Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 980: Chương 980



Lạc Di gõ nhẹ bàn trà, đầu óc linh hoạt: “Chuẩn bị cơm trưa nhiều một chút, tôi có hẹn với thầy hướng dẫn.”

“Được.”

Chân gà nướng, sườn xào chua ngọt, thịt bò sốt tương, thịt xào mù tạt, canh trứng cà chua, bốn món mặn một món canh.

Thầy hướng dẫn rất tự nhiên cầm đũa lên ăn, động tác cực kỳ thuần thục giống như là người làm cơm.

Ông ấy không ngừng khen ngợi món thịt bò sốt tương, và tất nhiên các món ăn khác cũng hợp khẩu vị của ông ấy.

Lạc Di uống một chén canh trứng, ăn nửa chén cơm trắng, thêm mấy đũa rau cải thì đã no.

Thầy hướng dẫn nhìn cô một cái: “Em ăn ít như vậy thôi sao? Người không khoẻ à?”

Lạc Di ôm ngực, giọng điệu cực kỳ khoa trương: “Em nhớ bạn trai, ăn không vô.”

Thầy hướng dẫn thiếu chút nữa phun ra hết đồ ăn, nha đầu thối này đang cố ý.

Khoe khoang tình cảm gì đó thật là đáng ghét mà.

“Nhớ cậu ta thì đi gặp cậu ta đi.”

Lạc Di nâng đầu, dáng vẻ không nghĩ đến cơm nước, vì tình yêu nóng ruột nóng gan. “Anh ấy nha, cái gì cũng tốt, chỉ là quá say mê thí nghiệm, người bạn gái như em đều phải xếp ở phía sau, mười ngày nửa tháng không gặp được anh ấy đều là chuyện bình thường.”

Thầy giáo đang ăn cơm của cô, vì vậy phải tỏ ra an ủi cô vài câu: “Các em còn trẻ, thời gian còn dài mà.”

Lạc Di than ngắn thở dài, dáng vẻ không vui.

Thầy hướng dẫn nhịn không được trợn mắt nói: “Thầy thấy em làm việc quá ít cho nên nhàn rỗi quá rồi, từ hôm nay trở đi thầy sẽ giao thêm nhiều nhiệm vụ cho em, báo cáo thí nghiệm của từng giai đoạn thí nghiệm đều sẽ do em viết.”

Cứ như vậy mỗi một phân đoạn đều phải kiểm tra thật kỹ, mà không phải giống như bây giờ mỗi người phụ trách một mảng.

Trong lòng của Lạc Di mừng thầm, trên mặt lại tỏ ra cực kỳ bất đắc dĩ: “Không phải chứ?”

Thầy hướng dẫn gửi gắm kỳ vọng vào cô: “Nếu như còn thời gian, thì em có thể bắt đầu chuẩn bị luận văn tốt nghiệp rồi.”

“Được rồi.” Lạc Di vỗ vỗ cái ót: “A, thiếu chút nữa thì quên trả lại tiền cho thầy.”

Cô lấy ra một tờ chi phiếu đưa qua, thầy hướng dẫn nhìn thoáng qua một cái: “Em lấy lại được tiền rồi à?”

“Vâng ạ.”

Thầy hướng dẫn vừa định cất tờ chi phiếu lại, trong lúc vô tình nhìn qua số tiền, a, hình như nhiều hơn một số, ông ấy hoa mắt rồi sao.

Ông ấy đếm lại, toát cả mồ hôi, thật sự là nhiều hơn một số rồi.

Ông ấy nhướng mày: “Lạc Di à, em cũng là người làm nghiên cứu khoa học, sao lại làm việc bất cẩn như vậy, nhiều hơn một số 0 mà cũng không phát hiện ra…”

Lạc Di cười híp mắt cắt ngang nói: “Là hai triệu đồng, không sai đâu ạ.”

Tay thầy giáo run lên: “Em nói cái gì?”

Lạc Di lấy bánh ngọt ra sau khi ăn xong, bánh ngọt hấp việt quất, cô lấy nĩa chọc chọc.

“Gần đây em nhìn trúng một hạng mục đầu tư, tỷ lệ sinh lời gấp mười lần, em định kéo thầy đi cùng, lại sợ bị thầy mắng, cho nên cố ý mượn tiền thầy.”

Thầy hướng dẫn trợn mắt há hốc mồm: “Hạng mục gì mà lại có thể có tỷ lệ sinh lời gấp mười lần cơ chứ? Em đừng nói đùa, tiền này em cầm lại đi, thầy không thể nhận.”

“Không chỉ có riêng thầy đâu, mà Joe cũng vậy.” Lạc Di ăn một miếng bánh ngọt, vừa mềm vừa thơm: “Thầy biết Joe Harris không? Anh ta cũng là sinh viên đại học Harvard đấy.”

Thầy hướng dẫn thật ra cũng là một nhà đầu tư, cũng mua một số loại cổ phiếu, nhưng lần trước ông ấy bị lỗ nặng, không đành lòng bán đi nên đành ném ở đó mặc kệ.

“Thầy biết cậu ta, cũng từng là học sinh của thầy, em và cậu ta có qua lại sao?”

Lạc Di cười híp mắt gật đầu: “Đúng vậy, thầy không tin thì có thể gọi điện thoại cho anh ta.”

Ông ấy vậy mà lại thật sự gọi điện thoại cho Joe, Joe cực kỳ vui vẻ trả lời: “Đúng đúng, sinh lời gấp mười lần, năm trăm vạn của em biến thành năm mươi triệu rồi này.”

Thầy hướng dẫn: “!!!”

Phải ném Lạc Di vào phòng thí nghiệm mới được, để cô chuyên tâm nghiên cứu khoa học, không chơi trò đầu tư gì nữa.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 981: Chương 981



Thầy hướng dẫn còn lo lắng cô không làm việc đàng hoàng, tâm hồn bị việc đầu tư kiếm tiền kéo đi sẽ từ bỏ nghiên cứu khoa học, cho nên sắp xếp cho cô nhiệm vụ nặng nề, lúc nào cũng canh giữ ở phòng thí nghiệm.

Lạc Di lẩm bẩm vài câu rồi lại ngoan ngoãn nghe lời, nghiêm túc làm thí nghiệm, cũng không hỏi nhiều, nhưng làm việc thì lại nghiêm túc hơn ai hết, tất cả các giáo sư và học sinh khác đều yêu mến cô.

Hôm đó, sư tỷ tới gọi cô: “Lạc Di à, chúng ta xuống căn tin đi dạo, ăn cơm đi, tất cả mọi người đều đói bụng rồi.”

“Được ạ.” Lạc Di cởi áo blouse trắng ra, rửa sạch tay, đi theo mọi người ra ngoài.

Nhưng vừa ra tới cửa, cô lại bị một đám người chặn đường.

