Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 620: Phụ thuộc (2)



- Được.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, xoay người phân phó Trần Phúc Sinh bên cạnh:

- Đến chỗ cô cô của ngươi, lấy tộc ấn của gia tộc mang đến.

- Vâng, thiếu tộc trưởng!

Trần Phúc Sinh chắp tay thi lễ, rồi bay về phía đại điện nghị sự.

Trần Đạo Huyền quay đầu:

- Dương tiên tử có mang theo tộc ấn không?

- Đương nhiên là mang theo.

Dương Cung Uyển gật gật đầu, lấy ra từ trong túi trữ vật một khối tiểu ấn

màu tím, chính là tộc ấn tượng trưng cho quyền hành của tộc trưởng Dương gia.

Thấy vậy, Trần Đạo Huyền hài lòng gật gật đầu.

Chỉ chốc lát sau.

Trần Đạo Liên và Trần Phúc Sinh cùng bay về phía mọi người.

- Thiếu tộc trưởng!

Trần Đạo Liên nhìn thấy Trần Đạo Huyền, phúc thân hành lễ.

- Ừ.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu. Kể lại chuyện Dương gia phụ thuộc Trần gia

một lần nữa.

Trần Đạo Liên nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ khó tin.

Dương gia chính là minh chủ của Quảng An tiên minh. Cũng là một trong

tam đại gia tộc của Quảng An phủ.

Tuy nói thực lực của Dương gia hiện nay kém xa hai đại gia tộc khác của

Quảng An phủ, nhưng cũng không đến mức lưu lạc đi phụ thuộc gia tộc khác.

Trừ khi...

Trần Đạo Liên nhìn Trần Đạo Huyền một cái. Không biết thiếu tộc trưởng

lại giở thủ đoạn gì, dỗ dành được Dương tiên tử này đến.

Thỏa thuận xong chi tiết phụ thuộc giữa hai tộc, Trần Đạo Huyền cầm một

tờ giấy phù chế tạo thành khế ước, nhìn Dương Cung Uyển nói:

- Dương tiên tử, những điều khoản này không có vấn đề gì chứ?

Dương Cung Uyển liên tục xem ba lần các điều khoản phụ thuộc của hai tộc

Trần Dương, phần phụ thuộc này tương đối ưu đãi, ngoại trừ về mặt chiến lược

là phải phục tùng pháp lệnh của Trần gia ra, vẫn bảo đảm được tính tự chủ

tương đối lớn của Dương gia.

ế ầ ề ố ề

Hơn nữa, không biết Trần Đạo Huyền là cố ý hay vô ý, các điều khoản trong

này chỉ liên quan đến hai nhà Trần Dương, cũng không có liên quan đến Quảng

An tiên minh.

Điều này chẳng phải có nghĩa là Trần gia không có hứng thú với tiểu gia tộc

trong Quảng An tiên minh, sau này Quảng An tiên minh vẫn nghe theo Dương

gia điều khiển?

Không thể không nói, đây là tin tốt.

Dù sao, muỗi nhỏ đến đâu cũng là thịt, Trần gia chướng mắt Quảng An tiên

minh, nhưng hàng năm nó lại có thể mang đến không ít lợi ích cho Dương gia.

Dương Cung Uyển kiểm tra xong điều khoản, xác định không có vấn đề gì,

song phương đều lấy ra tộc ấn, đóng dấu vào điều khoản phụ thuộc.

Đột nhiên, giấy bùa bay vào giữa không khí, tự bốc cháy mà không có lửa,

cuối cùng hóa thành tro.

Giờ khắc này, một tia liên lạc như có như không, xuất hiện giữa Trần Đạo

Huyền và Dương Cung Uyển.

Cũng giống như lúc trước Trần Đạo Huyền thu phục Giao Nhân tộc vậy.

Điều khoản phụ thuộc hoặc lời thề chư hầu, khác với lời thề đại đạo, sự ràng

buộc của nó không mạnh như lời thề đại đạo.

Chỉ dựa vào thứ này mà muốn một thế lực khác hoàn toàn thần phục chính

mình, hoàn toàn là người mơ nói mộng.

Phụ thuộc giữa các thế lực là dựa vào lực lượng vũ trang, kinh tế và thậm chí

cả ảnh hưởng toàn diện và hạn chế văn hóa.

Chỉ dựa vào lời thề và điều khoản, thứ đó cũng không cao quý hơn giấy

trong nhà vệ sinh bao nhiêu.

Hai bên đã ký các điều khoản phụ thuộc.

Trên mặt của Dương Cung Uyển hiện lên một tia phức tạp, nàng chính thức

hướng Trần Đạo Huyền quỳ phục hành lễ nói:

- Bái kiến chủ thượng!

Thấy Dương Cung Uyển hành đại lễ xong, Trần Đạo Huyền đi lên trước, tự

mình đỡ nàng dậy, ôn nhu nói:

- Đều là người một nhà, sau này không cần nhiều lễ như vậy.

- Đa tạ Chủ thượng.

Dương Cung Uyển cúi đầu nói.

Nhìn ra Dương Cung Uyển có chút không được tự nhiên, Trần Đạo Huyền

lấy ra từ trong túi trữ vật một lọ nguyên khí tinh hoa chưa dùng hết, đưa qua

nói:

- Vật này coi như là quà phụ thuộc ta tặng cho Dương gia ngươi.

- Chủ thượng tuyệt đối không được, cái này...

ể ầ

Một giây trước Dương Cung Uyển còn đang cự tuyệt, nhưng phát hiện Trần

Đạo Huyền lấy ra là nguyên khí tinh hoa, cứng rắn nuốt lại lời nói cự tuyệt đến

bên miệng.

Thấy Dương Cung Uyển mặt đỏ bừng, Trần Đạo Huyền không khỏi buồn

cười.

Dương Cung Uyển hít sâu một hơi, lấy ra một cây linh thụ mầm non từ trong

túi trữ vật, nói:

- Vật này vốn là tổ phụ dặn ta phải dâng lễ đưa cho chủ thượng, nếu chủ

thượng đã thứ cho tội của Dương gia ta, vật này coi như là quà mừng Dương gia

ta dâng cho chủ thượng đột phá Tử Phủ.

- Ngộ Đạo trà thụ!

Trần Đạo Huyền còn chưa nhận ra cây này, Trần Đạo Liên ở một bên lại

kinh hô thành tiếng.

- Ngươi có nhận ra cây này?

Trần Đạo Liên gật gật đầu:

- Ngộ Đạo trà thụ mười năm kết một phiến lá trà, một gốc cây trà nhiều nhất

kết chín phiến cùng nhau, mỗi phiến lá trà có thể tăng lên ngộ tính cho tu sĩ ước

chừng nửa canh giờ, quả thực là thần hiệu.

Nói đến đây, Trần Đạo Liên không khỏi nhớ tới công hiệu khi thiếu tộc

trưởng giảng đạo, chợt cũng phục hồi tinh thần lại. Đối với thế lực khác, ngộ

đạo trà thủy đích thật là một bảo vật tăng cường nội tình, nhưng đối với Trần

gia, chỉ là trên gấm thêm hoa mà thôi.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 621: Xông thí luyện lần nữa



Thiếu tộc trưởng chỉ cần dành chút thời gian giảng đạo cho đệ tử tinh nhuệ

trong tộc, hiệu quả không biết lớn hơn không biết bao nhiêu lầnso với nước Ngộ

Đạo trà này.

Trần Đạo Huyền đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, chẳng qua vật này

chính là tâm ý của Dương gia, hắn đương nhiên nhận lấy.

Cho dù con cháu Trần gia không dùng được Ngộ Đạo trà, sau này dùng để

giao dịch hoặc tặng quà cho người khác, cũng không tệ.

Tâm tình rất tốt, Trần Đạo Huyền mang theo Lạc Li, tự mình đưa Dương

Cung Uyển đến bên ngoài đại trận phòng ngự đảo Song Hồ.

- Dương tiên tử, một đường thuận buồm xuôi gió.

- Nhận chủ thượng cát ngôn.

Dương Cung Uyển lại hành lễ lần nữa, lập tức thân hóa độn quang, biến mất

trước mặt Trần Đạo Huyền.

Thấy Dương Cung Uyển bay xa, Lạc Li ngẩng đầu lên, nhìn mặt bên của

Trần Đạo Huyền nói:

- Trần Lang, ngươi chuẩn bị thu phục các đại gia tộc Thương Châu sao?

Trần Đạo Huyền lắc đầu:

- Thuận tay làm mà thôi, cho dù hôm nay Dương gia không đáp ứng, cũng

không có gì, đối với Trần gia ta, từ trước đến nay quan trọng nhất đều là thực

lực của bản thân, thế lực bên ngoài phụ thuộc vào, chỉ là trên gấm thêm hoa mà

thôi. Giả sử, nếu Trần gia không đủ thực lực, cho dù có nhiều thế lực phụ thuộc

thì có ích lợi gì?

Nghe vậy, Lạc Li đăm chiêu gật gật đầu, nàng không khỏi nghĩ đến Giao

Nhân tộc nhà mình, đối với Trần gia ngày nay, Giao Nhân tộc quá yếu.

Thân phận công chúa Giao Nhân tộc này của nàng, cũng càng ngày càng

không phù hợp với Trần Đạo Huyền.

Mặc dù Lạc Li biết. Trần Đạo Huyền cũng không để ý đến chuyện này, tộc

nhân của Trần gia ngoại trừ Trần Tiên Hạ ra, cũng không có ai dám khoa tay

múa chân với đạo lữ của Trần Đạo Huyền.

Nhưng bản thân Lạc Li lại không muốn trở thành một bình hoa vô dụng,

nàng đã từng trải qua sinh tồn gian nan ở Vạn Tinh Hải nên hiểu được, muốn

hai bên có thể cùng nhau đi xa hơn, chỉ có dốc hết toàn lực để đuổi kịp bước

chân của Trần Đạo Huyền.

