Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 610: Che giấu



Linh chu màu xanh chạy trốn với tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã biến

mất tung tích.

Trên linh chu màu xanh.

Khương Trần Dạ nhìn Thất trưởng lão sắc mặt âm trầm. Trong lòng có chút

thấp thỏm bất an.

- Chuyện ngày hôm nay...

- Thất thúc tổ, chuyện hôm nay chúng ta không thấy gì cả.

- Đúng đúng đúng, chúng ta không thấy gì cả!

- ......

Tất cả mọi người cùng nhau phụ họa.

Khương Tổ Nhất hít sâu một hơi, thở dài nói:

- Thôi, thua chính là thua.

Hắn biết rõ, cho dù người Khương gia không nói, Trần gia nhiều người như

vậy chứng kiến trận chiến này, loại chuyện tăng vọt danh vọng cho Trần gia

này, người của Trần gia làm sao có thể bỏ qua cơ hội tuyên truyền.

Khiến cho người của Khương gia ở đây câm miệng, chỉ là ý nghĩ tự lừa

mình dối người mà thôi.

Mọi người thấy giọng điệu của Khương Tổ Nhất, lúc này không dám tiếp

lời.

......

Phía bên kia.

Đám người Trần Phúc Sinh thấy Trần Đạo Huyền chính diện chiến đấu đánh

bại một vị Kim Đan chân nhân cường đại nhất của Khương gia, không khỏi có

loại cảm giác không chân thật.

Tốc độ thực lực của Trần Đạo Huyền tăng lên thật sự là quá nhanh.

Trần Phúc Sinh còn nhớ rõ, trước khi tiến vào Chân Tiên Nguyên Giới, thiếu

tộc trưởng biểu hiện thực lực ra bên ngoài, cũng chỉ là có thể sánh với Tử Phủ

bình thường.

Nhưng mà không đến một năm. Trần Đạo Huyền đã có thể chính diện đánh

bại một vị tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.

Tốc độ thực lực tăng lên kh*ng b* như thế này, đừng nói tận mắt nhìn thấy,

Trần Phúc Sinh ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua.

Đều nói Trấn Hải Điện điện chủ chính là đệ tử thiên tư yêu nghiệt nhất của

Càn Nguyên Kiếm Tông từ khi thành lập tông cho tới nay, nhưng Trần Phúc

ấ ố ế

Sinh cảm thấy, chỉ sợ dù là vị Nguyên Anh Chân Quân này, tốc độ tiến bộ cũng

không khoa trương như thiếu tộc trưởng nhà mình.

- Đạo Huyền!

Trăm dặm ngoài. Lạc Li thấy Khương Tổ Nhất vừa thất bại mà chạy, vội

vàng độn quang bay về phía Trần Đạo Huyền.

Linh hạm cỡ lớn của Trần gia cách trung tâm giao chiến của hai người ước

chừng cách trăm dặm. Hơn nữa, hai người đều có ý tránh linh chu của mình,

cho nên bất luận là người của Khương gia quan chiến, hay là người của Trần gia

quan chiến, cũng không bị chiến đấu ảnh hưởng bao nhiêu.

Nếu không, dư ba chiến đấu ở cấp độ này, không nói khiến tu sĩ Tử Phủ ngã

xuống, chỉ làm cho đối phương bị thương nhẹ vẫn không có vấn đề gì.

Thấy đạo lữ bay về phía mình, Trần Đạo Huyền đưa tay ôm lấy eo nhỏ của

Lạc Li, cảm thụ được thân thể mềm mại run rẩy của đối phương, nhẹ giọng nói:

- Yên tâm đi, ta không sao.

- Ừm.

Lạc Li ngoài miệng đáp ứng, nhưng thân thể mềm mại vẫn run rẩy, nàng sợ

hãi.

Sự kinh khủng của Kim Đan chân nhân, mặc dù nàng chưa từng thấy qua,

nhưng trong tộc vẫn có ghi chép về phương diện này.

Bình thường mà nói. Đừng nói tu sĩ Tử Phủ đánh bại Kim Đan chân nhân,

cho dù là giữ được một cái mạng trong tay Kim Đan chân nhân cũng đã là

chuyện khó nói.

Nhưng mà Trần Đạo Huyền không chỉ bảo vệ tính mạng trong tay vị tu sĩ

Kim Đan hậu kỳ Khương Tổ Nhất này, mà còn chính diện đối chiến, đường

đường chính chính đánh bại đối phương.

Bất kể là Lạc Li hay là Trần Phúc Sinh đều nhìn ra được, Khương Tổ Nhất

không phải là đối thủ của Trần Đạo Huyền.

Tiếp tục tiêu hao, dựa vào pháp lực kh*ng b* mà tứ phẩm Tạo Hóa Bạch

Liên cất giữ, Khương Tổ Nhất chỉ sợ thật sự sẽ bỏ mạng trong tay Trần Đạo

Huyền.

Trần Phúc Sinh là đệ tử hạch tâm nhất của Trần gia, đương nhiên hiểu rõ uy

năng của pháp khí độc môn Tạo Hóa Bạch Liên của Trần gia.

Thấy đám người Trần Phúc Sinh cúi đầu, khom người đứng ở một bên, Lạc

Li lúc này mới đỏ mặt, tránh thoát khỏi vòng tay của Trần Đạo Huyền.

- Phúc Sinh.

- Thiếu tộc trưởng!

Trần Phúc Sinh lúc này mới ngẩng đầu lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn Trần

Đạo Huyền, vẻ sùng kính trong mắt không thể xua đi được:

ế ầ ắ ắ ắ

- Sau trận chiến này, danh vọng của Trần gia ta chắc chắn sẽ vang vọng khắp

Vạn Tinh Hải, tu sĩ Tử Phủ đánh bại Kim Đan chân nhân đỉnh cấp như Khương

Tổ Nhất, cả Vạn Tinh Hải chưa bao giờ xuất hiện loại chiến tích này!

Nghe thấy lời nói kinh người của Trần Đạo Huyền, so với mình thắng

Khương Tổ Nhất, Trần Phúc Sinh còn cao hứng hơn.

Nhưng Trần Đạo Huyền lại lắc đầu:

- Việc này cần phải giữ bí mật, không được tuyên truyền ra bên ngoài.

Nghe vậy, Trần Phúc Sinh cả kinh:

- Nhưng... Đây chính là thời cơ tốt để danh vọng của Trần gia ta tăng vọt!

Trần Đạo Huyền nhìn hắn một cái, Trần Phúc Sinh vội vàng cúi đầu:

- Cẩn tuân pháp chỉ của thiếu tộc trưởng.

Trần Đạo Huyền không muốn tiết lộ trận chiến này với bên ngoài, đương

nhiên là Trần gia còn chưa chuẩn bị tốt bước chân vào sân khấu Vạn Tinh Hải

rộng lớn hơn.

