Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 985: Chương 985



Con cái nhà giàu luôn được nuông chiều từ bé, làm gián điệp nguy hiểm như vậy bọn họ sẽ làm sao? Không đời nào!

Lạc Di chỉ mỉm cười: “Đối với nhà em mà nói, tiền là thứ không quan trọng nhất.”

Sự khoe khoang của cô làm cho tên đầu trọc rất phiền lòng, luôn cảm thấy sự tình càng ngày càng mất khống chế, theo lý thuyết cô nên lo lắng mới phải, nhưng các cô lại vui vẻ thoải mái nói chuyện phiếm như vậy, tiết tấu này không đúng.

Hắn cũng không thể làm xằng bậy, đại học Harvard trên danh nghĩa là một trường đại học, nhưng quan hệ với các giới đều có sự liên quan mật thiết.

“Nhà của Blake ở dưới lầu sao, chìa khóa đâu? Đưa cho tôi.”

Lạc Di xòe bàn tay nhỏ bé: “Tôi lấy chìa khóa ở đâu ra chứ?”

Tên đầu trọc lạnh lùng trừng mắt nhìn cô, gọi thuộc hạ tới: “Đi, xuống dưới phá cửa.”

Chị gái kéo Lạc Di đi theo ra ngoài, nhịn không được khẽ lắc đầu: “Bây giờ chị có thể chắc chắn, những người này rất ghét em, tại sao vậy nhỉ?”

Lạc Di không khỏi cười khổ: “Trước kia em chưa từng gặp ông ta.”

Chị gái đồng tình nhìn cô, thật sự là tai bay vạ gió.

Tên đầu trọc mang theo thuộc hạ đập cửa rầm rầm, động tác cực kỳ thô lỗ. Đột nhiên, cửa được mở ra từ bên trong, một người đàn ông cao lớn đi ra.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, là ai vậy?

“Ông đang làm gì vậy?” Người đàn ông nổi giận đùng đùng, đôi mắt lạnh lùng trừng tên đầu trọc: “Sao ông dám xông vào nhà dân? ông muốn c.h.ế.t à?”

Thái độ của anh ta cực kỳ hung dữ, tên đầu trọc tức giận mà không có chỗ phát tiết, cầm lấy cây s.ú.n.g nhắm thẳng vào người đàn ông: “Anh đã bị bắt, giơ hai tay lên.”

Người đàn ông chẳng những không sợ, còn vô cùng kiêu ngạo: “Tội danh gì?”

“Tội danh gián điệp.” Tên đầu trọc tận mắt nhìn thấy anh ta từ trong phòng đi ra, không phải là đồng bọn, thì còn có thể là gì?

Người đàn ông giận tím mặt, vung tay lên, một nhóm người mặc đồ đen xông ra, đồng loạt cầm s.ú.n.g nhắm vào tên đầu trọc.

Cục diện lập tức trở nên giằng co, tia lửa văng khắp nơi, các thầy trò giám sát ồn ào tránh qua một bên, sợ bị ảnh hưởng.

Tên đầu trọc hít một hơi khí lạnh, cảm giác sự tình có chút không đúng.

Nhưng dưới tình huống s.ú.n.g có thể bóp cò bất cứ lúc nào, hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều: “Chúng tôi là người của cục tình báo, anh hẳn là người Mỹ, anh như thế này là muốn phản quốc sao?”

Cục tình báo luôn áp đảo những người bình thường, có quyền thế rất lớn, điều này cũng tạo ra sự kiêu ngạo cho bọn họ.

Mặt người đàn ông trở nên đen thui, đột nhiên muốn xông vào đối phương, thái độ này của hắn thật sự rất đáng ghét.

“Cục tình báo sao? Ông không xứng để nói chuyện với tôi, gọi cho người bạn cũ Edward của tôi ngay đi, để ông ta đến đây nói chuyện với tôi."

Edward chính là cấp trên trực tiếp của tên đầu trọc, cục trưởng cục tình báo.

Tên đầu trọc trong lòng căng thẳng, nhìn chằm chằm đối phương: “Rốt cuộc anh là ai?”

