Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 200



Một cuộc điện thoại được gọi đến, sau một hồi nói chuyện, người này mới hỏi: “Vậy Phàn Kỳ đến đây làm gì? Cô ấy ngồi đây làm bình hoa sao?” Vừa dứt lời, chủ đề đã chuyển sang Phàn Kỳ, Phàn Kỳ mỉm cười: “Tôi ủng hộ quan điểm của ông Liêu, các nguồn vốn của địa phương và các tổ chức nước ngoài sẽ đổ vào Hồng Kông, cổ phiếu bất động sản sẽ là cổ phiếu chủ lực có thể được đầu cơ nhiều lần trong tương lai, nếu anh cho rằng bản thân không có khả năng đó, vậy thì hãy mua vào cổ phiếu bất động sản ngay bây giờ và chờ xem kết quả vào cuối năm. ”

“Cô nói cứ y như là thật vậy. ”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Anh xem này, tôi đã bày tỏ quan điểm của mình, nhưng anh lại không tin, vậy thì thà tôi ngồi đây làm bình hoa còn hơn. Đúng không nào?” Phàn Kỳ nói lý.

“Đúng! Nhưng tôi cho rằng, có thể đưa cô đến đây, đủ chứng minh Diêu Hoa thật sự không đủ chuyên nghiệp. ”

Nghe những gì khán giả nói, Hứa Diệu Nhi liếc nhìn Phàn Kỳ và mỉm cười khinh bỉ.

“Thưa anh, tôi đã được cấp chứng chỉ môi giới chứng khoán, tôi đã có tư cách hành nghề. Sao anh lại có thể nói rằng tôi không chuyên nghiệp?” Phàn Kỳ nhìn Liêu Kế Khánh rồi nói, “Ông Liêu, cuộc tranh luận ngày hôm nay sẽ là cuộc tranh luận không có kết quả, tất cả vẫn nên giao cho thị trường kiểm nghiệm, các vị khán giả vừa hay là nhân chứng. Chi bằng để anh Siêu chi hầu bao vào chương trình này, dựa vào quan điểm của ngày hôm nay, nữa năm sau nhìn lại, ai nói đúng thì tặng một giải sửa dỡ thành hay, ai nói sai thì tặng một giải to mồm vớ vẫn.

Phàn Kỳ đưa ánh mắt nhìn Liêu Kế Khánh, cho thấy cô là một người làm việc chuyên nghiệp.

Điện thoại bên ngoài trường quay vẫn chưa cúp máy, vị khán giả ấy nói: “Đề nghị hay đấy. ”

Tất nhiên, Thang Viễn Siêu sẵn sàng đồng ý vấn đề này, liền hỏi hai người họ: “Anh Hạt, Kế Khánh thế nào đây? Hai anh cũng được xem là cao thủ hàng đầu trong ngành môi giới chứng khoán Hồng Kông, có đồng ý đặt cược không nào?”Liêu Kế Khánh vui mừng: “Đương nhiên tôi sẵn sàng trả tiền cho quan điểm của mình!”Liêu Kế Khánh làm như thế, Hứa Hạt không thể không theo: “Được! Hẹn nữa năm sau sẽ rõ. ”Chương trình này kết thúc với việc cả hai ký kết một thỏa thuận.

Kết thúc chương trình, Phàn Kỳ lên xe của Liêu Kế Khánh, Liêu Kế Khánh là ông chủ lớn và có một tài xế chuyên nghiệp, Phàn Kỳ ngồi ở ghế phụ lái, quay đầu lại nói với Liêu Kế Khánh: “Ông Liêu, nếu thật sự lấy được giải thưởng to mồm vớ vẩn, thì cũng đừng trách tôi nhé!”

“Ha ha ha, nếu như tôi đoạt được giải to mồm vớ vẩn đó, thì tôi sẽ đặc biệt làm một cái cúp giải thưởng tin đồn cho cô. Cô đừng quên, vừa rồi cô đã bảo đảm rằng cổ phiếu bất động sản sẽ tăng vọt. ”

“Được thôi! Nếu ông giành được chiếc cúp sửa dỡ thành hay thì sao?” Phàn Kỳ hỏi. Liêu Kế Khánh nhìn cô: “Tôi sẽ đợi cô giành được giải thưởng lớn của “Ai là thần chứng khoán”. Trong ngành của chúng ta, dù sao cũng phải dựa vào kỹ năng thực sự để kiếm cơm, vì vậy cô cần phải giữ thể diện cho tôi. ”

Xe đã đến ngã tư trước cổng nhà họ, Phàn Kỳ xuống xe, dùng tay ra hiệu ok, cô nhất định phải giữ thể diện cho Liêu Kế Khánh. Phàn Kỳ thẳng lưng dậy thì nhìn thấy Trần Chí Khiêm đang ở phía sau lưng: “Sao anh biết tôi sẽ về đến?”

“Tôi xem mọi người ký thỏa thuận xong, liền biết em sắp về đến. Lên lầu đi!”

“Vâng!”

Phàn Kỳ đi theo anh vào thang máy, anh mặc một chiếc áo phông ngắn tay và quần shot, trên cánh tay có một vết bầm tím đã mấy ngày không mờ. Tự mình làm mới gọi là tàn nhẫn! Phàn Kỳ không dám nhìn nó. Trần Chí Khiêm nhìn ánh mắt cô chuyển từ vết bầm tím trên cánh tay anh chuyển xuống dưới đất, anh hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì không vui sao?”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 201



“Không có, không có. ” Phạm Kỳ rất áy náy, vội vàng chuyển chủ đề, “Hôm nay tôi gặp Phương Gia Mẫn, cô ta là diễn viên nữ nổi tiếng đang sống chung với Lâm Ích Hòa, trước đây cô ta đóng chung với chúng tôi một bộ phim, quan hệ của chúng tôi trước đó khá thân thiết, về sau cô ta đóng phim rất hay, chúng tôi không còn thân thiết nữa. ” Trần Chí Khiêm dừng một chút, nói: “Tôi biết. ”

“Cô ta nói rằng Lâm Ích Hòa muốn gặp anh để bàn về vấn đề đại lý máy điều khiển trò chơi điện tử. Tôi biết anh sẽ không đi, nhưng tôi thấy không cần thiết phải làm mọi người khó xử tại chỗ, vì vậy tôi đồng ý sẽ trở về hỏi anh, ngày mai tôi sẽ trả lời cho cô ta rằng anh không đi. ”

“Được. ” Trần Chí Khiêm trả lời cô.

Khi hai người vào phòng, Trần Chí Khiêm hỏi cô: “Kỳ kinh nguyệt của em đến chưa?”

“Chưa. ” Mấy hôm nay Phàn Kỳ đã quen với việc ngày nào cũng bị anh hỏi. “Vậy thì ăn thêm một ngày nữa.

“ Trần Chí Khiêm bưng ra một bát súp bồ câu. Phàn Kỳ bưng bát súp lên ăn và hỏi: “Vẫn chưa có tin tức gì từ Chu Nhã Lan phải không? Anh sẽ không treo cổ cô ấy lên cây đến c.h.ế.t chứ?”

