Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 30: 30: Ăn Cây Táo Rào Cây Sung



Vốn dĩ Lạc Di đang rất hờ hững, nhưng mà nghe xong lời này của cô ta thì lập tức nổi giận, nói cô thì còn coi như thôi, nói cha mẹ cô thì tuyệt đối không được.

Từ đầu cô không muốn đối nghịch với nữ chính, nữ chính đều có hào quang, nhưng mà người nhà là ranh giới cuối cùng của cô, không ai có thể đụng vào được, cho dù bị đưa ra làm bia đỡ đạn thì cũng phải đứng ra bảo vệ cha mẹ.

“Hay cho một đôi uyên ương hoang dã, chà chà, chị họ à, cuối cùng tôi cũng biết vì sao trong nhà luôn thiếu này thiếu kia rồi, thì ra là trộm trong nhà, đề phòng người ngoài chứ trộm trong nhà thì khó đề phòng lắm.

” Khuôn mặt ngây thơ của cô hiện lên một sự mỉa mai: “Có một số người ấy à, nhìn thì có vẻ trong sáng, thực ra bẩn đến nỗi không thể bẩn hơn được nữa.

”Lạc Di vừa dứt lời, vẻ mặt đôi nam nữ trẻ tuổi đồng thời biến sắc, Từ Mông âm thầm kéo xa khoảng cách, giống như là người đi đường không liên quan gì.

Lạc Di nhìn thấy thì trong đầu bỗng hiện lên một câu: người đàn ông có nguyên tắc ba không, không chủ động, không từ chối, không chịu trách nhiệm.

Lạc Xuân Mai mặt đỏ đến mang tai, sao con ranh này dám mỉa mai mình? Ai cho nó cái quyền đó?“Cô ngậm miệng.

”Người nào cũng nói là nữ chính tốt, nhưng mà Lạc Di thấy thật sự là nữ chính này không được:“Bà nội biết chị ăn cây táo rào cây sung như thế không? Bác cả có biết chị chu cấp cho đàn ông như thế không? Người trong thôn có biết chị không muốn đi học, chỉ muốn quyến rũ đàn ông như thế không?”Đi học tốt biết bao chứ, có thể thay đổi vận mệnh của mình, tí tuổi mà không học hành cho đàng hoàng, rốt cục là cô ta nghĩ như thế nào chứ?Đàn ông cho dù tốt thì cũng không bằng mình tốt, tri thức học được mãi luôn là của mình.

“Tôi không như thế, cô nói lung tung.

” Lần đầu tiên Lạc Xuân Mai lĩnh giáo sự sắc bén độc miệng của em họ, vừa thẹn vừa giận, hận không thể tạt tai cho một cái, nhưng mà ở trước mặt Từ Mông, cô ta cố gắng kiềm chế, hình tượng quan trọng hơn, cô ta nói: “Em họ Di à, không ai tin tưởng cô đâu.

” Cũng không nghĩ là thanh danh nhà chú ba kém như thế nào, có thể so với mình sao?Lạc Di biết cô ta rất coi trọng hình tượng, khẽ cười rồi nói: “Tôi biết danh tiếng của chị ở trong thôn rất tốt, trong thôn không ai tin tôi cũng không có vấn đề gì, nhưng mà sau này hai người các chị muốn gần gũi cũng khó, tất cả mọi người sẽ nhìn chằm chằm.

Lòng người rất kỳ lạ, bình thường không chú ý, nhưng mà một khi có tin đồn thì khắp nơi đều là kẽ hở.

”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 31: 31: Chém Cắt Cổ



Loại chuyện nam nữ này là nhạy cảm nhất, người nào người nấy hận không thể phóng đại mấy trăm lần mà xem, không có vấn đề cũng có thể nhìn ra vấn đề, không qua lại thì cũng không sao, qua lại thì không giấu được mọi người.

Mặt Từ Mông biến sắc, từng chứ của con nhóc này đều đâm vào chỗ hiểm, bây giờ mới mấy tuổi chứ?Con gái nhà họ Lạc đều trưởng thành sớm như vậy sao?Những lời nói đó như một chậu nước lạnh tưới xuống đầu Lạc Xuân Mai, làm cho đầu óc cô ta tỉnh táo thêm một chút, cô ta muốn trèo lên người đàn ông này để tận hưởng vinh hoa phú quý, nhưng điều kiện bắt buộc là phải gả đi một cách có thể diện.

