Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1250: Chương 1250



Lạc Nhiên mờ mịt túm nắm tóc: "Em chẳng có chút chuẩn bị tâm lý nào cả, bọn em quen nhau nhiều năm vậy mà em còn chẳng nhìn ra, chị, có thật là mọi người không nói đùa không?"

Lạc Di hiểu rất rõ cậu em trai này, sắc bén hỏi: "Rốt cuộc là em đang sợ cái gì?"

"Em sợ sau này không thể tiếp tục làm bạn với cô ấy được nữa, cô ấy…" Tâm trạng của Lạc Nhiên rất phức tạp, không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung: "Là người bạn thân nhất của em."

Lạc Di cạn lời cả nửa ngày, cô cũng có phải chuyên gia tình cảm đâu, sao lại phải xử lý chuyện này trời?

Nhưng từ đó đến giờ cô vẫn luôn giữ thân phận là một người dẫn đường, từ nhỏ đến lớn có chuyện gì không hiểu Lạc Nhiên đều đến tìm cô đầu tiên.

"Chị chỉ hỏi một câu, em có thích cô ấy hay không?"

Lạc Nhiên im lặng, đây là đáp án, nếu cậu không thích thì đã sớm cả tiếng phủ nhận rồi.

Ngẫm lại cũng đúng, bọn họ đã quen biết qua lại với nhau nhiều năm vậy rồi, Lê Đình Đình là nữ sinh Lạc Di thân cận nhất.

Nếu nói không có chút cảm tình, tuyệt đối không có khả năng.

Có lẽ là do quá gần nhau, nên mới bất giác tiến vào điểm mù.

Lạc Di thấy mệt cả lòng, yêu là yêu, không yêu thì là không yêu, chuyện đơn giản biết bao nhiêu.

"Em suy nghĩ chút đi, nếu để cô ấy làm vợ em, em có thấy bài xích không?"

Gương mặt Lạc Nhiên lặng lẽ đỏ lên: "Cũng không phải không được."

Lạc Di khẽ cười một tiếng, thằng nhóc này còn thẹn thùng hả?

"Thế để cho cái cô Trình kia làm vợ em thì sao?"

"Không được."

Lạc Di buông tay, chuyện đã rất rõ ràng, không cần cô nói thêm gì nữa.

"Nhưng mà…" Lạc Nhiên chần chừ hồi lâu: "Em sắp phải ra nước ngoài rồi, ít nhất cũng mất bốn năm lận."

Đi lần này bốn năm, chẳng lẽ phải yêu đương xuyên quốc gia sao?

Lạc Di thoáng sửng sốt: "Chuyện khi nào? Sao em chưa từng nhắc tới?"

"Chuyện hôm nay ạ, em muốn sang nước D." Lạc Nhiên mím môi một cái: "Em đang dự định tối nay nói với cha mẹ."

Lạc Di sờ lên đầu cậu theo thói quen: "Có vô số phương án giải quyết mà, chỉ xem các em chọn như nào. Tiểu Nhiên, những chuyện khác đều không quan trọng, quan trọng là có thể gặp người yêu mình và mình yêu họ, đã gặp thì phải nắm chắc."

Lòng Lạc Nhiên chấn động, cậu như có điều suy nghĩ.

Mấy ngày sau, Lạc Di đang làm thêm giờ ở sở nghiên cứu chợt nhận được điện thoại của cha mẹ, bảo cô mau mau về nhà.

Ra là Lạc Nhiên muốn kết hôn.

Lạc Di choáng váng, mới mấy hôm trước Tiểu Nhiên vẫn còn là chó độc thân mà: "Với ai? Sao lại đột ngột như thế?"

"Tất nhiên là Đình Đình." Trong điện thoại Ngô Tiểu Thanh đã sướng đến phát rồ, bà chứng kiến cả quá trình Đình Đình lớn lên, rất hợp.

Lạc Di về nhà liền thấy cả nhà đều đang ở nhà, ông cụ Tiêu cũng có mặt, còn đang hớn hở bàn luận việc kết hôn.

Tiêu Thanh Bình giang hai tay ra với cô, Lạc Di rất tự nhiên ngồi xuống cạnh anh, làm một người khán giả yên tĩnh.

Ông cụ Tiêu nhất quyết muốn làm phụ huynh bên đàng gái, nói rằng ông sẽ giúp tổ chức hôn lễ.

Lê Đình Đình ngồi bên cạnh bà ngoại, mặt đầy hạnh phúc: "Ông ơi, chúng cháu không có ý định tổ chức rầm rộ đâu, chỉ cần hai nhà ăn chung bữa cơm chúc mừng là được ạ."

Ông cụ Tiêu cảm thấy không thỏa đáng, con gái xuất giá là chuyện hệ trọng biết bao nhiêu, sao có thể không có chút nghi thức nào được?

Nhưng hai người trẻ tuổi đều chung một ý kiến, ông cụ Tiêu khẽ lắc đầu: "Vậy hai đứa tính khi nào đi đăng ký?"

Lạc Nhiên yên lặng lấy hai tờ hôn thú ra: "Hôm nay đã đi đăng ký rồi ạ."

Mọi người: "…"

Suýt chút nữa mâm đựng trái cây trong tay Lạc Di đã bay ra ngoài, Tiểu Nhiên này đúng là gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc mà.

Trực tiếp lược bỏ giai đoạn yêu đương, thẳng thắn kết hôn, lợi hại.

Ừm, này tính là cưới trước yêu sau không?

"Chúc mừng hai đứa, tân hôn hạnh phúc, nhất định phải hạnh phúc đó."

Tiêu Thanh Bình cũng gửi lời chúc phúc: "Tiểu Nhiên, Đình Đình, chúc vợ chồng các em tình cảm mặn nồng, đến đầu bạc răng long."

Lạc Quốc Vinh cũng hiểu ra, thế hệ này của bọn họ đó giờ vẫn hay đi xem mắt, xem mắt hợp nhau ngay hôm sau kết hôn luôn cũng có, chẳng có gì lạ cả.

"Hai người các con phải tương thân tương ái, bao dung lẫn nhau đó, Tiểu Nhiên, cha chỉ có một yêu cầu cho con, đó là phải làm một người chồng tốt có trách nhiệm."

"Con đã rõ ạ, cha."

