Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1230: Chương 1230



Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga nghe được cô bảo đảm, đã nhịn không được bắt đầu mong đợi.

Buổi chiều, Diệp Đống ngồi xe vận tải nhỏ quay về thôn.

Một xe đầy toàn là đồ đạc, làm tất cả mọi người sống ở thôn Hạnh Hoa đều mở mang tầm mắt.

Sau khi hỏi thăm xong mới biết được là Diệp Ninh về nhà thăm, mà mấy thứ đồ tốt này đều là do Diệp Ninh mua về cho nhà chồng.

“Chị, em đã liên lạc với cục thông tín rồi, bọn họ nói hai ngày nữa sẽ đến đây lắp đặt điện thoại.

Diệp Đống ở bên cạnh vừa phụ khiêng hàng hóa xuống cùng tài xế, vừa nói với Diệp Ninh.

Diệp Ninh gật đầu.

Cho dù bọn họ có rời thôn hay không thì điện thoại đều cần phải lắp đặt, có chuyện gì cũng có thể liên lạc trong thời gian ngắn nhất.

Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga nhìn thấy cậu mua nhiều đồ như thế, cũng sợ ngây người.

Chờ đến khi hai người phản ứng lại, tài xế và Diệp Đống đã đi ra đi vào khiêng đồ vào nhà được vài lần rồi.

Diệp Ninh đi theo bên cạnh chỉ huy.

“Tiểu Ninh, con xài hết bao nhiêu tiền thế? Mẹ với cha con cũng xài không hết, con nhanh chóng bảo tài xế chở về đi.” Ngô Tú Nga hoàn hồn lại, chỉ cảm thấy vô cùng hoảng sợ.

Cô không chỉ mua củi gạo dầu muối tương dấm trà, mà còn mua đệm mới, drap giường mới, nồi chén gáo bồn, bàn ghế, vải vóc quần áo vân vân.

Thật đúng là chỉ có thứ bà ấy không tưởng tượng được, không có thứ gì là Diệp Ninh không mua về.

Diệp Ninh không chỉ không cảm thấy mấy thứ này nhiều, ngược lại còn đang tính toán xem có để sót thứ gì không?

“Mấy thứ này đều là thứ cha mẹ cần hằng ngày, con mua nhiều một chút, cha mẹ xài cũng tiện hơn.”

Tuy rằng mỗi tháng Cố Phong đều sẽ gửi tiền về nhà, nhưng mà bọn họ đã tiết kiệm hơn nửa đời, có tiền cũng chưa chắc nỡ xài.

Cho nên so với đưa tiền, cô trực tiếp mua đồ về thì bọn họ mới không thể từ chối được.

“Mấy thứ này hết bao nhiêu tiền vậy?” Ngô Tú Nga đau lòng muốn chết.

Lần này không đợi Diệp Ninh trả lời, Diệp Đống đã hưng phấn trả lời.

“Bác gái, bác cũng đừng lo lắng mấy chuyện này. Hiện tại số tiền mà chị của con kiếm được, cũng đủ để hai bác hưởng phúc rồi!”

Ngô Tú Nga lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, tuy rằng Cố Kiến Quốc không nói cô mua nhiều, nhưng hiển nhiên ông ấy cũng đã giật mình hoảng sợ rất nhiều.

Trong khoảng thời gian khiêng hàng hóa xuống, không ít người dân trong thôn đã tụ tập đến trước cửa của nhà họ Cố hóng chuyện.

“Nhà họ Cố, nhà ông phát tài rồi hả?”

Chở một xe đầy đồ về, không phải phát tài thì còn là gì?

Ngô Tú Nga ưỡn thẳng lưng lên một chút, nói chuyện cũng tự tin hơn rất nhiều: “Đều là do tn mua đó, con bé muốn cải thiện đời sống của hai chúng tôi!”

Vô số ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Diệp Ninh, sau đó không thể nào dời đi được nữa.

“Đây thật sự là vợ của Cố Phong, Diệp Ninh đó hả?”

TBC

Bọn họ vừa nghi ngờ lại khiếp sợ.

Cô thay đổi quá lớn.

