[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
Thiên Kim Thật Không Dễ Chọc- Bán Tiệt Bạch Thái
Chương 40: Không phải là bạn trai
Chương 40: Không phải là bạn trai
Editor: Ngân MinnTrên weibo vẫn là một mảng mưa tanh gió máu, dữ dội lên án Vân Lục thân làm bà chủ mà lại bao dưỡng các chàng trai trẻ trong công ty.GY vốn là tổ hợp 5 idol lưu lượng có gia cảnh không quá tốt, nên fans của họ rất đau lòng khi thấy chuyện như thế này xảy ra.Không ai tin rằng GY tự nguyện đâm đầu vào chuyện như thế này.
Bọn họ còn trẻ như vậy, tiền không có quyền không có, chắc chắn là bị ép phải làm như vậy.
Fans của họ càng thêm phẫn nộ, đau lòng.
Họ cho rằng tất cả đều do Vân Lục mà ra.
Bao nhiêu tức giận đều đổ hết lên đầu Vân Lục, Vân Lục không công khai weibo cá nhân nên họ tràn vào tài khoản official của Truyền thông Tinh Diệu mà mắng chửi.
Không chỉ như vậy, nhiều người còn đào ra được tài khoản app [Mèo con đáng yêu] của Vân Lục, từ đó lần ra tài khoản của Phòng làm việc Lục Lạc, thay phiên nhau mắng Lăng Diên không biết dạy con.
Weibo của Lục Lạc cũng phải chịu không ít ảnh hưởng.Cũng may không có ai đi tìm hiểu sâu bối cảnh của Vân Lục, hào môn thế gia thì quá nhiều.
Chỉ riêng hai thân phận bà chủ của Truyền thông Tinh Diệu và con gái của bà chủ phòng làm việc Lục Lạc là đã đủ cho người ta chửi ba ngày ba đêm.Tình hình hiện nay không chỉ ảnh hưởng tới phiếu bầu của GY trong cuộc thi mà còn ảnh hưởng tới cả Lục Lạc và Tinh Diệu.A: Mẹ nó, cái loại này là cô giáo cái gì chứ?
Vân Lục sao?
Đồ rác rưởi!
Trước kia còn làm streamer nữa cơ đấy.B: Mày dám đối xử với các ca ca của chúng tao như vậy sao?
Chết đi con đ.ĩ!!C: Tao biết con ranh này sống ở đâu, tan học tao sẽ tới đó tìm nó.
Có ai muốn đi cùng không?D: Mẹ nó, khẳng định là loại phụ nữ lẳng lơ, không ai thèm nên mới dùng tiền ép buộc mấy ca ca đáng thương của chúng ta!Đám người trên mạng càng mắng càng hăng, bắt đầu suy diễn ra đủ các loại chuyện.
Nào là Vân Lục là loại phụ nữ nghìn người cưỡi, nào là trước kia lúc chưa phẫu thuật thẩm mỹ khẳng định rất xấu, nào là hoa tàn ít bướm không có người tử tế nào muốn yêu đương cùng nên mới làm cái loại chuyện đáng xấu hổ này.
Còn bắt bọn họ gọi mình là cô giáo, có mà cô giáo dạy kỹ thuật trên giường thì có.Phòng quan hệ công chúng của Lục Lạc và Tinh Diệu đều đang nỗ lực áp chế, nhưng họ đều chưa từng xử lý qua những chuyện như vậy nên không đủ kinh nghiệm, hơn nữa còn có những công ty chủ quản của các nhóm nhạc nam khác âm thầm thuê thuỷ quân đổ thêm dầu vào lửa.
Khiến cho hot search này không thể nào áp xuống nổi.GY cũng không dám lên weibo thanh minh lấy một câu, bởi vì nếu giờ bọn họ lên tiếng thì cư dân mạng sẽ cho rằng Vân Lục ép bọn họ phải thanh minh tẩy trắng cho cô, không khác gì giấu đầu lòi đuôi.
Nhưng nếu không ai thanh minh lại trở thành những chuyện bọn họ suy đoán là thật, cho nên không có gì để nói cả.
Hot search weibo từ #Thành viên Thành Ly của GY bị nữ chủ tịch Truyền thông Tinh Diệu bao dưỡng# thành #Nữ chủ tịch Truyền thông Tinh Diệu Vân Lục không ai thèm cưới# đã đứng top 1 hot search.Đúng lúc này, một weibo mỹ thực với hơn 500 vạn fans có tên [Hôm nay ăn gì?] đã đăng một status mới.Lý Viên đã bỏ tiền ra thuê chủ weibo này đăng bài.Hôm nay ăn gì?: Hôm nay tôi nhìn thấy một hot search rất buồn cười nhé, họ nói nữ chủ tịch Truyền thông Tinh Diệu không có ai muốn cưới làm vợ.
Ê tôi đọc xong cũng thấy không nhịn nổi luôn, cô ấy mà không có ai muốn sao?
Cô ấy mà cần phải bao dưỡng mấy ca ca để thỏa mãn bản thân sao?
Nói cho sướng mồm mà không sợ nghiệp quật hả?
Mấy người mở to mắt ra mà nhìn đi!
Người ta là cô gái đứng đắn đàng hoàng có bạn trai tử tế, nhìn bạn trai người ta đi là biết cô ấy có cần phải đi bao dưỡng không nhé?[Hình ảnh / hình ảnh / hình ảnh]Tổng cộ#Thành2 bức ảnh, nhân vật chính trong ảnh đều là một cô gái mặc áo khoác đen, tóc dài đen nhánh xõa xuốn#Nữ, đầu đội mũ Beret, khuôn mặt thẹn thùng đứng ở sảnh chờ sân bay và một người đàn ông cao lớn cũng mặc áo khoác đen, cổ áo sơ mi thẳng thớm lộ ra ngoài, dáng vẻ phong trần mệt mỏi.Những bức ảnh chụp góc nghiêng hay chính diện của người đàn ông đều được làm mờ, không thể biết được người đàn ông này là ai.
Nhưng mặt Vân Lục thì lại nét căng.Có ảnh người đàn ông kia ôm eo Vân Lục, có ảnh hắn kéo cô vào lòng.