Dù hai người trẻ tuổi đã nói giản lược hết mọi thứ đi, nhưng hai vợ chồng Lạc Quốc Vinh cũng không thể nào để cho hôn lễ của con trai trôi qua qua loa như vậy, bà ngoại Lê chỉ có một đứa cháu ngoại gái như thế, cũng muốn gả cháu gái ngoại của mình ra ngoài sao cho thật náo nhiệt vẻ vang.

Thế là họ liền chọn một ngày hoàng đạo, tổ chức một buổi hôn lễ vừa giản đơn lại vừa long trọng.

Sau khi kết hôn, Lạc Nhiên liền đưa người vợ mới cưới của mình cùng theo ra nước ngoài, mở ra cuộc đời ngoại quốc.

Lê Đình Đình cũng không hề nhàn rỗi, cô ấy mở một công ty tại nước D, tiến cử việc kinh doanh của nhà họ Lạc ra nước D. Bản thân cô ấy vốn học ngành kinh doanh, này xem như luyện tay một chút, không ngờ lại làm ăn rất được.

Hai năm sau, bọn họ sinh một đứa con trai, đặt tên là Lạc Lê.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1251: Chương 1251



Sự trở lại của HongKong đã thu hút sự chú ý của toàn thế giới và cả nước đang xem tin tức trên Ti vi.

Đây là sự kiện lớn được người dân Trung Quốc chú ý nhất vào thời điểm kích động này, Lạc Di đã gọi điện cho bạn bè của mình để triệu tập một nhóm người và tất cả đều tập trung tại Phượng Hoàng Viên.

Câu lạc bộ có đồ ăn, đồ uống, phương tiện giải trí, phòng video, màn hình lớn xem rất thoải mái.

Thời điểm này có nhiều người mới náo nhiệt, cùng nhau quan sát cùng nhau vui chơi giải trí cùng nhau thảo luận mới thú vị.

Ánh mắt Vương Trung Nghị sáng ngời: “Lạc Di, cháu không đến hiện trường thật đáng tiếc.”

HongKong đã gửi lời mời Lạc Di tham gia sự kiện hoành tráng, nhưng Lạc Di đã từ chối, danh tính của cô rất nhạy cảm, khi hệ thống định vị vệ tinh toàn cầu ngày càng hoàn thiện, cô càng trở nên kín tiếng.

Thật sự Lạc Di cũng rất tiếc, nhưng không có cách nào hết, cô phải lấy đại cục làm trọng.

Ống kính đảo qua rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, Lạc Di nhịn không được thở dài, rất nhiều người đều đi.

Cha mẹ cô đi, đám người Lưu Nhất Hách cũng ở đó.

Cô cầm một ly trà bưởi uống không ngừng: “Hì hì, có người rơi nước mắt xuống sông Hương rồi.” Con gái Hồng Kông đều khóc, cô lại cười.

Bộ dạng hẹp hòi này khiến người ta dở khóc dở cười, anh không còn trẻ nữa nhưng vẫn giữ một trái tim trong sáng.

Ông Mạc đeo kính lão, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình không chớp: “Ồ, người phụ nữ này là ai? Sao lại có nét giống với lạc Di?”

Tiêu Thanh Bình thản nhiên liếc mắt: “Không giống chút nào, có được không?”

Rõ ràng là sản phẩm giả mạo.

Lạc Di cũng nhìn thấy, đó là Annabelle ngồi bên cạnh Lý Giang Nam: “Cô ấy có bản lĩnh, ở bên cạnh Lý Giang Nam nhiều năm như vậy còn chưa bị đào thải, thật là có sức nhẫn nại.”

Anh Lý nổi tiếng là người phong lưu, bạn gái đổi tới đổi lui như nước chảy, còn thích trêu chọc nữ minh tinh, không biết nuôi sống bao nhiêu tờ báo lá cải cùng cánh săn ảnh.

Tiêu Thanh Bình cầm lấy trái cây cắn một miếng, thờ ơ hỏi: “Em biết cô ấy?”

Lạc Di và người phụ nữ kia từng có duyên gặp mặt vài lần, người phụ nữ kia làm cho cô cảm giác kỳ lạ, cho nên cố ý điều tra: “Ông nội, ông cũng biết cô ấy mà.”

Ống kính đã dời đi, ông nội Tiêu hoàn toàn không có ấn tượng: “Hả, là ai vậy?”

“Hoàng Lộ.”

Giống như sấm sét nổ tung, mọi người ngơ ngác nhìn nhau: “Cái gì, Hoàng Lộ? Cháu nhìn nhầm rồi, bọn họ không giống nhau chút nào.”

Lạc Di nhìn về phía Dương Nam Ba ngồi ở một bên: “Để anh ta trả lời đi.”

Dương Nam Ba im lặng thở dài, Hoàng Lộ vốn là em họ xa của anh ta, khi còn bé có quan hệ rất tốt, đáng tiếc, sau đó cô ta càng lúc càng đi lệch quỹ đạo, dần dần xa cách.

Anh ta làm nghề này, muốn điều tra một người không phải dễ dàng sao?

Sau khi Hoàng Lộ ra tù đi HongKong, phẫu thuật thẩm mỹ, thay đổi khuôn mặt và bắt đầu trở thành người hoạt động xã hội, cuối cùng trở thành vợ lẽ của Lý Giang Nam.

Ah ta chỉ coi như không có người em họ này, thật mất mặt xấu hổ.

Là Hoàng Lộ, cô ấy phẫu thuật thẩm mỹ rồi.

“Trời đất, chả trách không nhận ra.” Ông cụ Tiêu vô cùng kinh ngạc, thời đại này còn có thuật đổi mặt? Nhưng mà vì cái gì phải chỉnh giống mặt của Lạc Di?

Khuôn mặt có ba phần tương tự với Lạc Di, làm chuyện không đáng tin, làm cho người ta chán ghét.

Sắc mặt mọi người đều khó coi, nhưng Lạc Di lại tỏ ra thờ ơ: “Còn cần nói nhiều nữa sao? Trong mắt cô ấy, tôi là người phụ nữ đẹp nhất thế giới.”

Hoàng Lộ đã từng ở tù và đau khổ rất nhiều, khi gặp lại, cô ấy đã rút ra bài học cho mình, không dám hành động liều lĩnh, ánh mắt lảng tránh và không dám đối mặt trực tiếp với Lạc Di

Phẫu thuật thẩm mỹ cũng không phạm pháp, có phải không?

Một câu nói của cô đã hóa giải sự bối rối, khiến mọi người cười to.

