh, hiển nhiên vượt qua được.

Có điều làm Lâm Phàm hơi nghi hoặc, trong cơ thể Cổ Tộc Chí Cao rốt cuộc có cái gì.

Nhìn xuyên qa Thiên Địa Dung Lô ra ngoài, chỉ là một mảnh đen nhánh, trong đó có những ngôi sao lấp loé giống như một phương vũ trụ vậy.

Mà bọn Lâm Phàm trong Thiên Địa Dung Lô càng giống như trong một chiếc phi thuyền, phi thuyền này đã không còn lực đẩy, đang rơi vào vực sâu bóng tối.

Hắc ám dần dần tiêu tan, tinh mang cũng tiêu tán, thay vào đó là thân thể và máu thịt.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Từng hồi tiếng tim đập truyền tới.

Lâm Phàm nhìn xung quanh, phát hiện nội tạng của Cổ Tộc Chí Cao.

- Xuống xe, xuống xe.

Lâm Phàm vung tay từ Thiên Địa Dung Lô đi ra, nhìn tình hình chung quanh, sờ cằm một cái.

- Chủ nhân, ngươi xem bên kia, có mấy lão già bị xích kìa.

Lôi Đình Pháp Vương giống như phát hiện ra đại lục mới, hưng phấn rống lên.

Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn theo, sau đó sắc mặt hưng phấn hẳn lên, hắn không phải vì phát hiện ra mấy sinh linh kia mà hưng phấn, mà thấy được xung quanh bọn họ có vô số Thánh Dương Đan, chồng chất như núi.

- Đi, đi xem tình huống gì.

Đám Lâm Phàm thám hiểm trong cơ thể Cổ Tộc Chí Cao, mỗi một chỗ đều tràn đầy kinh hỉ.

Đặc biệt phát hiện lần thứ nhất, làm Lâm Phàm vô cùng sảng khoái.

- Đây là một trận pháp.

Trong lòng Lâm Phàm rõ ràng, mười lão đầu lại xếp thành một vòng tròn hợp thành một trận pháp, trên người đều bị gông xiềng vừa dầy vừa nặng khóa lại, bắt họ không ngừng luyện chế Thánh Dương Đan.

Đống Thánh Dương Đan kia nhiều vô cùng, giống như có một con tiểu long biến ảo từ Thánh Dương đan đang vùng vẫy trong đại dương “Thánh Dương Đan” vậy.

Vẻn vẹn nhìn một chút đã khiến Lâm Phàm không dời nổi mắt.

Chỗ “Thánh Dương Đan” này đếm không hết chắc phải lấy con số “ngàn tỉ” mà tính.

Nhiều “Thánh Dương Đan” như vậy, nếu như bạo phát sẽ kh*ng b* đến thế nào, hủy thiên diệt địa không phải không được.

Không dám tưởng tượng, không tưởng tượng nổi.

Lâm Phàm đến làm những lão giả này chú ý, những lão giả chưa bao giờ đổi sắc mặt thế nhưng vào lúc này đột nhiên phát sinh biến hóa.

- Có sinh linh vào được, có sinh linh vào được.

Những lão giả này, từng người từng người kêu gào, trên mặt lộ vẻ không dám tin tưởng.

- Cứu chúng ta, mau cứu chúng ta với.

Lâm Phàm chưa hiểu rõ tình huống hiện giờ thế nào, nhưng khi nhìn thấy những người này, hắn chỉ biết câm nín.

- Xích Hồng Ma Tôn, Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị.

- Vũ Đô Quỷ Đế, Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị.

- Vạn Cổ Thần Hỏa Đế, Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị.

...

- Con mẹ nó, sao các ngươi bị nhốt hết ở đây vậy.

Lâm Phàm không còn gì để nói nữa rồi, mười lão đầu này đều là cường giả, tu vi mỗi người rất kh*ng b*, toàn những nhân vật nghịch thiên.

Hình như, bọn họ đang cô đọng Thánh Dương Đan cho Cổ Tộc Chí Cao.

Không biết bọn họ bị nhốt ở đây bao lâu rồi, nhìn số lượng “Thánh Dương Đan” kia, có thể đoán ra thời gian rất dài.

Các lão chỉ hơi thư giản thôi thì cái khóa trên người bọn họ đột nhiên bạo phát hào quang khiến bọn họ kêu la thảm thiết.

- Không được ngừng lại, tiếp tục cô đọng, nếu không, chết!

Sau đó những lão đầu này lại bắt đầu ngưng luyện, chỉ là ánh mắt nhìn Lâm Phàm lại tràn đầy vui mừng.

Thế nhưng Lâm Phàm không vui sướng đi lấy thứ mình muốn, căn cứ vào hệ thống tra xét, những người này một người so với một người càng thêm bá đạo, vừa nhìn đã biết không phải dạng hiền lành.

- Các ngươi là ai, tại sao lại ở chỗ này?

Lâm Phàm nghi ngờ hỏi.

