Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan

Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 450: Máu linh thú?


Đồ của học sinh, hắn không có hứng thú. Đồ của Lâm gia, hắn nhận lấy lại hoàn toàn không có gánh nặng trong lòng.

Dù sao, không có hắn đừng nói báo thù, bị Lâm gia bắt có thể sống sót hay không cũng còn chưa chắc.

Nhỏ giọt máu tươi lên, nhẫn nhận chủ, lực tinh thần lan tràn về phía trong. Nhất thời một không gian rộng rãi xuất hiện ở trước mắt. So với chiếc nhẫn của hắn trước đó, còn muốn lớn hơn, dài rộng chừng trăm thước.

- Không hổ danh là Lâm gia, thật nhiều kim tệ...

Tinh thần đảo qua, kim tệ bên trong chồng chất giống như núi, số lượng không dưới hơn mười mười vạn.

Đương nhiên, trân quý nhất cũng không phải mấy thứ này, mà là đủ loại trận pháp, binh khí, linh dược.

- Linh thạch?

Tìm một vòng, đột nhiên ánh mắt hắn nhất thời sáng lên.

Trong một góc của chiếc nhẫn, mấy khối linh thạch đang yên tĩnh đặt ở trong hộp ngọc, tản ra linh khí mỏng manh.

Hắn đếm, tổng cộng mười cái. So với hắn nhận được ở vương thất Thiên Vũ lại còn nhiều hơn.

- Có nhiều linh thạch như vậy, trùng kích nửa bước Chí Tôn không thành vấn đề...

Hắn khẽ cười.

Tông Sư đỉnh phong, đến nửa bước Chí Tôn, chỉ kém một cấp bậc nhỏ. Đối với nhu cầu linh khí, so với toàn bộ cấp bậc trước Tông Sư sợ rằng cũng cần nhiều hơn.

Trước đó, hắn còn đang rầu rĩ, đi nơi nào tìm linh thạch. Không nghĩ tới Lâm gia giàu có như vậy.

- Có công pháp, bí tịch hay không?

Tìm được linh thạch, Trương Huyền tiếp tục tìm kiếm.

Bây giờ quan trọng nhất đối với hắn có sự khác biệt: thứ nhất, linh thạch. Thứ hai, công pháp, bí tịch, số lượng càng nhiều càng tốt.

- Ừ? Có không ít sách trận pháp sư...

Rất nhanh, mắt hắn ngừng lại, phát hiện một đống sách lớn, cũng liên quan tới trận pháp.

Làm thế gia trận pháp, loại số lượng sách dự trữ này, sợ rằng so với nghiệp đoàn trận pháp sư của vương thành cũng phải nhiều hơn.

Đảo qua những cái này, mắt hắn rất nhanh rơi vào trên một đống giá sách cuối cùng.

- Quả nhiên có bí tịch nửa bước Chí Tôn và Chí Tôn cảnh...

Giá sách ở chỗ cuối cùng đặt vật Lâm gia trân quý nhất, công pháp và võ kỹ gia truyền của Lâm gia.

Trong đó trong công pháp gia truyền, lại có công pháp nửa bước Chí Tôn, và Chí Tôn cảnh.

Chỉ có điều, số lượng cũng không nhiều.

Nửa bước Chí Tôn, chỉ có hơn mười quyển. Chí Tôn cảnh, chỉ có hai quyển.

- Muỗi nhỏ nữa cũng là thịt...

Người khác có những công pháp này, khẳng định hưng phấn khó có thể tự kìm chế được. Nhưng đối với Trương Huyền mà nói, tác dụng không lớn. Chỉ có điều, tích ít có khả năng thành nhiều. Xem trước một chút nội dung lại nói.

Vù!

Sách xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Ngón tay vừa tiếp xúc, Đồ Thư Quán lập tức xuất hiện nội dung tương đồng.

- Chính xác!

Tập trung hơn mười quyển sách nửa bước Chí Tôn lại, rất nhanh hình thành một quyển.

Vừa mở ra nhìn, hắn bất đắc dĩ một hồi.

Nói chính xác quá ít, căn bản không có cách nào hình thành công pháp có thể tu luyện.

- Thôi đi...

Biết dựa theo loại vật này tu luyện, đừng nói là đột phá, có thể không luyện chết cũng không tệ, Trương Huyền nhất thời không có hứng thú.

- Đó là cái gì?

Đang định rời khỏi chiếc nhẫn trữ vật, đột nhiên trong góc nhẫn, một bình ngọc không lớn lắm xuất hiện ở trước mắt.

Một cái bình ngọc không lớn, thoạt nhìn cũng không mấy bắt mắt, lại sử dụng Uẩn Linh Ngọc vô cùng tốt khắc thành, mang theo sự ôn nhuận.

Cổ tay hắn lật một cái, bình ngọc xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

Không nóng nảy mở ra, trong đầu hắn khẽ kêu lên:

- Chỗ thiếu hụt!

Đồ Thư Quán xuất hiện một quyển sách. Hắn nhẹ nhàng mở ra:

- Uẩn Linh Ngọc khắc thành, tác phẩm của Thất Mạt tượng công, tác dụng có thể duy trì máu không hỏng, linh khí không tiêu tan. Bên trong chắa hai giọt tinh huyết củ linh thú nhất cấp, Thiết Giáp Long!

- Máu linh thú?

Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên, kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 451: Thử xem lực lượng!


Trước đó, thời điểm hắn cùng Lâm Nhược Thiên chiến đấu, Đồ Thư Quán rõ ràng nhìn ra hắn dùng máu linh thú, mới trở nên long tinh hổ mãnh như thế.

Vốn tưởng rằng, loại máu này đã sớm bị người này hấp thu hết, không nghĩ tới, lại còn có giữ lại hai giọt.

Xem ra, vị nữ nhi thái tử phi kia của hắn, cho hắn ba giọt. Lấy thể lực c*̉a hắn, chỉ luyện hóa một giọt.

Dù vậy, cũng khiến cho hắn từ Tông Sư đỉnh phong, cứng rắn nắm giữ sức chiến đấu kinh khủng nửa bước Chí Tôn đỉnh phong.

- Có phương pháp sử dụng hay không?

Máu linh thú khác với các loại linh thạch, cũng không phải dùng đơn thuần, mà là có phương pháp đặc biệt luyện hóa, có khả năng dung nhập thân thể, khiến cho thực lực tăng lớn.

Nếu vị Lâm gia chủ này thành công, lại khẳng định có phương pháp luyện hóa.

Nghĩ đến điểm này, hắn không ngừng tìm kiếm ở trong chiếc nhẫn trữ vật. Thời gian không lâu, một quyển bí tịch rơi vào mi mắt, phía trên có năm chữ lớn... Linh Huyết Dưỡng Thể Quyết!

- Chỗ thiếu hụt!

Thu vào Thiên Đạo Đồ Thư Quán, hắn chậm rãi mở ra. Vừa nhìn xuống, hắn đầy bất đắc dxi.

Linh Huyết Dưỡng Thể Quyết này thoạt nhìn lợi hại, trên thực tế tất cả đều là chỗ thiếu hụt, không dưới mấy trăm.

Loại công pháp này luyện thế nào?

- Đúng rồi, tàng thư khố của Thiên Vũ vương quốc cũng có không ít pháp quyết luyện thể, dung hợp một chút, xem có thể được hay không...

Hắn có chút do dự, đang định vứt bỏ quyển sách này không để ý tới, một ý nghĩ lại xông ra.

Quét qua tàng thư khố của Thiên Vũ vương quốc xong, bên trong có không ít bí quyết luyện thể.

Trong đó rất nhiều công pháp, so với lúc trước nhìn thấy được ở nhà Lục Trầm đại sư, cường đại hơn nhiều.

Từ tàng thư khố của vương quốc đi ra, đã giúp Lộ Trùng báo thù, vẫn chưa xem qua. Hiện tại thật ra có thể dung hợp một chút thử xem.

Hắn điều những quyển sách này từ bên trong Đồ Thư Quán đi ra, đặt chung một chỗ với Linh Huyết Dưỡng Thể Quyết này.

- Chính xác!

Vù!

Sách mới tinh xuất hiện ở trước mắt hắn.

Hắn vội vàng mở ra. Nội dung bên trong tiến vào mi mắt.

- Thân thể tiến bước, rèn luyện chân khí, có thể khiến cho người đạt được mức độ chân khí tương đương nhau, thậm chí còn muốn cao hơn một chút. Nhưng muốn đột phá càng cao hơn, khó khăn! Sử dụng linh huyết tẩm bổ, có thể khiến cho thân thể của con người đáng sợ giống như linh thú...

Phía trên lưu loát, viết đầy phương pháp tu luyện.

- Quả nhiên có thể thực hiện...

Rất nhanh xem qua một lần, nắm đấm Trương Huyền chợt xiết chặt.

Giống như hắn phán đoán, dung hợp quyển sách này và những công pháp luyện thể, quả nhiên hình thành công pháp thiên đạo mới.

- Lại gọi là... Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai!

Biết có thể tu luyện, Trương Huyền lập tức đặt tên.

