Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 450: C450: Tiểu hữu cũng thật khiêm tốn



“Đó, đó, mau lên, tóm lấy nó, mẹ kiếp, lại chạy rồi…”, tiếp sau đó, trong Vạn Đan Bảo Điển chỉ toàn tiếng hô hớt hải của Diệp Thành.

“Bên trong rốt cục đang làm gì thế chứ?”, bên ngoài Vạn Đan Bảo Điển, một lão già tóc bạc bên cạnh Đan Thần chốc chốc lại lên tiếng nói như vậy, từ khi ông ta tới đây đều chỉ nghe thấy tiếng hớt hải của Diệp Thành.

“Đúng là tên tiểu tử thú vị”, Đan Thần ở bên khẽ vuốt râu.

“Đan Thần, trước đó chúng ta đem ý cảnh luyện linh đan năm vân phân tách ra có phải là có phần thất đức không?”, lão già tóc bạc kia ho hắng nhìn Đan Thần: “Như vậy làm trái lời của Đan Tổ mà”.

“Chẳng còn cách nào khác”, Đan Thần lắc đầu bất lực, “chúng ta cần phân biệt những ý cảnh luyện đan đó, lẽ nào ông quên đi năm xưa đan phương mà Đan Hồn khát máu tìm thấy ở đâu rồi sao? Đó chẳng phải là trong Vạn Đan Bảo Điển sao?”

“Cũng đúng”, lão già tóc bạc gật đầu: “Đem những ý cảnh luyện đan dược tà ác kia trừ khử để tránh khỏi hoạ diệt thế gian”.

“Chạy, ngươi chạy nữa hả?”, trong Vạn Đan Bảo Điển, Diệp Thành và Đan Tổ Long Hồn đã nắm bắt được ý cảnh luyện đan của linh đan năm vân kia, cả hai mệt rã rời, toàn thân đầm đìa mồ hôi.

Ngay sau đó, Đan Tổ Long Hồn đem ý cảnh luyện đan của linh đan năm vân kia lạc ấn trong thần hải của Diệp Thành.

“Càn Khôn Tạo Hoá Đan”, ngay sau đó, trên khuôn mặt của Diệp Thành xuất hiện nét vui mừng thấy rõ vì cái gọi là Càn Khôn Tạo Hoá Đan chính là một loại linh dược tôi hồn, là linh dược thượng hạng thuộc loại linh hồn, đây là linh dược rất quý giá.

“Được, làm tốt lắm”, Diệp Thành ngồi trên đầu Đan Tổ Long Hồn, hắn xoa xoa đầu Đan Tổ Long Hồn mà nói.

Gừ! Gừ!

Được Diệp Thành khen ngợi, Đan Tổ Long Hồn có vẻ rất vui mừng, nó không ngừng xoay mình bay cuộn lên trên, cứ thế đưa Diệp Thành bay khắp Vạn Đan Bảo Điển. Mặc dù Đan Tổ Long Hồn không thể nói chuyện nhưng Diệp Thành lại có thể cảm nhận được tâm trạng vui mừng của nó.

Ngay sau đó, cả hai người bị một sức mạnh thần bí và mạnh mẽ đưa ra khỏi Vạn Đan Bảo Điển.

Phù!

Vừa ra ngoài, Diệp Thành đã thở phào một hơi mang theo tàn khí, mặt hắn nở nụ cười rạng rỡ.

Thấy Diệp Thành vui mừng như vậy, vị trưởng lão mặc y phục trắng hiếu kỳ hỏi một câu: “Tiểu tử, ngươi lĩnh hội được mấy ý cảnh linh đan trong đó?”

Diệp Thành không nói gì, chỉ mỉm cười giơ lên ba ngón tay.

“Tiểu hữu”, phía này, Đan Thần mỉm cười ôn hoà: “Con có muốn rời khỏi môn phái cũ làm người kế cận vị trí thành chủ của Đan Thành ta không? Sau khi ta thoái vị con sẽ là thành chủ thứ một trăm bốn mươi hai”.

“Rời…rời khỏi môn phái cũ?”, Diệp Thành bất giác cau mày, trong đầu hắn chợt hiện lên hình ảnh Sở Huyên, Sở Linh, Tịch Đan, Hổ Oa, Dương Đỉnh Thiên, Từ Phúc, Hùng Nhị.

Rời khỏi môn phái cũ là việc mà hắn chắc chắn không thể làm được, người của Đan Thành sẽ không tham gia vào việc tranh đấu của các môn phái.

Còn hắn là đệ tử của Hằng Nhạc Tông vả lại hắn cũng biết Chính Dương Tông và Hằng Nhạc Tông sớm muộn cũng sẽ có ngày xảy ra chiến tranh, nếu như gia nhập vào Đan Thành thì có nghĩa rằng hắn phải trơ mắt nhìn tông môn bị diệt vong đến chết nhưng không thể ra tay tương trợ.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 451: C451: Con muốn rời khỏi đan thành sao



Thành Chủ của Đan Thành là vị trí với vinh dự chí cao, nhưng cũng chính vì vinh dự chí cao này nên cần phải trả giá bằng thứ gì đó.

