Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 460



"Là một trong những mỹ nhân hạng ba." Trần Chí Khiêm ăn một miếng bánh củ cải: "Nước trà chỗ này không ngon nhưng điểm tâm vẫn giống như trước. Cho nên rất nhiều khách lớn tuổi đến đây để nhớ về hương vị năm xưa."

"Không còn nữ cầm Hồng Tô, đáng tiếc mặt người chẳng biết đâu rồi, hoa đào còn đó vẫn cười gió đông (*). Người đến uống trà hắn là nhớ mỹ nhân năm đó nhỉ?"

(*) Gốc 人面不知何处去, 桃花依旧笑春风的 (Nhân diện bất tri hà xứ khứ, đào hoa y cựu tiếu xuân phong): Trích trong "Đề Đô thành Nam Trang - Thôi Hộ".

"Chắc vậy."

Phàn Kỳ bùi ngùi: "Nhắc mới nhớ, vị kia luôn nói bà của anh là vợ cả ông ta vậy mà về sau vẫn quyết chôn cùng với một trong những mỹ nhân hạng ba."

"Đây mới là cách tốt nhất mà ông ta nên chọn. Anh còn lo ông ta âm thầm quấy rầy bà nhưng giờ thì không cần lo nữa, chắc có lẽ ông ta cũng không còn mặt mũi kiếm bà anh."

"Cái này thì chưa chắc, năm đó ông ta còn vô liêm sỉ như vậy, còn mua Phồn Viên rồi mang phụ nữ khác về phòng bà anh xây dựng nuôi con đẻ cái, loại người như ông ta có chuyện gì mà không làm được?"

"Ừ! Tiếp theo anh sẽ lấy lại khu vườn, năm đó bà bán đi bây giờ chúng ta sẽ mua lại. Anh muốn phá hủy Phồn Viên, khiến cho khu vườn đó không còn tồn tại trên đời này nữa."

Khi Trần Chí Khiêm nói câu đó xong, Phàn Kỳ nhìn thấy bóng lưng sau anh đang run rẩy.

Phiền Kỳ cầm tờ báo lên đọc, bên trong có ảnh chụp của Liêu Nhã Triết và Hứa Diệu Nhi, góc chụp cũng kỳ lạ, bị cắt mất một nửa, vì chênh lệch chiều cao nên vừa nhìn Liêu Nhã Triết giống như quỳ trên mặt đất:"Cắm sừng Phùng Học Minh, Liêu Nhã Triết phải quỳ xuống cầu xin tha thứ!"

Xem ra thanh danh của Liêu Nhã Triết hết cứu nổi rồi.

Trần Chí Khiêm nhìn đồng hồ: "Sắp đến giờ rồi, chúng ta nên đến đài truyền hình thôi."

Thấy hai người rời đi, Lưu Tương Niên bỏ tờ báo che mặt xuống, trong lòng hoang mang không biết cháu trai cố ý để ông nghe thấy hay chỉ là vô ý nói ra, nó muốn lấy lại Phồn Viên rồi phá hủy luôn ư?

Lưu Tương Niên muốn mình và Ngô Mỹ Vân phải an táng cùng nhau nhưng ông cũng muốn Phồn Viên, ông không thể mất luôn Phồn Viên được…

Phàn Kỳ ra khỏi quán trà lườm Trần Chí Khiêm một cái: "Trà xanh."

"Cái gì?"

"Trà xanh là từ internet chỉ người bề ngoài trong sáng, ngây thơ bên trong thì thủ đoạn, tính kế người khác, gọi đầy đủ là em gái trà xanh." Phàn Kỳ giải thích cho anh.

"Có sao? Hôm nay anh không có ý định tới đây, chỉ tiện đường ghé qua thôi." Trần Chí Khiêm nhéo mặt cô.

"Tiện đường thì anh cũng là trà xanh rồi. Đi đài truyền hình!"

Đến đài truyền hình, hai người cùng với mẹ con Chu Nhã Lan xem trước ba tập "Cuộc phiêu lưu mạo hiểm của gấu trúc Tây Tây".

Phàn Kỳ không thể không nói tiêu chuẩn cái đẹp của thời đại này quá cao, lấy bối cảnh đồng quê, Tây Tây đáng yêu ngọt ngào xuất hiện, Tây Tây ăn một lần hết mười mấy bát mì làm bạn nhỏ Lâm Hữu Kiệt xem cười bể bụng. Dự đoán sắp tới bộ phim hoạt hình vừa chiếu này sẽ rất hot.

Hai ngày nghỉ kết thúc, Phàn Kỳ rất muốn vào công ty môi giới kiếm Liêu Nhã Triết, nhân vật chính bị tung tin đồn ngoại tình, nhưng cô phải tham gia một cuộc họp.

Bốn sở giao dịch đã sát nhập vào sở giao dịch chứng khoán cũng gần nửa năm, tổng thể vận hành ổn định nhưng thời gian này cũng xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn.

Hiệp hội ngành chứng khoán triệu tập các công ty môi giới mở cuộc họp thảo luận về các vấn đề trong marketing giao dịch chứng khoán, nhận mở tài khoản hộ cho nhà đầu tư, xử lý lệnh giao dịch và xử lý thanh toán bù trừ.

Ban lãnh đạo hiệp hội dạo gần đây đang chú ý tới một số hoạt động của Diệu Hoa, đặc biệt là Liêu Kế Khánh hiểu rõ tình hình nên mời Diệu Hoa đến chia sẻ kinh nghiệm của họ.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 461



Những việc này có hơn phân nửa là công lao của Phàn Kỳ, suy cho cùng có nhiều vấn đề Liêu Kế Khánh biết cũng khó có biện pháp khắc phục tốt, cho dù có cũng chỉ là sai đâu sửa đó, giải pháp sơ sài.

Phàn Kỳ thì không như vậy, các giải pháp cô đưa ra luôn có tác dụng trong tương lai. Liêu Kế Khánh cũng không muốn dành hết công lao về phía mình nên ông đề cử Phàn Kỳ với hiệp hội để cô đến chia sẻ kinh nghiệm.

Phàn Kỳ biết Lưu Kế Khánh có ý tốt muốn cho cô cơ hội thành lập các mối quan hệ của mình. Nhưng cô là một nhà đầu tư ngắn hạn, thật sự không thích giao thiệp với người khác.

Phàn Kỳ khoác lên mình trang phục văn phòng, như là một nhà lãnh đạo xinh đẹp, đi theo Liêu Kế Khánh vào hội trường.