Thiên đạo kim thân trước đó hình thành ở nhà Lục Trầm, tuy rằng cũng rất lợi hại, nhưng dựa theo tu vi tiến bước, đã có tác dụng không lớn. Cái trước mắt này, thu thập pháp quyết luyện thể cao cấp hơn, cùng Linh Huyết Dưỡng Thể Quyết, rõ ràng cấp bậc cao không chỉ gấp đôi.

- Muốn luyện thành, cần phải lấy linh huyết bôi ở trên huyệt đạo, hấp thu lực lượng trong đó, cải thiện thân thể. Một khi thành công, là có thể khiến cho người tu luyện nắm giữ sức chiến đấu cường đại...

Ôn lại nội dung một lần, không có quá nhiều do dự, Trương Huyền mở bình ngọc trong lòng bàn tay ra, đổ ra hai giọt tinh huyết, dựa theo phương pháp ghi lại trong sách, đặt ở phía trên huyệt đạo.

Tăng tăng tăng!

Linh máu vừa tiếp xúc với da, nhất thời cảm thấy cực nóng giống như hỏa diễm vậy.

Linh thú, trình độ sinh mạng càng hơn võ giả, không có công pháp, mạnh mẽ hấp thu, chẳng những không thể tiến bước, làm không tốt còn có thể chết tại chỗ.

Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai, có phương pháp chính xác nhất. Thân thể Trương Huyền giống như là đói khát thức ăn mấy năm, tham lam hấp thu năng lượng trong linh huyết.

Không biết qua bao lâu.

Ầm ầm!

Một trận nổ lớn vang lên. Dường như có thứ gì đó nổ tung. Lực lượng thân thể trong nháy mắt phá tan gông cùm xiềng xích, đạt tới một thiên địa mới.

Vù!

Mở miệng thở ra một hơi, Trương Huyền lúc này mới phát hiện, cơ bắp toàn thân no đủ, da căng, trơn nhẵn, diện mạo cũng phát sinh biến hóa, càng anh tuấn cao ngất, thân thể càng phù hợp với tỉ lệ hoàng kim.

Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai, tu luyện thành công!

Hai giọt linh huyết trước đó thả ở trên huyệt đạo, cũng đã hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ, biến mất.

- Thử xem lực lượng!
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 452: Thay người báo thù... cướp đoạt đồ?


Biết lực lượng cơ bắp rất khó cảm giác được, hắn mỉm cười, thân thể thoáng một cái đi tới cột đá đo lực phía trước, cách đó không xa, giơ tay lên đánh tới.

Răng rắc!

Cột đá thoáng lắc lư một cái, thiếu chút nữa bị đánh nát, một lát sau chậm rãi hiện lên một hàng chữ.

- 9999 đỉnh? Thiếu chút nữa là hơn vạn?

Chí Tôn cảnh, lại là cảnh giới bảo vạn đỉnh, lực lượng đạt được một vạn. 9999 đỉnh, nói rõ hắn chỉ dựa vào thân thể, đã gần như dưới Chí Tôn không có địch thủ!

- Đáng tiếc, linh huyết quá ít, chỉ có hai giọt. Nếu có thêm mười giọt, có lẽ có thể xông thẳng tới Chí Tôn đỉnh phong...

Hắn mỉm cười.

Tuy rằng tu luyện hoàn thành Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai, nhưng hắn biết, lực lượng vẫn chưa đạt được điểm cuối. Chỉ cần tinh huyết đủ, tiếp tục tu luyện, thực lực khẳng định còn có thể tăng mạnh.

Dù vậy, hắn cũng rất hài lòng.

Lâm Nhược Thiên ở Tông Sư đỉnh phong không biết tốn bao lâu, mượn lực lượng trong đó, chân khí đột phá, lực lượng cũng mới chỉ có hơn chín ngàn đỉnh.

Thân thể hắn đột phá, đạt được 9999 đỉnh, độ khó to lớn, tuyệt đối là gấp mấy lần so với đối phương.

Phải biết rằng chân khí cùng người chiến đấu, luôn sẽ có thời gian tiêu hao sạch sẽ. Lực lượng thân thể, lại là vô cùng vô tận. Hơn nữa phòng ngự có thể nói vô địch, đồng thời lực lượng của thân thể cường giả, một người chiến thắng ba người, bốn cường giả chân khí cũng không thành vấn đề.

Điều kiện trước tiên là võ kỹ tương đương nhau, ý thức chiến đấu tương đồng.

- Loại lực lượng này, Chí Tôn sơ kỳ, dễ dàng g**t ch*t. Chí Tôn trung kỳ, cũng có thể đánh một trận!

Cơ bắp toàn thân chuyển động, khiến cho hắn giống như một vị ma thần.

Trước đó Lâm Nhược Thiên Tông Sư đỉnh phong, là có thể đạt được 9000 lực lớn đỉnh, hắn đánh giống như chuột chạy qua đường. Lúc này lực lượng tăng mạnh, lực chiến đấu tự nhiên mạnh hơn.

Lực lượng Chí Tôn sơ kỳ một vạn đỉnh. Trung kỳ hai vạn. Hậu kỳ, ba vạn. Đỉnh phong bốn vạn đỉnh!

Thân thể 9999 đỉnh, lại phối hợp với chân khí 5000 đỉnh, cộng lại là lực lượng lớn chừng 14999 đỉnh. Chí Tôn trung kỳ, cũng không nhất định không thể đánh một trận.

Xác định xong thực lực, hắn thở phào nhẹ nhõm.

Trước đóLâm Nhược Thiên nói đã nói cho Lâm Lung thái tử phi biết. Đối phương vô cùng có khả năng phái người qua. Ngoài mặt hắn tỏ ra không để ý, trong lòng vẫn còn có chút lo lắng.

Lúc này thực lực tăng mạnh, lo lắng tiêu tan.

Thở phào nhẹ nhõm, lúc này hắn mới nhớ tới, Lộ Trùng còn đang ở trong gian phòng. Hắn quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy người thiếu niên mở miệng tròn vo, nhìn chằm chằm qua, trợn mắt há hốc mồm.

Thời khắc này, Lộ Trùng có chút suy sụp.

Sau khi đưa qua chiếc nhẫn trữ vật tịch thu được từ Lâm gia, lão sư liền bắt đầu đờ người ra. Thời gian không lâu, đánh như như gió, một quyền nện ở trên trụ đá đo lực...

Sau đó... cho thấy lực lớn 9999 đình!

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Lấy ra một bình ngọc, nhỏ thứ đỏ giống như máu bên trong ở trên người, đờ người ra một hồi, thực lực lại tăng mạnh. Nếu không đột phá Tông Sư đỉnh phong, còn thiếu chút nữa đạt được Chí Tôn...

Làm sao làm được?

Trước đó, hắn vẫn cho là, lợi dụng độc dược ngâm thể, nhận thống khổ vô cùng, hắn tiến bước lại rất nhanh. Lúc này, nhìn thấy lão sư, hắn mới hiểu được... Về chút thành tựu này, cái gì cũng không tính.

Người khác đột phá nửa bước Chí Tôn, cũng muốn mệt chết. Lão sư ngây người một hồi là có thể... Hơn nữa chạy thẳng tới đỉnh phong... Chuyện này truyền đi, chắc hẳn những người tự xưng là thiên tài, tất cả đều sẽ xấu hổ mà chết.

Điều này đã không thể dùng thiên tài để hình dung nữa, mà là... Yêu nghiệt!

Trong lòng đang xúc động, kìm chế chấn động, đã thấy lão sư luôn luôn trầm ổn, hai mắt sáng lên nhìn qua:

- Đúng rồi, ngươi còn có kẻ thù nào không? Nếu không... Ta cũng giúp ngươi báo thù! Nếu như không có, thuận tiện hỏi giúp ta một chút, Mộc Tuyết Tình bọn họ có hay không...

Nói xong, hắn bẻ ngón tay tính toán:

- Nếu có mấy Lâm gia như vậy, nhất định có thể lấy được không ít bảo vật bí tịch. Vậy thật sự đã phát tài...

-...

Lộ Trùng.

Lão sư, ngươi không phải là cao nhân thế ngoại, xem tiền tài giống như cặn bã sao?

Ngươi không phải là thiên tài siêu cấp, trong lòng ngạo khí, không để ý tới vật tầm thường sao?

Thay người báo thù... cướp đoạt đồ?

Dù thế nào càng nhìn càng không giống cao nhân, ngược lại giống như một kẻ tham tiền?

Trong nháy mắt, Lộ Trùng cảm thấy tán thưởng đối với lão sư trước đó, cần phải định vị lại một lần nữa...
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 453: Tình huống gì vậy?


Cũng khó trách Trương Huyền hưng phấn. Ban đầu hắn giúp Lộ Trùng báo thù, chẳng qua là cảm thấy không cam lòng, thay đối phương trút giận. Dù thế nào hắn đều không nghĩ tới, có có thể được nhiều lợi ích như vậy.

Không nói gì khác, nếu như lại có thể tìm tới vài giọt linh huyết, mượn Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai, tuyệt đối có thể khiến thân thể đột phá gông cùm xiềng xích, đạt được cảnh giới Chí Tôn.

Đến lúc đó, cho dù đi tới Hiên Viên vương quốc, cũng có thể không cần sợ hãi gì, xông ra một phần thiên địa.

Đang đợi đối phương trả lời, hắn lại nghe phía ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

- Liễu lão sư ở đây không?