Dẫn đầu là một người đàn ông đầu trọc, ánh mắt u ám nhìn thẳng vào Lạc Di: “Lạc Di, cô đi theo chúng tôi một chuyến.”

Lạc Di biết rằng khảo nghiệm nghiêm trọng nhất cuối cùng cũng đã tới.

Cô đã sớm chuẩn bị tâm lý, vẻ mặt nghi hoặc: “Các người là ai? Tại sao tôi phải đi theo các người?”

Ánh mắt của tên đầu trọc làm cho người khác rất là khó chịu, như thể cô đã trở thành con mồi của hắn: “Chúng tôi là người của cục tình báo, cô bị tình nghi tham gia vào hoạt động gián điệp.”

Hắn chăm chú nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lạc Di, giống một con mãnh thú đang chờ đợi cơ hội.

Mọi người đều sợ đến ngây người, Lạc Di giống như bị một tia sét đánh trúng, cả người đều mơ hồ.

“Cái gì? Gián điệp sao? Các người là người của ông Robert phái tới phải không? Lại là vì bằng sáng chế trong tay tôi à? Tôi đã nói rồi, tôi không bán! Cho dù các người có dùng loại thủ đoạn nào để vu hại thì tôi cũng sẽ không khuất phục, tuyệt đối không!”

Cô tỏ ra chính trực không hề sợ hãi, dáng vẻ không sợ cường quyền, làm lây nhiễm những người bên cạnh, bọn họ sôi nổi đứng ra bảo vệ cô.

Mọi người đều không tin cô là gián điệp! Quốc gia nào lại cam lòng dùng loại thiên tài này để đi làm gián điệp? Bọn họ cất giấu còn không kịp đấy.

Tên đầu trọc lạnh lùng cười, là một cô gái xảo quyệt, nhưng vẫn còn quá non, mấy trò này ở trước mặt hắn không là gì.

“Bạn trai cô đâu rồi?”

Lạc Di hơi khó hiểu: “Blake sao? Anh ấy vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm mà, làm sao vậy?”

Tên đầu trọc lạnh lùng nói: “Anh ta mất tích rồi.”

Sắc mặt của Lạc Di đột nhiên thay đổi, vừa sợ hãi vừa giận dữ nói: “Các người đã làm gì anh ấy? A a a, mau nói đi.”

Sự sốt ruột, căng thẳng lo lắng của cô tất cả đều hiện lên trên mặt, cảm xúc lên đến cực điểm không thể nào khống chế được.

Tên đầu trọc nghẹn họng, phản ứng này của cô nằm ngoài dự liệu của hắn.

Trong lòng hắn khẽ động đậy, tiếp tục đe dọa: “Chúng tôi có lý do hoài nghi anh ta phản bội, mà cô là người biết chuyện, nếu cô từ chối không chịu phối hợp với chúng tôi, thì thứ chờ đợi cô sẽ là sự giam cầm vĩnh viễn.”

Sắc mặt của Lạc Di tái nhợt, giống như đang cực kỳ sợ hãi, tên đầu trọc cho là cô đã bị dọa sợ, lại không nghĩ tới Lạc Di lại yếu ớt hỏi hắn: “Phản bội sao? Anh ấy là người của ai? Đã phản bội ai? Trốn đi đâu rồi? Lời nói này của ông không hề có sự logic, phiền ông giải thích cho rõ ràng.”

Tên đầu trọc ngẩn ngơ, cô gái này bị ngốc à, lúc này lại đi nói về chuyện logic cái gì?

Hắn vốn định đến để ra oai phủ đầu với cô, đe dọa uy h.i.ế.p cô một trận, hắn cho rằng các cô gái trẻ tuổi đều rất dễ đối phó.

Nhưng kết quả lại không như hắn mong muốn, quyền uy của hắn bị cô khiêu chiến, lửa giận bốc lên: “Đưa cô ta đi.”

Những người đang vây xem đều sửng sốt, cảm thấy có chút vô lý.

“Ông nói người ta là gián điệp, vậy thì ông lấy chứng cứ ra đi, không có bằng chứng có nghĩa là muốn ỷ thế bắt nạt người khác.”

Một tiếng rống giận đột nhiên vang lên: “Dừng tay lại.”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 982: Chương 982



Giáo sư Johnson nghe tin chạy tới: “Các người lấy lý do gì mà muốn bắt học sinh của tôi đi? Chỉ vì bạn trai của cô ấy mất tích sao? Điều đó thật sự vô lý. Nói cách khác, cho dù bạn trai của cô ấy thật sự có vấn đề gì, thì đó cũng không phải là lý do các người có thể tùy tiện bắt người.”

Từ trước đến giờ ông ấy luôn bao che, Lạc Di lại là học sinh tâm đắc của ông ấy, chỉ cần cô không vi phạm vào nguyên tắc, thì ông ấy đều sẽ che chở cho cô.

Các học sinh khác có quan hệ tốt với Lạc Di đều đứng ra: “Giáo sư nói đúng, không thể để cho bọn họ tùy ý bắt người như vậy được.”

“Thật quá đáng, muốn bắt người là bắt sao, chúng tôi không phục.”

Tên đầu trọc không ngờ Lạc Di lại được lòng người như vậy, ánh mắt trở nên âm u: “Chúng tôi làm việc có đầy đủ lý do.”

Giáo sư Johnson khẽ cau mày, quay đầu lại nhìn Lạc Di: “Lạc Di à, rốt cuộc em đã làm gì vậy?”

Lạc Di nghiêm túc suy nghĩ: “Có lẽ….có lẽ vì em là con gái, lại là người châu Á, cho nên đây là lý do mà bọn họ có thể tùy ý chà đạp bắt nạt em như vậy, dù sao ở trong mắt của một số người, người như chúng em không đáng được tôn trọng.”

Cô vừa dứt lời, hiện trường lập tức vô cùng yên tĩnh, đây là đề tài rất mẫn cảm.

Tên đầu trọc giận tím mặt: “Cô nói bậy.”

Lạc Di hít hít mũi, hốc mắt đỏ bừng, vẻ mặt vừa yếu ớt vừa lo sợ, nhưng lại quật cường chất vấn: “Hôm nay nếu như đổi lại là một người da trắng, lại còn là đàn ông, các người có dám không nói đạo lý mà bắt lấy người đó không? Có dám không? Thề trước kinh thánh đi, nếu các người dám nói dối thì sẽ xuống địa ngục”

Người của cục tình báo đều im lặng, tên đầu trọc há miệng muốn nói, nhưng trong lòng còn chút lo lắng nên vẫn ngậm miệng lại.

Nói thật, ngay từ đầu hắn cũng không coi Lạc Di ra gì, chỉ coi cô như một con mọt sách mà thôi.

Hắn vừa tới đã lừa gạt cô, cho rằng có thể dễ dàng bắt được đối phương, cho nên ngay cả một lý do ra hồn cũng không kịp chuẩn bị.

