Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng

Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 40: Chương 40



Nói cách khác, cho dù anh có phải ở tù mọt gông thì anh cũng muốn đập c.h.ế.t cái loại súc sinh này.

Nước mắt nóng bỏng của người đàn ông nhỏ xuống cổ Cố Nghiên, khiến cho cả người cô đều trở nên run rẩy.

Từng tiếng nức nở khàn khàn giống như một cái dùi đánh vào tim Cố Nghiên, cô cũng vươn tay ôm chặt lấy anh, như là hận không thể dụi mình vào trong xương cốt anh.

Đó là lỗi của cô, lẽ ra cô nên nói trước với anh về kế hoạch này.

“Trình Kính Tùng, em xin lỗi, em…”

Cố Nghiên cũng rơi nước mắt, khi cô đang định lén lút nói lại tình hình thực tế cho anh biết thì đột nhiên có tiếng bước chân cách đó không xa truyền tới.

Nghe thấy vậy, Trình Kính Tùng cũng không rảnh lo nghĩ xem Cố Nghiên muốn nói gì mà chỉ biết vội vàng buông Cố Nghiên ra, như là sợ anh sẽ làm hỏng thanh danh của đối phương.

Chuyện đó là chuyện vô cùng phổ biến ở cái thời đại này, ngay cả những đôi vợ chồng son vừa mới kết hôn thì cũng không được ấp ấp ôm ôm ở bên ngoài.

“Xảy ra chuyện gì thế?”

Người tới không phải là ai khác mà chính là ba người nhà mẹ Cố.

Tiết mục tối nay vốn là do bọn họ thiết kế, thế nên đương nhiên là họ muốn tới để kiểm tra xem kết quả thế nào, tiếp đó họ sẽ ép gả Cố Nghiên!

Đại đội trưởng dậm dậm chân, tức giận nói: “Có người muốn ức hϊếp con bé A Nghiên, chẳng qua là…” Cũng may là không có thành công.

Kết quả ông ấy còn không kịp nói xong thì mẹ Cố đã dẫn đầu mà vỗ vào đùi, gào khan lên: “Cái đứa con gái c.h.ế.t tiệt kia, bị người ta ức hϊếp thì về sau còn làm người thế nào được nữa, mày đúng là cái đồ ph*ng đ*ng mà!”

Nhìn thấy tư thế này, bà ta còn tưởng là cái tên tàn phế kia đã làm nhục Cố Nghiên xong xuôi hết rồi, mấy người đại đội trưởng chẳng qua là vô tình đi ngang qua đây thôi.

Không cần nói thì cũng biết là bà ta đang thấy đắc ý đến mức nào!

Dù gì thì cũng chỉ là một đứa con gái thối tha thôi, dù có ngang ngược hơn nữa thì thế nào, bây giờ không phải là cũng đã trở thành cái giày rách rồi à!

Nhưng vui thì vui, phần diễn này vẫn phải tiếp tục diễn.

“Trời ơi, tao thật sự là bị mày chọc cho tức c.h.ế.t luôn mà, không còn sự trong sạch, về sau còn ai sẽ muốn cái loại giày rách như mày chứ; bây giờ mày cũng chẳng có tư cách để chọn lựa nữa rồi, bây giờ mày chỉ có thể gả cho hắn thôi.” Chỉ thấy mẹ Cố vẫn tiếp tục kêu gào, dường như là thật sự không còn cách nào khác.

“Cố Nghiên à, lúc này đây cũng không phải là mẹ ép con nữa, là con không thể không gả cho người ta, nếu không thì sau này con định sống như thế nào!” Mẹ Cố lại bày ra cái vẻ mặt “tất cả đều là vì muốn tốt cho con”.

“Đương nhiên là muốn sống sao cho thật tốt rồi!” Cố Nghiên kiềm chế lại mớ cảm xúc mới vừa bày ra trước mặt Trình Kính Tùng, đáp lại với một tông giọng vừa kiên định vừa mạnh mẽ.

Nếu như cô có thật sự mất đi sự trong sạch thì chắc chắn là cô cũng sẽ không gả cho một tội phạm hϊếp da^ʍ.

Mẹ Cố kinh ngạc, nhìn thấy ánh mắt như đang xem một sinh vật kỳ quái của cô, giữa mày mang theo sự ghét bỏ: “Mày cũng đã là cái giày rách rồi, mày còn muốn sống tốt kiểu gì; nước miếng của người đời sẽ dìm c.h.ế.t mày đấy; con nghe lời mẹ, gả cho Đại Dũng đi!”
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 41: Chương 41



“Tôi không quan tâm người khác nói cái gì, mẹ không muốn lấy lại công bằng cho tôi cũng không sao, nhưng mẹ lại còn muốn để tôi gả cho loại người này, đầu óc mẹ có phải là hỏng rồi không.” Cố Nghiên sao có thể ngoan ngoãn nghe lời, không chút khách khí nào phẫn nộ.

“Sao mày có thể nói với mẹ những lời như thế, có con gái nhà nào bị làm nhục mà còn không chịu gả cho đối phương?" Mẹ Cố ăn nói mạnh mẽ lớn tiếng hỏi ngược lại: “Mày yên tâm đi, mẹ đảm bảo sẽ đòi sính lễ nhiều vô kể, để cho mày nở mày nở mặt."

“Không cần thiết.” Cố Nghiên gần như bị vẻ mặt đường đường chính chính của bà ta làm cho chán ghét, cô kiên định nói: “Tôi sẽ đi báo án, tôi muốn hắn phải ngồi tù."

Cô phải báo thù cho Nhị Ni ở kiếp trước, cũng để kẻ bày ra kế hoạch độc địa này phải nhận những gì mà họ xứng đáng nhận được.

