Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 420


“Trước kia hai nhà ở gần nhau nên cũng có định thân tôi với cô ta, nhưng sau đó cha mẹ tôi xảy ra chuyện, nhà cô ta ghét bỏ tôi xuất thân không tốt, mà tôi lại muốn xuống nông thôn, tương lai nói không chừng còn ở nông thôn làm lụng cả đời, nên quay đầu gả cô ta cho người chồng hiện tại, ai ngờ hôm nay cô ta liền đến đây nói thích tôi, nếu tôi có thể giúp cô ấy ly hôn thì cô ta còn có thể gả cho tôi.”

Doãn Đào thành thật nói ra hết toàn bộ, nói xong lập tức nhìn thoáng qua Phan Phỉ Phỉ.

Ôn lê “Phốc” một tiếng bật cười,”Cô ta không phải là đang coi cậu là đồ ngốc chứ?”

Cũng không phải như vậy, Khương Tuệ Ninh cảm thấy hai vợ chồng này thật đúng là xứng đôi, một người không biết xấu hổ, còn một người không có mặt mũi để giữ.

Doãn Đào thuộc loại nằm không cũng dính đạn.

Phan Phỉ Phỉ nghe xong thở phào một hơi, nhưng mà biểu hiện của cô ấy cũng không quá rõ ràng.

Lần trước cô ấy đã từng nhìn thấy cô gái này đến tìm Doãn Đào một lần, nhưng mà lúc ấy Doãn Đào đã nói cô ta chỉ là hàng xóm hơn nữa đã kết hôn rồi, không ngờ hôm nay cô ta lại một lần nữa một mình đến tìm cậu ta.

Lại còn có thể nói ra mấy lời này, nhưng mà cũng may cô ta cũng chỉ đem Doãn Đào thành công cụ giúp mình ly hôn, tuy rằng Doãn Đào trong sạch, nhưng Phan Phỉ Phỉ lại không vui, cô gái kia là cái quái gì? Sao có thể giày xéo người ta như vậy?

Khương Tuệ Ninh phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người này không bình thường, nhưng cũng không hỏi, mọi người cùng nhau đi đến nhà ăn.

Ở nhà ăn Khương Tuệ Ninh gặp được Quý Tử Thư, sáng nay cậu lên lớp xong liền ra ngoài, vừa rồi mới gấp gáp trở về.

Khương Tuệ Ninh biết cậu bây giờ đang tiếp quản xưởng bò sữa, nhìn cậu mệt đến kiệt sức, liền chủ động lấy cơm cho cậu.

“Cảm ơn.” Quý Tử Thư nhận lấy cơm cũng không khách khí mà trực tiếp đi ăn luôn.

Mọi người cũng đều biết mối quan hệ giữa hai người họ, nên cũng không nói gì, chỉ cảm thấy hai người ở cùng nhau thật tốt, phải biết là rất nhiều mẹ kế và con riêng đều vô cùng không hợp nhau.

Hơn nữa Quý Tử Thư đối xử với Khương Tuệ Ninh rất tốt, coi cô như là mẹ ruột của mình mà hiếu thuận.

Người bên cạnh không khỏi có chút hâm mộ, quan hệ giữa mọi người trong nhà như vậy cũng thật tốt.

Ăn cơm xong mấy người Khương Tuệ Ninh phải tham gia vào cuộc họp của câu lạc bộ, Quý Tử Thư và Doãn Đào phải rời đi trước.

Phan Phỉ Phỉ thấy bọn họ đi rồi, mới hỏi Khương Tuệ Ninh: “Ninh Ninh, cậu cảm thấy Doãn Đào thế nào?”

Khương Tuệ Ninh uống một ngụm canh,”Tôi cảm thấy thế nào thì có ý nghĩa gì, không phải hai người đã ở bên nhau rồi sao?”

“Cậu nhìn ra rồi?” Phan Phỉ Phỉ có chút bị dọa sợ.

Đương nhiên bị dọa đến không chỉ có là Phan Phỉ Phỉ, mà Ôn Lê còn giật mình mạnh hơn, món yêu thích nhất là thịt kho tàu thì bây giờ cũng không ăn nữa, cô ấy nắm chặt lấy chiếc đũa một mặt đều là bộ dạng không thể tin được, sau đó nhìn chằm chằm vào Phan Phỉ Phỉ,”Phỉ Phỉ, cậu và bạn học Doãn… đang yêu nhau sau?”

Lúc nói chuyện cô ấy đã cố gắng nhỏ giọng hết mức, xong qua giọng vẫn thấy được sự tò mò và khiếp sợ.

“Ừm.”

“Bạn học Doãn theo đuổi cậu?”

Phan Phỉ Phỉ lắc đầu,”Tôi theo đuổi cậu ấy.”

Quá khó tin đi, Ôn Lê cảm thấy Phan Phỉ Phỉ là kiểu người im lặng mà làm ra chuyện lớn, mới khai giảng được hai tháng mà ngay cả người yêu cũng đã có.

Khương Tuệ Ninh không nghĩ đến lại là Phan Phỉ Phỉ theo đuổi Doãn Đào, cô cũng vô cùng tò mò về Phan Phỉ Phỉ này, ngày thường thì không lạnh không nhạt, không ngờ lại là người làm ra chuyện lớn như vậy.

Nhưng mà cũng đã lên đại học rồi, yêu đương cũng không tính là chuyện quá lớn.

Hai người các cô đến câu chúc mừng còn chưa nói thì Phan Phỉ Phỉ đã tiếp tục nói,”Thật ra gần đây tôi có suy nghĩ một chuyện, hình như là Doãn Đào không thích thôi thì phải.”
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 421


“Sao lại vậy? Có phải cậu ấy đã có người khác sau lưng cậu sao?” Ôn Lê luôn là người vội vàng như vậy.

Phan Phỉ Phỉ lắc đầu,”Tôi theo đuổi cậu ấy hơn một tháng, cậu ấy mới đồng ý, nhưng mà thực chất là chưa hoàn toàn đồng ý?”

“Là sao?” Khương Tuệ Ninh một người đã kết hôn rồi cũng bị lời cô ấy nói làm cho ngây người không hiểu.

“Doãn Đào nói tuổi của tôi quá nhỏ, tương lai cũng còn là một biến số, bảo tôi suy nghĩ kỹ lại, cậu ấy còn nói cậu cũng không phải người quá ưu tú, bây giờ lại như là một nhà một người, bảo tôi phải tìm hiểu rõ ràng rồi hẵng quyết định, cho nên đã cho tôi thời gian hai tháng xem xét, nếu nghĩ kỹ thì chúng tôi sẽ chính thức ở bên nhau.”