Còn mười phút nữa cuộc họp mới bắt đầu, những ông chủ công ty môi giới cùng với ban lãnh đạo đã lần lượt đến, Liêu Kế Khách dẫn theo Phàn Kỳ đến trao đổi danh thiếp với họ.

Nhân tiện tán gẫu về thị trường chứng khoán hiện nay, hiện tại thị trường chứng khoán đã không còn nghi ngờ công ty Đại Ngưu, không khỏi nhớ tới năm đó hai thầy trò đánh cược với cha con Hứa Hạt, khi đó thầy trò vẫn là thầy trò.

Hôm ấy hai cha con cùng tới xem Diệu Hoa, còn có con trai Liêu Kế Khánh ở đó, người ngoài nghề chỉ hóng chuyện những thiếu gia nhà giàu đánh nhau vì một cô gái không quá xinh đẹp nhưng người trong nghề không nghĩ như vậy.

Cuộc so tài ai mạnh hơn ai ở thế hệ trẻ này là phải nhìn vào bằng cấp và công việc, tuy đứa con trai của Liêu Kế Khánh hơi l* m*ng, lười biếng, không quá tài giỏi nhưng cuộc thi chào hàng công ty lần trước, giữa biết bao nhiêu tuyển thủ chuyên nghiệp cũng dành được hạng năm, thì trên thực tế vẫn có thực lực, còn có cả tuổi trẻ.

Tuy nhiên trong cuộc thi này, điều khiến mọi người mở mang tầm mắt lại là hai người phụ nữ. Đầu tiên là Phàn Kỳ làm mọi người biết rằng trên thế giới này thật sự tồn tại một người như Livermore ở phố Wall.

Tiếp theo Hứa Diệu Nhi cũng làm cho người khác kinh ngạc, cô đầu tư cổ phiếu đâu chắc đó, rất có phong độ của một đại tướng.

Lúc đó mọi người ai cũng ngưỡng mộ Hứa Đạt có đứa con gái tài giỏi như vậy, khoan nói đến việc thừa kế, con gái mình có bản lĩnh như này thì ít nhất cũng có thể lót đường cho con trai.

Không ngờ tới cô gái này lại rời Trường Hưng, đầu quân vào Diệu Hoa.Mọi người vừa không hiểu tại sao Hứa Diệu Nhi rời khỏi Trường Hưng, vừa cảm thán lòng dạ Liêu Kế Khách thật lớn, dám thu nhận con gái của đối thủ cạnh tranh mà không sợ bị nằm vùng lấy toàn bộ thông tin về cho Trường Hưng.

Vừa rồi mới có tin con trai Liêu Kế Khánh vụng trộm với Hứa Diệu Nhi, ai ai cũng khâm phục tầm nhìn xa trông rộng của ông ấy. Nếu để Hứa Diệu Nhi trở thành con dâu nhà họ Liêu thì sẽ còn thân ở trại Tào, lòng ở đất Thục (*) sao?Có người nửa đùa nửa thật: "Ông Liêu à, khi nào tôi mới được uống rượu mừng nhà ông đây?"

(*) Gốc 身在曹营心在汉: nguồn gốc từ “Tam Quốc diễn nghĩa”, ý rằng người một nơi lòng dạ một nẻo.

Liêu Kế Khánh cười: "Tôi cũng muốn lắm chứ nhưng mấy tin tức đó toàn mấy kẻ săn tin nói nhăng nói cuội thôi, con trai tôi đúng là có ý với Diệu Nhi còn theo đuổi được hay không thì tôi không biết. Để xem bản lĩnh của nó tới đâu! Nếu thành đôi thì ông nhất định phải tới dự."

Lời của Liêu Kế Khánh có hai ý, đầu tiên là bác bỏ tin đồn con trai vụng trộm với vợ chưa cưới của Phùng Học Minh gây ảnh hưởng không nhỏ đến thanh danh của Diệu Nhi, nếu con trai ông ấy muốn giúp Diệu Nhi thì cứ theo ý nó vậy. Thứ hai là ông ấy cũng hy vọng chuyện này từ giả thành thật là tốt rồi.Phàn Kỳ thấy Hứa Huy ngoài cửa đi vào: "Ông Liêu, ông Hứa tới."

Liêu Kế Khánh nói với vài người: "Xin lỗi không tiếp được, tôi phải đi chào hỏi ông Hứa."
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 462



Hai người đi về phía Hứa Huy, những người bị bỏ lại có chút ngoài ý muốn, Hứa Huy và Hứa Hạt là anh em họ, cả hai cùng tiến cùng lùi, Phương Tín và Trường Hưng hỗ trợ lẫn nhau.

“Trước kia không phải Trang Linh Linh không cho Hứa Hạt mặt mũi sao? Rõ ràng muốn cho bên ngoài biết mình không dính líu gì tới Trường Hưng để Hứa Hạt không thể kéo vợ chồng nhà họ đến chào khách hàng."

"Cơ mà Dũng Viễn đầu quân cho công ty Trần Chí Khiêm rồi, hai vị phu nhân còn nhảy cùng nhau trong vũ hội. Về mặt lợi ích, Hứa Hạt với vợ chồng Dung Viễn có quan hệ thân thích thì sao?"

"Tài năng của Phàn Kỳ ở cuộc thi đấu kia rõ như ban ngày, cho dù vợ chồng Dung Viễn muốn hợp tác cũng phải chọn Phàn Kỳ ở Diệu Hoa, chứ không thì chọn người ngay cả con gái cũng không giữ lại Trường Hưng được à?", Người này còn hừ lạnh một tiếng.

Có người trông thấy Hứa Hạt đi ra từ phòng phía sau họ vội vàng ho vài tiếng nhưng người này không có nhận ra: "Không có vợ chồng Dung Viễn, Hứa Hạt..."

"Hứa Hạt làm sao?" Một giọng nói vang lên.

Người này quay người lại thì thấy Hứa Hạt Trường Hưng đứng trước mặt anh ta.

Hứa Hạt tức giận đùng đùng, nhìn người trước mắt mà xem? Chỉ là ông chủ của một công ty môi giới hạng ba mà cũng dám nhận xét về ông ta?

Hứa Hạt cười khẩy: “Nếu trong nhà không có gương thì cũng phải có nước. Tự soi lại bản thân mình đi.” Dù cho công ty môi giới của anh ta có lớn hay không và có là ông chủ hay gì gì đó thì những gì mà nãy giờ anh ta nói cũng đều là sự thật.

Hứa Hạt đã nói cái gì cơ? Những lời ông ta vừa nói chính là một sự xúc phạm đối với anh ta. Người này nhìn về phía trước thì thấy Liêu Kế Khánh và Phàn Kỳ đang trò chuyện nhiệt tình với Hứa Huy và một số giám đốc điều hành cấp cao của sàn giao dịch.

