Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1220: Chương 1220



Đêm nay rất bận, nhưng số phận của một số người đã được định đoạt vào lúc này.

Ishii Khang ngủ một giấc đến tận trưa hôm sau mới tỉnh, ông ta hơi mơ màng, chuyện gì đã xảy ra với ông ta vậy?

Ông ta còn chưa kịp nghĩ ra thì thuộc hạ của ông ta đã vội vã chạy vào: "Ông chủ, không hay rồi, cảnh sát đến rồi.”

Cảnh sát đưa ra lệnh bắt giữ và nói: "Ông Ishii Khang, ông đã bị bắt."

Ishii Giang nghe thấy vậy mặt liền biến sắc: "Làm càn, ai dám bắt tôi? Tôi sẽ gọi cho sếp của các người."

Bình thường cảnh sát luôn kính sợ ông ta, hiện tại không hề sợ hãi, thậm chí là coi thường ông ta.

"Xin mời."

Thái độ của họ khiến Ishii Giang nhận ra điều gì đó, ông ta gọi điện nhưng bên kia không trả lời cuộc gọi của ông ta.

Đây là lần đầu tiên trong đời.

Ishii Giang chợt thấy ớn lạnh, không ổn rồi, sự việc rất nghiệm trọng.

Ông ta gọi mấy lần nhưng không có ai bắt máy, ông ta cảm thấy mắt mình tối sầm, nhìn viên cảnh sát trước mặt: “Tôi đã phạm tội gì vậy?”

Một cảnh sát lặng lẽ đưa ra một tờ báo, Ishii Khang mở ra, nhìn thấy dòng tiêu đề trên trang nhất: Thư nhận tội của Ishii Khang.

Trên đó liệt kê những hoạt động phi pháp mà ông ta đã thực hiện trong nhiều năm qua, tội danh mờ ám không thể đưa ra ánh sáng, tổng cộng mười chín tội danh.

Ông ta đã làm đủ mọi điều xấu, tội ác của ông ta thật ghê tởm.

Cuối cùng là con dấu cá nhân, dấu tay của Ishii Khang và đặc biệt là chữ ký của ông ta.

Ishii Khang không thể tin vào mắt mình, giống như nhìn thấy ma, con dấu riêng này nằm trong két sắt của ông ta, và chỉ có ông ta mới biết mật khẩu.

Các chữ ký đều giống hệt nhau, ông ta không thể phân biệt được chúng là thật hay giả.

Nhưng vấn đề là ông ta không ký!

Nghĩ tới hậu quả, trong lòng ông ta sôi máu, tức giận nói: "Khiếu nại báo chí, lập tức mua hết báo, đi nhanh đi."

Khi một tay ông ta thống trị bầu trời, có tờ báo nào dám đăng những tin tức bất lợi cho ông ta?

Giờ đây, đế chế Tập đoàn Ishii đang trên bờ vực sụp đổ, những người này đều bỏ thêm đá xuống giếng, ông ta hận, chờ ông ta đông sơn tái khỏi tuyệt đối sẽ không tha cho đám người này.

Trợ lý đáp lại rồi vội vàng rời đi, nhưng lại nhanh chóng tái mặt chạy lại, vừa định nói gì đó thì đã có một nhóm người xông vào.

Người dẫn đầu là ngài Bach, anh ta mỉm cười nhìn Ishii Khang: "Chúng ta lại gặp nhau rồi."

Sắc mặt của Ishii Khang thay đổi liên tục, lại thêm một tên khốn bỏ đá xuống giếng, ông ta gượng cười: "Ngài Bach, sao anh lại đến đây?"

Ông ta sẽ không bao giờ bán sản nghiệp, tuyệt đối không.

Đây là nền tảng của nhà Ishii bọn họ.

Bach cười vô cùng đắc ý: “Nghe nói ông sắp vào tù, tôi phải sớm lấy đồ của tôi mới được”.

"Anh nói cái gì?" Ishii Khang không hiểu.

Bach đưa ra một bản thỏa thuận và nói: "Tập đoàn Ishii và tất cả tài sản đứng tên ông đã được bán cho tôi. Ông thật hào phóng, bán cho tôi với giá một đồng, đúng là bạn tốt."

Ishii Khang chộp lấy bản thỏa thuận, trong đó ghi rõ sẽ bán tài sản cho Bach với giá một đồng, có chữ ký của ông ta, con dấu riêng và cả con dấu công ty, thỏa thuận được thành lập.

Một đồng? Này có điên rồ không? Vô cùng xúc phạm.

Cổ họng ông ta ngứa ngáy, phun ra một ngụm m.á.u làm bẩn bản thỏa thuận, ông ta điên cuồng xé tờ giấy, "Không, không, không phải tôi ký, tôi không thừa nhận."

"Ngài Ishii, ông có ý muốn rút lại lời nói của mình phải không? Một khi thỏa thuận đã thành, dù có hối hận cũng đã muộn.” Bach trịch thượng nhìn ông ta, trêu chọc ông ta như mèo vờn chuột: "Đây chỉ là bản sao, chỗ tôi có hơn chục bản, đủ cho ông xé."

Ishii Khang sững sờ, sau đó trở nên tức giận và điên cuồng hét lên: "Là ai? Rốt cuộc là ai?"

Bach vừa thương hại vừa giễu cợt ông ta: “Ông cứ yên tâm ngồi tù đi, tôi sẽ xử lý ổn thỏa Tập đoàn Ishii”.

Ishii Khang không cam tâm, ông ta tức giận đến mức muốn g.i.ế.c người: “Tôi muốn nộp đơn xin hủy bỏ thỏa thuận, không phải tôi ký, gọi Nhất Lang và Ngũ Lang về giải quyết vấn đề này, nhanh lên."

Ông ta chỉ có hai đứa con trai này là có năng lực, có thủ đoạn, những đứa còn lại đều vô dụng.

Tuy nhiên, quản gia tỏ ra lo lắng nói: "Không thể liên lạc được với hai thiếu gia."
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1221: Chương 1221



Lần đầu tiên Ishii Khang nhận ra rằng đây là một trò chơi, một trò chơi nhắm vào gia tộc Ishii, một kế hoạch độc ác nhằm xóa sổ gia tộc.

Ai mà tàn độc như vậy?

"Ngài Ishii, xin hãy đi với chúng tôi." Cảnh sát tiến tới bắt giữ ông ta, Ishii Khang giận đến mức phun ra một ngụm m.á.u nữa, tầm mắt tối sầm, ông ta ngất đi.

Tin tức về người đứng đầu gia tộc Ishii bị bắt được lan truyền nhanh chóng, gây ra một cú sốc lớn.

Vì lời thú nhận đó, người dân đã nhận ra bộ mặt thật của Ishii Khang, chỉ trích ông ta khắp nơi và yêu cầu các cơ quan liên quan trừng phạt nghiêm khắc.

Tập đoàn Ishii đang gặp khó khăn nhưng không một con cháu nào trong gia đình Ishii có đủ khả năng để khống chế tình hình.

Chỉ trong vài ngày, Tập đoàn Ishii đổi chủ, toàn bộ tài sản của nhà Ishii rơi vào tay Bach.