Ít nhất... Nàng muốn tu vi, đuổi theo được bước chân của Trần Đạo Huyền.

Trước mắt xem ra, tu vi của Trần Đạo Huyền cùng nàng giống nhau, đều là

Tử Phủ tầng chín.

ầ ầ ấ

Nhưng Tử Phủ tầng chín cùng Tử Phủ tầng chín lại khác nhau. Lấy cảnh giới

đại đạo của Trần Đạo Huyền, tùy thời đều có thể đột phá đến Kim Đan kỳ.

Mà đối với Lạc Li, Kim Đan kỳ vẫn là một cảnh giới xa vời.

Nhất là nàng vì sớm hóa hình, một lần lãng phí cơ hội thăng cấp huyết mạch

thần thông, tương lai đột phá Kim Đan kỳ lại càng khó khăn hơn.

- Có chuyện gì vậy?

Dường như cảm ứng được sự khác thường của giai nhân ở bên cạnh, Trần

Đạo Huyền quay đầu hỏi.

- Không có gì.

Lạc Li lắc đầu, nhoẻn miệng cười:

- Chúng ta đi đâu tiếp? Tất cả Linh Bối đều đã được nuôi hết ở Linh Hồ rồi,

có thể thành công hay không, phải xem ý trời rồi.

Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút, cười nói:

- Nếu chuyện trong tộc tạm thời đã xong rồi, không bằng đi gặp nhạc phụ.

- Ah?

Lạc Li có chút không biết làm sao, nàng nhẹ nhàng lấy tay chà xát làn váy:

- Cái này... Ta...

- Cái gì cái này cái kia, chọn ngày không bằng gặp ngày, gặp ngày không

bằng hiện tại, đi ngay bây giờ!

Lạc Li chỉ cảm thấy bàn tay nhỏ bé căng thẳng, thì ra là bị Trần Đạo Huyền

nắm lấy.

Ngay sau đó, đó là một hồi tốc độ nhanh như chớp.

Nhìn bóng dáng cao lớn trước người, sự khẩn trương trong lòng Lạc Li dần

dần tan đi, chỉ cảm thấy một hồi ngọt ngào.

Loại cảm giác này giống như lần đầu tiên nàng nắm tay của Trần Đạo

Huyền, cùng nhau bơi xuống đáy Vạn Tinh Hải.

Ngay khi Lạc Li hoài niệm.

- Đến rồi!

Nghe được lời bên tai, Lạc Li ngẩng đầu nhìn.

Quả nhiên, chính là hải vực của Ma Viên Sơn.

Trần Đạo Huyền cười cười với nàng, sau đó cùng nàng đâm xuống đáy biển.

So sánh với lúc còn ở Luyện Khí kỳ, hiện tại tốc độ độn của hai người ở

dưới đáy nước nhanh không biết gấp bao nhiêu lần.

Chưa đến một nén nhang.

Hai người đã đi tới Ma Viên sơn.

ầ ề

Trần Đạo Huyền đi tới đáy Vạn Tinh Hải, cái gọi là gặp nhạc phụ ngược lại

là thứ yếu, mục đích chân chính của hắn là lần thứ hai tiếp nhận thí luyện truyền

thừa của Vạn Tinh Hải.

Hơn nữa, hắn dự định đột phá đến Kim Đan kỳ ở Ma Viên Sơn.

Cũng giống như đột phá Trúc Cơ kỳ cùng đột phá Tử Phủ kỳ, đột phá Kim

Đan kỳ cũng có yêu cầu trên linh mạch.

Trần Đạo Huyền đột phá Tử Phủ ở Chân Tiên Nguyên Giới. Sở dĩ không có

yêu cầu trên linh mạch là bởi vì tiêu hao hắn đột phá Tử Phủ kỳ, tất cả đều do

nguyên khí tinh hoa cung cấp.

Chờ tương lai hắn đột phá đến Kim Đan kỳ, lại không có nguyên khí tinh

hoa đủ cho hắn.

Nguyên khí tinh hoa chỉ có thể bảo tồn nhiều nhất mấy tháng, không thể

không nói, đây thật sự đáng tiếc.

Đương nhiên, cũng chưa nói tới có bao nhiêu đáng tiếc, điều quan trọng nhất

khi đột phá Kim Đan kỳ không phải là kết đan, mà là Kim Đan lôi kiếp sau khi

kết đan.

Ở Tu Tiên giới, rất nhiều tu sĩ Tử Phủ không phải không có nắm chắc kết

đan, mà là không chắc chắn vượt qua được Kim Đan lội kiếp.

Nhất là sau khi Trần Đạo Huyền tận mắt nhìn thấy sự kh*ng b* của Kim

Đan lôi kiếp, hắn hiểu được vì sao tu sĩ Tử Phủ lại e ngại Kim Đan lôi kiếp.

Cho dù là hắn ở hiện tại, cũng không dám nói mình có thể 100% độ kiếp

thành công, không xảy ra gì ngoài ý muốn.

Ba kiếp của Kim Đan lôi kiếp, Trần Đạo Huyền đối với thân thể kiếp đơn

giản nhất lại là không nắm chắc nhất.

Bởi vì tu vi luyện thể của hắn, chỉ vừa vặn đạt tới giới hạn thấp nhất để vượt

qua Kim Đan lôi kiếp ——Huyết Nhục Diễn Sinh đỉnh phong.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 622: Xông thí luyện lần nữa (2)



Ma Viên sơn.

- Trần Lang, ngươi nói truyền thừa thí luyện của Vạn Tinh Hải là phiến tinh

thần hải trên đỉnh đầu chúng ta?

Lạc Li nghiêng đầu, tò mò hỏi.

- Đúng vậy.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu:

- Truyền thừa thí luyện của Vạn Tinh Hải hẳn không phải là bí mật lớn gì

giữa các thế lực lớn, theo ta được biết, Khương gia cùng Càn Nguyên Kiếm

Tông đều biết được phần truyền thừa này!

- A?

Lạc Li che cái miệng nhỏ nhắn:

- Vậy chẳng phải là phần truyền thừa này đã bị người ta nhanh chân lên

trước sao?

- Làm sao mà đơn giản như vậy được.

Trần Đạo Huyền cười lắc đầu:

- Truyền thừa của Vạn Tinh Hải đã tồn tại mấy chục vạn năm, đến nay hẳn

còn chưa có người nào đạt được truyền thừa hoàn chỉnh.

Trần Đạo Huyền sở dĩ có phán đoán này là bởi vì so với thí luyện giả khác,

hắn có ưu thế về mặt ngộ tính mà không ai sánh kịp.

Mặc dù vậy, Trần Đạo Huyền vẫn không đạt được truyền thừa này.

Về phần những thí luyện giả khác như Diệp Vô Đạo, Khương Trần Dạ, cả

ngày mang thần văn trên trán. Sợ người khác không biết thân phận thí luyện giả

của truyền thừa Vạn Tinh Hải thì không nói.

- Vậy...

Lạc Li không biết nên nói cái gì, trong lòng lập tức có loại cảm giác cấp

bách.

Trong lòng nàng, đương nhiên hy vọng người trong lòng nàng đạt được loại

truyền thừa đỉnh cấp này, nhưng giờ phút này nàng lại không giúp được Trần

Đạo Huyền, chỉ có thể sốt ruột.

Nhìn thấy vẻ lo lắng trong mắt của Lạc Li, Trần Đạo Huyền khẽ v**t v* mái

tóc của nàng, nhẹ giọng nói:

- Đừng lo lắng, lần này ta tới là vì triệt để chiếm được truyền thừa này.

Trong lời nói, hắn vô cùng tin tưởng đối với việc vượt qua phần truyền thừa

này.

ắ ồ ế ấ

Lạc Li nghe nói như vậy, ánh mắt giảo hoạt chợt lóe rồi biến mất: “Không

phải ngươi nói... Mục đích của chuyến đi này là để gặp cha ta sao?”

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền sững người, lập tức không biết nói gì.

Thấy thế, Lạc Li hai mắt cong thành trăng lưỡi liềm, che miệng cười.

Giữa lúc hai người đang nói chuyện.

Rất nhanh liền đến Hạp Cốc trong Ma Viên Sơn mà lúc trước Trần Đạo

Huyền bế quan.

Sau khi tiến vào trận pháp, nước biển lập tức biến mất không thấy, giữa hẻm

núi là thông đạo Chân Yêu giới tựa như hắc động, bằng mắt thường có thể thấy

được lớn hơn rất nhiều.

Thông đạo tới Chân Yêu giới trước kia, chỉ có thể miễn cưỡng để cho một

người cuộn mình đi qua.

Bây giờ, cửa thông đạo này đã có đường kính gần như ba trượng, lớn hơn

gấp mấy lần.

Trước thông đạo tới Chân Yêu giới, một hắc bào đạo nhân ngồi trên mặt đất.

Thân hình hắc bào đạo nhân này nhìn vô cùng quen mắt, nhìn qua ngược lại

có vài phần tương tự với Trần Đạo Huyền.

Lạc Li thấy vậy, có chút kỳ quái nhìn Trần Đạo Huyền một cái, nàng rõ ràng

cảm ứng được, tu vi của hắc bào đạo nhân trước mắt này cũng không cao, chỉ có

Trúc Cơ tầng hai.

Tu vi luyện thể ngược lại rất cao, giống như Trần Đạo Huyền, đạt tới đỉnh

phong Huyết Nhục Diễn Sinh Cảnh.

- Trần Lang...

Lạc Li còn chưa nói ra miệng.

Hắc bào đạo nhân trước mặt liền chủ động đứng lên, quay đầu lại.

Nhìn thấy bộ dáng của hắc bào đạo nhân, Lạc Li không khỏi che miệng nhỏ

nhắn, kinh ngạc nói:

- Phân thân?

- Chính xác.

