Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan

Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 385: Hoa cúc


Xem bệnh không phải trò đùa, không thể chỉ nhìn ở bề ngoài, đi tới, ngay cả màu sắc lông thân thể man thú, tình trạng thân thể, tim đập hít thở chưa từng nhìn, chỉ sờ một chút liền trở lại... có ý gì?

Đừng nói cho ta biết, người đã xem xong chứng bệnh của đối phương, biết phương pháp trị liệu?

Vẻ mặt mỗi người Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ cũng mê hoặc, không biết trong hồ lô của vị Liễu hội trưởng này bán thuốc gì.

Đi về, vốn tưởng rằng hắn sẽ nói cái gì đó. Nhưng không ngờ lại phát hiện, một mình hắn đứng tại chỗ... bắt đầu đờ người ra.

Cái gì cũng không nhìn, tùy tiện sờ một cái liền trở lại đờ ra. Loại thủ đoạn xem bệnh này, đừng nói là hắn, ngay cả Lâm Đào tông sư kiến thức rộng rãi cũng không hiểu ra sao.

- Khụ khụ, Liễu hội trưởng, hùng sư đuôi vàng... có thể còn cứu được không?

Thấy hắn ngây người một hồi thật lâu, biểu hiện trên mặt lúc sáng lúc tối, Mạc Thiên Tuyết không thể tiếp tục kìm chế được hỏi.

Có thể trị hay không, ngươi thật ra nói một lời đi. Còn đứng ngây ra ở chỗ này, ý tứ thế nào?

- A, ta nói mấy thứ, ngươi lập tức qua chuẩn bị, càng nhanh càng tốt!

Lúc này Trương Huyền mới hồi phục tinh thần lại, cũng không trả lời, sắc mặt ngưng trọng phân phó.

- Vâng!

Mạc Thiên Tuyết gật đầu.

- Vô Cốt Hoa, Kim Huyết Độc Dịch, Tam Thiên Trùng Huyết...

Trương Huyền thuận miệng nói tên hơn mười dạng dược liệu.

- Đây... đây đều là độc dược?

Vốn cho rằng hắn sẽ nói ra một ít thuốc đại bổ các loại, kết quả nói ra đều là vật kịch độc, Mạc Thiên Tuyết nghe thấy, da đầu tê dại.

- Ừ, đi đi!

Trương Huyền xua tay.

- Độc dược, thật sự có thể trị được chứng bệnh cho hùng sư đuôi vàng sao?

Mạc Thiên Tuyết không hiểu ra sao.

Sinh mạng của hùng sư đuôi vàng suy giảm cạn kiệt, còn có chút phát điên. Dựa theo tình huống bình thường, chắc hẳn là tìm kiếm một ít đại bổ thuốc, cho nó dùng, khiến cho hắn khôi phục tinh lực, một lần nữa tỉnh lại.

Tìm một ít độc dược tới làm gì?

- Phụ vương, nghe lời của Liễu hội trưởng đi. Nếu hắn bảo phụ vương lấy mấy thứ này này, nhất định có mục đích của chính mình!

Thấy phụ thân do dự, Mạc Vũ vội vàng truyền âm.

Nàng từng tận mắt nhìn thấy vị này chữa bệnh cho đại dược vương, thủ đoạn thần kỳ đa dạng. Nếu hắn bảo phụ vương chuẩn bị độc dược, tự nhiên có đạo lý của hắn.

- Được!

Mạc Thiên Tuyết đáp ứng, khoát tay áo. Một lát sau, một người áo xám xuất hiện, hắn phân phó một câu.

Không hổ danh là vương thất của Thiên Vũ vương quốc, tốc độ làm việc cực nhanh. Không bao lâu, tất cả dược liệu lại được đưa tới.

- Liễu hội trưởng, vậy nên dùng như thế nào?

Nhìn một đống độc dược, Mạc Thiên Tuyết chỉ cảm thấy khóe miệng co giật, không nhịn được nhìn lại.

Những dược liệu này, tùy tiện một gốc cây cũng có thể đơn giản độc chết cường giả Tông Sư. Hơn mười loại ở chung vào một chỗ, càng đáng sợ hơn. Thật không biết hắn cần mấy thứ này làm gì.

- Có trường mâu hay không? Chuẩn bị 36 cây!

Vẫn không trả lời, Trương Huyền nói tiếp.

Trường mâu là một loại binh khí. Trong vương cung, rất nhiều hộ vệ đều sẽ đeo, rất dễ tìm. Mấy phút sau, trước mắt hắn liền thả một đống lớn.

- Lại đi chuẩn bị bốn mươi con bò dê, cũng g**t ch*t nó, máu tươi đều chứa ở trong thùng...

Trương Huyền tiếp tục phân phó.

Tuy rằng trong lòng Mạc Thiên Tuyết tràn đầy nghi ngờ, nhưng biết vị Liễu hội trưởng trước mắt này khẳng định sẽ không bắn tên không đích, hắn tiếp tục để người ta chuẩn bị.

Tất cả chuẩn bị thỏa đáng xong, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, đi vài bước đến trước mặt đống dược liệu đã chuẩn bị lúc đauà, bàn tay vỗ ở trên bàn.

Vù!

Hơn mười loại thuốc lập tức bay ra. Hai tay hắn hợp lại, dưới sự trùng kích của chân khí, độc dược đồng thời bị đánh nát, biến thành bột, giống như dung hợp với nhau, xanh mượt, khiến người ta vừa nhìn dưới lại sởn tóc gáy.

Những dược vật này, một mình như nhau là có thể độc chết cường giả Tông Sư cảnh, hơn mười dạng dung hợp, uy lực lớn hơn nữa, sợ rằng nửa bước Chí Tôn ngửi lên một ngụm, đều ít nhất phải hôn mê nửa ngày.

- Đây là... thủ đoạn độc sư điều chế dược? Chẳng lẽ... Vị Liễu hội trưởng này là một vị độc sư?

Nhìn thấy được độc phấn tung bay, thuốc dựa theo sự dung hợp không ngừng thay đổi màu sắc. Mạc Thiên Tuyết, Lâm Đào tông sư đều âm thầm cảnh giác.

Độc sư đáng sợ ở chỗ có thể giết người vượt cấp.

Đừng thấy có vài độc sư tu vi của bản thân không tính là gì cả, nhưng ai cũng không biết hắn có thể điều chế ra loại thuốc thế nào. Chuẩn bị không tốt sẽ sơ suất mất Kinh Châu, chết ở trên tay của đối phương.

Loại ví dụ này chỗ nào cũng có. Chính là vì nguyên nhân như vậy, nghề nghiệp này mới bị người ta kiêng kỵ, khiến người ta kinh hoàng.

Vị Liễu hội trưởng này dùng nhiều thuốc kịch độc như vậy, tiện tay dung hợp, nói rõ đối với thuốc độc tính, lực không chế cực kỳ cao minh, không phải sẽ là một vị độc sư chân chính chứ?

- Y sư lợi hại, nắm giữ thuộc tính của dược liệu, cho dù kịch độc cũng có thể hiểu được một chút, không có gì là kỳ quái!

Nhìn ra hai người nghi ngờ, Mạc Vũ truyền âm.

Y sư và độc sư, một bên cứu người một bên giết người, thoạt nhìn tương sinh tương khắc, trên thực tế lại có rất nhiều chung chỗ!

Thậm chí lời đồn đại, trước đây vị độc sư đứng đầu, lúc đầu là một vị y sư cao minh. Sau khi thê nhi bị kẻ thù thảm sát, lúc này tính tình mới thay đổi lớn, nghiên cứu kịch độc, lưu lại một quyển sách, diệt sạch tất cả nhà của kẻ thù.

Đương nhiên, sự thực rốt cuộc như thế nào, trải qua năm tháng lâu dài, ai cũng không có cách nào xác nhận được. Nhưng thông qua truyền thuyết này, có thể biết được, độc sư và y sư có rất nhiều chỗ dung hợp. Y sư cao minh, có thể điều chế độc, cũng không có gì kỳ quái.

- Được rồi...

Ba người đang giao lưu, đã thấy người thanh niên cách đó không xa ngừng lại, thuốc bột đã hoàn toàn điều chế xong. Hắn tiện tay bỏ vào nước thùng. Nước trong đó lập tức biến thành màu xám tro.

Làm xong những việc này, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm. Hắn di dạo một vòng dọc theo hùng sư đuôi vàng, lại ngừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Đào tông sư cách đó không xa.

- Trận pháp này, có thủ đoạn nhanh chóng kích hoạt hay không?

- Nhanh chóng kích hoạt?

Lâm Đào sửng sốt.

- Ừ!

Trương Huyền gật đầu.