Mười lão đầu nghe ngữ khí dò xét của Lâm Phàm, liếc nhau một cái rồi đó từng người từng người im lặng, cuối cùng chỉ có Xích Hồng Ma Tôn lên tiếng.

- Tiểu hữu, ta chính là Xích Hồng Vô Thượng Đại Tôn bởi vì tranh đấu với Cổ Tộc Chí Cao nên bị giam ở đây hơn mấy vạn năm rồi.

- Ta chính là Vũ Đô Chí Thần Vũ Đế cũng vì đánh nhau với Cổ Tộc Chí Cao nên bị giam ở đây.

...

Lâm Phàm nghe những lão trâu bò này nói xong, trong lòng cũng bất đắc dĩ.

Đây là chuyện quái gì, sao mỗi một người đều đổi tên hết rồi, nghe một cái so với một cái cảm thấy chính khí.

Nếu không có hệ thống tra xét đúng như bọn họ giới thiệu, không có gì khác biệt.

Nhưng giờ khắc này, nội tâm Lâm Phàm đang nở nụ cười.

Nhân hoạ đắc phúc.

Vô số “Thánh Dương Đan” thật sự rất chói mắt.

Mà bọn họ làm Lâm Phàm đau đầu, nếu như xoạt xoạt hết 10 ẻm (^_^! Giết đó), thì tu vi sẽ đề thăng đến trình độ nào không biết.

Mẹ kiếp, vô vị!

Tu luyện không phải kết quả mà phải đúng quá trình.

Quá trình chưa thể nghiệm qua liền trực tiếp đi đến đỉnh cao thì sau này còn chơi cái rắm gì.

Aiii, đau đầu, đau đầu.

Thời khắc này, Lâm Phàm lại bắt đầu có ý nghĩ kỳ quái.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 596: Các Ngươi Gấp Cái Gì


Người dịch: ToànBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nội tâm Lâm Phàm bình tĩnh lại, chuyện này không thể gấp, tuyệt đối không thể gấp, cần phải thảo luận một chút mới được.

Sau đó Lâm Phàm cùng bọn Lôi Đình Pháp Vương lén lén lút lút ngồi chồm hổm phía xa thảo luận với nhau.

Mười lão đầu nhìn đám sinh linh nói chuyện gì đó với nhau.

- Không cần biết hắn vào đây bằng cách nào, nhưng vô luận thế nào chúng ta không thể bỏ qua cơ hội này được. Xích Hồng Ma Tôn nói.

- Cướp là nhất định phải cướp rồi, hắn có thể vượt qua sự luyện hoá của Chí Cao thì nhất định có biện pháp gì đó.

- Không sai, nơi này là thiên địa của Cổ Tộc Chí Cao, nhất cử nhất động của chúng ta không nên quá lớn nếu không hắn sẽ cảm nhận được, nhưng làm sao để hắn tin tưởng chúng ta?

...

- Các ngươi nói bây giờ phải làm sao, mười tên này chẳng phải thứ tốt lành gì, có nên làm thịt hết không?

Trong lòng Lâm Phàm có chút kích động, mười tên này có tu vi rất mạnh, hơn nữa còn có nhiều Thánh Dương Đan như vậy, nếu như thu được tất cả, vậy thì một bước lên trời rồi.

- Chủ nhân, có thể cho ta một cơ hội hay không, để ta cảm hoá một lần như thế nào, cường giả Thần Thiên Vị tầng mười nha, ta chưa từng cảm hoá tồn tại mạnh mẽ như vậy.

- Không thành vấn đề.

Lúc này những lão đầu kia xem ra giống như là cá trên thớt vậy tuỳ tiện để người ta làm thịt.

- Ta cảm giác chúng ta nên bóc lột những lão đầu này, nếu như lấy được công pháp của họ là tốt nhất, khi tu luyện, chúng ta nuốt hết tinh hoa trong đó, dung nhập tự thân vậy có thể phát tài rồi. Đại Phàm Ca chi linh nói.

Thời điểm Đại Phàm Ca chi linh nói ra câu này, đám công pháp chi linh trong Động Thiên bạo động, mỗi người đều gật đầu đồng ý, rất chờ mong.

- Ừm, không sai, nên.

Lâm Phàm không do dự, gật đầu đồng ý.

Nếu lấy được tất cả thì buôn bán có lãi rồi.

Coi như bị Cổ Tộc Chí Cao phát hiện, cùng lắm là chết, Mị Tộc đã mang một giọt tinh huyết của mình rời đi, bất cứ lúc nào cũng có thể phục sinh.

Tất cả những thứ này, cần phải cảm ơn hệ thống rồi.

Vì có túi trữ vật, dù chết cũng không mất đồ.

Đặc biệt là khi phối hợp với “Tích Huyết Trọng Sinh” vậy càng nghịch thiên.

Thời khắc này, hai bên từng người đều mang ý riêng lần nữa chạm mặt.

