Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 560



“Cháu lớn lên trong tiếng cãi nhau chói tai của ba mẹ, trước giờ ba đều xem thường mẹ, mẹ vẫn hận ba nhưng lại không có can đảm rời đi, hơn nữa phần lớn thời gian bà ấy sẽ nói với cháu rằng bà ấy là vì cháu.

Khi còn bé, cháu cực kì hâm mộ Phùng Học Kiệt, cậu ta có thể được ba ôm ấp, cậu ta đàn dương cầm hay sẽ được ba khích lệ, còn cháu, cho dù cháu được toàn bộ , dù cho kỹ thuật cưỡi ngựa của cháu có đạt giải thì ba chỉ nói một câu: “Không tệ”.

Sau này thì cháu đã hiểu, cháu chỉ là kết quả thông gia của nhà họ Lưu và nhà họ Phùng, hai bên cũng không yêu thương cháu. Sau đó cậu có chuyện, cháu được ngài dẫn theo bên cạnh, được ngài bồi dưỡng, sau đó ngài chỉ định Diệu Nhi làm vị hôn thê của cháu."

Phùng Học Minh quay người, nhìn Lưu Tương Niên: "Cô ấy đi tới nước Anh với cháu, hầu hạ cuộc sống hàng ngày của cháu, lại giống như ba cháu cưới mẹ của cháu, đương nhiên cháu cũng ở cùng một chỗ với cô ấy, ở cùng với cô ấy cũng không gây trở ngại cháu ở cùng với người phụ nữ khác.

Dần dần, cô ấy đã trở thành một người phụ nữ giống mẹ cháu, tâm trạng không ổn định khiến người ta căm ghét đến mức không muốn cư xử nhiều với cô ấy. Đối với cháu thì đây không coi là chuyện, sau đó cháu và cô ấy tách ra ở là tốt rồi.

Cháu là cháu, cô ấy là cô ấy. Mãi đến tận khi cháu gặp Phàn Kỳ, cô ấy đặc biệt như vậy. Hứa Diệu Nhi đi tìm Phàn Kỳ, làm ra nhiều chuyện mất mặt như vậy, cháu không biết là vì sao một người phụ nữ lại có thể không có đầu óc như thế.

Khi đó cháu điên cuồng muốn vứt bỏ Hứa Diệu Nhi. Sau khi vứt bỏ thì sao? Cô ấy cách xa cháu, đồng thời cô ấy cũng qua tại với Phàn Kỳ, cả người cô ấy nhã nhặn, bắt đầu có hào quang. Khi đó cháu mới biết rằng, không phải là cô ấy không tốt, mà bởi vì cô ấy đi cùng với cháu nên mới trở thành đáng vẻ đó."

Lưu Tương Niên không biết vì sao lại nói nhiều như vậy? Đàn ông có tiền có mấy người phụ nữ không phải là rất bình thường sao?

Phùng Học Minh ngồi xuống: "Rất buồn cười là cháu nói với Diệu Nhi rằng cháu sẽ thay đổi, nhưng mà sau khi cô ấy ở chung với Liêu Nhã Triết thì cháu lại hơi nhẹ nhõm. Cháu phát hiện là dường như rất khó để bỏ thói quen tìm phụ nữ bên ngoài.

Vì thế nên phụ nữ ở cùng với cháu, trừ khi không có tình cảm với cháu, nếu không thì chắc chắn sẽ chịu tổn thương. Ông và ba cháu đều như vậy, muốn tài hoa có tài hoa, muốn nhan sắc có nhan sắc, phải được giáo dục tốt như Trần Uyển Âm, bà ngoại cháu như vậy, mẹ của cháu cũng như vậy, dì hai của cháu như vậy, Hứa Diệu Nhi c*̃ng như vậy.

Mà con cái của họ, ngoài Trần Uyển Âm kiên cường và cởi mở từ trong xương ra, vì thế nên con cháu của nhà họ Trần cũng không tệ lắm. Mẹ của cháu, cậu của cháu, cháu và Tuyết Nghi, thậm chí là Phùng Học Kiệt và hai người em gái, cho dù không thiếu tiền, nhưng nói chung trôi qua cũng không ra làm sao.