Trước kia Diệp Ninh vừa mập lại vừa ngu, mỗi một bước chân đều làm mặt đất phải rung rinh.

Mà cô gái đang đứng trong sân lúc này lại nhỏ xinh cao gầy, mặt mày xinh đẹp, dáng người lả lướt, giống hệt như người đẹp bước ra từ trong tranh vậy.

Chuyện này thì ai có thể tin được chứ?!

“Là Tiểu Ninh đó!” Ngô Tú Nga thấy bọn họ trợn mắt há to miệng kinh ngạc như thế, nụ cười trên mặt lại càng thêm tươi.

Trước kia trong thôn có không ít người nói ra nói vào, nói nhà họ Cố bọn họ vì báo ân mà hi sinh hạnh phúc cả đời của con trai.

Hiện tại cuối cùng thì hai vợ chồng bọn họ cũng có thể nở mày nở mặt rồi.

“Chuyện này, chuyện này cũng quá, quá đáng sợ rồi đó.” Người nói chuyện thật sự không biết phải miêu tả tâm trạng hiện tại của mình như thế nào nữa, cuối cùng chỉ có thể nghẹn ra một câu như vậy.

Những người khác cũng ngơ ngác nhìn nhau, nhìn Diệp Ninh của hiện tại, lại nhìn mấy thứ tốt mà Diệp Ninh mới mua về, toàn bộ cảm xúc đều biến thành hâm mộ.

“Cuối cùng thì Cố Phong cũng có phúc rồi!”

Một người đàn ông đứng trong đám đông nhìn chằm chằm vào Diệp Ninh, khẽ cảm thán.

Một người phụ nữ xinh đẹp như thế, cho dù chỉ là nhìn thêm vài lần thôi cũng đủ để thỏa mãn rồi.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1231: Chương 1231



Diệp Ninh cất gọn mấy thứ mới mua về xong, lại lấy ra ít tiền đưa cho Ngô Tú Nga.

Nói thế nào Ngô Tú Nga cũng không chịu lấy, nhét lại vào tay cô.

Tuy rằng bà ấy không biết rốt cuộc thì tiền trợ cấp một tháng của Cố Phong là bao nhiêu, nhưng mà mấy thứ Diệp Ninh mới mua về, nếu chỉ dựa vào tiền trợ cấp của Cố Phong thôi là không thể nào mua được.

Diệp Ninh không thể thuyết phục được bà ấy, đành phải thôi.

Cố Kiến Quốc vốn dĩ định giữ Diệp Ninh và Diệp Đống ở nhà ăn cơm chiều, nhưng mà thời tiết không được tốt cho lắm, lại có Diệp Đống đi cùng, Diệp Ninh cũng không thể ngủ lại được, cho nên đành bảo bọn họ nhanh chóng đi về.

Diệp Ninh thương lượng với tài xế chở hàng, đưa cho ông ấy một ít tiền, nhờ ông ấy đưa bọn họ về thôn.

Xe vận tải nhỏ chậm rãi di chuyển chạy ra khỏi thôn Hạnh Hoa.

Nhưng vẫn có không ít người trong thôn nhìn chằm chằm.

Diệp Đống ngồi ở trên xe, cảm thấy vô cùng nở mày nở mặt, sau đó lại nghĩ đến một từ.

Áo gấm về làng.

Hiện tại chị của cậu là đang áo gấm về làng đúng không.

Chuyện đáng tiếc duy nhất chính là người trong thôn còn chưa biết hiện tại chị của cậu nổi tiếng đến mức nào, nếu không thì khung cảnh kia chắc chắn sẽ náo nhiệt, xuất sắc gấp mấy trăm lần hiện tại.

Gió nhẹ thổi qua, Diệp Ninh dựa vào cửa sổ xe ngắm đồng ruộng đang lướt qua bên người.

“Có xe đúng là tiện hơn rất nhiều.” Diệp Đống đột nhiên cảm thán.

Nếu không thì không biết bọn họ phải đi bộ bao lâu mới có thể về đến nhà nữa.

Diệp Ninh bị kéo suy nghĩ về, cô cũng không phủ nhận chuyện này.