“Cô ấy quả thực là lựa chọn tốt nhất. ” Trần Chí Khiêm nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phàn Kỳ không biết nhiều về kinh doanh mảng này, nên không muốn nhúng tay vào, cô thay quần áo đi tắm, sau khi tắm xong cô quấn tóc lại rồi đi ra, thấy Trần Chí Khiêm không có trong phòng khách, vì vậy cô đẩy cửa ra: “Trần Chí Khiêm, đi tắm. . . ”Trước mắt cô Trần Chí Khiêm đang c** tr*n, cô vội vàng đóng cửa lại, nghe thấy Trần Chí Khiêm bên trong nói vọng ra: “Tôi đã tắm rồi, đang thay đồ ngủ. ”

“Ồ ồ!”Phàn Kỳ vuốt n.g.ự.c tự nhủ mình phải bình tĩnh, khu vực cô nhìn thấy lần trước so với hôm nay lớn hơn nhiều, hơn nữa, mặc dù dáng người của anh rất đẹp, nhưng không có chỗ nào có cơ bắp giống như cô đã được xem kiếp trước. Không, không, không, những vũ nam đó không được, những cơ bắp đó rối rắm quá, giống như một con ếch bị lột da, làm sao có được vóc dáng cân đối như anh ấy. . . Chết mất thôi, Phàn Kỳ mày đang nghĩ gì vậy?Cửa được mở ra, Trần Chí Khiêm quấn chặt người đi ra, nhìn thấy Phàn Kỳ đang đứng ở cửa, sắc mặt đỏ bừng, anh hỏi: “Em làm gì vậy?”

“Tôi muốn ăn ếch trâu khô cay giòn thơm! Chính là loại ếch trâu cay đến mức khiến anh ăn vào phải đổ mồ hôi trán và đỏ mặt. ”Phàn Kỳ thầm khen ngợi phản ứng nhanh nhẹn của mình. Trần Chí Khiêm biết rằng thứ này sẽ rất phổ biến ở Đại lục 20 hoặc 30 năm sau, nhưng có vẻ như Đại lục vẫn chưa bắt đầu nhân giống ếch trâu rộng rãi, đúng chứ?

Trần Chí Khiêm hỏi: “Ở đâu có ếch trâu? Chỉ có ở chỗ Thanh Phố mới có ếch hun khói chứ nhỉ? Cũng không cay mà!”Thời đại này không có ếch trâu sao? Phàn Kỳ vội vàng nói: “Ái chà, đã nói rõ mỗi ngày phải đi ngủ sớm rồi, anh xem hôm nay đã mấy giờ rồi, nhanh đi ngủ thôi. ” Vừa nói, cô vừa định lẻn vào phòng, lại bị Trần Chí Khiêm kéo lại: “Tóc vẫn còn đang ướt kìa! Lại đây lau khô đi. ”

Trần Chí Khiêm lấy máy sấy tóc ra rồi nói: “Ngồi đi. ”

“Để tôi tự làm. ” Phàn Kỳ với tay lấy máy sấy tóc.

Trần Chí Khiêm đẩy cô ngồi xuống: “Em đừng có cẩu thả như vậy, để tóc chưa khô như thế mà ngủ không tốt cho sức khỏe đâu. ”Được rồi! Mái tóc xoăn này thực sự rất rắc rối, Phàn Kỳ quyết định tìm thời gian để cắt nó.

Sấy khô tóc xong, Phàn Kỳ vào phòng lấy gấu trắng lớn và cá heo ra đặt lên ghế, sau đó cô quay trở lại phòng và tiếp tục ôm gấu Phác Phác, cô quỳ trên giường và nhìn một dãy gấu Phác Phác trên bậu cửa sổ.

Trần Chí Khiêm dựa vào đầu giường, nhìn cô hỏi: “Không phải em nói phải đối đãi công bằng sao? Em ôm con thú bông này liên tục mấy ngày rồi?”
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 202



Phàn Kỳ quay người, lấy gấu Phác Phác che mặt, húc vào đầu Phác Phác, cô thốt ra những lời thoại của một tiểu phẩm trong kiếp trước: “Từ khi ta vào cung, thì đã giành được sự s.ú.n.g ái của hoàng thượng. Trong ba ngàn mỹ nhân ở hậu cung này, hoàng thượng chỉ sủng ái một mình ta, cho nên ta khuyên hoàng thượng nhất định phải đối đãi công bằng, nhưng hoàng thượng không chịu nghe. Hoàng thượng ấy à, chỉ sủng ái ta, chỉ sủng ái ta, ngươi nói xem như thế làm sao có thể là nô lệ được” Cô nói xong liền phá lên cười, cười được mấy tiếng cô phát hiện Trần Chí Khiêm không những không cười mà còn có vẻ mặt như thể người khác nợ tiền, trả gốc mà không trả lãi, không được vui tắm.

“Đoạn thoại này không buồn cười sao?” Phàn Kỳ hỏi Trần Chí Khiêm.

Trần Chí Khiêm vẻ mặt nghiêm túc: “Đã mấy giờ rồi, sao còn chưa ngủ. ”

Điều này khiến Phàn Kỳ rất mất hứng, cô ôm Phác Phác nằm xuống.

Thấy điệu bộ nằm xuống của cô, cô ấy chỉ là muốn chọc cho mình cười, mình lại bày ra cái vẻ mặt đó với cô ấy, Trần Chí Khiêm cảm thấy áy náy, nhẹ nhàng lên tiếng: “Muộn lắm rồi, em hưng phấn như thế, làm sao mà ngủ được?”

Được thôi? Có thể đúng là cô nửa đêm phát rồ thật. Cô nói: “Trần Chí Khiêm, ngủ ngon!”

“Ngủ ngon!” Trần Chí Khiêm xoa, xoa đầu cô.

Cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, rất nhanh liền nghe thấy tiếng thở đều đều, Trần Chí Khiêm quen thuộc sờ vào tai của gấu Phác Phác, nhẹ nhàng kéo ra, thấy không có động tĩnh gì, anh lại kéo ra thêm một chút.

Mặc dù mấy ngày nay không đau lắm, nhưng Phàn Kỳ vẫn cảm thấy bụng dưới hơi chướng lên, đặc biệt là hôm nay càng rõ hơn, cô không thể ngủ ngon được. Thực ra cô đang nửa mê nửa tỉnh, cảm giác có người đang giật Phát Phát của mình nên càng ôm chặt hơn.

Trần Chí Khiêm thở ra, lắc đầu, nằm xuống, nghĩ, hay là cứ để vậy đi?Nằm được một lúc, cảm thấy không ổn! Cô ấy bao nhiêu tuổi rồi mà đêm đêm vẫn ôm thú bông đi ngủ, giường chỉ có một chỗ nhỏ như vậy, thật sự quá chật chội, vẫn nên lấy khỏi người cô ấy.

