Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1902: Yến Thù sao?


- Tiểu Phàm, con đúng là tin tưởng vi sư, con không sợ con bị Quân Mạc Tà g**t ch*t, có một phần của ta sao?

Vô Cực đạo nhân nhướn mày, cười khẽ nói.

Mạc Phàm vừa mở miệng đã nói hắn trọng sinh, không nói bóng nói gió một phen, đề phòng quá kém.

- Ở Tu Chân giới toàn bộ đều là sư phụ cho, nếu sư phụ muốn ra tay với con, cũng không cần mượn tay người khác.

Mạc Phàm cười nhạt một tiếng, nói.

Quả thật hắn hoài nghi Quân Mạc Tà phản bội hắn, không vì ý nguyện riêng của Quân Mạc Tà, có những người khác tham dự, nhưng hắn không nghi ngờ sư phụ hắn một chút nào.

Ngoài ra dựa vào câu nói vừa rồi của sư phụ hắn có thể kết luận, quả thật sư phụ biết một số chuyện.

- Con vẫn giống như đời trước, đơn thuần như thế.

Vô Cực nhìn Mạc Phàm, giống như nhìn một cố nhân nói.

- Sư phụ biết vì sao con trọng sinh hay không?

Mạc Phàm do dự một lát, liền hỏi.

Ở Tu Chân giới, có người chuyển thế trọng sinh, chuyện này không hề kỳ lạ.

Có một số người sau khi tử vong, tiến vào luân hồi, chuyển thế vì một số cơ duyên khôi phục trí nhớ kiếp trước.

Ví dụ như Đại Năng của Phật Môn, phần lớn là không ngừng tích lũy công đức thông qua luân hồi chuyển thế.

Một số cường giả, cũng có thể làm tới bước này.

Nhưng trọng sinh thông thường, đều là trọng sinh một khoảng thời gian rất dài, bỗng nhiên khôi phục trí nhớ, có một số người còn không thể khôi phục trí nhớ, dẫn đường đi lên trước.

Cũng không ai giống như hắn, thời gian đảo lưu, quay về hơn 500 năm trước.

Người tinh thông pháp thuật thời gian có thể đảo lưu thời gian, nhưng đảo lưu thời gian, chính người đó sẽ trở nên trẻ tuổi theo thời gian, thậm chí biến thành trạng thái đứa bé, cuối cùng dẫn đến pháp thuật thời gian dừng lại.

Cho nên, chuyện này chắc chắn không đơn giản.

- Có lẽ ta không biết nhiều như con nghĩ, chuyện này ta cũng không biết, cũng không làm rõ, ta chỉ biết ta có một đồ đệ giống như nhìn thấu tương lai, còn có được trí nhớ 500 năm sau.

Vô Cực lắc đầu nói.

Ông cũng là vào ba năm trước, mới biết được chuyện này, trong lúc vô tình, ông cảm nhận được có một người ở trên Phàm Tinh nhắc tới tên ông.

Lúc ấy ông không để ở trong lòng, chỉ tính toán một chút, nhưng phát hiện người này là đồ đệ mấy năm sau của ông.

Mạc Phàm là đồ đệ của ông, chuyện này không có gì.

Nhưng ông quan sát Mạc Phàm một thời gian, càng khiến ông kinh ngạc chính là, Mạc Phàm không chỉ biết mình là đồ đệ của ông, còn biết toàn bộ về Thần Nông Tông và công pháp thần cấp ở Tu Chân giới.

Bởi vì biến hóa kinh người, quỹ tích vận mệnh của ông và Mạc Phàm ban đầu xảy ra biến hóa lớn.

Cho nên ông rời khỏi Thần Nông Tông, đi thăm dò xem Mạc Phàm xảy ra vấn đề gì.

Lúc này mới phát hiện, sau khi Mạc Phàm bị Quân Mạc Tà g**t ch*t, hình như xuất hiện một số vấn đề, dẫn đến Mạc Phàm trọng sinh đến 500 năm trước, có được trí nhớ 500 năm sau.

- Vậy ạ?

Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.

Cảm ứng của sư phụ hắn không tầm thường, hắn chỉ nhớ tới sư phụ ở trên Địa Cầu, liền bị sư phụ cảm ứng được.

Hơn nữa mạng của hắn không lường được, cho dù là Nam Cung gia Thiên Mệnh Huyền Thuật đứng đầu cũng không dám tính mệnh của hắn, cố chấp tính mệnh của hắn, rất có khả năng sẽ chết.

Sư phụ hắn làm được tới nước này, đã xem như rất lợi hại rồi.

- Tuy chuyện con muốn biết ta không thể biết hoàn toàn đã xảy ra chuyện gì, nhưng không phải không tra ra được chút gì.

Vô Cực đạo nhân lại nói.

- Sư phụ tra được gì ạ?

Trước mắt Mạc Phàm sáng lên, lộ ra vẻ bất ngờ nói.

- Muốn khiến con trọng sinh 500 năm trước, không phải không có khả năng, nếu tập hợp mấy thứ ở Tu Chân giới, lại có một người 500 năm trước thi pháp thì có thể làm được.

Vô Cực đạo nhân nói.

Ông vốn định cố chấp thôi diễn Mạc Phàm xảy ra chuyện gì, thật không ngờ còn chưa tính được, một đạo lôi của Lục Đạo Luân Hồi đánh xuống, khiến tu vi của ông giảm xuống một cấp bậc nhỏ, ông chỉ có thể lựa chọn biện pháp khác đi điều tra, đi tìm phương pháp có thể trọng sinh 500 năm.

Trong lúc vô tình, ở một phủ đệ tiên nhân, thật sự khiến ông tìm được.

- Vậy mấy thứ đó là?

Vẻ mặt Mạc Phàm sửng sốt, hỏi.

Hắn ở Tu Chân giới 500 năm, coi như kiến thức rất rộng, nhưng chưa từng nghe nói tới chuyện như vậy.

- Luân Hồi Chi Lô của con, Lục Đạo Chi Kiếm trong truyền thuyết, Thanh Khâu Lệnh của Thanh Khâu Nhất Tộc, Tam Giới Chi Mâu của Bạch gia, Lượng Thiên Xích của Thiên Đạo Cung, Thông Thiên Môn của Quân Mạc Tà…

Vô Cực đạo nhân nói.

Mạc Phàm nghe thấy mấy thứ này, lập tức hít vào một hơi khí lạnh.

Có tổng cộng chín thứ, mỗi một thứ đều là tiên khí hoặc thần khí tiếng tăm lừng lẫy ở Tu Chân giới, Luân Hồi Chi Lô, Thanh Khâu Lệnh và Tam Giới Chi Mâu thì dễ, ở trong tay hắn, Yến Thù và Bạch Khởi.

Nhưng sáu loại khác, muốn tập hợp đủ gần như không có khả năng.

Lục Đạo Chi Kiếm, thứ này đã biến mất từ lâu, hắn ở Tu Chân giới 500 năm cũng không có người tìm được.

Nghe nói có được thanh kiếm này, sẽ có thể chấp chưởng lục đạo, đủ để thấy uy lực của thanh kiếm này.

Ngoại trừ Lục Đạo Chi Kiếm, kẻ nắm giữ Lượng Thiên Xích và Thông Thiên Môn đều có cừu oán với hắn, nhất là Quân Mạc Tà, Quân Mạc Tà g**t ch*t hắn, không có khả năng dùng Thông Thiên Môn khiến hắn chuyển thế trọng sinh.

Cho dù tập hợp đủ chín loại, thật sự có thể nghịch chuyển luân hồi, cũng không có khả năng tập hợp đủ.

- Sư phụ, hẳn là con vô duyên với mấy thứ này đúng không?

Mạc Phàm cười khẽ nói.

- Lượng Thiên Xích và Thông Thiên Môn thật sự rất khó, nhưng nói không chừng kiếp trước, có nhiều người có cừu oán với con, nợ ân tình của con càng nhiều hơn, hơn nữa, còn có người có tình ý với con.

Vô Cực khẽ gật đầu, cười khẽ nói.

- Người có tình ý với con sao?

Mạc Phàm cười chua xót, trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

- Vậy sư phụ có biết chuyện Yến Thù hay không, cô ấy không đến thánh địa của Thanh Khâu Nhất Tộc, trái lại thành tù nhân của Quân Mạc Tà?

- Chuyện này ta định nói cho con biết đây, nhưng không ngờ con biết rồi.

Vô Cực nhướn mày nói.

Ông điều tra rất nhiều người, nhất là người có quan hệ rất tốt với Mạc Phàm, chỉ có Yến Thù xảy ra biến hóa, đám Bạch Khởi không sao.

Ông vốn định đợi gặp Mạc Phàm sẽ nói cho Mạc Phàm biết, ai biết Mạc Phàm điều tra ra rồi.

- Con cũng là trùng hợp mới tra ra được, sư phụ cảm thấy, chuyện con trọng sinh liên quan tới Yến Thù hay không?”Trong mắt Mạc Phàm lộ vẻ chờ mong, hỏi.

Nếu ở Tu Chân giới, có người khiến hắn trọng sinh.

Sư phụ hắn tính là một người, Vô Phong sư thúc cũng sẽ ra tay giúp đỡ, Bạch Khởi sẽ không do dự.

Nhưng Yến Thù sẽ liều mạng cứu hắn.

Kiếp trước, Yến Thù liều mạng muốn cứu hắn nhiều lần.

Nếu Yến Thù biết hắn bị Quân Mạc Tà giết, với hiểu biết của hắn về Yến Thù, nữ nhân chấp chưởng tam thần khí của Thanh Khâu này, chắc chắn sẽ không không làm gì.

Yến Thù là người duy nhất xảy ra biến hóa quỹ mệnh, còn thay đổi trước khi hắn trọng sinh, cho nên chuyện này liên quan tới Yến Thù là rất cao.

- Yến Thù sao?

Vô Cực đạo nhân nhướn mày, lộ ra vẻ trầm ngâm.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1903: Đến Cửa


Một lát sau, Vô Cực đạo nhân mới mở miệng.

- Có lẽ con chưa tính số mạng của Yến Thù?

- Chưa ạ.

Mạc Phàm lắc đầu.

Ngạo Nhật Sơn Tông tìm tin Yến Thù thay hắn, hắn không thông qua ngày sinh tháng đẻ của Yến Thù đi tìm Yến Thù.

- Sư phụ, chẳng lẽ Yến Thù cũng là nghịch thiên mệnh?

Mạc Phàm nghĩ một lát, lại hỏi.

- Con là nghịch thiên mệnh, cô ấy là nghịch thiên tả mệnh.

Vô Cực đạo nhân khẽ thở dài nói.

Sở dĩ ông không biết cụ thể Mạc Phàm trọng sinh thế nào, đó là vì dừng ở đây.

Yến Thù là nghịch thiên tả mệnh, tuy hơn Mạc Phàm một chữ, nhưng mệnh số càng hung hiểm hơn, cũng càng không thể đi phỏng đoán.

Ông tính cho Mạc Phàm, chỉ là một đạo lôi của Lục Đạo Luân Hồi, tính Yến Thù có khả năng là 18 đạo lôi đánh xuống, ông sẽ không giáng xuống một tiểu cảnh giới đơn giản như vậy.

Ngoài ra sở dĩ ông biết Mạc Phàm phần lớn là mệnh số, vì vào ba năm trước, ông tính ra được ông sẽ có một đệ tử, lúc tuyệt vọng nhảy xuống Huyền Vũ Nhai tới Tu Chân giới, trở thành đệ tử của ông.

Lúc này Mạc Phàm chưa trọng sinh, ông không chịu trừng phạt.

Sau đó lúc phát hiện Mạc Phàm không giống vậy, lại đi tính một cái, chịu trừng phạt cũng ít hơn nhiều, vốn không thể so được với Yến Thù.

- Nghịch thiên tả mệnh?

Cơ thể Mạc Phàm run lên, giống như bị sét đánh.

Mệnh số này, tất nhiên là hắn biết.

Thiên mệnh khó trái, đây là mệnh số của người viết mệnh người khác, người viết mệnh nhất định phải chịu vận xấu và khổ cực suốt mười đời, gần như có thể nói là sống không bằng chết.

Tuy sau mười thế có thể giải thoát, nhưng hồn phi phách tán, vĩnh viễn biến mất giữa trần thế.

Thông thường, không ai nguyện ý nhận trừng phạt tới mức độ này vì người khác.

Kiếp trước Yến Thù tuyệt đối không gánh số mệnh như vậy, hiện giờ lại thành ra như thế, chuyện đó chỉ có một khả năng, Yến Thù sửa mệnh hắn.

Nghĩ như vậy, Mạc Phàm dừng cười.

Nữ nhân ngốc này, biết rõ rành rành hắn sẽ không ở bên cô, lại làm chuyện như vậy vì hắn.