Sau đó, người này lại nhìn về phía Hứa Hạt: “Hứa tiên sinh, có vẻ như người anh em họ của ông biết chuyện con gái ông sắp kết hôn với Liêu công tử nên hắn mới nhiệt tình với ông Liêu đến thế nhỉ?”

Bị hắn nhắc tới chuyện này, khiến cho Hứa Hạt lại nhớ đến sự việc ông ta vào tối hôm qua khiến ông vô cùng tức giận.

Ông ta đã sinh ra cái giống gì vậy? Vì để có thể đến được Diêu Hoa mà sẵn sàng vạch trần những thông tin nội bộ của Trường Hưng, thậm chí sẵn sàng cắt đứt mối quan hệ với cha mình.

Đi đến đó chưa được bao lâu vậy mà lại gây ra không biết bao nhiêu chuyện đáng xấu hổ đến như vậy. Khiến cho không biết bao nhiêu người bạn cũ của ông ta đã gọi đến liên tục trong vài ngày để hỏi xem rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra.

Cuối cùng, ông ta đành phải hỏi xin vợ mình về số điện thoại của cô và chỉ nhận được câu trả lời là: “Bây giờ tôi đã trưởng thành rồi, không cần nhất thiết phải báo cáo về chuyện tình cảm cá nhân của tôi nữa.”Nếu như Hứa Diệu Nhi chỉ muốn đi đến đó làm môi giới thì chưa tính, bây giờ cô ta lại còn muốn kết hôn cùng với Liêu Nhã Triết?

Hai nhà vốn là đối thủ cạnh tranh của nhau, hơn nữa mọi tình hình nội bộ ở Trường Hưng cô ta đều nắm rõ mồn một, nói thử xem ai có thể chịu đựng được chuyện này?

Hứa Hạt đã gọi thêm vài cuộc nhưng Hứa Diệu Nhi đều không bắt máy. Ngày hôm qua, ông ta đã ép vợ mình phải đi tìm cô ta, nhưng không ngờ lại chỉ nghe được câu nói: “Tôi thật sự ở bên cạnh Liêu Nhã Triết, có vấn đề gì không?”

Hứa Hạt nhìn Liêu Kế Khánh đang đứng mỉm cười thì cảm thấy chán ghét, ông ấy thậm chí còn không cảm thấy ngại khi có một đứa con trai đáng xấu hổ như vậy sao?

Liêu Kế Khánh cũng nhìn thấy ông nên định đi đến hỏi thăm. Việc Hứa Diệu Nhi có thể đến được Diêu Hoa cũng không dễ dàng gì, dù sao thì cô cũng không muốn nhắc đến nên ông ấy cũng không muốn nói gì thêm.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 463



Nhưng lúc này vấn đề mới bắt đầu xuất hiện, Hứa Hạt là cha ruột của Hứa Diệu Nhị, nếu như sau này hai đứa con của họ về chung một nhà thì ông ấy và Hứa Hạt sẽ là thông gia.

Vậy nên Liêu Kế Khánh và ông ta cũng không thể cứ mãi đối đầu với nhau như trước đây nữa. Ông ấy nói với vài người xung quanh: “Ông Hứa từ Trường Hưng đã đến rồi nên tôi cần phải đi tiếp đón một chút.”

Liêu Kế Khánh đi đến chào đón Hứa Hạt, thậm chí còn nở nụ cười rất nhiệt tình: “Ông Hứa.”

Nhìn thấy nụ cười của ông ấy khiến Hứa Hạt cảm thấy chán ghét đến nỗi không thèm bắt tay, chỉ nói: “Ông đừng mừng vội.”, Liêu Kế Khánh thấy thế thì xấu hổ rụt tay lại.

Nhưng sự gượng gạo chưa kéo dài quá nửa phút thì ông ấy đã được những người xung quanh nhiệt tình gọi đến nói chuyện, còn ở chỗ của Hứa Hạt thì lại vô cùng yên tĩnh.

Rõ ràng trước đây Diêu Hoa và Trường Hưng là hai công ty môi giới có quy mô ngang nhau, nhưng cách đây không lâu thì Diêu Hoa đã có nguồn khách hàng tốt hơn Trường Hưng.

Chỉ trong vài tháng thì tình hình đã có sự thay đổi lớn, trong khi Diêu Hoa đang không ngừng phát triển lớn mạnh thì Trường Hưng lại ngày càng tụt dốc không phanh.

Ông ta đưa mắt nhìn về phía của Hứa Huy, người đang nói chuyện cùng với Phàn Kỳ và những giám đốc điều hành cấp cao của sàn giao dịch. Hôm nay, Hứa Hạt đến sớm như vậy cũng chỉ với mục đích là có thể được nói chuyện với Hứa Huy.

Nhưng Hứa Huy chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ chào đón người anh họ này. Ông ấy đang thảo luận cùng với vợ chồng Dung Viễn về tương lai của Trường Hưng.

Với cách suy nghĩ của Hứa Hạt thì trong loạt sóng toàn cầu hóa tài chính, sớm muộn gì Trường Hưng cũng chỉ có thể bị mua lại. Nếu biết nghĩ thì sẽ không ai hợp tác với một công ty đang có rủi ro cao như vậy.

Nhưng dù sao thì Hứa Hạt cũng là người của nhà họ Hứa, tại còn là anh họ của ông ấy nên cũng không thể quá nhẫn tâm được. Thế nên, ông ấy đã cho một bộ phận để hợp tác còn một số bộ phận thì vẫn giữ lại để có thể duy trì mối quan hệ giữa hai bên.

Nhưng Hứa Hạt lại không biết ơn với điều đó. Gần đây một trong số những người em họ của Hứa Huy đã tổ chức hôn lễ ở Nam Dương, và mọi người liên tục đề cập đến việc nhà họ Hứa phải luôn giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau như thế nào.

Lúc đó, Hứa Hạt đã công khai trước mặt mọi người về việc sẽ chuyển nhượng hợp tác ngay trong đám cưới khiến cho tình hình của ông ấy càng trở nên khó khăn hơn.

Không phải trưởng bối trong nhà nào cũng hiểu rõ sự tình, mọi người đều trách Hứa Huy không biết quan tâm đến anh họ của mình, nhưng ông ấy cũng chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, vì không muốn khiến em họ cảm thấy khó chịu ngay trong đám cưới nên Hứa Huy chỉ có thể gật gù nghe theo lời của trưởng bối.

