Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 430: 430: Bại Một Cách Thảm Hại



Nhìn Ngọc Linh Đan bốn vân lấp lánh, Huyền Nữ mỉm cười như cảm thấy mãn nguyện với đan dược mà mình luyện ra.

Thế rồi cô liếc nhìn sang Huyết Đồng, mặc dù biết Huyền Nữ đang nhìn mình nhưng Huyết Đồng vẫn cười u ám: “Ba đạo linh hồn sao? Nói vậy thì ta chỉ cần nhiều hơn ngươi một đạo là đã thắng rồi.

Đan Thần, ta đã đánh giá cao đồ đệ của ngươi rồi, xem ra ta căn bản không cần dùng hết sức”.

Nói rồi, hắn ta vỗ vào lư luyện đan.

Ngay sau đó, một viên đan dược màu đỏ huyết bay ra khỏi lư kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người.
Dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, đan dược được Huyết Đồng luyện ra lơ lửng trong không trung.

Đó là viên đan dược màu đỏ như máu, trông y như đôi mắt đỏ ngầu của Huyế Đồng, nó còn mang mùi máu tanh phảng phất trong không khí, có điều viên đan dược này lại tinh tuý dị thường.

“Tôi huyết đan bốn vân”, có tiền bối luyện đan sư ngạc nhiên.

“Là tôi huyết đan bốn vân, phương pháp luyện chế viên đan dược này không phải đã thất truyền từ lâu rồi sao? Đây là đan dược tôi luyện huyết mạch đấy”.

“Huyết Đồng quả nhiên không hề đơn giản”.

“Xem viên đan dược mà hắn luyện ra có thể phát ra được mấy đạo đan hồn”, lúc này, tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía này.

Vù!
Chỉ nghe thấy tôi huyết đan bốn vân khẽ rung lên, giáng bốn đạo đan hồn từ trên trời xuống.

“Là bốn đạo”, tiếng trầm trồ vang lên liên tiếp.

“Còn nhiều hơn Huyền Nữ một đạo”.

“Nói vậy thì Huyền Nữ đã bại dưới tay Huyết Đồng rồi? Nói vậy thì Huyết Đồng chính là đan khôi của đại hội đấu đan năm nay rồi”.
“Đan Thần, Đan Vương, Đan Thành, truyền nhân của Đan Phủ lại bại dưới tay luyện đan sư của Thị Huyết Điện, đúng là sự sỉ nhục lớn”.

Trên vân đài, Huyền Nữ thẫn thờ nhìn vào viên tôi huyết đan bốn vân đang lơ lửng trong không trung, bốn đạo đan hồn đó thật sự choán mắt người nhìn khiến sắc mặt cô ta tái đi, sự cao ngạo của Huyền Nữ đã phải chịu đòn đả kích mà trước nay chưa từng có.

“Mình…mình bại rồi sao?”, Huyền Nữ há hốc miệng, bàn tay run rẩy nắm chặt lại, có lẽ vì dùng lực quá mạnh nên bàn tay đã chảy máu..
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 431: 431: Hắn Là Quái Thai Gì Chứ



“Mình bại rồi”, Huyền Nữ lại lần nữa lẩm bẩm, cô bặm môi chảy máu, cô không thể nào chấp nhận sự thật này, truyền nhân của Đan Thần, Đan Chi Huyền Nữ bại rồi.

“Ngươi còn kém xa”, Huyết Đồng nghiêng đầu nở nụ cười tàn bạo.

Nghe vậy, Huyền Nữ bất giác run lên, sự thảm bại này khiến cô không còn lời nào để nói.

Hừ!

Huyết Đồng cười lạnh lùng hướng ánh mắt nhìn Diệp Thành ở phía xa: “Đến Đan Chi Huyền Nữ còn bại, còn không mau công bố kết quả đi? Đan Thành cũng chỉ đến thế mà thôi”.

“Vội gì chứ?”, Đan Thần thản nhiên lên tiếng: “Đấu đan vẫn chưa kết thúc, Trần Dạ tiểu hữu còn đang luyện đan mà”.

“Hắn?”, Huyết Đồng hắng giọng lạnh lùng: “Ông cho rằng dựa vào hắn mà có thể thắng được ta sao? Thật nực cười?”
Có điều tất cả mọi người có mặt đều không buồn quan tâm tới Diệp Thành, trước đó vì đan dược của Huyết Đồng thu hút ánh mắt của tất cả mọi người mà mọi người quên đi trên vân đài vẫn còn có một người chưa thất bại rút lui đó chính là Diệp Thành.