- Tiểu hữu, chúng ta là sinh linh các chủng tộc trên Đại Thiên thế giới, đều đối kháng Cổ Tộc, ngươi mau giúp chúng ta mở gông xiềng, chúng ta có thể cùng nhau giết ra ngoài. Xích Hồng Ma Tôn lên tiếng.

- Đúng, vì sinh linh chủng tộc Đại Thiên thế giới, vì hòa bình, vì lật đổ Cổ Tộc, chúng ta sẽ không tiếc. Vũ Đô Quỷ Đế nói.

- Tiểu hữu, vừa nhìn đã biết ngươi là hạng người chính nghĩa, chúng ta có thể gặp nhau ở đây, chính là duyên phận. Vạn Cổ Thần Hỏa Đế nói.

- Tên Chí Cao ghê tởm kia trấn áp chúng ta tại đây giúp hắn cô đọng Thánh Dương Đan, gia tăng thực lực, gián tiếp trợ giúp hắn thống trị các chủng tộc đại thiên, trong lòng chúng ta rất bi phẫn. Tử Vong Đại Đế nói tiếp.

...

Từng chuyện nói ra, y như sự thật.

Trong lòng Lâm Phàm vạn phần bất đắc dĩ, nói dối ngay cả da mặt cũng không cần, đặc biệt là những lão già này, miệng ngọc phun kim, ai mà yếu tim chắc chắn bị lừa.

Những lão đầu này bị trấn áp ở đây rất lâu rồi, bọn họ sớm đã chịu không nổi nữa, muốn thoát ra nhưng không có cơ hội, bây giờ cơ hội đã đến, tuy nói xa vời nhưng bọn hắn không muốn từ bỏ.

- Được, ta có thể giải thoát cho các ngươi ra ngoài, thế nhưng các ngươi giao chân pháp hạt giống trong người ra để ta chọn từng cái. Lâm Phàm nói

- Hả??

Sắc mặt bọn họ sững sờ, không nghĩ đến sinh linh trẻ tuổi này nói chuyện thẳng thắn như vậy, trực tiếp đòi hỏi chỗ tốt.

Vào lúc này, ai dám từ chối cơ chứ.

- Tiểu hữu, ngươi cứ việc nhìn, nếu thích, đọc hết cũng được, không có vấn đề gì.

Trong chớp mắt, vô số chân pháp hạt giống bay ra, trôi nổi trên đỉnh đầu bọn họ.

Từng cái từng cái, màu sắc khác nhau, hình dạng to nhỏ cũng khác nhau mỗi một viên chân pháp hạt giống đều mạnh mẽ dị thường, từng vị công pháp chi thần đứng trong mầm mống chân pháp.

- Thật mạnh mẽ.

Lúc chân pháp hạt giống đi ra làm Lâm Phàm nhìn đến dại người.

Những lão đầu này có chút lớn lối, không nghĩ đến mỗi người đều luyện nhiều công pháp như vậy, lại còn tu luyện mỗi môn công pháp đến cực hạn.

- Tiểu hữu, ta có một môn Già Thiên Đại Thủ Ấn rất bá đạo, ngươi có thể nhìn một chút.

- Ta đây cũng có một môn công pháp cường hãn, một khi triển khai, thì Quỷ Thần khó lường vô địch thiên hạ.

- Được rồi, đừng chém gió nữa, vô địch thiên hạ cái éo gì còn không phải bị Cổ Tộc Chí Cao giam ở đây.

Lâm Phàm trực tiếp phản bát sau đó nhìn đám chân pháp hạt giống trước mặt, đưa ngón tay sờ qua chúng.

- Keng, chúc mừng phát hiện chân pháp hạt giống Già Thiên Đại Thủ Ấn, trong đó có ẩn giấu Nguyên Thần Xích Hồng Ma Tôn có học tập hay không?

- Học tập.

Trong lòng Lâm Phàm cười lạnh, biết đám lão gia hỏa này không có lòng tốt, nhưng bọn hắn lại không biết bổn thiếu gia ta có hệ thống, mỗi một cái chân pháp hạt giống cũng không cần dùng thần thức dò xét là đã có thể tự chủ học tập.

Lâm Phàm tin tưởng chỉ cần mình lấy thần thức hòa vào những chân pháp hạt giống có ẩn chứa Nguyên Thần trong đó, sẽ bị cắn nuốt mất, sau đó hắn có thể đoạt xác sống lại.

Nhưng đối với Lâm Phàm, loại giang hồ già đời này, sao có khả năng bị lừa dễ dàng như vậy, huống hồ còn có hệ thống nghịch thiên.

Muốn cùng bổn thiếu gia đấu trí, không có cửa đâu.

- Ai nha, khó quá, nên học cái nào đây ta?

Lâm Phàm vuốt từng cái chân pháp hạt giống sau đó để hệ thống học tập nhưng ngoài mặt vẫn biểu hiện ra vẻ khó khăn không biết chọn cái nào cho tốt.

- Tiểu hữu, ngươi có thể rót thần thức vào trong đó là có thể học thành trong nháy mắt, dù ngươi học hết đống chân pháp hạt giống này cũng không thành vấn đề. Xích Hồng Ma Tôn nói với Lâm Phàm.