“Quyết định ở bên nhau? Sao tôi cảm thấy cậu ấy vô cùng chú ý đến cảm nhận của cậu vậy?” Ôn Lê không khỏi nhớ đến chuyện vừa nãy trên đường Doãn Đào vừa đi vừa giải thích hết mọi chuyện, lúc ấy cô ấy còn tưởng là Doãn Đào sợ các cô hiểu lầm, cảm thấy kỳ lạ còn tưởng là Doãn Đào là một người vô cùng thành thật đó, cũng là do lúc ấy trong đầu cô ấy toàn là đồ ăn, nên căn bản không chú ý đến những chuyện này.

Cho nên Phan Phỉ Phỉ mới cảm thấy cậu ta vừa đồng ý lại vừa đồng ý lại giống như không đồng ý, rốt cuộc thì cô ấy cũng còn nhỏ tuổi, ngày thường lại không có nhiều bạn bè cho lắm, mà đây lại là lần đầu tiên theo đuổi người khác, lại nói dù sao gia đình của Doãn Đào cũng khá đặc biệt.

Cô ấy cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.

“Ninh Ninh cậu nghĩ sao?” Đừng nhìn Ôn Lê đã ngoài hai mươi mà có thể suy nghĩ thông suốt, cô ấy căn bản không hề có kinh nghiệm gì về chuyện hôn nhân cũng như là kết hôn sớm ở thời đại này, nên chỉ có thể đem ánh mắt dừng lại ở người duy nhất đã kết hôn là Khương Tuệ Ninh.

Khương Tuệ Ninh thật ra cũng là gà mờ, nhưng mà tốt xấu gì thì cũng đã kết hôn, khẳng định là so với hai người có nhiều kinh nghiệm hơn,”Vậy cứ đồng ý trước đi, tôi cảm thấy Doãn Đào nói cũng không sau, hai người bây giờ cũng chưa đủ thân quen, có khi thích một người sẽ làm đầu óc bị co quắp lại không suy nghĩ được nhiều, có hai tháng thời gian cũng thật tốt, chờ khi nhận biết rõ chính bản thân mình và đối phương thì tương lai mới có thể đi cùng nhau được lâu dài.”

Cô cảm thấy chủ ý này của Doãn Đào khá tốt, có trách nhiệm với đằng gái cũng như là có trách nhiệm với bản thân mình.

Ôn Lê không ngừng gật đầu,”Ninh Ninh nói có lý, tôi đồng ý với lời nói của Ninh Ninh.”

Ôn Lê đối với Ninh Ninh luôn là vô cùng sùng bái cùng ngưỡng mộ, mặc kệ cô nói cái gì, Ôn Lê đều cảm thấy lời cô nói chắc hẳn là lời hay ý đẹp.

“Nhưng mà Phỉ Phỉ, sao cô lại thích bạn học Doãn?”

Phan Phỉ Phỉ cũng không biết vì sao lại thích Doãn Đào, giống như là đột nhiên thích, tính tình của cô ấy không phải là kiểu dễ xấu hổ, nên đã thích thì liền nói cho cậu ta biết.

Cho nên cô ấy không do dự liền đưa thư cho cậu ta, còn nhớ rõ lần đầu tiên cô ấy đưa thì cậu ta còn dùng lời lẽ chính đáng mà cự tuyệt, sau đó lại vì cô ấy không ngừng kiên trì nên anh ta dãn ra dần.

Nhưng mà vẫn không có hồi âm lại thư, mà hẹn cô ấy ra ngoài nói chuyện riêng.

Sau đó cậu ta nói những lời này, Phan Phỉ Phỉ đã nói những gì nhỉ, cô ấy nói bản thân mình đã nhận định chuyện gì thì sẽ không thay đổi.

Nhưng Doãn Đào vẫn như cũ cho cô ấy thời gian suy nghĩ thật kỹ.
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 422


Vì sao lại thích ư? Có lẽ là vì trên người cậu ta bộc lộ sự cứng cỏi, bị khó khăn giày vò nhưng vẫn giữ được sự dịu dàng kia?

Khương Tuệ Ninh không tham gia thảo luận tại sao Phan Phỉ Phỉ lại thích Doãn Đào, thích là thứ không thể giải thích rõ được nguyên nhân.

Buổi chiều còn phải tới câu lạc bộ để mở họp nên mấy người không làm mất thời gian ở nhà ăn nữa.

Buổi sáng báo danh xong, buổi chiều trước khi mở họp sẽ có phân đoạn phỏng vấn trưởng câu lạc bộ.

Trưởng câu lạc bộ là sinh viên đã học hai năm ở Đại học Công Nông Binh.

Bởi vì vừa là đàn anh lại còn là sinh viên Đại học Công Nông Binh nên luôn giữ thái độ bảo thủ đối với các vấn đề như chính trị và tư tưởng.

Thật sự mà nói thì tư tưởng có tí chênh lệch với lứa thi đậu lần này.

Thêm chuyện ai thi đậu thì ít nhiều gì cũng có chút xem thường người tới từ Công Nông Binh, đương nhiên bọn họ cũng khinh thường đám người thi đậu, cảm thấy tư tưởng của những người đó có vấn đề.

Dù sao phân đoạn phỏng vấn hỏi đáp, chỉ cần tư tưởng tiên tiến một chút thì hầu như sẽ bị phê bình.

Khương Tuệ Ninh xếp hàng phía sau càng nghe càng thấy chán ngấy, làm sinh viên Đại học Bắc Kinh, trưởng câu lạc bộ kinh tế, họ ở đây nên đã đạt được tin tức vượt mức quy định so với rất nhiều địa phương rồi.

Thế mà bọn họ vẫn chùn chân bó gối không chịu tiếp thu những thứ mới mẻ.

Đương nhiên chắc chắn không chỉ mình cô bất mãn, ví dụ như nam sinh đang tranh luận với trưởng câu lạc bộ kia cũng rất khá.

Cô cảm thấy bây giờ có thể mở thêm câu lạc bộ biện luận được đấy, hơn nữa rõ ràng nam sinh này đến có chuẩn bị, không bao lâu đã khiến trưởng câu lạc bộ không biết cãi lại thế nào.

Đương nhiên trưởng câu lạc bộ vẫn lợi hại, nói không lại thì trực tiếp bê tư tưởng chính trị ra đè người, bây giờ hoàn cảnh vẫn chưa cởi mở hoàn toàn nên tư tưởng chính trị vẫn có sức ép như cũ.

Đến lượt Khương Tuệ Ninh, cô cũng không nói theo trưởng câu lạc bộ, bản thân có chính kiến của chính mình.

