[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
Thiên Kim Thật Không Dễ Chọc- Bán Tiệt Bạch Thái
Chương 20: Có thai
Chương 20: Có thai
Editor: Ngân MinnD: Phòng tân hôn?
Chị gái nhỏ, đây là chồng chị sao?E: Mẹ kiếp, chuyện gì đang xảy ra?F: Được rồi, hiện giờ tôi xác định bọn họ là một đôi.
Nếu không vì sao cô gái này vừa mới livestream thôi mà vị tiên sinh kia lại tặng quà đắt tiền đến như vậy?G: Vấn đề là cô gái nhỏ trông còn rất ít tuổi, là học sinh cấp III à?H: Yêu qua mạng sao?I: Não tôi không đủ dùng rồi, so với xem bán quần áo còn ảo diệu hơn.K: Ha ha, mẹ nó mấy người không để ý là cô nhóc này nói có cả số điện thoại, số wechat và cả địa chỉ nhà của vị kia sao?
Rõ ràng là hai người này có quen biết.L: Tôi chỉ muốn nói là giá nhà ở khu Sơn Thuỷ Nhật Hoa đắt đái ra máu luôn.
20 vạn 1m vuông đó.
Mẹ kiếp!!!Vân Lục trợn mắt há mồm nhìn bình luận.
Cô quả thật không tin được vị Giang tiên sinh này lại vô lại như vậy.Vợ??Cái quỷ gì vậy?Vân Lục vội vàng giải thích: "Tôi và Giang Tinh tiên sinh không quen biết, với lại tôi cũng không có số điện thoại, số wechat của hắn, địa chỉ của hắn mọi người bấm vào trang cá nhân là sẽ thấy.
Còn nữa, tôi cảnh cáo anh, Giang Tinh tiên sinh, năm nay tôi mới 16 tuổi, còn chưa thành niên.
Anh nuốt lại chữ vợ này đi."
M: Mẹ kiếp?
Mới 16 tuổi?
Cô bé lớn lên thật xinh đẹp, về sau khẳng định là một đại mỹ nữ.N: Chị gái còn phải bán quần áo nuôi gia đình sao?
Thật vất vả....O: Tôi mặc kệ mấy người, tôi lập tức đặt hàng đây.P: Ha ha ha ha ha, Giang tinh tiên sinh, mặt đã sưng chưa?
Lại còn gọi vợ, thật không biết xấu hổ, ha ha ha, người ta nói không quen biết anh kìa.Q: Ây za, phòng tân hôn nay còn đâu....
Chậc chậc.Bình luận không ngừng đẩy, mọi người nói đủ thứ trên đời.
Nhưng hầu hết đều chê cười vị phú hào họ Giang này.
Mấy người con trai vào xem livestream còn không ngừng khiêu khích.Vân Lục nghĩ thầm, có thể khiến người này đừng tới gây chuyện là tốt nhất.Cô định mặc kệ cho hắn bị chê cười, ai ngờ....[Giang Tinh]: Tôi chờ em, tôi cũng mới 18 thôi, moah moah..R: Mẹ nó?
18?
Không phải 38?S: Tiền từ đâu ra mà nhiều thế anh trai ơi?T: Đáng sợ quá, thật hay giả vậy?
Mẹ kiếp.... thiếu gia hào môn à?Lúc này màn hình lại nhảy ra một bình luận.Lục Lạc Lăng Diên: Con gái, mẹ không cho phép con yêu sớm!!!Vừa đọc được bình luận này, sau lưng Vân Lục lạnh buốt.
Lăng Diên cũng xem livestream, đây là tài khoản cá nhân của bà.
Tuy rằng ba mẹ đã ly hôn nhiều năm, Vân Lục cũng đã trải qua một đời, nhưng cô vẫn rất nghe lời mẹ.
Cô giống như cô gái nhỏ lén yêu sớm bị bắt tại trận, lập tức lắc đầu như trống bỏi: "Không có, mẹ, con không yêu sớm.
