Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 600: Tu sĩ Giả Đan



Loại bí mật này, cho dù hắn là đạo tử của Khương gia, cũng chưa bao giờ

nghe nói qua.

Dù sao đây chỉ là cách nói riêng của tu sĩ Kim Đan, hắn là một tiểu bối Tử

Phủ làm sao có thể rõ ràng.

Tựa hồ tâm tình của Khương Tổ Nhất rất không tệ, hắn cười giải thích:

- Cái gọi là tu sĩ Giả Đan chính là trạng thái sau khi kết đan nhưng chưa trải

qua lôi kiếp tẩy lễ. Nghiêm túc mà nói thì loại tu sĩ này đã ngưng kết Kim Đan,

nhưng bởi vì chưa trải qua lôi kiếp tẩy lễ cho nên thân thể, nhất là thần hồn

không trải qua bước lột xác cuối cùng, cho nên về bản chất vẫn khác với tu sĩ

Kim Đan. Loại khác biệt này cũng không phải thể hiện ở thực lực, có tu sĩ Giả

Đan không khác gì tu sĩ Kim Đan đã trải qua tẩy lễ của lôi kiếp. Nhưng tương

lai của cả hai lại khác nhau!

Nhìn thấy Khương Trần Dạ một bộ dáng say sưa, Khương Tổ Nhất tiếp tục

nói:

- Ngươi nên biết, Kim Đan lôi kiếp tổng cộng có ba tầng, tầng thứ nhất là

kiếp thân thể, tầng thứ hai là kiếp pháp lực, tầng thứ ba... Thì là kiếp thần hồn!

Nói đến lôi kiếp tầng thứ ba, giọng điệu của Khương Tổ Nhất đặc biệt

nghiêm túc, cho dù đã trôi qua nhiều năm.

Kiếp thần hồn thứ ba trong Kim Đan lôi kiếp vẫn để lại cho hắn một bóng

ma tâm lý rất lớn.

- Có rất nhiều tu sĩ Tử Phủ.. Trước khi kết đan sẽ lựa chọn tu luyện một loại

bí pháp che đậy thiên cơ. Như vậy, lôi kiếp đương nhiên sẽ không giáng xuống.

- Còn có loại chuyện tốt như vậy?

Khương Trần Dạ nghe nói như vậy, ánh mắt nhất thời sáng lên.

- A, chuyện tốt sao?

Khương Tổ Nhất cười nhạo một tiếng,

- Chẳng qua là thủ đoạn tự lừa mình dối người mà thôi. Bởi vì chưa độ kiếp

thần hồn, tuy nói thực lực của tu sĩ Giả Đan không quá khác với tu sĩ Kim Đan

sau khi độ kiếp, nhưng thọ nguyên của hai cái lại cách biệt trời đất!

Thọ Nguyên của tu sĩ Giả Đan nhiều nhất chỉ nhiều hơn tu sĩ Tử Phủ không

tới một trăm năm, thọ nguyên sáu trăm năm chính là cực hạn của tu sĩ Giả Đan.

Hơn nữa bởi vì thân thể, pháp lực, thần hồn đều chưa trải qua một tia lột xác

cuối cùng, đạo đồ của tu sĩ Giả Đan đã hết rồi, về sau không bao giờ có thể có

bất kỳ tiến bộ nào nữa.

Nghe nói như thế.

ầ ấ

Trong lòng Khương Trần Dạ khẽ run lên, nhất thời không nghĩ chuyện Giả

Đan nữa.

- Không chỉ vậy...

Khương Tổ cười nói,

- Bởi vì tu sĩ Giả Đan là thông qua tu luyện bí pháp che giấu thiên cơ để giấu

trời qua biển, cho nên khi bọn họ đấu pháp với người khác, vĩnh viễn không

dám bộc phát toàn bộ thực lực, để tránh dẫn xuống Kim Đan lôi kiếp. Cho nên,

ở Tu Tiên giới thường xuyên xuất hiện chuyện cười như có tu sĩ Giả Đan bị tu sĩ

Tử Phủ vượt cấp chém giết.

- Thất thúc tổ, ngài cho rằng Chu Minh Hạo sẽ chọn như thế nào?

Khương Tổ Nhất trầm ngâm một lát:

- Chu Minh Hạo dám mời tu sĩ Thương Châu đến xem lễ, tất nhiên có tâm

đập nồi dìm thuyền, bởi vậy ta đoán hắn sẽ không mưu lọi mà là lựa chọn độ

Kim Đan lôi kiếp!

Vừa dứt lời.

Trên bầu trời chủ phong của Thông Thiên Phong, toàn bộ bầu trời tối đen

lại.

Trong phạm vi trăm dặm, tất cả ánh nắng mặt trời đều bị những đám mây

sấm đen che khuất.

- Đi, chúng ta đi xem!

- Được!

Khương Trần Dạ kích động gật gật đầu.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp người vượt Kim Đan lôi kiếp.

Ngoại trừ hai người hắn ra, trong điện đón khách còn có đại quần tu sĩ bay

tới Thông Thiên phong chủ phong.

Chỉ lát sau.

Từng đạo độn quang tựa như lưu quang lóe lên ở dưới màn trời đen kịt như

mực.

......

- Vâng?

Đám người Trần Đạo Huyền và Chu Mộ Bạch đang trên đường.

Đột nhiên.

Phương hướng tộc địa của Chu gia bộc phát ra một cỗ thiên uy kh*ng b*.

Tuy nói tất cả các tu sĩ ở đây đều là Tử Phủ kỳ.

- Không tốt! Tộc trưởng sắp độ kiếp!

Chu Mộ Bạch không nghĩ tới, chỉ vẻn vẹn mấy phút hắn đi nghênh đón Trần

Đạo Huyền, Chu lão tổ liền muốn độ kiếp.

- Chu huynh, đi!

- Được!

Sắc mặt của Chu Mộ Bạch nặng nề.

Lúc này mọi người tất cả đều đẩy độn quang tới cực hạn, không tới nửa chén

trà, liền chạy tới tộc đại của Chu gia.

Tại thời điểm này.

Đã có mấy trăm tu sĩ lăng không đứng xoay quanh Thông Thiên Phong, xa

xa nhìn chủ phong Thông Thiên Phong.

Những tu sĩ ở đây đều là tu sĩ Tử Phủ, hai vị đứng ở phía trước thậm chí hai

gã Kim Đan chân nhân.

Theo lý thuyết.

Chu lão tổ độ Kim Đan lôi kiếp, không có lý do gì để Kim Đan chân nhân sẽ

đến xem lễ.

Dù sao xem lễ Kim Đan lôi kiếp, đối với Kim Đan chân nhân đã không có

bất kỳ tác dụng gì.

Trên cao.

Khương Tổ Nhất sóng vai mà đứng cùng với vị Kim Đan chân nhân của

Nguyên Thần Tiên thành.

Khương Tổ Nhất hơi trào phúng nói:

- Thích đạo hữu, ngươi mang theo đám hậu bối này đến xem lễ sao, chẳng

phải là Nguyên Thần Tiên thành không có tu sĩ Kim Đan tọa trấn sao?

- Hừ, không nhọc Khương đạo hữu phí tâm, Nguyên Thần Tiên thành ta

không chỉ có bảy đại thần tướng trấn thủ mà còn có gia sư tự mình tọa trấn, ta

không tin có tên nhát gan nào dám mạo phạm! Ngược lại là Khương đạo hữu,

nghe nói lần trước Khương gia ngươi không chỉ ở trong Chân Tiên Nguyên Giới

không thu hoạch được gì cả, cuối cùng lại ngay cả đại đạo thạch bia cũng không

mua nổi, như thế nào, Khương gia các ngươi rất thiếu tiền sao? Có cần Nguyên

Thần Tiên thành ta cho các ngươi mượn chút hay không?

Người nói chuyện tên là Thích Quảng Hiếu, chính là đệ tử Kim Đan duy

nhất của Nguyên Thần Chân Quân.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 601: Kim Đan lôi kiếp



Bảy đại thần tướng trong miệng hắn chính là bảy gã tán tu Kim Đan mà

Nguyên Thần Chân Quân bỏ ra cái giá lớn mời chào, chỉ có điều những Kim

Đan tán tu này chỉ phụ trách trấn thủ Nguyên Thần Tiên thành.

Về phần những chuyện mạo hiểm khác, những tán tu Kim Đan này chưa

chắc đã nghe phân phó.

Nào ngờ.

Khương Tổ Nhất vừa nghe thấy Thích Quảng Hiếu muốn cho bọn họ mượn

tiền, không chỉ không tức giận, ngược lại còn cười tủm tỉm nói:

-Nguyên Thần Tiên thành các ngươi thật sự nguyện ý cho Khương gia ta

mượn tiền?

Nghe vậy.

Sắc mặt Thích Quảng Hiếu hơi chậm lại, hắn không nghĩ tới vị Khương gia

thất trưởng lão này, đường đường là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ lại không cần da mặt

như vậy, làm ra chuyện đánh rắn dập đầu như vậy.

- Hừ!

Thích Quảng Hiếu đen mặt, quay đầu đi không muốn nói chuyện với hắn.

Nhìn bộ dáng bị tức giận này của hắn, Khương Tổ Nhất nhất thời nở nụ

cười.

Mặc dù Nguyên Thần Tiên thành có cừu oán với Khương gia, nhưng cũng

không tính là đại họa tâm phúc của Khương gia.

Dù sao Nguyên Thần Tiên thành chỉ có một tòa Tiên thành. Phạm vi thế lực

của nó chẳng qua chỉ là một chút địa giới giữa tam châu, thậm chí còn chưa tới

một phủ.