Cũng không biết có phải là do có nam sinh khi nãy mở đầu hay không, mà lần này trưởng câu lạc bộ không giữ Khương Tuệ Ninh.

Sau khi hoàn thành, mọi người ngồi xuống họp, lúc mở họp như vào sân nhà của trưởng câu lạc bộ, trực tiếp xếp nhiệm vụ cho mọi người, mỗi tuần cần nộp một phần báo cáo tư tưởng lên.

Cuộc họp được mở như để ra oai phủ đầu vậy.

Cuộc họp kết thúc, Ôn Lê vẫn không phản ứng có gì như trước, nhưng còn Phan Phỉ Phỉ thì nhịn không được oán giận,”Không có thực lực, người năm đó đi vào là dựa vào một bản báo cáo tư tưởng thì có thể đưa ra ý tưởng hay ho gì chứ, nhưng chơi trò ra oai thì học được trọn vẹn.”

Cha mẹ Phan Phỉ Phỉ làm công tác tuyên truyền nên tin tức nhận được cũng cao hơn so với người thường, có thể biết được kha khá tin tức từ các nơi, hơn nữa ông ngoại cô ấy còn từng bị đưa đi cải tạo nhiều năm, đến năm 1974 mới được về.

Có lẽ người nhà họ không thích những chuyện xảy ra trong mười năm kia, lại càng không thích những người chiếm được lợi từ thời đại đó, Phan Phỉ Phỉ là người thẳng thắn, còn chưa ra khỏi câu lạc bộ đã nhịn không được chế nhạo.

Khương Tuệ Ninh nhỏ giọng xoa dịu hai câu, còn chưa nói xong đã bị người cản đường.

“Chào đồng chí, cô cũng là sinh viên mới năm nay sao?”

Khương Tuệ Ninh nhận ra nam sinh này là người vừa tranh luận với trưởng câu lạc bộ khi nãy, gật đầu nói: “Đúng vậy.”

“Chào cô, tôi là Lục Tri Miễn chuyên ngành máy tính khóa 77.” Anh ta nói xong thì nhiệt tình vươn tay ra với Khương Tuệ Ninh.

Khương Tuệ Ninh cười nói,”Khương Tuệ Ninh chuyên ngành tin tức.”
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 423


Lục Tri Miễn không ra vẻ cao thâm ở câu lạc bộ, luôn cười ha hả,”Vừa rồi tôi có nghe vấn đề của cô khi phỏng vấn, tôi cảm thấy chúng ta có rất nhiều ý tưởng không nói với nhau mà lại trùng hợp, chúng ta có thể giao lưu nhiều hơn, tôi cảm thấy tư tưởng của trưởng câu lạc bộ quá cổ hủ, anh ta không thích hợp giữ chức vụ kia nữa, bây giờ chúng ta đã đề xướng việc cải cách kinh tế, nếu còn ôm tư tưởng bảo thủ thì khôi phục thi đại học làm gì? Đề xướng cải cách kinh tế làm gì?”

Anh ta như tìm được tri âm vậy, luyên thuyên không dứt trước mặt Khương Tuệ Ninh.

Nhưng mà Khương Tuệ Ninh lại chắt lọc được tin tức hữu dụng từ những lời anh ta nói, hình như thằng nhóc này muốn thay thế vị trí của trưởng câu lạc bộ.

Đã lâu rồi không thấy có người tùy ý đầy sức sống như thế, phảng phất như cô đã quay về cuộc sống đại học đã từng.

Còn nhớ lúc hội học sinh tranh cử khi đó, hội trưởng của các cô cũng tự tin như thế.

Thời đại này không giống như thời đại đó, bây giờ vẫn còn nằm trong giai đoạn muốn nói gì cũng phải cẩn thận dè dặt.

Thế nên những lời Lục Tri Miễn nói tác động rất lớn người ta.

Đương nhiên bây giờ cũng cần người như thế, muốn cải cách thì phải có người mở đầu, dù là trường học hay xí nghiệp đều cần có người đi trước.

“Đồng chí Lục còn có ý tưởng gì về cải cách kinh tế không?” Khương Tuệ Ninh không cần về phòng ngủ nên ở lại thảo luận cùng Lục Tri Miễn.

Bây giờ cô vẫn chưa có bất cứ suy nghĩ gì về việc gây dựng sự nghiệp, nhưng có thể tìm hiểu một chút, nếu có người có thể dự đoán trước thì cũng có thể làm nhân tài dự trữ.

Hơn nữa không phải gần đây Quý Tử Thư đang bận việc ở xưởng sản xuất sản phẩm từ sữa sao, bên cậu đang thiếu người, nói không chừng còn có thể mời chào nhân tài giúp cậu nữa, tránh chuyện ngày ngày cậu sứt đầu mẻ trán vì công việc.

“Xem như Đồng chí Khương hỏi đúng người rồi.” Nói tới chuyện này là Lục Tri Miễn nói mãi không ngừng, phân tích từ kinh tế nông thôn đến kinh tế thành phố.

Thậm chí còn đưa ra rất nhiều giải thích và phân tích của mình đối với việc hủy bỏ hủy bỏ xí nghiệp tư nhân làm cản trở sự phát triển.

Nếu không phải Khương Tuệ Ninh vô tình nói trúng ám hiệu thì Lục Tri Miễn đã không nói rồi, đến cô cũng phải hoài nghi không biết có phải người này cũng xuyên sách như mình không.

Dù sao những quan điểm mà anh ta nói đều vô cùng phù hợp với cải cách kinh tế được học ở tương lai.

Chỉ là chưa toàn diện, chỉ nêu ra giải thích của bản thân đối với nơi anh ta quen thuộc thôi, thế nên mới nói mỗi thời đại đều có người xuất sắc của thời đại đó.

Cho dù cô chiếm được lợi thế biết trước, nhưng nếu so với Lục Tri Miễn thì đúng là thua xa.

Chỉ là cô đã biết kết quả, còn Lục Tri Miễn thì vẫn cần tự mình thăm dò phân tích của mình.

Đương nhiên Lục Tri Miễn cũng không ngờ hôm nay đi tham gia câu lạc bộ lại có thể tìm được bạn học có nhiều ý tưởng giống anh ta đến thế.

Người cùng chung chí hướng không nhiều lắm, một khi gặp được đúng là nói mãi không dứt, vấn đề thảo luận mãi không xong.

Quý Thần Nham không tới tổng bộ, xử lý xong công việc thì trực tiếp tới trường Khương Tuệ Ninh.

Anh vẫn đứng ở cổng trường chờ vợ như mọi khi, từ xa đã nhìn thấy bóng hình xinh đẹp uyển chuyển của cô.

