Chào mừng bạn trở lại!

Nếu đây là lần đầu tiên bạn đến với diễn đàn vui lòng đăng ký tài khoản mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Nếu đã là thành viên vui lòng đăng nhập.

,br/>

Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký thành viên!

Dịch Thiên Kim Tướng Phủ Và Nữ Tướng Biên Quan Hoán Đổi Thân Xác Rồi!

Thiên Kim Tướng Phủ Và Nữ Tướng Biên Quan Hoán Đổi Thân Xác Rồi!
Chương 15



Phụ thân và mẫu thân bắt ta học hành, thường nói chơi bời sẽ mất chí tiến thủ.

Đừng nói đến những món đồ chơi này, ngay cả bạn bè để chơi cùng, ta cũng không có nhiều.

Ta ngẩng đầu lên, muốn cảm ơn Tống Địch.

Nhưng lại thấy mặt hắn đỏ bừng.

"Tiền của ta đều dùng để đấu dế rồi. Muội đợi thêm chút, đợi ta nhận tiền mừng tuổi, ta sẽ mua cho muội nhiều thứ hơn!"

Tối hôm đó, ta lại bị đánh một trận.

Con rối giấy bị mẫu thân tịch thu, bức tường ở hậu viện cũng được xây cao hơn.

Mẫu thân đánh ta xong lại dỗ dành ta: "Nha đầu, thế gia đại tộc như chúng ta, mặt mũi là thứ quan trọng nhất."

"Không giống như Tống gia, cả nhà đều là dân chân lấm tay bùn."

11

Khi ta tám tuổi, ta đã biết, trong triều có nhiều phe phái.

Quan Văn quan Võ luôn có cách trở với nhau.

Chúc gia chúng ta, là thế gia đại tộc, từng bước một làm quan, nổi tiếng là dòng dõi trong sạch.

Còn Tống gia, mặc dù có công theo vua, là công thần của triều đình, nhưng cũng chỉ là dân chân lấm tay bùn, giàu không quá ba đời.

Vì vậy, việc Tống gia cầu hôn ta, thực ra không phải chuyện dễ dàng.

Tống bá bá thế lực lớn, lại biết rõ tâm ý của Tống Địch và ta, vì vậy đã cầu xin hoàng thượng ban thánh chỉ.

Như vậy, hôn sự của chúng ta mới coi như hoàn thành.

Nhưng nhà ta kiêu ngạo, không muốn gả con gái, cuối cùng cũng khiến mẫu thân Tống Địch, tức là mẹ chồng sau này của ta sinh ra oán hận.

Sau khi kết hôn, ta sáng tối hầu hạ mẹ chồng, không thiếu một ngày nào.

Nhưng mẹ chồng vẫn không hài lòng với ta, chỉ nói ta là con gái thế gia, không biết dịu dàng, cẩn thận.

Vì vậy, bà ta nhét nha hoàn vào thư phòng của Tống Địch.

Ta hỏi Tống Địch: "Chàng có thích nữ tử nào không?"

Tống Địch nói: "Thanh Thanh, sao nàng lại không hiểu tâm ý của ta? Ta không có ý gì khác, chỉ cầu có nàng!"

Đó là lần đầu tiên ta chống đối mẹ chồng.

Ta nghĩ ra biết bao nhiêu cách, tìm vô số lý do để đuổi những nha hoàn đó về.

Ta không ngờ, mẹ chồng lại đi mách tội ta với cha mẹ ta.

Lần đầu tiên ta quỳ ở từ đường sau khi ta cập kê,.

Ta quỳ đến khi trời tối, cha mẹ hỏi ta có biết lỗi chưa, ta vẫn cố chấp.

"Con không sai!"

Quỳ đến khi Tống Địch đích thân đến phủ đón ta.

Trong xe ngựa, hắn cẩn thận hôn lên đầu gối sưng đỏ của ta.

"Thanh Thanh, ta rất vui, nàng ngăn cản mẫu thân, chứng tỏ nàng quan tâm đến ta."

12

Ngày xưa tình cảm nồng nàn biết bao.

Nhưng hôm nay, Hứa Kiều Đồng nói Tống Địch đưa một nữ tử bạch y về, ta lại không hề ngạc nhiên.

Có lẽ là vì những ngày tháng ân ái mặn nồng đó chỉ kéo dài một năm rưỡi.

Có lẽ là vì sau khi tân hôn, chúng ta đã giày vò lẫn nhau.

Ta không hề kinh ngạc vì mất đi tình yêu, ngược lại còn có một cảm giác "cuối cùng cũng đến" như định mệnh đã sắp đặt.

Thậm chí còn nghĩ đến: Lúc đầu Tống Địch nói thích ta ngăn cản hắn, không cho hắn nạp thiếp, không biết giờ đây hắn có còn nghĩ như vậy không?

Mà lúc này, ta còn ngăn cản hắn nữa không?

Nhưng ta lại nghe thấy Hứa Kiều Đồng líu lo kể với ta về cách ứng phó của nàng.

Khi nàng kể đến chuyện nàng đánh tơi tả Từ Huệ Đường của mẹ chồng, ta không nhịn được cười một tiếng.

Ta lặng lẽ nghĩ đến vẻ mặt vừa tức giận vừa phải giữ kẽ của mẹ chồng.