“Tiểu hữu, chuyện này khó lựa chọn vậy sao?”, thấy Diệp Thành trầm ngâm, một lão già tóc bạc hỏi thăm dò.

“Không giấu gì tiền bối con coi môn phái là nhà của mình”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu.

Diệp Thành nói rất ấm ức nhưng sự ấm ức ấy của hắn khiến mấy người phía Đan Thần có thể nghe ra ý tứ trong lời nói, đó chính là từ chối. Lời từ chối của hắn khiến mấy người phía Đan Thần cảm thấy có phần bất ngờ.

Đan Thành Chi Chủ chính là chủ nhân của Đan Thành, là niềm vinh dự chí cao, một vị trí đầy mê hoặc mà không phải ai cũng có thể vượt qua được, nhưng một tiểu bối ở cảnh giới Nhân Nguyên lại từ chối.

Địa cung chìm vào tĩnh lặng trong khoảng thời gian ngắn.

Cuối cùng vẫn là Đan Thần mỉm cười lên tiếng, vỗ vai Diệp Thành cười nói: “Tiểu hữu, không cần vội trả lời, con cứ về suy nghĩ đi, nếu nghĩ thông rồi, cho dù bất cứ thời gian nào thì cánh cửa của Đan Thành chúng ta cũng rộng mở chào đón con”.

“Đa tạ tiền bối”, Diệp Thành vội chắp tay hành lễ.

“Cái đó, khụ, khụ…”, ngay sau đó, một vị trưởng lão khẽ vỗ vai Diệp Thành cười nói: “Tiểu tử, chúng ta vẫn chưa biết con đã có vợ hay chưa?”

Nghe vậy, Diệp Thành nhướng mày, hắn sao có thể không nghe ra ý tứ tứ của vị trưởng lão này chứ, rõ ràng là muốn giới thiệu thê tử cho hắn mà.

Nghĩ thì cũng phải, hiện giờ hắn là luyện đan sư có phong hiệu, đừng nhìn vào thuật luyện đan hiện giờ của hắn không bằng những lão bối này mà đánh giá, rồi có ngày thuật luyện đan của hắn sẽ đứng đầu Đại Sở, nếu không thì hắn cũng sẽ không có được sự công nhận của Đan Tổ Chi Hồn.

Một hậu bối có thực lực và khả năng thiên bẩm như vậy e rằng bất cứ thế lực nào cũng sẽ muốn lôi kéo, vì vậy bọn họ muốn tạo ra cuộc liên hôn mang tính chất chính trị.

“Không biết tiểu hữu thấy Huyền Nữ và Lạc Hi của nhà chúng ta thế nào?”, khi Diệp Thành còn đang trầm ngâm thì lão già mặc y phục trắng kia đã mỉm cười nhìn hắn.

“Tiền bối, con có vợ rồi”, Diệp Thành ho hắng.

“Có vợ cũng không sao, chúng ta…”

“Đan Nhất”, Đan Thần xen vào ngắt lời lão già kia: “Việc của hậu bối, người làm trưởng bối như chúng ta không nên can dự vào, chuyện tình duyên không thể cưỡng cầu”.

“Hắn là Đan Thánh đấy”, một vị trưởng lão với tên Đan Nhất lên tiếng, “cũng nên để lại gì ở Đan Thành chúng ta chứ. Nghe theo ta sẽ không sai đâu, để hắn và Huyền Nữ kết hợp, hắn không muốn làm thành chủ thì để Huyền Nữ làm, đã là phu thê với nhau, Huyền Nữ làm cũng như hắn làm”.

“Mặc dù nói vậy nhưng cũng đừng ép buộc Diệp Thành”, Đan Thần truyền âm: “Hắn là một người có cá tính, đến cả vị trí thành chủ còn từ chối, ngươi cho rằng Huyền Nữ có thể khiến hắn thay đổi sao?”

“Vậy về thăm nhà đi”, Đan Thần cười ôn hoà: “Hạo Thiên Huyền Chấn đúng là sinh được một nhi tử ngoan”.

“Vậy vãn bối xin cáo từ”, Diệp Thành vội hành lễ sau đó quay đầu chạy.

“Về nhà thôi”, ra khỏi Địa Cung, Diệp Thành vươn vai.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 452: C452: Nói linh tinh ta chung tình lắm đấy



Chương có nội dung bằng hình ảnh

“Có nên chào tạm biệt Lạc Hi không nhỉ?”, Diệp Thành thầm nghĩ, bất giác đưa mắt nhìn về một hướng.

“Thôi bỏ đi, chào rồi lại buồn”, cuối cùng Diệp Thành hít sâu một hơi, không đi về hướng đó mà đi về phía cửa của Đan phủ: “Mình còn chưa lấy tiền đánh bạc nữa”.



