Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan

Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 425: Hai mắt Viên Đào chớp động.


Lão sư sắp gặp phải nguy hiểm, làm như học sinh làm sao có thể biết tin tức còn thờ ơ?

Những người khác có thể làm được, Mộc Tuyết Tình nàng làm không được!

- Học tỷ chúng ta cũng đi!

- Học tỷ dẫn chúng ta theo. Lão sư đối với chúng ta ơn nặng như núi. Biết hắn gặp phải nguy hiểm, làm sao có thể ở tại chỗ này chờ đợi được!

...

Mộc Tuyết Tình còn chưa nói dứt lời, lập tức khiến cho một đám người hưởng ứng.

Tuy rằng thời gian những học sinh bọn họ tiếp xúc với Liễu lão sư không dài, nhưng lão sư đối xử với bọn họ thật lòng thật ý không giữ lại chút nào, khiến cho tất cả bọn họ đều bội phục không thôi.

Một lão sư tốt vì học sinh cam tâm tình nguyện mạo hiểm không tiếc đắc tội với Lâm gia, bọn họ cũng không thể chẳng quan tâm tới.

- Được, nếu tất cả mọi người quyết định giúp đỡ Liễu lão sư. Dựa vào thực lực của chúng ta khẳng định không được. Ta biết phía sau các vị đều có bối cảnh thâm hậu. Hi vọng các ngươi có thể động tới những bối cảnh này. Như vậy mới có thể đưa đến tác dụng chân chính!

Tuy rằng hận không thể lập tức tiến lên giúp đỡ lão sư, nhưng Mộc Tuyết Tình cũng biết l* m*ng không có bất kỳ tác dụng nào, trái lại chỉ mang đến phiền phức.

Số lượng những học sinh này không nhiều lắm, phía sau mỗi một người đều có bối cảnh cực lớn.

Không nói khác, giống như Mạnh Đào, phụ thân chính là hội trưởng nghiệp đoàn thi họa sư, tam tinh Mạnh Viễn tông sư.

Những người khác cũng vậy. Nếu như có thể tập trung những lực lượng sau lưng lại, cho dù là Lâm gia cũng tất nhiên có phần sợ hãi, không dám làm gì đối với lão sư của bọn họ.

- Được!

Nghe được học tỷ nói, mọi người biết đây mới là biện pháp tốt nhất lúc này. So với bọn họ trực tiếp tiến lên, còn tốt hơn nhiều. Toàn bộ đều gật đầu đáp ứng.

- Vậy liền bắt đầu đi. Tốc độ phải nhanh!

Giao phó xong, Mộc Tuyết Tình đi về phía nghiệp đoàn luyện đan sư.

.........

- Triệu Nhã, nói cho nàng biết một tin tức tốt!

Cũng trong lúc đó, tại phủ đệ Bạch y sư chuẩn bị cho Trương Huyền, vẻ mặt Viên Đào hưng phấn đã đi tới.

- Tin tức tốt gì?

Nữ hài kỳ quái nhìn qua.

Lúc này khí tức toàn thân Triệu Nhã trầm ổn, mang theo lực lượng khiến cho người ta sợ hãi. Mặc dù nàng đứng lặng lẽ ở tại chỗ, cũng khiến cho người ta một loại cảm giác áp bách kịch liệt!

Tông Sư cảnh trung kỳ!

Không hổ danh là đan dược tứ phẩm. Sau khi lợi dụng Hàn Âm Đan kích hoạt thể chất, thực lực của nàng lập tức tăng mạnh, từ Ích Huyệt cảnh một đường thăng cấp, liên tục đột phá một vài cấp lớn, đạt tới loại cảnh giới này.

Tiến bước to lớn, truyền đi, cũng có thể hù người chết.

Trải qua lần lột xác này, thể chất thuần âm của nàng cũng thành công mở ra khoảng hai mươi phần trăm.

Khí chất toàn thân nàng càng thêm linh động, diện mạo cũng giống như trước đây, trở nên càng mỹ lệ hơn.

Nếu như trước đó là một mỹ nữ ngàn dặm mới có một, hiện tại tuyệt đối là ngàn dặm mới tìm được một người. Cho dù Mạc Vũ đứng ở phía trước, sợ rằng cũng tự mình thấy xấu hổ, không dám so sánh với nàng.

