Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1892: Thiên Tâm Tủy


Vô Phong thấy Mạc Phàm kiên quyết như vậy, thì không nói gì nữa.

Trái lại Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, trong mắt hiện lên hàn quang.

Vô Phong đã chuẩn bị chuyển Thiên Tâm Ấn, vậy mà tiểu tử Mạc Phàm còn dám cản trở, làm hỏng chuyện tốt của bà ta.

- Tiểu tử, ngươi đã muốn gia nhập Thiên Tâm Cung bọn ta như vậy, vậy như ngươi mong muốn.

Bà ta vung ống tay áo, cảnh tượng xung quanh lập tức thay đổi.

Không còn là sân đỗ linh hạm nữa, mà đến một tế đàn cổ xưa.

Tế đàn do một khối bạch ngọc điêu khắc mà thành, phía trên khắc đầy đường vân huyền diệu, chỉ cần hơi phóng chút thần thức, sẽ bị đường văn hấp dẫn, không thể tự thoát ra được.

Giữa tế đàn, là một cái ao có đường kính hai ba mét.

Trên không cái ao, sáu đại môn hình cửa cung đình khác nhau trôi nổi, không ngừng chuyển động xung quanh cái ao.

Một bên ao, trên một khối bia đá có khắc ba chữ Thiên Tâm Trì.

- Tiểu tử, tiến vào cái ao này, ngươi có thể tiếp nhận lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung bọn ta, thành một thành viên của Thiên Tâm Cung.

Hàn Nguyệt cười mỉa nói.

Nói xong, bàn tay trắng nõn kết ra một pháp ấn, đánh vào trong một cánh cửa trong sáu cái.

Đại môn mở ra, chất lỏng màu ngọc bạch bốc hơi nóng rơi xuống đất, rất nhanh liền rót đầy Thiên Tâm Trì.

Trong mắt Vô Phong lóe lên lam quang, nhìn Thiên Tâm Trì, một lát sau mới tắt đi.Mạc Phàm nhìn thoáng qua Thiên Tâm Trì, không chút do dự đi vào trong.

Một chân của hắn mới bước vào Thiên Tâm Trì, liền có âm thanh “xoèn xoẹt” vang lên.

- Hửm?

Hắn nhướn mày, giơ chân lên.

Giày cấp bậc linh khí trên chân hắn bị dập nát, cơ thể hắn đã đạt tới cảnh giới đạo thể lại bị chất lỏng ngọc bạch tràn đầy vết thương, giống như bị vô số thanh đao sắc bén xẹt qua.

Hàn Nguyệt thấy Mạc Phàm dừng lại, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Làm sao vậy, bây giờ hối hận rồi à?

- Không hối hận, nhưng Thiên Tâm Tủy trong Thiên Tâm Trì đúng là danh bất hư truyền.

Mạc Phàm khen.

Chất lỏng dùng để rửa tội trong Thiên Tâm Trì tên là Thiên Tâm Tủy, chỉ có ở Thiên Tâm Cung, không biết do thứ gì luyện thành, ngay cả hắn cũng không biết.

Cho dù là gì, phàm là vào trong Thiên Tâm Tủy đều được mở ra.

Cho dù là cơ thể của tu sĩ Đại Thừa, cũng như vậy.

Hắn từng thấy một vị cung chủ của Thiên Tâm Cung, sử dụng một thanh trường kiếm do Thiên Tâm Tủy cô đọng thành, gần như có thể là vô địch sức mạnh, cao thủ Đại Thừa ở dưới kiếm của người này cũng là một kiếm, giống như thái rau.

Nhưng hắn chỉ từng thấy, chưa tự mình tiếp xúc giống như hôm nay.

Nói xong, hắn không quan tâm những vết thương này, lập tức đi về phía giữa ao.

Âm thanh “xoèn xoẹt” vang lên, tuy trên người hắn vẫn mặc quần áo, nhưng phần ngâm trong Thiên Tâm Tủy, đều tràn đầy vết thương.

Máu đỏ tươi chảy từ trong vết thương ra, nhuộm đỏ Thiên Tâm Tủy xung quanh hắn.

- Vô Phong, ngươi còn không ra tay tiếp nhận lễ rửa tội thay tiểu tử này, một khi bắt đầu lễ rửa tội, ngươi lại ra tay cũng vô dụng.

Hàn Nguyệt liếc mắt nhìn Vô Phong ở bên cạnh một cái, cười mỉa nói.

Lễ rửa tội chia ra làm ba quá trình, bước đầu tiên là bị Thiên Tâm Tủy cắt hư cơ thể, khiến huyết dịch chảy ra.

Bước kế tiếp, mới là bước quan trọng nhất của lễ rửa tội.

Thiên Tâm Tủy sẽ theo miệng vết thương chảy vào trong cơ thể người tiếp nhận lễ rửa tội, thay huyết dịch của người tiếp nhận lễ rửa tội.

Một khi Thiên Tâm Tủy nhập thể, sẽ không thể loại ra được.

Đến bước này, người tiếp nhận lễ rửa tội đã một nửa trở thành người của Thiên Tâm Cung rồi.

Bởi vì huyết mạch bị thay, cơ thể không còn như trước đây.

Sau đó là bước cuối cùng, lễ rửa tội linh hồn.

Thiên Tâm Tủy trong cơ thể người tiếp nhận lễ rửa tội, sẽ phóng thích Thiên Tâm chi lực, rửa tội linh hồn của đối phương, tẩy sạch toàn bộ chuyện trước đây, cưỡng ép rót vào pháp tắc của Thiên Tâm Cung.

Sau quá trình này, kết thúc lễ rửa tội, người này hoàn toàn không còn là người trước kia.

Nhưng một khi Thiên Tâm Tủy tiến vào trong cơ thể Mạc Phàm, bước kế tiếp cô ta cũng không khống chế được.

VôPhong nhíu mày, nhưng không nói gì.

Những chuyện này ông đều biết, nhưng Mạc Phàm làm như vậy, chắc chắn là có chuẩn bị.

Ngoài ra huyết dịch trong cơ thể bị Thiên Tâm Tủy thay thế cũng không có vấn đề, linh hồn vẫn như ban đầu là được.

Trên linh hồn của Mạc Phàm, có phong ấn của ông, ông chậm rãi ra tay lần nữa cũng không muộn.

- Hàn Nguyệt, chuyện năm đó thật sự xin lỗi, nếu đời này chúng ta đều có thể không hồn phi phách tán, có thể tiến vào luân hồi, kiếp sau ta trả ngươi.

Trong mắt Vô Phong hiện lên vẻ phức tạp, nói.

Năm đó trong mắt ông chỉ có chuyện của vợ ông, mãi đến khi Hàn Nguyệt tiến vào Thiên Tâm Cung ông mới biết, nhưng đã muộn quá rồi.

Vẻ mặt Hàn Nguyệt hơi đổi, nhưng lập tức biến mất không còn, khóe miệng bà ta hơi nhếch lên nụ cười mỉa.

- Vậy sao, ngươi cảm thấy ngươi nói những lời này với một đệ tử của Thiên Tâm Cung, còn có tác dụng sao, có tâm xin lỗi, ngươi còn không bằng cầu nguyện cho tiểu tử này thật sự làm được chuyện gì đó, ngăn cản lễ rửa tội, bởi vì bước thứ hai sắp bắt đầu rồi.

Hàn Nguyệt mới mở miệng, Thiên Tâm Ấn trên tay Mạc Phàm sáng lên, Thiên Tâm Tủy liền chui vào trong cơ thể Mạc Phàm, hình thành từng vùng Ma Văn màu bạch ngọc trên người Mạc Phàm.

Giữa hồ, Mạc Phàm chau mày, trên mặt lập tức xuất hiện vẻ thống khổ.

Thiên Tâm Tủy có thể cắt phá cơ thể hắn, tiến vào trong cơ thể hắn, càng vô cùng thống khổ.

Nhất là Thiên Tâm Tủy tiến vào trong cơ thể hắn không hề thuận lợi, điều này khiến đau đớn càng tăng lên gấp bội.

Bên cạnh ao, Hàn Nguyệt thấy Ma Văn màu ngọc bạch xuất hiện trên người Mạc Phàm lại biến mất, khóe miệng hơi nhướn lên.

- Huyết mạch Hồng Liên đúng là không đơn giản, không hổ là huyết mạch Thần Tộc thời Thượng Cổ, vậy mà có thể ngăn cản Thiên Tâm Tủy, nhưng chỉ như vậy mà thôi, tiểu tử này không thể làm gì được đâu?

Nếu Thiên Tâm Tủy thuận lợi tiến vào trong cơ thể Mạc Phàm, cơ thể Mạc Phàm sẽ được chuyển hóa thành Thiên Tâm Chi Thể nhanh thôi, nhưng rất đau.

Hiện giờ huyết mạch Hồng Liên có thể chắn Thiên Tâm Tủy, Mạc Phàm đã đau đớn, chắn một ngày sẽ đau một ngày, vẫn chắn vẫn đau.

Vô Phong nheo mắt, trong mắt lộ ra lo lắng.

Ông cũng biết về Thiên Tâm Tủy, thống khổ thì không sao, Mạc Phàm ở trong Võ Đạo Trì, thống khổ không kém gì nơi này.

Chỉ dựa vào huyết mạch Hồng Liên có thể ngăn được Thiên Tâm Tủy xâm nhập sao?

Hàn Nguyệt giống như nhìn ra được chút tâm tư của Vô Phong, cười khẽ.

- Ngươi yên tâm đi, huyết mạch Hồng Liên không ngăn được Thiên Tâm Tủy đâu, chỉ là vấn đề thời gian.

Lúc trước bà ta có tìm một người có huyết mạch Hồng Liên đến tiếp nhận lễ rửa tội, tuy cuối cùng người kia tự bạo, nhưng Thiên Tâm Tủy phá nát huyết mạch Hồng Liên chỉ là vấn đề thời gian.

Mạc Phàm còn yếu hơn người có huyết mạch Hồng Liên kia một chút, sẽ kiên trì không được lâu đâu.

Sắc mặt Vô Phong vốn khó coi, hiện giờ lại càng khó coi hơn.

Trong ao, Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.

Hắn mở mắt, lạnh lùng nhìn về phía Hàn Nguyệt.

- Hàn Nguyệt tiên tử, nếu chỉ trong vào lực lượng một cung của ngươi, ta muốn kiên trì bao lâu thì sẽ được bấy lâu, muốn rửa tội ta, đều mở lục cung ra cả đi, cùng rửa tội ta, như vậy mới có thể nhanh hơn.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1893: Giết ta sao?


Thiên Tâm Cung có tổng cộng lục cung, cũng có sáu cung chủ, phân biệt là tiến hành rửa tội linh hồn, lỗi lầm và trách phạt, thưởng và ban cấm chế, hình phạt và trách nhiệm.

Thông thường, chỉ cần một cung rửa tội là được.

Nhưng đối với một số người đặc biệt, cần tiến hành lễ rửa tội nhiều cung.

Chỉ một cung của Hàn Nguyệt, muốn rửa tội hắn, cũng không dễ dàng như vậy.

- Lục cung?

Vô Phong nhíu mày, đôi mắt khẽ đảo.

Thiên Tâm Cung có lục cung, Hàn Nguyệt chỉ là một cung chủ trong đó.

Nếu cung chủ của lục cung cùng ra tay, đến lúc đó ông cũng không có biện pháp.

Hàn Nguyệt nhướn mày, đôi mắt bà ta nheo lại.

Lễ rửa tội của một cung Mạc Phàm còn thấy chưa đủ, vậy mà muốn lục cung, đúng là không biết sống chết.

- Tiểu tử, ngươi muốn thử uy lực lục cung của Thiên Tâm Cung bọn ta đúng không, ta cho ngươi một cơ hội, nhưng có thể khiến sáu cánh cửa cùng mở ra hay không, phải xem ngươi có tư cách này không?

Bà ta chỉ chưởng quản một cánh cửa, muốn mở các cánh cửa khác cần câu thông với các cung chủ khác mới được.

Khóe miệng bà ta hơi nhếch lên, một số chú ngữ truyền ra.

Những chú ngữ này hóa thành phù văn màu bạch ngọc, bay về phía năm cánh cửa khác.

Chỉ trong phút chốc, phù văn giống vậy bay từ trong năm cánh cửa kia ra.

Hàn Nguyệt hơi nhếch miệng cười nham hiểm, liếc mắt nhìn Vô Phong ở bên cạnh một cái.

- Tiểu tử, ngươi không có đủ tư cách mở ra lục cung, nhưng bọn ta vẫn có thể cho ngươi cơ hội này, nhưng nếu ngươi được rửa tội xong, Thiên Tâm Ấn trên người ngươi sẽ tới người Vô Phong, kết quả thế nào, hẳn là ngươi đã biết, hiện giờ, ngươi còn muốn mở lục cung không?

Chỉ là một tiểu tử Nguyên Anh kỳ, cho dù có huyết mạch Hồng Liên thì thế nào, cũng muốn mở lục cung, chuyện này gần như là chuyện không có khả năng.

Muốn mở lục cung cũng được, phải trả giá rất đắt.

- Ta không có vấn đề, nếu Tiểu Phàm bị rửa tội, các ngươi có thể in Thiên Tâm Ấn với ta.