“Mày bị điên rồi đúng không? Nếu như báo án chẳng phải mọi người đều biết chuyện xảy ra tối nay sao? Mày vẫn cảm thấy chuyện xảy ra tối nay chưa đủ mất mặt sao?” Làm sao mẹ Cố có thể để kế hoạch của bọn họ trở nên vô nghĩa? Đột ngột cao giọng, hai con mắt nhỏ bằng hạt đậu nhìn chằm chằm vào Cố Nghiên.

Cố Đại Bảo còn hát phụ họa thêm: “Cố Nghiên, chị có thể nghĩ một chút cho chúng ta không, có phải chị nhất quyết muốn chúng ta ra ngoài bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ chị mới vui hay không?”

Cố Nghiên nghe thấy điều này thực sự buồn cười, tại sao lúc đầu khi thiết kế gài bẫy cô, họ không nghĩ về những điều này?

“Cố Nghiên, mày nhất định phải gả cho hắn, thân thể của mày bây giờ là của hắn, mày còn không chịu cưới hắn, mày rốt cuộc có biết xấu hổ không, có biết là người phụ nữ tốt không hầu hai chồng không.” Ba Cố càng nói thêm những lời nói chính xác.

“Không biết từ lúc nào mà hai người đều biến thành tàn dư nhà Đại Thanh rồi, vậy mà còn dùng những quy tắc này để ràng buộc tôi.” Cố Nghiên căn bản không để ý tới những lời nói nhảm này, sắc mặt lạnh lùng, giọng nói biến đổi: “Hay là nói, là tôi đã ngăn cản, con đường phát tài của hai người?”

“Mày... Mày đừng có không phân biệt tốt xấu, không biết lòng tốt của người khác.” Ba người nhà họ Cố bị chọc thủng tâm tư liền chột dạ chối tội.

“Thím Cố, chú Cố, Nghiên Nghiên vẫn còn trong trắng, cô ấy không bị ức hϊếp, là con đã đến kịp lúc và đánh gục đối phương.” Lúc này, Trình Kính Tùng vội vàng tiến lên mở miệng, đem những gì mà đại đội trưởng chưa kịp nói đều bổ sung nói nguyên vẹn.

“…”

Sau khi giọng nói rơi xuống, bầu không khí vốn dĩ đang căng thẳng lập tức cứng lại.

Thảo nào con đê tiện này không chịu gả đi, hóa ra còn chưa bị làm nhục.

Cái thằng nghèo nàn này thật mẹ nó làm hỏng chuyện!

Nếu các bậc cha mẹ khác khi nghe thấy điều này vào lúc này, nhất định sẽ rất vui mừng, nhưng ba người nhà họ Cố lại hận không thể gϊếŧ sống Trình Kính Tùng.

Trình Kính Tùng gãi gãi sau đầu, anh không hiểu cái biểu tình oán giận của bọn họ có ý nghĩa gì, chẳng lẽ cảm thấy anh xuất hiện quá muộn rồi?

Cũng đúng, nếu như anh tới sớm hơn một chút, Nghiên Nghiên cũng sẽ không chịu nhiều kinh sợ đến vậy.

“Cho dù là như vậy, danh tiếng của nó cũng bị hủy hoại rồi, nó phải kết hôn.” Đáng tiếc mẹ Cố chỉ khăng khăng cố chấp, suy cho cùng bà ta làm ầm ĩ lên như vậy chỉ vì để gả con tiện nha đầu này cho Thạch Đại Dũng.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 42: Chương 42



“Sao mọi người có thể như vậy chứ?” Trình Kính Tùng lấy làm lạ, không ngờ tới mình đã nói rất rõ ràng như vậy rồi nhưng kết quả vẫn vô dụng.

“Trình Kính Tùng, đừng phí lời với họ nữa, sao anh có thể có lý với loại người này được.” Cố Nghiên sớm đã biết kết quả sẽ là như này, mỉa mai xong liền ra hiệu cho anh: “Chúng ta trói tên cặn bã này lại, đợi đến ngày mai trực tiếp đem hắn đến Cục cảnh sát, đến lúc đó sẽ có người trả lại công bằng cho em."

Trằn trọc cả một đêm, bây giờ tuyết lại rơi rồi, cô cũng không muốn làm phiền mọi người, vẫn là đợi đến ngày mai tìm một xe lừa kéo rồi hẵng đi.

“Được, nghe theo Nghiên Nghiên hết.” Trình Kính Tùng lập tức gật đầu, kéo cây lau sậy khô ở bên cạnh sang, anh cùng với đại đội trưởng hai người cùng nhau đan thành một dây thừng rơm.

“Làm sao bây giờ?” Thấy chuyện sắp bị ngã ngũ, ba người nhà họ Cố đều há hốc mồm, đưa mắt nhìn đối phương ngơ ngác.

Ai cũng không ngờ kết quả lại khác với mong đợi như vậy.

“Các anh không được trói tôi, ai nói tôi giở trò lưu manh, tôi và Cố Nghiên đã đính hôn rồi, tôi muốn cùng cô ấy thân mật thân mật thì làm sao. Sớm muộn gì cô ấy cũng là người của tôi, các anh dựa vào đâu mà lại đối xử với tôi như vậy?” Nhìn thấy Trình Kính Tùng nhẹ nhàng cầm lấy sợi dây thừng qua. Thạch Đại Dũng vốn đang bị đánh tới hoa mắt chóng mặt cuối cùng cũng tỉnh lại một chút, vội vàng vùng vẫy nói ra chân tướng.

“Nếu anh cứ tiếp tục nói xằng bậy nữa có tin là tôi tiếp tục đ.ấ.m anh không?” Trình Kính Tùng sẽ không tin những lời nói nhảm nhí của hắn, ngay lập tức cho hắn một trận.

“Đừng!” Thạch Đại Dũng bây giờ sợ tên nghèo nàn này c.h.ế.t đi được, liên tục cam đoan: “Những gì tôi nói đều là sự thật. Nếu các anh không tin lời của tôi thì cứ đi hỏi hai vợ chồng nhà họ Cố đi"

Nghe vậy, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn sang ba người nhà họ Cố ở bên cạnh.