Bach đưa một túi đựng tài liệu cho Trình Vân: “Trong đó có một tấm séc và giấy tờ tùy thân mới, có thể đi đến bất kỳ quốc gia nào. Từ giờ trở đi trên thế giới này không có người nào là bà Trình nữa.”

Trình Vận cẩn thận kiểm tra mọi thứ, xác nhận không có vấn đề gì nên bà ta cẩn thận cất nó đi: "Anh rất đáng tin."

Khi bà ta tìm đến Bach, bà ta không còn lựa chọn nào khác, may mắn thay Bach đã đồng ý.

Bách cười nhạt nói: “Lạc Di gọi điện cho tôi.”

Một câu nói nhẹ nhàng khiến đồng tử Trình Vận run rẩy, Lạc Di đã đoán được rồi? Còn lên tiếng chào trước?

“Hai người là bạn bè tin tưởng lẫn nhau, điều này khiến tôi rất kinh ngạc.”

“Bạn bè?” Bach khẽ lắc đầu: “Đối với những người như chúng tôi, tình cảm chẳng có giá trị gì, chỉ có lợi ích mới có thể tồn tại lâu dài.”

Trong đầu Trình Vận hỗn loạn, Lạc Di...không phải là người bình thường, có cô ở bên cạnh Tiêu Thanh Bình không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu?

Tuy nhiên, dù thế nào đi nữa cũng không cần lo lắng về sự an toàn của Tiêu Thanh Bình.

"Tôi chỉ muốn biết tấn công Tập đoàn Ishii là chủ ý của ai?"

"Bà nói xem? Dù sao cũng không phải tôi." Bach nhếch miệng mỉm cười: "Đi đi, người của tôi sẽ đưa bà đến Mỹ an toàn, sau này bà muốn đi đâu cũng được."

Trình Vận bước đi mấy bước liền dừng lại, môi khẽ mấp máy định nói gì đó nhưng cuối cùng lại nuốt xuống.

Cứ như vậy đi.

Bach nhìn bà ta rời đi, quả là một người tàn nhẫn, chịu đựng tủi nhục hơn hai mươi năm, vào thời khắc quan trọng đã đ.â.m một nhát chí mạng.

Bọn họ chỉ muốn có được Tập đoàn Ishii, mà Trình Vận lại muốn gia tộc Ishii bị tiêu diệt.

Đừng bao giờ đắc tội với phụ nữ.

Khi Trình Vận lên máy bay sang Mỹ, Ishii Khang mơ màng tỉnh lại, các con đang vây quanh ông ta: "Cha, cuối cùng thì cha cũng tỉnh rồi, công ty không thể cứu vãn được, chúng ta bị đuổi ra khỏi biệt thự, những căn nhà khác cũng bị tịch thu."

Ishii Khang có tính kiểm soát mạnh mẽ, tất cả tài sản đều đứng tên ông ta, bất động sản cũng không ngoại lệ, ông ta đã sớm nói chỉ khi ông ta c.h.ế.t mới được phân chia tài sản.

Nhưng bây giờ, tất cả đã mất hết.

Các con của ông ta vừa oán vừa giận nhưng cũng chẳng làm được gì.

Người thủ đoạn như ông ta, đến việc nuôi một con ch.ó cũng không dễ dàng.

Ishii Khang nhớ lại cảnh tượng trước khi hôn mê, mặt ông ta biến sắc, ông ta cố ngồi dậy lại phát hiện cả người không thể cử động được.

Ông ta rùng mình, có một loại dự cảm không lành: "Ta... bị sao thế?" Giọng ông ta khàn khàn, nói chuyện vô cùng khó khăn.

Cậu con út vừa khóc vừa nói: "Cha, cha bị trúng gió, bị liệt rồi, hu hu, sau này chúng con phải làm sao?"

Ishii Khang như bị sét đánh ngang tai, môi run run, sắc mặt càng lúc càng trắng bệch, đôi mắt trợn lên rồi lại ngất đi.

Ôi chao, thật là vô dụng, ông ta không được rồi.

Khi tỉnh lại lần nữa, ông ta nóng lòng gọi quản gia và các con trai đến: "Các con... lấy tiền ở Thụy Sĩ ra... chạy tội cho cha trước...rồi tính bước tiếp..."

Mọi người vui mừng khôn xiết, với tính cách đa nghi của ông ta, sao lại không giấu tài sản ở nhiều nơi hơn được.

Đây là một khoản tiền lớn, đủ để mỗi người có cơm ăn nước uống suốt đời.

Đây là lối thoát mà Ishii Khang chuẩn bị cho mình để phòng khi bất trắc.

Hiện tại ông ta đã bị liệt, đông sơn tái khởi đã chỉ còn là trò đùa, số tiền này chỉ có thể là bùa cứu mạng.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1222: Chương 1222



Ông ta cần tiền để chữa bệnh, tiền để thoát tội ngồi tù và tiền để đấu tranh với nhiều vụ kiện tụng khác nhau.

Chỉ là khi họ gọi điện tới Ngân hàng Thụy Sĩ thì được thông báo rằng tiền đã bị rút hết.

Giống như sấm sét, mọi người đều sửng sốt, chuyện gì đã xảy ra?

Mọi người truy hỏi: “Ai đã lấy nó đi?”

“Nghe nói là một người đàn ông, tín vật cũng đúng, mật mã cũng có.”

Trong đầu Ishii Khang hiện lên bóng dáng một người: "Gọi bà Trình đến đây ngay lập tức."

Vì nhiệm vụ nên chỉ có bà ta biết chuyện này, nhưng mật mã và tín vật thì sao?

Ánh mắt của mọi người đều không bình thường, điều này có ý nghĩa là gì? Tại sao vào lúc này ông ta vẫn nhắc đến người phụ nữ xui xẻo đó?

Ishii Thủy Dao rất kích động, đẩy các anh em sang một bên, chen vào: "Cha, con sẽ gọi điện cho mẹ ngay."

Nhất định là muốn mẹ đến giúp một tay, nếu vượt qua được thử thách này, vị trí của mẹ con họ sẽ khác, nói không chừng còn có thể chuyển mình.

Cô ta có những suy nghĩ tuyệt đẹp, nhưng tại sao điện thoại lại tắt rồi?

Ánh mắt Ishii Khang u ám đáng sợ: "Đi tìm, sống phải thấy người c.h.ế.t phải thấy xác."

Nhưng dù có cử bao nhiêu người đi tìm, Trình Vận vẫn biến mất không chút dấu vết.

Lúc này Ishii Khang mới nhận ra có điều gì đó không ổn, ông ta vô cùng tức giận sai người mở két sắt thì phát hiện rất nhiều thứ đã biến mất, phim âm bản, ảnh chụp, con dấu tín vật đều không còn.

Ông ta không tin Trình Vận phản bội ông ta, nhưng sự thật đã bày ra trước mắt ông ta, tất cả những điều này đều liên quan gì đến người phụ nữ này.

Bà ta tàn nhẫn đến mức cả con gái mình cũng không cần?