Chỉ là hôm nay lại không giống với mọi ngày, cô tới gần cổng trường mà chưa vui vẻ chạy tới chỗ anh.

Lại luôn nói gì đó với một đồng chí nam, đồng chí nam đó vừa nói vừa quơ tay múa chân rất vui vẻ, lại còn lùi về sau nói chuyện mặt đối mặt với cô.

Tuổi tác hai người xấp xỉ nhau, cho dù là đi song song hay đứng đối diện thì dường như cũng cảm thấy chói mắt.

Ánh mắt Quý Thần Nham u ám nhìn chằm chằm vào hai người, môi mấp máy, đã hai lần muốn bước tới đón vợ nhưng đều dừng lại.
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 424


Cảm giác chua xót dâng lên trong lòng không thể nén lại được, biết rõ có thể đây chỉ là bạn học, đang bàn bạc chuyện chính nhưng anh vẫn nhịn không được nghĩ nhiều.

Vất vả lắm mới chờ Khương Tuệ Ninh tới gần, cuối cùng cũng nhìn thấy anh, vẫy tay với anh.

Khóe môi đang mím chặt của Quý Thần Nham nhếch lên, đi hai ba bước đã tới cạnh cô, sau đó vươn tay vòng sau eo cô,”Tuệ Tuệ, đi đường không được ngó trái ngó phải, lỡ như té ngã thì làm sao bây giờ?”

“Không có đâu, em có nhìn đường mà.” Khương Tuệ Ninh duỗi tay khoác tay Quý Thần Nham, thân thiết nói.

Lúc Khương Tuệ Ninh nói chuyện với Quý Thần Nham tự nhiên sẽ nũng nịu, giọng điệu vô cùng mềm mại, cái miệng nhỏ chu lên như quả anh đào tươi mới.

Người đàn ông nhìn gương mặt trắng nõn mũm mĩm, vẻ mặt đáng yêu của cô, vừa rồi còn cười với gã đàn ông xa lạ thì nhịn không được căng chặt cổ họng.

Anh nghiêng đầu nhìn thoáng qua người còn đúng bên cạnh, hỏi: “Đây là?”

Khương Tuệ Ninh nghe vậy thì bắt đầu giới thiệu cho Quý Thần Nham: “Đây là Lục Tri Miễn cùng câu lạc bộ với em.”

Lập tức lại giới thiệu với Lục Tri Miễn: “Đây là chồng tôi, Quý Thần Nham.”

“Đồng chí Khương kết hôn rồi à?” Lục Tri Miễn biết lần này đi học có rất nhiều người đã kết hôn sinh con, nhưng không ngờ người trẻ như Khương Tuệ Ninh cũng đã kết hôn rồi.

“Đúng vậy.”

Quý Thần Nham thấy rõ sự cô đơn trong mắt Lục Tri Miễn, nhếch môi cười, vươn tay ra,”Chào cậu, đồng chí Lục.”

Lục Tri Miễn cũng nhanh chóng cười nói,”Xin chào đồng chí Quý.”

Quý Thần Nham thu tay lại, thấy Lục Tri Miễn còn chưa đi thì nghiêng đầu hỏi: “Đồng chí Lục còn việc gì sao?”

Lục Tri Miễn nghe thấy giọng anh thì nhìn thoáng qua theo bản năng, lại thấy sự lạnh lẽo và thái độ thù địch trong mắt anh thì lập tức lắc đầu,”Không có, đồng chí Khương, đồng chí Quý, tôi không làm phiền hai người nữa, tôi về trước đây.”

Nói xong lại liếc mắt nhìn Quý Thần Nham một cái.

Khương Tuệ Ninh tính vẫy tay với anh ta, kết quả vừa đưa tay lên đã bị Quý Thần Nham nắm lấy.

Khương Tuệ Ninh cũng không nghĩ nhiều, vừa khéo Quý Tử Thư cũng tới nên cô nhanh chóng bảo người lên xe.

Ở trên xe, Khương Tuệ Ninh đề cử Lục Tri Miễn cho Quý Tử Thư.

“Không phải nhà máy kia của cậu đang cải cách sao, có thể nghe nhiều ý kiến một chút.”

Quý Tử Thư nghe Khương Tuệ Ninh nói xong thì cảm thấy vô cùng tốt, bây giờ muốn đẩy mạnh cải chế thật sự quá khó khăn, người cậu mang theo cũng không nhiều lắm, người ủng hộ cậu lại càng ít.

Cho dù có thủ đoạn dữ dội nhưng dưới hoàn cảnh một thân một mình này, cậu vẫn rất khó phát huy khả năng.

Gần đây cậu liên tục chạy sang hai trường học khác, người có ý tưởng hay thật sự không nhiều lắm, thật ra mọi người vẫn còn hơi sợ hãi rụt rè.

“Được, ngày mai dì giới thiệu giúp tôi đi.”

“Không thành vấn đề.”

Dọc theo đường đi hai người luôn thảo luận về vấn đề cải chế nhà máy sản xuất sản phẩm từ sữa, gần đây Quý Tử Thư gặp được rất nhiều vấn đề, vất vả lắm mới có người để chia sẻ, thậm chí còn có thể đưa ra ý kiến khiến cậu không thể ngừng được đề tài.

Trước kia cậu không biết Khương Tuệ Ninh còn có hiểu biết sâu sắc về phương diện này như thế, sau đó nói: “Hay là tôi mời dì tới giúp tôi nhé.”

“Được thôi, nhưng không phải giám đốc nhà máy thì tôi không làm.”

“…” Khen cô một câu, cô còn muốn bắc thang lên trời.

Suốt cả đường hai người dường như không để ý thấy Quý Thần Nham vẫn không nói chuyện, Quý Thần Nham thật sự cảm thấy tức giận, bị con trai ngó lơ thì thôi đi, đến vợ cũng không quan tâm anh.

Trong nhà cũng đâu thiếu tiền, rốt cuộc tại sao trong mắt hai người này chỉ có tiền thôi thế?

Nhưng đường đường là thủ trưởng Sở hậu cần, anh không thể bộc lộ sự bất mãn của mình trước mặt tài xế được, nghẹn một bụng tức giận về tới nhà.

Cũng may về nhà còn có hai bé con đủ an ủi cha, hết ôm cha tới hôn tới khen, cuối cùng trái tim vụn vỡ cũng được vá lại ít nhiều.
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 425


Em gái bị cha bế đi, không có em gái đáng yêu nghênh đón, Quý Tử Thư cũng cảm thấy hơi buồn bực.