Sự im lặng này đã hoàn toàn chọc giận vô số người, những người châu Á rất tức giận, các cô gái cũng rất tức giận.

Mẹ nó, lại có thể bắt nạt người khác như vậy sao.

Hôm nay có thể bắt nạt được Lạc Di, thì ngày mai cũng có thể sẽ bắt nạt các cô.

Mọi người sôi nổi đứng ra phản đối, đám đông vô cùng kích động, bọn họ muốn đem Lạc Di đi như vậy thì không có cửa đâu.

Tên đầu trọc liên tục gặp phải khó khăn, hắn tức giận muốn phát điên, hung tợn trừng mắt nhìn Lạc Di: “Được lắm, vậy chúng ta cứ làm theo quy trình đi, bạn trai của cô vô cớ mất tích, đồng thời phòng thí nghiệm cũng mất đi rất nhiều tư liệu tuyệt mật, chúng tôi có lý do hoài nghi anh ta đã mang những thứ này về nước, mà cô, là người thân cận nhất của anh ta, có nghĩa vụ phải phối hợp phá án với chúng tôi.”

Lạc Di còn ước gì hắn hung dữ hơn, càng hung dữ càng tốt: “Tôi đồng ý phối hợp với các ông, tôi còn muốn biết rõ về tình huống hiện tại của bạn trai tôi hơn các người, nhưng…”

Cô chần chừ một chút, tên đầu trọc ngay lập tức như nắm được nhược điểm: “Cô sợ rồi sao?”

“Đúng vậy, tôi sợ.” Lạc Di rất thẳng thắn gật đầu: “Tôi cảm nhận được sự ác ý cực kỳ mãnh liệt từ các ông, sự ác ý này là nhằm vào tôi, nhưng mà tôi chưa từng đắc tội với các ông, tôi nghĩ, người duy nhất tôi từng đắc tội chỉ có ông Robert mà thôi.”

Cô lại nói tới người này, không cho đối phương có cơ hội phản bác, tiếp tục nói thẳng.

“Đương nhiên, tôi không thể khống chế sự yêu ghét của người khác đối với tôi, tôi chỉ hy vọng có thể chọn ra vài giáo sư đức cao vọng trọng giám sát toàn bộ quá trình.”

Lý do này rất hợp lý, tất cả mọi người đều có thể hiểu được, tên đầu trọc này quả thật là người không ra gì, luôn tỏ ra vô cùng ác ý.

Cảm xúc của tên đầu trọc bị mất khống chế, cáu kỉnh nói: “Ý của cô là chúng tôi sẽ hãm hại cô hay sao?”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 983: Chương 983



Lạc Di lau đi nước mắt trên khóe mắt, vừa sợ hãi vừa tức giận, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Ngay từ đầu ông đã nói tôi bị tình nghi tham gia vào hoạt động gián điệp, nhưng lại không có bằng chứng, đây không phải là vu oan hãm hại sao? Chẳng phải ông đã làm như thế à.”

Rõ ràng tính cách điển hình của mọt sách là không đủ khéo léo đưa đẩy, sẽ không thể gây ra rắc rối gì, lại vô cùng thành thật.

Nhưng tên đầu trọc rõ ràng cảm nhận có chút không thích hợp: “Quả thật cô rất giống với trong đoạn băng ghi âm kia, cô rất giỏi ngụy trang…”

Lạc Di nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Ông có thành kiến với tôi, kỳ thị tôi, chán ghét tôi như vậy, một người như ông nếu như phá án, tôi sẽ có cơ hội lấy được sự công bằng cho bản thân mình sao?”

Cô bình tĩnh nhìn đối phương: “Tôi không muốn gây chuyện, nhưng tôi là người có nguyên tắc, hôm nay hoặc là ông đánh c.h.ế.t tôi tại chỗ, còn không tôi tuyệt đối sẽ không đi theo các ông như vậy đâu.”

Tất cả mọi người đều ồn ào đứng về phía Lạc Di, mà giáo sư Johnson sau khi suy nghĩ nhiều lần, đã nghĩ ra một phương án, chọn ra năm giáo viên và năm học sinh tạo thành một đội giám sát, giám sát toàn bộ quá trình phá án.

Phương án này rất công bằng, rất nhanh đã chọn đủ mười người giám sát, cho dù tên đầu trọc có thấy không vui cũng vô dụng.

Họ chỉ thông báo cho hắn, chứ không cần sự đồng ý của hắn.

Tên đầu trọc rất tức giận, gọi điện thoại cho hiệu trưởng, ai ngờ hiệu trưởng ở trong điện thoại cũng không chút do dự ủng hộ phương án này, cũng tỏ vẻ thân là hiệu trưởng, ông ấy có nghĩa vụ phải bảo vệ học sinh.

Trừ khi có thể đưa ra được chứng cứ chính xác, còn không thì miễn bàn.

Tên đầu trọc cực kỳ khiếp sợ, nhìn Lạc Di chỉ là một cô gái bình thường, không ngờ lại có sự ủng hộ lớn từ đám đông như vậy, ấn tượng của các thầy trò đối với cô cực kỳ tốt, nhà trường cũng ủng hộ cô.

Làm sao cô ta làm được như vậy?

Cô khó chơi hơn tưởng tượng của hắn.

“Giao tất cả các thiết bị liên lạc ra đây.”

Trước mặt những nhân viên giám sát, Lạc Di ngoan ngoãn làm theo, cô đem điện thoại di động và máy tính của mình đều giao ra.

Sau một hồi kiểm tra, hắn không tìm thấy bất cứ thông tin khả nghi nào.

Tên đầu trọc nhíu mày: “Lịch sử tin nhắn của hai người đâu rồi? Vì sao lại không có?”

Lạc Di kỳ quái hỏi lại: “Chúng tôi ở gần nhau như vậy, có việc gì thì chỉ cần gọi điện là được rồi.”

Lý do này rất hợp lý, nhưng tên đầu trọc vẫn không tin. “Chẳng phải cô học về máy tính sao, có thể cô đã xóa đi những thông tin quan trọng.”

Lạc Di tức giận bật cười: “Vậy để cho các giáo sư tới kiểm tra đi, nếu như tin nhắn bị xóa thì có thể khôi phục lại, họ giỏi hơn tôi rất nhiều.”

Các giáo sư máy tính nhận lấy các thiết bị kiểm tra hết nửa ngày: “Mọi thứ đều rất bình thường, không có vấn đề gì.”

Bình thường Lạc Di rất chú trọng sự riêng tư, có chuyện gì quan trọng sẽ không nói trong điện thoại, càng không gửi tin nhắn.

Thẻ điện thoại liên lạc với Tiêu Thanh Bình lại không đăng ký tên cô, có đi tra cũng sẽ không tra được gì, hơn nữa thẻ điện thoại đã bị cô tiêu hủy, xóa đi mọi dấu vết, bọn họ làm sao tra được?