Ishii Thủy Dao kiên quyết cho rằng mẹ cô ta xảy ra chuyện rồi, bị người hãm hại, những người khác chưa bao giờ coi trọng Trình Vận, trong mắt họ bà ta chỉ là công cụ t.ì.n.h d.ụ.c để phục vụ người khác. Họ hoàn toàn không tin lời ông ta, chỉ cho rằng ông ta đang tìm một con dê thế tội.

Ông già bây giờ đang hấp hối, ôi chao, gia tộc Ishii xong đời rồi.

Trước mắt Ishii Khang tối sầm, ông ta lại ngất đi, nhưng lần này tỉnh lại con cháu bên cạnh ông ta đều đã đi mất.

Những ngày tươi đẹp của ông ta đã kết thúc, điều đang chờ đợi ông ta sẽ là địa ngục nơi ông ta muốn sống không được muốn c.h.ế.t cũng không xong.

Vài tháng sau, mọi chuyện dần lắng xuống, Ishii Thuỷ Dao nghèo đói nhận được một món quà bí ẩn, một hợp đồng thuê nhà có thời hạn mười lăm năm, tiền thuê nhà đã được trả.

Nơi này tuy không lớn, chỉ sáu mươi mét vuông, không lớn bằng phòng ngủ trước đây của cô ta nhưng cũng đủ để cô ta sống một mình.

Sau đó, cô ta kết hôn với một nhân viên công ty bình thường, sống một cuộc sống bình thường, cả đời cô ta không bao giờ gặp lại mẹ ruột của mình.

Ở Trung Quốc, Lạc Di nhận được một tấm bưu thiếp từ nước ngoài chỉ có một dấu chấm trên đó.

Cô nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trên tấm bưu thiếp, nhướng mày khẽ mỉm cười.

Với số tiền khổng lồ từ Ngân hàng Thụy Sĩ, người đó có thể sống một cuộc sống tốt hơn bất kỳ ai.

Đến lúc đặt một dấu chấm rồi.

Cô cất tấm bưu thiếp đi, có tiếng gõ cửa, thư ký Tiêu bước vào: "Viện trưởng, mọi người đều đến rồi, chỉ chờ mình cô."

Hôm nay là ngày nghiệm thu Internet Vạn Vật, nó có vượt qua được hay không còn phụ thuộc vào kết quả thử nghiệm cuối cùng.

Cô đã chờ đợi ngày này từ rất lâu rồi.

Internet Vạn Vật có thể hiểu là một mạng lưới kết nối vạn vật, với khả năng nhận dạng, theo dõi, định vị và phản hồi hình ảnh của vạn vật.

Có nó, kết hợp với dự án Skynet, việc quản lý mọi mặt không còn khó khăn nữa, dễ dàng kiểm soát con người và vật.

Cái gì cũng có ưu và nhược điểm nhưng về lâu dài thì đây là giai đoạn cần thiết.

Quản lý đô thị và an ninh công cộng có thêm nó sẽ càng mạnh mẽ hơn.

Có ba hàng màn hình nhỏ trên một bức tường, mỗi hàng năm chiếc.

Một nhóm người nhìn chằm chằm vào màn hình, tràn đầy mong đợi, lần này sẽ có chuyện tốt gì đây.

Trước khi đến đây họ không hề biết gì cả, Lạc Di nói rằng cô muốn mang đến cho họ một bất ngờ.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1223: Chương 1223



Ông Mạc rất tin tưởng vào học trò của mình, nghiệp vụ của cô rất giỏi, nhưng tại sao lần này cô lại mời người trong quân đội?

Lạc Di ra lệnh: “Bắt đầu đi.”

Hàng màn hình trên cùng sáng lên với các hình ảnh khác nhau, hiển thị các địa điểm công cộng từ các góc độ khác nhau.

Lạc Di lớn tiếng giới thiệu: “Đây là quảng trường Hải Thiên, đây là trung tâm thương mại mùa xuân, đây là phố Vương Phủ Tỉnh sầm uất nhất, đây là…”

Các màn hình khác nhau tương ứng với những địa điểm công cộng khác nhau, đều là những nơi đông đúc, người qua lại náo nhiệt, các cảnh quay đều được ghi lại và gửi về bằng video.

Ông Mạc lập tức hiểu ra, nhanh chóng nắm được mấu chốt: "Đây là trực tiếp à?"

“Đúng vậy.” Lạc Di khẽ gật đầu: “Bởi vì tốc độ mạng nên sẽ chậm vài giây, có thể giám sát từ xa, đồng thời có thể lưu trữ và tải lên không gian đám mây.”

Họ đều là những người thông minh, vừa nghe liền hiểu: "Nói cách khác, có cái này có thể biết rất nhiều chuyện, nếu như xảy ra chuyện gì, có thể nhanh chóng khóa được mục tiêu."

Lạc Di chỉ vào màn hình nhỏ nói: "Có thể hiểu nôm na như vậy, tạm dừng, phóng to."

Sau khi phóng to camera, người và đồ vật đều hiện rõ, cảnh vật xung quanh họ cũng hiện rõ, những người có mặt đều vô cùng bàng hoàng.

Bằng cách này, những người có ý muốn phạm tội nên suy nghĩ thật kỹ.

Lạc Di lại ra một mệnh lệnh khác: “Hàng thứ hai.”

Lần này là tại các giao lộ đèn giao thông khác nhau để theo dõi tình trạng đường và điều kiện lái xe trong thời gian thực.

“Nếu có bất kỳ vi phạm nào, chúng sẽ được chụp ảnh và gửi trực tiếp lên nền tảng quản lý.”

Người trong quân đội cũng tới, quan sát rất chăm chú, đầu óc quay cuồng chuyển động, nếu sử dụng vào thực chiến cũng sẽ phát huy tác dụng rất lớn.

Thứ này hữu ích quá.

Những người xung quanh hét lên: "Ôi chao, cái này thiết thực quá, phải lắp đặt cho cả thành phố".

Có cái này thì không cần cảnh sát giao thông phải túc trực, còn có thể răn đe những phần tử muốn phạm pháp.

Lạc Di mặc kệ những ý tưởng của bọn họ: "Hàng thứ ba."

Đay là một siêu thị nhỏ, mọi hướng đều có thể nhìn thấy, quét sang khu vực thanh toán, thấy nhân viên thu ngân cầm máy quét mã quét hàng hóa, trong máy tính tiền có hiển thị sản phẩm, giá cả và thông tin sản phẩm, số lượng hàng hóa, mọi thứ đều diễn ra tự động, thanh toán rất thuận tiện.

Xem đến đây, mọi người đều mở to mắt: "Đây là mã vạch à? Mỗi mặt hàng đều có một mã duy nhất. Công nghệ này có thể bán được rất nhiều tiền."

Họ đã nhìn thấy giá trị.

"Mọi thứ đều có thể được kết nối, đây là kết nối với hàng hóa, không chỉ được sử dụng trong siêu thị mà còn trong việc khai báo hải quan và quản lý mặt hàng, tất cả đều có thể sử dụng."

Nó có thể được sử dụng cho cả mục đích dân sự, quân sự và cảnh sát, phạm vi rất rộng lớn.

"Lạc Di, bộ não của cô rất hữu ích. Hãy cho chúng tôi biết nguyên lý hoạt động như thế nào."