“Cố gắng, cố gắng”, Diệp Thành thầm nhủ trong lòng, mặc dù cơ thể hắn đang run lên dữ dội nhưng hắn vẫn cố gắng kiên trì.

“Tiểu tử này cũng trụ giỏi đấy”, bên dưới, mấy người phía Vi Văn Trác tấm tắc nhìn Diệp Thành trên chiến đài.

“Sức mạnh linh hồn của hắn ở cấp Huyền sao?”, thánh nữ Tinh Nguyệt khẽ cau mày.
“Con tin hắn có thể tạo ra kì tích giống như ở đại hội tam tông”, Thượng Quan Ngọc Nhi hít vào một hơi thật sâu.

“Không biết tự lượng sức mình”, Huyết Đồng cười nhạt nhìn Diệp Thành: “Có nỗ lực thế nào thì cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi”.

“Hạo Thiên Trần Dạ”, Cơ Tuyết Băng nhìn Diệp Thành và lẩm nhẩm, nhìn bóng lưng quật cường đó của Diệp Thành khiến cô không khỏi nghĩ về một người, đó là chàng thanh niên dù có chết cũng không chịu khuất phục trên chiến đài..
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 432: 432: Lúc Này Ai Nấy Đều Thót Tim



Trong chốc lát, đôi mắt Cơ Tuyết Băng chợt nheo lại, nhìn Diệp Thành say mê: “Hai người thật sự giống nhau”.

“Mặc dù ta rất ngưỡng mộ nghị lực của hắn nhưng đan dược cần linh hồn ở cấp Huyền mới luyện ra được nên muốn đánh bại Tôi Huyết Đan bốn vân mà Đan Hồn tạo ra gần như là không thể”, một lão già tóc bạc ở Đan Thành lắc đầu bất lực.

“Từ bao giờ mà Đan Thành lại suy sụp thế này, lại phải đem hi vọng gửi gắm vào một tiểu bối mà linh hồn mới ở cấp Huyền”.

“Hi vọng hắn có thể tạo ra kì tích, chí ít thì chúng ta còn có thể giữ được danh dự cho Đan Thành”, một trưởng lão khác hít vào một hơi thật sâu, nói.

“Sao có thể?”, Đan Thần vẫn luôn trầm ngâm, đôi mắt ông ta hơi nheo lại, cứ thế chăm chú quan sát lư luyện đan của Diệp Thành giống như nhìn thấy một bí mật nào đó khiến một người có trải nghiệm như ông ta cũng không khỏi cảm thấy bất ngờ.

Trên vân đài, Huyền Nữ cũng đang nhìn Diệp Thành, vẻ mặt có hơi tái đi, cô lẩm bẩm: “Xin lỗi, là ta đã đánh giá ngươi thấp rồi”.

Hiện giờ Huyền Nữ đã bại một cách thảm hại, đan dược mà cô vẫn luôn tự hào lại bại dưới tay Huyết Đồng còn nghị lực của cô lại bại dưới tay Diệp Thành.

Huyền Nữ tự nhận nếu với linh hồn ở cấp Huyền thì cô chắc chắn sẽ không trụ được tới bây giờ.

“Xin ngươi, cố gắng xoay chuyển tình thế thay Đan Thành”, Huyền Nữ cũng chắp hai tay làm tư thế cầu nguyện.

Cô cảm nhận được mình có phần nực cười vì hành động của mình hiện giờ như một sự châm biếm.

Từ trước tới giờ cô chưa hề nhìn Diệp Thành, chỉ cho rằng hắn là một tên kém cỏi, vẫn luôn trêu ghẹo Lạc Hi ngây thơ.

Thế nhưng, hiện giờ xem ra hắn không những không phải là tên kém cỏi mà là một người khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc.

Nghị lực như vậy, khả năng như vậy thật sự đã giẫm đạp lên sự cao ngạo của cô ta.

Huyền Nữ thật lực phản đối Diệp Thành gia nhập vào Đan Thành nhưng hiện giờ cô lại đặt mọi hi vọng vào người thanh niên mà trước nay mình luôn coi thường.

Choang!
Cuối cùng, một tiếng động phá tan bầu không khí tĩnh lặng và vang lên chói tai, lư luyện đan của Diệp Thành nổ tung.

Haiz!.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 433: 433: Đáng Tiếc Thật Đáng Tiếc



Thấy lư luyện đan của Diệp Thành nổ tung, rất nhiều người thở dài: “Cuối cùng hắn cũng không thể phá được sự ràng buộc về linh hồn ở cấp Huyền mà luyện chế ra được linh đan bốn vân”.