Sau khi trở về Hồng Kông ông ấy đã đẩy nhanh việc rút hợp đồng với Trường Hưng. Hôm nay, Hứa Huy đang gặp ban lãnh đạo cấp cao của sàn giao dịch để thảo luận về việc hợp tác với thị trường nước ngoài và tất nhiên việc này hoàn toàn không liên quan đến Trường Hưng.

Hứa Hạt đang đợi Hứa Huy nhìn về phía ông ta rồi sẽ đến chào hỏi.

Từ khi quay trở về từ Nam Dương, Hứa Huy không chỉ không tạm dừng việc rút khỏi Trường Hưng mà còn tăng thêm. Lúc này, Hứa Hạt mới nhận ra rằng những lời mà ông ta nói trong đám cưới của em họ đã khiến cho Hứa Huy tức giận.

Hứa Huy có thể chuyển từ Trường Hưng sang Diêu Hoa nhưng giờ nếu Hứa Hạt mất đi nguồn tài chính Phương Tín thì sẽ là một tổn thất rất lớn.

Chưa kể đến việc bên ngoài còn đang có lời đồn đại rằng vợ chồng Dung Viễn cũng sẽ cắt đứt mối quan hệ với ông ta, nếu như thật sự xảy ra chuyện như vậy thì Trường Hưng chắc chắn sẽ còn nhận thêm nhiều tổn hại nghiêm trọng hơn nữa.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 464



Hứa Hạt muốn nhân cơ hội này trò chuyện với em họ mấy câu, sau đó mời ông ấy dùng bữa. Lúc đó, ông ta sẽ sẵn sàng nhận lỗi và giải quyết mọi hiểu lầm giữa họ.

Nhưng sau khi Hứa Huy trò chuyện xong với những người khác thì ông ấy tại đi cùng họ vào bên trong, còn quay đầu tại nói với Liêu Kế Khánh mấy câu:“Ông Liêu đừng lo lắng, tôi sẽ chăm sóc Kỳ Kỳ.”

Liêu Kế Khánh nghe thấy thế thì trả lời Hứa Huy: “Tôi chỉ là ông chủ còn ông lại là chú Lục của cô ấy nên ông tự mình chăm sóc cô ấy đi!”

Hứa Huy quay sang nói đùa với Phàn Kỳ: “Cô nghe thấy không? Ông chủ có thèm để ý gì đến cô đâu.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau đó, Phàn Kỳ nhanh chóng khen ngợi ông ấy: “Dù tôi đang ở Diêu Hoa nhưng trái tim tôi lại đặt ở Tài Chính Phương Tín.”

Mọi người đang có mặt ở đây đều là người tinh thông, khi nghe thấy những điều đó thì họ cũng hiểu rằng Phương Tín và Diêu Hoa có mối quan hệ thân thiết. Họ hỏi Liêu Kế Khánh: “Sao bà Trần lại gọi Hứa Huy là chú Lục?”

“Phàn Kỳ và Dung phu nhân thân với nhau như chị em ruột nên việc cô ấy gọi ông Hứa là chú Lục cũng là chuyện bình thường.”

Mãi cho đến khi cuộc họp bắt đầu.

Lúc này, Hứa Huy đã rất bận rộn nên không còn thời gian dành cho Hứa Hạt. Ông ta đang cảm thấy phẫn nộ vì người em họ của mình chỉ biết quan tâm đến lợi nhuận trước mắt.

Cuộc họp bắt đầu và những lãnh đạo cấp cao của hiệp hội đang chủ trì nó. Sau khi họ tóm tắt những thành tựu của việc hợp nhất bốn hội đồng thì cũng đến lúc Phàn Kỳ, đại diện của công ty môi giới lớn nhất là Diêu Hoa, đứng lên phát biểu.

Cô đã chia sẻ về những thành tựu của Diêu Hoa khi hợp tác với những công ty nhỏ, chủ yếu là tập trung vào việc cải thiện tình trạng thông tin không tương xứng và sự chênh lệch thời gian khi giao dịch.

Ngay khi nghe thấy cô chia sẻ thì đã có người bày tỏ lo ngại của mình ngay lập tức: “Hiện nay, với phần lớn các giao dịch nhỏ lẻ đã chiếm hết một lượng đáng kể các tài nguyên hệ thống, dẫn đến hệ thống hoạt động chậm và thường xuyên không thể đăng nhập hay hoàn tất các giao dịch. Cách tiếp cận này của Diêu Hoa đã gây áp lực rất lớn lên hệ thống.”

Người vừa lên tiếng là một nhân sự chịu trách nhiệm về các vấn đề kỹ thuật của sàn giao dịch. Hệ thống này đã được đưa lên mạng tầm nửa năm và đang gặp phải vấn đề của sự bùng nổ thị trường, với một lượng giao dịch của mỗi tháng gần như tăng gấp đôi đã gây nên một áp lực lớn cho hệ thống vừa mới ra mắt này.

“Đúng vậy, hệ thống này chỉ mới được đưa lên mạng khoảng nửa năm gần đây, nó có những phần được thiết kế một cách dư thừa nên hiện tại đang bị quá tải. Chúng tôi chắc chắn sẽ giải quyết vấn đề này.”

Khi vừa dứt lời thì Hứa Hạt đã nhanh chóng lớn tiếng nói: “Bởi vì Diêu Hoa muốn gánh vác trách nhiệm phát triển khách hàng nên làm liên lụy đến các công ty môi giới khác luôn sao?”

Ông ta nói xong thì được sự đồng tình của một vài người đến từ các công ty khác khiến cho tất cả đều bắt đầu nhắm đến Phàn Kỳ.

Cô nhìn về phía Hứa Hạt, cho dù lúc nãy Liêu Kế Khánh có nể mặt mà đi đến chào hỏi ông ta vậy mà giờ ông ta lại không có thái độ nể nang gì đối với ông Liêu cả.Hơn nữa, Phàn Kỳ còn nghe Trần Chí Khiêm nói rằng ở đời trước Hứa Diệu Nhi vô cùng thê thảm.

Hứa Hạt không thể gả Diệu Nhi cho Trần Chí Khiêm nên đã bắt cô ta phải cưới đứa con hoang của đại gia châu báu họ Chu, nhưng vì cuộc hôn nhân không hạnh phúc nên Diệu Nhi sau đó đã bị trầm cảm nặng nề, chưa tới tuổi bốn mươi đã chết.