Hai người này nhìn từ chiều cao hay khí chất đều vô cùng xứng đôi.Vân Lục tuy rằng thấp hơn đối phương một cái đầu, nhưng chiều cao này là vừa đẹp trong mắt mọi người.
Bài đăng này lập tức trở nên hót hòn họt.E: Đm!!!
Để tôi nhìn xem!!!F: Thật hay không đấy??
Có bạn trai rồi à?....
Nhìn cách ăn mặc này chắc là thanh niên trai tráng trẻ tuổi rồi.
Người này có dáng người đẹp ghê, chắc là đẹp trai lắm!!G: Nếu người bạn trai này là thật thì người ta không cần phải bao dưỡng bất kỳ ai đâu..
Tôi đang cố gắng tưởng tượng ra diện mạo của nhà trai qua dáng người đây!H: Mấy người không để ý à?
Kính mắt, đồng hồ, vali của người ta, đến cả cái áo khoác thôi chúng ta cũng không thể tưởng tượng được giá của chúng đâu!I: Đồng hồ này, tôi đoán cũng phải trên trăm vạn.K: Này mấy người không để ý tới biểu cảm của nữ chính sao hả?
Cô ấy siêu ngọt ngào với bạn trai luôn kìa!
Thật luôn, mọi người nhìn thử xem.
Ây za vừa nhìn thấy bạn trai liền cười ngọt ngào như vậy, má lúm đồng tiền cũng hiện ra luôn rồi.
Thử so sánh ánh mắt của nữ chính khi nhìn bạn trai và khi nhìn Thành Ly đi.
Trời ơi..
ánh mắt cô ấy nhìn Thành Ly lạnh nhạt không cảm xúc luôn, giống kiểu chỉ cần mày lệch một cái là bà mày sẽ cho mày biết tay ấy.
Ha ha ha, mấy người nhìn như vậy mà cũng nói người ta bao dưỡng nhau được, lố bịch quá!!!L: Biểu cảm khác hẳn nhau luôn mà.
Ánh mắt đúng kiểu bà chủ nhìn công nhân chuẩn 100% luôn đấy.
Ăn dưa lâu năm rồi tôi khẳng định không thể nhầm được.Không ít người hóng drama còn ghép hai bức ảnh vào với nhau để so sánh, phát hiện biểu cảm của Vân Lục với Thành Ly thật sự là một lời khó nói.
Cô lớn lên tuy rằng đẹp thật, nhưng khi không cười thì rất lạnh nhạt, khiến người khác vô cớ không dám tới gần.
Còn ánh mắt khi Vân Lục nhìn bạn trai thì thật sự ngọt đến đái tháo đường.Mấy người hôm trước mạnh miệng chửi bới giờ lại im thin thít.
Nhìn thế này mà ai còn kêu bao dưỡng thì thật sự người đó quá cố chấp luôn.Có một số fan còn tỉnh táo lập tức thừa cơ lên tiếng: M: Ở thời điểm nhạy cảm như thế này có người cố ý tung tin bậy bạ, làm ảnh hưởng đến số phiếu bầu của các anh nhà chúng tôi, còn cố tình dẫn dắt dư luận nữa chứ!N: Ê tôi có ý kiến, tôi định đu CP nữ chủ tịch này đó!!
Mọi người thì sao?O: Tôi cũng muốn đu...P: Tôi thì chỉ muốn biết, bạn trai của bà chủ Truyền thông Tinh Diệu là ai?
Là ai mà lớn lên đỉnh quá vậy?
Gia cảnh chắc cũng không phải dạng vừa.Q: Khi nào thì tiết lộ danh tính nam chính vậy sốp?Chỉ một lát sau đã có thêm hai hot search nữa được đẩy lên, hai hot search cũ về Vân Lục dần dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.#Bạn trai của bà chủ Truyền thông Tinh Diệu##Bà chủ Truyền thông Tinh Diệu cười rất ngọt ngào#Sau đó lại có hot search #Bỏ phiếu cho GY đi, cầu xin mọi người# leo lên top 1.Tối nay GY cũng có một cuộc phỏng vấn dài 15 phút.
Người dẫn chương trình cầm micro, liếc mắt nhìn bình luận và quà tặng kín cả màn hình của fans rồi lên tiếng hỏi Thành Ly về đề tài rất nhạy cảm mấy ngày nay: "Xin chào Thành Ly, trên mạng hiện đang có thông tin cô giáo của các bạn, cũng chính là bà chủ của Truyền thông Tinh Diệu đang bao dưỡng cậu.
Đây có phải là sự thật không?"
Thành Ly bình tĩnh đối mặt với camera, trên mặt không có lấy một chút cảm xúc suy sụp nào trước làn sóng phẫn nộ của cư dân mạng mấy ngày hôm nay: "Mọi người cảm thấy như thế nào?
Tôi nếu được bao dưỡng thì giờ này còn ngồi ở đây nữa sao?"
Đám fans hôm trước mất lý trí lúc này mới bừng tỉnh, còn fans có não thì cười ha ha.
Đúng vậy, nếu thực sự bị đại gia bao dưỡng, thì giờ này không phải nên đi lưu diễn thế giới thay vì phải tham gia cuộc thi tuyển chọn nhóm nhạc nam à?Người dẫn chương trình mỉm cười: "Ồ~!
Xem ra đó không phải là sự thật, vậy chuyện bà chủ có bạn trai mọi người có biết không?
Thân là học sinh của bà chủ, hẳn là mọi người đều đã biết chuyện này nhỉ?"
Drama của trai xinh gái đẹp luôn làm người ta thấy hào hứng.Thành Ly dừng một chút: "Chúng tôi cũng không biết, bà chủ tuy là cô giáo của chúng tôi thật, cũng có thể nói là Bá Nhạc luôn.
Nhưng cô giáo rất nghiêm khắc, không nói việc riêng tư bao giờ, cho nên mấy chuyện riêng tư thì chúng tôi cũng như mọi người. không biết gì cả.
Chúng tôi cũng tò mò không biết thầy giáo* là ai...."*Người yêu/chồng của cô giáo thì gọi là thầy giáo nhé các mom, cho nó giống nguyên tác ạ.
Mình cũng không hiểu tại sao tác giả lại dùng từ lão sư để gọi Vân Lục nữa.P: Ha ha ha — thầy giáo, ha ha ha, không biết bạn trai của bà chủ Vân Lục đã biết mình có thêm mấy người học trò chưa nhỉ?