Chắc chắn là không thu hoạch được gì.

Tên đầu trọc không cam lòng trừng mắt nhìn Lạc Di: “Tôi muốn lục soát nơi ở và phòng thí nghiệm của cô.”

Lạc Di cực kỳ phối hợp: “Có thể, nhưng phải có lệnh lục soát, chúng ta làm theo quy trình.”

Từ lúc bắt đầu hành động, tất cả các tình huống đều đã được cô tính toán kỹ lưỡng.

Thứ sáu bắt đầu hành động, trước đó cô xin nghỉ ba ngày, thêm hai ngày cuối tuần nữa tổng cộng là cô được nghỉ năm ngày.

Thời gian năm ngày cũng đủ để Lạc Di xử lý mọi chuyện, quét dọn sạch sẽ, không để lại một chút dấu vết nào.

Tên đầu trọc cầm lấy lệnh lục soát, lục soát khắp nơi, nhất là căn nhà của Lạc Di.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 984: Chương 984



Lạc Di để cho các giáo sư đi cùng, yêu cầu toàn bộ quá trình đều không thể vượt khỏi tầm mắt các giáo sư.

Đây rõ ràng là không tin tưởng tên đầu trọc, tên đầu trọc hung tợn một lòng tìm kiếm chứng cứ, nhưng lại không hề phát hiện ra điều gì khác thường.

Đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, phòng thay đồ của con gái, tất cả đều rất bình thường.

Về phần phòng đọc sách, ngoại trừ sách ra thì vẫn chỉ có sách, cả một dãy sách dài ngoằng.

Tên đầu trọc mang theo thuộc hạ lật tung từng quyển sách lên để kiểm tra, lật xong thì tiện tay ném đi, làm cho các giáo sư vô cùng tức giận.

“Các người có thể tôn trọng những quyển sách này một chút hay không?”

Nhìn bọn họ chà đạp lên những quyển sách, các giáo sư nhìn thấy mà đau lòng.

Tên đầu trọc này có một tên thuộc hạ học rất kém, hắn vừa nhìn thấy sách đã đau đầu, nhịn không được oán hận một câu: “Không phải chỉ là mấy quyển sách rách nát không có giá trị gì thôi sao? Ném thì ném thôi, có cái gì quan trọng đâu cơ chứ.”

Những lời này đã chọc vào tổ ong vò vẽ, các giáo sư nổi trận lôi đình, hung hăng mắng chửi, tên thuộc hạ cũng không phục mắng chửi lại bọn họ, cuối cùng suýt chút nữa còn đánh nhau.

Lạc Di đứng ở đại sảnh nghe được động tĩnh, vội vàng đi qua, thấy một màn như vậy lập tức hoảng sợ: “Mọi người đừng có đánh nhau, có chuyện gì thì từ từ nói.”

Cô nhỏ giọng nói với các giáo sư: “Em sợ những người vô lý này sẽ làm tổn thương đến mọi người, chúng ta là người văn minh, nhưng bọn họ lại không phải.”

Nếu như có chuyện gì xảy ra với các giáo sư, thì cô sẽ thật sự cảm thấy có lỗi.

Cô vội vàng bưng bánh quy và khoai lang việt quất tới, gọi các giáo sư tới ăn. “Mọi người bớt giận đi, ăn chút đồ ngọt tâm trạng sẽ tốt hơn.”

Bánh quy giòn xốp, cực kỳ thơm ngọt. Khoai lang việt quất mềm dẻo kéo sợi, chua chua ngọt ngọt, phối hợp với hồng trà kiểu Anh, ăn không dừng được, cơn giận của các giáo sư hoàn toàn tiêu tan, không thèm tức giận với đám người dã man kia nữa.

Vẫn là học sinh của bọn họ ngoan ngoãn hiểu chuyện, gián điệp cái gì chứ, thúi lắm, bọn họ một chữ cũng không tin đâu.

Tên thuộc hạ học dốt cùng với đồng bọn trợn mắt há hốc mồm nhìn các giáo sư đang ăn uống điên cuồng ở trước mặt, cái này thật sự là quá đáng mà. Có thể suy nghĩ đến cảm giác của bọn họ một chút có được hay không?

Các học sinh giám sát c*̃ng từ phòng ngủ chạy ra, tay cũng không rảnh rỗi chộp lấy một miếng bánh bích quy: “Lạc Di à, nhà của cô thật là đẹp, phòng ngủ vô cùng thoải mái, phòng thay quần áo còn có rất nhiều bộ quần áo xinh đẹp, cô mua từ nhãn hiệu nào vậy?”

Người vừa hỏi là chị gái từng làm chung phòng thí nghiệm với cô, quan hệ rất tốt, lần này cô ấy cũng chủ động đứng ra giúp cô nói chuyện.

Lạc Di thường xuyên mang một ít đồ ăn đến phòng thí nghiệm, lần nào cũng chia cho mỗi người một phần, nhưng cô rất khiêm tốn, rất ít khi nhắc tới chuyện nhà mình.

Người khác chỉ biết nhà cô có tiền, nhưng tình huống cụ thể thì không rõ lắm.

Lạc Di cười híp mắt nói: “Đều do mẹ em tự làm đấy.”

Chị gái vô cùng khiếp sợ: “Thật sao, tay nghề của mẹ em thật là tốt, có thể mở một cửa hàng quần áo cao cấp ở Mỹ đấy.”

“Sau này nếu có cơ hội thì sẽ thử.” Lạc Di cũng cầm một miếng bánh quy lên ăn, “Cha mẹ em hiện tại một người đang tiến quân vào giới thực phẩm, một người tiến quân vào giới trang phục, rất là bận rộn.”

Đàn anh tò mò hỏi: “Nhà em cũng may quần áo sao? Nhà anh cũng vậy, nhà em làm ăn có tốt không?”

Phần lớn gia cảnh của sinh viên Harvard đều giàu có, một số còn là gia đình quý tộc.

Lạc Di hất cằm: “Cũng tạm được ạ, xưởng quần áo trong nhà chiếm diện tích mấy trăm mẫu đất, nghe nói còn mở trên một trăm cửa hàng độc quyền, ở Hồng Kông cũng có chi nhánh.”

Mẹ cô thật sự rất có tài năng, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã làm ăn thuận buồm xuôi gió.

“Wow, gia đình em chắc giàu lắm nhỉ.”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 985: Chương 985



Con cái nhà giàu luôn được nuông chiều từ bé, làm gián điệp nguy hiểm như vậy bọn họ sẽ làm sao? Không đời nào!

Lạc Di chỉ mỉm cười: “Đối với nhà em mà nói, tiền là thứ không quan trọng nhất.”

Sự khoe khoang của cô làm cho tên đầu trọc rất phiền lòng, luôn cảm thấy sự tình càng ngày càng mất khống chế, theo lý thuyết cô nên lo lắng mới phải, nhưng các cô lại vui vẻ thoải mái nói chuyện phiếm như vậy, tiết tấu này không đúng.