Anh lại gồng mình lên. Phàn Kỳ ngủ không ngon, người bên cạnh cô lại động đậy, đã trực tiếp làm đánh thức cô, nhờ ánh sáng mờ nhạt xuyên qua rèm cửa sổ, nhìn thấy một bàn tay đang kéo Phác Phác của cô, Phàn Kỳ lật người lại, nằm ngữa ra, trong bóng tối một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào Trần Chí Khiêm đang gồng mình lên.

Cô tỉnh rồi, cô ấy thật sự tỉnh rồi? Trần Chí Khiêm nhìn Phàn Kỳ trong bóng tối, người chột dạ cuối cùng cũng bại trận rồi. Anh xoay người nằm thẳng xuống, Phàn Kỳ đã nghiêng qua đối mặt với anh: “Trần Chí Khiêm, tại sao anh lại lấy thú bông của tôi?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Giường nhỏ như vậy, tối đến còn muốn ôm thú bông ngủ, hơn nữa lại còn xoay người loạn xạ, trời nóng như thế này, con gấu bông này cứ dính vào người tôi, tôi rất nóng. ” Trần Chí Khiêm tìm lý do. Phàn Kỳ bật đèn, ngồi dậy nhìn Trần Chí Khiêm đang nằm, đưa tay véo áo anh: “Trời nóng như thế, anh mặc áo dài tay này! Anh trai à! Anh không nóng thì ai nóng đây?”

Trả lời như thế nào đây? Trần Chí Khiêm không còn gì để nói. Bây giờ Phàn Kỳ cuối cùng đã hiểu tại sao những con thú bông lại ở ngay ngắn trong góc mỗi sáng, kiếp trước cô ném thú bông khắp sàn, nhưng không có quy luật như vậy, hóa ra không phải là cô ném chúng? Là có người đã lấy thú bông đi?

Nếu không phải anh lấy Phác Phác đi, mình đã nhéo vào thú bông rồi, chắc chắn sẽ không nhéo vào anh ấy! Vậy nên những vết thâm trên tay anh ấy?Chờ đã! Phàn Kỳ, mày không thể đang tìm lý do biện minh cho mình đấy chứ? Giường nhỏ là một thực tế khách quan, việc anh ấy mang con thú bông đi là hoàn toàn hợp lý, hơn nữa, nếu đêm hôm đó anh ấy không vỗ về cho mày ngủ, sấm chớp liên hồi như thế, liệu mày có ngủ được không? Vậy nên, mày không thể trách anh ấy phải không nào?
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 203



Đang trong dòng suy nghĩ, Phàn Kỳ cảm thấy cơ thể mình có gì đó không ổn, cô cau mày, lao ra khỏi giường, đi vào vệ sinh, quả nhiên, bà dì của cô đã đến. Trần Chí Khiêm đang đợi cô nổi giận, thấy cô vội vội vàng vàng chạy vào nhà vệ sinh liền đi ra hỏi: “Phàn Kỳ, em sao vậy?”

Phàn Kỳ lúc này đang phiền não, cô có nên ra ngoài với chiếc quần bẩn không? Làm như thế nào đây? Nếu là kiếp trước thì đơn giản lắm, chỉ cần kéo quần vào là được. Còn bây giờ? Trần Chí Khiêm này vẫn đang đứng ở cửa phòng vệ sinh.

Phàn Kỳ kéo quần lên, mở cửa ra, Trần Chí Khiêm vẻ mặt lo lắng: “Em sao vậy?”

“Kỳ kinh nguyệt của em đến rồi. ” Phàn Kỳ khó chịu, cô đi vào phòng lấy q**n l*t và quần đùi.

Trần Chí Khiêm có chút ngại ngùng, đi vào phòng. Anh cùng Phàn Kỳ chung sống một năm, nhưng bọn họ rất ít nói chuyện bình thường, chỉ cần anh mở miệng, Phàn Kỳ sẽ cho rằng anh đang khống chế cô, nếu không phải những chuyện nhìn không được mắt, anh tuyệt đối sẽ không nói lời nào. Mấy chuyện kỳ sinh lý kiểu này càng không thể nhắc đến, cho nên anh không hề có phản ứng gì.

Trần Chí Khiêm ngại ngùng nằm trên giường, Phàn Kỳ thay quần, giặt vết m.á.u trên quần sạch sẽ, những thứ còn lại ngày mai giặt tiếp.

Phàn Kỳ vào phòng, Trần Chí Khiêm bảo cô ấy đi ngủ, Phàn Kỳ nhìn Phàn Phàn, rồi lại nhìn chiếc giường, nó thực sự quá nhỏ. Thật ra anh ấy nói đúng, ôm gấu ngủ, tư thế ngủ không tốt, thật sự là không tốt lắm.

Cô tự mình đặt gấu Phác Phác vào góc, tắt đèn và nằm xuống, trong tay cảm thấy trống vắng.

Khoảng mười phút sau, Phác Phác được nhét vào trong vòng tay của cô, Phàn Kỳ nghe thấy Trần Chí Khiêm nói: “Em muốn ôm thì cứ ôm đi. ”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Vậy thì chờ tôi ngủ rồi lấy nó ra giúp tôi nhé. ” Phàn Kỳ nói. Trần Chí Khiêm cười: “Ngủ đi!”Phàn Kỳ ôm gấu và nhắm mắt lại.

Anh vốn tưởng cô phát hiện được sẽ nổi cơn thịnh nộ, không ngờ lại còn bảo anh lấy đi. Rõ ràng là anh chỉ muốn ngủ thoải mái hơn, Trần Chí Khiêm vô cớ cảm thấy có chút áy náy, tốt hơn là không nên lấy, cô ấy thích ôm thì cứ để cô ôm!Đây là lần đầu tiên Phàn Kỳ biết rằng cơn đau bụng kinh rất khó chịu, cơn đau có thể khiến người ta đau đến mức tỉnh giấc, không chỉ đau bụng mà cả đùi cũng đau. Nghe thấy cô cựa quậy không ngủ được, Trần Chí Khiêm nghiêng người sang: "Em sao rồi?"

"Không sao, chỉ là đau bụng một chút. " Phàn Kỳ biết nỗi đau của cô không thể so sánh với nỗi đau của nguyên chủ, mỗi lần như vậy nguyên chủ đều dựa vào thuốc giảm đau để vượt qua. Phải làm gì bây giờ? Trước đây anh chưa từng thấy Phàn Kỳ bị đau đến mức này. Phải nói là trước kia anh không hề quan tâm đến Phàn Kỳ. Trần Chí Khiêm thấy cô cau mày, cuộn tròn người nằm ở đó, anh xuống khỏi giường. Phàn Kỳ không có thời gian quan tâm đến những gì anh đang làm vào lúc này. Chỉ lo che bụng, đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến âm thanh: "Kỳ Kỳ đau bụng. "

Phàn Kỳ kịp phản ứng, cô nhận ra rằng hóa ra anh gọi điện thoại cho mẹ anh, cô vội vã chạy ra ngoài: "Trần Chí Khiêm, tôi không cảm thấy đau nhiều như vậy, chỉ bị đau một chút thôi. "Trần Chí Khiêm xua tay ý bảo cô đừng nói, anh nói: "Cần túi chườm nóng chườm vào bụng đúng không ạ? Ở đây không có túi chườm nóng, hay là ra Đại Hạ Thiên mua. "Khi Phàn Kỳ nghe thấy điều này, cô vội vàng nói: "Có, có. "Lúc nguyên chủ đau thì cô ôm túi chườm nóng, uống thuốc giảm đau, cô đi tới mở ngăn tủ ra.