Trong buổi lễ bàn giao, mọi người đến xem đều rưng rưng nước mắt, nhiệt huyết sôi trào, thật tuyệt vời vì cuối cùng chúng ta cũng đã chờ đợi được ngày này.

Mọi người vui vẻ ôm nhau hoan hô, cùng nhau chúc mừng HongKong trở về.

Lạc Di miễn cưỡng ôm gối tựa vào sô pha, dùng tay kéo tay vịn, trông rất quái dị.

Tiêu Thanh Bình nhìn vợ mình một cách đầy quan tâm: “Tiểu Di, em đang suy nghĩ cái gì?”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1252: Chương 1252



Lạc Di thu hồi lại tâm trạng: “Anh nói xem, có bao nhiêu người đang xem cảnh tượng náo nhiệt như vậy?”

Tiêu Thanh Bình biết rõ tính cách của cô, đoán là chắc cô đang nghĩ tới chuyện gì đó kỳ quái: “Đương nhiên là cả thế giới đều đang xem.”

Lạc Di chỉ nghĩ đến cuộc chiến bảo vệ tài chính: “HongKong được gọi là một trong bốn con rồng Châu Á, với khối tài sản đáng kinh ngạc. Có bao nhiêu người để mắt tới? Đằng sau sự thịnh vượng thường ẩn chứa những khủng hoảng.”

Dương Nam Ba ngồi ở đối diện nên nghe rõ, có chút bất đắc dĩ: “Có phải em lại suy nghĩ nhiều rồi hay không? hôm nay hk trở về, đất nước chúng ta cũng không phải ăn chay, thời bình phải chuẩn bị cho nguy hiểm, nhưng đừng nghĩ đến việc làm hỏng cuộc vui trong khoảng thời gian náo nhiệt và hạnh phúc như vậy.”

Anh ta mua một căn nhà ở Phượng Hoàng Viên, bình thường ở chỗ này, anh ta phụ trách bảo vệ Lạc Di, cũng đóng vai trò là cầu nối.

Bình thường Lạc hường xuyên liên lạc qua anh ta nếu cô có việc gì cần làm.

“Nhưng mà em thấy được kia một tia nguy cơ, HongKong đã trở thành mục tiêu tiêu diệt của một số người nào đó.” Lạc Di nhẹ nhàng nhắc nhở: “Nam Ba, anh đừng quên kế hoạch chinh phục mặt trăng, và kế hoạch tiêu diệt mặt trăng của năm đó.”

Dương Nam Ba nghe vậy, sắc mặt thay đổi, kế hoạch chiếm lấy mặt trăng là một cuộc tiêu diệt nhắm vào thị trường chứng khoán Mỹ, còn kế hoạch tiêu diệt mặt trăng là chống lại thị trường chứng khoán nước R.

Hai trận đánh ác liệt này anh ta đều là người từng trải, đó là chiến dịch sóng gió nhất trong cuộc đời của anh ta, cường độ của chúng cũng khốc liệt không kém một cuộc chiến thực sự.

Sự sụp đổ của cổ phiếu nước R khiến nền kinh tế thụt lùi hai mươi năm, sự sụp đổ của thị trường chứng khoán nước Mỹ đã giảm 40% giá trị thị trường, vô số người phá sản, nền kinh tế bị tổn thương nặng nề.

Anh ta vừa nghĩ tới đây, không khỏi trở nên lo lắng.

“Nói cách khác, có người muốn chơi chúng ta? Là ai? Có phải em nhận được tin tức gì hay không?”

Anh ta biết thông tin của lạc Di linh hoạt, có quan hệ mật thiết với các ông lớn ở nước ngoài.

Lạc Di gõ nhẹ lên tay vịn: “Anh có biết Soros không?”

“Đương nhiên biết.” Dương Nam Ba từng nghiên cứu qua kiến thức liên quan đến tài chính, chỉ cần chú ý đến tài chính không thể không biết người này, vị cá sấu lớn này danh tiếng hiển hách, là nhà đầu tư quốc tế vô cùng nổi tiếng, bởi vì bán khống bảng Anh mà thành danh sau một trận chiến.

Thật ra Lạc Di vẫn luôn quan t@m đến tình hình quốc tế, việc bán khống đồng Baht Thái vào đầu năm là việc của ông ta.

“Bây giờ ông ta đang làm mưa làm gió ở Đông Nam Á, làm suy sụp thị trường tài chính của nhiều quốc gia. Ông ta là nguyên nhân gây ra cuộc khủng hoảng tài chính lan rộng khắp châu Á này. Mục tiêu tiếp theo là HongKong. Không, phải nói rằng ông ta đã bắt đầu câu cá rồi."

Cả người Dương Nam Ba đều trở nên căng thẳng: “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Lạc Di thản nhiên nói: “Cảnh cáo cấp trên, sắp xếp trước một bước, cho quân vào rọ, để cho ông ta chỉ có thể tới không có đường về.”

Trời đất, thế mà lại dùng giọng điệu lạnh lùng nhất nói ra những lời tàn nhẫn nhất, đây chính là Lạc Di.

Nếu dám tới gây sự, vậy thì đánh đối phương mất tất cả.

Một câu nói chỉ có thể tới không có đường về làm cho trái tim Dương Nam Ba đập điên cuồng, nhiệt huyết sôi trào: “Em không ra tay?”

Lạc Di cầm lấy đầu vịt gặm một miếng: “Đừng gây rắc rối nữa, em chỉ là một nhân viên nghiên cứu khoa học bình thường.”

Chỉ riêng hạng mục nghiên cứu 581 và kỹ thuật định vị vệ tinh đã đủ cho cô bận rộn, không thể phân thân.

Cô đã không làm mưa làm gió nhiều năm rồi.

Dương Nam Ba: “...”

Năm sau, Soros đã lãnh đạo quỹ phòng hộ của mình tấn công thị trường chứng khoán Hồng Kông với ý định kiếm lợi nhuận khổng lồ, nhưng đã bị chính phủ chuẩn bị kỹ lưỡng đánh trả và thua lỗ rất nhiều tiền.

Trận chiến này, ông ta bị tổn thất nặng nề và đây là trận Waterloo lớn nhất trong cuộc đời ông ta.

Giải mã.

Đây là một ngày đặc biệt, nhân dân cả nước đều mở ti vi, xem trực tiếp lễ trao huân chương vinh dự cao nhất quốc gia.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1253: Chương 1253



Trong tiếng nhạc trang nghiêm, mọi người chậm rãi đi lên thảm đỏ, từng bước một đi về phía đại sảnh của hội trường, ánh mắt của mọi người đều nhìn bọn họ, bọn họ là nhân vật chính hôm nay.