Khi nàng kể đến chuyện nàng cầm roi đánh cô nương tên là Lưu Thanh Thanh mà phu quân ta đưa về.

Ta lại không nhịn được cười một tiếng.

Nhưng nàng lại tưởng ta đau lòng, cẩn thận an ủi ta:

"Chúc tỷ tỷ? Vì một tên nam nhân khốn nạn, không đáng đâu."

Cuối cùng ta không nhịn được cười thành tiếng.

Nhà Tống Địch là công thần, thiếu niên tướng quân, lại có dung mạo tuấn mỹ, không biết là người trong mộng của bao nhiêu cô nương.

Nhưng Hứa Kiều Đồng lại trực tiếp gọi hắn là tên nam nhân khốn nạn.

Ta nghĩ đến những chuyện hắn làm sau này, ừm, đúng là có thể gọi là tên nam nhân khốn nạn.

Vì vậy, ta không nhịn được khen một câu: "Làm tốt lắm!"

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Ta hỏi nàng tình hình hiện tại nên xử lý thế nào.

Tiểu cô nương lắp bắp không nói nên lời.

Vì vậy, ta nhẹ giọng dỗ dành:

"Hay là cứ bình tĩnh chờ xem, biết đâu lại đổi về?"

Quả nhiên, nàng vui vẻ đồng ý.

Thực ra, nàng có một cách tốt hơn.

Bên Kinh Thành sợ tà ma, nếu biết người khác chiếm thân thể ta, cha mẹ và phu quân ta sẽ không bảo vệ nàng.

Nhưng cha mẹ nàng lại yêu nàng như mạng.

Chỉ cần ta nói một tiếng, nói ta không phải Hứa Kiều Đồng.

Hứa Kiều Đồng thực sự đang ở trong thân thể ta, đang ở phủ tướng quân.

Cho dù là hang hùm miệng sói, cha mẹ nàng cũng sẽ quay về cứu nàng.

Nhưng ta lại động lòng, lừa dối nàng.

Chỉ là... chỉ là vì...

Ta muốn chắc chắn một chút.

Dù sao, nàng có cha mẹ bên nhau, còn ta có gì?

Nếu mẫu thân biết ta hoán đổi thân xác với người khác, sợ rằng sẽ g.i.ế.c ta ngay lập tức.

13

Cảnh đẹp nơi biên cương khiến ta thấy lạ lẫm.

Nhưng nằm nửa ngày, ta không muốn nằm trên giường nữa.

Mặc dù vừa ra khỏi cửa, ta suýt bị gió cát thổi bay đi.

Mặc dù nơi này không có nước biếc non xanh, chim oanh bờ liễu.

Gió bấc mùa đông thổi thẳng vào mặt nhưng ở giếng nước bên thành, vẫn có phụ nữ đang nhặt đậu phộng dự trữ từ mùa thu.

Ta đến gần xem họ làm việc.

Vừa đến gần, ta đã nghe thấy một tiếng: "Mẹ nó, tướng công ta hôm qua lại uống rượu đến nửa đêm mới về, thật muốn chặt đứt chân hắn!"

Nương tử chửi thề trông rất xinh đẹp nhưng lại mặc một bộ quần áo vải thô, thắt lưng bằng vải trắng, lời nói rất cay độc.

Có nương tử khác trêu chọc nàng ấy: "Về muộn như vậy, không sợ hắn đi tìm hoa vấn liễu sao?"

"Không thể nào, hắn không được!"

Ta nghe mà xấu hổ, định bước đi thì bị người ta gọi lại.
 
Thiên Kim Tướng Phủ Và Nữ Tướng Biên Quan Hoán Đổi Thân Xác Rồi!
Chương 16



Là một cô nương mặc áo xanh: "Kiều Đồng đến đúng lúc lắm, đến đây đưa ra chủ ý, giúp Ý nương trị tên tướng công về muộn của nàng ấy."

"Đúng đúng, chỉ có Kiều Đồng mới có vài cách." Ý nương tiếp lời: "Lần trước nói đánh hắn một trận, ta làm theo lời Kiều Đồng, dùng roi da thấm nước muối, quả nhiên hắn nửa tháng không đi uống rượu nữa!"

"Cũng nửa tháng không xuống nổi giường!"

"Ha ha ha"

Tiếng cười vang lên.

Ta nghe cách này xong, cũng cười ra nước mắt.

Xem ra, nơi này là nơi Hứa Kiều Đồng thường đến, những người này cũng là người mà Kiều Đồng thường chơi cùng.

Vì vậy, khi những người khác nhìn về phía ta, ta cũng rục rịch muốn đưa ra cho họ một chủ ý…

"Theo ta, đánh chửi chỉ giải quyết được trước mắt. Còn phải đợi lúc hắn say, trói hắn lại, ép hắn uống đến khi hắn nôn ra, nôn ra rồi lại ép uống, cứ lặp đi lặp lại như vậy, kiên trì không ngừng, hắn nhìn thấy rượu là muốn nôn."

Lời này vừa nói ra, mọi người đều im lặng.

"Sợ là sẽ uống c.h.ế.t mất."

"Cũng không có nhiều rượu đến vậy!"

Chỉ có Ý nương là lộ vẻ suy tư: "Kiều Đồng, đây không giống cách của ngươi."

Ta lập tức căng thẳng, vội vàng đổi lời...