Thập thế không ngừng gặp vận xấu và khổ cực, tuy không ngủ say như vợ Vô Phong sư thúc, nhưng càng thống khổ hơn.

Hơn nữa đây không phải là nguyền rủa, là mệnh số bẩm sinh.

Bất luận kẻ nào thân thiết với người nghịch thiên tả mệnh, cũng sẽ gặp vận rủi.

Gần như mỗi người nghịch thiên tả mệnh, đều nhà tan cửa nát.

Kiếp trước hắn từng gặp một tiểu tô nương nghịch thiên tả mệnh, cô gái này được cha mẹ cô đưa tới.

Cha mẹ tiểu cô nương cầu xin hắn, bảo hắn cứu cô gái này.

Nhưng tiểu cô nương canh lúc cha mẹ không có mặt, năn nỉ hắn khiến cô hồn phi phách tán, cô đã trải qua tam thế, không muốn liên lụy cha mẹ đời này.

Đối mặt với mệnh thuật như vậy, hắn cũng không có quá nhiều biện pháp, hắn cho cha mẹ cô gái kia hai kiện pháp bảo số mệnh, chống cự vận rủi trên người cô gái kia.

Số mệnh và vận rủi mới đầu là hai thứ tương phản, một cái phòng tránh hung gặp may, cái còn lại là phòng tránh may gặp hung, có pháp bảo số mệnh sẽ khiến cha mẹ tiểu cô nương không bị liên lụy.

Cho nên đối mặt với người nghịch thiên tả mệnh, hắn chỉ có thể làm được như vậy, những chuyện khác đều không làm được gì, Yến Thù thực sự là loại mệnh số này sao?

- Mệnh số khó dò, đây chỉ là vi sư tiện tay tính, con có thể tìm người Nam Cung gia tính một phen, ngoài ra cho dù rất có khả năng là Yến Thù thay đổi vận mệnh cho con, nhưng hiện giờ chỉ là suy đoán của ta, có phải là thật hay không còn cần nghiên cứu thêm.

Vô Cực đạo nhân thấy bộ dạng Mạc Phàm thất hồn lạc phách, bất đắc dĩ nói.

Ông nhìn Mạc Phàm lớn dần, tất nhiên biết tình cảm giữa hắn và Yến Thù.

Một người luôn muốn gả cho Mạc Phàm, vì Mạc Phàm mà hi sinh lớn như vậy, cho dù chỉ là một loại khả năng, chỉ sợ trong lòng Mạc Phàm cũng không chịu nổi.

- Sư phụ không cần lo lắng cho con, hẳn là không sai được.

Mạc Phàm cười chua xót nói.

Yến Thù vốn nên đến Thanh Khâu Phần, trở thành đại đệ tử của Thanh Khâu Nhất Tộc, nhưng ma xui quỷ khiến tới tay Quân Mạc Tà, điểm này đã đủ chứng minh mệnh số của Yến Thù là nghịch thiên tả mệnh.

Trừ chuyện đó ra, Yến Thù từng nói với hắn, cô ấy sẽ chờ hắn mười đời, nếu hắn chết, cô ấy sẽ không sống một mình.

Lúc ấy hắn chỉ coi là lời nói đùa, hiện giờ xem ra nữ nhân này nói thật.

- Con chuẩn bị làm gì?

Vô Cực khẽ lắc đầu, không khuyên bảo Mạc Phàm nữa, hỏi.

Hiện giờ Yến Thù ở trong tay Quân Mạc Tà, ông không biết Quân Mạc Tà có biết mệnh số kiếp trước của Mạc Phàm như ông hay không, nhưng Quân Mạc Tà chắc chắn biết mệnh số hiện giờ của Yến Thù, nếu không sẽ không ném Yến Thù vào trong Vô Thiên Vực.

Nếu đến tay Quân Mạc Tà, Mạc Phàm rất khó cứu được Yến Thù, ít nhất trăm năm là không có khả năng.

- Con muốn tiến vào Y Thần Các một phen, mong sư phụ chấp thuận.

Đôi mắt Mạc Phàm khẽ đảo, ôm quyền nói.

Cho dù là thật hay giả, hắn đều phải cứu Yến Thù ra, chữa khỏi mệnh số trên người Yến Thù.

Nhưng hắn vẫn phải đề thăng thực lực của mình lên trước.

Tu vi Nguyên Anh kỳ, Quân Mạc Tà có thể b*p ch*t hắn bất cứ lúc nào.

Ngoại trừ tu vi ra, ở trong Y Thần Các, hắn còn có thể tiến về trước, đề thăng y thuật của hắn.

- Y Thần Các không có vấn đề, ta có thể mở cho con bất cứ lúc nào, nhưng cho dù con mở được Thiên Long Phong Ấn, đến Hóa Thần kỳ, cũng không có biện pháp đối phó Quân Mạc Tà đúng không?

Vô Cực đạo nhân nói.

Trên người Mạc Phàm có Thiên Long Phong Ấn, tất nhiên không tránh được mắt ông, nhưng tu vi của Mạc Phàm kém Quân Mạc Tà nhiều lắm.

Cho dù là ông, cũng không phải đối thủ của Quân Mạc Tà.

Một khi để Quân Mạc Tà cảm nhận được Mạc Phàm có vấn đề, với hiểu biết của ông về Quân Mạc Tà, Quân Mạc Tà sẽ không do dự g**t ch*t Mạc Phàm.

- Sư phụ yên tâm, nếu không nắm chắc mười phần, con sẽ không mạo hiểm, đi gây sự với Quân Mạc Tà.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

- Như vậy là tốt nhất, đây là lệnh bài tiến vào Y Thần Các, con biết đi vào thế nào rồi, con đi đi, nếu không tăng tu vi tới Đại Thừa, còn giành Luân Hồi Chi Lô tới tay, thì đừng nghĩ tới chuyện đi tìm Quân Mạc Tà báo thù, nếu không con lại cô phụ nỗi khổ tâm của Huyền Nguyệt tiên tử.

Vô Cực đạo nhân gật đầu, lấy một lệnh bài ra, mở miệng nói.

Một đời này, Mạc Phàm không còn như trước, tu vi chỉ là Kim Đan kỳ.

Nhưng cho dù Mạc Phàm đến Đại Thừa kỳ, có được tiên khí Luân Hồi Chi Lô, huyết mạch hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc cũng không phải đối thủ của Quân Mạc Tà, chỉ có thể chạy thoát dưới tay Quân Mạc Tà mà thôi, cách báo thù còn xa lắm.

Nếu Mạc Phàm chết trên tay Mạc Phàm, vậy mới lãng phí tâm ý của Yến Thù.

Bởi vì Mạc Phàm không thay đổi được gì, Yến Thù vẫn phải chịu mệnh số đáng sợ nghịch thiên tả mệnh.

- Dạ, sư phụ.

Mạc Phàm nhíu mày, gật đầu, nhận lệnh bài.

Hắn cáo từ, định chuẩn bị tới Y Thần Các, một giọng nói bừng tỉnh thiên âm vang lên trên Vô Cực Phong.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1904: Bích Hải Huyết Thanh Đan


- Võ Đế Quân Mạc Tà, tiến đến bái kiến Vô Cực đạo trưởng.

Giọng nói này mới vang lên, liền vang vọng cả Thần Nông Tông.

Trong lúc này, vẻ mặt của không ít đệ tử Thần Nông Tông thay đổi, lập tức xuất hiện bên ngoài cung điện và động phủ của mình, vẻ mặt đầy cảnh giác, giống như gặp kẻ địch.

Võ Đế Quân Mạc Tà không phải người bình thường, nếu anh ta nguyện ý, anh ta có thể xông vào Thần Nông Tông, hủy diệt không ít tinh cầu bên ngoài Thần Nông Tông, hơn nữa có thể toàn thân mà lui.

Bái phỏng như vậy, tương đương với một viên bom hẹn giờ hình người, có khả năng nổ tung bất cứ lúc nào, cũng khiến bọn họ không thể không đề phòng.

Không chỉ bọn họ, trong Vô Cực Cung, vẻ mặt Mạc Phàm và Vô Cực đạo nhân cũng thay đổi.

Vừa rồi bọn họ còn nói về Quân Mạc Tà, Quân Mạc Tà liền đến bái phỏng, đúng là nhắc tới Tào Tháo Tào Tháo đến.- Sư phụ?

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên sắc bén, nói.

Bình thường Quân Mạc Tà không liên quan gì tới Thần Nông Tông, ở trong mắt Quân Mạc Tà, Thần Nông Tông bọn họ chỉ là một tông môn y tiên nhỏ bé mà thôi.

Lúc này bỗng nhiên Quân Mạc Tà đến, rất khó khiến hắn không thể không nghĩ tới liên quan đến hắn.

- Con đến Y Thần Các đi, giao cho ta là được.

Vô Cực đạo nhân cười nhạt một tiếng, nói.

- Nhưng mà?

Mạc Phàm nhíu mày nói.

Bởi vì chuyện của hắn, Yến Thù đã gánh vận xấu và cực khổ mười thế, nếu lại đồng ý với sư phụ hắn, hắn tình nguyện rời khỏi Thần Nông Tông.

- Yên tâm đi, nếu tên này tới vì con, hơn nữa không giao con ra, liền diệt Thần Nông Tông chúng ta, ta nhất định sẽ giao con ra.

Vô Cực đạo nhân như nói đùa, nói.

Mạc Phàm vốn sửng sốt, sau đó trên mặt hiện lên chút cảm xúc.

Sư phụ hắn vẫn như trước, thân là chưởng môn của Thần Nông Tông, ở trước mặt những người khác phải ăn nói ý tứ, nhưng khi nói chuyện với hắn, thường xuyên mở miệng nói đùa.

- Nhưng ta cảm thấy tên này chỉ tới thăm dò hoặc suy đoán, sẽ không biết kiếp trước là mình giết con, hơn nữa con mang theo trí nhớ kiếp trước trở lại, cho nên con cứ việc đến Y Thần Các giải trừ Thiên Long Phong Ấn đi.

Vô Cực lại nói tiếp.

Sở dĩ ông biết nhiều như vậy, là vì nhiều năm trước, ông tính toán xem ông có mấy đồ đệ, mệnh của mỗi đồ đệ thế nào.

Nhưng Quân Mạc Tà giết vô số người, Mạc Phàm chỉ là Luyện Đan sư anh ta thuê, anh ta sẽ không tính chuyện một người luyện đan cho anh ta.

Nếu trước không đi thôi diễn, sau khi Mạc Phàm trọng sinh, cũng không thể thôi diễn, một khi thôi diễn, cho dù là Võ Đế cũng phải mất mạng.

Cho nên Quân Mạc Tà chỉ có thể vì Mạc Phàm tìm kiếm tin Yến Thù suy đoán mọi chuyện, biết ít hơn nhiều.

Nói như vậy, bọn họ vốn không cần phải lo lắng.

- Dạ, sư phụ.

Mạc Phàm hơi thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu với Vô Cực đạo nhân, xoay người muốn rời đi.

Hắn chưa đi được hai bước, lại được Vô Cực đạo nhân gọi.

- Đợi một chút, Tiểu Phàm.

- Sư phụ có gì dặn dò?

Mạc Phàm nhướn mày, hỏi.

- Mệnh số trên người con phải sửa lại, con tìm Nam Cung Thanh một chút đi, để cô ấy che giấu mệnh số giúp con một phen.

Vô Cực đạo nhân nghĩ một lát, nói.

Yến Thù là nghịch thiên tả mệnh, Mạc Phàm đang tìm Yến Thù, còn là nghịch thiên mệnh, nếu để Quân Mạc Tà biết, rất khó không nghi ngờ.

Ông cũng có thể che giấu mệnh số giúp Mạc Phàm, nhưng che giấu mệnh số là sở trường của Nam Cung gia, do Nam Cung gia che giấu mệnh số giúp Mạc Phàm, còn có Vô Phong sư đệ trấn thủ linh đài Mạc Phàm, Quân Mạc Tà đừng mơ tra xét mệnh số của Mạc Phàm.

Như vậy Mạc Phàm chỉ cần cho Quân Mạc Tà một lý do đáng tin, có thể thanh minh quan hệ với Yến Thù, Mạc Phàm cũng an toàn hơn nhiều.

Nếu không bị Quân Mạc Tà để mắt, ông cũng không an toàn, càng không nói tới Mạc Phàm hiện giờ.

- Dạ, sư phụ, đồnhi hiểu rõ rồi.

Mạc Phàm gật đầu, xoay người rời đi.

Hiện giờ hắn gặp sư phụ, tuy có thể xác định không nhiều, nhưng vẫn biết một số tin tức, không tính là gặp không.

Chỉ là nghĩ đến Yến Thù, vẻ mặt hắn lập tức phức tạp.