Vô Phong nhìn Mạc Phàm, nghĩ một lát nói.

Mạc Phàm làm như vậy, chắc chắn là có mục đích.

Tuy ông còn chưa biết, nhưng tuyệt đối không phải hành động l* m*ng.

- Ngu ngốc, vậy còn ngươi, tiểu tử?

Hàn Nguyệt không thèm nhìn Vô Phong một cái, hỏi tiếp.

- Vậy ngươi tiếp tục rửa tội ta đi, ta có rất nhiều thời gian.

Mạc Phàm lắc đầu cười, nói.

Hắn cho Hàn Nguyệt một cơ hội, để bọn họ dùng lực lượng lục cung rửa tội.

Đám Hàn Nguyệt này, vậy mà còn muốn đặt cược với hắn.

Nếu như vậy, hắn cũng chậm rãi đợi, đợi cung chủ khác ngồi không yên, một đám mở cửa cung ra rửa tội hắn.

Ý ắ ế ể ắ ẩÝ niệm của hắn vừa động, hít sâu một hơi, Thiên Tâm Tủy tiến vào trong cơ thể hắn bị đẩy ra không ít.

Không chỉ như vậy, cơ thể hắn khẽ bay lên, rời khỏi Thiên Tâm Trì, ngồi khoanh chân trôi nổi trên Thiên Tâm Trì.

Hàn Nguyệt nhíu mày, bên trong năm cánh cửa khác cũng truyền ra từng tiếng a nhẹ.

Mạc Phàm đến nơi này thực lực nên bị áp chế nhiều mới phải, Mạc Phàm có thể kháng trụ Thiên Tâm Tủy, chỉ dựa vào lực lượng cấp bậc Nguyên Anh, chuyện này không bình thường rồi.

- Thế nào, các ngươi muốn mở không?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười hỏi.

Âm thanh xì xào bàn tán vang lên, truyền từ trong sáu cánh cửa ra, rất lâu không dừng lại.

- Các ngươi muốn kéo sư thúc ta xuống nước, không phải không thể được, ta có thể cho các ngươi cơ hội này, nhưng đánh cược đều là hai bên cùng đặt, các ngươi kéo sư thúc ta xuống nước, vậy nếu lục cung các ngươi không thể rửa tội ta, ta muốn một người của Thiên Tâm Cung các ngươi.

Mạc Phàm thấy đối phương mãi mà không quyết định, cười khẽ nói.

- Ngươi muốn người nào?

Hàn Nguyệt nhíu mày hỏi.

- Nếu các ngươi không rửa tội được ta, ngươi, Hàn Nguyệt tiên tử, sẽ theo ta về Thần Nông Tông, đây là trừng phạt vì Thiên Tâm Cung các ngươi hủy hôn lễ của ta, thế nào, dám chơi không?

Trong mắt Mạc Phàm lóe lên điên cuồng, hỏi.

Nếu Vô Phong sư thúc muốn chơi, hắn sẽ chơi với Thiên Tâm Cung một chút.

Vô Phong sư thúc nợ Hàn Nguyệt tiên tử, hắn không mang Hàn Nguyệt tiên tử ra khỏi Thiên Tâm Cung, sớm muộn gì Vô Phong sư thúc cũng ra tay, nếu không đạo tâm của Vô Phong sư thúc không thể qua được cửa ải này.

Đúng lúc nhân cơ hội này, mang Hàn Nguyệt tiên tử đi.

- Cái gì?

Vẻ mặt Hàn Nguyệt ngẩn ra, nhìn thoáng qua Mạc Phàm, lại nhìn về phía Vô Phong.

- Ngươi dám chơi không, Hàn Nguyệt, ta có thể chơi tới cùng với ngươi.

Trong mắt Vô Phong lóe lên quyết tâm, nói.

- Chuyện này?

Hàn Nguyệt nhíu mày, trong mắt hiện lên do dự.

- Chuyện này chỉ sợ sáu cung chủ các ngươi, cũng không làm chủ được.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Sáu cung chủ của Thiên Tâm Cung ai có chức nấy, đã có được quyền lợi rất cao, nhưng chuyện liên quan tới sáu cung chủ, phải cần đại cung chủ của Thiên Tâm Cung ra mặt quyết định.

- Đại cung chủ, ngươi muốn rửa tội người có huyết mạch Hồng Liên như ta để củng cố Thiên Tâm của Thiên Tâm Cung các ngươi, dám ra mặt đánh cược một lần không, lấy Hồng Liên Tộc Nhân ta và Vô Phong sư thúc người có tạo nghệ cao nhất đối với Diễn Thiên Thần Quyết, tới đổi một cung chủ của Thiên Tâm Cung ngươi không?

Mạc Phàm cao giọng hỏi.

Hắn không biết Thiên Tâm Cung muốn rửa tội người có huyết mạch đặc biệt để làm gì, nhưng chắc chắn là có mục đích đặc biệt.

Giọng nói mới vang lên, trong Đại Nguyệt Điện phía sau Thiên Cung, một đạo bạch quang b*n r*, chiếu về phía trước Thiên Tâm Trì chỗ Mạc Phàm.

Trong chớp mắt sáu cánh cửa xoay tròn trên bầu trời dừng lại, Thiên Âm vang lên theo.

Trong Thiên Âm nhiếp tâm hồn người khác, một đám ca vũ cơ thổi các loại nhạc khí, nhảy vũ đạo động lòng người đi tới dọc theo đạo bạch quang.

Giữa những ca vũ cơ này, là nữ tử mặc cung trang văn ngọc bạch y.

Nữ tử này đeo mạng che mặt như Hàn Nguyệt, nhưng cho dù đeo mạng che mặt, cũng vẫn cảm nhận được khí tức vương giả và oai phong của đế quân trên người bà ta.

Chỉ uy thế này, khiến cho người ta có kích động muốn quỳ xuống.

Nữ tử này vừa xuất hiện, trên năm cánh cửa khác chớp lóe quang ảnh, năm cung chủ khác cũng xuất hiện theo.

- Bái kiến đại cung chủ.

Hàn Nguyệt và năm cung chủ khác vội vàng hành lễ.

Nữ tử kia nâng bàn tay trắng nõn lên, lực lượng nhu hòa đỡ sáu người này dậy, sau đó bà ta nhìn về phía Mạc Phàm.

- Mạc Phàm, ngươi vừa nói cái gì, ta không nghe rõ lắm, làm phiền ngươi lặp lại lần nữa.

- Ta không thích nói hai lần một câu, nếu ngươi không nghe rõ, có thể hỏi sáu cung chủ thuộc hạ của ngươi, hẳn là bọn họ đều nghe thấy rõ ràng.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Đại cung chủ thì thế nào, hắn không phải người của Thiên Tâm Cung, không cần thiết phải nghe lời bà ta.

- Lớn mật, tiểu tử, ngươi nghĩ rằng ta không dám giết ngươi sao?

Trong sáu cung chủ, một nữ tử trong đó nhướn mày, lạnh lùng nói.

- Giết ta sao?

Mạc Phàm cười khẽ, liếc mắt nhìn cung chủ kia một cái.

Bên trong lục cung, tính tình của cung chủ Đông Ly tiên tử chưởng quản hình cung là tệ nhất.

- Vậy ngươi thử xem đi, nhìn xem Thiên Tâm có cho phép hay không?

Mạc Phàm để lộ Thiên Tâm Ấn trên cánh tay mình, cười mỉa nói.

Thiên Tâm Cung giống như Thiên Đạo Cung, đều nắm giữ lực lượng bất phàm, nhưng là một đám người phải sống dựa theo quy tắc, phá hủy quy tắc, không cần những người khác ra tay, trước khi bọn họ chết, giống như máy móc chỉ có thể làm một số chuyện cố định, người vượt quy củ sẽ phải chết.

Đại cung chủ của Thiên Tâm Cung cũng như vậy, muốn đè hắn, phải quyết tâm sẽ phải chết.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1894: Lễ rửa tội của lục cung cộng thêm Thiên Tâm?


- Đại cung chủ, Hàn Nguyệt vốn không phải thanh tịnh chi thể, nếu tiểu tử này muốn gia nhập Thiên Tâm Cung chúng ta, ta đề nghị làm như cậu ta mong muốn, tiến hành lễ rửa tội của lục cung, thành, chúng ta sẽ giữ lại được cả Vô Phong, không thành, thì để Hàn Nguyệt rời đi theo bọn họ.

Đông Ly tiên tử nhíu mày, nói.

Hàn Nguyệt lưu lại một phần ký ức, là ngoại tộc trong sáu cung chủ, người như vậy ở trong Thiên Tâm Cung, vốn là người không tịnh.

- Đông Ly, ngươi có ý gì?

Hàn Nguyệt hơi híp mắt, lạnh giọng hỏi.

- Ngươi có trạng thái gì tự ngươi rõ, chẳng lẽ ngươi không muốn rời đi cùng nam nhân này sao?

Đông Ly hừ lạnh một tiếng, nói.

- Đó là ngươi không có bản lĩnh này.

Hàn Nguyệt nhíu mày nói.

- Hàn Nguyệt, ngươi muốn chết à?

Sắc mặt Đông Ly khó coi, tức giận nói.

- Đủ rồi.

Hai người vẫn còn tranh cãi nữa, đã bị cung chủ ở trên bầu trời ngăn lại.

- Mạc Phàm, ngươi muốn dùng Vô Phong chân nhân tới trao đổi với Hàn Nguyệt sao?

- Có lẽ sư thúc ta cũng nằm trong danh sách của các ngươi đúng không?

Mạc Phàm cười hỏi.

Hắn không biết Thiên Tâm Cung có danh sách hay không, nhưng theo hắn biết, Thiên Tâm Cung đang tìm kiếm các loại huyết mạch và người có công pháp đặc biệt.

Có người nói, một khi loại người này tiếp nhận lễ rửa tội, đủ bị Thiên Tâm Cung dễ dàng đối phó.

Cũng có người nói, phàm là tiếp nhận lễ rửa tội, tâm trí người này sẽ bị Thiên Tâm Cung khống chế.

Nhưng cho dù thế nào, có lẽ Thiên Tâm Cung có một danh sách như vậy.

- Ở đây, ta cũng có thể làm như ngươi mong muốn, nhưng mà…

Vẻ mặt đại cung chủ lạnh nhạt, nhưng nói một nửa thì dừng lại.

- Nhưng mà cái gì?

- Nhưng lễ rửa tội của lục cung không được, ta muốn lễ rửa tội của Thiên Tâm, ngươi dám thử không?

Đại cung chủ nói.

- Lễ rửa tội của Thiên Tâm?

Mạc Phàm nhướn mày, nói.

Người bình thường chỉ tiến hành lễ rửa tội của một cung, một số người đặc biệt sẽ tiến hành rửa tội nhiều cung thậm chí là lục cung.

Sau lễ rửa tội một cung, người này liền về cung đó.

Sau lễ rửa tội lục cung, sẽ đi theo đại cung chủ.

Nhưng trên lục cung, còn có lễ rửa tộicủa Thiên Tâm.

Lễ rửa tội của Thiên Tâm sẽ do Thiên Tâm thủ hộ của Thiên Tâm Cung trực tiếp rửa tội, hiệu quả còn mạnh hơn lễ rửa tội của lục cung rất nhiều.

Người tiếp nhận lễ rửa tội của Thiên Tâm, có thể trở thành cung chủ của lục cung.

Đám Hàn Nguyệt này, đều trải qua lễ rửa tội của Thiên Tâm.

- Thế nào?

Đại cung chủ hỏi.

- Lễ rửa tội của Thiên Tâm cũng được, nhưng vẫn chưa đủ, Thiên Tâm cộng thêm lục cung thì hơn.Mạc Phàm thản nhiên nói.

Nếu muốn chơi, phải hợp lại chơi hết mới được.

- Lễ rửa tội của lục cung cộng thêm Thiên Tâm?

Sắc mặt đám Hàn Nguyệt thay đổi.

- Hàn Nguyệt, e rằng ngươi sắp không thể rời đi, nhưng mà ngươi có thể ở bên cạnh nam nhân này rồi.

Đông Ly tiên tử cười nói.

Thiên Tâm Cung bọn họ đều lựa chọn người có huyết mạch đặc biệt, tu vi còn cao hơn Mạc Phàm không ít, nhưng chỉ tiếp nhận lễ rửa tội của Thiên Tâm.

Dưới lễ rửa tội của Thiên Tâm, các loại nhỏ bé khôn cùng cho dù đến bây giờ còn khiến bọn họ giật mình tỉnh lại từ trong mơ.

Mạc Phàm muốn tiếp nhận lễ rửa tội của lục cung cộng thêm Thiên Tâm, cho dù Vô Phong có thể ra tay giúp đỡ, Mạc Phàm cũng không gánh nổi.

Đai cung chủ nhíu mày, trong đôi mắt nhìn về phía Mạc Phàm, hiện lên chút dị sắc.

- Có thể.

Lục cung cộng thêm Thiên Tâm, có thể nói là tất cả của Thiên Tâm Cung bọn họ, Mạc Phàm kiên quyết đối đầu với Thiên Tâm Cung bọn họ, bà ta rất muốn nhìn xem, rốt cuộc là vì thứ gì, mà khiến Mạc Phàm tin tưởng như vậy.