Ha ha ha, tôi cũng muốn biết thầy giáo của các ca ca là ai....Người dẫn chương trình cười hỏi: "Cậu nói cô giáo của các cậu rất nghiêm khắc, vậy có thể kể một vài ví dụ được không?"
Thành Ly liếc mắt nhìn Canh Khởi, Canh Khởi bĩu môi nhận lấy micro rồi lên tiếng: "Được chứ!
Ví dụ như bắt tôi một tuần phải đọc ba quyển sách, còn là những cuốn sách về nữ đức rồi đạo đức lin#Bỏh.
Ví dụ như chỉ bắt một mình tôi học lớp hình thể..."
R: Nữ đức?
Lớp hình thể?
Ha ha ha ——, Khởi ca ca anh tự xem lại bản thân mình đi, đứng không ra đứng, ngồi không ra ngồi, bị bắt đi học lớp hình thể là đúng.
Haha, nhưng mà đọc sách nữ đức là cái gì nữa???S: Tôi có thể cảm nhận được sự oán hận của Khởi ca ca...T: Tôi đơn phương tuyên bố không có chuyện bao dưỡng nào xảy ra cả!Wattpad: Ngân MinnTrong nhà không có thịt bò, chỉ có một chút thịt viên, cũng không có cà chua,
Vân Lục cắt tỉa thịt viên thành hình hoa, lại cho thêm vài viên đậu hũ, thái hành rắc lên trên.
Cô nấu món mì thủ công thịt viên.
Hương vị rất thơm, lúc mang ra Vân Lục còn nhìn lén Giang Úc một cái, hắn vẫn ngồi dựa vào sô pha hút thuốc chơi game.Cả người bao trùm hơi thở người lạ chớ gần, người quen đừng tới.Vừa rồi ở trong phòng bếp làm hắn tức giận, Vân Lục vẫn không hiểu tại sao Giang Úc không cho cô chơi với Lý Viên.
Lý Viên là người bạn duy nhất của cô ở kiếp này.Cô bưng bát mì qua, cẩn thận đặt bát xuống rồi thả đũa ở bên cạnh.
Vội vàng chạy trốn mất dạng.
Giang Úc ngẩng đầu từ điện thoại lên, nhìn bát mì trước mặt.
Trong lòng đấu tranh nên ăn hay không ăn?Bát mì rắc chút hành lá làm người ta thật thèm thuồng.
Giọng nói ôn nhu mềm mại của Vân Lục truyền tới từ phía sau: "Ăn đi, nếu không lát nữa mì sẽ nát."
Giang Úc quay đầu lại thấy Vân Lục ngồi ở bàn ăn trong bếp nhìn hắn mỉm cười.
Cô nhóc này đáng giận mà cũng đáng yêu.
Giang Úc vỗ vỗ xuống chỗ ngồi bên cạnh mình: "Em tới đây!"
Vân Lục 'ừm' một tiếng rồi đứng dậy đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn.Ngoan ngoãn thật sự.Nhưng đừng để vẻ ngoài đơn thuần này lừa gạt.Giang Úc hừ lạnh, cong eo ăn mì.Hơi nóng bốc lên gương mặt tuấn lãng của hắn.
Vân Lục ăn một miếng rồi liếc hắn một cái, suy nghĩ thêm một lúc rồi vẫn quyết định hỏi: "Vì sao anh lại không cho em chơi với Lý Viên?
Anh có thể nói rõ lý do được không?"
Giang Úc ngừng ăn, vài giây sau hắn mới nói: "
Sau này em sẽ biết."
Vân Lục nhíu mày, không hiểu ý hắn.Nhưng thấy hắn không muốn nói cô cũng không hỏi nữa.Vân Lục cảm thấy cô đã quên mất điều gì đó rất quan trọng.
Ăn xong Vân Lục thu dọn bát đũa bỏ vào máy rửa bát rồi rửa tay sạch sẽ.
Trên người cô có mồ hôi nên muốn đi tắm lại.
Giang Úc ngồi trên sô pha phòng khách, vừa xem tin tức vừa đọc email trên notebook.Vân Lục liếc hắn một cái rồi vội vàng đi vào phòng ngủ chính, cô ở nhà một mình thì thường mặc mấy loại váy ngủ thiếu vải, nhưng có thêm Giang Úc nên Vân Lục quyết định chọn một chiếc váy ngủ dài.
Lúc đang chọn váy ngủ thì dường như Vân Lục đã sắp nghĩ ra lý do tại sao Giang Úc lại không cho cô chơi với Lý Viên.Cô tắm rửa xong thì mặc váy ngủ đi ra.
Đuôi tóc vẫn còn hơi ướt, vài giọt nước nhỏ xuống cổ.
Vân Lục đứng trước tủ quần áo lựa chọn trang phục sẽ mặc ngày mai.Cánh tay người đàn ông từ phía sau đột nhiên vòng qua ôm lấy eo cô.
Vân Lục cứng người.
Giang Úc cúi đầu vừa hôn vừa liếm bả vai trắng nõn của cô.Vân Lục cả kinh.Trong đầu chợt lóe lên, giờ thì cô đã hiểu lý do rồi.
Giang Úc trầm giọng, thì thầm bên tai Vân Lục: "Em đã hiểu chưa?
Anh muốn tự mình dạy em...Lý Viên đã gửi cho em xem những thứ gì rồi hả?"
Vân Lục vịn tay vào tủ quần áo, mặt đỏ như lửa, thấp giọng nói: "Không có..."
Thật ra là có, nhưng Vân Lục không dám nói.
Cái gì mà muốn tự mình dạy cô cơ chứ, Vân Lúc ngượng muốn cháy cả mặt.
Vân Lục túm lấy tay Giang Úc muốn gỡ ra.
Giang Úc lại càng ôm chặt hơn, đứng im không nhúc nhích.
Cằm gác trên vai cô, hô hấp nóng bỏng cứ thế phả thẳng vào sườn mặt của cô.
Vân Lục cảm thấy đầu gối cô cũng sắp mềm nhũn rồi, hối hận vì đã không đóng cửa phòng ngủ lại, để hắn tự do ra vào.