… V

ô Cực đạo nhân nhìn Mạc Phàm tiến vào Y Thần Các, trên mặt hiện lên vẻ thân thiết, lúc này mới thu hồi ánh mắt nhìn bên ngoài sơn môn của Thần Nông Tông.

Bên ngoài sơn môn, Quân Mạc Tà vẫn mặc trường bào quý giá màu tử kim, trên chân giẫm lên Lưu Vân Ngoa Tử cũng màu tử kim, trên lưng đeo Tử Long Ngọc Đới, đứng khoanh tay ở trong không trung.

Phía sau anh ta là một tôi tớ, hai tay ôm một hộp ngọc dài ba mét.

Trước người Quân Mạc Tà, hơn một ngàn đệ tử Thần Nông Tông đứng thành một vùng, chắn phía trước sơn môn Thần Nông Tông.

Quân Mạc Tà hơi nhếch miệng cười anh tuấn, không tiến về trước một bước, cũng không lùi về sau, chỉ nhìn bên trong đại môn, giống như có thể nhìn thấu.

Những đệ tử của Thần Nông Tông không đối nghịch với Quân Mạc Tà lâu lắm, đại môn của Thần Nông Tông mở ra, giọng Vô Cực vang lên.

- Lui ra cả đi, Võ Đế tiến vào nói chuyện đi.

Những lời này vang lên, những đệ tử ở trước cửa nhíu mày, nhường ra một con đường.

Quân Mạc Tà hơi nhếch miệng, đi xuyên qua đám người, đi vào trong đại môn.

Không lâu sau, liền đến trong một chủ điện, chỗ Mạc Phàm nói chuyện với Vô Cực đạo nhân lúc trước.

Chẳng qua Vô Cực đạo nhân đã thay đổi y phục hoa văn màu vàng, cả người nhìn trang trọng hơn một chút, ngồi trên vị trí chủ tọa ở giữa đại điện.

Bên cạnh ông, Vô Huyền, Vô Địch, Vô Ngần, Vô Tàng chia ra làm hai đội ngồi.

- Mời ngồi, Quân Mạc Tà.

Vô Cực hơi nhếch miệng cười khiêm tốn, giơ tay nói.

Những lời này vừa vang lên, một đệ tử Vô Cực Phong vội kéo một cái ghế ra, để Quân Mạc Tà ngồi xuống.

Quân Mạc Tà cũng không khách sáo, ngồi ở chỗ đó.

Anh ta mới ngồi xuống, Vô Địch không nhịn được mở miệng.

- Quân Mạc Tà, ngươi không ở Bắc Cực Chi Địa của ngươi, tới Thần Nông Tông bọn ta làm gì?

Quân Mạc Tà ở Bắc Cực Chi Địa, mà Thần Nông Tông bọn họ ở phía Nam cả Tu Chân giới, cho dù Quân Mạc Tà là một trong mười đại cao thủ, cũng cần hai ba ngày đi đường.

Bởi vì vấn đề khoảng cách, bọn họ không gặp Quân Mạc Tà nhiều lần.

- Nếu ta nói muốn luận bàn một chút với ngươi, không biết ngươi có can đảm này không?

Quân Mạc Tà không tức giận, liếc mắt nhìn Vô Địch một cái, cười nói.

- Luận bàn, Vô Địch ta phụng bồi bất cứ lúc nào.

Vô Địch cười mỉa nói.

Ông chắc chắn không phải đối thủ của Quân Mạc Tà, nhưng đánh nhau chưa từng sợ ai.

- Được thôi, đợi ta bàn chuyện với Vô Cực đạo trưởng xong, sẽ cho ngươi cơ hội luận bàn với ta, hi vọng chiến tu của Thần Nông Tông không khiến ta quá thất vọng.

Quân Mạc Tà cười khẽ, dời mắt nhìn Vô Cực ngồi giữa.

- Quân Mạc Tà, ngươi tìm ta có chuyện gì, cứ nói đi.

Vô Cực đạo nhân nhìn lướt qua chiếc hộp trong tay đồng tử phía sau Quân Mạc Tà, hỏi.

- Rất đơn giản, hôm nay ta tới cửa bái phóng, chỉ muốn mời Vô Cực đạo trưởng luyện chế một loại đan dược cao cấp giúp ta, chỉ cần luyện thành, yêu cầu tùy Vô Cực đạo trưởng nói, ta sẽ không mặc cả.

Quân Mạc Tà cười nói.

- Đan dược gì, vậy mà cần Võ Đế tự mình tới đây?

Bên cạnh Vô Cực, Vô Huyền nhíu mày, tò mò hỏi.

- Là một loại đan dược rất hiếm gặp, Bích Hải Huyết Thanh Đan!

Môi của Quân Mạc Tà khẽ mở, mấy chữ thốt ra.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1905: Hồng Liên Hoàng Tử?


- Bích Hải Huyết Thanh Đan?

Vô Cực coi như bình tĩnh, những người khác thì nhìn thoáng qua nhau, trong mắt lộ vẻ bất ngờ.

Bích Hải Huyết Thanh Đan không thấy nhiều, cấp bậc cũng không thấp, nhưng không phải loại đan dược rất khó chuyện chế, lại càng không phải đan dược độc môn của Thần Nông Tông bọn họ.

Chỉ cần tìm đủ nguyên liệu, tìm Luyện Đan Sư cấp bậc tương ứng, có thể luyện chế được.

- Quân Mạc Tà, ngươi đang đùa với bọn ta à?

Vô Địch nhíu mày nói.

- Đến nơi này, ở giữa thần trận của Thần Nông Tông, hẳn là không ai dám làm càn?

Quân Mạc Tà cười khẽ nói.

Thần Nông Tông ở trên một vùng thần trận, còn không giống một số tông môn, chỉ là tàn khuyết không đầy đủ, thậm chí không có năng lực khống chế đại trận trung tâm, thần trận của Thần Nông Tông đầy đủ, hơn nữa quyền khống chế hoàn toàn do các thế hệ tông chủ Thần Nông Tông nắm trong tay.

Tuy người của Thần Nông Tông không phải đối thủ của anh ta, nhưng chỉ dựa vào thần trận này, nếu anh ta ra tay ở đây, đừng hòng còn sống ra ngoài.

Hơn nữa ngay cả một đệ tử của Thần Nông Tông cũng không giết được.

Thần Nông Tông tích lũy dược khí quanh năm, có thể làm sống lại các đệ tử của Thần Nông Tông.

- Nếu biết, ngươi đừng che che giấu giấu nữa, ở đây chậm trễ thời gian của mọi người, nói đi, tới Thần Nông Tông bọn ta làm gì, nếu Thần Nông Tông bọn ta có thể giúp, không có vấn đề, nếu không thể, bọn ta không tiễn, ngươi nên tìm người khác thì hơn.

Vô Huyền trầm giọng nói.

- Vô Huyền đạo trưởng đúng là người thẳng thắn, Bích Hải Huyết Thanh Đan chỉ là một trong những đan dược ta muốn luyện chế, những đan dược này có tổng cộng 6 loại, sau khi luyện thành 6 loại đan dược, sẽ cần sử dụng Dung Đan Thuật độc môn của Thần Nông Tông các ngươi, chuyện này hẳn là Vô Huyền đạo trưởng biết ta muốn luyện chế gì rồi?

Quân Mạc Tà cười nói.- Lục Đạo Luân Hồi Đan đúng không?

Vô Huyền nhướn mày, nói.

Quả thật Dung Đan Thuật là bí pháp độc môn của Thần Nông Tông, bí pháp này có thể dung hợp một số đan dược lại với nhau, khiến hiệu quả của đan dược lập tức tăng lên gấp bội.

Luyện Đan Sư khác có bí pháp tương tự, nhưng hiệu quả không bằng Thần Nông Tông, có một số người chỉ dung hợp được hai ba loại đan dược, tốt nhất cũng không vượt qua 6 loại.

Mà trong những đan dược cần Dung Đan Thuật, có Bích Hải Huyết Thanh Đan chỉ có Lục Đạo Luân Hồi.

Nếu là Lục Đạo Luân Hồi Đan, Quân Mạc Tà tới một chuyến có thể lý giải rồi.

Đan dược này cần dung hợp 6 loại đan dược, hơn nữa 6 loại đan dược này đều là đan dược cửu cấp.

Tuy Lục Đạo Luân Hồi Đan cuối cùng không phải là cấp bậc thần đan, nhưng có hiệu quả chín loại đan dược cực phẩm không có.

- Không sai, Vô Cực đạo trưởng, không biết có thể tìm một vị đan sư luyện chế giúp ta không, điều kiện mặc ngài nói, chỉ cần Quân Mạc Tà ta có thể làm được, sẽ không có vấn đề.

Quân Mạc Tà gật đầu.

- Nếu muốn luyện chế đan dược này, Bất Đồng, con giúp Võ Đế luyện chế đi?

Vô Cực nhìn thoáng qua Mạnh Bất Đồng ngồi cuối cùng, nói.

Nơi này trên cơ bản đều là đệ tử chữ lót “Vô”, Mạnh Bất Đồng ngồi ở cuối cùng nhìn lướt qua Quân Mạc Tà.

- Có thể thì có thể, không biết Võ Đế đã thu thập được tất cả nguyên liệu cần thiết chưa?

- Nguyên liệu khác đều thu thập được, nhưng có một thứ vẫn chưa tìm thấy.

Quân Mạc Tà cười khẽ nói.

- Nguyên liệu gì, Võ Đế nói một chút xem, nếu Thần Nông Tông bọn ta có, thì có thể mở lò luyện đan rồi.

Mạnh Bất Đồng hỏi.

- Nguyên liệu này Thần Nông Tông các ngươi nhất định có.

Quân Mạc Tà nói rất chắc chắn.

- Thứ gì vậy?

- Hồng Liên Hoàng Tử.

- Hồng Liên Hoàng Tử?

Nghe thấy mấy chữ này, sắc mặt không ít người lập tức thay đổi.

Thứ này là hạt sen Hồng Liên sinh trưởng trong Hồng Liên Huyết Hải, nhưng không phải Hồng Liên thông thường, mà sinh trưởng ở nơi sâu nhất Huyết Hải, hoàng giả của Hồng Liên.

Hồng Liên Huyết Hải thông thường Hồng Liên Nhất Tộc không thể tiến vào, càng không nói tới chuyện hái Hồng Liên Hoàng Tử.

Thông thường, chỉ có hoàng giả của Hồng Liên Nhất Tộc mới tự do ra vào sâu trong Hồng Liên Huyết Hải.

Thứ này vô cùng trân quý, chỉ có thể tìm Hồng Liên Nhất Tộc để đổi, Thần Nông Tông cũng không có.

Nhưng ở nơi tụ tập Hồng Liên Nhất Tộc trong Tu Chân giới, chưa chắc đã có Hồng Liên Hoàng Tử, cho dù có tồn tại, cũng chưa chắc sẽ đồng ý trao đổi những thứ khác.

- Thứ này Thần Nông Tông bọn ta không có, cho nên mời Võ Đế tìm được rồi hãy trở lại.

Trong mắt Mạnh Bất Đồng lóe lên dị sắc, nói.

Lục Đạo Luân Hồi Đan cần sáu loại đan dược cùng luyện chế, lúc thành công chế toàn bộ thì tiến hành Dung Đan Thuật, một số nguyên liệu không chuẩn bị đủ, đều không thể mở lò.

- Chuyện này thì đơn giản, ta nghe nói Thần Nông Tông có một vị hoàng giả của Hồng Liên Nhất Tộc, hơn nữa ta nghe nói Luyện Đan Thuật của cậu ta không kém bất luận một vị nào ngồi ở đây, không bằng để cậu ta ra gặp mặt, giúp ta luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan được rồi, ta có thể ra giá gấp 3 lần mua một viên Hồng Liên Hoàng Tử, ngoài ra, các ngươi có thể ra ba điều kiện với ta.

Quân Mạc Tà cười khẽ nói.

Lục Đạo Luân Hồi Đan thật sự có tác dụng với anh ta, anh ta luôn tìm người luyện chế đan dược này, Thần Nông Tông là lựa chọn thích hợp nhất.

Nhưng anh ta cũng không nói thật, thực ra anh ta có một viên Hồng Liên Hoàng Tử, vốn không cần Mạc Phàm đến Hồng Liên Huyết Hải lấy.

Nhưng nếu anh ta không có Hồng Liên Hoàng Tử, có thể luyện chế đan dược giúp anh ta chỉ có mình Mạc Phàm.

Chỉ như vậy, anh ta mới có thể gặp tiểu tử Mạc Phàm, tiến thêm một bước hiểu biết về Mạc Phàm.

- Hóa ra là Võ Đế tới tìm Mạc sư đệ, vậy ta không có gì để nói nữa rồi.

Trong mắt Mạnh Bất Đồng hiện lên ánh sáng lạnh, có chút không vui nói.