Dù bây giờ tọa trấn Trần gia có tu sĩ Tử Phủ có thể so sánh với Kim Đan

chân nhân như hắn, cùng với hơn bốn trăm tu sĩ Tử Phủ bình thường, luận thực

lực cũng chỉ có thể so đấu một phen với gia tộc Kim Đan tương đối mạnh.

Còn xa mới có thể sánh với gia tộc Nguyên Anh như Thái Châu Khương gia,

Cảnh châu Cơ gia.

Hơn nữa, thực lực của Trần Đạo Huyền cũng không mạnh như biểu hiện ra,

hắn có thể đánh bại Khương Tổ Nhất, cũng không có nghĩa là hắn thật sự mạnh

hơn Kim Đan chân nhân đỉnh cấp.

Chẳng qua Khương Tổ Nhất không giỏi cận chiến, lại hết lần này tới lần

khác am hiểu thần hồn công kích, vừa vặn bị hắn khắc chế, lúc này mới để Trần

Đạo Huyền một chiêu thủ thắng.

Đổi lại là một Kim Đan chân nhân đỉnh cấp am hiểu cận chiến khác đến đây.

Trần Đạo Huyền tuyệt đối không phải là đối thủ, có thể ỷ vào linh giáp cấp bốn

trên người giữ mệnh đã là tốt rồi.

Đây cũng là lý do quan trọng khiến Trần Đạo Huyền không cho Trần Phúc

Sinh tiết lộ trận chiến này
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 611: Nóng bỏng



Trần Đạo Huyền cũng không mạnh như Trần Phúc Sinh nhìn thấy, hắn có thể

thắng Khương Tổ Nhất, nhiều hơn là lấy khéo, mà không phải dùng thực lực

cứng rắn vượt qua đối phương.

Nhưng tất cả những điều này, Trần Phúc Sinh cũng không rõ ràng lắm, hắn

chỉ nhìn thấy Trần Đạo Huyền đem Khương Tổ Nhất đánh cho bại trận mà chạy

trốn.

Thậm chí ngay cả chi tiết giao thủ của hai người, hắn cũng nhìn không rõ

lắm.

Dù sao, bất luận là Trần Đạo Huyền hay Khương Tổ Nhất, tốc độ giao thủ

của hai người đều rất nhanh.

Ba canh giờ sau.

Linh hạm cỡ lớn neo đậu tại cảng Quan Hải Tiên Thành.

Đám người Trần gia từ trên linh hạm nhảy ra ngoài, bay về phía tộc địa Song

Hồ Đảo của Trần gia.

- Hả?

Từ trên cao lướt qua Quan Hải Tiên Thành, Trần Đạo Huyền hơi đảo thần

thức qua Tiên thành, không khỏi khẽ ồ một tiếng.

- Có chuyện gì vậy?

Lạc Li nhìn về phía Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền lắc đầu, cười nói:

- Không có gì, phát hiện ra một chút chuyện thú vị.

......

Niếp Trọng thuộc nhóm tán tu sớm nhất sống ở Quan Hải Tiên Thành.

Lúc trước khi liên quân phía Tây phủ Quảng An còn chưa giải tán, hắn chính

là một thành viên trong quân đội tu sĩ.

Sau đó, theo thi triều bị diệt, các đại gia tộc Thương Châu đương nhiên sẽ

không duy trì số lượng liên quân khổng lồ. Dù sao nếu liên quân còn tồn tại một

ngày thì lượng tiêu hao quân lương là một con số thiên văn.

Thời gian dài, không ai có thể chịu được.

Vì thế, liên quân Thương Châu bắt đầu giải tán, liên quân phía Tây phủ

Quảng An cũng là một chi trong liên quân Thương Châu, đương nhiên cũng bị

Trần gia giải tán.

Niếp Trọng là một thành viên của liên quân phía Tây, sau khi xuất ngũ thì lại

lần nữa trở thành một tán tu.

ấ ế ể ấ

Nói thật, khi mới xuất ngũ, Niếp Trọng cũng không có nửa điểm mất hứng,

ngược lại vô cùng vui mừng.

Bởi vì so với tán tu khác, Niếp Trọng là một linh thực phu có kinh nghiệm

trồng trọt.

Tuy nói với trình độ linh thực phu của hắn còn không cách nào trồng linh

dược quý trọng, nhưng trồng linh mễ nhất giai Ngọc Tinh mễ, với Niếp Trọng là

không có bất kỳ khó khăn gì.

Hơn nữa linh đảo phụ cận Quan Hải Tiên thành đang trắng trợn chiêu nạp

linh thực phu, Niếp Trọng cũng chỉ thuận nước đẩy thuyền, ở lại Quan Hải Tiên

Thành.

Chưa đầy một năm.

Niếp Trọng dựa vào kỹ thuật gieo trồng linh thực của mình, đã kiếm được

không ít linh thạch tệ.

Một năm trôi qua, Niếp Trọng thu được lợi nhuận từ trong trăm mẫu linh

điền mà hắn phụ trách, cao tới 297 viên linh thạch.

Mức thu nhập này, đã khá cao.

Phải biết rằng, thành viên bình thường trong đội tuần tra của Chu gia, một

năm cũng chỉ có năm trăm linh thạch mà thôi.

Mà thu nhập của thành viên đội tuần tra của Chu gia trong tu sĩ cùng cấp tại

Chu gia, tuyệt đối xem như là có thu nhập cao, bởi vậy có thể thấy được, thu

nhập của Niếp Trọng khoa trương đến cỡ nào.

Sau khi mấy năm cày cấy linh điền, Niếp Trọng dưới sự trợ giúp của lượng

lớn linh thạch, tu vi tiến bộ nhanh chóng, rất nhanh liền đạt tới luyện khí tầng

chín.

Tu vi đến luyện khí tầng chín, kế tiếp cần phải suy nghĩ, đương nhiên chính

là chuyện Trúc Cơ.

Một khi trở thành tu sĩ Trúc Cơ, ngoại trừ địa vị ở tu tiên giới có thể tiến

thêm một bước ra, mấu chốt hơn chính là tu sĩ Trúc Cơ có được hai trăm năm

thọ nguyên.

Trường sinh cửu thị, đây mới là động lực tu hành lớn nhất của tu sĩ.

Trúc Cơ đương nhiên là một chuyện đáng mừng, nhưng đối với tán tu, Trúc

Cơ cũng không đơn giản như vậy, vấn đề nan giải đầu tiên đặt trước mặt tán tu,

chính là Trúc Cơ Đan.

Loại vật như Trúc Cơ Đan, từ linh dược luyện chế, đến thủ pháp luyện chế,

rồi đến luyện đan sư đủ tư cách, một tầng lại một tầng ngưỡng cửa hạn chế đã

chú định tán tu chỉ có thể thông qua phương thức mua để đạt được loại linh đan

này.