Con cũng không quen người này, hắn cứ tự nói vậy."
U: Cmn?
Mẹ?V: Tôi xem livestream còn hóng hớt được tin tức học sinh yêu sớm à?W: Lăng Diên?
Tôi có nên gọi mẹ vợ không nhỉ?X: Chà chà, mấy người này diễn đạt đấy, còn hay hơn cả phim truyền hình.Y: Mẹ Lăng, đuổi cái người [Giang Tinh] này đi.Trong một khoảng thời gian, Giang Tinh rõ ràng là một phú hào lại trở thành con chó bị người ta đòi đuổi đánh.Wattpad: Ngân MinnLục Lạc Lăng Diên: Con gái, mẹ tin tưởng con.
Còn vị [Giang Tinh] này, làm phiền cậu...Giang Tinh: Chào mẹ vợ ạ!!!Lục Lạc Lăng Diên: !!Giang Tinh: Con có thể chờ cô ấy mười năm.Lục Lạc Lăng Diên: !!!!!Giang Tinh: Moah moah.Lục Lạc Lăng Diên: ....
Tôi đánh chết cậu, đồ không biết xấu hổ.Z: Trời ơi, người này trơ trẽn thật đấy, không biết xấu hổ luôn.A: Dì Lăng Diên đừng tức giận ạ.B: Dì ơi bớt giận, không đáng đâu.C: Chúng ta vẫn tiếp tục livestream bán quần áo chứ ạ?Vân Lục cũng lập tức nói: "Mẹ, đừng tức giận."
Đối với loại người không biết xấu hổ như [Giang Tinh], Vân Lục cho rằng không cần thiết phải để ý tới hắn, cũng sợ Lăng Diên quá tức giận làm khổ bản thân.
Cô lấy mấy bộ tương đối được hoan nghênh ra, đặt ở trên tay, tiếp tục giải thích chất liệu rồi hoạ tiết, quay về chuyện chính.Phòng livestream càng lúc càng nhiều người xem, có không ít người tới vì trò vui vừa nãy.
Nhưng lại phát hiện ra vị [Giang Tinh] kia không bình luận linh tinh nữa, mọi người bắt đầu tập trung vào mấy bộ quần áo Vân Lục đang giới thiệu.Giang giaGiang Mạn Mạn túm lấy cánh tay Giang Úc, nhảy dựng lên, "Em muốn phát video ngắn."
Giang Úc dựa lưng vào ghế, ỷ vào dáng người, giơ điện thoại lên cao, Trong màn hình vẫn là phòng livestream của Vân Lục.
Hôm nay cô không mặc trực tiếp lên người mà chỉ cầm trên tay.
Cô mặc một chiếc váy dài đến đầu gối màu lam nhạt, làm nổi bật làn da trắng nõn nà.
Cử động một cái là làn váy sẽ đung đưa, má lúm đồng tiền thật xinh đẹp.
Giang Úc xem đến không rời được mắt.
Giang Mạn Mạn sắp tức chết: "Anh, lúc trước anh chê em tải app linh tinh về máy anh.
Giờ anh tự xem đến nghiện rồi, còn không chịu trả cho em nữa.Giang Úc lười không muốn trả lời, chuyên chú xem livestream.Giang Mạn Mạn ngồi xuống sô pha, tức giận mà đá bàn trà: "Chủ phòng nào mà mê hoặc anh thành cái dạng này?
Em sẽ nói cho chị Linh Thải!!"
Giang Úc rũ mắt, liếc cô em gái: "Thích thì nói đi."
Giang Mạn Mạn vốn là nói giỡn, nhưng thấy thái độ anh trai tùy hứng như thế, lập tức cầm điện thoại nhắn tin wechat cho Khâu Linh Thải.Giang Mạn Mạn: Chị ơi chị ơi, anh trai em bị một chủ phòng livestream mê hoặc đến phát điên rồi, chị quản anh ấy đi!!!Khâu Linh Thải: Chủ phòng gì chứ?