Lạc Di đã chứng minh kết quả của nghiên cứu khoa học này, đối với cô mà nói đây là một cuộc thăm dò rất có ý nghĩa.

"Thông qua việc nhận dạng tần số sóng vô tuyến, cảm biến hồng ngoại hệ thống định vị, máy quét laser và các thiết bị khác để đạt được quyền truy cập phổ quát, rất đơn giản."

Rất đơn giản? ? ?

Ngũ sư huynh kinh ngạc, không hổ là tiểu sư muội được thầy coi trọng nhất: “Chúng ta nói về nhận dạng tần số sóng vô tuyến đi.”

"Đây là một kỹ thuật quan trọng, được gọi là RFID. Nó là một hệ thống không dây, bao gồm một bộ hỏi và nhiều người trả lời..." Lạc Di không ngừng giới thiệu: "Mã số điện tử là điểm mấu chốt, công nghệ này còn được gọi là để đồ vật biết nói..."

Ngũ sư huynh là chuyên gia vật lý, nhìn vấn đề rồi đi thẳng vào trọng tâm: "Đây không chỉ là một mạng lưới vạn vật đơn giản thôi phải không?"

Lạc Di mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, đã được bổ sung một phần hệ thống giám sát Skynet.”

Đây chỉ là một phần nhỏ thôi, cứ để những người ở đây thấy được vai trò to lớn của nó trước.

Điều này cũng báo trước sự xuất hiện của thời đại thông tin.

Những người tham gia đều đã ký thỏa thuận bảo mật và đều là chuyên gia, học giả và giới tinh hoa trong ngành với tư tưởng rõ ràng, nhưng lần này họ vô cùng sốc.

Thời thế thay đổi quá nhanh, nếu không chú ý sẽ bị đào thải.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1224: Chương 1224



Sắc mặt các lãnh đạo quân đội phức tạp, bọn họ cũng phải tiếp xúc thêm nhiều kiến thức mới: "Đồng chí Lạc Di, tôi muốn phái một nhóm người tới học tập, mong đồng chí sẽ đồng ý."

Lạc Di không thể từ chối, chỉ có thể ngầm bày tỏ: “Tôi chỉ nghe theo sự sắp xếp từ phía trên.”

Đối phương lập tức hiểu ý, quyết định quay lại báo cáo ngay: “Đồng chí Lạc Di, cô giỏi quá.”

"Cảm ơn."

Dù phải mất một thời gian dài nhưng Lạc Di đã làm ra một đáp án rất đẹp mắt khiến tất cả mọi người đều hài lòng.

Ngay sau đó, cấp trên đã gửi thông báo rằng Lạc Di nên mở một lớp dạy chuyên môn về phương diện này.

Mà học sinh đều là trụ cột của quân đội, cảnh sát các cấp, đều là tinh hoa, tổng cộng có năm mươi người.

Vương Trung Nghị có tố chất chính trị tốt: "Xem ra là có ý định quảng bá trên diện rộng, đây là chuyện tốt."

Lạc Di khẽ gật đầu: “Đúng vậy, nhưng cháu phải đi một thời gian.”

Đây là nhiệm vụ tuyệt mật, không thể đặt ở viện nghiên cứu hay học viện quân sự, sẽ có quá nhiều người, nhiều con mắt.

Một địa điểm được phía trên chỉ định, thời gian là một tháng.

"Đừng lo lắng, thư ký Tiêu và tôi đều ở đây." Vương Trung Nghị là người xử lý công việc tốt, chuyện thường ngày của viện đều giải quyết ổn thoả, Lạc Di không cần phải lo lắng.

"Cháu nhân cơ hội này nghỉ ngơi thật tốt, gần nhất mệt mỏi quá rồi."

Lạc Di gật đầu, cô thực sự cảm thấy mệt mỏi, ngày nào cô cũng bận rộn từ sáng đến tối, nếu Tiêu Thanh Bình không đến đón cô đúng giờ thì cô sẽ không muốn về nhà nghỉ ngơi.

Tuỳ tiện nghỉ ngơi trong phòng làm việc một chút là được.

Vương Trung Nghị chợt nhớ đến một chuyện: "Đúng rồi, hai con trai của nhà Ishii đã được đưa về nước."

Lạc Di cười lớn, tập đoàn Ishii rơi vào tay Bach bị chia ra bán, chỉ còn lại việc kinh doanh thiết yếu nhất.

Bây giờ quay về, họ chẳng có gì chỉ sống lang thang ngoài đường hoặc trông cậy vào người khác mà thôi.

Tập đoàn Ishii đã hoàn toàn trở thành một danh từ lịch sử.

Trước khi rời đi, cô đã triệu tập một cuộc họp với mọi người, phát một đợt tiền thưởng và giao nhiệm vụ mới, thời đại trí tuệ đang đến, điện thoại thông minh và máy tính cũng nên được đưa vào lịch trình.

Cô giải thích chi tiết điện thoại thông minh là gì, chức năng và cấu trúc chung của nó.

Mọi người đều hưng phấn đến mức muốn đánh một trận lớn.

Lạc Di chỉ phương hướng, bọn họ chỉ cần đi theo là được.

Ông chủ không thể sai được! Cô là một vị thần đối với tất cả mọi người!

Ngô Tiểu Thanh đi du học trở về, Lạc Di và Tiêu Thanh bình vội vã về nhà để giúp bà ấy tẩy trần.

Ngô Tiểu Thanh đã thay đổi rất nhiều, phong cách ăn mặc của bà ấy cũng thay đổi, trước đây bà ấy đoan trang, nhưng bây giờ thời trang hơn, gu thời trang nổi bật.

Lạc Di khen ngợi một hồi, khiến Ngô Tiểu Thanh cười híp cả mắt.

Khi cô quay đầu lại nhìn thấy Lạc Quốc Dung hơi cau mày, sửng sốt một chút, chuyện gì vậy?

Mẹ cô về nước, ông là người vui nhất mới phải.

Lúc này có rất nhiều người, Lạc Di cũng không nói nhiều: "Ông nội, gần đây ông thế nào? Cháu và Thanh Bình không ở bên chăm sóc ông, chúng cháu thất trách quá."

Là một nhà nghiên cứu khoa học, điều đó quả thực không hề dễ dàng.

Nhiều năm không ở nhà, không có nhiều thời gian chung sống với người lớn, cũng chưa làm tròn trách nhiệm đồng hành cùng họ.

Cô và Tiêu Thanh Bình thay phiên nhau về thăm, lúc nào có chút thời gian thì sẽ quay lại, nhưng họ luôn đến và đi rất vội vàng.

Ông cụ Tiêu trìu mến nhìn họ: "Bé ngốc, các cháu đều là những người đang làm việc lớn, đừng dừng bước chỉ vì ông, ông hiện giờ rất tốt, con bé Đình Đình cũng thường đến thăm ông."

Ông ấy có bảo mẫu chăm sóc, có bác sĩ, y tá theo dõi bất cứ lúc nào, tất cả đều là nhờ phúc của hai đứa nhỏ.

Có đất nước trước rồi mới có nhà là điều đúng đắn.

Trong tiểu khu có câu lạc bộ và trung tâm giải trí, ông ấy có thể đến đây hàng ngày để rèn luyện sức khỏe, viết thư pháp, nghe nhạc, xem phim và chơi cờ, sẽ không cảm thấy cô đơn.