“Đúng vậy, không sai, là sự thật đó. Mẹ Cổ lập tức vỗ n.g.ự.c như đảm bảo không có vấn đề gì nói: “Là người làm mẹ là tôi âm thầm sắp đặt hôn sự cho Cổ Nghiên, vì thế bọn nó là vợ chồng tương lai rồi, thân mật ân ái chút thì có sao đâu?"

Bà ta liên tục tìm cách bào chữa cho Thạch Đại Dũng, vì bà ta biết rõ rằng, một khi đối phương bị bắt quả tang, đến lúc đó nhất định hắn cũng sẽ khai ra bà ta thôi.

“Thím à, sao thím có thể làm những việc như vậy sau lưng Nghiên Nghiên” Trình Kính Tùng không thể tưởng tượng được chất vấn.

Anh biết mẹ Cố coi thường anh, cũng biết là mẹ Cố nhất định làm mọi cách để ngăn cản Nghiên Nghiên gả cho anh, nhưng anh làm thế nào cũng không nghĩ tới bà ta sẽ gả con gái mình cho một người như vậy.

Tên Thạch Đại Dũng này thân thể không chỉ bị tàn tật mà nhân phẩm cũng cực kém, lúc nào cũng luôn nhìn lén các cô gái nhà khác tắm, còn cùng với các góa phụ trong đại đội bọn họ quan hệ không rõ ràng nữa.

Mẹ Cố làm sao có thể để cho anh leo lên đầu, giọng điệu hung ác nói: “Liên quan gì đến mày, cần mày đến dạy bảo tao à?"

“Anh ấy mới là chồng tương lai của tôi. Mẹ nghĩ chuyện này có liên quan đến anh ấy hay là không?” Lần này, đến lượt Cố Nghiên nâng đỡ cho Trình Kính Tùng, đồng thời âm thanh vang dội oán hận mẹ Cố: “Xem ra mẹ đúng là không biết pháp luật hiện hành bây giờ, đừng nói đính hôn, cho dù có kết hôn đi chăng nữa chỉ cần phía bên nữ không tự nguyện thì cũng đồng nghĩa với việc giở trò lưu manh, phạm tội h.i.ế.p dâm".
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 43: Chương 43



Đến câu cuối cùng, cô đột nhiên nâng cao giọng, nhấn mạnh giọng điệu để tất cả bọn họ đều nghe rõ ràng.

Nhà họ Cố tức giận đến ngứa răng, chưa kể tới đã hối hận biết bao khi ban đầu cho cô đi học.

“Cô nói bậy, cô ... cái con tiện...” Thạch Đại Dũng thấy cô vẫn nhất quyết kiên trì muốn đưa hắn vào đồn, trong lòng tức giận hừng hực, đang định mở miệng chửi ầm lên thì trực tiếp bị nhét một miếng giẻ không biết nhặt ở đâu ra vào miệng, hắn bị ngạt đến trợn trắng mắt.

“Cô ấy không phải là người mà anh có thể chửi” Trình Kính Tùng nói xong những lời này, từ trên cao nhìn xuống cảnh cáo.

Dáng người cường tráng cơ bắp kia thật oai phong lẫm liệt trong bóng đêm, như thể chỉ cần vung tay thôi cũng có thể gϊếŧ c.h.ế.t hắn.

Thạch Đại Dũng rùng mình, cuối cùng hắn cũng ngoan ngoãn hơn rất nhiều.

Thấy hắn đã bị trói xong, Cố Nghiên nói với đại đội trưởng: “Đại đội trưởng, tên lưu manh này e là tối nay phải để nhờ ở nhà anh một đêm, nếu để ở chỗ khác thì tôi không yên tâm chút nào.

Vừa nói, cô vừa kiêng dè nhìn ba người nhà họ Cố, không cho bọn họ cơ hội thả người đi.

“Không vấn đề gì.” Đại đội trưởng cũng rất ghét loại lưu manh cặn bã này, lập tức đồng ý.

Trình Kính Tùng cũng nói theo: “Nghiên Nghiên, tối nay anh sẽ không về, anh muốn trông chừng hẳn, còn muốn chính tay đưa hắn tống vào nhà tù"

Anh muốn tận mắt nhìn thấy kẻ ức hϊếp Nghiên Nghiên phải nhận lấy kết cục xứng đáng.

“Được. Nhìn thấy sự bướng bỉnh trong mắt anh, Cố Nghiên đồng ý.

Thấy bọn họ sắp đem người đi, mẹ Cố gấp đến mức toàn thân toát mồ hôi lạnh: “Con nha đầu c.h.ế.t tiệt này, mày nhất quyết đem chuyện này làm đến cùng như thế này phải không?"

“Đúng!” Cố Nghiên dừng bước chân, nhìn mẹ Cố, bóng dáng cô gái đứng thẳng trong đêm đông lạnh giá, cho dù lúc này bão tuyết có mãnh liệt đến đâu cũng không thể khiến cô cúi đâu.

Giọng điệu của cô vẫn chắc nịch không đổi: “Tôi chính là muốn làm đến cùng"

Ở trong ngọn núi này, cũng như những nơi ngoài ngọn núi, không biết có bao nhiêu cô gái không còn sự lựa chọn nào khác chỉ đành phải lấy kẻ ức hϊếp mình.

Nhưng bây giờ, cô muốn từ chính mình bắt đầu, để những kẻ lưu manh này bị pháp luật trừng trị, giảm thiểu những vụ việc như thế này xảy ra.

Huyết áp của mẹ Cố tăng vọt, bà ta gần như nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng tiếp tục thỏa hiệp: “Vậy mày xem như vậy có được không, nếu như mày thật sự không gả cho lấy hắn, vậy hôn sự này bỏ đi được chưa"

Tuy rằng cảm thấy không nỡ những sính lễ đắt đỏ, nhưng bà ta càng sợ sự việc bị bại lộ hơn.