Bà ta vung tay lên, trên không Thiên Tâm Trì, một tỉ ấn rất to xuất hiện, phía trên khắc đầy phù văn cổ xưa, huyền ảo, một đạo quang trụ từ tỉ ấn hạ xuống.

Đồng thời, đại môn của năm cung còn lại cũng được mở ra, chất lỏng màu bạch ngọc chảy vào trong Thiên Tâm Trì.

Thiên Tâm Tủy của lục cung cùng chảy vào trong Thiên Tâm Trì, Thiên Tâm Trì vốn yên bình lập tức xuất hiện một vòng xoáy, lực xé rách đột nhiên xuất hiện.

- Mạc Phàm, ngươi có thể bắt đầu, lễ rửa tội của Thiên Tâm sẽ xuất hiện trong thời gian tới.

Đại cung chủ nói.

Mạc Phàm cười nhạt một tiếng, cơ thể chậm rãi rơi vào trong Thiên Tâm Trì.

Vẫn giống như vừa rồi, cơ thể lập tức bị mở ra, nhưng vết thương hiện giờ càng sâu hơn vừa rồi, cũng càng nhiều hơn.

Sáu loại Thiên Tâm Tủy khác nhau, thông qua vị trí khác nhau chui vào trong cơ thể Mạc Phàm, hình thành sáu loại Ma Văn khác nhau trên người Mạc Phàm, tốc độ nhanh hơn vừa rồi nhiều.

Vừa rồi huyết mạch Hồng Liên của hắn còn có thể chắn một cái, hiện giờ không thể ngăn cản được.

Chỉ trong phút chốc, tứ chi và toàn bộ cơ thể của Mạc Phàm bị Thiên Tâm Tủy xâm nhập, nước ao được nhuộm đỏ mảng lớn.

Thấy một màn như vậy, trên mặt Vô Phong hiện lên vẻ lo lắng.

Đám Đông Ly tiên tử thì hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.

Mạc Phàm chỉ làm được đến nước này, vậy mà còn cầu xin cùng tiếp nhận lễ rửa tội của Thiên Tâm và lục cung.

Năm đó người có huyết mạch Hồng Liên tự bạo, kiên cường chống đỡ rất lâu mới bị lục cung rửa tội.

Tuy vào thời khắc cuối cùng người kia lựa chọn tự bạo, cũng mạnh hơn Mạc Phàm hiện giờ.

Huống chi lễ rửa tội của Thiên Tâm còn chưa bắt đầu, nếu lễ rửa tội của Thiên Tâm bắt đầu, Mạc Phàm hoàn thành bước thứ hai của lễ rửa tội chỉ là chuyện trong chớp mắt.

Nhưng mà…

Mạc Phàm không sốt ruột, mặc cho Thiên Tâm Tủy tiến vào trong cơ thể hắn, thay huyết dịch của hắn.

Mãi đến khi Thiên Tâm Tủy đến vị trí cổ hắn, chỉ thiếu phần đầu là chưa bị xâm nhập.

Mạc Phàm chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua đại cung chủ ở trên bầu trời.

- Ngươi còn không định bắt đầu lễ rửa tội của Thiên Tâm sao, hiện giờ không làm, lát nữa có khả năng vô dụng rồi.

Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.

- Nếu lát nữa vô dụng, vậy vô dụng cũng được, ta càng muốn biết, rốt cuộc ngươi dùng thứ gì ngăn cản lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung bọn ta.

Đại cung chủ lạnh nhạt nói.

Nếu Thiên Tâm Tủy tiến vào đầu Mạc Phàm, Mạc Phàm hoàn toàn không có biện pháp nghịch chuyển, huyết mạch Hồng Liên cũng như vậy.

Nhưng lúc này Mạc Phàm vẫn bình tĩnh đến thế, chắc chắn là có thứ gì đó bà ta không nhìn thấy.

- Ngươi đã muốn nhìn thấy một phen, vậy ta sẽ làm như các ngươi mong muốn.

Mạc Phàm cười nhạt, đôi mắt hắn hơi nheo lại, một đoạn thần ngữ truyền từ miệng hắn ra.

- Dĩ ngô chi huyết, khai khải hồng liên chi môn, dĩ ngô chi mạch, đả khai địa ngục chi địa, dĩ ngô hồng liên nhất tộc đích huyết mạch hòa danh nghĩa, vi ngã đả khai vô biên hồng liên huyết hải, cung hữu tâm giả chiêm ngưỡng, do hữu ý giả tịnh hóa, Hồng Liên Huyết Hải, mở!

Thần ngữ vừa vang lên, huyết dịch chảy từ cơ thể hắn ra đột nhiên ngưng tụ thành một đám phù văn, những phù văn này kết thành một đóa Hồng Liên ở trong Thiên Tâm Trì.

“Bùm!”

Đóa Hồng Liên này sáng lên, hỏa diễm đỏ như máu dấy lên phía trên, lực lượng cổ xưa, yêu dị, đẫm máu, tang thương đột nhiên dâng lên.

Cửa địa ngục Hồng Liên lúc trước từng xuất hiện ở Đại Bỉ một lần mở ra, nhưng lần này không phải là một cánh cửa, mà là 18 cánh cửa, từng tầng ở trong Thiên Tâm Trì, mở ra dưới chân Mạc Phàm.

Ở cánh cửa tầng cuối cùng, một biển máu xuất hiện.

Theo cánh cửa cuối cùng mở ra, toàn bộ Thiên Tâm Tủy trong ao rơi vào trong biển máu.

Đồng thời, biển máu giống như bị xâm phạm, huyết dịch nhanh chóng dâng lên, rất nhanh liền che kín cả Thiên Tâm Trì.

Không chỉ như vậy, dưới thấm nhuận của biển máu, huyết mạch Hồng Liên tổn thất trong cơ thể Mạc Phàm nhanh chóng được bổ sung.

Trong lúc này, cho dù Thiên Tâm Thủy của lục cung rơi vào trong huyết trì, cũng như trâu đất xuống biển, căn bản không có chút tác dụng.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1895: Huyết Mạn Thiên Hạ!


Vẻ mặt đám Đông Ly, Hàn Nguyệt sửng sốt, trong mắt hiện lên dị sắc.

- Hồng Liên Huyết Hải?

Địa ngục Hồng Liên là vùng thần bí nhất trong địa ngục, chỉ có người huyết mạch Hồng Liên mới đi vào được.

Năm đó người có huyết mạch Hồng Liên dựa vào địa ngục Hồng Liên, ngăn cản lễ rửa tội rất lâu.

Nhưng Hồng Liên Huyết Hải là căn nguyên của địa ngục Hồng Liên, nghe nói nghiệp lực bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa hòa tan sau đó chảy vào trong Huyết Hải, đạt được tinh lọc ở đây.

Nơi này là tất cả Tu La, ác ma đều đi từ trong Huyết Hải ra, là một nơi thần bí vừa chính vừa tà tồn tại.

Nhưng Hồng Liên Huyết Hải có rất ít người mở được.

Cho dù là người có huyết mạch Hồng Liên, cũng không phải mỗi người đều có thể mở ra.

Điều kiện cụ thể là gì, không ai biết.

Mạc Phàm mở Hồng Liên Huyết Hải ra, quả thật lễ rửa tội vô dụng với Mạc Phàm.

Một loạt hệ thống tinh lọc nghiệp hỏa của những người trước đây, bọn họ rửa tội Mạc Phàm, thì tương đương với rửa tội Hồng Liên Huyết Hải.

Đây gần như là chuyện không thể, lúc trước có người của Phật Môn thề trong địa ngục, không ra được địa ngục.

Đại năng Phật Môn này vào địa ngục Hồng Liên, kết quả là ông ta còn chưa ra khỏi địa ngục Hồng Liên, đến bây giờ cũng như vậy.

Lễ rửa tội Thiên Tâm không phải đại năng Phật Môn kia có thể so sánh được, nhưng Huyết Hải vô biên còn tồn tại lâu hơn Thiên Tâm Cung bọn họ, muốn tinh lọc Huyết Hải gần như không có khả năng.

- Đại cung chủ, lễ rửa tội Thiên Tâm của ngươi, còn muốn thử không, trái lại Thiên Tâm có thể tiến vào Huyết Hải thử xem, nhưng nếu Thiên Tâm bị Huyết Hải nhấn chìm, có khả năng Thiên Tâm Cung phải biến thành một vùng huyết sắc rồi.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Tất nhiên Hồng Liên Huyết Hải không phải dễ dàng mở ra như vậy, hắn cần hao phí Hồng Liên chi huyết của hoàng tộc trên người hắn mới mở được.

Ngoại trừ huyết mạch Hồng Liên hoàng tộc, còn có bí pháp liên quan.

Bí pháp này, là hắn tiến vào trong một thánh địa của Hồng Liên Nhất Tộc đạt được.

Không nói tới bí pháp, Hồng Liên chi huyết cửu trọng, có ý nghĩa nếu không có thiên tài địa bảo thích hợp, trong một năm hắn không thể sử dụng bí thuật của Hồng Liên.

Nhưng có thể ngăn lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung là đủ rồi.

Hồng Liên Huyết Hải mở ra, tất cả nghiệp lực trên thế gian này đều ở bên trong.

Trừ phi Thiên Tâm Cung có thể tinh lọc mọi người trên thế gian, nếu không không thể hoàn thành lễ rửa tội đối với hắn.

- Hóa ra là hoàng giả của Hồng Liên Nhất Tộc, chẳng trách dám chuyển Thiên Tâm Ấn của bọn ta lên người mình, đến Thiên Tâm Cung bọn ta.

Đại cung chủ nhìn huyết trì, vẻ mặt không có chút gợn sóng nói.

- Cho nên?

Mạc Phàm hỏi.

- Cho nên ngươi có thể rời đi, còn phải dựa vào chính mình để rời đi, không có Phàm Trần Chi Lộ.

Đại cung chủ nói.

Vô Phong thở phào nhẹ nhõm, nhưng lông mày lập tức nhíu lại.

Ông cũng từng nghe nói tới, chỉ có hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc mới có thể mở Hồng Liên Huyết Hải ra.

Mạc Phàm là hoàng tộc của Hồng Liên, chuyện này khiến ông ta rất bất ngờ.

Nhưng những lời này của đại cung chủ, rõ ràng là muốn bội ước.

Một là không để bọn họ mang Hàn Nguyệt đi, thứ hai là không có phàm trần chi lộ, đường thông tới Thiên Tâm Cung tên là Thông Thiên Chi Lộ, trở lại mặt đất là Phàm Trần Chi Lộ.

Không có Phàm Trần Chi Lộ, bọn họ chỉ có thể trở về.

Phải biết rằng, trong lúc này là một vùng đất chân không, cho dù ông là cao thủ Đại Thừa, cũng chưa chắc mang được Mạc Phàm trở về từ Thiên Tâm Cung.

- Đây là phong cách làm việc của đại cung chủ Thiên Tâm Cung sao?

Vô Phong lạnh giọng hỏi.- Sao thế, Vô Phong, ngươi có ý kiến gì, nếu ngươi có ý kiến, phải trở thành một trong mười đại cao thủ ở Tu Chân giới, mới có tư cách nói chuyện với đại cung chủ bọn ta như vậy.

Đông Ly tiên tử cười mỉa nói, Hàn Nguyệt là một cung chủ của Thiên Tâm Cung bọn họ, tuy Hàn Nguyệt đã được rửa tội, đi hay ở đều không có nhiều tác dụng, nhưng nếu để Mạc Phàm mang đi, Thiên Tâm Cung bọn họ sẽ mất hết mặt mũi.

Để Mạc Phàm rời đi, đã là đại cung chủ bọn họ nhân từ rộng lượng lắm rồi.

- Còn nữa, muốn để Hàn Nguyệt đi với các ngươi, phải có được đồng ý của Hàn Nguyệt, Hàn Nguyệt, ngươi muốn rời khỏi Thiên Tâm Cung không?

Đông Ly tiên tử lại hỏi tiếp.

Hàn Nguyệt nhíu mày, lạnh lùng liếc Đông Ly một cái.

Đông Ly muốn chặt đứt đường lui của bà ta, nếu bà ta nói muốn rời đi, đó chính là phản bội Thiên Tâm Cung, nếu không muốn, bà ta thật sự không có biện pháp rời khỏi Thiên Tâm Cung.

Nếu Mạc Phàm có thể thành công, bà ta vẫn hi vọng rời khỏi nơi này.

Đông Ly thấy Hàn Nguyệt do dự, cười khẽ.

- Hàn Nguyệt, ngươi chắc chắn không muốn rời đi, đúng không?

Không đợi Hàn Nguyệt tiên tử trả lời, trong huyết trì, Mạc Phàm lắc đầu cười.

- Hàn Nguyệt muốn rời đi hay không đều không có một chút quan trọng, Hàn Nguyệt muốn rời đi cũng phải rời đi, bà ấy không muốn rời đi cũng phải rời đi, bởi vì ta thắng.

- Vậy sao?

Đông Ly tiên tử cười mỉa nói.

Mạc Phàm làm như không nghe thấy lời Đông Ly tiên tử nói, dời mắt nhìn về phía đại cung chủ trên bầu trời.

Đông Ly tiên tử vốn không đảm đương nổi việc này, nên không cần thiết phải nói thêm gì với người như vậy.