Hắn cũng không thể làm xằng bậy, đại học Harvard trên danh nghĩa là một trường đại học, nhưng quan hệ với các giới đều có sự liên quan mật thiết.

“Nhà của Blake ở dưới lầu sao, chìa khóa đâu? Đưa cho tôi.”

Lạc Di xòe bàn tay nhỏ bé: “Tôi lấy chìa khóa ở đâu ra chứ?”

Tên đầu trọc lạnh lùng trừng mắt nhìn cô, gọi thuộc hạ tới: “Đi, xuống dưới phá cửa.”

Chị gái kéo Lạc Di đi theo ra ngoài, nhịn không được khẽ lắc đầu: “Bây giờ chị có thể chắc chắn, những người này rất ghét em, tại sao vậy nhỉ?”

Lạc Di không khỏi cười khổ: “Trước kia em chưa từng gặp ông ta.”

Chị gái đồng tình nhìn cô, thật sự là tai bay vạ gió.

Tên đầu trọc mang theo thuộc hạ đập cửa rầm rầm, động tác cực kỳ thô lỗ. Đột nhiên, cửa được mở ra từ bên trong, một người đàn ông cao lớn đi ra.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, là ai vậy?

“Ông đang làm gì vậy?” Người đàn ông nổi giận đùng đùng, đôi mắt lạnh lùng trừng tên đầu trọc: “Sao ông dám xông vào nhà dân? ông muốn c.h.ế.t à?”

Thái độ của anh ta cực kỳ hung dữ, tên đầu trọc tức giận mà không có chỗ phát tiết, cầm lấy cây s.ú.n.g nhắm thẳng vào người đàn ông: “Anh đã bị bắt, giơ hai tay lên.”

Người đàn ông chẳng những không sợ, còn vô cùng kiêu ngạo: “Tội danh gì?”

“Tội danh gián điệp.” Tên đầu trọc tận mắt nhìn thấy anh ta từ trong phòng đi ra, không phải là đồng bọn, thì còn có thể là gì?

Người đàn ông giận tím mặt, vung tay lên, một nhóm người mặc đồ đen xông ra, đồng loạt cầm s.ú.n.g nhắm vào tên đầu trọc.

Cục diện lập tức trở nên giằng co, tia lửa văng khắp nơi, các thầy trò giám sát ồn ào tránh qua một bên, sợ bị ảnh hưởng.

Tên đầu trọc hít một hơi khí lạnh, cảm giác sự tình có chút không đúng.

Nhưng dưới tình huống s.ú.n.g có thể bóp cò bất cứ lúc nào, hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều: “Chúng tôi là người của cục tình báo, anh hẳn là người Mỹ, anh như thế này là muốn phản quốc sao?”

Cục tình báo luôn áp đảo những người bình thường, có quyền thế rất lớn, điều này cũng tạo ra sự kiêu ngạo cho bọn họ.

Mặt người đàn ông trở nên đen thui, đột nhiên muốn xông vào đối phương, thái độ này của hắn thật sự rất đáng ghét.

“Cục tình báo sao? Ông không xứng để nói chuyện với tôi, gọi cho người bạn cũ Edward của tôi ngay đi, để ông ta đến đây nói chuyện với tôi."

Edward chính là cấp trên trực tiếp của tên đầu trọc, cục trưởng cục tình báo.

Tên đầu trọc trong lòng căng thẳng, nhìn chằm chằm đối phương: “Rốt cuộc anh là ai?”

“Bach.”

Tên đầu trọc tìm kiếm tin tức có liên quan trong đầu, bỗng nhiên cứng lại, không dám tin mở to hai mắt: “Là Hùng Ưng Bach của Wall Street sao?”

Ngài Bach từ trước đến nay đều rất kiêu ngạo, khinh thường nói chuyện với loại nhân vật nhỏ này, hất cằm nói: “Gọi điện thoại cho cục trưởng của các ông đi.”

Tên đầu trọc lúc này mới ý thức được bản thân đã đá nhầm vào tấm sắt, âm thầm kêu khổ, rốt cuộc đã xảy ra sai lầm ở chỗ nào?

Hắn có thể tùy tiện kiêu ngạo hung tàn với người bình thường thế nào cũng được, nhưng khi đụng phải những tên phú hào có tiếng tăm lừng lẫy như thế này, hắn cũng không dám lớn tiếng nói chuyện.

Hắn gọi điện thoại cho cấp trên, giải thích đơn giản sự việc xảy ra, cục trưởng sợ ngây người, bảo hắn đi làm chút chuyện nhỏ cũng làm không được? Lại còn đắc tội với ông trùm nổi tiếng khó chơi này.

Tên đầu trọc dưới sự ra hiệu của cục trưởng, đưa điện thoại cho Bach, câu đầu tiên Bach nói là chất vấn: “Edward à, ông bảo thuộc hạ của ông tới bắt tôi, chụp cho tôi cái mũ kẻ phản quốc, không biết tôi đã làm chuyện gì chướng mắt ông vậy?”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 986: Chương 986



Cục trưởng bị dọa cho nhảy dựng, tuy rằng ông ta nắm giữ quyền lực trong tay, nhưng khi gặp phải những ông lớn này cũng phải cúi đầu.

Ai dám đắc tội với đám người của Wall Street chứ? Bọn họ thường xuyên tập hợp lại với nhau!

“Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi, cấp dưới của tôi phá án va chạm anh, tôi xin lỗi anh.”

Vẻ mặt của ngài Bach lạnh lùng, vẫn vô cùng kiêu ngạo nói. “Ông ta đập cửa của tôi, chính là đánh vào mặt tôi, mặt của tôi dễ bị đánh thế sao?”

Đầu của cục trưởng muốn to ra, đây là tiết tấu làm người ta tức c.h.ế.t mà. “Tôi sẽ trừng phạt ông ta, nhất định sẽ làm cho anh hài lòng.”

Ngài Bach lạnh lùng nhìn tên đầu trọc: “Ông ta còn cầm s.ú.n.g chỉ vào tôi, muốn b.ắ.n c.h.ế.t tôi ngay tại chỗ, không hề có bất kỳ chứng cứ gì.”

Tên đầu trọc da đầu tê dại, sắc mặt xanh mét.

Cục trưởng gấp gáp đến dậm chân: “Tôi sẽ lập tức tới đó xử lý, mong anh trước tiên bớt giận.”

Tên đầu trọc thu hồi cây súng, nhắm mắt lại, lần này đá phải tấm sắt rồi, hắn cẩn thận nhớ lại từng bước, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu.

Vụ án hôm nay chỗ nào cũng không thuận lợi, ngay từ đầu hắn đã bị dắt mũi đi, tiết tấu bị khống chế.