“Vâng mẹ, con biết rồi. ” Trần Chí Khiêm cúp điện thoại, đi tới cầm bình nước nóng, “Em nằm lên giường đi, tôi đi nấu nóng ấm cho em. ”Phàn Kỳ vào phòng tắm thay băng vệ sinh rồi trở về phòng nằm xuống, nghĩ lại mà cảm thấy thật tủi thân, số vốn hơn hai trăm triệu với căn biệt thự ven sông mất rồi thì thôi đi, còn được nhận lại cái cơ thể ăn nhiều là mập, còn đau bụng kinh thế này, thiệt thật đấy.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 204



Cô nằm cuộn tròn trên giường, ôm lấy Phác Phác: "Phác Phác, tao thật xui xẻo mà, tại sao tao lại muốn tới nơi này chứ? Tao muốn về nhà quá đi!" Trần Chí Khiêm cầm túi chườm nóng đi tới, anh đứng khựng lại ở cửa khi nghe thấy lời này.

Phàn Kỳ nghe thấy tiếng bước chân thì quay lại, Trần Chí Khiêm đưa túi chườm nóng cho cô, nhưng anh không thể giả vờ như không nghe thấy gì, anh nằm lên giường và đưa tay chạm vào tóc cô: "Nhớ nhà à?"

Phàn Kỳ nằm thẳng xuống, đặt túi chườm nóng lên bụng rồi nhìn anh, thật ra cô không nhớ nhà, cô không được coi là người trong gia đình, chỉ là cô cảm thấy đau bụng mà thôi.

Cô lục lại ký ức của nguyên chủ, cố gắng tìm ra nguyên nhân. Cô thấy trong ký ức của mình thì đậu đũa mua ở chợ Đại Hạ Thiên là rẻ nhất. Mẹ Phàn cắt một miếng thịt xông khói do bà ngoại ở Sùng Minh ướp mặn và nấu một nồi cơm thịt xông khói lớn, lại thêm một bát canh khoai tây thái sợi thật to, cả nhà quây quần bên chiếc bàn ăn đầu ngõ, ăn từng miếng cơm miếng rau. Bà nội đưa cho nguyên chủ chiếc quạt hương bồ, anh trai sẽ gắp mỡ trong bát của bà ra rồi gắp thịt nạc cho bà.

Cô có chút mong đợi nói: "Tôi muốn ăn cơm đậu đũa thịt ba chỉ mà mẹ tôi làm. "

Nghe cô nói, Trần Chí Khiêm biết cô không nói thật, nhưng anh không muốn vạch trần cô, anh nói: "Suốt ngày chỉ biết ăn mà thôi. Trời còn sớm, hôm qua ngủ không ngon, ngủ thêm một lát được không?"

“Anh cũng ngủ không ngon à, thế hai ta cùng ngủ nhé?” Phạm Kỳ dịch vào trong một chút.

Mới hơn sáu giờ, hôm nay vẫn là thứ bảy, phòng giao dịch chứng khoán đóng cửa, Phàn Kỳ được nghỉ, nhưng thứ bảy Trần Chí Khiêm không được nghỉ, thấy cô nói như vậy, anh cũng như mà xui quỷ khiến mà nằm xuống.

Anh hỏi: "Bụng còn đau không? Mẹ nói cố gắng đừng uống thuốc giảm đau, nó không tốt cho đường tiêu hóa đâu, thỉnh thoảng còn có tác dụng phụ đấy. ”

“Sau khi chườm túi chườm nóng thì đỡ hơn nhiều rồi. ” Phàn Kỳ thấy quả thực đỡ hơn nhiều sau khi được chườm nóng, cả đêm cô ngủ không ngon, nhưng bây giờ lại cảm thấy buồn ngủ và muốn ngủ. Mấy ngày nay Trần Chí Khiêm bị cô bắt đi ngủ sớm, ngủ một giấc thật lâu khiến anh thật sự cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, hôm qua anh ngủ ít nên cảm thấy hơi khó chịu, nhìn thấy cô ngủ anh cũng bất giác buồn ngủ. Phàn Kỳ bị mùi thơm của thức ăn đánh thức, cô đi theo mùi đó đi ra ngoài, Trần Chí Khiêm vừa mở vung, cô đi tới: “Cơm anh nấu thật à?”

“Còn đau không?” Phạm Kỳ lắc đầu, “Đỡ hơn nhiều rồi. ”

“Vậy thì tốt. ” Trần Chí Khiêm dùng thìa cơm xắn một miếng đưa cho cô, “Đừng nghĩ tới thịt mặn của bà ngoại nữa, tôi dùng lạp xưởng, em ăn thử xem được không?”Phàn Kỳ ăn một miếng: "Ngon, ngon thật đó!”

“Được, vậy chúng ta cùng nhau ăn bữa sáng và bữa trưa đi. "

Vân Mộng Hạ Vũ

Bây giờ cơm thịt xông khói biến thành cơm lạp xưởng, canh khoai tây thái sợi trở thành canh cải chua thái sợi là điều hiển nhiên, không thể bình thường hơn. Trong khi Phàn Kỳ đang ăn, chuông điện thoại reo lên, Trần Chí Khiêm bắt máy: "Alo, cô tìm Phàn Kỳ hả?”

“Tìm em đấy. "Phàn Kỳ nhận lấy điện thoại, Phương Gia Mẫn ở đầu dây bên kia vội vàng hỏi: "Phàn Kỳ, cô đã hỏi chồng cô chưa? Tối nay chúng ta cùng nhau ăn tối nhé?"

"Gia Mẫn, tôi hỏi anh ấy rồi, anh ấy đã có đại lý rồi. Rất xin lỗi, tôi không giúp được gì cho cô. ”

“Ăn cơm cùng nhau thôi mà?” Phương Giai Mẫn nói, “Nói anh ấy cho tôi cơ hội được không?”

“Anh ấy rất bận. . . " Phàn Kỳ nói. Trần Chí Khiêm gõ nhẹ vào mu bàn tay cô, Phàn Kỳ che ống nghe và dùng ánh mắt hỏi anh, Trần Chí Khiêm nói với cô: "Đồng ý cô ta đi. "

Phàn Kỳ cau mày với vẻ mặt khó hiểu, Trần Chí Khiêm lặp lại: "Đồng ý đi ăn cơm. ”

“Gia Mẫn, chồng tôi nói tối nay anh ấy rảnh. ” Phàn Kỳ đồng ý với lời mời của cô ta.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 205



Sau khi cúp điện thoại, cô hỏi: "Trần Chí Khiêm , Lâm Ích Hòa là đồ rác rưởi, cho dù có làm gì thì anh cũng không thể hợp tác với loại rác rưởi này đấy nhé?"