Trần Đạo Huyền cười gật gật đầu.

Đạo nhân hắc bào này không phải là ai khác mà chính là hắc bào phân thân

được hắn lưu lại trông coi gia tộc cùng thông đạo Chân Yêu giới.

Trải qua gần một năm, tu vi luyện khí của hắc bào phân thân chỉ tăng lên

Trúc Cơ tầng hai, nhưng tu vi luyện thể dưới sự trợ giúp của Huyết Tinh, lại đột

nhiên tăng mạnh, đạt tới đỉnh phong Huyết Nhục Diễn Sinh Cảnh, tương đương

với cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong.

Hơn nữa cảnh giới kiếm đạo tầng hai, hắc bào phân thân cũng là một chiến

lực cấp Tử Phủ.

ế ố ầ ề

Đương nhiên, chiến lực Tử Phủ đối với Trần Đạo Huyền hiện tại, căn bản

không tính là cái gì.

Thực lực của hắc bào phân thân so với bản tôn, kém mười vạn tám ngàn

dặm.

Trong đó ngoại trừ chênh lệch cảnh giới đại đạo ra, tu vi, pháp khí, thần

thông v.v, đều có chênh lệch rất lớn.

Cả hai đều không ở cùng một cấp độ.

Lúc trước Trần Đạo Huyền tế luyện hắc bào phân thân là vì thăm dò Chân

Yêu giới.

Mặc dù lúc ấy hắn đã cân nhắc đến tiềm lực của phân thân, lợi dụng máu thịt

của bản thân để tế luyện hắc bào phân thân.

Nhưng tốc độ tiến bộ của bản tôn Trần Đạo Huyền thật sự là quá nhanh. Hắc

bào phân thân dù tài nguyên có nhiều hơn nữa, cũng không theo kịp bước chân

của bản tôn Trần Đạo Huyền.

Đây cũng là chuyện không có biện pháp nào khác, Hồng Mông Ngộ Đạo

Kinh chỉ có thể để cho một mình bản tôn sử dụng, cho dù là phân thân của Trần

Đạo Huyền cũng không cách nào sử dụng nó.

Hơn nữa hắn ở Chân Tiên Nguyên Giới đạt được đủ loại cơ duyên, hắc bào

phân thân có thể đuổi kịp bước chân của hắn mới là lạ.

Hắc bào phân thân đi tới trước mặt Trần Đạo Huyền, dừng bước lại.

Trần Đạo Huyền giơ tay lên, đồng bộ hóa ký ức của hai bên.

Thông qua trí nhớ của hắc bào phân thân, Trần Đạo Huyền biết được kinh

nghiệm của hắn trong khoảng thời gian này.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 623: Xông thí luyện lần nữa (3)



Nói tóm lại, trong khoảng thời gian hắn đi Thái Châu cùng với Chân Tiên

Nguyên Giới, hắc bào phân thân dành tất cả thời gian vào việc tu luyện.

Mỗi một ngày, nếu không phải là luyện hóa linh khí thì chính là lợi dụng

huyết tinh để luyện thể.

Về phần lĩnh ngộ đại đạo, cuối cùng Trần Đạo Huyền cũng thấy được tốc độ

lĩnh ngộ đại đạo chân thật của hắn, khi không có Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh trợ

giúp.

Gần một năm, hắc bào phân thân ngày đêm khổ tu, thời gian dùng để lĩnh

ngộ đại đạo gần như hơn một nửa, nhưng mặc dù như thế, cảnh giới đại đạo của

đối phương lại hầu như không có tiến bộ gì.

Ít nhất ở trong mắt Trần Đạo Huyền, hắn không cảm giác được cảnh giới đại

đạo của hắc bào phân thân có bất kỳ tiến bộ nào.

Trước khi hắn đi Thái Châu, cảnh giới đại đạo của hắc bào phân thân đại

khái là cảnh giới hữu hình tầng thứ hai cao đoạn, khoảng cách đến hữu hình chi

cảnh đỉnh phong chỉ là một lằn ranh.

Nhưng khổ tu gần một năm, cảnh giới đại đạo vẫn còn cách hữu hình chi

cảnh đỉnh phong một đường.

Trần Đạo Huyền rốt cục hiểu được, vì sao Chu Minh Hạo khổ tu mấy trăm

năm mà vẫn bị vây ở hữu hình chi cảnh đỉnh phong, không được tiến được thêm

một tấc.

Không có ngoại quải, chỉ dựa vào chính mình lĩnh ngộ đại đạo, thật sự là quá

khó khăn!

Theo tu vi càng ngày càng cao, Trần Đạo Huyền càng thêm rõ ràng chỗ biến

thái của kim sắc kinh văn trong thức hải của hắn.

Tuy rằng Trần Đạo Huyền không rõ lai lịch của kim sắc kinh văn này, nhưng

sự trợ giúp của kim sắc kinh văn này đối với tu hành của hắn, thật sự là quá lớn.

Không có kim sắc kinh văn, Trần Đạo Huyền hiện tại đừng nói tung hoành

Tử Phủ vô địch, chỉ sợ còn ở Đảo Song Hồ, vì một chút tài nguyên tu luyện mà

phát sầu.

- Nhân sinh gặp nhau, thật sự khó có thể phỏng đoán...

- Trần Lang, ngươi nói gì vậy?

Lạc Li quay đầu.

- Không có gì.

Trần Đạo Huyền cười cười, lập tức nhìn hắc bào phân thân một cái.

Trong khoảng thời gian này, nơi duy nhất Trần Đạo Huyền tương đối hài

lòng đối với phân thân của hắn chính là đối phương tu luyện thành Định Phách

ầ ầ

thần quang, thành công mở ra Thần Quang Hải ở trong thức hải.

Mặc dù diện tích Thần Quang Hải của hắc bào phân thân xa xa không thể so

sánh với bản tôn, nhưng hiện tại phạm vi cũng đã hơn ba mươi dặm.

Mặc dù không thể sánh với tu sĩ Tử Phủ, nhưng vẫn mạnh hơn nhiều so với

những tu sĩ Trúc Cơ tầm thường khác.

Lúc trước Trần Đạo Huyền ở Trúc Cơ kỳ, diện tích của thức hải đạt tới trăm

dặm, không phải dựa vào Thần Quang Hải mà là kim sắc kinh văn trợ giúp.

Nhưng đáng tiếc là, khi Trần Đạo Huyền đột phá Tử Phủ kỳ, kim sắc kinh

văn không giúp hắn khai phá thức hải.

Hắn không rõ trong đó có huyền diệu gì mà chỉ khai phá thức hải lúc Trúc

Cơ, có lẽ là kim sắc kinh văn ghét bỏ căn nhà nó ở quá nhỏ, cho nên mới đơn

thuần muốn làm lớn hơn một chút.

Hơn nữa...

Trần Đạo Huyền có dự cảm, điều này có khi chính là mục đích chân chính vì

sao kim sắc kinh văn giúp hắn khai phá thức hải khi Trúc Cơ.

Muốn nghiệm chứng cũng rất đơn giản, đợi đến khi đột phá Kim Đan kỳ,

xem nó còn giúp mình khai phá thức hải nữa là biết rồi.

Nếu là không giúp, Trần Đạo Huyền suy đoán, rất có thể đó chính là sự thật.

Thu hồi tạp niệm trong lòng, Trần Đạo Huyền vỗ nhẹ túi trữ vật bên hông,

lấy ra một gốc bảo thụ linh quang bốn phía, chính là Ngộ Đạo trà thụ Dương

Cung Uyển tặng cho Trần gia.

Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng hái ba chiếc lá còn sót lại trên cây trà, sau đó thu

hồi cây trà.

Ngay sau đó, hắn lấy ra một tách trà từ túi trữ vật, đặt ba lá trà trong chén

trà, đổ nước linh tuyền và sau đó sử dụng pháp lực để đun sôi nó.

Chỉ chốc lát sau, hương trà tràn ngập, chấn động tinh thần.

- Nếm thử, đây là lần đầu tiên ta pha trà cho người khác!

Trần Đạo Huyền đưa chén trà trong tay qua.

- Đây là... Cho ta?

Lạc Li có chút luống cuống tay chân.

- Ngươi là đạo lữ của ta, nâng đỡ lẫn nhau là nghĩa nên có, không cần khách

khí với phu quân.

Nghe được hai chữ phu quân này, khuôn mặt của Lạc Li ửng đỏ, tiếp nhận

chén trà, cúi đầu nhanh chóng nhấp một ngụm, uống xuống.

Uống Ngộ Đạo trà xong, hai mắt Lạc Li lập tức mê ly, Trần Đạo Huyền vội

vàng truyền âm:

- Lạc Li, nhìn lên trên!

ố ẩ ầ ề ầ ầ

Trong lúc hoảng hốt, Lạc Li ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời đầy sao

dưới đáy Vạn Tinh Hải.

Thành hay bại, chỉ có thể nhìn vào ý trời.

Trần Đạo Huyền nhìn Lạc Li một cái, chợt ngồi xuống đất bên cạnh nàng,

nhắm hai mắt lại.

Theo Trần Đạo Huyền hai mắt nhắm nghiền, thần văn trên mi tâm của hắn

trong nháy mắt sáng lên, ý thức của hắn càng bay càng cao, cho đến khi đi vào

trong ngôi sao giống như húc nhật.

......

- Ngươi đến rồi.

Trong húc nhật nằm giữa các ngôi sao, một bạch y đạo nhân đứng trước một

cung điện.

Bên cạnh cung điện là một cây quế đứng sừng sững.

- Tiền bối.

Nhìn thấy bạch y đạo nhân, Trần Đạo Huyền cung kính hành lễ. Theo nhiều

lần tiếp xúc, Trần Đạo Huyền phát hiện, vị bạch y đạo nhân này cũng không

phải là một đoạn chương trình vô thức trong tưởng tượng ban đầu của hắn.