- Gấp cái gì! Để ta chọn được một cái tốt nhất đã.

Lâm Phàm có lớn lối thế nào thì những lão đầu này cũng phải dựa hắn.

- Tốt, tốt, tiểu hữu làm sao cho hài lòng thì ngươi cứ làm.

Xích Hồng Ma Tôn thấy Lâm Phàm có chút không vui, lại tươi cười đáp lại.

Thế nhưng, trong lòng bùng lên cơn giận dữ.

- Tên ghê tởm này, đợi lát nữa đoạt xá xong, nhất định phải hành hạ ngươi sống không bằng chết.

Xích Hồng Ma Tôn tung hoành ngang dọc từ vạn cổ, tuy rằng một lần thất thủ bị giam ở đây, nhưng hung uy tuyệt thế làm sao có thể bị một tên tiểu bối răn dạy như vậy.

Thiên Hỏa bí pháp,.

Càn Khôn Phá Diệt Quyền,.

...

- Những công pháp này, mỗi một cái đều rất bá đạo, rất tốt rất tốt!

Trong lòng Lâm Phàm cười to, mỗi lần học được một môn công pháp, đám công pháp chi thần trong Động Thiên lại gào to nhào vào cắn xé.

- Càn Khôn Phá Diệt Quyền này tuy hơi khác với của ta nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, ta rút lấy tinh hoa là có thể lần nữa tiến hóa. Mạt Nhật Thiên Tai Thần Linh cười lớn không thôi.

- Thiên Hỏa bí pháp có thể giúp ta cô đọng thực thể, ta cũng phải hấp thu.

Ngũ Hành Chi Hỏa gào thét bao vây Thiên Hỏa bí pháp lại rồi rút lấy tinh hoa, Ngũ Hành Chi Hỏa chấn động mạnh, sau đó xuất hiện một tên nam tử thân mặc trường bào có ngọn lửa màu đỏ bốc cháy trước ngực, phiêu phù trong Động Thiên.

Giờ khắc này, Lâm Phàm mừng rỡ, nhóm công pháp chi thần trong Động Thiên của hắn có thể tiến thêm một bước rồi.

Hắn đang chậm rãi chạm vào tất cả hạt giống, như đang lựa hàng mua ở chợ vậy

Nhưng, bọn lão đầu lại cuống lên.

Người này sao chỉ nhìn mà không học, thực sự gấp đến chết người mà.

- Tiểu hữu chọn xong chưa?

- Dục cái gì mà dục, không thấy ta đang chọn sao? Lâm Phàm không nhịn được gắt lên.

- Đừng vội, tiểu hữu chậm rãi chọn, chậm rãi chọn a.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 597: Ba Triệu Tỷ Thánh Dương Đan


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Sinh linh này có phải phát hiện quỷ kế của chúng ta hay không.

- Không thể, chúng ta ẩn giấu thần thức trong chân pháp hạt giống, không bị phát hiện dễ vậy đâu.

- Hay đúng là hắn đang chọn.

- Nhanh một chút, nhanh một chút, nếu như để Cổ Tộc Chí Cao phát hiện sinh linh này không có bị luyện hoá thì tất cả sẽ uổng phí.

Mười lão đầu rất gấp gáp thế nhưng Lâm Phàm thì chả gấp gáp tý nào cả.

Hắn nghĩ đến một chuyện.

Cường giả như Chí Cao chỉ cần một chút động tĩnh thôi là có thể phát hiện được, cướp đoạt “Thánh Dương Đan” hoặc chém những lão đầu này, chỉ có thể hai chọn một.

Ai nha, khó quyết định quá.

Nhưng nếu để Lâm Phàm chọn thì hắn tình nguyện chn lấy ngàn tỉ “Thánh Dương Đan” kia.

Kiến thức Lâm Phàm không phải trước kia có thể so sánh, từ khi trong Tàng Thư Các Vân Tông đọc đủ các lại thư tịch, đầu óc diễn hóa ra từng vị trí tuệ chi thần.

Những trí tuệ chi thần này sẽ bày mưu tính kế cho Lâm Phàm, chọn phương án tốt nhất để giải quyết sự tình, nhưng Lâm Phàm có lúc sẽ không nghe theo, nhiều chuyện nên đi theo bản tâm thì hơn.

Mười tên này dù là cường giả Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, nhưng bị Chí Cao trấn áp tại nơi này, một thân tu vi sớm còn trên danh nghĩa.

Chỉ có danh hào Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị nhưng không có sức mạnh tương ứng.

Vạn năm không thể tu luyện, ngày đêm cô đọng Thánh Dương Đan, căn cơ sớm đã bị hủy hoại.

Mà hiện giờ, mười người quay chung quanh thành một vòng chính, tạo một cái trận pháp cô đọng Thánh Dương Đan.