"Tôi không hợp tác với ông ta. " Trần Chí Khiêm muốn nói với Phàn Kỳ, nhưng anh không biết dùng cớ gì, thế nên anh chỉ có thể mơ hồ nói, "Tôi có những việc khác. "

May mắn thay, Phàn Kỳ không phải là người cắn mãi không nhả, hỏi không được thì cô cũng coi như qua chuyện.

Phàn Kỳ không còn đau nữa nên cô đã cùng Trần Chí Khiêm đi uống trà với ông chủ Phó vào buổi chiều.

Ông chủ Phó là người Triều Sán, ông ấy nói uống trà là uống trà thật.

Một ông già ở Tuyền Châu từng nói với cô: "So với bàn luận trong cuộc họp, uống trà mang tính thân thiết, tự nhiên hơn, so với trò chuyện trên bàn ăn, uống trà mang tính tập trung cao hơn. "

Mặc dù trong sách miêu tả Trần Chí Khiêm lợi hại như thế nào, Phàn Kỳ luôn cho rằng lão đại cũng là từng bước trưởng thành, nhưng cô phát hiện ra rằng mình đã sai, lão đại là lão đại, anh đã kiểm soát chặt chẽ chủ đề trong khi uống trà và trò chuyện .

Bằng phương thức câu cá, anh đã để ông chủ Phí và trợ lý đắc lực của ông ấy đi theo lối suy nghĩ của anh. Trần Chí Khiêm cũng chuyển chủ đề một cách tự nhiên cho Phàn Kỳ.

Phàn Kỳ nói: "Thành thật mà nói, các sản phẩm của Thế giới đồ chơi không thể so sánh được với Thế giới trẻ em. Mặc dù các nhân viên của Thế giới trẻ em luôn đi theo chúng tôi nhưng chúng tôi không mua sản phẩm của họ. Thế mà khi chúng tôi đến Thế giới đồ chơi, tôi đã mua một Gấu Pupu và một bộ đồ chơi. "

Trợ lý của ông chủ Phó cao hứng nói: "Nhà cung cấp của họ đều là các nhà máy nhỏ, tiền nào của nấy ấy hả?”

“Đúng vậy. Chẳng qua tôi cũng có chút không hài lòng. . . " Phàn Kỳ bắt đầu giải thích lý do tại sao cô không hài lòng, sau đó cô ấy bắt đầu nói về vấn đề dịch vụ, "Thái độ phục vụ của Thế giới trẻ em rất tốt, nhưng rõ ràng chúng tôi không cảm nhận được dịch vụ ấy của họ, bọn họ phục vụ vì công danh lợi lộc. Tôi đã hỏi đồng nghiệp của mình, loại dịch vụ này khiến cô ấy cảm thấy phiền khi đi mua sắm và cô ấy sẽ mua rất nhiều thứ mà cô ấy không cần. Theo tôi nghĩ thì sự phục vụ mà chúng tôi muốn theo đuổi là được phục vụ mọi lúc mọi nơi, nhưng phải để khách hàng được tự nhiên. . . "Ông chủ Phó và các trợ lý của ông ấy cảm thấy xác đáng khi cô nói rằng dịch vụ của Thế giới trẻ em là thực dụng. Sở dĩ cô đã chỉ ra các vấn đề về dịch vụ của họ, họ rất dễ dàng tiếp nhận khi nghe cô nói rằng khách hàng mong muốn có được sự phục vụ kịp thời nhưng đồng thời cũng cần được tự nhiên. Hơn nữa, Phàn Kỳ còn đưa ra những đề nghị chi tiết.

"Bà Trần có muốn cân nhắc đến công ty chúng tôi làm tổng giám đốc không? Cô là người sinh ra để ăn bát cơm này. " Ông chủ Phó hỏi cô. "Cô ấy thông minh, có thể đưa ra lời khuyên, nhưng cô ấy không có năng lực quản lý một doanh nghiệp lớn như vậy, cô ấy rất ngại phiền phức. "Trần Chí Khiêm nhìn Phàn Kỳ: "Hãy để cô ấy tập trung tinh lực vào chứng khoán đi. Đêm qua, cô ấy đã đặt cược rằng thị trường chứng khoán sẽ tăng mạnh trong tương lai. "

Vân Mộng Hạ Vũ

Ông chủ Phó cười nói: “Mặc dù thị trường chứng khoán hiện tại không rõ ràng, nhưng lần trước tôi nghe ông chủ Kiều nói rằng cô Trang có ý nói thị trường chứng khoán sẽ bắt đầu làn sóng thứ hai và cô ấy cũng rất xem trọng bất động sản. Quan điểm này giống hệt với bà Trần, tôi không biết tại sao Hứa Hạt lại nói như vậy?”

“Mọi người đều có ý kiến riêng của mình. Thị trường chứng khoán từ giữa năm 1984 đến giữa năm 1985 đã tăng gấp đôi, và năm nay là thị trường da bò*, về cơ bản đó là d.a.o động hộp*. Có thể nói rằng thị trường sẽ giảm trong một thời gian dài thời gian cũng có quy luật riêng của nó. " Thị trường da bò đề cập đến việc trong những ngày giao dịch đang được điều tra, giá chứng khoán tăng hay giảm rất nhỏ, giá thay đổi rất ít và giá thị trường dường như được cố định, cứng như da bò.

*Dao động hộp có nghĩa là cổ phiếu di chuyển trong hai đường thẳng song song. Cái hộp là vẽ hai đường thẳng song song lên xuống theo một xu hướng nhất định của cổ phiếu. Giá cổ phiếu d.a.o động trong một phạm vi nhất định trong một khoảng thời gian, đỉnh là đỉnh của hộp và đáy là đáy của hộp. )
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 206



Phàn Kỳ nhún vai, "Tuy nhiên, dựa theo thuyết pháp của ông Liêu, nhìn vào xu hướng chung thì vẫn phải suy nghĩ đến thế giới. Năm nay là năm đầu tiên toàn cầu hóa tài chính. Dòng vốn lưu động đơn giản hơn nhiều so với trước đây. Các nhà tư bản sẽ tìm kiếm cơ hội đầu tư trên khắp thế giới. Tương lai của Hồng Kông sẽ tươi sáng và tình hình ổn định hon, thị trường chứng khoán Hồng Kông sẽ trở thành một mục tiêu tốt. Vì vậy, ông ấy cực kỳ xem trọng tình hình trong tương lai. " Những lời này thực ra là quan điểm của Phàn Kỳ khi trò chuyện sau thi đấu với Kế Khánh, hoặc là kết luận đã được chứng minh ở kiếp trước của cô, bây giờ cô đưa Liêu Kế Khánh ra đầu sóng để có thể thuyết phục mọi người hơn.