Càng là người trọng thể diện thì càng quan tâm thanh danh.

Cô ta cố làm ra vẻ mỉm cười: “Tiểu Di à, em nhìn nhầm rồi, bọn chị chỉ đơn thuần là… quan hệ bạn bè thôi.

”“Dạo này tình bạn bè cho một nồi cơm gạo tinh thật sự là cảm động đất trời, thậm chí còn vì phần tình bạn bè đơn thuần này mà không tiếc vu oan hãm hại người thân của mình, tôi thật sự cảm động sâu sắc.

” Lạc Di cố ý nói với vẻ sâu xa rồi lấy tay che ngực, còn cười cười diễn sâu.

“Giờ phút này tôi quyết định, phải tuyên truyền cái tình bạn làm trời đất cảm động này ra ngoài, làm cho tất cả mọi người đều biết, kêu gọi nhân dân cả nước học tập hai vị.

”Nói đến chỗ kích động, cô còn làm một động tác chào bằng tay, vừa xinh đẹp vừa dứt khoát.

Từ Mông: “…” Sao lại nghĩ ra thao tác như thế?Con gái nhà họ Lạc đều là bảo vật được giấu kỹ.

Lạc Xuân Mai suýt nữa thì hộc máu, nội tâm sụp đổ, a a a, cả nhà chú ba toàn là cực phẩm.

“Tiểu Di à, chúng ta là người một nhà, là chị em họ, sau này có món gì ngon chị sẽ để dành cho em một phần.

”Cô ta vẫn cảm thấy cô em họ rất dễ dụ dỗ, cho ăn chút gì đó thì cũng sẽ chạy theo cô ta vẫy đuôi giống như chó thôi mà.

Bây giờ nhẫn nhịn vì sự vẻ vang sau này, đợi đến khi cô ta gả cho Từ Mông rồi, trở thành nữ chủ nhân của nhà họ Từ, đến lúc đó muốn giẫm ai thì giẫm.

Lạc Di bình tĩnh nhìn cô ta mấy giây rồi lộ ra một nụ cười ngọt ngào: “Mười tệ, tôi không nhìn thấy cái gì hết.

”Học phí cho mỗi học kỳ là hai tệ, mười tệ đủ cho cô đi học hai năm rưỡi, dựa theo kế hoạch của cô thì hai năm sẽ học xong tiểu học.

Lạc Xuân Mai: “…” Ngày chó chết gì thế này, con ranh chết tiệt này đã từng nhìn thấy mười tệ chưa nữa? Làm sao dám chém cắt cổ như thế?.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 32: 32: Không Ngờ Là Loại Người Đó



“Cô đang đe dọa tống tiền sao! Sao cô không đi cướp luôn đi?”Vẻ mặt Lạc Di không hề sợ hãi: “Đúng, chính là đe dọa tống tiền, định đến đồn cảnh sát tố cáo tôi à?”Chân trần không sợ người đeo giày, làm to chuyện lên thì người sợ là Lạc Xuân Mai.

Từ Mông nhíu mày, trong lòng nặng nề, mặc dù anh ta cũng có chút khôn ngoan, nhưng mà dù sao thì cũng chỉ mới mười tám tuổi, vừa ra khỏi cổng trường, không giữ được bình tĩnh liếc mắt ra hiệu với Lạc Xuân Mai một cái.

Trong lòng Lạc Xuân Mai hoảng lên, như thế tuyệt đối là uy h**p.

Thật sự cô ta không ngờ là cô em họ lại khó chơi như vậy, đầu óc nảy số, kéo dài, trước tiên kéo dài đã: “Tôi không có nhiều tiền như vậy.

”“Ồ, vừa hay đang rảnh, tôi đi tìm thím Lưu nói chuyện vài câu.

” Lạc Di quay đầu bước đi, vừa đi vừa nói: “Tôi còn dự định lên huyện thành thuyết thư(*), làm giải trí cho cuộc sống của mọi người phong phú hơn một chút, tôi còn chưa từng vào thành nữa, ôi, chị học ngày nào cũng có quần áo mới mặc, tôi đây thì một năm bốn mùa chỉ có một bộ quần áo rách rưới, cái này cũng đáng để kể lắm…”(*) Thuyết thư: kể chuyện, kể lại những câu chuyện trong sách hoặc là trong cuộc sống một cách sinh động hơn, hấp dẫn nhiều người đến xem và cho tiền, một hình thức mãi nghệ.