“Bach.”

Tên đầu trọc tìm kiếm tin tức có liên quan trong đầu, bỗng nhiên cứng lại, không dám tin mở to hai mắt: “Là Hùng Ưng Bach của Wall Street sao?”

Ngài Bach từ trước đến nay đều rất kiêu ngạo, khinh thường nói chuyện với loại nhân vật nhỏ này, hất cằm nói: “Gọi điện thoại cho cục trưởng của các ông đi.”

Tên đầu trọc lúc này mới ý thức được bản thân đã đá nhầm vào tấm sắt, âm thầm kêu khổ, rốt cuộc đã xảy ra sai lầm ở chỗ nào?

Hắn có thể tùy tiện kiêu ngạo hung tàn với người bình thường thế nào cũng được, nhưng khi đụng phải những tên phú hào có tiếng tăm lừng lẫy như thế này, hắn cũng không dám lớn tiếng nói chuyện.

Hắn gọi điện thoại cho cấp trên, giải thích đơn giản sự việc xảy ra, cục trưởng sợ ngây người, bảo hắn đi làm chút chuyện nhỏ cũng làm không được? Lại còn đắc tội với ông trùm nổi tiếng khó chơi này.

Tên đầu trọc dưới sự ra hiệu của cục trưởng, đưa điện thoại cho Bach, câu đầu tiên Bach nói là chất vấn: “Edward à, ông bảo thuộc hạ của ông tới bắt tôi, chụp cho tôi cái mũ kẻ phản quốc, không biết tôi đã làm chuyện gì chướng mắt ông vậy?”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 986: Chương 986



Cục trưởng bị dọa cho nhảy dựng, tuy rằng ông ta nắm giữ quyền lực trong tay, nhưng khi gặp phải những ông lớn này cũng phải cúi đầu.

Ai dám đắc tội với đám người của Wall Street chứ? Bọn họ thường xuyên tập hợp lại với nhau!

“Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi, cấp dưới của tôi phá án va chạm anh, tôi xin lỗi anh.”

Vẻ mặt của ngài Bach lạnh lùng, vẫn vô cùng kiêu ngạo nói. “Ông ta đập cửa của tôi, chính là đánh vào mặt tôi, mặt của tôi dễ bị đánh thế sao?”

Đầu của cục trưởng muốn to ra, đây là tiết tấu làm người ta tức c.h.ế.t mà. “Tôi sẽ trừng phạt ông ta, nhất định sẽ làm cho anh hài lòng.”

Ngài Bach lạnh lùng nhìn tên đầu trọc: “Ông ta còn cầm s.ú.n.g chỉ vào tôi, muốn b.ắ.n c.h.ế.t tôi ngay tại chỗ, không hề có bất kỳ chứng cứ gì.”

Tên đầu trọc da đầu tê dại, sắc mặt xanh mét.

Cục trưởng gấp gáp đến dậm chân: “Tôi sẽ lập tức tới đó xử lý, mong anh trước tiên bớt giận.”

Tên đầu trọc thu hồi cây súng, nhắm mắt lại, lần này đá phải tấm sắt rồi, hắn cẩn thận nhớ lại từng bước, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu.

Vụ án hôm nay chỗ nào cũng không thuận lợi, ngay từ đầu hắn đã bị dắt mũi đi, tiết tấu bị khống chế.

Như vậy vấn đề ở đây, là do tiết tấu bị khống chế sao? Là do Lạc Di sao? Chỉ bằng một cô gái gầy gò như vậy? Cô có bản lĩnh này sao?

Hắn càng muốn tin tưởng phía sau có người thúc đẩy tất cả chuyện này hơn.

Cục trưởng tới rất nhanh, đến bằng trực thăng, lúc từ thang máy bước xuống vẻ mặt ông ta vô cùng lo lắng.

Vừa nhìn thấy cảnh giằng co của hai bên, đầu cục trưởng mơ hồ, tên đầu trọc nghênh đón: “Cục trưởng.”