Ông chủ Phó nhấp một ngụm trà: "Điều này cũng đúng. Lần này Hứa Hạt mua Islay Electronics cho Lưu Tương Niên, một câu của cô đã khiến Lưu Tương Niên rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Hứa Hạt của bị người ra nói là cách làm này của ông ta là muốn nuốt hết toàn bộ lợi ích. "

"Nói như vậy thì Hứa Hạt thật sự có chút quá đáng. Vấn đề lớn nhất của họ là chưa điều tra xem Thiên Thược có phải do Islay Electronics sản xuất hay không. Một vấn đề khác là họ cho rằng Chí Khiên chẳng qua là tự cao tự đại. Phương pháp thu mua của họ không có vấn đề. "

Phàn Kỳ suy nghĩ một lúc, "Bởi vì A Khiếm đang muốn tìm một đại lý, tôi đã phân tích một số thông tin do tập đoàn Cẩm Thành và công ty trách nhiệm hữu hạn Ích Hòa đưa ra. Tôi lấy hai nhà này làm ví dụ, ông chủ Phó không ngại đúng không?”

"Tôi đương nhiên không ngại việc có thể được nghe suy nghĩ chuyên nghiệp của người có học vấn. "

Phàn Kỳ gật đầu: "Hãy sử dụng phương pháp thu mua Ngải Thái của Thiên Hòa, giả sử rằng Cẩm Thành thu mua được Ích Hòa. . . "

Nghe Phàn Kỳ nói về cách mua lại Ích Hòa, mặc dù bên dưới ông chủ Phó có rất nhiều sản nghiệp nhưng ông ấy vẫn hiểu rõ từng đối thủ cạnh tranh trong từng lĩnh vực, thế nên khi Phàn Kỳ hỏi ông ấy: "Nếu chú là Lâm Ích Hòa, chú sẽ đối phó như thế nào với nó?"

"Tôi chắc chắn sẽ mua lại", anh Tôn, trợ lý đắc lực của ông chủ Phó nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Lâm ích Hòa có bao nhiêu tiền? Đừng quên lần ly hôn này ông ta đã bị mất đi một phần lớn tài sản. "

"Cái này còn tùy. Nếu Chu Nhã Lan sẵn sàng phối hợp hành động với ông ta thì ông ta chỉ cần mua lại 13 cổ phần để giải quyết tình trạng khó khăn này, đây là còn sẽ dễ giải quyết. Nếu Chu Nhã Lan không đồng ý với ông ta, mặt khác ông ta còn muốn mua 11 cổ phần. Chắc chắn sau đó tiền của ông ta sẽ eo hẹp, nhưng ông ta vẫn có thể xử lý nó. ”, anh Tôn phân tích. "Nếu Chu Nhã Lan gia nhập Cẩm Thành thì sao? Đây cũng là một khả năng. Dưới khả năng này, bởi vì lúc trước Lâm Ích Hòa đã vay tiền để mở rộng, ông ta sẽ không sợ rủi ro. Ông ta vẫn sẽ tìm cách mua lại cổ phần và giành lại quyền kiểm soát. " Trần Chí Khiêm nói với anh Tôn.

“Chu Nhã Lan gia nhập Cẩm Thành ư?” Ông chủ Phó thấy đề nghị này rất thú vị. Phàn Kỳ rất ngạc nhiên, tại sao Trần Chí Khiêm vẫn nhắc đến Chu Nhã Lan? Không phải Chu Nhã Lan không gọi cho họ sao? Cô chỉ muốn mượn cơ hội này để chào hàng Liêu Kế Khánh trước mặt ông chủ Phó.

"Chu Nhã Lan rất có năng lực, cô ấy là người đã nói lên sự phục vụ vì công danh lợi lộc kia, nhưng nó thực sự hữu hiệu. " Phó giám đốc của Tập đoàn Cẩm Thành nói, "Các nhân viên cửa hàng ở Thế giới trẻ em có một hệ thống quản lý tốt, loại phục vụ đúng thật mang tính công danh lợi lộc, nhưng khi bọn họ đứng phục vụ bên cạnh cô, nụ cười bọn họ giống như tiếp viên hàng không vậy. Chỉ cần thay đổi hình thức phục vụ cho các cô ấy, các cô ấy sẽ nhanh chóng sửa đổi được ngay. "
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 207



Ông chủ Phó nhìn trợ lý

của mình: "Khiết Dương, tôi vẫn luôn nói rằng trong lĩnh vực đồ chơi, hiệu suất của chúng ta đã giảm sút. Chúng ta không thể đứng ngoài sáng mắng người khác vì họ bắt chước chúng ta được, chúng ta cũng cần phải xem xét đến điểm mạnh của họ. Dịch vụ của họ thực sự hơn của chúng ta rất nhiều tốt. Vả lại, ngay cả khi bà Trần đưa ra ý tưởng như vậy cho chúng ta, nói rằng chúng ta nên để khách hàng được tự do mua sắm, nhưng thực sự rất khó để thực hiện được! Nhất định phải có một người có kỹ năng quản lý rất giỏi đến thôi thúc họ. Chu Nhã Lan thực sự là một người có thể lãnh đạo tốt, là người ứng tuyển tốt cho vị trí này. Một khi Thế giới trẻ em thực hiện thành công thì các siêu thị và nhãn hiệu quần áo trực thuộc của chúng ta cũng có thể làm như vậy. Nhưng mà, Chu Nhã Lan là vợ cũ của Lâm Ích Hòa, ngay cả khi họ ly hôn rồi nhưng vẫn còn dính dáng đến lợi ích”.

Ông chủ Phó có rất nhiều công việc kinh doanh, nhưng vị phó giám đốc này phụ trách Thế giới đồ chơi, thế nên ông ấy biết khá rõ về các đối thủ cạnh tranh của mình: "Ông chủ, nếu ngài thực sự muốn lợi dụng Chu Nhã Lan thì ngài cũng có thể làm được. Lâm Ích Hòa ly hôn với Chu Nhã Lan là muốn để cho Nhạc Vận Vy đã sinh cho ông ta hai đứa con vị trí bà Lâm. Vì thế đó mà phái người theo dõi con trai Chu Nhã Lan, uy h.i.ế.p Chu Nhã Lan, ngài cũng biết trước đây Nhạc Vận Vy là chị đại của bang phái, cái gì cô ta cũng dám làm. Vấn đề là sau khi biết cô ta làm vậy, Chu Nhã Lan đã nói cho Lâm Ích Hòa biết nhưng ông ta bảo cô ấy suy nghĩ lung tung. Điều này mới khiến Chu Nhã Lan hạ quyết tâm phải ly hôn.”