Thím Lưu? Đó là một người nổi tiếng nhiều chuyện ở trong thôn! Còn muốn chạy đến huyện thành kể chuyện?Thật sự là muốn làm ầm lên cho cả huyện biết luôn, điên rồi sao?Trong lòng Lạc Xuân Mai có chút hoảng hốt: “Dừng lại.

”Cô ta tin rằng cô em họ không biết trời cao đất dày là gì này cái gì cũng có thể làm ra được, ngay cả nồi mà con dám đập thì nói mấy câu chuyện phiếm thì có gì mà không dám chứ?Không ngờ cô em họ lại là loại người này.

Cô ta sờ lên túi, vừa hay trên người cô ta có mười tệ, mấy năm nay bà nội lén lút cho cô ta làm tiền tiêu vặt, bảo cô ta lúc học ở công xã thì mua chút đồ ăn vặt lót dạ một chút.

Cô ta đã để dành rất lâu, đang định mượn cơ hội hẹn Từ Mông đi huyện thành mua đồ nữa.

Quần áo Từ Mông cũng chỉ có một bộ này mặc đi mặc lại, mua cho anh ta vài bộ thay đổi, rồi mua cho anh ta bình sữa mạch tinh để bồi bổ thân thể.

Cô ta biết lúc này Từ Mông không có tiền, sống rất vất vả, cô ta làm như thế được gọi là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, đủ để cho người đàn ông trẻ tuổi này nhớ cả đời.

Nhưng mà, lúc này nhìn cô em họ đang cười tủm tỉm, cô ta cắn răng, chịu đựng đau lòng đưa tiền ra.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 33: 33: Sẽ Không Nói



“Cho cô, nói lời phải giữ lời, nếu không thì…’Mười tệ đấy, không phải là một đồng tiền, có thể mua được rất nhiều đồ vật tốt, cô ta đau lòng chết mất.

Lạc Di cầm được tiền thì trong lòng vui như nở hoa, trong tay cha mẹ cô không có một đồng tiền nào cả, Lạc Xuân Mai vừa ra tay đã có mười tệ, đây chính là sự khác biệt.

So với chuyện để Lạc Xuân Mai lấy đi cho trai, làm bại hoại thanh danh của nhà họ Lạc thì chi bằng cô giúp cô ta giữ số tiền này, miễn cho người khác nhìn thấy rồi nói xấu.

Ừm, cô thật sự là một cô em gái tốt khéo léo hiểu lòng người, giơ một ngón cái cho mình.

“Yên tâm đi, tôi sẽ không nói đâu, về phần hành vi không chừng mực của hai người có để cho người khác nhìn thấy rồi đi nói ra hay không thì không liên quan đến tôi.

”Ừm, Liễu Diệp có nói hay không thì cô không xen vào.

Lạc Xuân Mai ghét bởi lời nói của cô chướng tau, một là không trộm không cướp, cũng không làm người thứ ba: “Tôi và anh Từ rất trong sáng, không có gì mà không thể cho người khác biết…”Lạc Di lắc lắc tiền trong tay, nụ cười mang theo sự mỉa mai nhàn nhạt, câu nói của Lạc Xuân Mai bỗng nhiên ngừng lại, sắc mặt sa sầm xuống.

Thản nhiên như vậy, mắc gì lại muốn dùng tiền để bịt miệng?Trước khi đi, Lạc Di còn nói thêm một câu: “Chị họ à, nể tình là chị em họ, tôi cho chị một lời khuyên, so với việc đặt hết hy vọng lên người đàn ông thì không bằng học hành cho đàng hoàng.

”Làm mình ưu tú, tăng thực lực của mình lên, mình có bản lĩnh thì tự nhiên người khác sẽ chủ động coi trọng và lấy lòng thôi.

Trước mặt người có thực lực mạnh mẽ thì tất cả đều sẽ nhượng bộ.

“Một đứa trẻ con như cô thì biết cái gì.

” Lạc Xuân Mai khịt mũi coi thường, căn bản không để trong lòng.