Trước đây, thời điểm đi tới Thú Đường, hắn từng tận mắt nhìn thấy Vân Đào kích hoạt qua trận pháp, cần phải chuẩn bị trước, tương đối phiền phức.

- Tốt nhất có thể ở bên trong nửa hít thở, khiến cho trận pháp khởi động, mới có thể phát huy ra hiệu quả!

Suy nghĩ một chút, Trương Huyền nói.

- Nửa hít thở?

Lâm Đào thiếu chút nữa thì bị sặc nước bọt:

- Sao có thể như vậy được! Trận pháp tam cấp lớn như vậy, muốn kích hoạt, chí ít cần phải tám vị cường giả Tông Sư đỉnh phong, canh giữ ở tám phương hướng vị trí, đồng thời rót vào chân khí. Đợi tất cả khí tức dung hợp mới có thể vận chuyển... biện pháp nhanh nhất, cũng phải mất ngoài mười phút!

- Mười phút?

- Ừ, nếu như nắm giữ thực lực Chí Tôn, một người có thể kích hoạt. Tốc độ cũng sẽ tăng nhanh. Chỉ có điều, không hai ba phút cũng không có cách nào hoàn thành!

Vẻ mặt Lâm Đào bất đắc dĩ.

Ngươi rốt cuộc có hiểu trận pháp hay không?

Kích hoạt trận pháp, nghe đơn giản. Trên thực tế lại phải truyền qua chân khí, giao cho hoạt tính. Quá trình này rườm rà phức tạp, cực kỳ phiền phức.

Chỉ cần là người có chút hiểu rõ đối với trận pháp, đều hiểu điểm ấy. Ngươi một cước đạp cho đại trận này cũng phải ngừng vận chuyển, làm sao có thể không biết?

- Thời gian này quá dài...

Trương Huyền nhíu mày:

- Lẽ nào không có biện pháp tốt hơn?

- Có thì có. Chỉ là... ta làm không được!

Lâm Đào có chút do dự,nói.

- A? Nói qua nghe một chút đi!

Trương Huyền vội vàng nhìn qua.

- Mỗi một trận pháp đều có một tâm trận, là nơi then chốt đầu mối nhất để cả trận vận chuyển. Chỉ phải rót vào chân khí ở chỗ này, trận pháp có thể khởi động rất nhanh... Đây cũng là phương pháp vận chuyển trận bàn!

Lâm Đào nói đến đây, có chút xấu hổ:

- Ngươi cũng biết, muốn khắc trận bàn, tệ nhất đều là trận pháp sư tam tinh. Ta chỉ là nhị tinh đỉnh phong... còn kém một chút!

Trận bàn, là thông qua phương pháp đặc biệt, khắc trận pháp lớn như vậy ở trên một vật phẩm có thể mang theo trên người, thời gian cần sử dụng, chỉ cần truyền chân khí là được. Mặc dù không phải là trận pháp sư, cũng có thể dễ dàng kích hoạt.

Tuy rằng uy lực yếu hơn so với trận pháp chân chính không ít, nhưng có thể trong nháy mắt kích phát, đồng thời thuận tiện mang theo, là thủ đoạn bảo toàn tính mạng được không ít người dùng tới.

Trên người Mạc Vũ lại có một cái. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Mạc Thiên Tuyết yên tâm để cho nàng đi ra ngoài.

- Ý tứ của ngươi, tìm được tâm trận... Là có thể rất nhanh kích hoạt trận pháp đúng không?

Trương Huyền hỏi.

- Đúng!

Lâm Đào gật đầu:

- Nói là nói như vậy, nhưng muốn tìm được tâm trận, làm gì có thể dễ dàng như vậy. Loại trận pháp bố trí xong này, không giống với trận bàn cố định. Tâm trận sẽ căn cứ địa hình, canh giờ phát sinh biến hóa. Cho dù là ta, cũng không tìm được. Càng chưa nói... tới kích hoạt!

- A!

Trương Huyền không hỏi nhiều, mà có chút do dự. Một lát sau mắt hắn rơi vào nơi nào đó.

Ngay sau đó, hắn không có dừng lại quá nhiều, lại đi tới trước hùng sư đuôi vàng, cầm lấy một thanh trường mâu.

Bàn tay run lên, mâu nhọn c*m v** trong thùng gốc chứa nọc độc. Trên trường mâu nhất thời phát ra âm thanh "tách tách", giống như sắt thép cũng bị ăn mòn.

- Đi!

Cầm trường mâu dính đầy độc dược, Trương Huyền nhướng mày, cổ tay bất chợt run lên, phóng ra ngoài.

Vèo!

Giống như tiêu thương, trường mâu bay thẳng tắp về phía trước, ẩn chứa lực lượng khổng lồ, trực tiếp cắm ở trên người của con hùng sư đuôi vàng đang ngủ.

- A?

Còn tưởng rằng hắn muốn làm cái gì, đám người Mạc Thiên Tuyết, Lâm Đào nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt tóc gáy đều dựng ngược.

Đây chính là kịch độc... Tạm thời không nói có thể độc chết con man thú trấn quốc này hay không, trực tiếp công kích như vậy, chẳng khác nào đang khiêu khích với đối phương, rất dễ dàng khiến cho hắn hoàn toàn tức giận.

Ban đầu, tính tình của nó đã không tốt, khắp nơi ăn thịt người. Một khi bị chọc giận, còn không g**t ch*t tất cả mọi người?

Gào!

Quả nhiên, khiếp sợ trong lòng còn chưa có kết thúc, mọi người liền nghe được một tiếng gầm rú đầy giận dữ. Con hùng sư đuôi vàng vốn đang chìm vào trong ngủ say, chợt mở mắt ra. Con mắt giống như đèn lồng vậy, trong nháy mắt trở nên đỏ đậm.

- Kết thúc rồi...

Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, trái tim mấy người đồng thời lạnh hết phân nửa.

Phần phật!

Hùng sư đuôi vàng cúi đầu liếc mắt thoáng nhìn trường mâu đâm ở trên người, sự phẫn nộ xông lên tận trời. Nó lại hét lớn một tiếng, đứng dậy. Thân hình nó cao lớn, giống như một ngọn núi nhỏ. Nó còn không có động thủ, lại khiến cho người ta có áp lực cường đại, khiến người ta có chút mềm chân.

- Liễu hội trưởng, nguy hiểm...

Mạc Vũ không nhịn được hô lên một tiếng.

Hùng sư đuôi vàng nổi giận, ngay cả phụ thân hắn loại Tông Sư đỉnh phong này cũng không chống đỡ được. Đối phương chỉ có Tông Sư sơ kỳ, làm sao có thể chống lại được.

Tiếng la kết thúc, vốn tưởng rằng người thanh niên phía trước sẽ lập tức lui về phía sau. Ai biết đã thấy hắn lại cầm lấy một cây trường mâu, dính kịch độc, đâm tới.

Hơn nữa... Lần này đâm vào phương hướng vị trí là... hoa cúc của hùng sư đuôi vàng.

Xì!

Phương hướng của trường mâu rất chuẩn, trực tiếp đâm vào bên trong. Máu tươi nhất thời theo thân mâu điên cuồng phun ra ngoài ra.

- Gào!

Lúc này không chỉ đám người Mạc Thiên Tuyết, Lâm Đào điên, hùng sư đuôi vàng càng điên hơn.

Nó mở mắt, muốn xem rốt cuộc là ai dám động tới nó. Kết quả nó nhìn thấy được người này cầm trường mâu đâm hoa cúc của nó. Lửa giận trong lồng ngực thiếu chút nữa khiến cho hắn nổ mạnh.

Ầm!

Cái đuôi cực lớn vung lên, chợt đánh về phía Trương Huyền. Bởi vì tốc độ quá nhanh, phát ra tiếng nổ liên tiếp.

Hình như sớm biết rằng nó sẽ có động tác này, Trương Huyền cũng không hoảng hốt. Thân thể hắn thoáng lắc một cái, đã xuất hiện ở vị trí hơn mười thước hắn xem trọng lúc trước. Bàn chân hắn chợt giẫm mạnh trên mặt đất.

Ầm!

Dựa theo âm thanh, đám người Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ chỉ cảm thấy thấy trước mắt chợt hoa lên. Trong nháy mắt trận pháp khởi động, lại

bao phủ toàn sân.

- Trận pháp... kích hoạt?

Mắt Lâm Đào tông sư lại trợn tròn.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 386


Tiếng ngáy đều đều vang lên.

Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, Tần Kiệt lại một lần nữa bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Anh mở lên xem, là Châu Phàm gọi đến.

Vừa thấy tên của Châu Phàm, Tần Kiệt đã hoàn toàn tỉnh táo.