Ở Bắc Sở, trên một đỉnh núi có mây mù bao phủ, toạ lạc một toà phủ đệ cực kỳ uy nghiêm: Hạo Thiên thế gia.

Giờ phút này, trong đại điện phủ đệ chật cứng người, họ nhìn trái nhìn phải như đang đợi ai đó.

Trong hậu điện, một người đàn ông trung niên mặc áo mãng bào đang ngồi ở đó day mạnh đầu mày.

Người này chính là gia chủ đương nhiệm của Hạo Thiên thế gia, Hạo Thiên Huyền Chấn.

“Gia chủ, những người bên ngoài kia…”, một ông lão ngập ngừng cất lời, nhưng không nói tiếp.

“Lát nữa, lát nữa, ta suy nghĩ đã”, Hạo Thiên Huyền Chấn xua tay.

“Vậy người suy nghĩ đi ạ”, ông lão mỉm cười rồi xoay người bước ra ngoài.

Sau khi ông lão đi, Hạo Thiên Huyền Chấn xoa cằm: “Hạo Thiên Trần Dạ, mình có nhi tử sao? Hay là những năm trước chơi bời trăng hoa, có người sinh con cho mình mà không nói? Ừm, khả năng là vậy, không phải là Dĩnh Nhi chứ? Không đúng, thời gian không phù hợp, lẽ nào là Tuyết Nhi? Cũng không đúng, nàng ấy sinh con chắc chắn sẽ nói cho mình, vậy hay là Yên Nhi? Diệu Nhi? Xảo Nhi? Hoa Nhi? Hay là…”

Hạo Thiên Huyền Chấn tự lẩm bẩm một mình, vừa sờ cằm vừa suy nghĩ, liệt kê mấy lượt từng người mà ông ta có thể nhớ ra được từ hai mươi năm trước đến giờ.

Nói thật, sau khi nghe chuyện ở Đan Thành, ông ta đã sững sờ, ba ngày nay Hạo Thiên thế gia liên tục có khách, muốn ngăn cũng không ngăn được, ai cũng đòi gặp nhi tử bảo bối của ông ta – Hạo Thiên Trần Dạ, nhưng vấn đề là ông ta không có nhi tử.

“Không đúng!”, Hạo Thiên Huyền Chấn càng nghĩ càng thấy không đúng: “Dám xưng là người của Hạo Thiên thế gia nhưng sao đến giờ Hạo Thiên Trần Dạ vẫn không về nhà, có phải đang chờ ta đi đón hai mẹ con họ tới không? Nhưng rốt cuộc là ai sinh chứ?”

“Cha à! Xem ra thời trẻ cha rất trăng hoa!”, mấy người phía Hạo Thiên Thi Nguyệt nhìn vẻ mặt rối rắm của Hạo Thiên Huyền Chấn, bất giác che miệng cười trộm: “Chưa biết chừng chúng con không chỉ có một đệ đệ hay ca ca ấy chứ”.

-chuong-452-1.jpg

 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 453: 453: Tiền Cũng Đã Nhận Rồi Ta Đi Đây



Thấy thế, khoé miệng Hạo Thiên Huyền Chấn giật giật, ông ta đứng bật dậy: “Vậy… Vậy ta cũng ra ngoài đi dạo một vòng”.

“Ông thì không cần”, Hoa Tư bước lên kéo ông ta lại.

“A!”
“Bụp! Chát! Rầm! Uỳnh!”

Ở bên này, Diệp Thành đã bước vào sòng bạc.

Sòng bạc hôm nay yên tĩnh hơn rất nhiều.

Tại sao lại yên tĩnh? Còn không phải vì đặt cược xem ai sẽ giành ngôi vị Đan Khôi trong đại hội đấu đan mà thua khuynh gia bại sản sao? Bây giờ ai còn tiền chạy tới đặt cược nữa? Hầu hết đều ở nhà ôm mặt khóc rồi!
Có lẽ bây giờ rất nhiều người đang nghĩ xem nên đánh hắn thế nào ấy chứ!
Khụ khụ!
Diệp Thành ho khan một tiếng, ngoáy lỗ tai: “Việc… Việc này không thể trách ta được”.

“Tiểu hữu, thiếu chủ nhà ta đợi ngươi lâu lắm rồi”, không lâu sau lão già áo đen liền xuất hiện, nhưng không lập tức đưa Diệp Thành lên lầu như lần trước, lần này ông ta nói chuyện khiêm tốn hơn rất nhiều.

“Được, được”, Diệp Thành lên lầu, ngựa quen đường cũ, rất tự giác đi tới phòng Thiên Tự Hiệu.

Hắn vừa bước vào, Lăng Tiêu đã vội vàng đứng dậy, mỉm cười bảo: “Hạo Thiên đạo hữu, Lăng Tiêu chờ đã lâu, mời vào trong”.