Người khác không biết, nhưng mà cô ta biết chứ, người đàn ông trước mặt bối cảnh thâm sâu, tương lai càng có thành tựu lớn, bây giờ không thừa dịp anh ta gặp biến cố mà lấy lòng anh ta thì còn chờ đến khi nào nữa?Thời gian tán tỉnh Từ Mông có hạn, cô ta làm gì lo lắng chuyện học hành nữa?Hơn nữa, cho dù có thi lên đại học thì thế nào chứ? Giỏi lắm thì cũng chỉ là nhân viên công chức nhà nước, đâu có nở mày nở mặt bằng nữ chủ nhân của nhà họ Từ ở thủ đô được?Cô ta không muốn phấn đấu, chỉ muốn nằm không hưởng phúc thôi.

Lạc Di nhìn ra sự khinh thường của cô ta, chỉ có thể nói là tam quan không hợp nhau: “Cuối cùng tôi cũng có tiền đi học rồi, chị sẽ không vì nhìn thấy người khác tốt mà ngứa mắt rồi ngăn cản đấy chứ?”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 34: 34: Gia Môn Bất Hạnh



Ánh mắt Từ Mông quét đến, không rõ là ý gì, trong lòng Lạc Xuân Mai tức gần chết, lại bị đào hố rồi, nhưng mà trước mặt Từ Mông nên vẻ mặt cô ta vô cùng chân thành: “Tôi không phải là người như vậy.

”“Có câu nói này của chị thì tôi yên tâm rồi, bà nội luôn nghe lời chị, ý nghĩ của chị chính là ý nghĩ của bà nội.

” Lạc Di vì đi học mà rất liều, dù sao thì làm mất lòng nữ chính rồi thì tuyệt đối không thể hòa giải.

Toàn bộ quá trình Từ Mông không hề nói một lời, giống như là một người không liên quan, chờ Lạc Di vừa đu thì anh ta lại nhẹ nhàng nói: “Em gái em cũng khá đáo để đấy.

”Lạc Xuân Mai nhìn bóng dáng nhỏ bé đi xa dần, âm thầm nghiến răng, cái gì mà gọi là ý nghĩ của mình chính là ý nghĩ của bà nội? Lời này thật sự là cái hố mà, còn muốn mình thuyết phục bà nội nữa sao?Nếu không thì mình chính là không lương thiện hào phóng, không quen nhìn thấy người khác tốt?“Học cái không tốt từ cha mẹ con bé đó mà, ôi, gia môn bất hạnh.

”Chuyện trở nên như thế nào, hai người bọn họ cũng không có tâm trạng tiếp tục tâm tình nữa, nói vài câu rồi cũng tách ra.

Sau khi mấy người đi hết, Liễu Diệp mới run rẩy bước ra ngoài, dưới bóng hoàng hôn, ánh mắt chập chờn lúc sáng lúc tối, thần sắc âm trầm khó phân biệt…Nổi gió rồi!.

Lạc Di vừa về đến nhà thì đã giao mười tệ cho cha mẹ, trung thực kể lại toàn bộ chân tướng, vợ chồng Lạc Quốc Vinh nghe mà trợn mắt há hốc mồm.

Thế mà cô cháu gái có tiền đồ lại hố nhà mình như thế, chuyện này thật quá đáng.

Bây giờ còn không nghĩ đến tình thân thì tương lai còn trông cậy vào được nhờ sao? Nằm mơ đi, còn không bằng bồi dưỡng con cái nhà mình cho tốt.

Ngô Tiểu Thanh nắm vuốt mười tệ, tâm trạng rất phức tạp, vợ chồng bọn họ vất vả nửa đời người, vậy mà không tích trữ được một xu tiền riêng nào, cháu gái chưa được mấy tuổi mà lại dễ dàng lấy ra mười tệ rồi.

Sự chênh lệch này quá lớn, trong lòng có thể cân bằng được sao?Mẹ chồng bất công phân biệt đối xử, vậy thì có thể làm được gì?Ở riêng? Chỉ cần bà cụ còn sống, Lạc Quốc Vinh là đội trưởng thì không có khả năng ở riêng, trừ phi cả nhà bọn họ rời khỏi cái thôn này.