“Dì lại chọc cha tôi cái gì thế?” Cậu kéo Khương Tuệ Ninh lại nhỏ giọng hỏi, chỉ cần cha không vui thì em gái sẽ không được giao vào tay cậu.

Khương Tuệ Ninh lắc đầu,”Không có mà, tôi có chọc gì đâu.”

Quý Tử Thư không tin, hất cằm,”Nhưng cha tôi rất tức giận.”

Khương Tuệ Ninh luôn phát hiện chuyện này muộn, đột nhiên nghĩ tới Lục Tri Miễn, vậy là anh lại ghen à?

Không phải chứ, sao bây giờ Quý Thần Nham càng ngày càng thích ghen thế?

Cô liếc mắt nhìn Quý Tử Thư một cái, Quý Tử Thư hiểu ý gật đầu,”Có lẽ đàn ông càng lớn tuổi càng cảm thấy không an toàn.”

Khương Tuệ Ninh trừng mắt, cậu có cần hiểu biết như vậy không.

Quý Tử Thư nhìn mẹ kế tuổi trẻ xinh đẹp một cái,”Đêm nay tôi chăm em gái, dì dỗ dành cha tôi đi nhé.” Cậu không quan tâm cha có giận hay không, chỉ cần để em gái cho cậu chăm là được.

“Lâu rồi tôi không chơi với chúng, đêm nay tôi muốn chăm hai đứa nó.” Cô phát hiện bây giờ ngày nào Quý Tử Thư cũng muốn giành chăm con với cô, cô cảm thấy hai bé cưng sắp chỉ cần anh trai thôi, lúc trước nhỏ còn chưa có ký ức thì được, lớn dần rồi, nếu trong miệng hai bé con chỉ toàn anh trai thôi thì không được, mẹ già cũng biết ghen tị mà.

Quý Tử Thư nói: “Nếu không thì thế này, tôi mang hai em gái ra ngoài sống một mình, mỗi ngày dì chỉ cần tập trung dỗ cha tôi thôi, tôi dùng cha mình đổi con gái dì có được không?”

Khương Tuệ Ninh hừ lạnh,”Nằm mơ.”

“Lời này có phải là dì cũng không muốn lu giấm thành tinh như cha tôi không? Tôi đi nói cha tôi nghe đây.” Nói rồi cậu còn giả vờ muốn đi nói với cha.

Khương Tuệ Ninh thật sự sợ cậu rồi, phát hiện Quý Tử Thư càng ngày càng không đáng yêu,”Được được được, đêm nay cậu trông Đường Đường và Điềm Điềm.” Trước kia cô còn cảm thấy Quý Tử Thư là người khiêm tốn, bây giờ cậu càng ngày càng cách xa cái từ này.

Lại là một ngày giành được các em, cái đuôi của Quý Tử Thư sắp vểnh lên tận trời, tối hôm qua hai em kể cho cậu nghe câu chuyện công chúa cứu ác long, mặc dù kỳ quái nhưng cậu cảm thấy nó cũng hay.

Đêm nay em gái còn nói muốn kể chuyện về nàng tiên cá và kỵ sĩ, cậu đã bắt đầu mong đợi rồi.

Buổi tối Khương Tuệ Ninh đã giải thích trước với Quý Thần Nham, thậm chí còn chưa trải chăn đã trực tiếp vào thẳng chủ đề,”Em chỉ mới gặp Lục Tri Miễn kia trong cuộc họp câu lạc bộ hôm nay thôi, bởi vì nghe anh ta nói như rất hiểu biết và có ý tưởng về việc cải cách kinh tế, thế nên em mới nói với anh ta vài câu, chỉ là bạn học thôi.”

Đôi mắt sâu thẳm của Quý Thần Nham lẳng lặng nhìn người đang ôm mình,”Nhưng em không chú ý đến chồng mình vì bạn học của em.”

“Ngài Quý à, thật ra em đã nhìn thấy anh từ lâu rồi, nhưng mà người ta đang nói chuyện với em, em không thể bỏ mặc người ta rồi chạy tới được, như thế thì trông em mất lịch sự lắm, sau này người ta sẽ nói đây là vợ của Thủ trưởng Quý đấy, không biết lịch sự là gì.” Cô vùi trong lòng anh, nghiêm túc nói.

“Ai dám nói em?”

“Chắc chắn người khác không dám nói trước mặt, nhưng sau lưng sẽ ngày ngày mang hai ta ra làm đề tài câu chuyện để bàn tán.”

“Nói bậy.”

“Được được được, em nói bậy, ngài Qúy đừng ghen nữa nhé, ghen mau già đấy.”

Quý Thần Nham: “… Em đang dỗ anh hay đang chọc tức anh thế?” Giọng điệu nói lời này nặng nề, nhưng trên mặt lại mang theo vẻ hơi tủi thân khiến người ta phải đau lòng.

Khương Tuệ Ninh cũng không biết tại sao Quý Thần Nham lại càng ngày càng dễ ghen như thế, chỉ là trông anh tội nghiệp thế này khiến cô chỉ hận không thể dành hết mọi dịu dàng cho anh.

“Đương nhiên là dỗ anh rồi, em không nỡ để anh tức giận đâu.”

“Em chỉ biết nói ngọt thôi.”

“Nào có, cả người em đều ngọt.”

“Thế hả? Để anh nếm thử xem.” Anh nói rồi cúi người xuống, n*ng m*ng cô lên đặt thẳng lên đùi, sau đó đè nặng cô như cố ý, tra tấn trên người một phen rồi mới buông cô ra.
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 426


Khương Tuệ Ninh bị anh cọ đến nỗi lưng tê dại, nhưng vẫn không quên duỗi tay ra ôm anh,”Ngài Qúy hết giận chưa?” Mỹ nhân kế cũng dùng rồi, còn giận nữa thì chắc cô không giữ nỗi em mình mất.

Quý Thần Nham hừ một tiếng bằng giọng mũi, chơi xấu xoa vòng eo nhỏ nhắn trơn bóng cô, đè giọng xuống nói có chút hùng hổ,”Cậu ta hiểu biết nhiều à? Có thể hiểu được bằng anh sao? Em muốn biết cái gì thì về nhà hỏi, không lẽ người đàn ông của em không nói cho em nghe à, thảo luận với người cái biết cái không như cậu ta làm gì?”

Nếu là người chỉ xem cô là ân nhân như Tạ Thanh Dực thì không có gì, nhưng rõ ràng ánh mắt Lục Tri Miễn nhìn Tuệ Tuệ lại khác, loại ánh mắt đàn ông nhìn phụ nữ này sao có thể khiến người ta không giận cho được, đây là đang mơ ước bảo bối của anh.