Chị không quản được đâu.Giang Mạn Mạn: Ngoài chị ra làm gì có ai quản được anh ấy nữa.Khâu Linh Thải không nhắn lại, Giang Mạn Mạn trừng mắt nhìn Giang Úc, xoay người chạy đi.
Giang Úc cũng chẳng buồn quan tâm, vẫn tiếp tục xem livestream.
Lúc này có tin nhắn wechat của Chu Dương nhảy ra.Chu Dương: Ha ha ha, Giang Úc, miệng cậu tiện thật đấy.
Chậc.Giang Úc không trả lời, mắt vẫn nhìn điện thoại.
Vân Lục livestream có nét rất riêng, chân thành, ngoan ngoãn, quan trọng nhất là cô hay cười, mỗi khi cười lại xuất hiện lúm đồng tiền.
Thật là biết câu dẫn người khác mà.Giang Úc xoa nhẹ khoé môi, chuẩn bị tặng thêm 100 chiếc xe nữa thì màn hình nhảy ra một thông báo.[Hứa Tinh] tặng 120 chiếc Lamborghini.[Hứa Tinh]: Cầm đi mua kẹo.Hứa Tinh???Giang Úc lập tức vào WeChat.Chụp màn hình gửi cho Hứa Điện.Giang Úc: "Cậu??"
Vài giây sau, Hứa Điện trả lời: "Là tôi, góp vui với cậu."
Giang Úc: "Cậu cút được rồi, ngay lập tức."
Hứa Điện: "Ầy, thôi được rồi..."
Mẹ nó.Con chó Hứa Điện này xem livestream thì thôi đi lại còn dám tặng quà.
Chu Dương cà lơ phất phơ còn chưa dám làm như thế.
Không thành thật, hơn nữa hắn lại nhớ tới Vân Lục nói thích kiểu người như Hứa Điện.
Giang Úc liền cảm thấy không thể nuốt trôi được cơn tức này.
Hắn đen mặt mà chuyển 60 vạn cho Hứa Điện.Giang Úc: Tôi thay vị nhà tôi trả tiền cho cậu.Hứa Điện: Giang Úc!!!
Hai người còn chưa thành đôi đâu đúng không???Giang Úc: "......Cúttt!"
Hắn quay trở về phòng livestream, kết quả....[Chu Tinh] tặng 1 chiếc Lamborghini.[Chu Tinh] tặng 80 chiếc Maserati.Giang Úc: "......"
Hai người chắc chắn chết với tôi.Trong cơn phẫn nộ, hắn liền tặng 200 chiếc Maserati, 100 chiếc Lamborghini.Wattpad: Ngân MinnVân Lục bị thông báo tặng quà đập cho đơ người.
Tay vẫn cầm chiếc váy, nửa ngày vẫn không phản ứng lại.Hơn 3000 người đang xem livestream thấy thế đều dại ra.D: Đcm làng nước ơiiE: Ba vị phú hào ra trận?F: Chị gái nhỏ, đừng bán quần áo nữa.
Chị trực tiếp làm idol đi, chỉ đứng nói chuyện thôi cũng làm giàu được rồi.G: Lớn lên xinh đẹp quả nhiên được ưu ái.H: Tôi tính qua hôm nay chị gái nhỏ phải nhận được tầm 400 vạn đấy!!I: 400 vạn?
Tôi bị số tiền này đập cho hôn mê luôn rồi!!K: Tôi rất có hứng thú với ba vị phú hào này.
Tôi muốn hỏi một chút các anh trai có nhận em trai kết nghĩa không?[Chu Tinh]: Nhận chứ, loại em trai có thể quét tước vệ sinh ấy.[Hứa Tinh]: Không nhận, chỉ nhận đồ trang sức treo vào đùi.[Giang Tinh]: A!Vân Lục thấy bọn họ đồng loạt trả lời, cảm thấy hơi kỳ dị.