- Đại cung chủ, ngươi cảm thấy thân phận ngươi rất được tôn sùng, nơi này là Thiên Tâm Cung, cho nên có thể thay đổi quy tắc bất cứ lúc nào sao?

Mạc Phàm hỏi.

Dựa theo đánh cược, hắn có thể bình yên rời khỏi đây, còn mang Hàn Nguyệt tiên tử đi.

Hiện giờ lại thành Hàn Nguyệt ở lại, hắn phải tự mình rời khỏi Thiên Tâm Cung, trái lại nghĩ hay quá nhỉ, có thể như vậy hay không, phải hỏi xem hắn có đồng ý không.

- Chẳng lẽ không thể sao?

Đại cung chủ thản nhiên nói.

Ở chỗ của bà ta, bà ta là trời, bà ta nói gì thì là thế đó.

- Có thể.

Mạc Phàm gật đầu.

- Vậy ngươi còn ở đây làm gì, còn không nhanh rời khỏi Thiên Tâm Cung?

Đông Ly tiên tử cười nói.

Mạc Phàm đã nói đại cung chủ có tư cách làm như vậy, còn ở đây nói nhiều lời vô nghĩa như thế.

- Nhưng ngươi sẽ không nhận nổi đại giá phải trả.

Mạc Phàm không thèm để ý tới Đông Ly tiên tử, lại nói tiếp.

Trên thế giới này người muốn thay đổi quy tắc, nhiều như người muốn đội vương miện, nhưng không có mấy người chịu được sức nặng của vương miện.

- Đại giá gì?

Đại cung chủ nhướn mày, tò mò hỏi.

- Ngươi không gánh được đại giá này đâu.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

- Nếu ngươi có thể tạo thành đại giá ta không chịu nổi, Phàm Trần Chi Lộ sẽ mở ra cho ngươi, ngươi cũng có thể mang Hàn Nguyệt đi.

Đại cung chủ nói.

- Ta không cần Phàm Trần Chi Lộ, Hàn Nguyệt ta cũng tự mình mang đi, đại giá tự ngươi chịu đi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Quỵt nợ với hắn, đại cung chủ cũng không được.

Người nào quỵt nợ, đều phải nhận trừng phạt, đại cung chủ cũng vậy.

- Huyết Mạn Thiên Hạ!

Mạc Phàm nheo mắt, hai tay nâng lên.

Máu loãng trong huyết trì theo Mạc Phàm triệu hoán, theo Thiên Tâm Tủy lục cung để lại ngược dòng mà lên, thông qua sáu cánh cổng chảy ngược vào trong lục cung.

Chỉ trong phút chốc, sáu cánh cửa trên không Thiên Tâm Trì biến thành màu máu.

Đồng thời huyết dịch lao ra khỏi ao, lan tràn về phía xung quanh tế đàn, đến chỗ nào chỗ đó bị nhuộm đỏ.

Theo sáu cánh cửa bị nhuộm đỏ như máu, sáu tòa cung điện xung quanh tế đàn nhanh chóng biến từ màu bạch ngọc sang màu đỏ.

Im lặng biến mất, thay vào đó là một vùng huyết tinh, yêu dị, tà dị.

Sắc mặt đại cung chủ và cung chủ sáu cung đều thay đổi, âm tình bất định.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1896: Thật hay giả thế?


Mạc Phàm mở Huyết Hải còn chưa tính, vậy mà dẫn Huyết Hải Chi Thủy, máu đầy Thiên Tâm Cung.

Nếu nói lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung là tinh lọc, vậy Huyết Hải Chi Thủy là thứ bẩn vô biên vô hạn.

Chỉ mới một lúc vừa rồi, lục cung đã bị nhiễm bẩn rất nhiều.

Sắc mặt chủ lục cung cùng thay đổi, nhao nhao vận khởi công pháp, trên lục cung đại phóng quang mang màu trắng, muốn ngăn cản Hồng Liên Huyết Hải ăn mòn.

Nhưng bọn họ càng ngăn cản, Huyết Hải Chi Lực giống như càng mạnh hơn.

Không chỉ không ngăn được Huyết Hải ăn mòn, trái lại lục cung bị huyết sắc xâm nhiễm càng nhiều nơi hơn.

- Mạc Phàm, ngươi phải chết.

Trong thiên cung, đại cung chủ tức giận quát một tiếng, bàn tay trắng nõn vươn về phía Mạc Phàm, một ấn ký hình tam giác trong lòng bàn tay sáng lên.

Bỗng nhiên Thiên Tâm Ấn trên đỉnh đầu Mạc Phàm sáng lên, một cột sáng giáng từ trong xuống, lập tức hạ xuống đỉnh đầu Mạc Phàm.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không thèm chắn, mặc cho cột sáng hạ xuống.

Nhưng khi cột sáng như tinh hà nhật hạ chiếu lên đầu hắn, Huyết Hải giống như cảm nhận được nguy hiểm, một đạo Huyết Hải Chi Thủy như vậy phóng thẳng lên trời.

Không chỉ đỡ đạo quang trụ kia, thậm chí còn nghịch cột sáng xông ngược vào trong Thiên Tâm Ấn.

Thiên Tâm Cung, đại nguyệt vốn là một vùng ngọc bạch, dần dần nhiễm một vùng huyết sắc.

Lần này mắt đại cung chủ khẽ đảo liên tục.

Tuy Thiên Tâm Cung không lâu đời như Huyết Hải, nhưng là nơi của Thiên Tâm.

Hiện giờ không chỉ lục cung bị Huyết Hải xâm nhiễm, ngay cả đại nguyệt ở trung tâm Thiên Tâm Cung cũng bị Huyết Hải xâm nhiễm.

Nếu tất cả Huyết Hải hàng lâm, bà ta không nói lời nào, nhưng đây chỉ là một phần Huyết Hải Mạc Phàm mở ra.

Trong huyết trì, Mạc Phàm nhìn đại cung chủ thay đổi sắc mặt, khóe miệng hơi nhếch lên.

Hắn vươn hai tay ra, đường vân huyết sắc xuất hiện trên toàn thân hắn.

Những đường vân huyết sắc này hình thành từng hình liên hoa diêm dúa lòe loẹt trên người hắn, ở trên mặt hắn còn ngưng tụ ra một mặt nạ huyết sắc.

Theo những đường vân này xuất hiện, cơ thể hắn chậm rãi rời khỏi huyết trì, trôi nổi đến vị trí ngang đại cung chủ.

- Ta chỉ nói cho ngươi hai chuyện, thứ nhất, hôm nay ta tới, không phải tới để các ngươi rửa tội, các ngươi hủy hôn lễ của ta, ta là đến báo thù, Huyết Hải vô biên là lửa giận của ta.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Có thể nói Thiên Tâm Cung và Hồng Liên Huyết Hải là hai nơi tương khắc, người kiếp trước đi từ Thiên Tâm Cung ra là một vị hoàng tộc huyết mạch Hồng Liên, đưa tới Hồng Liên Chi Thủy, máu đầy Thiên Tâm Cung, khiến Thiên Tâm Cung biến thành màu đỏ.

Hắn cũng là một trong những hoàng tộc, đây là lý do hắn dám tiến vào Thiên Tâm Cung báo thù.

- Thứ hai, ước định là ước định, nếu ta không muốn đánh cược của ngươi, vậy vận khí của ngươi tốt hơn, có thể không cần trả đánh cược, nhưng chỉ có thể là ta không cần, không có chuyện ngươi không cho, ngươi không cho, vậy phải trả đại giá nhất định, hiện giờ Thiên Tâm Cung ngươi phải trả đại giá nhất định, Huyết Hải hàng lâm!

Mạc Phàm nheo mắt, hồng quang đại phóng từ trong mắt hắn ra, nói.

Bốn chữ “Huyết Hải hàng lâm” vừa vang lên, một đài sen màu đỏ xuất hiện dưới chân Mạc Phàm.

Cũng đúng lúc này.

Bầu trời vốn đang bình thường, lập tức biến thành màu đỏ.

Không chỉ tất cả tu sĩ của Thiên Tâm Cung, người của Thiên Đạo Cung phía dưới Thiên Tâm Cung cũng nhao nhao ngửa đầu nhìn về phía bầu trời.

Trên bầu trời, không biết bay tới một vùng Huyết Hải vô hạn vô biên từ khi nào, bao phủ toàn bộ Thiên Tâm Cung ở bên trong.

- Đó là gì thế?

- Đó là Hồng Liên Huyết Hải à?

- Không phải Hồng Liên Huyết Hải ở nơi thần bí nhất của 18 vực sao, vì sao lại xuất hiện trên không Thiên Tâm Cung?



Sắc mặt đại cung chủ và cung chủ lục cung lại càng khó coi, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi hơn nhiều.

Mạc Phàm chỉ là một tiểu tử Nguyên Anh kỳ, vậy mà có năng lực lớn như vậy, triệu hoán Huyết Hải tới chín tầng trời.

- Tiểu tử, bây giờ dừng lại, ta sẽ mở Phàm Trần Chi Lộ cho ngươi, ngươi có thể mang Hàn Nguyệt rời đi.Đại cung chủ lạnh lùng nói.

Huyết Hải hàng lâm, cả Thiên Tâm Cung sẽ trở thành một vùng không sạch sẽ.

- Ta nói rồi, ta không cần Phàm Trần Chi Lộ, ta cũng sẽ mang Hàn Nguyệt rời đi, đây là những chuyện ta nên được, không cần người ta cho, cũng không cần người ta cho phép.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười, nói.

Những lời này vừa vang lên, hai tay hắn vươn ra.

Trên bầu trời, Huyết Hải khôn cùng giống như trời sập xuống, tràn đầy trời đất hạ xuống.

“Rầm!”

Âm thanh ngân hà lạc cửu thiên vang lên, trong chớp mắt Huyết Hải bao trùm Thiên Tâm Cung ở bên trong.

Vừa rồi đại cung chủ và cung chủ lục cung còn có thể hơi ngăn cản được Huyết Hải Chi Lực, lần này lục cung và đại nguyệt trên bầu trời cùng thất thủ, biến thành màu đỏ như máu với tốc độ rất nhanh.

Cả vùng Thiên Tâm Cung phiếm thành màu đỏ như máu, trôi nổi trong Thiên Cung.

Không ít tu sĩ ở Tu Chân giới, trong lúc vô tình nhìn thoáng qua bầu trời, sắc mặt lập tức thay đổi.

Đại nguyệt của Thiên Tâm Cung, rất nhiều nơi và không ít tu sĩ bình thường đều có thể nhìn thấy, thậm chí là một số nơi dưới mặt trăng.

- Có chuyện gì thế, sao Thiên Tâm Cung lại biến thành huyết sắc?

Có người kinh ngạc kêu lên.

Không biết Thiên Tâm Cung tồn tại bao lâu, vẫn luôn là màu ngọc bạch, không giống mặt trăng ở thế gian, vậy mà lúc này lại biến thành đỏ như máu.

- Không phải là có người ra tay với Thiên Tâm Cung đấy chứ?

Có người suy đoán nói.

- Ra tay với Thiên Tâm Cung, Tu Chân giới có thế lực và tông môn mạnh như vậy sao?

Thiên Tâm Cung còn trên Thiên Đạo Cung, Thiên Đạo Cung đều có thể giám sát thiên hạ, Thiên Tâm Cung càng không ai dám chọc, ra tay với Thiên Tâm Cung, biến Thiên Tâm Cung thành một vùng huyết sắc, cho dù là mười đại cao thủ của Tu Chân giới tụ tập lại cũng chưa chắc làm được?

- Thiên Tâm Cung biến thành huyết sắc là có chuyện gì vậy?

- Huyết sắc hình như là Hồng Liên Huyết Hải trong truyền thuyết.

Có người nhìn chằm chằm Thiên Tâm Cung, thận trọng nói.

Hồng Liên Nhất Tộc không chỉ là Thần tộc thời thượng cổ, chưởng quản một khu vực, lúc hưng thịnh còn từng Huyết Hải đầy trời.

Từng có người suy đoán, chỉ có Hồng Liên Huyết Hải mới là khắc tinh của Thiên Tâm Cung.

Một vùng huyết sắc này, chắc chắn là Hồng Liên Huyết Hải.

- Hồng Liên Huyết Hải, đó không phải là thứ chỉ hoàng tộc Hồng Liên mới phóng thích ra được sao?

Có người vô cùng khiếp sợ nói.

Tuy Hồng Liên Nhất Tộc đã mai danh ẩn tích từ lâu, nhưng mỗi một Hồng Liên Nhất Tộc xuất hiện, đều tạo ra sóng gió không nhỏ.

Còn huyết mạch hoàng giả, lại càng trở thành đối tượng không ít người chú ý.

- Không sai, người kia là đệ tử của Thần Nông Tông thanh danh mới lên cao, có khả năng là một hoàng tộc của huyết mạch Hồng Liên.

- Thật hay giả thế?

- Chuyện này sẽ có tin nhanh thôi.



Thiên Tâm Cung, Mạc Phàm đứng trên đài sen, nhìn đại cung chủ đang vô cùng tức giận.

- Đại cung chủ, còn muốn chơi nữa không?

Huyết nhiễm Thiên Tâm Cung, đây là lửa giận của hắn, cũng là kết cục hủy hôn lễ của hắn.