Giờ thì hay rồi, cô cảm giác mình sắp chết vì nhồi máu cơ tim."
Tim em đập nhanh quá!"
Giang Úc còn nhấc tay lên đè lên trái tim của cô.
Vân Lục giãy giụa muốn tránh ra, Giang Úc bật cười, có lẽ đã phát hiện ra Vân Lục đang ngượng ngùng: "Tha cho em vậy."
Nói xong.Hắn liền buông cô ra rồi đi ra ngoài.
Vân Lục đứng im tại chỗ bình tĩnh lại, cho tới khi đầu gối không còn mềm nữa thì vội vàng chạy tới đóng cửa lại.
Cô nằm vật ra giường, lấy điện thoại ra xem lại nhật ký trò chuyện với Lý Viên.Thật đúng là....Cô còn tìm được vài cái link Lý Viên đã gửi.Cô ấy còn nói: "Xem đi, hôm nay ký túc xá của bọn tớ cùng xem cái này.
Mời cậu thưởng thức cùng nha..."
Thưởng thức cái rắm!Kiếp trước Vân Lục cũng có ảo tưởng chuyện yêu đương, nhưng cô không có bạn bè, căn bản cũng không có ai chia sẻ hay thông não cho cô chuyện nam nữ hoan ái.
Mấy cái link Lý Viên gửi, cô chưa xem mà cũng không dám xem.Hay là bây giờ xem một chút?Còn chưa kịp quyết định thì Vân Xương Lễ đã gọi tới.
Vân Lục run tay ấn nhận máy, Vân Xương Lễ lên tiếng hỏi: "Lục nhi, ba đã xem tin tức."
Suy nghĩ bay bổng của Vân Lục bị Vân Xương Lễ kéo trở về, cô "ừm" một tiếng.
Ông lập tức hỏi: "Lục nhi, ba hỏi con một chút, bạn trai của con...?"
Tin tức nhanh nhạy đấy nhỉ, Vân Xương Lễ không chơi weibo nhưng xung quanh ông thì có mấy cái loa chỉ chờ moi chuyện của cô để mách lẻo.
Cuộc gọi này của Vân Xương Lễ là vì 'người bạn trai' của Vân Lục.Vân Lục lạnh nhạt trả lời: "Không liên quan tới ba."
Nói xong cô lập tức cúp máy, mặc kệ Vân Xương Lễ phản ứng ra sao.
Tuy rằng cô và Giang Úc còn chưa phải người yêu thật sự, tuy rằng mấy thứ trên mạng đều là giả nhưng cũng không thể nói cho Vân Xương Lễ biết, ông biết đồng nghĩa với Trình Kiều và Trình Tiêu đều biết.
Trình Tiêu lại lên mạng bán thảm vài câu, cả cô và GY sẽ lại gặp rắc rối.Nhận điện thoại xong Vân Lục cũng chẳng buồn nghĩ tiếp, cô đeo dép lê bước ra khỏi phòng.
Giang Úc vẫn đang làm việc, tay áo sơ mi xắn lên cao, từ lúc về nhà tới giờ cũng chưa nghỉ ngơi chút nào.
Vân Lục nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã tối đen.
Cô nghĩ ngợi một chút rồi đi ra ngoài.
Giang Úc nghe thấy động tĩnh thì quay đầu lại, Vân Lục dừng bước.
Cho tới khi hắn quay đi cô mới dám bước tới gần, rón rén ngồi xuống cạnh hắn.
Giang Úc gõ bàn phím nhanh như bay.
Vân Lục thấy hắn bận, thở phào một hơi rồi dựa lưng vào sô pha xem weibo.
Nhìn thấy một loạt hot search Vân Lục cũng ngẩn người.
Cô vậy mà lại lên hot search weibo?Giang Úc trả lời email xong thì điện thoại có tin nhắn tới liên tục.
Đều do người quen của hắn nhắn tới.Dáng người, đồng hồ, vali có thể giấu người lạ, nhưng làm sao có thể qua mắt được người quen?
Giang Úc nghiêng đầu đọc tin nhắn, sau đó dịch sát lại Vân Lục.
Vân Lục đang chăm chú xem weibo thấy hắn đột nhiên sấn tới, giật mình hoảng sợ.
Giang Úc ngồi sát vào cô, giơ điện thoại lên trượt cho cô xem.
Vân Lục ngước mắt nhìn màn hình điện thoại của hắn, là giao diện wechat.Giang Úc thấp giọng thì thầm: "Em cảm thấy anh nên trả lời bọn họ như thế nào?"
Giang Lục: Bạn trai của bà chủ Truyền thông Tinh Diệu là con à?Giang Mạn Mạn: Anh à?
Anh có bạn gái rồi à?
Là cô giáo của GY sao?Giang Lệnh: Đm!!
Em cảm thấy bạn trai của bà chủ Truyền thông Tinh Diệu chính là anh, nhưng em không dám khẳng định 100%, Úc ca, anh trả lời em đi!!!Vân Lục trầm mặc đọc tin nhắn, tim cũng đập nhanh hơn.
Chàng trai bên cạnh cách cô rất gần, bả vai đột nhiên nóng lên.
Vân Lục cố nhịn không sờ vào vị trí hắn vừa hôn qua."
Hửm?"
Vân Lục quay đầu đi nhìn TV rồi nhẹ giọng nói: "Anh định trả lời như thế nào?"
Bộ dạng này của Vân Lục chính là đang trốn tránh.
Giang Úc bỗng nhiên cảm thấy rất tức giận, hắn giơ tay giữ sau cổ Vân Lục, ép cô phải nhìn mình.
Sau đó ngay trước mặt cô mà nhắn mấy chữ.Giang Úc: Không phải, nhìn nhầm rồi.Hắn chỉ trả lời tin nhắn của cha hắn.
Tin nhắn vừa gửi đi, Giang Úc cũng đứng dậy, hắn cầm điện thoại, khép notebook, chỉnh lại quần áo rồi đi thẳng về phía phòng ngủ phụ.Không nhìn Vân Lục lấy một cái.Vân Lục sửng sốt, ngẩn ngơ.Cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã nghe thấy tiếng bánh xe của vali truyền tới.
Vân Lục ngẩng đầu lên thì thấy Giang Úc đã đẩy vali ra đến giá áo ở cửa nhà.Hắn lấy áo khoác xuống, rũ ra rồi mặc vào.