Edward tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, bình thường rất thông minh tài giỏi, vậy mà hôm nay lại gây ra chuyện lớn như vậy.

Ông ta không kịp nói gì đã đi thẳng tới trước mặt của ngài Bach, khuôn mặt tươi cười giảng hòa: “Bach à, chúng ta là bạn cũ, nể mặt tình bạn của chúng ta, có thể nói chuyện vui vẻ một chút có được hay không?”

Ngài Bach đứng ở cửa nhìn ông ta, xoay người đi vào phòng: “Vào đi.”

Cục trưởng thầm thở phào nhẹ nhõm, đi theo vào. Tivi đang mở, đang chiếu tin tức về tài chính, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên: “Cục tình báo uy phong quá nhỉ.”

Người đàn ông ngồi trên sô pha lười biếng vẫy tay với cục trưởng, xem như chào hỏi.

Cục trưởng liếc mắt một cái đã nhận ra đối phương: “Ông Damon? Tại sao ông cũng ở đây?”

Ông Damon uống một ngụm cà phê, hỏi ngược lại: “Tôi không thể ở đây sao?”

Cục trưởng cũng không thể trêu vào ông lớn này, phía sau ông ta là một tập đoàn tài chính khổng lồ.

“Đương nhiên không phải, chỉ là không biết hai vị có qua lại với nhau mà thôi.”

Chẳng qua đều là người trong giới tài chính, có lui tới hợp tác với nhau là điều rất bình thường.

Ngài Bach ngồi trên sô pha, một đám vệ sĩ đều đứng ở phía sau anh ta: “Ông giải thích chuyện hôm nay trước đi, chúng tôi có chuyện hợp tác cần bàn bạc, các ông thì hay lắm, chạy tới nhà tôi để bắt người, thật to gan.”

Giọng điệu của anh ta lạnh lùng, tâm trạng thật sự không có gì tốt đẹp.

Tên đầu trọc nhạy bén bắt được từ quan trọng: “Đây là nhà anh sao?”

Ngài Bach mỉa mai nói: “Chẳng lẽ là nhà ông chắc?”

Tên đầu trọc cảm giác như bị người ta gài bẫy, mà hắn bị lừa vào đó rồi.” Tôi không có ý đó, chỉ là tôi tra được thông tin bất động sản này thuộc về sinh viên người Hoa tên Blake.”

Ngài Bach bảo thuộc hạ lấy giấy chứng nhận bất động sản ra, ném thẳng tờ giấy chứng nhận bất động sản lên người tên đầu trọc, nổi giận đùng đùng quát: “Nhìn cho rõ đi, đây là nhà của tôi, là tôi mua từ ngân hàng ra đấy.”

Tên đầu trọc không tin cầm lấy tờ giấy chứng nhận bất động sản lên nhìn, quả nhiên là của ngài Bach, sao có thể như vậy được?

Cục trưởng càng thêm lo lắng, ngân hàng sao? Đây là tài sản thế chấp sao? Chết tiệt, trước đó ông ta còn muốn đóng băng căn nhà này, nghĩ biện pháp lấy nó vào tay mình nữa chứ.

Nhưng mặc kệ mọi chuyện thế nào, ông ta nhẹ nhàng đẩy tên đầu trọc một cái, ý bảo hắn xin lỗi.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 987: Chương 987



Tên đầu trọc còn có thể làm sao bây giờ? Chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời: “Là chúng tôi sai rồi, chúng tôi xin lỗi, thật sự rất xin lỗi.”

Cơn giận còn lại của ngài Bach vẫn còn chưa tan biến: “Một câu xin lỗi thì coi như xong sao?”

Tên đầu trọc trên bản chất là một người kiêu ngạo không chịu nghe lời, nhưng hắn cũng không dám đắc tội với người trước mắt. “Vậy tôi mời ngài uống một ly, ăn một bữa cơm có được không?”

Ngài Bach lạnh mặt: “Không cần.”

Nhưng vào lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, một bóng dáng thò đầu vào: “Còn chưa xong việc sao?”