Nguyên Thần Tiên thành phồn hoa là nhờ cổ tức do mấy ngàn vạn nhân

khẩu tán tu mang đến.

Không có những tán tu này, Nguyên Thần Tiên thành chẳng là cái thá gì.

Nói cho cùng đám tán tu đều là một đám người gió chiều nào nghe chiều đó,

là quần thể không đáng tin cậy nhất trong Tu Tiên giới này.

Đây là nguyên văn của Khương lão tổ, Khương Tổ Nhất cũng cho rằng như

vậy.

Trong Tu Tiên giới.

Không có bất kỳ thế lực đỉnh cấp nào hoàn toàn do tán tu tạo thành.

Bởi vì nói đến cùng thì tán tu chính là một đám người có lợi liền đến, không

có chỗ tốt liền đi, ngươi trông cậy vào đám người này có thể vì nhau mà không

màng sinh tử, căn bản là chuyện không có khả năng!

ầ ổ ồ ồ ấ

Quy mô của Nguyên Thần Tiên thành nhìn như khổng lồ, ngồi trên mấy

ngàn vạn tán tu nhân khẩu, nhưng nhiều tán tu như vậy, có bao nhiêu người dám

nói mình cùng tồn vong với Nguyên Thần Tiên thành?

E rằng ngay cả một phần nghìn cũng không có.

Đây cũng là nguyên nhân rõ ràng số lượng tán tu trong giới tu hành là nhiều

nhất, nhưng cũng là nguyên nhân không có thành tựu nhất.

Thích Quảng Hiếu bị Khương Tổ Nhất sặc một cái, đang cảm thấy trong

lòng không thuận lợi, nhìn thấy hơn mười đạo độn quang hướng hắn bay tới.

Nhìn kỹ, phát hiện người dẫn đầu là Chu Mộ Bạch và Trần Đạo Huyền.

Thích Quảng Hiếu lập tức dẫn người của Nguyên Thần Tiên thành tới

nghênh đón.

Lần trước Nguyên Thần Tiên thành cùng tu sĩ Thương Châu hợp tác qua một

lần ở Chân Tiên Nguyên Giới, Chu Mộ Bạch còn tiếp nhận Nguyên Thần Chân

Quân thuê với giá trên trời.

Dù cho Nguyên Thần Chân Quân nhìn sai về Trần Đạo Huyền, nhưng sau

khi ra khỏi Chân Tiên Nguyên Giới vẫn tiêu phí một trăm hai mươi giọt Tạo

Hóa Lực, để mua một tấm đại đạo thạch bia.

Vì vậy, mối quan hệ giữa hai bên rất là tốt.

Thích Quảng Hiếu, cách đây không lâu đi Thái Châu, Trần Đạo Huyền miễn

cưỡng gặp qua đối phương được vài lần.

Chẳng qua lúc trước hắn vẫn đứng ở phía sau Nguyên Thần Chân Quân,

ngược lại chưa từng nói chuyện cùng mọi người lần nào.

- Chu đạo hữu, Trần đạo hữu, hai vị dạo này vẫn khỏe chứ!

Thích Quảng Hiếu nhìn thấy hai người Trần Đạo Huyền, vội vàng nhiệt tình

chào hỏi.

- Thích tiền bối khách khí.

Trần Đạo Huyền và Chu Mộ Bạch chắp tay về phía Thích Quảng Hiếu.

Khương Tổ Nhất ở một bên vừa thấy bộ dáng "quen thuộc" của song

phương, ngược lại cũng không có ý tiến lên chào hỏi, mà là biểu hiện vô cùng

cao lãnh.

Nhưng một vị tu sĩ Kim Đan hậu kỳ như vậy ở trước mắt, Trần Đạo Huyền

cùng Chu Mộ Bạch đương nhiên không thể thất lễ.

Nhao nhao chắp tay nói với Khương Tổ Nhất:

- Khương chân nhân!

- Ừ.

Khương Tổ Nhất ôn hòa hướng hai người cười cười.

Nói thật, chỉ dựa vào cảm giác đầu tiên của cá nhân hắn, Trần Đạo Huyền có

cảm giác đối với vị Khương Tổ Nhất tốt hơn một chút.

ố ấ ố

Bởi vì đối phương đúng mực, phân tấc vô cùng tốt, không ỷ vào tu vi cao

lãnh nhãn mà đối đãi, lại không biểu hiện quá mức nóng bỏng.

So sánh.

Ở phương diện này, Thích chân nhân kém hơn nhiều.

Chỉ là Trần Đạo Huyền cũng có thể lý giải, vị Thích Quảng Hiếu này quanh

năm trà trộn trong tán tu, so với con cháu gia tộc, trên người càng nhiều một cỗ

thói quen dân gian.

Đối với hai vị đột nhiên tới Thương Châu này, trong lòng Trần Đạo Huyền

cũng mơ hồ có suy đoán.

Hoặc là nói... Ít nhất cũng hắn khẳng định được ý nghĩ của Khương gia.

Bởi vì lúc trước ở ngoài Chân Tiên Nguyên Giới, đại trưởng lão của Khương

gia đã từng ném cành ô liu về phía hắn, chẳng qua bị Trần Đạo Huyền cự tuyệt.

Trần gia kết minh cùng Khương gia, chỉ có thể trở thành phụ thuộc.

Hơn nữa, Trần Đạo Huyền cảm thấy dã tâm của Khương gia vô cùng lớn.

Bề ngoài là kết minh với Trần gia, kì thực là mưu đồ Thương Châu!

Kỳ thật dã tâm lớn hơn nữa, Trần Đạo Huyền ngược lại cũng không cảm

thấy gì, bởi vì dã tâm của hắn có thể còn lớn hơn.

Trần Đạo Huyền muốn thành tiên!

Mấy chục vạn năm này ở Tu Tiên giới đều không người độ kiếp thành tiên,

có thể nói loại dã tâm này đã đột phá tận chân trời!

Trước mắt lấy tài nguyên của giới này, muốn cung dưỡng ra một vị Đại

Thừa Chân Tiên, có khi thật phải nâng toàn giới lực mới có thể làm được.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 602: Dụ dỗ lợi ích



- Đến rồi!

Trần Đạo Huyền ngẩng đầu lên, nhìn sấm sét màu đen cách đó mấy chục

dặm.

Có thể loáng thoáng thấy được ở trong đó.

Một vị đạo nhân trẻ tuổi tóc bạc bạch y, một mình đứng dưới Lôi vân, lộ vẻ

cực kỳ cao chót vót.

Người này chính là Chu gia lão tổ Chu Minh Hạo.

Rốt cục, Lôi vân sau một thời gian ấp ủ, một cột sấm sét kh*ng b* hình

thành, xuyên qua không khí, bao bọc toàn bộ thân thể của Chu Minh Hạo.

- Thật là khủng khiếp!

Bên cạnh Trần Đạo Huyền, trên khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Li lộ ra vẻ sợ

hãi.

Trần Đạo Huyền nhẹ giọng giải thích:

- Kim Đan lôi kiếp tổng cộng có ba tầng, đây chỉ là kiếp thân thể đệ nhất

trọng. Thông thường tu vi luyện thể của tu sĩ đạt tới Huyết Nhục Diễn Sinh đỉnh

phong là có thể ngạnh kháng được, hơn nữa còn có thể rèn luyện tăng cường

thân thể ở dưới trọng lôi kiếp này. Rất nhiều tu sĩ Kim Đan sau khi trải qua lôi

kiếp, tu vi luyện thể đột phá đến cảnh giới Toái Lô Trọng Sinh, chính là bởi vì

nguyên nhân này.

Hắn dừng một chút:

- So với kiếp thân thể, kiếp pháp lực ngay sau đó, mà nhất là kiếp thần hồn

mới kh*ng b* nhất. Tu sĩ tu hành đến Kim Đan kỳ, liền phải ngưng kết thành

một viên Kim Đan trong Tử Phủ. Mà thần hồn sẽ uẩn dưỡng ở trong viên Kim

Đan này để tiến thêm một bước, đợi thời khắc đan vỡ thành anh. Nhưng trước

đó, thần hồn cần phải trải qua một trọng Kim Đan lôi kiếp cuối cùng, mới có thể

nắm giữ một tia sinh cơ hóa thành Nguyên Anh. Kim Đan lôi kiếp, vừa là kiếp

nạn, vừa là cơ duyên!

Mặc dù Trần Đạo Huyền đang giảng giải đạo tu hành cho Lạc Li và tu sĩ

Trần gia. Nhưng tất cả mọi người xung quanh đều nghe thấy, bao gồm cả hai vị

Kim Đan chân nhân Khương Tổ Nhất và Thích Quảng Hiếu.

Khương Tổ Nhất chân thành khen ngợi:

- Trần đạo hữu không hổ có được thực lực đứng trong 3 vị thứ đầu trên Tử

Phủ thiên kiêu bảng, hiểu biết đối với Kim Đan tu hành chi đạo thật có chút rõ

ràng.

- Đa tạ Khương chân nhân khen ngợi.

Trần Đạo Huyền hơi chắp tay.

ổ ấ

Khương Tổ Nhất cười nói:

- Trần đạo hữu vừa rồi có nói, Kim Đan lôi kiếp tức là kiếp nạn cũng là sinh

cơ, quả thực hiểu biết đối với lôi kiếp có chút sâu sắc. Rất nhiều tu sĩ Tử Phủ

đều sợ Kim Đan lôi kiếp như sợ hổ, mà lại không biết nếu không có Kim Đan

lôi kiếp này, không nhen nhóm sinh cơ của thần hồn trong Kim Đan, tương lai

muốn tiến thêm một bước nữa, cơ hồ là chuyện không có khả năng.

