Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1245: Chương 1245



Tất cả mọi người trên bàn cơm đều ngơ ngẩn, sắc mặt của mọi người đều không được đẹp cho lắm.

Trước mặt mọi người là một gương mặt, sau lưng lại là một gương mặt khác.

Chẳng lẽ Diệp Ninh đã nghe được lời cười nhạo và châm chọc mà bọn họ nói ra lúc nãy sao?

Trong bầu không khí xấu hổ này, Tôn Xảo Tình để ý thấy hình như sắc mặt của Lý Vân Phong vô cùng xấu.

Hơn nữa cô ta còn cảm nhận được hình như giữa Diệp Ninh và Lý Vân Phong không đơn giản giống như là những gì mấy người bọn họ đã nói lúc nãy.

Nếu Diệp Ninh thật sự thích Lý Vân Phong đến mức muốn c.h.ế.t muốn sống, vậy tại sao hiện tại thái độ của cô lại lạnh lùng đến thế?

La Chí là người mất kiên nhẫn đầu tiên, giọng nói có phần căng thẳng.

“Diệp Ninh, cô nói thế là có ý gì hả?”

Tuy rằng hiện tại cô đã đẹp lên nhiều rồi, nhưng cô cũng không có thân phận để diễu võ giương oai trước mặt mọi người.

Diệp Ninh lạnh lùng nói: “Là ý mà mấy người nghe được đó.”

Lý Vân Phong hít thở sâu, cố gắng đè nén cảm xúc không vui trong lòng xuống.

“Diệp Ninh, hôm nay mặc kệ có phải tôi mời cô đến hay không, nhưng cô cũng đã ngồi ở nơi này rồi. Tôi hi vọng không phải vì cô mà ảnh hưởng đến cảm xúc của mọi người ở đây.”

Anh ta nói rất nặng, là nhắc nhở, cũng là lời cảnh cáo.

“Tôi làm gì ghê gớm đến mức có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của mọi người chứ?” Diệp Ninh cười nhạo.

Toàn thân Lý Vân Phong giống như bị bóng tối âm u bao phủ, trong lòng dâng lên cảm xúc đề phòng.

Trước kia khi ở trước mặt anh ta, Diệp Ninh chắc chắn sẽ không bao giờ sắc bén như thế, cô luôn rất ngu ngốc, chỉ cần nhìn thoáng qua là lập tức nhìn thấu ngay.

Mà hiện tại anh ta hoàn toàn không thể nhìn thấu, rốt cuộc thì cô xuất hiện ở nơi này là có mục đích gì?

Nhưng mà cho dù như thế nào, anh ta cũng sẽ không tiếp tục đề tài lúc nãy nữa.

Không khí đã biến thành như thế, những người khác cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ có Tôn Xảo Tình vội vàng mở miệng giảng hòa: “Cô Diệp, chúng ta không nhắc đến những chuyện không vui kia nữa.”

Diệp Ninh hỏi ngược lại: “Có ai đang không vui hả?”

Vẻ mặt Tôn Xảo Tình cứng đờ, một đống người có mặt trên bàn ăn này, có ai đang vui hả?”

Nhưng mà ở trong mắt cô ta, Diệp Ninh là người cực kỳ quan trọng.

“Vậy cô Diệp muốn nói cái gì?”

Diệp Ninh đảo mắt lại nhìn về phía Lý Vân Phong.

Hành động không tiếng động này nằm trong dự kiến của mọi người, hợp tình hợp lý.

“Vậy tâm sự xem những năm qua anh sống như thế nào đi?”

Cô muốn biết quá khứ của Lý Vân Phong.

Trong lòng Tôn Xảo Tình khẽ d.a.o động.

Biểu cảm của những người khác đều trở nên cực kỳ có thâm ý, càng thêm chắc chắn rằng Diệp Ninh vẫn chưa từng quên Lý Vân Phong.