Muốn tự mình luyện chế, đối với tán tu, thật sự quá khó khăn.

Đương nhiên, loại vật như Trúc Cơ Đan, loại đại gia tộc tân tấn như Trần gia

đương nhiên là có năng lực luyện chế.

ế ầ ể ế ấ

Trên thực tế, bây giờ Trần gia không chỉ có thể luyện chế loại linh đan cấp

hai như Trúc Cơ Đan, mà thậm chí có thể luyện chế với quy mô lớn.

Ở Thương Châu, thị trường Trúc Cơ đan, hơn tám phần trăm đều bị Trần gia

ăn vào bụng, gần như độc quyền thị trường Trúc Cơ đan.

Trần gia độc quyền thị trường đan dược Thương Châu, không chỉ thể hiện ở

một loại đan dược của Trúc Cơ Đan, tuyệt đại bộ phận linh đan cấp một cùng

cấp hai, hiện giờ đều bị Trần gia độc quyền.

Chỉ có linh đan cấp ba trở lên, Trần gia mới không đặt chân vào.

Nhưng tuy rằng giá cả linh đan cấp ba cao ngất ngưởng, nhưng luận quy mô

thị trường, thật chưa chắc có thể so sánh với linh đan cấp một, cấp hai.

Bởi vì người sử dụng linh đan cấp một và cấp hai, chính là tu sĩ Luyện Khí

kỳ và Trúc Cơ kỳ, mà hai loại tu sĩ tu vi này lại chiếm tỷ lệ lớn nhất trong quần

thể tu sĩ, trên chín thành.

Như vậy, quy mô thị trường linh đan cấp một và linh đan cấp hai, đương

nhiên không thua kém linh đan cao giai.

Tuy nói sau khi Trần gia đặt chân vào thị trường Trúc Cơ Đan, làm cho giá

cả Trúc Cơ Đan của Thương Châu bạo giảm hơn phân nửa, từ năm vạn linh

thạch trong quá khứ, hiện tại giảm xuống còn hai vạn linh thạch là có thể mua

được.

Nhưng đối với loại tán tu như Niếp Trọng, hai vạn linh thạch vẫn là giá trên

trời không thể lường trước được.

Dựa theo Niếp Trọng tính toán mỗi năm kiếm được 300 linh thạch, cho dù

hắn cất giữ tất cả linh thạch, một phần không tiêu, cũng phải tốn hết 66,6 năm

mới có thể tiết kiệm đủ số tiền khổng lồ này.

Nhưng từ khi Niếp Trọng tu hành đến nay, đã gần bốn mươi năm rồi, trong

vòng hai mươi năm, hắn nếu không thể có được Trúc Cơ đan, có nghĩa là hắn

kiếp này vô duyên với Trúc Cơ.

Hơn sáu mươi năm, Niếp Trọng căn bản không chờ được.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 612: Nóng bỏng (2)



Tán tu có kỹ nghệ như Niếp Trọng còn không mua nổi Trúc Cơ Đan, huống

chi là tán tu bình thường.

Đối mặt với giá trên trời của Trúc Cơ đan, họ chỉ có thể tuyệt vọng.

Nhưng trong những ngày gần đây, Quảng Hải Tiên Thành xuất hiện một số

nơi tương tự như trường dạy học đang tuyển sinh từ bên ngoài.

Những trường tiểu học như vậy vốn không xa lạ gì với tán tu, bởi vì họ đã

học qua ở trường học khi còn là phàm nhân.

Nhưng đối với trường học do tu tiên giả mở ra, những tán tu này quả là chưa

từng thấy qua, nhất là đối phương đưa ra điều kiện ưu việt như vậy.

- Làm phiền tiền bối, ngài nói phân phối túi tốt nghiệp, rốt cuộc là có ý gì?

Niếp Trọng tràn đầy nghi hoặc nhìn tu sĩ Trúc Cơ trước mặt khoảng hai

mươi năm tuổi.

Nếu không phải Niếp Trọng qua đồng phục của đối phương nhận ra người

này chính là tu sĩ Trúc Cơ của Trần gia, nói cái gì cũng sẽ không tin lời hoang

đường của hắn.

Vừa rồi đối phương nói cái gì?

Trải qua học tập có hệ thống, sau khi tốt nghiệp, mỗi tháng học viên được trả

ít nhất một trăm linh thạch?

Thậm chí còn có thể trợ giúp học viên vay không lãi suất, để mua Trúc Cơ

đan!

Nhất là điều thứ hai, Niếp Trọng quả thực cảm thấy đối phương điên rồi.

Tuy nói ở Quan Hải Tiên Thành, Ngân hàng Trung ương Trường Bình đưa ra

nghiệp vụ cho vay này, nhưng Niếp Trọng vô cùng rõ ràng, bộ phận cho vay của

Ngân hàng Trường Bình cũng không phải là tổ chức từ thiện.

Bọn họ cho người ngoài vay, hoàn toàn là mắt chó nhìn người khác, tán tu

phải đảm bảo có tài sản thế chấp cùng với khả năng trả nợ mới có thể cho ngươi

cho vay.

Niếp Trọng bởi vì có một tay kỹ thuật trồng linh thực tốt, thu nhập tương đối

ổn định, đã từng may mắn được vay tiền tại Ngân hàng Trung ương Trường

Bình.

Nhưng hạn mức cho vay chỉ có hai trăm linh thạch, đó là tài sản khởi nghiệp

của hắn thuê linh điền cùng với việc mua hạt giống.

Tất nhiên, hắn đã trả hết khoản vay này trong vòng chưa đầy một năm.

Kể từ đó về sau, Niếp Trọng không bao giờ vay tiền ở ngân hàng trung ương

Trường Bình nữa.

ắ ầ ề ầ

Bởi vì các khoản vay nhỏ thì hắn không cần, về phần cho vay mua Trúc Cơ

đan, Niếp Trọng căn bản là không có tư cách này.

Hai vạn linh thạch, đem Niếp Trọng bán đi cũng không đáng giá cái giá này.

Trần Phúc Châu nhìn tán tu Luyện Khí chín tầng trước mặt, cười giải thích:

- Niếp đạo hữu, cái gọi là phân phối gói tốt nghiệp, chính là sau một năm

học tập ở trường chúng ta, có thể đạt được một công việc có thu nhập hàng

tháng không dưới một trăm linh thạch.

- Một năm?

Niếp Trọng có chút không thể tin được, thời gian học tập này thật sự là quá

ngắn.

Hơn nữa ở tu tiên giới, bất luận tri thức nào có giá trị đều bị tông môn cùng

thế lực gia tộc vững vàng khống chế, chưa bao giờ nghe nói qua có gia tộc

nguyện ý chủ động tiết lộ.