Hứa Hạt coi thường cô con gái này đến mức không muốn tổ chức đám tang cho Hứa Diệu Nhi mà chỉ có Phùng Học Minh sẵn sàng đứng ra lo hậu sự cho cô ta.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 465



Nghĩ đến điều này, mặc dù ông Liêu vẫn xem Hứa Hạt là cha của Hứa Diệu Nhi nhưng Phàn Kỳ thì tại không muốn cho ông ta chút mặt mũi nào: "Xét về cơ cấu nhà đầu tư trên thị trường chứng khoán Mỹ thì các nhà đầu tư chiếm khoảng 35%, nhưng phần lớn cổ phiếu mà họ nắm giữ lại là cổ phiếu không thể giao dịch.

Còn các nhà đầu tư cá nhân thì chiếm khoảng 40% và phần còn lại là các nhà đầu tư tổ chức. Về cơ cấu nhà đầu tư thì số cổ phiếu có thể giao dịch chiếm khoảng 80% là thuộc về các nhà đầu tư cá nhân. Nếu đây là trường hợp của thị trường chứng khoán Mỹ thì tiệu chúng ta có nên từ chối một số tượng lớn các nhà đầu tư cá nhân hay không?

Tôi có thể khẳng định rằng trong tương lai các nhà đầu tư cá nhân sẽ chiếm ưu thế. Và mọi người cần hiểu rõ, nhà môi giới không tạo ra tiền, chúng ta chỉ là những người chuyển tiền.”

“Cô đang cố thay đổi trọng tâm của vấn đề. Chúng ta chỉ đang nói về việc hệ thống đang bị tắc nghẽn bởi dung tượng và sự giao dịch quá tải của Diêu Hoa đang gây ảnh hưởng đến các công ty môi giới khác.”

Phàn Kỳ mỉm cười nhìn Hứa Hạt: "Thật hiếm khi thấy ông nhận ra về vấn đề khối lượng giao dịch đang tăng lên. Trong một thị trường đang đi xuống, nếu như vốn ở bên ngoài không tăng nhanh thì đó chỉ là vấn đề của nguồn vốn hiện có, lúc đó lượng giao dịch sẽ ít hơn nên sẽ không gây áp lực lên hệ thống và cũng không cần phải giảm tần suất giao dịch. Vậy nên, ông Hứa, liệu tôi có thể cho rằng cuối cùng ông cũng đã có thể nhận thức được vấn đề giá của thị trường đang tăng lên hay không?”

Những lời này của Phàn Kỳ đã nhắc nhở mọi người rằng Hứa Hạt và Liêu Kế Khánh đang đối đầu với nhau, việc này khiến cho mặt của ông ta bỗng chốc tái nhợt rồi lại đỏ bừng lên.

“Vậy nên, đối với các vấn đề kỹ thuật thì hãy để cho các kỹ thuật viên xử lý.” Sau đó, Phàn Kỳ nhìn về phía nhân viên của sàn giao dịch: "Hiện tại, vấn đề mà chúng ta đang thảo luận là về sự phát triển của thị trường trong tương lai. Thị trường chứng khoán Hồng Kông cũng chỉ là một cái ao nhỏ thôi đúng không?”

Tuyên bố của Phàn Kỳ vừa được thốt ra thì đã nhận được phần lớn sự ủng hộ từ nhân viên của sàn giao dịch, dù sao thì một thị trường chứng khoán lớn và mạnh sẽ có tương lai hơn.

Tuy nhiên buổi họp mặt hôm nay không phải là một buổi họp mặt hòa thuận cho lắm. Bởi vì trong nửa năm qua, sau khi sáp nhập thì đã có nhiều vấn đề phát sinh nên cuộc thảo luận cũng đang dần trở nên căng thẳng. Tuy nhiên, một số vấn đề được đưa ra vẫn không có giải pháp để khắc phục.

Có rất nhiều cuộc họp trôi qua nhưng vẫn không tìm được cách giải quyết những vấn đề, ví dụ như việc liên quan đến kỹ thuật của hệ thống mà lúc nãy có đề cập, đối với những trường hợp như vậy thì mọi người cũng chỉ có thể giải quyết nó dựa vào những khả năng của mình.

Mặc dù cuộc họp được diễn ra tại một tòa nhà trao đổi nhưng nó lại có hai lối đi. Họ cần phải đi khỏi đây và quay trở lại lối vào công ty môi giới của họ. Vì Diêu Hoa và Trường Hưng ở trên cùng một hướng nên Hứa Hạt và đệ tử của ông ta cũng đi cùng đường với bọn họ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khi bọn họ vừa đến lối vào tòa nhà Diêu Hoa thì đã thấy một số phóng viên vây quanh và đưa mấy chiếc micro tới trước mặt Liêu Kế Khánh: “Cho hỏi ông Liêu có ý kiến gì khi biết được chuyện của Liêu công tử hay không?”

“Tôi đã rất sốc khi nhìn thấy những thông tin được đưa lên báo. Gia đình chúng tôi là một gia đình có gia giáo, vậy nên con trai của tôi không hề cướp đi vị hôn thê của bạn nó. Cô Hứa và Phùng Học Minh tiên sinh đã chia tay vài tháng trước. Mọi người có thể tìm đến ông Hứa để xác minh vấn đề này.”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 466



“Tôi cũng đã có hỏi qua đứa con trai ngốc của tôi, và thằng bé thừa nhận rằng nó đang theo đuổi tiểu thư Hứa Diệu Nhi nhưng vẫn chưa thành công. Cô Hứa là một người rất đáng yêu nên tôi cũng rất hy vọng cô sẽ có thể làm những gì mà bản thân mong muốn.” Liêu Kế Khánh làm rõ với các phóng viên một lần nữa: "Vậy nên hãy đưa tin đúng sự thật.”

“Liêu công tử đã bị Phùng Học Minh đánh, chuyện này là sao?“

“Theo như những gì mà tôi đã nghe được từ con trai tôi, có vẻ như Phùng tiên sinh muốn níu kéo mối quan hệ với cô Hứa, nhưng khi nghe tin bạn mình có ý định theo đuổi cô thì anh ta cho rằng con trai tôi không thấu tình đạt lý nên đã ra tay đánh nó.” Liêu Kế Khánh vẫn tiếp tục nói: "Dù sao có rất nhiều người đàn ông khi mất đi mới nhìn thấy được điểm tốt của đối phương mà.”

“Đúng vậy, Phùng Học Minh là người chủ động chia tay, chính tôi là người đã thống nhất hủy bỏ hôn ước cùng với Lưu Tương Niên.” Hứa Hạt nhìn về phía Liêu Kế Khánh: "Nhưng tôi sẽ không đồng ý với việc Diệu Nhi ở bên cạnh con trai của ông.”