Lạc Di và Tiêu Thanh Bình nhìn nhau, ông nội thực sự là một người rất tốt, thấu tình tình đạt lý.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1225: Chương 1225



“Lần trước Đình Đình đưa ông đi viện kiểm tra phải không, có cơ hội con sẽ mời cô ấy ăn bữa cơm.”

Đình Đình rất chu đáo, ngày nào cô ấy cũng gọi điện hỏi thăm, hai ba ngày lại đến thăm và ăn cơm tối cùng ông cụ Tiêu, có chuyện gì cô ấy cũng là người đầu tiên xông đến.

"Đều là người nhà, không cần phải khách sáo như vậy." Ông cụ Tiêu coi Đình Đình như cháu gái mình: "Con bé không có ý gì cả, chỉ là ông từng giúp đỡ con bẽ nên nó muốn báo ơn."

Chính vì như vậy nên mới càng đáng quý.

Trong sân, Lê Quốc Vinh ngồi xổm dưới đất nhổ rau, vườn rau nhỏ được chăm sóc rất tốt.

Nhưng lúc này ông ấy có chút lơ đãng, mang rau xanh xé thành từng mảnh.

Lạc Di chậm rãi đi tới, ngồi xổm ở bên cạnh ông ấy: "Cha, sao cha lại ngồi đây? Cha không đi với mẹ sao?"

"Cha đang bận."

Lạc Di sao có thể không nhìn ra sự phiền muộn của ông ấy: “Cha, đừng giấu con, có chuyện gì vậy?”

Lạc Quốc Vinh trầm mặc hồi lâu, sau khi Lạc Di kiên nhẫn hỏi mới đáp lại: “Cha và mẹ con cãi nhau, bà ấy còn muốn học thêm nửa năm.”

Lạc Di kinh ngạc: “Hả? Không phải đã nói là hai tháng sao?”

Lạc Quốc Vinh rất đau lòng, một mình ông ở trong nước đâu có dễ dàng? Hai đứa trẻ đều có sự nghiệp riêng, suốt ngày không thấy đâu.

“Bà ấy nói rằng giáo viên khen bà ấy là một người tài năng và có ý định gửi bà ấy đi thực tập ở một công ty lớn, đồng thời yêu cầu bà ấy đi quan sát nhiều hội nghị thời trang của các thương hiệu lớn.”

Lạc Di hơi sửng sốt, thành thật mà nói đây là chuyện tốt, kiến thức trong sách vở không thể so sánh được với thực hành.

Sẽ rất tốt cho bà ấy khi vào một công ty lớn với tư cách là thực tập sinh, tìm hiểu thêm về hoạt động của các công ty lớn và giao tiếp với những người cấp cao.

Tham dự thêm các hội nghị thời trang là điều bắt buộc đối với mọi nhà thiết kế.

Lạc Quốc Vinh phẫn nộ nói: "Sao lại không nói gì? Con cũng ủng hộ mẹ con à? Mấy người cùng một giuộc."

Ông ấy đã bao dung đủ rồi, khi bà ấy nói muốn học tiếp, ông ấy hết lòng ủng hộ, có ông chồng nào như thế này chứ?

Vẻ mặt Lạc Di nghiêm túc: "Mẹ con cần xem lại chuyện này."

Phản ứng của cô nằm ngoài dự liệu của Lạc Quốc Vinh: "Hả, cái gì?"

"Thế mà không dỗ dành được cha, kỹ năng dỗ dành của mẹ đã kém rồi, không nên như thế." Lạc Di làm bộ nghiêm túc tiếp tục nói nhảm: "Cha đi mắng mẹ đi."

Lạc Quốc Vinh: “...” Con bé này! Không phải nên hoà giải đôi bên sao?

“E hèm, đang mắng ai thế?” Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.

Lạc Quốc Vinh bỗng nhiên nhảy dựng lên, vô thức sờ sờ trán, khẩn trương nói: "Tiểu Di nói em làm sai rồi, bảo anh đi mắng em."

Con mẹ nó, tình cha con rạn nứt.

Ngô Tiểu Thanh nhìn sang, Lạc Di trợn mắt nói: "Mẹ ơi, cha con không dám đâu, đánh c.h.ế.t cũng không dám, con chỉ dỗ cha chơi thôi."

Ngô Tiểu Thanh cười rồi, Lạc Quốc Vinh muốn hộc máu: “Rốt cuộc là con đứng về phía nào?”

“Con chỉ là cỏ trên tường thôi.” Lạc Di cười đáng yêu: “Gió hướng nào thổi mạnh con theo hướng đó, nhưng mà hướng gió nhà ta hai mươi năm rồi có đổi đâu.”

Vợ chồng Lạc Quốc Vinh: “...”

Lạc Di và Tiêu Thanh Bình đã đến Viện nghiên cứu vô số lần, rất quen thuộc với môi trường này.

Địa điểm lớp học ở đây, một tòa nhà nhỏ được dành riêng cho họ, với các lớp học và phòng khách.

Các học viên đều là những người ưu tú được lựa chọn qua nhiều lớp quy trình, tinh thần đang lên cao.

Lúc này bọn họ tụ tập lại với nhau, tò mò hỏi thăm tình hình, không biết ai sẽ dạy bọn họ?

Lịch học chỉ có thời gian và địa điểm mà không có thông tin về người hướng dẫn.

Chuyện này càng xảy ra càng trở nên huyền bí, đương nhiên cũng chứng tỏ giảng viên không bình thường.

Mọi người có mặt đều đã ký thỏa thuận bảo mật, những gì họ nhìn thấy nghe thấy ở đây tuyệt đối không được rò rỉ ra ngoài.

Buổi sáng, một lớp học bí ẩn chỉ viết hai chữ: Khoa học. Buổi chiều có ba lớp: nguyên lý vật lý, cơ khí và máy tính.

Trình độ học vấn tối thiểu của những người ở đây là tốt nghiệp cấp 3, họ có căn bản nhưng không hiểu khoa học là gì.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1226: Chương 1226



Chuông vào lớp vang lên, mọi người im lặng, háo hức nhìn về phía cửa.

Chỉ thấy một cô gái đi giày cao gót bước vào, đôi mắt sáng như nước, làn da trắng như tuyết, xinh đẹp đến mức mọi người đều sáng mắt.

Học viên có mặt có cả nam và nữ, nhưng họ đều còn trẻ và tràn đầy nội tiết tố.

Khi nhìn thấy Lạc Di, ánh mắt mọi người đều sáng lên, chẳng lẽ cô cũng là học viên sao? Không, mọi người đều mặc trang phục giống nhau, nhưng cô gái trước mặt lại mặc váy, vừa trang nghiêm lại vừa tao nhã: "Cô à, cô đi nhầm chỗ phải không?"

"Không nhầm." Chủ nhiệm lớp ở phía sau đi lên trước: "Để tôi giới thiệu với các bạn đây là tiến sĩ Lạc, giáo viên của các bạn, danh tính của cô ấy là tuyệt mật."

Một câu nói đơn giản nhưng lại khiến mọi người phải kinh ngạc.