Trần gia... Có điên không??

- Vâng, một năm!

Trần Phúc Châu gật đầu:

- Tất nhiên, nếu ngươi học nhanh hơn, có thể tốt nghiệp trong vài tháng và

có đủ điều kiện cho công việc.

- Ừng ực!

Niếp Trọng hung hăng nuốt nước bọt, mấy tháng là có thể đổi lấy một công

việc có thu nhập vượt xa mấy lần lúc trước, mấu chốt hơn chính là còn có thể

vay không lãi suất để mua một viên Trúc Cơ Đan.

Niếp Trọng hỏi xong tất cả những chuyện này, đầu điên cuồng không ngừng:

- Ta nguyện ý báo danh!

Thấy vậy, Trần Phúc Châu cười gật đầu:

- Được.

Hai ngày nay, nơi Trần Phúc Châu ghi danh tuyển sinh, đã tới quá nhiều tán

tu như Niếp Trọng.

So với Niếp Trọng còn có chút chần chờ, tán tu khác sau khi nghe được thu

nhập mỗi năm vượt qua một ngàn linh thạch, cả đám đều giống như điên vậy.

Dù sao, người nói ra lời này cũng không phải là tán tu bình thường, mà là tu

sĩ Trần gia.

Mà Quan Hải Tiên Thành bao gồm các linh đảo lớn trong phạm vi vạn dặm,

tất cả đều là sản nghiệp của Trần gia.

Loại đại gia tộc này, tuyệt đối không có khả năng đi lừa gạt loại tán tu không

có gì cả như bọn họ.

Dù sao, không có xu nào thì lừa với gạt cái gì?

ố ể ầ ế ẫ

Nghĩ thông suốt điểm này, hơn nữa Trần gia từ trước đến nay vẫn xây dựng

danh dự tốt, dẫn đến chỗ báo danh tuyển sinh của các trường vô cùng nóng

bỏng, tán tu lui tới nối liền không dứt.

Theo luồng trào lưu này nhấc lên, dần dần, Linh Nhật Thành gần Quan Hải

Tiên Thành nhất, đều bắt đầu nghe đồn tin tức này.

- Nghe nói chưa? Quan Hải Tiên Thành lại đang chiêu thu tán tu. Thu nhập

một năm trên một ngàn linh thạch!

- Một ngàn linh thạch, thật hay giả?

- Đúng vậy, Vương huynh, những đại gia tộc này đều ăn người không nhổ

xương, Trần gia sẽ có lòng tốt như vậy?

- Điều này ta không biết, nhưng đi xem đi, cũng không bị thiệt thòi.

- Vương huynh nói không sai, là thật hay giả, chúng ta đi xem một chút liền

biết.

- Ta cũng đi.

- ......
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 613: Lựa chọn thị trường để bán phá giá



Đảo Song Hồ.

Đại điện nghị sự.

Trần Đạo Huyền nhìn Trần Đạo Liên, chắp tay nói:

- Ngươi đã bắt đầu mời chào tán tu ở Quan Hải Tiên Thành?

- Bẩm thiếu tộc trưởng, đúng là như vậy.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu:

- Muốn thực hiện thành công kế hoạch tiên thành công nghiệp, nhớ phải bảo

vệ tốt lợi ích của tán tu, ngàn vạn lần không thể vì một chút lợi ích nhỏ, dẫn đến

cục diện thua cả bàn.

Nghe vậy, Trần Đạo Liên vội vàng cam đoan:

- Thiếu tộc trưởng, thuộc hạ ghi nhớ.

Dặn dò xong, Trần Đạo Huyền lại nói:

- Tình huống chiêu thu tán tu hiện tại như thế nào?

Nói tới tình huống chiêu thu tán tu, Trần Đạo Liên nhất thời phấn chấn tinh

thần lên:

- Thiếu tộc trưởng, lần này tiến độ các trường đại học thu nhận tán tu, thuận

lợi trước nay chưa từng có. Bởi vì từ khi phát hành linh thạch tệ tới nay, Trần

gia ta ở Quan Hải Tiên thành thành lập được danh tiếng tốt, đám tán tu đều tin

tưởng Trần gia ta đưa ra thù lao cao, nguyện ý đến học tập tại trường học Trần

gia ta thành lập. Chúng ta dự định, đem nhóm tán tu đầu tiên bồi dưỡng thành

luyện khí sư cùng luyện đan sư đặc thù đủ tư cách, mất khoảng chừng một năm.

Nói cách khác, một năm sau, Quan Hải Tiên Thành chúng ta sẽ có hơn hai mươi

vạn luyện khí sư và luyện đan sư. Có những luyện đan sư cùng luyện khí sư

này, chúng ta hoàn toàn có thể biến cả tòa Quan Hải Tiên Thành thành một tòa

tiên thành công nghiệp!

Nói đến đây, vẻ mặt của Trần Đạo Liên vô cùng phấn chấn.

Khu công nghiệp Song Hồ Đảo của Trần gia chỉ có ba nhà máy pháp khí, hai

nhà máy đan dược, luyện đan sư và luyện khí sư trong nhà máy tổng cộng lại

cũng mới có hơn tám ngàn người.

Tính ra, trung bình chỉ có khoảng 1600 người mỗi nhà máy.

Một khi hai mươi vạn luyện đan sư cùng luyện khí sư ở Quan Hải Tiên thành

được bồi dưỡng ra, sẽ xây dựng được ít nhất 125 nhà xưởng có quy mô tương

đương.

Đến lúc đó, sản lượng đan dược, pháp khí mà Trần gia sản xuất sẽ gấp 26 lần

hiện tại.

Đây mới chỉ là nhóm học viên đầu tiên được bồi dưỡng.



Theo Trần gia thành thật trả lương cho nhóm học viên này, tương lai sẽ càng

ngày càng nhiều học viên.

Bởi vì lợi ích Trần gia đưa ra thật sự là quá lớn, tu sĩ đều là người hướng lợi,

lợi ích sẽ nói cho bọn họ biết nên lựa chọn như thế nào.

Linh Nhật thành cùng Quảng An phủ tiên thành dùng hồi báo cao hơn, đem

tán tu của Quan Hải Tiên thành hấp dẫn đi, Quan Hải Tiên Thành cũng có thể

dùng thủ đoạn tương tự đem những tán tu này hấp dẫn lại đây.

Các đại gia tộc Thương Châu bề ngoài đoàn kết nhất trí, nhưng cho tới bây

giờ cạnh tranh sau lưng vẫn luôn chưa từng dừng lại.

Năm đó Linh Nhật thành và Tiên thành phủ Quảng An là như thế, hiện tại

Quan Hải Tiên Thành cùng tiên thành của các gia tộc khác cũng như vậy.