“Tại sao?” Một giọng nói vang lên đằng sau họ.

Liêu Nhã Triết đi đến trước mắt Hứa Hạt và nói: “Tại sao ông lại không đồng ý? Tôi biết là tôi không đủ tốt nhưng ông đã từng thắc mắc tại vì sao Diệu Nhi lại tự mình đến Diêu Hoa hay không? Đó là vì ông muốn cô ấy lấy Chu Vạn Hiền mà người như cô ấy lại không muốn để mặc cho ông tự sắp đặt cuộc hôn nhân của mình với một tên công tử bột.”

Cũng không có gì đáng để thắc mắc khi mà trước đây ông chủ Chu đã từng mở một tài khoản ở Diêu Hoa nhưng thời gian gần đây thì ông ta lại nhảy sang Trường Hưng.

Ban đầu, Liêu Kế Khánh còn tự hỏi liệu có phải vì gần đây Diêu Hoa có quá nhiều khách hàng mới nên đã bỏ bê ông chủ Chu hay không, nhưng thì ra đây mới là lý do.

“Được rồi, được rồi, con đi ra đây làm cái gì?” Liêu Kế Khánh cố ngăn không cho con trai mình nói và tiếp tục đi vào trong, dù sao cũng phải chừa lại cho bên kia chút thể diện.

Liêu Nhã Triết giơ đống thuốc ở trên tay lên: “Diệu Nhi bị đau đầu nên tôi ra ngoài mua thuốc cho cô ấy, bây giờ cô ấy đang đợi, tôi đi vào trước đây.”

Liêu Kế Khánh nhìn con trai chạy ào vào trong rồi quay sang nói với Hứa Hạt: “Ông muốn chọn con rể của mình là một công tử bột hay là một người khác?” Ông ấy nói xong thì đi vào trong cùng với Phàn Kỳ.

Khi phóng viên nghe được những tin tức như thế, trong đầu họ bắt đầu tưởng tượng ra nhiều nội dung để có thể đăng tin.

Lúc này Phàn Kỳ đang mặc một chiếc áo sơ mi màu đỏ và đi vào đại sảnh, cô nghe nói Hứa Diệu Nhi bị đau đầu nên khi vừa thấy cô ấy thì cô đã đi đến thăm hỏi: “Diệu Nhi, cô bị đau đầu hả?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa Diệu Nhi đứng dậy và thì thầm vào tai Phàn Kỳ: “Không phải, tôi tới tháng. Liêu Nhã Triết hỏi thăm thì tôi cũng không nói thế được.”

Phàn Kỳ nghe thấy thế thì nói với Hứa Diệu Nhi: “Không được uống nhiều thuốc giảm đau. Trước đây tôi cũng có uống nhưng sau này mẹ chồng cho uống canh thì chỉ hơn hai tháng đã đỡ rồi, không còn đau nữa.”

“Canh gì?” Liêu Nhã Triết bỗng nhiên ló đầu ra ở phía sau lưng hai người.

Hứa Diệu Nhi đỏ mặt nói: “Không có gì! Sao anh lại nghe lén khi chúng tôi đang nói chuyện?”

“Anh ngồi đi. Tôi nói thêm vài câu nữa với Diệu Nhi thì trả người lại cho anh.” Phàn Kỳ mở máy tính của cô rồi nói: "Vậy cô có thể đi ăn cơm với tôi, tối nay tôi sẽ gọi cho mẹ chồng để hỏi thăm giúp cô.”

“Được, cảm ơn cô.” Hứa Diệu Nhi nói.Phàn Kỳ nhắn tin cho Trần Chí Khiêm, bảo buổi tối anh ấy đừng đến đón cô rồi đợi Diệu Nhi cùng đi ăn tối.

Họ đã họp vào buổi sáng và vẫn còn một số tin tức sẽ được công bố vào cuối tuần. Hứa Diệu Nhi hỏi Phàn Kỳ và Liêu Nhã Triết về tình hình lúc sáng.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 467



Với cái đà tăng liên tục trong mấy tháng qua đã khiến cho cả thị trường sôi sục. Mức tăng hai ba điểm thì nhiều người cũng không thèm xem.

Nếu mà tăng từ bảy, tám điểm thì cũng không tính là đã tăng. Bây giờ, việc chộp lấy cổ phiếu tăng ở mức hai mươi điểm mới là chuyện bình thường, Phàn Kỳ đều tranh thủ mua những cổ phiếu đang hot và nó có mức tăng thật đáng kinh ngạc.

“Kỳ Kỳ, sáng nay tôi đã bán hết một nửa số cổ phiếu bất động sản của mình rồi. Tôi nghĩ rằng đã đến lúc cần phải điều chỉnh nên cô xem qua giúp tôi đi.”

Phàn Kỳ cẩn thận xem xét các cổ phiếu bất động sản và những thông tin mà Hứa Diệu Nhi đưa cho cô: “Cô nhìn thử vào số lượng, tôi nghĩ nó sẽ bắt đầu giảm xuống từ chỗ này.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Đúng thật, tôi cũng đã bán một nửa số cổ phiếu của mình. Nhã Triết cũng bán sao?”

“Sáng nay anh ấy đã bán. Mấy bữa nay tôi đều tập trung vào việc buôn bán cổ phiếu ngân hàng.”

Phàn Kỳ đã dành cả buổi chiều để thoát khỏi bất động sản một cách một cách chậm rãi, vì vị trí của cô rất lớn vậy nên cô không thể rời đi ngay lập tức. Dù sao thì ở trên thị trường, việc làm của cô đồng nghĩa với việc bán cao và mua thấp nên cần phải đợi cho nó điều chỉnh xuống giá thấp thì mới có thể mua lại.

Thiên Hòa là một doanh nghiệp tập trung chính vào cổ phiếu bất động sản nhưng cổ phiếu của họ lại hoạt động kém nhất dù các cổ phiếu bất động sản khác đang tăng gấp đôi.

Lưu Tương Niên ngồi ở trong văn phòng của mình và đang lắng nghe những báo cáo từ cấp dưới, nhưng bây giờ trong đầu ông ta đang tràn ngập những suy nghĩ về việc cháu trai của mình muốn đòi lại Phồn Viên.

Ngay cả khi muốn đòi lại Phồn Viên thì nó cũng phải có khả năng để làm được điều đó. Tuy rằng giá cổ phiếu của Thiên Hòa không tốt nhưng cũng có nền tảng ổn định và hoạt động của tập đoàn vẫn còn đang rất vững vàng, vậy thì ông ta có lý do gì để bán Phồn Viên?