Thì ra là Lạc Di, cô mở to đôi mắt đen nhánh, mặc chiếc áo len màu hồng nhạt, dáng vẻ mềm mại, vừa đơn thuần vừa vô hại.

Tên đầu trọc lập tức lấy lại tinh thần: “Ngài Bach, không phải tình báo của chúng tôi có sai sót, mà là bị người phụ nữ này lừa gạt, cô ta là gián điệp…”

Lúc này không trốn tránh trách nhiệm thì còn đợi tới lúc nào chứ?

Ngài Bach như bị đ.â.m trúng dây thần kinh mẫn cảm, bộc phát ngay tại chỗ: “Vừa rồi ông cũng nói tôi như vậy, nói tôi là gián điệp đấy, ha ha.”

Tên đầu trọc nghẹn lời: “Cô ta…”

Lạc Di đi tới, cầm trong tay một cái đĩa tinh xảo, là bánh bích quy thơm ngào ngạt.

Cô đặt đĩa bánh lên bàn trà, tầm mắt bình tĩnh nhìn qua tờ giấy chứng nhận bất động sản, khẽ mỉm cười.

Tài sản trên danh nghĩa của Tiêu Thanh Bình đều đã bị chuyển đi, bất động sản thì thế chấp cho ngân hàng, không ai có thể chiếm đoạt.

Ngài Bach mua căn nhà này thông qua ngân hàng, anh ta đã ngồi chung một chiếc thuyền với ngân hàng, điều này không phải là việc khó.

Mà nước cờ này, là điểm quan trọng nhất.

Ngài Bach giật mình: “Cô Lạc Di, cái này cho tôi sao?”

Lạc Di cười híp mắt gật đầu: “Đầu bếp nhà tôi làm rất nhiều, không ăn hết thì rất lãng phí, nên tôi mang đến cho mọi người ăn.”

Ngài Bach vừa rồi còn đang mặt lạnh lập tức như được tưới gió xuân, vẻ mặt mang theo nụ cười: “Cảm ơn, cô có muốn ăn chocolate Valrhona không?”

Anh ta lấy từ ngăn kéo bàn trà ra mấy hộp chocolate, đưa hết cho cô.

Lạc Di mở ra nhìn thoáng qua, màu sắc rất xinh đẹp: “Cho tôi một ít là được, tôi lấy ra chiêu đãi khách.”

“Được.”

Lạc Di ôm lấy chocolate muốn đi, ông Damon vội vàng gọi cô lại: “Lạc Di à, buổi tối cháu mời chúng tôi ăn lẩu đi.”

“Ăn lẩu sao?” Khuôn mặt của Lạc Di có chút kinh ngạc: “Không phải bác luôn ghét bỏ nó mất vệ sinh sao?”

Ban đầu ông Damon rất ghét bỏ món lẩu, nhưng sau đó lại ăn rất ngon, người ăn nhiều nhất lại là ông ta.

“Khụ khụ, nấu một nồi lẩu cay cũng được, chuẩn bị nhiều cá viên một chút, cái đó ăn ngon.”

Ngài Bach không nhịn được nở nụ cười: “Tôi thích ăn tôm viên và thịt bò cuộn.”

Lạc Di bị bọn họ nhắc tới, cũng muốn ăn lẩu: “Được rồi, vậy để tôi bảo đầu bếp chuẩn bị.”

Tên đầu trọc lúc thì nhìn Lạc Di, lúc thì nhìn ngài Bach và Damon, ánh mắt dần dần trợn tròn.

“Mấy người quen biết nhau sao?” Dáng vẻ còn rất quen thuộc.

Ngài Bach lập tức thay đổi sắc mặt: “Không được sao?”

Anh ta đối với Lạc Di thì bày ra khuôn mặt tươi cười chào đón, còn đối với tên đầu trọc thì lại rất lạnh lùng, giọng điệu rất khác biệt, cách đối xử với hai người họ cực kỳ tiêu chuẩn kép.