Vấn đề là, bọn họ dựa vào cái gì mà duy trì sự sống? Đội trưởng không đưa thư giới thiệu thì bọn họ cũng không ra được khỏi cửa, ôi.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 35: 35: Giấc Mơ



Đêm đó, Lạc Di mơ thấy một giấc mơ, trong mơ người người đều yêu Lạc Xuân Mai, ở nhà mẹ đẻ thì nhận hết sự nuông chiều, sau đó gả cho công tử thủ đô - Từ Mông thì thành một phu nhân nhà giàu được người đời ngưỡng mộ, sống cuộc sống hưởng thụ, bồi dưỡng hai đứa con trai sinh đôi thành tài, nhận được sự yêu thích của nhà chồng, là người có phúc phận danh tiếng lừng lẫy.

Hào quang nhân vật chính của Lạc Xuân Mai rất mạnh mẽ, người tốt với cô ta đều có một kết cục tốt, ví dụ như bà cụ Lạc sống rất thọ, nhà bác cả làm ăn dưới sự thôi thúc của cô ta phất lên nhanh chóng, là nhà giàu nhất trong vùng, hai em trai ăn ngon mặc đẹp, là nhân sĩ thành công.

Nhà bác hai Lạc Quốc Khánh vợ chồng vui vẻ hòa thuận, Lạc Tiểu Binh cần cù chăm chỉ làm công cho nhà bác cả nên cũng coi như là không lo cơm áo.

Lạc Tiểu Đào ngoan ngoãn nghe lời, trở thành tùy tùng nhỏ của Lạc Xuân Mai, hầu hạ cô ta như người hầu.

Lạc Tiểu Đào cũng có lấy chồng, nhưng mà chưa được mấy năm thì chồng qua đời, chưa có con cũng không tái giá, sau đó trở thành bảo mẫu không mất tiền của nhà Lạc Xuân Mai, giúp đỡ chăm sóc hai đứa con trai sinh đôi cho nhà họ Từ.

Nhưng mà những người nữ chính không thích thì xui xẻo rồi, nhà chú ba cực phẩm đều không có kết cục tốt.

Lạc Di bị lừa bán mất tích, vợ chồng Lạc Quốc Vinh tìm kiếm con gái khắp nơi, mất tiền tốn thời gian, từ đầu đến cuối vẫn không chịu từ bỏ, sống cuộc sống nghèo rớt mồng tơi.

Lạc Nhiên bị lơ là trở nên lệch lạc, thành một tên lưu manh đầu đường xó chợ, đi đến con đường tội phạm, cuối cùng bị xử bắn…Trong lúc ngủ mơ, Ngô Tiểu Thanh bị một tiếng hét thảm thiết làm cho bừng tỉnh, bà phát hiện con gái ngủ bên cạnh nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt đau khổ, nước mắt giàn dụa, đây là đang nằm mơ thấy ác mộng sao?Bà đẩy mạnh Lạc Di, lo lắng gọi tên cô: “Tiểu Di, tỉnh lại đi, nhanh tỉnh lại đi.

”Lạc Di đầu đầy mồ hôi tỉnh lại, thân thể run rẩy, ánh mắt ngây ngốc, không phân biệt rõ đây là nơi nào.

Ngô Tiểu Thanh ôm chặt lấy con gái, đau lòng nói: “Đừng sợ, đừng sợ, chỉ là mơ thôi, giấc mơ đều trái ngược với đời thực.

”Lạc Quốc Vinh cũng bị đánh thức, ở bên cạnh không ngừng an ủi con gái.

Qua một lúc lâu sau, Lạc Di mới dần dần hồi lại, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của cha mẹ, trái tim của cô lạnh thấu xương, giống như là ngâm trong nước biển giá lạnh.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 36: 36: Nghĩ Cách Đề Phòng



Đó là mơ sao? Không, là cốt truyện cố định! Cô không ngờ rằng kết cục của bốn người nhà cô lại thê thảm như vậy!“Cha, ngày mai đi đăng ký với trường học giúp con, con muốn đi học.

”Rời xa nữ chính, rời xa cốt truyện, đảm bảo vận mệnh bình an!“Được.

” Lạc Quốc Vinh không biết con gái bị làm sao, nhưng mà vẫn đồng ý: “Ngày mai chúng ta âm thầm đi, trước tiên làm xong chuyện đã, cái này gọi là…”Ông ấy có chút dừng lại, theo bản năng nhìn về phía vợ mình xin sự giúp đỡ, Ngô Tiểu Thanh cũng phải phụ sự hy vọng của ông: “Tiền trảm hậu tấu.