- Trước qua một bên nghỉ ngơi đi!

Lại khôi phục vẻ uy nghiêm của lão sư, Trương Huyền nhìn Lộ Trùng khoát tay áo, ngồi nghiêm chỉnh, hờ hững mở miệng:

- Là Tôn lão sư sao? Tiến vào đi!

Nghe âm thanh, chính là Mạc Hoằng Nhất ngụy trang Tôn Thừa.

Xem ra hắn hoàn toàn hóa giải độc trong người, thân thể bình phục.

Két!

Vừa dứt lời, một bóng dáng lại vọt vào. Vừa nhìn về phía Trương Huyền, hắn nổi giận đùng đùng, đầy chất vấn:

- Liễu lão sư, nước trà của ngươi có độc, ngươi hẳn biết chứ?

- Sau này ta mới biết. Nói thật, ta cũng là người bị hại...

Thấy cái bộ dáng này của hắn, Trương Huyền an ủi một câu:

- Nhất định là có người muốn độc chết ta. Ngươi trùng hợp đi qua, uống nhầm nước trà, mới biến thành như vậy... Yên tâm, ta nhất định sẽ điều tra ra rốt cuộc là ai muốn hại ta, trả lại cho ngươi một công đạo!

- Trả lại công đạo? Người bị hại, bị hại cái rắm...

Không nghe được lời này còn tốt, vừa nghe, Mạc Hoằng Nhất thiếu chút nữa thì bùng nổ.

Người bị hại cái lông. Ngươi đánh rắm không đến.Tta đường đường đệ nhất thiên tài của vương quốc, không chỉ trúng độc, còn rơi vào hố phân...

Mấu chốt nhất chính là, còn điều tra... Ngươi điều tra thế nào? Chính là học sinh của ngươi hạ độc, còn trả công đạo cho ta thế nào?

- Thế nào?

Thấy hắn càng lúc càng tức giận, Trương Huyền đầy kỳ quái.

Loại chuyện trúng độc như vậy, ai cũng không muốn. Nói thật, ta cũng không biết ngươi sẽ đang ở trong phòng ta uống nước...

- Ngươi... được lắm!

Biết người này cũng là người bị hại, quả thật không biết chuyện, cố nén tức giận, Mạc Hoằng Nhất hừ một tiếng:

- Cũng không cần tra xét nữa! Độc này là ai hạ, ta dĩ nhiên biết được!

- Ai?

Nhướng mày, sắc mặt Trương Huyền nghiêm trọng nhìn qua.

Trước đó hắn vẫn kỳ quái, thân phận này của hắn ai cũng không đắc tội. Tại sao lại có người hạ độc. Nếu như biết là ai, hắn tuyệt đối không từ bỏ ý định!

- Là... đám người Trịnh Dương bọn họ hạ. Chuyện tối ngày hôm qua, ta tận mắt nhìn thấy!

Không biết suy nghĩ trong lòng hắn, Mạc Hoằng Nhất hừ một tiếng nói.

- Trịnh Dương?

Đang suy nghĩ giáo huấn đối phương như thế nào, nhân cơ hội cướp đoạt đồ, nghe nói như thế, Trương Huyền thoáng cái lảo đảo, thiếu chút nữa thì ngã sấp xuống.

Học sinh của mình, tính kế với mình?

Tình huống gì vậy?

Trong lòng hắn chấn động kinh ngạc. Chỉ có điều, rất nhanh hắn cũng lại kịp phản ứng, sắc mặt tái xanh, hoàn toàn là phát điên.

- Đám tiểu súc sinh này...

Rít gào một tiếng, Trương Huyền đột nhiên đứng phắt dậy, lửa giận giống như sóng đào.

Người ta dạy đồ đệ đều ngoan ngoãn nghe lời. Mình cũng dạy một đám gì vậy? Hạ độc cho lão sư, không phải đánh nhau chính là quấy rối...

Trời ạ!

Xem ta không cố gắng giáo huấn các ngươi một trận, ta không lại gọi là Trương Huyền nữa!

...

- Triệu Nhã, nàng có chuyện gì vậy? Vừa rồi Mộc Tuyết Tình lớn lối như thế, làm gì không dạy dỗ một trận. Liễu lão sư là lợi hại, cũng không phải nàng lợi hại, có gì đắc ý?

Trên đường trở về phủ đệ, Trịnh Dương đuổi theo Triệu Nhã, không nhịn được chất vấn.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 454: Sắc mặt Triệu Nhã căng thẳng.


Hiện tại danh tiếng của Trương sư đều bị vị Liễu lão sư này che phủ. Nàng làm như học sinh, không giúp lão sư nói vài câu, tự nhiên tán dương đối thủ. Có nhầm hay không vậy?

- Giáo huấn? Ta thấy ngươi vẫn nên nghĩ xem, tiếp theo nên chịu phạt thế nào!

Thấy người này đến bây giờ còn không kịp phản ứng, Triệu Nhã bất đắc dĩ hừ nói.

- Chịu phạt? Chịu phạt cái gì?

Trịnh Dương không hiểu nguyên nhân. Viên Đào, Lưu Dương cũng nghi ngờ nhìn qua.

Tuy rằng bọn họ rất thông minh, trên tu luyện cũng rất có thiên phú, nhưng bất kể nói thế nào, cũng chỉ là một hài tử mười lăm, mười sáu tuổi. Rất nhiều chuyện, không có chút kinh nghiệm nào, căn bản không nghĩ ra.

- Vương Dĩnh, vẫn là nàng nói cùng bọn họ đi. Ta trước hết phải suy nghĩ xem xin lỗi lão sư nói thế nào đã...

Triệu Nhã che trán, vẻ mặt rầu rĩ.

Vốn muốn giúp lão sư trút giận, truyền bá danh tiếng. Kết quả... Danh tiếng là truyền bá, một khi lão sư công bố thân phận, cũng nhất định sẽ trở thành chuyện cười cho người khác.

Chuyện gì thế này!

Vuốt mông ngựa vỗ tới trên móng ngựa.

Thật không biết Trương sư trở về, có thể tức giận hay không.

- Vương Dĩnh, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Trịnh Dương vội vàng nhìn sang.

- Cái này...

Sắc mặt Vương Dĩnh nhất thời đỏ lên:

- Ta nghi ngờ... Liễu lão sư chính là Trương sư ngụy trang!

- Liễu lão sư là Trương sư?

Tất cả đám người Trịnh Dương đều ngẩn người.

- Đúng vậy, Liễu lão sư kia vừa rồi iáo huấn trưởng lão Lâm gia là thi triển ra thân pháp thiên đạo và cước pháp thiên đạo. Về điểm ấy ta nhìn thấy rõ ràng, không có sai lầm chút nào! Sau khi mượn trường kiếm của Triệu Nhã, sử dụng lại là kiếm pháp thiên đạo do sư tổ truyền thụ... Lại thêm thái độ đối với chúng ta, cho nên...

Thấy bọn họ không tin, Vương Dĩnh giải thích.

- Liễu lão sư, là Trương sư?

- Chúng ta còn đặc biệt chạy tới hạ độc cho hắn?

- Vẫn mắng vui vẻ như thế...

...

Thân thể tất cả ba người Viên Đào, Trịnh Dương, Lưu Dương đều chấn động, sắc mặt trắng bệch, sắp muốn khóc.

Nếu như là sự thật, mấy ngày qua bọn họ đều đã làm gì?

Lão sư vì bọn họ bỏ ra nhiều như vậy, bọn họ lại ngày ngày muốn g**t ch*t...

Ba người đều cảm thấy buồn bực muốn nôn ra máu.

- Ta muốn đi Thiên Vũ học viện, nói lời xin lỗi với lão sư...

Sắc mặt trắng bệch, qua hồi lâu, Trịnh Dương vội hỏi.

- Ta cũng đi!

- Ta cũng đi!

Hai người Viên Đào, Lưu Dương cũng liền vội vàng gật đầu.

- Được...

Đưa ra quyết định, mấy người vội vã đi về phía Thiên Vũ học viện. Biết không có biện pháp nào khác, Triệu Nhã, Vương Dĩnh cũng bất đắc dĩ đuổi theo.

- Coong!

Còn chưa đi đến học viện, bọn họ liền nghe được một tiếng chuông cực lớn vang lên.

- Là Danh Sư Đường...

Theo phương hướng tiếng chuông vang lên, mấy người không nhịn được nhìn sang.

- Đây là tiếng chuông tất cả danh sư tập hợp khẩn cấp của Danh Sư Đường. Nhất định là có chuyện lớn xảy ra!

Sắc mặt Triệu Nhã căng thẳng.

Tiếng chuông của Danh Sư Đường, bình thường sẽ không rung loạn. Cấp bách như vậy, rõ ràng đã có chuyện xảy ra.

- Đi qua xem một chút đã. Nếu như lão sư ở vương thành, cũng nhất định sẽ chạy tới...

Đôi mi thanh tú một nhíu lại, Triệu Nhã phân phó.

Tiếng chuông của Danh Sư Đường, tập kết danh sư. Nếu như vị Liễu lão sư kia thực sự là Trương sư, nghe được âm thanh này, khẳng định cũng sẽ chạy tới.

- Ừ!
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 455: Chính là lão phu!