Đại cung chủ nheo mắt, trong mắt lóe lên sắc bén, hỏa diễm màu trắng dấy lên trong đôi mắt bà ta.

- Mạc Phàm, ngươi giỏi lắm, nhiều năm trôi qua như vậy, chưa một ai có thể khiến Thiên Tâm Cung ta đến nước này.

Thiên Tâm Cung luôn tượng trưng cho thánh khiết, lần này biến thành nơi ô uế rồi.

- Cho nên?

Mạc Phàm hỏi.

- Các ngươi có thể rời khỏi Thiên Tâm Cung, không tiễn!

Đại cung chủ lạnh lùng nói.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1897: Mạc Phàm nói với Vô Phong.


- Đại cung chủ, cứ để tiểu tử này rời đi như vậy sao?

Vẻ mặt Đông Ly sửng sốt, vội vàng hỏi.

Mạc Phàm xâm nhiệm Thiên Tâm Cung bọn họ thành như vậy, từ xưa đã không có tình trạng như vậy, để Mạc Phàm rời đi, mặt mũi của Thiên Tâm Cung bọn họ còn đâu?

Nhất là nếu Mạc Phàm rời đi, còn có thể mang Hàn Nguyệt.

Đại cung chủ giống như không nghe thấy, ngón tay khẽ búng về phía Hàn Nguyệt, một đạo bạch quang biến mất vào trong mi tâm Hàn Nguyệt.

Chỗ mi tâm Hàn Nguyệt, một Thiên Tâm Ấn hình hoa sen lóe lên vài cái, liền biến mất không thấy.

- Hàn Nguyệt, ngươi có thể đi cùng bọn họ, nhưng như ngươi mới nói, không có Phàm Trần Chi Lộ, ngươi cần tự mình rời khỏi đây.

Đại cung chủ lại nói tiếp.

Hồng Liên Huyết Hải đã bao trùm cả Thiên Tâm Cung, lúc này còn tốt hơn một chút, Thiên Tâm Cung chỉ bị xâm nhiễm một phần nhỏ, chỉ mất một thời gian không lâu, Thiên Tâm Cung sẽ khôi phục.

Nhưng Thiên Tâm Cung bị xâm nhiễm nặng, sẽ không đơn giản như vậy.

Thiên Tâm Cung hiện giờ cũng không phải ở trạng thái thức tỉnh, chẳng bằng để Mạc Phàm rời đi thì hơn.

Nghe thấy lời đại cung chủ nói, lúc này sắc mặt Đông Ly tiên tử mới tốt hơn một chút.

Không có Phàm Trần Chi Lộ, Mạc Phàm chỉ có thể chậm rãi vùng vẫy trong vùng đất chân không, mãi đến khi chết mới thôi, đây cũng là một biện pháp không tệ.

Như vậy cho dù Mạc Phàm huyết nhiễm Thiên Tâm Cung, cũng thua dưới tay Thiên Tâm Cung bọn họ.

- Hi vọng người bên cạnh tôi sẽ không được mang tới Thiên Tâm Cung, nếu không sẽ không đơn giản chỉ là huyết mạn Thiên Tâm đơn giản như vậy đâu.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, giống như đã sớm dự đoán được sẽ như vậy, nói.

Lần này tạm thời để như vậy, lần sau có chuyện như thế, hắn không ngại khiến cả Thiên Tâm Cung chìm trong Hồng Liên Huyết Hải.

Đại cung chủ nheo mắt, không nói gì thêm, nhưng trong mắt lóe lên sắc bén, sắc bén hiếm khi xuất hiện tỏa ra.

Tuy vô cùng tức giận, nhưng nếu không tìm được biện pháp đối phó Hồng Liên Huyết Hải, bà ta sẽ không đi trêu chọc Mạc Phàm.

Hồng Liên Huyết Hải, có khả năng thật sự là khắc tinh của Thiên Tâm Cung.

Mạc Phàm làm như không nhìn thấy, ánh mắt nhìn về phía Hàn Nguyệt, một cánh cửa địa ngục Hồng Liên mở ra trước mặt Hàn Nguyệt.

- Hàn Nguyệt tiên tử, tự ngươi đi vào, hay để ta giúp ngươi đi vào.

Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.

- Tiểu tử, cho dù ngươi mang ta rời khỏi Thiên Tâm Cung cũng vô dụng thôi, ngươi tương đương giữ lại một kẻ địch bên người.

Hàn Nguyệt nhìn cánh cửa kia, lạnh lùng nói.

Trên người bà ta đã không còn Thiên Tâm Ấn, nhưng dù sao cũng trải qua lễ rửa tội rồi, bây giờ bà ta chỉ có oán hận Vô Phong và người bên cạnh Vô Phong.

Cho dù Mạc Phàm y thuật vô song ở Thần Nông Tông, cũng không có biện pháp khôi phục.

- Ta giúp ngươi vào vậy.

Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, đại thủ huyết sắc vươn từ trong cánh cửa ra, nắm lấy Hàn Nguyệt biến mất trong đại môn, đại môn đóng lại.

- Chúng ta đi thôi, sư thúc.

Mạc Phàm nói với Vô Phong.

Vô Phong khẽ gật đầu, cơ thể nhạt dần đi, biến mất trong mi tâm Mạc Phàm.

- Đi, không có Phàm Trần Chi Lộ, ta xem các ngươi đi thế nào?

Trên bầu trời, Đông Ly tiên tử cười mỉa nói.

Mạc Phàm nghiêng đầu, lần này liếc mắt nhìn Đông Ly tiên tử một cái.

- Vậy sao, vậy ngươi mở to hai mắt nhìn xem, ta rời khỏi Thiên Tâm Cung thế nào.

Đường mà thôi, hắn đi nơi nào, nơi đó là đường.

Hắn vung tay áo lên, nhấc chân đi về phía ven Thiên Tâm Cung.

Huyết Hải Chi Thủy bao phủ Thiên Tâm Cung theo hắn rời đi, nhanh chóng lùi ra, cuồn cuộn chảy tới ven Thiên Tâm Cung, rất nhanh liền đến bên cạnh Thiên Tâm Cung.

Sau đó Huyết Hải Chi Thủy cuồn cuộn chảy xuống, giống như một đạo thác nước huyết sắc chảy từ Thiên Tâm Cung xuống.

Đến chỗ nào, thác nước biến thành bậc thang, còn lan tràn tới nơi mắt không nhìn thấy.

Nhìn từ phía xa, giống như một cây cầu kéo dài từ Thiên Tâm Cung tới phàm trần.

Lần này, đại cung chủ, cung chủ còn lại và toàn bộ đệ tử của Thiên Tâm Cung đều ngây ngẩn cả người.

Có người xây cầu ở Thiên Tâm Cung tới phàm trần, chuyện này ngay cả cao thủ Đại Thừa cũng không làm được, mười đại cao thủ của Tu Chân giới, chỉ có thể tự mình đến Thiên Tâm Cung, muốn bắc cầu cũng không có khả năng.

Nhưng Mạc Phàm là một tiểu tử Nguyên Anh kỳ, vậy mà làm được rồi.Nhất là Đông Ly tiên tử, sắc mặt lại xanh mét.

Vậy mà Mạc Phàm dùng Huyết Hải dựng một cây cầu, như vậy thật sự không có gì ngăn được Mạc Phàm rồi.

- Chuyện này…

- Tiểu tử này.

Mạc Phàm đứng trên cây cầu huyết sắc, muốn đi dọc theo huyết kiều xuống, nhưng đột nhiên xoay người lại.

- Đúng rồi, tạo thành mọi chuyện hôm nay ngoại trừ các ngươi ra, còn có Ngạo Nhật Sơn Tông, không có bọn họ, hẳn là không có chuyện ngày hôm nay.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

- Cho nên, các ngươi nhận một ít trừng phạt thay Ngạo Nhật Sơn Tông đi!

Mạc Phàm lại nói tiếp.

Không phải Ngạo Nhật Sơn Tông không chết tà tâm với hắn sao, còn lén lút điều tra tin tức về hắn, vậy Ngạo Nhật Sơn Tông đừng nghĩ chỉ lo thân mình.

Chuyện này từ lúc bắt đầu, đều do Ngạo Nhật Sơn Tông đưa Tiểu Tuyết cho Thiên Tâm Cung làm kíp nổ, mới có kết quả hôm nay.

Hắn không biết Thiên Tâm Cung có tìm Ngạo Nhật Sơn Tông gây phiền phức hay không, bởi vì đây là chuyện của Thiên Tâm Cung.

Thiên Tâm Cung tìm Ngạo Nhật Sơn Tông gây phiền phức là tốt nhất, không tìm thì hắn nghĩ biện pháp khác đối phó Ngạo Nhật Sơn Tông.

Nói xong, ý niệm của hắn vừa động, một đại thủ huyết sắc cỡ trăm mét vươn từ trong Huyết Hải ra, một cái tát vỗ lên hình cung chỗ Đông Ly tiên tử ở.

“Rầm!”

Âm thanh phòng sập xuống vang lên, một vùng hình cung bị sập, Huyết Hải trút vào bên trong.

- Tiểu tử, ngươi dám hủy cung điện của ta, ngươi thật đáng chết.

Mắt Đông Ly tiên tử mở to, tức giận nói.

- Tuy là ta hủy, nhưng đây là trừng phạt đối với Ngạo Nhật Sơn Tông, nếu các ngươi muốn tìm ta báo thù, ta còn có thể đợi thêm lát nữa, ngươi muốn báo thù không?

Mạc Phàm khẽ nâng mày, hỏi.

Lúc này, hắn không lo lắng rời đi nhất.

Hắn không rời đi, Hồng Liên Huyết Hải không biến mất, Thiên Tâm Cung bị ăn mòn càng nghiêm trọng.

Hắn cùng lắm chỉ tổn thất một thời gian, Thiên Tâm Cung sẽ không yên ổn rất lâu.

Đông Ly tiên tử nghiến răng, lông mày nhíu chặt thành hình chữ “hỏa”, nhưng được bà ta đè ép xuống.

Vừa rồi bà ta không rõ vì sao đại cung chủ bảo Mạc Phàm nhanh rời đi, lúc này bà ta không biết, vậy không xứng với chức cung chủ.

- Tiểu tử, chúng ta còn gặp lại, chuyện hôm nay sẽ không kết thúc đơn giản đâu.

Đông Ly tiên tử kìm nén lửa giận, nói.

- Quả thật chúng ta sẽ gặp lại, nhưng lần sau sẽ càng đơn giản hơn bây giờ.

Mạc Phàm nói chắc chắn.

Kiếp trước hắn gặp Đông Ly tiên tử vài lần, một đời này không có khả năng chỉ gặp lúc này.

Hiện giờ, hắn ở Nguyên Anh kỳ có thể thoải mái làm được điểm ấy, sau này sẽ càng khó sao, hắn không thấy sẽ như vậy.

Nói xong, hắn không nói gì với Đông Ly tiên tử nữa, đi dọc theo cầu do Huyết Hải ngưng tụ thành xuống, bước từng bước một.

Trên Thiên Tâm Cung, theo hắn rời đi, Hồng Liên Huyết Hải nhanh chóng lui đi.

Nhưng huyết sắc trên Thiên Tâm Cung không vì vậy mà lui đi, ở trong không trung, vẫn đỏ rực như cũ, khiến người ta xao động bất an.

Huyết Nguyệt nhô lên cao, tự hạ xuống Thiên Tâm Cung.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1898: Long Tại Uyên, nhanh tới gặp ta!


- Cung chủ, chúng ta làm sao bây giờ, hay là để Thiên Đạo Cung bắt lấy Mạc Phàm?

Đông Ly tiên tử nhìn Mạc Phàm biến mất trên cầu, bóng dáng nhoáng lên một cái, đến bên cạnh đại cung chủ hỏi.

Thiên Đạo Cung ở ngay phía dưới Thiên Tâm Cung, bảo Thiên Đạo Cung ra tay lúc này còn có thể ngăn được Mạc Phàm.

- Không cần.

Đại cung chủ nhìn phía Mạc Phàm rời đi, nói.

- Đại cung chủ, đây là?

Đông Ly cảm thấy khó hiểu nói.

- Trên danh sách một cung của các ngươi, hẳn là có hai người của Hồng Liên Nhất Tộc đúng không?

Đại cung chủ hỏi.

- Không sai.

Đông Ly tiên tử nghĩ một lát, nói.

Mỗi lục cung bọn họ đều có một danh sách, người trên danh sách đều phải mang tới Thiên Tâm Cung rửa tội.

Tren danh sách cung của bà ta có hai người của Hồng Liên Nhất Tộc, một là người có huyết mạch Hồng Liên, người còn lại là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc.

- Giết tiểu tử đó, ngươi đi đâu tìm hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc thứ hai, người nhà của tiểu tử này sao, cũng chưa chắc đã là hoàng tộc.

Đại cung chủ bình thản nói.

Kế hoạch lúc trước của bọn họ, là rửa tội một huyết mạch Hồng Liên Nhất Tộc trước, sau đó mới là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc.

Chỉ là không ngờ Mạc Phàm là hoàng tộc, lúc này mới dẫn tới huyết mạn thiên cung.

Truyền thừa hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc vô cùng kỳ lạ, không phải đời sau của hoàng tộc đều là hoàng tộc.