Họ đều là những người có công với những đóng góp xuất sắc cho đất nước và xứng đáng là những nhân vật hàng đầu.

Lúc này, không khí trên nền tảng xã hội Yabo vô cùng sôi động, tràn ngập bình luận của cư dân mạng, các tìm kiếm nóng hổi tràn ngập nội dung liên quan.

# Kính chào những người có công vĩ đại #, # Tôi yêu tổ quốc của tôi #, # bọn họ là người xinh đẹp nhất #, # thời đại thịnh vượng#

Các video trên nhiều nền tảng khác nhau đang bay khắp nơi.

Lần này người nhận huân chương đều lớn tuổi, cũng rất xa lạ, nhưng lý lịch của mỗi một người đều rất đáng kinh ngạc, khiến cho mọi người cảm thấy kính trọng.

Bỗng nhiên, trong ống kính xuất hiện một bóng người, mọi người không tự chủ được ngừng thở, ánh mắt nhìn chằm chằm không chớp.

Người phụ nữ mặc một bộ lễ phục tươm tất, không giấu được sự thanh tao ho nhã, năm tháng không để lại quá nhiều dấu vết trên người người phụ nữ, một đôi mắt vẫn trong suốt tinh khiết như trước, thật làm cho người ta kinh diễm.

Vẻ đẹp ở trong xương chứ không ở làn da, người phụ nữ đó là ai?

Lời giới thiệu vang lên đúng lúc: “Lạc Di, người nghiên cứu phát triển Hằng Tinh, người phát minh siêu máy tính Long Uy, tổng thiết kế hệ thống vệ tinh dẫn đường Tinh Hà, người thiết kế máy móc thông minh Hân Hân, đã có những đóng góp to lớn cho công trình khoa học của nước ta.”

“Đồng thời, cô ấy cũng là người sáng lập Quỹ giáo dục Bội Lôi, người đã tài trợ cho học sinh nghèo trong nhiều năm và đóng góp xuất sắc cho sự nghiệp giáo dục bằng cách xây dựng hàng nghìn trường tiểu học hy vọng ở các vùng miền núi của đất nước.”

Toàn bộ mạng lưới nổ tung trong nháy mắt, trời ơi, đại lão siêu cấp trâu bò.

Làn sóng nhiệt này đã làm tê liệt Yabo, khiến nhân viên kỹ thuật vội vã sửa chữa.

Bất đắc dĩ, có vài người chạy đến diễn đàn nổi tiếng nhất trong nước xây dựng diễn đàn, ong muốn được nói chuyện, giao lưu của họ dâng trào.

Lầu 1: Trời ạ, người phát minh ra siêu máy tính Long Uy lại là cô ấy!!!

Lầu 2: Để tôi phổ cập kiến thức khoa học cho mọi người một chút, siêu máy tính Long Uy này trâu bò đến mức nào, là máy tính đầu tiên trên thế giới có tốc độ tính toán vượt quá 100 triệu tỷ lần, mấy năm nay luôn dẫn đầu thế giới, chưa bao giờ lạc hậu, là thứ quan trọng của nước ta, ứng dụng cho các ngành các nghề.

Lầu 3: Trâu bò, xin quỳ gối trước đại lão.

Lầu 4: Vậy mà náy tính Hằng Tinh cũng là do cô ấy nghiên cứu phát triển, nói cách khác, cô ấy đã mở ra thời đại trí tuệ?

Lầu 5: Đúng vậy, chính là bà chủ lớn này làm, máy tính thông minh, điện thoại thông minh, trò chơi thông minh đều do cô ấy sáng tạo ra.

Lầu 6: Nhưng tôi nghĩ cô ấy có thể được gọi là mẹ của thời đại trí tuệ nhân tạo nước ta, chả trách không tìm được bất cứ tin tức gì của cô ấy, không riêng gì quốc gia bảo vệ cô ấy, cô ấy là vua của ngành công nghiệp máy tính.

Lầu 7: Tôi muốn biết chiếc máy tính Hằng Tinh đầu tiên được chế tạo cách đây bao nhiêu năm? Lúc đó cô ấy bao nhiêu tuổi?

Lầu 8: Tôi cố ý đi kiểm tra một chút, 50 năm trước chiếc máy tính Hằng Tinh đầu tiên ra đời, so với tuổi của cha tôi còn lớn hơn.

Lầu 10: Đất nước không thể phạm sai lầm nên chỉ không để lộ tuổi tác, đầu óc nghiên cứu khoa học đơn giản, phải không dễ dàng già đi hay không?

Lầu 11: Có thể, khí chất của cô ấy rất tốt sự sang trọng tích lũy qua nhiều năm, rất quyến rũ, tôi muốn biết tất cả thông tin về cô ấy, có bạn bè nào biết không?

Lầu 12: Lớn lên cũng đẹp, tuổi này vẫn đẹp như vậy, lúc còn trẻ không biết là tuyệt sắc khuynh thành cỡ nào? Mọi người có hình ảnh nào của cô ấy khi còn trẻ không? Cầu cho có được những bức ảnh bùng nổ.

Tầng 13: Toàn bộ mạng đều không tìm thấy, không chừng là được bảo vệ, nhưng mà các cậu có phát hiện hay không, giá trị nhan sắc của các nhà khoa học trong sách giáo khoa khi còn trẻ đều rất cao.

Lầu 14: Lầu trên, tôi đã sớm phát hiện ra rồi! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ là khí chất gia tăng?

Lầu 15: Bởi vì là một người xuất sắc, cô ấy vừa uy nghiêm vừa xinh đẹp, đường nét thanh tú và khí chất toát ra từ xương.

Lầu 16: Chờ một chút, tại sao mọi người không đề cập đến hệ thống vệ tinh dẫn đường Tinh Hà?

Lầu 17: Người trái đất đều biết, hệ thống vệ tinh Tinh Hà là hệ thống định vị thứ hai trên thế giới, nó luôn là công cụ tiên tiến quan trọng nhất của đất nước chúng ta, nó không chỉ bảo vệ an ninh quốc gia mà còn tạo ra một nền kinh tế khổng lồ...

Lầu 18: Nhưng không ai nghĩ tới xuất phát từ tay một nhà khoa học nữ.

Lầu 19: Lầu trên, nhà khoa học không phân biệt giới tính, bạn đang sỉ nhục nhà khoa học vĩ đại này.