Đám người Trịnh Dương gật đầu.

Mấy người đồng thời đi về phía Danh Sư Đường.

...

- Là tiếng chuông tập hợp khẩn cấp? Ai gõ vậy?

Khương đường chủ còn đứng ở ngoài cửa của Lâm gia, vừa mới từ lớp học của Trương Huyền trở về, nghe được âm thanh cũng sững sờ.

Chuông của Danh Sư Đường, cũng không phải người nào cũng có tư cách gõ. Toàn bộ Thiên Vũ vương quốc, cũng chỉ có đường chủ và hai vị danh sư nhị tinh còn lại mới có loại năng lực này. Hiện tại ba người bọn họ đều ở trong này. Chuyện gì xảy ra?

- Nhất định là đã xảy ra chuyện. Nhanh trở về xem!

Sắc mặt Chúc trưởng lão thoáng ngưng trọng.

- Ừ!

Khương đường chủ gật đầu, không dám do dự, dẫn theo một đám danh sư, nhanh chóng đi về phía Danh Sư Đường.

- Danh sư tập hợp khẩn cấp. Chúng ta cũng đi qua xem thử một chút!

Đám người Mạc Thiên Tuyết vội vã đi theo.

Danh Sư Đường là một vương quốc căn cơ ổn định. Không có bọn họ trấn thủ, vương quốc hàng cấp bậc thấp không nói, chuẩn bị không tốt, còn có thể dễ dàng bị vương quốc khác chiếm đoạt.

Lúc này, tiếng chuông vang vọng vương thành, khiến cho vô số người chú ý.

Ngay cả Trương Huyền và Mạc Hoằng Nhất cũng đồng thời sửng sốt.

- Danh Sư Đường triệu hoán, chúng ta cũng qua!

Thần sắc Mạc Hoằng Nhất nghiêm trọng.

- Ừ!

Trương Huyền gật đầu.

- Lão sư...

Lộ Trùng đuổi theo

- Ngươi tìm được Mộc Tuyết Tình các nàng rồi cùng nhau qua đó!

Biết ý tứ của hắn, Trương Huyền khoát tay áo.

Trước đó, vốn đã nói ngày hôm sau sẽ đi thông qua sát hạch. Hiện tại Mạc Hoằng Nhất đã khôi phục, lại phải qua. Nếu như không có chuyện gì lớn, vừa lúc kết thúc cuộc thi, chính thức trở thành danh sư nhị tinh.

...

Đám người Khương đường chủ không dám lưu lại. Thời gian không lâu, bọn họ lại đi đến Danh Sư Đường. Còn chưa có tiến vào đại điện, bọn họ đã thấy một học đồ tiến lên nghênh đón.

- Đường chủ, Chúc trưởng lão...

- Đã xảy ra chuyện gì?

Nhướng mày, Khương Thư nhìn qua.

- Là người tổng bộ tới... Bọn họ thấy không có một vị danh sư nào, mới bảo ta gõ!

Học đồ giải thích.

- Tổng bộ?

Khương đường chủ có chút "hồi hộp":

- Nhanh dẫn ta qua!

Đẩy cửa phòng ra, đi vào đại điện, quả nhiên hắn nhìn thấy hai lão nhân ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi của gian phòng.

- Ngươi chính là Khương Thư?

Còn chưa lên tiếng, một người lão nhân trong đó nhìn lại, vuốt vuốt chòm râu:

- Lão phu Tô Phàm. Vị này chính là Lăng Vũ Hằng, từ nghiệp đoàn danh sư liên minh vạn quốc đến!

- Tô Phàm, Lăng Vũ Hằng?

Khương đường chủ đầu tiên là sửng sốt, lập tức chấn động toàn thân, cứng đờ ra tại chỗ, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin được:

- Liên minh vạn quốc, danh sư tứ tinh... Tô sư, Lăng sư?

Tuy rằng không đi qua liên minh, nhưng danh tiếng của Tô sư, Lăng sư vang vọng bốn biển. Chỉ cần là danh sư, gần như tất cả đều biết được. Chẳng lẽ... Là hai vị này?

Bọn họ... thế nào lại đích thân đến đây?

- Ha hả! Chính là lão phu!

Hai người đồng thời cười, khẽ gật đầu.

Không có quá nhiều lời nói và động tác, lại khiến người ta một loại cảm giác tốt lành, yên tĩnh, hoàn toàn không mang đến cho người ta một chút đè ép của người nổi danh.

- Tứ tinh...
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 456: Có thể thi ra thành tích lợi hại như vậy?


Đám người Chúc trưởng lão nghe được lời nói chuyện, sắc mặt tất cả đều nhất thời trắng bệch, khiếp sợ đến mức thiếu chút nữa ngất đi.

Đây chính là tồn tại trong truyền thuyết. Mỗi một vị đều có thủ đoạn sửa dở thành hay và thực lực hủy thiên diệt địa.

Vốn tưởng rằng bọn họ cách mình vô cùng xa xôi, không nghĩ tới sẽ xuất hiện ở nơi này, cùng mọi người nói chuyện hòa ái.

Trước đó vẫn cảm thấy kỳ quái, ai lại gõ chuông tập hợp khẩn cấp, hóa ra là bọn họ, đường đường danh sư tứ tinh, quả thật có tư cách và năng lực này.

- Không cần khẩn trương. Lần này chúng ta qua, là vì Trương Huyền!

Thấy mọi người cứng người, Tô sư mỉm cười.

Giọng nói của hắn giống như mưa thuận gió hoà, vừa vang lên ở bên tai mọi người, thân thể đang cứng đờ không tránh được lại thả lỏng, sự khẩn trương biến mất.

Sư ngôn thiên bẩm!

- Thật mạnh...

Cảm nhận được biến hóa trên thân thể, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt sùng bái.

Câu nói đầu tiên có thể tiêu trừ sự khẩn trương của bọn họ, khẳng định cũng có thể một câu nói khiến cho bọn họ mất đi năng lực phản kháng.

Danh sư tứ tinh... Quả nhiên đáng sợ!

- Trương Huyền?

Từ trong khiếp sợ khôi phục lại, Khương đường chủ thở phào nhẹ nhõm.

Trương Huyền phá tan vô số kỷ lục ghi lại của Danh Sư Đường. Tuy rằng hắn không tận lực thông báo, nhưng làm tổng bộ, khẳng định cũng có biện pháp biết được tình hình sát hạch. Thành tích nghịch thiên như vậy, muốn không bị chú ý cũng khó khăn.

- Không biết vị Trương Sư này có ở nhà hay không, là vị nào?

Tô sư nhìn quanh.

- Hồi bẩm Tô sư, Trương Huyền đang tiến hành sát hạch độ tín nhiệm danh sư nhị tinh, vẫn không ở nơi này...

Khương đường chủ vội hỏi.

- Không ở đậy? Vậy lấy ngọc tinh ghi lại sát hạch ngày đó tới cho ta. Chúng ta muốn xem tình huống thật!

Tô sư không lưu tâm, gật đầu.

- Vâng!

Không dám do dự, Khương đường chủ phân phó một tiếng. Một vị danh sư nhất thời đi ra ngoài. Thời gian không lâu, hắn lấy ngọc tinh ghi lại sát hạch bên trong đại sảnh qua.

Tô sư, Lăng sư nhìn nhau, bàn tay đặt ở phía trên một tấm. Cuộc thi cảnh tượng nhất thời nổi lên.

Phòng tín nhiệm, phòng trợ giúp tu luyện, điện khôi lỗi, biển công pháp, đường...

Người thanh niên sát hạch từng một cửa một. Vừa mới bắt đầu, hai người Tô sư vẫn có chút do dự. Càng xem sắc mặt càng nghiêm trọng. Cuối cùng bọn họ giống như những người khác, biến thành kinh ngạc.

- Chuyện này...

Rất nhanh, xem xong nội dung trong đó, hai người nhìn nhau, từ trong mắt từng người bọn họ nhìn ra được vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Dạy học sinh mấy ngày, độ tín nhiệm đạt được 85. Vừa mới bắt đầu kiểm tra, mức độ tâm cảnh 5.1, đợi một lát đạt tới 10.1. Phòng trợ giúp tu luyện đạt 130 điểm. Biển công pháp, trăm chuông đồng loạt kêu lên, một lời quát mắng, ý niệm thuần phục. Đường thiếu hụt điểm ra ba mươi chỗ. Tùy tiện đột phá Tông Sư...

Rất nhiều thành tích, cho dù tận mắt nhìn thấy, cũng cảm giác giống như đang nằm mơ, khiến người ta khó có thể tin nổi.

Người này rốt cuộc từ nơi nào xuất hiện? Có thể thi ra thành tích lợi hại như vậy?

- Hồi bẩm Tô sư, Lăng sư, Khương Thư ta có thể dùng danh sư của mình làm đảm bảo, Trương sư ban đầu ngay cả đề thi là cái gì cũng không biết. Đây đều là ghi chép hiện trường lưu lại, chưa từng làm bất kỳ thay đổi nào!

Thấy bọn họ không tin, Khương Thư giải thích.

- Ừ, thay đổi hay không thay đổi, chúng ta vẫn có thể nhìn ra được...

Tô sư gật đầu.