Đối với anh, chuyện của siêu thị Kiệt Tuyết chính là chuyện quan trọng nhất.

Đương nhiên không thể qua loa được.

Đợi chương mới up lên đã bạn nhé!!

Trong lúc chờ đợi, bạn có thể chọn truyện khác trên web hoặc list truyện đặc sắc dưới đây nha !.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 387: Tông Sư trung kỳ đỉnh phong!


Chí Tôn cảnh, võ giả đỉnh phong nhất. Đến một cấp bậc này, thân thể, chân khí, tinh thần của người tu luyện, đều đạt tới giới hạn nhân thể, đi tới điểm cuối.

Nhất là man thú, huyết mạch nắm giữ khả năng đi tới, không có huyết mạch tiến thiên, muốn thành công, gần như không khả năng.

Chính vì vậy, hùng sư đuôi vàng bảo vệ Thiên Vũ vương quốc hai trăm năm, cũng không thể lại đột phá.

Bằng không, dựa vào tài lực của vương thất, vật lực, khẳng định đã sớm khiến cho nó thăng cấp, không đến mức vẫn ở lại nửa bước Tông Sư, không có cách nào tiến bước.

- Biện pháp... thì có. Chỉ có điều, có khả năng cần phải tiêu tốn cái giá cực lớn!

Đầu Trương Huyền hất lên, ánh mắt lộ ra sự mờ mịt.

- Chỉ cần có thể đột phá, giá lớn hơn nữa, ta cũng nguyện ý bỏ ra...

Mạc Thiên Tuyết vội hỏi.

Man thú trấn quốc một khi tử vong, Thiên Vũ vương quốc sẽ lập tức rơi vào trong bấp bênh. Nếu có thể khiến cho hắn đột phá đến Chí Tôn, không chỉ miễn trừ nguy hiểm, thực lực của một nước cũng chắc chắn sẽ cường thịnh hơn. Một số gia tộc trước đó rục rịch, khẳng định cũng sẽ thu liễm lại.

Cho nên, hùng sư đuôi vàng có thể đột phá, tốn giá lớn hơn nữa, hắn cũng sẽ không tiếc.

- Ừ!

Thấy đối phương tỏ rõ loại thái độ này, Trương Huyền thoả mãn gật đầu, thần sắc thản nhiên nhìn qua, giống như thế ngoại cao nhân không màng tới phàm vật:

- Nói khó thì rất khó, nói đơn giản cũng đơn giản! Nếu có linh thạch, số lượng càng nhiều, tỷ lệ đột phá cũng lại càng lớn. Mặt khác, còn cần một ít bí tịch công pháp Chí Tôn cảnh, không cầu chất lượng, chỉ cầu số lượng, càng nhiều càng tốt!

Hai thứ này, tất nhiên không phải sử dụng cho hùng sư đuôi vàng đột phá, mà là chuẩn bị cho hắn nâng cao thực lực.

Giúp đối phương giải hết độc, linh thạch ân tình trước đó đã được báo đáp. Nếu như muốn giúp man thú thăng cấp, điều này là thuộc về một hạng mục phục vụ khác, cần phải thu lệ phí khác.

Đương nhiên, đưa ra linh thạch, bí tịch, cũng không hoàn toàn là vì tư tâm. Chân khí thiên đạo có thể tinh lọc huyết mạch man thú, điều kiện trước tiên là tu vi của hắn cùng đối phương không thể chênh lệch quá xa.

Giúp man thú Tông Sư đỉnh phong thăng cấp đến nửa bước Chí Tôn, hắn vẫn có thể làm được. Muốn cho nửa bước Chí Tôn bước ra một bước cuối cùng, không đạt được Tông Sư đỉnh phong, sợ rằng rất khó hoàn thành.

Nếu như không có loại hạn chế này, không ngừng giúp man thú tinh lọc huyết mạch, Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú hoàn toàn có thể liên tục đột phá, đạt được Chí Tôn đỉnh phong thậm chí lại đột phá. Cho dù vương quốc phong hào, cũng có thể quét ngang. Hắn không nhất định phải ở chỗ này giả vờ giả vịt.

Có thể nói, đòi linh thạch, bí tịch Chí Tôn cảnh, là vì nâng cao thực lực của hắn, cũng vì để cho con man thú trước mắt này. Có thể thuận lợi đột phá, ngược lại cũng không phải lừa dối đối phương.

- Linh thạch... bên trong vương quốc còn có một chút. Chỉ có điều, chỉ có khoảng năm viên, nhiều hơn nữa cũng không lấy ra được!

Nghe được cần mấy thứ này, Mạc Thiên Tuyết tuy rằng cảm thấy kỳ quái, vẫn mở miệng nói:

- Về phần công pháp bí tịch Chí Tôn cảnh... một quyển cũng không có!

- Chỉ có năm viên? Một quyển cũng không có?

- Đúng... Linh thạch là vật phẩm chỉ có vương quốc phong hào mới có tư cách giao dịch, Thiên Vũ vương quốc chúng ta có mấy viên, cũng tốn cái giá cực lớn mới nhận được. Mấy năm nay dùng để ban thưởng và kết giao, cơ bản đều tiêu hao sạch...

- Công pháp Chí Tôn cảnh, vương quốc nhất đẳng bị hạn chế, lại thêm tài nguyên thiếu thốn, căn bản là không có khả năng tu luyện tới loại cảnh giới này. Cho nên... Công pháp có cũng không có sử dụng được, ngược lại sẽ mang đến tai họa...

Mạc Thiên Tuyết có chút xấu hổ.

Linh thạch, thứ này quá mức trân quý. Cho dù vương quốc phong hào có thể lưu thông, cũng không có bao nhiêu viên, huống gì bọn họ.

Có thể có tích trữ được năm viên, đã coi như là không ít.

Về phần công pháp tu luyện Chí Tôn cảnh, toàn bộ Thiên Vũ vương quốc đều không có một vị Chí Tôn cảnh, đi nơi nào tìm loại công pháp cấp bậc như vậy?

Lại nói, thật sự muốn có cường giả Chí Tôn cấp xuất hiện, vương quốc phong hào tất nhiên kiêng kỵ, đến lúc đó chỉ càng phiền phức.

- Năm viên... thì năm viên. Đưa tất cả cho ta, ta nghĩ biện pháp khiến cho nó đột phá!

Tuy rằng không cho quá nhiều linh thạch, có chút có phần thiệt hại, Trương Huyền vẫn gật đầu đáp ứng.

Dựa theo tu luyện cấp bậc càng cao, cũng cần linh khí càng nhiều. Một viên linh thạch khiến hắn đạt được Tông Sư trung kỳ. Sáu viên chắc hẳn là đủ để hắn thăng cấp đến đỉnh phong.

- Lại nhờ cậy Liễu hội trưởng!

Nghe được năm linh thạch cũng đủ, Mạc Thiên Tuyết thở phào nhẹ nhõm. Cổ tay hắn lật một cái, một chiếc hộp ngọc thật dài xuất hiện ở trong lòng bàn tay, đưa tới.

Mở hộp ra, linh khí bên trong kích động, một loạt năm viên linh thạch được đặt ở trong đó, khiến lỗ chân lông người ta mở rộng ra, thoải mái nói không nên lời.

Trương Huyền tiện tay thu hồi, thoả mãn gật đầu.

- Liễu hội trưởng, còn cần chuẩn bị cái gì không? Đan dược các loại có muốn hay không?

Mạc Thiên Tuyết hỏi tiếp.

Huyết mạch tiến thiên vô cùng phức tạp. Cho dù là một ít thuần thú sư lợi hại của Thú Đường, cũng không có cách nào làm được. Hắn thật sự nghĩ không ra, chỉ dựa vào linh thạch, phải làm sao, mới có thể làm cho hùng sư đuôi vàng đột phá qua đủ một cửa ải.

- Không cần. Giúp ta tìm một phòng yên tĩnh. Ta phải cố gắng chuẩn bị một hồi. Mặt khác, đừng cho người khác làm phiền!

Trương Huyền khoát tay.

- Vâng!

Mạc Thiên Tuyết lên tiếng.

Hùng sư đuôi vàng chữa trị tốt, không phát điên, sân cũng lại an toàn, không có bất kỳ nguy hiểm nào.

Mạc Thiên Tuyết ở chỗ này tìm một gian phòng yên tĩnh, để cho hắn tiến vào nghỉ ngơi, sau đó mới cùng đám người Mạc Vũ lui ra ngoài.

Vừa rời khỏi sân, Lâm Đào tông sư lại xoay người từ biệt, vội vã rời đi.