Khương Tuệ Ninh biết Quý Thần Nham mà chơi ấu trĩ thì rất đáng sợ, nhưng vừa ấu trĩ vừa nhõng nhẽo thì lại chịu không nổi, cô nhanh chóng vươn tay ôm anh,”Được, sau này không thảo luận với anh ta nữa, chỉ thảo luận với ngài Qúy thôi.”

“Sau này cũng không được cười với cậu ta.”

Không thể vác cái mặt không biểu cảm để nói chuyện được, nhưng vì để dỗ dành quý ngài giấm thành tinh nhà cô thì cô chỉ có thể gật đầu,”Được.” Nói xong cô nghĩ tới chuyện phải nói với Quý Thần Nham hôm nay,”Đúng rồi, em còn có chuyện muốn chia sẻ với anh.” Mau chóng dùng chuyện khác để dời sự chú ý của anh, giấm sắp khiến cô chết đuối rồi.

“Chuyện gì?”

Khương Tuệ Ninh là người kín miệng nhưng lại là người rất muốn chia sẻ, cô biết chuyện gì căn bản sẽ không nói với người khác nhưng cô sẽ nói với Quý Thần Nham.

Lớn thì hôm nay trong trường học xảy ra chuyện gì, nhỏ thì mỗi ngày ở trường ăn cái gì, nhìn thấy chuyện gì vui, cô căn bản đều sẽ tâm sự với anh.

Quý Thần Nham rất yêu thích nghe cô kể những chuyện vụn vặt, anh cũng đã thay đổi thói quen trong cuộc sống, trở nên ấm áp và lãng mạn hơn.

Tình yêu sẽ nhiều hơn khi họ biết chia sẻ, chỉ cần chia sẻ càng nhiều có thể chứng minh được tình cảm của họ càng tốt. Nếu không muốn chia sẻ cho nhau, đương nhiên cũng vì tình cảm không đủ.

Hôm nay cô kể cho anh nghe chuyện của Phan Phỉ Phỉ và Doãn Đào. Trước kia dường như Quý Thần Nham chưa từng nghe cô kể chuyện liên quan đến người khác, hiện tại nghe những chuyện này từ trong miệng Khương Tuệ Ninh lại cảm thấy rất mới mẻ.

Tựa như dù là chuyện của người khác nhưng lại được bọc một lớp đường bên ngoài.

Dùng lời của cô mà nói là đẩy thuyền CP gì đó, anh cũng không hiểu cách nói kỳ lạ này cho lắm.

Nhưng cô có thể nhìn ra được chi tiết người ta có yêu nhau hay không chỉ cần qua một hành động nhỏ xíu hay một lời nào đó. Cô đúng là rất lợi hại.

Cô tìm tòi chi tiết còn giỏi hơn cả nhân viên phá án của cục công an. Anh cảm thấy cục công an không tìm cô phân tích hỗ trợ thì đúng là một tổn thất cho họ.

“Anh cảm thấy Phan Phỉ Phỉ và Doãn Đào có thể dài lâu sao?” Khương Tuệ Ninh hỏi.

Quý Thần Nham đã từng gặp Doãn Đào một lần thì làm sao anh biết những việc thế này. Anh chỉ nói: “Cậu ta là một người rất có trách nhiệm.”

“Anh cũng cảm thấy như vậy sao? Em cũng thấy vậy.” Khương Tuệ Ninh vừa nói vừa hỏi anh: “Gần đây các anh vẫn làm việc mà không có thay đổi gì sao?”

Mỗi ngày đều là Khương Tuệ Ninh chia sẻ với anh, công việc của Quý Thần Nham không phải họp thì cũng là họp, dường như anh rất nhàm chán.

Lần này Quý Thần Nham cũng không phải đi họp: “Gần đây phải chuẩn bị tổ chức hội kết đôi cho tất cả những người ở các trường học, cán bộ sĩ quan cấp.”

“Có bao nhiêu người sẽ tham gia?”

“Hơn một trăm người.”

“Đơn vị nào có thể tham gia?”

“Bệnh viện, trường học, công nghiệp quân sự. Người nào thích hợp đều có thể đăng ký tham gia.”
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 427


Đây mới đúng là người yêu được quốc gia phát cho. Trước kia khi cô vừa tốt nghiệp và làm việc ở một đơn vị công nghiệp quân sự. Khi đó cô có nghe mấy dì ở văn phòng nói trước kia họ cũng từng tham gia hội kết hợp này mà quen biết với chồng mình.

Lúc đó cô mới vào đơn vị nên thường cảm khái thời đại trước kia tốt biết bao, không chỉ được thu xếp công việc cho và còn được bao cả đối tượng, đâu giống như thế hệ của cô, mọi người đều phải tự dựa vào sức mình.

Không nghĩ đến hiện tại cô đã bắt kịp thời đại, chẳng qua cô rất ngạc nhiên về buổi xem mắt quy mô lớn ở thời đại này .

“Ai cũng có thể đến sao?”

Anh nhìn vẻ mặt háo hức của cô, bóp vào gương mặt cô: “Nghĩ gì đó? Em cũng muốn tham gia?

Khương Tuệ Ninh cười hì hì hai tiếng: “Vậy hội kết hợp của các anh có yêu cầu gì không?”

“Đã kết hôn thì không được, có con lại càng không được.”

Lời này mang tính ám chỉ rất mạnh.

“Em không hỏi cho em…”

“Em thật sự muốn đi?” Quý Thần Nham thật sự tức chết, cô là tên đểu nào thế này?

“Không phải không phải.” Khương Tuệ Ninh vội vàng khoát tay: “Em chỉ muốn đi xem.”

“Xem cái gì?”

“Nhìn xem người khác xem mắt thế nào? Vậy sao khi hội kết hợp này kết thúc thì lập tức kết hôn sao? Họ sẽ hẹn hò, yêu đương… À, lỡ như sau khi kết hôn mà vợ chồng lại xảy ra chuyện cãi vã thì các anh sẽ quản họ sao?” Cô nhớ rất kỹ, trước đây xem ti vi thấy cấp dưới có mâu thuẫn gì đó với vợ của mình sẽ lập tức báo cáo lên cấp trên, sau đó lãnh đạo còn tự mình đi xử lý, không phải là như thế sao?

“Sẽ quản nhưng không phải tôi quản. Hậu cần cũng có người chuyên phụ trách, chuyên môn xử lý mâu thuẫn giữa vợ chồng, bất kể là người vợ cố tình gây chuyện hay là người chồng phạm lỗi thì cũng đều là phạm vi trong công việc của họ.”