Thân là danh sư tứ tinh, vị trước mắt này có nói dối hay không, ngọc tinh ghi chép này có phải là thật hay giả, hắn vẫn có thể liếc mắt nhìn ra được.

Chính vì vậy, hắn mới cảm thấy chấn động.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 457: Sớm kết thúc danh sư sát hạch?


Liên minh vạn quốc tập hợp thiên tài siêu cấp của vô số vương quốc, dường như đều không có một người nào, làm được nghịch thiên như thế.

Đương nhiên, nếu không vì nguyên nhân này, bọn họ cũng không có khả năng nhận được tin tức, lại từ liên minh vọt tới, đi tới loại địa phương xa xôi hẻo lánh này.

- Nói cho chúng ta nghe một chút về lý lịch sơ lược của vị Trương Sư này!

Sau khi chuyển lại ngọc tinh ghi chép, Tô sư hỏi.

- Vâng, vị Trương Sư này, là người của Thiên Huyền vương quốc...

Suy nghĩ một chút, Khương đường chủ trả lời.

Muốn trở thành danh sư, không chỉ thiên phú cao, còn phải tiếp nhận sự điều tra của Danh Sư Đường. thân phận và lai lịch của Trương Huyền, không khó điều tra. Hắn rất nhanh lại nắm giữ tư liệu cặn kẽ nhất.

-... Bây giờ là thi họa sư tam tinh, vượt qua luyện đan sư và y sư tam tinh, đương nhiên hai cái này đều không có huy hiệu, chỉ nói là năng lực đạt được, thực lực còn kém một ít. Thuần thú nhị tinh... Trên phương diện tu vi, đã đạt được Tông Sư đỉnh phong, lĩnh ngộ binh khí nửa tâm cảnh...

Khương Thư giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ.

Mỗi khi giới thiệu một chức nghiệp, sắc mặt Tô sư, Lăng sư đối diện chính là thoáng ngưng trọng thêm. Dựa theo giới thiệu càng lúc càng nhiều, toàn thân bọn họ cũng đều có phần mất cảm giác.

Chỉ là đồng thời bọn họ cũng cảm thấy đầy kỳ quái. Một người từ một nơi xa xôi hẻo lánh xuất hiện, làm sao có thể có nhiều chức nghiệp như vậy? Lại đối với danh sư có thiên phú mạnh như vậy?

Nghĩ vậy, không nhịn được hỏi lên.

- Lúc đầu ta cũng cảm thấy kỳ quái. Sau này lại mới biết được, là lão sư của Trương sư, rất lợi hại!

Khương Thư giải thích:

- Có thể là danh sư tứ tinh giống như hai vị. Thậm chí... càng cao hơn!

- A?

Sắc mặt hai người đồng thời nghiêm trọng:

- Vị lão sư này của hắn tên gọi là gì?

- Dương Huyền!

- Dương Huyền?

Tô sư, Lăng sư nhìn nhau, mỗi người đều nghi ngờ.

Danh sư tứ tinh, thậm chí danh sư ngũ tinh, bọn họ đều biết không ít, lại chưa từng nghe qua cái tên này.

- Vị Dương sư này hiện tại cũng là sư phụ của ta...

Thấy bọn họ không tin, Khương Thư lập tức nói ra một lượt tình cảnh mình quen biết Dương sư như thế nào, lại bái sư như thế nào.

- Chỉ điểm một câu, khiến ngươi thuần phục hổ thân đỏ, nhìn ra được chỗ thiếu hụt trên phương diện tu luyện của ngươi?

Tô sư trợn tròn hai mắt.

Nhìn ra vấn đề tu luyện trên người Khương Thư, hắn cũng có thể làm được. Chỉ điểm thuần phục hổ thân đỏ, cũng miễn cưỡng có thể... Nhưng muốn nhanh như vậy, cấp tốc như thế, lại gần như không có thể hoàn thành.

Vị Dương sư này dễ dàng như vậy, nghe nói ngay cả lưng man thú bay cũng không xuống, lại có thể làm được điểm ấy, năng lực quan sát khó tránh khỏi quá mạnh mẽ!

- Đúng!

Khương Thư gật đầu.

Đối với Dương sư, hắn là thật tâm thật ý bội phục.

Tu luyện pháp quyết sau khi đối phương sửa chữa, mấy ngày qua, không chỉ những nội thương trước đây lưu lại đã phục hồi, tu vi cũng mơ hồ, có loại cảm giác bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá gông cùm xiềng xích.

Có ngốc cũng biết, đây là công lao của Dương sư. Tùy tiện chỉ điểm, là có thể có loại công hiệu này, Trương sư làm thân truyền của hắn, mỗi ngày tiếp nhận sự hun đúc, nghịch thiên như thế cũng sẽ không có quá nhiều kỳ quái.

- Vị Dương sư này còn ở vương thành không? Có thể dẫn chúng ta đi bái kiến một chút hay không?

Sau khi hết khiếp sợ, Tô sư không nhịn được nói.

Tuy rằng chưa từng nghe qua cái tên Dương Huyền này, nhưng có thể bồi dưỡng được loại học sinh như Trương Huyền này, tùy tiện chỉ điểm khiến Khương Thư biến hóa lớn như vậy, cấp bậc danh sư so với bọn họ chỉ sợ cũng chỉ có cao chứ không thấp hơn.Nnếu như có thể gặp mặt một lần, trao đổi một chút, đối với hai bên khẳng định đều có lợi ích cực lớn.

- Lão sư lại ở vương thành. Chỉ có điều... không thường ở tại phủ đệ. Hai vị nếu như muốn gặp, mong cho phép ta sớm bẩm báo một tiếng, trở lại sẽ trả lời!

Khương Thư vội hỏi.

Lão sư tuy rằng ở vương thành, nhưng thần long thấy đầu không thấy đuôi, bình thường không ở phủ đệ. Hơn nữa không có được lão sư cho phép, hắn cũng không dám tùy ý dẫn người khác qua. Cho dù đối phương là hai vị danh sư tứ tinh.

- Ừ! Làm phiền Khương đường chủ...

Tô sư gật đầu, đang muốn nói tiếp, lại thấy Chúc trưởng lão ra ngoài một chuyến, vội vã đi tới.

- Tô sư, Lăng sư, đường chủ, Trương sư và Mạc Hoằng Nhất qua, đã đến nơi sát hạch, hình như muốn sớm kết thúc danh sư sát hạch...

- Sớm kết thúc danh sư sát hạch?

Khương đường chủ sửng sốt:

- Lúc này mới mấy ngày? Bọn họ lẽ nào lại lấy thân phận ngụy trang, khiến cho độ tín nhiệm của học sinh đạt được bốn mươi?
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 458: Hắn chính là Trương Huyền?


Một sát hạch sát hạch cuối cùng của danh sư nhị tinh, giấu diếm thân phận, giảng dạy học sinh, trong vòng mười ngày, độ tín nhiệm đạt được bốn mươi, tức là qua cửa ải.

Bây giờ còn không đến bảy ngày lại tới đây, chẳng lẽ học sinh đã đạt được độ tín nhiệm bốn mươi?

- Trương Huyền kia tới?

Trong tai nghe được lời nói chuyện, Tô sư nhìn qua:

- Chuyện gì xảy ra?

- Là như vậy...

Khương đường chủ nói mọi chuyện kỹ càng tỉ mỉ một lần.

Phương pháp sát hạch danh sư nhị tinh, chừng mấy trăm loại. Mỗi một nghiệp đoàn, đều sẽ căn cứ vào tình hình, tiến hành lựa chọn.

Nguyên nhân chính là như vậy, toàn bộ nghiệp đoàn danh sư nhất tinh, thậm chí ngay cả Tạ Tất viện trưởng, cũng không biết hai người sát hạch không ngờ là ngụy trang thân phận, đi tới Thiên Vũ học viện dạy học.

- Thì ra là thế. Vừa vặn chúng ta cũng muốn xem thử một chút, vị Trương Huyền này ở dưới tình huống ngụy trang thân phận, có thể khiến cho học sinh đạt được độ tín nhiệm bao nhiêu!

Làm rõ ràng nguyên nhân, Tô sư gật đầu, nhìn về phía bên cạnh:

- Lăng sư, nếu không cùng nhau đi!

- Ừ!

Lăng sư mỉm cười:

- Đi qua xem một chút thì có thể. Chỉ có điều, phải sớm chuẩn bị một chút. Thân phận danh sư tứ tinh của chúng ta, truyền đi động tĩnh rất lớn, gây cho chấn động, rất dễ dàng khiến cho sát hạch xuất hiện biến cố. Như vậy đi, các ngươi tạm thời không vội nói ra, xem bọn họ sát hạch xong mới quyết định!

Danh sư tứ tinh, thân phận tôn quý. Cho dù ở Hiên Viên vương quốc, quốc vương bệ hạ cũng phải tự mình nghênh đón, thở mạnh cũng không dám thở.

Ở chỗ này nói rõ ràng ra, khẳng định sẽ gây ra rối loạn. Làm không tốt lại sẽ ảnh hưởng tới thành tích sát hạch, mất đi độ chuẩn xác vốn nên có.

Đám người Khương Thư gật đầu.