Đầu ngón tay chỉnh lại cổ áo sơ mi rồi kéo cửa trực tiếp rời đi.
Cả người bao phụ trong một tầng áp suất thấp.Cánh cửa 'rầm' một tiếng đóng lại.Vân Lục ngồi đơ ở sô pha, đầu óc mù mịt.
Một lúc sau, cô mới giật mình tỉnh táo lại, vội vàng đứng dậy chạy chân trần ra mở cửa.Ngoài cửa.Rỗng tuếch.Chỉ có một cơn gió lạnh lẽo thoảng qua."
Giang Úc?"
Vân Lục gọi to một tiếng.Giang Úc dường như vẫn luôn tức giận, nhưng chưa từng tức giận đến mức rời đi mà không nói lời nào như lần này.
Vân Lục quay đầu nhìn phòng khách, nhìn sô pha.Không còn ai cả.Hắn đã rời đi rồi.Thực sự đi rồi...Vân Lục đột nhiên hiểu thêm một chuyện.
Sự kiên nhẫn của mỗi người đều có giới hạn nhất định, nếu đã cạn kiệt vậy thì không còn sau đó nữa.Gió rất lớn, Giang Úc đứng ở cửa sau cúi đầu châm thuốc, ánh mắt hắn lạnh lẽo u ám.
Chỉ khi ở bên Vân Lục thì mới có chút hơi ấm tình người.Con thỏ ngốc này.Hổ không gầm lại tưởng là Hello Kitty à?Một lát sau Hứa Điện lái xe tới đón Giang Úc, cậu ta hạ kính, cong môi cười nhạo: "Sao?
Bị đuổi đi à?"
Giang Úc liếc Hứa Điện một cái, ném vali vào cốp rồi ngồi vào ghế phụ"Là tôi tự đi đấy!"
"Một buổi tối tốt đẹp như vậy, lại tự bỏ đi?"
Hứa Điện hất cằm, khoé môi mang theo nụ cười nhạt như cười như không.Giang Úc dựa vào ghế, lười biếng cắn điếu thuốc: "Dạy dỗ cô ấy một chút."
Hứa Điện: "Ồ?"
Xe khởi động, Hứa Điện cũng không hỏi nhiều, chuyện nam nữ không phải đều như vậy sao?
Mập mập mờ mờ mới có tình thú.Chiếc xe hơi đen dần hoà vào bóng đêm.Wattpad: Ngân MinnTrên lầu, Vân Lục hoảng loạn.
Cứ chốc chốc lại đứng dậy mở cửa, nhưng ngoài cửa vẫn chẳng có ai đứng đó.
Cô lại vào phòng khách ngồi phát ngốc trên sô pha.
Vân Lục cảm thấy ngôi nhà này yên tĩnh quá, bèn tìm điều khiển mở TV lên.
Người trong TV vui vẻ nói nói cười cười, ánh sáng TV hắt vào mặt, càng làm nổi bật khuôn mặt như đang chết lặng của cô.Đêm đã khuya, Vân Lục mới khôi phục bình tĩnh.
Cô tắt TV, cầm lấy điện thoại rồi đi vào phòng.Vân Lục nằm xuống giường, một lát sau mới máy móc kéo chăn đắp lên người.Hôm sau, chiều hướng dư luận đã thay đổi.
Lý Viên báo với Vân Lục tin tốt, Vân Lục đáp lại rồi mang theo đôi mắt thâm xì đi rửa mặt, vừa đánh răng vừa hỏi: "Số phiếu của GY bây giờ có ổn không?"
"Tớ kiểm tra liên tục, cậu yên tâm, chắc chắn đạt quán quân."
Vân Lục nhổ bọt trong miệng rồi gật đầu: "Tốt!"
Lý Viên cười ha ha, lên tiếng: "Thật muốn cảm ơn Giang thiếu, có thời gian nhớ mời hắn một bữa cơm nhé bà chủ, hẹn người ta đi!"
Vân Lục khựng lại, ngẩng đầu nhìn quầng thâm mắt trong gương, nhẹ giọng: "Đến lúc đó rồi nói."
"OKAY!"
Nói xong Lý Viên cúp điện thoại.
Vân Lục theo bản năng mà tìm tới khung chat với Giang Úc.Không có tin nhắn mới.Vân Lục chần chừ rồi bấm bấm mấy cái, ghim cuộc trò chuyện với Giang Úc lên đầu tiên.
Rồi bỏ điện thoại xuống tiếp tục đánh răng.Vân Lục mặc áo len và quần jean, bên ngoài là áo khoác dài, lúc bước ra khỏi phòng cô theo phản xạ mà nhìn về phía phòng ngủ phụ đối diện.
Vân Lục đi ngang qua phòng khách, lại quay đầu nhìn ghế sô pha.
Cô bỗng dưng nhận ra mình luôn để ý tới mấy vị trí Giang Úc thường xuất hiện.
Vân Lục giật mình tỉnh táo lại, đi thẳng ra cửa không quay đầu lại.
Vân Lục đi ra cửa sau của toàn nhà rồi gọi xe tới Tinh Diệu.
Trước cửa công ty vẫn còn rất nhiều phóng viên đang đứng chầu chực.
Vân Lục đeo khẩu trang đi từ cửa sau vào thang máy, cô nhìn thoáng qua điện thoại.Vẫn không có bất cứ tin nhắn mới nào của Giang Úc.Vân Lục đột nhiên thấy nản lòng, cô quyết định không để ý tới điện thoại nữa nên cất điện thoại vào túi xách.Thang máy dừng ở tầng 8.Lý Viên đã đưa GY đi thi đấu, trên tầng 8 chỉ còn lại một ít nhân viên và các phòng ban đang làm việc.
Vân Lục vừa bước ra khỏi thang máy đã có vài nhân viên nữ nhìn cô cười hỏi: "Chủ tịch Vân, cô không dẫn theo bạn trai tới đây à?"
Vân Lục cứng người, nụ cười hơi gượng gạo: "Anh ấy bận lắm."
Nói xong vội vội vàng vàng bước nhanh vào văn phòng.