Lầu 20: Được rồi, tôi sai rồi, tôi sửa lại một chút, là nhà khoa học vĩ đại.

Lầu 21: A, tôi phát hiện một điểm.

Lầu 22: Là cái gì?

Lầu 23: Dòng máy tính Hằng Tinh đều bắt đầu bằng ly, ly không phải là tên viết tắt của tên sếp lớn này sao?

Lầu 24: Khuôn mặt kinh ngạc, bạn không nói thì tôi không phát hiện ra, nói mới nhớ... Hình như không riêng gì máy tính điện thoại di động, còn có rất nhiều sản phẩm điện tử, để tôi đi lục lọi đồ trong nhà.”

Lầu 25: Có phải đoán sai rồi không? Bút ghi âm, MP3, máy phiên dịch điện tử trong nhà tôi đều có chữ Ly.

Lầu 26: Tất cả đều là chuyện nhỏ, thế nhưng người ta là nhà sáng tạo người máy Hân Hân, được không?

Lầu 27: Ôi chao, không thể không nói người máy làm việc nhà Hân Hân thật sự dùng quá tốt, cảm ơn cô Lạc Di đã giải cứu phế vật làm việc nhà này của tôi.

Tầng 28: Robot trông trẻ mới là tuyệt vời nhất, không chấp nhận phản bác của bất cứ ai.

Robot trông trẻ giỏi nhất trong việc chăm sóc trẻ em và giải phóng rất nhiều bà mẹ.

Tầng 29: Này này, robot dạy học tỏ vẻ không phục, sự xuất hiện của nó đã cứu vớt hạnh phúc của hàng ngàn hàng vạn gia đình, cũng cứu vớt vô số tính mạng của cha mẹ, cảm ơn cô Lạc Di.

Vì phụ đạo làm bài tập, có vô số mối quan hệ tình thân, tin tức cha mẹ tức giận không dứt bên tai, nhưng từ sau khi robot dạy học xuất hiện, tất cả đều không thành vấn đề.

Robot không cảm xúc, không nổi giận, bài tập phụ đạo không mệt mỏi, quả thực là hoàn mỹ.

Người nghèo cũng nguyện ý tiết kiệm tiền mua nó! Mua nó!!

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã xây được một tòa nhà thật cao.

Lầu 207: Rốt cuộc tôi đã biết người từng tài trợ cho tôi là ai, cám ơn cô Lạc Di, cám ơn ngài đã thay đổi cuộc đời tôi.

Lầu 208: Tôi cũng là sinh viên được cô Lạc Di tài trợ, cảm ơn.

Lầu 209: Trường tiểu học Hy Vọng tôi học chính là do Quỹ Bội Lôi xây dựng, chất lượng siêu tốt, còn quyên góp cho chúng tôi rất nhiều sách.

Vô số sinh viên được tài trợ đứng ra, thật sự là quá ngoạn mục.

Lầu 1010: Lầu trên, các cậu có nghĩ tới, cô ấy lấy đâu ra tiền không?

Lầu 1011: Có ý gì??

Lầu 1012: Cô ấy đúng là nhà khoa học hàng đầu, nhưng thu nhập của nhà khoa học có hạn, cô ấy lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để làm từ thiện công ích? Nhất định là người khác quyên góp, đem công lao đều ghi ở trên đầu cô ấy, có phải hơi quá hay không? Không công bằng với những người khác.

Lầu 1013: Nói có chút đạo lý, cô Lạc Di rất vĩ đại, nhưng có một nói một, không thể đem công lao đều quy công cho một mình cô ấy.

Lầu 1014: Là cựu học sinh của cô ấy, quỹ của cô ấy không nhận bất kỳ khoản quyên góp nào, tất cả là tiền của cá nhân cô ấy, cô ấy có hàng nghìn bằng sáng chế. Nào, để tôi kể cho bạn nghe về những phát minh của cô ấy nhé...

Giới thiệu lưu loát một đống, suốt một trang, nhìn mọi người trợn mắt há hốc mồm chúng không chỉ được sử dụng trong cuộc sống của người dân mà còn được sử dụng trong các khía cạnh quân sự và kinh tế.

Lầu 1015: Lần đầu tiên tôi biết máy in vạn năng cũng là phát minh của cô ấy, trời ạ, cái này đúng là tuyệt vời chịu không nổi.

Lầu 1016: Thật hay giả vậy? Có thể bảo đảm không?

Lầu 1017: Thật đấy, nếu không tin bạn có thể hỏi cơ quan cấp bằng sáng chế.

Lầu 1018: Lầu trên cô là học sinh của cô Lạc Di sao? Vậy bạn cũng là nhà khoa học à? Sùng bái đại lão!

1019 lầu: Thật đáng tiếc, tư chất của tôi quá bình thường, chỉ là học sinh bình thường của co ấy, không phải đệ tử của cô ấy,

1020 lầu: Khụ khụ, sinh viên Bắc Kinh có tư chất bình thường? Vậy chúng ta là gì?
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1254: Chương 1254



Vào tháng 4, khi hoa đào nở rộ, hai người làm truyền thông bước vào khu phức hợp bí ẩn này thận trọng quan sát, những cây cầu nhỏ và dòng nước chảy, hoa đỏ và liễu xanh, những con đường quanh co là đặc trưng của vườn hoa Giang Nam.

Hai người bị đưa tới trước đình nghỉ mát: “Người đến rồi.”

Một đôi nam nữ đang đánh cờ không hẹn mà cùng nhìn qua, thản nhiên mà lại lạnh nhạt chào hỏi.

Hai phóng viên không tự chủ được mà căng thẳng hẳn lên, bọn họ là tổ giải mã hồ sơ, đến làm phỏng vấn nhân vật.

Lạc tiên sinh, hôm nay gặp ngài là vinh hạnh của chúng tôi: “Phóng viên căng thẳng nói chuyện thiếu chút nữa cà lăm.”

Lạc Di cười trấn an nói: “Ngồi đi, đừng căng thẳng, gọi tôi là tiến sĩ Lạc đi.”

Làm sao có thể không căng thẳng chứ? Đây chính là thần tượng của nhân dân cả nước, không biết có bao nhiêu người muốn thăm dò cuộc đời cô.

Chỉ là mấy hàng giới thiệu ngắn ngủi không thỏa mãn được lòng hiếu kỳ của đại chúng, mấy ngày nay tin tức đều bị cô chiếm cứ vững vàng ở đầu bảng.