”Hai mắt Lạc Quốc Vinh sáng lên: “Đúng đúng, vẫn là vợ anh có văn hóa, xuất khẩu thành bẩn.

”Lạc Di: “…???”“Là xuất khẩu thành chương(*), chương trong văn chương.

” Ngô Tiểu Thanh tức đến nỗi trợn trừng mắt: “Anh cố ý đấy à?”(*) Xuất khẩu thành chương: mở miệng ra là nói thành thơ.

Phát âm của hai từ chương (zhāng), bẩn (zāng) gần giống nhau.

Lạc Quốc Vinh cười ngây ngô, bầu không khí bỗng chốc ổn hơn.

Lạc Di núp trong lồng ngực ấm áp của mẹ mình, nghe cha mẹ đấu võ mồm, trái tim dần dần bình tĩnh trở lại, cô âm thầm suy nghĩ,Năm mười một tuổi cô bị lừa bán? Đó là chuyện của năm sao? Đáng tiếc là được miêu tả không nhiều, không biết chi tiết cụ thể như thế nào.

Cô phải suy nghĩ xem nên đề phòng như thế nào, cố gắng hết sức để không bị lạc.

Một vấn đề khác nổi lên trong đầu, bi kịch của nhà cô nhìn có vẻ giống ý trời, nhưng mà thật sự có khả năng là không có người nhúng tay vào sao? Cô cảm thấy vô cùng nghi ngờ,Lạc Xuân Mai làm nữ chính, được miêu tả cực kỳ hoàn hảo, tấm lòng lương thiện, người đẹp phẩm hạnh tốt, dịu dàng biết quan tâm đến người khác, là biểu tượng của chân thiện mỹ, nhưng mà tiếp xúc rồi mới biết rõ ràng là đã được mỹ hóa lên.

Chỉ có thể nói là thị giác khác biệt thì cảm nhận cũng khác biệt,Thu hồi lại vô số ý nghĩ, cô không kiềm chế được mà ngủ thiếp đi, lúc tỉnh lại lần nữa thì đã hừng đông.

Cô bị tiếng mắng chửi của bà cụ Lạc làm tỉnh giấc.

Ở trong sân, Lạc Quốc Vinh đang nhảy lên nhảy xuống trên nền đất, kêu la loạn lên.

Bà cụ Lạc nổi giận đùng đùng cầm cái chổi đuổi đánh: “Đồ mất dạy, hôm nay nhất định anh phải xuống ruộng, đi ngay lập tức.

”Bà cụ làm việc nhà nông đã quen, đi đứng nhanh nhẹn, không hề thua kém người trẻ tuổi.

“Mọi người tố cáo anh cả người không làm việc, nói anh cả anh bao che cho anh, nếu như người ta kêu lên đến công xã thì anh cả anh sẽ bị phê bình, chính bản thân anh không tốt, đừng có làm liên lụy anh cả anh, nhanh nhanh cút đi làm cho tôi.

”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 37: 37: Cũng Xứng Ăn Trứng



Bà cụ chỉ lo lắng chức vụ đại đội trưởng của con trai cả không giữ nổi.

Vốn dĩ Lạc Quốc Vinh đã tức anh ách trong bụng rồi, vừa nghĩ đến mười tệ kia thì ông lại bực bội kinh khủng.

Làm nhiều làm ít gì cũng giống nhau, toàn lấy đi trợ cấp cho nhà anh cả, ông cần gì phải làm mệt gần chết chứ?“Mẹ, xem mẹ nói kìa, ba anh em bọn con chỉ có anh cả là con ruột, con và anh hai đều là được nhặt về, có phải không? Mau nói cho con biết, cha mẹ ruột con là ai? Ở đâu? Con đi tìm bọn họ.

”Dáng vẻ vô cùng chờ mong của ông làm cho bà cụ Lạc tức đến nỗi méo miệng, nếu biết trước thằng ba ngang bướng như vậy thì lúc trước không nên sinh nó ra.

Bà cụ đuổi đánh một lúc lâu, nhưng mà lại không đụng đến được một cọng lông nào cả, ngược lại còn làm cho chính mình mệt mỏi quá sức: “Rốt cục thì anh muốn thế nào?”“Ở riêng.

” Lạc Quốc Vinh chỉ có yêu cầu này, gần đây ông dẫn theo con gái lên núi đào thảo dược, lười đi làm công.