Vì thế nên nhà họ Lưu đang truyền thừa cái gì? Nhà họ Phùng lại muốn truyền thừa cái gì? Cháu cảm thấy không cần thiết. Ông ngoại, cháu có thể kết hôn vì ngài, để ngài nhắm mắt, nhưng mà sẽ không vì ngài mà sinh một đứa bé, đây chính là đáp án mà ngài muốn."

Nghe thấy cháu ngoại nói như vậy, Lưu Tương Niên tuyệt vọng từng chút một, c*̃ng dần dần không còn tiếng, Phùng Học Minh đứng lên: "Ông ngoại, ngài nghỉ ngơi đi, cháu đi đây."

Lưu Tương Niên nhìn cháu ngoại rời đi, nhìn anh ta đóng cửa lại, dường như đã cắt đứt hi vọng cuối cùng, bây giờ ông ta nằm ở trong căn phòng này, căn phòng này cô đơn giống như là một cái hầm.

Giữa tháng sáu, Phùng Học Minh đưa WO ra thị trường, bởi vì thành tích ấn tượng vào năm ngoái và sự bùng nổ của thị trường hiện tại, WO vừa lên thị trường là đã được bán ra vượt mức, tổng giá trị hàng hóa cao tới hơn ba trăm triệu, Phùng Học Minh là phú hào ngàn tỉ khi anh ta 28 tuổi.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 561



Công tử nhà giàu trốn đi gây dựng sự nghiệp, bị ép quay về kế thừa gia nghiệp, tại vì ICAC chứng minh nội tình đen tối bên trong Thiên Hòa, cho tới bây giờ, tự mình trở thành phú hào ngàn tỉ. Báo chí dồn dập thổi phồng Phùng Học Minh, nói rằng Mạc Thiển Thiển câu được con rùa vàng này là rất chính xác.

Đã không còn chèo chống, bệnh tình của Lưu Tương Niên xấu đi, nhanh chóng chuyển thành ác tính, cũng là vào lúc này, ông ta tiến vào ICU, sử dụng máy móc để duy trì sinh mệnh yếu ớt, rồi dần dần rơi vào trạng thái hôn mê.

Ông ta nhìn thấy được những người thân đã c.h.ế.t trong khói lửa chiến tranh thấy được Ngô Mỹ Vân, thấy được con trai con dâu, cũng nhìn thấy những kẻ thù, bạn bè qua đời mấy năm nay, thậm chí còn có nhân viên do thám chắc chắn phải tra xem các sản nghiệp thuộc Thiên Hòa có trái pháp luật hay không mà bị ông ta sai người đẩy xuống biển, nhưng chỉ chưa nhìn thấy Trần Uyển Âm.

Năm đó, sau khi Trần Uyển Âm ký tên, trước khi quay người rời đi, ông ta đuổi theo, muốn nói chuyện với bà ấy. Nhớ rằng bà ấy mặc một chiếc sườn xám và buộc tóc đã quay đầu lại: "Chỉ mong rằng chúng ta sẽ mãi mãi không bao giờ gặp lại."

Lưu Tương Niên mở mắt ra, ông ta đang nghĩ về tấm ảnh của Trần Uyển Âm mà ông ta đặt ở bên người ở đâu rồi?

"Người nhà đâu? Thông báo cho người nhà chưa?"

"Người nhà đang ở châu Âu, căn bản không về được. Chỉ có Mạc Thiển Thiển ở đây."

"Cô ấy cũng không phải ruột thịt! Người đang sắp c.h.ế.t mà sao lại còn đi châu Âu."

"Suy nghĩ của người có tiền đều khác mà?"