Lúc trước cô cũng đã có ý định muốn mua xe rồi, chẳng qua sau đó lại xảy ra chuyện, cho nên mới phải gác lại chuyện này.

Chờ lần này quay về, cô phải nhanh chóng đi mua xe mới được.

Hơn nữa cô cũng biết lái xe, chỉ cần đi thi đậu bằng lái là được rồi.

Khoảng hai mươi phút sau, xe đã chạy đến cửa thôn.

Bởi vì thôn đang sửa đường, xe không tiện đi vào, cho nên hai chị em trực tiếp xuống xe ở chỗ này.

Mặt trời đã lặn, người của đội thi công đã tan ca, những người trong thôn khác đến nhiều chuyện cũng đã về gần hết rồi.

Hai chị em bước lên con đường bằng gạch mới sửa xong, con đường bằng phẳng đúng là đã tốt hơn trước kia rất nhiều.

Diệp Ninh thoáng dõi mắt nhìn ra xa, nơi ánh mắt có thể nhìn đến, mặt đường trên cơ bản đều đã sửa xong rồi.

Thôn trưởng đã từng nói kỳ hạn công trình đại khái cần khoảng nửa tiếng, tuy rằng hiện tại chỉ mới tám ngày, nhưng mà dưới sự đồng tâm hiệp lực của các bà con chòm xóm, con đường đã hoàn thành được khoảng chín mươi phần trăm rồi.

Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì thêm hai ba ngày nữa, toàn bộ con đường trong thôn cũng sẽ được sửa xong.

TBC

Diệp Đống vừa đi vừa dậm chân, mang theo cảm giác tự hào vô hình.

Lúc này, một chiếc xe hơi nhỏ ở các đó không xa chạy như bay mà đến, chạy lên con đường vừa mới sửa xong.

Diệp Ninh kéo Diệp Đống đi sát vào lề đường đứng, chờ chiếc xe kia chạy qua.

Nhưng mà cô không ngờ rằng, sau khi người ngồi trong xe nhìn thấy hai chị em bọn họ thì lại trực tiếp đạp phanh dừng lại.

Sau đó cửa sổ xe hạ xuống, gương mặt của Lưu Mỹ Lệ xuất hiện trong tầm mắt của Diệp Ninh.

“Ui cha, tôi còn tưởng là ai nữa? Đây chẳng phải là Diệp Ninh sao!”

Cô ta còn sợ rằng Diệp Ninh nhìn không thấy vẻ tiêu sái và đắc ý khi lái xe của mình, cố ý gân cổ lên nói.

Vừa lúc cô ta đang muốn tìm cơ hội gặp mặt Diệp Ninh, không ngờ đến cả ông trời cũng đang giúp cô ta.

Diệp Ninh lạnh nhạt nhìn cô ta, thậm chí không hề có ý định nói chuyện.

Diệp Đống cũng khinh thường bĩu môi.

Khoe khoang làm cái gì chứ.

“Đi thôi.” Diệp Ninh thúc giục.

Cô vừa mới nhấc chân bước đi, xe của Lưu Mỹ Lệ cũng đã chậm rãi đi theo, hơn nữa đầu xe chếch đi, vô cùng ngang ngược mà chắn trước đường đi của hai người.

Diệp Ninh nhướng mày, mấy ngày nay cô nhục nhã và đả kích hai anh em này chưa đủ đúng không?
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1232: Chương 1232



Lưu Mỹ Lệ biết cô ta không thể làm trễ nãi chuyện quan trọng, lập tức tăng thêm âm lượng nói: “Diệp Ninh, cô còn nhớ Lý Vân Phong không?”

Diệp Ninh còn chưa kịp phản ứng lại thì trong lòng Diệp Đống đã lập tức căng thẳng, sắc mặt lập tức thay đổi ngay.

“Chị, chúng ta đừng để ý đến cô ta!”

Nói xong cậu lập tức sốt ruột kéo cánh tay của Diệp Ninh, muốn vòng qua một bên khác của chiếc xe rời đi.

Lưu Mỹ Lệ nhìn thấy phản ứng này của Diệp Đống, sắc mặt vô cùng hưng phấn, nhanh chóng mở cửa xuống xe.