Cô treo bộ quần áo lên móc rồi bấm vào trang cá nhân của [Chu Tinh].Trang cá nhân của [Chu Tinh] không có gì đặc biệt, chỉ có một video ngắn có bóng lưng của một cô gái.
Định vị ở Huệ Thành, không phải ở Lê Thành.Vậy thì...Không phải Chu Dương?Nghĩ vậy nhưng cô vẫn chụp màn hình lại.Còn trang cá nhân của [Hứa Tinh] trống rỗng, ngoại trừ định vị ở Huệ Thành, không có bất kỳ một thông tin gì.
Cô cũng chụp màn hình lại.Mà người tên [Giang Tinh] này, Vân Lục càng hoài nghi hơn.Cô nghĩ tới biểu cảm ngày hôm qua của Giang Úc, thấy giống lại thấy cũng không giống.
Nghĩ đến đây, cô đăng mấy bức ảnh vừa chụp màn hình trang cá nhân của mấy người này lên vòng bạn bè.Vân Lục: Có ai biết chủ nhân của ba tài khoản này không?[Hình ảnh] / [hình ảnh] /[ hình ảnh]Chỉ một lát sau đã có người trả lời.
Lớp trưởng: Không biết, ai vậy nhỉ?Lý Viên: Không phải Chu Dương, Hứa Điện, Giang Úc sao?Chu Dương trả lời Lý Viên: Cậu cảm thấy tôi là loại người sẽ dùng app video ngắn sao?Hứa Điện trả lời Lý Viên: Đừng chỉ bậy.Giang Úc: Tôi không thèm chơi loại app ngu xuẩn này.Lý Viên:......Lâm Du: Điện thoại di động của nhóm Úc ca thật sự rất sạch sẽ luôn ấy.
Ngoài trừ app Ngân Hàng, app vượt tường lửa, game sinh tồn ra thì không còn gì nữa luôn.
Làm sao lại xuất hiện mấy cái app video ngắn này được, đây không phải là app dành cho mấy con thú cưng sao?Vân Lục: ......Cho nên, không phải ba người bọn họ sao?Lý Viên gửi wechat cho Vân Lục: Lục Lục, tớ cũng xem cậu livestream, tớ cũng hoài nghi là bọn họ.
Nhưng thái độ của mấy người này khiến tớ cảm thấy mình đã nghĩ sai.
Nhưng chuyện này sao lại trùng hợp như vậy được?
Chu Tinh, Hứa Tinh rồi Giang Tinh.
Lại còn tặng cho cậu nhiều tiền như vậy.Giang Úc, Hứa Điện, Chu Dương vì lý do gì mà lại tặng cho cô nhiều tiền như vậy?Vân Lục thật sự không biết phải làm sao.Người xem trong phòng livestream đều đang theo dõi ba vị phú hào đấu với nhau.
Lăng Diên cũng gửi tin nhắn wechat cho Vân Lục: Con gái, rốt cuộc chuyện là sao thế?
Nhiều người cho con tiền như vậy, mẹ thực sự cảm thấy không an tâm.Số tiền này lại không phải từ trên trời rơi xuống, thực tế giới livestream cũng rất loạn.
Không ít nữ streamer bị fan nam quấy rối.
Lăng Diên gần đây tìm hiểu mới phát hiện ra những việc này.
Nghĩ đến chuyện con gái mình bị quấy rối, bà thấy vô cùng lo lắng.Lăng Diên: Lục nhi, hay là thôi đừng livestream nữa..Vân Lục: Mẹ, mẹ đừng lo, con sẽ trả lại tiền cho người ta mà.Cô nhắn tin riêng cho mấy người vừa nãy, tỏ ý muốn trả lại tiền.
Nhưng cả ba người kia đều không trả lời.