Ông ta vốn có ý luyện đan giúp Quân Mạc Tà, Quân Mạc Tà chỉ đích danh Mạc Phàm có tu vi thấp hơn ông ta không ít, đổi lại là ai đều không vui.

Nhưng ánh sáng lạnh chỉ lóe lên trong mắt ông ta chưa tới một giây, liền biến mất không thấy, thay vào đó là nham hiểm.

- Bất Đồng đạo trưởng đừng tức giận, ta không nói Bất Đồng đạo trưởng không làm được, chỉ là mới nghe Mạc Phàm là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, nếu để cậu ta luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan giúp ta, có thể giảm bớt không ít phiền phức, mong đạo trưởng hiểu cho.

Quân Mạc Tà giống như cảm nhận được Mạnh Bất Đồng không vui, cười khẽ, khuyên giải nói.

- Võ Đế lo lắng nhiều rồi, Mạc Phàm là tiểu sư đệ của ta, nếu có thể do đệ ấy luyện đan giúp, ta cũng vui vẻ thay đệ ấy.

Mạnh Bất Đồng lạnh nhạt nói.

Tuy Mạc Phàm là hoàng giả của Hồng Liên Nhất Tộc, nhưng không phải chuyện tốt gì.

Tin tức này mới truyền ra, còn chưa chứng thực, Võ Đế Quân Mạc Tà đã tới.

Võ Đế Quân Mạc Tà là một người vừa chính vừa tà, bị Quân Mạc Tà để mắt, Mạc Phàm không muốn cũng phải đồng ý.

Đắc tội những người khác, sư phụ ông ta, Vô Phong sư thúc và Vô Địch sư thúc còn có thể ra tay giúp đỡ.

Đắc tội Quân Mạc Tà, Thần Nông Tông thật sự không có ai cứu được Mạc Phàm.

- Vậy được rồi.

Quân Mạc Tà cười thoải mái, dời mắt nhìn Vô Cực đạo nhân.

- Vô Cực đạo trưởng, không biết có thể mời đồ đệ Mạc Phàm của ngươi, luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan giúp ta không?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1906: Vô Cực hỏi Quân Mạc Tà.


Chỉ trong phút chốc, ánh mắt không ít người nhìn về phía Vô Cực.

- Vô Cực sư đệ, Mạc Phàm đâu, nếu Quân Mạc Tà chỉ đích danh cậu ta luyện đan, không bằng để cậu ta xuất hiện đi, cũng hỏi ý kiến cậu ta xem.

Vô Huyền khẽ nâng mí mắt, nói.

Ông ta vốn định lợi dụng chuyện Huyết Hải nhiễm nguyệt, dạy dỗ Mạc Phàm một trận, không ngờ đưa tới Quân Mạc Tà đầu tiên.

Như vậy không còn gì tốt hơn, nếu Mạc Phàm luyện đan giúp Quân Mạc Tà, bọn họ sẽ có ba điều kiện của Quân Mạc Tà.

Phải biết rằng ba điều kiện của Quân Mạc Tà, đối với bất luận tông môn nào không có mười đại cao thủ, đều rất có giá trị.

Thông thường, nếu là mười đại cao thủ rất khó đề xuất điều kiện như vậy.

Mạc Phàm từ chối, là một chuyện tốt đối với bọn họ.

Tuy bọn họ không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng rõ ràng là Quân Mạc Tà tới vì Mạc Phàm.

Đắc tội Quân Mạc Tà, cuộc sống sau này của Mạc Phàm sẽ không dễ chịu.

Ngạo Nhật Sơn Tông không dám đối phó Mạc Phàm, đó là vì sau lưng Mạc Phàm có Thần Nông Tông.

Thiên Tâm Cung bị Mạc Phàm huyết nhiễm, cũng không ra tay với Mạc Phàm, đó là vì Thiên Tâm Cung có mục đích và quy củ của bọn họ, những chuyện này đều cần Mạc Phàm sống hiện giờ.

Quân Mạc Tà không cần cố kỵ những chuyện này, trước khi Vô Phong chưa trở thành mười đại cao thủ, mười đại cao thủ không sợ Thần Nông Tông.

Còn quy củ, Quân Mạc Tà nói gì thì đó là quy tắc.

- Theo ta được biết, Mạc Phàm mới trở về Vô Cực Phong.

Vô Huyền lại nói.

- Quả thật Bất Tử đã trở về, nhưng trước đây không lâu, ta mới phạt Bất Tử vào Y Thần Các bế quan, trong thời gian ngắn sẽ không đi ra, cho nên tạm thời Bất Tử không có biện pháp ra ngoài gặp mọi người.

Vẻ mặt Vô Cực lạnh

giannhạt nói.

- Vào Y Thần Các, đi vào đúng lúc thật.

Vô Tàng cười lạnh lùng, nói.

- Có vấn đề gì sao, Vô Tàng sư đệ?

Vô Cực nhíu mày, hỏi.

- Chưởng môn làm thế nào, ta không có một chút ý kiến, nhưng tiểu tử này gây phiền phức lớn như vậy, chỉ là tiến vào Y Thần Các, thật sự không công bằng với những người khác.

Vô Tàng cười mỉa nói.

Y Thần Các không phải ai cũng có thể tiến vào, chỉ có cao nhân thiên phú y đạo rất cao, hơn nữa tích lũy tích phân nhất định mới có thể tiến vào.

Cho nên tiến vào Y Thần Các là khen thưởng.

Khen thưởng như vậy tới tay Mạc Phàm, lại thành trách phạt.

- Nếu Vô Tàng sư đệ cảm thấy bất mãn, hoặc cảm thấy Bất Tử lấy được vị trí thứ nhất Đại Bỉ, còn giúp Thần Nông Tông mở ra Vô Duyến Châu, giải quyết một kiếp nạn không nhỏ, vẫn chưa đủ để tiến vào Y Thần Các bế quan, vậy chúng ta có thể nói lý một chút.

Vô Cực cười nhạt một tiếng, nói.

Sắc mặt Vô Tàng khó coi, không nói gì thêm.

Chỉ riêng đứng đầu Đại Bỉ, đã đủ khiến Mạc Phàm tiến vào Y Thần Các ba lần, càng không cần nói tới Vô Duyến Châu.

Chuyện này, thật sự không có gì để nói.

Vô Cực đạo nhân khẽ gật đầu, dời mắt nhìn Quân Mạc Tà ở bên cạnh.

ấ ế ồ ấ ồ ấ ể ế ế ồ ấ ế ầ ế ố ấ ể- Với thực lực của Bất Tử, giúp ngươi luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan cũng được, quả thật Bất Tử là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, có thể tiến vào trong Huyết Hải hái Hồng Liên Hoàng Tử, hiện giờ Bất Tử đang bế quan, cần một khoảng thời gian mới ra ngoài, nếu ngươi muốn đợi Bất Tử ra, có thể đợi một phen.

Vô Cực thản nhiên nói.

- Hóa ra là như vậy, vậy đúng là không khéo rồi, không biết Mạc Phàm cần bao lâu mới ra khỏi Y Thần Các?

Quân Mạc Tà nhíu mày, hỏi.

Anh ta vừa tới, Mạc Phàm liền vào Y Thần Các, không khỏi trùng hợp quá rồi.

- Chuyện này ta không chắc chắn được, phải xem Bất Tử đi được bao xa ở trong Y Thần Các, nếu Bất Tử có thể đi lên mấy trăm mét, có khả năng mất một năm, nếu không thì một hai tháng sẽ ra.

Y Thần Các như Võ Đạo Trì, một khi có người đi vào sẽ bị phong bế, mãi đến khi không thể tiến thêm y đạo, đại môn mới mở ra.

- Nhưng ta có thể đồng ý với ngươi thay Bất Tử, bảo Bất Tử luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan giúp ngươi.

Vô Cực lại nói tiếp.

- Hả?

- Vậy phải cảm ơn Vô Cực đạo trưởng rồi.

Quân Mạc Tà nhướn mày, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.

- Cảm ơn thì không cần, Thần Nông Tông bọn ta cũng cầm thù lao ngươi trả.

Vô Cực đạo nhân cười khẽ nói.

- Đây là hai khế lệnh của ta, thông qua khế lệnh, ta có thể giúp Thần Nông Tông các ngươi làm hai chuyện, đây xem như là đặt cọc, đợi Mạc Phàm kết thúc bế quan, bảo cậu ta liên lạc với ta, đến lúc đó ta sẽ tới cửa bái phỏng.

Quân Mạc Tà lấy hai khối lệnh bài màu tử kim ra, ném về phía Vô Cực.

Vô Cực nhận lệnh bài, chỉ nhìn thoáng qua liền cất đi.

Khế lệnh này là thứ hạn chế cao thủ như Quân Mạc Tà, bên trong có nguyền rủa rất cường đại, một khi bị bọn họ nắm trong tay, nếu Quân Mạc Tà lật lọng, sẽ phải chịu trừng phạt nguyền rủa.

- Đúng rồi, ta nghe nói y tiên của Thần Nông Tông rất thích thu thập ngoại tộc quý hiếm, bên trong Vô Thiên Cực của ta, thu thập không ít ngoại tộc, nếu chư vị hay Mạc Phàm có hứng thú, cũng có thể nói ra, tính là thù lao còn thừa giúp ta luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan.

Quân Mạc Tà cười bí hiểm, nhìn chằm chằm Vô Cực đạo nhân nói.

Anh ta định hỏi ngay câu hỏi này trước mặt Mạc Phàm, nhưng nếu Mạc Phàm không ở đây, vậy hỏi thử người khác ở Thần Nông Tông thì hơn.

So với tiểu tử Nguyên Anh Mạc Phàm, nhân tài ở đây là uy h**p lớn hơn nữa.

- Vô Thiên Vực?

Vẻ mặt không ít người thay đổi, bọn họ đều là cao thủ Đại Thừa, nơi này bọn họ đều biết.

Bên trong có không ít tộc loại quý hiếm, trong tay Quân Mạc Tà chỉ là nô lệ, đến tay bọn họ thì là dược liệu hiếm có.

Nhưng trong mắt Vô Huyền và Mạnh Bất Đồng hiện lên dị sắc, nhìn về phía Vô Cực đạo nhân.

Quả thật nơi này có lực hấp dẫn với bọn họ, nhưng chưa từng có ai lấy được bất luận thứ gì từ nơi này, đủ để thấy trình độ trân quý của nơi này đối với Quân Mạc Tà.

Quân Mạc Tà sẽ không vô duyên vô cớ nhắc tới Vô Thiên Vực, nếu mở miệng, có khả năng liên quan tới Mạc Phàm hoặc những người khác.

Trong đáy mắt Vô Cực hiện lên chút dị sắc, lập tức biến mất không bị ai phát hiện.

Quân Mạc Tà này, quả nhiên không phải tới luyện đan, mà tới thăm dò.

Ông rời mắt, nhìn về phía một tu sĩ nữ.

- Vô Ngự sư muội, trong mỗi phong các muội am hiểu chăn nuôi linh thú nhất, có cần yêu thú ngoại tộc không, nếu cần thì nói với Võ Đế, những linh thú này hoặc cần linh thạch gì có thể dùng Hồng Liên Hoàng Tộc để bù.

- Chưởng môn sư huynh, Hồng Liên Hoàng Tử là đồ của Bất Tử mà, như vậy phải để Bất Tử đồng ý mới được?

Trong đám người, Vô Ngự nhíu mày hỏi.

- Không cần, Bất Tử không am hiểu ngự thú chi đạo, linh thú dị tộc không có tác dụng với Bất Tử, muội cứ việc nói là được.

Vô Cực cười khẽ nói.

- Dạ, sư huynh.

Vô Ngự gật đầu, không nói gì nữa.

- Võ Đế, ngươi còn chuyện gì không?

Vô Cực hỏi Quân Mạc Tà.

- Tạm thời đã không còn, đây là Thông Tấn Phù của ta, nếu Thần Nông Tông muốn linh thạch hoặc Mạc Phàm bế quan ra, có thể thông báo cho ta biết, ta sẽ mang linh thú tới, ta cáo từ trước.

Quân Mạc Tà cười khẽ, ném một cái Thông Tấn Phù, xoay người rời đi.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1907: Vô Địch cảm thấy khó hiểu nói.


Quân Mạc Tà rời đi, những người khác cũng rời đi theo, trong cung điện chỉ còn lại Vô Cực và Vô Địch.

- Sư huynh, tiểu tử này lại phạm phải chuyện gì, vậy mà đưa tới Quân Mạc Tà?

Vô Địch tò mò hỏi.

- Huyết nhiễm Thiên Tâm Cung còn chưa đủ sao?

Vô Cực lạnh nhạt nói.

- Sư huynh, huynh đừng lừa ta, tuy Quân Mạc Tà không phải loại tốt đẹp gì, nhưng cũng không đến mức muốn hợp tác với Thiên Tâm Cung, chắc chắn tên tiểu tử kia có điểm gì khiến Quân Mạc Tà theo dõi.