Nhìn hắn đi xa, mắt Mạc Thiên Tuyết đột nhiên híp lại, b*n r* một luồng ánh sáng.

- Phụ vương...

Mạc Vũ nghi ngờ nhìn qua.

- Xem ra phải cẩn thận Lâm gia!

Mạc Thiên Tuyết lắc đầu.

- Lâm gia?

Mạc Vũ kỳ quái.

Trước đó không phải quan hệ cũng không tệ lắm sao? Vì sao đột nhiên nói ra lời này?

- Ta nghi ngờ hùng sư đuôi vàng trúng độc, phía sau có cái bóng của Lâm gia!

Mạc Thiên Tuyết hừ một tiếng nói.

Có thể trở thành người đứng đầu một quốc gia, tất nhiên không phải là hạng người giá áo túi cơm. Trương Huyền chẩn đoán chính xác chứng bệnh của hùng sư đuôi vàng, trong lòng hắn lại có suy đoán.

Mạc Vũ có chút không dám tin tưởng.

- Hùng sư đuôi vàng là man thú trấn quốc của vương quốc chúng ta. Nếu như nó chết rồi, con cảm thấy ai sẽ được lợi?

Mạc Thiên Tuyết nhìn qua.

- Vương thất lập quốc vượt quá nghìn năm, căn cơ vững chắc. Cho dù không có hùng sư đuôi vàng, một ít gia tộc, thế lực cũng có thể dễ dàng huỷ diệt, sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn. Chỉ có Lâm gia, kiệt sức khống chế... Không có hùng sư đuôi vàng áp chế, sợ rằng thật sự sẽ là vậy...

Phân tích một chút, thần sắc Mạc Vũ cũng biến thành nghiêm trọng.

Lâm gia có một vị lão tổ nửa bước Chí Tôn, biết nhiều trận pháp cường đại, còn có Hiên Viên vương quốc phong hào ở sau lưng chống đỡ, nếu thật sự muốn mưu đồ gây rối, quả thật phần thắng rất lớn.

Hơn nữa, có thể hữu dụng độc dược đối với nửa bước Chí Tôn, gia tộc bình thường, chỉ sợ cũng không có khả năng bắt được vào tay.

Còn nữa, có thể bố trí cơ sở ngầm đến vương cung, khiến cho ở dưới tình huống đường đường bệ hạ cũng không biết, đút cho man thú trấn quốc ăn. Làm được điểm này, lại có thể đếm được trên đầu ngón tay.

- Thời điểm hùng sư đuôi vàng phát điên thời gian, Lâm Nhược Thiên vừa vặn tới vương cung, cùng ta thương nghị. Lúc đó ta đã cảm thấy kỳ quái. Chuyện này quá mức kỳ quặc. Hiện tại xem ra, chỉ sợ hắn cũng đã sớm vạch sẵn âm mưu từ trước! Chỉ cần trận pháp vây khốn hùng sư, điều tra không ra chứng bệnh, lại sớm hay muộn cũng sẽ độc phát mà chết!

Mạc Thiên Tuyết xiết chặt nắm đấm.

Trước đó hắn vẫn không cảm thấy được. Kúc này từ khi chuyện man thú trúng độc suy ngược lại, hắn mới phát hiện, rất nhiều manh mối đều chỉ về phía Lâm gia.

- Cho dù xác định là hắn, thì có biện pháp gì? Nữ nhi của Lâm Nhược Thiên là thái tử phi của Hiên Viên vương quốc...

Mạc Vũ lắc đầu.

Tuy rằng đoán được có thể là Lâm gia làm, nhưng bọn họ cũng không dám làm gì đối phương.

Trước đó không nói Lâm Nhược Thiên nắm giữ thực lực nửa bước Chí Tôn, chỉ nói tầng quan hệ nữ nhi của hắn kia, sẽ không có bất kỳ vương quốc nào dám động tới.

- Đúng vậy... chỉ hy vọng Liễu hội trưởng có thể khiến cho hùng sư đuôi vàng đột phá. Một khi nó đạt được Chí Tôn cảnh, cho dù bọn họ muốn làm gì, cũng sẽ phải kiêng kỵ vài phần!

Mạc Thiên Tuyết nói.

Tuy rằng Danh Sư Đường ở vương thành, không quan tâm để ý tới vương quyền tranh bá, nhưng nếu như vi phạm quy tắc chuẩn, lợi dụng thủ đoạn khác, chuẩn bị sinh linh đồ thán, nhất định bọn họ sẽ trực tiếp ra tay.

Danh Sư Đường, giáo hóa thiên hạ, mục tiêu là người người như rồng. Đánh nhỏ, nháo nhỏ có thể. Xúc phạm tới điểm đạo đức mấu chốt, không quan tâm ngươi là ai, đều có thể dễ dàng huỷ diệt.

Chính là bởi vì có cái này chấn áp, tuy rằng vương quốc mọc lên như rừng, nhưng không thống nhất.

Đương nhiên, một ít vương quốc thật sự có vị trí địa lý chênh lệch quá nhiều. Thật giống như Thiên Huyền vương quốc, vị trí quá chênh lệch, hơn nữa nghèo khổ thống nhất cũng sẽ hướng đập tiền vào bên trong, không ai sẽ ngốc tới mức tốn tâm huyết.

Hùng sư đuôi vàng đột phá đến Chí Tôn, Lâm gia không có cách nào chống lại. Dục niệm dĩ nhiên sẽ bỏ đi. Nếu không, chỉ biết tự tìm phiền toái.

- Con tin tưởng Liễu hội trưởng, nhất định có thể thành công!

Mạc Vũ nói.

Phương pháp đánh thuần thú của Trương sư, tình cảnh giúp man thú đột phá, nàng còn tận mắt nhìn thấy. Có thể người thanh niên không gì không làm được này thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích, khiến cho Thiên Vũ vương quốc vượt qua cửa ải khó khăn này.

- Chỉ mong vậy!

Mạc Thiên Tuyết cũng gật đầu. Nhớ tới cái gì, vẻ mặt hắn nghi ngờ nhìn lại:

- Tiểu Vũ, con không phải nói ngày hôm qua con và vị Liễu lão sư này chung đụng cũng không thoải mái sao? Thế nào Thanh Ưng thú của con và hắn quen thuộc như vậy. Hình như con cũng rất hiểu về hắn?

- Con...

Khuôn mặt Mạc Vũ nhất thời đỏ lên:

- Con làm sao có thể hiểu rõ hắn? Chỉ là... thuận miệng nói một chút!

- Không quan tâm con có ý kiến gì, phụ vương vẫn là câu nói kia. Cố gắng nắm chắc cơ hội. Vị Liễu hội trưởng này, là long phượng trong loài người. Nếu như con có thể giữ được trái tim của hắn lại, Thiên Vũ vương quốc sau đó thăng cấp phong hào, cũng chưa chắc là làm không được!

Mạc Thiên Tuyết nói:

- Đương nhiên, còn có Trương Huyền Trương sư kia, hai người đó, bất kể là ai, có thể nắm được một người là tốt rồi.

- Nắm một người...

Mạc Vũ vỗ trán một cái, ta cũng muốn tùy tiện nắm một người, nhưng đây dường như là cùng một người...

...

Gian phòng yên tĩnh trong viện của hùng sư đuôi vàng.

Trương Huyên ngồi ngay ngắn ở bên trong, điều chỉnh không biết bao lâu, mới từ trong cảm giác mệt mỏi sau khi trị liệu cho hùng sư đuôi vàng khôi phục lại.

Ngay sau đó, cổ tay hắn lật một cái, một viên linh thạch xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

- Bắt đầu đi!

Điều chỉnh trạng thái xong, thu thập cũng đủ linh thạch, tất nhiên hắn muốn lại một lần nữa nâng cao tu vi.

Tinh thần thoáng động, công pháp thiên đạo Tông Sư cảnh nhanh chóng vận chuyển ra.

Vù vù vù vù!

Công pháp thiên đạo nhanh chóng từ trong linh thạch lấy ra linh khí, tinh luyện là chân khí dung nhập đan điền, tu vi của hắn cũng đang không ngừng tiến bước.

Tông Sư trung kỳ đỉnh phong!

Tông Sư hậu kỳ!

Tông Sư hậu kỳ đỉnh phong!

...

Ầm ầm!

Hơn nửa canh giờ sau, Khí Hải nổ lớn một trận. Toàn thân hắn giống như là phá tan tấm lá chắn nào đó. Kình khí cuồng bạo, chạy khắp toàn thân. Một khí tức cường đại, từ trên người hắn tự nhiên sinh ra.

So với trước kia, đã cường đại không chỉ gấp đôi. Hình như hắn nắm giữ lực lượng dùng không hết.