Vân Lục không biết phải làm thế nào, đành tiếp tục livestream.Đến tối, Vân Lục đã nhận được hơn 100 đơn đặt hàng, cô sắp xếp lại thông tin các đơn hàng rồi gửi cho Lăng Diên, lại kiểm tra tin nhắn một lần nữa.Vẫn không có ai trả lời.Vân Lục đành thoát ra, lười nhác vươn vai, cầm điện thoại đi xuống nhà dưới.Dưới lầu, Trình Kiều, Trình Tiêu, Vân Xương Lễ đều đang ngồi trong phòng khách.
Vân Xương Lễ vừa nhìn thấy cô, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, Vân Lục khẽ nhíu mày.Cũng nhìn lại Vân Xương Lễ, nhỏ giọng mà lên tiếng: "Ba?"
Vân Xương Lễ đột nhiên ném một phong thư lên bàn, chỉ vào cô rồi hỏi: "Có phải con đang lên mạng livestream không?"
Phong thư có màu xanh biển, chất liệu giấy cực tốt.
Vân Lục quét mắt qua một cái, thấy mấy chữ [Hội quán Tinh Không], cô hơi ngập ngừng rồi thẳng thắn thừa nhận: "Đúng vậy."
"Đúng vậy?
Mày còn dám thừa nhận?"
Vân Xương Lễ đứng bật dậy, tay chống lên lưng ghế sô pha: "Mày đường đường là thiên kim Vân gia, lại chạy lên mạng livestream, lại còn có đại gia cho mày tiền, mày thiếu tiền lắm sao?
Có phải tấm thẻ hội viên này cũng là đám đại gia đấy cho mày không?
Vân Lục, mày còn chưa thành niên, mày còn đang học lớp 11 đấy?"
Vân Xương Lễ chửi như tát nước vào mặt, Văn Lục đứng lặng một lúc mới hiểu được ông đang nói gì.Vân Xương Lễ không chơi mạng xã hội, wechat đối với ông cũng chỉ dùng để liên lạc.
Ngành sản xuất của Vân gia mấy năm nay không tính là mới mẻ nữa, đều là các thiết bị điện.
Còn chuyện phát sóng trực tiếp, ông cũng chỉ cái biết cái không, căn bản sẽ không có tiếp xúc với mấy cái app hiện đại, càng đừng nói ông sẽ hiểu chuyện mấy đại gia tặng quà cho tiền.Vì vậy, chuyện này không phải do ông tự phát hiện ra.Vân Lục nhìn về phía hai mẹ con Trình Kiều.
Trình Kiều tiến lên đỡ Vân Xương Lễ, vuốt vuốt ngực thuận khí giúp ông.Trình Tiêu nhìn Vân Lục lắc đầu, ý bảo cô đừng có chống đối lại Vân Xương Lễ.
Vân Xương Lễ nhìn khuôn mặt không biết hối cải của Vân Lục, tức giận tới muốn ngất xỉu, ông chỉ tay vào cô: "Mày nói đi!!
Vân Lục!!"
"Vân Lục, con đi xuống đây, nói rõ ràng mọi chuyện với ba con đi."
Trình Kiều dịu dàng lên tiếng.Dáng vẻ của bà ta, giọng nói của bà ta lúc này khiến Vân Lục thật khó chịu.
Cô bước nhanh xuống cầu thang, đi thẳng tới trước mặt Vân Xương Lễ, ngửa mặt lạnh lùng nhìn ông.Vân Xương Lễ thấy Vân Lục như vậy, lửa giận bốc cháy muốn thiêu chết ông rồi, đang muốn tiếp tục mắng Vân Lục thì nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo của cô.
Ông vịn vào ghế sô pha, cố nén cơn xúc động."
Vân Lục, mày...."
"Con là vì mẹ."
Vân Lục lạnh lùng mà cắt ngang Vân Xương Lễ: "Mấy năm nay mẹ làm trợ lý thiết kế, vất vả lắm mới tích cóp đủ tiền để mở phòng làm việc.