Những người được đưa vào hồ sơ mật phải có thành tích xuất sắc hoặc có năng lực xuất sắc.

Lạc Di xen vào: "Thời gian của mọi người đều quý giá, chúng ta hãy đi thẳng vào vấn đề, mọi người có biết tại sao mình được chọn không, trong lòng có suy nghĩ gì không?"

Một học viên trả lời đầu tiên: “Chúng tôi đến đây để học”.

Lạc Di khẽ gật đầu: “Đúng vậy, ở thời đại khoa học công nghệ, nếu không theo kịp thời đại thì sẽ bị thời đại đào thải. Các bạn là tinh hoa của giới quân đội và cảnh sát, phải gánh vác càng nhiều trách nhiệm. Bài học hôm nay chính là thời đại thông tin là gì? Sự xuất hiện của thời đại thông tin có ý nghĩa gì?"

“Có thể các bạn chưa biết tầm quan trọng của thời đại thông tin, vậy hãy để tôi nói về chiến tranh thông tin…”

Lúc đầu mọi người có chút bối rối, chuyện này có gì thú vị? Không thể dạy những điều hữu ích hơn sao?

Nhưng khi chủ đề của Lạc Di ngày càng sâu hơn, mọi người đều bị sốc và sợ hãi.

Liệu chúng ta có các cuộc chiến thông tin trong tương lai không? Ai làm chủ công nghệ sẽ chiếm thế thượng phong?

Để chống tội phạm xã hội và loại bỏ các vấn đề an ninh đô thị ở mức độ lớn nhất, cần có công nghệ thông tin tình báo?

Mỗi một chữ đều hiểu, nhưng khi chúng ghép lại với nhau thì cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

Nhưng nghe những phân tích chuyên sâu và ví dụ phân tích của Lạc Di, mọi người đều bị cuốn vào, như thể họ nhìn thấy những thay đổi to lớn mà mọi tầng lớp xã hội sắp phải đối mặt trong tương lai.

Mọi người đều đang thay đổi, nhưng nếu bạn không thay đổi thì sẽ rất thảm.

Các bài giảng của Lạc Di rất sinh động và thú vị, cô còn đưa vào nhiều nghiên cứu điển hình không gây nhàm chán chút nào.

Buổi học đầu tiên giúp các học viên nhận thức được sự thay đổi nhanh chóng của công nghệ, tầm quan trọng của công nghệ và tác động to lớn của nó trong tương lai.

Nó cũng là lời cảnh tỉnh cho họ, yêu cầu họ mở mắt và nhìn ra thế giới, thay vì nhìn bầu trời từ một cái giếng.

Hai giờ học trôi qua rất nhanh, đến khi Lạc Di nói xong, mọi người vẫn còn hứng thú, muốn tiếp tục nghe.

Một giọng nói đột nhiên vang lên: "Tiến sĩ Lạc, chiến lược đối phó với những thay đổi do những công nghệ mà cô đề cập là gì?"

Các học viên quay đầu lại nhìn, nhận ra không biết từ lúc nào lớp học của họ đã đầy ắp người.

Sau khi lớp học bắt đầu bọn họ mới tiến vào, Lạc Di đã nhìn thấy từ lâu, cô bình tĩnh nói: “Chủ đề này lớn quá, thời gian một tháng tới tôi sẽ giải thích chi tiết, nếu có hứng thú các vị thì có thể đến nghe. "

Mọi người đều tỏ ra thích thú, điều này có thể mở rộng suy nghĩ của họ, nhìn thấy những thứ khác nhau và có những cảm hứng khác nhau.

Phải thừa nhận rằng cô gái trẻ trước mặt có tầm nhìn rộng lớn, tầm nhìn của cô ấy cũng rất phi thường.

Lạc Di không cùng đơn vị với bọn họ nên không bị bọn họ ràng buộc, địa vị cũng không thấp hơn bọn họ, cô không có gì phải lo lắng nên cùng bọn họ nói chuyện thêm vài câu.

Cô chu đáo, rộng lượng và rất đáng yêu.

Các học viên không muốn rời đi, không nhịn được mà nói: "Tiến sĩ Lạc, hãy dạy thêm cho chúng tôi một bài học nữa."

Lạc Di khẽ lắc đầu: "Không được đâu, tôi bận lắm."

Cô nhìn các học viên, tất cả là những gương mặt trẻ trung, năng động đều là niềm hy vọng của ngành.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1227: Chương 1227



"Tôi phát triển những thứ mới cũng sẽ mang lại rất nhiều thay đổi cho xã hội. Đây mới là lý do thực sự khiến mọi người đến đây. Các bạn có một tháng, có thể học được bao nhiêu tùy thuộc vào khả năng của các bạn."

Bên dưới xôn xao một chút, có phải mọi người đều được triệu tập vì kết quả nghiên cứu khoa học mới của cô không?

Có nghĩa là, điều này rất quan trọng và mang lại lợi ích lớn cho họ.

Ánh mắt mọi người đều nóng lên: "Chỉ có một tháng, mỗi ngày chỉ có một lớp? Thời gian quá ngắn."

Lạc Di không chuẩn bị giáo án, cũng không mang theo bất cứ thứ gì, cô tham gia lớp học hoàn toàn không theo lịch trình, thể hiện tố chất đặc biệt mạnh mẽ.

"Phải có thời gian để các bạn tiêu hóa, nếu không thì không tiếp tục ăn được đâu."

A Phương xuất hiện ở cửa: "Tiến sĩ Lạc, cuộc họp đã bắt đầu, mọi người đang đợi cô."

"Đến ngay."

Vẫn là phòng họp đó, vẫn là những người như vậy, Lạc Di lấy tài liệu công nghệ hàng không vũ trụ đọc kỹ, đây là thông tin được Tiêu Thanh Bình sửa lại, mọi người có thể xem qua.

Đây cũng là lần đầu tiên Lạc Di nhìn thấy, so với tài liệu lần trước, cô cảm thấy lần này đáng tin cậy hơn.

Cô lấy giấy bút tính toán số liệu và nhận thấy số liệu cô lấy được cũng chính xác.

Viện trưởng cũng rất vui mừng, vốn dĩ bỏ ra rất nhiều tiền mà chỉ có được một phế phẩm, nhưng không ngờ Tiêu Thanh Bình lại có năng lực loại bỏ cái xấu, sửa sai thành đúng.

Thật là một báu vật sống.

Ngược lại, Tiêu Tình lại bình tĩnh, anh đã cố gắng hết sức, có thể dùng được hay không, dùng được mấy phần không phải là chuyện anh có thể quyết định.

Chuyên gia cơ khí tiến sĩ Lưu lạnh nhạt nói: "Tôi không nghĩ tài liệu này có thể sử dụng được. Tôi không nói rằng tiến sĩ Tiêu không đủ cẩn thận, nhưng việc này cần hết sức rất nghiêm ngặt, số liệu không thể tùy tiện thay đổi được, ít nhất thì phải sau vô số lần thực nghiệm, bây giờ mang ra nói ra cũng có chút mạo hiểm.”

Lần trước thì khen tài liệu rất hay, sau khi bị Lạc Di vạch trần, ông ta không vui lắm, bây giờ giọng điệu lại thay đổi.