Lần này Lưu Tương Niên đã biết rồi, bên cạnh ông ta không có một người thân nào. Trước hết là nghĩ tới tấm ảnh của Trần Uyển Âm, ông ta nhớ rằng lần trước khi ông ta nhập viện là đã ngất xỉu, vì thế nên quần áo ông ta mặc lúc nhập viện đâu rồi?Trước mặt ông ta xuất hiện một người đã từng thấy trên ti vi, nữ minh tinh tên là Mạc Thiển Thiển nói với ông ta: "Ngài kiên trì một lát, Học Minh đang ở trên đường, lập tức tới ngay."

Khí quản của Lưu Tương Niên đã bị cắt ra, ông ta không có cách nào nói một câu hoàn chỉnh, huống chi là vào lúc này, ông ta lẩm bẩm hai tiếng.Ông ta sắp c.h.ế.t rồi, Học Minh nhất định phải đi công tác? Kiên trì thì có ích lợi gì chứ?

Lưu Tương Niên mở to hai mắt, không nghĩ tới bản thân cả đời phong quang, nhưng trước khi c.h.ế.t lại thê lương như vậy, dĩ nhiên cũng không có một người thân nào ở bên cạnh. Coi như là chạy về thì có ích lợi gì chứ? Trút một hơi ra, máy theo dõi nhanh chóng biểu hiện tim không còn đập.

Mạc Thiển Thiển phối hợp với bệnh viện, chuyển Lưu Tương Niên vào trong nhà xác, khi Phùng Học Minh chạy tới thì Lưu Tương Niên đã được chuyển vào trong nhà xác, anh ta đi xem Lưu Tương Niên, phát hiện mắt của ông ta vẫn không nhắm kín, nếu như ông ngoại vẫn có nguyện vọng kia thì anh ta không có cách nào thực hiện thay ông ngoại được.

Lưu Xảo Yến và Lưu Tuyết nghi chạy về, nhìn thấy tình huống này, Phùng Học Minh nói: "Có thể là do quá ốm yếu! Dù sao thì hơn hai tháng nay ông cũng ăn uống rất ít."

Mẹ và em họ của anh ta không hề nghi ngờ câu nói này, lập tức thương lượng với anh ta chuyện tang lễ.Thông báo tin buồn ra ngoài, Phùng Học Minh đã nổi danh ở thành phố Hương Giang từ nhỏ, cho dù là lòng người dễ thay đổi, nhưng có cái gọi là không nể mặt sư thì c*̃ng nể mặt phật, người tới phúng viếng đưa tiễn cũng không ít, mặc dù lần trước ông chủ của nhà họ Lận đã qua đời một cách thê lương, nhưng mà tang lễ thì người trên thương trường vẫn cho mặt mũi.

Chỉ là lần này đưa tin tức về Lưu Tương Niên, một nhân vật trí dũng kiệt xuất quát tháo cả Hương Giang này. Đưa tin về cuộc đời của ông ta, trước đây, khi ông ta có quyền thế, không ai dám kể về lại lịch trong những năm lập nghiệp của ông ta một cách chân thật.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 562



Vào lúc này lại lật ra những chuyện của ông ta ở trong kháng chiến chống Nhật và xây dựng tại Hồng Kông sau chiến tranh chống Nhật, báo Hồng Kông vốn không có đạo đức, dùng ngòi bút làm vũ khí không hề lưu tình chút nào. Có điều, thời gian nửa năm ngắn ngủi, tang tễ của Ngô Mỹ Vân được làm phô trương, nở mày nở mặt thì người đến viếng tang lễ của Lưu Tư Niên lại thưa thớt, quạnh quẽ lạ thường.

Trang Linh Linh đến Hồnug Kông sinh con, Phàn Kỳ cũng đến bệnh viện thăm.

Nhìn bóng dáng nho nhỏ bên trong giường trẻ em: "Oa! Bé thật đáng yêu!" "Đáng yêu? Rõ ràng là rất xấu xí. Giống như khỉ da đỏ vậy."

"Chỗ nào vậy?" Phàn Kỳ đặt ngón tay bên cạnh miệng em bé, miệng nhỏ hơi động đậy, thật sự chơi rất vui, cúi đầu hôn một cái, là mùi sữa thơm, thật thích!