Giết Mạc Phàm, khó mà tìm được hoàng tộc.

- Cứ để tiểu tử này rời đi như vậy sao?

Đông Ly không cam lòng nói.

Thiên Tâm Cung bị Mạc Phàm xâm nhuộm thành như vậy, Hàn Nguyệt cũng bị mang đi, Thiên Tâm Cung bọn họ chưa từng chịu thiệt thòi như vậy.

- Chịu thiệt chưa hẳn là chuyện xấu, nói ví dụ như Hàn Nguyệt.

Đại cung chủ hơi nhếch miệng, tươi cười âm hiểm xuất hiện trên mặt bà ta.

- Hàn Nguyệt, chẳng lẽ?

Đông Ly tiên tử nhướn mày, vẻ mặt lập tức khiếp sợ.

Tuy Hàn Nguyệt được giải trừ Thiên Tâm Ấn, nhưng dù sao trải qua lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung bọn họ, trên người mang theo bí mật của Thiên Tâm Cung.

Để Mạc Phàm rời đi, khó đảm bảo không bị Mạc Phàm nghiên cứu.

Một khi nghiên cứu ra bí mật của Thiên Tâm Cung bọn họ, sẽ là một đại tai nạn đối với Thiên Tâm Cung.

Nhưng đại cung chủ lại để Hàn Nguyệt rời đi, giống như không phải để Hàn Nguyệt rời đi một cách đơn thuần, mà có tính toán khác.

- Chuyện này thì ngươi không cần phải biết, sớm muộn gì ta cũng sẽ nói cho ngươi, ngươi đến Ngạo Nhật Sơn Tông, dẫn người hủy mười tòa kiến trúc của Ngạo Nhật Sơn Tông rồi trở về.

Đại cung chủ nói.

- Đại cung chủ, đây là…

Lần này Đông Ly tiên tử lại càng mờ mịt.

Mạc Phàm hủy cung điện của bọn họ, là muốn chuyển tức giận của Thiên Tâm Cung bọn họ sang Ngạo Nhật Sơn Tông.

Bọn họ làm như vậy, không phải hợp ý Mạc Phàm sao.

- Ta đã nói rồi, có lúc chịu thiệt chưa hẳn là chuyện xấu, ngươi đi làm đi.

Đại cung chủ không giải thích, ra lệnh.

Đông Ly cúi đầu với đại cung chủ, trở lại cung điện thành đống hoang tàn, mang theo một đám đệ tử mở một cánh cửa, đi vào trong Phàm Trần Chi Lộ, rời khỏi Thiên Tâm Cung.

- Vậy nơi này làm sao bây giờ?

Bốn cung chủ còn lại, một người hỏi.

Thiên Tâm Cung bị uế vật nhuộm thành màu đỏ, Thiên Tâm Tủy giống như không thể nhanh chóng rửa sạch được.

- Chuyện này không cần các ngươi quản, Thiên Tâm sẽ xử lý những thứ ô uế này.

Đại cung chủ lạnh nhạt nói.

Mạc Phàm dùng Huyết Hải Chi Lực làm bẩn Thiên Tâm Cung, sao chuyện này không phải là một cơ hội.

Mạc Phàm không thể nắm giữ lực lượng Huyết Hải hoàn toàn, nếu không Thiên Tâm Cung sẽ không bị nhuộm thành đỏ đơn giản như vậy.

Nhân cơ hội này, vừa vặn có thể để Thiên Tâm thích ứng với lực lượng Huyết Hải.

Đợi lần sau Mạc Phàm tới Thiên Tâm Cung, toàn bộ đều biến thành vô cùng đơn giản.

Nhưng không phải Mạc Phàm đối phó Thiên Tâm Cung rất đơn giản, mà Thiên Tâm Cung rửa tội Mạc Phàm sẽ trở nên vô cùng dễ dàng.

- Dạ, đại cung chủ.

Bốn cung chủ còn lại cùng kêu lên, xoay người rời đi.

Đại cung chủ đứng yên một lát, mang theo đám thị nữ trở về trong đại nguyệt kia.

…Dưới thiên cung, không ít tông môn, gia tộc bàn tán xôn xao.

Huyết Nguyệt nhô lên cao, thiên kiều giáng xuống phàm trần, quy tắc không đổi của Thiên Tâm Cung bị phá.

- Không phải là tên tiểu tử kia làm ra động tĩnh như vậy đấy chứ?

Ngạo Nhật Sơn Tông, Long Tại Thiên nhíu mày nói.

Bọn họ không ra tay với Mạc Phàm, nhưng nhất cử nhất động của Mạc Phàm đều nằm trong phạm vi nhìn của bọn họ.

- Cũng không phải không có khả năng.

Vẻ mặt Long Tại Uyên nghiêm túc, nói.

Gần đây người đi lên Thiên Tâm Cung, chỉ có mình Mạc Phàm.

Mạc Phàm vừa lên Thiên Tâm Cung, Thiên Tâm Cung lại là huyết nguyệt lâm thiên, chắc chắn là lễ rửa tội không thành công, nếu không sẽ không như vậy.

- Tiểu tử này có lai lịch gì, mà xâm nhiễm được cả Thiên Tâm Cung?

Long Tại Thiên cảm thấy khó hiểu nói.

Mạc Phàm chỉ là tu sĩ Nguyên Anh, cao thủ Đại Thừa đều không thoát được lễ rửa tội, càng không nói tới chuyện nhuộm bẩn Thiên Tâm Cung.

- Chỉ sợ chúng ta đều xem thường tiểu tử này rồi, rất có khả năng tiểu tử này là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc?

Long Tại Uyên nhíu mày nói.

Theo lời truyền, chỉ có Hồng Liên Huyết Hải có nghiệp lực và ô uế khôn cùng, mới là khắc tinh của Thiên Tâm Cung.

Nhưng có thể khống chế Hồng Liên Huyết Hải, chỉ có hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc.

- Hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, chẳng phải là khắc tinh của Thiên Tâm Cung sao?

Vẻ mặt Long Tại Thiên sửng sốt.

Hồng Liên Nhất Tộc vốn ít, hoàng tộc lại càng trăm năm khó gặp.

Mỗi một hoàng tộc xuất thế, gần như đều là cường giả danh tiếng tuyệt đỉnh, nếu sống đủ lâu, thậm chí là một trong mười đại cao thủ của Tu Chân giới.

Không chỉ như vậy, cả Hồng Liên Nhất Tộc cũng phải nghe theo hoàng giả.

- Không sai.

Long Tại Uyên gật đầu.

- Nếu là như vậy, chẳng phải chúng ta đã đắc tội Thiên Tâm Cung rồi sao?

Long Tại Thiên lo lắng hỏi.

Sở dĩ Mạc Phàm tiến vào Thiên Tâm Cung, là vì bọn họ thêm Thiên Tâm Ấn lên người Bạch Tiểu Tuyết.

Kết quả vì chuyện này, Thiên Tâm Cung thành một vùng ô uế.

Thiên Tâm Cung sẽ không gây chuyện với Mạc Phàm, chỉ có thể đẩy trách nhiệm lên đầu bọn họ.

Tuy Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ cường đại, nhưng không dám đấu lại Thiên Tâm Cung.

- Chuyện này phải xem đại cung chủ của Thiên Tâm Cung nghĩ gì, nhưng ta cảm thấy với phong cách làm việc của Thiên Tâm Cung, đám nữ nhân kia chỉ biết nghĩ biện pháp đối phó Mạc Phàm, không vì chuyện nhỏ nhặt này mà chỉ trích chúng ta đâu.

Long Tại Uyên nhíu mày nói.

Long Tại Uyên mới nói xong, bên ngoài cửa Ngạo Nhật Sơn Tông, một đại môn huyết sắc đột nhiên mở ra, bậc thang huyết sắc vươn từ trong cánh cửa kia ra ngoài, lan tới sân của Ngạo Nhật Sơn Tông.

Nếu Long Tại Uyên ở đây, ông ta nhất định sẽ nhận ra được, bậc thang huyết sắc này không phải thứ gì khác, đúng là Phàm Trần Chi Lộ của Thiên Tâm Cung, con đường này có thể thông qua bất luận nơi nào được đánh dấu.

Trên Phàm Trần Chi Lộ, Đông Ly tiên tử mang theo một đám đệ tử của Thiên Tâm Cung trên mặt như phủ băng sương, đi về phía sơn môn của Ngạo Nhật Sơn Tông.

Đồng thời, giọng nói như trong hang lạnh vạn năm của Đông Ly tiên tử vang lên, truyền khắp Ngạo Nhật Sơn Tông.

- Long Tại Uyên, nhanh tới gặp ta!

Trước sơn môn của Ngạo Nhật Sơn Tông, đệ tử Ngạo Nhật Sơn Tông thấy đệ tử Thiên Tâm Cung thì sắc mặt thay đổi.

Không chỉ bọn họ, bên trong Ngạo Nhật Sơn Tông, Long Tại Uyên cảm ứng được đám Đông Ly tiên tử tới, sắc mặt khó coi.

Ông ta mới nói Thiên Tâm Cung sẽ không tới báo thù, lúc này Thiên Tâm Cung đã phái người tới rồi.

...
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1899: Vậy không còn gì tốt hơn rồi.


Trên huyết kiều, Mạc Phàm vẫn chưa đến dưới Thiên Cung, chữ “Trấn” chỗ mi tâm sáng lên, Vô Phong xuất hiện bên cạnh hắn.

- Tiểu Phàm, con là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc sao?

Nếu ông biết Mạc Phàm là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc, đã không cần phải sử dụng tài ăn nói với đại cung chủ Thiên Tâm Cung rồi.

- Mong sư thúc thứ tội, con mới biết không lâu.

Mạc Phàm cười khẽ, nói.

Kiếp trước, hắn tìm chú ngữ mở Hồng Liên Huyết Hải ra, trong lúc vô tình mở Hồng Liên Huyết Hải ra, hắn mới biết mình là hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc.

Nhưng lúc biết cách bị Quân Mạc Tà giết rất gần, đây là lần đầu tiên hắn mở Hồng Liên Huyết Hải ra, để Huyết Hải hàng lâm.

Như vậy tính ra, hắn cũng mới biết không lâu lắm.

- Ta không hỏi con, con có tội gì? Nhưng con không nên để lộ huyết mạch hoàng tộc của mình.

Vô Phong nhíu mày, nói.

- Cho dù ta không biết Thiên Tâm Cung muốn làm gì, nhưng có một số chuyện không thể để Thiên Tâm Cung đạt được là tốt hơn, ví dụ như huyết mạch của hoàng tộc Hồng Liên và Hồng Liên Huyết Hải.

Huyết mạch của hoàng tộc Hồng Liên là khắc tinh của Thiên Tâm Cung, chuyện này mọi người đều biết.

Thiên Tâm Cung sẽ không để người như Mạc Phàm tồn tại, tuy đại cung chủ không ra tay ở Thiên Tâm Cung, không có nghĩa là không ra tay ở sau lưng, hoặc sai người khác ra tay, như vậy Mạc Phàm gặp nguy hiểm rồi.

Ngoài ra lần này Mạc Phàm dùng Huyết Hải Chi Thủy xâm nhiễm Thiên Tâm Cung, tuy Thiên Tâm Cung bị nhuộm thành huyết sắc, nhưng khiến Thiên Tâm Cung đạt được một cơ hội có thể nhận được một ít số liệu về Hồng Liên Huyết Hải.

Như vậy, đợi Thiên Tâm Cung khôi phục thành màu ngọc bạch, Hồng Liên Huyết Hải không còn là khắc tinh của Thiên Tâm Cung nữa.

Thiên Tâm Cung rửa tội huyết mạch đặc dị, tuy ông không biết rốt cuộc muốn làm gì, nhưng là khắc tinh của Thiên Tâm Cung cũng không tốt hơn nhiều.

- Sư thúc yên tâm đi, Thiên Tâm Cung còn chuẩn bị rửa tội con, hẳn là sẽ không phái người giết con, còn Hồng Liên Huyết Hải, con chỉ dùng tầng Huyết Hải Chi Thủy cạn nhất, Huyết Hải Chi Thủy tầng sâu thậm chí là lực lượng của Huyết Hải Chi Tâm, không phải Thiên Tâm Cung có thể tưởng tượng được.

Mạc Phàm giống như đoán được lo lắng của Vô Phong, cười khẽ nói.

Hiện giờ hắn còn chưa thể khống chế lực lượng tầng sâu và hải chi tâm, nhưng hắn đã có thể cảm ứng được lực lượng tầng sâu, tầng bên ngoài vốn không thể so sánh được.

- A… Còn chuyện này sao, trái lại ta hiểu biết chuyện này nông cạn quá rồi.

Vô Phong nhướn mày, hơi bất ngờ nói.

Ông không phải Hồng Liên Nhất Tộc, biết về Hồng Liên Nhất Tộc đều đến từ điển tịch trân quý của Thần Nông Tông, nhưng những chuyện này chỉ là phần da lông trong vô số bí mật của Hồng Liên Nhất Tộc.

- Ngoài ra Hồng Liên Huyết Hải và Thiên Tâm Cung đều không kém, chẳng qua hiệu quả tương phản nhau, sinh linh bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa đốt, đều là thứ không sạch trong Hồng Liên Huyết Hải.