Vô Địch nói chắc chắn.

Ông ít khi nói, nhưng nhìn ra được, nhất định không phải vì chuyện Thiên Tâm Cung mà tới, thậm chí không phải tới vì huyết mạch hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, vấn đề rất có khả năng nằm trong Vô Thiên Vực.

- Vô Địch, đệ biết quá nhiều, như vậy không tốt.

Vô Cực liếc mắt nhìn Vô Địch một cái, nói.

- Sư huynh, chắc chắn là chuyện trong ký ức của tiểu tử kia đúng không?

Vô Địch cười nói.

Mạc Phàm vừa đến Thần Nông Tông, thần hồn đã được Vô Phong che lại, Vô Phong không nhìn, ông cũng không nhìn, ông vẫn luôn tò mò, trong ký ức của Mạc Phàm cất giấu bí mật gì.

Ngoài ra Mạc Phàm từng nói, bảo Phượng Vũ chăm chỉ tu luyện, cùng hắn đối phó một người.

Lúc ấy đối thủ của Mạc Phàm chỉ có Long Ngạo Thiên, nhưng Mạc Phàm vốn không có ý để Phượng Vũ đối phó Long Ngạo Thiên, chỉ nói là một người vô cùng lợi hại.

Người lợi hại như vậy, ông không thể nghĩ tới là ai, hiện giờ Quân Mạc Tà tới, chỉ đích danh tìm Mạc Phàm, vậy chỉ có thể là Quân Mạc Tà.

- Cần ta xóa trí nhớ của đệ không?

Vô Cực đạo nhân nhíu mày, vươn tay ra hỏi.

- Sư huynh, đừng mà, ta chỉ biết chút ít đó, chuyện cụ thể, ta không biết một chút nào, huynh vì một đồ đệ mà đối xử với ta như vậy, thật sự quá độc ác rồi, chúng ta là sư huynh đệ mấy ngàn năm, huynh thật sự là sư huynh của ta sao?

Vẻ mặt Vô Địch sửng sốt, nói.

- Đệ ngoại trừ những chuyện này, còn biết bao nhiêu?

Vô Cực nhíu mày hỏi.

- Tiểu tử này giống như biết quá nhiều, còn biết nhiều hơn cả ta, ta hoài nghi tiểu tử này khôi phục trí nhớ kiếp trước, ngoại trừ chuyện này ra thì không có.

Vô Địch nói.

Không phải là ông chưa từng bị xóa trí nhớ, trước đây ông luôn bị Vô Phong và Vô Cực xóa, mỗi lần thua, hai người đều gần như xóa một ít trí nhớ của ông, qua mấy ngày lại khôi phục.

Tuy không có gì, nhưng cảm giác có một số việc bỗng nhiên không nhớ rõ, vô cùng không thoải mái, ông bị hai người đùa mà sợ.

- Chỉ vậy thôi sao?

Vô Cực đạo nhân nhướn mày, hỏi.

- Sư huynh, thật sự chỉ có vậy thôi, ta lấy nhân cách ra để thề.

Vô Địch vội vàng nói.

- Chuyện này dừng ở đây, đệ không cần phải biết nhiều như vậy, đợi đệ thành một trong mười đại cao thủ, ta sẽ nói cho đệ, đúng rồi, không phải Tiểu Phàm nói cho đệ một nơi có Võ Đạo Trì sao, trong khoảng thời gian này, ta và Vô Phong đều ở đây, đệ không cần canh giữ Thần Nông Tông nữa.

Vô Cực nói tiếp.

- Thật hay giả thế, vậy mà tiểu tử này có thể biết nhiều như vậy?

Vẻ mặt Vô Địch sửng sốt, hỏi.

Cần ông đến mười đại cao thủ, mới có thể nói cho ông.

Vậy Mạc Phàm chắc chắn đến một bước mười đại cao thủ kia, nếu không sẽ không đến mức khiến sư huynh ông phải như vậy.

- Hửm?

Vô Cực nhíu mày, trong bàn tay lập tức hiện lên một ký hiệu.

- Vô Địch, chuyện đệ biết và muốn biết vượt qua tưởng tượng của ta rồi, ta cảm thấy nên xóa một phần ký ức của đệ.

- Đừng mà, sư huynh, ta không hỏi là được nữa gì, ta đảm bảo không tới mười đại cao thủ, sẽ không hỏi chuyện này nữa.

Vẻ mặt Vô Địch thay đổi, vội vàng nói.

- Vô Địch sư đệ, ta cũng vì tốt cho đệ thôi, có một số việc không biết sẽ tốt hơn, nếu đệ lại dính vào chuyện của Tiểu Phàm, sẽ đến một ngày đệ cảm thấy hối hận, cho nên sau này đệ đừng dính vào chuyện của Tiểu Phàm nữa.

Vẻ mặt Vô Cực nghiêm túc nói.

Kiếp trước Vô Địch không liên quan quá nhiều với Mạc Phàm, cũng không có vấn đề gì.

Cho nên chuyện này Vô Địch không dính vào thì không dính tốt hơn.

- Vậy huynh và tiểu tử Vô Phong thì sao, vì sao hai người có thể lội vào vũng nước đục này, mà ta thì không thể?

ấ ểVô Địch cảm thấy khó hiểu nói.

- Ta và Vô Phong sao?

Vô Cực lắc đầu, khóe miệng hơi nhếch lên nói.

Mạc Phàm là đồ đệ của ông, vợ Vô Phong là Mạc Phàm chữa khỏi, thậm chí Mạc Phàm còn mang Hàn Nguyệt trở về, ông và Vô Phong không thoát ra được.

- Nếu sau này hai bọn ta xảy ra chuyện, Thần Nông Tông còn có đệ, không phải là đệ muốn trở thành chưởng môn của Thần Nông Tông sao, nếu ta và Vô Phong gặp chuyện không may, đệ có thể chuyển tới Vô Cực Phong rồi.

Vô Cực cười nói.

- Này, sư huynh, ta chỉ đùa chút thôi, huynh cũng biết yêu thích của ta rồi đấy, ta chỉ thích võ đạo, không thích hợp làm chưởng môn, ngoài ra Diễn Thiên Thần Quyết của ta tu luyện không tiến bộ, mọi người sẽ không phục đâu.

Vô Địch cười nịnh nọt nói.

Lúc trước ông uống say chỉ thuận miệng nói với Vô Cực sư huynh, thật không ngờ Vô Cực sư huynh nhớ tới tận bây giờ.

- Diễn Thiên Thần Quyết không sao, đệ làm chưởng môn, sẽ có trình độ Diễn Thiên Thần Quyết như ta.

Mỗi thế hệ chưởng môn, đều tiếp nhận Thần Nông Độ, tu vi Diễn Thiên Thần Quyết sẽ thăng phạm vi rộng.

Cho nên chuyện Diễn Thiên Thần Quyết không là vấn đề.

- Mẹ kiếp, không ngờ thực lực của sư huynh đột nhiên tăng mạnh, là dựa vào Thần Nông Độ?

Vẻ mặt Vô Địch sửng sốt, hỏi.

- Xem như là vậy, bây giờ hẳn là đệ không còn băn khoăn gì nữa, nếu Diễn Thiên Thần Quyết của đệ đề thăng trên phạm vi rộng, võ đạo của đệ sẽ tăng không ít đúng không?

Vô Cực bất đắc dĩ nói.

- Đúng là vậy, nhưng mà sư huynh bảo ta làm tay sai cho huynh tuyệt đối không thành vấn đề, ta thật sự không muốn chức chưởng môn, hơn nữa chuyện Tiểu Phàm, hẳn là không đến mức huynh và tiểu tử Vô Phong không gánh nổi?

Vô Địch cảm thấy khó hiểu nói.

- Đệ cảm thấy thế lực như Thiên Tâm Cung và Thiên Đạo Cung, cái nào không đến mức bọn ta không gánh nổi?

Vô Cực cười khẽ nói.

Trên người Mạc Phàm có truyền thừa của Tạo Hóa Môn, sớm muộn gì Thiên Đạo Cung cũng sẽ tới tìm Mạc Phàm.

- Đệ có thể không có việc gì tìm Tiểu Phàm muốn một số thứ có tác dụng với võ đạo của đệ, đây coi như là phí tổn giúp Tiểu Phàm bồi dưỡng đệ tử, nhưng chuyện của Tiểu Phàm, sau này đệ đừng tham dự vào.

Vô Cực nói.

- Như vậy quá vô liêm sỉ, có phải không được tốt lắm không?

Vô Địch gãi mặt, nói.

Ông lấy không ít thứ tốt từ chỗ Mạc Phàm, đã khiến võ đạo của ông đề thăng một đoạn không nhỏ.

Ông lại đi làm theo lời Vô Cực nói, chính ông ta đều cảm thấy xấu hổ.

- Không sao, đây là thứ đệ nên được, đệ cần thứ gì cứ tới tìm Tiểu Phàm, thứ đệ muốn Tiểu Phàm đều có.

Vô Cực lạnh nhạt nói.

- Tiểu tử này lợi hại như vậy, lần trước ta tìm tiểu tử này muốn mấy thứ, đều nói là không có, xú tiểu tử, vậy mà dám lừa gạt ta, lá gan không nhỏ.

Vẻ mặt Vô Địch sửng sốt, nói.

Ông biết Mạc Phàm lợi hại, nhưng không ngờ Mạc Phàm kh*ng b* như thế.

- Ta đã nói với đệ rồi, đệ đừng nói với bất luận kẻ nào, hơn nữa phải làm theo lời ta nói, nếu để ta phát hiện đệ lộ ra nửa chữ, đệ ở yên trong Thần Nông Quật đi, nếu đến lúc đệ làm chưởng môn, đệ sẽ được thả ra.

Vô Cực đạo nhân ra lệnh.

Nói xong, ống tay áo ông vung lên, tiễn Vô Địch ra ngoài.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1908: Hắn đứng như vậy, đó là một năm.


Y Thần Các.

Thay vì nói là Y Thần Các, chẳng bằng nói là một sơn động.

Sơn động, sau khi đi vào là một con sông lớn màu trắng ngà, sông nhỏ khoảng 999 mét, còn lại là một thác nước trăm mét vuông góc.

Chỉ cần có thể nghịch nước mà đi đến dưới thác nước, chuyện này có ý nghĩa, y đạo đi được 999 mét, có thể trở thành y tiên nổi tiếng ở Tu Chân giới.

Nhưng có thể đi tới trên thác nước, mới chân chính dòm ngó đến đại đạo y đạo chân chính, trở thành y tiên Bất Tử như hắn.

Cả Thần Nông Tông, trong số những người không bế quan chỉ có mình hắn đi lên được thác nước này.

Đám sư tổ và thái sư tổ bế quan, có thể đi 1000 mét, cũng không có mấy người.

Hắn nhìn nơi quen thuộc, lập tức đi vào trong đạo nguyên màu trắng.

Kiếp trước hắn tới nơi này không ít lần, bởi vì ở lâu, y đạo vẫn không đột phá, thậm chí thiếu chút nữa bị lạc trong y đạo dưới thác nước.

Hắn mới tiến vào bên trong y đạo nguyên, sinh cơ khổng lồ giống như tìm được cửa phát tiết, lao vào trong cơ thể hắn một cách dũng mãnh.

Mạc Phàm cười khẽ, giống như quen rồi.

Y đạo nguyên vừa vặn ngược với võ đạo nguyên, võ đạo nguyên coi trọng bất phá bất lập, y đạo nguyên thì lấy sinh cơ cường đại khiến trình tự sinh mệnh của một người không ngừng tăng lên, cho đến khi không thể tăng nữa.

Nếu có thể mang một số y đạo nguyên, đặt vào trong nước ngầm ở Địa Cầu, không lâu sau sinh mệnh của nhân loại trên Địa Cầu sẽ tăng rất nhiều.

Ý niệm của hắn vừa động, hai đạo bạch quang bay từ trong cơ thể hắn ra.

Không phải thứ khác, đúng là hai thoát thai chi thể của hắn.

Tu vi của hắn hiện giờ mạnh hơn kiếp trước không ít, nhưng cơ thể vẫn kém hơn kiếp trước không ít.

Kiếp trước cơ thể hắn được ngâm trong y đạo nguyên rất nhiều lần, cộng thêm luyện Thể Châm Thuật nhiều lần, tuyệt đối không phải Kim Đan kỳ có thể so sánh được, cho dù chống chọi tu sĩ Hóa Thần cũng không thành vấn đề.

Nhân cơ hội này, tăng cơ thể lên một chút.

Hắn vừa phóng hai thoát thai chi thể ra, lượng lớn sinh cơ lập tức ngưng tụ thành hai vòng xoáy, chảy ngược vào trong hai thoát thai chi thể.