Mọi người đều lắng nghe nhưng lại phớt lờ và chỉ quan t@m đến quá trình thực nghiệm của chính mình.

Thấy không có ai chú ý tới mình, tiến sĩ Lưu xấu hổ đến mức trực tiếp gọi tên cô: "Lạc Di, cô nghĩ thế nào?"

Khóe miệng người khác giật giật, hoá ra là muốn đôi co với Lạc Di, tuổi cao mà vẫn chấp nhặt, rốt cuộc ông ta đang nghĩ gì vậy?

Nếu không có phong thái của một trưởng bối, đương nhiên sẽ không nhận được sự tôn trọng của người khác.

Lạc Di thậm chí còn không nhấc mí mắt lên: “Theo logic này, nếu phạm sai lầm thì không cần lo lắng, cứ coi như không có chuyện gì, khuất mắt trông coi, đây không phải là phẩm chất của người làm khoa học kỹ thuật, có lẽ là do một số người không thuộc trong ngành."

Tiến sĩ Lưu đỏ mặt nói: "Đây là hai việc khác nhau, cô là nhà nghiên cứu khoa học, sao có thể bắt chước những thôn nữ ngu dốt đó và cư xử thô lỗ như vậy?"

Tiêu Thanh Bình không vui, Lạc Di nhà anh tốt như vậy: "Thứ lỗi tôi xin nhắc nhở một cây, người có thể ngồi ở đây không phải là người bất cứ ai có thể chỉ trích. Có thể chúng tôi còn trẻ, nhưng thành tích của chúng tôi chưa chắc không bằng những người đi trước."

Lạc Di mỉm cười nói tiếp: "Chúng tôi không phải đàn em của tiến sĩ Lưu, cũng không phải học sinh của ông, chúng tôi không cần ông giảng bài."

Mặc dù điều này nghe có vẻ khó chịu nhưng nó không có gì sai cả.

Tiến sĩ Lưu như bị tát vào mặt trước đám đông, ông ta không nhịn được: "Vợ chồng hai người hợp sức ức h.i.ế.p người đi trước, nếu tin này lan ra, cô nói có nghe không?"

Lạc Di cười lạnh, cô ghét nhất những người ỷ già h.i.ế.p người: "Tiến sĩ Lưu, ông có chắc chắn muốn trở thành kẻ thù với chúng tôi sao?"

Cô đột nhiên thăng cấp thành kẻ thù, cô quá lười để chiến đấu với tiến sĩ Lưu, không muốn lãng phí thời gian với ông ta.

Vẻ mặt của tiến sĩ Lưu thay đổi: "Ý cô là gì? Không cho phép người không cùng quan điểm nêu ý kiến sao? Làm gì có chuyện vô lý thế..."
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1228: Chương 1228



Ông ta còn chưa kịp nói xong, Lạc Di đột ngột ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn ông ta: “Một trong những khuyết điểm của tôi là keo kiệt và nhiều ghi thù.”

Tiến sĩ Lưu sửng sốt, sao cô dám nói như vậy ở chỗ đông người? Không sợ bị bắt à?

“Cô đang đe dọa tôi?”

Lạc Di không thích ông ta, được khen ngợi mà tự kiêu, có lẽ hắn già rồi nên hồ đồ.

“Vấn đề nữa là nếu ai làm tôi không vui, tôi sẽ làm người đó khóc, cả nhà cùng khóc”.

Tiến sĩ Lưu không khỏi rùng mình, vừa kinh ngạc vừa tức giận: "Ông Mạc, học trò của ông kiêu ngạo như vậy, sao ông không quan tâm?"

Ông Mạc đang bận rộng xem lại bản vẽ: "Con người không thể quá hoàn hảo, nó chỉ có vấn đề nhỏ này thôi, tôi rất vui lòng chiều theo ý nó, nếu thấy sợ thì không đôi co với nhau nữa không phải là xong rồi à?"

Ông Mạc cũng không phải là người có thể coi thường, lần trước có chút tôn trọng, nhưng lần này ông cụ hoàn toàn mất kiến nhẫn

Học trò nhà mình không bị thiệt hại gì nên ông ấy không hề lo lắng.

Ông ấy gay gắt đáp lại: "Tôi lại thấy ông rất kỳ lạ, ông cứ tìm phiền phức là vì cái gì vậy? Vì Tôn Vũ Tĩnh ư? Cô ấy vẫn tốt đấy thôi."

Theo những gì ông ấy biết, khuôn mặt của Tôn Vũ Tĩnh đã được chữa khỏi, cô ta đã sử dụng thuốc trị bỏng tốt nhất từ nước ngoài, vết sẹo đã biến mất và cô ta vẫn là một cô gái xinh đẹp.

Hơn nữa, người ta cũng đã xem mắt thành công, gia đình hai bên đều rất hài lòng, cuối năm sẽ kết hôn.

Thuốc là do Lạc Di lấy, tiền chữa bệnh cũng do Lạc Di cung cấp, sau khi vết thương của Tôn Vũ Tình bình phục, cô ta chủ động chuyển đổi công việc, chính Lạc Di đã âm thầm giúp đỡ cô ta, thật sự là tận tình tận nghĩa rồi thì còn gì đáng chê nữa?

Lạc Di đã trực tiếp vạch trần sự ích kỷ của tiến sĩ Lưu: “Muốn có cảm giác hiện diện, áp đảo chúng tôi giành chủ động và khiến chúng con phải nghe lời ông ấy”.

Nếu việc này thành công thì có thể sẽ thành lập một nhóm nghiên cứu nhỏ, ai sẽ chịu trách nhiệm?

Nếu không có gì ngoài ý muốn thì chính là ông Mạc, có đủ trình độ, uy tín cao, có học viên các khoa, dễ phối hợp.

Mỗi người đều có lòng ích kỷ, các nhà nghiên cứu khoa học cũng không ngoại lệ.

Tim tiến sĩ Lưu đập thình thịch, ông ta cảm giác như da mình bị xé toạc: "Cô nói nhảm rồi, bản vẽ này vốn dĩ là có vấn đề."

Lạc Di đưa tờ giấy nháp trong tay cô ra: "Đây là quy trình thực nghiệm của tôi, trang giấy này không có vấn đề gì."

Trương Thanh Hà cũng đưa ra: "Trang này của tôi cũng không vấn đề."

Những người khác cũng đặt bản thảo quy trình thực nghiệm của họ lên, biểu thị rằng họ có thể trao đổi cho nhau, cùng nhau nghiệm chứng.

Chỉ có một người ngồi yên.

Ánh mắt Lạc Di đảo qua: "Tiến sĩ Lưu, mọi người đều đang tích cực giải quyết vấn đề, nhưng chỉ có ông là người tìm ra lỗi. Tôi thực sự nghi ngờ suy nghĩ của ông có vấn đề, là muốn tốt cho tôi hay là muốn tốt cho đất nước đây?"

Nói một cách thẳng thắn, cái gì mà đứng lên vì người khác, cái gì mà chống lại sự bất công, cái gì mà nhìn không vừa mắt, đều là bao biện.

Tranh đi tranh lại, đều là tranh giành lợi ích.