"Hoặc là cho hắn uống một ngụm rượu, rồi lại cho hắn uống một ngụm nước rửa chân, cứ lặp đi lặp lại như vậy... Cách này ta cũng đọc được trong sách, chưa chắc đã ổn."

"Cách này hay." Ý nương cười phá lên.

Những nương tử xung quanh cũng cười ồ lên.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

14

Trở về phòng, ta sợ hãi một hồi.

Ta sợ rằng mình đã gây rắc rối cho Kiều Đồng.

Nhưng chưa kịp bình tĩnh lại, Ngọc Long đã đến tìm ta:

"Tiểu thư, tiểu thư, có người tìm người."

Nàng ấy cười trêu chọc, giống hệt vẻ mặt của nha hoàn Lộng Ngọc khi ta vừa đính hôn với Tống Địch.

Ta giả vờ bình tĩnh: "Ai?"

"Tam hoàng tử."

Tam hoàng tử tên đầy đủ là Triệu Đình Văn, do cung nữ sinh ra, so với hai hoàng tử khác thì thân phận không cao.

Dĩ nhiên, khi các hoàng tử khác đều đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong triều thì chỉ có mình hắn bị điều đến biên cương, rèn luyện từ cấp Úy.

Ta biết những chuyện này là vì...

Khi ta còn ở phủ tướng quân, ta đã từng nghe Tống Địch nhắc đến tên Triệu Đình Văn vài lần.

Vì vậy, ta đặc biệt chú ý đến tin tức về hắn.

Ta cũng phát hiện ra, Tống Địch và hắn có những mối quan hệ khác thường.

Nhưng ta chỉ biết hắn đến biên cương, không ngờ hắn lại đang ở dưới trướng của phụ thân Hứa Kiều Đồng.

Nhưng... Đã ở cùng một nơi, Hứa Kiều Đồng và hắn có giao tình cũng là điều khó tránh khỏi.

Hơn nữa, khi Ngọc Long nhắc đến hắn, trên mặt nàng ấy không giấu được ý cười...

Theo lý mà nói, Tam hoàng tử là người có tâm cơ sâu sắc, ta nên ít tiếp xúc với hắn.

Nhưng nghĩ đến Hứa Kiều Đồng...

Cô nương này tính tình thẳng thắn, sợ rằng sẽ bị người ta lừa mất.

15

Trước khi gặp Triệu Đình Văn, ta đã lờ mờ đoán trước.

Nhưng sau khi gặp, ta vẫn không khỏi kinh ngạc:

Khuôn mặt này, ta đã từng thấy ở đâu rồi.

Nói ra thì đây là lần đầu tiên ta gặp Tam hoàng tử.

Tam hoàng tử không giống hai huynh trưởng thường xuyên giao du với thế gia và quý tộc của hắn.

Hắn tính tình cô độc, ít nói.

Vì vậy, trong tưởng tượng của ta, Tam hoàng tử hẳn là một nam tử có vẻ mặt âm u, sắc mặt u ám.

Nhưng không ngờ, khi vén rèm lên, ta nhìn thấy một khuôn mặt phong lưu tuấn tú.

Tam hoàng tử rất đẹp trai.

Đẹp hơn cả Tống Địch khi còn trẻ...

Gió cát biên cương không khiến khuôn mặt Triệu Đình Văn trở nên thô ráp, hắn giống như một thư sinh tướng quân, dịu dàng nhìn ta:

"Kiều Đồng, ta nghe nói hôm qua nàng bị thương."

Đúng là bị thương.

Này, cánh tay còn đang băng bó kia kìa.

Hắn cũng phát hiện ra cánh tay bị thương của ta, trong mắt thoáng hiện lên vẻ đau lòng: "Bị thương nghiêm trọng như vậy sao?"

Thực ra, vết thương cũng không nặng lắm, nếu không thì ta cũng không thể xuống đất đi lại từ sáng sớm hôm nay.

Lý do băng bó chặt như vậy, thực sự là do cha mẹ Hứa Kiều Đồng làm quá lên.

Ta không trả lời, chỉ lặng lẽ quan sát vẻ mặt của Triệu Đình Văn.

Hắn rất thân thiết Hứa Kiều Đồng, ánh mắt lại rất tình cảm, nhìn là biết không phải quan hệ bình thường.

Một người là hoàng tử không được sủng ái.

Một người là nữ tướng trong nhà có binh mã chính thống.

Chỉ không biết, là Triệu Đình Văn đơn phương tình nguyện….

Hay là hai người này có tình ý với nhau.

16

Triệu Đình Văn mời ta tối nay cùng đi xem pháo hoa.

"Nàng từng nói, đã nhiều năm không xem pháo hoa, vì vậy, ta đã đặc biệt chuẩn bị pháo hoa cho nàng, Kiều Kiều có muốn đi cùng ta không?"

Ta không do dự đến nửa khắc.

Đồng ý.

Buổi chiều, Ngọc Long tìm áo choàng cho ta.

Nàng ấy vừa thắt dây áo cho ta, vừa cảm thán: "Tam hoàng tử tốt với tiểu thư quá!"

Triệu Đình Văn tốt với ta sao?

Ta nhìn cánh tay vẫn còn băng bó của mình.

Nếu Triệu Đình Văn thực sự tốt với ta.

Hắn nên giống như cha mẹ Hứa Kiều Đồng, hận không thể đè ta nằm trên giường, không cho ta dậy.