Xung quanh.

Mọi người yên lặng thưởng thức lời nói của hai người, có người cau mày

trầm tư, có người lại một bộ như hiểu được cái gì đó.

Một lúc lâu sau.

Đợi mọi người nghĩ rõ mấu chốt trong đó, nhao nhao chắp tay chào hỏi với

Trần Đạo Huyền và Khương Tổ Nhất:

- Đa tạ Trần đạo hữu cùng Khương chân nhân chỉ điểm!

Trần Đạo Huyền hướng mọi người chắp tay, để hoàn lại lễ.

Khương Tổ Nhất thì chắp tay mà đứng, trên mặt từ đầu đến cuối là một bộ ý

cười nhàn nhạt.

Chẳng qua hắn là Kim Đan chân nhân, tu vi so với tất cả mọi người ở đây

gần như là cao hơn một đại cảnh giới, mọi người đối với biểu tình này của hắn

ngược lại có chút quen rồi.

Ngay trong cuộc trò chuyện giữa hai người.

Chu Minh Hạo đắm chìm dưới lôi đình đã vượt qua kiếp thân thể đệ nhất

trọng.

Dưới những đám mây chứa đựng sấm sét.

Chu Minh Hạo nguyên bản cẩm bào áo trắng, giờ phút này phảng phất như

một tên ăn mày nghèo túng, toàn thân rách nát tung tóe, chỉ có một đôi mắt là

đặc biệt sáng ngời.

Tu vi luyện thể của Chu Minh Hạo chính là Huyết Nhục Diễn Sinh đỉnh

phong. Cùng trình độ với Trần Đạo Huyền, vượt qua kiếp nạn này cũng không

làm Trần Đạo Huyền cảm thấy ngoài ý muốn.

Ngay sau đó.

Lôi đình tầng thứ hai nối tiếp đến.

Chẳng qua lôi đình lúc này lại là vô hình vô sắc, nhưng không gian hơi vặn

vẹo kia đã báo hiệu sự kh*ng b* của kiếp pháp lực này.

Lần này.

Trần Đạo Huyền rõ ràng thấy cả người Chu Minh Hạo kịch liệt run rẩy, thân

hình lăng không mà đứng như lung lay sắp đổ.

Ở một bên.

Chu Mộ Bạch khẩn trương, ngay cả hô hấp cũng dồn dập.

ề ấ ẫ

Chu Minh Hạo tiềm tu mấy trăm năm, nhưng cảnh giới đại đạo vẫn chỉ có

tầng thứ hai đỉnh phong, vẫn chưa đột phá đến tầng thứ ba.

Mạnh mẽ đột phá Kim Đan, rủi ro không nhỏ.

Lúc này độ kiếp đối với hắn mà nói, sinh tử nửa này nửa kia, đúng là làm

cho người ta lo lắng.

Nhưng may mắn thay, tình hình của Chu Minh Hạo không xấu, sau khi toàn

thân run rẩy kịch liệt một trận, khí thế cả người liên tục tăng lên và đạt đến đỉnh

cao chỉ sau vài hơi thở.

- Qua rồi!

Chu Mộ Bạch gắt gao nắm chặt nắm đấm:

- Chỉ còn thiếu kiếp thần hồn nữa thôi!

Giờ khắc này, Chu Mộ Bạch khẩn trương trước nay chưa từng có.

Từ khi hắn tu hành đến nay đã gần trăm năm, Chu Minh Hạo đối với hắn

vừa là thầy vừa là bạn, hai người đã sớm kết thành tình cảm sâu đậm.

Chu Mộ Bạch tự nhiên không hy vọng lão độ kiếp thất bại.

Mặc dù từ góc độ đen tối, nếu Chu Minh Hạo độ kiếp thất bại thì Chu Mộ

Bạch có thể lập tức nắm giữ quyền lực lớn nhất của gia tộc.

Nhưng hắn vẫn không hy vọng Chu Minh Hạo độ kiếp thất bại!

Cũng giống như Trần Đạo Huyền sẽ không bởi vì quyền lực gia tộc mà trơ

mắt nhìn Trần Tiên Hạ đi chết.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 603: Dụ dỗ lợi ích (2)



Người thường đều nói tu sĩ vô tình.

Trên thực tế, chỉ là tu sĩ trải qua một thời gian dài tu hành, tận mắt chứng

kiến quá nhiều người thân và bằng hữu qua đời, làm cho họ trở nên lạnh lùng về

mặt tình cảm mà thôi.

Trên thực tế, trong phương diện tình cảm, người tu hành và người bình

thường không có nhiều khác biệt, họ cũng có hỉ nộ ái ố.

Hơn nữa.

Tu sĩ và phàm nhân khác nhau lớn nhất chính là vĩ lực quy về bản thân, kỳ

thật bọn họ cũng không lo lắng loại chuyện như mất đi quyền lực, bởi vì chỉ cần

bọn họ có được thực lực, là vĩnh viễn nắm giữ được quyền lực.

Một Nguyên Anh Chân Quân, cho dù có nghèo túng hơn nữa, cũng không

phải một tu sĩ Tử Phủ có thể phớt lờ.

Bởi vì Nguyên Anh Chân Quân tiện tay là có thể b*p ch*t hắn như b*p ch*t

một con kiến.

Trên bầu trời.

Lôi vân sau khi liên tục hạ xuống hai đạo lôi đình, thời gian lôi kiếp thứ ba

ấp ủ đặc biệt lâu.

Đến nỗi tất cả mọi người ở đây đều nín thở.

Cuối cùng, một luồng sấm màu đen bổ thẳng xuống.

Lần này.

Chu Minh Hạo chung quy vẫn không có ngăn trở, bị cột lôi màu đen trực

tiếp xuyên sâu xuống đất.

Mọi người bay lên cao nhìn xuống phía dưới, một cái hố hình tròn sâu không

thấy đáy xuất hiện giữa một ngọn núi, xung quanh hố lớn, mơ hồ có tinh chất do

nhiệt độ cao tan chảy xuất hiện.

Tam trọng lôi kiếp qua đi.

Lôi vân lập tức tiêu tán, ánh mặt trời một lần nữa chiếu xuống mặt đất.

Lúc này mọi người mới chú ý tới, ngọn núi Chu Minh Hạo độ kiếp kia, bị

tước đi mấy chục trượng, đây chỉ là dư uy của kiếp thần hồn cuối cùng mà thôi.

Nhìn thấy cảnh này.

Đại đa số tu sĩ Tử Phủ ở đây đều tâm tình nặng nề.

Tu hành đến Tử Phủ kỳ. Tu sĩ nào dám nói mình đối với đột phá Kim Đan

kỳ không có một chút ý nghĩ nào.

Nhưng nhìn thấy Kim Đan lôi kiếp kh*ng b* như này, lòng tin của mọi

người độ kiếp bị đả kích gấp bội.

- Tộc trưởng!

Lôi vân tản đi, Chu Mộ Bạch là người đầu tiên lao về phía hố sâu trên núi.

Hắn có thể cảm nhận được, bên trong hố sâu có một khí tức yếu ớt.

Nếu không cảm ứng sai, đó chính là khí tức của tộc trưởng nhà mình!

- Không nghĩ tới, Chu Minh Hạo tiền bối lại thành công.

Trần Đạo Huyền lẩm bẩm nói:

- Đi, chúng ta cũng đi qua thôi!

- Ừ.

Lạc Li gật đầu.

Đám người Trần Phúc Sinh cũng theo sát phía sau, bay tới đỉnh núi Chu

Minh Hạo độ kiếp.

Những tu sĩ Tử Phủ còn lại cũng nhao nhao đuổi theo.

Khương Tổ Nhất và Thích Quảng Hiếu liếc nhau, cũng bay qua.

Một lúc lâu sau.

Một đạo thân ảnh được Chu Mộ Bạch nâng đỡ. Chậm rãi bay ra từ trong hố

sâu, chính là Chu Minh Hạo độ kiếp thành công.

Chẳng qua trạng thái lúc này của Chu Minh Hạo cũng không tốt, kiếp thần

hồn sau cùng, mặc dù hắn đã vượt qua, nhưng cũng làm cho thần hồn của hắn bị

thương không nhẹ.

Cần phải tĩnh dưỡng một thời gian để phục hồi hoàn toàn.

- Chúc mừng Chu tiền bối độ kiếp thành công, thành tựu chân nhân Đạo

Quả!

- Chúc mừng Chu tiền bối...

- Xin chúc mừng...

Tu sĩ Thương Châu nhao nhao tiến lên hướng Chu Minh Hạo nói lời chúc

mừng.

Chu Minh Hạo cố nén đau nhức trên thần hồn, cười trả lễ với mọi người,

không hề bởi vì độ kiếp thành công, trở thành Kim Đan chân nhân tân tấn liền

kiêu căng.

- Chu Đạo Hữu, xin chúc mừng!

Khương Tổ Nhất thời cũng chắp tay với Chu Minh Hạo.

Thích Quảng Hiếu ở một bên không cam lòng yếu thế, cũng nhanh chóng

chắp tay với Chu Minh Hạo.

Chu Minh Hạo đáp lễ cười nói:

- Chu mỗ độ kiếp, không thể nghênh đón hai vị tiền bối, mong thứ tội!

- Đâu có đâu có.

ế

Thích Quảng Hiếu khoát tay áo, cười to nói:

- Chu đạo hữu quá khách khí.