TBC

“Diệp Đống, sao cậu vội vã bỏ chạy thế? Chị của cậu còn chưa nói gì đâu.”

Cô ta vừa nói vừa tràn ngập hàm ý nhìn về phía Diệp Ninh.

Vài giây trước, Diệp Ninh cảm thấy cái tên “Lý Vân Phong” vô cùng xa lạ lại khó hiểu, nhưng mà không bao lâu sau, sâu trong đầu óc cô đã hiện lên một gương mặt vừa quen thuộc lại xa lạ.

Sau đó... lập tức ngẩn người.

Diệp Đống vẫn cứ nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Lưu Mỹ Lệ: “Cô mau biến đi, nếu không cũng đừng trách tôi không khách sáo!”

Lưu Mỹ Lệ ôm tay trước ngực, nếu không phải cô ta biết mình đánh không lại cậu thì cô ta đã đánh nhau từ lâu rồi.

Nhưng mà hiện tại cũng không phải lúc so đo với thằng nhóc này, lập tức nhìn về phía Diệp Ninh.

“Hiện tại Lý Vân Phong đang ở trấn trên, tuần sau anh ấy sẽ tổ chức một bữa tiệc, còn cố ý bảo tôi mời cô cùng đi tham dự.”

“Chị của tôi không đi đâu hết!” Diệp Đống tức muốn hộc m.á.u từ chối thay Diệp Ninh, phản ứng hiện tại của Diệp Ninh cũng đã đủ làm cậu lo lắng rồi.

Lưu Mỹ Lệ hoàn toàn mặc kệ thái độ của cậu, tiếp tục nói ra thời gian và địa điểm, sau đó mới hơi đến gần Diệp Ninh, tràn ngập thâm ý mà nhắc nhở: “Có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng trong đời cô có thể gặp được anh ấy, cô muốn đi hay không thì tùy.”

Sau khi nói xong, cô ta đã đạt được mục đích, ra vẻ tiêu sái xoay người lên xe, đạp chân ga nghênh ngang rời đi.

Diệp Ninh vẫn cứ đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.

Diệp Đống cho rằng cô đã bị k*ch th*ch, vừa sốt ruột lại lo lắng.

“Chị, chị đừng nghe con nhỏ đê tiện kia nói chuyện, cô ta không có ý tốt gì cả!”

Nếu nói Cố Phong là nốt chu sa của Diệp Ninh, vậy tên Lý Vân Phong kia chính là bạch nguyệt quang của cô.

Lý Vân Phong cũng không phải là người sống ở thôn Đại Liễu Thụ, mà là người từ nơi khác dọn đến lúc Diệp Ninh mười tuổi.

Ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy anh ta, Diệp Ninh đã bắt đầu thích anh ta rồi.

Gần như mỗi ngày cô đều sẽ chạy theo sau m.ô.n.g của Lý Vân Phong.

Sự yêu thích này kéo dài suốt bảy năm.

Trong bảy năm đó, Diệp Ninh đối xử tốt với Lý Vân Phong đến mức làm người ta giận sôi.

Chỉ cần trong nhà có thứ gì ngon, người đầu tiên cô nghĩ đến chính là Lý Vân Phong.

Chỉ cần là thứ Lý Vân Phong nói muốn, cô đều sẽ đáp ứng.

Lúc ấy Diệp Ninh cũng không quá mập, tuy rằng ngũ quan còn chưa hoàn toàn nảy nở, nhưng cũng không thể tính là xấu.

Nhưng mà cái tính ham ăn biếng làm, thích gây chuyện thị phi của cô đã nổi tiếng khắp thôn, hơn nữa sau khi cô học tiểu học xong đã quyết định bỏ học, hoàn toàn không xứng với Lý Vân Phong vừa học giỏi lại ngoan ngoãn đẹp trai.

Người trong thôn đều cười nhạo Diệp Ninh là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.

Cho dù là thế, Diệp Ninh vẫn cứ giống như trúng phải bùa mê thuốc lú gì đó, c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt anh ta.