Ầm!

Cảm nhận được trên người dâng trào chân khí hung bạo mạnh mẽ, Trương Huyền chợt đứng phắt dậy, hai mắt tỏa ra ánh sáng.

Tông Sư cảnh đỉnh phong... Cuối cùng đã tới!
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 388: Giúp ngươi đột phá?


Răng rắc, răng rắc!

Thân thể hắn chấn động, cơ bắp toàn thân phát ra tiếng nổ. Hắn đi tới vài bước đến phía trước cột đá được chế tạo đặc biệt để kiểm tra lực lượng cho man thú, một quyền đánh tới.

Oong!

Ánh sáng lóe lên.

Một nhóm chữ chậm rãi hiện lên... 5000!

Tông Sư cảnh, lực lượng qua một nghìn đỉnh. Bình thường sơ kỳ là vì 1000 đỉnh, trung kỳ 2000 đỉnh... Lấy loại này đẩy lên, đỉnh phong là lực lượng khoảng 4000 đỉnh.

Thời điểm Trương Huyền là nửa bước Tông Sư, lại có lực lớn1500 đỉnh. Hiện tại hắn đạt được đỉnh phong, còn đột nhiên tăng mạnh, đạt tới khoảng 5000 đỉnh.

Loại lực lượng này đã không chênh lệch so với nửa bước Chí Tôn bình thường.

- Đáng tiếc. Số lượng linh thạch vẫn quá ít. Nếu không, tuyệt đối không thể chỉ có năm nghìn...

Trong lòng hắn hưng phấn, nhưng cũng không thỏa mãn.

Hắn từ chỗ của Mạc Thiên Tuyết nhận được năm khối linh thạch, lại thêm chỗ của Phí Hiên vương tử một khối, nửa ngày qua đều dùng hết rồi. Tất cả đều biến thành bột phấn.

Quả nhiên giống như suy đoán. Tu vi càng về phía trước, đối với tiêu hao linh thạch cũng lại càng lớn.

Trước đó, một khối linh thạch khiến hắn từ Tông Sư sơ kỳ đạt được trung kỳ. Hiện tại sáu khối, cũng chỉ miễn cưỡng tiến vào đỉnh phong.

Căn cứ vào tình hình tiêu hao hiện tại, nếu muốn trùng kích Chí Tôn, sợ rằng không chỉ mười cái, thậm chí hơn mười cái, cũng làm không được.

- Sau này phải nghĩ biện pháp kiếm linh thạch...

Hắn xoa xoa mi tâm.

Thần công thiên đạo tuy rằng tu luyện rất nhanh, nhưng yêu cầu đối với linh khí, cũng lớn tới kinh người. Đặc biệt là tu luyện cấp bậc càng cao, chân khí càng tinh thuần, tổn hao cũng lại càng lớn.

Một Tông Sư cảnh, lại cần tới mười cái. Nếu thật sự muốn ở cảnh giới Chí Tôn đi xa hơn, sao không cần tới mấy trăm?

Thiên Vũ vương quốc loại vương quốc nhất đẳng này, số lượng dự trữ cũng không được mười cái. Hắn đi đâu chuẩn bị nhiều linh thạch như vậy?

Vốn tưởng rằng mấy nghìn vạn kim tệ, trong chiếc nhẫn trữ vật, mình xem như đã là người giàu có. Hiện tại xem ra, lại biến thành kẻ nghèo hàn.

Kim tệ cái gì đều chỉ là phù vân... Linh thạch mới là vương đạo!

- Điều chỉnh trạng thái, lại thêm tu luyện, một ngày trôi qua...

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, đã là buổi trưa ngày hôm sau. Hắn không nhịn được bất đắc dĩ một hồi.

Giải độc cho thần thú trấn quốc, tốn của hắn không ít chân khí và lực lượng. Chỉ riêng khôi phục thể lực, điều chỉnh trạng thái, lại tốn không ít thời gian. Lại thêm đột phá. Không nghĩ tới bất tri bất giác, lại đã đến giữa trưa ngày hôm sau.

- Giúp hùng sư đuôi vàng đột phá!

Duỗi người, tùy tiện ăn một chút thức ăn do Mạc Thiên Tuyết sai người ta đưa tới, hắn đẩy cửa đi ra ngoài.

Tu vi đạt được Tông Sư đỉnh phong, chân khí thiên đạo càng tinh thuần phong phú hơn, đã có thể giúp con vật lớn này đột phá.

- Liễu hội trưởng!

Vừa ra khỏi phòng, hắn chỉ thấy hai người Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ đứng ở cách đó không xa.

Bọn họ tự nhiên lại sớm chờ đợi ở đây.

Chuyện có thể giúp hùng sư đuôi vàng đột phá hay không, liên quan đến căn bản của Thiên Vũ vương quốc. Cho dù Mạc Thiên Tuyết lại bình tĩnh mấy, cũng không thể ngoại lệ. Trời vừa sáng hắn đã cùng Mạc Vũ đi tới nơi này chờ.

Biết tâm tình của bọn họ, Trương Huyền cũng không để ý nhiều, lên tiếng:

- Dẫn ta đi tìm hùng sư đuôi vàng!

- Liễu hội trưởng, ta đã nói rõ cùng hùng sư đuôi vàng, có thể dùng phương pháp của ngươi giúp nó thăng cấp!

Mạc Vũ mỉm cười nhìn qua.

- Phương pháp của ta?

Trương Huyền sửng sốt.

Lẽ nào Mạc Vũ biết chân khí của hắn có thể tinh lọc huyết mạch của man thú sao?

Không có khả năng!

Lần trước giúp Thanh Ưng thú đột phá, hắn lý do là mượn huyết mạch của Vân Điện Cổ Tước. Khi giúp Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú thăng cấp, là bởi vì nàng chế luyện đan dược...

Dựa theo đạo lý, nàng không nên biết...

Vậy... nàng nói lời này là có dụng ý gì?

Thần sắc hắn nghiêm trọng, đang muốn hỏi rõ, lại thấy nữ hài chỉ về phía trước.

- Hùng sư đuôi vàng đều chuẩn bị xong!

Thuận theo ngón tay của nàng nhìn lại, mí mắt Trương Huyền giật một lần, thiếu chút nữa ngất đi.

Chỉ thấy hùng sư đuôi vàng cực lớn hùng tráng, lúc này bị vô số sợi xích sắt trói thành cái bánh chưng, nằm t ngang rên mặt đất, vẻ mặt đang u oán nhìn qua.

Giở trò quỷ gì vậy?

Vẻ mặt Trương Huyền nghi hoặc, không nhịn được nhìn qua:

- Đây là...

Trói nó thành cái bánh chưng, cùng với phương pháp của ta có cái lông quan hệ gì chứ?

Không chỉ có hắn kỳ quái, Mạc Thiên Tuyết đứng mở một bên, trên thực tế trong lòng cũng tràn suy sụp.

Mới sáng sớm, nữ nhi bảo bối này tới tìm hắn, nói muốn hùng sư đuôi vàng đột phá, phải trói nó lại.

Hắn cũng thương nghị hồi lâu, mới nói thông với hùng sư, khiến nó cam tâm bị trói.

Như vậy... lại có thể đột phá đến Chí Tôn sao?

Thế nào hắn lại chưa từng nghe nói qua...

- Tu vi của ngươi chỉ có Thông Huyền cảnh sơ kỳ. Muốn thi triển, vì lý do an toàn, chỉ có thể giam cầm hành động của nó...

Vẻ mặt Mạc Vũ nghiêm túc.

-...

Sắc mặt Trương Huyền đầy cổ quái.

Trước đây hắn giúp Thanh Ưng thú đột phá, sử dụng, có khả năng trong lòng nàng cho rằng, mình giúp man thú đột phá thủ đoạn cuối cùng chính là cái này...

Hiện tại ngụy trang thành Liễu hội trưởng, chỉ có Thông Huyền cảnh sơ kỳ, khẳng định mình không phải đối thủ của hùng sư đuôi vàng. Cho nên nàng mới sớm trói nó lại...

Khụ khụ!

Làm hại hắn bị dọa cho giật mình. Hóa ra ý của nàng là cái này...

Tuy rằng thoạt nhìn chẳng ra cái gì cả, nhưng cũng vừa lúc có thể giấu diếm thân phận ngụy trang của mình, có thể che giấu hiệu quả chân khí thiên đạo tinh lọc huyết mạch, một công đôi việc.

- Ừ, không sai. Vậy ta lại bắt đầu...

Hắn thoả mãn gật đầu, đi nhanh về phía hùng sư đuôi vàng bị trói giống như bánh chưng cách đó không xa.