- Đúng vậy.

Khương Tổ Nhất cười tủm tỉm nói:

- Chu đạo hữu nếu đã độ kiếp thành công, sau này chính là người đồng đạo,

xưng hô tiền bối cũng không hợp, chỉ cần dùng đạo hữu danh xưng là được rồi.

- Vậy... Khương đạo hữu, Thích đạo hữu, Chu mỗ chào qua hai vị!

- Hahaha!

- Đạo hữu khách sáo!

Mọi người một mảnh tiếng chúc mừng hoan hỉ, giờ khắc này, thanh thế của

Chu gia ở Thương Châu, không thể nghi ngờ đạt tới đỉnh phong.

Dù sao, đây chính là vị tu sĩ Kim Đan đầu tiên xuất ra ở bản địa Thương

Châu.

Tuy nói lúc này thực lực của Chu Minh Hạo còn chưa chắc mạnh hơn Chu

Mộ Bạch, nhưng đối với tán tu của Thương Châu, nói thế nào thì danh của tu sĩ

Kim Đan cũng so với tu sĩ Tử Phủ như Chu Mộ Bạch vang dội hơn rất nhiều.

Cho dù Chu Mộ Bạch chính là thiên kiêu Tử Phủ trên Tử Phủ Thiên Kiêu

Bảng.

Chu Minh Hạo cùng mọi người chào hỏi, lập tức chắp tay nói:

- Chu mỗ mặc dù vượt qua Kim Đan lôi kiếp, nhưng vẫn bị thương không

nhẹ, cần bế quan tĩnh dưỡng một thời gian, kế tiếp Chu mỗ không cách nào

chăm sóc chư vị.

- Chu tiền bối nói gì đâu.

- Nên vậy, nên vậy.

- ......
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 604: Dụ dỗ lợi ích (3)



Chúng tu nhao nhao xua tay, bộ dáng thấu hiểu.

Chu Minh Hạo thấy thế, gật gật đầu với Chu Mộ Bạch, liền bay về phía một

ngọn núi khác của Thông Thiên Phong.

Chu Minh Hạo thì đưa tay mời mọi người nói:

- Chư vị, Chu gia ta đã chuẩn bị tiệc rượu cho chư vị, kính xin chư vị đồng

đạo đến dự tiệc.

- Dễ nói!

- Chu huynh khách khí.

- ......

Dứt lời.

Mọi người đi theo phía sau Chu Mộ Bạch, bay về phía điện đón khách của

Thông Thiên Phong.

......

Quả nhiên.

Chỉ chốc lát trong lúc Chu Minh Hạo độ kiếp.

Chu gia đã sớm bố trí tiệc rượu trong điện đón khách rồi. Một khi Chu Minh

Hạo độ kiếp thành công, liền lập tức mở tiệc chúc mừng.

Thao tác này của Chu gia tuy rằng mạo hiểm, nhưng hiệu quả không thể

nghi ngờ đạt tới đỉnh phong.

Trong bữa tiệc.

Mọi người đều giơ ngón tay cái lên với Chu gia, khen ngợi Chu gia hẳn là đệ

nhất đại tộc Thương Châu.

Chu Mộ Bạch tuy ngoài miệng liên tục nói không dám, nhưng ý cười trong

mắt, cơ hồ không che giấu được.

Khoảnh khắc này.

Hắn không thể không cảm thấy may mắn cho hành động mạo hiểm của tộc

trưởng.

Tuy nói sau khi Chu Minh Hạo độ kiếp thành công, rồi mới mời tu sĩ

Thương Châu, đồng dạng cũng có thể tăng lên sức ảnh hưởng của Chu gia.

Nhưng lại không thể rung động bằng với độ kiếp ở trước mặt nhiều tu sĩ Tử

Phủ của Thương Châu như vậy.

Nếu không phải như vậy.

Mọi người cũng sẽ không đồng ý với Chu gia.

ế

Chu Minh Hạo độ kiếp thành công, thực lực Chu gia tăng mạnh là một mặt,

mặt khác, nhiều tu sĩ Tử Phủ Thương Châu tận mắt nhìn thấy Chu Minh Hạo độ

kiếp như vậy, ít nhiều phải thừa nhận một phần nhân tình của Chu gia.

Mà danh vọng của gia tộc, chính là tích góp từng chút từng chút như vậy.

Nếu nói lúc trước Trần Đạo Huyền ngăn cơn sóng dữ ở Thương Châu tiên

thành, là vì Trần gia hung hăng đánh ra một đợt danh vọng.

Lần này Chu Minh Hạo độ kiếp trước mặt mọi người, cũng vì Chu gia quét

ra một đợt danh vọng.

Bất kể là đối với Chu gia hay là Trần gia mà nói.

Muốn trở thành đệ nhất đại tộc Thương Châu, mặc dù thực lực là căn bản,

trừ phi hai nhà Trần, Chu có thực lực tuyệt đối như Khương gia, Cơ gia, nếu

không tác dụng của danh vọng lại không thể bỏ qua.

Điểm này, Thương Châu Diệp gia chính là một ví dụ điển hình.

Luận thực lực, Diệp gia tuyệt đối không kém Chu gia lúc này, nhưng các gia

tộc Thương Châu, người nào lại bán cho Diệp gia nửa điểm mặt mũi.

Sau một phen ồn ào, tiệc rượu tan đi.

Chúng tu nhao nhao chạy về chỗ ở điện đón khách nghỉ ngơi, chuẩn bị chọn

ngày rời đi Chu gia.

Ngay khi đám người Trần gia vừa trở lại linh phủ cư trú.

Ba đạo độn quang hướng linh phủ nơi mọi người Trần gia ở bay tới.

Ba đạo độn quang tùy tiện, không che lấp chút nào. Chính là Thất trưởng lão

Khương Tổ Nhất của Khương gia cùng với hai vị tu sĩ trần tự bối của Khương

gia, Khương Trần Yên cùng Khương Trần Dạ.

- Trần đạo hữu!

Ngoài Linh phủ, Khương Tổ Nhất hướng Trần Đạo Huyền chắp tay nói.

Trần Đạo Huyền lăng không dừng lại, xoay người trả lời:

- Không biết Khương chân nhân tìm tại hạ, là có chuyện gì?

Khương Tổ Nhất cười nhìn Linh phủ một cái, không nói gì.

Trầm ngâm một lát.

Trần Đạo Huyền nói:

- Ngược lại tại hạ thất lễ rồi, Khương chân nhân, mời!

- Ừ.

Khương Tổ Nhất vừa cười gật đầu.

Tiến vào Linh phủ, cho lui đám người, Trần Đạo Huyền một mình tiếp kiến

ba người Khương gia.

Hắn dám một mình gặp ba người Khương gia, ngoại trừ nơi này là tộc địa

của Chu gia, ngoại giới tất cả đều là tu sĩ Thương Châu ra, còn có một nguyên

ầ ề

nhân, đó chính là Trần Đạo Huyền có gan có thực lực.

Có được động lực linh giáp cấp bốn thượng phẩm, hiện tại Trần Đạo Huyền

cảm giác cực kỳ an toàn.

Chỉ là một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, hắn tự tin ngay cả phòng ngự linh giáp của

mình đối phương cũng đánh không được.

Nhưng Khương Tổ Nhất lại không rõ điểm này.

Hắn nhìn thấy tu vi của Trần Đạo Huyền chẳng qua chỉ là Tử Phủ tầng chín,

lại dám một mình gặp hắn, trong lòng cũng có chút kính nể can đảm của Trần

Đạo Huyền.

- Giới thiệu cho Trần đạo hữu một phen, vị này là đạo tử của Khương gia ta,

Khương Trần Dạ, chắc các ngươi đã gặp qua ở Chân Tiên Nguyên giới rồi. Vị

này là thiên kiêu trần tự bối của Khương gia ta, Khương Trần Yên.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu với hai người.

- Khương chân nhân, có chuyện không ngại cứ nói thẳng.

Khương Tổ Nhất gật gật đầu:

- Được, Trần đạo hữu đã sảng khoái vậy thì ta liền nói thẳng.

Hắn dừng một chút:

- Khương gia ta muốn thông gia với Trần gia, kết thành đồng minh cùng tiến

cùng lùi với nhau!

Quả nhiên!

Trần Đạo Huyền thầm nghĩ trong lòng.

Nhưng ngoài miệng hắn lại nói:

- Khương gia thực lực cường đại, Trần gia ta chỉ là một gia tộc Tử Phủ, có

tài đức gì để có thể cùng Khương gia các ngươi kết làm minh hữu?
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 605: Mời đạo hữu suy nghĩ lại một hai



- Trần đạo hữu, không thể nói như vậy.

Khương Tổ Nhất cười nói:

- Thực lực của Trần gia ngươi mặc dù không bằng Khương gia ta, nhưng ở

Thương Châu này, tuyệt đối là đại tộc tân tấn. Tương lai vấn đỉnh vị trí đệ nhất

gia tộc Thương Châu, cũng chỉ là thời gian sớm muộn gì cũng thôi.

- Khương chân nhân lẽ nào nhớ lầm rồi. Đại tộc đệ nhất Thương Châu hẳn là

gia tộc Kim Đan Chu gia tân tấn, mà lại có quan hệ gì với Trần gia ta.

- Ha ha, sự thật như thế nào, ta nghĩ rằng Trần Đạo Hữu rõ ràng hơn ta.

Khương Tổ Nhất cùng nói:

- Đối với cuộc hôn nhân này, Khương gia ta thể hiện thành ý mười phần,

xem Trần đạo hữu lựa chọn như thế nào.