Lý do hắn gọi ta đi xem pháo hoa, không phải vì hắn không nhìn thấy vết thương của ta.

Chỉ có thể là vì hắn đã chuẩn bị chu đáo một màn "chân thành", dù thế nào cũng phải để ta nhìn thấy.

...

Trước khi đi, ta do dự một lúc, vẫn không liên lạc với Hứa Kiều Đồng.

Vẫn chưa biết nàng tình sâu ý nặng đến mức nào với Triệu Đình Văn.

Ta cần phải thăm dò hư hư thực thực trước.

17

Triệu Đình Văn hẹn ta ở trên tường thành.

Leo lên từng bậc thang...

Gió bắc thổi mạnh, ánh trăng mênh mang.

Ta quấn chặt áo choàng, chống lại cái lạnh thấu xương.

Trước mắt ta, bên ngoài tường thành là một vùng hoang dã mênh mông.

Bên trong tường thành là những ngọn đèn lẻ tẻ của người dân biên thành.

Đây cũng là lần đầu tiên ta hẹn hò với người khác vào ban đêm.
 
Thiên Kim Tướng Phủ Và Nữ Tướng Biên Quan Hoán Đổi Thân Xác Rồi!
Chương 17



Huống hồ, người trước mặt còn là một nam nhân xa lạ.

Nhưng đây chắc chắn không phải là lần đầu tiên Triệu Đình Văn và Hứa Kiều Đồng hẹn hò.

Ta nhìn thấy Triệu Đình Văn ngồi trên vết nứt trên vách tường, hai chân lơ lửng giữa không trung, nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu nhìn ta.

"Nàng đến rồi à?" Hắn hỏi ta.

Ta nhẹ nhàng gật đầu.

Ngay chính vào lúc này, pháo hoa rực rỡ, rơi xuống như sao băng đầy trời.

Pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm, cũng nở rộ trong đôi mắt của thiếu niên...

"Đẹp không? Ta đốt pháo hoa vì nàng."

Đẹp không?

Cũng chỉ... bình thường thôi.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Kiểu pháo hoa cũ kỹ, loại đơn điệu nhất, không sánh được với hàng ngàn pháo hoa trong các ngày lễ lớn ở Kinh Thành.

Ngay cả khi một gia đình quyền quý nào đó gả con gái hay cưới gả, pháo hoa đốt cũng phải đẹp hơn thế này.

Ta nhìn kỹ Tam hoàng tử.

Mượn ánh sáng yếu ớt của pháo hoa.

Nụ cười của hắn như được in trên mặt, trong mắt lấp lánh những vì sao, nhưng không thể nhìn ra được chút chân thành nào.

...

Triệu Đình Văn, hắn không phải đang tận lực quyến rũ ta chứ?

Không, phải nói rằng: Triệu Đình Văn đang tận lực quyến rũ Hứa Kiều Đồng.

18

Về lý do tại sao cố tình quyến rũ Hứa Kiều Đồng…

Trong cuộc trò chuyện tiếp theo với Triệu Đình Văn, ta đã hiểu rõ.

Triệu Đình Văn như cố tình chọn ngày hôm nay để bày tỏ nỗi lòng.

Hắn kể cho ta nghe về những khó khăn thời thơ ấu, về những gian khổ thời niên thiếu.

Lại kể rằng Kinh Thành toàn những kẻ chỉ biết nịnh bợ, không ai hiểu được tâm ý của hắn.

Lại kể về những người huynh trưởng của hắn luôn tranh giành ngôi thái tử, hắn không muốn tranh giành nhưng lại bị quyền lực chèn ép.

Chỉ có biên cương mới là một nơi thanh tịnh.

"Ta vốn tưởng rằng, ta sẽ sống một cách tầm thường trong Kinh Thành phồn hoa, rồi kết thúc cuộc đời này." Triệu Đình Văn quay sang nhìn ta: "May mà ta đến biên cương, thấy được lòng người nơi đây chất phác, binh sĩ hy sinh vì nước, may mà ta gặp được nàng... Kiều Kiều, nàng không giống những nữ tử khác."

Ta:...

Ta đột nhiên hiểu ra, tại sao ta lại hoán đổi thân xác với Hứa Kiều Đồng.

Nàng xuyên vào thân thể ta, thấy phu quân của ta đưa một nữ tử về.

Nàng tính tình phóng khoáng, càng không vì sự thay lòng đổi dạ của phu quân ta mà đau buồn.

Vì vậy, roi trong tay, nàng nhanh chóng giải quyết gọn gàng.

Ta xuyên vào thân thể nàng, nghe thấy Tam hoàng tử ẩn ý nhiều lần.

Nhưng từ nhỏ ta đã sinh ra trong gia đình quyền quý.

Điều mẫu thân dạy ta nhiều nhất chính là...

“Cô nương nhà nào cũng thế, điều nên đề phòng nhất chính là những nam tử không có quyền thế, muốn mượn nàng để thăng tiến."

"Người đời coi thường người ở rể nhưng những người này còn không bằng người rể. Họ luôn miệng nói thích nàng nhưng thực ra lại để mắt đến quyền thế sau lưng nàng... Nếu chỉ muốn mưu cầu quyền thế thì cũng thôi, đôi bên đều có mục đích, cũng có thể toàn vẹn đôi bên. Nhưng những người này lại là sói mắt trắng, đợi đến khi họ lên nắm quyền, người đầu tiên gặp xui xẻo chính là nhà nàng!"