Trong ba cơ thể, bởi vì hàng lâm Hồng Liên Huyết Hải dẫn tới huyết mạch hao tổn, có thể thấy đang khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Bản thể của hắn không ở nơi này, mà lập tức đi về phía thác nước.

Mục đích hắn tới nơi này chủ yếu là giải trừ Thiên Long Phong Ấn, ở chỗ này hắn không thể giải được Thiên Long Phong Ấn.

Y đạo nguyên có thể khiến người khác không thể tiến thêm, giống như đất bằng trước mặt hắn, hắn một đường tiến lên trước, đi tới chỗ thác nước.

Nơi này là nơi khó nhất, không biết làm khó bao nhiêu thiên tài của Thần Nông Tông.

Tuy nói đi vào trong con sông này, có ý nghĩa y đạo tăng lên, nhưng ở trong mắt y tiên chân chính, đi lên thác nước này mới có thể nhòm ngó diện mạo của y đạo.

Cho dù chỉ đi 1 mét, nhưng là xuôi dòng xuống thác nước vuông góc, căn bản không ai có thể đi được, càng không nói đi 100 mét ngược chiều thác nước vuông góc.

Cho dù là cao thủ Đại Thừa, tu vi đỉnh thiên, chỉ cần không đủ y đạo, ở trong này cũng vô dụng.

Hắn nhìn thoáng qua thác nước, một cước giẫm lên thác nước vuông góc, cả người như thoát khỏi lực hấp dẫn của vạn vật, đi về phía thác nước vuông góc.

Không lâu sau, hắn liền đến thác nước.

Trên thác nước, bầu trời xinh đẹp, giống như cực quang ở Bắc Cực, cực quang huyễn hóa thành các loại ánh sáng sáng rực trong không trung.

Dưới bầu trời là một vùng biển rộng mênh mông, liếc mắt một cái, ngoại trừ nước biển vô biên đó là một đường thiên thủy tới sáu tòa đảo nhỏ.

Mạc Phàm lại đi về trước hơn mười mét, trên mặt hiện lên gắng sức.

Nơi này mới là nơi khó khăn nhất, cây số phía trước còn có thể đi theo sông nhỏ.

Nhưng đến nơi này là một vùng biển rộng mênh mông, hoàn toàn không có phương hướng.

Cho dù ở nơi xa có sáu hòn đảo nhỏ, nhưng chính vì sáu hòn đảo nhỏ mới càng khó đi.

Sáu hòn đảo nhỏ đại diện cho sáu hướng trong y đạo, đó là đan, pháp, châm, trận, độc, chú, phần lớn tu sĩ cho dù có hướng đi riêng, nhưng đều tu nhiều, giống hắn thì càng tu toàn bộ.

Bởi vì hắn tu nhiều, sáu hòn đảo đều tạo thành ảnh hưởng với hắn.

Hắn không có khả năng chỉ tu một loại, một khi chỉ tu một loại, vốn không có khả năng đi đến phía trên.

Cho nên muốn chuyên nhất thì không đi được cây số, không chuyên nhất đến ngoài cây số thì nửa bước khó đi.

Trăm năm đầu hắn đến trên cây số, tốc độ rất nhanh, có thể nói là đứng đầu Thần Nông Tông.

Nhưng bốn trăm năm sau, hắn chỉ đi được rất ngắn, cũng tiến vào bình cảnh.

Hắn không đi về phía trước nữa, trọng sinh tới nay, hắn có lĩnh ngộ y đạo mới, có thể tiếp tục đi về trước, nhưng trước đó cần phá giải Thiên Long Phong Ấn trên người hắn rồi nói sau.

Đây mới là chuyện quan trọng nhất, không phá giải thứ này, hắn không có biện pháp đề thăng tu vi của bản thể.

Hắn vươn một tay ra, ý niệm vừa động, một chữ “Y” thể Triện cổ xuất hiện trong tay hắn.

Chữ Y này sáng lên, một cái thước màu bạch ngọc dài 9 mét xuất hiện trong tay hắn, hình dạng tương tự ngọc kiếm Vô Phong trong Thức Hải của hắn, nhưng là màu trắng.

Y đạo của hắn không đủ, y đạo ở nơi này hẳn là đủ rồi.

- Vạn Đạo Quy Nguyên, tới!

Hắn khẽ quát một tiếng, nói.

Đây là một bí pháp hắn tự nghĩ ra, có thể mượn nhất đạo của những người khác để mình dùng.

Mượn y đạo của những người khác cũng được, mượn Y Thần Các cũng như vậy.

Mấy chữ vang lên, trên thước dài đại phóng hào quang, một cơn gió lập tức thổi bay trong Y Thần Các.

Y đạo nguyên vốn chảy về phía cửa động lập tức nghịch lưu, nghịch thác nước mà lên, tụ tập vào trong tay hắn.

Trong nước biển mênh mông, nước biển cũng dẫn chảy vào trong tay hắn.

ể ắ ế ổ ể ềNước biển tụ tập, thước dài trong tay hắn lại biến đổi, không chỉ thể tích lớn hơn một chút, phù văn ở phía trên càng thêm huyền ảo.

Mạc Phàm không dám thử trảm Thiên Long Phong Ấn, Thiên Long Phong Ấn là tâm huyết cả đời của cao nhân y đạo, y đạo ở phía trên có thể nói là ảo tới ngoài vạn mét.

Hắn phải trảm một kiếm muôn vàn y đạo, nhất định phải ngưng tụ y đạo hơn vạn mét mới được.

Hắn không sốt ruột, theo 1100 mét nước biển hối nhập, 1200 mét nước biển giống như bị sợi dây vô hình liên lụy, hối nhập theo, tiến độ rất thong thả.

Nhất là phía sau, càng về sau tốc độ càng chậm, một ngày chỉ có mấy chục mét hối nhập.

Trên mặt Mạc Phàm không có chút gợn sóng, hắn vận khởi Diễn Thiên Thần Quyết, cố gắng tụ tập y đạo.

Hắn đứng như vậy, đó là một năm.

Một năm sau, theo một đợt nước biển hối nhập vào y đạo trong tay Mạc Phàm, thước dài trong tay Mạc Phàm cũng càng tiến thêm một bước, đến bên ngoài trăm mét.

Ngay sau đó, bỗng nhiên cả Y Thần Các giống như có một đường tự xuất hiện trên biển, trực tiếp thông tới Hải Thiên.

Một đường Hải Thiên, sáu tòa đảo nhỏ biến mất hoàn toàn, đại môn bạch ngọc lóe lên cổ xưa xuất hiện.

Mắt Mạc Phàm mở ra, hắn nhìn thoáng qua cánh cửa ở phía xa, nhướn mày, trong mắt hiện lên hiểu ra, ánh mắt nhìn về phía thước dài bạch ngọc trong tay.

Có thể trảm phá Thiên Long Phong Ấn hay không, phải xem thứ này rồi.

Trảm phá, hắn sẽ có cơ hội nhất chiến với Quân Mạc Tà.

Nếu không sẽ phải chết.

- Trảm!

Hắn nheo mắt, thước dài trong tay chém về phía mình.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1909: Thái Nhất Y Kinh?


Thước ngọc vừa tới người hắn.

“Rống!”

Một tiếng long ngâm lập tức vang lên, một Kim Long dài ngàn mét rung thân bay từ trong cơ thể hắn ra.

Kim Long lộ ra vẻ mặt hung ác, tóm lấy thước ngọc.

“Keng!”

Âm thanh kim khí va vào nhau vang lên.

Thước ngọc ở dưới trùng kích của Kim Long, không chỉ dừng lại, còn lùi về sau, cũng bị Kim Long đánh lui.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lắc đầu cười.

- Phán đoán ra đạo, cũng dám làm càn trước mặt ta, phá cho ta!

Y đạo chân chính trên Thiên Long Phong Ấn còn không bằng y đạo của hắn, càng còn nhiều phỏng đoán.

Tuy thước ngọc trên tay hắn là mượn lực lượng, nhưng là y đạo chân chính.

Một thứ tự nhiên huyễn tưởng ra, cũng muốn chống chọi thứ chân thực trong tay hắn, chuyện này giống như khí cầu chống chọi với môn đẩy tạ.

Thước ngọc chỉ lùi một chút, liền chém về phía Kim Long.

“Răng rắc!”

Dưới thước ngọc, từng đạo vết rạn xuất hiện trên người Kim Long.

Thước ngọc hạ xuống, Kim Long vừa rồi còn diễu võ dương oai lập tức như bị kiếm bổ gậy trúc, từ đầu tới chân vỡ tan.

“Rầm!”

Thước ngọc chém vào trong nước biển, bọt sóng trăm mét phóng lên trời.

Thước ngọc từ trăm mét biến thành chín mét lần nữa, con đường mòn và Ngọc Môn tận cùng tiểu đạo trong nước biển cũng biến mất, sáu hòn đảo nhỏ ban đầu xuất hiện, toàn bộ khôi phục như thường.

Đồng thời.

Kim Long dài cây số trên người Mạc Phàm vỡ tan, dập nát, cuối cùng hóa thành thứ như bột phấn màu vàng, biến mất trong không khí.

Nhưng chỗ Kim Long bị đánh tan, một quyển trục màu vàng khẽ bay xuống.

Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt hiện lên dị sắc.

Hắn có thể cảm nhận được, Thiên Long Phong Ấn ở trên người hắn đã được giải trừ.

Hiện giờ chỉ cần hắn vận chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, huyền công nghịch chuyển, có thể đột phá Nguyên Anh kỳ, tiến vào Hóa Thần kỳ.

Nhưng thứ này là?

Hắn giơ tay nhận lấy quyển trục màu vàng, vẻ mặt lập tức thay đổi, giống như bị sét đánh, trong đôi mắt lộ ra vui mừng sợ hãi.

- Thái Nhất Y Kinh?

Sao hắn có thể không biết Thái Nhất Y Kinh, kinh thư nổi tiếng nhất trong giới y tiên.

Nghe nói trong này có y đạo vô thượng, là kinh thư duy nhất thông tới y đạo thông thiên.

Tuy Thần Nông Tông bọn họ có danh là môn phái y tiên, nhưng nổi tiếng nhất không phải y kinh trong Điển Tàng Tháp, mà là Diễn Thiên Thần Quyết.

Thần Nông Dược Điển nổi tiếng của Thần Nông Tông, không thể so được với Thái Nhất Y Kinh.

Sở dĩ Thần Nông Tông có nhiều y tiên trình độ cao như vậy, cũng vì Y Thần Các.

Nếu không có Y Thần Các, Thần Nông tông có khả năng chỉ là môn phái pháp tu.

Thái Nhất Y Kinh này đã biến mất mấy ngàn năm, vậy mà ẩn giấu trong Thiên Long Phong Ấn của Vô Duyến Châu.

Nếu không phải hắn phá Thiên Long Phong Ấn, cũng không có biện pháp phát hiện Thái Nhất Y Kinh này.

Nếu hắn tham ngộ thứ này hoàn toàn, y đạo của hắn sẽ không còn là không thể vượt qua biển rộng mênh mông.

Hơn nữa ngay tại vừa rồi, hắn đã thấy điểm cuối của Y Thần Các, Ngọc Môn kia.

Cánh cửa này xuất hiện, không chỉ khiến hắn trảm phá Thiên Long Phong Ấn, còn khiến hắn hiểu biết thêm một bước về Y Thần Các.

Lúc trước, hắn cho rằng một cái trong sáu hòn đảo, là điểm cuối.

Xem ra không phải vậy, nếu đi từ sáu đảo kia, hắn vĩnh viễn không thể tới nơi.

Chỉ cần hắn lên thác nước này, thì không cần đi về trước, chỉ cần đến y đạo, nhấc chân là đường, tiến về trước một bước là Thông Thiên Môn bạch ngọc vạn mét sau này.

Một tay hắn cầm Thái Nhất Y Kinh, một nhánh thần thức dò xét vào bên trong.

Kiếp trước hắn từng có cảm giác, y đạo không có khả năng đạt tới vạn mét.

Hiện giờ có kinh thư và giác ngộ của hắn, vạn mét chỉ là vấn đề thời gian.

Thần thức của hắn mới tiến vào trong Thái Nhất Y Kinh, trên Thái Nhất Y Kinh tỏa ra quang mang màu vàng, trực tiếp hóa thành một đạo kim quang bay vào trong mi tâm của hắn.

Cùng lúc đó, một đoạn kinh văn xuất hiện trong mắt hắn.

- Thái thủy chi sơ, vạn đạo quy nhất, đại diễn độc hành, vạn vật hoành sinh...

Một đoạn kinh văn đơn giản, khiến Mạc Phàm có cảm giác dũng khí mở rộng.

Hắn tham ngộ một lát, liền lấy một ngọc giản ra, muốn thác ấn một phần Thái Nhất Y Kinh.