Hai vị này mở miệng, ai còn dám từ chối. Tất cả đồng loạt đi về phía đại sảnh sát hạch. Vẫn chưa tiến vào, bọn họ liền nghe được tiếng bàn luận ầm ĩ, giống như là nước sôi sùng sục.

- Vừa rồi có tiếng chuông vang lên, chuyện gì xảy ra?

- Không biết. Có phải là có người muốn sát hạch danh sư hay không? Chỉ có điều, thoạt nhìn không có động tĩnh gì!

- Sát hạch danh sư, không có khả năng. Trước đây thời điểm Trương sư, Mạc sư sát hạch, ta ở đây...

...

Đẩy cửa tiến vào, bọn họ nhất thời nhìn thấy được một đám người đang chen lấn.

Chính là mọi người từ cửa của Lâm gia chạy tới.

Mạc Thiên Tuyết, Mộc Dương Phong... Thình lình cũng có mặt ở trong đó.

Bọn họ nghe được tiếng chuông vang lên, liền tới đây. Chỉ có điều Danh Sư Đường có rất nhiều chỗ cơ mật, không cho phép người ngoài tiến loạn vào. Bọn họ chỉ có thể tới nơi này chờ, đến bây giờ cũng không biết có chuyện gì xảy ra.

- Khương đường chủ tới. Khương đường chủ, vừa rồi tiếng chuông vang lên, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Thấy bọn họ đi tới, một âm thanh không nhịn được hô lên.

Trong đám người đi tới, dễ thấy nhất chính là Khương đường chủ. Về phần Tô sư, Lăng sư đi theo ở phía sau, ai cũng không có chú ý.

Hơn nữa, cho dù chú ý, sợ rằng cũng không nhận ra được.

Liên minh vạn quốc, cách nơi này thật sự quá xa. Lại nói cấp bậc của Tô sư, Lăng sư cũng thật sự quá cao. Khương đường chủ cũng chỉ có được giới thiệu, mới có khả năng nhận ra, càng chưa nói tới bọn họ.

- Là có chuyện gì phát sinh, các vị không nên gấp gáp, cứ xem tiếp là được!

Cũng không giải thích, Khương đường chủ khoát tay áo, quay đầu lại lặng lẽ căn dặn Chúc trưởng lão một tiếng.

Chỉ cần độ tín nhiệm học sinh của Trương Huyền, Mạc Hoằng Nhất đạt được bốn mươi, xác định thông qua, lại sẽ lập tức tuyên bố thân phận, xem như là phát sinh chuyện lớn.

Chỉ có điều, bây giờ còn không thể nói ra được. Nếu không, cũng sẽ ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng.

Nghe xong lời căn dặn, Chúc trưởng lão lui xuống, chỉ chốc lát, đã dẫn theo hai người đi tới.

Trương Huyền, Mạc Hoằng Nhất!

Lúc này, vẫn là thân phận ngụy trang, cũng chính là Liễu Trình, Tôn Thừa.

- Là Liễu hội trưởng và Tôn lão sư!

- Nghe nói Tôn lão sư này là người được Thiên Vũ học viện tuyển dụng vào mấy ngày hôm trước, lên lớp dạy cũng rất lợi hại. Một vãn bối của ta học ở lớp học của hắn, thực lực nâng cao rất nhanh!

- Để cho hai người bọn họ qua, chẳng lẽ Danh Sư Đường muốn đặc biệt tuyển danh sư?

- Đặc biệt tuyển? Vẫn chưa nghe nói qua. Chắc là trao tặng một ít đặc quyền, nắm giữ địa vị càng cao hơn...

Mọi người lại bàn luận.

Hai người gần đây danh tiếng lớn, có người từng đặc biệt nghiên cứu qua... biết bọn họ bởi vì nguyên nhân của bản thân, không có cách nào sát hạch danh sư!

Không thể sát hạch, lại được dẫn đến nơi đây, đoán chừng là ban tặng chút đặc quyền, được Danh Sư Đường che chở.

Loại chuyện này, trước đây cũng từng phát sinh qua.

Hơn một trăm năm trước, một vị lão sư giảng bài vô cùng tốt, có cống hiến cực lớn, bị Danh Sư Đường ban tặng thân phận trưởng lão danh dự, người người kính trọng, vương thất Thiên Vũ cũng phải xem như là quý khách.

Bây giờ là không phải lại một lần nữa chứ?

- Không đúng. Nếu như nói là ban tặng loại đặc quyền này, học sinh của bọn họ thế nào cũng tới?

- Đúng vậy...

Rất nhanh, bọn họ liền phát hiện ra điểm không được bình thường. ban tặng đặc quyền không phải chuyện cơ mật gì, nhất định sẽ sớm tuyên bố ra ngoài, không cần phải thần thần bí bí gõ chuông tập hợp, khiến cho tất cả danh sư tập trung.

Lại nói, ban tặng đặc quyền cũng không đến mức dẫn theo học sinh của hai người tới.

Học sinh của Tôn Thừa, biết không nhiều lắm. Nhưng tất cả mọi người ở tại chỗ, gần như đều là học sinh do Liễu hội trưởng tìm tới. Đám người Lộ Trùng, Mộc Tuyết Tình, Mạnh Đào... không ngờ cũng có mặt.

Có ngốc cũng biết có cái gì không đúng.

Thật ra, không riêng gì bọn họ không biết rõ, đám người Mộc Tuyết Tình cũng không hiểu ra sao.

Lão sư bảo Lộ Trùng cuống cuồng tìm bọn họ tới, bọn họ còn tưởng rằng có chuyện gì. Dù thế nào bọn họ đều không nghĩ tới, đi tới... Danh Sư Đường.

Không phải danh sư, tới nơi này làm gì?

- Hai vị lão sư, các ngươi ai trước?

Khương đường chủ mỉm cười, nhìn lại.

- Tôn lão sư, vẫn là ngươi đi!

Trương Huyền bắt chuyện.

Học sinh của mình hạ độc tới mức đối phương chật vật không chịu nổi, đến bây giờ trong lòng hắn còn tồn tại sự hổ thẹn.

- Tốt lắm, ta tới trước!

Mạc Hoằng Nhất cũng không từ chối, vẫy vẫy tay với hai học sinh phía sau đi tới:

- Hai người các ngươi, tiến vào trong kiểm tra độ tín nhiệm, đừng để cho ta thất vọng!

- Là bọn họ?

Thấy rõ dáng vẻ của hai người, Trương Huyền có chút kinh ngạc.

Tất nhiên hắn đều biết, chính là ngày đầu tiên tiến vào Thiên Vũ học viện, hai học viên một ghét học, một gần như bị khai trừ được đưa ra xem như nội dung thử thách...

Sau khi thông qua sát hạch, tiếp nhận lớp của Mộc Tuyết Tình, hắn không chú ý tới nữa. Thật không nghĩ tới, tự nhiên bọn họ lại trở thành học sinh của Mạc Hoằng Nhất.

Trước đây rõ ràng chỉ ra hai người chỗ mấu chốt, nhắm thẳng vào bản chất. Mạc Hoằng Nhất tiếp nhận vào trong tay, xử lý bốc thuốc đúng bệnh, chắc hẳn là sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Thảo nào trong thời gian ngắn lại có tự tin, có thể thông qua sát hạch như vậy.

Hóa ra trước khi đến đã có sự chuẩn bị.

- Vâng!

Hai học sinh gật đầu, đi vào phòng tín nhiệm.

Trình tự cũng giống như sát hạch danh sư nhất tinh, đồng thời kiểm tra.

- Lẽ nào vị Tôn lão sư này, là... Mạc Hoằng Nhất?

Trong mắt nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong đám người Mạc Vũ liền hiểu được.

Liễu Trình là Trương Huyền. Một người khác cùng hắn sát hạch danh sư nhị tinh, dĩ nhiên chính là vị này.

- Không ở sát hạch danh sư mới cần phải kiểm tra độ tín nhiệm sao? Sẽ không phải là hai vị này thật sự muốn sát hạch chứ?

- Nhưng bọn họ đều không phải là độ tâm cảnh Minh Lý cảnh, thi thế nào?

- Hãy chờ xem. Một lát nữa nhất định sẽ công bố đáp án!

Về phần những người khác vẫn không hiểu ra sao, không biết để cho vị Tôn lão sư này dẫn theo học sinh kiểm tra độ tín nhiệm là có ý gì. Mỗi một người mày nhăn lại, không hiểu nổi trong hồ lô của Khương đường chủ rốt cuộc bán thuốc gì.

Oong!

Hai người tiến vào, thời gian không lâu, ánh sáng lóe lên. Trên vách tường phòng tín nhiệm, một nhóm chữ chậm rãi xuất hiện.

Mọi người vội vàng nhìn lại.

Bốn mươi hai!

Nhìn thấy được ba chữ này, sắc mặt Mạc Hoằng Nhất đang khẩn trương lập tức trấn tĩnh lại, thở ra một hơi.

Tuy rằng cảm thấy khả năng vượt qua bốn mươi, nhận thức còn có chút không xác thực, lúc này, thật sự sát hạch thông qua, hắn mới tính buông xuống một tảng đá.

Trong vòng mười ngày thông qua, lại cho thấy, hắn đã thành công trở thành danh sư nhị tinh, không cần dị nghị nữa.

- Không tệ!