Mạc Thiên Tuyết vội vàng tập trung lực chú ý qua.

Nữ nhi nói rất chắc chắn, hắn đến bây giờ vẫn không hiểu ra sao. Hắn không biết rõ cái gọi là phương pháp đánh thuần thú là có ý gì.

Nằm trên mặt đất vẻ mặt hùng sư đuôi vàng u oán, cũng hoàn toàn chút không hiểu chuyện gì. Khi thấy Trương Huyền đi tới, ánh mắt nó lộ ra sự cảm kích.

Nếu không có vị y sư này, nó sợ rằng đã bị độc chết, cũng không hề có người nào biết.

Tuy rằng đến bây giờ, cúc hoa vẫn có chút đau đớn, nhưng kịch độc giải hết, những nơi khác trên người đã thoải mái không ít. Dựa vào man thú lực khôi phục cường đại, chắc hẳn không cần tới vài ngày là có thể hoàn toàn khỏi hẳn.

Nó đang muốn vô cùng thân thiết cảm kích một chút, lại thấy vị này đi tới trước mặt, không nói hai lời, đạp một cước.

- Gào????

Vẻ mặt hùng sư đuôi vàng giống như vỡ mộng.

Không phải nói muốn giúp ta thăng cấp sao? Đá ta làm gì?

Ầm ầm ầm!

Còn không có kịp phản ứng, người trước mắt này lại điên cuồng đá ra.

Mỗi một cước đều đá vào trên vết thương ngày hôm qua, khiến cho nó nhe răng trợn mắt, tê tâm liệt phổi.

...

- Đây là... phương pháp đánh thuần thú con đã nói sao?

Khóe miệng Mạc Thiên Tuyết co giật.

Làm quốc vương bệ hạ, kiến thức rộng rãi, hắn đã từng tận mắt nhìn thấy thuần thú sư giúp man thú nâng cao thực lực. Nhưng loại điên cuồng đánh man thú này, nói có thể giúp nó thăng cấp, sống lâu như vậy, ngay cả nghe hắn cũng chưa từng nghe qua.

- Yên tâm đi. Liễu hội trưởng khẳng định có thể thành công!

Mạc Vũ tràn đầy tự tin.

Cảnh tượng Thanh Ưng thú bị đánh một trận đã đột phá, đến bây giờ còn rõ ràng ở trước mắt nàng, nàng nhớ tất cả rất rõ ràng.

Con hùng sư đuôi vàng này chắc hẳn cũng sẽ không có vấn đề quá lớn.

- Nhưng...

Nữ nhi nói lời chắc chắn như vậy, Mạc Thiên Tuyết vẫn cảm thấy không thể tin được.

- Phụ thân xem, hùng sư đuôi vàng hình như ý thức được cái gì đó...

Biết hắn rất khó hiểu về loại phương pháp cao cấp mạnh mẽ này, Mạc Vũ chỉ một cái.

Mạc Thiên Tuyết nhìn lại.

Chỉ thấy man thú vừa rồi còn là vẻ mặt cùng khổ, hiện tại hai mắt tỏa ra ánh sáng, để lộ ra sự hưng phấn nồng đậm.

Bị người đánh cho nôn ra máu, thân thể đau tới mức run rẩy, ánh mắt lại đầy hưng phấn...

Mạc Thiên Tuyết chỉ cảm thấy tất cả nhận thức trước đó, đều hoàn toàn đổ nát, toàn thân sắp hôn mê.

...

Trong lúc Trương Huyền điên cuồng đánh, vừa mới bắt đầu hùng sư đuôi vàng đau chết đi sống lại. Một lát sau, nó đã cảm nhận được có điểm không thích hợp.

Một cái đá của đối phương, đều sẽ có một đạo chân khí truyền tới, tinh lọc huyết mạch của nó, khiến cho lực lượng của nó không ngừng tăng vọt.

Lúc này, có ngốc cũng biết đối phương là đang giúp nó đột phá. Nó không phản kháng nữa, liều mạng hấp thu chân khí tiến vào trong cơ thể, khiến cho lực lượng huyết mạch càng lúc càng mạnh.

Ầm ầm!

Không biết hấp thu bao nhiêu chân khí, huyết mạch trong cơ thể bị tinh lọc đến cực hạn, phát ra tiếng nổ mãnh liệt, một lực lượng cường đại từ trên người nó tản ra!

Chí Tôn cảnh, đến!

- Gào...

Một tiếng hí dài, hùng sư đuôi vàng đột nhiên đứng phắt dậy, thân hình cao lớn chấn động.

Xôn xao!

Xích sắt trói ở trên người nói, lập tức rời ra, rơi trên mặt đất.

- Thật sự... đột phá?

Mạc Thiên Tuyết ngây người ra tại chỗ.

Cho dù tận mắt nhìn thấy, hắn đều cảm thấy đầu óc không hoạt động.

Chí Tôn cảnh, nhân loại muốn đột phá cũng khó khăn, huống gì là man thú huyết mạch cố định... Điên cuồng đánh một trận, đánh cho nôn ra máu, đã đột phá...

Mẹ nó, điều này cũng quá trò đùa đi!

- Chẳng lẽ... Liễu hội trưởng này, tuy rằng ngoài sáng đang đánh nó, trên thực tế lại là đả thông những ràng bộc trong cơ thể nó, giúp lực lượng của nó tăng lên?

Một ý nghĩ xông ra.

Hắn đã từng xem qua ở trên sách cổ, một ít danh sư lợi hại, giúp người thăng cấp tu vi, chính là điên cuồng đánh một trận, đả thông đoạn bế tắc trong cơ thể, do đó khiến cho chân khí khơi thông, tu vi tăng lên rất nhiều.

Vị trước mắt này, đánh hùng sư đuôi vàng miệng phun ra máu tươi, sắp chết, nó lại có thể thuận lợi đột phá, chắc hẳn cũng là nguyên lý này.

- Có thể giúp man thú đột phá như vậy, có phải cũng có thể giúp người đột phá hay không?

Ánh mắt nhất thời sáng lên, Mạc Thiên Tuyết nghĩ đến cái gì, lộ ra ánh mắt nóng như lửa.

...

- Được rồi!

Thấy hùng sư đuôi vàng đột phá, Trương Huyền thoả mãn gật đầu.

Xem ra chân khí đạt tới Tông Sư đỉnh phong, quả nhiên có thể khiến cho nửa bước Chí Tôn đột phá.

Quay đầu lại cũng thử giúp Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú một chút. Nó có thể đạt được Chí Tôn, cho dù hoành hành Thiên Vũ vương quốc, cũng không cần lo lắng.

Hắn vỗ tay một cái, không để ý tới sự cảm kích của con hùng sư trước mắt này, đang muốn nói gì đó, đã thấy Mạc Thiên Tuyết tiến lên đón.

- Cảm ơn Liễu hội trưởng ra tay giúp hùng sư đột phá. Tại hạ vô cùng cảm kích...

Hơi khom người, Mạc Thiên Tuyết thật lòng thật ý nói.

- Không có gì!

Trương Huyền lắc đầu.

Trước đó đáp ứng, lại nói, thu người ta năm khối linh thạch, giúp chút chuyện nhỏ ấy, không tính là cái gì.

Thấy hắn nói tùy ý, Mạc Thiên Tuyết càng khẳng định suy đoán trong lòng. Hắn có chút do dự, nói:

- Tại hạ còn có một yêu cầu quá đáng... Hy vọng có thể nhận được sự giúp đỡcủa Liễu hội trưởng!

- A?

- Ta dừng lại ở Tông Sư đỉnh phong cũng đã rất nhiều năm, vẫn không có cách nào tiến bước. Liễu hội trưởng... Có thể cũng giúp ta đột phá

gông cùm xiềng xích hay không? Không cầu đạt được Chí Tôn, nửa bước Chí Tôn cũng được...

Vẻ mặt Mạc Thiên Tuyết mong đợi nhìn qua, hít thở dồn dập.

- Giúp ngươi đột phá?

Trương Huyền thoáng sửng sốt một chút.

- Đúng vậy. Yên tâm đi, ta biết nên làm cái gì...

Mạc Thiên Tuyết gật đầu.

Thấy vẻ mặt hắn tự tin, Trương Huyền cảm thấy kỳ quái. Chẳng lẽ người này biết mình cần linh thạch, còn có chút cất giữ riêng, lưu ở trong tay, trước đó không nói thật sao?

Ý nghĩ này còn không có kết thúc, hắn đã thấy người này tiện tay nhặt xích sắt trên mặt đất lên, cứng rắn trói chặt bản thân lại, ngay sau đó nằm trên mặt đất:

- Ta chuẩn bị xong! Tới, đánh ta đi...