“Khách sáo quá!”, ngoài miệng Diệp Thành nói thế nhưng hắn cũng thật sự không khách sáo, ngồi xuống một cách tự nhiên, hơn nữa còn nói thẳng mục đích mình tới: “Hôm nay ta phải đi rồi, không biết ta có thể lấy tiền đặt cược của mình chưa?”

“Đương nhiên rồi”, Lăng Tiêu phất tay lấy ra một cái túi đựng đồ đưa cho Diệp Thành: “Năm triệu, không thừa không thiếu”.

“Năm triệu? Sao nhiều thế?”, Diệp Thành giật mình.

Lăng Tiêu nở nụ cười; “Không giấu gì đạo hữu, tiền đặt cược mất cân bằng nghiêm trọng, hầu như mọi người đều cược Huyết Đồng và Huyền Nữ, ai ngờ đạo hữu lại một mình đặt cửa khác, vậy nên tỷ lệ từ một được một trăm đã tăng lên thành một được năm trăm”.

“Đạo hữu chờ một chút”, Lăng Tiêu cũng đứng lên, cười ngượng ngùng: “Tại hạ có một yêu cầu, mong đạo hữu cân nhắc”.

“Chuyện gì? Ngươi cứ nói đi”.

“Không biết đạo hữu có thể treo hàm tước khách khanh trưởng lão ở nhà họ Lăng ta không?”, Lăng Tiêu ho khan một tiếng.

Nghe vậy Diệp Thành nhướng mày, hắn hiểu ý đồ của Lăng Tiêu.

Bây giờ có lẽ tên tuổi của Hạo Thiên Trần Dạ đã truyền khắp Đại Sở, chỉ cần là người có đầu óc bình thường đều sẽ nghĩ tới, thành tựu của hắn sau này chắc chắn không thấp hơn Đan Vương, người có tiềm lực như vậy, thế lực nào chẳng muốn lôi kéo!.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 454: 454: Chiêu Này Hay Thật



“Vấn đề này”, Diệp Thành xoa cằm, treo hàm tước khách khanh trưởng lão cũng không phải không thể.

Hắn dùng tên Hạo Thiên Trần Dạ, ngoài một số ít người thì không ai biết thân phận thật sự của hắn.

“Hạo Thiên đạo hữu, đây là chút tâm ý của nhà họ Lăng, xin hãy nhận lấy”, khi Diệp Thành đang cân nhắc thì Lăng Tiêu đã đưa cho hắn một chiếc hộp ngọc pha lê, bên trong là một bụi linh thảo màu đỏ.

“Thần huyết linh lung”, Diệp Thành vừa nhìn đã nhận ra loại linh thảo này, mắt hắn đột nhiên sáng lên.

Thần huyết linh lung không phải linh thảo bình thường, linh thảo này đã không còn xuất hiện ở Đại Sở nữa, nó vẫn luôn là vật vô giá, là loại linh thảo không thể thiếu để luyện chế linh đan năm vân cao cấp.

“Thế này thì ngại quá”, Diệp Thành nói vậy nhưng vẫn nhận lấy chiếc hộp ngọc thuỷ tinh, mỉm cười: “Được làm khách khanh trưởng lão của nhà họ lăng là vinh hạnh của Trần Dạ”.

“Được, được, được”, Lăng Tiêu nói liền ba chữ “được”, hắn ta vội vàng lấy ra một tấm ngọc bài, mặt trước của ngọc bài được khắc chữ “Lăng” bằng linh hồn lạc ấn, mặt sau khắc bốn chữ “Hạo Thiên Trần Dạ”.

Thấy vậy, khoé miệng Diệp Thành giật giật, thì ra đã chuẩn bị hết từ trước!
Lăng Tiêu nở nụ cười ngượng ngùng, đưa ngọc bài cho Diệp Thành: “Chuẩn bị trước vẫn hơn mà! Có tấm ngọc bài này, khi nào đạo hữu cần thì có thể lấy nó ra tìm sự giúp đỡ ở bất kỳ phân điện nào của nhà họ Lăng”.

“Đã hiểu”, Diệp Thành nhận lấy tấm ngọc bài, cảm thấy rất thiết thực.

Ra khỏi sòng bạc, Diệp Thành kín đáo liếc mắt nhìn vài nơi, hắn tìm kiếm từng cửa hàng sau đó mới xoay người đi vào một tửu lâu, đi thẳng lên lầu ba, vào một nhã gian.

“Cảm nhận được có người đang theo dõi con không?”, Từ Phúc đã chờ sẵn trong nhã gian, thấy Diệp Thành vào thì hỏi.

“Trước đây con l@m tình báo, nếu không cảm nhận được thì con không cần sống nữa”, Diệp Thành vừa cười vừa tạo kết ấn bằng một tay, sau đó ngưng tụ ra một phần phân thân.

Ngay sau đó, phần phân thân của hắn xoay người đi ra ngoài.