Cố tình Lý Vân Phong rõ ràng đã biết rõ tình cảm của Diệp Ninh, anh ta không trực tiếp tiếp nhận, nhưng cũng chưa bao giờ từ chối.

Cũng chính vì thái độ ba phải sao cũng được này làm Diệp Ninh luôn cảm thấy rằng cô còn có hi vọng.

Tình huống này vẫn cứ kéo dài đến lúc Lý Vân Phong thi đậu đại học.

Diệp Đống vẫn cứ nhớ như in, vào cái ngày mà Lý Vân Phong nhận được thư thông báo trúng tuyển của đại học, toàn thôn đều nổ tung.

Anh ta là sinh viên đầu tiên của thôn Đại Liễu Thụ, cho dù anh ta không phải là dân cư bản địa nhưng vẫn trở thành niềm kiêu hãnh của thôn.

Vào ngày hôm đó, Diệp Ninh tỉ mỉ trang điểm thật lâu, tràn ngập hi vọng đi gặp Lý Vân Phong.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1233: Chương 1233



Không có người nào biết rốt cuộc vào ngày Diệp Ninh đi gặp Lý Vân Phong đã xảy chuyện gì.

Nhưng mà Diệp Ninh khóc lóc chạy về nhà, sau ngày hôm đó, cảm xúc của cô hoàn toàn sụp đổ.

Cô tự nhốt mình trong phòng ba ngày ba đêm, cuối cùng vẫn là Diệp Quốc Sinh phá cửa đi vào phòng.

Cũng chính là trong vòng ba ngày đó, Lý Vân Phong đã nở mày nở mặt, vô cùng nổi tiếng ở trong thôn.

Anh ta không chỉ nhận được một số tiền học bổng cực lớn do trấn trên khen thưởng mà còn có một nhà máy chủ động bày tỏ nói bọn họ sẽ tài trợ toàn bộ chi phí học đại học cho anh ta.

Lý Vân Phong cá chép vượt long môn, nhà họ Lý cũng nhanh chóng dọn khỏi thôn Đại Liễu Thụ, anh ta và Diệp Ninh hoàn toàn trở thành người của hai thế giới khác nhau.

Từ đó về sau, Diệp Ninh đã bắt đầu phóng túng bản thân, ăn uống quá độ, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi đã ăn đến mức biến thành một bà mập nặng hai trăm cân.

Đối với nhà họ Diệp mà nói, khoảng thời gian kia thật sự chẳng khác nào một cơn ác mộng.

Mà Lý Vân Phong cũng trở thành cấm kỵ đối với người nhà họ Diệp, không có người dám nhắc đến cái tên này ở trước mặt Diệp Ninh.

Diệp Đống nhìn Diệp Ninh vẫn cứ đứng yên không nhúc nhích, hồi hộp đến mức lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.

“Chị, chị nói cái gì đó đi, đừng làm em sợ!”

Lúc này Diệp Ninh cũng đã hoàn toàn tiêu hóa xong ký ức về Lý Vân Phong trong đầu mình, lập tức trở nên vô cùng nặng nề.

“Chị...” Diệp Đống gọi liên tục, giọng nói mang theo chút run rẩy.

Diệp Ninh chậm rãi hoàn hồn, nhìn thấy Diệp Đống lo sợ bất an, vô cùng bình tĩnh nói: “Chị không có việc gì, chúng ta về nhà đi.”

Diệp Đống lại không cảm thấy như thế: “Chị, nếu như chị cảm thấy khó chịu thì cứ nói ra đi, nhất định đừng có nghẹn trong lòng!”

Cậu thật sự quá lo lắng, tuy rằng hiện tại tình cảm của Diệp Ninh và Cố Phong rất tốt, nhưng cậu vẫn cảm thấy Diệp Ninh chắc chắn không thể nào hoàn toàn buông bỏ Lý Vân Phong được.

Hơn nữa cậu thậm chí còn cảm thấy lúc trước Diệp Ninh yêu Cố Phong ngay từ cái nhìn đầu tiên, ngoại trừ việc cô thích vẻ bề ngoài và thân phận quân nhân của Cố Phong ra, còn có một phần lớn nguyên nhân là bởi vì tên của Cố Phong cũng có chữ Phong.