Lý Vân Phong cũng không muốn trả lời câu hỏi này, im lặng trong chốc lát, lại nhận được ánh mắt thúc giục của Tôn Xảo Tình, chỉ có thể mất kiên nhẫn lấy lệ nói: “Tôi vẫn luôn đi học, sau đó bây giờ đã tốt nghiệp, chỉ đơn giản vậy thôi.”

“Đi học, tốt thật đó.” Diệp Ninh sâu kín cảm thán, giọng nói lạnh đến khiếp người.

Lúc này Lưu Mỹ Lệ không biết sống c.h.ế.t châm chọc nói: “Hâm mộ à? Cô và Vân Phong vốn dĩ chính là người của hai thế giới, là cô là người mãi vẫn không chịu nhìn rõ hiện thực.”

“Đúng đó Diệp Ninh, tuy nói cô và Vân Phong cùng nhau lớn lên từ nhỏ, nhưng chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng được. Hiện tại hai người đều đã có bến đỗ riêng của mình, cũng không cần lại chấp nhất nữa.” La Chí cũng khuyên nhủ theo.

Những người khác cũng phản ứng lại, rối rít gia nhập vào hàng ngũ khuyên bảo, đều muốn biểu hiện trước mặt Lý Vân Phong.

Lý Vân Phong chậm rãi bưng ly nước lên uống, trong lòng cũng ổn định lại.

Diệp Ninh cũng không sốt ruột, nhìn những gương mặt mở miệng ra là lễ nghi đạo đức, thật sự cảm thấy quá buồn cười.

Lưu Mỹ Lệ ước gì cảm xúc của cô có thể mất khống chế.

Nếu lúc này Lý Vân Phong và Tôn Xảo Tình có thể thể hiện tình cảm mặn nồng say đắm một chút, k*ch th*ch cô thêm chút nữa thì sẽ càng hoàn mỹ hơn.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1246: Chương 1246



Chờ đến khi tiếng nói của mọi người dần dần nhỏ đi, Tôn Xảo Tình mới có chút căng thẳng nhìn về phía Diệp Ninh.

“Cô Diệp, cảm xúc của mọi người có chút kích động, cô cũng đừng để trong lòng.”

Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm vào Tôn Xảo Tình.

Bọn họ tận tình khuyên nhủ nói nhiều như thế, cái gì mà đừng để trong lòng chứ?

Mục đích bọn họ làm như thế, còn không phải là vì Lý Vân Phong sao?

Diệp Ninh hỏi Tôn Xảo Tình: “Cô cũng cảm thấy quá khứ của tôi và Lý Vân Phong đều là do cưỡng ép sao?”

Tôn Xảo Tình hơi ngừng thở, sắc mặt hơi thay đổi.

Nếu dựa theo lời bọn họ nói, vậy đúng là như thế.

“Diệp Ninh, đây là chuyện giữa tôi và cô, đừng làm khó Xảo Tình.” Lý Vân Phong lạnh lùng quát to, tràn ngập ý muốn bảo hộ.

Diệp Ninh cười lạnh: “Vậy tôi hỏi anh, trước kia chúng ta đều là do tôi cưỡng ép sao?”

Không ai ngờ rằng cô sẽ tự rước lấy nhục như thế.

Nhưng mà càng làm cho mọi người không thể tưởng tượng được chính là, Lý Vân Phong lại không trả lời ngay.

Ánh mắt của Tôn Xảo Tình dần mang theo vẻ tò mò.

Mấy người trên bàn cơm đều ngơ ngác nhìn nhau, không rõ vì sao anh ta lại do dự?

Vài giây sau, Lý Vân Phong xụ mặt nói: “Trước kia tôi còn chưa nói rõ ràng với cô sao? Chúng ta không có khả năng!”

Diệp Ninh “chậc chậc” vài tiếng, ánh mắt sâu thẳm giống như có thể hoàn toàn nhìn thấu Lý Vân Phong.

Giờ phút này, Lý Vân Phong theo bản năng muốn né tránh tầm mắt của cô.

Cho dù trước kia thật sự đã từng xảy ra một ít chuyện, nhưng đó cũng không phải anh ta thật lòng.