Cố Nghiên làm sao có thể để cho bà ta được như ý nguyện, cô không trả lời mà hỏi ngược lại: “Tôi thật rất tò mò, bây giờ các người không còn đau bụng nữa hả? Không phải trước đó còn đòi sống đòi c.h.ế.t à?"

Ba người nhà họ Cố lập tức cảm thấy chột dạ, thậm chí không dám phát ra âm thanh gì.

“Không phải là giả vờ đó chứ?” Cố Nghiên cười như không cười, mặc dù cô cũng đang giả vờ, nhưng điều đó không gây trở ngại đến việc cô trêu chọc ba người bọn họ.

“Mày, mày bớt nói linh tinh lại"

Đám người mẹ Cố thẹn quá hóa giận phản bác.

Tối nay Cố Nghiên ở lại nhà đại đội trưởng, cô không muốn về, càng không muốn nghe mẹ Cố nói đạo lý về tục bó chân.

Vốn dĩ mẹ Cố định tối nay sẽ dạy cho Cố Nghiên một bài học, để cô từ bỏ ý định đưa Thạch Đại Dũng lên đồn cảnh sát bằng mọi giá, nhưng bây giờ thì tốt rồi, ngay cả người cũng không thấy.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 44: Chương 44



Nếu cô đến nhà người khác, nhất định bà sẽ bắt bằng được cô quay về, nhưng đến nhà đại đội trưởng, bà ta không dám tới.

"Nên làm gì cho phải đây, ngộ nhỡ Thạch Đại Dũng khai mình là kẻ đồng mưu thì nên làm gì bây giờ?” Mẹ Cố ý thức được bản thân không thể quay đầu được nữa. Về đến nhà, bà ta giống như ruồi bọ không đầu, vừa tức giận lại vừa khủng hoảng.

Tội hϊếp da^ʍ cũng không phải chuyện đùa, nhất là bây giờ còn đang trong thời kỳ trấn áp, có khi còn có thể mất mạng.

"Bà đến c.h.ế.t cũng không thừa nhận là được rồi, dù sao hắn cũng không có chứng cứ, bà cũng không phải là người giở trò đồϊ ҍạϊ ." Ba Cố cho bà ta 1 chủ ý.

“Cũng đúng” Mẹ Cố cuối cùng cũng thả lỏng hơn một chút, chỉ là bà ta ngủ vẫn không ngon giấc.

Có lúc bà ta mơ thấy mình bị nhốt trong ngục tù tăm tối, có lúc lại mơ thấy mình bị mọi người chỉ trích, sợ tới mức tim đập thình thịch, như thể có thể c.h.ế.t bất đắc kỳ tử bất cứ lúc nào.

Cùng lúc đó, người nhà của đại đội trưởng cũng dọn giường cho Cố Nghiên, người ngủ trong phòng chính là cô con gái nhỏ của bọn họ.

“A Nghiên, thím hỏi lại cháu lần nữa, cháu thật sự nghĩ kỹ rồi sao?” Vợ đại đội trưởng Nguyễn Thị ngồi bên cạnh Cố Nghiên, nắm tay cô, ánh mắt đầy vẻ ưu sâu.

Phải biết rằng một khi chuyện này trở nên ầm ĩ hơn, ngay cả khi không có gì phát sinh, nhưng nhất định sau này cũng sẽ có những kẻ lắm mồm bàn ra tán vào chuyện này.

Có 1 cô gái là họ hàng xa của thím ấy đã từng gặp phải những chuyện tương tự như này rồi.

Rõ ràng trong sạch, nhưng những người đó lại độc mồm độc miệng, khiến cô gái vốn dĩ trong sáng, luôn vui vẻ cười nói, cuối cùng lại phải gắng gượng đến mức cùng đường tuyệt lộ.

"Cháu nghĩ kỹ rồi, cháu nhất định phải làm thế." Cố Nghiên sao mà không biết rõ hậu quả, nhưng cô vẫn như trước, không chùn bước Cô cũng biết thím là vì muốn tốt cho cô, tiếp tục nói:

“Thím à, con không nghĩ chuyện này lại xảy ra ở mấy xã gần chúng ta, nhưng từ khi tên đầu sỏ lưu manh kia h.i.ế.p dâm cô gái ấy, hắn ta chẳng những không bị nhận bất kỳ hình phạt nào mà lại còn có thêm 1 cô con dâu, rồi sau này hắn sẽ gây ra có bao nhiêu chuyện tương tự như vậy nữa?"

Nói đến đây, sắc mặt thím Nguyễn nhất thời tái nhợt lại: "Xem ra có hơn chục trường hợp, nếu cháu không nói, thím không biết lại có nhiều như vậy."

Nhưng đây chỉ là một số xã gần nơi họ sống mà thôi, còn những nơi xa hơn thì không tính.

"Vậy sao chuyện này lại xảy ra? Không phải bởi vì phí phạm tội quá thấp sao?" Cố Nghiên cay đắng nói.

"Ngay cả khi có một số cô gái vì chuyện này mà phải mất mạng, thì những người khác sẽ chỉ nói rằng cô ấy hèn hạ và vô liêm sỉ. Trái lại, kẻ thủ phạm vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.”

“Cháu biết một mình cháu thì không đủ sức lực, nhưng 1 ngọn đuốc cũng đủ để lan cháy khắp đồng cỏ, sau khi một Cố Nghiên đứng lên, thì sẽ có nhiều Cố Nghiên khác đứng lên, mọi người sẽ gom đủ củi để đốt cháy ngọn lửa, đến lúc đó cho dù không thể bảo đảm chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa nhưng chắc chắn sẽ làm giảm tỷ lệ những tội ác này "

"Chúng tôi thực sự không thể dung túng cho những kẻ phạm tội!!"

Từng câu từng chữ đều xuất phát từ tận đáy lòng, vang lên đầy khí thế.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 45: Chương 45



Lúc này ngay cả căn nhà nhỏ u ám và đổ nát cũng trở nên cao ráo và sáng sủa hơn nhờ hình ảnh của Cố Nghiên, cô giống như mang theo ma lực, khiến người ta khó mà rời mắt, nghe đến đây, không 1 ai không nhiệt huyết sôi trào.