Nhưng lại không đủ tiền để tuyển người mẫu, không có tiền marketing.
Mẹ theo ba bao nhiêu năm, ly hôn cũng là hai bàn tay trắng mà ra đi.
Một đồng tiền để gây dựng sự nghiệp cũng không có, con giúp mẹ livestream là sai sao?
Con giúp mẹ bán quần áo thì có vấn đề gì sao?
Con làm vậy đáng xấu hổ lắm sao?"
Vừa nhắc tới Lăng Diên, cả người Vân Xương Lễ đều như trái cà héo, ông há miệng thở dốc:"Nhưng con là thiên kim Vân gia..."
"Hai người ly hôn rồi thì con chỉ có thể là con gái của một mình ba thôi sao?"
Vân Lục trầm giọng hỏi lại.
Vân Xương Lễ lắc đầu: "Không, con...."
"Về chuyện con livestream, ba là ba của con, nếu ba muốn biết, vì sao không hỏi trực tiếp con?
Vì sao ba lại nghe chuyện từ miệng người khác?"
Vân Lục lại cắt ngang lời ông.
Cô ngửa đầu nhìn ông chằm chằm, trong ánh mắt mang theo sự oán hận, mở miệng chất vấn ông.Vân Xương Lễ cứng đờ cả người.Vân Lục lại nói: "Bây giờ con nói cho ba biết, con không thích hai mẹ con Trình Kiều, Trình Tiêu.
Trước giờ con chưa bao giờ thích."
Vân Xương Lễ không dám tin."
Con nói cái gì?"
Ông quay đầu lại nhìn Trình Kiều, Trình Kiều gắt gao mà bám vào cánh tay ông, biểu tình vẫn dịu dàng nhu nhược.
Trình Tiêu cũng thế, cúi đầu đứng đó giống một cô con gái ngoan ngoãn nghe lơiVân Lục quét mắt nhìn hai mẹ con họ đang làm bộ làm tịch.
Cô cứ nghĩ là cô sẽ có thể tiếp tục làm thiên kim Vân gia, tiếp tục giữ vững được thân phận này.
Nhưng cô không muốn tiếp tục sống chung với hai người này nữa, bởi vì cô chán ghét việc liên tục bị bọn họ làm cho ghê tởm.Cô cảm thấy Lăng Diên mới thực sự yêu cô.Vân Xương Lễ không yêu cô.Ông không yêu cô."
Con nói, con không thích hai người họ.
Họ nói với ba, con lên mạng livestream, sao không nói rõ con bán quần áo?
Nói với ba con được tặng quà, bị ném tiền, nói con qua lại với đại gia làm bại hoại thanh danh.
Làm ba phẫn nộ như thế này.
Ba tức giận với con như vậy, có phải ba còn muốn đánh con không?"
Vân Lục từng bước ép hỏi.Vân Xương Lễ bị sự oán hận trong mắt con gái làm cho hoảng sợ, ông theo bản năng mà giật cánh tay Trình Kiều đang bám ra.Ông lắc đầu: "Không, ba không hề định đánh con."
"Nhưng ba nghĩ oan cho con, ba không hỏi một câu liền định tội con."
Vân Lục lui về phía sau một bước, né tránh bàn tay của Vân Xương Lễ."
Lục nhi...."
"Đừng gọi con như vậy, ba không xứng, ba, ba không xứng."
Vân Lục nói xong liền xoay người chạy lên tầng.
Vân Xương Lễ đuổi theo, nhưng Vân Lục không cho ông vào phòng, cô thu dọn vài bộ quần áo, một ít đồ dùng cần thiết rồi nhét hết vào vali khoá lại.Vân Xương Lễ đứng ở cửa, thấy cô bước ra, luống cuống."
Lục nhi...."
Ông giơ tay lên muốn kéo tay Vân Lục.Vân Lục né tránh, chạy xuống dưới.