Còn hắn và Từ Phúc đứng trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài từ ô cửa sổ đang mở.

Họ nhìn thấy phần phân thân ra khỏi tửu lâu, sau đó đi về phía lối vào Đan Thành, mà phía sau phân thân có một vài bóng dáng lén lút đi theo, phân thân ra khỏi Đan Thành, mấy người kia cũng đi theo.

“Chiêu này hay thật”, Từ Phúc tấm tắc khen ngợi.

Trong đám đông đối diện, một thiếu nữ mười hai, mười ba tuổi đang chạy vào đám đông, phía sau còn có một nữ tử mặc đồ trắng, nhìn kỹ lại thì chẳng phải chính là Lạc Hi và Huyền Nữ sao?

ppjpg

.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 455: 455: Kẻ Tám Lạng Người Nửa Cân!”



“Hai người họ đi ra ngoài như vậy sẽ không gặp chuyện gì chứ?”, Diệp Thành quay đầu nhìn Lạc Hi và Huyền Nữ đã chạy tới cổng thành.

“Đừng lo, phía sau còn có người”, Từ Phúc bước đi trước.

“Con cũng nghĩ vậy”, Diệp Thành liếc nhìn ông lão cầm hồ lô rượu, lúc này ông ta đang chạy theo phía sau Lạc Hi và Huyền Nữ, xem ra dù bất cần đời nhưng cũng là một người cực kỳ mạnh!
Hai người nhanh chóng đến trung tâm thành, nơi đó có một tế đàn khổng lồ, trên tế đàn là Truyền Tống Trận.

“Đạo hữu, cho ta tới Vô Nhai Cổ Thành”, Từ Phúc bước lên trước, đưa túi đựng đồ chứa mười nghìn linh thạch cho trưởng lão áo trắng canh giữ Truyền Tống Trận.

“Lên trước đi, ta sẽ điều chỉnh toạ độ không gian”, trưởng lão áo trắng nhận lấy túi đựng đồ, bắt đầu vẽ toạ độ không gian.

Nghe vậy, hai người lần lượt bước lên.

Ngay sau đó, Truyền Tống Trận phát ra tiếng kêu ù ù, bắt đầu chậm rãi chuyển động, sức mạnh không gian bí ẩn bắt đầu cuộn trào mãnh liệt.

“Đan Thành, lần sau ta sẽ lại đến”, Diệp Thành nhìn Đan Thành rồi hít sâu một hơi, chuyến đi lần này thật sự đã mang lại cho hắn rất nhiều điều may mắn.

“Chờ chút”, Diệp Thành đang cảm thán thì hai người mặc áo huyết bào cũng bước lên tế đàn, đưa túi đựng đồ cho trưởng lão áo trắng: “Đạo hữu, chúng ta cũng đến Vô Nhai Cổ Thành”.

“Đến sớm không bằng đến đúng lúc!”, trưởng lão áo trắng cười nhẹ.

“Thị Huyết Đạo Nhân, Huyết Đồng”, Diệp Thành hơi nheo mắt lại, tuy rằng hai người đều trùm áo huyết bào nhưng hắn vẫn nhìn thấu thân phận của họ, chẳng phải chính là Huyết Đồng và Thị Huyết Đạo Nhân của Thị Huyết Điện sao?
Khi Diệp Thành nhìn họ thì tình cờ họ cũng đang nhìn lại đây, đặc biệt là Huyết Đồng, đôi mắt loé lên ánh sáng tàn nhẫn đó cho dù là ban ngày cũng vô cùng đáng sợ.

Ngay sau đó, Truyền Tống Trận nhanh chóng xoay chuyển, bốn người lần lượt biến mất trên tế đàn.

Khi xuất hiện lần nữa, Diệp Thành cảm thấy trước mắt rất sáng, họ đã ở trong thông đạo không gian kỳ dị.

“Bọn họ là Huyết Đồng và Thị Huyết Đạo Nhân”, Diệp Thành vờ như không có chuyện gì, âm thầm truyền âm cho Từ Phúc.

“Là bọn họ hả?”, giọng điệu truyền âm của Từ Phúc có phần ngạc nhiên, hiển nhiên ông vẫn chưa phát hiện ra hai người bên cạnh là Huyết Đồng và Thị Huyết Đạo Nhân, nhưng dù vậy ông ta vẫn không để lộ ra biểu hiện gì khác thường.

.

Google ngay trang { Tг Цмtгuуen.

m e }
Tiếp theo, thông đạo không gian trở nên yên tĩnh lạ thường.

Nhưng càng yên tĩnh, Diệp Thành càng cảm thấy bầu không khí ngột ngạt, hơn nữa hắn có thể nhìn rõ sát khí không ngừng lan ra trong mắt Thị Huyết Đạo Nhân và Huyết Đồng.

