Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 20: 20: Người Tàn Ác Không Nhiều Lời 3



Thầy thuốc Lý sững sờ một chút rồi lập tức cười ấm áp, lão này thật là.

Một nhà bốn người chạy về nhà, trên đường gặp được mấy người phụ nữ trung niên, nhao nhao lên tiếng: “Quốc Vinh, hôm nay cậu lại không làm việc, cả ngày chỉ biết lười nhác, thật là làm cho đội trưởng mất mặt.

”“Nói là bị ốm, còn chạy lung tung, đến giờ này mới về nhà, bảo sao mà mẹ cậu lại tức giận như vậy, cậu cũng không còn nhỏ nữa rồi, có thể tiến bộ một chút được không?”Há miệng ra là chỉ trích, Lạc Quốc Vinh tức đến mức muốn hộc máu, lại bôi nhọ mình! Ông khẽ thở dài một hơi rồi nói: “Ôi, cháu cũng không muốn lên núi tìm rau dại, còn không phải là vì không cho nhà cháu ăn cơm sao?”Bà Trần lập tức nhíu mày: “Quốc Vinh, lời này của cậu không có lý, tối hôm qua cả nhà các cậu cướp hết tất cả cơm gạo trắng và một nồi canh trứng đậu hũ về phòng riêng ăn, làm mẹ cậu tức đến nỗi bật khóc, thằng nhóc cậu bình thường hết ăn lại nằm thì thôi đi, lại còn không hiếu thuận như thế, chuyện này không thể được.

”Nhóm bà cô tức giận nhìn ông chằm chằm: “Nhà các cậu thì ăn no mẩy bụng, để cho người khác vác cái bụng đói đi làm việc, như thế là không có lương tâm.

”Vợ chồng Lạc Quốc Vinh kinh ngạc vô cùng, mấy người này nói cái gì vậy?Hai người liều mạng giải thích, nhưng mà có nói nhiều thì cũng là ngụy biện, không ai tin tưởng, có thể thấy là danh tiếng kém như thế nào.

Lạc Quốc Vinh thật sự tức giận: “Ai cướp đi tất cả cơm gạo trắng? Ai nói? Nói tào lao.

”Ông cố ý để lại hơn một nửa, canh đậu hũ còn một nồi to, đủ cho những người còn lại trong nhà ăn, tại sao lại truyền ra kiểu đồn đại này chứ.

Bà trần vẫn luôn ngứa mắt hai vợ chồng nhà này, tay chân nhanh nhẹn thế kia vừa nhìn đã biết là lười biếng.

“Trong nhà các cậu đều nói như vậy, ngay cả Xuân Mai cũng cho là như thế, ngược lại là vợ chồng các cậu, cả ngày không làm được chuyện gì đứng đắn, chỉ biết giày vò người lớn, bắt nạt trẻ con trong nhà.

Bà ta cố ý ra vẻ sâu sắc nhấn mạnh một câu: “Làm người ấy à, phải có lương tâm.

”Sắc mặt Lạc Quốc Vinh sa sầm xuống, ông đã làm chuyện gì tày trời như thế?“Bọn họ nói thì các bà tin ngay à?”“Tôi chỉ tin tưởng Xuân Mai, con bé đã cứu con chó nhà tôi mà, còn giúp đỡ rất nhiều người trong thôn nữa.

” Nhóm bà cô mở miệng ra là khen Lạc Xuân Mai không dứt miệng, khen cô ta lên trời, đúng là một người hâm mộ cuồng nhiệt.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 21: 21: Đều Ăn Cả



“Chúng tôi không tin con bé mà tin cậu sao? Nằm mơ gì thế chứ.

”Lạc Di trợn mắt há hốc mồm, duyên quần chúng của nữ chính cũng tốt quá rồi đấy? Ai đối nghịch với cô ta là sẽ không được lòng người khác.

Thế mà thanh danh của nhà mình trong thôn lại kém như thế nào, Lạc Di không nhịn được mà thở dài.

Lạc Quốc Vinh tức giận xông về nhà, ông muốn hỏi người trong nhà một chút, vì sao lại nói lung tung như vậy?Lạc Di đi theo sau lưng ông: “Cha, cha đừng nóng giận, không tốt cho thân thể, ăn cơm no trước đã rồi lại nói.