Như vậy vấn đề ở đây, là do tiết tấu bị khống chế sao? Là do Lạc Di sao? Chỉ bằng một cô gái gầy gò như vậy? Cô có bản lĩnh này sao?

Hắn càng muốn tin tưởng phía sau có người thúc đẩy tất cả chuyện này hơn.

Cục trưởng tới rất nhanh, đến bằng trực thăng, lúc từ thang máy bước xuống vẻ mặt ông ta vô cùng lo lắng.

Vừa nhìn thấy cảnh giằng co của hai bên, đầu cục trưởng mơ hồ, tên đầu trọc nghênh đón: “Cục trưởng.”

Edward tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, bình thường rất thông minh tài giỏi, vậy mà hôm nay lại gây ra chuyện lớn như vậy.

Ông ta không kịp nói gì đã đi thẳng tới trước mặt của ngài Bach, khuôn mặt tươi cười giảng hòa: “Bach à, chúng ta là bạn cũ, nể mặt tình bạn của chúng ta, có thể nói chuyện vui vẻ một chút có được hay không?”

Ngài Bach đứng ở cửa nhìn ông ta, xoay người đi vào phòng: “Vào đi.”

Cục trưởng thầm thở phào nhẹ nhõm, đi theo vào. Tivi đang mở, đang chiếu tin tức về tài chính, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên: “Cục tình báo uy phong quá nhỉ.”

Người đàn ông ngồi trên sô pha lười biếng vẫy tay với cục trưởng, xem như chào hỏi.

Cục trưởng liếc mắt một cái đã nhận ra đối phương: “Ông Damon? Tại sao ông cũng ở đây?”

Ông Damon uống một ngụm cà phê, hỏi ngược lại: “Tôi không thể ở đây sao?”

Cục trưởng cũng không thể trêu vào ông lớn này, phía sau ông ta là một tập đoàn tài chính khổng lồ.

“Đương nhiên không phải, chỉ là không biết hai vị có qua lại với nhau mà thôi.”

Chẳng qua đều là người trong giới tài chính, có lui tới hợp tác với nhau là điều rất bình thường.

Ngài Bach ngồi trên sô pha, một đám vệ sĩ đều đứng ở phía sau anh ta: “Ông giải thích chuyện hôm nay trước đi, chúng tôi có chuyện hợp tác cần bàn bạc, các ông thì hay lắm, chạy tới nhà tôi để bắt người, thật to gan.”

Giọng điệu của anh ta lạnh lùng, tâm trạng thật sự không có gì tốt đẹp.

Tên đầu trọc nhạy bén bắt được từ quan trọng: “Đây là nhà anh sao?”

Ngài Bach mỉa mai nói: “Chẳng lẽ là nhà ông chắc?”

Tên đầu trọc cảm giác như bị người ta gài bẫy, mà hắn bị lừa vào đó rồi.” Tôi không có ý đó, chỉ là tôi tra được thông tin bất động sản này thuộc về sinh viên người Hoa tên Blake.”

Ngài Bach bảo thuộc hạ lấy giấy chứng nhận bất động sản ra, ném thẳng tờ giấy chứng nhận bất động sản lên người tên đầu trọc, nổi giận đùng đùng quát: “Nhìn cho rõ đi, đây là nhà của tôi, là tôi mua từ ngân hàng ra đấy.”

Tên đầu trọc không tin cầm lấy tờ giấy chứng nhận bất động sản lên nhìn, quả nhiên là của ngài Bach, sao có thể như vậy được?

Cục trưởng càng thêm lo lắng, ngân hàng sao? Đây là tài sản thế chấp sao? Chết tiệt, trước đó ông ta còn muốn đóng băng căn nhà này, nghĩ biện pháp lấy nó vào tay mình nữa chứ.

Nhưng mặc kệ mọi chuyện thế nào, ông ta nhẹ nhàng đẩy tên đầu trọc một cái, ý bảo hắn xin lỗi.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 987: Chương 987



Tên đầu trọc còn có thể làm sao bây giờ? Chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời: “Là chúng tôi sai rồi, chúng tôi xin lỗi, thật sự rất xin lỗi.”

Cơn giận còn lại của ngài Bach vẫn còn chưa tan biến: “Một câu xin lỗi thì coi như xong sao?”

Tên đầu trọc trên bản chất là một người kiêu ngạo không chịu nghe lời, nhưng hắn cũng không dám đắc tội với người trước mắt. “Vậy tôi mời ngài uống một ly, ăn một bữa cơm có được không?”

Ngài Bach lạnh mặt: “Không cần.”

Nhưng vào lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, một bóng dáng thò đầu vào: “Còn chưa xong việc sao?”

Thì ra là Lạc Di, cô mở to đôi mắt đen nhánh, mặc chiếc áo len màu hồng nhạt, dáng vẻ mềm mại, vừa đơn thuần vừa vô hại.

Tên đầu trọc lập tức lấy lại tinh thần: “Ngài Bach, không phải tình báo của chúng tôi có sai sót, mà là bị người phụ nữ này lừa gạt, cô ta là gián điệp…”

Lúc này không trốn tránh trách nhiệm thì còn đợi tới lúc nào chứ?

Ngài Bach như bị đ.â.m trúng dây thần kinh mẫn cảm, bộc phát ngay tại chỗ: “Vừa rồi ông cũng nói tôi như vậy, nói tôi là gián điệp đấy, ha ha.”

Tên đầu trọc nghẹn lời: “Cô ta…”

Lạc Di đi tới, cầm trong tay một cái đĩa tinh xảo, là bánh bích quy thơm ngào ngạt.

Cô đặt đĩa bánh lên bàn trà, tầm mắt bình tĩnh nhìn qua tờ giấy chứng nhận bất động sản, khẽ mỉm cười.

Tài sản trên danh nghĩa của Tiêu Thanh Bình đều đã bị chuyển đi, bất động sản thì thế chấp cho ngân hàng, không ai có thể chiếm đoạt.

Ngài Bach mua căn nhà này thông qua ngân hàng, anh ta đã ngồi chung một chiếc thuyền với ngân hàng, điều này không phải là việc khó.

Mà nước cờ này, là điểm quan trọng nhất.

Ngài Bach giật mình: “Cô Lạc Di, cái này cho tôi sao?”

Lạc Di cười híp mắt gật đầu: “Đầu bếp nhà tôi làm rất nhiều, không ăn hết thì rất lãng phí, nên tôi mang đến cho mọi người ăn.”

Ngài Bach vừa rồi còn đang mặt lạnh lập tức như được tưới gió xuân, vẻ mặt mang theo nụ cười: “Cảm ơn, cô có muốn ăn chocolate Valrhona không?”

Anh ta lấy từ ngăn kéo bàn trà ra mấy hộp chocolate, đưa hết cho cô.

Lạc Di mở ra nhìn thoáng qua, màu sắc rất xinh đẹp: “Cho tôi một ít là được, tôi lấy ra chiêu đãi khách.”