"Cậu đi tìm một người trung gian, tìm xem ai có thể hỗ trợ liên hệ với Chu Nhã Lan. " Ông chủ Phó cau mày, “Phải là người mà Chu Nhã Lan và chúng ta cùng quen biết ấy, tất nhiên bên đó cũng phải biết Lâm Ích Hòa, dù sao cũng đều là người trong ngành. Tôi chỉ sợ Chu Nhã Lan không muốn tới chỗ của chúng ta, đến lúc đó tin tức truyền đến tai Lâm Ích Hòa thì càng làm cho cô ấy khó xử thêm. ”

Vân Mộng Hạ Vũ

Nghe thấy lời này, Phàn Kỳ có ấn tượng rất tốt về ông chủ Phó, thường thì các doanh nhân sẽ nghĩ về bản thân nhiều hơn là lo lắng cho đối phương, nếu tôi muốn thì tôi chả quan tâm đến cái khác mà chỉ muốn có cho bằng được, nếu tôi không muốn thì trực tiếp đá một đá bay ra ngoài.

Đối với chủ đề tiếp theo, ông chủ Phó sẽ tiếp tục thảo luận về cách giả vờ mua lại thương hiệu Ích Hòa. Trần Chí Khiêm chuyển chủ đề sang lộ trình phát triển của nhà bán lẻ đồ chơi lớn nhất Hoa Kỳ. Công ty này đã bắt đầu đến châu Úc phát triển, tiến vào Hongkong, thậm chí còn tiến vào cả đại lục, cần phải lên kế hoạch để có thể sống sót khi đối mặt với những đối thủ mạnh ở phân khúc thị trường này.

Sau khi nói về điều này, Trần Chí Khiêm giơ tay và nhìn đồng hồ: “Thực sự không giấu giếm gì ông chủ Phó, vợ tôi và bạn gái của Lâm Ích Hòa, Phương Gia Mẫn, chuẩn bị diễn kịch với nhau, có lẽ sắp tới thời gian bọn họ đến thành phố Hồng Kông rồi. Lâm Ích Hòa muốn lấy quyền đại lý về máy chơi game của tôi nên đã bảo Phương Gia Mẫn liên lạc với cô ấy. Cả hai chúng tôi đều không thể từ chối, vì vậy chúng tôi đã đồng ý ăn bữa tối hôm nay. Sắp đến giờ rồi, chúng tôi phải đi. "

Ông chủ Phó suy nghĩ một lúc: "Chí Khiêm. "

Trần Chí Khiêm dừng lại, và ông chủ Phó nói: "Thật không có gì tốt hơn nếu cậu có thể giúp tôi liên hệ với Chu Nhã Lan. Thứ nhất, cuộc thảo luận này chỉ có chúng ta biết. Thứ hai là cậu đang tìm một đại lý. Chu Nhã Lan cũng là người có chuyên môn trong ngành công nghiệp. Cậu có thể mượn chuyện hỏi đại lý để giúp tôi làm trung gian giới thiệu được không?"
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 208



"Được. Tôi sẽ liên lạc với cô ấy. Nhưng ngày mai tôi có chuyến bay sẽ khởi hành đến nước Mỹ. Tôi sẽ nói chuyện với cô ấy trong sáng ngày mai, xem liệu chúng ta có thể sắp xếp một buổi gặp mặt nhau sau khi tôi đi Mỹ về hay không?"

Trần Chí Khiêm nói. "Cảm ơn. ”

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau khi nói lời tạm biệt với ông chủ Phó, Trần Chí Khiêm vừa ngồi vào trong xe đã xoa đầu Phàn Kỳ: "Sao em thông minh thế nhỉ? Thế mà lại đưa chủ đề này đến việc mua lại Ích Hòa?"

“Tôi thực sự chỉ là muốn lấy nó làm ví dụ thôi. " Ai lại có nhiều mưu mô tính toán như anh đâu chứ.

Trần Chí Khiêm lái xe ra ngoài: "Tôi nói em nghe này, sau khi em gặp Phương Gia Mẫn thì nhắc nhở cô ta một tiếng là đừng mâu thuẫn với Nhạc Vận Vy, và bảo cô ta cân nhắc một chút về ba nuôi của Nhạc Vận Vy. Phương Gia Mẫn đến từ đại lục, có thể cô ta không biết quá nhiều về sự tồn tại của các bang phái ở Hồng Kông. "

Vừa rồi anh Tôn đó cũng nói rằng Nhạc Vận Vy có một người ba nuôi, Phàn Kỳ quay đầu nhìn Trần Chí Khiêm: "Anh có nghĩ rằng Nhạc Vận Vy có thể chơi được Phương Gia Mẫn không?"

"Lâm Ích Hòa và Chu Nhã Lan ly hôn vì Nhạc Vận Vy muốn trở thành bà Lâm sau khi sinh hai đứa con nên đã theo dõi và đe dọa con trai của Chu Nhã Lan. Cuối cùng thì Chu Nhã Lan cũng ly hôn. Em nghĩ cô ta có khả năng nhường chiếc váy cưới này cho Phương Gia Mẫn không?"

“Anh đồng ý đi ăn tối thực ra là muốn tôi nhắc nhở Phương Gia Mẫn hả?” Phàn Kỳ hỏi anh.

"Tôi đã phân tích Chu Nhã Lan, ít nhất phải xác nhận rằng cô ấy có khả năng quay lại với Lâm Ích Hòa không? Thế nên tôi cần biết một chút về bối cảnh ly hôn của cô ấy. " Trần Chí Khiêm cũng cần tìm lý do cho mình.

“Anh đang điều tra những cái này à?” Phàn Kỳ hỏi.

“Cái nghề này của chúng ta phải gặp bọn họ rất nhiều, không cần nghe ngóng thông tin mà chỉ cần nghe người ta nói chuyện huyên thuyên với nhau thì chúng ta có thể hiểu rõ sự việc rồi. ”

“Đúng vậy. " Phàn Kỳ nghĩ đến đời trước lúc làm việc trong ngành này, chỉ cần người nào đó có chút gió thổi cỏ lay thôi thì ngày hôm sau mọi người đều biết hết. Nói tóm lại, có rất nhiều người thích buôn chuyện như Liêu Nhã Triết!Nhưng Phương Gia Mẫn và Nhạc Vận Vy đấu đá nhau đâu có liên quan gì đến anh ấy đâu nhỉ? Tại sao anh ấy lại yêu cầu mình nhắc nhở cô ta, cô hỏi: "Trần Chí Khiêm, có phải anh là lan hâm mộ của Phương Gia Mẫn không đấy?"

“Tôi chưa xem bộ phim nào của cô ta cả. ”Kiếp trước Trần Chí Khiêm cũng rất ít xem phim, sau khi đến đây, anh chỉ muốn kiếm tiền, vừa mới bắt đầu thì anh lợi dụng việc bán máy chơi game Nhật Bản sau khi học xong, tiếp đấy cũng muốn nghiên cứu loại máy chơi game này, sau cùng anh muốn bắt đầu mở một công ty riêng của mình, làm gì có thời gian để xem phim chứ.