”Cô sợ một khi cãi nhau thì bữa cơm tối này sẽ không ăn được nữa.

Lạc Quốc Vinh ngẫm nghĩ lại thấy con gái nói cũng đúng, ăn no rồi mới có sức mà cãi nhau chứ.

Ông đè nén cơn giận đi vào của nhà, mọi người trong nhà đều có mặt, cùng nhau quay đầu nhìn lại, sắc mặt mỗi người đều không được dễ nhìn lắm.

Vẻ mặt bà cụ Lạc tràn đầy sự không vui: “Chà, tôi còn tưởng mấy người ở bên ngoài không muốn về nhà rồi đấy.

”“Đã ăn rồi?”Lạc Quốc Cường quét mắt qua nhóm người một vòng, trên bàn không có đồ ăn, ông trực tiếp đi thẳng vào phòng bếp tìm đồ ăn.

Kết quả phát hiện là nồi niêu đã lạnh tanh, không hề có chút đồ ăn nào.

“Mẹ, cơm đâu rồi?”“Ăn xong rồi, ai bảo mấy người giờ này mới về nhà?” Bà cụ Lạc vẫn còn đang trong cơn giận, bà cụ không tin là không thu phục được đứa con trai này: “Cả ngày không làm việc, chỉ biết đòi tôi ăn, tôi lớn tuổi rồi, còn phải nuôi cả nhà anh.

”Giọng nói mỉa mai của chị dâu cả vang lên: “Ăn ít một chút cũng không chết đói được đâu, tối hôm qua nhà mấy người ăn no quá mà.

”Chị dâu hai rất phẫn nộ mà chỉ trích: “Cơm gạo tinh đó, sao mấy người lại không biết xấu hổ mà độc chiếm chứ? Chúng tôi làm việc mệt muốn chết, mấy người thì ăn ngon uống ngon, còn không làm việc gì nữa chứ…”Bình thường thì hai chị em dâu đó cũng không hợp nhau lắm, nhưng mà lúc này lại liên hợp với nhau, đều tức giận kinh khủng khiếp.

Lạc Quốc Vinh không vui hỏi lại: “Độc chiếm à? Chắc mấy người không ăn hay gì?”Đều ăn cả, được chứ? Chỉ là ăn ít đi mấy miếng mà thôi, đến mức coi bọn họ là giai cấp thù địch mà đối xử như thế này sao?Anh hai Lạc là người thật thà, nhưng mà lúc này cũng không nhịn được cơn tức, mình vất vả khổ sở làm việc, thế mà đồ ăn ngon đều bị nhà em ba cướp sạch, tức chết đi được!.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 22: 22: Nồi Sắt



“Bọn tôi ăn cơm gạo thô! Còn chẳng ăn đủ no nữa! Chú ba, nhà chú thật sự quá đáng!” Ông ấy là người thật thà, có tức giận thì cũng không mắng ra lời khó nghe.

Lạc Di cứ cảm thấy có chỗ nào đó là lạ, nhưng mà trong trường hợp hỗn loạn như thế nào lại nhất thời nghĩ không ra.

Mọi người liên hợp lại trách mắng nhà bọn họ, Lạc Quốc Vinh có cảm giác bị nhắm vào, tức đến mức mặt đỏ tía tai, lửa giận xông ra ngoài: “Cái rắm ấy, mấy người nhắm mắt nói lời bịa đặt như thế có thấy thẹn với lương tâm hay không hả?”Anh cả Lạc không nhịn nổi nữa, nhẹ nhàng trách cứ: “Chú ba, chú mới là người không có lương tâm nhất trong nhà, cái đồ phế vật này.

”Ngô Tiểu Thanh nổi trận nổi đình, đứng ra bảo vệ chồng: “Mấy người mới là phế vật, chồng tôi có nhân tính hơn mấy người nhiều.

”Lạc Quốc Vinh càng nghĩ càng tức giận, sao ông lại trở thành người không có lương tâm nhất rồi?Ông nổi giận lấy cây gậy gỗ khua loạn xạ một vòng: “Được lắm, coi như hôm nay tôi đã hiểu rồi, tôi là con hoang được nhặt về, không có mẹ ruột thương.