Cảm giác hô hấp cũng khó khăn, Vân Lục ngồi xuống ghế một lúc mới bình ổn được tâm trạng.Cô lấy điện thoại ra muốn nhắn tin cho Giang Úc.
Nhưng nghĩ đến cảnh hắn lạnh mặt kéo vali đi thẳng ra ngoài.
Vân Lục lại nhớ tới kiếp trước Giang Úc luôn dùng ánh mắt lạnh nhạt mà nhìn cô.Ngẫm lại thì Giang Úc chưa bao giờ cư xử ôn hoà với cô, trước giờ đều lạnh nhạt, hờ hững như vậy.Vân Lục thở dài một hơi rồi lại cất điện thoại đi.Cô tập trung làm việc, không nghĩ tới chuyện này nữa.
Buổi chiều Vân Lục và mẹ Lý - Vương Lan Nghệ ngồi trong phòng làm việc xem vòng đấu loại 50 chọn 30.Sân vận động đông như kiến, khắp nơi đều ồn ào huyên náo, biểu ngữ băng rôn giăng khắp nơi.
Hơn một nửa sân vận động là băng rôn màu xanh ghi tên GY.
Sau khi bọn họ biểu diễn xong, số phiếu vẫn luôn tăng chóng mặt.
Khi cổng bình chọn đóng lại, số phiếu cũng được làm mờ, chờ tới cuối cuộc thi sẽ công bố.Trong 50 nhóm nhạc tham gia thi đấu Vân Lục chỉ nhận ra được vài nhóm.
Mấy nhóm này kiếp trước cũng hot, nhưng không thể hot như thời điểm đỉnh cao của GY.Kiếp này có GY chắn trước mặt, mấy nhóm nhạc nam khác có thể sẽ rất khó mà hot được.Vòng thi kéo dài 4 tiếng, cuối cùng cũng tới lúc đọc kết quả.
Vân Lục xem TV còn nhìn thấy Lý Viên đang khẩn trương tới mức nhảy loi choi ở bên cạnh cầu thang dẫn lên sân khấu.Vương Lan Nghệ cười nói: "Nhìn con bé khẩn trương chưa kìa!"
Vân Lục hơi hơi mỉm cười.Chỉ có 30 nhóm được chọn.
Hậu viên hội của họ cũng rất khẩn trương mà kêu gào ầm ĩ trên weibo.
Fans của GY cũng không ngừng tag weibo của Tinh Diệu và của GY, mong chờ kết quả.Cuối cùng, 30 cái tên cùng với số phiếu xuất hiện trên màn hình.
Fans sung sướng la hét thất thanh, GY lấy 900 vạn phiếu ngồi chễm chệ trên vị trí số 1.
Vân Lục thở phào nhẹ nhõm, dựa vào lưng ghế tựa.
Cả một ngày hôm nay chỉ có giây phút này là cô cảm thấy sảng khoái.Wattpad: Ngân MinnHai ngày kế tiếp, GY rất bận, Vân Lục cũng bận xử lý công việc ở Tinh Diệu.
Tin tức của cô và Giang Úc cũng đã biến mất.
Giống như cô và hắn không có liên quan gì đến nhau.Mỗi khi cô nhìn thấy avatar wechat của Giang Úc đều cảm thấy vô cùng đau lòng.
Vốn dĩ Vân Lục định xong việc thì sẽ quay về Anh.
Nhưng lật xem ghi chú thì lại thấy ngày 16 tháng 1 Vân thị tổ chức cuộc họp thường niên, cho nên Vân Lục quyết định ở lại thêm vài ngày.Ngày 13 trời mưa phùn, sắc trời xám xịt, thời tiết lạnh tới thấu xương.
Vân Lục ngốc ở trong nhà đến 3h chiều mới đứng dậy thay quần áo.Cô lưỡng lự mãi rồi quyết định chọn một chiếc váy dài màu đỏ lộ vai, khoác thêm chiếc áo choàng màu đen.
Mượn xe của Lý Viên đi tới khách sạn Thịnh Phong Hoa Viên.
Hội trường lớn của khách sạn này có thể chứa tới 2000 người, tất cả nhân viên của Vân Thị cộng lại cũng khoảng đó.
Từ cổng lớn đến đại sảnh khách sạn đều có logo của công ty Vân Thị.Người được phân công xuống đón Vân Lục chính là trợ lý Dương Tiểu Anh của hội đồng quản trị.
Cô đứng khoanh tay nhón chân trước cửa chờ người, một lát sau có một chiếc xe hơi màu đen chạy thẳng tới cửa khách sạn.Cửa xe mở ra, một đôi chân dài thẳng tắp đi giày cao gót dẫm xuống đất.
Dương Tiểu Anh nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Vân Lục thì vô cùng kinh diễm, vội vàng chạy tới chào: "Vân tiểu thư!"
Vân Lục mỉm cười: "Xin chào, vất vả cho cô phải xuống đón tôi rồi."
"Không vất vả, không vất vả, xin mời đi theo tôi."
Dương Tiểu Anh nhìn trái nhìn phải, dẫn Vân Lục đi thẳng tới hội trường.
Một đường đi có không ít người nhìn Vân Lục, chủ yếu là bị diện mạo của cô hấp dẫn, chứ cũng không biết cô là ai.Ngược lại Vân Lục lại nghe thấy không ít lời đàm luận:A: "Hôm nay tiểu thư Trình Tiêu sẽ đến à?"
B: "Chắc chắn tới!"
C: "Tổng giám đốc Vân có dẫn thiếu gia tới không nhỉ?D: "Chịu thôi ha ha."
Các nhân viên thảo luận về hai chị em Trình Tiêu, nhưng lại không nhắc tới Vân Lục nửa câu.
Dương Tiểu Anh lo lắng không thôi, thừa dịp chờ thang máy mà lén lút liếc Vân Lục một cái.Vân Lục vẫn mỉm cười, không có cảm xúc gì khác.Dương Tiểu Anh khẽ thở phào một hơi, cung kính mời Vân Lục vào thang máy.
Hội trường được trang hoàng rất đẹp đẽ, còn bố trí sẵn mấy phòng nghỉ.
Dương Tiểu Anh mở cửa một gian phòng rồi mời Vân Lục vào trong ngồi chờ.Trong phòng không có ai, chỉ có một chiếc sô pha rất sang trọng.