Vì vậy, điều mẫu thân ta chủ trương nhất là: Là nữ nhi của bà, chắc chắn phải gả cao.

Trước đây ta không đồng tình với suy nghĩ của mẫu thân.

Nhưng nhìn Triệu Đình Văn trước mặt vẫn đang cố gắng dịu dàng nhìn ta.

Ta đột nhiên cảm thấy: Mẫu thân nói đúng quá!

Triệu Đình Văn không có quyền thế đáng tin cậy sau lưng nên muốn quyến rũ Hứa Kiều Đồng.

Nếu có sự ủng hộ của phủ Hầu gia Tĩnh Bắc, đừng nói đến Nhị hoàng tử, ngay cả Đại hoàng tử, Triệu Đình Văn cũng dám đụng đến.

Nhưng đợi đến khi hắn thực sự có được ngai vàng...

Bản thân hắn dựa vào binh quyền của phủ Hầu gia Tĩnh Bắc để lên ngôi, làm sao có thể dung thứ cho phủ Hầu gia Tĩnh Bắc nắm giữ binh quyền tồn tại trên đời?

Để ta thử hắn một chút.

Vì vậy, ta hỏi hắn: "Gả thì có thể, nhưng binh mã nhà ta không liên quan đến chàng. Được không?"

"Kiều... Kiều Kiều." Hắn lắp bắp.

Một lúc lâu sau, hắn mới hỏi: "Nàng... nàng sao có thể nghĩ về ta như vậy?"

19

Xem xong pháo hoa, Tam hoàng tử hớn hở đến nhưng lại thất vọng mà về.

Sắc mặt hắn lộ rõ vẻ hoảng hốt, ngay cả đưa ta về viện cũng quên mất.

May mà hắn cũng ở nhờ phủ Hầu gia Tĩnh Bắc, chúng ta cùng trở về phủ Hầu gia.

Ta đi trong viện của mình, cũng không cần lo lắng có nguy hiểm gì.

Nhưng không ngờ, chỉ đi được vài bước, ta đã nghe thấy tiếng bước chân...

Liếc mắt nhìn, đột nhiên có một bóng đen vụt qua bên cạnh!

"Cứu..." Ta định hét lên nhưng miệng đã bị bịt lại.

Là Hứa Lăng Phong!

Ta gỡ tay huynh ấy ra, nhanh chóng lùi lại.

Trong lòng đã có chút bực bội: "Ca ca giả thần giả quỷ làm gì?"

Nhưng sau khi nói xong, ta lại thầm thấy không ổn...

Hứa Kiều Đồng lớn lên trong quân doanh, gan rất lớn.

Gặp người dọa nàng, sợ rằng lúc này đã nhảy dựng lên, đánh cho đối phương một trận tơi bời.

Sao có thể giống ta, hoảng sợ kêu cứu như vậy?

May mà Hứa Lăng Phong không nhận ra ta có điều không đúng.

Tâm trí huynh ấy hoàn toàn đặt vào một chuyện khác.

Trên mặt huynh ấy lộ ra vẻ lo lắng hiếm thấy: "Đồng Đồng, sao muội lại đi chơi với Tam hoàng tử?"

Hửm? Hứa Kiều Đồng thường đi chơi với Triệu Đình Văn sao?

Ta không để lộ cảm xúc gì, cũng không thay đổi sắc mặt.

Quả nhiên, Hứa Lăng Phong không nhịn được nữa.

"Ta đã nói với muội từ lâu, Triệu Đình Văn không phải người tốt, lại còn là hoàng tử... dính vào hắn là dính vào một đống rắc rối."

"Đằng này muội lại nói là thèm thân thể hắn."

"Không thể đổi người khác sao? Đừng đi với hắn nữa, không được thì ngày mai ca ca sẽ dành thời gian, đưa muội đến tửu lâu, tùy muội chọn, được không?"

Ta: "Hả?"

20

Ta vốn tưởng Hứa Lăng Phong chỉ nói suông.

Nhưng không ngờ, huynh ấy lại hẹn giờ với ta ngay tại chỗ.

Sau khi ta được đưa về phòng, vẫn còn rất kinh ngạc.
 
Thiên Kim Tướng Phủ Và Nữ Tướng Biên Quan Hoán Đổi Thân Xác Rồi!
Chương 18



Hứa Lăng Phong, huynh ấy lại chiều chuộng Kiều Kiều đến vậy!

Đêm dần buông nhưng ta không thể ngủ được.

Trằn trọc trở mình, trước mắt ta là sừng thú, sáo trúc và roi da treo trên tường phòng Hứa Kiều Đồng.

Không hiểu sao, ta lại nghĩ đến huynh trưởng của ta.

Huynh trưởng của ta, thiếu thời thành danh, học rộng hiểu nhiều, là công tử nổi tiếng ở Kinh Thành.

Nhưng ta, cả năm cũng không gặp được huynh ấy mấy lần.

Khuê mật Đổng Tam tiểu thư cũng có huynh trưởng.

Nàng ấy nói huynh trưởng từng đưa nàng đi chơi.

Nàng ấy cải nam trang giả làm tiểu đồng đi theo đại ca, đại ca dắt nàng ấy ra khỏi phủ chơi...