“Nói hay lắm!"

Đại đội trưởng cùng những người khác không khỏi buột miệng khen ngợi.

Đặc biệt là Trình Kính Tùng, đôi mắt anh dường như tỏa sáng khi nhìn Cố Nghiên, thành kính lại ngưỡng mộ, thậm chí còn không chớp hàng mi, như thể anh muốn khắc ghi cô vào trong tâm trí mình mãi mãi.

"Nha đầu A Nghiên, cháu nói đúng, dựa vào cái gì mà lại để mấy tên lưu manh ấy nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật!" Đều là phụ nữ, Nguyễn Thị đối với chuyện này lại dễ đồng cảm hơn so với đàn ông, lúc này nước mắt họ đều không nhịn được mà rơi xuống.

“Về phần những người dám luyên thuyên chuyện của cháu, ta cùng đội trưởng của cháu tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ!” Bà nói thêm, cái này thị vệ bộ dáng giống như Cố Yên chính là con gái ruột của nàng.

Nhưng những người thân thực sự của Cố Nghiên lại nghĩ cách hãm hại cô.

Dù trái tim Cố Nghiên sau khi tái sinh có lạnh lùng cứng rắn đến mấy, thì giờ phút này cô cũng không khỏi cảm thấy chua xót: “Thím, đại đội trưởng, mọi người thật tốt, cháu cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.

“Sao phải khách khí. Thím Nguyễn nhẹ nhàng vỗ vai cô, thúc giục dịu dàng: “Mau ngủ đi, ngày mai còn có trận chiến ác liệt hơn cần chiến đấu...“

"Vâng ạ, mọi người cũng mau nghỉ ngơi sớm đi ạ."

Đợi cho đến ngày thứ hai, Cố Nghiên mở mắt, chào đón ngày mới tràn đầy năng lương. Cô nhìn ánh mặt trời dần đuổi những đám mây đen tôi kia đi, trong lòng như được tiếp thêm năng lượng.

Ánh sáng có thể đến muộn, nhưng sẽ không bao giờ vắng bóng!

Công lý cũng vậy!

"Tại sao mọi người vẫn bị trói ở đây? Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Sau khi trông thấy Cố Nghiên cùng những người khác đưa Thạch Đại Dũng ra ngoài, ngay lập tức tin tức bùng nổ như mọc thêm cánh, thu hút toàn bộ đại đội đi ra.

"Cậu còn không biết sao, chính tên què tối hôm qua thiếu chút nữa h.i.ế.p dâm Cố Nghiên, hiện tại hắn sắp bị tống vào nhà công vụ." Những người đến sớm hơn đã hỏi chuyện gì xảy ra.

"Làm sao chuyện này có thể xảy ra? Nha đầu A Nghiên kia thật quá đáng thương"

“Con gái mà gặp phải chuyện này, thì sau này ai bằng lòng lo liệu chứ, ôi! "

“Điều tôi muốn biết là ban đêm Cố Nghiên ra ngoài làm gì?"

"Đúng vậy, không ra ngoài thì sẽ bị hϊếp da^ʍ sao?"

"Phụ nữ đoan trang thì sao lại ra ngoài vào ban đêm cơ chứ?"

Mặc dù hầu hết mọi người đến xem đều cảm thấy bình thường, nhưng luôn có người những người coi mọi thứ tất nhiên là do lỗi của nạn nhân.

"Cô muốn biết tại sao tôi đi ra ngoài vào ban đêm không ?" Cố Nghiên nghe thấy âm thanh ấy, kéo Trình Kính Tùng sang, đang định qua tranh luận với đối phương.

Đây là chiến trường của cô và cô phải trực tiếp ra trận.

Cố Nghiên dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm đối phương: "Tôi đi ra ngoài để mời bác sĩ cho ba mẹ tôi, có đại đội trưởng và thím Nguyễn làm chứng, bằng không, tôi cũng không thể nhìn họ c.h.ế.t trong đau đớn mà bỏ mặc họ đúng không?"

“Tiếp theo, xin hỏi tại sao phụ nữ không thể ra ngoài vào buổi tối, cô cũng là phụ nữ, cô chả lẽ cũng không bao giờ ra ngoài vào ban đêm, nếu có, vậy cô có nghĩ mình có là một người phụ nữ không đoan chính không?" Cố Nghiên tiếp tục nói, miệng cô như biến thành thanh kiếm sắc nhọn, gặng hỏi đến đáng sợ.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 46: Chương 46



Rõ ràng, ai cũng là phụ nữ, và họ nên đoàn kết thành một mặt trận thống nhất để chống lại những chuyện đáng ghê tởm như vậy, nhưng thật nực cười khi cô ta có thể nói ra những điều như vậy!

"Cô... Cô..." Đối phương sao có thể phản bác lại Cố Nghiên, vẻ mặt cô ta xám xịt lủi trốn vào trong đám người, không dám ló mặt ra.

"Người phạm sai là Thạch Đại Dũng. Thay vì mắng hắn ta là đồ súc sinh, các người lại đến chất vấn nhân cách của tôi, vậy các người và hắn ta có gì khác biệt?"

Đối mặt với ánh mắt sắc bén và châm chọc của cô, những người có quan điểm lệch lạc đó nhìn nhau một lúc, không dám nói thêm gì nữa.

"Các người đều thật ngu xuẩn" Người nhà đại đội trưởng đều đứng ra nói đỡ cho Cố Nghiên: "Một cô nương tốt như vậy bị các người nói thành các dạng gì rồi!"

"Sau này nếu có người dám nói xấu đặt điều về Cố Nghiên, thì đừng trách tôi không khách khí. " Trần Kính Tùng dứt khoát dùng 1 tay bổ đôi viên gạch rồi nhìn chằm chằm về phía đám đông một cách hung dữ.