Thể chất đặc biệt, đứa trẻ được ông trời sủng ái, một khi kích hoạt lập tức có thể lộ ra thiên phú kinh người. Nếu như không có loại năng lực này, cũng sẽ không khiến cho vô số người hâm mộ.

Đương nhiên, thể chất mở ra vô cùng phiền phức. Rất nhiều người biết rõ mình không giống cùng người khác, nhưng đến cuối cuộc đời, cũng không có cách nào kích hoạt được nửa phần, chỉ có thể buồn bực mà chết.

Thật giống như Triệu Nhã, mặc dù có thể nhanh chóng mở ra đến hai mươi phần trăm như vậy, Phá Âm Đan, Hàn Âm Đan chỉ là trợ giúp. Quan trọng nhất là nàng tu luyện công pháp thiên đạo bản rút gọn, chân khí tinh thuần, lực lượng có thể nối liền hoàn mỹ kinh mạch, huyệt đạo toàn thân.

Có loại chỗ dựa này, nàng mới nhanh chóng tiến bước, nếu không không tăng lên quá nhanh sẽ lưu lại tai hoạ ngầm.

Bằng không, đổi lại thành những người khác, nhất định sẽ xuất hiện vấn đề như vậy.

- Người kia... Liễu lão sư không biết xấu hổ gặp phải phiền toái!

Hai mắt Viên Đào chớp động.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 426: Đúng vậy!


Sau khi hạ độc, hắn vẫn hỏi thăm vị Liễu lão sư này khi nào trúng độc... Ai biết tin tức trúng độc không nghe được, ngược lại biết một việc lớn như vậy.

- Phiền toái gì?

Triệu Nhã không giải thích được.

- Dưới bọn họ có học sinh gọi là Lộ Trùng, chúng ta vẫn chưa thấy qua! Không biết thế nào lại đắc tội Lâm gia, bị người tiêu diệt cả nhà. Hắn làm là lão sư, thay học sinh trút giận, đang chạy đến Lâm gia đại náo!

Viên Đào cười nói.

- Lâm gia? Đệ nhất thế gia Thiên Vũ?

Triệu Nhã thần sắc nghiêm trọng.

Đi tới vương thành lâu như vậy, thế lực phân chia trong vương thành, nàng đã nghe nói qua được nhiều lần.

Lâm gia này vô cùng đáng sợ, không chỉ có thế lực trên mặt nổi, còn có Hiên Viên vương quốc làm bối cảnh.

Có người nói ngay cả vương thất Thiên Vũ cũng không dám đắc tội. Vị Liễu lão sư này thế nào lại chạy đi đại náo?

- Chính là Lâm gia kia. Hắn chạy đến trước cửa nhà người ta lớn tiếng mắng chửi, còn muốn đối phương xin lỗi...

Viên Đào cười hắc hắc.

Ngươi có lợi hại mấy đi nữa cũng chỉ là một lão sư bình thường, Thông Huyền cảnh sơ kỳ mà thôi. Chạy tới Lâm gia nắm giữ cường giả nửa bước Chí Tôn đại náo, không phải đâm đầu vào chỗ chết là cái gì?

- Ngươi nói... hắn vì thay học sinh trút giận mới đi?

Không để ý tới sự hả hê, cười trên nỗi đau người khác của hắn, đôi mi thanh tú của Triệu Nhã nhíu lên.

Lâm gia cường đại như vậy, các nàng vừa tới cũng biết. Vị Liễu lão sư này không có khả năng không biết!

Dưới loại tình huống biết rõ, người này lại vì học sinh việc nghĩa không hề chùn bước... Đây là quyết đoán tới mức nào, tinh thần tới mức nào?

Có loại người sư đức cao thượng này, lại làm sao có thể không nói lý, cố ý thiên vị?

Có phải là cho tới nay mình đều hiểu nhầm hắn hay không?

- Cái này... Đúng!

Không nghĩ tới điểm đối phương chú ý không giống với hắn, Viên Đào suy nghĩ một chút gãi đầu.

- Ngươi gọi tất cả những người khác đến, nói tường tận với bọn họ về chuyện này một lượt!

Có chút do dự, Triệu Nhã phân phó.

Ở trong năm học sinh, hiện tại tu vi của nàng cao nhất, mơ hồ có phong độ lớn của đại tỷ. Trương sư không ở đây tất cả mọi người lấy nàng làm đầu.