Cô hỏi bảo mẫu bên cạnh: "Tôi có thể bế bé không?"

Bảo mẫu dạy cô cách bế cục cưng nhỏ, thật mềm, ôm ở trong tay cũng sợ hỏng!

Trang Linh Linh nhìn con của mình một chút: "Luôn muốn có đứa con gái, mua một đống váy nhỏ, lần này thì hay rồi, thằng bé mặc không được nữa."

"Lại sinh một đứa nữa! Nói không chừng sẽ là em gái đó?" Phàn Kỳ nói.

Trang Linh Linh liếc cô một chút: "Chị hưởng ứng lời kêu gọi của đất nước, chỉ sinh một đứa. Khi em bé quay về sẽ làm hộ khẩu Bắc Kinh."

"Vậy để em đi? Sau này em sẽ sinh một cô gái nhỏ xinh đẹp."Lúc Phàn Kỳ nói lời này, Trần Chí Khiêm và Dung Viễn từ bên ngoài đi vào.

Trần Chí Khiêm đi tới, nhận lấy đứa bé mềm mại trong tay Phàn Kỳ, Phàn Kỳ lập tức chỉ: "Cẩn thận, cẩn thận! Đỡ đầu á, đúng rồi!"

Trần Chí Khiêm ôm đứa bé ngồi trên ghế sa lông, vợ chồng Hứa Huy đi vào, bà Hứa thấy Trần Chí Khiêm ôm đứa bé thì hỏi: "Em phát hiện con trai ở Đại Lục ôm em bé rất giỏi!"

Hứa Huy tức giận liếc mắt nhìn vợ ông ấy, bà Hứa nói: "Ý của em là, sau này chọn con rể cho Tiểu Tuệ của chúng ta thì không cần hạn chế với Nam Dương cùng Hồng Kông, nếu như ở Đại Lục có người giống Dung Viễn và A Khiêm thì cũng có thể."

"Em nghĩ rất hay." Hứa Huy nói với bà ấy.

"Thế nào? Suy nghĩ cũng phạm pháp à?" Bà Hứa sang đây nhìn đứa bé: "Nếu không phải Thần Thần quá nhỏ thì em đảm bảo sẽ chọn Thần Thần làm con rể."

"Được rồi! Anh ôm lâu rồi, đưa cho em ôm."Phàn Kỳ cướp đứa bé từ chỗ của Trần Chí Khiêm. Cô rất thích ôm búp bê, cảm giác thật thú vị khi ôm một đứa bé thật sự.

Hai người từ bệnh viện đi về nhà, trong đầu Phàn Kỳ toàn là đứa bé: "Trần Chí Khiêm, đứa bé nhà chị Linh Linh có phải là rất đáng yêu không?"

Lúc nãy Trần Chí Khiêm vừa ôm đứa bé mềm mại, trong lòng cũng loạn nhịp.Kiếp trước mình trừng phạt bản thân, cho là mình mang tới bất hạnh cho quá nhiều người, không xứng đáng có gia đình không xứng đáng có con cái.

Mỗi lần nhìn thấy ba mẹ lớn tuổi, nhìn đứa bé của nhà khác mà lộ ra ánh mắt hâm mộ, ngoài xin lỗi thì cũng chỉ có xin lỗi.

Bây giờ tất cả vấn đề đã biến mất, anh và Phàn Kỳ hạnh phúc, người nhà của hai người lại giống như người một nhà."Chuyện gia đình c*̃ng đã giải quyết lâu rồi, hơn nữa tình hình kinh tế của chúng ta c*̃ng rất khá. Anh nhớ thị trường chứng khoán sẽ sụp đổ vào tháng sau, em sẽ nhân cơ hội để bán khống hả?"

Trần Chí Khiêm không đợi Phàn Kỳ trả lời: "Thị trường chứng khoán sụp đổ cỡ lớn như vậy, anh không đề xuất em bán khống, khiến cho người ta cảm thấy không tốt, hơi giống như kiếm tiền trái lương tâm, mặc dù bán khống cũng nằm trong quy định của pháp luật."