“Hi vọng cuối cùng của Đan Thành dập tắt rồi”, có lão bối luyện đan sư lắc đầu bất lực.

“Đan khôi lần này là Huyết Đồng của Thị Huyết Điện rồi”.

“Haiz”, Từ Phúc thở dài, chỉ là ông ta không hề thất vọng mà lại tỏ ra hết sức kinh ngạc: “Tiểu tử này mặc dù ngươi chưa từng luyện ra được linh đan bốn vân nhưng thực lực của ngươi quả thực khiến ta phải bất ngờ”.

“Đáng tiếc, thật đáng tiếc”, Gia Cát Vũ thở dài.

“Hắn mới luyện đan được hai, ba tháng, có thể trụ được tới bây giờ đã là đáng tự hào rồi”, Thượng Quan Ngọc Nhi mỉm cười.

“Nếu cho hắn đủ thời gian thì nhất định có thể vượt qua tiền bối Đan Thần”, Bích Du mỉm cười, không hề cảm thấy tiếc nuối vì sự thất bại của Diệp Thành, ngược lại cô còn cảm thấy tin tưởng hắn hơn.

“Danh dự của Đan Thành coi như đổ sông đổ bể”, rất nhiều trưởng lão của Đan Thành lắc đầu: “Ta thật cảm thấy hổ thẹn với đan tổ Đan Vương”.

“Là lỗi tại con”, trên vân đài, Huyền Nữ bặm môi, cô lại lần nữa nắm chặt tay đến bật máu: “Là con quá cao ngạo, quá tự tin”.

Trên vân đài, Huyết Đồng của Thị Huyết Điện lại lần nữa nhìn Đan Thần với ánh mắt hào hứng, hắn nhếch miệng cười lạnh lùng: “Lần này các ông còn chưa từ bỏ hi vọng sao?”
Lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ đồn về phía Đan Thần.

Lại nhìn về Đan Thần, có vẻ như ông ta không hề cảm nhận được ánh mắt của tất cả mọi người, đôi mắt cứ thế nhìn vào lớp khói đen đang bốc ra từ lư luyện đan của Diệp Thành, khuôn mặt rõ vẻ kinh ngạc.

“Ông ấy nhìn gì vậy nhỉ?”, thấy trạng thái bất thường của Đan Thần, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn vào không trung.
“Linh hồn ở cấp Huyền mà có thể luyện ra linh đan bốn vân và còn là hai viên linh đan bốn vân, hắn đã vượt qua cả truyền kì mà Đan Vương tạo ra năm xưa”.

“Hai viên, đó là hai viên linh đan bốn vân đấy”, Từ Phúc kích động, hai tay run run.

“Hắn đúng là yêu nghiệt mà, mẹ kiếp”, Gia Cát Vũ cũng kích động, cái bàn đá màu xanh cứ thế bị ông ta bẻ ra từng miếng..
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 434: Chương 434



“Con biết mà”, Thượng Quan Ngọc Nhi và Bích Du cũng không thể kiềm chế nổi cảm xúc vì đó chính là người thương trong lòng bọn họ.

“Đúng là kì tài cái thế, kì tài cái thế”, vài trưởng lão ở Đan Thành kích động đến mức run cả người.

“Sau này Đan Thành có người kế thừa rồi”, kể cả là Đan Thần cũng không khỏi bất ngờ mà hít vào một hơi thật sâu.

“Không thể nào, không thể”, Huyết Đồng nhìn vào không trung bằng con mắt không sao tin nổi.

“Ngươi bình tĩnh đi, ai thắng ai thua cũng chưa biết được”, Thị Huyết Đạo Nhân truyền âm cho hắn, mặc dù sắc mặt ông ta tôi độc nhưng cũng không thể che đi nổi sự kinh ngạc của mình.

“Hắn…hắn có thể luyện ra được hai viên linh đan bốn vân”, trên vân đài, Huyền Nữ thẫn thờ nhìn hai viên linh đan một tím một xanh, mặc dù nhỏ nhưng trong con mắt của cô hai viên linh đan đó lại vô cùng to lớn, vào giây phút này, sự cao ngạo của Huyền Nữ cũng không còn tồn tại.

Tất cả mọi người đều cùng nhìn về một hướng.

Lúc này, ai nấy đều biết rằng cho dù phẩm giới của hai viên linh đan mà Diệp Thành luyện ra không bằng Huyết Đồng thì hắn cũng là đan khôi không có gì phải hổ thèn, vì linh hồn của hắn mới chỉ ở cấp Huyền nhưng lại có thể luyện ra được hai viên linh đan bốn vân, phá đi kì tích mà Đan Vương lập nên năm xưa và tạo ra một truyền kì mới.