Hiện tại cái tên Lý Vân Phong đáng c.h.ế.t kia lại quay về, hơn nữa còn muốn gặp mặt chị của cậu, sao chị của cậu có thể từ chối được chứ?

Ánh mắt của Diệp Ninh dần trở nên sâu thẳm: “Chị không có khó chịu.”

Cô càng biểu hiện bình tĩnh thì Diệp Đống lại càng thêm bất an.

“Chị, chị sẽ không đi gặp tên kia đâu đúng không?”

Cậu cẩn thận hỏi.

Diệp Ninh cũng không mở miệng trả lời ngay, vài giây sau, cô nói ra câu trả lời làm Diệp Đống cảm thấy sởn tóc gáy lại nằm trong dự đoán của cậu.

“Chị còn chưa suy nghĩ ra.”

Nói xong cô lại bước đi.

Diệp Đống mếu máo, vội vàng đuổi theo.

“Chị, chị đừng đi mà! Tên kia đã trở thành quá khứ rồi, hiện tại tình cảm của chị và anh rể đã tốt như thế, không cần thiết đi dây vào cái tên xui xẻo kia. Hơn nữa hiện tại khó khăn lắm chị mới giảm cân được, trở nên xinh đẹp như thế”

Cậu có một dự cảm không được tốt đẹp cho lắm, nếu lần này cô thật sự đi gặp Lý Vân Phong, chắc chắn sẽ tro tàn lại cháy, đến lúc đó chuyện phục hôn lại với anh rể cũng sẽ bị hủy bỏ.

Mà anh rể của cậu cũng sẽ đổi từ Cố Phong thành Lý Vân Phong.

Không được!

Cậu tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra!

“Chị, lần này chị nghe lời em đi, có được không?”

TBC

Diệp Ninh đột nhiên dừng chân lại, Diệp Đống đang lải nhải đi theo phía sau suýt chút nữa đã đụng trúng người cô.

“Đừng có lèm bèm nữa, trong lòng chị tự biết mình phải làm gì.”

Diệp Đống vẫn cứ sợ hãi, không muốn chuyện kh*ng b* mấy năm trước lại phát sinh lần nữa.

Diệp Ninh âm trầm nói: “Không được nói cho cha mẹ biết.”

Đây không phải lời dặn, mà là mệnh lệnh.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1234: Chương 1234



Diệp Đống thật sự đang định nói cho Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân nghe, để bọn họ cũng khuyên nhủ cô.

Diệp Ninh nhận ra ý đồ của cậu, giọng nói vô cùng sắc bén: “Có nghe thấy không?”

Hơi thở của Diệp Đống hơi khựng lại, rầu rĩ trả lời: “Nghe được rồi.”

Cậu không dám không đồng ý.

Hai chị em về đến nhà, trong nồi vẫn còn hâm nóng thức ăn chừa cơm cho bọn họ.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đã ăn cơm xong ngồi ở một bên, quan tâm hỏi thăm tình hình nhà họ Cố.

Nghe Diệp Ninh nói Cố Kiến Quốc đã đồng ý suy xét đến việc dọn đến kinh thành sống, bọn họ cũng không quá kinh ngạc.

“Mấy năm nay sức khỏe của cha chồng con càng lúc càng yếu, điều kiện chữa bệnh ở bệnh viện thành trấn nhỏ quá bình thường, có thể đến thành phố lớn sinh sống đương nhiên là càng tốt hơn. Cố Phong là con một của nhà họ Cố, con là con dâu nhà họ Cố, cho nên cũng phải gánh vác trách nhiệm chăm sóc cha mẹ chồng.”

Diệp Quốc Sinh dặn dò Diệp Ninh là con dâu, cũng nên hoàn thành trách nhiệm của mình.

Diệp Ninh kiên nhẫn lắng nghe, chờ đến khi Diệp Quốc Sinh nói xong hết rồi mới mượn cơ hội khuyên nhủ bọn họ cùng nhau đi đến kinh thành.

Hai gia đình cùng nhau dọn qua đó, đôi bên cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.