“Đứng ra sau ta”, Từ Phúc liếc nhìn Thị Huyết Đạo Nhân, sau đó truyền âm cho Diệp Thành.

“Vâng”, Diệp Thành âm thầm nhìn xung quanh, sau đó đứng sau lưng Từ Phúc, đề phòng bị Thị Huyết Đạo Nhân giết.

.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 456: 456: Ai Bảo Ngươi Quá Vô Dụng!



Không ngờ hắn còn chưa đứng vững, Thị Huyết Đạo Nhân đang đứng yên bất động đột nhiên di chuyển, một đạo chưởng ấn giáng mạnh vào Từ Phúc.

Hừ!
Vẻ mặt Từ Phúc lạnh lùng, trong lòng ông đã có sự chuẩn bị từ trước, ông đột nhiên ngẩng đầu, vung một đạo chưởng ấn về Thị Huyết Đạo Nhân.

Thị Huyết Đạo Nhân không ngờ tính cảnh giác của Từ Phúc lại cao đến vậy, phản ứng cũng rất nhanh, một chưởng đánh úp của ông ta không có tác dụng gì.

Chết đi!
Vì chưa thể khiến Từ Phúc bị thương, Thị Huyết Đạo Nhân trở tay lấy ra một thanh sát kiếm, đâm thẳng về phía đầu mày Từ Phúc.

Hừ!
Từ Phúc hừ lạnh một tiếng, giơ tay áo lên rồi cũng vung sát kiếm ra, chặn lại một kiếm tuyệt sát của Thị Huyết Đạo Nhân, sau đó ông trở tay tung ra một đạo đại ấn.

Thị Huyết Đạo Nhân phản ứng cực nhanh, thoáng chốc tung quyền đánh tan đại ấn.

“Đúng là vô dụng”, thấy Thị Huyết Đạo Nhân không thể xử được Từ Phúc ngay, Huyết Đồng ở bên cạnh lạnh lùng nói.

Lúc này, một tay hắn ấn lên thông đạo không gian, một luồng sức mạnh cực lớn xoay chuyển trong lòng bàn tay hắn, từ khi luồng sức mạnh này xuất hiện, thông đạo không gian vốn đang ổn định bắt đầu dao động.

“Huyết Đồng, ngươi làm gì vậy?”, Thị Huyết Đạo Nhân đang đại chiến chợt hét lớn.

“Không làm gì, ta chỉ giúp ngươi thôi”, Huyết Đồng cười u ám, sức mạnh được tập trung trong tay hắn tăng đến cực hạn.

“Hắn muốn phả huỷ thông đạo không gian”, Từ Phúc biến sắc.

“Mẹ kiếp”, Diệp Thành hừ lạnh rồi lập tức di chuyển, tung nhất kiếm tuyệt sát Phong Thần Quyết chém về phía Huyết Đồng.

“Muộn rồi”, Huyết Đồng nở nụ cười sâu xa, sức mạnh dâng lên cực hạn trong lòng bàn tay hắn bắt đầu bùng nổ.

Bùm!
Sau một tiếng nổ, toàn bộ thông đạo không gian sụp đổ.

Tất cả những điều này đến quá nhanh, nhất kiếm của Diệp Thành còn chưa đâm được tới Huyết Đồng thì hắn đã bị cuốn vào khe nứt không gian thăm thẳm.

Không chỉ hắn mà Từ Phúc và Thị Huyết Đạo Nhân cũng không thể may mắn tránh khỏi, còn chưa đứng vững đã bị hút vào, thoáng chốc biến mất.

Mà Huyết Đồng vẫn nở nụ cười âm u, tàn nhẫn, mặc dù hắn ta cũng bị cuốn vào khe nứt không gian nhưng toàn thân hắn được bao phủ bởi huyết quang, không ngờ khe nứt không gian lại không thể xuyên thủng lá chắn bảo vệ do huyết quang ngưng tụ thành.

Phụt! Phụt! Phụt!
Trong khe nứt không gian tối tăm, Diệp Thành liên tục bị thương.

“Ai bảo ngươi quá vô dụng!”, Huyết Đồng cười quỷ dị, nói xong hắn chợt xoay người, nhào tới Diệp Thành, không ngờ hắn lại không bị khe nứt không gian hạn chế.

ppjpg

.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 457: 457: Chẳng Trách Hắn Lại Căm Thù Đan Thành Như Thế



Bầu trời đêm thăm thẳm, những vì sao như ở ngay trước mắt.

Thế giới ban đêm cực kỳ tĩnh lặng.

Đột nhiên, khoảng không yên tĩnh bị xé toạc ra một vết nứt lớn, Diệp Thành toàn thân đầy máu ngã xuống, ồ không đúng, nói chính xác hơn là bị ném ra khiến cho mặt đất tạo thành một cái hố sâu.

Phụt!
Vừa bò dậy, Diệp Thành đã phun ra một ngụm máu tươi, hắn lảo đảo suýt nữa ngã xuống.