Vẻ mặt bà cụ Lạc biến sắc, nhà nào nhà nấy trong thôn đều sống chung với nhau, đây là một truyền thống tốt đẹp, cho dù là ầm ĩ gà bay chó chạy thì cũng chưa từng có tiền lệ.

Làm người nhà đại đội trưởng, bọn họ càng phải giữ gìn truyền thống, làm một tấm gương sáng.

“Chỉ cần một ngày tôi còn sống thì đừng hòng.

”Lạc Quốc Vinh biết trước là nói không được, ánh mắt ảm đạm, mím môi một cái, nói: “Vậy… mỗi ngày con cần hai quả trứng gà.

”Trong nhà nuôi chín con gà, theo hạn ngạch thì mỗi nhà ba con, trứng gà để dành được thì dùng để đổi dầu muối tương giấm, các loại đồ dùng hằng ngày, sống một cuộc sống rất túng thiếu.

Nhưng ở trong hoàn cảnh này mà còn bất công như thế thì ông không thể nhịn được.

Bà cụ Lạc lập tức om sòm lên, tát một cái: “Còn không bằng anh ép chết tôi đi cho rồi, cái đồ lười biếng như anh mà cũng xứng ăn trứng gà sao?”Lạc Quốc Vinh nhanh chóng tránh đi, vẻ mặt hiện lên sự bực bội, cái này không phải là mình ăn, mà là giành cho hai đứa con của mình.

Con nhà anh cả có thể ăn, mắc gì con của ông lại không thể ăn được? người ta còn cầm đi cho trai rồi!“Ôi, toàn thân con khó chịu, đau đầu đau tay đau chân, chỗ nào cũng đau, con đi về phòng nghỉ ngơi một lát.

”Lạc Quốc Vinh quay đầu bước đi, thích thế nào thì làm thế đấy, dù sao thì ông không đi làm.

Ngày ngày ở trong nhà chờ được ăn, không sướng hơn sao?.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 38: 38: Có Chí Khí



Bà cụ Lạc chỉ cảm thấy một cơn lửa giận xông ra khỏi đầu, mắt tối sầm lại, không nhịn được mà ngồi xổm người xuống.

Lạc Xuân Mai không biết chạy ra từ chỗ nào, vội vội vàng vàng đỡ lấy bà cụ Lạc:“Bà nội, bà nội, bà sao vậy? Bà đừng dọa cháu, chú ba, bà nội bị chú làm cho tức đến nỗi ngất xỉu phải không?”Một câu này nói rất to, người ở bên ngoài xông vào nhà rất nhiều, đều là người dân trong thôn, thấy thế thì nhao nhao chỉ trích Lạc Quốc Vinh bất hiếu.

TRong tiếng chỉ trích của mọi người, Lạc Quốc Vinh vừa tức vừa thẹn, khuôn mặt đỏ bừng:“Nói tào lao, bà nội cháu rõ ràng là bị cháu làm cho tức giận thành thế này, cháu không học hành cho đàng hoàng, cả người ở nhà chơi bời lêu lổng, rốt cục là nghĩ thế nào hả? Không muốn đi học thì đừng lãng phí tiền, bọn chú nai lưng ở dưới ruộng kiếm tiền không dễ dàng gì.

”Lạc Xuân Mai càng cảm thấy chán ghét ông chú ba cực phẩm này, nói gì vậy chứ?“Chú ba, chú không biết thì không nên nói lung tung, là giáo viên bảo bọn cháu về nhà ôn tập, thầy ấy không có gì có thể dạy cho bọn cháu nữa.

”Cô ta nói lý lẽ hùng hồn, không hề có chút chột dạ nào.

Mọi người đều nghiêng về phía cô ta, nhao nhao nói giúp cô ta: “Xuân Mai thông minh lanh lợi, từ nhỏ thành tích luôn tốt, con bé nói chắc chắn không sai.

”“Xuân Mai à, cháu định đăng ký trường nào vậy? Cháu thông minh như vậy, thi trường gì cũng được.

”Những này có một loại tin tưởng mê muội đối với Lạc Xuân Mai.

Lạc Xuân Mai được khen thì mặt đỏ ửng, tỏ ra khiêm tốn nói: “Cháu muốn thi lên cấp ba, tương lai làm một giáo viên tiểu học ở công xã ạ.