Nói rồi.

Khương Tổ Nhất ở trước mặt Trần Đạo Huyền. Từ trong túi trữ vật lấy ra

một kiện linh giáp cấp ba thượng phẩm màu tím – Tử Dận Giáp.

Nhìn thấy linh giáp cấp ba này, sắc mặt Trần Đạo Huyền không hề thay đổi

chút nào.

Ngay khi trong lòng hắn cảm thấy Khương gia hẹp hòi, ngay sau đó,

Khương Tổ Nhất lấy ra một khối ngọc giản, nhẹ nhàng ném tới.

Trần Đạo Huyền tiếp nhận ngọc giản, thần thức đảo qua, lúc này sắc mặt

kịch biến.

- Phương pháp luyện chế linh giáp cấp ba!

- Chính xác.

Khương Tổ Nhất cười nói:

- Vật này là một món quà liên minh của hai nhà ta, như thế nào?

Nói xong. Khương Tổ Nhất liếc mắt nhìn Khương Trần Yên một cái.

Khương Trần Yên hiểu ý, bước đi nhẹ nhàng di chuyển, tiến lên một bước,

phúc thân nhất lễ, nhu nhu nhược nhược nói:

- Chẳng lẽ Trần công tử ghét bỏ nô gia liễu yếu đào tơ.

Giờ khắc này, sắc đẹp cùng lợi ích mà bất kỳ gia tộc Tử Phủ nào cũng không

thể cự tuyệt, bày ra trước mặt Trần Đạo Huyền.

Đối mặt với tư thế gãi đầu của Khương Trần Yên, Trần Đạo Huyền ngay cả

mí mắt cũng không nâng một chút.

Ngược lại phương pháp luyện chế linh giáp cấp ba thượng phẩm Tử Dận

Giáp, làm cho Trần Đạo Huyền động tâm trong chớp mắt.

ắ ầ ề ề

Nhưng cũng chỉ là một khoảnh khắc, Trần Đạo Huyền lập tức liền phản ứng

lại, đây là mồi nhử có độc.

Không nói Trần gia đã có phương pháp luyện chế động lực linh giáp cấp hai,

nhu cầu đối với linh giáp cấp ba tạm thời không mãnh liệt như vậy.

Cho dù Trần gia đạt được phương pháp luyện chế Tử Dận Giáp, nhưng bởi

vì quyền khai thác Tử Dận linh quáng cơ hồ đều bị Càn Nguyên Kiếm Tông

cùng Nguyên Anh đại tộc khống chế.

Dùng thủ đoạn của Khương gia, Trần gia muốn luyện chế Tử Dận Giáp, còn

phải chịu sự khống chế của Khương gia bọn họ.

Nghĩ tới đây, Trần Đạo Huyền một lần nữa kiên định suy nghĩ ban đầu của

mình.

Thấy Trần Đạo Huyền vẫn thờ ơ.

Khương Tổ Nhất bất động thanh sắc nói:

- Trần đạo hữu hẳn là đã nghe qua chuyện Kỳ gia Vũ Châu năm đó chứ?

- Có nghe nói qua.

Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút, gật đầu nói.

- Kỳ gia Vũ Châu cũng giống Khương gia ta, từng là gia tộc Nguyên Anh

của Vạn Tinh Hải, nhưng cũng bởi vì bọn họ mưu cầu phát triển và lợi ích lớn

hơn, cho nên đã bị Càn Nguyên Kiếm Tông san bằng, thật là bất công!

Giọng điệu của Khương Tổ Nhất lạnh nhạt:

- Trần đạo hữu thiên tư kinh người, tu hành ngắn ngủi không đến ba mươi

năm đã đạt tới tu vi Tử Phủ tầng chín, lấy thiên tư của ngươi, tương lai khả năng

rất lớn trở thành tu sĩ Nguyên Anh! Mạo muội hỏi một câu, chẳng lẽ tương lai

Trần đạo hữu muốn dừng lại ở Nguyên Anh kỳ sao?

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền khẽ nhướng mày.

Lời này của Khương Tổ Nhất có thể nói là tương đối lộ liễu, chỉ thiếu không

khắc hai chữ tạo phản lên trán.

Kỳ gia là tình huống gì, tán tu cùng tiểu gia tộc có thể biết không nhiều lắm,

nhưng tu tiên đại tộc của Vạn Tinh Hải có thể nói là trong lòng biết rõ.

Kỳ gia vi phạm quy tắc do Càn Nguyên Kiếm Tông định ra, sớm đã có ý đồ

không tốt, nếu không Càn Nguyên Kiếm Tông cũng sẽ không bỏ ra khí lực lớn

như vậy để tiêu diệt Kỳ gia.

Mà bây giờ, Khương gia lại làm chuyện giống với Kỳ gia, nói như vậy...

Trong lòng của Trần Đạo Huyền hơi chấn động.

Nhìn thấy sắc mặt Trần Đạo Huyền khẽ biến, Khương Tổ Nhất còn tưởng

rằng lời khuyên bảo của mình có tác dụng, nhanh chóng thừa dịp còn nóng rèn

sắt nói:

- Chỉ là Trần đạo hữu ngươi cũng không cần lo lắng, Kỳ gia xui xẻo, bề

ngoài dường như là Càn Nguyên Kiếm Tông vững chắc sự thống trị của bản

ấ ấ

thân, nhưng nó lại mất đi lòng người của tất cả gia tộc Nguyên Anh.

Hắn nhẹ giọng nói:

- Một gia tộc Nguyên Anh có lẽ không cách nào dao động địa vị thống trị

của Càn Nguyên Kiếm Tông, nhưng mười nhà thì sao?

- Ồ? Khương gia ngươi đã có nhiều minh hữu như vậy, tội gì cứ nắm lấy

Trần gia nhỏ bé của ta không buông?

- Ngươi...

Khương Tổ Nhất vừa nhìn thấy một bộ dáng dầu muối không thấm của Trần

Đạo Huyền, thở dài một tiếng, đứng dậy cáo từ nói:

- Ngày mai lão phu sẽ rời khỏi Chu gia, nếu Trần đạo hữu thay đổi chủ ý, tùy

thời có thể tới tìm lão phu.

Dứt lời, xoay người nói với Khương Trần Dạ:

- Đi thôi!

- Không tiễn.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 606: Mời đạo hữu suy nghĩ lại một hai (2)



Đưa mắt nhìn người Khương gia rời khỏi Linh phủ, Trần Đạo Huyền có chút

đau đầu xoa xoa đầu.

Những chuyện gần đây, cứ tới từng đợt từng đợt, Trần Đạo Huyền thậm chí

ngay cả thời gian rút ra một thời gian lắng đọng cũng không có.

Phải biết rằng, ngoại trừ phát triển gia tộc ra, ở Vạn Tinh Hải còn có một

truyền thừa quan trọng đang chờ hắn.

Lần trước truyền thừa thí luyện của Vạn Tinh Hải. Trần Đạo Huyền vừa tiến

hành được một nửa, liền nhận được triệu tập của Càn Nguyên Kiếm Tông, bất

đắc dĩ không thể không tạm thời buông tha thí luyện.

Đợi đến khi trận Chân Tiên Nguyên Giới chấm dứt, lại có chuyện thu phục

Trấn Nam Quan đang chờ tu sĩ Thương Châu bọn họ, kết quả còn chưa đợi đến

khi thu phục Trấn Nam Quan, Thái Châu Khương gia lại nhìn chằm chằm

Thương Châu gầy yếu.

- Thật đúng là... Không xong rồi!

Trần Đạo Huyền bất đắc dĩ nói.

......

Ngày hôm sau.

Tu sĩ các nơi thay nhau từ biệt Chu gia, tu sĩ Trần gia thình lình xuất hiện.

Nhìn đám người Chu Mộ Bạch tiễn đưa bọn họ, Trần Đạo Huyền cố ý liếc

mắt nhìn về phía điện đón khách.

Chạm với ánh mắt của Trần Đạo Huyền, Chu Mộ Bạch như có suy nghĩ.

- Bọn họ cũng đã tới tìm ngươi rồi?

Trần Đạo Huyền đi thẳng vào vấn đề.

- Chẳng lẽ... Khương gia cũng tới tìm ngươi rồi?

Chu Mộ Bạch cả kinh, chợt cười nói:

- Vâng, lấy thiên tư của Trần huynh ngươi, không có lý do gì không bị

Khương gia nhìn trúng.

- Ta tò mò, họ ra giá với ngươi là gì?

Chu Mộ Bạch cười nói:

- Mười kiện Tạo Hóa Linh Giáp cấp ba thượng phẩm!

Nghe nói như thế.

Trần Đạo Huyền lắc đầu nói:

- Vốn tưởng rằng Khương gia mời chào Trần gia ta đã đủ hẹp hòi, không

nghĩ tới bọn họ mời chào Chu huynh các ngươi càng thêm keo kiệt!



- Ồ?

Nghe nói như vậy, Chu Mộ Bạch cũng có hứng thú:

- Bọn họ ra giá như thế nào?

- Linh giáp cấp ba thượng phẩm cộng thêm hương pháp luyện chế Tử Dận

Giáp!

Nghe vậy, trong lòng Chu Mộ Bạch chấn động kịch liệt, hắn run giọng nói:

- Ngươi lại cự tuyệt?

Trần Đạo Huyền gật gật đầu:

- Ta cảm thấy, Thương Châu nói đến cùng, là Thương Châu của tu sĩ

Thương Châu ta, Chu huynh cho rằng như nào?