Khương Tuệ Ninh trợn tròn mắt: “Em thật sự muốn đi xem.” Thời đại này đúng là thời đại có chuyện gì cũng có thể tìm chính phủ. Quốc gia cho hôn nhân, lại còn được bảo hành. Thật sự rất tốt!

“Nếu chúng ta cãi nhau, họ cũng quản sao?” Cô đột nhiên nghĩ đến chuyện nếu mình và Quý Thần Nham có chuyện tranh chấp với nhau, họ cũng đến sao?

Quý Thần Nham kéo cô qua, anh hung dữ nói: “Tên xấu xa này, em còn muốn cãi nhau với tôi?”

“Anh đừng trách oan em! Lỡ như sau này anh lại ức h**p em? Nếu anh dám ức h**p em, em sẽ tìm đến tổ chức làm chỗ dựa cho mình.” Khương Tuệ Ninh đẩy người đàn ông ra, cô quỳ chân lên, chống nạnh, nhìn chằm chằm vào anh nói một cách rất đắc ý, giống như cô thật sự sẽ tìm đến tổ chức.

Quý Thần Nham nghiêng người dựa vào đầu giường, chiếc chăn mềm mại chỉ che lấy vị trí từ eo trở xuống, áo ngủ rộng rãi khiến anh nhìn rất thoải mái và cũng không nghiêm túc giống như ban ngày.

“Tôi làm sao khi dễ em? Hử?” Anh nghiêng người mình lại, vùi đầu mình vào cổ cô, còn cố ý trêu đùa, thổi hơi vào tai cô.

Khi anh nói chuyện, phía cuối của câu nói lại nâng cao lên, giọng điệu rất thư giãn, lại mang theo vẻ lười biếng, cộng thêm giọng nói khàn của anh khiến người ta không tự chủ được mà toàn bộ cơ thể như muốn mềm ra.

Anh nói xong lại lùi trở lại, kéo dài khoảng cách của hai người, ánh mắt vẫn qua lại trên gương mặt cô, trong ánh mắt hiện lên vẻ mãnh liệt, giống như có thứ gì đó nóng rực.

Dưới ánh đèn dìu dịu khiến vẻ tuấn tú của anh càng trở nên dịu dàng hơn, bên trong ánh mắt còn có sự khát vọng, giọng nói rất truyền cảm…

Trái tim của Khương Tuệ Ninh bỗng nhiên tăng tốc, rung động đến mức tựa như không còn hợp lẽ thường.

Cô cảm thấy rất kỳ lạ, sự hấp dẫn Quý Thần Nham dành cho cô chính là độc nhất vô nhị, trên đoạn đường này dù cô từng gặp bao nhiêu người, chỉ cần người đó không phải anh, cô sẽ không bao giờ có cảm nhận như vậy.
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 428


“Bị ức h**p sẽ không nói chuyện?” Quý Thần Nham rất yêu thích Khương Tuệ Ninh như thế này, khi cô ngượng ngùng và sắp xù lông lên.

Rất có cảm giác giống như một con mèo bị trêu đùa mà xù lông lên. Từ lúc ngoan ngoãn, dịu dàng, bị trêu đùa rồi xù lông lên, chỉ cần dỗ dành chút xíu lại không có chuyện gì nữa. Khi đó anh sẽ để co được nũng nịu và thiếp đi trong vòng tay mình, thật sự khiến người ta phải nghiện.

Chẳng qua Quý Thần Nham đã quên mất mèo nhà anh lại không phải loại mèo thông thường, cô lại là một chú mèo hoang.

Việc cô thích nhất chính là thoát khỏi sự khống chế của anh, thỉnh thoảng làm việc gì đó có thể đánh vỡ tất cả mọi nhận thức của anh.

“Ai ức h**p ai còn chưa biết đâu.” Tuy Khương Tuệ Ninh rất dễ dàng đỏ mặt nhưng một khi máu đã xông lên đến não thì rất thường làm ra không ít chuyện không cách nào khống chế nổi.

Giống như bây giờ.

Cô vốn dĩ muốn dọa Quý Thần Nham, kết quả sau khi cô dốc hết sức lên người anh thì lại nghĩ đến một trò đùa quái đản hơn.

Sống ở đời đầu tiên, Khương Tuệ Ninh sẽ không như thế này, đây chính là chút kiến thức cô đã học được từ mấy quyển sách không được nghiêm chỉnh lắm.

Mãi đến khi trên đỉnh đầu đã truyền đến tiếng khàn nhè nhẹ của người đàn ông, cô cảm thấy bắp thịt của anh đều đã căng lên.

Khương Tuệ Ninh dùng cùi chỏ chống lên bắp đùi rắn chắc của anh, chợt nghe thấy tiếng anh đã lấy lại tinh thần thì nhanh chóng buông anh ra.

Quý Thần Nham nhíu mày, đôi mắt hơi khép lại, nhìn thấy người đang chạy trốn kia. Cô đứng sang một bên giống như phạm phải sai lầm gì đó.

“Tuệ Tuệ.” Giọng nói của anh vẫn khàn, gương mặt nhiễm đỏ, biểu cảm thẹn thùng không hiện rõ ràng trên mặt anh, ánh mắt giống như không được tập trung.

Anh đưa tay vuốt gương mặt cô, mới vừa rồi bị k*ch th*ch bây giờ anh đang khôi phục trở lại, chỉ có thể nhìn thấy lồng ngực vẫn thở hồng hộc.

Anh ôm lấy cô, gỡ vài sợi tóc vướng trên mặt cô, lại dùng lòng bàn tay khẽ dán vào vành tai mềm mại của cô.

Lúc này Khương Tuệ Ninh lại ngẩng đầu lên, trò đùa của cô đã quá mức rồi, khiến bản thân cô cũng ngượng ngùng theo. Răng trên cắn xuống môi dưới, đôi môi đỏ nhuần bị hàm răng cắn lấy, giống như đang cắn nát quả anh đào tháng sáu, nước của quả nhiễm khắp đôi môi, khiến người ta không nhịn được phải nếm thử hương vị.

Răng trên và răng dưới của cô đều đang run rẩy, dưới sự x** n*n tỉ mỉ của anh vành tai cũng trở nên nóng hổi.

Cô xấu hổ không kiềm chế được. Ánh đèn trong phòng ngủ vẫn sáng nhưng lại lắc lư.

Cô trực tiếp ngã lên gối đầu, vùi mặt mình vào trong gối, cô hối hận vì chính mình đã l* m*ng. Cô đang làm gì thế này? Thật sự quá mất mặt! Xấu hổ quá!

Quý Thần Nham nhìn thấy phía sau lưng trắng nõn mịn màng của cô, chỗ ngoặt của cột sống cũng trở thành đường cong rất quyến rũ.