Đánh cô cô trước, nói ông Mạc là người dạy dỗ học trò không có kỷ luật để lôi kéo đám đông? Để họ khó mà cạnh tranh với những người trong bộ phận này.

Đáng tiếc, ông ta không biết gì về tính cách của Lạc Di.

Tiến sĩ Lưu sửng sốt, ông ta lắc đầu nguầy nguậy: "Không, không, không, cô nói nhảm."

Tiêu Thanh Bình lạnh lùng mở miệng: “Ở phương diện cơ giới tôi cũng có nghiên cứu, cũng đã tham gia các khóa học liên quan tại nước Mỹ.”

Bác sĩ Lưu hít một hơi lạnh.

Chính vì câu nói này, những cuộc họp về sau không có sự hiện diện của bác sĩ Lưu nữa, hoàn toàn bị đuổi ra ngoài.

Cuối cùng, thành lập một nhóm, do Tiêu Thanh Bình phụ trách.

Tuy tuổi tác của anh còn trẻ, chưa đủ trình độ, thế nhưng kiến

thức chuyên môn của anh đặc biệt tốt, anh đã chứng minh được năng lực của mình với mọi người thông qua sửa đổi bản vẽ.

Trước đây, anh cũng từng độc lập phụ trách một nhóm nghiên cứu khoa học nhỏ, nhưng đây là lần đầu tiên anh dẫn dắt một đoàn đội nghiên cứu khoa học quy tụ những tên tuổi lớn từ khắp nơi như thế này.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 1229: Chương 1229



Đây là một bước nhảy vọt về chất, đồng thời cũng là một bài kiểm tra và rèn luyện then chốt đối với anh.

Chỉ cần có thể vượt qua, sau này anh sẽ muốn đảm nhiệm nhiều nhiệm vụ quan trọng hơn, đi từng bước một, bước đi vô cùng vững vàng.

Mà Lạc Di từ trước đến nay luôn thỏa sức phát huy trí tưởng tượng, tất cả đều tùy theo sở thích của cô, không ai quản thúc cô.

Đương nhiên, đó cũng là vì cô ấy làm việc cực kỳ năng suất, hàng năm đều có biểu hiện không tầm thường.

Lần này kế hoạch Internet Vạn vật và Skynet có tầm ảnh hưởng sâu rộng, người ở bên trên đã nhìn thấy và ngày càng mong chờ đối với cô hơn.

Mỗi ngày Lạc Di đến lớp, hàng ghế cuối luôn chật kín các bậc tên tuổi từ các phương, cũng chẳng biết họ kiếm thời gian ở đâu ra.

Mỗi buổi học của cô đều đầy ắp những thông tin bổ ích, các học sinh vừa lắng nghe vừa ghi chép, cuối cùng họ đã hiểu tại sao ngay khi bắt đầu năm học đã được cấp máy ghi âm, hoá ra dùng cho mục đích này.

Mỗi lần nghe cô giảng, họ đều cảm thấy hoài nghi nhân sinh, cùng là con người, nhưng chỉ số thông minh lại chênh lệch lớn như vậy.

Những đứa con cưng của trời từ trước đến nay luôn để mắt cao hơn đầu xem như đá phải tấm sắt, nhất là đám đàn ông theo chủ nghĩa gia trưởng, lần đầu tiên cảm thấy mình thua cuộc.

Bại bởi một cô gái trẻ tuổi, bị chỉ số thông minh của cô nghiền ép.

Mỗi lần xong tiết học, cô đều bị bao vây cả ba tầng trong lẫn ba tầng ngoài, cầu giải đáp những thắc mắc!

Một số điểm kiến

thức quá khó hiểu, người không theo kịp sẽ gấp đến dậm chân.

Lạc Di đã nói đến vò nát, dùng ngôn ngữ đơn giản nhất để giảng, nhưng một số học sinh có nền tảng yếu, chưa từng tiếp xúc qua các kiến

thức chuyên môn tương quan, tự nhiên sẽ trở thành học sinh kém.

Lạc Di thực sự không còn cách nào khác ngoài việc bổ sung thêm một tiếng tương tác mỗi ngày, chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi, cô sẽ giải đáp.

Cô có kinh nghiệm dạy học, dù có hỏi những câu ngớ ngẩn, cô cũng sẽ trả lời một cách thiếu kiên nhẫn.

Một số người đầu óc chậm chạp, cô sẽ giảng thêm vài lần, sẽ không nổi giận.

Với cách giảng dạy nghiêm khắc, thái độ ôn hoà, học

thức uyên bác, rất nhanh đã chiếm được kính trọng của các học viên.

Thời gian dần trôi, họ phát hiện ra rằng Lạc Di biết rất nhiều thứ, thông thạo nhiều ngôn ngữ, thông thạo máy tính, ở phương diện hóa học và vật lý cũng có thành tích, có thể nói là một người toàn năng.

Họ chưa từng hỏi ngược lại Lạc Di, tất cả đều phục cô sát đất.

Mọi người đều đánh giá cao cô.

Khi phần tương tác đến hồi cuối, một vị tiền bối ngồi hàng cuối giơ tay hỏi: “Tiến sĩ Lạc, công nghệ định vị này có khoá qua điện thoại không?”

Đây là một thành tựu lớn trong quân đội, họ đã ý thức được tầm quan trọng của công nghệ này.

Lạc Di khẽ gật đầu: "Theo sự phát triển của khoa học công nghệ, không chỉ riêng điện thoại di động, mà tất cả các thiết bị điện tử đều có thể định vị, hiện nay đa phần dựa vào tín hiệu công nghệ truyền thông di động, điện thoại di động là phương tiện truyền tải, tuy nhiên nước Mỹ đã sớm bắt đầu phát triển công nghệ định vị vệ tinh."

Cô giới thiệu ngắn gọn: “Công nghệ định vị vệ tinh nghĩa là các vệ tinh quay quanh Trái Đất, bằng cách quan sát thông qua bốn vệ tinh, mọi kinh độ và vĩ độ trên Trái Đất đều có thể được khóa chính xác.”

Phía dưới truyền đến âm thanh xuýt xoa, nói cách khác, một khi phát động tập kích, có thể xác định chuẩn mục tiêu sao?

Có người nhịn không được mà hỏi: "Tiến sĩ Lạc, nước Mỹ đã tiến triển đến mức nào rồi?"

Lời vừa ra khỏi miệng liền nhận ra mình đã nói sai, làm sao cô có thể biết được những thông tin tuyệt mật như vậy?

Không ngờ Lạc Di lại lên tiếng: "Bắt đầu từ năm 1978, nước Mỹ đã phóng bốn vệ tinh thử nghiệm. Những năm sau 1979, lần lượt phóng bảy vệ tinh thử nghiệm, hoàn thành giai đoạn thử nghiệm đầu tiên. Năm ngoái, vệ tinh GPS đầu tiên đã được phóng thành công, dựa theo kế hoạch, trong vòng bốn năm sẽ hoàn thành chòm sao GPS."

Cô biết rõ mồn một, lúc trước khi còn ở nước Mỹ, cô đã từng tham gia nhóm thử nghiệm định vị vệ tinh.
 
Back
Top Bottom