Phóng viên nhìn người phụ nữ tao nhã điềm tĩnh, trong mắt hiện lên một tia hâm mộ, vẻ đẹp thực sự không bị giới hạn bởi tuổi tác, sự thanh lịch của nó tồn tại mãi mãi.

Anh ta nhịn không được nhìn nhìn người đàn ông bên cạnh Lạc Di, nho nhã ôn nhuận, là một người đẹp trai, đây là chồng của Lạc Di.

Nhưng người ta không nói tên, anh ta cũng không hỏi nhiều, xem khí chất này hẳn là nhân viên nghiên cứu khoa học rồi.

Đôi vợ chồng này quá xứng đôi, tổ hợp tuấn nam mỹ nữ, khí chất đều rất tốt, cho dù tuổi đã cao, nhưng vẫn là chói mắt nhất trong đám người.

Không khỏi tưởng tượng phong thái lúc còn trẻ của bọn họ, không biết là kinh diễm cỡ nào.

Cuộc phỏng vấn chính thức bắt đầu, Tiêu Thanh Bình không tham gia, mà ngồi đối diện nhìn vợ một cách dịu dàng.

Năm tháng trôi qua, nhưng ánh mắt anh nhìn cô vẫn thâm tình như cũ.

Cách trò chuyện khôn ngoan, ôn hòa cũng như phong thái duyên dáng và tao nhã của lạc Di đều rất ấn tượng.

Càng làm cho người ta kinh ngạc chính là thành tựu cả đời của cô, một quốc sĩ chân chính vô song.

Sau khi nghiêm túc phỏng vấn xong, phóng viên không khỏi hỏi thêm vài câu: “Tiến sĩ Lạc, mọi người đều muốn biết lúc phát minh ra chiếc máy tính Hằng Tinh đầu tiên, cô bao nhiêu tuổi?”

“Mười tám tuổi.” Lạc Di có chút hoài niệm tuổi thanh xuân.

“Cô thật sự là thiên tài trăm năm khó gặp, tuổi trẻ như vậy đã có thành tựu siêu phàm.” Phóng viên thán phục không thôi, anh ta đã làm bài tập, biết rằng sự xuất hiện của máy tính Hằng đã mang lại cho đất nước vô số lợi nhuận. ngoại hối và có ý nghĩa đặc biệt.

Cô ấy đã đẩy ngành máy tính nước ta l3n đỉnh thế giới, luôn dẫn trước thế giới một bước.

Điện thoại thông minh của cô càng mang đến sức ảnh hưởng vượt thời đại, được đánh giá là một trong những phát minh vĩ đại nhất thế kỷ 21.

Nhưng cho đến ngày nay, thế giới mới biết được người phát minh chân chính là ai.

“Có người nói, trong tên của sản phẩm điện tử có chữ ly, chính là sản phẩm của ngài, đây là sự thật sao?”

Lạc Di thừa nhận: “Vâng, đây là thói quen của tôi.”

Phóng viên lập tức liên tưởng đến một công ty: “Mọi người đều biết những sản phẩm ban đầu của Bắc Đẩu đều do các cô làm ra, nhưng chúng tôi không ngờ rằng những sản phẩm sau này cũng là phát minh của các cô.”

Chủ yếu là vì không muốn thu hút sự chú ý nên ở giai đoạn sau đã che giấu nhà phát minh thực sự.

Anh ta lớn mật suy đoán: “Hoặc có thể ngay từ đầu, Công ty Bắc Đẩu đã được thành lập để phục vụ cho cô?”

Công ty Bắc Đẩu rất trâu bò, là lão đại ngành bán dẫn, có chi nhánh trên toàn thế giới, xếp thứ năm trong 500 doanh nghiệp mạnh nhất thế giới.

Tin đồn về công ty này nhiều không đếm xuể, chủ yếu là gia tộc nhà Dương Nam Sơn quá thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Nhưng không ai biết rằng đây chỉ là một nhân vật hư cấu.

Giải mã chỉ là một phần của giải pháp.

Sau ngần ấy năm, Bắc Đẩu đã là một người khổng lồ đẳng cấp thế giới và không có gì có thể đánh bại nó, lạc Di thừa nhận rất nhiều: “Có thể nói như vậy.”

Phóng viên chấn động nói không ra lời, ai có thể nghĩ đến một tay Lạc Di đã dẫn dắt công ty đã năm mươi năm tuổi này đi đến thành công.

Bỗng nhiên, trong đầu phóng viên hiện lên một biểu tượng: “Logo của Công nghệ Tiểu Long Nhân cũng có ly. Nó cũng có liên quan đến cô à?”

Tuy nói như vậy, nhưng anh ta cảm thấy không có khả năng, khoa học kỹ thuật Tiểu Long Nhân thành lập với HongKong, đã có trước khi máy tính Hằng Tinh ra đời, hiện đứng thứ 11 trong số 500 công ty hàng đầu thế giới, chủ yếu kinh doanh các dịch vụ phần mềm khác nhau.

Lạc Di mỉm cười: “Cái tên Tiểu Long Nhân là do tôi đặt, bắt nguồn từ việc chúng ta đều là truyền nhân của rồng.”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1255: Chương 1255



Trời đất, đây lại là xác nhận? Anh ta chỉ thuận miệng hỏi, phóng viên sợ ngây người, không thể tin được lỗ tai của mình.

Nói cách khác, công ty do một mình cô lãnh đạo đã chiếm hai trong số hai mươi công ty hàng đầu thế giới? Thực sự muốn lên thiên đàng.

Tuy nhiên, đây chỉ là thành tựu của cô trong kinh doanh, đối với bất kỳ ai, đó sẽ là đỉnh cao của cuộc đời, nhưng đối với cô, đó chỉ là một phần nhỏ.

Thành tựu lớn nhất của cô ở khoa học kỹ thuật quốc phòng, chỉ riêng hệ thống vệ tinh dẫn đường Tinh Hà cũng đủ để cho cô lưu danh sử sách.

Điều này có thể nói được, nhưng còn những điều không thể nói thì sao?

Phóng viên đều muốn quỳ xuống bái lạy cô.

“Quỹ giáo dục Bội Lôi tài trợ cho vô số học sinh nghèo khó, mọi người rất muốn biết tiền này từ đâu tới?” Phóng viên hỏi thêm vài câu về chủ đề mà cư dân mạng quan tâm nhất, nhưng nhanh chóng giải thích: “Cô Lạc, mọi người không có ý mạo phạm, phẩm hạnh cao thượng của ngài người người đều khâm phục, chỉ là có chút tò mò.”