Tên đầu trọc cảm giác càng nhìn càng không hiểu: “Các ngài đều là những nhân vật có uy tín, còn cô ấy chỉ là một sinh viên bình thường, địa vị của mấy người không cùng đẳng cấp, đúng rồi, cô ấy tiếp cận các ngài có thể là vì cục tình báo…”

Vẻ mặt của ông Bach trở nên âm trầm: “Đây là một sự sỉ nhục đối với cô Lạc Di, mau xin lỗi cô ấy đi.”

Ông Damon nhíu mày: “Rốt cuộc ông có sự hiểu lầm gì đối với cô gái này vậy? cô ấy rất có thiên phú về nghiên cứu khoa học, là một thiên tài, không có một quốc gia nào sẽ cho một thiên tài của đất nước bọn họ đi làm gián điệp, loại thái độ này của ông thật sự làm cho người khác không thoải mái, sự thành kiến cũng sẽ không mang đến chân tướng thật sự đâu.”

Cục trưởng vỗ đầu hắn, lớn tiếng quát: “Còn không nhanh xin lỗi?”

Tên đầu trọc theo thói quen cúi đầu: “Tôi xin lỗi.”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 988: Chương 988



Nhưng rất nhanh lời nói của hắn lại xoay chuyển: “Cô còn chưa giải thích rõ ràng, vì sao bạn trai cô lại mất tích?”

Cục trưởng sắp bị tức c.h.ế.t rồi, hắn còn không hiểu sao? Hai ông lớn này rõ ràng đang làm chỗ dựa cho cô gái này.

Tên thuộc hạ này vừa trung thành lại có năng lực, chỉ là không biết ứng biến.

Lạc Di mấp máy miệng, dáng vẻ rất là khổ sở: “Bạn trai tôi là người tốt, thành thật an phận, hi vọng ông giơ cao đánh khẽ, thả anh ấy ra đi.”

“Sao mấy người lại dám bắt giữ người lung tung như vậy?” Ngài Bach nhíu mày, cực kỳ không vui. “Edward à, nếu không có chứng cứ xác thực, có thể nể mặt tôi thả người ra không?”

Cục trưởng nhanh chóng khoát tay: “Blake không có ở trong tay chúng tôi, anh ta đã trộm rất nhiều tài liệu đi mất, chúng tôi không thể không hoài nghi anh ta đã âm thầm trở về nước.”

Ngài Bach tỏ ra ngoài ý muốn: “Vậy thì rất đơn giản, kiểm tra danh sách xuất nhập cảnh là được.”

Cục trưởng đã kiểm tra rồi: “Không có ghi chép gì cả.”

Lạc Di há to miệng, vô cùng khiếp sợ: “Có thể anh ấy vẫn còn ở Mỹ, có phải là bị người ta bắt cóc rồi không, mấy người mau đi điều tra đi, nhất định phải tìm ra người, anh ấy rất yêu tôi, sẽ không chào tạm biệt mà đi như vậy đâu.”

Nói đến câu phía sau, cô lo lắng đến mức dậm chân, không ngừng thúc giục bọn họ đi tìm người.

Lời nói chân tình này khiến cho cục trưởng có chút d.a.o động: “Cô thật sự không biết sao?”

Lạc Di: “Tôi vẫn luôn cho rằng anh ấy ở phòng thí nghiệm, chúng tôi đều là người làm nghiên cứu khoa học, có lúc đến mười ngày nửa tháng không thể gặp mặt nhau, tôi cho rằng cuộc sống của chúng tôi còn dài, không cần phải vội vàng, nhưng... sao anh ấy lại mất tích chứ?”

Hốc mắt của cô đỏ lên, hai giọt nước mắt to như hạt đậu lăn xuống, nhịn không được hai tay ôm mặt, thân thể khẽ run rẩy.

Cô không tiếng động khóc lên, sự bi thương kìm nén là cảm xúc dễ động lòng người nhất, trong phòng cực kỳ yên tĩnh, tất cả mọi người đều tỏ ra không đành lòng.

Ông Damon khóe miệng co rút, nếu không phải ông ta tự mình sắp xếp đưa người đi, thì có lẽ ông ta cũng đã tin vào chuyện ma quỷ này của cô rồi.