Kẹo hồ lô chua ngọt, vỏ đường chỉ cần đụng vào là vỡ; bánh quế mới ra lò nóng hổi thơm thơm; lão tiên sinh kể truyện "Hàn yếm ký", vừa kể đến Lã Mông Chính ôm hoài bão mà nửa đời nghèo túng, đại ca của nàng ấy bèn đứng lên rót trà, dịu dàng khuyên bảo: "May mà muội muội ta là nữ nhi, không cần phải thâu nếm trải cảnh đèn sách suốt đêm, mười năm gian khổ học tập."

Ta hâm mộ nàng ấy, liền đi hỏi đại ca ta.

Nhưng huynh ấy thậm chí còn không ngẩng đầu lên: "Ta còn phải học hành, không có thời gian chơi đùa với muội."

...

Ta tưởng rằng huynh trưởng trên đời chỉ có hai loại.

Một loại là huynh trưởng của Triệu Tam tiểu thư, từ nhỏ đã là công tử bột nhưng lại đối xử thân thiết với nàng ấy, cùng nàng ấy chơi đùa.

Một loại là huynh trưởng của ta, quân tử nghiêm trang, làm việc cũng nghiêm túc.

Nhưng không ngờ, còn có loại huynh trưởng như Hứa Lăng Phong...

Để muội muội mình không nhìn nhầm người, thậm chí còn đích thân đưa muội muội mình đến tửu lâu.

Nếu là bình thường, ta chắc chắn sẽ hâm mộ Hứa Kiều Đồng có một người huynh trưởng yêu thương và chiều chuộng nàng như vậy.

Nhưng lúc này, sự yêu thương này rơi vào người ta, lại như nặng ngàn cân...

Chỉ vì ta biết, huynh trưởng dù tốt đến đâu, cũng là huynh trưởng của người khác.

Cũng giống như cha mẹ của Hứa Kiều Đồng dù tốt đến đâu thì cũng chỉ là cha mẹ của Hứa Kiều Đồng.

Ngày hôm sau, ta muốn hỏi kinh nghiệm của Hứa Kiều Đồng, hỏ nên đii tửu lâu như thế nào.

Nhưng không ngờ, nàng lại đang quỳ ở từ đường.

"Vân Thanh, cha mẹ ngươi sao lại như vậy?"

Trong giọng nói của nàng ấy có chút nức nở, hoàn toàn không giống với vẻ nhiệt tình và thoải mái thường ngày.

Tiểu cô nương ấm ức lắm, ta nghe nàng kể từng chút một, mới hiểu được đầu đuôi sự việc...

Chúc gia đã gửi tin đến phủ tướng quân, muốn nàng về nhà mẹ đẻ một chuyến.

Cha mẹ ruột của Hứa Kiều Đồng đối xử với nàng như châu như báu, nàng liền cho rằng cha mẹ trên đời đều như vậy.

Vì vậy, nàng hớn hở mang quà về phủ Chúc, muốn cáo trạng Tống Địch một trận.

Nhưng không ngờ, vừa bước vào cửa phủ Chúc, cha mẹ đã mắng té tát vào mặt nàng.

Trong lời nói không phải là cách giúp nàng trút giận, mà là răn dạy nàng giúp Tống Địch nạp thiếp, đừng quên nữ nhi Chúc gia hiền lương thục đức.

Hứa Kiều Đồng không hiểu: "Là cha mẹ, lẽ ra họ phải bảo vệ con gái chứ? Sao lại như thể Tống Địch mới là con trai ruột của họ vậy?"

Cha mẹ ta đâu phải bảo vệ Tống Địch, rõ ràng là bảo vệ danh tiếng của Chúc gia.

Nhưng nghĩ lại, cho dù có giải thích, Hứa Kiều Đồng cũng không hiểu được.

Ta hỏi nàng: "Họ đánh ngươi, ngươi không trốn sao?"

Thiếu nữ này mới lấy lại tinh thần, gian xảo kể cho ta nghe nàng đã đánh nhau với ma ma như thế nào, lại kể mẫu thân ta đánh nàng đau đớn ra sao.

"Hừ hừ." Nàng tức giận: "Nếu không phải là mẹ ruột của ngươi!"

"Đừng quỳ nữa." Ta khuyên nàng: "Đợi đến chập tối, nhận lỗi cho qua, đồng ý nạp thiếp cho Tống Địch thì không cần chịu tội nữa."

Hứa Kiều Đồng lại vui vẻ: "Ta tưởng ngươi là một mỹ nhân gỗ chứ... Ta đã không quỳ từ lâu rồi."

Ta không nói gì.

Trước đây, cha mẹ bắt ta quỳ ở từ đường, ta sẽ ngoan ngoãn quỳ ở từ đường.

Lần gần đây nhất, ta quỳ từ lúc sương sớm đến khi sao đầy trời.

Quỳ đến khi Tống Địch đến Chúc gia đón ta.

Trước khi hắn bế ta lên xe ngựa, người gác cổng được mẫu thân ta dặn dò, tiến lên hỏi ta:

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

"Chủ mẫu muốn hỏi cô nương, cô nương có biết mình sai ở đâu không?"

Lúc đó ta đã trả lời như thế nào nhỉ?

"Nữ nhi không biết, nữ nhi không sai. Chỉ cần phu quân một ngày không chủ động nạp thiếp, nữ nhi sẽ không nạp thiếp cho phu quân."