Mặc dù sử dụng bạo lực để giải quyết vấn đề là sai, nhưng con người luôn bắt nạt kẻ yếu, vậy nên lúc cấp thiết phải hù doạ họ một phen.

Mọi người nhìn viên gạch vỡ thành 2 khối, thấy tay anh lại nguyên vẹn, không khỏi há hốc mồm.

Tiểu tử này cũng thật hung dữ!

Anh thực sự dám đứng ra khi có chuyện xảy ra!

"Hừm, những người có đầu óc đen tối mới nghĩ như vậy chứ người bình thường như chúng ta làm sao có thể nghĩ rằng đây là vấn đề của chị A Nghiên được chứ!" Nhị Ni từ trong đám đông chạy đến bên cạnh Cố Nghiên, tức giận mà lên tiếng bênh vực, khiến không ít người đi theo hùa nhau gật đầu đồng ý.

Lúc đầu, mọi người đều nghĩ rằng chuyện này Thạch Đại Dũng là người sai, nhưng có những lời chọc gậy bánh xe c.h.ế.t tiệt đó làm rối tung lên, tất nhiên họ sẽ bị loạn, và bây giờ họ đã được đưa trở lại.

“Người công vụ đến rồi!"

Lúc này, không biết ai đã hô to lên.

Vụ náo động lớn như vậy đương nhiên làm kinh động đến công xã nên ông bí thư xã đã trực tiếp đến cục cảnh sát.

"Hừ..." Nhìn thấy bọn họ, Thạch Đại Dũng vội vàng giãy dụa lần nữa, muốn nhổ miếng giẻ nhét trong miệng ra để biện hộ.

“Anh còn gì để nói nữa sao?” Lúc này công an đã biết chuyện, tiến lên cởi bỏ khăn vải trong miệng ra cho hăn.

Thạch Đại Dũng lập tức vừa khóc vừa sụt sịt nước mũi kể lể nói: “Oan uổng quá, tôi còn chưa kịp chạm vào ngón tay của Cố Nghiên, thì gọi gì là giở trò đồϊ ҍạϊ , công vụ, xin hãy thả tôi ra, tôi thực sự sai rồi, lần sau tôi không dám nữa."

“Chỉ là anh chưa kịp giở trò đồϊ ҍạϊ , sao lại nói không giở.” công an bình tĩnh nói Thạch Đại Dũng nhất thời há hốc mồm.

Đúng vậy, hắn chính là nghĩ như vậy, đến chuyện đó còn chưa thực hiện được, sao được coi là phạm tội?

Nhưng cho dù có cho hắn thêm vài lá gan nữa, hắn cũng không dám chất vấn thêm.

"Tôi.. Tôi cũng không muốn giở trò đồi bại ấy, đều là do mẹ Cố Nghiên. Bà ta bảo tôi phải hủy hoại sự trong trắng của Cố Nghiên. Tôi chỉ nhất thời hồ đồ mới nghe lời bà ta, đều là bà ta sai tôi!" Nghĩ đến chuyện chưa làm gì đã bị coi là phạm tội, Thạch Đại Dũng hoàn toàn sợ hãi.

Lúc trước hắn đã từng nghe nói rằng tội h.i.ế.p dâm sẽ phải chịu tội án rất nặng, nhưng bây giờ để cứu lấy mạng sống của mình, hắn vội vàng đổ hết trách nhiệm lên đầu mẹ Cố.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 47: Chương 47



Dù sao cũng không kết hôn được nữa, xé nát mặt ra thì làm sao?

Cái gì! ?

Có đúng là mẹ Cố sai Thạch Đại Dũng làm chuyện đó?

Bà con ai nấy đều ngây người, suýt rớt hàm, còn sốc hơn khi nghe tin Cố Nghiên cưới một tên nghèo.

Ngay cả công an và bí thư cũng sững sờ.

Một bà mẹ muốn thuê người để phá hủy sự trong trắng của con gái mình... Rốt cuộc chuyện này là sao?

"Sao có thể? Đó là ba mẹ ruột của Cố Nghiên, làm sao có thể làm cái chuyện trái lương tâm như vậy?" Mọi người không kịp chờ đợi đứng dậy hỏi.

Thạch Đại Dũng cao giọng: "Lúc này, tôi còn cần phải nói dối sao?"

“Thạch Đại Dũng, mày đang muốn hấp bát nước dơ sang tao sao, tao chỉ là muốn tìm bà mối để làm mai cho mày, nhưng việc thuê mày hủy đi sự trong trắng của nó, thì tuyệt đối không có!” Mặc dù mẹ Cố đã sớm đoán được đối phương sẽ bán đứng mình, nhưng cho tới thời khắc này, trong mắt khó tránh khỏi trở nên bối rối.

Đương nhiên, bà ta không phải kẻ ngốc, tất nhiên sẽ không thể thừa nhận.

"Có cái rắm, bà rõ ràng ra lệnh cho tôi!" Hai mắt Thạch Đại Dũng như muốn nứt ra, nếu không phải bị trói lại, thì hắn đã sớm xông tới xé toang miệng mẹ Cố.

Nếu lúc đó bà ta không ám chỉ cho hắn, liệu hắn có nghĩ ra cách giở trò đồi bại đê hèn như vậy để ép cô lấy hắn hay không?

Nói tóm lại, nếu hắn phải vào tù hoặc bị tử hình, thì bà ta đừng mong chạy trốn!

“Vậy anh có bằng chứng gì để chứng minh?” Ba Cố mặc dù không thích mẹ Cố, nhưng ông ấy đương nhiên muốn bảo vệ gia đình mình trước công chúng.

"Tôi với bà ta là bằng chứng, nếu không, tối hôm qua sao có thể trùng hợp như vậy, sao các người lại đau bụng, khiến Cố Nghiên phải đi tìm bác sĩ khám bệnh, còn tôi thì đợi mà mai phục sẵn?" Hai mắt Thạch Đại Dũng đỏ ngầu giận dữ, tại thời điểm này, hắn ta như muốn gϊết c.h.ế.t tất cả.