Phụt!
Trong tiếng trầm trồ kinh ngạc, Diệp Thành phun ra một ngụm máu, hắn lảo đảo, cơ thể nhuốm máu tươi, trông bộ dạng Diệp Thành lúc này có vẻ như có thể ngã ra bất cứ lúc nào, hắn đã trụ tới giới hạn của bản thân rồi.

Có điều hắn biết mọi chuyện vẫn chưa kết thúc vì tiên hoả của hắn vẫn bao lấy hai viên linh đan kia.

Diệp Thành lảo đảo nhìn về phía Huyền Nữ cách đó hai mươi trượng: “Hai viên linh đan bốn vân này của ta có có thể đánh bại Huyết Đồng không?”
Huyền Nữ còn đang thẫn thờ, khi nghe Diệp Thành nói vậy thì bất giác giật mình.

“Không thể”, Huyền Nữ tỉnh táo lại, cô vội giải thích: “Chỉ có thể lựa chọn một trong hai viên, mặc dù ngươi có thể luyện ra được hai viên linh đan bốn vân nhưng cấp bậc của mỗi một viên lại không bằng một viên của Huyết Đồng, cái cần trong đấu đan chính là phẩm giới của đan dược chứ không phải số lượng linh đan, nếu đấu riêng từng linh đan thì ngươi vẫn thua hắn”.

Lời của Huyền Nữ vang vọng khiến rất nhiều luyện đan sư thở dài.

Quả thực, đây chính là quy định của đại hội đấu đan, cái mà đại hội đấu đan cần chính là phẩm giới của đan dược chứ không phải là số lượng linh đan, nếu vậy thì mặc dù Diệp Thành tạo ra kì tích nhưng vẫn thua Huyết Đồng.

“Vậy phải liều thôi”, đương lúc mọi người thở dài thì Diệp Thành trên vân đài gằn lên.

Chỉ thấy hắn đem tiên hoả phân thành hai đạo, một tay kiểm soát một đạo tiên hoả, một đạo tiên hoả còn lại bao lấy viên linh đan Tục Mệnh Đan bốn vân, một đạo tiên hoả bao lấy Thọ Nguyên Đan bốn vân.

“Ngươi muốn làm gì?”, lúc này, tất cả mọi người đều tỏ ra bất ngờ, đến cả Đan Thần cũng không hiểu Diệp Thành định làm gì.

“Dù có vùng vẫy thì ngươi vẫn thua thôi”, Huyết Đồng nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt cay nghiệt, hắn không thể nhẫn nhịn, không thể nhẫn nhịn một tên hậu bỗi lại hơn mình, đó là sự sỉ nhục đối với hắn.

Dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, Diệp Thành kiểm soát Tục Mệnh Đan bốn vân và Thọ Nguyên Đan bốn vân, cho cả hai viên lại gần nhau, cuối cùng hai viên linh đan tiếp xúc nhau nhưng rất nhanh chóng đã đẩy nhau.
“Hắn…hắn muốn dung hoà hai viên đan dược với nhau?”, nghe tiếng gào thét của Diệp Thành, rất nhiều trưởng lão sững người đưa mắt nhìn nhau, và họ có thể nhìn ra được sự ngỡ ngàng trong mắt đối phương.

tien-vo-truyen-ky-434-0.jpg

.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 435: Chương 435



“Dung hợp cho ta”, Diệp Thành lại hét lên lần nữa trong tiếng bàn tán của mọi người, sau đó hắn phun ra một ngụm máu.

Tuy nhiên nỗ lực của hắn lại thất bại, mặc dù hai viên đan dược đều là đan dược kéo dài tuổi thọ nhưng chúng lại tự bài xích lẫn nhau, vừa va vào đã tự bật ra.

“Âm Dương giao hoà”, vào thời khắc mấu chốt cuối cùng, giọng nói hư ảo của Thái Hư Cổ Long vang lên trong đầu Diệp Thành.

“Âm Dương giao hoà?” sự tỉnh táo còn lại duy nhất của Diệp Thành khiến hắn bất giác lẩm bẩm.

Đột nhiên hắn hít sâu một hơi, nhắm mắt lại cố gắng đứng vững, sau đó hai tay vung lên theo một quỹ đạo nào đó, động tác chậm rãi, khá giống đánh Thái Cực Quyền.