Vân Xương Lễ đuổi theo, bắt lấy cổ tay cô.
Trình Kiều và Trình Tiêu lập tức chạy ra ngăn cản, Trình Tiêu ủy khuất mà gọi: "Em gái~"Trình Kiều cũng dịu dàng nói: "Vân Lục, Như vậy quá nguy hiểm...."
Vân Lục lạnh lùng mà nhìn hai mẹ con họ: "Câm miệng, Trình Tiêu, lần trước chuyện tạt nước kia, mày nói xem, có phải mày làm không?"
Trình Tiêu không nghĩ tới chuyện này sẽ bị nhắc lại, sửng sốt."
Em gái, chị sao có thể...."
Vân Lục cười lạnh, "Bây giờ tao tìm chứng cứ cho mày xem."
Wattpad: Ngân MinnCô nhớ rõ Giang Úc còn là một hacker.
Kiếp trước cô đã từng xem danh sách nhân vật nổi tiếng trên Tieba, nhưng chỉ giây lát tên của Giang Úc trên đó đã bị xoá bỏ.
Năm 17 tuổi Giang Úc đã giành được giải nhất cuộc thi hacker TY của Mỹ.
Nhưng đây là tin tức bí mật.Cô cầm điện thoại gửi tin nhắn thoại cho Giang Úc: "Giang Úc, giúp tôi một việc, cậu có thể tìm được người đã hắt nước vào tôi không?"
Đầu bên kia trả lời ngay lập tức, chất giọng trầm mà lười biếng của Giang Úc vang lên: "Giờ cậu mới nghĩ tới chuyện này sao?"
Vân Lục: "Ừm, cậu tìm được không?"
Giang Úc: "Có, nhưng mà cậu phải cảm ơn tôi đó."
Vân Lục: "Tôi sẽ cảm ơn cậu cẩn thận."
Giang Úc: "Được rồi, chờ một chút."
Giọng nói của hắn vừa dứt thì đã có một video được gửi tới.
Vân Lục tay đẩy vali lùi lại một bước, giơ tay click mở đoạn ghi âm lên, còn bật âm lượng hết cỡ.
Quay màn hình điện thoại về phía ba người kia.
Sắc mặt Trình Tiêu nháy mắt trầm xuống.Vân Xương Lễ nặng nề nhìn màn hình điện thoại.Đoạn ghi âm bắt đầu phát, có tiếng động phát ra."
Trình Tiêu?
Cậu tìm tôi làm gì?"
Là giọng của một nữ sinh."
Tôi muốn cậu giúp tôi một việc, đợi lát nữa Vân Lục đi toilet, cậu hãy...hất nước nó, cậu cần bao nhiêu tiền?"
Giọng Trình Tiêu vang lên.Rất rõ ràng.Vân Xương Lễ không thể tin nổi mà nhìn Trình Tiêu, cô ta bước lùi về sau vài bước: "Không, chú ơi, chú nghe con nói."
Trình Kiều cũng không dám tin, không thể tin nổi con gái mình lại ngu xuẩn để cho người ta nắm được một nhược điểm lớn như vậy.
Cả người bà ta lạnh phát run.Trước kia cũng làm rất nhiều việc nhưng đều khéo léo ngụy trang.
Còn lần này Trình Tiêu lại trắng trợn dám thuê người làm tổn thương Vân Lục chính là đã chạm vào điểm mấu chốt.Trừ phi Vân Xương Lễ không thương không yêu cô con gái Vân Lục này, bằng không thì ông ta sẽ không để yên.
"Chú ơi, chú nghe con nói, cái này không phải là sự thật, đây khẳng định là....."
"Câm miệng!"
Vân Xương Lễ hung hăng mà chỉ vào Trình Tiêu, Trình Tiêu sắc mặt trắng bệch, túm lấy cánh tay Trình Kiều: "Mẹ ơi, oan uổng, thật sự oan uổng quá..."