“Vậy tại sao anh lại phải nhắc nhở cô ta?” Phàn Kỳ hỏi anh. "Tất cả mọi người đều đến từ đại lục, không phải chúng ta là đồng hương à? Thế nên bảo cô ta chú ý an toàn một chút. " Trần Chí Khiêm nói.

Trần Chí Khiêm không thể nói rằng anh đã giằng co tâm trí trong hai ngày qua, ngày đó anh gặp mặt Chu Nhã Lan, thứ nhất là để nhắc nhở cô ấy, thứ hai là anh biết rằng Phương Gia Mẫn sẽ xảy ra chuyện. Khi Phương Gia Mẫn xảy ra chuyện sẽ khiến Chu Nhã Lan liên tưởng tới bản thân, anh tin chắc rằng lúc ấy Chu Nhã Lan nhất định sẽ chấp nhận đề nghị của anh. Ngay từ đầu, anh chỉ muốn giúp đỡ người phụ nữ tội nghiệp Chu Nhã Lan này, nhưng anh biết rằng Phương Gia Mẫn sẽ c.h.ế.t một cách thảm khốc, và nếu anh ta không nhắc nhở cô ta khi có cơ hội thì trong lòng anh sẽ cảm thấy có lỗi. Anh nhớ rằng Phương Gia Mẫn đã ngã xuống từ tầng 11 của tòa cao ốc, là ngày thứ hai sau khi anh đến kí túc xác của công ty điện ảnh của Phàn Kỳ.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 209



Ngày anh đi tìm Phàn Kỳ là chủ nhật, vậy nên có thể suy ra ngày Phương Gia Mẫn xảy ra chuyện là ngày thứ hai. Phàn Kỳ nhìn anh, đây mới là người trong sách kia trông nội tâm của cô, yêu hận rõ ràng lại có lòng trắc ẩn. Ít nhất đối với một người ngoài tầm với như vậy, cho dù biết đối phương sẽ gặp nguy hiểm cũng có thể không nhắc nhở, dù sao đó cũng là con đường do cô ta chọn nhưng anh vẫn muốn nhắc nhở cô ta một tiếng.

"Trần Chí Khiêm, anh thật tốt!" Phàn Kỳ nói ra lời từ tận đáy lòng.

Nhìn thấy nụ cười ngây thơ của cô, Trần Chí Khiêm không khỏi vươn tay xoa đầu cô: "Đồ ngốc!"

Nghe thấy tiếng còi phía sau, đèn đã chuyển sang màu xanh phải đi, anh đạp mạnh chân ga, chiếc xe tắt máy một cái “cạch”. Anh chỉ đành luống cuống tay chân vặn chìa khóa xe lần nữa để khởi động vội vã lái xe qua giao lộ, bị xe phía sau vượt lên.

Người bên kia thậm chí còn kéo cửa sổ xe xuống và chửi: "Sao mà ngu quá vậy!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Thấy mặt Trần Chí Khiêm tái xanh vì bị mắng, Phàn Kỳ vội vàng an ủi: "Đừng tức giận! Điều khiển cần số bằng tay rất khó gạt!"

Điều này ngược lại cũng nhắc nhở cô, anh nói: "Nhân tiện, em đi thi bằng lái xe đi, ngày mai có thời gian anh với em đến trường dạy lái xe nhé?"

Ha ha! Đây có được xem là chuyển chủ đề không?

Không phải chứ? Sau khi ra khỏi đường hầm, anh thực sự chở cô đến trường dạy lái xe. Lúc này, cô đang đứng trước mặt nhân viên tư vấn của trường dạy lái xe, người đấy hỏi cô: "Học hộp số sàn hay hộp số tự động?"Phàn Kỳ bối rối nhìn Trần Chí Khiêm, Trần Chí Khiêm trả lời thay cô: "Hộp số sàn. ”

“Đợi đã, hộp số sàn là gì?" Phàn Kỳ hỏi.

Trần Chí Khiêm nói với cô ấy, "Điều khiển cần số bằng tay. ”

“Không, tôi muốn học hộp số tự động. " Phàn Kỳ ngay lập tức bác bỏ. Kiếp trước cô học xe số sàn, nhưng khi mua siêu xe chạy cũng chưa từng dùng tới điều khiển cần số bằng tay: “Ít nhất sau này hộp số tự động sẽ không bị kẹt khi xe tắt máy giữa đường”. "Đó là ngựa có lúc trượt chân sảy vó. " Trần Chí Khiêm tức giận đi theo phía sau cô. Ai có thể ngờ rằng một tài xế kỳ cựu như anh lại bị lời nói và biểu cảm của cô làm cho sững sờ, xe c.h.ế.t máy ư: “Bây giờ em vẫn nên học điều khiển cần số bằng tay, bởi vì hộp số tự động . . . "

Phàn Kỳ không biết nhiều về ô tô, kiếp trước cô nhìn thế xe đẹp, giá cả hợp lý nên mua thôi. Khi đó cũng không có ai đề xuất cho cô xe số sàn, hiện tại nghe anh nói xe hộp số tự động có rất nhiều vấn đề, công cũng không biết được anh nói đúng hay sai, thôi được rồi! Nghe anh ấy vậy. Phàn Kỳ nói với anh ấy học điều khiển hộp số sàn, trường dạy lái xe đã chỉ định cho cô một người hướng dẫn, trước khi làm bài kiểm tra lý thuyết phải thông hiểu hết các quy định giao thông, sau đó thực hành theo quy định tối thiểu 20 giờ, khuyến nghị 30 giờ, sau đó có thể chính thức thi. Có vẻ như lần thi bằng lái xe lần này của cô thuận lợi hơn đời trước nhỉ?Sau khi đăng ký tên, Phàn Kỳ phát hiện ra mấy ngày nghỉ cô cơ bản vẫn phải làm việc không ngừng nghỉ suốt ngày đêm, cô lại chuẩn bị đi gặp Phương Gia Mẫn và Lâm Ích Hòa. Nghĩ đến khuôn mặt mập mạp kia của Lâm Ích Hòa, người có khẩu vị vốn tốt như Phàn Kỳ bắt đầu lo lắng không biết bữa ăn này mình nuốt nổi hay không. Thôi kệ đi! Coi như là giảm cân vậy.

Phàn Kỳ ngân nga những bản tình ca của Lỗ Ngữ trên đài phát thanh, cũng chả quan tâm bài hát cô đang hát lạc tông thành cái gì rồi. Trần Chí Khiêm lái xe vào bãi đậu xe của khách sạn, lúc này người dẫn chương trình đang phát tin tức giải trí: "Nữ nghệ sĩ nổi tiếng Phương Giai Mẫn đã nhảy lầu tự tử lúc 3:05 chiều nay. . . "Nghe tin này, trái tim Phàn Kỳ thắt lại, cô nghiêng đầu nhìn Trần Chí Khiêm, Trần Chí Khiêm vừa mới đỗ xe ở bãi đậu xe, anh còn chưa kịp rút chìa khóa xe ra.
 
Back
Top Bottom