“Nếu không có ý định trước, tôi đâu rảnh mà đi mai phục giữa trời đông lạnh cóng này mà nổi ý đồi bại? Não tôi bị hỏng à?” Hắn kích động hỏi lại.

"Vậy thì ai mà biết được, có lẽ não mày bị hỏng thật thì sao! Về phần đau bụng, chỉ là trùng hợp thôi! Mẹ Cố đáp, vỗ đùi rồi la khóc: “Aiyu, công an à, các anh không thể nghe hắn ngậm m.á.u phun người được. Tôi thân là mẹ ruột của Cố Nghiên, sao tôi có thể làm ra loại chuyện như vậy!"

“Mà các anh cũng thấy đấy, hắn căn bản không đưa ra được chứng cứ, hắn chỉ nói dối thôi!"

Mẹ Cố hiển nhiên cũng nhận ra điểm này, cho nên mới sống c.h.ế.t cũng không chịu thừa nhận.

“Không sai, đây là mẹ ruột của Cố Nghiên, bà ấy tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy với con gái mình. Những thôn dân xung quanh không khỏi thay mặt mẹ Cố Nghiên mà lên tiếng.

Không phải họ thích mẹ Cố mà chỉ là họ cho rằng điều đó quá phi logic.

"Nhìn xem, mọi người đều tin tưởng tôi!" Thấy vậy, mẹ Cố cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nhướng mày tự hào nhìn Thạch Đại Dũng.

Ngay cả khi bà ta vẫn dính líu can hệ với chuyện này, vậy thì đã sao chứ?

Hắn mới thực sự là tên giở trò đồϊ ҍạϊ , dù bà ta bị nhắm đến, vậy thì có dính dáng quái gì đến bà ta đâu?

Ai có thể chứng minh rằng bà ta là đồng phạm?

“Đồng chí công an, mau gϊếŧ c.h.ế.t tên lưu manh này đi!” Mẹ Cố chỉ muốn có một bản án tử hình, không kịp chờ đợi mà thúc giục.

Mắt Thạch Đại Dũng như muốn nổ tung, điên cuồng hét lên: "Lý Chiêu Đệ, đồ đàn bà khốn kiếp, đến c.h.ế.t tôi cũng không tha cho bà!"
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 48: Chương 48



Dựa vào cái gì mà hai người bọn họ cùng nhau nghĩ ra ý tưởng này, mà người phải chịu hậu quả lại chỉ có 1 mình hắn ???

“Mày kiêu ngạo cái gì, không có chứng cứ thì đừng cắn người!” Mẹ Cố lúc này tràn đầy tự tin, chống lưng, hung tợn trừng mắt nhìn hắn.

“Ai nói không có chứng cứ? Mấy người chả ai vô tội hết, lúc ấy tôi đã nghe rõ ràng từng câu từng chữ rồi. Mắt thấy ồn ào đã dịu xuống, người khởi xướng chuyện mới bắt đầu tiến lên, Cố Nhị Ni sao có thể cam tâm, lập tức đứng ra chỉ chứng cứ: “Trong việc này 2 người đều là đồng phạm với nhau."

Ai cũng không ngờ tới tình hình sẽ đột nhiên bị chuyển hướng, toàn bộ quá trình lâm vào một mảnh quỷ dị yên lặng.

“May mắn thay, tôi đã nói trước với chị A Nghiên để bảo chị ấy đề phòng” Cô ấy nói thêm.

Bây giờ mẹ Cố cùng những người khác mới biết đây mới là lý do thực sự khiến kế hoạch thất bại!

"Con nhỏ đê tiện này, mày muốn nói chuyện gì, đừng có ở chỗ này nói nhảm với tao." Mẹ Cố trong lòng khó chịu, nhìn chằm chằm Cố Nhị Ni, giống như cô ấy muốn gϊếŧ cả nhà bà ta.

“Tôi không nói nhảm, chuyện này là mấy người cùng nhau âm mưu. Chuyện có liên quan đến chị A Nghiên, mặc dù Cố Nhị Ni sợ bộ dáng như muốn ăn tươi nuốt sống của bà ta nhưng vẫn là nghiến răng nghiến lợi lớn tiếng nói.

“Mày còn nói nữa tao xé mồm mày ra đấy!” Mẹ Cố liền phủi sạch hết thảy can hệ, nào có để cô ấy nói tiếp. Mẹ Cố kích động tát cho cô ấy một bạt tai.

"Lý Chiêu Đệ, chị dám bắt nạt con gái tôi, xem ra là chị muốn chết!" Thím Cố lao tới, muốn cùng bà ta vật lộn.

Trong mắt người khác, thím Cố là đang bảo vệ con, nhưng chỉ Cố Nhị Ni mới biết mẹ cô ấy chỉ là không muốn bà ta bắt nạt gia đình mình ở nơi đông người khiến gia đình phải mất mặt.

Giống như chị A Nghiên, ở nhà cô không bao giờ được ba mẹ coi trọng.

“Con .. con cũng nghe thấy thế.” Nhìn thấy hai người phụ nữ có chồng sắp giật tóc nhau, đứa con trai mười tuổi của bà mối Cao cũng đứng dậy nói.

Hóa ra lúc đó cậu bé trốn trong tủ định chơi trò trốn tìm nhưng bạn bè không tìm thấy nên vô tình ngủ quên, khi tỉnh lại chỉ tình cờ nghe được cuộc đối thoại của bọn họ.

Dù không hiểu nghĩa là gì nhưng cậu bé vẫn nhớ từng câu từng chữ.

“Đậu Đậu, con nghe được cái gì?” Thôn dân ngồi ăn cắn hạt hướng dương hóng chuyện llập tức lớn tiếng hỏi.

"Mắt chột nói, nếu không thì cho gạo nấu thành cơm đi, bà Cố nói thế, mẹ con cũng nghĩ như vậy" Bà mối Cao vội vã muốn che miệng bé Đậu lại, nhưng cậu bé lại nói ra rồi.