Lạc Di mỉm cười, trí tuệ mà lại cơ trí: “Có biết tòa nhà Le Roche ở New York không?”

“Tôi biết, đó là một công ty của nước H…” Phóng viên chợt nhận ra có gì đó không ổn, dường như anh ta đã mắc phải một sai lầm thông thường, “À, của Lạc Thị, nó là của cô à?”

Lạc Di nhớ tới chuyện cũ rất nhiều năm về trước, sống động như mới phát sinh ngày hôm qua: “Đúng, tòa nhà mang tên họ của tôi, là năm đó tôi thắng được từ gia tộc Hắc Mộc của nước R, lợi nhuận đều chảy vào Quỹ giáo dục Bội Lôi, dùng cho sự nghiệp giáo dục của nước chúng ta.”

Chết tiệt, thật là trâu bò, quá trâu bò rồi! Đây là từ duy nhất hiện lên trong đầu người phóng viên, người luôn có tài hùng biện.

Dù không thể đi sâu vào chi tiết nhưng chỉ nghĩ về khoảng thời gian đó thôi cũng khiến tâm trí xao động và không thể kìm chế được.

Cuộc đời của cô quá mức rực rỡ.

Trước khi đi, hai phóng viên nhìn nhau, nháy mắt ra hiệu, đều chỉ vào đối phương mở miệng.

Lạc Di nhìn thấy, chủ động hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Phóng viên đỏ mặt, lắp bắp hỏi: “Có thể xem ảnh chụp lúc ngài còn trẻ không?”

Lạc Di sảng khoái đồng ý, lấy ra hai tấm ảnh, một tấm là ảnh lưu niệm lúc cô thi vào đại học Bắc Kinh, một tấm là ảnh cá nhân lúc cô kết hôn.

Hai người phóng viên nhìn vào, đã sớm đoán được lúc cô còn trẻ nhan sắc nhất định rất cao, nhưng tận mắt nhìn thấy, vẫn kinh ngạc như cũ.

Lúc hai người rời đi nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, hình ảnh vợ chồng Lạc Di nắm tay nhau không hiểu sao đả động bọn họ.

Đây chính là nắm tay nhau cùng nhau già đi.

Một khi công bố đoạn phỏng vấn này, lập tức gây ra tiếng vang vô cùng lớn.

Nền tảng Yabo lại một lần nữa tê liệt, bị người ta cười nói, đây mới thật sự là đỉnh cao.

Kỳ thật chỉ là giải mã một phần, nhưng đủ để cho người đời sau vô cùng kích động vạn phần.

Đặc biệt là những bức ảnh thời trẻ của cô được lan truyền rộng rãi, khiến cô không khỏi kinh ngạc, ngoại hình xinh đẹp của cô ngay lập tức vượt qua nhiều ngôi sao lớn.

Bốn chữ tuyệt sắc khuynh thành không đủ để hình dung nhan sắc của cô, cô đẹp đến mức có linh hồn.

Trong tâm cô có thơ và thư pháp, khí chất, trí tuệ và ngoại hình cùng tồn tại.

“Đối với một nhà khoa học hàng đầu như vậy, ngoại hình là thứ không đáng kể, lý lịch của cô ấy mới tỏa sáng lấp lánh.”

Người biết chuyện bình tĩnh nói: “Đây chỉ là một phần thôi. Tại sao không đề cập đến những đệ tử mà cô ấy đã đào tạo? 28 viện sĩ và 5 người đoạt giải Nobel. Cô ấy không chỉ là một nhà khoa học, một nhà từ thiện mà còn là một nhà giáo dục.”

Toàn bộ mạng sôi trào: “Thật hay giả vậy?”

Người biết chuyện tiện tay ném lên một tấm ảnh, mọi người vừa nhìn, là một tấm ảnh chụp chung lớn, chia làm hai hàng đứng thẳng.

Quen mắt nhất chính là mấy người đoạt giải Nobel, nhân vật nổi tiếng trên toàn thế giới.

Những người khác cũng nhìn quen mắt, tìm hiểu một chút, tất cả đều là nhà khoa học nổi tiếng

Đứng ở giữa cùng chính là Lạc Di, đứng vị trí trung tâm, địa vị không cần nói cũng biết.

A a a, người đàn ông đứng bên cạnh cô Lạc Di là ai? Đẹp trai quá, đẹp trai đến nỗi tim tôi đập thình thịch.

“Tôi không tìm thấy bất kỳ thông tin nào về anh ấy. Anh ấy là ai?”

“Treo giải thưởng, ta muốn trong vòng một phút biết tất cả tin tức của anh ấy.”

Nhưng bất kể đào sâu thế nào, cũng không đào được tin tức của người này, mọi người bỗng nhiên hiểu ra, cũng là nhân vật không thể nói, còn chưa tới thời gian giải mã.

Cũng có thể là liên quan đến lĩnh vực nhạy cảm hơn, cả đời này cũng không thể giải mã.

Chủ lầu, đừng chỉ đăng ảnh mà không tiết lộ, mau nói xem, vị này là ai?

Dưới muôn vàn tiếng gọi, chủ lầu cuối cùng cũng xuất hiện: “Sẽ bị kiểm tra đồng hồ nước, tôi chỉ có thể nói, vị này là chồng của tiến sĩ Lạc Di, ngôi sao song tử trong giới khoa học nước ta.”

Mọi người: “...” Tôi còn muốn biết nhiều hơn nữa, tôi phải làm sao đây?

Tại thôn nhà họ lạc, thôn lạc hậu ngày xưa đã phát triển lên, dựa vào núi và xây dựng một danh lam thắng cảnh nổi tiếng, dân làng không cần phải ra ngoài làm việc, ở nhà mở nhà trọ, bán vật kỷ niệm là có thể kiếm được đầy bồn đầy bát.

Lúc này từng nhà đều thấy được tin tức của Lạc Di, người lớn tuổi vô cùng kích động, đây là người trong thôn bọn họ.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1256: Chương 1256 (Hoàn)



Chàng trai trẻ không biết: “Cái gì? Từ thôn của chúng ta? Gia đình nào? Tại sao cháu chưa bao giờ nghe thấy mọi người nhắc đến điều đó?”