Đối phương có ý thức, chẳng qua so sánh với tu sĩ bình thường thì tình cảm

lại vô cùng lạnh nhạt mà thôi.

Thời gian hơn một năm, đối với sự tồn tại như vị bạch y đạo nhân đã trông

coi truyền thừa mấy chục vạn năm, thì đó chỉ là thời gian khẩy một ngón tay mà

thôi
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 624: Thông Thiên tháp



- Sáu tay hợp kích, học được?

Bạch y đạo nhân nhìn về phía Trần Đạo Huyền.

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cũng không nói nhảm, lập tức thi triển ra ba đầu

sáu tay.

Sau đó, trong tay hắn tự động xuất hiện sáu thanh tiên kiếm cấp bốn.

- Sáu tay hợp kích!

Trần Đạo Huyền khẽ quát một tiếng, sáu đạo kiếm quang lập tức dung hợp

thành một thể, hướng tới bạch y đạo nhân.

- Không tệ.

Bạch y đạo nhân nhẹ nhàng gật đầu, trên mặt lộ ra một tia hài lòng hiếm

thấy.

Chỉ thấy hắn vươn ngón trỏ tay phải ra, hướng về phía trước một chút, nhất

thời, ánh kiếm vỡ vụn.

Nhìn thấy công kích của mình dễ dàng bị Bạch y đạo nhân phá vỡ, Trần Đạo

Huyền không có chút ngoài ý muốn nào.

Từ trí nhớ của vị tiên nhân đã mất lúc trước thì hắn có thể biết được, rất có

khả năng phần truyền thừa này đến từ tiên giới trong truyền thuyết.

Bạch y đạo nhân có loại thực lực này, vốn không có gì đáng ngạc nhiên.

Hơn nữa, truyền thừa không gian này chính là một loại tồn tại giống như

thức hải, giờ phút này Trần Đạo Huyền cũng chỉ là dùng ý thức để tồn tại ở đây.

Phá đi kiếm quang của Trần Đạo Huyền, trên mặt của bạch y đạo nhân lộ ra

một nụ cười:

- Chúc mừng ngươi, từ tam nguyên hội tới nay, ngươi là thí luyện giả thứ

971 có thể đi tới bước này như ngày hôm nay. Chỉ là muốn đạt được truyền thừa

này, đây mới là bắt đầu thôi, trong lòng ngươi phải có chuẩn bị này.

Nghe đến đây, Trần Đạo Huyền không khỏi nhớ tới, hắn là thí luyện giả thứ

19769 tiếp nhận truyền thừa này.

Nghe có vẻ như, tam nguyên hội, cũng chính là hơn ba mươi tám vạn năm

qua đã xuất hiện hơn một vạn thí luyện giả, có thể nói là số lượng rất ít.

Trung bình mấy chục năm, giới này mới có thêm một thí luyện giả truyền

thừa.

Nhưng trên thực tế, truyền thừa của Vạn Tinh Hải đã ở đây mấy chục vạn

năm, chân chính bị ngoại giới phát hiện là sau khi Càn Nguyên Kiếm Tông bại

lui Vạn Tinh Hải.

ầ ề ế ấ

Nói cách khác, phần truyền thừa này chân chính hiện thế cũng chỉ có mấy

ngàn năm mà thôi.

Mấy ngàn năm, xuất hiện gần hai vạn thí luyện giả truyền thừa, tần suất này

có thể nói là khá cao.

Nếu không phải môn truyền thừa này có ngưỡng cửa. Hơn nữa sau đó còn

yêu cầu thiên tư của thí luyện giả tiếp nhận truyền thừa cực kỳ b**n th**.

Mặc dù ngưỡng cửa cao như vậy, nhưng cũng có rất nhiều thí luyện giả thật

giả lẫn lộn tiếp nhận truyền thừa.

Ví dụ hàng người như Diệp Vô Đạo, Khương Trần Dạ.

Nếu hai người bọn họ dựa vào ngộ tính của bản thân, căn bản không thể đạt

được tư cách thí luyện.

Sở dĩ hai người bọn họ đạt được tư cách thí luyện, là giống như Trần Đạo

Huyền cho Lạc Li uống Ngộ Đạo trà, dùng tiểu xảo.

Trên thực tế.

Trần Đạo Huyền có thể đạt được tư cách thí luyện, cũng là dùng một chút

tiểu xảo, chẳng qua cách của hắn, người trong thiên hạ cơ hồ không ai có thể

lấy.

Hai vạn thí luyện giả, chỉ có chín trăm bảy mươi mốt vị có thể đi tới bước

này như Trần Đạo Huyền.

Tỷ lệ đào thải đạt hơn 95%, có thể nói là rất cao.

Phải biết rằng, người có thể đạt được tư cách thí luyện truyền thừa, thì thiên

phú phải cực kỳ cao.

Nếu không có thủ đoạn gian lận, tối thiểu phải là thiên tư đứng đầu Tử Phủ

Thiên Kiêu Bảng mới có thể.

Mặc dù vậy, tỷ lệ đào thải vẫn còn hơn 95%, có thể thấy được phần truyền

thừa này hà khắc đến mức nào.

Bạch y đạo nhân vừa dứt lời, khẽ vẫy ống tay áo, chỉ thấy cảnh tượng trước

mặt Trần Đạo Huyền lập tức biến hóa.

Tiếp theo.

Một tòa tháp cao tận đỉnh trời xuất hiện trước mặt Trần Đạo Huyền.

- Đây là Thông Thiên tháp.

Bạch y đạo nhân nói, trong mắt hiện lên một tia hồi ức:

- Đây là một tiểu khảo nghiệm tiếp nhận truyền thừa của ta.

Trần Đạo Huyền ở trong không gian thí luyện truyền thừa đi từng bước tới

hôm nay, căn bản không tin cái gọi là khảo nghiệm nhỏ trong miệng của bạch y

đạo nhân.

Phải biết rằng, nếu không có Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh giúp hắn mở cửa,

rất có thể ngay cả khảo nghiệm đầu tiên Trần Đạo Huyền cũng không qua được.

ế ắ ế

Bạch y đạo nhân không biết trong lòng hắn nghĩ gì, tiếp tục nói:

- Trước khi tiến vào Thông Thiên tháp, ngươi cần phải lựa chọn.

- Lựa chọn?

Trần Đạo Huyền trên mặt lập tức lộ ra thần sắc cảm thấy hứng thú.

Hắn rất tò mò, lựa chọn trong miệng của bạch y đạo nhân rốt cuộc là vật gì.

Bạch y đạo nhân cũng không thừa nước đục thả câu, chỉ thấy hắn lại khẽ

vung ống tay áo.

Lập tức ba kiện bảo vật xuất hiện trước mặt của Trần Đạo Huyền.

Kiện đầu tiên là một tòa tháp nhỏ.

Tòa tháp nhỏ này bề ngoài cổ xưa bình thường, nhưng tản mát ra một loại ý

vị áp đảo chư thiên, cho dù là một người bình thường chưa tu hành, cũng có thể

nhìn ra sự bất phàm của tòa tháp nhỏ này.

Bảo vật thứ hai, là một cây phiên nhỏ.

Không giống như Di Trần Phiên trong tay Trần Đạo Huyền, hắn vừa nhìn

thấy cây phiên nhỏ này, liền có một loại cảm giác như thần hồn chấn động

muốn xuất khiếu.

Nhưng kim sắc kinh văn trong thức hải của hắn nhẹ nhàng chấn động, cảm

giác thần hồn ly thể lập tức biến mất.

Phải biết rằng. Hiện tại Trần Đạo Huyền chỉ là Tử Phủ kỳ, thần hồn vẫn

chưa hóa hình, vẫn còn thai nghén trong Tử Phủ.

Giờ phút này thần hồn xuất khiếu, chưa tới ba khắc, sẽ lập tức tan thành mây

khói.

Đối với tu sĩ, không đến Nguyên Anh kỳ mà thần hồn xuất khiếu, đó không

khác gì muốn chết.

Ngay cả khi đến Nguyên Anh kỳ, Nguyên Anh cũng không thể ra ngoài cơ

thể trong một thời gian dài.

Muốn thần hồn du ngoạn trong thiên địa thời gian dài, nhất định phải đạt tới

Nguyên Thần kỳ mới được.

Vì vậy, trong một số điển tịch tu hành, Nguyên Thần Đạo Quân còn được

gọi là Xuất Khiếu kỳ.

Trần Đạo Huyền không dám nhìn Tiểu Phiên nữa, ngược lại nhìn về phía

kiện bảo vật thứ ba, cũng là kiện bảo vật cuối cùng
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 625: Tinh Thần Kiếm đạo đồ



- Đây là?

Trần Đạo Huyền nhìn về phía kiện bảo vật thứ ba, ánh mắt ngưng tụ.

Bảo vật thứ ba, ngoại hình chính là một bức tranh, những điểm tinh quang

trên bức tranh này rất là xinh đẹp.

Chẳng qua ở trên tấm bản đồ này, Trần Đạo Huyền lại cảm nhận được một

cỗ khí tức vô cùng quen thuộc, dường như... Trong cõi u minh, có cái gì đó liên

kết chính mình với bản đồ sao này.

Bạch y đạo nhân nhìn ra Trần Đạo Huyền chần chờ, lại không nói một lời,

mặc cho hắn tự mình lựa chọn.

Trần Đạo Huyền nhìn bạch y đạo nhân một cái, biết mình không thể chiếm

được bất kỳ gợi ý nào từ trên người đối phương, liền chỉ ngón tay về phía kiện

bảo vật thứ ba, cũng chính là bức tinh đồ kia.

- Bẩm tiền bối, ta chọn bảo vật này.

Bạch y đạo nhân gật gật đầu:

- Bản đồ này tên là Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ, là một món chí bảo hướng

thẳng vào bản chất của đại đạo.