"Nhưng mà kiếp trước em cũng rất ít khi bán khống, trong thời gian thị trường cổ phiếu A sụp đổ, em không có mua cổ phiếu dựa theo kỳ hạn giao hàng, cũng không có bán khống chứng khoán. Nhìn thấy thị trường gặp khó khăn, mặc dù là có thể kiếm được nhiều tiền, nhưng cũng không vui vẻ lắm." Phàn Kỳ nhún vai: "Có phải là hơi ngốc không?"
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 563



"Là lương thiện."Trần Chí Khiêm xoa đầu cô: "Vì thế nên đầu tháng mười một là em rảnh đúng không?"

"Ừ, ít nhất rảnh hai đến ba năm. Ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới."

"Chúng ta cũng nên có con nhỉ?" Trần Chí Khiêm hỏi cô.

Mặc dù chủ đề này hơi bất ngờ, nhưng Phàn Kỳ cũng không hề bài xích: "Được!"

"Chờ khi nào em hết bận thì đi Nhật Bản với anh nha? Luôn nói rằng muốn dẫn em đi tắm suối nước nóng nhưng vẫn chưa đi."

Nhớ tới suối nước nóng anh nói, Phàn Kỳ mở to mắt nhìn: "Nói một chút xem anh muốn làm gì?" Xe đã đến nhà, Trần Chí Khiêm quay đầu lại nhìn cô một cái, đẩy cửa xe đi ra ngoài.

Phàn Kỳ thấy Trần Chí Khiêm đi tới trước cửa xe của cô, cô ngửa đầu nhìn mặt trời trên bầu trời, vào lúc này? Cũng không phải không thể. Cô đứng yên, muốn chờ anh ôm cô, không ngờ rằng Trần Chí Khiêm ngồi xổm xuống: "Trư Bát Giới cõng vợ, lên đây đi?"

Phàn Kỳ: ? ? ?

Hai người đi vào nhà, Trần Chí Khiêm đặt Phàn Kỳ trên ghế sa lông ở trong phòng khách, vào lúc này mới mười giờ rưỡi, chưa đến giờ cơm, Phàn Kỳ ngửi thấy mùi thơm trong không khí, đó là mùi hỗn hợp của tương giấm và Nguyệt Quế, tiểu Nhã lại đang hầm thịt kho rồi.

Món ăn ngon thì phải chờ đợi , Phàn Kỳ mở TV lên, chuẩn bị xem tivi trong khi đợi ăn cơm. Trong ti vi đang chiếu tin tức "Cổ phiếu cho vàng", ông Liêu dẫn theo Hứa Diệu Nhi tham gia.

Hứa Diệu Nhi rất cẩn thận trong giao dịch chứng khoán, cô ấy đã từng đề cập vào tháng tám rằng thị trường chứng khoán sắp đạt đỉnh, bây giờ cô ấy lặp lại: "Tôi nghĩ rằng cao điểm sắp tới, e là mấy năm sau hiếm khi gặp được. Tôi đề nghị mọi người phải chú ý rủi ro."

Một vị khách lại nghe thấy hứa Diệu Nhi nói câu này, bắt đầu từ tháng trước, cô ấy đã liên tục phát biểu những câu này, thật không hiểu sao mà Liêu Kế Khánh lại để cho con dâu mình liên tục phát biểu những lời thiển cận và giật gân như vậy.

"Cô Liêu, tôi biết cô đến từ Trường Hưng, Cô Hứa đến từ Trường Hưng giỏi quản lý và kiểm soát rủi ro. Nhưng mà giỏi quản lý và kiểm soát rủi ro cũng không tránh được số phận bị thu mua. Cuối cùng thì liều mạng mới chính xác, mà không phải đi ngược lại thị trường."