Lời còn văng vẳng bên tai.

Vậy mà giờ đây, vật đổi sao dời.

21

Hứa Kiều Đồng ngồi xếp bằng trên mặt đất, nghe ta kể về Tam hoàng tử.

"Ồ, Tam hoàng tử à." Hứa Kiều Đồng kéo dài giọng: "Chính là hoàng tử tính tình dịu dàng, dung mạo cũng không tệ đó sao?"

Ta cân nhắc hồi lâu mới hỏi: "Ngươi có nhận ra Triệu Đình Văn có ý đồ xấu không?"

Lời này đáng lẽ không nên do ta hỏi.

Dù sao thì, không nên xen vào chuyện gia đình, từ xưa đến nay vẫn vậy.

Mà Triệu Đình Văn và Hứa Kiều Đồng quen biết, đương nhiên là sớm hơn ta.

Ta đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc Hứa Kiều Đồng trở mặt với ta.

Nhưng giọng điệu của nàng bình tĩnh vô cùng: "Hắn có ý đồ xấu hay không thì ta không biết. Nhưng hắn đẹp trai và còn chịu dỗ dành ta vui vẻ, biên cương toàn là những tên thô lỗ chỉ biết đánh ta như con trai. Một người xa lạ lại chịu bán rẻ sắc đẹp để dỗ dành ta, đây không phải là ý đồ xấu, mà là triều đình ban ân."

Ta: ?

Hứa Kiều Đồng dường như quan tâm đến những chuyện khác hơn: "Pháo hoa đẹp không?"

Hứa Kiều Đồng nói, nàng đã lâu không xem pháo hoa, bỏ lỡ màn pháo hoa mà người khác chuẩn bị công phu cho nàng, quả là đáng tiếc.

"Vậy thì không cần tiếc nữa." Ta nói: "Theo đánh giá của ta, không đẹp bằng pháo hoa bình thường ở Kinh Thành."

"Ồ…" Nàng lại buồn bã.

Ta do dự một lúc, hỏi nàng: "... Kiều Đồng, trước đây ngươi đã từng đi tửu lâu chưa?"
 
Thiên Kim Tướng Phủ Và Nữ Tướng Biên Quan Hoán Đổi Thân Xác Rồi!
Chương 19



Lại tiếp tục hỏi: "Ngươi và huynh trưởng của ngươi đã từng đi cùng nhau chưa?"

22

Hứa Kiều Đồng kinh ngạc: "Huynh trưởng của ta muốn đưa ngươi đến tửu lâu sao?"

"Không thể nào! Huynh ấy bắt gặp ta đi một lần, phạt ta chép sách một tháng!"

"Huynh trưởng của ta lại không thích nam sắc, đưa ngươi đến tửu lâu làm gì?"

Cũng chính lúc này, ta nhận ra, có lẽ ta đã để lộ sơ hở.

Cũng là do ta suy nghĩ theo lẽ thường.

Bởi vì Hứa Lăng Phong chiều chuộng Kiều Đồng, hơn nữa cả nhà này sống quá phóng túng nên ta mặc nhiên cho rằng, cho dù có nhiều chuyện không được người đời hiểu, Hứa Lăng Phong cũng sẽ chiều theo ý Kiều Đồng.

Ví dụ như, đưa nàng đi tửu lâu.

Nhưng suy nghĩ kỹ lại, ta có thể nhận ra những điểm không hợp lý trong đó.

Chưa nói đến việc cánh tay ta vừa bị thương, thật sự khó mà vui vẻ hưởng lạc.

Chỉ nói đến việc Hứa Lăng Phong là huynh trưởng của ta...

Hứa Lăng Phong là người thành danh từ khi còn trẻ, lập được nhiều chiến công, việc vận dụng binh pháp càng xuất thần...

Huynh ấy còn là một võ tướng có thể quyết định thắng bại từ ngàn dặm!

... Cũng đúng.

Hứa Kiều Đồng là người như thế nào?

Là thiên chi kiêu nữ, không ai sánh bằng.

Hành sự càng khác biệt so với nữ tử bình thường, thường xuyên đấu vật với nam tử, cũng từng cùng đồng liêu đến thanh lâu.

Còn ta, khi huynh ấy vô tình làm ta bị thương, hoảng hốt đưa ta đi gặp đại phu, ta còn không quên vùng vẫy nói một câu: Nam nữ thụ thụ bất thân.

Những chi tiết nhỏ nhặt dễ bị bỏ sót nhất.

Huynh ấy đã nhận ra được bao nhiêu?

Cho dù huynh ấy nhận ra được bao nhiêu thì tửu lâu này tuyệt đối không thể đến.

Ta và Hứa Kiều Đồng vốn đã hành sự khác nhau, nếu đến tửu lâu, chắc chắn sẽ lộ nguyên hình, tự chui đầu vào lưới!

...

Trời sập tối, Hứa Lăng Phong đúng hẹn mà đến.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

"Kiều Kiều." Huynh ấy đưa tay ra: "Đi thôi, nếu lần này phụ thân mẫu thân trách tội, huynh trưởng sẽ đứng ra chịu thay muội."

Hứa Lăng Phong cao lớn tuấn tú, trên mặt nở nụ cười sảng khoái.

Nếu không phải ta đã nói chuyện với Hứa Kiều Đồng, có lẽ cũng sẽ bị vẻ ngoài này của huynh ấy đánh lừa.