- Được!

Viên Đào đi ra ngoài. Thời gian không lâu đám người Trịnh Dương, Vương Dĩnh, Lưu Dương đã đi tới.

- Triệu Nhã, nàng có ý kiến gì sao?

Vừa vào cửa, Trịnh Dương lại mở miệng hỏi. Rất hiển nhiên, thời gian qua đây, Viên Đào đã nói tỉ mỉ mọi chuyện một lần.

- Cái này... Liễu lão sư tuy rằng ở thời điểm ta và Mộc Tuyết Tình tỷ võ, có sơ suất công đạo, nhưng có thể vì học sinh của mình không sợ cường quyền, tuyệt đối là một lão sư hiếm có được!

Triệu Nhã nói.

Mặc dù cảm quan đối với Liễu lão sư này không tốt có, một ít ý kiến về cách làm của hắn, nhưng sự thực chính là sự thực. Về điểm ấy không có cách nào gạt bỏ, cũng không có cách nào giả vờ nhìn không thấy.

- Đúng vậy!

Trịnh Dương gật đầu.

- Nếu không... Chúng ta đi qua xem thử! Loại lão sư tốt suy nghĩ vì học sinh, không tiếc đắc tội Lâm gia, chúng ta gặp chuyện không may như vậy, không có bất kỳ hành động nào, Trương sư trở về nhất định sẽ trách cứ!

Suy tính một hồi, Triệu Nhã nói ra quyết định của chính mình.

Trương sư chính là lão sư tốt như vậy. Nếu như biết được chuyện của vị Liễu lão sư này, nhất định sẽ thương tiếc.

Hiện tại Trương sư đang thí luyện, việc này, lại cần có học sinh bọn họ đứng ra.

- Không sai, Trương sư vì chúng ta chuyện gì cũng có thể làm. Vị Liễu lão sư này vì học sinh, cũng có thể không quan tâm... Loại lão sư tốt như vậy, không thể để cho hắn có việc gì. Bất kể như thế nào cũng phải đi qua xem một chút!

Trịnh Dương gật đầu.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 427: Đây... Là chuyện gì xảy ra?


Tuy rằng thực lực của bọn họ không tốt, so với Lâm gia chênh lệch quá xa, nhưng bọn họ đại biểu cho Trương sư, mong rằng đối với phương cho dù muốn động thủ, cũng phải suy tính một chút.

- Được, cùng đi!

Những người khác cũng hiểu được, đồng thời gật đầu.

Vì học sinh ngay cả Lâm gia còn không sợ, thảo nào đám người Mộc Tuyết Tình vì hắn có thể cùng đám người mình chiến đấu, hoàn toàn không hề lùi bước.

Loại lão sư này thực sự đáng để người ta tôn kính.

Cũng có mị lực nhân cách giống như Trương sư!

......

- Quá l* m*ng, thực sự quá l* m*ng...

Nghe được thuộc hạ báo cáo, Mạc Thiên Tuyết thiếu chút nữa thì lập tức bị hù chết.

Hắn là người đứng đầu một nước, mọi hành động của hắn đều đại biểu cho ý của vương quốc. Vởi vậy, vừa rồi lúc Trương Huyền rời đi, hắn vẫn không đuổi theo, nhưng phái người tìm hiểu tin tức. Tin tức vừa truyền về, hắn nhất thời hôn mê!

Vốn tưởng rằng người này đi tìm Lâm gia chỉ là đòi phân xử. Chẳng ai nghĩ tới, hắn trực tiếp chạy đến trước cửa mắng to, còn bảo gia chủ lăn ra đây...

Trời ạ!

Đây không phải là muốn chết sao?

- Người đâu, tập kết tất cả binh tướng ở vương thành, chờ đợi mệnh lệnh!

Cắn răng một cái, hắn quay đầu lại phân phó.

Liễu hội trưởng không thể có việc gì. Không nói trước đó có ân tình trị liệu man thú trấn quốc, chỉ nói tới thân phận hội trưởng của nghiệp đoàn y sư, hắn không thể khiến cho người này xảy ra vấn đề.

Lại nói, Lâm gia đã chạm vào ranh giới cuối cùng của hắn. Thật sự làm không tốt, mọi người lại xé rách da mặt...