Nhìn thấy bộ dáng tràn đầy tin tưởng của Trần Đạo Liên, Trần Đạo Huyền

nói:

- Ta ngược lại không lo lắng ngươi có thể biến Quan Hải Tiên thành trở

thành thành thị công nghiệp hay không, nhưng ngươi có từng nghĩ tới, sau khi

biến Quan Hải Tiên thành trở thành tiên thành công nghiệp, nên bán pháp khí

đan dược Trần gia chúng ta sản xuất ở nơi nào?

Giống như các vấn đề gặp phải trong quá trình công nghiệp hóa của kiếp

trước.

Công nghiệp hóa mang lại một vụ nổ lớn về năng suất, đồng lời sẽ phải đối

mặt với vấn đề thiếu thị trường bán hàng.

Tuy rằng không có thống kê cụ thể, nhưng cộng lại tất cả tán tu Quảng An

phủ cũng chỉ có mấy triệu, tối đa không quá năm triệu.

Cho dù Quảng An phủ có năm trăm vạn tu sĩ, toàn bộ Thương Châu tổng

cộng mười ba phủ, ước chừng tính toán một chút, tổng số tu sĩ ước chừng

khoảng 6500 vạn, tối đa không quá một ức.

Nhiều tán tu như vậy, chủ yếu là Luyện Khí kỳ cùng Trúc Cơ kỳ làm chủ, tu

sĩ Tử Phủ rất ít ỏi.

Đừng tưởng rằng cứ một trăm tu sĩ Luyện Khí kỳ là có thể sinh ra một tu sĩ

Trúc Cơ kỳ. Cho rằng 6500 vạn tu sĩ Thương Châu là có thể sinh ra mấy ngàn tu

sĩ Tử Phủ.

Trên thực tế, trước chuyến đi Chân Tiên Nguyên Giới, tu sĩ Tử Phủ tại

Thương Châu nhiều nhất chỉ có mấy trăm người.

Sở dĩ số lượng tu sĩ cao giai ít như vậy, ngoại trừ nhân tố bên ngoài Thương

Châu nhiều tai ương khó khăn, còn có một nguyên nhân là tài nguyên của

Thương Châu không nhiều bằng Thái Châu và Cảnh Châu.

Luận về diện tích, diện tích của Thái Châu lớn nhất, lớn hơn Thương Châu

gấp ba lần, cho dù là Cảnh Châu, diện tích cũng lớn gấp đôi Thương Châu.

Diện tích đất nhỏ, thông thường các loại tài nguyên liền ít, số lượng tu sĩ cao

giai căn bản có thể sinh ra cũng ít.



Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất vì sao trong thời kỳ Thương Châu ở đỉnh

cao, lại không có sinh ra Nguyên Anh Chân Quân.

Đương nhiên, lấy tài nguyên của Thương Châu, nếu năm đó không trải qua

Thần Tuyệt chi loạn, hẳn là có thể sinh ra một hai Nguyên Anh chân quân.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân Khương gia muốn mưu đồ

Thương Châu.

Thực lực của Thương Châu nhỏ yếu, tài nguyên mặc dù kém Thái Châu,

nhưng cũng có thể làm cho thực lực của Khương gia tăng vọt một đoạn.

Mấu chốt hơn chính là, một khi ăn Thương Châu, sau khi Khương gia thực

lực lớn mạnh, tương lai ăn Nguyên Thần tiên thành cùng Cảnh Châu sẽ càng dễ

dàng hơn.

Khương gia đã có thể cảm ứng được, dưới mặt biển bình tĩnh của Vạn Tinh

Hải, đang ấp ủ một dòng nước ngầm kinh thiên động địa.

Chỉ đợi luồng dòng nước ngầm này bùng nổ, trong khoảnh khắc sẽ long trời

lở đất.

Về phần ngòi nổ làm cho luồng dòng nước ngầm này bộc phát, Khương gia

khẳng định không muốn đảm nhiệm, nhưng Khương gia biết ngòi nổ này là cái

gì —— đó chính là Thanh Vi đạo phái sắp sinh ra một vị Nguyên Thần đạo

quân.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 614: Lựa chọn thị trường để bán phá giá (2)



Rất hiển nhiên, đây là một cỗ lực lượng chiến lược kh*ng b* đủ để thay đổi

cán cân sức mạnh giữa Càn Nguyên Kiếm Tông và Huyền Thanh Đạo Minh.

Một khi Thanh Vi Đạo phái sinh ra một vị Nguyên Thần Đạo Quân, Khương

gia cùng tất cả gia tộc Nguyên Anh của Vạn Tinh Hải đều phải làm ra một lựa

chọn, một sự lựa chọn liên quan đến hưng vong của gia tộc!

Là cùng Càn Nguyên Kiếm Tông cùng chết, hay là đi theo chủ nhân mới

Huyền Thanh Đạo Minh cùng nhau phất lên như diều gặp gió.

Lựa chọn này cũng không khó, Khương gia hiển nhiên đã lựa chọn.

Mà những thứ này còn cách Trần gia hiện tại quá xa, Trần Đạo Huyền thậm

chí còn không biết, tin tức này căn bản không tính là bí mật giữa các gia tộc

Nguyên Anh.

Đổi lại nói cách khác, Trần gia hiện tại, ngay cả tư cách bị Huyền Thanh

Đạo Minh lôi kéo cũng không có.

Một gia tộc ngay cả tu sĩ Kim Đan cũng không có, cho dù cá nhân thiên tư

Trần Đạo Huyền biểu hiện ra tốt hơn nữa, cũng căn bản sẽ không bị các thế lực

lớn chân chính để vào mắt.

Muốn bị loại thế lực cấp bậc như Càn Nguyên Kiếm Tông cùng Huyền

Thanh đạo minh nhìn thẳng, trong gia tộc phải có được ít nhất một vị Nguyên

Anh Chân Quân.

Những thiên tài hay yêu nghiệt khác. Căn bản sẽ không bị loại thế lực cấp

bậc như Càn Nguyên Kiếm Tông cùng Huyền Thanh Đạo Minh nhìn thẳng vào.

Bởi vì cái gọi là thiên tài yêu nghiệt, chỉ có thể chứng minh tu sĩ này có tiềm

lực, mà bất kể là Càn Nguyên Kiếm Tông hay là Huyền Thanh Đạo Minh đều

không thiếu đệ tử có tiềm lực, họ cần gì phải để ý đến một thiên tài ngoại giới

như ngươi?

Hơn nữa ngươi hiện tại là thiên tài, ngươi có thể xác định tương lai lĩnh ngộ

đại đạo sẽ không gặp phải bất kỳ trở ngại nào?

Ngươi có thể xác định an nhiên vượt qua đủ loại kiếp nạn trên đường Kim

Đan thậm chí Nguyên Anh không?

Không thể!