Đối phương phân tích một đống lớn, cuối cùng tổng kết, thị trường chứng khoán Hồng Kông sẽ nhanh chóng sẽ thủng 4000 điểm, dự đoán là sang đầu năm sau sẽ lên tới 5000 điểm.Từ hơn 800 điểm đã tăng cao lên gần tới 4000 điểm, tăng gấp năm lần, nhưng trong thị trường càng như thế thì càng không có ai tin tưởng thị trường chứng khoán sẽ suy giảm.

Vị này rất phản cảm việc Hứa Diệu Nhi luôn nói rằng thị trường bị suy giảm.Vị này nhìn về phía Liêu kế khánh: "Ông Liêu, làm ông trùm của nghề này, thật ra ông có thể suy tính dùng sách lược của ông một chút, ngài cũng chỉ có một đứa con trai duy nhất nên đã muốn ngậm kẹo chơi với cháu rồi à?"

Ý nghĩa của câu nói này là để hứa Diệu Nhi sớm về nhà sinh con một chút.Liêu Kế Khánh nhìn vị này: "Ông Ngô, tôi là người đã cầm được chiếc cúp vàng từ anh Siêu, cái cúp kia đã chứng minh rằng tôi đã phán đoán được rằng sắp tới, thị trường chứng khoán sẽ tăng giá khi thị trường chứng khoán sắp bắt đầu. Hứa Diệu Nhi không chỉ là con dâu của tôi, mà còn là một trong những người môi giới xuất sắc nhất của Diêu Hoa, quan điểm của con bé chính là quan điểm của tôi."

Nghe xong câu này của Liêu Kế Khánh, đây là lần đầu Phàn Kỳ cảm thấy việc lấy họ của chồng cũng khí thế như vậy.Vào lúc này, bất kể là ai nhắc nhở thì phần lớn người cũng không có cách nào nghe lọt.

Ngày 16 tháng 10 năm 1987, đêm hôm trước, sau khi thỏa thuận ở điện Louvre, Đức buộc phải áp dụng chính sách tiền tệ giống như Hoa Kỳ, quyết định từ bỏ chiến lược hiện tại, vào lúc này Hoa Kỳ tung ra tin đồn rằng họ có ý định để đồng đô la tự do trôi nổi trên thị trường quốc tế, hơn nữa còn tăng lãi lên 1%. Tin tức này dẫn đến chỉ số công nghiệp trung bình của Dow Jones của Hoa Kỳ giảm xuống 4%.
 
Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 564



Thị trường chứng khoán Hồng Kông vừa mới bắt đầu vẫn còn coi là ổn định, tới gần buôi trưa, nhanh chóng giảm hơn 100 điểm. Phàn Kỳ tận dụng lợi thế của việc bán tháo và mua một vị trí nho nhỏ để tiêu khiển một chút, quả nhiên buổi chiều thị trường bắt đầu ổn định và khôi phục lại.

Gần đây có rất nhiều đợt giảm mạnh trong ngày như vậy, sau đó tại đóng cửa, giống như là có sói tới vậy, chỉ cần hét lên nhiều là không cần sợ, ngược lại còn cho rắng đợt giảm mạnh là cơ hội tốt để mua vào.

Diêu Hoa nói có rủi ro, nhưng phần lớn chuyên gia đều nghĩ rằng buổi trưa sẽ được điều chỉnh kỹ thuật, là trao đổi chip trên thị trường để xua tan rủi ro. Tối thứ sáu, thị trường chứng khoán Hoa Kỳ mở cửa và tiếp tục giảm xuống 4. 6%,

Ngày 19 tháng 10 năm 1987, Phàn Kỳ gần như là đã bán khống, chỉ đang đợi ngày đó đến.

Như thường lệ, trong cuộc họp buổi sáng, Liêu Kế Khánh luôn cường điệu với môi giới cấp dưới rằng gần đây phải vận hành với vị thế thấp, thà bỏ lỡ chứ không phạm sai lầm.