Chu Mộ Bạch nhìn Trần Đạo Huyền thật sâu một cái:

- Hay cho một cái Thương Châu một cái tu sĩ Thương Châu, Chu mỗ rất tán

thành!

- Haha.

Trần Đạo Huyền chắp tay một lễ:

- Chu huynh, cáo từ!

- Mời!

......

Vùng biển tây nam Vạn Tinh Hải.

Một tàu vận tải cỡ lớn nhanh chóng tiến về phía đảo Song Hồ.

Chính là linh hạm cỡ lớn của Trần gia.

Trong động thiên của linh hạm, Diễn Kiếm trường.

Trần Đạo Huyền đang chỉ điểm kỹ xảo cận chiến cho Trần Phúc Sinh.

- Chậm, quá chậm!

Trần Đạo Huyền tùy ý một kiếm đánh bay Trần Phúc Sinh mặc linh giáp cấp

ba, lắc đầu nói:

- Cận chiến cùng ngự kiếm viễn công khác nhau, ngươi phải làm được kiếm

tùy tâm động, tâm đến kiếm đến, cẩn thận ngẫm lại cảm thụ khi ngự kiếm của

ngươi.

- Vâng.

Trần Phú Sinh đứng dậy ở đầu kia của Diễn Kiếm trường, gật đầu nói.

- Bang!

Trần Phúc Sinh lại bị đánh bay.

- Bang!

- Bang!

- ......

Theo Trần Phúc Sinh hết lần này đến lần khác bị chà đạp, sự tiến bộ của kỹ

xảo cận chiến cũng có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Trong mấy vạn tu sĩ của Trần gia, Trần Phúc Sinh có thể ở trong nhiều tu sĩ

như vậy trổ hết tài năng, cũng không phải hoàn toàn ỷ lại vào Trần Đạo Huyền

giảng đạo.

Trên thực tế, thiên tư của Trần Phúc Sinh vốn rất tốt.

Điểm này, ngay từ khi phát hiện ra mầm mống kiếm đạo này của hắn, Trần

Đạo Huyền đã biết rồi.

Đáng quý hơn chính là Trần Phúc Sinh tuổi còn trẻ, biết đạo lý không kiêu

ngạo không nóng nảy, tu hành khắc khổ.

Linh căn, ngộ tính và các thiên phú khác tất nhiên là quan trọng, nhưng theo

tu vi của Trần Đạo Huyền càng ngày càng thâm sâu, hắn phát hiện đạo tâm cũng

quan trọng không kém, thậm chí có đôi khi càng thêm trọng yếu!

- Bang!!

Tùy ý một kiếm, Trần Phúc Sinh lại bay ra ngoài.

Cũng may có linh giáp cấp ba hộ thể, cho dù một kiếm của Trần Đạo Huyền

không lưu lực gì cả, Trần Phúc Sinh cũng chỉ cảm giác ngực bị đánh một kích

hơi mạnh một chút, cũng không có gì đáng ngại.

Ngay khi Trần Đạo Huyền muốn tiếp tục giảng dạy, đột nhiên dừng bước.

- Ngươi tự mình tu hành, ta đi ra ngoài một chuyến.

Nói xong, liền từ động thiên của linh hạm bay ra ngoài.

Trần Phúc Sinh nhất thời cảm thấy không ổn, lập tức đi theo phía sau Trần

Đạo Huyền, cùng nhau phi hành ra ngoài.

Trần Đạo Huyền trừng mắt:

- Ngươi đi theo ra đây làm gì?

Trần Phúc Sinh mím môi, không nói một lời.

Bên ngoài linh hạm.

Một chiếc linh chu toàn thân màu xanh, hình thể thon dài nằm ngang trước

linh hạm cỡ lớn của Trần gia.

Trên linh chu màu xanh, một vị lão giả tóc bạc chậm rãi bay ra ngoài.

Nhìn thấy người trước mắt, Trần Đạo Huyền dần dần trầm xuống.

- Trần đạo hữu, không biết ngươi suy nghĩ thế nào rồi?

Trần Đạo Huyền hơi nheo mắt lại:

- Làm thế nào? Ta không đồng ý với Khương gia ngươi, Khương chân nhân

ngươi còn muốn lấy lớn h**p nhỏ. Buộc ta phải đồng ý sao?

Khương Tổ Nhất lắc đầu:



- Câu trả lời này, lão phu rất không hài lòng, mời đạo hữu suy nghĩ lại một

chút!
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 607: Đây là câu trả lời của ngươi?



Trên bầu trời.

Trần Đạo Huyền và Khương Tổ Nhất một cách không nhìn nhau, một cỗ khí

thế vô hình khuấy động giữa hai người.

- Ừng ục.

Một bên, Trần Phúc Sinh bị cỗ khí thế kh*ng b* này áp bách, bất giác nuốt

nước miếng.

Trần Đạo Huyền cười nhạo một tiếng:

- Lão già thất phu, còn dám mưu toan Thương Châu ta?

Nghe vậy, Khương Tổ Nhất khẽ run lên, ngẩng đầu lên:

- Đây là câu trả lời của ngươi?

Trần Đạo Huyền nói lại, há mồm phun ra nhị kiếm Phi Tuyết Thừa Ảnh, lập

tức bạch quang chợt lóe, toàn thân được linh giáp màu xanh bao bọc bên trong.

- Linh giáp cấp bốn thượng phẩm!

Khương Tổ Nhất đồng tử hơi ngưng tụ:

- Đây là chỗ dựa ngươi dùng để phản kháng lão phu sao?

Nhưng mà Trần Đạo Huyền một chút hứng thú nói nhảm cũng không có,

thân kiếm hợp nhất, hướng Khương Tổ Nhất lóe lên mà đi.

- Thật... Thật nhanh!

Trần Phúc Sinh ở phía sau nhìn thấy cảnh này, sợ ngây người.

Trong khoảng thời gian này, Trần Đạo Huyền vẫn luôn hướng dẫn kỹ xảo

cận chiến cho hắn, nhưng từ đầu đến cuối hắn vẫn không thể nắm vững kỹ xảo

niệm kiếm đến như kỹ xảo trong cận chiến.

Như vậy, mặc dù tu vi luyện thể của hắn cũng đạt tới cảnh giới Huyết Nhục

Diễn Sinh, nhưng cận thân chiến đấu, lại không bằng ngự kiếm viễn trình.

Nhưng kỹ xảo cận chiến là mấu chốt phát huy môn thần thông ba đầu sáu

tay, Trần Phúc Sinh không thể không học.

Nguyên bản hắn cho rằng, có thể làm được niệm kiếm đến ở trong cận chiến,

thì cũng phải đạt tới trình độ cận chiến cực cao. Nhưng khi nhìn thấy kỹ xảo cận

chiến của Trần Đạo Huyền, hắn mới phát hiện, niệm kiếm kiếm đến, rất có thể

chỉ là nhập môn của kỹ xảo cận chiến mà thôi.

Phía trước.

Khương Tổ Nhất vừa thấy Trần Đạo Huyền cầm kiếm lao đến, lúc này trong

lòng cười lạnh:

- Cận chiến? Chỉ sợ là ngươi không biết, chỉ có đến Kim Đan kỳ, tu sĩ mới

có lực lượng để cận chiến!

Ý ổ ấ

Ý niệm trong lòng chợt lóe lên, động tác của Khương Tổ Nhất cũng không

chậm, vỗ túi trữ vật bên hông, đồng dạng một ngụm phi kiếm thượng phẩm cấp

bốn hiện lên linh quang chỉ nhào thẳng vào Trần Đạo Huyền.

Tuy nói thực lực cận chiến của hắn không tính là yếu, nhưng hắn vẫn không

có lựa chọn cận chiến với Trần Đạo Huyền, mà là cẩn thận lựa chọn ngự kiếm

công kích.

Dù sao với tu vi của hắn, cảnh giới đại đạo đều ở trên Trần Đạo Huyền, nếu

có thể đường đường chính chính nghiền ép, không cần phải dây dưa cận chiến

với Trần Đạo Huyền.

Tuy nhiên...

- Keng!

Phi kiếm của Khương Tổ Nhất trực tiếp bị Trần Đạo Huyền song kiếm hợp

bích, bị đánh bay ra ngoài.

Trần Đạo Huyền độn quang chợt lóe lên, đã có thể rõ ràng nhìn thấy khuôn

mặt kinh ngạc của đối phương.

- Chết đi!

Một cỗ dao động huyền ảo bộc phát trên Phi Tuyết kiếm.

Một kiếm này, lấy Không Gian kiếm ý làm cốt, Ti Vũ kiếm ý là huyết nhục.

Nhất thời bộc phát ra uy năng công kích không thua gì tu sĩ Kim Đan trung kỳ!

Xa xa, Khương Trần Dạ nhìn thấy một kiếm này, chỉ cảm thấy tay phải run

rẩy không khống chế được.

- Sao lại mạnh như vậy! Làm thế nào hắn có thể mạnh mẽ như vậy!

Khương Trần Dạ lẩm bẩm.

Hắn phát hiện, so sánh với Trần Đạo Huyền lần trước nhìn thấy ở Chân Tiên

Nguyên Giới, Trần Đạo Huyền hiện tại, mạnh hơn!

Lúc trước ở Chân Tiên Nguyên Giới, Trần Đạo Huyền không sử dụng sáu

tay hợp kích, uy năng mạnh nhất mỗi một kiếm bộc phát ra, chỉ tương đương

với trình độ tu sĩ Kim Đan sơ kỳ bình thường, tuyệt đối không đạt tới trình độ

của tu sĩ Kim Đan trung kỳ.