Mạc Phàm lại nói tiếp.

Không phải chỉ có Thiên Tâm Cung có thể thăng cấp, Hồng Liên Huyết Hải cũng như vậy.

Hơn nữa Hồng Liên Huyết Hải thăng cấp là thăng cấp từ Hồng Liên Nghiệp Hỏa nở rộ.

Nói cách khác, cho dù người của Hồng Liên Nhất Tộc sử dụng Hồng Liên Nghiệp Hỏa, nghiệp lực đốt ra đều trở thành một phần trong cả Hồng Liên Huyết Hải , ô trọc chi lực của Hồng Liên Huyết Hải đều tăng lên.

- Như vậy, ý của con là, con làm bẩn Thiên Tâm Cung, cũng sẽ khiến Hồng Liên Huyết Hải có hiểu biết nhất định về Thiên Tâm Cung sao?

Vô Phong nghĩ một lát, nói.

- Không khác mấy ạ.

Mạc Phàm cười nói.

Nếu đơn phương đi tự cứu, hắn sẽ không mở Hồng Liên Huyết Hải.

Chuyện này liên quan rất lớn, có thể không để lộ thì không để lộ tốt hơn.

Theo hắn biết, hắn ở Tu Chân giới năm trăm năm, có năm hoàng tộc của Hồng Liên Nhất Tộc tử vong, gần như mỗi trăm năm sẽ có một người, người hoàng tộc chết cuối cùng trong trăm năm này là hắn, bốn người trước đều để lộ huyết mạch hoàng tộc của mình.

Cho dù Thiên Tâm Cung không g**t ch*t hắn, sẽ có những thế lực khác không muốn Hồng Liên Nhất Tộc trở nên mạnh hơn.

Nếu bọn họ đều sống sót, chắc chắn là một trong mười đại cao thủ của Tu Chân giới.

Nhưng lần này hắn muốn để Huyết Hải hiểu biết về Thiên Tâm Cung, ngoài ra còn báo thù chuyện hôn lễ của hắn bị hủy, chỉ có thể làm vậy.

- Đợi trở lại tnt, con bế quan một thời gian thì hơn.

Vô Phong vẫn nói.

Mạc Phàm hiện giờ chỉ có tu vi Nguyên Anh, nhưng những thế lực mà Mạc Phàm đắc tội, kém nhất cũng là cửu trọng, cao thủ nửa bước Đại Thừa, Ngạo Nhật Sơn Tông, Thiên Tâm Cung, còn có Mạnh Bất Đồng và đám Vô Huyền của Thần Nông Tông bọn họ.

Nếu Mạc Phàm không có điểm gì khiến bọn họ kiêng kị, Mạc Phàm đã sớm bị loại bỏ.

Chút thực lực ấy của Mạc Phàm, vốn không đủ khiến hắn còn sống.

- Đề thăng thực lực, chỉ sợ phải đợi tới khi sư phụ con trở về.

Mạc Phàm cười chua xót nói.

Hắn cũng muốn khiến thực lực mình tăng lên, hắn sẽ không cần sử dụng hao phí dược khí, bí pháp huyết mạch, hoàn toàn có thể dựa vào thực lực vô song, nhưng trên người hắn có Thiên Long Phong Ấn, sư phụ hắn không trở lại, hắn không vào được Y Thần Các sẽ không giải được phong ấn này.

- Thiếu chút nữa quên mất, trên người con còn Thiên Long Phong Ấn.

Vô Phong nhìn lướt qua người Mạc Phàm, nhíu mày nói.

- Chuyện Thiên Long Phong Ấn con có biện pháp gì, Vô Cực sư huynh hẳn là không giúp được con.Vô Phong lại hỏi.

Thứ này là phiền phức không nhỏ, sư huynh ông không giải được, nếu không đã có người mở được Vô Duyến Châu trước Mạc Phàm.

- Con đã tìm được biện pháp rồi, chỉ cần sư phụ ở Thần Nông Tông là được.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Vậy sao, Vô Cực sư huynh từng nói với ta một lần, đợi con trở lại Thần Nông Tông, huynh ấy cũng ở Thần Nông Tông.

Lông mày Vô Phong giãn ra, nói.

- Vậy không còn gì tốt hơn rồi.

Mạc Phàm cười khẽ, nói.

Lần trước gặp sư phụ, chỉ là hình chiếu của sư phụ, còn vội nhìn thoáng qua.

Nếu lần này về Thần Nông Tông, có thể nhìn thấy sư phụ, không chỉ giải được Thiên Long Phong Ấn trên người hắn, có một số nghi ngờ, nói không chừng còn đạt được đáp án từ chỗ sư phụ.

- Đúng rồi, Tiểu Phàm, Hàn Nguyệt…

Vô Phong nói một nửa liền dừng lại.

- Sư thúc yên tâm, con không dùng Hồng Liên Nghiệp Hỏa đốt Hàn Nguyệt tiên tử, con để Hàn Nguyệt tiên tử ngâm trong Hồng Liên Huyết Hải một thời gian, nhìn xem có thể chữa khỏi lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung hay không.

Mạc Phàm cười nói.

Hồng Liên Huyết Hải là khắc tinh của Thiên Tâm Cung, trong Huyết Hải gần như có cả nghiệp lực, nghiệp lực cũng có nghĩa là nhân quả, luân hồi và ký ức, để Hàn Nguyệt ngâm mình trong Huyết Hải, là biện pháp duy nhất có thể giải quyết lễ rửa tội hắn nghĩ ra được.

Cho dù thành hay không, đều không thương tổn tới Hàn Nguyệt tiên tử.

- Thì ra là thế, vậy chuyện Hàn Nguyệt cầu xin con, ta lại nợ con một ân tình rồi.

Lông mày Vô Phong giãn ra, cười khổ nói.

Ông đường đường là thiên tài từng nổi tiếng nhất Tu Chân giới, vậy mà phải dựa vào một hậu bối như Mạc Phàm chữa bệnh cho hai nữ nhân ông để ý nhất.

Thân là trưởng bối, loại cảm giác này ngoại trừ vui mừng còn có không ít bất đắc dĩ.

- Sư thúc quá khách sáo rồi, nếu không có sư thúc, con đã không đi được xa như vậy.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Vô Phong không nhiều lời, ngầm nhớ ân tình này, rồi biến mất vào trong Thức Hải của Mạc Phàm.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1900: Sư phụ trở về chưa?


Lúc Mạc Phàm rời khỏi Thiên Tâm Cung, ở tận cùng Tu Chân giới, trong cung điện trên khối huyền thạch vĩ đại.

Một nam tử cao lớn, uy vũ mặc trường bào màu tím đứng khoanh tay, nhìn biển sao trên bầu trời, đôi mắt thâm thúy giống như muốn nhìn thấu bầu trời.

Nếu Mạc Phàm ở đây, chắc chắn có thể nhận ra nam tử này.

Nam tử này là Võ Đế Quân Mạc Tà một trong mười đại cao thủ, kiếp trước g**t ch*t hắn.

Lúc này một nam tử đeo mặt nạ đen tên Ngân nhoáng lên một cái, quỳ sau lưng Quân Mạc Tà.

Quân Mạc Tà nhíu mày, ngôi sao lưu chuyển trong mắt biến mất.

- Chuyện gì?

- Chủ nhân có nhớ bảo ta chú ý tới tin tức của Thanh Khâu Nhất Tộc không?

Bóng đen hỏi.

- Ngươi nói tiểu hồ ly Yến Thù sao?

Quân Mạc Tà nhướn mày, nói.

- Đúng vậy.

Bóng đen gật đầu.

- Vậy sao, ai tìm con tiểu hồ ly này, tra rõ chưa?

Quân Mạc Tà hỏi.

Lúc trước trong lúc vô tình anh ta bắt được một con tiểu hồ ly, bởi vì tiểu hồ ly này xuất hiện, khiến chuyện của anh ta vốn không có bất luận vấn đề gì xảy ra sai lầm, anh ta thuận tay tóm tiểu hồ ly trở về.

Bởi vì việc anh ta cần làm xuất hiện sai lầm, xuất phát từ thói quen, anh ta tính toán một cái, dù sao việc anh ta cần làm không thể sai sót được.

Kết quả tính ra, vậy mà anh ta chiếm được bốn chữ nghịch thiên tả mệnh.

Bốn chữ này xuất hiện trên người một con hồ ly, khiến anh ta cảm thấy rất không bình thường.

Tuy Thanh Khâu Nhất Tộc là chủng tộc cổ xưa, nhưng ở trong mắt anh ta, nếu không phải bốn chữ “nghịch thiên tả mệnh”, Thanh Khâu Nhất Tộc vốn không xứng tiến vào Vô Thiên Cực.

Cho nên anh ta ném tiểu hồ ly vào nơi sâu nhất trong Vô Thiên Vực, còn để Ngân chú ý đặc biệt chuyện này.

Tiểu hồ ly này nghịch thiên tả mệnh, tất nhiên là tả mệnh người nào đó.

Anh ta không biết có liên quan tới anh ta hay không, nhưng có người được sửa mệnh, chắc chắn người kia sẽ đi tìm tiểu hồ ly.

Chuyện này đã qua rất lâu, nếu không phải Ngân nhắc tới, chính anh ta cũng không nhớ rõ.

- Người tìm tiểu hồ ly này là Ngạo Nhật Sơn Tông, nhưng trước đó không lâu, có một nhiệm vụ cấp chín của Thiên Cơ Các cũng tìm kiếm Yến Thù, chẳng qua nhiệm vụ này biến mất rất nhanh.

Bóng đen cúi đầu nói.

Tuy nhiệm vụ kia được xóa rất nhanh, vẫn bị anh ta phát hiện ra.

- Nhiệm vụ cấp chín của Thiên Cơ Các, xem ra không phải người bình thường.

Quân Mạc Tà xoay người ngồi trên ghế, cười khẽ nói.

Nhiệm vụ cấp chín không tính là gì đối với anh ta, chỉ là chuyện hai kiện bán tiên khí, anh ta vẫn giao phó được.

Nhưng người có thể đưa ra nhiệm vụ tới cấp chín, không có một ai là người bình thường.

- Là một người đơn giản mà cũng không đơn giản.

- A… Ai thế?

Quân Mạc Tà nhướn mày, trong mắt lóe lên dị sắc.

- Đệ tử của Thần Nông Tông, Mạc Phàm.

Bóng đen nói.

Ngạo Nhật Sơn Tông tìm kiếm Yến Thù của Thanh Khâu Nhất Tộc, cũng vì Mạc Phàm.

Người tuyên bố nhiệm vụ cấp chín, sau khi trải qua điều tra của anh ta, vậy mà cũng là Mạc Phàm.

Cho nên anh ta gần như không do dự liền đến nơi này, nói tin tức cho Quân Mạc Tà.

- Mạc Phàm?

Sắc mặt Quân Mạc Tà thay đổi, nhíu chặt mày.

Cái tên này lúc trước anh ta không chú ý lắm, Mạc Phàm chỉ đứng đầu Đại Bỉ, bắn chết Ngạo Nhật Thập Tử, giết 10 vạn yêu binh của Cửu Trọng.

Tuy những chuyện này người thường không thể làm được, nhưng chỉ có thể tiến vào trong mắt một số người, còn chưa lọt được mắt anh ta.

Nếu Mạc Phàm muốn tiến vào mắt anh ta, chỉ làm ngay trước mắt anh ta mới được, muốn để anh ta cúi đầu nhìn là không có khả năng.

Nhưng trước đây không lâu, Mạc Phàm khiến Thiên Tâm Cung có Huyết Hải hàng lâm, thành công lọt vào mắt anh ta.

Cho dù là anh ta, muốn đối phó Thiên Tâm Cung cũng không dễ như vậy, ở Thiên Tâm Cung đại cung chủ là trời.

Chỉ là không ngờ, người được thay đổi mệnh là tiểu tử này.

- Đúng vậy, chủ nhân, cần ta lưu ý tiểu tử này không?

Quỷ ảnh gật đầu, nói.

- Không cần ngươi lưu ý, ta sẽ đi gặp tiểu tử này một lần.

Quân Mạc Tà nghĩ một lát, nói.

Tuy anh ta không biết anh ta và Mạc Phàm có vấn đề gì, nhưng tiểu hồ ly kia sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện ở nơi đó làm chậm trễ chuyện của anh ta, vẫn nên đi nhìn một cái thì hơn, nói không chừng sẽ có đáp án nhanh thôi.

- Chủ nhân, Mạc Phàm này chỉ là Nguyên Anh kỳ, cần ngươi đi gặp tiểu tử này sao, ta có thể bảo cậu ta tới gặp ngươi.

Vẻ mặt bóng đen khẽ đổi, nói.

Quân Mạc Tà là nhân vật cỡ cấp bậc cỡ nào, vốn không cần đi tìm Mạc Phàm, chỉ cần nói một câu, là có thể gọi Mạc Phàm tới.

- Hoàng tộc Hồng Liên, dù chỉ là Nguyên Anh kỳ, cũng không đơn giản như ngươi nghĩ, đúng lúc ta muốn luyện chế một loại đan dược, cần một Luyện Đan Sư trình độ rất cao, nghe nói y đạo của tiểu tử này rất cao, thậm chí còn hơn cả Vô Cực đạo nhân, có việc cầu xin người ta, vẫn nên khách sáo một chút.