Diệp Ninh không chút hoang mang đứng lên: “Tôi sẽ không ăn cơm, mọi người cứ từ từ thưởng thức đi.”

Trên bàn cơm trở nên yên tĩnh.

Trong lòng mỗi người đều có cảm giác cực kỳ quái dị.

Rõ ràng cuộc nói chuyện của Diệp Ninh và Lý Vân Phong lúc nãy có ẩn ý gì đó, nhưng vì sao Diệp Ninh lại đột nhiên lựa chọn kết thúc chứ?

Hành vi rời khỏi bàn ăn của cô càng làm mọi người bất ngờ và khó hiểu hơn.

Tôn Xảo Tình lập tức đứng dậy theo, thông minh không giữ cô lại nữa mà nói: “Cô Diệp, để tôi tiễn cô.”

Lúc Diệp Ninh đi ngang qua người Lưu Mỹ Lệ, cô hơi dừng lại.

“Lá thư kia cô giả tạo quá vụng về, lần sau nhớ đừng có tự viết thư nữa, phải đối thành nét chữ của người xa lạ mới có thể làm tôi không nhận ra được.”

Mặt Lưu Mỹ Lệ lập tức đỏ bừng lên, hơi thở nhanh chóng trở nên dồn dập.

Vì bảo đảm chắc chắn rằng Diệp Ninh sẽ đến, cô ta đã cố ý tỉ mỉ chuẩn bị bức thư tình kia.

Nhà họ Lưu chỉ còn lại hai anh em bọn họ, chuyện này cô ta đương nhiên cũng không thể mượn tay người khác, cho nên chỉ có thể tự viết mà thôi.

Cô ta hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Ninh lại có thể nhận ra nét chữ của cô ta?

Tại sao Diệp Ninh lại có thể nhận ra được nét chữ của cô ta chứ?!

Mọi người ngồi trên bàn cơm đều ồ lên, ánh mắt của mọi người khi nhìn về phía cô ta cũng đều đã thay đổi.

Lúc nãy cô ta còn thề thốt kêu gào rằng bức thư kia do do Diệp Ninh tự viết ra, không ngờ thật sự là do cô ta viết!

Đáy mắt của Lý Vân Phong lộ ra vẻ âm u, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn về phía Lưu Mỹ Lệ.

Lưu Mỹ Lệ luống cuống, bởi vì quá chột dạ cho nên không dám cãi lại câu nào.

Đã không cần thiết phải kiểm chứng, phản ứng của cô ta cũng đã đủ để chứng minh hết tất cả.

Diệp Ninh và Tôn Xảo Tình cùng nhau đi ra khỏi phòng.

Mọi người đều xấu hổ, cạn lời, đồng thời còn cảm thấy rất khó hiểu.

Thật sự cứ như thế mà... kết thúc?

Ngay từ đầu bọn họ còn cho rằng Diệp Ninh đến đây là vì còn chưa dứt tình với Lý Vân Phong, muốn lấy lòng anh ta nữa.

Sau lại bọn họ lại cảm thấy Diệp Ninh vì yêu mà sinh hận với Lý Vân Phong, sẽ kiếm cớ để nổi điên.

Nhưng mà không ngờ cuối cùng Diệp Ninh chỉ không đầu không đuôi nói vài câu không đau không ngứa, sau đó đã rời đi rồi?

Tuy rằng trước khi cô đi ra ngoài đã vạch trần Lưu Mỹ Lệ, nhưng mà phản ứng của cô đối với Lý Vân Phong lại làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1247: Chương 1247



“Cô Diệp, hôm nay thật ngại quá, không tiếp đãi chu đáo cô rồi.” Tôn Xảo Tình đi theo bên cạnh Diệp Ninh, mặt đầy vẻ áy náy.

Hiện tại hai người còn chưa ra khỏi tiệm cơm, chỉ đứng ở góc cửa thôi.

Diệp Ninh lạnh nhạt nhìn cô ta hỏi: “Cô biết tôi sao?”

Tôn Xảo Tình gật đầu, trong giọng nói đè nén kích động: “Có lẽ trong giới ca hát hiện tại không có ai có thể nổi tiếng hơn cô Diệp.”