Bởi vậy, loại tiểu gia tộc như Chu gia phủ Quảng An, có thể đầu tư cái gọi là

thiên tài kiếm tu.

Nhưng đối với Càn Nguyên Kiếm Tông cùng Huyền Thanh Đạo Minh,

chúng nó chỉ nhìn thực lực.

Nếu Trần Đạo Huyền hiện tại có được thực lực có thể sánh với Trấn Hải

Điện điện chủ. Tất nhiên sẽ bị Càn Nguyên Kiếm Tông lôi kéo các kiểu.



Cái gì khách khanh trưởng lão, danh hiệu trưởng lão danh dự, đều sẽ rơi vào

đầu của Trần Đạo Huyền.

Phương pháp luyện chế linh giáp cao giai, tài liệu luyện chế linh giáp cao

giai, các loại lợi ích hiện tại không thể cầu được, đều sẽ tự động đưa đến trong

tay Trần gia.

Đối với Trần gia hiện tại, chuyện tầng thứ cấp bậc Nguyên Anh chân quân

này, bọn họ còn chưa có khả năng chen chân vào.

Nhưng tiên thành công nghiệp, họ có đủ năng lực để xây dựng thành công.

Mấu chốt là, lợi ích được tạo ra ẩn chứa trong tiên thành công nghiệp, tuyệt

đối không nhỏ hơn lợi ích của một gia tộc Nguyên Anh.

Nghe Trần Đạo Huyền nói vấn đề thị trường tiêu thụ, Trần Đạo Liên nhíu

mày:

- Thị trường tiêu thụ... Đó lại là một vấn đề khác.

Nàng suy nghĩ một chút:

- Thị trường đan dược, pháp khí của Thương Châu, cơ hồ đều bị các đại gia

tộc Thương Châu độc quyền. Chúng ta tuy rằng có thể dựa vào ưu thế giá cả,

xâm chiếm tất cả thị trường, nhưng cứ như vậy, không thể nghi ngờ là đẩy tất cả

gia tộc Thương Châu đều đến mặt đối địch.

Nói xong, Trần Đạo Liên thật cẩn thận nhìn Trần Đạo Huyền một cái:

- Tuy nói lấy thực lực của Trần gia ta hiện tại, cho dù là địch với toàn bộ gia

tộc tu tiên tại Thương Châu cũng không sợ, nhưng...

- Nhưng chuyện thu phục Trấn Nam Quan sắp tới, lúc này nội chiến là

không khôn ngoan.

Trần Đạo Huyền lắc đầu.

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Liên khẽ c*n m** d***, cũng có chút khổ não.

Trần Đạo Huyền không khỏi nghĩ đến, trong lịch sử kiếp trước, tất cả những

quốc gia đi đầu trong việc thực hiện công nghiệp hóa, đều thông qua việc phát

triển các thuộc địa để tiêu thụ năng lực sản xuất khổng lồ do công nghiệp hóa

mang lại.

Nhưng đối với Trần gia bây giờ, nơi nào để phát triển thuộc địa?

Vạn Tinh Hải?

Trần Đạo Huyền lắc đầu. Vạn Tinh Hải dưới sự trị vì của Càn Nguyên Kiếm

Tông, Hợp Châu đều có đại tộc tu tiên chiếm cứ, Trần gia muốn nhúng tay vào

trong đó, không thể nghi ngờ là đối địch với các đại gia tộc.

Tuy nói Trần gia có thể lợi dụng phương thức phát triển đại lý, đem đan

dược cùng pháp khí bán phá giá thấp cho đại tộc tu tiên của các châu, lại tìm họ

mua nguyên liệu để luyện chế đan dược cùng pháp khí.

Như thế là có thể dùng phương thức bào mòn từ từ, không đánh mà thắng để

phát triển các tiểu châu thành nơi bán phá giá.



Nhưng việc này rất khó khăn!

Bởi vì đại tộc tu tiên của các châu không phải là kẻ ngốc, bọn họ chắc chắn

có thể nhìn ra giao quyền sản xuất pháp khí, đan dược cho người ngoài là một

chuyện kh*ng b* cỡ nào.

Tuy rằng trong thời gian ngắn, những gia tộc này có thể từ đó thu được lợi

ích lớn hơn, nhưng một khi Trần gia cắt đứt nguồn đan dược pháp khí cung ứng

cho bọn họ, từ đó sẽ tạo thành trọng thương đối với những gia tộc này.

Phải biết rằng, đan dược và pháp khí không chỉ dùng trong tu luyện hằng

ngày, một khi chiến tranh tiến đến, nhu cầu của tu sĩ đối với đan dược cùng

pháp khí sẽ càng tăng vọt.

Hai bên thế lực đại chiến, một bên cung ứng đan dược pháp khí sung túc,

bên kia hoàn toàn không có đan dược pháp khí.

Chỉ cần thực lực song phương không chênh lệch thật sự quá lớn, có được

đan dược và pháp khí cung ứng đầy đủ sẽ tạo thành thế nghiền ép đối với bên

kia.

Bởi vậy, đại tộc tu tiên của các châu chắc chắn sẽ không để cho Trần gia tùy

ý xâm chiếm thị trường đan dược và pháp khí của bọn họ.

Trần Đạo Liên nhìn Trần Đạo Huyền cau mày, lập tức vui vẻ đứng ở đó,

không dám lên tiếng quấy rầy.

Hiển nhiên biến Vạn Tinh Hải làm nơi bán phá giá sản phẩm của Trần gia là

chuyện không có khả năng.

Như vậy... Còn bên ngoài Vạn Tinh Hải thì sao??

Ví dụ như Tiên Vân Châu, thậm chí... Chân Yêu giới!!

Trần Đạo Huyền đột nhiên nhớ tới, hai đầu linh sủng Xích Đồng và Xích

Linh bị hắn phái đi Thanh Khâu Yêu Quốc làm nằm vùng, nhất thời tâm tư linh

động.

Trần Đạo Liên thấy Trần Đạo Huyền vui mừng nhíu đuôi lông mày, biết

chắc chắn trong lòng thiếu tộc trưởng đã có chủ ý, không khỏi hơi thở phào nhẹ

nhõm.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 615: Lựa chọn thị trường để bán phá giá (3)



- Chuyện thị trường tiêu thụ pháp khí đan dược, tạm thời có thể hợp tác với

Nguyên Thần Tiên Thành.

Hắn dừng một chút:

- Nguyên Thần tiên thành có mấy ngàn vạn tán tu, nhu cầu đối với pháp khí

cùng đan dược rất lớn. Hơn nữa Nguyên Thần tiên thành dù không có bao nhiêu

đất đai, nhưng tán tu của tiên thành này đến từ các châu của Vạn Tinh Hải, bản

thân những tán tu này có thể mang đến tài nguyên của các châu khác của Vạn

Tinh Hải. Ta cảm thấy, hợp tác với Nguyên Thần Chân Quân, đem Nguyên

Thần Tiên Thành biến thành cửa khẩu bán hàng đối ngoại của Trần gia chúng

ta, Nguyên Thần Chân Quân tất nhiên sẽ đồng ý.