Quân Mạc Tà cười khẽ nói.

Tuy anh ta nói là phải khách sáo một chút, nhưng trên mặt không có một chút khách sáo nào.

- Đúng rồi, ngươi đi cùng ta một chuyến.

Quân Mạc Tà nghĩ một lát, lại nói.

- Dạ, chủ nhân.

Bóng đen cung kính cúi đầu với Quân Mạc Tà.

Trong mắt Quân Mạc Tà lóe lên chút dị sắc, trên người đại phóng quang mang màu vàng tím, biến mất cùng cả bóng đen kia.

… B

a ngày sau, Thần Nông Tông.Mạc Phàm xuống thiên kiều, trải qua ba ngày, hắn về tới trước sơn môn của Thần Nông Tông.

Ngẩng đầu nhìn sơn môn của Thần Nông Tông, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.

Quay một vòng, hắn lại về Thần Nông Tông, không biết sư phụ đã trở về chưa.

Nếu sư phụ trở về, không chỉ Thiên Long Phong Ấn trên người hắn có thể mở ra, cũng có thể biết được đáp án hắn muốn biết.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua nam tử trung niên tọa chấn ở giữa sơn môn, bóng dáng nhoáng lên một cái, đến bên cạnh nam tử kia, nho nhã lễ độ cúi đầu.

- Bất Tử bái kiến Bất Thủ sư huynh.

Bất Thù sư huynh có huyết mạch đặc biệt, nhất thể tứ thân, còn có được Kim Đồng Tử tứ phương, trong tứ phương, thứ gì cũng không thoát khỏi mắt ông ta.

Sau này Bất Thủ sư huynh tu thành Kim Đồng Tử bát phương, thực lực càng thêm đáng sợ.

Bất Thủ sư huynh quanh năm trấn thủ đại môn tứ phương của Thần Nông Tông, cũng là đệ tử của Vô Cực Phong bọn họ.

Bình thường không thích nói chuyện tình cảm, nhưng con người không tệ.

- Có chuyện gì sao, Bất Tử sư đệ?

Bất Thủ khẽ nâng mí mắt, lạnh nhạt hỏi.

- Sư phụ trở về chưa?

Mạc Phàm hỏi.

Nếu sư phụ trở về, hắn sẽ đi tìm sư phụ luôn.

- Sư phụ…

Trong mắt Bất Thủ chớp lóe hào quang, còn chưa mở miệng.

Một đám bóng dáng nhoáng lên một cái, xuất hiện trước đại môn, dẫn đầu là Vô Tàng, bên cạnh là Mạnh Bất Đồng.

Phía sau Mạnh Bất Đồng, là một đám người của Luật Pháp Đường, Bất Vi sư huynh đường chủ của Luật Pháp Đường cũng ở trong đó.

Mạc Phàm nhíu mày, liếc mắt nhìn những người này một cái.

- Vô Tàng sư thúc hưng sư động chúng như vậy, là có chuyện gì sao?

Hắn vừa đến Thần Nông Tông, những người này bỗng nhiên xuất hiện ở đây, chắc chắn không phải trùng hợp.

Vô Tàng nhìn Mạc Phàm, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh, hừ lạnh một tiếng, nói với Chu Bất Vi ở bên cạnh:

- Bất Vi, còn không bắt Bất Tử?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1901: Bái kiến chưởng môn sư huynh.


Mạc Phàm nheo mắt, trong mắt hiện lên sắc bén.

- Vô Tàng sư thúc, người có ý gì đây?

- Có ý gì sao, hẳn là ngươi đã tiếp nhận lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung, mới trở về từ Thiên Tâm Cung đúng không?

Vô Tàng cười lạnh lùng, nói.

- Không sai.

Mạc Phàm gật đầu nói.

- Nếu tiếp nhận lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung, suy nghĩ vì Thần Nông Tông chúng ta, ta chỉ có thể bắt ngươi lại, kiểm tra một phen, tránh để Thần Nông Tông chúng ta bị Thiên Tâm Cung xâm nhập cũng không biết.

Vô Tàng lạnh lùng nói.

Chuyện như vậy không phải chưa từng có, lúc trước có một đệ tử tông môn bị Thiên Tâm Cung rửa tội xong, còn tiễn về tông môn của người đó.

Đệ tử này nhờ cơ hội đó, giành lấy cơ mật của tông môn này tới tay, mang về Thiên Tâm Cung.

Tuy tông môn kia không bị làm sao, nhưng không có bí mật gì đáng nói với Thiên Tâm Cung, là một chuyện đáng sợ cỡ nào.

Thần Nông Tông bọn họ là một trong mười đại tông môn, có vô số bí mật không thể để người ngoài biết được, tất nhiên không thể theo gót tông môn này.

Có một số bí mật bị Thiên Tâm Cung nắm giữ, Thần Nông Tông bọn họ sẽ trở thành con rối của Thiên Tâm Cung.

Chưa chắc chắn Mạc Phàm không có một chút vấn đề, bọn họ sẽ không thả Mạc Phàm ra.

- Bất Vi, còn chưa ra tay, chẳng lẽ ngươi không ra tay với đệ tử của Vô Cực Phong?

Vô Tàng cười lạnh lùng, hỏi tiếp.

Chu Bất Vi nhíu mày, nhìn về phía Mạc Phàm, trên mặt hiện lên vẻ khó xử.

Tất nhiên là ông ta biết Vô Tàng muốn làm gì, đơn giản là muốn nhân cơ hội trả thù Mạc Phàm.

Nhưng Mạc Phàm thật sự từ Thiên Tâm Cung trở về, nếu không kiểm tra Mạc Phàm một phen, quả thật là một tai họa ngầm.

- Thực xin lỗi, Mạc sư đệ, ta chỉ làm theo quy định, mong Mạc sư đệ lượng thứ.

- Chu sư huynh, ta muốn biết chuyện này là mệnh lệnh của ai, có thể nói cho ta biết không?

Mạc Phàm cau mày hỏi.

Chuyện hắn tới Thiên Tâm Cung bị biết chẳng lạ gì, nhưng hắn bị bắt điều tra, nếu không phải mệnh lệnh của sư phụ hắn, hắn không tiếp nhận.

- Đây là mệnh lệnh của Vô Huyền sư huynh, ngươi có vấn đề gì không, đúng rồi, Vô Phong sư thúc ngươi hẳn là cũng tới Thiên Tâm Cung đúng không, Vô Phong cũng bị nhốt trong cung điện của mình, không có mệnh lệnh của Vô Huyền sư bá ngươi, Vô Phong sẽ không thể rời khỏi cung điện, chặn cửa Vô Phong là Vô Địch sư thúc ngươi, bây giờ ngươi còn gì muốn nói?

Vô Tàng hơi nhếch miệng, hỏi.

Lần này Vô Phong không phản kháng, Mạc Phàm có thể làm gì?

- Vô Huyền sư bá?

Mạc Phàm lắc đầu cười, lập tức thoải mái hơn.

Ở Thần Nông Tông, người có thể hạ mệnh lệnh này chỉ có Vô Huyền sư bá rồi.

- Nếu là như vậy, Bất Vi sư huynh đến đây đi.

Mạc Phàm vươn hai tay ra nói.

Nếu bọn họ muốn kiểm tra, vậy thì kiểm tra đi, dù sao cũng không điều tra ra được.

- Vậy đắc tội rồi.

Chu Bất Vi nhíu mày, ra hiệu cho hai người khác ra tay.

Âm thanh tiếng nước chảy vang lên, từ xa lại gần, càng ngày càng to.

Ở đây, vẻ mặt không ít người thay đổi.

Nhất là Vô Tàng, Mạnh Bất Đồng, lông mày lập tức nhíu lại.

Âm thanh này không xa lạ đối với không ít người, nếu âm thanh là hải triều, đó chính là Vô Phong tới, nhưng âm thanh nước chảy ở cầu nhỏ, đó chính là Vô Cực đạo nhân chưởng môn của Thần Nông Tông.

Lúc này chưởng môn trở lại, không phải là chuyện tốt.

Tiếng nước chảy chỉ vang lên một lát, liền dừng lại, Vô Cực đạo nhân lão giả tóc bạc mặc huyền y xuất hiện trước người mọi người.

- Sư phụ.

Mạc Phàm nhìn thấy Vô Cực đạo nhân, cười khẽ nói.

Xem ra vận khí của hắn không tệ, sư phụ hắn mới trở lại Thần Nông Tông.

Vô Cực đạo nhân hơi nhếch miệng, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, sau đó nhìn về phía đám Vô Tàng.

- Bái kiến chưởng môn sư huynh.

Vẻ mặt Vô Tàng âm trầm, ôm quyền với Vô Cực đạo nhân, cung kính nói.

- Vô Tàng sư đệ, không cần đa lễ, chuyện này giao cho ta xử lý đi, thế nào?

Vô Cực đạo nhân mỉm cười, hỏi.

- Chuyện này?

Vô Tàng nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ khó chịu.

Bọn họ bắt Mạc Phàm, có lẽ còn có thể nhân cơ hội dạy dỗ Mạc Phàm một chút, lấy lại mặt mũi.

Để Vô Cực mang Mạc Phàm đi, bọn họ không có biện pháp đối phó Mạc Phàm rồi.

- Có thể thì có thể, nhưng chỗ Vô Huyền sư huynh, ta nên công đạo thế nào?

Vô Tàng khó xử hỏi.

- Chỗ Vô Huyền sư huynh, ta sẽ nói chuyện, như vậy được rồi chứ?

Vô Cực cười khẽ nói.

- Nếu chưởng môn sư huynh nói như vậy, tất nhiên là ta không có ý kiến, vậy ta đi trước một bước.

Vẻ mặt Vô Tàng âm trầm, xoay người biến mất.

Chỉ trong phút chốc, xung quanh chỉ còn lại một số đệ tử của Vô Cực Phong.

- Bất Đồng, lúc ta không có ở đây, Vô Cực Phong được con quản lý rất tốt.

Vô Cực đạo nhân liếc mắt nhìn Mạnh Bất Đồng một cái, nói.

- Sư phụ khen lầm rồi, Bất Đồng chỉ làm theo chức trách của mình, nhưng sư phụ, chuyện Mạc sư đệ, chúng ta nên làm gì bây giờ, đám Vô Huyền sư bá rất kiêng kị lễ rửa tội của Thiên Tâm Cung.

Vẻ mặt Mạnh Bất Đồng lạnh nhạt, lo lắng hỏi.

- Bộ dạng Thiên Tâm Cung hiện giờ, các con đều thấy rồi đấy, chuyện này hẳn là công đạo tốt nhất.Vô Cực đạo nhân hơi nhếch miệng, nói.

- Cũng phải, Thiên Tâm Cung không thể rửa tội Mạc sư đệ, trái lại bị Hồng Liên Huyết Hải làm bẩn, quả thật không cần phải kiểm tra Mạc sư đệ.

Mạnh Bất Đồng cười khẽ, nói.

Nếu Mạc Phàm bị rửa tội, Thiên Tâm Cung sẽ không xuất hiện chuyện như vậy.

- Ừm, con và Bất Vi cũng trở về đi, chuyện này ta sẽ xử lý.

Vô Cực đạo nhân nói.

- Dạ, sư phụ, chúng con cáo từ.

Mạnh Bất Đồng liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, rời đi theo.

Vô Cực nhìn thoáng qua Mạc Phàm, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Xem ra ba cánh cửa trên Địa Cầu đã được xử lý thuận lợi rồi?

- Ba cánh cửa kia đã coi như xử lý xong, nếu không phải gặp người của Thiên Tâm Cung, có thể tính là hoàn mỹ rồi.

Mạc Phàm cười bất đắc dĩ, nói.

Cửa địa ngục không làm khó được hắn, tuy Vọng Cơ sư huynh không đi ra, nhưng nói không chừng sẽ đạt được cơ duyên khác, nếu không có Thiên Tâm Cung, hắn đã hoàn thành hôn lễ với Tiểu Tuyết, thật là hoàn mỹ rồi.

- Thế gian này đâu có thứ gì hoàn mỹ cả, sau này con sẽ biết, đi theo ta, chuyện con muốn biết, ta biết một phần, có lẽ có thể giải quyết một phần nghi ngờ của con.

Vô Cực hơi nhếch miệng, cười thần bí, xoay người đi vào trong Thần Nông Tông.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, đi theo sư phụ hắn vào trong đại môn.

Không lâu sau.

Mạc Phàm đi theo Vô Cực đạo nhân, đến Vô Cực Cung cao nhất, chỗ chưởng môn ở, trên sân của Vô Cực Cung.

Trên sân này, bất luận là lúc nào đều có thể thấy mặt trời ở xa cuối chân trời.

- Muốn hỏi chuyện gì, hỏi đi, ta cũng không biết nhiều lắm, nhưng ít nhất biết nhiều hơn con một chút.

Vô Cực đạo nhân nhìn mặt trời ở phía xa, tiện tay bố trí một trận pháp cách âm, nói.

Mạc Phàm nhíu mày, hít sâu một hơi dài, trên mặt hiện lên vẻ nghiêm trọng.

- Sư phụ cũng biết, con là người 500 sau trọng sinh đến bây giờ sao?
 
Back
Top Bottom