Hắn dừng một chút, ánh mắt có chút kỳ quái nhìn Trần Đạo Huyền một cái:

- Ngươi chọn bảo vật này, chắc hẳn là cảm thấy bức tranh này cho ngươi

cảm giác thân thiết nhất đúng không?

Nghe vậy, trong lòng Trần Đạo Huyền chấn động mạnh mẽ.

Mặc dù trong lòng rung động không thôi, nhưng biểu tình trên mặt của hắn

lại không có chút biến hóa nào, ngoài miệng bất động thanh sắc nói:

- Đây là lần đầu vãn bối nhìn thấy bức tranh này, vì sao tiền bối lại cho rằng

ta sẽ cảm thấy thân thiết với nó nhất?

Bạch y đạo nhân khẽ mỉm cười, nói:

- Bởi vì ngươi tu hành một môn luyện thần cơ bản nhất trong môn của ta

—— Thần Quang Hải.

- Thần Quang Hải?

Trần Đạo Huyền vẻ mặt kinh ngạc:

- Không phải là Định Phách Thần Quang sao??

Bạch y đạo nhân mỉm cười nhìn về phía hắn, cũng không giải thích.

Trần Đạo Huyền thì nhíu mày, hắn cẩn thận nhớ lại lai lịch của môn Định

Phách Thần Quang này.

Trần Đạo Huyền có thể đạt được thần thông Định Phách Thần Quang này,

hoàn toàn nhờ vào sự trợ giúp của kim sắc kinh văn trong thức hải của hắn.

ế ầ ắ ấ ắ ề ế

Lại nói tiếp, đây là lần thứ hai hắn ta thấy kim sắc kinh văn truyền thụ kiến

thức công pháp cho mình.

Môn diệu pháp đầu tiên kim sắc kinh văn truyền thụ cho hắn, đương nhiên là

Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh mà Trần Đạo Huyền dựa vào nhiều nhất.

Đối với Trần Đạo Huyền, môn công pháp này quả thực là chỗ dựa lớn nhất

hắn từ tu hành đến nay.

Có thể nói, hắn có thể có những thành tựu như bây giờ, hơn 90% là nhờ vào

công pháp này.

Mà môn công pháp thứ hai là Định Phách Thần Quang, cũng chính là Thần

Quang Hải bạch y đạo nhân nói.

Nhưng so với Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh, Thần Quang Hải có vẻ quá tầm

thường.

Tuy nói trên lý thuyết nó có thể khuếch trương thức hải của người tu hành

lên vô hạn, nhưng Thần Quang Hải lớn mạnh cũng không phải là chuyện một

sớm một chiều, mà cần người tu hành pháp này tích lũy từng ngày mới được.

Hơn nữa, mặc dù trên lý thuyết Thần Quang Hải khuếch trương không có

giới hạn trên, nhưng sau khi tu hành Trần Đạo Huyền phát hiện, tu vi của tu sĩ

sẽ hạn chế sự khuếch trương của Thần Quang Hải.

Ví dụ như Trần Đạo Huyền bây giờ là Tử Phủ kỳ, bình thường, đường kính

thức hải của tu sĩ Tử Phủ khoảng trăm dặm.

Mà bây giờ đường kính thức hải của Trần Đạo Huyền đạt tới con số khủng

bố hơn bảy trăm dặm.

Công lao lớn nhất trong đó, đương nhiên là nhờ vào sự bành trướng của

Thần Quang Hải, từ đó mở rộng thức hải.

Nhưng khi Thần Quang Hải không ngừng mở rộng, Trần Đạo Huyền phát

hiện ra, tốc độ mở rộng của nó đang chậm lại.

Lúc mới đột phá Tử Phủ kỳ, đường kính thức hải của hắn hoặc là Thần

Quang Hải chỉ có năm trăm dặm.

Tu hành gần một năm sau đó, đường kính thức hải khuếch trương đến bảy

trăm dặm.

Đường kính Thần Quang Hải khuếch trương đến bảy trăm dặm, mặc dù mỗi

ngày Trần Đạo Huyền vẫn khổ luyện không bỏ cuộc, nhưng tốc độ tiến bộ lại dị

thường chậm chạp.

Chiếu theo tốc độ này. Trần Đạo Huyền muốn làm cho đường kính của Thần

Quang Hải, khuếch trương đến phạm vi ngàn dặm có thể sánh ngang với thức

hải của tu sĩ Kim Đan, chỉ sợ phải bỏ ra hơn trăm năm khổ tu mới được.

Đối với việc đường kính mở rộng lên hai ngàn dặm thậm chí còn rộng hơn,

thời gian hao phí không biết bao lâu.

Trần Đạo Huyền cảm thấy, với tu vi của hắn, cho dù thọ nguyên hao hết, chỉ

sợ đường kính cũng chưa chắc có thể khuếch trương đến hai ngàn dặm.

ầ ề

Bởi vì sự bành trướng của Thần Quang Hải, càng về sau càng khó khăn.

Bởi vậy, mặc dù Thần Quang Hải là một môn luyện thần pháp môn cường

đại, hơn nữa một khi kích phát ra, có thể ngắn ngủi định trụ thần hồn của người

khác.

Nhưng so sánh với Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh mà kim sắc kinh văn đưa cho

hắn, hai cái này chênh lệch quá xa.

Hoặc nói cách khác, khoảng cách như giữa mặt trăng và đom đóm.

Theo lý thuyết, lấy tính cách của kim sắc kinh văn, nếu Thần Quang Hải thật

sự kém như vậy, kim sắc kinh văn trong thức hải của hắn tuyệt đối sẽ không chủ

động truyền thụ nó cho Trần Đạo Huyền.

- Nói cách khác...

Trần Đạo Huyền nhìn về phía tinh đồ ở trước mắt:

- Tác dụng chân chính của Thần Quang Hải, tuyệt đối không chỉ là khuếch

trương thức hải và kích phát một chùm ánh sáng có thể định nhân thần hồn.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 626: Tinh Thần Kiếm đạo đồ (2)



Suy nghĩ cẩn thận, hắn đạt được phương pháp tu hành Thần Quang Hải từ

Thần Tuyệt chân nhân thông qua kim sắc kinh văn.

Sau đó hắn lại từ trong ký ức của vị tiên nhân ngã xuống kia biết được, Thần

Quang Hải chính là pháp môn do đối phương tự sáng tạo.

Nhưng bây giờ hãy xem ra, rõ ràng là vị tiên nhân đã ngã xuống kia nói dối.

Thần Tuyệt chân nhân có lẽ còn không hiểu rõ Thần Quang Hải bằng Trần

Đạo Huyền, trí nhớ của hắn không có giá trị tham khảo gì.

Mà vị tiên nhân ngã xuống kia vì sao phải nói dối?

Rõ ràng môn công pháp này không phải do hắn sáng tạo, nhưng hết lần này

tới lần khác lại nói là tự hắn sáng tạo, hơn nữa còn không keo kiệt truyền thừa

môn công pháp này.

Trừ khi... Môn công pháp này không hoàn chỉnh!

Đột nhiên, Trần Đạo Huyền chợt cảm thấy rất nhiều thứ không giải thích

được, trong nháy mắt lại dễ dàng hiểu được.

Môn công pháp này... Không phải là công pháp cơ sở để thế lực lớn nào đó ở

thượng giới lựa chọn đệ tử môn nhân chứ??

Nghĩ đến đây, trái tim của Trần Đạo Huyền đập thình thịch.

Ánh mắt hắn nhìn về phía bức tinh đồ trước mắt, lập tức trở nên nóng bỏng.

Cho tới nay, Trần Đạo Huyền dù có Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh.

Nhưng công pháp luyện khí bản thân tu hành chỉ là Càn Nguyên kiếm kinh

của Càn Nguyên Kiếm Tông.

Không thể nói Càn Nguyên Kiếm Kinh không tốt, dù gì đây cũng là một

môn tu hành luyện khí của Đại Thừa Chân Tiên.

Nhưng so sánh với Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh của Trần Đạo Huyền, môn

công pháp này quá kém cỏi.

Nhưng chợt, Trần Đạo Huyền lại nghĩ đến.

Thần Quang Hải là Luyện Thần Pháp Môn, liệu Thần Quang Hải hoàn chỉnh

thì sẽ liên quan đến phương pháp luyện khí sao?

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền bắt đầu thấp thỏm không yên.

Bây giờ hắn giống như một người nghèo đứng trước Bảo Sơn, trong đầu

tưởng tượng kho báu trong Bảo Sơn có những gì.

Nhưng lại không biết, muốn có được kho báu trong bảo sơn thì phải mở cửa

kho báu trước mới được.

Trong thoáng chốc.

Thanh âm của bạch y đạo nhân đánh thức Trần Đạo Huyền.



- Ngươi xác định muốn chọn bảo vật này?

Trần Đạo Huyền phục hồi tinh thần lại, gật đầu nói:

- Tiền bối, ta xác định!

- Tốt!

Bạch y đạo nhân gật gật đầu, lập tức nhẹ nhàng vung tay lên, tiểu tháp cùng

tiểu phiên trước mặt hắn lập tức biến mất không thấy, chỉ còn lại có một bộ tinh

đồ.

- Đi!

Bạch y đạo nhân khẽ quát một tiếng, chỉ thấy bức tinh đồ này hóa thành một

hạt quang điểm, trực tiếp chui vào trong đan điền khí hải của Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền hoảng sợ, hắn đầu tiên là sờ sờ chỗ đan điền của mình, rồi

nghĩ tới hắn hiện tại đang ở ý thức thể, nơi này là không gian ý thức, làm sao lại

có thứ gì đó chui vào đan điền của hắn được.

Nhưng Trần Đạo Huyền vẫn chưa phát hiện ra, trong hiện thực, trong đan

điền khí hải của hắn, một bức tranh chậm rãi triển khai.

Rất nhanh, bức tranh này bao phủ toàn bộ bầu trời đan điền khí hải.