Dù sao cho dù lấy lòng, đối phương cũng không có khả năng cho hắn sắc mặt dễ coi.

- Vâng!

Một người dáng vẻ tướng quân lui xuống.

- Mạc Vũ, hiện tại đi với ta đến Lâm gia xem. Nếu như bọn họ thật sự động thủ đối với Liễu hội trưởng, cũng tiện ngăn cản...

Sau khi lại thông báo vài tiếng, an bài tất cả đường lui xong, Mạc Thiên Tuyết lúc này mới đánh tiếng cùng Mạc Vũ, hai người nhanh chóng đi về phía Lâm gia.

Làm đệ nhất gia tộc ở vương thành, cách vương cung cũng không xa. Thời gian không lâu, hai người lại đi đến phía trước. Còn chưa có đi qua, bọn họ liền nhìn thấy phía trước đã một đám người tập trung đông đúc.

Khi nhìn thấy rõ ràng hình dạng của những người này g, hai người không nhịn được đồng thời sửng sốt.

- Vị kia là... Trần Kiện Trạch Thông Thiên Ma Thủ? cường giả Tông Sư cảnh đỉnh phong, vô cùng quái dị, từng cắt một đôi tay của kẻ thù đi nấu ăn... Không phải hắn luôn luôn không để ý tới thế sự sao? Hắn thế nào lại chạy tới nơi đây?

- Người kia là... hội trưởng nghiệp đoàn thư pháp sư Mạnh Viễn? Không nói ra đi vẽ vật thực còn chưa có trở lại sao?

- Hội trưởng nghiệp đoàn luyện đan sư, luyện đan sư tam tinh hồng Vân Tông sư? Còn có Mộc Dương Phong đan sư?

- Lão bản ngân hàng tư nhân Thiên Vũ...

Nhìn thấy được một đám người tập trung đông đúc ở trước mặt, Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ đều bối rối.

Những người này, mỗi một người đều là nhân vật chấn động vương thành. Mỗi người có địa vị tôn sùng. Bình thường muốn bọn họ tập trung lại vương thất, cũng khó khăn làm được. Thế nào thoáng một chút tất cả đều chạy tới?

- Chẳng lẽ là... do Lâm gia tập trung lại, tính đối phó với Liễu hội trưởng? Không đúng... Đối phó hắn cũng không cần tới những người này?

Một ý nghĩ xuất hiện, lập tức khiến Mạc Thiên Tuyết đồng thời lắc đầu.

Lâm gia cường đại như vậy, đối phó với một Liễu lão sư, không cần tốn nhiều sức. Căn bản không cần phải ra trận thế lớn như vậy.

- Phụ vương, những người này là... tới giúp đỡ Liễu hội trưởng!

Mạc Vũ mở miệng.

Nghe nói như thế, Mạc Thiên Tuyết mới chú ý tới, những người này đều đứng sau lưng Liễu hội trưởng, lấy hắn làm trung tâm, giông như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Nói cách khác... Bọn họ đều là tới lên tiếng ủng hộ cho vị Liễu hội trưởng này?

Đây... Là chuyện gì xảy ra?

Cho dù vương thất bọn họ đánh nhau cùng Lâm gia, cũng không tập trung được nhiều người như vậy. Một lão sư vừa tới Thiên Vũ học viện không được sáu ngày tu vi Thông Huyền cảnh sơ kỳ, rốt cuộc lấy từ đâu năng lực hiệu triệu lớn như vậy?

Mạc Thiên Tuyết đều cảm thấy đầu óc choáng váng, toàn thân sắp điên rồi.

- Khả năng này chính là... Hắn có mị lực của một sư đạo...

Mạc Vũ khẽ thở dài một tiếng.

Cho dù nàng là công chúa, thiên tài cao ngạo, lại không thừa nhận cũng không được. Vị Trương Huyền này, thật giống như có đầy đủ loại ma lực đặc biệt nào đó, khiến tất cả người bên cạnh, người đã nhìn thấy hắn, tất cả tập trung lại cùng một chỗ, giống như quả cầu tuyết lăn, càng ngày càng trở nên lớn mạnh!

Loại mị lực này, bất kỳ người nào khác cũng không có cách nào bắt chước theo được. Mạc Hoằng Nhất cũng làm không được.

- Mau nhìn kia, gia chủ Lâm gia đi ra!

