Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 150


Vào ngày tìm được người đó, Khương Tuệ Ninh đã đi cùng những đồng chí thuộc liên đoàn phụ nữ, cô muốn nhìn xem người làm cha làm mẹ mà vứt bỏ đứa nhỏ của mình là dạng người gì.

Người mới đầu nhìn thấy đồng chí của liên đoàn phụ nữ và Khương Tuệ Ninh là một người phụ nữ, người nhà đó còn không chịu thừa nhận, người bà nội kia thậm chí còn muốn đem chổi đánh người.

May mắn là có đồng chí cảnh sát ở phía sau giữ người đó lại.

Nhà vứt bỏ đứa nhỏ là nhà họ Uông, là một gia đình thuộc thôn Uông gia, người đàn ông tên là Uông Đại Trụ, còn vợ là Tôn Tú Hoa, bởi vì sinh liên tục được ba đứa con gái, bà nội lại ghét bỏ Tôn Tú Hoa không sinh được con trai, còn chưa được đầy tháng đã bảo con trai đánh đuổi con dâu một trận.

Thậm chí còn muốn vứt bỏ cháu gái, mà Uông Đại Trụ lại là loại người chỉ nghe theo lời mẹ nói, không có chủ kiến của đàn ông.

Mẹ bảo anh ta vứt bỏ đứa nhỏ, anh liền vứt bỏ, hơn nữa anh ta sợ vợ mình chạy đi tìm, còn không tiếc thời gian ôm đứa nhỏ đi ban đêm rồi ném ở ngôi nhà hoang cách đại viên không xa đó.

Tàn nhẫn vứt bỏ đứa nhỏ, cảnh sát trực tiếp đem Uông Đại Trụ dẫn đi, lúc này bà Uông còn không cảm thấy mình đã sai, ngược lại cùng hùng hổ chửi con dâu: “Đều tại cái sao chổi nhà mày, sinh không được con trai, giờ nếu còn hại con trai tao ngồi tù, tao sẽ đánh chết mày, cái con sao chổi này.”

May mà hôm nay liên đoàn phụ nữ với cảnh sát ở đây, trưởng thôn cũng dẫn theo người đến, nên Tôn Tú Hoa mới tạm thời không bị đánh.

Hơn nữa cho dù có trưởng thôn trấn áp, Khương Tuệ Ninh thấy bà Uông cứ hùng hổ như vậy, chắc hẳn là khi các cô rời đi sẽ còn bắt nạt Tôn Tú Hoa một trận nữa.

Cô cũng không biết ngôi nhà này đã xảy ra chuyện như vậy thì khi đưa bé gái kia trở về đây thì sẽ sống như thế nào nữa.

Trên đường trở về, cảm xúc của Khương Tuệ Ninh vô cùng chán nản, bời vì cô nghe chị Lưu của liên đoàn phụ nữ nói, chuyện vứt bỏ đứa nhỏ này cũng không ít, cũng không đơn giản chỉ là ở nông thôn, mà ngay cả thành phố cũng có tình trạng bạo lực gia đình, những bé gái bị vứt bỏ cũng không phải là số ít.

Về đến nhà, Khương Tuệ Ninh lập tức nằm lì trên giường không muốn dậy, xảy ra chuyện này cô thật sự bất lực, biện pháp duy nhất đó là người phụ nữ phải tự lập đứng lên, thì nhưng chuyện này tuy nói thì dễ, nhưng làm được thì rất khó.

Như là Tôn Tú Hoa của hôm này, tại sao phải cực khổ sinh cho nhà anh ta đứa nhỏ, rồi mà nhà họ còn ghét bỏ cô ấy không sinh được con trai, mẹ chồng và chồng muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng.

Cô cũng đã hỏi qua trưởng thôn, bởi vì ông ta cũng đã vô số lần chạy đi giải quyết chuyện nhà bọn họ rồi, nhưng loại chuyện này ông ta ngoại trừ đe dọa ra thì cũng không có cách nào làm được, khi đám người rời đi, thì họ cũng sẽ tiếp tục hàng hạ người vợ.

Thật muốn cho hai người họ ly hôn, nhìn điệu bộ của bà Uông kia, hẳn là không thân quen với ai đi.

Nói thật ra thì loại người này, chính là kiểu mà mọi người không muốn dính vào nhất.