“Thái Cực chia làm hai, Âm và Dương; Âm và Dương từ hai hoà làm một, Thái Cực”.

“Tay trái là Âm, tay phải là Dương”.

“Lửa Dương tay trái, lửa Âm tay phải”.

“Tục mệnh là Âm, thọ nguyên là Dương”.

Diệp Thành vừa lẩm bẩm vừa chậm rãi múa tay.

Mà khi hai tay hắn đánh quyền, Tiên Hoả được khống chế trong hai tay cũng chuyển động theo, đan dược được Tiên Hoả bao quanh cũng chuyển động.

Đột nhiên, một Thái Cực được hình thành xung quanh Diệp Thành, mà Tục Mệnh Đan bốn vân và Thọ Nguyên Đan bốn vân lại giống hai điểm trong Thái cực Âm Dương, Âm Dương tương sinh lại tương khắc.

“Ôi… Ôi trời ơi, hắn làm gì vậy?”, phía Vi Văn Trác ở dưới trợn tròn mắt, với tầm nhìn của họ rất thì khó để giải thích những điều này.

“Chuyện… Chuyện gì thế này, sao còn luyện Thái Cực Quyền vậy?”
“Cách luyện đan kiểu mới à?”
“Từ Phúc! Đồ nhi của ngươi đang làm gì vậy?”, lão già Gia Cát Vũ ngạc nhiên hỏi.

“Ai… Ai biết chứ?”, Từ Phúc há hốc miệng.

“Kỳ diệu, kỳ diệu, thật sự kỳ diệu!”, Diệp Thành không nhịn được cảm thán: “Thái cực Âm Dương, hay, rất hay”.

“Thái cực Âm Dương, Tục Mệnh Thọ Nguyên, dung hoà”, cuối cùng trên vân đài vang lên tiếng hô của Diệp Thành.

Mọi người chỉ thấy hắn đột nhiên đứng lại, hai tay đang vung từ từ thu lại, cuối cùng áp hai lòng bàn tay vào nhau.

Mà khi hai tay hắn chắp lại, Thái cực Âm Dương lấy hắn làm trung tâm cũng biến mất, mặc dù Thái cực Âm Dương biến mất nhưng Tục Mệnh Đan bốn vân và Thọ Nguyên Đan bốn vân đã tự tiến lại gần, thật sự dung hợp với nhau.

Một âm thanh lớn vang lên, sau khi Tục Mệnh Đan bốn vân và Thọ Nguyên Đan bốn vân dung hợp đã b ắn ra thần quang màu xanh tím, bay thẳng lên bầu trời, xuyên qua hư không, cực kỳ chói mắt.

Ngay lập tức sắc trời thay đổi, mây đen bao phủ, trời đất trong phút chốc trở nên tối om.

.

Đọc truyện hay, truy cập ngay -- TR Uмtгцуen.

мe --
“Sao… Sao tự nhiên trời lại tối?”, mọi người vô thức ngửa đầu nhìn lên trời.

Gầm!.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 436: 436: Bái Kiến Đan Tổ



Đột nhiên tiếng rồng gầm đáng sợ vang lên, chấn động cả đất trời, một đạo long hồn hư ảo bay lượn từ trên trời xuống, cơ thể con rồng khoẻ mạnh mà khổng lồ, tiếng gầm vang dội thể hiện sự bể dâu phủ đầy bụi theo năm tháng.

Nó thật sự quá to lớn, con người ở trước mặt nó chỉ nhỏ như châu chấu.

Giờ phút này tất cả mọi người đều nhìn lên hư không, vẻ mặt họ đều trở nên sợ hãi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, từng đôi đồng tử cũng co lại chỉ còn cỡ đầu mũi kim.

“Đan… Đan Tổ Long Hồn”, Đan Thần há hốc miệng, không dám tin vào những gì mình nhìn thấy.

“Không… Không ngờ lại là Đan Tổ Long Hồn”, rất nhiều lão bối luyện đan sư đều hoá đá.

“Đây… Đây là Đan… Đan Tổ Long Hồn mà chỉ người nào nghịch thiên phá được ràng buộc mới có thể dẫn ra sao?”
“Sao có thể, sao có thể?”, trên vân đài, Huyết Đồng gào thét dữ dội, long hồn khổng lồ cực kỳ chói mắt trong mắt hắn, chỉ một điều này thôi cũng đủ chứng minh hắn đã hoàn toàn bị đánh bại.