Chí Cao thực lực mạnh mẽ bực nào, một hơi thở phun ra nuốt vào tỏa ra Thánh Linh khí, nhân vật kh*ng b* nhất bực này, dù hiện giờ “Ngô Đồng Thần Thụ”, thúc ngựa cũng đuổi không kịp.

Mà Thánh Linh khí cho những lão đầu này cô đọng Thánh Dương đan, vô biên vô hạn không có giới hạn.

Thánh Dương Đan nơi này không biết đã tích lũy bao nhiêu năm,, số lượng không thể ước tính, nếu như lấy được thì phát tài rồi.

Nếu giết một người, trận pháp sẽ xuất hiện biến hóa, với thực lực của Cổ Tộc Chí Cao, sẽ cảm ứng được ngay tức khắc, lúc đó không biết có thể giết hết mấy ông này không nữa.

Tâm tư Lâm Phàm chuyển động, yên lặng quyết định.

Nhưng đám lão giả đã sớm cuống lên.

Bọn họ thả ra chân pháp hạt giống của bản thân, vì dụ hắn mắc câu, nhưng làm bọn họ bất đắc dĩ chính là tên này không hề đụng tới, cứ ngó tới nhìn lui mà chả chạm vào.

- Tiểu hữu, ngươi xem thế nào rồi? Có vừa ý thần thông nào không?”

- Nếu như không được, chúng ta có thể rót toàn bộ chân pháp hạt giống vào người ngươi, chúng ta có thể giúp ngươi hoa các chân pháp hạt giống làm một thể, từ nay về sau, nhất phi trùng thiên, đột phá tầng tầng không gì cản trở.

- Không cần, những chân pháp hạt giống này không thích hợp với ta, nhưng mở gông xiềng cho các ngươi không phải vấn đề gì lớn, mấu chốt là ta phải mở như thế nào? Lâm Phàm cười nhẹ nói.

Lời này của Lâm Phàm làm bọn họ cứng họng.

Những gông xiềng này, do tự tay Chí Cao gia trì, không thể dễ dàng mở ra như vậy được.

Chẳng qua hiện nay có một cơ hội thật tốt bày ra trước mắt, bọn họ làm sao có khả năng cam lòng từ bỏ, sau đó từng người suy tư.

Để những lão đầu này suy nghĩ Lâm Phàm lại đem ánh mắt nhìn về phía Thánh Dương đan tựa như dòng sông phía trong trận pháp kia.

- Nơi này có bao nhiêu Thánh Dương Đan vậy? Lâm Phàm tò mò hỏi.

- Ba triệu tỷ.

Lúc này, Xích Hồng Ma Tôn đang rất phiền, thế nhưng đối với đại gia trước mắt này, nên hắn hỏi gì, phải trả lời cái đó.

Lâm Phàm nghe số lượng Thánh Dương đan thì đột nhiên sững sờ, có chút không dám tin.

- Ba triệu tỷ?

Ôi mẹ của ta ơi, nếu để ta đếm thì cho dù đếm tới thiên hoang địa lão, cũng chưa xong nữa.

Nếu bộc phát toàn bộ ba triệu tỷ Thánh Dương Đan này trong Đạo khí, không biết có thể nổ nát Cổ Thánh Giới hay không?

Lâm Phàm đứng trước mặt dòng sông Thánh Dương Đan, tâm tư chuyển động.

- Liều mạng, tuyệt đối sẽ không thiệt thòi, so với mấy lão đầu này thì lời hơn rất nhiều.

- Ba triệu tỷ, ba triệu tỷ đấy, không biết đời này mình có thể ngưng luyện ra đến từng đó hay không.

Lúc này, Chí Cao đã mở cho Lâm Phàm một con đường, hắn hận mình trước đây không nghĩ đến việc này, nô dịch một đám cường giả trong Động Thiên, ngày đêm cô đọng Thánh Dương Đan cho hắn, thì làm sao nghèo xác nghèo xơ như bây giờ.

- Tiểu hữu, ngươi muốn làm gì?

- Tiểu hữu, những Thánh Dương Đan này của Cổ Tộc Chí Cao, ngàn lần không thể chạm đụng vào, sẽ bị cảm ứng ngay, đến lúc đó chạy không kịp đâu.

- Tiểu hữu...

Thập lão nhìn Lâm Phàm đến gần Thánh Dương Đan, nhất thời sắc mặt đại biến, muốn ngăn chặn nhưng không còn kịp nữa rồi.

Bọn họ biết số lượng Thánh Dương Đan lớn thế này này đối với bất kỳ sinh linh nào đều là một khoản tài phú trên trời, không ai có thể tự kiềm chế được, dù sao đây cũng là tích luỹ vạn năm của Cổ Tộc Chí Cao.

- Ha ha, những lão bất tử các ngươi mai phục thần thức trong mầm móng chân pháp, nếu bổn thiếu gia rót thần thức vào trong đó, nói không chừng đã bị các ngươi đoạt xá, dám chơi trò âm mưu với ta, những Thánh Dương Đan này, ta thu.