Tô sư, Lăng sư đồng thời gật đầu.

Vị Mạc Hoằng Nhất này, bọn họ cũng đã nghe nói qua, thiên tư không tệ, ở vương quốc nhất đẳng được cho thiên tài. Thậm chí ở vương quốc phong hào, danh hiệu cũng có thể sắp xếp ở phía trên. Chỉ có điều... Ở toàn bộ khu vực vương quốc liên minh, còn kém hơn rất nhiều.

Mặc dù không nói không tầm thường chút nào, nhưng cũng không thể gây ra sóng gió gì.

- Liễu lão sư, đến ngươi!

Mạc Hoằng Nhất thông qua, trở thành danh sư nhị tinh chính thức. Đám người Khương đường chủ đưa mắt tập trung ở trên người Trương Huyền.

- Được rồi!

Duỗi người, Trương Huyền gật đầu, mỉm cười:

- Trước đó các ngươi dường như nói qua, chỉ cần có một đệ tử độ tín nhiệm đạt được bốn mươi xem như thông qua?

Hắn nhớ đối phương từng nói qua, trong vòng mười ngày, chỉ cần có một đệ tử độ tín nhiệm đạt được bốn mươi là được, không cần thiết kiểm tra tất cả học viên.

- Không sai!

Khương đường chủ gật đầu.

- Vậy là tốt rồi, ngươi vào đi thôi!

Nhìn quanh một vòng, Trương Huyền tiện tay chỉ một cái.

Trải qua mấy ngày ở chung, hắn có tự tin những học sinh này, độ tín nhiệm chắc hẳn đều qua bốn mươi. Nếu vượt qua là có thể thông qua, không cần thiết phải gây ra một đợt kinh sợ.

Khụ khụ!

Có đôi khi, vẫn nên giấu mình một chút.

Đương nhiên, nếu như cho đám người Mạc Vũ biết được suy nghĩ của hắn, nhất định sẽ lập tức hôn mê. Ngươi còn giấu mình... Ngươi đến đây, không làm long trời lở đất, người người đều biết, mới thực sự gặp quỷ!

- Vâng, lão sư!

Người học sinh này nhấc chân đi vào.

- Hắn chính là Trương Huyền?

Học sinh của Trương Huyền tiến vào phòng. Hai vị danh sư tứ tinh từ tổng bộ tới, cũng tập trung lực chú ý qua.

Trong ngọc tinh ghi chép quá mức chấn động. Bọn họ muốn tận mắt xem vị thanh niên này, có đúng là có thể cũng giống như trước đây, sáng tạo ra kỳ tích hay không.

- Thoạt nhìn rất tự tin. Cũng không biết thành tích như thế nào!

Vuốt râu, Tô sư khẽ gật đầu.

- Nghiệp đoàn chúng ta, ba mươi năm trước, sát hạch danh sư nhị tinh, cũng dùng qua phương pháp tương đồng, dường như học sinh của một vị thiên tài nhất trong đó giảng dạy, khiến cho độ tín nhiệm đạt tới tròn 65!

Trong ánh mắt Lăng sư mang theo hồi ức.

Loại phương pháp sát hạch này, liên minh vạn quốc cũng từng dùng qua. Cũng có thiên tài lợi hại, sáng tạo ra thành tích khiến người ta kiêu ngạo.

- Đúng vậy, loại cấp bậc độ tín nhiệm như vậy, đã có thể so với phụ mẫu chí thân. Mười ngày ngắn ngủi lại đạt được, hơn nữa còn là dưới tình huống ngụy trang, năng lực mạnh mẽ, đủ để khiến cho vô số thiên tài lùi bước!

Tô sư gật đầu.

Nhị tinh, danh sư tam tinh, trong khoảng thời gian ngắn khiến độ tín nhiệm của người ta đạt được 65, cũng không quá dễ dàng. Càng chưa nói ngụy trang thành một người không có danh tiếng gì.

Dưới tình huống không có bất kỳ người nào biết tới, bắt đầu lại từ đầu, nắm giữ loại thành tích như vậy, cho dù ở liên minh vạn quốc cũng tuyệt đối là danh hiệu thứ hạng đầu.

Đương nhiên, cũng chỉ là ở liên minh vạn quốc, đi đế quốc khác cao cấp hơn, khẳng định lại không coi là gì.

- Trương Huyền này, sáng tạo ra nhiều kỷ lục như vậy, lại xem lần này có thể phá được kỷ lục của vị thiên tài kia 65 hay không…

Lăng sư nói.

- Ừ! Chỉ có thể phá được, mới có tư cách cùng với những người đó...

Hai người nói đều sử dụng truyền âm, người ngoài căn bản không nghe thấy.

Oong!

Đang thảo luận, trên vách tường phòng tín nhiệm lắc lư một hồi. Một hàng chữ xuất hiện... 61!
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 459: Tô sư nhìn tiếp là được!


- 61?

Thấy rõ chữ số, Tô sư, Lăng sư nhìn nhau, đồng thời lắc đầu, hiện lên một vẻ đáng tiếc.

Vốn tưởng rằng, người thanh niên này sáng tạo ra vô số kỷ lục, có thể lại phá tan ghi lại. Hiện tại xem ra, vẫn đánh giá cao đối phương.

- 61, thành tích cũng không kém. Chỉ có điều, nếu thật sự muốn so sánh với những thiên tài siêu cấp kia, rõ ràng vẫn yếu hơn một ít...

Tô sư lắc đầu.

- Đúng vậy!

Lăng sư cũng gật đầu.

Độ tín nhiệm đạt được sáu mươi, tương tự với cha mẹ người ta. Vượt quá giá trị con số này, so với Mạc Hoằng Nhất trước đó lại mạnh mẽ không ít. Nhưng với mong muốn trong lòng bọn họ, rõ ràng còn kém hơn một khoảng lớn.

- Đây coi là thông qua?

Không biết hai người thất vọng, Trương Huyền nhìn về phía Khương đường chủ cách đó không xa.

- Thông qua!

Khương đường chủ gật đầu.

Chỉ cần qua bốn mươi xem như đạt tiêu chuẩn. 61 so với những người khác, đã là rất cao.

Nhìn thấy được thành tích này, Mạc Hoằng Nhất cười khổ.

Những kỷ lục trước đó ghi được đã bị phá hết. Vốn tưởng rằng lần này có thể hòa nhau một phần. Hiện tại xem ra, mình vẫn nghĩ quá ngây thơ rồi.

Vị thiên tài như hắn vừa so sánh với đối phương, vẫn chênh lệch rất xa.

- Không đúng. Liễu lão sư, học sinh tốt nhất của ngươi không phải là Mộc Tuyết Tình, Lộ Trùng sao? Người học sinh này là ai? Ta thế nào lại chưa từng thấy qua?

Tuy rằng xác định thông qua, Khương đường chủ vẫn còn có chút kỳ quái, không nhịn được hỏi.

Dựa theo tin tức hắn nhận được, Trương Huyền chắc hẳn là chiếu cố đối với Mộc Tuyết Tình, Lộ Trùng tương đối nhiều. Độ tín nhiệm cũng có thể là cao nhất trong bọn họ.

Sát hạch này, tuy nói tùy tiện đưa ra một đệ tử là được, nhưng bình thường đều sẽ đưa học sinh có độ tín nhiệm cao nhất qua. Vị này thấy cũng chưa thấy qua, thậm chí nghe cũng chưa từng nghe qua, thế nào lại phái hắn lên?

Chẳng lẽ, hắn ngầm chiếu cố đối với người học sinh này nhiều hơn, mới khiến cho độ tín nhiệm của hắn đạt tới 61?

Nghe nói như thế, những người khác cũng kỳ quái nhìn qua, muốn nghe hắn giải thích một chút.

- Ngươi chưa từng thấy qua?

Không nghĩ tới đối phương sẽ hỏi như vậy, Trương Huyền gãi đầu:

- Được rồi, ta giới thiệu cho các ngươi một chút, vị này chính là...

Nói được phân nửa, vẻ mặt hắn xấu hổ, vội vàng nhìn về phía học sinh vừa từ phòng tín nhiệm đi ra:

- Cái này, thật ngại quá, dạy học cho ngươi mấy ngày, còn không biết ngươi tên gì. Xin hỏi tên của ngươi là...

Phù phù! Phù phù!

Vừa dứt lời, liền nghe được một trận âm thanh ném tới. Tất cả mọi người cảm thấy mắt hoa lên, thiếu chút nữa thì ngất xỉu.

Ngay cả Tô sư, Lăng sư vừa rồi còn lắc đầu không dừng cũng cảm thấy khóe miệng không ngừng co giật.

Có nhầm hay không?

Một học sinh độ tín nhiệm đối với ngươi đạt được 61, ngươi tự nhiên... ngay cả tên cũng không biết?

Người khác muốn được học sinh tín nhiệm, đều phải đối xử với bọn họ giống như bằng hữu, dùng hết các loại thủ đoạn, mới có khả năng trong khoảng thời gian ngắn thu được thiện cảm. Ngươi thì hay rồi... Lên lớp dạy nhiều ngày như vậy, ngay cả tên người ta cũng không biết...

Mấu chốt nhất chính là, đối phương không có một câu oán hận nào, độ tín nhiệm còn đạt được 61, có thể so với cha mẹ...