“Thật sự muốn ta phải ngửa đầu nhìn lên thì ngươi mới chịu dừng sao?”, Huyền Nữ ở bên cạnh ngẩn ngơ nhìn lên hư không, nở nụ cười tự giễu, sự phức tạp trong đôi mắt đẹp khiến vẻ kiêu ngạo của cô ta lại một lần nữa bị chà đạp.

“Đó… Đó là gì vậy?”, người thảng thốt nhất ở đây vẫn là Diệp Thành, hắn cũng ngơ ngác nhìn lên hư không, không ngờ sau khi dung hợp thành công đan dược lại dẫn ra linh hồn hình rồng to lớn thế này.

Chỉ là hắn nào biết đó là Đan Tổ Long Hồn, là sự vinh quang lớn nhất mà luyện đan sư theo đuổi suốt cuộc đời.

Theo truyền thuyết từ thời xa xưa, Đan Tổ Long Hồn chính là Đan Chi Hồn, là long hồn được hình thành bởi Đan Chi Ý Chí.

“Mẹ kiếp”, bên này lão già Gia Cát Vũ thấy Từ Phúc quỳ xuống thì lại liếc nhìn đi nơi khác, tất cả mọi người đều quỳ khiến lão ta thấy mình hơi khác người.

“Gia gia, chúng ta có quỳ không ạ?”, Thượng Quan Ngọc Nhi và Bích Du đều nhìn lão già Gia Cát Vũ.

“Các con muốn quỳ thì quỳ, dù sao ta cũng không quỳ”, lão già Gia Cát Vũ ho khan: “Ta không phải luyện đan sư, họ quỳ vì đó là tổ tiên giới luyện đan của họ, liên quan gì đến ta?”
“Cũng đúng!”.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 437: 437: Chúng Ta Thật Sự Già Rồi



“Thánh nữ”, lão già áo xám nhìn nơi khác rồi mới nhìn sang Cơ Tuyết Băng.

“Đan Tổ Long Hồn”, Cơ Tuyết Băng ngước mắt lên nhìn Đan Tổ Long Hồn khổng lồ: “Đó là Đan Chi Hồn, Đan Chi Ý Chí, chúng ta tu đạo đi trên con đường nghịch thiên, trái lại với ý chí của trời, kính trọng là được rồi, không cần phải quỳ trước nó”.

Nói rồi cô ta vuốt tay áo, đạp ra sức mạnh huyền diệu rời khỏi chỗ ngồi, đi về phía lối ra, trước khi đi còn quay lại nhìn Diệp Thành trên vân đài: “Hạo Thiên Trần Dạ, ngươi là người thứ hai khiến ta phải kinh ngạc cảm thán”.

Sau đó cô ta quay người đi ra khỏi hội trường, biến mất chỉ trong nháy mắt.

Trên vân đài, nhìn mọi người đang quỳ, ánh mắt đờ đẫn của Diệp Thành một lần nữa hướng về phía Đan Tổ Long Hồn khổng lồ.

“Rốt cuộc ngươi có lai lịch gì?”, Diệp Thành lẩm bẩm, định đưa tay ra sờ nhưng vừa mới vươn tay ra đã thấy chân mềm nhũn khiến hắn đứng không vững.

Sau đó hắn cảm thấy trước mắt tối sầm, hắn ngã nhào ra.

Gầm!
Đan Tổ Long Hồn khổng lồ bay từ trên trời xuống, há miệng phun ra một luồng sức mạnh nhẹ nhàng đỡ lấy Diệp Thành, sau đó nó xoay tròn lấy Diệp Thành làm trung tâm, không rời nửa bước như đang bảo vệ Diệp Thành vậy.

Thấy thế, Đan Thần và những người khác đồng loạt đứng dậy, bước vào hư không, lên tới vân đài đưa hắn rời khỏi đây.

Mà Đan Tổ Long Hồn khổng lồ cũng nhập vào đầu mày Diệp Thành rồi biến mất.

Mặc dù bọn họ đã rời đi nhưng hội trường rộng lớn lại im lặng trong một thời gian rất dài.

Mọi người vẫn giữ nguyên tư thế nhìn trời, hôm nay họ đã được thấy quá nhiều điều không tưởng tượng nổi.

Một luyện đan sư có linh hồn ở cảnh giới Huyền mà lại phá vỡ được ràng buộc luyện ra linh đan bốn vân, hơn nữa còn luyện một lúc hai viên và dung hợp được chúng thành một, còn dẫn ra được Đan Tổ Long Hồn mà trong lịch sử của giới luyện đan chỉ Đan Tổ mới có thể dẫn ra.