Lúc Quý Thần Nham về nhà thì nghe thấy dì Lưu nói Khương Tuệ Ninh đã về, nhưng tâm trạng không được tốt.

Anh còn chưa đi vào phòng ngủ thì đã nghe được âm thanh than ngắn thở dài của cô truyền ra ngoài.

“Làm sao vậy?”

Quý Thần Nham đi vào ngồi ở bên mép giường, nhìn người đang nằm trên giường hỏi.

“Người nhà đứa nhỏ đã tìm được rồi, nhưng nó là bị người ta tàn nhẫn vứt bỏ.”

Khương Tuệ Ninh đem tình hình hôm nay nói toàn bộ cho Quý Thần Nham nghe, nói bản thân cô vô cùng tức giận, giận đến mức dạ dày cũng đau theo.

Quý Thần Nham duỗi tay xoa bóp giúp cô, thật ra đứa nhỏ kia vừa nhìn là đã biết bị người ta vứt bỏ, bằng không làm gì có nhà ai lại đặt đứa trẻ ở nhà bị bỏ hoang trong thời tiết này chứ?
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 151


Lúc đó anh không nói, bởi vì nhìn thấy điểm hy vọng nhỏ nhoi trong lòng Khương Tuệ Ninh.

“Đã đưa đứa trẻ trở về rồi sao?” Quý Thần Nham hỏi.

“Vẫn chưa, chị Lưu của liên đoàn phụ nữ nói, các chị ấy đánh giá từ trên xuống dưới đều cảm thấy nếu đưa đứa trẻ trở về thì có thể cuộc sống của nó cũng không được tốt, nên ý của các cô ấy là muốn tìm một gia đình nhận nuôi đứa nhỏ, nhưng cũng phải đợi xem ý của mẹ đứa nhỏ đã.”

Quý Thần Nham tiếp tục xoa bụng giúp Khương Tuệ Ninh, cũng không bày tỏ ý kiến gì về vấn đề này.

Nhưng lúc này Khương Tuệ Ninh bỗng nhiên ngồi dậy,”Hôm nay, chị Lưu hỏi em là có muốn đi làm ở liên đoàn phụ nữ hay không, chị ấy nói em có bằng cao trung, nếu Tam Bộ nộp đơn cho em, thì có thể nhận được công việc ở đó.”

“Em muốn đi không?”

“Muốn.”

Thật ra liên đoàn phụ nữ cũng chỉ mới được thành lập lại trong mấy năm gần đây, tuy nói là bây giờ đang được ủng hộ câu nói, phụ nữ nắm giữ nửa bầu trời, nhưng rất nhiều nơi vẫn như cũ giữ tư tưởng phong kiến, nên khi muốn giữ gìn và bảo vệ quyền lợi của phụ nữ thì phải bắt đầu từ căn nguyên để giải quyết, phải đề cao việc phụ nữ đi học, còn những vấn đề khác, thì các cô phải tự lập đứng lên bằng chính đôi chân của mình.

“Nhưng cái công việc kia cũng không dễ làm.”

Phải biết rằng công việc mà cô đi làm, thì rất có khả năng là sẽ đối nghịch lại với một số người.

Với bộ dạng này của cô, anh lo lắng mới chỉ làm được hai ngày thì đã khóc lóc chạy về nhà.

“Không dễ làm thì nhất định phải làm, anh không được xem thường em, em cảm thấy nội tâm của những đồng chí phụ nữ bọn em vô cùng tự lập, nhưng bởi vì hoàn cảnh hoặc một ít nguyên nhân khác, làm các cô chỉ có thể yên lặng chịu đựng, nhưng chỉ khi có một người bật lên ngọn lửa nhỏ đang cháy trong nội tâm của các cô ấy, thì các cô sẽ tự tụ tập thành một ngọn lửa lớn cháy hừng hực lên, người xưa cũng nói phụ nữ nắm giữ nửa bầu trời, nam nữ bình đẳng, dựa vào cái gì mà có người còn dễ dàng đem chuyện là phụ nữ thì vô dụng gắn lên người mình được.

“Đúng rồi anh biết không? Hôm nay cái người Uông Đại Trụ kia còn đem chuyện không sinh được con trai đổ lên đầu vợ anh ta, thật là vớ vẩn, sinh không được con trai thì tại phụ nữ, anh ta cũng thật là biết nghĩ.”