Cô và Cố Phong cũng không cần phải chạy tới chạy lui quá xa.

Hơn nữa cho dù bọn họ không thường ở kinh thành, cũng có thể tìm hai người bảo mẫu đáng tin cậy để chăm sóc cho cuộc sống bình thường của cha mẹ đôi bên.

Còn có Diệp Đống nữa, cũng tốt hơn để cậu ở lại trong thôn.

Lần này Diệp Quốc Sinh không từ chối ngay lập tức giống như lần trước, ông liếc nhìn Triệu Thu Phân, sau đó mới nói: “Để cha với mẹ con lại thương lượng lại.”

Diệp Ninh có thể nghĩ đến, bọn họ đương nhiên cũng nghĩ đến, đương nhiên cũng có chút d.a.o động.

Ăn xong một bữa cơm, cảm xúc của Diệp Ninh vẫn cứ ổn định như bình thường, ngược lại là Diệp Đống, từ nãy đến giờ cậu không nói được mấy câu, chỉ thiếu mỗi việc viết thẳng bốn chữ “Có chuyện lớn rồi” lên trên mặt.

Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân và Khổng Giai cũng nhanh chóng nhận ra sự khác thường của cậu.

“Tiểu Dống, có phải con lại gây chuyện gì nữa rồi không?”

Diệp Quốc Sinh xụ mặt, chuyện đầu tiên ông nghĩ đến chính là chuyện này.

Diệp Đống đột nhiên bị gọi tên, dùng hai giây mới phản ứng lại, lắc đầu thành trống bỏi.

“Không có!”

Lần này không phải cậu gây chuyện, mà là chị của cậu sắp xảy ra chuyện.

“Thật sự không có gì hết! Cha mẹ không tin thì cứ hỏi chị của con đi, con thật sự chưa từng làm cái gì hết!”

Cảm xúc cậu kích động đến thái quá, sợ không đủ để gây sự chú ý cho cha mẹ.

Chỉ cần bọn họ cứ kiên quyết không bỏ cuộc mà truy hỏi cậu, cậu sẽ có thể thuận thế nói ra.

Cậu đúng là một người quá thông minh!

Diệp Quốc Sinh nhíu chặt mày lại, càng thêm khẳng định cậu có chuyện.

“Con đã làm cha rồi, không biết yên ổn sinh sống, hai ba ngày lại chạy ra ngoài kiếm chuyện, con muốn chọc cho cha mẹ con tức c.h.ế.t hay sao?”

“...”

Trên đầu Diệp Đống chảy xuống ba sọc đen.

Sao ông không chịu hỏi tiếp xem đã xảy ra chuyện gì đi?

“Cha, không phải con, là...”

Chữ chị đã đến bên miệng, lại bị tiếng nói của Diệp Ninh ngắt ngang.

“Cha, hôm nay Tiểu Đống đều đi chung với con, không có gây chuyện gì hết. Nó chạy tới chạy lui cả ngày nên mệt thôi.”

Diệp Ninh không nhanh không chậm giải thích, sau đó nhẹ nhàng bâng quơ cho Diệp Đống một ánh mắt cảnh cáo.

Diệp Đống lộ ra một nụ cười còn xấu hơn cả khóc, không dám nói tiếng nữa.

Diệp Quốc Sinh hoàn toàn không nghi ngờ lời Diệp Ninh nói, sắc mặt đã bình tĩnh lại như thường, nhưng vẫn không quên giáo dục Diệp Đống.

“Sau này con phải đi theo chị của con học tập làm người, cha cũng không cầu mong con có thể làm nhà họ Diệp chúng ta nở mày nở mặt như chị của con, nhưng cũng đừng làm chúng ta mất mặt! Nếu con lại kiếm thêm phiền phức về cho chị của con, cha sẽ không tha cho con đâu!”

Diệp Đống nghe tai này ra tai kia, đầu óc không biết đã bay đến phương trời nào rồi.

Chờ Diệp Quốc Sinh nói xong, cậu hậm hực gật đầu, rõ ràng nghẹn trong bụng một đống lời muốn nói, lại không nói ra được chữ nào.

Phiền c.h.ế.t đi được!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back