”Cho dù có tức giận thì ông cũng không có ý làm tổn thương người khác, tránh chỗ có người, chỉ là gõ gõ đập đập lên đất xả bớt cơn tức.

Bà cụ Lạc xoa xoa b* ng*c phập phồng, khuôn mặt mo đỏ lên, đồ bất hiếu này, làm chuyện vớ vẩn còn phát rồ lung tung.

Lạc Xuân Mai ân cần đỡ cánh tay bà cụ, ánh mắt sáng lên: “Chú út, chú đừng có gây chuyện nữa, chú không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho con chú chứ, chú nhẫn tâm để các em sống trong lời chế nhạo của người khác sao? Các chú không muốn làm người đàng hoàng, không cần thanh danh, còn hai đứa nhỏ thì sao?”Giống như một chậu nước lạnh tưới xuống, toàn thân Lạc Quốc Vinh cảm thấy lạnh lẽo, theo bản năng nhìn về phía hai đứa con, động tác ngừng lại, không biết phải làm sao.

Lạc Di tiến lên một bước, yên lặng cầm lấy cây gậy gỗ trong tay ông, chậm rãi đi đến phòng bếp.

Mọi người chỉ cho rằng cô đi cất gậy, không ngờ là cô lại đứng bên canh cái nồi sắt, cặp mắt đen long lanh mở to, vừa ngây thơ vừa trong sáng, cô nói:“Bà nội, cái nồi sắt này rất đắt phải không ạ? Cũng không dễ mua đúng không?”Đâu chỉ có không dễ mua, phải có phiếu công nghiệp, nông dân thì lấy đâu ra phiếu công nghiệp?Vì thế mà nếu người nhà nông có một cái nồi sắt trong nhà thì là một chuyện rất đáng để khoe khoang.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 23: 23: Người Tàn Ác Thường Không Nhiều Lời



Bà cụ Lạc không thích nhất là cô cháu gái này, mặt mũi trông rất giống Ngô Tiểu Thanh, không hề giống người nhà họ Lạc.

Đồ ranh con không hiểu chuyện, cút sang một bên.

“Mày cách cái nồi sắt xa một chút, bán mày đi cũng không đáng một cái nồi.

”“Lời này tôi không thích nghe.

” Lạc Di hơi nhíu mày, cây gậy gỗ trong tay đánh mạnh vào cái nồi sắt, động tác vừa mạnh vừa dứt khoát.

Khuôn mặt vô tội nhất, lại làm ra chuyện tàn nhẫn nhất.

Sắc mặt của mọi người cũng thay đổi, nhao nhao chạy lên ngăn cản: “Dừng tay!”“Không được!”Nhưng mà đã không còn kịp rồi, nồi sắt bị đánh xuất hiện một lỗ thủng.

Lạc Di nhìn mọi người bằng đôi mắt lạnh lùng, khuôn miệng nhếch lên một đường cong nhàn nhạt:“Không cho chúng tôi ăn phải không? Vậy thì tất cả mọi người đừng ăn nữa, nồi sắt có một cái thì đập một cái, tôi, chịu trách nhiệm!”Chị Di tôi đây, người tàn ác không nhiều lời.

Hiện trường lặng ngắt như tờ, không hẹn mà cùng nổi lên một ý nghĩ trong đầu: chó cắn người thì không sủa, chó sủa thì không cắn người!Bà cụ Lạc tức giận đến nỗi đầu óc mơ hồ, chỉ thốt lên được một câu: “Lạc Di, mày còn là con người sao?”Lạc Di nghiêng đầu, lộ ra một nụ cười nhạt, nhưng mà trong mắt mọi người xung quanh thì giống như là tiểu ác ma: “Bình thường tôi không tức giận, một khi đã tức giận thì không phải người.

”Bà cụ Lạc: “…”Dưới cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Lạc Di lại chậm rãi giơ cây gậy lên một lần nữa, khéo miệng khẽ nhếch lên, giống hệt như vừa rồi: “Tôi đói rồi.

”Đây là ma quỷ phải không? Người nhà họ Lạc trợn mắt há hốc mồm, giống như là lần đầu tiên quen biết cô.

Cô gái nhỏ trầm tính hướng nội trong ấn tượng của bọn họ, một khí đã bộ phát thì lực sát thương cực lớn.