- Thật nhiều trưởng lão. Chắc hẳn tất cả Lâm gia đều xuất động...

- Cũng đúng, bị người tới cửa mắng như vậy, ai cũng không nhịn được...

Nàng đang trầm tư, liền nghe được phía trước ồn ào náo động một hồi. Nàng nâng mắt nhìn lại, chỉ thấy gia chủ Lâm gia Lâm Nhược Thiên dẫn theo một đám trưởng lão lớn bước ra ngoài, trên mặt thâm trầm như băng, sắp lấy máu.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 428: toàn thân run rẩy.


- Ngươi chính là Liễu Trình?

Nhìn về phía người thanh niên đứng ngoài cửa, Lâm Nhược Thiên híp mắt lại.

Đối phương lớn lối như vậy, còn tưởng rằng là ba đầu sáu tay. Không nghĩ tới chỉ là một kẻ Thông Huyền cảnh sơ kỳ. Thực lực như vậy, trong viện chộp một cái cũng được một đống lớn, ném ra bên ngoài không hề có người nào nhặt.

Cũng dám chạy tới Lâm gia bọn họ gây phiền phức, có phải đầu óc có vấn đề hay không?

- Ngươi là gia chủ của Lâm gia?

Không trả lời lời của đối phương, Trương Huyền chắp hai tay ở sau lưng, hờ hững nhìn qua.

- Lão sư, hắn là gia chủ Lâm gia, Lâm Nhược Thiên!

Lộ Trùng xiết chặt nắm đấm.

Trước đây Lâm Lung phái người giết toàn gia bọn họ, vị Lâm Nhược Thiên này khẳng định cũng có tác dụng mấu chốt!

Bằng không, một nữ nhân gả ra ngoài từ lâu, làm sao có thể biết Cù gia bọn họ ở đâu? Có thể chém giết sạch sẽ, một người cũng không hề buông tha?

Hai năm qua, tuy rằng không báo thù, nhưng tất cả lớn nhỏ Lâm gia, nhân vật có mặt mũi, đều ghi tạc sâu sắc trong đầu, hoàn toàn không dám quên.

- Lâm Nhược Thiên?

Nghe được quả nhiên là gia chủ, Trương Huyền thoả mãn gật đầu:

- Ngươi đã là gia chủ vậy lại dễ làm. Cù Trùng, người học sinh này của ta, hai năm trước, các ngươi giết cả nhà của hắn một trăm ba mươi bảy người, có thể còn nhớ rõ không?

- Cù Trùng? Tiểu súc sinh chạy trốn kia? Còn chưa có chết sao?

Lâm Nhược Thiên sửng sốt.

Hai năm trước một đứa trẻ nhỏ trốn đi, hắn làm sao không biết. Chỉ có điều thực lực người này quá thấp, thiên phú cũng không được tốt lắm, hắn không coi ra gì. Không nghĩ tới, đứa trẻ đó tự nhiên trở thành tai hoạ ngầm!

Chưa đầy hai năm ngắn ngủi, người trẻ đó đã đạt được Tông Sư cảnh!

Chỉ có điều...

Chạy trốn lại như thế nào? Ngày hôm nay qua chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới. Đừng mong rời đi!

Hắn nhướng mày, ánh mắt liên tục hiện lên sát cơ, ra hiệu một chút. Mấy vị trưởng lão nhất thời chậm rãi từ hai bên bao vây lại, phong tỏa tất cả đường lui của Trương Huyền và Lộ Trùng.

- Không chết là hay nhất. Hôm nay ta sẽ đưa ngươi đi tới hoàng tuyền cùng những người thân đoàn tụ!

Hắn lạnh lùng cười, khóe miệng cong lên.

- Giết một trăm ba mươi bảy người? Lâm gia chủ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

- Đúng vậy, trước đó có Cù gia, ta cũng đã nghe nói qua. Sau lại nói bọn họ dời đi, cũng không có lưu tâm. Nghe giọng điệu này, đều bị các ngươi giết sạch?

- Vương thành cấm giết chóc, càng chưa nói tới tàn sát cả nhà. Chuyện ngày hôm nay phải nói rõ ràng!

...

Các nhân vật có mặt mũi xung quanh, nghe được hai người nói chuyện, toàn bộ đều nhìn lại.