23

Rất dễ kiếm một lý do để từ chối đột ngột.

Ta nhẹ giọng nói: "Vết thương trên cánh tay ta vẫn chưa lành, không nên uống rượu, không nên vui vẻ..."

Nhưng Hứa Lăng Phong vẫn không thay đổi nụ cười, cũng không rút tay về: "Ta đã xin phép quân doanh rồi... Hay là đi dạo phố đi."

Vậy chắc chắn phải ra ngoài.

Ta suy nghĩ một lúc, đặt tay vào lòng bàn tay Hứa Lăng Phong.

Hứa Kiều Đồng đã nói gì nhỉ?

Kệ cha cái nam nữ thụ thụ bất thân đi!

Ta thầm lặp lại trong lòng.

Nhưng không ngờ, khi ngón tay chạm vào lòng bàn tay Hứa Lăng Phong, huynh ấy lại như bị bỏng.

Huynh ấy quay đầu đi, giấu tay ra sau lưng, rồi sải bước đi về phía trước.

Hứa Lăng Phong đã phát hiện ra...

Hứa Lăng Phong và Hứa Kiều Đồng đều đã lớn tuổi, sẽ không còn nắm tay nhau nữa.

Nhưng cũng không đến mức phải tránh né như vậy.

"Ngây ra đó làm gì?" Giọng huynh ấy truyền đến từ phía trước: "Đi thôi!"

...

Nơi này gần đất tộc Hồ, những món đồ nhỏ trên phố có phần mới lạ.

Ta bị thu hút nhưng chỉ có thể giả vờ như đã quen.

Nhưng Hứa Lăng Phong như biết sở thích của ta, mua những món đồ chơi kỳ lạ từ tay người bán hàng.

Nhưng mỗi khi nhận một món, huynh ấy đều vô tình liếc nhìn ta, rồi lại quay đầu đi.

Ta biết sự nghi ngờ trong lòng huynh ấy vẫn chưa tan biến...

Nhưng ta chỉ có thể giả vờ không biết.

Điều ta có thể làm, chỉ là cố gắng kéo dài thời gian.

Nếu có một ngày, ta và Hứa Kiều Đồng có thể hoán đổi lại thì muội muội huynh ấy đương nhiên có thể bình an vô sự trở về bên huynh ấy.

Còn bản thân ta...

...

Ngày hôm nay sắp trôi qua..

Nhưng ngay khi sắp lên đường trở về, lại có một công tử mặc áo xanh đi về phía chúng tôi.

Người đó và Hứa Kiều Đồng hẳn là quen biết từ trước, vừa nhìn thấy ta, mắt hắn liền sáng lên.

Ta còn chưa kịp phản ứng, người đó đã đi ba, bốn bước đến trước mặt, chắp tay hành lễ với ta: "Ân công! Nô tài cuối cùng cũng tìm được người rồi!"

Ân công?

Nô tài?

Ta không biết Hứa Kiều Đồng có quan hệ gì với hắn nên không tỏ vẻ gì.

Quay đầu nhìn lại, ta thấy Hứa Lăng Phong đang khoanh tay đứng nhìn, thấy ta nhìn sang, huynh ấy nhếch mày cười.

Nhưng ngay sau đó, nụ cười của huynh ấy tắt ngúm, cả người như mũi tên rời khỏi dây cung, lao thẳng về phía ta!

Ta không hiểu tại sao, đợi đến khi quay đầu nhìn lại, ta thấy Hứa Lăng Phong đã túm lấy cổ tay của tên nam tử mặc áo xanh, mà tên đó lại đang cầm một con d.a.o găm sáng loáng!

Tên mặc áo xanh này, tuy miệng gọi "Ân công" nhưng thực ra là nhắm vào Hứa Kiều Đồng!

Ta không kịp suy nghĩ về mối liên hệ giữa họ: Tên mặc áo xanh kia không phải chỉ có một mình.

Thấy sự việc bại lộ, đám tùy tùng phía sau hắn cũng rút nhuyễn kiếm ra, xông lên!

Nếu Hứa Kiều Đồng ở đây...

Nhưng ta không phải Hứa Kiều Đồng, đương nhiên không thể xông lên đánh ngã bọn chúng.

Rõ ràng là lúc này nếu lùi lại chỉ khiến Hứa Lăng Phong nghi ngờ ta hơn.

Nhưng ta cũng chỉ có thể đặt việc bảo vệ mạng sống của mình lên trên hết.

Còn Hứa Lăng Phong, huynh ấy không hề ngạc nhiên vì ta trốn sau lưng huynh ấy , chỉ nhàn nhạt nhìn ta một cái, rồi đá bay tên mặc áo xanh...

Chưa đợi hắn đứng dậy, huynh ấy lại tấn công đồng bọn của tên đó!

Cùng lúc đó, tiếng còi sắc nhọn vang lên... Xung quanh có mấy tên lính phủ cầm đao nhảy ra.

Là người mà Hứa Lăng Phong đã mai phục từ trước!

Ngay sau đó, bọn họ xông lên, đè những tên thích khách xuống, khiến chúng không thể cử động.

Hứa Lăng Phong đã đánh ngất hai tên sai vặt, lúc này thong thả đứng đó, đợi lính phủ dọn dẹp hiện trường.
 
Back
Top Bottom