Trời ạ!

Mọi người đồng loạt nhìn về phía người học sinh kia. Vị lão sư này ngay cả tên của ngươi cũng không biết. Độ tín nhiệm của ngươi lại đạt được 61, không tiếc điều động gia tộc, vì hắn trực tiếp đối đầu với Lâm gia... Suy nghĩ thế nào vậy?

- Hồi bẩm lão sư, học sinh Ký Ức. Lão sư từng giúp ta chỉ điểm, giải quyết vấn đề bế tắc kinh mạch bên trái thân thể của ta...

Nghe được câu hỏi của lão sư, vẻ mặt người thiếu niên kích động, liền vội vàng gật đầu.

- Ký Ức?

Trương Huyền vò đầu.

Tên này, thật đúng là chưa từng nghe qua. Chỉ có điều, giải quyết vấn đề bế tắc kinh mạch bên trái thân thể, thật ra từng có. Chính là ngày đầu tiên tiến vào học viện, thông qua Đồ Thư Quán, nhìn ra được trên thân thể người học viên này vấn đề.

Bế tắc kinh mạch nửa người, tiếp tục tu luyện tiếp, có dấu hiệu liệt nửa người, đúng lúc chỉ điểm.

Người này cũng thật không chịu thua kém. Lúc đó đã đột phá hai cấp bậc nhỏ, khiến cho không ít người hâm mộ.

Hiện tại suy nghĩ kỹ một chút, dường như trong Đồ Thư Quán cho thấy tên họ, hình như quả thật gọi là Ký Ức. Chẳng qua là lúc đó chỉ điểm quá nhiều người, lại không có gì đặc sắc, cũng lại quên.

Ba thân phận (Liễu Trình, Trương Huyền, Dương Huyền) bận rộn túi bụi, cơm cũng ăn không ngon, làm gì có thời gian nhớ kỹ tên của nhiều học sinh như vậy?

Có thể nhớ kỹ ba người Lộ Trùng, Mộc Tuyết Tình, Mạnh Đào, cũng là không tệ.

- Được, ta giới thiệu cho ngươi một chút, hắn gọi là Ký Ức, là... là đệ tử của ta!

Biết tên, Trương Huyền cũng không có ý định miệt mài theo đuổi, vẻ mặt trịnh trọng nhìn về phía Khương đường chủ giới thiệu.

-...

Khương Thư.

-...

Mọi người.

Các ngươi nói chuyện, chúng ta đều nghe được. Lại giới thiệu còn có ý nghĩa gì?

Mấu chốt nhất chính là, đã nói ra tên, hơn nữa, nhìn vẻ mặt ngươi mơ hồ, rất rõ ràng, đối phương có gia tộc gì, bối cảnh gì, bao nhiêu tuổi... cũng không biết!

Nói chẳng khác nào không nói, còn không bằng đừng giới thiệu, chúng ta còn có thể bớt nhận tổn thương...

Mạc Hoằng Nhất ở một bên, nước mắt tuôn ra ào ào.

Chuyện gì thế này.

Vì để cho độ tín nhiệm của hai học sinh tăng lên rất nhanh, hắn cũng thiếu chút nữa đối xử với đối phương trở thành tổ tông, mỗi ngày hỏi han ân cần, trên phương diện tu luyện tự mình chỉ điểm, đêm không thể chợp mắt, rất sợ xuất hiện một điểm lệch lạc...

Lại như vậy, độ tín nhiệm của hai người này đối với ta, cũng mới là bốn mươi hai. Ngươi thì hay rồi, ngay cả nhận biết học sinh cũng không nhận ra, tên cũng chưa từng nhớ kỹ, lại đạt được 61...

Ta nhổ vào. Người với người thế nào lại khác biệt lớn như vậy?

Quay đầu lại nhìn về phía hai học sinh của mình, không nhìn còn tốt, vừa nhìn tới, thiếu chút nữa suy sụp.

Chỉ thấy đôi mắt của hai người này đầy mong chờ nhìn về phía "Liễu lão sư". Rất hiển nhiên, bọn họ một lòng muốn trở thành học sinh của hắn, đối với đám người Mộc Tuyết Tình tràn ngập hâm mộ.

Hai người các ngươi đủ rồi đấy. Cho ta chút mặt mũi. Đừng dùng loại ánh mắt này có được hay không?

Là chưa thấy qua lão sư hay sao? Lại nói, Mạc Hoằng Nhất ta đường đường là đệ nhất thiên tài của Thiên Vũ vương quốc, cũng hoàn toàn không yếu có được hay không?

Trước mắt biến thành màu đen, Mạc Hoằng Nhất rốt cuộc hiểu rõ, cùng đối phương sát hạch danh sư nhị tinh, là quyết định ngu xuẩn tới mức nào.

- Chính là tên b**n th**...

Mạc Vũ cũng gắt lên một cái.

Không phải tận mắt nhìn thấy, người khác có khả năng cho rằng vị Trương Huyền này có thể là giả vờ. Độ tín nhiệm không có khả năng đạt được 61. Ngay cả tên người ta cũng không biết. Nhưng nàng lại biết, tuyệt đối là t sựhật.

Người này có đôi khi khôn khéo khiến người ta kinh hoàng, có đôi khi lại hồ đồ làm cho không người nào hiểu được.

Đừng nói là học sinh, cho dù nàng vị đệ nhất mỹ nữ Thiên Vũ vương quốc này, nếu không cùng hắn tìm được đại dược vương, có khả năng ngay cả tên cũng không nhớ được.

Suy nghĩ một chút cũng khiến cho người ta buồn bực.

- Chúng ta biết tên người học sinh này của ngươi. Vậy... có thể cũng thử xem độ tín nhiệm của vị Lộ Trùng này không?

Cố nén phiền muộn, Khương đường chủ không nhịn được mở miệng.

Một học sinh ngay cả tên cũng không biết, độ tín nhiệm đối với hắn còn đạt được 61. Vị Lộ Trùng này thì sao?

Vì người này, ngươi ngay cả Lâm gia cũng tự mình đấu!

Trương Huyền thoáng sửng sốt một chút:

- Cái này...

- Lão sư, học sinh nguyện ý thử xem!

Hắn còn chưa nói dứt lời, Lộ Trùng đã bước lên trước.

Hắn cũng muốn xem thử một chút, mình và lão sư rốt cuộc tín nhiệm cao bao nhiêu.

- Vậy được rồi. Tự mình cẩn thận một chút!

Thấy ánh mắt mọi người đều tập trung qua, biết đã không có cách nào từ chối, Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.

Ban đầu, hắn nghĩ chỉ cần thông qua sát hạch là được, không muốn cho người này lên...

Ôi, muốn giấu mình thế nào lại khó như vậy?

Nếu như để cho Mạc Hoằng Nhất biết ý nghĩ này, nhất định sẽ trực tiếp nôn ra máu.

Đại ca, ta một lòng muốn phách lối, đáng tiếc, chính là phách lối không nổi...

Nhận được sự cho phép, Lộ Trùng đầy cao hứng đi vào phòng tín nhiệm.

Oong!

Phòng tín nhiệm khởi động, ánh sáng chớp động.

- Người học sinh này, độ tín nhiệm có thể cao hơn so với người kia không?

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy ở trong mắt, Tô sư có chút kỳ quái, không nhịn được truyền âm qua.

Hắn vừa tới Thiên Vũ vương quốc, liền đến nơi này. Đối với chuyện của Trương Huyền và Lộ Trùng, vẫn chưa nghe nói. Tất nhiên hắn cũng sẽ không biết rõ ràng, quan hệ của hai người, nhất định phải thâm sâu hơn so với vị Ký Ức vừa rồi rất nhiều.

- Tô sư nhìn tiếp là được!

Khương đường chủ khẽ cười.

Hắn tuy rằng không xác định được Lộ Trùng rốt cuộc có độ tín nhiệm bao nhiêu, nhưng một cảnh tượng trước đó vẫn còn ở trong mắt.

Vì báo thù cho học sinh, đường đường Lâm gia cũng hoàn toàn không có chút sợ hãi nào. Loại tình huống này, độ tín nhiệm nếu như không cao, hắn cũng sẽ cảm thấy có phải điên rồi hay không.

- Ừ!

Nhìn nhau, Tô sư, Lăng sư biết Khương đường chủ nói như vậy, khẳng định có mục đích của chính mình, không kìm lòng được nhìn sang.

Những người khác cũng muốn xem thử rốt cuộc cao bao nhiêu. Toàn bộ đại sảnh, không có một người nào nói chuyện. Ánh mắt tất cả mọi người đều bắt đầu tập trung qua.

Oong!

Một lát sau, phòng tín nhiệm bắt đầu lắc lư. Trong tiếng động khẽ vang lên, một hàng con số chậm rãi xuất hiện.

Nhìn thấy được mấy con số này, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, giống như gặp quỷ, ngây người ngay tại chỗ.

Ngay cả Tô sư, Lăng sư, môi cũng run rẩy, tròng mắt sắp rơi xuống đất, không nhịn được thét một tiếng kinh hãi.

- Chín mươi... chín? Độ tín nhiệm chín mươi chín? Đây là...

- Tín nhiệm hoàn mỹ, sinh tử có nhau?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back