Nếu trong lời nói của Cố Nhị Ni vẫn còn đáng ngờ, thì một đứa trẻ mười tuổi sao có thể nói dối?

“Được rồi, bây giờ còn tranh luận cái gì nữa?” Bây giờ, thím Cố không thèm nói nữa, đắc ý nhìn mẹ Cố như đang xem trò cười, thậm chí còn không thèm đánh bà ta nữa.

Tuy rằng bà ta không biết xấu hổ, nhưng không nghĩ tới bà ta muốn vứt bỏ chị dâu mình.

Vì tiền lễ vật, bà ta thật sự nhờ người phá đi sự trong trắng của con gái bà ta trước, cũng không sợ sau này người ta không giữ lời!

“Tôi... tôi...” Dù mẹ Cố có nói thế nào đi chăng nữa, bà ta cũng không thể tiếp tục bác bỏ bằng chứng chắc chắn này.

Đối mặt với ánh mắt khϊếp sợ, khinh thường và ghê tởm của thôn dân, mẹ Cố cảm thấy đau rát trên mặt, như thể bà ta đã bị tát vài cái.
 
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Chương 49: Chương 49



“Mẹ, con thực sự không ngờ mẹ lại là đồng phạm... Khi Nhị Ni nói với con, con còn hung hăng nói rằng nhất định là con bé đã nghe nhầm, cho dù đêm đó Thạch Đại Dũng bị bắt, con vẫn nghĩ chuyện này không liên quan gì đến mẹ." Chỉ thấy hai mắt Cố Nghiên đẫm lệ rưng rưng, bước từng bước loạng choạng về phía bà ta.

“Nhưng hôm nay, trái tim con như đóng băng!” Cô dừng ở trước mặt bà ta, nghiêm túc diễn cái kiểu người “Thương tâm muốn chết”.

Mọi người thấy thế mà thương.

Cô không thể để mọi người nhận ra được, cô biết rõ mẹ Cố là kẻ chủ mưu, nên cô nhất quyết làm to chuyện và để tống bọn họ vào tù cùng nhau.

Những người đứng xem đương nhiên sẽ tin lời Cố Nghiên nói, nhưng những người có liên quan với mẹ Cố làm sao có thể tin được.

Bà ta không hiểu vì sao từ khi nhà họ Triệu tới cầu hôn, tính tình của cô gái c.h.ế.t tiệt này đột nhiên thay đổi.

Nếu là trước đây, Cố Nghiên là một con cừu ngoan ngoãn, còn bây giờ cô là một con sói đội lốt cừu, trở nên hung tàn và độc ác, thậm chí muốn hại mẹ ruột của mình!

Mẹ Cố thực sự hận không thể c.h.é.m con đê tiện này ra thành từng mảnh!

Nhưng cho dù bà ta có ngu ngốc đến đâu, thì bà ta cũng biết hiện tại tranh luận những chuyện này cũng sẽ trở nên vô nghĩa, cho nên mẹ Cố chỉ có thể cắn răng cố hết sức biện hộ.

"Ai u, mẹ cũng không muốn thế, mẹ làm thế là vì muốn tốt cho con. Con xem danh tiếng của con đang rất tệ, chỉ sợ không ai muốn cưới con, càng không muốn con phải gả cho tiểu tử nghèo kia mà chịu khổ, cho nên mẹ mới ra hạ sách này. Con phải thông cảm cho nỗi khổ tâm của người làm mẹ như mẹ chứ."

Nghe cái giọng điệu đầy tính nghệ thuật này, nếu không phải ở thời điểm này, Cố Nghiên thật muốn vỗ tay cho bà ta.

Tuy mẹ Cố có thể hơi ngu xuẩn ở các phương diện khác, nhưng về sự ích kỷ thì không ai có thể so sánh với bà ta được.

"Vâng, cảm ơn mẹ, mẹ vì muốn tốt cho con mà phải cấu kết người khác hủy hoại sự trong trắng của con." Cố Nghiên dứt khoát nương theo lời bà ta nói, ngã vào lòng thím Nguyễn, giả vờ khóc đến không thể kìm được.

Ai nhìn thấy cũng xót xa đau lòng.

Ngay cả thím Cố, người luôn mâu thuẫn với đại phòng, cũng nhìn cô một cách đáng thương, hiểm khi bà ta không thừa nước đυ.c thả câu được nữa.

"Ngay cả khi bà làm điều đó vì muốn tốt cho con gái mình, thì bà cũng không thể làm điều này!” Đồng chí công an nghiêm túc phê bình.

"Đồng chí Công an, tôi đã nhận ra lỗi lầm của mình rồi, xin đừng bắt tôi. Tôi thực sự vì muốn tốt cho con gái mình, nên mới nhất thời hồ đồ mà làm vậy" Mẹ Cố biết rằng bây giờ chủ động nhận tội, mới có thể giảm nhẹ hình phạt. Vì vậy, bà ta rất tích cực, không kể trong thái độ của bà ta có bao nhiêu sự thành khẩn, khóc lóc đến mức nước mũi sắp chảy xuống căm.

Tuy nhiên, không phải lỗi lầm nào cũng có thể xóa bỏ chỉ bằng cách nhẹ nhàng thừa nhận lỗi lầm.

"Hành vi cấu kết của bà và Thạch Đại Dũng là tội h.i.ế.p dâm cả hai người sẽ bị kết án" Công an cho biết.

Mẹ Cố không phục: "Tôi là đàn bà, sao tôi lại là kẻ hϊếp dâm được? Dựa vào cái gì mà phán tôi như vậy?

Tôi cùng lắm chỉ là đồng phạm thôi mà."

“Đây không phải chuyện mà bà được quyết định.

Công an lập tức bắt người chủ mưu là bà ta cùng Thạch Đại Dũng đi tra khảo.
 
Back
Top Bottom