Bảo sao mà người ta thường nói, một khi người ít nói tức giận thì rất đáng sợ, không thể trêu vào, không thể trêu vào.

Bà cụ Lạc lập tức mềm nhũn, các sản phẩm sắt thép trong thôn đều được rèn ra trong phong trào luyện gang thép toàn quốc, cũng là sản phẩm khan hiếm, một cái nồi sắt này là dùng rất nhiều quan hệ mới mua được đến tay.

“Đừng đập, đừng đập, cho cháu cơm.

”Tạo nghiệp rồi, nhà thằng ba không có một cái tốt lành gì, chỉ biết phá của.

Bà cụ đau lòng ôm cái nồi sắt thủng lỗ, sửa lại một chút vẫn là một cái nồi sắttốt mà.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 24: 24: Lệch Lạc



Dưới ánh mắt khác nhau của nhóm người, Lạc Di lấy củ cải ngâm ăn một bát cơm gạo thô, lại ăn thêm một cái bánh ngô, toàn bộ quá trình đều không nói một lời nào, yên lặng ăn cơm, bầu không khí rất quái lạ.

Sau khi ăn uống no nê thì cô đi về phòng ngủ, Lạc Nhiên cũng ăn no nê chạy theo phía sau cô như cái đuôi nhỏ, vẻ mặt sùng bái.

“Chị, lúc chị đập nồi rất anh dũng, thật là lợi hại, em rất thích.

Lần sau lại đập tiếp!”Lạc Di: “…” Em trai à, hình như em hơi lệch lạc rồi đấy!Cô còn chưa nói gì thì đã bị Ngô Tiểu Thanh ôm chặt vào ngực: “Đứa con gái đáng thương của mẹ, đây là bị bắt nạt dữ quá, không thể không nổi dậy phản kháng, làm mẹ đau lòng chết đi được.

”Ngô Tiểu Thanh rưng rưng nước mắt, đau lòng vô cùng, con nhà mình là đứa trẻ ngoan, người xấu chắc chắn là người khác.

Lạc Quốc Vinh sờ sờ đầu con gái, rất hài lòng về biểu hiện của con gái, cái gì cũng có thể ăn, chỉ không thể ăn thiệt thòi.

“Tiểu Di làm rất tốt, làm tuyệt lắm, lần sau còn ai không cho chúng ta ăn cơm thì đập hết nồi, ai cũng đừng hòng ăn cơm nữa.

”Sao ông lại không nghĩ ra chiêu đập nồi này chứ, vẫn là con gái thông minh nhanh trí!“Đúng đúng, Tiểu Nhiên, học theo chị gái con, đừng sợ, cứ việc làm.

”Khóe môi Lạc Di giật giật, hai người giáo dục con cái như thế rất dễ làm cho con lệch lạc đấy.

Nhưng mà tròn lòng cô lại cảm thấy rất ấm áp, là vì sao vậy chứ?Lạc Di cầm lấy quyển sách giáo khoa tiểu học, nói: “Mẹ, mẹ dạy cho con đi ạ.

”Chỉ có đi học mới có thể thoát khỏi cái hoàn cảnh oái oăm này được, qua mấy năm nữa đã có thể khôi phục kỳ thi đại học rồi, đến lúc đó biển rộng mặc cho cá nhảy, có thể đi xa bao nhiêu thì đi xa bấy nhiêu.

Dù sao thì cô cũng không muốn buộc chặt một chỗ với nữ chính tốt phúc, làm nền so sánh với nữ chính.

“Được.

” Ngô Tiểu Thanh dạy hai con nhận biết mặt chữ, bà ngạc nhiên phát hiện, Lạc Di thông minh hơn người, chỉ một chút là biết, chỉ cần là những kiến thức đã từng dạy một lần thì lập tức nhớ kỹ, đã từng nhìn thấy là không quên được, còn có thể suy một ra ba.

Học được mấy ngày, Lạc Di đã nhanh chóng học được đánh vần, nhớ được mấy trăm chữ đơn, cộng trừ nhân chia, thơ từ cũng nhớ được mấy bài.

Cô như bọt biển điên cuồng hấp thu tri thức, học rất nhanh, tốc độ nhanh chóng đó làm cho Ngô Tiểu Thanh líu lưỡi.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 25: 25: Thờ Ơ



So sánh với chị gái thì Lạc Nhiên có vẻ hơi vụng về, ngay cả đánh vần cũng chưa học được.