Lưu Tương Niên không hiểu sao cháu trai của ông ta lại ghét ông ta đến như vậy.

Những năm đó, nó lấy về một người phụ nữ rồi bặt âm vô tín suốt năm năm. Ông ta cho rằng nếu không kính trà với bà ngoại thì không được tính là một phần của gia đình họ.Những việc này hoàn toàn phù hợp với phong tục của thời bấy giờ.

Nếu như Lưu Tương Niên sai thì trong tất cả những người giàu có ở Hương Giang này có mấy ai đúng, vậy thì tại sao cháu trai lại căm ghét ông ta đến như vậy? Đến mức muốn phá hủy luôn cả những tâm tư mà ông ta gửi gắm cho nó.

Lưu Tương Niên bảo cấp dưới của mình rời đi và khom người đứng dậy. Kể từ khi Ngô Mỹ Vân mất đi thì con gái của ông ta đã gây ra không biết bao nhiêu chuyện ồn ào, cháu gái cũng rời đi, còn cháu trai thì thỉnh thoảng cũng trở về thăm ông ta mấy lần nhưng tốt nhất là nó đừng có về.

Nó quay về đây thì có ích gì? Trước đây nó đã kiên quyết không muốn lấy Diệu Nhi nhưng bây giờ thì lại thấy Diệu Nhi rất tốt. Đúng là đồ đểu!

Lưu Tương Niên chống người đứng bên cửa sổ, thân thể của ông ta bây giờ đã không còn khỏe khoắn như trước đây nữa. Nếu như không còn ai quan tâm đến Thiên Hòa thì thôi vậy.

Ông ta chỉ nên cân nhắc đến việc ủy thác và để lại cho Tuyết Nghị một khoản tiền, nhưng nếu vậy thì phần còn lại phải làm sao?

Nếu Lưu Tương Niên muốn dỡ bỏ Phồn Viên thì chắc chắn sẽ làm được, chỉ là trước khi làm được điều đó thì ông ta sẽ c.h.ế.t ở Phồn Viên và cũng sẽ được chôn ở Phồn Viên.

Còn sau khi Lưu Tương Niên đã mất thì cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa ông ta cũng không quan tâm. Cùng lắm thì cháu trai cũng chỉ có thể đào xương cốt của ông ta lên rồi ném chúng xuống biển mà thôi.

Lưu Tương Niên lấy khăn tay ra lau khóe mắt, trên thực tế thì ông ta cũng chỉ đang chọn con đường mà bất kỳ người bình thường nào cũng sẽ chọn vào thời điểm này mà thôi.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 468



Lưu Tương Niên cũng chưa từng làm ra mấy chuyện quá xấu xa, vậy mà tại sao số phận lại đẩy ông ta vào kết cục như vậy?

Chiều hôm đó, Phàn Kỳ lên xe ngồi với Hứa Diệu Nhi. Trên đài phát thanh đang phát những bài hát tiếng Quảng Đông mềm mại và nhẹ nhàng, Phàn Kỳ đang kể về tình huống xấu hổ khi mà mẹ chồng yêu cầu sờ vào n.g.ự.c của cô.

“Vậy chồng của cô cũng không biết luôn hả?”

Phàn Kỳ đột nhiên nhớ ra việc họ không ở cùng nhau vào thời điểm đó, vì vậy cô chỉ nói: “Chủ yếu là do khi đấy cũng không xảy ra chuyện đó! Làm sao mà anh ấy biết được?”

“Mẹ chồng của cô dễ thương ghê.”

“Đúng vậy! Bà ấy rất dễ thương, dù cho có vài lúc bà ấy hay thể hiện mình là một chuyên gia y tế trước mặt người khác.”

Trong lúc hai người đang trò chuyện thì đài phát thanh đang thông báo tin tức: “Liêu Kế Khánh của Diêu Hoa đã làm rõ những tin đồn về việc ăn bám và bày tỏ sự hài lòng với Hứa Diệu Nhi, ngoài ra ông còn hy vọng Liêu Nhã Triết có thể thành công trong việc theo đuổi cô ấy.”

Sau đó còn có cả đoạn ghi âm trực tiếp, ngoài những lời của Liêu Kế Khánh ra thì còn có những lời bàn của Hứa Hạt, thậm chí ngay cả những lời của Liêu Nhã Triết nói về Chu Vạn Hiền cũng được phát.

Bất ngờ hơn nữa là các phóng viên đó còn tìm đến để phỏng vấn Chu Vạn Hiền và tên công tử bột đó nói: “Mắt nhìn của tôi không hề kém, bạn gái của tôi thì có ai mà không đẹp cơ chứ? Tại sao tôi phải thao thức cả đêm chỉ vì một người phụ nữ cơ chứ?”

Nghe thấy thế thì Phàn Kỳ cũng nói: “Thật đáng ghét!”

Bây giờ chưa gì hắn ta đã đánh giá Hứa Diệu Nhi như thế thì lỡ như sau này họ kết hôn thì sẽ như thế nào.

Vậy nên Trần Chí Khiêm mới nói rằng Hứa Diệu Nhi có cuộc sống cực kỳ thê thảm ở đời trước, liên tục cãi vã với Chu Vạn Hiền, bên cạnh đó cô ấy còn không phải là người có thể kiểm soát tốt cảm xúc của mình dẫn đến việc tình cảm bị bất ổn trong một khoảng thời gian dài.

Sau này Hứa Diệu Nhi còn liên tục bị săn đuổi bởi các tay săn ảnh và mắc chứng trầm cảm nặng sau khi ly hôn, hình ảnh của cô ấy khi bị chụp lại trông gầy gò chẳng khác nào da bọc xương.

“Tôi không nên nói với anh ấy những điều đó, xem ra tôi không phải là người có thể kiểm soát tốt cái miệng của mình.”

Hứa Diệu Nhi thở dài: "Nhưng thực sự có nên trách anh ấy không? Dù sao anh ấy cũng thật lòng muốn giúp tôi, với cả anh ấy cũng cảm thấy có lỗi.”

“Đôi khi rất khó để có thể nói điều gì nên làm và không nên làm. Không giống ba của anh ấy.”

“Ừ! Ngày hôm đó khi tôi đi quay phim cùng với ông Liêu, không biết là ông ấy sợ tôi bị hiểu lầm hay là sợ vợ mình hiểu lầm mà đưa cả vợ theo cùng để đi đón tôi. Sau đó, ông Liêu để vợ mình đi mua sắm ở một trung tâm thương mại gần đó, cho đến khi buổi biểu diễn kết thúc thì đi về với tôi và vợ của ông ấy luôn. Cô cũng đã thấy rồi đấy, ngay cả những lúc như vậy ông ấy vẫn lên tiếng để bênh vực tôi, sợ làm tổn hại đến danh dự của tôi.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa Diệu Nhi khen lấy khen để: "Không hiểu sao một người ba tốt như vậy mà lại sinh ra một tên đầu đất như Liêu Nhã Triết?”