Hắn bị thương quá nặng, mặc dù có Tiên Thiên Canh Khí hộ thể nhưng trên người hắn vẫn đầy máu, hơn nữa còn lộ cả xương trắng hếu.

“Ngươi nên cảm ơn ta”, giọng nói nham hiểm nhanh chóng vang lên, Huyết Đồng mặc huyết bào lơ lửng trong hư không, nụ cười giễu cợt mang theo sự tàn bạo, trong đêm đen trông cực kỳ đáng sợ.

“Rốt cuộc ngươi là ai?”, Diệp Thành đứng loạng choạng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Huyết Đồng.

“Sao, không nhớ ta nữa à?”, Huyết Đồng nở nụ cười ghê rợn để lộ hàm răng trắng bóc, một đạo huyết quang bay ra từ nơi đầu mày, huyễn hoá thành lư luyện đan huyết sắc, lơ lửng trên hư không.

Diệp Thành ở dưới nhìn thấy lư luyện đan huyết sắc thì chợt ngẩng đầu nhìn Huyết Đồng: “Đan Hồn”.

“Xem ra ngươi đã nhớ lại”, Huyết Đồng li3m chiếc lưỡi đỏ như máu, nở nụ cười hung ác: “Năm lần bảy lượt phá hỏng chuyện tốt của ta, hôm nay ta sẽ tính sổ với ngươi từng chuyện”.

“Không phải lão ta đã chết rồi à? Sao vẫn còn sống?”, sắc mặt Diệp Thành đã khó coi đến cực điểm.

Nếu Huyết Đồng không lấy lư luyện đan huyết sắc ra thì hắn vẫn không biết Huyết Đồng chính là Đan Hồn.

Hắn nhận ra lư luyện đan huyết sắc đó, ngày hôm ấy hắn và Thượng Quan Ngọc Nhi bị nhốt trong lư luyện đan nên ấn tượng của hắn về chiếc lư này rất sâu sắc.

“Chẳng trách hắn lại lộ ra sát khí ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy mình”.

“Chẳng trách hắn lại căm thù Đan Thành như thế”.

“Chẳng trách ngay cả Đan Chi Huyền Nữ cũng không phải đối thủ của hắn”.

Suy đi nghĩ lại, hắn vẫn thấy bỏ chạy là thượng sách.

Nhìn Diệp Thành không ngừng đi xa, Huyết Đồng không đuổi theo mà chỉ nở nụ cười khó dò, tay tạo kết ấn: “Ngươi nghĩ ngươi chạy được sao?”
Hế?.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 458: Chương 458



Ngay sau đó, Diệp Thành chợt cau mày, nheo mắt nhìn hư không phía trước, phát hiện khoảng hư không ấy đã biến thành màu đỏ máu, có huyết hải dâng trào cuồn cuộn.

Nhưng khi đến gần hắn mới phát hiện, đó không phải huyết hải mà là từng con huyết ưng, vì chúng quá nhiều lại bay rợp trời nên nhìn thoáng qua hắn cứ tưởng huyết hải.

“Triệu Hoán Thuật sao?”, nhìn thấy huyết ưng lao tới, Diệp Thành cảm thấy da đầu tê dại, số lượng không thể đếm được, ùn ùn kéo tới, mặc dù cách rất xa nhưng hắn vẫn loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng kêu không ngớt của huyết ưng.

Thấy thế, Diệp Thành đột nhiên dừng lại, nhìn về phía sau.

Phía sau, Huyết Đồng đang giẫm lên Thần hồng ung dung đi tới, hơn nữa mỗi bước đi, trong cơ thể hắn ta sẽ phân hoá ra một đạo huyết khí, mà mỗi đạo huyết khí đều huyễn hoá thành một tên Huyết Vu, đến khi ngưng tụ đủ chín tên Huyết Vu, chín tên Huyết Vu có khí thế mạnh mẽ, mỗi tên đều ở cảnh giới Linh Hư tầng thứ nhất.

“Đây là thần thông gì chứ?”, Diệp Thành khai mở Tiên Luân Nhãn, nhìn chằm chằm Huyết Đồng, chẳng mấy chốc đã phát hiện ra manh mối: “Mẹ nó, không ngờ lại phong ấn nhiều Huyết Vu trong cơ thể như vậy”.

Diệp Thành thu hồi ánh mắt, sắc mặt khó coi đến cực điểm, phía trước là biển huyết ưng, phía sau là Huyết Đồng và chín tên Huyết Vu, tình hình này không ổn chút nào.

“Liều thôi”, suy đi nghĩ lại, Diệp Thành vẫn quyết định xông vào biển huyết ưng, thế này vẫn hơn là sát phạt chiến đấu với đội quân phía sau, so với Huyết Đồng và chín tên Huyết Vu, hắn cảm thấy xông vào biển huyết ưng ổn hơn.