Nhưng mà, đây mới chính là tốc độ của người bình thường.

“Cha nó à, Tiểu Di thông minh quá, em có cảm giác trường tiểu học trong thôn đã không thể chứa được con bé rồi.

”Lúc bà học thuộc bảng cửu chương thì học rõng rã nửa tháng mới nhớ được, còn Lạc Di thì chỉ nửa ngày mà đã học thuộc làu như cháo chảy.

Đây là tư chất thần tiên gì vậy?Ngược lại thì Lạc Quốc Vinh muốn để cho con gái học tiểu học trên công xã, chất lượng giáo dục chắc chắn sẽ tốt hơn.

Nhưng mà chuyện này không thực tế, trường cách nhà quá xa, đi học có chút phiền phức.

“Anh cũng cảm thấy như vậy, nếu như trường tiểu học công xã biết Tiểu Di thông minh như vậy thì chắc chắn sẽ muốn cướp con bé.

”Lạc Di không nhịn được mà che mặt cười trộm: “Cha mẹ, con cảm thấy hai người hơi mơ màng rồi đấy, bây giờ không phải là nên nghĩ cách thuyết phục bà nội sao?”Thôn Lạc Gia không có trường tiểu học, muốn đi học thì phải đi đến thôn Hồng Tinh bên cạnh, cách mấy cây số để đi học.

Mấy đứa nhỏ trong hn lớn đều đang học tiểu học ở đó, bây giờ con trai của nhà anh hai - Lạc Tiểu Binh đang học ở đó, mấy đứa nhỏ nhà anh cả thì đã học trung học trên công xã rồi.

“Sợ gì chứ? Hoặc là ở riêng, hoặc là cho con đi học.

” Lạc Quốc Vinh rất cứng miệng, nhưng mà trong lòng cũng rất chột dạ, ông biết để mẹ ông bỏ tiền ra thì còn khó hơn lên trời: “Cũng không biết là bên chỗ anh Lý cho thuận lợi không nữa, ôi.

”Thảo dược phải phơi khô, rồi bào chế, không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thành ngay được.

Người nhà học Lạc cố ý làm lơ Lạc Di, không nhìn đến sự tồn tại của cô, nhưng mà Lạc Di không thèm để ý chút nào cả, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên làm việc thì làm việc, nên học tập thì học tập, làm bà cụ tức đến nỗi thầm mắng là đồ đần.

Ngày mùa qua đi, trường học lại khôi phục lại dạy học như bình thường, Ba đứa con nhà bác cả đều đến trường trung học ở công xã để đi học, trong nhà lập tức yên tĩnh hơn rất nhiều.

Điều kỳ quái nhất chính là, Lạc Xuân Mai thường xuyên ở nhà nói là nên học thì đều đã học được cả rồi, bây giờ là giai đoạn ôn tập quan trọng nhất, phải ở nhà đọc sách thật kỹ, có gì không hiểu lại đến trường hỏi giáo viên.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 26: 26: Chia Cấp Bậc



Người nhà họ Lạc không hiểu mấy thứ này, Lạc Xuân Mai nói cái gì thì mọi người tin cái đó, dù sao thì trước mắt trình độc của cô ta là cao nhất trong nhà họ Lạc.

Nói là ôn tập, nhưng mà thỉnh thoảng lại chạy ra ngoài, thường xuyên không thấy bóng dáng đâu, Lạc Di cảm thấy rất kỳ quái, rốt cục là đang làm gì vậy nhỉ?Cô muốn đi học thì phải hao tổn tâm trí, nhưng mà Lạc Xuân Mai được cả nhà chu cấp cho đi học thì lại không biết quý trọng, thật đáng ghét.

Nhưng mà cũng đúng, nữ chính có phúc chỉ cần người khác thương yêu chiều chuộng thôi, thành tích tốt hay không cũng không quan trọng lắm, nghĩ đến đây, Lạc Di lại thấy buồn bực là vì sao chứ?Cô vừa quay đầu lại thì đã thấy Lạc Tiểu Đào của nhà bác hai đang múc nước uống ừng ực, như thế là đói quá hay gì?Dựa vào nước uống để lấp đầy bụng sao?Trong mắt Lạc Di hiện lên vẻ không chịu đựng được, trở về phòng nắm một nắm hạt dẻ, quay lại nói với Lạc Tiểu Đào: “Cho đấy.