“Vợ của ông Liêu mất sớm, ông ấy còn bận rộn với công việc nên tôi đoán rằng ông ấy không nỡ mắng mỏ Liêu Nhã Triết, cộng thêm việc anh ấy từ bé đến lớn đều được bảo mẫu nuôi. Tôi đoán đó chính là lý do.”

Phàn Kỳ cũng nhớ đến việc từ nhỏ cô ấy đã không có ba mẹ ở bên cạnh để dạy cho cô biết về những phép tắc trong xã giao, mãi sau này trong các cuộc gặp mặt ở kiếp trước cô mới biết về nó.

“Chắc là vậy.” Hứa Diệu Nhi cười nói: “Họ tuy là hai ba con khác nhau về tính cách nhưng đều là người tốt.”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 469



“Ừ.” Đột nhiên Phần Kỳ cảm thấy có lỗi với Liêu Nhã Triết, liệu có phải cô ấy đã vô tình làm mất đi một người bạn tốt hay không? Khi hai người còn đang mải mê nói chuyện thì họ đang đi ngang qua một con đường lớn, nơi có một tòa nhà đã bị sập và có rất nhiều người đang tụ tập ở xung quanh.

“Hình như không giống như vừa bị phá hủy đúng không nhỉ? “Phàn Kỳ không nghĩ là nó bị phá hủy.

Hứa Diệu Nhi nhìn vào kính chiếu hậu: “Tôi không biết!”

Phàn Kỳ có hơi tò mò nhưng rồi cũng đi qua nó.

Khi xe của hai người vừa đến cổng thì mợ vừa nhìn thấy xe một cái liền nhanh chóng chạy tới mở cửa.

Phàn Kỳ nói với Hứa Diệu Nhi: “Đây là mợ của tôi, bà ấy không nói tiếng Quảng Đông, chỉ biết nói tiếng địa phương của chúng tôi là tiếng Thượng Hải.”

“Ồ, vậy cách chào hỏi trong tiếng bản địa của cô nói như thế nào?”

“Tôi cũng không chắc lắm, Trần Chí Khiêm biết nhưng tôi thì chỉ nói tiếng Thượng Hải, bà ấy có thể nghe hiểu được.”

“Dạy tôi đi, nói chào dì, chào chú như thế nào?” Diệu Nhi hỏi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phàn Kỳ dạy cho cô ta: “Chào dì, chào chú.”

Hứa Diệu Nhi nhanh chóng ghi nhớ và đi theo Phàn Kỳ xuống xe, sau đó, cô ta chào dì của cô bằng một phương ngữ Thượng Hải rất sai mà cô ta vừa mới học được.

Dì cũng đáp lại: “Chào em gái!”Phần Kỳ dịch cho Hứa Diệu Nhi: “Ở chỗ của chúng tôi, con trai và con gái được gọi là em trai, em gái”

“Ồ, thật luôn? Nghe thân thiện thế!”Khi họ vừa vào nhà thì đã thấy cậu cũng gọi Hứa Diệu Nhi như lúc nãy mợ vừa gọi khiến cho cô ta có hơi xấu hổ.

Phàn Kỳ nhận ra xe của Trần Chí Khiêm đang chạy vào: “A Khiêm cũng về rồi, mình đi ăn.” Trần Chí Khiêm vừa vào cửa thì nhìn thấy Hứa Diệu Nhi nên anh cũng gật đầu chào: “Diệu Nhi, xin chào!”

“Chào anh!”Phàn Kỳ ra hiệu cho Diệu Nhi đến và ngồi xuống, sau đó cô nói: “Mấy ngày hôm nay, mợ chủ yếu nấu theo khẩu vị của chỗ chúng tôi, cô ăn thử xem.”

Sau khi mời Diệu Nhi ăn cơm thì Phàn Kỳ cũng vừa ăn vừa nói: “Hôm nay, khi em đi ngang qua phố Vân Hàm thì thấy có một tòa nhà dường như đã bị sập, xung quanh còn có rất nhiều người.”

“Anh cũng có thấy, đó là tòa nhà Hàm Thủy từ những năm sáu mươi.” Trần Chí Khiêm nói. “Trên đường anh trở về, đã có tin tức nói rằng hầu hết cư dân ở đó đều đã thoát ra khỏi trước khi nó sập, nhưng cũng đã ước tính có khoảng năm đến sáu người bị mắc kẹt.”

“À?” Phàn Kỳ thốt lên một cách ngạc nhiên, cậu và mợ nhìn bọn họ.

Hứa Diệu Nhi nói: “Không phải là tòa Hàm Thủy đã được phát hiện từ rất lâu và đã được giải quyết triệt để rồi sao? Tại sao bây giờ vẫn còn một tòa?”

“Đó là một dự án nhà ở của chính phủ, nhưng vào thời điểm đó nó đã gặp rất nhiều trở ngại nên chỉ có thể xác định được 26 tòa nhà bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Tòa nhà này là một ngôi nhà tư nhân từ những năm sáu mươi của thời Đường. Có khá nhiều tòa nhà cũng giống như vậy.”

Phàn Kỳ không hiểu họ đang nói về cái gì, Trần Chí Khiêm thấy thế thì giải thích cho cô: “Hồng Kông đã gặp phải tình trạng thiếu nước ngọt từ lâu, chưa kể đến nước đều phục vụ cho mục đích xây dựng. Mãi đến sau này khi dẫn được nước từ biển Đông thì vấn đề thiếu nước mới được giải quyết.

Đặc biệt là vào những năm sáu mươi, thời điểm này là thiếu nước trầm trọng nhất, nước máy thường sẽ bị ngắt trong ba đến bốn ngày, các công trường nếu muốn xây dựng thì buộc phải đào giếng, nhưng làm vậy lại rất tốn kém.

Vì vậy một số nhà bất động sản đã chọn cách trộn nước biển với xi măng. Việc đó dẫn đến các ion clorua có trong nước biển đã ăn mòn thép ở bên trong khiến cho chúng trở nên giòn như tre chỉ sau một thập kỷ. Từ đó các bức tường bắt đầu trở nên loang lổ và tòa nhà cũng trở nên nguy hiểm.”
 
Back
Top Bottom