Nghe được những lời này, Trần Đạo Liên không khỏi nuốt nước bọt.

Hợp tác với một vị Nguyên Anh Chân Quân, Trần gia có thực lực này

không?

Lấy năng suất của Trần gia Tiên thành công nghiệp trong tương lai, ngược

lại có tư cách này. Nhưng bây giờ bản thân Trần gia chỉ là một gia tộc Tử Phủ,

trong tộc ngay cả một Kim Đan chân nhân cũng không có, gia tộc như vậy làm

sao để cho một vị Nguyên Anh Chân Quân nhìn thẳng?

Hợp tác phải được xây dựng trên cơ sở sức mạnh tương đương, nếu không,

nó không phải là hợp tác mà là một bên trở thành chư hầu của bên kia.

Hiển nhiên, Trần Đạo Huyền cũng hiểu được đạo lý này.

Hắn mỉm cười:

- Đương nhiên, chuyện hợp tác với Nguyên Thần tiên thành, phải chờ ta đột

phá Kim Đan kỳ mới nói được.

Nghe vậy, trong lòng Trần Đạo Liên chấn động, nàng không nghĩ tới, thời

gian Trần Đạo Huyền đột phá Tử Phủ kỳ còn chưa tới một năm, liền đã cân

nhắc chuyện đột phá Kim Đan kỳ.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại, không chỉ có Trần Đạo Huyền, qua chuyến đi

Chân Tiên Nguyên Giới đã giúp rất nhiều tu sĩ Tam Châu tiết kiệm được mấy

trăm năm khổ công.

Bây giờ Trần Đạo Huyền đã là Tử Phủ tầng chín, hắn cân nhắc đột phá Kim

Đan kỳ, dường như cũng không phải chuyện gì to tát.

Tử Phủ tầng chín!

Mỗi khi Trần Đạo Liên nghĩ đến tu vi của thiếu tộc trưởng, liền có loại ảo

giác tựa như đang ở trong mộng.

Nàng càng rõ ràng hơn, chỗ kinh khủng nhất của Trần Đạo Huyền không

phải là tu vi Tử Phủ tầng chín, dù sao có nguyên khí tinh hoa, vốn ai cũng có

thể nhanh chóng tăng lên Tử Phủ chín tầng.

Không có gì đáng tự hào.

Làm cho Trần Đạo Liên khiếp sợ nhất chính là cảnh giới đại đạo của Trần

Đạo Huyền.

Theo truyền thuyết từ bên ngoài, Trần Đạo Huyền đã đạt tới kiếm đạo đệ

tam trọng, kiếm ý Hóa Tinh Chi Cảnh.

Hơn nữa còn vượt lên trên Hóa Tinh Chi Cảnh một đoạn rất xa, đã đạt tới

Hóa Tinh Chi Cảnh trung đoạn.

Từ góc độ tu vi cùng cảnh giới đại đạo tương xứng, Tử Phủ chín tầng hẳn là

tương ứng với cảnh giới đại đạo Hóa Tinh Chi Cảnh cao đoạn.

Cảnh giới đại đạo của Trần Đạo Huyền còn thoáng tụt lại phía sau tu vi bản

thân.

Nhưng không có biện pháp nào, chuyến đi Chân Tiên Nguyên Giới làm cho

tu vi của hắn tăng lên quá nhanh, tựa như ngồi tên lửa, trực tiếp từ Trúc Cơ hậu

kỳ tăng lên Tử Phủ hậu kỳ.

Cho dù hắn có Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh phụ trợ, cũng không thể để cho

cảnh giới đại đạo đuổi kịp tu vi.

Lấy tính cách của Trần Đạo Huyền, nếu hắn đã nói muốn đột phá Kim Đan

kỳ thì nhất định là có lòng tin có thể trong thời gian ngắn tăng cảnh giới đại đạo

lên cùng trình độ với tu vi, thậm chí vượt qua trình độ của tu vi.

Trần Đạo Liên không rõ ràng lắm, lòng tin của thiếu tộc trưởng các nàng

không chỉ xuất phát từ Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh, mà còn xuất phát từ truyền

thừa thần bí khó lường dưới đáy Vạn Tinh Hải.

Không sai, trải qua nhiều thăng trầm như vậy, Trần Đạo Huyền cuối cùng

cũng có thời gian đi tiếp nhận truyền thừa của Vạn Tinh Hải.

- Đi Vạn Tinh Hải bế quan?

Khi Trần Đạo Huyền nói mình muốn đi bế quan dưới đáy biển Vạn Tinh

Hải, Trần Đạo Liên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn một cái.

- Đột phá Kim Đan không phải là chuyện nhỏ, đương nhiên phải bế quan.

Trần Đạo Huyền nói chuyện đương nhiên.

- Vậy... Lạc Li tỷ tỷ có đi không??

Nghe nói như vậy, hắn cuối cùng cũng hiểu được ánh mắt của Trần Đạo Liên

vừa rồi vì sao có chút kỳ quái.

Nghĩ đến đây, hắn nhẹ nhàng gõ vào đầu của Trần Đạo Liên, hù dọa nàng

nói:

- Xem ra ngươi vô cùng để ý tới chuyện đạo lữ, đã như thế, ta thay ngươi

làm mối một cái lang quân như ý, như thế nào?

Nghe vậy, Trần Đạo Liên nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng kéo cánh tay

của Trần Đạo Huyền lay động làm nũng nói:

- Thiếu tộc trưởng, Đạo Liên biết sai, lần sau cũng không dám nữa!

- Hử?

- Không có lần sau!

Trần Đạo Liên mới phản ứng lại, lắc đầu như lắc trống.

Nhìn bộ dáng sợ cưới này của nàng, Trần Đạo Huyền không khỏi mỉm cười.

Đem Trần Đạo Liên lập gia đình, đương nhiên là hù dọa nàng, Trần Đạo

Huyền vốn đã bồi dưỡng nàng, dù tương lai Trần Đạo Liên muốn cùng nam tu

hay là đạo lữ, cũng chỉ có thể dùng phương thức chiêu tư.

Tuyệt đối không có khả năng gả Trần Đạo Liên ra ngoài.

Đây không chỉ là tình cảm của Trần Đạo Huyền không nỡ, còn có việc nguy

hại trực tiếp đến lợi ích, Trần Đạo Liên biết quá nhiều bí mật của Trần gia.

Trần Đạo Huyền cơ hồ là bồi dưỡng nàng như bồi dưỡng tộc trưởng Trần gia

đời tiếp theo, làm sao có thể gả nàng ra ngoài.