”Hai mắt Lạc Tiểu Đào sáng lên, không kịp bóc vỏ đã cho vào miệng, ăn như hổ đói.

Lạc Tiểu Đào mới là người thật sự không được bà nội thương, cha mẹ không yêu, không có cảm giác tồn tại nhất trong nhà này, cô bé mới chỉ mười một tuổi, nhưng mà đã được coi như một nửa người lớn, mỗi ngày năm điểm công.

Không chỉ như thế, đến phiên nhà bác hai làm việc nhà thì hơn một nửa công việc đều rơi vào trên người cô bé.

Nhưng mà cho dù là như thế thì đến khi bà cụ Lạc chia cơm cũng chỉ chia cho cô bé nửa bát cơm mà thôi.

Nhà họ Lạc có giai tầng, bà cụ Lạc và Lạc Xuân Mai là bậc thứ nhất, chiếm giữ tài nguyên nhiều nhất, đàn ông trong nhà là bậc thứ hai, có thể ăn no.

Con dâu và cháu gái là bậc thứ ba, chỉ xứng nhặt đồ còn dư lại.

So sánh thì tiểu cực phẩm như cô hạnh phúc hơn nhiều, cô có một cặp cha mẹ yêu thương cô, gặp phải bất công thì sẽ làm ầm lên, sẽ giành lấy cho được.

Nhà bác hai quá hiền lành, không dám hó hé một câu nào.

Lạc Tiểu Đào ăn ba viên hạt dẻ, bỗng nhiên dừng lại, chần chừ do dự nói: “Còn… còn gì nữa không?”Lạc Di khẽ lắc đầu, cô không muốn rước lấy phiền phức: “Không có, em cũng là được người khác cho thôi.

”Lạc Tiểu Đào thất vọng mím mím môi, nhìn ba viên hạt dẻ còn lại trong tay, cẩn thận cất kỹ.

Quan hệ của Lạc Di và cô chị họ này cũng bình thường, không thân thiết mấy, chủ yếu là vì Lạc Tiểu Đào không thích nói chuyện, nói với cô ấy một câu thì cô ấy đáp lại một câu, nói chuyện không thú vị.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 27: 27: Thanh Niên Tri Thức



“Vì sao lại không ăn? Ăn không ngon à?”Lạc Tiểu Đào nhìn hạt dẻ với ánh mắt rất khát vọng, cố nén cảm giác chỉ muốn ăn một mình, nói: “Để dành cho cha mẹ và Tiểu Binh ăn nữa.

”Lạc Di im lặng, không biết nên nói gì cho phải.

“À đúng rồi, lần trước… thật sự ăn cơm gạo thô sao?”Nhà bác cả ăn nói bịa đặt thì thôi, nhưng mà nhà bác hai thể hiện rất chân thật, không làm cho cô nghi ngờ.

“Ừm, chị họ lấy ra.

”Lạc Di biết cô ấy là một cô bé trung thực, sẽ không nói dối, trong lòng lại càng cảm thấy khó hiểu, vậy thì vấn đề ở chỗ nào?Chẳng lẽ là Lạc Xuân Mai và bà cụ ăn hết cơm gạo tinh, sau đó đổ bô phân lên đầu nhà cô sao?Cái logic này có chút vấn đề, bà cụ cũng không phải là không đáng tin như thế.

Cô càng nghĩ càng thấy đau đầu, dứt khoát không nghĩ nữa, tự lẩm bẩm: “Chị họ cả ngày chạy ra bên ngoài, cũng không biết là đi đâu.

”“Viện thanh niên trí thức.

” Một giọng nói rất nhỏ vang lên bên tai cô.

Lạc Di quay phắt đầu lại, kinh ngạc nhìn Lạc Tiểu Đào, thế mà cô ấy biết?Chuyện này… nhưng mà ngẫm lại thì cũng đúng, cô ấy cứ như người tàng hình, không có cảm giác tồn tại nhất, tất cả mọi người sẽ không đề phòng cô ấy.