Vân Lục ngồi xuống ghế, Dương Tiểu Anh tiến tới rót trà cho cô rồi lên tiếng: "Tối nay mời ngài tới, là vì công ty có chút việc quan trọng.
Hơn nữa các vị cổ đông khác cũng hy vọng ngài có thể nắm chắc số cổ phần của mình."
Vân Lục nghe xong liền lập tức ngẩng đầu nhìn Dương Tiểu Anh.
Cô ta mỉm cười đáp lại nhưng không nói thêm gì nữa.Vân Lục cũng không hỏi thêm, tiếp tục uống trà."
Tôi đi ra ngoài trước, lát nữa sẽ tới mời ngài."
Dương Tiểu Anh xoay người ra ngoài rồi đóng cửa lại.
Vân Lục dựa vào ghế sô pha, đầu hơi đau... mắt phải giật liên hồi.Mười phút sau, Dương Tiểu Anh tới gõ cửa, mời Vân Lục ra ngoài.
Vân Lục đặt ly trà xuống bàn rồi đứng dậy chỉnh lại váy áo, dẫm lên giày cao gót đi ra ngoài.Dương Tiểu Anh đứng ở cửa nhìn Vân Lục mỉm cười.
Vân Lục trầm mặc đi tới hội trường, bên trong đang biểu diễn các tiết mục văn nghệ, ánh đèn màu lung linh, rất náo nhiệt.Xuyên qua đám đông, Vân Lục nhìn thấy ba người chú của Vân gia.
Kiếp trước Vân Lục cũng không quá thân thiết với bọn họ, nhưng cũng không hề xa lạ.
Những năm ông cụ Vân còn sống vẫn thường qua lại với nhau, nhưng từ ngày ông cụ Vân qua đời thì không qua lại nữa.Ba người chú kia nhìn thấy cô đi tới liền cười gọi: "Vân nha đầu, lâu lắm rồi không gặp cháu, lớn rồi, càng lớn cành xinh."
Vân Lục hoàn hồn, mỉm cười ngồi xuống, lên tiếng chào: "Chú hai, chú ba, chú nhỏ ạ!"
"Con bé này vậy mà còn nhớ rõ chúng ta cơ đấy, ha ha ha!"
Chú nhỏ giơ tay xoa đầu Vân Lục, Vân Lục ngoan ngoãn mỉm cười, cô nhìn hai người chú còn lại, lúc này mới phát hiện có điều không thích hợp: "Cô Ứng đâu ạ?"
Vân Thị còn một vị cổ đông nữa, là con gái của em trai họ của ông cụ Vân.
Cổ phần của bà tuy không nhiều, nhưng vẫn luôn nắm chặt không buông.
Ba người kia thấy Vân Lục hỏi vậy thì sắc mặt hơi sượng, chú nhỏ lên tiếng: "Cô Ứng đã bán cổ phần rồi."
"Bán rồi?"
Vân Lục sửng sốt.Chú nhỏ lúc này mới nhìn Vân Lục: "Ba con hồ đồ quá."
Mắt phải của Vân Lục càng giật nhanh hơn.
Lúc này người dẫn chương trình đã lên tiếng mời Tổng giám đốc Vân lên sân khấu phát biểu vài câu, mọi người bên dưới đều nhiệt liệt vỗ tay.Vân Xương Lễ mặc tây trang màu đen, phong độ ngời ngời đi lên sân khấu, nhưng điều quan trọng là trong tay ông còn dắt theo một bé trai.
Ông nhấc tay lên ý bảo mọi người ngừng vỗ tay.Cả hội trường an tĩnh lại.Wattpad: Ngân MinnVân Xương Lễ chỉnh micro, bắt đầu đọc diễn văn, ông nhìn xuống mọi người.
Ánh mắt dừng lại ở một chiếc bàn bên dưới.
Trình Kiều và Trình Tiêu mặc lễ phục đen và đỏ ngồi dựa vào ghế đối diện với vị trí Vân Xương Lễ đang đứng, đứa bé trên sân khấu cũng đứng nhún nhún nhảy nhảy.
Một nhà bốn người, thật hạnh phúc, thật ấm áp.
Vân Lục ngồi ở một chiếc bàn khác trong góc giống như đã bị lãng quên.
Cô túm lấy góc khăn trải bàn rồi siết chặt trong tay.Vân Xương Lễ lại nhìn quanh một vòng.
Ánh mắt quét qua chiếc bàn Vân Lục đang ngồi, nhìn thấy một vạt váy màu đỏ, ông hơi sửng sốt.Nhưng vì cách nhau quá xa, Vân Xương Lễ chỉ nghĩ đó là người nhà của mấy vị cổ đông, liền quay đầu đi ngay.
Ông nhìn Trình Kiều, trìu mến lên tiếng: "Tôi quyết định nhường 10% cổ phần cho con trai Vân Nghiêu của tôi.
Về sau thằng bé sẽ là một phần của Vân gia."
Cả hội trường ồ lên.E: "Quả nhiên là vậy, trước đây nghe nói tổng giám đốc Vân mua lại cổ phần của cổ đông Ứng, không ngờ lại là sự thật."
F: "Vì con trai đương nhiên phải tốn chút tâm tư."
G: "Thằng bé này đầu thai tốt nhỉ, mới vài tuổi mà đã thành đại gia rồi.
Lợi hại!"
H: "Chứ còn sao nữa!"
Vân Lục đứng bật dậy, trước mắt tối sầm lại.Chú nhỏ vội vàng đỡ lấy cô, rồi kéo cô ngồi xuống ghế: "Các chú cũng không ngờ ba cháu mua thêm cổ phần lại là để cho em trai cháu."
"Nó không phải em trai của cháu!"
Chú hai thở dài nói: "Vân Lục à, ba cháu... còn chuyển nhượng một ít cổ phần cho Trình Kiều nữa.Việc này hôm nay các chú mới biết được."
Vân Lục ngã ngồi xuống ghế, cô vò khăn trải bàn, gắt gao mà nhìn chằm chằm Vân Xương Lễ trên sân khấu.
Ông mua cổ phần của cô Ứng, cho hai mẹ con Trình Kiều, khó trách... khó trách... thời gian trước thái độ của ông với cô lại ôn hoà như vậy.
Vân Xương Lễ...."