“Côn Bằng Thổ Nạp!”

“Động Thiên bao phủ!”

Trong chớp mắt Lâm Phàm há to miệng rộng, khí thôn sơn hà, không ngừng nghỉ hút Thánh Dương Đan vào trong bụng.

Sức mạnh to lớn bạo phát trong nháy mắt, Động Thiên bao phủ dòng sông Thánh Dương Đan lại.

Một con Thánh Dương chi long bị Lâm Phàm bắt lấy.

Một trảo giơ cao trực tiếp bắt một con Thánh Dương chi long vùi vào Động Thiên.

Hai triệu tỷ tới tay.

Một triệu tỷ Thánh Dương Đan, chính là một con Thánh Dương chi long.

- Ngươi điên rồi…

Thập lão đầu nhìn thấy sinh linh này càn rỡ, cướp đoạt Thánh Dương Đan, sắc mặt đại biến.

Cướp đoạt để làm gì, nơi này là trong cơ thể Cổ Tộc Chí Cao, chẳng lẽ hắn có thể ra ngoài sao.

Ba triệu tỷ Thánh Dương Đan trong nháy mắt Lâm Phàm đã lấy xong.

Nhưng Lâm Phàm chưa kịp hưng phấn thì bầu trời đột nhiên rung động, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện.

- Sinh linh kia, ngươi dám cướp đoạt của cải của bản Chí Cao, ngươi đáng chết.

Một âm thanh bá đạo từ vòng xoáy truyền ra ngoài.

Những lão giả kia nghe thấy âm thanh này, sắc mặt đại biến, lộ vẻ hoảng sợ tột cùng.

Trong chớp mắt, một bóng người bất ngờ xuất hiện trước mặt Lâm Phàm.

Chí Cao nhìn sinh linh trước mắt này, mặt không hề có cảm xúc, thế nhưng nội tâm sững sờ, hắn có chút không rõ, sinh linh này rốt cuộc làm sao thoát khỏi sự luyện hoá của hắn.

Bất luận là đồ vật gì, khi nuốt vào trong bụng cho dù là chí bảo cũng hóa thành pháp lực tinh thuần nhất.

Chẳng qua bây giờ, hết thảy đã không trọng yếu nữa, bởi vì kết cục của hắn chỉ có chết.

- Chí Cao, ngươi nuốt ta vào mà không thể luyện hoá thì mắc mớ gì đến ta, số Thánh Dương Đan này là của ta rồi, ngươi muốn lấy lại cũng không thể.

Lâm Phàm lạnh lẽo nói một tiếng, thực lực của Chí Cao, hắn rất rõ biết, thật sự vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng đối với Lâm Phàm, nhân sinh chính là phải đấu tranhm không đánh được cũng phải đánh.

- Chết!

Cổ Tộc Chí Cao không nói gì thêm, một tay mở ra, che kín bầu trời chộp tới Lâm Phàm.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 598: Có Chỗ Dựa, Thật Tốt!


Người dịch: Minh ThưBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nơi ở của Bát Đại Chí Tôn trong Cổ Thánh Giới.

Tám toà tháp cao quay chung quanh một hố sâu đen kịt vô biên vô tận ở trung tâm, bên dưới đó có một cô gái tuyệt thế khuynh thành, uy nghiêm tứ phương.

- Kiệt, tâm ý của Thủy Hỏa ta, ngươi không thể nắm bắt được.

Tuy bây giờ Thủy Hỏa Đại Đế bị Bát Đại Cổ Tộc trấn áp trong vực sâu vô biên vô tận này, nhưng khí tức tản ra vẫn không hề suy giảm, Thủy Hỏa khoác trường bào lên người, khí tức làm người ta sợ hãi.

Thủy hỏa bất dung, nhưng đối Thủy Hỏa Đại Đế có tu vi cao thâm, tung hoành vạn cổ, nắm trong tay hai đại chân lý, trên con đường dung hợp lại dị thường thong thả.

Có điều khí tức hiện tại có chút dị thường.

Thủy nhu hòa, hỏa cuồng bạo vô tình, luân phiên lẫn nhau, thiên địa chí lý Âm Dương Thái Cực chạy dọc dưới chân, giống như vừa sải bước ra là có thể Điên Đảo Âm Dương, nghịch chuyển càn khôn.

- Thủy Hỏa Đại Đế, khí tức của ngươi, sao lại như vậy.

Kiệt bản thể nhìn Thủy Hỏa Đại Đế trước mắt, gượng mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Thủy Hỏa Đại Đế cười khan một tiếng

- Ngươi không hiểu đâu.

- Đúng là ta không hiểu thật, có điều hôm nay, ta gặp một chuyện có ý tứ, trên người một tên Nhân tộc có hơi thở của ngươi, bất quá bây giờ hắn đã bị ta nuốt vào bụng, có mà chạy đằng trời.

Kiệt cười nói.

Thủy Hỏa Đại Đế nghe lời này liền nhướng mày, trên người có hơi thở của mình, chẳng lẽ là tên kia sao.