Cuối cùng, bức tranh trống rỗng này, trực tiếp thu hai ngôi sao một lớn một

nhỏ trên đan điền vào, mà hai ngôi sao này chính là Không Gian kiếm ý cùng Ti

Vũ kiếm ý của Trần Đạo Huyền biến thành.

......

Trong không gian thí luyện.

Bạch y đạo nhân nhìn Trần Đạo Huyền đang xem xét đan điền, mở miệng

nói:

- Nếu đã chọn xong bảo vật, vậy thì đi xông vào Thông Thiên tháp kia đi, hy

vọng... Ngươi có thể nhập vào mạch này.

Vô số năm qua, vô tận Tiên Vực, Bạch y đạo nhân đã gặp qua quá nhiều

thiên tài.

Trong trí nhớ của hắn, loại thiên tư như Trần Đạo Huyền, thậm chí ngay cả

trung đẳng cũng không tính là.

Hắn từng thấy qua người một ngày thành tiên, càng thấy có người sinh ra đã

là kim tiên.

So sánh với thiên tư của các sự tồn tại vô cùng yêu nghiệt, Trần Đạo Huyền

là người cầu đạo từ phàm nhân quật khởi từng chút một, thật sự cũng không

khác gì con kiến hôi.

Nghe bạch y đạo nhân nói, Trần Đạo Huyền bất chấp kiểm tra lại, chắp tay

với bạch y đạo nhân, trực tiếp đi về phía Thông Thiên tháp.

Nhìn Trần Đạo Huyền chậm rãi đi vào cửa tháp, bạch y đạo nhân lẩm bẩm

nói:



- Hy vọng, ngươi có thể bái nhập môn đi...

Trong không gian thí luyện trống trải và yên tĩnh, hắn không thể nghe thấy

giọng nói của chính mình.

Bước vào tầng đầu tiên của Thông Thiên tháp.

Cảnh tượng trước mắt Trần Đạo Huyền biến hóa.

Lắc lắc đầu có chút choáng váng, Trần Đạo Huyền phát hiện, trước mắt là

một khu sơn lâm.

Chỉ là, phương thiên địa bên này đối với hắn có một cỗ áp lực kh*ng b* đến

cực điểm.

Trần Đạo Huyền phát hiện ở nơi này, ngay cả pháp lực vận chuyển trong cơ

thể cũng trở nên vô cùng ngưng trệ.

Trần Đạo Huyền thử phóng pháp lực ra ngoài, lại hoảng sợ phát hiện,

phương thiên địa này đối với hắn ước thúc quá lớn, hắn ngay cả phóng pháp lực

ra ngoài cũng không làm được.

Trong lòng Trần Đạo Huyền trầm xuống, hắn lần thứ hai phóng thần thức ra

ngoài.

Thần thức lại có thể thò ra ngoài cơ thể, nhưng chỉ có thể kéo dài đến bên

ngoài cơ thể bảy thước, không sai, chính là 7m, tuyệt đối không tới 8m!

Phải biết rằng, ở bên ngoài, Trần Đạo Huyền có thể kéo dài thần thức đến

ngoài cơ thể hơn bảy trăm dặm.

- Rốt cuộc là thế giới b**n th** gì!

Trần Đạo Huyền sợ ngây người.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 627: Nhập tháp



Đang lúc hắn cảm thấy cực độ không thích ứng được, bên tai truyền đến một

trận la hét kỳ dị.

- Đại vương bảo ta đến tuần sơn, ô hống ô hống, tuần xong Nam Sơn lại tuần

Bắc Sơn, ô hống ô hống!

Thanh âm bén nhọn chói tai, làm cho da đầu Trần Đạo Huyền tê dại một

trận.

Nguy hiểm!!

Trong lòng Trần Đạo Huyền vang lên một hồi chuông báo động, vừa muốn

thi triển ra trạng thái ba đầu sáu tay.

Đáng tiếc, ở bên ngoài có thể dễ dàng thi triển ba đầu sáu tay, cũng có thể

hóa thân thành pháp tượng cao mười trượng, giờ phút này ngay cả ba đầu sáu

tay thân cao bình thường cũng không thể thi triển được.

Trần Đạo Huyền bất chấp những thứ này, hắn vội vàng gọi Phi Tuyết kiếm.

May mắn thay, hắn có thể sử dụng phi kiếm bản mệnh.

Trần Đạo Huyền một tay cầm Phi Tuyết kiếm, ngưng thần chờ đợi nhìn yêu

quái trước mắt này.

Yêu quái trước mắt này còn chưa hóa hình, mặc dù là thân người, nhưng đầu

lại là một con cầm thú kỳ dị.

Theo như bên ngoài, yêu quái chưa hóa hình, thực lực còn chưa bằng tu sĩ

Nguyên Anh nhân tộc, lấy thực lực của Trần Đạo Huyền, căn bản không sợ đối

phương mới đúng.

Nhưng Trần Đạo Huyền lại cảm nhận được một cỗ uy h**p trí mạng trên

người đối phương, ngay cả kim sắc kinh văn vẫn luôn bình tĩnh, giờ này cũng

hiếm thấy chấn động.

- Ngươi là ai?

Ánh mắt Trần Đạo Huyền hơi nheo lại.

Tiểu yêu trước mắt này lại không trả lời, nghiêng đầu nói:

- Tiểu đạo sĩ, ngươi là ai?

Nói rồi, lại tùy ý khoát tay:

- Quên đi, bất kể ngươi là ai, bắt về ăn trước rồi nói sau, nhìn bộ dạng trắng

trẻo của ngươi, khẳng định thịt rất ngon.

Nói xong, trong miệng của yêu quái này lại ch** n**c ra.

Trần Đạo Huyền không chịu nổi tâm huyết điên cuồng cảnh báo, xách kiếm

liền đâm tới yêu quái này.

ằ ế ế ố ầ ề ẫ

Tuy rằng bị thế giới này áp chế, nhưng tốc độ của Trần Đạo Huyền vẫn như

cũ vô cùng nhanh, người ngoài nhìn thấy, chỉ có một đạo ảo ảnh chợt lóe rồi

biến mất.

Nhưng trong mắt yêu quái này, tốc độ của Trần Đạo Huyền chậm đến kỳ lạ,

chỉ thấy nó nhẹ nhàng dùng "thiết bổng" trong tay đẩy Phi Tuyết kiếm của Trần

Đạo Huyền ra, tiếp theo gõ vào đầu Trần Đạo Huyền một gậy.

Trần Đạo Huyền cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó hoàn toàn mất đi ý

thức.

Khi Trần Đạo Huyền khôi phục ý thức một lần nữa, hắn đã ở bên ngoài

Thông Thiên tháp.

Bạch y đạo nhân ở trước mặt hắn, nhìn Trần Đạo Huyền đang th* d*c từng

ngụm lớn, bạch y đạo nhân khẽ cười nói:

- Cảm giác như thế nào?

Trần Đạo Huyền thở hổn hển vài hơi, trong lòng không cam lòng nói:

- Thế giới trong Thông Thiên tháp này gây áp chế ta quá lớn, thực lực của ta

ngay cả một phần trăm cũng không phát huy được!

Nghe nói như vậy, bạch y đạo nhân lại lắc đầu nói:

- Thế giới đó áp chế tất cả sinh linh đều giống nhau, ở nơi đó ngươi đánh

không lại đối phương, đến nơi này ngươi cũng không phải là đối thủ.

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền nhíu mày.

Mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng chênh lệch thực lực giữa hắn và

tiểu yêu tuần sơn kia thật sự quá lớn.

Đối phương chỉ nhẹ nhàng một gậy, chính mình đã bị đánh vỡ đầu.

Thậm chí ngay cả đối phương ra tay như thế nào, Trần Đạo Huyền cũng

không thấy rõ.

Cho tới nay, Trần Đạo Huyền đối địch, cơ hồ đều bị vây trong tư thái nghiền

ép, đây là lần đầu tiên hắn bị ngược đãi mà không có lực hoàn thủ.

Mấu chốt hơn là, cảm giác chết trong Thông Thiên tháp thật sự là quá chân

thật.

Tuy nói ảo cảnh của Cửu Khư Linh Lung Tháp của gia tộc, cũng có thể mô

phỏng ra ảo ảnh tương tự, nhưng tuyệt đối không có chân thật như vậy.

Có kim sắc kinh văn, Trần Đạo Huyền có khả năng miễn dịch khá cao đối

với ảo ảnh.

Nhưng trong Thông Thiên tháp, nhưng hắn thực sự cảm thấy sự đe dọa của

cái chết, nếu không, kim sắc kinh văn trong thức hải của mình sẽ không điên

cuồng cảnh báo.

- Chẳng lẽ... Thế giới bên trong Thông Thiên tháp là có thật?

Trần Đạo Huyền bị suy nghĩ của mình làm cho hoảng sợ, nhưng chợt hắn lại

tự phủ định:

ế ể ể

- Nhưng... Làm thế nào có thể, ta là một thể ý thức đi vào nó, làm sao ta có

thể có một cơ thể thực sự?

Lắc đầu, Trần Đạo Huyền không nghĩ nhiều nữa.

Chuyến đi Thông Thiên tháp lần này, đả kích hắn quả thật có chút lớn.

Sau khi vào, chỉ cần giao thủ một chiêu, sau đó bị đập vỡ đầu.

- Tiền bối, thực lực của yêu quái kia quá mạnh, lấy thực lực hiện tại của ta,

căn bản không vượt qua được tầng thứ nhất Thông Thiên tháp.

Bạch y đạo nhân gật gật đầu:

- Rất bình thường, nơi đó vốn không phải tu vi như ngươi nên xông vào.

Trần Đạo Huyền:

- ......

Lần đầu tiên hắn phát hiện ra, vị bạch y đạo nhân này từ trước đến nay lạnh

như băng này, còn có thể nói đùa.