“Còn cái người mẹ chồng kia, bản thân mình cũng là phụ nữ, mà lại chỉ biết bắt nạt phụ nữ, sao trên đời lại còn có người làm như vậy được chứ.”

Quý Thần Nham nhìn ra được Khương Tuệ Ninh là thực sự tức giận,”Muốn đi làm thì đi làm, không phải sợ, tôi vẫn luôn ở phía sau em.”

Khương Tuệ Ninh đã quen với cuộc sống nhàn rỗi này đã lâu, giờ lại bắt đầu đi làm, nhưng mà ngày đầu tiên đi làm cô mới biết được, hiện giờ công việc của cô nghe có vẻ khá khó khăn.

Nói thật ra thì công việc của các cô không phải chỉ là giữ gìn quyền lợi cho phụ nữ, mà còn phải tập trung vào phát triển kinh tế, thúc đẩy sản xuất, triển khai lớp xóa nạn mù chữ cho phụ nữ, đương nhiên mục đích quan trọng nhất vẫn là thúc đẩy phụ nữ nhận ra lòng tự tôn cho bản thân, có thể tự tin, tự lập, tự mình cố gắng.

Cô cho rằng chỉ cần các cô truyền đạt những ý tưởng tiên tiến và tư tưởng tự chủ cho họ là được rồi, ai ngờ họ cũng không quen biết, đừng nói nghe tư tưởng của cô, có đôi khi họ còn không hiểu được cô đang nói gì.

Sau khi làm việc được một tuần, Khương Tuệ Ninh vốn tưởng rằng sẽ cảm thấy thất bại, ai ngờ càng làm lại càng có nghị lực.

Hôm nay, lúc tan ca chủ nhiệm Lưu của liên đoàn phụ nữ còn khen Khương Tuệ Ninh,”Đồng chí tiểu Khương, tư tưởng giác ngộ của cô rất cao, vô cùng thích hợp làm công việc này của chúng tôi.”
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 152


Bởi vì những lời này, mà Khương Tuệ Ninh vui vẻ một lúc lâu, mãi cho đến khi Quý Thần Nham tới đón cô, thì trên mặt cô vẫn đang treo một nụ cười.

“Hôm nay công việc rất thuận lợi à?”

Quý Thần Nham nhìn thấy dáng vẻ của Khương Tuệ Ninh thì hỏi.

“Đâu chỉ là thuận lợi, mà là vô cùng thuận lợi.”

Quý Thần Nham đã quen với kiểu nói chuyện này của Khương Tiểu Ninh, anh gật đầu tán thưởng, xem ra Khương Tuệ Ninh thật sự dễ dàng làm quen với mọi người.

Mặc kệ là hoàn cảnh nào thì cô cũng có thể nhanh chóng điều chỉnh cho bản thân mình tốt lên, thậm chí sau đó còn có thể thích ứng vô cùng tốt.

“Đúng rồi, em đã xin nghỉ chưa?”

Ngày mai Quý Thần Nham phải xuất phát đi Nam Thành, bây giờ Khương Tuệ Ninh có công việc, nên đi ra ngoài phải xin phép trước.”

“Xin rồi, thật ra em mới đi làm được một tuần mà đã xin nghỉ, lúc ấy vô cùng xấu hổ, nhưng mà chị Lưu nghe em nói là về nhà mẹ để thì liền đặc cách phê duyệt.”

Quý Thần Nham gật đầu, nhận lấy chiếc hộp mà Khương Tuệ Ninh đang ôm, rồi lên xe.

Khi về đến nhà thì ở nhà dì Lưu cũng đã làm xong hết đồ ăn, trước hết Khương Tuệ Ninh lên tầng thay quần áo, rồi mới xuống nhà ăn cơm.

Bởi vì cô bây giờ cũng là người có công việc, cho nên lúc ăn cơm cũng không tránh khỏi việc nói một số chuyện liên quan đến việc đang làm.

Dì Lưu mặc dù không hiểu về công việc của cô, nhưng cũng vô cùng cổ vũ, mỗi khi Khương Tuệ Ninh nói đến chuyện gì, bà cũng có thể khen một câu: “Đồng chí tiểu Khương thật là giỏi, quả thật đúng là giữ lại mặt mũi cho phụ nữ chúng ta.