Vân Xương Lễ chỉ vào Trình Kiều: "Con gái cô dạy dỗ tốt đấy, từ trước tới nay các người đều giả bộ đối xử tốt với Vân Lục thôi đúng không?
Thực ra trong lòng các người chỉ ước gì sớm ngày đuổi được nó ra khỏi cái nhà này thôi đúng không?"
Ông trực tiếp vạch trần, điều này giống như là một đốm lửa nhỏ đốt cháy cánh đồng.
Vân Xương Lễ càng nghĩ càng cảm thấy ông đã bỏ qua rất nhiều chuyện, xem nhẹ rất nhiều việc hai mẹ con này đã làm.
Ví như khung ảnh của Lăng Diên, ví như hôm Vân Lục muốn trồng hoa hồng, ví như chuyện nửa năm qua từ lúc mẹ con Trình Kiều dọn đến, Vân Lục càng lúc càng trầm mặc."
Xương Lễ."
Trình Kiều đột nhiên đặt tay lên bụng, bà ta nghiêng ngả lảo đảo mà bắt lấy cánh tay Vân Xương Lễ, "Em... em còn chưa kịp nói cho anh, em có thai rồi."
"Em nói cái gì?"
Có thai?!Vân Lục siết chặt tay cầm vali, Trình Kiều sao lại có thai?
Kiếp trước không hề có, cô hung hăng nhìn Trình Kiều.Wattpad: Ngân MinnTrình Kiều nhu nhược bắt lấy Vân Xương Lễ, tầm mắt nhìn vào Vân Lục, mang theo vài tia âm ngoan, nhưng rất nhanh đã biến mất, bà ta ngửa đầu, nức nở: "Em vốn định đêm nay nói cho anh, nhưng bây giờ lại xảy ra những việc này, hiện tại bụng em có chút không thoải mái...."
"A Kiều."
Vân Xương Lễ luống cuống.Ông vội vàng đỡ Trình Kiều ngồi xuống sô pha, ông cũng rất bối rối, không biết phải làm gì.Vân Lục cả người lạnh như băng mà đứng ở góc sô pha, nhìn bộ dạng của Vân Xương Lễ.Vài giây sau, cô đẩy vali xoay người ra cửa, một đường chạy thẳng ra ngoài.
Vì sao trọng sinh rồi mọi chuyện lại thay đổi?
Trình Kiều thật sự có thai sao?Vừa rồi ánh mắt Trình Kiều nhìn cô, giống như đang cười nhạo cô còn quá non.
Có phải vì không ngừng bị cô uy hiếp, dùng kế với cô thì cô dầu muối đều không ăn nên Trình Kiều mới tìm mọi cách để có thai?Vân Lục một mình bước đi trên lối đi bộ của tiểu khu.
Không biết phải đi đâu về đâu.Tiếng chuông báo tin nhắn wechat vang lên.Cô mở điện thoại lênGiang Úc: "Ghi âm thế nào?
Xuất sắc chứ?"
Giang Úc: "Nhớ ghi chú lại, cậu nợ tôi một lời cảm ơn, sau này tính tiếp."
Vân Lục đột nhiên cảm thấy rất uỷ khuất, cô nhớ tới rất nhiều chuyện của kiếp trước.
Cô siết chặt điện thoại, ấn vào nút ghi âm: "Cậu dựa vào đâu mà đối xử với tôi như vậy?
Dựa vào đâu?"
Giang Úc luống cuống, "Tôi.... tôi đối xử như thế nào với cậu?
Cậu không muốn cảm ơn, tôi còn có thể ăn thịt cậu chắc?"
"Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?
Các người đều không phải người tốt, đều là người xấu, đều cô lập tôi, các người là lũ khốn kiếp."
Giang Úc: "....."
Để cậu vui vẻ, tôi phải thừa nhận tôi là đồ khốn kiếp sao?