“Lúc nãy khi ở bên trong, cảm ơn cô đã giấu giúp tôi.” Diệp Ninh không có địch ý gì với Tôn Xảo Tình, việc nào ra việc đó mà cảm ơn.

Tôn Xảo Tình có chút sung sướng xen lẫn sợ hãi: “Là mấy người bọn họ không có kiến thức.”

Diệp Ninh quyết định im lặng.

Tin tức ở thành trấn nhỏ khá bế tắc, điều kiện kinh tế cũng kém, người theo đuổi ngôi sao ca nhạc đương nhiên cũng ít đi.

Tôn Xảo Tình để ý đến mỗi một biểu cảm nhỏ nhặt nhất trên mặt cô, thử hỏi: “Không biết cô Diệp dự định ở lại nơi này trong bao lâu? Nếu có cơ hội, chúng ta có thể gặp mặt nói chuyện riêng.”

Dựa theo địa vị hiện tại của Diệp Ninh, cô đương nhiên không thể ở lại nơi này trong thời gian dài.

“Tôi chỉ về thăm người thân, không bao lâu sau sẽ rời đi.”

Câu trả lời của Diệp Ninh hoàn toàn nằm trong dự kiến của Tôn Xảo Tình.

“Vậy không biết tôi có thể xin cách liên lạc với cô Diệp không?”

Tôn Xảo Tình có chút căng thẳng, cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị Diệp Ninh từ chối.

Quả nhiên Diệp Ninh nói: “Sau này có duyên chúng ta sẽ lại gặp mặt.”

Tuy rằng Tôn Xảo Tình có chút thất vọng, nhưng cũng biết người có thân phận như Diệp Ninh đúng là sẽ không dễ dàng làm quen với người mà cô không quá quen thuộc.

Diệp Ninh mở túi lấy khẩu trang và nón ra, dưới ánh nhìn chăm chú của Tôn Xảo Tình, đeo chúng nó vào.

Tôn Xảo Tình hoàn toàn có thể hiểu được, cô cần thiết phải làm như thế.

“Cô Diệp, xe của tôi đang ở bên ngoài, không bằng...”

“Không cần, tôi còn phải làm việc khác nữa.”

Diệp Ninh lại từ chối ý tốt của cô ta lần nữa.

Tôn Xảo Tình nhìn Diệp Ninh đang chuẩn bị rời đi, muốn nói lại thôi, đến giây cuối cùng vẫn mở miệng hỏi.

“Cô Diệp, cô còn có tình nghĩa gì với Vân Phong không?”

Cô ta cẩn thận dùng hai chữ tình nghĩa chứ không phải tình cảm.

Diệp Ninh lạnh nhạt nhìn cô ta.

“Nếu có, tôi có thể rút lui...” Tôn Xảo Tình gian nan nói.

Cô ta và Lý Vân Phong đã hẹn hò với nhau hơn nửa năm, tình cảm coi như cũng còn ổn định, nhưng mà nếu so sánh giữa một người đàn ông và tiền đồ của mình thì cô ta vẫn sẵn sàng lựa chọn cái thứ hai.

Nhưng mà Diệp Ninh cũng không cho cô ta có cơ hội nói hết lời: “Cô Tôn, cô nghĩ nhiều rồi, tôi đã có người yêu.”

Cô vô cùng đơn giản nói một câu, làm Tôn Xảo Tình lập tức hiểu ra, có chút xấu hổ cười cười.

“Xin lỗi, tôi đã hiểu lầm rồi.”

Thật ra lúc nãy cô ta cũng đã ý thức được, Diệp Ninh rõ ràng là không còn chút tình cảm gì với Lý Vân Phong nữa.

Nhưng mà nếu không có tình cảm, dựa theo biểu hiện của Diệp Ninh thì cô cũng hoàn toàn không muốn công khai rêu rao thân phận của mình, vậy cô đến buổi gặp này để làm cái gì chứ?