Quý Tử Thư đã phải chịu nghe những lời khen như vậy trong vòng một tuần, nên cậu nhanh chóng ăn cơm, sau đó chạy lên tầng.

Không phải không muốn nghe, mà là cảm thấy mấy lời khen này cũng không mới mẻ gì cả.

Nhưng thật ra Quý Tử Thư mỗi lần đều nghe vô cùng nghiêm túc, nhưng là cậu cũng chen vào nói thêm câu gì.

Hôm nay là Quý Thần Nham đi rửa mặt trước, Khương Tuệ Ninh ở dưới nói chuyện với dì Lưu, chuẩn bị phải về Nam Thành, cô cũng rất luyến tiếc.

Vốn dĩ dì Lưu muốn giúp đỡ chuẩn bị đồ để về nhà mẹ để cho cô, nhưng mà Quý Thần Nham lại nói quá xa, chờ khi họ đến Nam Thành rồi sẽ tự mua, nhưng dì Lưu vẫn cố tình chuẩn bị một ít đồ đặc sản của phương bắc.

“Đồng chí tiểu Khương, tôi đem hết những đồ này để vào trong ngăn tủ cho cô, ngày mai lúc nào đi, tôi sẽ để nó vào xe.”

“Cảm ơn dì Lưu.”

“Cảm ơn cái gì chứ, thời gian trôi qua cũng thật nhanh, cô cũng gả đến nơi này cũng được gần hai tháng rồi.” Dì Lưu vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào cái bụng của Khương Tuệ Ninh,”Đồng chí tiểu Khương, lại nói cô với đồng chí Quý đã kết hôn lâu như vậy, sao bụng còn chưa có phản ứng gì?”

Khương Tuệ Ninh có chút xấu hổ làm bộ uống nước không muốn trả lời.

Nhưng dì Lưu lại nhiệt tình nói tiếp: “Đồng chí Tiểu Khương phải nỗ lực hơn nữa nha.” Dù sao thì tuổi của đồng chí Quý cũng không nhỏ nữa rồi.

Câu nói kế tiếp kia, bà cũng chưa nói, bởi vì sợ làm cho Khương Tuệ Ninh cảm thấy áp lực.

Khương Tuệ Ninh cảm thấy bầy giờ lời nói nào của dì Lưu thì cũng đều liên quan đến chuyện sinh đứa nhỏ, liền uống hai ngụm nước, rồi bỏ chạy mất.

Dì Lưu còn tưởng là cô đang ngại ngùng, lắc đầu nghĩ quả nhiên là cô gái nhỏ, chưa từng trải qua chuyện này.

Không ngờ cô vừa mới chạy lên trên tầng thì liền đụng phải Quý Thần Nham vừa mới tắm rửa xong, nhưng mà người này từ trước đến nay đều cẩn thận, tắm rửa xong cũng mặc quần áo vô cùng chỉnh tề, chỉ là trên người vẫn còn một ít khí nóng, đốt khiến cô phát hoảng.

“Hộp mà em cầm về, tôi đặt ở bên phía sô pha nhỏ.” Quý Thần Nham chỉ về phía chiếc bàn nhỏ đang đặt chiếc hộp cạnh ghế sô pha.

Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua, thật ra cô cũng không biết bên trong là cái gì, đây là chị Lưu cho cô, lúc đó cô nghe người khác nói chuyện, nên không chú ý.
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 153


Nhưng cô thấy chị Lưu phát cho mỗi người một hộp, đây hẳn là phúc lợi của mọi người đi?

“Chỉ là một ít đồ nhỏ, anh kiểm tra rồi cất giúp em chút, em đi tắm trước.”

Quý Thần Nham gật đầu, từ sau khu cô bắt đầu đi làm, thì việc sai khiến người khác làm đã vô cùng thuận miệng.

Khương Tuệ Ninh nghĩ ngày mai phải về nam thành, liền nhân tiện đi gội sạch đầu tóc, gần đây do quá vội vàng đi làm, cô cũng chưa dưỡng được chút nào, thừa dịp tối này làm cho bản thân một chu trình dưỡng da toàn thân nữa.