Vút!
Đám mây Tiên Hoả như một đạo kim quang xé ngang bầu trời, lao tới biển huyết ưng với tốc độ cực nhanh.

Mà Diệp Thành ở trên đám mây Tiên Hoả cũng đã đứng yên, cầm thanh kiếm Xích Tiêu trong tay, cực kỳ bình tĩnh.

Chẳng mấy chốc, từng đường kiếm ảnh huyền ảo xuất hiện xung quanh Diệp Thành bay tới bay lui, từng nhát kiếm sắc bén với số lượng lớn khiến da đầu người ta tê dại.

Hắn đứng trong vạn kiếm, không còn là người nữa mà là thần kiếm sắc bén, đứng đầu vạn kiếm.

“Vạn Kiếm Triều Tông!”
Sau tiếng hô của Diệp Thành, hắn đột nhiên vung kiếm lên chỉ vào biển huyết ưng.

Phụt! Phụt!
Ở bên này, kiếm ảnh của Vạn Kiếm Triều Tông đã bay vào biển huyết ưng, huyết ưng bị đâm xuyên, hoá thành huyết khí tiêu tán trong thiên địa.

Vạn Kiếm Triêu Tông dù mạnh nhưng huyết ưng quá nhiều, từng con huyết ưng bị tiêu diệt, kiếm khí của Vạn Kiếm Triêu Tông cũng nhanh chóng nứt ra, vì số lượng huyết ưng thật sự quá nhiều, đến khi kiếm khí hoàn toàn biến mất cũng không thể phá được một kẽ hở.

Mẹ nó!.
 
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 459: Chương 459



Thấy số lượng huyết ưng vẫn còn rất nhiều, sắc mặt Diệp Thành khó coi không thể tả, hắn lập tức sử dụng áo giáp Tiên Thiên Canh Khí.

“Chỉ có thể cứ thế xông lên thôi”, Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, một tay cầm kiếm Xích Tiêu, một tay cầm thất luyện do Tiên Hoả hoá thành, hắn điên cuồng vung lên, hắn đi tới đâu đều có huyết ưng bị chém rơi, hoá thành huyết khí.

“Ta xem ngươi có thể trụ được tới khi nào”, phía sau hắn, Huyết Đồng giẫm lên Thần hồng, thong thả đi theo, nhìn Diệp Thành sát phạt lao vào biển huyết ưng mà hắn ta cảm thấy vô cùng vui sướng.

Phụt! Phụt!
Trong biển huyết ưng, Diệp Thành vẫn đang điên cuồng vung kiếm Xích Tiêu, Tử Huyên bên cạnh cũng không nhàn rỗi, tung đại chiêu tấn công cả đám huyết ưng.

Nhưng dù vậy thì lá chắn bảo vệ do linh khí của Tử Huyên ngưng tụ ra cũng đã thủng lỗ chỗ, ngay cả áo giáp Tiên Thiên Canh Khí của Diệp Thành cũng bị huyết mang mà huyết ưng b ắn ra phá vỡ.

Tuy thực lực của huyết ưng không mạnh nhưng số lượng thật sự quá nhiều, đôi khi số lượng cực hạn cũng có thể bù đắp cho sự thiếu hụt về chất lượng.

“Chết tiệt, cứ đánh thế này kiểu gì cũng bị vây chết ở đây”, vẻ mặt Diệp Thành rất khó coi, hắn không dám dừng lại một giây nào, liên tục vung kiếm Xích Tiêu, vì một khi phòng ngự bị phá vỡ, huyết ưng xông tới thì không tới ba giây hắn sẽ bị rỉa sạch.

Lòng thầm nghĩ như vậy, hắn bất giác nhìn về phía sau, Huyết Đồng và chín Huyết Vu đang chặn ở đó, bây giờ quay lại hắn sẽ còn chết nhanh hơn.

“Long gia, mau lên, ta không chống đỡ được nữa”, vào thời điểm then chốt, Diệp Thành lại bắt đầu gọi Thái Hư Cổ Long.

Nghe thấy tiếng gọi của Diệp Thành, Thái Hư Cổ Long lười biếng mở mắt, liếc nhìn chín phần phân thân của Diệp Thành, dường như có thể thông qua mối liên hệ giữa phân thân và bản thể của Diệp Thành để nhìn thấy tình hình phía hắn.

“Nhiều vậy”, đến Thái Hư Cổ Long cũng phải nhíu mày.

“Nếu ít thì ta cũng không gọi ngươi”, Diệp Thành vừa nói vừa vung kiếm Xích Tiêu chém một loạt huyết ưng, sau đó lại vung thất luyện Tiên Hoả, lại một loạt huyết ưng nữa bị tiêu diệt, nhưng ngay sau đó lại có nhiều huyết ưng lao tới hơn, dường như giết thế nào cũng không thể hết.

“Như vậy được không?”, Diệp Thành ngập ngừng hỏi thử.

“Nghe ta đi, không sai đâu”.

ppjpg

.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back