-...

Trương Huyền.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 389: Ước đấu bắt đầu


- Khụ khụ!

Mạc Vũ ở một bên, che trán, thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi, choáng váng ngay tại chỗ.

Phương pháp đánh thuần thú này của Trương Huyền, chỉ thích hợp với man thú, phụ thân tự trói mình nằm trên mặt đất làm gì?

Lại nói, trói hùng sư đuôi vàng lại, là bởi vì sợ nó bị đánh, sốt ruột đả thương người. Một nhân loại như phụ thân, chỉ cần nhớ kỹ không đánh trả là được...

Mấu chốt nhất chính là... một câu “tới, đánh ta đi!”

Nếu không biết nguyên nhân, còn tưởng rằng là kẻ điên cuồng thích bị ngược đãi...

- Phụ vương, mau đứng lên...

Sắc mặt nàng đỏ bừng, vội vàng đi tới trước mặt, nâng hắn dậy.

Thật ra cũng không thể trách Mạc Thiên Tuyết bị ma quỷ ám ảnh. Tận mắt nhìn thấy được man thú không có cách nào đột phá, ở ngay trước mắt mình thành công thăng cấp Chí Tôn, tất nhiên cũng sẽ nghĩ mình có thể đột phá hay không.

Nếu thật sự thành công, so với man thú đột phá, lực ảnh hưởng tuyệt đối lớn hơn nữa. Thực lực của một nước cũng càng thêm cao hơn.

Mấy năm nay ở dưới áp lực của Lâm gia và Mạc Hoằng Nhất, tinh thần toàn thân hắn vẫn luôn căng thẳng. Nhìn thấy được hi vọng đột phá, hắm làm sao có thể kiềm chế được!

- Nó đã đột phá Chí Tôn, ta lại không tiếp tục quấy rầy nữa. Ta còn có những chuyện khác, hiện tại từ biệt!

Giải thích rõ ràng, phương pháp đánh thuần thú của hắn chỉ thích hợp với man thú, lúc này Trương Huyền mới ôm quyền, xoay người đi ra ngoài.

Thật ra giúp hắn đột phá, cũng có thể làm được. Chỉ có điều, khẳng định như vậy sẽ để lộ thân phận của Trương Huyền. Đó chính là được một mất mười.

Lại nói, ngay cả linh thạch cũng không có, mình làm gì có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy!

Vừa đi mấy bước, hắn lại ngửi được mùi thơm xông vào mũi. Mạc Vũ công chúa đuổi theo.

- Trương Huyền, ngày hôm qua ta nói sẽ dẫn ngươi đi xem trò hay. Tính toán thời gian, chắc hẳn cũng đã bắt đầu. Cùng đi thôi!

- Trò hay? Đến cùng là chuyện gì?

Trương Huyền nhìn qua.

- Đi qua xem một chút sẽ biết...

Mạc Vũ công chúa giống như là một tiểu hồ ly đắc ý.

- Được rồi!

Thấy nàng không nói, Trương Huyền không tiếp tục hỏi thăm. Hai người cùng đi về phía bên ngoài vương cung.

...

Thiên Vũ học viện.

Đám người Triệu Nhã lại tới nơi này lần nữa.

Lần trước qua, cùng nữ hài nói khoác không biết ngượng kia so tài một hồi, cuối cùng không phân thắng bại, khiến cho nàng vô cùng phiền muộn.

Sau khi trở về, học tập kiếm pháp của sư tổ, mấy ngày qua nàng không ngừng tu luyện, có một trăm phần trăm tự tin, nhất định có thể đánh bại nữ tử kia, ép nữ tử kia phải nói lời xin lỗi!

- Nữ nhân kia cũng chỉ ỷ vào võ kỹ lợi hại. Hiện tại Triệu Nhã học tập được kiếm pháp của sư tổ, khẳng định nàng ta không phải là đối thủ!

- Đúng vậy. Dám sỉ nhục lão sư, nếu không xin lỗi, phải cho nàng đẹp mặt!

Đám người Trịnh Dương, Viên Đào hừ lạnh.

Trương sư một đường chỉ điểm, khiến cho tu vi bọn họ càng lúc càng mạnh. Ở trong lòng bọn họ, hắn từ lâu đã được sùng bái giống như thần linh. Lại có người ở trước mặt mọi người nghi ngờ, còn nói Liễu lão sư lợi hại hơn, bọn họ làm sao không tức giận?

Cái gì mà Liễu lão sư... có thể sánh được bằng gót chân của Trương lão sư sao?

- Ừ!

Vương Dĩnh cũng gật đầu, miệng mím lại.

Nàng mặc dù nhu nhược. Ai dám sỉ nhục Trương sư, nàng tuyệt đối là người đầu tiên xông lên!

Rất nhanh bọn họ đã đi tới nơi so tài đã hẹn trước đó. Chỉ thấy đài so đấu trước đó vắng vẻ, đã đông nghịt người.

Không ít học viên nghe tin đầu đến đây, muốn xem thử giữa Trương sư, và Liễu lão sư gần đây danh tiếng vang xa, đến cùng học trò của ai lợi hại hơn.

- Nữ nhân kia tới!

Trịnh Dương đưa tay chỉ.

Mọi người nhìn lại, chỉ thấy ở một góc của đoàn người, đám người Mộc Tuyết Tình, Mạnh Đào đã đi tới.

Thời khắc này, Mộc Tuyết Tình cũng lộ ra biểu tình hoàn toàn tự tin.

Liễu lão sư truyền thụ đao pháp, nàng thử nghiệm, tinh diệu tuyệt luân. So với võ kỹ nàng tu luyện trước đó, cường đại hơn rất nhiều.

Nữ hài kia, vốn không biết võ kỹ gì, chỉ dựa vào chân khí hùng hậu mới có thể miễn cưỡng đánh với nàng một trận không phân thắng bại. Lần này nàng học được võ kỹ lợi hại như vậy, còn ngăn cản được sao!

- Trương sư không ở Thiên Vũ vương thành. Cho dù ở đây, cũng không có khả năng hai ba ngày ngắn ngủi, khiến nàng học thành thạo võ kỹ giống như đao pháp của ta. Cho nên... ngày hôm nay nàng ta nhất định phải thua!

Ánh mắt của hai nàng va chạm vào nhau, trong lòng Mộc Tuyết Tình thầm hừ lạnh.

...

- Xem ra hai vị này đều rất có tự tin!

Trong đám người, Lưu Trường Nham sớm lại có mặt ở phía sau. Sau khi nhìn thấy được biểu tình của hai nàng, ánh mắt hắn căng thẳng.

- Thời gian ba ngày, các nàng chắc hẳn đều học được chiêu số lợi hại hơn, dự định một trận quyết thư hùng!

Cách đó không xa, thần sắc Triệu Vũ Tinh cũng nghiêm nghị.

Hai người là cao thủ lợi hại nhất thế hệ trẻ tuổi, năng lực quan sát kinh người.

Hai nữ hài này tập trung tinh lực, có sự tự tin cường đại, cũng có phần khí thế cao ngạo hơn người. Về điểm ấy, bọn họ có thể dễ dàng nhìn ra được.

- Ngươi nói lần này các nàng ai sẽ thắng lợi?

Lưu Trường Nham nhìn qua.

- Ta cảm thấy là Mộc Tuyết Tình!

Triệu Vũ Tinh có chút do dự nói.

- A?

Nghe được kết luận này, không chỉ Lưu Trường Nham, ngay cả mấy học sinh xung quanh cũng không nhịn được nhìn qua, muốn nghe xem học sinh đứng đầu này sẽ giải thích như thế nào.

- Sau khi biết Liễu lão sư giải quyết tốt đẹp nghi tường Nghi Nam, trở thành hội trưởng của nghiệp đoàn y sư, ngày hôm qua ta đặc biệt đi tới lớp học của hắn xem thử. Trùng hợp nhìn thấy được Mộc Tuyết Tình thi triển đao pháp...

Nắm đấm của Triệu Vũ Tinh căng thẳng, trên đầu xuất hiện mồ hôi lạnh:

- Nói thật, rất lợi hại. Cho dù ta gặp phải, cũng không đỡ nổi, phải cúi xuống chịu thua!

Nhớ tới cảnh tượng ngày hôm qua mình nhìn thấy được, đến bây giờ tim vẫn còn đập nhanh không dừng.

Ngày hôm trước, nghe được lời nói chuyện giữa Liễu lão sư và Mạc Thiên Tuyết bệ hạ, hắn đặc biệt tìm người hỏi thăm, lúc này mới hiểu được Liễu lão sư vừa đến vương thành lại đánh ra danh tiếng lớn như vậy.