Phải biết rằng, đây chính là cấp độ thực lực mà Trì Dao tiên tử mới có.

Nói cách khác, bây giờ Trần Đạo Huyền, uy năng công kích đã bằng với Trì

Dao tiên tử lúc trước.

Rõ ràng cảnh giới kiếm đạo chỉ có tầng thứ ba, mà đã gần tương đương với

Trì Dao tiên tử của Đạo Vực Cảnh tầng thứ tư, từ điều này cho thấy kiếm quyết

tự sáng tạo của Trần Đạo Huyền cực kỳ phù hợp với hắn.

Bình thường mà nói, kiếm quyết kiếm tu Tử Phủ tự sáng tạo, đều là vì kiếm

đạo của bản thân mà thiết kế riêng sáng tạo một bộ kiếm quyết, dùng nó tận khả

năng phát huy ra thực lực kiếm đạo của bản thân.

ế ế ắ

Như Chu Mộ Bạch, trước khi tự sáng tạo kiếm quyết, thực lực của hắn cũng

chỉ tương đương với Trương Huyền Lăng.

Mà sau khi sáng tạo ra Thanh Liên kiếm quyết, thực lực của Chu Mộ Bạch

đột nhiên tăng vọt, trực tiếp vượt qua Trương Huyền Lăng một cấp độ, đạt tới

top 10 Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng.

Trần Đạo Huyền cũng như thế, sau khi đột phá Tử Phủ kỳ, hơn nữa Không

Gian kiếm ý đạt tới tầng thứ ba, hắn vẫn không dám nói mình tất thắng Chu Mộ

Bạch.

Chỉ có dùng chức năng diễn đạo, thôi diễn ra kiếm quyết phù hợp với Không

Gian kiếm ý và Ti Vũ kiếm ý của mình, thực lực của hắn mới chính thức vượt

qua Chu Mộ Bạch, đạt tới cấp độ cao hơn, chỉ yếu hơn một chút so với Trì Dao

tiên tử.

Nhưng mà bây giờ, theo thời gian hắn đột phá đến Tử Phủ kỳ càng ngày

càng dài, pháp lực cấp Tử Phủ không ngừng được rèn luyện bởi Không Gian

kiếm ý cùng Ti Vũ kiếm ý tam trọng, đã dần dần đạt tới cực hạn pháp lực cấp

Tử Phủ.

Thực lực của Trần Đạo Huyền lại tăng vọt một đoạn.

Bởi vì cơ sở tu vi luyện khí cùng luyện thể dựa vào chính là thực lực.

Pháp lực cơ sở của Trần Đạo Huyền tăng cường, thực lực tự nhiên sẽ tăng

lên một đoạn.

Hơn nữa còn có Định Phách Thần Quang cùng linh giáp cấp bốn thượng

phẩm, hiện tại hắn mới dám nói thực lực của mình đã đứng đầu Tử Phủ Thiên

Kiêu Bảng.

Cho dù Trì Dao tiên tử còn chưa đột phá, thực lực hẳn là cũng yếu hơn hắn

một chút.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 608: Quái thai



Đương nhiên, một khi Trì Dao tiên tử đột phá đến Kim Đan kỳ, bằng vào

cảm ứng sau khi đột phá tu vi, cảnh giới đại đạo tất nhiên sẽ tiến thêm một

bước.

Sau đó đệ tứ trọng trung đoạn đạo vực cảnh thậm chí cao đoạn cảnh giới đại

đạo, khẳng định lại đem pháp lực Trì Dao tiên tử rèn luyện đến một trình độ

tương đối kh*ng b*.

Giống như năm đó Trần Đạo Huyền từ Luyện Khí kỳ đột phá đến Trúc Cơ

kỳ, thực lực tăng vọt.

Nếu gặp phải Trì Dao tiên tử sau khi đột phá Kim Đan kỳ. Trần Đạo Huyền

cũng chỉ có thể ỷ vào lực phòng ngự của động lực linh giáp cấp bốn thượng

phẩm, bị động bị đánh.

Nhưng hiển nhiên, Thất trưởng lão Khương gia trước mắt này còn lâu mới

mạnh bằng Trì Dao tiên tử sau khi đột phá Kim Đan kỳ.

- Thế nào? Đây là thực lực Kim Đan hậu kỳ của Khương gia sao?

Sau khi hai kiếm của Trần Đạo Huyền đánh bay chặn lại phi kiếm của lão,

rồi sau đó triệt để dây dưa với Khương Tổ Nhất.

Làm cho Trần Đạo Huyền cảm thấy ngoài ý muốn chính là, vị Thất trưởng

lão của Khương gia này, cũng không cường đại như lời đồn.

Bên ngoài đều nói Thất trưởng lão của Khương gia cách Nguyên Anh kỳ chỉ

cách một đường. Chính là Kim Đan chân nhân đứng đầu, hiện tại xem ra, căn

bản là nhảm nhí.

Nếu phải dùng một từ để hình dung, đó chính là có tiếng không có miếng.

- Ngươi biết không? Ta đúng là bị ngươi hù dọa, cái gọi là Kim Đan mạnh

nhất của Khương gia, chỉ có trình độ này?

Trần Đạo Huyền một bên công kích, một bên dùng ngôn từ quấy rối.

Bị một vị tu sĩ Tử Phủ đè lên đánh như vậy, Khương Tổ Nhất xấu hổ đến

mặt cũng lộ vết máu.

Hắn biết, Trần Đạo Huyền chính là đang k*ch th*ch hắn, để hắn lộ ra sơ hở,

một lần đánh bại hắn.

Giết hắn, Trần Đạo Huyền chắc chắn là không có thực lực này, có linh giáp

cấp bốn thượng phẩm, chỉ cần hắn không phải cố ý muốn cùng Trần Đạo Huyền

liều mạng huyết chiến đến cùng, tùy thời muốn đi đều có thể thong dong rút lui.

Nhưng hắn đường đường là một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, bị tu sĩ Tử Phủ như

Trần Đạo Huyền đánh bại chạy trốn, truyền ra ngoài, không chỉ mặt mũi mất hết

rồi, chỉ sợ ngay cả Khương gia cũng phải xấu hổ theo đó.

Nghĩ đến đây, Khương Tổ Nhất cũng hoàn toàn phát ác, hắn không phòng

thủ nữa, cùng Trần Đạo Huyền lấy công đối công, kiếm kiếm đều hướng chỗ

ế ầ ề

yếu ớt của linh giáp trên người Trần Đạo Huyền chào hỏi.

Nhưng mà so với Khương Tổ Nhất, đã trải qua bạch y đạo nhân huấn luyện

trong thí luyện truyền thừa Vạn Tinh Hải, Trần Đạo Huyền mạnh hơn nhiều.

Hắn dễ dàng tránh được những công kích vụng về dị thường này, tiện tay

mấy kiếm, bổ vào khớp linh giáp của Khương Tổ Nhất, làm cho thân hình của

đối phương lảo đảo không thôi.

- Không được, tiếp tục như vậy không được!

Khương Tổ Nhất hoàn toàn nóng nảy:

- Ta vốn không am hiểu cận chiến, mà dường như tiểu tử này đặc biệt am

hiểu cận chiến. Mỗi một kiếm của ta công kích hắn, uy năng dù có thể đạt tới

trình độ Kim Đan hậu kỳ, nhưng phần lớn đều bị tiểu tử này tránh đi, hoặc là bị

hắn dùng uy năng của hai thanh tiên kiếm phá bỏ, căn bản không uy h**p được

hắn! Tiểu tử Trần gia này, dường như có thể nhìn thấu công kích của ta!

Đột nhiên, Khương Tổ Nhất nghĩ đến kỹ xảo cận chiến trong truyền thuyết,

chẳng lẽ... Tiểu tử Trần Đạo Huyền này, đạt tới trình độ liệu địch tiên cơ!

Thế nhưng, loại kỹ xảo cận chiến này, một tu sĩ Tử Phủ kỳ làm sao có thể

nắm giữ?

Tu tiên giới hôm nay, đa phần tu sĩ đê giai không chú trọng luyện thể, bởi

vậy trình độ cận chiến yếu đuối vô cùng.

Mà sau khi tu sĩ đột phá đến Kim Đan kỳ, bởi vì trải qua Kim Đan lôi kiếp

rèn luyện, tu vi luyện thể có thể nhanh chóng đạt tới cảnh giới Toái Lô Trọng

Sinh.

Tu vi luyện thể đến cảnh giới này, tu sĩ Kim Đan đương nhiên sẽ không lãng

phí tu vi luyện thể này một cách vô ích, vì thế nhao nhao bắt đầu nghiên cứu kỹ

xảo cận chiến.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Khương Tổ Nhất vừa nói, tu sĩ Kim Đan

mới có sức mạnh cận chiến.

Bởi vì thân thể của tu sĩ Tử Phủ kỳ quá yếu. Bình thường căn bản sẽ không

nghĩ tới dùng cận chiến đi đối địch.

Nhưng tiêu chuẩn này, hiển nhiên không thích hợp với quái thai Trần Đạo

Huyền!

Không sai, trong mắt Khương Tổ Nhất, Trần Đạo Huyền chính là quái thai.

Rõ ràng chỉ có tu vi Tử Phủ. Kỹ xảo cận chiến lại còn mạnh hơn đại đa số tu

sĩ Kim Đan.

- Bất cẩn rồi!

Khương Tổ Nhất có chút tức giận, nếu hắn biết Trần Đạo Huyền cận chiến

mạnh như vậy, nói cái gì cũng sẽ không để hắn tiến sát.