“Được.”

Lạc Di ôm lấy chocolate muốn đi, ông Damon vội vàng gọi cô lại: “Lạc Di à, buổi tối cháu mời chúng tôi ăn lẩu đi.”

“Ăn lẩu sao?” Khuôn mặt của Lạc Di có chút kinh ngạc: “Không phải bác luôn ghét bỏ nó mất vệ sinh sao?”

Ban đầu ông Damon rất ghét bỏ món lẩu, nhưng sau đó lại ăn rất ngon, người ăn nhiều nhất lại là ông ta.

“Khụ khụ, nấu một nồi lẩu cay cũng được, chuẩn bị nhiều cá viên một chút, cái đó ăn ngon.”

Ngài Bach không nhịn được nở nụ cười: “Tôi thích ăn tôm viên và thịt bò cuộn.”

Lạc Di bị bọn họ nhắc tới, cũng muốn ăn lẩu: “Được rồi, vậy để tôi bảo đầu bếp chuẩn bị.”

Tên đầu trọc lúc thì nhìn Lạc Di, lúc thì nhìn ngài Bach và Damon, ánh mắt dần dần trợn tròn.

“Mấy người quen biết nhau sao?” Dáng vẻ còn rất quen thuộc.

Ngài Bach lập tức thay đổi sắc mặt: “Không được sao?”

Anh ta đối với Lạc Di thì bày ra khuôn mặt tươi cười chào đón, còn đối với tên đầu trọc thì lại rất lạnh lùng, giọng điệu rất khác biệt, cách đối xử với hai người họ cực kỳ tiêu chuẩn kép.

Tên đầu trọc cảm giác càng nhìn càng không hiểu: “Các ngài đều là những nhân vật có uy tín, còn cô ấy chỉ là một sinh viên bình thường, địa vị của mấy người không cùng đẳng cấp, đúng rồi, cô ấy tiếp cận các ngài có thể là vì cục tình báo…”

Vẻ mặt của ông Bach trở nên âm trầm: “Đây là một sự sỉ nhục đối với cô Lạc Di, mau xin lỗi cô ấy đi.”

Ông Damon nhíu mày: “Rốt cuộc ông có sự hiểu lầm gì đối với cô gái này vậy? cô ấy rất có thiên phú về nghiên cứu khoa học, là một thiên tài, không có một quốc gia nào sẽ cho một thiên tài của đất nước bọn họ đi làm gián điệp, loại thái độ này của ông thật sự làm cho người khác không thoải mái, sự thành kiến cũng sẽ không mang đến chân tướng thật sự đâu.”

Cục trưởng vỗ đầu hắn, lớn tiếng quát: “Còn không nhanh xin lỗi?”

Tên đầu trọc theo thói quen cúi đầu: “Tôi xin lỗi.”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 988: Chương 988



Nhưng rất nhanh lời nói của hắn lại xoay chuyển: “Cô còn chưa giải thích rõ ràng, vì sao bạn trai cô lại mất tích?”

Cục trưởng sắp bị tức c.h.ế.t rồi, hắn còn không hiểu sao? Hai ông lớn này rõ ràng đang làm chỗ dựa cho cô gái này.

Tên thuộc hạ này vừa trung thành lại có năng lực, chỉ là không biết ứng biến.

Lạc Di mấp máy miệng, dáng vẻ rất là khổ sở: “Bạn trai tôi là người tốt, thành thật an phận, hi vọng ông giơ cao đánh khẽ, thả anh ấy ra đi.”

“Sao mấy người lại dám bắt giữ người lung tung như vậy?” Ngài Bach nhíu mày, cực kỳ không vui. “Edward à, nếu không có chứng cứ xác thực, có thể nể mặt tôi thả người ra không?”

Cục trưởng nhanh chóng khoát tay: “Blake không có ở trong tay chúng tôi, anh ta đã trộm rất nhiều tài liệu đi mất, chúng tôi không thể không hoài nghi anh ta đã âm thầm trở về nước.”

Ngài Bach tỏ ra ngoài ý muốn: “Vậy thì rất đơn giản, kiểm tra danh sách xuất nhập cảnh là được.”

Cục trưởng đã kiểm tra rồi: “Không có ghi chép gì cả.”

Lạc Di há to miệng, vô cùng khiếp sợ: “Có thể anh ấy vẫn còn ở Mỹ, có phải là bị người ta bắt cóc rồi không, mấy người mau đi điều tra đi, nhất định phải tìm ra người, anh ấy rất yêu tôi, sẽ không chào tạm biệt mà đi như vậy đâu.”

Nói đến câu phía sau, cô lo lắng đến mức dậm chân, không ngừng thúc giục bọn họ đi tìm người.

Lời nói chân tình này khiến cho cục trưởng có chút d.a.o động: “Cô thật sự không biết sao?”

Lạc Di: “Tôi vẫn luôn cho rằng anh ấy ở phòng thí nghiệm, chúng tôi đều là người làm nghiên cứu khoa học, có lúc đến mười ngày nửa tháng không thể gặp mặt nhau, tôi cho rằng cuộc sống của chúng tôi còn dài, không cần phải vội vàng, nhưng... sao anh ấy lại mất tích chứ?”

Hốc mắt của cô đỏ lên, hai giọt nước mắt to như hạt đậu lăn xuống, nhịn không được hai tay ôm mặt, thân thể khẽ run rẩy.

Cô không tiếng động khóc lên, sự bi thương kìm nén là cảm xúc dễ động lòng người nhất, trong phòng cực kỳ yên tĩnh, tất cả mọi người đều tỏ ra không đành lòng.

Ông Damon khóe miệng co rút, nếu không phải ông ta tự mình sắp xếp đưa người đi, thì có lẽ ông ta cũng đã tin vào chuyện ma quỷ này của cô rồi.

Sao cô có thể nói dối mà không chớp mắt như vậy được chứ? Còn gian xảo hơn so với những người từng trải như bọn họ.

Nhưng bọn họ đều tham dự vào trong đó, ai cũng không thể mặc kệ chuyện này.

Chỉ có thể cùng nhau giúp cô che dấu.

Phải lấy nhiều lợi ích hơn mới được.

Ngài Bach nhìn Lạc Di một cái thật sâu, nhịn không được hoài nghi, lúc trước cô kéo bọn họ vào chuyện này, chính là vì ngày này đi.

Cột bọn họ vào chung một chiếc xe, họa phúc cùng hưởng.

Cô gái này, tâm tư quỷ dị lại hay thay đổi.

Cục trưởng mang theo một đám thuộc hạ rời đi, lúc này ông ta mới phát hiện cơ thể mình toát ra một thân mồ hôi lạnh: “Việc này dừng ở đây, không cần điều tra tiếp.”