Cô tắm giặt ở phòng tắm cũng mất một khoảnh thời gian, nhưng kết quả lúc ra ngoài vẫn thấy Quý Thần Nham đứng ở bên cạnh sô pha nhỏ.

“Anh còn chưa thu dọn xong sao?”

Khương Tuệ Ninh nghĩ cái hộp cũng không lớn, có thể có được bao nhiêu đồ chứ?

Quý Thần Nham không có lên tiếng, nghe thấy tiếng bước chân của Khương Tuệ Ninh đang đi lại đây, thì anh cầm đồ lên quay lại cho cô xem.

“Làm sao vậy?”

Khương Tuệ Ninh nhìn Quý Thần Nham khoé mắt rõ ràng hiện lên nụ cười, cặp mắt kia ngày thường chỉ bình đạm không gợn sóng, nhưng hôm nay lại hiện lên một mảng thâm ý.

Sao cô lại có cảm giác Quý Thần Nham đang dùng ánh mắt thợ săn nhìn chằm chằm vào con mồi để nhìn cô vậy.

“Khương Tuệ Ninh.”

Quý Thần Nham nhìn cô đi đến, liền duỗi tay đem người cô ôm vào trong lồng ngực của mình, một tay nắm eo cô, eo cô rõ ràng rất nhỏ, bởi vì bị anh kéo qua, mặt sau eo còn hiện lên một đường cong uốn lượn.

Bàn tay anh lại đặt đúng lên cái đường cong kia, vừa lúc có thể ôm cô.

Khương Tuệ Ninh vừa nghe anh gọi tên của mình liền có một loại dự cảm không tốt, đặc biệt là tối nay anh lại cười như vậy, quá lạ thường.

“Có chuyện gì sao?”

Hôm nay cô cũng không phạm phải sai lầm đánh chết nào mà?

Quý Thần Nham đem một cái tay khác lấy đồ ra,”Đồ này lấy về là cho tôi dùng sao?”

Khương Tuệ Ninh nghe anh nói, thì cũng theo tay anh nhìn qua.

Thì thấy trong tay anh đang cầm một số bao nhỏ có màu sắc như là giấy vậy.

Khương Tuệ Ninh đoạt lấy nó xem, thì thấy một hàng chữ màu đỏ nhỏ trên cùng có tên là đồ kế hoạch hóa gia đình.

Ở giữa là ba chữ màu đỏ vừa lớn vừa nổi bật.

Bên dưới còn có đánh dấu đường kính, tên xưởng sản xuất, có hai dòng nữa.

Mặt sau còn có ghi cách sử dụng.

Đây là lần đầu tiên Khương Tuệ Ninh nhìn thấy đồ tránh thai của niên đại này.

Sao có thể có chuyện gì chứ? Còn nói là phúc lợi của đơn vị?

Khương Tuệ Ninh muốn khóc.

Lúc này Quý Thần Nham vẫn còn đang nói chuyện,”Đáng tiếc em mang nhiều về như vậy, thì cũng chỉ có thể sử dụng hai cái, còn lại quá nhỏ?”

Thời đại này, còn có cả kích cỡ to nhỏ sao?

Phi, không phải, bây giờ là thời điểm để thảo luận về chuyện lớn nhỏ sao?
 
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Chương 154


Quý Thần Nham cười nói vui vẻ, lúm đồng tiền trên má cũng mang theo vẻ dịu dàng.

Anh đưa tay vuốt lấy cánh tay nhỏ bé của cô, vuốt đến cổ tay, một bàn tay khác rút vật trong bàn tay cô ra, trở tay đặt món đồ kia lên mặt bàn.

Toàn bộ quá trình này, ánh mắt của anh vẫn chưa từng chuyển đi nơi khác, anh vẫn cúi đầu, chăm chú nhìn người trong lồng ngực mình.

Đèn trong phòng không được tính là quá sáng, ánh sáng từ trên trần nhà soi xuống, rọi lên mái tóc và phía trên hàng mi, khiến đường nét trên gương mặt anh càng góc cạnh rõ ràng, bóng mờ xinh đẹp, ngũ quan sâu sắc.

Tay anh nắm chặt cổ tay Khương Tuệ Ninh, ngón tay cái vân vê ở giữa cổ tay cô.