”“Cái này tốt, có chí khí lắm.

”Lạc Quốc Vinh không xem trọng cô cháu gái này chút nào, người ngoài không biết, người trong nhà còn không biết được sao?Con cháu nhà họ Lạc không có cái gen học hành.

Lúc tiểu học, thành tích của Lạc Xuân Mai cũng được, thường xuyên thi được chín mươi điểm trở lên, nhưng mà lên cấp hai lại không ổn, thành tích rơi xuống vực sâu, thi học kỳ chỉ thi được bảy mươi điểm.

Về phần đôi sinh đôi thì nhiều lần không qua, suýt chút nữa là bị lưu ban, Tiểu Binh của nhà anh hai thì thoi thóp ở mức đạt tiêu chuẩn.

“Ha ha, nằm mơ giữa ban ngày, còn giáo viên nữa.

”Người nhà họ Lạc sẽ giúp Lạc Xuân Mai nói khoác, người trong thôn cho rằng mỗi năm cô ta đều thi được hạng nhất.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 39: 39: Còn Muốn Gì Nữa



Lạc Xuân Mai thì càng không để mắt đến thành tích thực tế của mình, thành thích thì có gì mà quan trọng, quan trọng nhất là bay lên cây làm Phượng Hoàng.

Đương nhiên, đi học là con đường tắt tốt nhất để trốn tránh lao động, trước khi kết hôn phải luôn đi học.

“Chú ba, chú đang chê cháu ăn nhiều hơn mấy miếng cơm sao.

” Hốc mắt cô ta ửng đỏ, làm ra dáng vẻ sắp khóc: “Vậy cháu sẽ ra ngoài tìm xem có gì có thể ăn không, nói không chừng may mắn còn có thể kiếm được mấy con cá, ăn cá rồi thì chú đừng giận cháu nữa.

”Giọng nói của cô ta khẽ run, mang theo tiếng khóc, điềm đạm đáng thương, rất giống với con dâu nuôi từ bé bị áp bức trong xã hội cũ, làm cho lòng người cảm thấy khó chịu.

Mấy người cảm tính còn đỏ cả vành mắt: “Quốc Vinh, cậu cũng quá không tử tế rồi đó, trước kia cũng ăn không ít đồ của Xuân Mai rồi, sao mà vẫn nhìn không vừa mắt con bé thế? Làm người phải có lương tâm.

”Động một chút là Lạc Xuân Mai lại xách một con cá, một rổ hoa quả rừng trở về, tất cả mọi người đều nhìn thấy, không biết là ghen tỵ như thế nào, hận không thể biến cô ta thành con nhà mình.

Hết lúc này đến lần khác, người nhà họ Lạc không biết đường mà quý trọng, tức chết đi được.

Thanh danh của Lạc Quốc Vinh rất kém cỏi, sớm đã quen với thái độ của mọi người, mọi người vẫn cảm thấy lạnh lòng:“Nó ăn thịt, tôi ăn nước canh, còn phải cảm động rơi nước mắt với nó, phải chiều chuộng phải nâng niu nó, sống thế cũng thật sự quá khó.

”Ví dụ như ăn cá thì sẽ chia như thế này, khúc giữa là đôi sinh đôi, lườn cá là của một mình Lạc Xuân Mai, phần thịt cá còn lại thì vợ chồng anh cả và bà cụ chia nhau, nhà anh hai và nhà Lạc Quốc Vinh chỉ ăn nước canh cá trộn cơm.

Tiếng thơm thì là là cá do Lạc Xuân Mai bắt được, người khác được ăn ké cũng không tồi rồi, còn muốn cái gì nữa?Vấn đề là, cũng chưa ở riêng.

Không phải là không muốn tranh giành, mà là vừa bưng nồi ra thì đã chia xong rồi, không tranh giành được.

Lạc Xuân Mai càng thêm ấm ức, hít mũi một cái rồi nói:“Chú ba, chú mà chỉ uống nước canh sao? Ôi, thôi bỏ đi, không nhắc đến nữa.

”Cô ta nhiều lần yếu thế, khơi gợi lên sự đồng tình mạnh mẽ của mọi người, còn không phải sao?Cả ngày thì Lạc Quốc Vinh hết ăn lại nằm, có ăn ngon thì hận không thể cướp sách của mọi người.

.
 
Back
Top Bottom