Làm sao dám đề cập đến? Lúc đầu họ đã giữ bí mật, nhưng bây giờ nó đã được giải mã, họ có thể tự nhiên nói về việc này, cuối cùng họ đã giải quyết được bí ẩn trong lòng mình.

Trách không được những đặc vụ kia muốn ám sát Lạc Di, trách không được chuyện năm đó xôn xao lớn như vậy.

“Cha của Lạc Di tên là Lạc Quốc Vinh, Lạc Quốc Xương, Lạc Quốc Cường là bác cô ấy, họ đều đã qua đời, người trẻ tuổi các cậu có thể không rõ lắm, chính là nhà Lạc Xuân Vũ.”

“Hả, không phải chứ?” Người thanh niên không thể tin được: “Nhà ông ta bị tội phản quốc.”

Vợ Lạc Quốc Cường bị b.ắ.n chết, những người khác ngồi tù rất lâu, sau khi đi ra bị người trong thôn bài xích, phải rụt đầu rụt cổ làm người.

Một nhà Lạc Quốc Xương thì tốt hơn một chút, tuy rằng cũng ngồi tù vài năm, nhưng hai đứa con không bị liên lụy, người con trai ở trong thôn buôn bán nhỏ, con gái gả cho thôn bên cạnh cũng buôn bán, cuộc sống trôi qua cũng ổn.

Đúng, bọn họ cấu kết với đặc vụ ám sát Lạc Di.

Người thanh niên không thể tin vào tai mình: “Điên rồi sao? Đúng là bệnh thần kinh, đầu óc có bệnh nặng.”

Lúc này hai anh em Lạc Xuân Vũ đã già, ngơ ngác nhìn màn hình ti vi, sắc mặt cực kỳ kém, ảo não muốn chết.

“Không thể nào, không thể nào.”

Bọn họ lại bỏ lỡ cơ duyên như vậy, nếu từ nhỏ họ thân thiết với nhau thì dù thế nào đi chăng nữa cũng có thể lên trời.

Nghe thấy, công ty Bắc Đẩu có quan hệ với cô, Công nghệ Tiểu Long Nhân cũng có liên quan đến cô ấy, đây đều là những công ty lớn có tiếng, bọn họ có thể tham gia với tư cách quản lý, thậm chí có thể nhận được cổ tức.

Con cháu của bọn họ phẫn nộ trừng to mắt: “Đều tại các người, là các ngươi hủy đi tiền đồ của chúng con.”

Bởi vì tội lỗi của người lớn đã gây ra, bọn họ chỉ có thể ở lại nơi này cả đời, thậm chí còn không vượt qua được cuộc duyệt xét chính trị chứ đừng nói đến việc có được vinh quang của Lạc Di.

“Cháu hận mấy người! Đời này cũng sẽ không tha thứ cho mấy người!”

Và trên các nền tảng xã hội ở nhiều quốc gia khác nhau, video này cũng được lan truyền rộng rãi, nhanh chóng lan truyền khắp thế giới và trở thành một tin tức lớn mà mọi người đều biết.

Thông thường, nước ngoài đối với chuyện lớn nhỏ của Trung Quốc đều ôm thái độ không thích, không tuyên truyền, nghi ngờ bôi nhọ.

Nhưng lần này dư luận tốt đến không ngờ, người ta khen ngợi vẻ đẹp của Lạc Di, kinh nghiệm huyền thoại và thành tích bất tử của cô.

Thế hệ này lớn lên với sản phẩm do Lạc Di nghiên cứu, từ sản phẩm điện tử, lớn đến robot thông minh.

Lúc trước danh tiếng của Lạc Di ở nước ngoài cũng rất tốt, khen cô là nhà phát minh vĩ đại, vì nhân loại tạo phúc, chuyên môn có người dẫn dắt dư luận, thay cô đắp nặn hình tượng hoàn mỹ.

Hiện giờ coi như là giải mã một bộ phận, như máy tính siêu cấp, hệ thống vệ tinh dẫn đường vốn là những vấn đề nhạy cảm, nhưng đều đã qua bao nhiêu năm rồi?

Bọn họ liền cảm thấy cô càng thêm lợi hại.

Ừm, bọn họ ôm người máy quản gia Hân Hân không buông, đây đã là một phần không thể tách rời trong cuộc sống của bọn họ.

Không có robot quản gia, cuộc sống của họ sẽ trở nên hỗn loạn.

Đây là phúc lợi mà Lạc Di mang đến cho mọi người!

Về phần cái gọi là âm mưu luận, cái gì có thể thu thập tin tức, hết thảy không tin!

Lúc này đây truyền thông truyền hình cũng đưa tin chính thống, không có bất kỳ bẻ cong bôi nhọ nào, không thể nào, vốn dĩ đứng sau có quan hệ cá nhân với Lạc Di.

Ở Phố Wall, một nhóm ông già tụ tập lại để xem tin tức.

Ông Robert tóc bạc trắng, khuôn mặt đầy nếp nhăn, tuy đã già nhưng lại nghị lực, tư duy sáng suốt và có cách chăm sóc người giàu riêng: “Nhìn xem, cô ấy luôn giấu chúng ta, thậm chí còn nói mình là giáo sư đại học. Kẻ nói dối lớn này đã lừa dối chúng ta rất nhiều.”

Ông Damon ngồi ở đối diện liếc mắt xem thường, lợi ích đoàn thể nhỏ năm mươi năm qua bền vững không gì phá nổi, công lao của Lạc Di không thể bỏ qua.

Thôi đi, chẳng lẽ ngày đầu tiên ông biết sao? Mọi người đều biết, tất cả mọi người dựa vào cô ấy kiếm lời, giả bộ cái gì chứ.

Tài năng như vậy làm sao có thể chỉ làm một giáo sư? Chính phủ Trung Quốc cũng không ngốc.

Mỗi một nhà khoa học hàng đầu đều phải dốc sức vì quốc gia, trong lòng mọi người biết rõ.

Khoa học không có biên giới, nhưng các nhà khoa học có quốc tịch.

Ông Bach nâng ly rượu lên nói: “Kính gửi người bạn khoa học vĩ đại của chúng ta, thật vinh dự được biết cô ấy, trăm năm sau, tên của tôi và bạn sẽ tan thành mây khói, còn tên của cô ấy sẽ còn lưu lại trong sách sử.”

Hoàng tử Fath không nhịn được than thở, tâm phục khẩu phục: “Cô ấy là một truyền kỳ.”

HẾT TRUYỆN
 
Back
Top Bottom