Diệp Ninh nhìn sắc mặt của Tôn Xảo Tình liên tục thay đổi, ánh mắt hơi lóe lên trong tích tắc, cuối cùng nói ra một câu...

Bầu không khí trong phòng bao áp lực đến mức làm người ta cảm thấy ngạt thở.

Lưu Mỹ Lệ hoàn toàn không thể nào đối mặt với ánh mắt nghi ngờ và phán xét của mọi người.

“Tôi còn có việc khác, đi trước đây!”

Cô ta nhanh chóng đứng lên, không đợi những người khác phản ứng lại đã chạy trối chết.

Mà lúc này, món ăn mới cũng đã được bưng lên bàn.

Hiện tại làm gì còn có người có thể ăn ăn uống uống chứ, toàn bộ mọi người đều lo sợ bất an nhìn về phía Lý Vân Phong.

Một buổi họp mặt vui vẻ lại biến thành thế này, người khó chịu nhất vẫn cứ là anh ta.

Lý Vân Phong nghiêm mặt lại cầm đũa lên nói: “Mọi người tiếp tục ăn cơm đi.”

Anh ta đã lên tiếng, cho dù hiện tại mọi người đều đã ăn no rồi, nhưng vẫn bày ra dáng vẻ nhiệt tình phối hợp anh ta.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1248: Chương 1248



Mãi đến khi Tôn Xảo Tình từ bên ngoài đi về.

“Cô Tôn, Diệp Ninh đã về rồi hả?” La Chí cẩn thận hỏi.

Lúc này Tôn Xảo Tình giống như thay đổi thành một người khác, gương mặt hiền lành lúc trước đã biến mất không thấy, lạnh nhạt đến mức không có bất cứ biểu cảm gì.

“Người ta ở đây không vui vẻ gì, đương nhiên là phải đi về rồi.”

Cô ta tỏ rõ thái độ lạnh nhạt không vui, cho nên tất cả mọi người ở đây đều có thể nhận ra được.

Nhưng mà bọn họ đều cho rằng cảm xúc của Tôn Xảo Tình như thế này là bởi vì cô ta đang khó chịu vì Diệp Ninh.

La Chí vội vàng an ủi: “Cô Tôn, cô không cần thiết chấp nhặt với loại người như Diệp Ninh, thật ra lúc nãy cô ta chỉ cố làm ra vẻ mà thôi.”

Tôn Xảo Tình hơi nhướng mày lên: “Loại người như Diệp Ninh? Các anh có biết cô ấy là loại người nào không?

TBC

Cô ta nhìn mấy gương mặt giả nhân giả nghĩa lấy lòng nịnh nọt ngồi quanh bàn cơm, thật sự cảm thấy buồn cười muốn chết.

Chẳng trách Diệp Ninh không muốn ở lại nơi này thêm một giây nào nữa, càng khinh thường chấp nhặt với những người khác.

La Chí hơi sửng sốt, nhìn chằm chằm vào Tôn Xảo Tình không chớp mắt.

Đến cả Lý Vân Phong cũng nhíu mày hỏi: “Xảo Tình, rốt cuộc em bị làm sao thế? Có phải Diệp Ninh đã nói gì với em không?”

Lẽ ra không nên để Tôn Xảo Tình tiễn Diệp Ninh về mới đúng, nhưng mà anh ta còn chưa kịp phản ứng lại, hai người bọn họ đã đi ra ngoài rồi.

Ánh mắt của Tôn Xảo Tình rất lạnh nhạt, nhất là khi nghĩ đến lời khuyên mà Diệp Ninh đưa cho cô ta trước khi cô rời đi.

Thứ bị Lý Vân Phong giấu diếm dưới gương mặt mới anh con người thật của anh.

“Cô Diệp không nói gì với em hết, là các anh quá khinh thường cô Diệp!”

Lý Vân Phong biết Tôn Xảo Tình chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ nói ra những lời này, lại nghĩ đến thái độ của cô ta đối với Diệp Ninh lúc ở trên bàn cơm.

Không lẽ...