“Hắn chính là Đan Khôi của năm nay rồi”, rất lâu sau mới có lão bối luyện đan sư lên tiếng.

“Thiên phú luyện đan của hắn đã vượt qua cả Đan Vương, có thể sánh với Đan Tổ năm đó!”
“Đúng là người tài có từ đời này sang đời khác, chúng ta thật sự già rồi”.

Lúc này cửa phủ đệ chật ních người, hầu như đều là luyện đan sư.

ppjpg

.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 438: 438: Cũng Có Một Khả Năng Khác



“Gia gia, hắn không sao chứ?”, trong đám đông, Bích Du và Thượng Quan Ngọc Nhi lo lắng nhìn vào Đan phủ.

“Không sao, không sao”, lão già Gia Cát Vũ ung dung nhấp một ngụm rượu, xua tay rất tuỳ ý: “Đây là Đan phủ, tiểu tử đó xuất sắc như vậy, Đan Thần sẽ để nó có mệnh hệ gì sao?”
“Chỉ là sử dụng linh hồn lực nhiều quá thôi, chắc không sao đâu”, mặc dù Từ Phúc nói vậy nhưng trong mắt ông ta vẫn không giấu được vẻ lo lắng, cho tới giờ ông ta vẫn chưa tiết lộ thân phận thật sự của Diệp Thành cho Đan Thần.

Nói cách khác, ông ta chưa bao giờ có ý định để lộ thân phận của Diệp Thành, kể cả đến lúc này.

Thiên phú tu luyện và thiên phú luyện đan của Diệp Thành thật sự quá cao, cao đến mức khiến người khác phải kiêng kỵ.

Người như vậy chắc chắn sẽ bị các thế lực thù địch nhắm tới, che giấu thân phận thật của hắn là một cách biến tướng để bảo vệ hắn, cũng là bảo vệ Hằng Nhạc.

“Hạo Thiên Trần Dạ, hãy để cái tên này thay con nhận lấy sự vinh quang tối cao này đi!”, Từ Phúc hít một hơi thật sâu.

Lúc này ông lại thấy khá may mắn vì sự nhầm lẫn ma xui quỷ khiến của Diệp Thành có liên quan đến Hạo Thiên thế gia ở Bắc Sở, như vậy mục tiêu của mọi người sẽ chuyển đến thế gia đó, mà Diệp Thành sẽ không bị người khác nhằm vào.

“Tiểu tử, con đường của con còn rất dài”, Từ Phúc lẩm bẩm: “Đến khi thật sự đạt đến đỉnh phong thì vinh quang thuộc về con chắc chắn cũng không ít”.

“Lần này về phải xem xét lại mối quan hệ với Hạo Thiên thế gia thôi”, trong đám người, có người vuốt râu nói với vẻ ẩn ý sâu xa.

“Không ngờ Hạo Thiên Huyền Chấn còn có một nhi tử xuất sắc thế này, thật không ngờ đấy!”
“Tốt nhất vẫn nên xoa dịu mối quan hệ với Hạo Thiên thế gia thì hơn”, một cao thủ lớn tuổi hít sâu một hơi rồi nói: “Có nhi tử xuất sắc thế này, chắc chắn hắn sẽ vượt qua Đan Vương, sánh vai với Đan Tổ, người như vậy tốt nhất nên kết bạn, không nên kết thù”.

Đương nhiên không phải ai cũng nghĩ như vậy, trong mắt những người thuộc gia tộc có thù oán với Hạo Thiên thế gia đều loé lên ánh nhìn bất định: “Kết bạn được là tốt nhất, nhưng nếu không thể làm bạn vậy thì Hạo Thiên Trần Dạ nhất định phải chết”.

“Ta nói này, trước đây ngươi thật sự chưa từng gặp Hạo Thiên Trần Dạ sao?”, trong đám người, mấy tên phía Vi Văn Trác đồng loạt nhìn Thánh nữ Từ Nặc Nghiên của Thất Tịch.

Lúc này, ở một nơi sâu trong Đan phủ, Diệp Thành đang ngồi xếp bằng trong Linh Hải.

Linh Hải này rất kỳ lạ, không có linh dịch như Ngọc Linh Trì mà được ngưng tụ từ rất nhiều sức mạnh bí ẩn, khi đến gần và cảm nhận sẽ thấy đó là Linh Hải được tụ thành từ sức mạnh linh hồn.

Giờ phút này, sức mạnh linh hồn trong Linh Hải đang không ngừng chảy vào đầu mày Diệp Thành, giúp hắn bồi dưỡng linh hồn.

Đan Thần đứng im bên cạnh Linh Hải.