Tên đầu trọc có chút không phục: “Cục trưởng, cô gái này là người có hiềm nghi lớn nhất, chỉ cần bắt được cô ta, vụ án sẽ nhanh chóng tra ra được manh mối.”

“Ông còn muốn mạng của mình nữa hay không?” Cục trưởng lau mồ hôi lạnh trên trán, nhẹ giọng quát: “Hôm nay ông đắc tội với ông Bach, sau này chú ý một chút, ông ta không phải là người rộng lượng đâu.”

Tên đầu trọc thay đổi sắc mặt: “Tôi làm việc vì công vụ mà.”

“Đối với những người đó mà nói, công vụ là cái gì? Chỉ có lợi ích mới có thể đả động đến bọn họ.” Cục trưởng như có điều suy nghĩ: “Xem ra lợi ích mà Lạc Di mang đến cho bọn họ cực kỳ tốt.”

Tên đầu trọc bỗng nhiên nhớ tới lời ngài Bach nói: “Chẳng lẽ là vì năng lực nghiên cứu khoa học sao?”

“Có lẽ là vậy, đám người tư bản không tin vào tình nghĩa, bọn họ chỉ tin tưởng lợi ích. Như vậy xem ra có lẽ Lạc Di không có vấn đề gì, thiên tài nghiên cứu khoa học có thể mang đến lợi ích vượt xa những thứ khác, không có một quốc gia nào cam lòng để cho loại người này đi làm gián điệp.”
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 989: Chương 989



Nhưng không có cách nào thuyết phục được tên đầu trọc: “Vậy chuyện của Blake giải thích thế nào đây? Anh ta cũng là thiên tài.”

Cục trưởng hơi nhíu mày: “Có lẽ anh ta thật sự bị bắt cóc, ai mà không muốn cướp lấy người như vậy đi chứ?”

Tên đầu trọc lập tức hỏi ngược lại: “Những thứ bị mất kia thì sao?”

Cục trưởng giận tím mặt, còn không rõ sao. “Tôi nói dừng ở đây, đây là mệnh lệnh.”

Ông ta mẫn cảm ý thức được, việc này không thể tiếp tục điều tra, bên trong vũng nước này quá đục, chỉ cần hơi mất chú ý thì sẽ bị c.h.ế.t đuối.

Tên đầu trọc không dám nói gì, nhưng trong lòng không phục, lén lút đi điều tra, không chỉ theo dõi Lạc Di, còn theo dõi cả ngài Bach và ông Damon.

Một ngày nào đó, hắn bỗng nhiên mất tích.

Cục trưởng sau khi biết tin tức, vô cùng im lặng, phát ra một mệnh lệnh: “Âm thầm theo dõi Lạc Di, có bất kỳ động tác nào cũng phải trực tiếp báo cáo lên cho tôi.”

Vệ sĩ của Lạc Di cũng không phải người ăn chay, ngày đầu tiên điều tra, Lạc Di giả bộ như không biết gì, để cho bọn họ âm thầm giám thị.

Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cô không có gì thay đổi so với trước kia, chỉ có hai địa điểm là tới phòng thí nghiệm của trường và về nhà.

Cô dặn dò phòng thí nghiệm ở biệt thự bên kia rút lui sớm một chút, nghĩ biện pháp đem các thiết bị trong phòng thí nghiệm mang về nước.

Việc này không cần cô phải quan tâm, tự nhiên sẽ có người tới xử lý.

Tạm thời sóng yên gió lặng, ngài Bach dẫn ba người tìm tới cửa: “Cô Lạc Di, quà mà cô nói đâu rồi?”

Họ đã thực hiện lời hứa của mình rồi, bây giờ đến lượt cô ấy.

Lạc Di đã sớm chuẩn bị xong, lấy một cái hộp đưa tới trước mặt bọn họ. “Mở ra xem đi.”

Ngài Bach mở ra xem, là ba chiếc đồng hồ màu đen bạc, anh ta ngây ngẩn cả người: “Cô tặng một bộ đồng hồ cho chúng tôi à?”

Không phải gã không thích đồng hồ, mà vì đây không phải phong cách của Lạc Di.

Ngài Damon rất thất vọng, ông ta không thiếu một cái đồng hồ đeo tay này, trong nhà cất chứa mấy trăm cái đồng hồ, tất cả đều của các thương hiệu lớn.

Ngài Robert khẽ cau mày, hy vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn.

“Có thể đổi sang thứ khác được không?”

“Ngài chắc chắn chứ?” Lạc Di nhướng mày, như cười mà không phải cười: “Tôi sao cũng được…”

Ngài Bach cầm chiếc đồng hồ lên xem xét: “Đồng hồ này của nhãn hiệu nào thế? Ủa, không đúng.”

Lạc Di cười híp mắt, nói: "Đây là đồng hồ thể thao, dùng để ghi chép số liệu vận động, đo nhịp tim, theo dõi sức khỏe và giấc ngủ 24 giờ, đồng thời còn có chức năng định vị."

Hai mắt ngài Bach loé sáng: "Cái này tốt đấy, kẻ có tiền đều chú trọng sức khỏe và sự an toàn của bản thân, hẳn sẽ bán chạy lắm."

Ngài Robert ngay lập tức chộp lấy một chiếc đồng hồ, ôm nó như báu vật và nghiên cứu: "Làm thử một lần giúp chúng tôi đi."

“Được.” Lạc Di nghịch nghịch một chút, biểu hiện ra các chức năng khác nhau.

Ngài Damon vui sướng, hài lòng đeo chiếc đồng hồ vào tay, cảm giác như thêm một lớp bảo hộ.

"Đây là sản phẩm mới do cháu nghiên cứu phát minh ra à? Cháu thực sự quá lợi hại. Cảm ơn vì món quà của cháu, tôi rất thích nó."

Lạc Di khẽ cười nói: “Các ngài thích thì tốt, quà đã đưa xong, tôi phải lên lớp đây.”

Cô đặt ba lô sang một bên và bắt đầu sắp xếp những vật cần thiết, bao gồm chai nước, điện thoại di động, máy tính xách tay và chìa khóa.

Ngài Damon ngơ ngác: "Chờ chút đã, vậy là xong sao?"

Lạc Di lấy ra một túi trà, bình trà trong phòng làm việc đã trống rỗng: "Hả? Ý bác là gì?"

Ba người nhìn nhau, tâm trạng có chút phức tạp, ngài Bach ho khan, hỏi: "Khi nào ký giấy ủy quyền bằng sáng chế?"

“Tôi chỉ đưa đồng hồ thôi.” Lạc Di liếc mắt: “Các người còn mong đợi giấy ủy quyền sao? Nào có chuyện tốt như vậy?”

Ngài Damon hơi không cam tâm: “Chiếc đồng hồ này không có giá trị mấy…”

Bọn họ gánh chịu nguy hiểm lớn như vậy, còn phối hợp diễn kịch cùng cô, sao cô có thể vô tình như thế?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back