Mà đó lại là một trò đùa tục tĩu.

Có lẽ vị này đã ở trong không gian thí luyện truyền thừa quá lâu rồi, quả thật

cảm thấy nhàm chán đi.

Bạch y đạo nhân dường như nhìn ra trong lòng Trần Đạo Huyền nghĩ gì, hắn

phất phất tay:

- Đi đi, hảo hảo tìm hiểu Tinh Thần Kiếm đạo đồ ngươi lựa chọn.

- Tiền bối...

Trần Đạo Huyền còn muốn nói nữa, đột nhiên bừng tỉnh.

Hắn nhìn thông đạo Chân Yêu giới đen ngòm cách đó không xa, thì ra... Ý

thức của hắn đã trở lại cơ thể của mình.

Một bên, hắc bào phân thân đang hộ pháp cho hắn, Lạc Li thì khoanh chân

ngồi, khuôn mặt xinh đẹp cau mày.

Trần Đạo Huyền biết, nàng chắc chắn cũng giống như hắn lúc trước, đang

tìm hiểu những cơ sở kiếm quyết bạch y đạo nhân đưa ra.

Chẳng qua, Lạc Li không có Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh trợ giúp, chỉ dựa

vào ba lá Ngộ Đạo trà, cũng không biết có thể thông qua đệ nhất trọng khảo

hạch của bạch y đạo nhân hay không, đạt được tư cách thí luyện.

Lập tức, Trần Đạo Huyền lại tập trung lực chú ý vào đan điền khí hải.

Lúc này, cuối cùng hắn cũng đã phát hiện ra những thay đổi trong đan điền,

còn chưa chờ hắn ngạc nhiên, một dòng chảy thông tin mênh mông trực tiếp

nhấn chìm ý thức.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 628: Thủy Hành kiếm ý



- Trần Lang! Trần Lang!

Trong lúc hoảng hốt, bên tai của Trần Đạo Huyền truyền đến một hồi hô

hoán lo lắng.

Một lúc lâu sau.

Ý thức của Trần Đạo Huyền mới dần dần tỉnh táo lại.

Tầm mắt mơ hồ dần dần rõ ràng, cách khuôn mặt của hắn không đến mấy

thước, một khuôn mặt tuyệt mỹ chiếu vào mắt của Trần Đạo Huyền.

Chẳng qua gương mặt tuyệt mỹ này tràn đầy vẻ lo lắng và bất an.

Nhìn bộ dáng Lạc Li khóc lóc, Trần Đạo Huyền giơ tay lên, xoa xoa huyệt

thái dương đau đớn không thôi, an ủi nói:

- Đừng lo lắng, ta không sao.

Nhìn thấy Trần Đạo Huyền ý thức thanh tỉnh, Lạc Li lập tức nín khóc cười,

nàng lại dùng bàn tay nhỏ bé trắng nõn sờ trán Trần Đạo Huyền, lại v**t v*

ngực hắn, vội vàng nói:

- Ngươi là tu sĩ Tử Phủ, thần thức cường đại, làm sao có thể hôn mê?

Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút:

- Có thể... Là công pháp ta vừa đạt được, hơi phức tạp một chút.

- Công pháp?

Trần Đạo Huyền không giải thích quá nhiều, ngược lại hỏi:

- Thế nào, ngươi có đạt được tư cách thí luyện không?

Nói xong, trong mắt toát ra một tia chờ mong.

Nếu Lạc Li ngay cả dùng ba lá Ngộ Đạo trà cũng không thể thu được tư cách

thí luyện, thì dù cho hắn dùng chức năng giảng đạo bật hack cho Lạc Li phỏng

chừng cũng khó.

Dù sao giảng đạo cho người ngoài thì cần phải tích lũy mười ngày, mới có

thể tăng lên ngộ tính một nén nhang.

Mà ba lá Ngộ Đạo trà lại có thể tăng lên ngộ tính của tu sĩ trong khoảng thời

gian dài tới một canh giờ rưỡi.

Cho dù chưa chắc Ngộ Đạo trà tăng lên ngộ tính hiệu quả tốt hơn giảng đạo,

nhưng thắng ở thời gian dài.

Mà muốn thu hoạch tư cách thí luyện truyền thừa, thì phải cần ngộ tính lâu

dài mà không phải đốn ngộ một chớp mắt.

Bởi vì bạch y đạo nhân truyền thụ từng môn kiếm quyết một, khoảng cách

thời gian giữa các lần rất dài.

ắ ầ ầ ề ắ ồ

Lạc Li nhìn ánh mắt ân cần của Trần Đạo Huyền, cái miệng nhỏ nhắn hồng

nhuận hơi mím lại, trên mặt xinh đẹp mang theo vẻ kiêu ngạo, nói:

- Ngươi xem!

Chỉ thấy giữa mi tâm trắng nõn của Lạc Li. Một thần văn màu vàng xuất

hiện, chính là dấu hiệu cho thí luyện giả của truyền thừa Vạn Tinh Hải.

Nhìn biểu tình nhỏ nhắn của Lạc Li cầu khen ngợi, Trần Đạo Huyền nhịn

không được lấy tay cạo mũi ngọc của nàng, cưng chiều nói:

- Nương tử của ta là giỏi nhất, rất tốt!

Đây là lần đầu tiên Lạc Li nghe được Trần Đạo Huyền xưng hô nương tử.

Trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng ngọt ngào, loại cảm giác

này, so với tư cách nàng đạt được truyền thừa thí luyện của Vạn Tinh Hải còn

cao hứng hơn trăm ngàn lần.

Nhìn bộ dáng vui vẻ của Lạc Li, Trần Đạo Huyền cũng cảm thấy cao hứng

từ đáy lòng.

Tu vi hiện giờ của Lạc Li cũng giống như hắn, đạt tới Tử Phủ tầng chín rồi.

Bình thường, tu sĩ Tử Phủ tầng chín đã nên cân nhắc chuyện kết đan.

Nhưng trước đây cảnh giới đại đạo của Lạc Li, ngay cả đệ nhất trọng vô

hình chi cảnh cũng không đạt tới, giờ phút này nếu kết đan, trăm phần trăm sẽ

thất bại.

Tuy nói dưới sự trợ giúp của Trần Đạo Huyền giảng đạo, Lạc Li mất thời

gian mấy chục mấy trăm năm, khẳng định có thể đạt tới cảnh giới hóa tinh tầng

thứ ba.

Nhưng mấy chục mấy trăm năm sau, Trần Đạo Huyền đã đạt tới cảnh giới cỡ

nào?

Phải biết rằng, từ khi Trần Đạo Huyền tu hành đến nay, cũng chỉ chưa tới ba

mươi năm mà thôi, hao phí trăm năm để kết đan, có thể đối với tu sĩ Tử Phủ

khác là chuyện tha thiết ước mơ.

Nhưng đối với Trần Đạo Huyền, căn bản là không thể tiếp nhận.

Bởi vậy, Trần Đạo Huyền muốn tìm một đường tắt khác cho Lạc Li.

Lối tắt này, chính là thí luyện truyền thừa của Vạn Tinh Hải.

Đối với những người khác, thí luyện truyền thừa của Vạn Tinh Hải yêu cầu

ngộ tính quá cao.

Nhưng Trần Đạo Huyền có được chức năng giảng đạo của Hồng Mông Ngộ

Đạo Kinh, còn có các loại bảo vật khác phụ trợ ví như Ngộ Đạo trà, ưu thế của

Lạc Li lớn hơn nhiều so với những thí luyện giả truyền thừa khác.

Quả nhiên, kết quả không ngoài dự đoán của Trần Đạo Huyền, Lạc Li thành

công đạt được tư cách thí luyện truyền thừa.

Chỉ có điều, Trần Đạo Huyền biết rõ tư cách thí luyện truyền thừa ban đầu,

chỉ là cấp thấp nhất, chỉ có vài lần thí luyện mà thôi.

ấ ầ ể

Một khi qua mấy lần thí luyện trong quy định mà lại không thể thông qua

khảo hạch thí luyện, thì sẽ bị thu hồi tư cách thí luyện.

Hiện tại tư cách thí luyện của Lạc Li, chính là loại này.

Nghe Trần Đạo Huyền giải thích xong, Lạc Li vội vàng gật đầu:

- Hình như là như vậy, thần văn này trên mi tâm ta nói cho ta biết, ta tư cách

thí luyện chỉ có hai lần.

- Hai lần?

Trần Đạo Huyền có chút kinh ngạc:

- Ngươi thí luyện lần đầu liền đạt được hai lần tư cách thí luyện?

Lần này. Trần Đạo Huyền thật sự bị Lạc Li làm kinh hãi.

Lúc trước hắn lần đầu tiên tham gia thí luyện truyền thừa nơi này, tư cách thí

luyện cũng chỉ đạt được hai lần.

Trần Đạo Huyền có thể đạt được tư cách thí luyện truyền thừa vô hạn, là bởi

vì Giới Uyên Châu cung cấp cho hắn một lượng lớn tinh thần ngộ tính, để cho

hắn ở mãi được trạng thái đốn ngộ.

Chẳng lẽ... Đối với các chủng tộc khác nhau, tiêu chuẩn khảo hạch của

truyền thừa này cũng khác nhau?

Trần Đạo Huyền không khỏi nghĩ đến, Lạc Li là Giao Nhân tộc, trên người

nàng dù có huyết mạch của nhân tộc, nhưng dù sao cũng không còn cùng một

chủng tộc với nhân tộc nữa.

- Trần Lang, làm sao vậy?

- Không sao.

Trần Đạo Huyền cười nói:

- Lần đầu đã đạt được tư cách thí luyện hai lần, nương tử ngươi lợi hại hơn

nhiều so với tưởng tượng của ta.

Nhìn Trần Đạo Huyền thật lòng khen ngợi, Lạc Li cúi đầu, nhăn nhó nói:

- Người ta nào có lợi hại như ngươi nói....