Sao cô có thể nói dối mà không chớp mắt như vậy được chứ? Còn gian xảo hơn so với những người từng trải như bọn họ.

Nhưng bọn họ đều tham dự vào trong đó, ai cũng không thể mặc kệ chuyện này.

Chỉ có thể cùng nhau giúp cô che dấu.

Phải lấy nhiều lợi ích hơn mới được.

Ngài Bach nhìn Lạc Di một cái thật sâu, nhịn không được hoài nghi, lúc trước cô kéo bọn họ vào chuyện này, chính là vì ngày này đi.

Cột bọn họ vào chung một chiếc xe, họa phúc cùng hưởng.

Cô gái này, tâm tư quỷ dị lại hay thay đổi.

Cục trưởng mang theo một đám thuộc hạ rời đi, lúc này ông ta mới phát hiện cơ thể mình toát ra một thân mồ hôi lạnh: “Việc này dừng ở đây, không cần điều tra tiếp.”

Tên đầu trọc có chút không phục: “Cục trưởng, cô gái này là người có hiềm nghi lớn nhất, chỉ cần bắt được cô ta, vụ án sẽ nhanh chóng tra ra được manh mối.”

“Ông còn muốn mạng của mình nữa hay không?” Cục trưởng lau mồ hôi lạnh trên trán, nhẹ giọng quát: “Hôm nay ông đắc tội với ông Bach, sau này chú ý một chút, ông ta không phải là người rộng lượng đâu.”

Tên đầu trọc thay đổi sắc mặt: “Tôi làm việc vì công vụ mà.”

“Đối với những người đó mà nói, công vụ là cái gì? Chỉ có lợi ích mới có thể đả động đến bọn họ.” Cục trưởng như có điều suy nghĩ: “Xem ra lợi ích mà Lạc Di mang đến cho bọn họ cực kỳ tốt.”

Tên đầu trọc bỗng nhiên nhớ tới lời ngài Bach nói: “Chẳng lẽ là vì năng lực nghiên cứu khoa học sao?”

“Có lẽ là vậy, đám người tư bản không tin vào tình nghĩa, bọn họ chỉ tin tưởng lợi ích. Như vậy xem ra có lẽ Lạc Di không có vấn đề gì, thiên tài nghiên cứu khoa học có thể mang đến lợi ích vượt xa những thứ khác, không có một quốc gia nào cam lòng để cho loại người này đi làm gián điệp.”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 989: Chương 989



Nhưng không có cách nào thuyết phục được tên đầu trọc: “Vậy chuyện của Blake giải thích thế nào đây? Anh ta cũng là thiên tài.”

Cục trưởng hơi nhíu mày: “Có lẽ anh ta thật sự bị bắt cóc, ai mà không muốn cướp lấy người như vậy đi chứ?”

Tên đầu trọc lập tức hỏi ngược lại: “Những thứ bị mất kia thì sao?”

Cục trưởng giận tím mặt, còn không rõ sao. “Tôi nói dừng ở đây, đây là mệnh lệnh.”

Ông ta mẫn cảm ý thức được, việc này không thể tiếp tục điều tra, bên trong vũng nước này quá đục, chỉ cần hơi mất chú ý thì sẽ bị c.h.ế.t đuối.

Tên đầu trọc không dám nói gì, nhưng trong lòng không phục, lén lút đi điều tra, không chỉ theo dõi Lạc Di, còn theo dõi cả ngài Bach và ông Damon.

Một ngày nào đó, hắn bỗng nhiên mất tích.

Cục trưởng sau khi biết tin tức, vô cùng im lặng, phát ra một mệnh lệnh: “Âm thầm theo dõi Lạc Di, có bất kỳ động tác nào cũng phải trực tiếp báo cáo lên cho tôi.”

Vệ sĩ của Lạc Di cũng không phải người ăn chay, ngày đầu tiên điều tra, Lạc Di giả bộ như không biết gì, để cho bọn họ âm thầm giám thị.

Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cô không có gì thay đổi so với trước kia, chỉ có hai địa điểm là tới phòng thí nghiệm của trường và về nhà.

Cô dặn dò phòng thí nghiệm ở biệt thự bên kia rút lui sớm một chút, nghĩ biện pháp đem các thiết bị trong phòng thí nghiệm mang về nước.

Việc này không cần cô phải quan tâm, tự nhiên sẽ có người tới xử lý.

Tạm thời sóng yên gió lặng, ngài Bach dẫn ba người tìm tới cửa: “Cô Lạc Di, quà mà cô nói đâu rồi?”

Họ đã thực hiện lời hứa của mình rồi, bây giờ đến lượt cô ấy.

Lạc Di đã sớm chuẩn bị xong, lấy một cái hộp đưa tới trước mặt bọn họ. “Mở ra xem đi.”

Ngài Bach mở ra xem, là ba chiếc đồng hồ màu đen bạc, anh ta ngây ngẩn cả người: “Cô tặng một bộ đồng hồ cho chúng tôi à?”

Không phải gã không thích đồng hồ, mà vì đây không phải phong cách của Lạc Di.

Ngài Damon rất thất vọng, ông ta không thiếu một cái đồng hồ đeo tay này, trong nhà cất chứa mấy trăm cái đồng hồ, tất cả đều của các thương hiệu lớn.

Ngài Robert khẽ cau mày, hy vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn.

“Có thể đổi sang thứ khác được không?”

“Ngài chắc chắn chứ?” Lạc Di nhướng mày, như cười mà không phải cười: “Tôi sao cũng được…”

Ngài Bach cầm chiếc đồng hồ lên xem xét: “Đồng hồ này của nhãn hiệu nào thế? Ủa, không đúng.”

Lạc Di cười híp mắt, nói: "Đây là đồng hồ thể thao, dùng để ghi chép số liệu vận động, đo nhịp tim, theo dõi sức khỏe và giấc ngủ 24 giờ, đồng thời còn có chức năng định vị."

Hai mắt ngài Bach loé sáng: "Cái này tốt đấy, kẻ có tiền đều chú trọng sức khỏe và sự an toàn của bản thân, hẳn sẽ bán chạy lắm."

Ngài Robert ngay lập tức chộp lấy một chiếc đồng hồ, ôm nó như báu vật và nghiên cứu: "Làm thử một lần giúp chúng tôi đi."

“Được.” Lạc Di nghịch nghịch một chút, biểu hiện ra các chức năng khác nhau.

Ngài Damon vui sướng, hài lòng đeo chiếc đồng hồ vào tay, cảm giác như thêm một lớp bảo hộ.

"Đây là sản phẩm mới do cháu nghiên cứu phát minh ra à? Cháu thực sự quá lợi hại. Cảm ơn vì món quà của cháu, tôi rất thích nó."

Lạc Di khẽ cười nói: “Các ngài thích thì tốt, quà đã đưa xong, tôi phải lên lớp đây.”

Cô đặt ba lô sang một bên và bắt đầu sắp xếp những vật cần thiết, bao gồm chai nước, điện thoại di động, máy tính xách tay và chìa khóa.

Ngài Damon ngơ ngác: "Chờ chút đã, vậy là xong sao?"

Lạc Di lấy ra một túi trà, bình trà trong phòng làm việc đã trống rỗng: "Hả? Ý bác là gì?"

Ba người nhìn nhau, tâm trạng có chút phức tạp, ngài Bach ho khan, hỏi: "Khi nào ký giấy ủy quyền bằng sáng chế?"

“Tôi chỉ đưa đồng hồ thôi.” Lạc Di liếc mắt: “Các người còn mong đợi giấy ủy quyền sao? Nào có chuyện tốt như vậy?”

Ngài Damon hơi không cam tâm: “Chiếc đồng hồ này không có giá trị mấy…”

Bọn họ gánh chịu nguy hiểm lớn như vậy, còn phối hợp diễn kịch cùng cô, sao cô có thể vô tình như thế?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back