Lạc Tiểu Đào bị nhìn như thế thì luống cuống tay chân, bèn chạy đi bắt côn trùng cho gà ăn.

Viện thanh niên trí thức ở phía Tây đầu thôn, có một khoảng cách nhất định với những nhà ở trong thôn, có mười mấy người thanh niên trí thức ở đấy, từ trước đến giờ Ngô Tiểu Thanh không cho các con chạy đến đó chơi.

Mặt trời ngả về phía Tây, ráng chiều phủ đầy bầu trời, chân trời như một bức tranh nổi bật.

Trên con đường đất đến viện thanh niên trí thức, Lạc Di cho hai tay vào trong túi, chậm rãi ung dung đi đến.

Yên tĩnh, khoan thai, trên đường đi không gặp phải người khác.

A, đó là cái gì? Lạc Di dừng bước lại, chỉ thấy một bóng dáng ngồi xổm sau một lùm cây, lén la lén lút, không biết là đang làm gì.

Cô nhìn kỹ một chút thì phát hiện là Liễu Diệp, là một thanh niên trí thức, đến từ thành phố Hải, cha mẹ đều là công nhân, con người tương đối yếu ớt, nghe nói trong nhà thường xuyên gửi đồ ăn ngon cho cô ấy.

Lạc Di rón rén tiến đến: “Chị Liễu, chị đang nhìn cái gì vậy?”Giọng nói của cô được đè xuống rất thấp, nhưng mà cũng làm cho Liễu Diệp giật nảy mình, toàn bộ thân thể suýt nữa thì bật ngửa ra, được Lạc Di kịp thời giữ chặt.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 28: 28: Làm Tốt Lắm



Liễu Diệp vuốt lồng ngực đang đập thình thịch, tức giận trợn mắt nhìn Lạc Di một cái, ra hiệu động tác im lặng.

Lạc Di ngoan ngoãn gật đầu, lặng lẽ meo meo nhìn sang.

Cách đó không xa có một đôi nam nữ đứng đối mặt nhau, khoảng cách rất gần, cử chỉ lộ vẻ mập mờ.

Nam mặc một chiếc áo sơ mi trắng, khuôn mặt trắng trẻo, rất trẻ tuổi tuấn tú, là thanh niên trí thức mới đến - Từ Mông, nghe nói là đến từ thủ đô.

Nữ mặc chiếc áo sơ mi hoa mới tinh, tóc thắt bím hai bên chải chuốt rất cẩn thận, trên đầu còn cài trang sức rất xinh đẹp, vừa thanh thuần vừa dịu dàng, là Lạc Xuân Mai.

Lạc Xuân Mai được ăn con, dậy thì rất tốt, đã có đường cong lung linh của thiếu nữ, khuôn mặt nhỏ trắng trẻo sạch sẽ, ăn mặc cũng có thể diện hơn so với người bình thường, không hề giống cô gái ở nông thôn.

Đôi mắt long lanh như nước của Lạc Xuân Mai nhìn chàng trai, giống như có vô số tình cảm đang dâng trào: “Anh Từ, hai quả trứng gà này cho anh bồi bổ thân thể.

”“Như thế sao anh có thể không biết ngại như thế được?” Khóe miệng Từ Mông hiện lên một nụ cười ấm áp: “Em ăn đi.

”“Anh Từ, chúng ta cũng không phải là người ngoài mà…” Mặt Lạc Xuân Mai đỏ lên, ý thức được bản thân mình nói nhiều, thẹn thùng đến nỗi không ngẩng đầu lên được: “Em nói là, anh tốt bụng phụ đạo cho em, đây là quà cảm ơn, nếu như anh từ chối là anh đang coi thường em đó.

”“Đấy chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi, cũng không tốn công sức gì, em cũng đã cảm ơn anh rồi mà.

” Từ Mông dong dỏng cao, cả người toát ra vẻ không giống như thư sinh bình thường, anh ta nói tiếp: “Lần trước đã ăn mấy bữa cơm gạo tinh rồi, à đúng rồi, trong nhà em không nói gì em chứ?”Lời nói quan tâm của anh ta lọt vào tai Lạc Di như sét đánh, cả người cô cứng ngắc, nắm đấm cũng cứng lên.