Nhìn bộ dáng thẹn thùng này của Lạc Li, tâm tình của Trần Đạo Huyền rất

tốt, một tay ôm vào trong ngực, hôn lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng một cái,

kiên định nói:

- Nương tử đương nhiên lợi hại, sau này ngươi còn phải ở bên ta, cùng nhau

đắc đạo thành tiên, làm thần tiên quyến lữ!

Nghe vậy, Lạc Li nằm trong ngực Trần Đạo Huyền ngẩng đầu lên, nhìn bên

má của Trần Đạo Huyền, lẩm bẩm nói:

- Thành tiên, chúng ta thật sự có thể thành tiên sao? Giới này đã mấy chục

vạn năm không có Đại Thừa Chân Tiên.

Trần Đạo Huyền cúi đầu, nhìn giai nhân trong ngực, lập tức lại ngẩng đầu,

nhìn về phía bầu trời đầy sao trên đỉnh đầu, tự tin nói:

ể ấ ể

- Có thể! Nhất định có thể!
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 629: Thủy Hành kiếm ý (2)



Cảm nhận được niềm tin kiên định trên người Trần Đạo Huyền, Lạc Li đem

cái đầu nhỏ chôn sâu trong ngực của hắn.

Giờ khắc này, nàng cảm thấy dù có chết như vậy thì cuộc sống này cũng

không hối tiếc.

Trần Đạo Huyền không biết suy nghĩ trong lòng Lạc Li, tâm khí của hắn lúc

này cao hơn bất cứ lúc nào trước đây.

Tuy hắn vì tu sĩ Trần gia chống đỡ một mảnh trời, ở trong mắt tu sĩ gia tộc,

Trần Đạo Huyền là tộc trưởng, là thần không gì không làm được!

Nhưng Trần Đạo Huyền rõ ràng, bất luận là Trần gia, hay là chính hắn, nội

tình đều bạc nhược đến cỡ nào.

Đừng nói so sánh với một đại tông môn như Càn Nguyên Kiếm Tông, dù là

so với Đại tộc Nguyên Anh ở hùng cứ một châu, Trần gia cũng chênh lệch quá

xa.

Gia tộc như vậy, thật sự có thể sinh ra một vị Đại Thừa Chân Tiên sao?

Cho dù Trần Đạo Huyền có được bảo vật kim sắc kinh văn này.

Nhưng nếu thế giới này đã không cách nào sinh ra một vị Đại Thừa Chân

Tiên nữa, hắn nên làm thế nào?

Giới hạn của thế giới, mới là cái cốt yếu cuối cùng nhất.

Đây là đạo lý Trần Đạo Huyền ở tầng thứ nhất Thông Thiên tháp lĩnh ngộ ra.

Hắn ở phương thế giới này, thần thức có thể tùy tiện triển khai bảy trăm

dặm, mà ở tầng thứ nhất Thông Thiên tháp, chỉ có thể kéo dài thần thức đến

ngoài cơ thể 7 mét, thậm chí ngay cả phóng pháp lực ra ngoài cũng không làm

được.

Đường đường là một tu sĩ Tử Phủ, cứng rắn biến thành một “cao thủ võ

lâm”.

Tuy rằng Trần Đạo Huyền chưa từng thử qua, nhưng hắn hoài nghi mình có

thể hay không ngự kiếm phi hành ở trong thế giới tầng thứ nhất Thông Thiên

tháp.

Sở dĩ Trần Đạo Huyền hiện tại tâm khí cao, chính là bởi vì truyền thừa nơi

Vạn Tinh Hải này.

Thông qua các loại trong thí luyện truyền thừa. Hiện tại Trần Đạo Huyền có

thể xác định 100%, Thí luyện truyền thừa này chính là một thế lực đỉnh cấp nào

đó ở thượng giới đang lựa chọn đệ tử.

Có lẽ... Đối với thế lực đỉnh cấp này, thí luyện truyền thừa như vậy trải rộng

khắp chư thiên vạn giới.

Dù sao tuyệt không chỉ có Trần Đạo Huyền hiện tại ở thế giới này.

ấ ắ ấ ầ ế ồ ắ ề

Nhất là sau khi hắn lấy được bảo vật Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ này, hắn liền

chắc chắn như vậy.

Nghiêm khắc mà nói, Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ là một kiện Thuần Dương

tiên khí đặc thù.

Là sao chép từ một kiện chí bảo chỉ thẳng vào đại đạo, mà mô phỏng ra

Thuần Dương tiên khí.

Đương nhiên, So với Thuần Dương tiên khí bình thường, Tinh Thần Kiếm

Đạo Đồ càng giống như một loại Thuần Dương tiên khí có tính chất trưởng

thành.

Tuy nói uy năng của nó bây giờ còn kém xa Thuần Dương tiên khí bình

thường, nhưng bảo vật này lại có khả năng vô hạn.

Thông qua tin tức truyền đến từ Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ, Trần Đạo Huyền

biết được, nếu nâng bản đồ này lên cực hạn, hắn sẽ có tư cách vận dụng món chí

bảo kia.

Về phần tên của món chí bảo kia, Trong truyền thừa của Tinh Thần Kiếm

Đạo Đồ cũng không tiết lộ, hắn chỉ biết là kiện chí bảo của thế lực đỉnh cấp đó.

Quên đi, chuyện chí bảo, cách ta quá xa, chỉ sợ cho dù đắc đạo thành tiên

cũng không có tư cách tiếp xúc với những thông tin này.

Trần Đạo Huyền lắc đầu.

Hắn biết, thế lực có thể tùy tiện tiện đưa ra một kiện Thuần Dương tiên khí,

hẳn kinh khủng cỡ nào.

Dù sao, Trần Đạo Huyền hiện tại còn chưa phải là đệ tử của thế lực đỉnh cấp

này.

Hơn nữa, căn cứ theo bạch y đạo nhân nói, giới này đã có hơn chín trăm

người đi tới bước này như Trần Đạo Huyền.

Thời gian mấy chục vạn năm, không thể khẳng định tất cả chín trăm thí

luyện giả này còn sống sót trên đời.

Nhưng mặc dù như vậy, thì nó cũng có nghĩa là thế lực đỉnh cấp này đã đưa

ra ngoài hơn 900 kiện Thuần Dương tiên khí trưởng thành giống như Tinh Thần

Kiếm Đạo Đồ này.

Như vậy cả chư thiên vạn giới. Thế lực này đã đưa bao nhiêu kiện Thuần

Dương tiên khí ra ngoài?

Mà trả giá lớn như vậy... Vẻn vẹn chỉ là vì chọn đệ tử môn nhân!!

Mỗi lần Trần Đạo Huyền nghĩ đến những điều này, trái tim đều không ngừng

run rẩy.

Đây đến tột cùng là thế lực gì...

- Thuần Dương tiên khí còn nhiều hơn linh thạch của Trần gia ta sao? Chậc

chậc.

- Trần lang, ngươi đang nói cái gì vậy?

ầ ề

Trần Đạo Huyền cười nói:

- Không có gì.

Lạc Li lơ đễnh, nàng dường như lại nghĩ đến cái gì đó, vội vàng khoe

khoang nói:

- Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, ta bước vào cảnh giới đại đạo thứ nhất,

lĩnh ngộ kiếm ý!

- Thực sự?

Trần Đạo Huyền vẻ mặt kinh hỉ:

- Kiếm ý là gì?

- Là Thủy Hành kiếm ý!

- Thủy Hành kiếm ý...

Trần Đạo Huyền nghĩ đến mình phế đi khí lực lớn như vậy, hao phí nhiều

tinh lực như vậy, mới lĩnh ngộ được Ti Vũ kiếm ý.

Mà Ti Vũ kiếm ý cũng chỉ là một nhánh của Thủy Hành kiếm ý mà thôi.

Trần Đạo Huyền cảm thán nói:

- Có truyền thừa với không có truyền thừa, sự khác biệt thật sự quá lớn!

- Đúng vậy.

Lạc Li đối với điểm này có cảm xúc sâu sắc:

- Tán tu so sánh với đệ tử của thế lực lớn. Ngoại trừ chênh lệch linh thạch

linh mạch và các tài nguyên tu luyện khác ra, một chút truyền thừa cũng không

có.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu:

- Tu Tiên giới rất nhiều tán tu, chỉ dựa vào một môn công pháp luyện khí tàn

thiên bình thường, liền đạp chân đi lên con đường tu hành. Lại nói tiếp, tán tu

của Vạn Tinh Hải coi như vận khí tốt, ít nhất Càn Nguyên Kiếm Tông còn cho

bọn họ một tia hy vọng.

Chỉ là, vì một chút hy vọng này, đã có bao nhiêu tán tu đã để lại mạng sống

ở chiến trường Xuất Vân quốc.

Nhưng nếu cho những tán tu này một cơ hội khác, bọn họ vẫn sẽ lựa chọn

như vậy.

Bởi vì... Tu Tiên giới vốn tàn khốc như vậy, hoặc là liều mạng, hoặc là từng

chút chờ thọ nguyên đại hạn đến.

Vì có thể cho vô số tán tu của Vạn Tinh Hải một cơ hội, Càn Nguyên Kiếm

Tông tông chủ đã vì thế mà trả giá thật lớn.

Năm đó Trần Đạo Huyền đứng địa vị thấp, còn không thấy rõ điểm này, theo

thế lực Trần gia càng ngày càng mạnh, địa vị càng ngày càng cao, hắn càng

ngày càng cảm thấy kính nể vị tông chủ này của Càn Nguyên Kiếm Tông.

ể ố

Dù sao, dám mạo hiểm thiên hạ to lớn, vì vô số tán tu tranh giành một tia cơ

hội, toàn bộ Vạn Tinh Hải, chỉ có một người này.

Thậm chí... Cả Tu Tiên giới cũng chỉ có một người này!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back