Thứ quan trọng như vậy, tất nhiên phải để lại cho Thần Nông Tông.

Nếu thứ này được truyền thừa ở Thần Nông Tông, Thần Nông Tông sẽ xứng với tên thực môn phái y tiên đứng đầu.

Hắn vừa thác ấn xong, lông mày nhíu lại.

Hắn thác ấn vào trong ngọc giản, vậy mà trống không.

Hắn thử khẩu thuật, giọng nói cũng biến thành nội dung khác.

- Chuyện này…

Mạc Phàm nhíu mày, lộ ra chút thất vọng.

Không biết vì sao, Thái Nhất Y Kinh giống như tạm thời không có biện pháp truyền cho người khác.

Chuyện này không có gì kỳ lạ, ở Tu Chân giới có không ít công pháp thần cấp, chỉ có thể truyền cho một người, chỉ khi người này chết đi, công pháp mới tìm kiếm người thích hợp kế tiếp.

Cũng chính vì như vậy, không ít công pháp thường thất truyền trăm ngàn năm.

Hắn không tiếp tục tham ngộ Thái Nhất Y Kinh, lúc hắn đi vào Quân Mạc Tà đã tới Thần Nông Tông, không biết tới làm gì.

Thiên Long Phong Ấn đã mở ra, hắn còn may mắn chiếm được Thái Nhất Y Kinh, không cần thiết phải ở đây.

Một năm, ba cơ thể của hắn đã sớm đạt tới trạng thái cực mạnh.

Hắn lấy lệnh bài ra vào Y Thần Các, cánh cổng khi tiến vào xuất hiện trước mặt hắn, hắn bước vào trong cửa, biến mất khỏi Y Thần Các.

Khi xuất hiện lần nữa, hắn đã tới sân nói chuyện với sư phụ lúc trước.

Lúc này Vô Cực đạo nhân ngồi bên cạnh bàn đá pha trà, mới rót hai chén trà ra, còn tỏa ra hơi nóng.

- Thiên Long Phong Ấn đã được giải trừ rồi à?

Vô Cực đạo nhân ra hiệu cho Mạc Phàm ngồi xuống, tự mình cầm một chén trà, khẽ nhấp một ngụm hỏi.

- Đúng vậy, sư phụ, Thiên Long Phong Ấn đã được con phá giải, con còn đạt được một quyển Thái Nhất Y Kinh, nhưng kinh thư này không có biện pháp thác ấn.

Mạc Phàm ngồi đối diện Vô Cực, gật đầu nói thẳng.

- Thái Nhất Y Kinh, con vẫn như kiếp trước, vận khí tốt một cách kỳ lạ, nhưng đây là thứ con nên được.

Vô Cực đạo nhân nhướn mày, cười nói.Hạn chế tu vi ở Nguyên Anh kỳ, không phải ai cũng có quyết đoán này.

Nhỡ đâu không mở được phong ấn, sẽ như vậy cả quãng đời còn lại.

- Đa tạ sư phụ lượng giải, vậy Quân Mạc Tà tới làm gì ạ?

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.

- Con cảm thấy Quân Mạc Tà tới làm gì?

Vô Cực không trả lời, hỏi ngược lại.

- Có lẽ anh ta phát hiện ra gì đó.

Mạc Phàm nghĩ một lát, nói.

- Không sai, Quân Mạc Tà tới tìm chúng ta luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan, còn chỉ đích danh con luyện chế, bởi vì chỉ có con mới lấy được Hồng Liên Hoàng Tử, còn nói điều kiện là lấy dị tộc trong Vô Thiên Vực.

Vô Cực bình thản nói.

- Vô Thiên Vực, Quân Mạc Tà này vẫn nguy hiểm như trước.

Vẻ mặt Mạc Phàm thay đổi, lập tức khôi phục như thường.

Tuy hắn xóa nhiệm vụ đi, nhưng vẫn để Quân Mạc Tà tra ra được.

- Nguy hiểm không chỉ mình Quân Mạc Tà.

Vô Cực cười khẽ, nói.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1910: Đa tạ sư phụ nhắc nhở.


- Còn ai nữa ạ?

Vẻ mặt Mạc Phàm thay đổi, hỏi.

- Đại cung chủ của Thiên Tâm Cung, sau khi con rời khỏi Thiên Tâm Cung, bà ta phái người hủy mười tòa cung điện của Ngạo Nhật Sơn Tông mới rời đi, bà ta không che giấu chuyện Huyết Hải nhiễm nguyệt.

Vô Cực nói.

- Đại cung chủ này cũng không đơn giản.

Mạc Phàm nhíu mày nói.

Thông thường, trừ phi là mất đi lý trí, nếu không sẽ không vì những lời hắn nói, mà chuyển phẫn nộ đến trên người đồng bọn.

Ngoài ra vì thân phận mặt mũi, sẽ cố gắng che giấu mình.

Đại cung chủ này lại làm như vậy, rõ ràng là không muốn làm hòa với hắn, mà càng có âm mưu sâu hơn.

- Trong ba cung, không có một cung đơn giản.

Vô Cực cười khẽ nói.

Ba cung vẫn luôn khiến vô số tu sĩ phải e sợ, nếu bên trong chỉ là một đám người não tàn, dù ba cung đứng ở nơi thuận lợi, cũng đã sớm bị người ta công phá.

- Nhưng trong thời gian ngắn Thiên Tâm Cung sẽ không ra tay với con đúng không?

Mạc Phàm hỏi.

Nếu Thiên Tâm Cung ra tay với hắn cùng Quân Mạc Tà, hắn thật sự sẽ gặp phiền phức lớn.

Trong thời gian ngắn Thiên Tâm Cung sẽ không làm gì được Huyết Hải hàng lâm của hắn, sẽ không tự tìm khổ nữa.

- Thiên Tâm Cung sẽ không, nhưng Ngạo Nhật Sơn Tông sẽ không từ bỏ ý đồ.

Vô Cực lắc đầu nói.

Sự thông minh của đại cung chủ là ở điểm này, tự bà ta không đi trêu chọc Mạc Phàm, trái lại hủy 10 tòa cung điện của Ngạo Nhật Sơn Tông.

Không chỉ biểu đạt phẫn nộ của bà ta đối với Ngạo Nhật Sơn Tông, cũng đang ngầm bảo Ngạo Nhật Sơn Tông ra tay với Mạc Phàm.

- Ngạo Nhật Sơn Tông?

Mạc Phàm nheo mắt, trong mắt hiện lên sắc bén.

Tuy Ngạo Nhật Sơn Tông không dám ra tay với hắn chính diện, nhưng giống như một con rắn độc, vẫn luôn ở sau lưng hắn đợi thời cơ, chuyện này khiến người ta vô cùng căm tức.

Nhưng hắn hiện giờ, còn chưa phải lúc uy h**p được Ngạo Nhật Sơn Tông.

- Sư phụ có biện pháp gì sao?

Mạc Phàm hỏi.

Nếu sư phụ nhắc tới Ngạo Nhật Sơn Tông, chắc chắn có biện pháp ứng phó.

- Con biết con đường tu luyện chưa?

Trong mắt Vô Cực lóe lên tinh quang, nhìn chằm chằm Mạc Phàm hỏi.

Mạc Phàm lấy Diễn Thiên Thần Quyết tu thân, lấy Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công luyện khí, lấy châm pháp dược đạo tôi thể, trên người lại tu các loại pháp thuật, võ đạo, mỗi loại đều là cao nhất, nhưng cũng vô cùng lẫn lộn.

- Con tính tu Tứ Tượng Chi Anh, sau đó tiến vào cảnh giới Hóa Thần.

Mạc Phàm nghĩ một lát nói.

Hắn đan thành cửu pháp, xem như là số lượng cửu cấp, Nguyên Anh kỳ cũng không thể tùy tiện tấn chức cảnh giới Hóa Thần.

Nếu hắn nguyện ý, hiện giờ hắn có thể nghịch chuyển huyền công, tiến vào Hóa Thần kỳ, chuyện này không khó đối với hắn.

Tứ Tượng Chi Anh, nói cách khác là nhất nhân tứ anh, bốn Nguyên Anh có bốn loại thuộc tính là Địa Thủy Phong Hỏa.

Tứ Tượng Chi Anh không chỉ có mấy cực, cũng là phương pháp tu luyện Nguyên Anh kỳ cường đại.

Gần như tất cả tu sĩ đều là nhất nhân nhất anh, nhất nhân tứ anh, chỉ riêng linh khí đều mạnh hơn nhiều phần lớn tu sĩ, huống chi còn có thuộc tính tứ tượng, thực lực lại càng không giống bình thường.

Bản thể của hắn có thể tính là thuộc tính thủy, thoát thai chi thể đầu tiên của hắn là thuộc tính hỏa, thoát thai chi thể thứ hai là thuộc tính phong, hắn chỉ cần thoát thai ra một cơ thể thuộc tính địa, coi như là có điều kiện cơ bản của Tứ Tượng Chi Anh rồi.

Đợi hắn chuyển hóa hoàn toàn cửu pháp thành thuộc tính tứ tượng, sẽ là lúc hắn tiếnvào Hóa Thần kỳ.

- Anh thành Tứ Tượng, nói như vậy, con muốn tiến vào Hóa Thần kỳ vẫn còn cần một thời gian nữa.

Vô Cực nhíu mày nói.

- Đúng vậy, nhưng mà con có thứ này, mời sư phụ xem qua.

Ngón tay Mạc Phàm sáng lên, Thiên Địa Huyền Sách chép vào trong ngọc giản xuất hiện trong tay hắn, hắn đưa cho Vô Cực đạo nhân.

Hắn còn chưa tham ngộ hoàn toàn Thiên Địa Huyền Sách, nhưng không thể nghi ngờ, đây là chiến kỹ võ pháp mạnh nhất trên người hắn.

Đan thành cửu pháp, anh thành Tứ Tượng, Hóa Thần thành âm, Hợp Đạo thành dương, một khi hắn tới Hợp Đạo kỳ, có thể phát huy ra uy lực kinh thiên của Thiên Địa Huyền Sách rồi.

Cho nên nói, anh thành Tứ Tượng là một lựa chọn rất tốt.

Nhìn thấy Thiên Địa Huyền Sách, Vô Cực đạo nhân khẽ nâng mí mắt, bất đắc dĩ bĩu môi.

- Con có vận khí tốt như vậy từ khi nào thế?

Thiên Địa Huyền Sách cùng cấp bậc với Thái Nhất Y Kinh mà Mạc Phàm đạt được trong Y Thần Các, chẳng qua một cái là chiến pháp một cái là y kinh, đều là thứ vô số người có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Thứ như vậy đến chỗ Mạc Phàm, giống như là nhặt được, giơ tay là lấy được.

Số mệnh này, cũng khiến người ta rất đỏ mắt.

- Lúc con vừa trở về, đạt được trong Vạn Yêu Quật.

Mạc Phàm không giấu diếm, nói thẳng.

- Con còn chưa tham ngộ bộ kinh thư này, chỉ tách ra hai phần kinh thư, một âm một dương, tuy tu vi của con về Thái Âm và Thái Dương Chi Lực không được tốt lắm, nhưng uy lực rất khả quan.

Mạc Phàm lại nói tiếp.

Hắn còn chưa rõ lắm về bộ kinh thư này, nhân cơ hội này, vừa vặn hỏi sư phụ một phen.

- Là hai loại chiến kỹ con sử dụng trên Đại Bỉ đúng không?

Vô Cực hỏi.

- Đúng vậy.

Mạc Phàm gật đầu.

- Con phân giải hai bản kinh thư không có vấn đề, cái đó là hai loại Thiên Đạo Huyền Sách biến hóa mà thôi, nếu con muốn tu hành đủ Thiên Địa Huyền Sách, phải đợi tới lúc Thái Dương Chi Lực và Thái Âm Chi Lực của con đều đại thành.

- Đều đại thành ạ?

- Không sai, con tu luyện Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công đúng không, con cũng có thể thử chuyển hóa toàn bộ linh khí trong cơ thể thành Hỗn Nguyên Chi Lực, như vậy con sẽ thấy bộ dạng vốn có của Thiên Địa Huyền Sách, nhưng lúc này cho dù con xem cũng vô dụng, thực lực của con hiện giờ không đủ để thi triển Thiên Địa Huyền Sách chân chính, cố chấp thi triển sẽ bất lợi với tu luyện sau này của con.

Vô Cực trả Thiên Địa Huyền Sách cho Mạc Phàm, giải thích.

- Vậy ạ.

Lông mày Mạc Phàm lập tức giãn ra.

Hiện giờ không thể thi triển cũng không sao, chỉ cần hai bộ kinh thư kia không có vấn đề là được.

- Con đã có chiến kỹ Thiên Địa Huyền Sách, quả thật Tứ Tượng Chi Anh là lựa chọn không tệ, còn thuận tiện cho con đi đối phó Ngạo Nhật Sơn Tông.