.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 439: 439: Nói Như Vậy Thì Đúng Là Tạo Hoá Tình Cờ Rồi!



Ngoài ông ta ra còn có chín trưởng lão khác của Đan Thành, ai cũng nhìn Diệp Thành với vẻ mặt vừa vui vẻ vừa ngạc nhiên.

“Đan Thần, ông nhìn xa trông rộng thật đấy! Nếu ông không nhận hắn làm đệ tử ký danh thì danh dự của Đan Thành chúng ta thật sự sẽ mất sạch”, một trưởng lão mỉm cười bảo.

Nghe vậy Đan Thần phất nhẹ tay, nói với vẻ hơi ái ngại: “Nói thật, lần đầu tiên nhìn thấy hắn ta chưa từng nghĩ sẽ nhận hắn làm đệ tử của Đan Thành, nếu Lạc Hi không nũng nịu cầu xin thì ta cũng không để hắn làm đệ tử ký danh”.

“Nói như vậy thì đúng là tạo hoá tình cờ rồi!”, một trưởng lão khác cảm thán.

“May nhờ có Lạc Hi nũng nịu cầu xin nên tiểu tử này mới trở thành một nửa đệ tử của Đan Thành, hắn được là Đan Khôi, danh dự của Đan Thành chúng ta cũng miễn cưỡng giữ được”.

“Đúng là như vậy”, nữ trưởng lão tóc bạc nở nụ cười: “Nếu hắn không có quan hệ gì với Đan Thành thì Đan Thành chúng ta thật sự đã trở thành trò cười cho cả Đại Sở, Huyền Nữ không chỉ thua Huyết Đồng mà còn thua cả hắn, không cần nghĩ cũng biết”.

“Ta vẫn không thể tin được, linh hồn cảnh giới Huyền không chỉ phá vỡ được ràng buộc mà còn luyện được hai viên đan dược trong cùng một lư, mà lại còn có thể hợp nhất.

Quan trọng nhất là đan dược của hắn đã dẫn ra được Đan Tổ Long Hồn”.

“Hắn đã vượt qua Đan Vương, có thể so sánh với Đan Tổ rồi”.

“Ta đề nghị sau khi hắn tỉnh lại hãy nhận hắn làm đệ tử của Đan Thành”, một trưởng lão lên tiếng, sau đó đưa mắt nhìn những người còn lại.

“Nhưng hắn đã là đệ tử của môn phái khác rồi”.

“Có thể vì hắn mà thay đổi quy tắc mà!”, nữ trưởng lão tóc trắng mỉm cười: “Chúng ta đều biết tiềm lực của hắn, ta hy vọng hắn sẽ là thành chủ tiếp theo của Đan Thành.

So với Huyền Nữ, ta càng coi trọng hắn hơn”.

“Vấn đề này chờ hắn tỉnh lại, ta sẽ nói”, Đan Thần cười hiền hoà.

“Hự…”, trong Linh Hải, Diệp Thành vẫn đang hôn mê, vẻ mặt hắn vẫn đầy đau đớn, vì sử dụng linh hồn lực nhiều quá khiến đầu hắn vẫn còn ong ong.

Tuy nhiên được sức mạnh linh hồn trong Linh Hải trút vào liên tục nên cơn đau trong đầu hắn nhanh chóng tiêu tan, linh hồn lực bị sử dụng quá độ cũng nhanh chóng được bổ sung, sắc mặt tái nhợt của hắn cũng dần có huyết sắc trở lại.

Ục!
Không biết đến lúc nào, một âm thanh vang lên dứt khoát.

Giống như lần đó, hắn nhìn thấy một thế giới phồn vinh: hương hoa thơm ngát, chim muông rít rít, chồi non hé nở, nụ hoa chực chờ bung ra, vạn vật sinh sôi nảy nở.

Chẳng mấy chốc ý cảnh thay đổi, cuồng phong thét gào, những cây cổ thụ xanh um tươi tốt đã thành lá úa vàng, cành cây bắt đầu khô héo, bức tranh cả thế giới được tô điểm bởi những chiếc lá rụng.

Thế rồi đất khô cằn cỗi, những cành lá cuối cùng trên cây cổ thụ cũng rụng xuống, gió lạnh cắt da, hoa tuyết bay rợp trời, thế giới được phủ lên một lớp áo trắng thinh khôi.

Đây là luân hồi, luân chuyển không ngừng, thế giới ý cảnh như c bánh xe khổng lồ, luân chuyển theo năm tháng, luân hồi trong sinh tử.

.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back