- Xem ra ngươi biết hắn, hai đại chân lý của ngươi đang từ từ sản sinh dung hợp, có lẽ là do hắn đi, không nghĩ đến Thủy Hỏa Đại Đế chinh chiến vạn cổ, qua vạn đời người, băng thanh ngọc khiết lại để mắt đến một tên Nhân tộc như giun dế, chìm đắm trong trụy lạc, ha ha...

Kiệt điên cuồng cười lớn, giống như rất đắc ý.

- Kiệt, ngươi chỉ là một nhân tài mới xuất hiện thôi, nếu như không phải bị thiên ý áp chế, bản Đế giết ngươi dễ như làm thịt chó, ngươi tin không, nếu ngươi dám động đến hắn, ngươi nhất định phải chết.

Thủy Hỏa Đại Đế ác liệt nói, lời nói rất nghiêm túc, không chút ba hoa.

Sắc mặt Kiệt càng ngày càng khó coi, bị lời nói của Thủy Hỏa đại đế động nộ.

- Hừ, cả bản thân ngươi còn khó bảo toàn, ngươi vẫn nên nghĩ cho ngươi thôi, Nhân tộc này sẽ không chết, bất quá ta sẽ biến hắn thành nô lệ, ngày đêm chịu đủ dằn vặt, để ngươi nhìn một chút, người mà ngươi nhìn trúng, làm một con chó trung thành và bẩn thỉu cho Cổ Tộc.

Kiệt dử tợn gầm thét.

- Hoang Dã chi sơ, Thủy Hỏa thai nghén, Thiên Địa vinh quang.

Trong chớp mắt, áo bào của Thủy Hỏa Đại Đế không gió mà bay, Thiên Thiên ngọc thủ nhẹ nhàng bay lượn.

Không gian, thời gian... Từng cái từng cái xuất hiện trước mặt nàng.

Một vài bức vẽ xuất hiện tựa như xuyên qua Tuyên Cổ.

Sinh linh khải linh, “Thủy” để sinh linh thoát khỏi sự dơ bẩn, “Hỏa” để sinh linh thoát khỏi sinh hoạt như dã thú.

Hình ảnh hiện lên như cưỡi ngựa xem hoa, một kỷ nguyên này rồi lại đến một kỷ nguyên khác.

Các sinh linh cúng bái “Thủy” và “Hỏa”.

Vô số sinh linh đều xem đây là món quà ông trời ban cho mình.

Dần dần “Thủy” và “Hỏa” sinh ra linh trí, từ từ thoát biến.

Ầm!

Thủy Hỏa Đại Đế điểm một ngón tay, một ánh hào quang xuyên qua tất cả mọi thứ trực tiếp rót vào thân thể của “Kiệt”.

- Sức mạnh của ta, chí cao vô thượng, uy nghiêm của ta, không ai có thể so sánh, dù cho có chuyển qua muôn vạn kiếp, nguyên linh vẫn bất diệt.

Vào đúng lúc này, sắc mặt Kiệt đại biến.

- Thủy Hỏa Đại Đế, ngươi dám ra tay.

- Kiệt, trong mắt ta ngươi thật sự quá yếu, những Chí Tôn khác người nào người nấy là tồn tại lâu đời, còn ngươi chỉ là một kẻ đáng thương.

Thủy Hỏa Đại Đế không vui không giận, dần dần biến mất trong bóng tối.

- Đáng giận!

Kiệt đứng nhìn mọi thứ, lửa giận thiêu đốt trong lòng, không thể nhịn được.

...

Khi Lâm Phàm gặp phải công kích của “Kiệt” trong lòng mặc dù có chút căng thẳng, nhưng không lo sợ gì.

- Chủ nhân, cho ta một trăm năm mươi tỷ Thánh Dương Đan, cho ta hoàn toàn điên cuồng đi.

Thượng Cổ Đại Yêu gào thét, bây giờ bọn họ không còn nghèo nữa, vô tận vô tận Thánh Dương Đan có thể để hắn điên cuồng đến mức độ nhất định, bùng nổ ra sức mạnh không ai có thể so sánh.

- Ta cũng muốn, điều giáo phương pháp của đã khát khao khó nhịn rồi.

- Tốt, đều chuẩn bị kỹ vào, Chí Tôn Cổ Tộc thì có thế nào, hôm nay chúng ta cho hắn nếm mùi lợi hại.

- Thiêu đốt! Thiêu đốt!

Trong chớp mắt, mấy trăm tỷ Thánh Dương Đan vỡ ra, hóa thành vô vàn dòng chảy pháp lực mênh mông dung nhập vào thân thể “Yêu Thành” và “Lôi Đình Pháp Vương”.

- A!

Thượng Cổ Đại Yêu tức giận gào thét, khí tức trên người càng ngày càng lớn mạnh, từng cái phù văn thần bí lập loè tinh quang, từng luồng từng luồng khí tức huyền diệu bạo phát.

Thượng Cổ Đại Yêu, vua của yêu tộc.