Vô Cực đạo nhân rót cho mình chén trà, nói.

- Sao sư phụ lại nói những lời này?

Mạc Phàm nhíu mày, cảm thấy khó hiểu hỏi.

- Con biết nhiều bí cảnh như vậy, con chuẩn bị để ba Nguyên Anh khác ở cùng bản thể sao?

Vô Cực bưng chén trà lên, cười hỏi.

ể ể ể ế ắ ếBản thể của Mạc Phàm đi ứng phó Quân Mạc Tà là được, ba thoát thai chi thể có thuộc tính khác nhau, có thể đi tìm mỗi bí cảnh kiếp trước hắn tiến vào.

Trong đó thoát thai chi thể thuộc tính hỏa, vừa vặn có thể tới gần Ngạo Nhật Sơn Tông.

Trốn Ngạo Nhật Sơn Tông là không trốn được, vậy thì không cần trốn tránh, xuất hiện trước mặt bọn họ là được.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, đôi mắt lập tức lóe sáng.

Đây quả thật là chủ ý không tệ, hắn một người tứ chi, cùng hành động quá lãng phí, chẳng bằng mỗi phần đi rèn luyện.

Như vậy có thể đẩy nhanh tiến độ của hắn, còn phân tâm những người đối phó hắn, đây là một biện pháp không tệ.

- Đa tạ sư phụ nhắc nhở.

Mạc Phàm nói.

- Đừng vui mừng quá sớm, Ngạo Nhật Sơn Tông vì Chân Hư sư tổ của con, vốn không dám làm gì con, ít nhất không dám ngang nhiên đối phó con, chỉ gây phiền phức nhỏ mà thôi, bây giờ phiền phức lớn nhất của con là Quân Mạc Tà.

Trong mắt Vô Cực đạo nhân hiện lên thận trọng nói.

- Cho nên sư phụ đồng ý để con luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan giúp Quân Mạc Tà, còn cung cấp Hồng Liên Hoàng Tử cho anh ta sao?

Vẻ mặt Mạc Phàm thay đổi, hỏi.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1911: Nhưng đây là chuyện của hắn.


- Con có thể không đồng ý không?

Vô Cực không đáp hỏi ngược lại.

Quân Mạc Tà đã nghi ngờ, nếu ông không đồng ý, trái lại càng khiến Quân Mạc Tà cảm thấy Yến Thù nghịch thiên tả mệnh liên quan tới hắn.

- Vậy sư phụ hẳn là nói muốn Yến Thù trong Vô Thiên Vực đúng không?

Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, lại nói.

Những chuyện này đều là Quân Mạc Tà thăm dò, sư phụ không có khả năng đề xuất muốn Yến Thù, nếu không tên Quân Mạc Tà sẽ được như ý nguyện.

Nếu hắn là sư phụ, chắc chắn sẽ làm như vậy.

- Yến Thù được xếp vào thù lao của Lục Đạo Luân Hồi Đan.

Vô Cực lắc đầu cười, nói.

- Cái gì?

Vẻ mặt Mạc Phàm ngây ngốc, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.

Chuyện này là chuyện của hắn, hắn đã bảo Bạch Khởi đi tìm tin về mười đại cao thủ, đến lúc đó hắn sẽ tự nghĩ biện pháp cứu Yến Thù thoát khỏi Vô Thiên Vực.

Nhưng hiện giờ, sư phụ tìm Quân Mạc Tà muốn Yến Thù, rõ ràng là rước họa vào thân cho Thần Nông Tông.

Kiếp trước, hắn gặp mặt Quân Mạc Tà không chỉ một lần, thực lực của sư phụ hắn thần bí khó lường, nhưng cũng không phải đối thủ của Quân Mạc Tà, thực lực của Vô Phong sư thúc vẫn không tiến bộ, cách Quân Mạc Tà càng ngày càng xa, Vô Địch sư thúc chưa từng ra tay, nhưng là chiến tu Thần Nông Tông bồi dưỡng ra, không phải cùng cấp bậc với yêu nghiệt trong chiến tu như Quân Mạc Tà.

- Yên tâm đi, ta đã có sắp xếp, đây là thứ Nam Cung Thanh tiểu thư tới mấy ngày trước để lại cho con, nghe nói là do Nam Cung Thanh cô nương và một lão tổ Nam Cung gia tự tay luyện chế, con luyện hóa thứ này, sẽ không ai nhòm ngó con là phá thiên mệnh nghịch thiên mà đi.

Vô Cực lấy một thứ như la bàn ra, đưa cho Mạc Phàm.

Nam Cung Thanh vốn định đợi Mạc Phàm ra ngoài, nhưng vì Nam Cung gi có việc, liền vội vàng rời đi, để lại thứ này.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua la bàn to bằng lòng bàn tay, không có cầm lấy, mà hỏi:

- Sư phụ, vậy ai là nghịch thiên mệnh?

Luyện hóa la bàn này, những người khác không biết hắn là phá thiên mệnh.

Nhưng vì để Quân Mạc Tà tin tưởng, chắc chắn có một người là phá thiên mệnh.

- Haizz, là Vô Phong sư thúc con, đến lúc đó, đệ ấy sẽ nói cho Quân Mạc Tà, tìm kiếm Yến Thù là mệnh lệnh của đệ ấy.

Vô Cực thở dài, nói.

- Vô Phong sư thúc?

Vẻ mặt Mạc Phàm sửng sốt, nhíu chặt mày.

Lấy cớ này rất hợp lý, có thể khiến người ta tin tưởng.

Nhưng nếu sư thúc thay thế hắn thành phá thiên mệnh, Yến Thù được cứu rồi, như vậy Vô Phong sư thúc sẽ thành cái đinh trong mắt Quân Mạc Tà.

Với hiểu biết của hắn về Quân Mạc Tà, Quân Mạc Tà sẽ không cho phép uy h**p được tồn tại, nhất là người như sư thúc hắn.

Sư thúc hắn từng là thiên tài, khi đó Quân Mạc Tà còn chưa trở thành mười đại cao thủ.

Nếu Vô Phong sư thúc không vì chuyện ma chủ, Vô Phong sư thúc sẽ trở thành mười đại cao thủ sớm hơn Quân Mạc Tà.

Cho dù là hiện giờ, cũng không có ai dám nói Vô Phong sư thúc không thể trở thành mười đại cao thủ.

Nhất là vợ Vô Phong sư thúc được hắn chửa khỏi, tỉnh lại chỉ là vấn đề thời gian, hồng nhan tri kỷ của Vô Phong sư thúc là Hàn Nguyệt tiên tử cũng được hắn mang từ Thiên Tâm Cung về, có thể nói khúc mắc của Vô Phong sư thúc đã được giải trừ, có khả năng qua nửa bước bất cứ lúc nào.

Như vậy, Quân Mạc Tà càng không để Vô Phong sư thúc có cơ hội bước qua nửa bước kia.

Quả thật hắn an toàn, Vô Phong sư thúc lại gặp nguy hiểm rồi.

Ở trước mặt Quân Mạc Tà, mức độ nguy hiểm của Vô Phong sư thúc sẽ như hắn.

- Vô Phong sư thúc ở đâu, con muốn tìm sư thúc nói chuyện.

Mạc Phàm nhíu mày nói.

Hắn giúp Vô Phong sư thúc một chút, nhưng Vô Phong sư thúc cũng giúp hắn vượt qua nguy hiểm, Vô Phong sư thúc không cần vì hắn mà hủy đi tiền đồ của mình.

Ân oán của hắn, tự hắn giải quyết thì hơn.

- Đừng nói nữa, đây là quyết định của đệ ấy, không ai khuyên được đệ ấy, con cũng không phải không hiểu đệ ấy.

Vô Cực cười bất đắc dĩ, nói.

Mạc Phàm nhíu chặt mày, trong mắt đều là không cam lòng.

Tính cách của Vô Phong sư thúc, tất nhiên là hắn biết.

Nhưng đây là chuyện của hắn.

Hắn vốn muốn cứu vợ Vô Phong sư thúc, chỉ là làm chuyện trăm năm trước, thật không ngờ làm trước thời hạn, sẽ mang tới hậu quả như vậy.

Nếu biết sớm sẽ như thế, hắn sẽ không để Vô Phong sư thúc dính vào.

Vô Cực đạo nhân giống như nhìn thấu tâm tư của Mạc Phàm, cười chua xót.

- Nhân quả luân hồi, là như vậy, chuyện này cứ định như vậy đi, con đi luyện hóa la bàn này, Quân Mạc Tà từng nói, đợi con ra khỏi Y Thần Các, sẽ tới Thần Nông Tông chúng ta gặp con một lần, cậu ta sẽ tới bất cứ lúc nào, con nhanh chóng luyện hóa đi.

Mạc Phàm nhìn la bàn, trong mắt lóe sáng tinh quang.

- Tiểu Phàm theo sư phụ 500 năm, sư phụ hẳn là rất hiểu Tiểu Phàm, nếu Tiểu Phàm từ chối thì sao, sư phụ?

Hắn sẽ đi cứu Yến Thù, nhưng không phải dùng phương thức như vậy.

Vô Cực đạo nhân nhíu mày, nhìn Mạc Phàm.

- Con muốn cô phụ tâm ý của Yến Thù dành cho con sao?

Nếu Mạc Phàm bị Quân Mạc Tà để mắt, chẳng khác nào để một con cừu tiến vào trong mắt Ma Long.

- Con sẽ không cô phụ tâm ý của Yến Thù, nhưng thân phận của con bị lộ càng an toàn hơn Vô Phong sư thúc bị lộ một chút.

Vẻ mặt Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Vì sao lại nói như vậy, con cảm thấy Quân Mạc Tà không có Lục Đạo Luân Hồi Đan không được sao?

Vô Cực đạo nhân hỏi.

- Lục Đạo Luân Hồi Đan không trân quý như vậy, chỉ là Quân Mạc Tà không có Cửu Chuyển Thần Đan không được, hơn nữa chỉ có con và Luân Hồi Chi Lô mới luyện chế được Cửu Chuyển Thần Đan.

Mạc Phàm nói chắc chắn.

Lục Đạo Luân Hồi Đan đã xem như đan dược bán thần cấp, ở trong mắt vô số người đều là nằm mơ cũng không dám nghĩ.

Nhưng thứ này ở chỗ Quân Mạc Tà không đủ nhìn.

Cửu Chuyển Thần Đan thì khác, thần đan tiêu chuẩn, có thể khiến Quân Mạc Tà càng tiến thêm một bước.

Nếu hắn nhớ không nhầm, lúc này, Quân Mạc Tà đã gom đủ phần lớn nguyên liệu luyện chế Cửu Chuyển Thần Đan.

Chỉ riêng thu thập nguyên liệu, Quân Mạc Tà đã tốn mấy ngàn năm.

Nếu bây giờ Quân Mạc Tà giết hắn, sẽ không có ai luyện chế Cửu Chuyển Thần Đan giúp anh ta.

Chỉ riêng chuyện này, hắn an toàn hơn Vô Phong sư thúc nhiều.

Có khả năng không cần đợi tới khi Quân Mạc Tà ra tay với hắn, Vô Phong sư thúc sẽ thành mười đại cao thủ.

Như vậy, không chỉ không cần hi sinh Vô Phong sư thúc, còn có cơ hội lật bàn.

- Chuyện này?

Đôi mắt Vô Cực đạo nhân khẽ đảo, trên mặt lộ vẻ khó xử.

Mạc Phàm ở một phương diện nào đó, ví dụ như cô chấp, quả thật rất giống Vô Phong.

Kiếp trước ông luôn muốn truyền chức chưởng môn cho Mạc Phàm, với y thuật và danh vọng của Mạc Phàm hoàn toàn có thể, nhưng Mạc Phàm vì tu vi quá thấp cùng với là đệ tử nhỏ tuổi nhất mà từ chối, ngay cả ông cũng không có biện pháp.

Gặp phải hai người cố chấp, ông không biết phải làm gì rồi.

Vô Phong là phá thiên mệnh, đó là biện pháp an ổn nhất.

Mạc Phàm là phá thiên mệnh, cho dù có cơ hội lật bàn, nhưng nguy hiểm rất lớn, Mạc Phàm hiện giờ còn chưa phải là y tiên Bất Tử, cũng không có Luân Hồi Chi Lô, Quân Mạc Tà chưa chắc sẽ giữ lại Mạc Phàm.Không đợi Vô Cực đạo nhân mở miệng, một bóng dáng nhoáng lên một cái xuất hiện ở cạnh lan can.

- Tiểu Phàm, nếu cố chấp muốn tranh với ta, ta chỉ có thể phong ấn Thức Hải của con, đừng hoài nghi ta có làm được hay không, ta không làm được, cả Thần Nông Tông không ai có thể làm được.
 
Back
Top Bottom