Vân nha đầu, cháu phải bảo vệ kỹ số cổ phần trong tay đấy."
Chú nhỏ thấp giọng nói.
Vân Lục nghiêng đầu nhìn ba người chú trước mặt: "Hiện tại cháu có phải là cổ đông lớn nhất của công ty không?"
Chú hai sửng sốt: "Đúng vậy."
Vân Lục gật gật đầu, cô đứng lên, dẫm lên giày cao gót, đi thẳng tới sân khấu.
Ánh đèn trên sân khấu xán lạn, làm mắt Vân Lục phát đau.
Cô hơi híp mắt, bước từng bước vững vàng.Một vạt váy đỏ lướt qua, mọi người nhìn sang thì thấy đó là một mỹ nhân xinh đẹp, có không ít người nhận ra đây chẳng phải là tiểu thư Vân gia Vân Lục sao?Tiếng bàn luận vang lên xôn xao.
Hai mẹ con Trình Kiều nghe thấy âm thanh thì quay đầu lại, đối diện với ánh mắt khinh miệt của Vân Lục.Vân Lục bước lên sân khấu, mọi người thấy rõ khuôn mặt cô liền ồ lên.
Vân Xương Lễ lúc này mới chú ý đến Vân Lục.Trong lòng ông hoảng hốt mà đánh bộp một cái, Vân Lục đã đứng trên sân khấu.Vân Xương Lễ chần chừ gọi: "Lục Nhi?"
Vân Lục không thèm nhìn ông, cô đi tới lấy đi chiếc mic của người dẫn chương trình.
Ông ta sửng sốt, quay đầu sang nhìn Vân Xương Lễ.Vân Xương Lễ đang chột dạ, làm sao có tâm tình đi quản người khác.
Vân Lục cầm micro, lên tiếng: "Tôi là Vân Lục, nắm trong tay 36% cổ phần của Vân Thị.
Kể từ ngày hôm nay, tôi sẽ cạnh tranh chức vị Tổng giám đốc với ông Vân Xương Lễ.
Tôi hy vọng..."
Vân Lục nói đến đây liền quay sang nhìn ba người chú: "Cháu hy vọng, các chú có thể ủng hộ cháu."
Cả ba người chú đều lập tức đứng dậy, chú nhỏ cầm lấy micro, hào hứng lên tiếng: "Các chú ủng hộ cháu!"
Cả hội trường ồ lên theo.Thiên kim Vân Thị muốn tranh chức Tổng giám đốc với cha của mình.
Vân Lục dùng ánh mắt khinh khỉnh như nhìn hai con kiến mà nhìn hai mẹ con Trình Kiều, cười lạnh: "Trong tay bọn mày có cổ phần thì sao chứ?
Bọn mày cũng chỉ có thể để tao dẫm dưới lòng bàn chân thôi.
Tao sẽ khiến chúng mày không bao giờ bước chân vào được Vân Thị."
Ồ——""Trời đất ơi."
Nhân viên công ty đều chấn kinh rồi.
Nhốn nháo ngó nghiêng để nhìn thấy được khuôn mặt của Vân Lục.
Cô gái mặc váy đỏ, dáng người tuy nhỏ nhắn nhưng tràn đầy khí phách.I: "A a a tôi nhớ ra rồi, cô ấy là bà chủ của Truyền thông Tinh Diệu đúng không?"
K: "Đúng vậy, đúng vậy.
Là cô giáo của GY đó!!"
L: "Ê bạn trai của cô ấy có khí chất lắm nhé.
Bảo sao lúc nãy tôi cứ thấy quen lắm!"
"Vân Lục!"
Vân Xương Lễ mất khống chế mà gào lên, thằng bé cũng hoảng sợ khóc lóc ầm ĩ.
Vân Lục ném micro đi, quay đầu lạnh lùng nhìn Vân Xương Lễ.
Cô bước thẳng xuống bậc thang, xuyên qua đám đông rồi đi ra ngoài cửa.
Hai mẹ con Trình Kiều bị mọi người vừa nhìn vừa chỉ trỏ giống như hai con khỉ trong vườn bách thú.
Hai ả nắm chặt tay, móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay nhưng vẫn phải giả bộ trấn định.
Vân Xương Lễ vội vàng đuổi theo Vân Lục.Vân Lục đi rất nhanh, nước mắt chảy dài theo gương mặt.
Các nhân viên công ty nhìn thấy cô khóc, giật nảy mình lập tức lùi ra nhường đường cho cô.Vân Lục cởi giày, chân trần dẫm lên bậc thang đi thẳng xuống dưới, mặt đất lạnh đến thấu xương.
Cô đứng ở cửa nhìn trái nhìn phải, tài xế Lý gia đang đứng hút thuốc thấy Vân Lục đi ra vội vàng vứt điếu thuốc vào thùng rác rồi lên xe phóng tới trước mặt cô.
Vân Lục kéo cửa sau ra ngồi vào.
Tài xế thấy cô khóc thảm thiết, sửng sốt gọi: "Vân tiểu thư?"
Vân Lục không trả lời, cô lấy điện thoại ra rồi nhìn chằm chằm màn hình.
Nhưng không biết phải làm gì.Một lúc lâu sau.Cô gọi điện cho Giang Úc.Giang Úc nghe máy rất nhanh, giọng điệu lạnh nhạt của hắn truyền tới: "Sao hôm nay lại hạ mình tìm đến tôi thế này?"
Vân Lục nghẹn ngào: "Anh.... anh vẫn còn tức giận sao?Anh đừng giận nữa có được không?Em... em... không cố ý mà.."
Mẹ kiếp!!!Giang Úc luống cuống ném cả gậy bi-a đi.
Vội vàng vồ lấy chìa khoá xe rồi vừa chạy vừa chỉnh lại cổ áo."
Em đừng khóc...Anh không giận nữa.Anh không giận nữa thật mà.Anh biết, anh biết là em không cố ý.Em đang ở đâuGửi định vị cho anh!"
Đm!!!Hắn thấy hối hận quá.Làm Hello Kitty thì sao chứ, hắn có thể làm mèo bệnh luôn cũng được."
Em đừng khóc mà, Lục nhi!"
Ngân Minn: Má ơi nó dài, hơn 7k từ, edit muốn đột quỵ!!