“Cô Tôn, cô có thể nói rõ ràng cho mọi người biết được không? Chúng tôi xem thường Diệp Ninh chỗ nào? Cho dù cô ta có gả chồng thì vẫn là cô ta thôi.” La Chí nói một cách đương nhiên.

Cho dù hiện tại Diệp Ninh đã đẹp hơn rất nhiều, nhưng nói đến cùng thì cô vẫn cứ là một đứa con gái dân quê kiêu ngạo ngang ngược.

Tôn Xảo Tình nhìn anh ta giống như đang nhìn một người ngu: “Mấy người không biết đọc tin tức giải trí hả?”

“Hả?”

La Chí và những người khác đều lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.

Không phải bọn họ đang nói đến Diệp Ninh sao?

Có liên quan gì đến tin tức giải trí chứ?

Tôn Xảo Tình cũng lười giải thích nhiều thêm: “Có rảnh thì đi ra ngoài mở mang tầm mắt thêm đi”

Mặt La Chí cứng đờ, cô ta đang trào phúng bọn họ... kiến thức thiển cận đó hả?

Nếu đổi thành những người khác, mấy người trên bàn cơm chắc chắn sẽ nổi giận, nhưng mà hiện tại bọn họ lại đang đối mặt với Tôn Xảo Tình, cho nên không có ai dám thở mạnh cái nào.

La Chí vì mặt mũi, miễn cưỡng kéo đề tài lại: “Cho dù Diệp Ninh thật sự bị lá thư kia của Lưu Mỹ Lệ lừa đến, nhưng nếu không phải cô ta thật sự chưa tình với Vân Phong thì hoàn toàn không cần thiết đến nơi này. Nói đến cùng vẫn là cô ta luôn si tâm vọng tưởng trước, hoàn toàn không ý thức được chuyện cô ta và Vân Phong đã khác biệt một trời một vực, là người của hai thế giới khác nhau!”

Tôn Xảo Tình giận quá hóa cười: “Tuy rằng tôi không biết vì sao cô Diệp đến đây, nhưng cô ấy chắc chắn không phải vì Vân Phong.”

Câu nói này không chỉ phản bác La Chí mà còn làm cho Lý Vân Phong cảm thấy rất khó chịu.

Tôn Xảo Tình đã hoàn toàn không thèm để ý đến cảm xúc của bọn họ, tiếp tục bổ sung với La Chí: “Nhưng mà câu nói cuối cùng anh nói rất đúng, cô Diệp và các anh đúng là người của hai thế giới khác nhau.”

Những lời này khi được La Chí và Tôn Xảo Tình nói ra, ý nghĩa cũng trở nên khác biệt một trời một vực.
 
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Chương 1249: Chương 1249



Cho dù có ngu hơn nữa thì bọn họ cũng nghe ra được vẻ khinh thường trong lời nói của Tôn Xảo Tình, hơn nữa còn là khinh thường khi bị so sánh với Diệp Ninh.

Bầu không khí trở nên nặng nề lại nghiêm túc.

Lý Vân Phong lại càng xấu hổ hơn.

Anh ta không rõ vì sao Tôn Xảo Tình lại có thái độ như thế?

Nhưng mà anh ta cũng không nổi giận với Tôn Xảo Tình, mà lại lập tức lộ ra vẻ mặt dịu dàng.

“Xảo Tình, em cứ yên tâm đi. Cho dù Diệp Ninh thế nào thì trong lòng anh cũng chỉ có em.”

Anh ta thông minh mà không hề nghi ngờ lời cô ta nói, ngược lại đưa ra lời cam đoan đầy thâm tình.

Cứ như vậy trực tiếp kết thúc đề tài làm người ta khó chịu lúc nãy, cũng làm cho mọi người cảm thấy Tôn Xảo Tình là vì để ý đến anh ta cho nên mới kiên quyết cho rằng Diệp Ninh không có bất cứ tình cảm gì với anh ta nữa.

Nếu như là trước đây, Tôn Xảo Tình chắc chắn sẽ tin tưởng không hề nghi ngờ gì với tình cảm của anh ta, nhưng mà hiện tại cô chỉ suy nghĩ, trong sự thâm tình này lại có bao nhiêu thật lòng?