Thị trường chứng khoán mở cửa, buôn bán hỗn loạn, cổ phiếu blue-chip thường chống đỡ rất tốt với sự sụt giảm tới tấp, mở cửa chỉ 15 phút, chỉ số HSI đã giảm 120 điểm, nhưng mà vẫn có người tin tưởng có thể sẽ giống như thứ sáu, buổi chiều sẽ lật ngược tình thế, có người đang nhận lệnh, chỉ số bắt đầu tăng trở lại, nhưng mà lại tiếp tục giảm một cách nhanh chóng, đến 12 giờ trưa, chỉ số HSI lại giảm thêm khoảng 140 điểm, xuống còn 3524. 64 điểm.

Thị trường rộng lớn giảm 270 điểm, cả thị trường chỉ có một cổ phiếu bất động sản bị loại khỏi thị trường độc lập, bởi vì có lời đồn rằng tập đoàn tài chính Nhật Bản muốn bắt đầu thu mua toàn diện cổ phiếu bất động sản của tập đoàn này.

Buổi trưa, ngoài TV ra thì trong radio cũng đang thảo luận chuyện thảm sát buổi sáng, trong Diêu Hoa có vẻ cực kì bình tĩnh, thậm chí có người còn hơi hài lòng, không giảm xuống chính là kiếm được tiền, chỉ có môi giới chứng khoán cấp dưới giao dịch thay khách hàng mới gửi lệnh liên tục, bên ngoài đã khủng hoảng.

Khủng hoảng như vậy dẫn đến buổi chiều mở cửa lại giảm xuống, lệnh bán như thủy triều, hệ thống giao dịch của sở giao dịch chứng khoán không có cách nào xử lý số lượng giao dịch lớn như vậy trong một thời gian ngắn, trong sân, chuông điện thoại liên tục, những môi giới thực hiện giao dịch căn bản cũng không xử lý kịp giao dịch.

Nhiều cổ phiếu chỉ có lệnh bán mà không có lệnh mua, vào lúc này, cổ phiếu bất động sản nghe đồn được thu mua ngay đầu phiên giao dịch cũng đã bắt đầu rớt giá.

Thị trường rộng lớn giống như uống thuốc tẩy, đến cuối ngày đã giảm 420 điểm, phạm vi sụt giảm cao tới 11%, ngay cả những người từng chứng kiến sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 1973 cũng phải sửng sốt. Đối mặt với tình huống như vậy, chính phủ và cao tầng của sở giao dịch chứng khoán đều khẩn trương.

Thang Viễn Siêu gọi điện thoại cho Diêu Hoa, chỉ rõ muốn Phàn Kỳ, Hứa Diệu Nhi và Liêu Kế Khánh lên chương trình, bởi vì người nghe nhớ tới mấy vị môi giới của Diêu Hoa từng nhắc nhở rằng sắp có rủi ro.

Vào lúc này, thành thật mà nói thì nếu thị trường chứng khoán còn giảm xuống nữa thì sẽ gây ra khủng hoảng hơn nữa. Liêu Kế Khánh nói với Thang Viễn Siêu: "Anh Siêu, ý này không ổn. Vào lúc này, tôi đã không có ý kiến có thể phát biểu. Chỉ có thể nói tự cầu phúc."

Dân cổ phiếu lo lắng cũng không đợi được người Diêu Hoa ra mặt nói một câu, chỉ mấy lời giải thích của dân cổ phiếu bình thường khác.Điều thật sự khiến bọn họ lo lắng là thị trường chứng khoán Hoa Kỳ mở cửa vào buổi tối, chỉ số Dow Jones vừa mở cửa đã giảm 67 điểm, sự khủng hoảng ở thị trường chứng khoán Hồng Kông ban ngày đã tái hiện ở thị trường chứng khoán Hoa Kỳ.

Lúc đóng cửa cùng ngày, đường chỉ số giảm 508. 32 điểm, từ 2246. 72 điểm giảm xuống tới 1738. 470 điểm, mức độ giảm đạt 22. 6%, đây là phạm vi sụt giảm trong một ngày lớn nhất từ trước tới nay.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back