Hóa ra, chỗ cơm gạo tinh đó là đưa cho người đàn ông này? Còn chụp bô phân lên đầu nhà cô?Cô ta mới mấy tuổi chứ? Tại sao lại có nhiều mưu mô như vậy?Thật sự làm tốt lắm, Lạc Xuân Mai!“Đó là trao đổi, em đã lấy bữa tối của anh rồi mà.

” Trong đôi mắt Lạc Xuân Mai là sự ngưỡng mộ sâu sắc, dùng một nồi cơm gạo tinh đổi một nồi cơm gạo thô, trao đổi thiệt thòi lớn như vậy mà lại làm cho cô ta thấy ngọt ngào vô cùng, giống như là lời tỏ tình cao cấp nhất thế gian này.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 29: 29: Tán Tỉnh



“Người nhà em rất thông tình đạt lý, cũng hiểu rõ con người em, biết anh giúp em phụ đạo học hành, muốn cảm ơn còn không kịp nữa là, anh Từ, anh là người rất tốt, có thể quen biết anh là vận may của em.

”Giọng nói của cô ta nhẹ nhàng ấm áp, biểu cảm thì dịu dàng như nước, tình ý triền miên, rõ ràng là thiếu nữ đã động lòng xuân.

Dường như là Từ Mông cảm thấy có chút xấu hổ, anh ta nói: “Em cũng là một cô gái có lòng dạ lương thiện, làm cho anh không nhịn được mà nhớ đến một câu, ‘mạch mạch nhãn trung ba, doanh doanh hoa thịnh xử’(*).

(*) Ý nói đến vẻ đẹp quyến rũ của người phụ nữ.

Thủ đoạn tán gái cao siêu, còn lộ vẻ rất có văn hóa, đây là điều mà đàn ông trong thôn không thể nào làm được.

Lạc Xuân Mai vui đến nỗi hai mắt đều sáng lên, khuôn mặt đỏ bừng, lòng xuân của thiếu nữ ngo ngoe muốn động: “Thật sao? Còn tốt hơn cả chị Liễu Diệp sao?”Lạc Di vô thức nhìn về phía người bên cạnh, sắc mặt Liễu Diệp tái xanh, ánh mắt hung hãn, biểu cảm nghiến răng nghiến lợi, chẳng lẽ chị ấy cũng thầm mến anh chàng này?Người ta đều đã v* v*n tán tỉnh nhau như thế rồi, chà chà, tình tay ba gì đó là cẩu huyết nhất.

Từ Mông vươn tay ra, vuốt sợi tóc trên trán cho Lạc Xuân Mai, động tác vô cùng dịu dàng: “Cái này làm sao có thể so sánh được? Một người là đại tiểu thư tùy hứng, một người là cô gái tốt dịu dàng biết quan tâm…”Nội tâm Lạc Xuân Mai bỗng nhiên cuồng loạn, mặt mũi đỏ ửng, đầu óc quay cuồng, thân thể không tự chủ được mà xích lại gần người đối diện một chút, gần hơn một chút, một chút nữa…“Răng rắc.

” Một tiếng động giòn giã làm đôi nam nữ trẻ tuổi giật mình, không hẹn mà cũng nhìn qua: “Ai vậy? Ra đây.

”Nhất thời xúc động tạo ra âm thanh, thân thể Liễu Diệp cứng đờ, không biết nên làm thế nào, có chút bối rối.

Lạc Di đè lên bờ vai của cô ấy, dùng tay ra hiệu suỵt một cái rồi chậm rãi đi ra ngoài, khuôn mặt nhỏ mang theo ý cười.

Sau khi Lạc Xuân Mai thấy rõ khuôn mặt của người đến thì thầm thở phào một hơi, cô em họ này còn nhỏ tuổi, dễ dụ dỗ.

Nhưng mà đồng thời cũng nổi lên một chút xấu hổ: “Là cô, sao cô lại núp trong bóng tối nghe lén? Không có một chút dạy dỗ nào hết, cha mẹ cô cả ngày điên điên khùng khùng, cũng không biết dạy bảo con cái cho đàng hoàng.

”Cô ta lớn tiếng dọa người, điều khiển hướng dư luận bằng ngôn từ có vẻ đạo đức, loại chuyện này là chuyện mà cô ta sở trường nhất.

.
 
Back
Top Bottom