Nhưng bây giờ, bị Trần Đạo Huyền đè xuống đánh, nói cái gì cũng đã muộn

rồi.

ế ấ ổ ấ ầ ề ắ ế

Theo tiết tấu công kích của Khương Tổ Nhất bị Trần Đạo Huyền cắt đứt, vết

kiếm trên linh giáp của hắn càng ngày càng nhiều.

Tuy rằng trong lúc nhất thời còn không phá được phòng ngự của linh giáp

cấp bốn, nhưng cứ tiếp tục hao tổn như vậy, Khương Tổ Nhất chỉ sợ thật là tiêu

hao không lại Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền có tứ phẩm Tạo Hóa Bạch Liên trên người, luận tiêu hao,

trừ phi Nguyên Anh Chân Quân đích thân đến, chỉ là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, thật

đúng là tiêu hao không lại hắn.

- Không được, phải kéo dài khoảng cách với hắn lần nữa, thi triển công kích

thần hồn am hiểu nhất của ta mới được!

Khương Tổ Nhất thầm nghĩ.

Hắn được xưng là tu sĩ Kim Đan cách Nguyên Anh kỳ gần nhất trong

Khương gia, đương nhiên thực lực sẽ không kém cỏi như vậy, bị tu sĩ Tử Phủ đè

ép đánh.

Trên thực tế, một thân thực lực của Khương Tổ Nhất, chín phần trăm đều ở

trên phương diện công kích thần hồn.

Nhưng dưới sự công kích cận thân của Trần Đạo Huyền, từng đạo kiếm

quang giống như nước cửu thiên huyền hà, mênh mông không dứt.

Khương Tổ Nhất căn bản không thể buông tay thi triển công kích thần hồn.

Nói cách khác, hiện tại hắn đã bị Trần Đạo Huyền dính lấy, không thể thoát

khỏi.

Trừ khi...
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 609: Mộng



Khương Tổ Nhất cứng rắn nghĩ, một kiếm thoáng bức lui Trần Đạo Huyền,

còn chưa đợi Trần Đạo Huyền lần nữa tiến sát đến người, há miệng phun ra,

một viên lôi châu lóng lánh được hắn phun ra.

- Lôi Kiếp Châu!

Trần Đạo Huyền liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch của vật này, không nói

hai lời, vội vàng tách song kiếm ra, mở hai tay bảo vệ trước đầu.

Ngay khi hắn vừa làm ra động tác này, lực lôi đình kh*ng b* trong Lôi Kiếp

Châu lập tức bộc phát!

- Oanh!!

Lôi cầu màu tím khổng lồ kh*ng b*, nổ tung giữa Trần Đạo Huyền và

Khương Tổ Nhất.

Ngay sau đó, hai đạo thân hình đồng thời bị sóng xung kích thật lớn hung

hăng đẩy ra.

Chờ Trần Đạo Huyền lần nữa khống chế thân hình, hắn phát hiện mình đã bị

lôi cầu này nổ tung đánh bay mấy chục dặm.

Dùng tốc độ độn tốc của hắn, hơn mười dặm chỉ cần mấy hơi thở là có thể

chạy tới, nhưng Khương Tổ Nhất hiển nhiên sẽ không cho hắn cơ hội này nữa.

Khương Tổ Nhất vừa nhìn thấy Trần Đạo Huyền cứng rắn bị lôi kiếp châu

một kích lại không tổn hại gì cả, trong lòng không khỏi chấn động.

Hắn gật đầu:

- Ta thắc mắc vì sao ngươi lại không có tâm tư với linh giáp cấp ba, thì ra đã

có tốt hơn. Linh Giáp có thể phòng ngừa được công kích bình thường, nhưng lại

không ngăn được công kích thần hồn, đi chết đi!

Trong mắt của Khương Tổ Nhất lộ ra vẻ thoải mái, há miệng phun ra một

cây cổ cầm.

Cổ cầm này đón gió liền dài ra, đảo mắt liền chắn ngang trước mặt Khương

Tổ Nhất, Khương Tổ Nhất khẽ v**t v* mặt đàn, nhìn Trần Đạo Huyền:

- Tên của cây đàn này gọi là Thiên m, chết dưới thiên âm, cũng coi như

không uổng công thiên tư tuyệt đỉnh của ngươi!

Cho dù là Khương Tổ Nhất, cũng không thể không thừa nhận, chỉ là một tu

sĩ Tử Phủ lại có thể làm được đè mình đánh, là một chuyện kinh người cỡ nào.

Nhưng sau ngày hôm nay, chuyện này, sẽ không còn ai biết nữa.

Giờ khắc này, Khương Tổ Nhất thậm chí còn nổi lên sát tâm với người

Khương gia phía sau hắn.

Là tu sĩ Kim Đan mạnh nhất Khương gia, ngoại trừ Ba vị Nguyên Anh Chân

Quân của Khương gia ra, hắn cơ hồ là người có quyền thế lớn nhất.

ế ể

Nhưng hôm nay lại bị một tu sĩ Tử Phủ bức bách đến mức này, có thể nói là

mặt mũi rớt sạch đến cực điểm.

Nếu chuyện hôm nay bị truyền ra, Khương Tổ Nhất hắn nhất định sẽ hoàn

toàn trở thành trò cười trong tu sĩ cao giai.

Loại chuyện này, hắn tuyệt đối không cho phép phát sinh, không có bất kỳ tu

sĩ Kim Đan nào nguyện ý tự mình trở thành bàn đạp thành danh cho Tử Phủ

Thiên Kiêu.

Cho dù vị tu sĩ Tử Phủ này có được thực lực đệ nhất Tử Phủ Thiên Kiêu

Bảng.

Giờ phút này phía sau Khương Tổ Nhất, Khương Trần Dạ mồ hôi như mưa,

hắn vô cùng hối hận, vì sao lần này lại cùng Thất thúc tổ đến Thương Châu.

Tuy rằng hắn là Khương gia đạo tử, nhưng địa vị ở Khương gia so với Khương

Tổ Nhất, không thể nghi ngờ khác nhau một trời một vực.

Lúc này Khương Trần Dạ đã nhìn thấy hết trò hề của Thất thúc tổ, có thể

tưởng tượng được, tất nhiên sẽ bị Thất thúc tổ chán ghét.

Nếu tâm lý của Thất thúc tổ lại âm u một chút...

Khương Trần Dạ quả thực không dám tiếp tục suy nghĩ tiếp.

Giờ phút này hắn chỉ hy vọng Thất thúc tổ có thể tru sát Trần Đạo Huyền,

triệt để phát ra ác khí này, không đến tìm hắn gây phiền toái nữa.

Giờ khắc này, Khương Trần Dạ rốt cục phát hiện, so sánh với cái gọi là bối

cảnh, tiềm lực, chỉ có thực sự nắm giữ được thực lực mới là vững chắc nhất.

Chưa bao giờ có một khắc nào, Khương Trần Dạ lại thống hận mình yếu

đuối như thế.

Nơi xa.

Khương Tổ Nhất liếc mắt nhìn Trần Đạo Huyền, nhẹ nhàng gảy dây đàn, sau

một khắc, một cỗ dao động vô hình, lấy tốc độ có thể sánh với thuấn di, đánh

trúng thần hồn của Trần Đạo Huyền trong Tử Phủ.

- Oanh!

Một tiếng chấn động phảng phất như hồng chung đại lữ, bộc phát trong thần

hồn của Trần Đạo Huyền, muốn xé nát thần hồn của hắn hoàn toàn.

Mặc dù có được thần thông luyện thần Thần Quang Hải, thần hồn của Trần

Đạo Huyền, thần thức vượt xa tu sĩ Tử Phủ bình thường.

Nhưng đối mặt với công kích thần hồn kh*ng b* này của Khương Tổ Nhất,

Trần Đạo Huyền căn bản không ngăn cản được.

Ngay khi hắn cho rằng thần hồn của mình sắp vỡ vụn mà chết, kim sắc kinh

văn trong thức hải nhẹ nhàng chấn động, thanh âm hồng chung đại lữ trong thần

hồn trong nháy mắt biến mất.

Ở bên ngoài, biểu hiện của Trần Đạo Huyền là hơi sửng sốt. Nhìn Khương

Tổ Nhất đánh đàn ở đó như không có việc gì.

ế

- Ngươi không bị gì hết?

Khương Tổ Nhất có chút khó có thể tin, nhưng chợt nhớ tới cái gì đó, khiếp

sợ nói:

- Pháp khí phòng ngự thần hồn, ngươi có pháp khí phòng ngự thần hồn!

Hắn dùng ánh mắt phức tạp nhìn Trần Đạo Huyền, uy năng công kích có thể

sánh với của tu sĩ Kim Đan trung kỳ, có linh giáp cấp bốn thượng phẩm, còn có

pháp khí phòng ngự thần hồn.

Khương Tổ Nhất vừa phát hiện, đừng nói vị Trần Đạo Huyền này có thể

sánh với tu sĩ cùng giai, mặc dù đặt ở trong tu sĩ Kim Đan, cũng là một tồn tại

có chút cường đại.

Mấu chốt hơn chính là đối phương lại khắc chế hắn ở mọi mặt.

Mất đi thủ đoạn công kích thần hồn, thực lực toàn thân của Khương Tổ Nhất

lập tức đi chín thành.

Nghĩ đến đây, hắn nào còn dám tiếp tục dây dưa với Trần Đạo Huyền, độn

quang chợt lóe, nâng linh chu màu xanh biến mất ở chân trời.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back