Cù gia tuy rằng không tính là gia tộc nổi danh gì cả, nhưng cũng không tính là quá yếu. Bọn họ biết được tin tức là dời đi, không nghĩ tới lại bị người sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn g**t ch*t.

Thảo nào lão sư người ta tìm tới cửa. Mối hận diệt môn, đổi lại thành ai cũng không thể tha thứ.

Bọn họ ngày hôm nay bị hậu bối lôi kéo qua, đã sớm làm xong dự định, chỉ là trợ trận, làm người hoà giải, cũng không dự định cùng Lâm gia đối nghịch.

Chỉ có điều, biết được vụ án thảm khốc này, sắc mặt mỗi người đều khó coi.

Lâm gia có thể lặng lẽ không một tiếng động tiêu diệt môn Cù gia, cũng sẽ có thể g**t ch*t gia tộc của bọn họ.

Xem ra sau này phải cẩn thận!

- Lâm gia làm việc, vẫn không cần phải giải thích với các ngươi!

Bàn tay vẫy một cái, cắt ngang tiếng bàn luận của mọi người, Lâm Nhược Thiên cười lạnh:

- Cù gia cấu kết với kẻ thù bên ngoài, có ý đồ tập kích bất ngờ thái tử phi... Chuyện này, tội danh thành lập, không tin có thể đi tới Hiên Viên vương quốc kiểm tra!

- Ngươi... Nói bậy!

Không nghĩ tới đối phương đổi trắng thay đen, Lộ Trùng tức giận, toàn thân run rẩy.

- Được rồi, có thể sử dụng những phương pháp khác giải quyết, đừng nói nhảm nữa!

Vỗ nhẹ vào vai của học sinh, mí mắt của Trương Huyền thoáng nâng lên, nhìn về phía Lâm Nhược Thiên trước mắt:

- Nếu ngươi thừa nhận chuyện Cù gia diệt vong và Lâm gia các ngươi có liên quan, vậy là tốt rồi. Hiện tại cho hai người các ngươi lựa chọn. thứ nhất, giao hung thủ ra, tự sát tạ tội! Thứ hai, toàn bộ Lâm gia sẽ bị chôn cùng!

- Chôn cùng? Muốn Lâm gia chúng ta chôn cùng? Chỉ dựa vào hai người các ngươi? Ha ha!

Giống như là nghe được chuyện nực cười nào đó, Lâm Nhược Thiên đầy thương hại nhìn qua.

Cù Trùng này từ nơi nào tìm ra một lão sư đầu óc có bệnh như vậy? Nếu như hắn vẫn ẩn giấu, mình khẳng định không biết, hắn có lẽ còn có thể tiếp tục sống tạm. Hiện tại vừa xuất hiện, chẳng khác nào chặt đứt đường lui, hoàn toàn không có cách nào trốn.
 
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Chương 429: Chắc hẳn phải đánh nhau...


Một Thông Huyền cảnh sơ kỳ, một Tông Sư trung kỳ, chỉ như vậy... khiến cho Lâm gia bọn họ chôn cùng?

Tuy nhiên người này có khả năng sử dụng loại phương pháp nào đó che giấu tu vi, nếu không cũng không có khả năng đánh bị thương tam trưởng lão.

Dù vậy, còn trẻ như vậy, lại ở Thiên Vũ vương quốc, thực lực có thể cao bao nhiêu?

Tông Sư đỉnh phong thì thế nào?

Ở trước mặt nửa bước Chí Tôn hắn, cũng chỉ càn tiện tay là có thể g**t ch*t!

Không chỉ hắn có biểu tình này, mọi người đến đây giúp đỡ, cũng đầy nghi ngờ.

Mở miệng bảo Lâm gia chôn cùng... Lời này ngay cả vương thất Thiên Vũ cũng không dám nói. Ngươi chỉ là một Thông Huyền cảnh sơ kỳ nho nhỏ, không nên tự tin như vậy chứ?

Trong lòng Mạc Thiên Tuyết cũng cảm thấy quái.

Liễu hội trưởng... Rốt cuộc lấy từ đâu tới tự tin và chỗ dựa này?

Không nhịn được, hắn nhìn về phía nữ nhi.

- Con... Cũng không biết!

Mạc Vũ lắc đầu.