- Vô liêm sỉ, dám dùng bảo bối của bản Chí Tôn, đều đi chết cho ta.

Kiệt quát lớn, trong lòng thiêu đốt lửa giận vô biên.

- Kiệt, chớ có làm càn, lúc bản Yêu Hoàng tung hoành Cổ Thánh Giới thì ngươi vẫn còn ở truồng chơi bùn đấy, chết đi cho ta.

Thượng Cổ Đại Yêu phẫn nộ quát một tiếng, đấm ra một quyền, sức mạnh cường hãn bộc phát, cú đấm này kinh thiên động địa, hủy diệt tất cả mọi thứ.

- Đại Yêu huynh, ta tới giúp ngươi.

Lôi Đình Pháp Vương dưới sự gia tăng dữ dội của Thánh Dương Đan, thân thể thay đổi cao to cực kỳ, ngồi ngay ngắn trên đài sen mười hai tầng, roi dài trong tay bay múa đầy trời.

Phù phù!

Roi dài ngang dọc cường đại, một đòn đánh về bàn tay của “Kiệt”.

- Làm sao có khả năng! Trong chớp mắt, sắc mặt Kiệt đột nhiên biến đổi, mấy trăm tỷ Thánh Dương Đan cùng thiêu đốt để Thượng Cổ Đại Yêu và Lôi Đình Pháp Vương bạo phát ra một chiêu mạnh nhất.

Một chiêu này hủy thiên diệt địa, cho dù là thần cũng có thể tiêu diệt.

Lâm Phàm tuy đau lòng nhưng nếu như có thể g**t ch*t phân thân này thì bỏ ra cái gì cũng đáng.

Bất quá, theo Lâm Phàm, một chiêu thật sự quá xa xỉ, mấy trăm tỷ “Thánh Dương Đan” cùng nổ tung, khái niệm này nghĩa là gì.

Chí Tôn Cổ Tộc là “Kiệt” tích trữ hơn vạn năm, cũng chỉ mới có ba triệu tỷ, bây giờ đã bị mình dùng một phần mười, tiêu hao này thật sự quá kh*ng b*.

Xoạt xoạt!

Dưới chiêu này, cánh tay “Kiệt” không thể ngăn cản được sức mạnh, không ngừng đổ nát.

- Khốn nạn, ngươi dám hủy cánh tay của ta, ta muốn giết ngươi.

Kiệt nổi giận, một luồng sức mạnh mênh mông bạo phát ra.

- Chí Tôn tha mạng a.

- Chí Tôn tha mạng a.

Mười ông lão cầu xin tha thứ, bọn họ giống như những con thuyền nhỏ trong mưa gió, đung đưa không ngừng, bất cứ lúc nào cũng có thể lật thuyền.

“Kiệt” vung tay áo một cái, chuyển bọn họ đến nơi khác, đám này là bảo bối của hắn, đương nhiên sẽ không để cho bọn họ chết đi.

Sau này, bọn họ còn phải liên tục tạo “Thánh Dương Đan” cho mình.

- Nhân tộc, hôm nay ngươi phải chết. Thân thể của Chí Tôn Cổ Tộc không ngừng tăng vọt, khí tức tăng lên.

Thời khắc này, Lâm Phàm cũng có chút bất đắc dĩ, cứ như vậy mà chết ư, nên làm thế nào cho phải đây.

Dù có ba triệu tỷ “Thánh Dương Đan” thì muốn g**t ch*t tên này cũng không có khả năng, chưa nói đến tu vi của mình hiện tại yếu như vậy

Ầm ầm!

Ngay thời điểm Lâm Phàm nghĩ mình sẽ chết, bỗng nhiên một đạo sức mạnh thần bí đột nhiên xuyên qua, bao vây “Kiệt” trong đó.

- Thủy Hỏa Đại Đế, ngươi dám cho ta mượn bản thể chính đưa sức mạnh xuyên qua sao, ngươi muốn cứu tên Nhân tộc này, ta sẽ không để cho ngươi được như ý.

Kiệt tức giận gào thét, một chưởng vỗ ra tựa như Ngũ Chỉ sơn bao phủ Lâm Phàm.

Lúc này, Lâm Phàm vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, thế nhưng thời điểm nghe được tên của Thủy Hỏa Đại Đế thì trong lòng trở nên vui vẻ, hóa ra có chỗ dựa lại tốt như vậy nha.

Thời khắc nguy cấp sẽ luôn có người trợ giúp mình.

Bất quá, phần ân tình này, Lâm Phàm chắc chắn sẽ không cảm tạ, dù sao thân thể nhu nhược này của hắn cũng đã bị nàng ta chà đạp, bồi thường một vài thứ cũng đúng thôi.

Có điều khi nhìn tình huống hiện tại, Kiệt đang trấn áp hắn để đối kháng với lực lượng của Thủy Hỏa Đại Đế.

Khi hắn ta đánh tan lực lượng của nàng ta sẽ đến phiên mình.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back