Da thịt ở vùng cổ tay non mịn, mạch đập nối thẳng với trái tim, Khương Tuệ Ninh cảm thấy hơi ngứa. Cổ tay ngứa ngáy xuyên xuống lớp da, rót vào huyết dịch, trượt vào tim khiến tim cô nhịn không được phải co rúm lại, cả người cũng bắt đầu khô nóng lên.

Quý Thần Nham vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào dáng vẻ hiện tại của cô, giống như anh đang nhìn chính bảo bối của mình.

“Vì sao không nói chuyện? Mang về cho tôi dùng?”

Khương Tuệ Ninh có nghĩ cũng không dám nói mang về cho người khác dùng. Nếu bây giờ Khương Tuệ Ninh giải thích thứ đó là để cho chị Lưu dùng thì không biết cô sẽ thế nào, đoán chừng Quý Thần Nham sẽ không tin. Dù sao chuyện cô thèm muốn cơ thể anh cũng là sự thật và đã bị anh nhìn thấu.

“Ừm.”

Khương Tuệ Ninh chỉ đành cắn răng thừa nhận. Dù sao họ cũng là vợ chồng, mấy ngày gần đây không biết đã hôn nhau biết bao nhiêu lần. Hừ. Nói thế nào cũng không thể khiến mình yếu thế hơn, trong lòng còn không ngừng cổ vũ bản thân.

Cô cũng không sợ. Cũng chỉ là mang về nhìn mà thôi, có làm sao đâu.

Lúc này Quý Thần Nham nghiêm túc nói: “Vậy sau khi mang về còn lấy cỡ nhỏ cỡ trung đi.”

Vất vả lắm Khương Tuệ Ninh mới lấy lại tự tin cho mình nhưng đã bị một câu này của Quý Thần Nham dập tắt. Đến cùng thì làm sao anh có thể dùng thái độ nói chuyện đàng hoàng, chững chạc để nói với cô về loại chuyện này nhỉ?

“Em thật sự không biết anh cần cỡ nào.”

Nào, tự làm tổn thương lẫn nhau vậy! Khương Tuệ Ninh hoàn toàn từ bỏ, trước mắt Quý Thần Nham, cô có giả vờ thế nào cũng đều vô dụng, thế nên cô dứt khoát từ bỏ, không giả vờ nữa. Ngửa bài…

Thậm chí cô còn bắt đầu khiêu khích Quý Thần Nham.

Rất tự nhiên Quý Thần Nham đã nghe ra lời khiêu khích của Khương Tuệ Ninh, anh biết đây chính là sức mạnh cô tự dựng lên cho mình. Chẳng qua tâm tư kia đúng là do cô đã khơi gợi lên.

Nhóc con này đúng là thiếu dạy dỗ.

Khương Tuệ Ninh thấy anh không nói chuyện thì vô cùng đắc ý, cô cảm thấy cuối cùng mình cũng đã thắng một trận. Cô đã nói mà, ông già này vẫn phải bó tay với cô mà thôi.

Hôn cũng đã hôn nhiều lần như thế, anh phản ứng đi phản ứng lại cũng vô cùng nhanh. Dù sao ở tuổi tác thế này rồi, anh chỉ dám khi dễ cô ngoài miệng mà thôi.

Lòng háo thắng đáng chết này khiến Khương Tuệ Ninh lộ ra chiếc đuôi hồ ly.

Chỉ là lần này cô còn chưa kịp phản ứng thì người đàn ông đã đưa tay ra giữ chặt eo cô một lần nữa. Khương Tuệ Ninh có thể cảm nhận được vùng eo có một nguồn nhiệt truyền đến, cô bị ép phải ngửa đầu nhìn anh, đập vào mắt cô chính là chiếc cằm gọn gàng và hầu kết ở cổ của anh.

Trên người anh tản ra một hơi thở vô cùng bá đạo, vừa nồng vừa nóng bỏng.

Theo bản năng Khương Tuệ Ninh muốn tránh đi, nhưng khi cô còn chưa kịp cúi đầu đã bị người đàn ông này bóp chặt cằm mình, bắt cô phải ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh.

Ánh mắt của anh rất rõ ràng, chăm chú, cô có thể cảm nhận được sự biến hóa ở nơi cơ thể của hai người tiếp xúc với nhau .

Lẽ nào chơi sứt chỉ rồi sao?

“Anh quá cao…”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back