Ngày sát hạch danh sư đó, nàng tận mắt nhìn thấy được Trương Huyền đột phá. Đến bây giờ cũng không quá sáu, bảy ngày. Chút thời gian này, có khả năng Tông Sư sơ kỳ cũng chưa từng được củng cố, lại chạy đến nơi đây nói khoác không biết ngượng, luôn mồm muốn tiêu diệt Lâm gia...

Lẽ nào... hắn mang theo Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú tới?

Nghĩ vậy, nàng không nhịn được ngẩng đầu nhìn lên. Bầu trời quang đãng, vạn dặm không mây. Nửa cái bóng của man thú cũng không có.

Không có Khiếu Thiên thú? Hắn dựa vào cái gì nói như vậy? Thật không sợ vị Lâm Nhược Thiên trước mắt này nổi giận? Trực tiếp ra tay sao?

...

- Ý của ngươi là... hai lựa chọn này, không đáp ứng thì sao?

Không để ý tới ánh mắt kỳ quái của mọi người, Trương Huyền nhìn về phía Lâm Nhược Thiên.

- Đáp ứng ngươi tê liệt à! Tiểu tử, nếu ngươi muốn chết, lão tử sẽ thanh toàn cho ngươi!

Lâm Nhược Thiên không nói chuyện, một trưởng lão không thể tiếp tục kìm chế được, rít gào một tiếng, đi ra.

Ầm ầm!

Một trong đám người đi ra, khí tức trên người lập tức giống như là đốt xăng vậy, mạnh nổ tung, chân khí cuồng bạo mang theo tất cả cuốn đi, giống như cuồng phong gào thét.

Tông Sư hậu kỳ!

- Là thập nhất trưởng lão Lâm gia, Lâm Hổ!

- Nghe nói hắn am hiểu quyền pháp, quét ngang vô địch, được người gọi là Thiết Tí Hổ!

- Đúng vậy, tính tình nóng nảy, cánh tay sắt vô địch, hơn nữa thực lực Tông Sư hậu kỳ, Tông Sư đỉnh phong bình thường đều rất khó thắng được...

...

Thấy hắn trong đám người đi ra, tất cả mọi người đều thấp giọng.

Có thể trở thành trưởng lão Lâm gia, mỗi một người đều có tiếng tăm lừng lẫy, ở Thiên Vũ vương thành xem như là có uy tín danh dự.

Lâm Hổ này, danh tiếng tuy rằng kém hơn so với đám người đại trưởng lão Lâm Đào, nhưng cũng rất lớn, thuộc về nhân vật siêu cường Tông Sư đỉnh phong cũng không muốn đắc tội.

Hắn vừa xuất hiện, đám người Mộc Tuyết Tình cách đó không xa cũng vừa đi tới, lại không tự chủ được xiết chặt nắm đấm.

- Lão sư... không có sao chứ?

Một đệ tử không nhịn được mở miệng.

- Chắc hẳn là... sẽ không có việc gì đâu. Thực lực của lão sư, chúng ta trên thực tế căn bản cũng không biết...

Mộc Tuyết Tình nói.

Miệng nàng nói tự tin, trên thực tế cũng có chút bừng tỉnh.

Chỉ có điều, nếu lão sư chỉ mấy ngày ngắn ngủi khiến nàng đột phá đến Thông Huyền cảnh, khiến cho Lộ Trùng đạt được Tông Sư cảnh... Thực lực của bản thân làm sao có thể ngay cả học sinh cũng không bằng?

- Không cần lo lắng. Thực lực của Liễu lão sư, khẳng định không chỉ là Thông Huyền cảnh đỉnh phong!

Mộc đan sư nhìn qua, ánh mắt sâu xa, thản nhiên nói.

Hắn cũng chưa từng thấy qua Liễu lão sư ra tay, nhưng cùng đối phương trải qua luyện đan, có thể chỉ điểm cho hắn chế luyện ra đan dược tứ phẩm, đối mặt với nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ lò, mặt không đổi sắc, làm sao có thể chỉ có Thông Huyền cảnh sơ kỳ!

Hơn nữa, thời gian luyện đan, các loại thủ đoạn đề phòng nổ lò đều phù hợp với tu vi của hắn bây giờ, không có sai lầm chút nào. Nếu như tu vi của bản thân không đạt được Tông Sư cảnh, tuyệt đối không thể chỉ điểm cặn kẽ như vậy!

- Chắc hẳn phải đánh nhau...
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back