“Em mệt rồi, muốn đi về. Nhưng mà tôi khuyên các anh sau này bớt nói xấu sau lưng, chửi bới cô Diệp đi, với thân phận hiện tại của cô ấy, các anh chọc không nổi đâu.”

Tôn Xảo Tình cũng không trực tiếp nói cho những người này biết hiện tại Diệp Ninh đã nổi tiếng đến mức nào, bởi vì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ biết.

Chờ đến ngày bọn họ biết được chân tướng, có khi nào bọn họ sẽ ảo não chán chường vì hôm nay đã không nắm bắt được cơ hội, nịnh bợ lấy lòng Diệp Ninh không?

Cô ta thậm chí không thèm trưng cầu ý kiến của Lý Vân Phong, cầm lấy áo khoác, nghênh ngang rời đi.

Toàn bộ phòng bao đều yên lặng giống như chết.

Bốp!

Lý Vân Phong quăng mạnh đũa lên bàn, lửa giận bốc lên nghìn nghịt.

Nhưng người khác cũng không dám thở mạnh tí nào.

Một lúc sau, anh ta từ trên ghế đứng lên: “Giải tán hết đi.”

Hôm nay vốn dĩ là ngày anh ta áo gấm về làng, muốn khoe khoang, không ngờ cuối cùng lại kết thúc như thế này.

Anh ta ở lại chỗ này sẽ cảm thấy vô cùng mất mặt, nhưng vẫn phải nhanh chóng chạy theo Tôn Xảo Tình.

Theo anh ta rời đi, thần kinh của những người khác ngược lại bắt đầu thả lỏng lại, một đống lời nói nhịn suốt một bữa cơm cuối cùng cũng có thể nói ra.

“Mấy cậu nói coi, chuyện này rốt cuộc là thế nào?”

“Còn có thể là thế nào nữa, Tôn Xảo Tình ghen nên giận thôi, nói đến cùng thì vẫn phải trách Diệp Ninh.”

“Sao tôi lại cảm thấy không giống lắm nhỉ? Với lại Diệp Ninh cũng khác thường lắm, dựa theo tính cách trước kia của cô ta thì cô ta đã nổi điên quậy phá từ lâu rồi, nhưng mà hôm nay cô ta lại không làm cái gì hết.”

“Con nhỏ Lưu Mỹ Lệ kia cũng thần kinh thật, mắc gì muốn dụ Diệp Ninh đến nơi này? Làm thành như thế, mọi người đều cảm thấy rất mất mặt.”

TBC

“Không lẽ mấy cậu chỉ để ý thứ này thôi sao, không ai phát hiện ra Diệp Ninh đã trở nên đẹp hơn rất nhiều à?”

Chỉ một câu nói, lập tức làm cho bàn cơm ồn ào chợt yên tĩnh lại trong chốc lát.

Mỗi người đều bắt đầu nhớ lại vẻ đẹp của Diệp Ninh, sau đó mới có người đầy thâm ý nói một câu.

“Nếu tôi mà là Vân Phong thì hiện tại chắc chắn sẽ rất hối hận.”

“Hối hận gì chứ, cậu tưởng rằng Vân Phong chọn người chỉ xem vẻ bề ngoài thôi sao? Nếu cậu ta cưới Tôn Xảo Tình thì nửa đời sau sẽ không cần phải lo ăn lo mặc nữa.”

“Mấy cậu còn non lắm! Nếu tôi mà là anh ta thì sẽ bắt lấy hết cả hai! Cưới Tôn Xảo Tình làm vợ, sau đó bảo Diệp Ninh l.à.m t.ì.n.h nhân của mình. Cô ta đã theo đuổi Vân Phong suốt bảy năm, chắc Vân Phong chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là cô ta sẽ đồng ý ngay. Đúng là hâm mộ thật đó, sao chúng ta lại không tốt số đến mức đó nhỉ!”

Người đàn ông kia nói xong những lời này, nội dung nói chuyện phiếm cũng dần dần lệch đi...
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back