Trong lòng hắn bội phục. Ngày hôm qua hắn đặc biệt đi tới lớp học xem, vừa vặn nhìn thấy được Mộc Tuyết Tình thi triển đao pháp vừa học được.

Một đao đánh xuống, giống như linh dương móc sừng, không tìm được nửa điểm vết tích. Hắn nghiên cứu cả đêm, bất đắc dĩ phát hiện, cho dù hắn dùng ra hết thế võ toàn thân, vẫn không có cách nào tránh né.

Thật sự quá mạnh mẽ!

Chỗ tinh diệu, tuyệt đối vượt qua bất kỳ võ kỳ nào của Thiên Vũ học viện!

Thực lực bản thân nàng lại mạnh mẽ, học chiêu số như vậy, ai có thể thắng được?

- Triệu học trưởng chịu thua?

- Vậy không phải có nghĩa là, thực lực Mộc Tuyết Tình bây giờ, đã là cao nhất trong tất cả học sinh của Thiên Vũ học viện sao?

- Vậy cũng quá đáng sợ...

Mọi người ồ lên.

Triệu Vũ Tinh xưng bá trong học viện mấy năm, vẫn là mục tiêu và thần tượng của vô số học sinh. Ngày hôm nay hắn tự nhiên cam tâm tình nguyện thừa nhận không bằng Mộc Tuyết Tình. Một khi truyền ra, đủ để gây ra sóng to gió lớn.

- Kết luận của ngươi, ta cũng không ủng hộ!

Lưu Trường Nham lắc đầu:

- Tuy rằng đao pháp của Mộc Tuyết Tình lợi hại, nhưng ta cảm thấy... ngày hôm nay nàng chưa chắc có thể thắng lợi!

- Vì sao?

Thấy bằng hữu tốt không đồng ý với quan điểm của hắn, Triệu Vũ Tinh nhìn qua.

- Triệu Nhã này trong vòng 3 ngày có tăng lên hay không, ta không biết. Nhưng mấy ngày qua ta đặc biệt nghe qua chuyện của Trương sư. Hắn sáng tạo ra vô số kỳ tích. Những kỳ tích này, bất kỳ kẻ nào cũng không có cách nào làm theo được!

Lưu Trường Nham lộ ra vẻ sùng bái.

- Không đầy hai mươi tuổi, sát hạch danh sư, phá tan rất nhiều kỷ lục do Mạc Hoằng Nhất để lại. Tuổi còn trẻ liền trở thành thi họa sư tam tinh, danh chấn thiên hạ. Tu vi bản thân còn đạt tới Tông Sư cảnh... Mấu chốt nhất chính là, ta nghe nói những học sinh Triệu Nhã này, hắn tổng cộng dạy không đến hai tháng, thật sự giảng bài mới khoảng năm, sáu ngày!

- Thời gian ngắn như vậy, khiến cho đám người Triệu Nhã xuất thân Thiên Huyền vương quốc, cùng Mộc Tuyết Tình chiến đấy không phân thắng bại... Các ngươi không cảm thấy đáng sợ sao?

- Dạy không đến hai tháng?

- Thật sự giảng bài năm, sáu ngày?

- Ngươi từ nơi nào nhận được tin tức này? Có đáng tin hay không vậy?

...

Nghe được tin tức này, tất cả mọi người đều ngây người.

Thiên Huyền vương quốc ở chỗ nào?

Góc xa xôi rác rưởi tới mức không thể lại rác rưởi hơn!

Có người nói học sinh nơi đó, võ giả nhất trọng là có thể thi vào học viện. Đạt được Chân Khí cảnh, lại được cho cao thủ lợi hại nhất trong đám học sinh!

Người ở loại địa phương nhỏ này, thật sự chỉ giảng bài năm, sáu ngày, lại bồi dưỡng ra người có thể sánh ngang cùng Mộc Tuyết Tình...

Ta không nghe nhầm chứ?

- Ta thỉnh giáo một vị danh sư học đồ. Quá trình Trương sư sát hạch danh sư, nàng trùng hợp ở đó. Chuyện này là nghe được từ chính miệng của Trương sư nói ra, không có khả năng giả vờ!

Lưu Trường Nham chắc chắn nói.

Nói tin tức này, là bằng hữu thanh mai trúc mã của hắn, tuyệt đối sẽ không nói dối.

- Giảng dạy năm, sáu ngày, lại có thực lực như vậy. Ba ngày có lẽ thật sự có thể khiến cho Triệu Nhã lại thay da đổi thịt...

Triệu Vũ Tinh gật đầu.

- Không đúng. Không phải nói Trương lão sư sát hạch danh sư nhị tinh, phải đi ra ngoài thí luyện, không ở Thiên Vũ vương thành sao?

- Đúng vậy. Nếu như hắn không ở đây, không tự mình chỉ điểm, Triệu Nhã còn muốn thắng được Mộc Tuyết Tình, chỉ sợ cũng có chút khó khăn!

...

Trong đám người không biết có ai nói một câu, lập tức khiến cho những người khác tán thành.

- Trương sư cho dù không ở đây, loại danh sư lợi hại này, chưa chắc sẽ không lưu lại chiêu số lợi hại... Đám người Triệu Nhã, là đang giúp hắn giành lấy vinh dự. Nếu thật sự phải thua, không phải có nghĩa là, không bằng vị Liễu lão sư này sao?

- Trương sư đường đường danh sư, làm sao có thể không bằng Liễu lão sư?

- Liễu lão sư cũng không kém có được hay không? Tuổi còn trẻ, liền trở thành hội trưởng của nghiệp đoàn y sư. Tùy tiện chỉ điểm, khiến tu vi của học sinh đột nhiên tăng mạnh. Nếu không bị giới hạn bởi thiên phú, không thể sát hạch danh sư, nếu không, làm sao tới phiên Trương sư gây náo động!

- Ta vẫn cảm thấy Trương sư lợi hại hơn...

...

Một hòn đá k*ch th*ch ngàn tầng sóng, mọi người bàn luận ầm ĩ.

Trong số học sinh có vài người hâm mộ Trương Huyền, đối với hắn sùng bái có thừa. Cũng có vài người bị vị Liễu lão sư này chinh phục, muốn khiến cho lão sư của học viện mình thu hoạch toàn thắng.

Mọi người ở bên nào cũng cho là mình phải, không ai nhường ai. Triệu Nhã, Mộc Tuyết Tình còn không có đánh nhau, phía dưới đã khí thế hừng hực.

...

- Đáng giận!

- Lại dám nói cái gì Liễu lão sư còn lợi hại hơn so với Trương lão sư. Triệu Nhã, ngày hôm nay nàng không đánh cho Mộc Tuyết Tình này thành đầu heo, ta cũng coi thường nàng!

Nghe được xung quanh bàn luận, Trịnh Dương cắn chặt hàm răng.

Tính tình hắn vốn là nóng nảy, nếu không ban đầu ở Hồng Thiên học viện cũng không có khả năng nghe được Chu Thiên lão sư đối xử không công bằng, liền trực tiếp khiêu chiến học đài chiến đấu.

So tài với đối phương, vốn định sửa lại danh tiếng cho lão sư, khiến cho danh tiếng của hắn lớn hơn nữa. Kết quả hiện tại đã có hơn phân nửa người, ủng hộ Liễu lão sư gì đó. Hắn làm sao nuốt trôi khẩu khí này.

- Yên tâm đi! Không đánh nàng chịu thua, không cần ngươi nhắc nhở, ta cũng sẽ tự mình đi tìm Trương lão sư nhận sai!

Thân thể thoáng động, Triệu Nhã nắm trường kiếm ở trong lòng bàn tay, khí tức cường đại xuyên qua cơ thể lao ra, khiến người ta một loại cảm giác đẹp lạnh lùng.

Vù!

Dòng người tách ra, nàng đi từng bước một về phía đài so đấu. Rất nhanh nàng đi tới trên đài, ngạo nghễ đứng thẳng. Dường như toàn thế giới, chỉ còn lại có nàng một, không ai có thể chống lại.

Oong!

Tay rút trường kiếm ra khỏi vỏ, trên không trung phát ra tiếng gió giống như tiếng nức nở, nàng chỉ về phía trước, khí tức như cầu vồng.

- Mộc Tuyết Tình, nàng có dám dùng binh khí đánh với ta một trận hay không?

- Có gì không thể!

Một tiếng quát vang lên, Mộc Tuyết Tình cũng nhảy lên đài so đấu, trường đao múa nhanh, giống như rồng lớn, phát ra tiếng vù vù, khiến

cho khí thế của nàng, trong nháy mắt tăng lên.

Chiến đấu... liền bắt đầu!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back