Hai tay đang che lấy lỗ tai, xương bướm xinh đẹp nhô lên giống như muốn vươn cánh bay lên cao.

Eo thon giống như cành liễu đung đưa theo gió, bàn tay anh mới vừa rời khỏi đó nhưng nhiệt độ từ bàn tay anh vẫn còn ở đó.

Cảm giác ấm áp, ướt át vừa rồi đã ngóc đầu trở lại. Quý Thần Nham không nhịn được phải nhắm hai mắt. Sau đó anh xoay người lật gương mặt đang cố làm chim cút, anh lập tức đè ép cô bên dưới cơ thể mình: “Tuệ Tuệ, vừa rồi em đang làm gì?” Ngay lúc này biểu cảm của anh giống như mang theo vẻ trêu tức mà cũng rất tình cảm.

Đôi môi anh khẽ mím lại tạo thành một đường cong, khóe miệng cũng mang dấu vết biểu thị anh rất vui vẻ.

Đôi mắt kia không hề cảm thấy bất ngờ khi đột nhiên cảm nhận được sự ấm áp của cơn va chạm. Trong sự thỏa mãn có kèm theo vẻ thẹn thùng, nhưng nhiều hơn hết vẫn là bất ngờ, hoặc là nói nhiều hơn nhất vẫn là thỏa mãn.
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 429


Hơi thở của anh dán vào màng nhĩ cô, Khương Tuệ Ninh run rẩy mở to mắt nhìn thấy ánh mắt trêu chọc của anh, cô e lệ đưa tay che gương mặt đầy rặng mây đỏ, gương mặt thẹn thùng được che dấu bên dưới những ngón tay mảnh khảnh, giống như đã tìm được nơi ẩn nấp, nhưng cô vẫn to gan nói: “Làm chuyện khiến anh vui vẻ.”

Nếu không phải tiếng nói của cô còn run rẩy thì đúng là anh đã cho rằng cô chính là người chủ đạo trong trò chơi này.

Lời này khiến màng nhĩ anh run lên, hầu kết theo động tác nuốt xuống mà trượt lên xuống theo. Anh đưa tay cầm lấy đôi tay đang che kín mặt cô lại, bàn tay theo thái dương cô luồn vào mái tóc, ngón tay tiếp xúc với da đầu bắt đầu di chuyển từng chút một khiến cô ngửa đầu nhìn mình.

Gân ở mu bàn tay anh nổi gồ lên giống như dã thú ẩn nấp bắt đầu lộ diện, nhìn qua giống như anh đang dùng sức nhưng thật ra động tác của anh lại rất nhẹ vì tất cả sức lực anh đều tập trung vào việc đè nén cảm xúc xao động.

Khương Tuệ Ninh bị ánh mắt anh nhìn mà hoảng sợ, cô căng thẳng l**m môi bởi vì đang căng thẳng mà đôi môi đã run rẩy.

Đồng tử của Quý Thần Nham hơi co lại, hầu kết lại trượt lên xuống, đáy mắt giống như có lửa cháy hừng hực.

Anh bắt đầu cởi nút cổ áo ngủ của mình.

“Em học được từ đâu?” Anh c** q**n áo bằng tốc độ rất nhanh, cũng có thể vì bị Khương Tuệ Ninh k*ch th*ch.

Thời đại này giáo dục rất bảo thủ, cho dù là vợ chồng có làm những chuyện thân mật đến mức nào cũng không biết còn có thể làm đến thế này.

Hôm nay Quý Thần Nham tựa như đã được Khương Tuệ Ninh dạy cho một bài học mới, dù lớp học này chỉ vừa mới bắt đầu nhưng anh đã cảm thấy rất tốt.

Đương nhiên anh cũng không nghĩ đến người bình thường chỉ mới vừa bị trêu đùa cho một chút thì mặt mày đã đỏ lên nhưng lúc này cô lại to gan như vậy, không nói đến những việc khác nhưng sự to gan này của cô khiến anh rất vui vẻ.

Bình thường anh có nghiêm túc tự tay mình làm đi chăng nữa, cũng chỉ là người đàn ông của cô, thế nhưng hôm nay xem như cô đã triệt để tiếp nhận anh. Đối với việc người phụ nữ đã hoàn toàn tiếp nhận mình thì thói hư tật xấu của người đàn ông lại nổi dậy khiến cho sự vui vẻ được tăng lên vô hạn, cảm giác thỏa mãn trong lòng tự nhiên cũng không giấu được.

“Trong sách…” Khương Tuệ Ninh không ngờ Quý Thần Nham lại chưa từng biết đến những thứ này, cô còn từng lén lút xem qua, lẽ nào anh chưa từng xem qua chút nào.

Nhớ lại lần đầu tiên của hai người thế kia, lẽ nào anh lại tự hiểu? Không phải chứ?

“Còn học được cái gì nữa?” Đột nhiên anh rất tò mò cô còn biết được thứ gì?

Chuyện vốn dĩ không thể chờ đợi nhưng anh vẫn cố gắng đè xuống, anh cảm thấy sự thăm dò này có thể làm tăng tiến thêm tình cảm lẫn nhau.

Khương Tuệ Ninh vẫn thẹn thùng như vậy, cô lăn vào ngực anh, trông cô giống như kẻ bịt tai trộm chuông không cho anh nhìn thấy gương mặt mình.

“Không có.”

Quý Thần Nham không tin: “Thật sự hết rồi sao? Tôi cảm thấy em sẽ không dừng lại ở điểm này.” Anh lấy tay cô kéo l*n đ*nh đầu và giữ chặt lại ở đó, không cho cô tránh thoát.

“Thật sự. Em chưa xem hết phía sau thì đã bị anh tịch thu sách rồi.” Khương Tuệ Ninh cương quyết không thừa nhận mình đã xem toàn bộ quyển sách, chẳng qua quyển sách cô xem là phiên bản đã bị cắt bớt, bản chưa cắt bớt đang nằm trong thư phòng ở Đông Thành, cô chỉ xem được vài chương…

Giọng nói của cô giống như có ý phàn nàn, cảm giác cô giống như một đứa bé bị người ta cướp mất đồ chơi.

“Còn trách tôi sao?” Lúc ấy Quý Thần Nham cũng rất khiếp sợ, ngay sau khi cô trưởng thành lại đọc loại sách đó trước mặt mình, làm sao có thể không bị xao động, dù lúc đó anh dùng thân phận là chồng của cô để áp chế cảm giác đạo đức của một người lớn.

Đương nhiên anh sẽ không để cô xem thường xuyên.
 
Back
Top Bottom