Trần Đạo Liên thật cẩn thận đánh giá Trần Đạo Huyền, thấy vẻ tức giận trên

mặt hắn tản đi, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Kỳ thật, chính nàng cũng không biết, vì sao mình lại đột nhiên đùa giỡn Trần

Đạo Huyền như vậy, nhưng mỗi lần chỉ cần nghĩ đến Lạc Li đã kết làm đạo lữ

với thiếu tộc trưởng, trong lòng Trần Đạo Liên luôn cảm thấy đau đớn một cách

không hiểu.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 616: Ngộ Đạo trà thụ



Đảo Kim Ô, tộc địa của Dương gia.

Trước một linh hồ mênh mông, một ông lão nhìn hướng về phía Linh Hồ,

buông tay mà đứng.

Phía sau ông lão, một người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp, làn da trắng ngần,

dáng người yêu điệu nhẹ nhàng thi lễ, nói với ông lão:

- Gia gia.

- Ừm, tới đây.

Dương Lâm Uyên cười ha hả xoay người, đánh giá Dương Cung Uyển đã

thăng cấp lên Tử Phủ hậu kỳ, thở dài nói:

- Nguyên khí tinh hoa quả thực thần diệu dị thường, đáng tiếc thực lực của

tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ Dương gia ta phái đi Chân Tiên Nguyên Giới quá yếu,

lượng nguyên khí tinh hoa lấy được chỉ giúp gia tộc tăng thêm ba vị tu sĩ Tử

Phủ.

Nghe nói như vậy, Dương Cung Uyển có chút khó hiểu:

- Gia gia, hai người chúng ta đều thăng cấp lên Tử Phủ hậu kỳ, cộng thêm ba

tu sĩ Tử Phủ mới tấn cấp. Một mình Dương gia ta đã có năm vị Tử Phủ rồi, trừ

chuyện đó ra, Quảng An Tiên Minh ta lại sinh ra thêm bốn vị tu sĩ Tử Phủ mới.

Tính ra, hiện nay Quảng An tiên minh chúng ta tổng cộng có chín vị tu sĩ Tử

Phủ. Riêng về số lượng tu sĩ Tử Phủ đã đuổi kịp đệ nhất đại tộc Chu gia Quảng

An phủ trước đây rồi rồi. Thực lực của chúng ta gia tăng nhiều như vậy, vì sao

gia gia ngài vẫn có chút không vui?

Nghe vậy, Dương Lâm Uyên lắc đầu:

- Tuy nói là như thế, nhưng so sánh với Quảng An Tiên Minh chúng ta, thực

lực của Chu gia đặc biệt là Trần gia tiến bộ càng lớn hơn!

- Trần gia?

Dương Cung Uyển có chút khó hiểu.

Nếu nói thực lực của Chu gia tăng trưởng kinh người, Dương Cung Uyển

còn có thể hiểu được, dù sao hiện nay vị tu sĩ Kim Đan duy nhất ở Thương

Châu là của Chu gia.

Trong mắt Dương Cung Uyển, mặc dù trên danh nghĩa Phủ Quảng An có

tam đại gia tộc Chu gia, Trần gia, Dương gia, nhưng trên thực tế, Chu gia đã bỏ

xa hai nhà Trần Dương, là con ngựa đầu đàn của Thương Châu.

Nhìn thấy biểu tình của Dương Cung Uyển, Dương Lâm Uyên đại khái đoán

ra suy nghĩ của đối phương, lắc đầu nói:

- Chu gia cố nhiên thực lực kinh người, nhưng Trần gia này, chỉ sợ là che

dấu càng sâu.



Hắn dừng một chút:

- Lần trước khi Chu lão tổ độ Kim Đan lôi kiếp, ngươi có chú ý không, Trần

gia tới tổng cộng bao nhiêu tu sĩ Tử Phủ?

Nghe vậy, Dương Cung Uyển suy nghĩ một chút, nhíu mày nói:

- Cùng với tộc trưởng của Trần gia Trần Đạo Huyền, tổng cộng có mười hai

vị. Chẳng qua căn cứ vào tình báo của gia tộc, lại không có tình báo của vị nữ tử

bên cạnh Trần Đạo Huyền.

Dương Lâm Uyên gật gật đầu:

- Có thể nhìn ra được, ngươi vô cùng dụng tâm đối với tình thế Quảng An

phủ, không sai, nữ tử kia không phải người Trần gia, nàng là công chúa của

Giao Nhân tộc, tên là Lạc Li.

- Lạc Li...

Dương Cung Uyển nhẹ giọng lẩm bẩm.

Giao Nhân tộc là chủng tộc chư hầu của Trần gia, ở Thương Châu không

phải là bí mật gì.

Giao dịch giữa Trần gia và Giao Nhân tộc, đã sớm không còn lén lút nữa mà

là quang minh chính đại tiến hành.

Khi thực lực đến trình độ nhất định, ngày xưa giao dịch vốn đã từng phải cẩn

thận sợ người ngoài phát hiện, trong mắt Trần gia hiện giờ, chỉ là một chuyện

không thể bình thường hơn.

Đương nhiên, theo thực lực Trần gia lớn mạnh, giao dịch với Giao Nhân tộc

từng có thể mang lại cho bọn họ rất nhiều lợi nhuận, hiện tại cũng dần dần trở

nên có chút gân gà.

Nếu không phải có loại bảo vật như Thủy Linh Châu hữu dụng vô cùng đối

với tu luyện của đê giai tu sĩ, nhất là tu sĩ Luyện Khí kỳ của Trần gia, có khi

trong Trần gia đã lên tiếng muốn buông tha giao dịch cùng với Giao Nhân tộc.

Dù sao, mỗi năm chỉ có mấy trăm vạn linh thạch, đối với Trần gia lợi ích

thuần hằng năm vượt qua một tỷ linh thạch, nếu nói chín trâu mất sợi lông cũng

chưa chắc.

Lại vất vả đi giao dịch với Giao Nhân tộc, quả thật có chút lãng phí tinh lực.

Chỉ là dù sao Giao Nhân tộc cũng là chủng tộc chư hầu duy nhất của Trần

gia, so với lợi ích mang đến cho Trần gia, tác dụng tuyên truyền chính trị của nó

lại càng lớn hơn.

Trần gia vẫn mãi không vứt bỏ Giao Nhân tộc, chính là dùng phương thức

này để nói cho các chủng tộc trong thế giới dưới đáy Vạn Tinh Hải, Trần gia là

gia tộc đáng tin cậy và đáng để dựa dẫm, luôn hoan nghênh mọi người đến đầu

nhập.

Trước linh hồ.

Dương Cung Uyển vẫn có chút khó hiểu:

ế ế ầ

- Thế nhưng, một giao nhân Tử Phủ kỳ có liên quan gì đến Trần gia thực lực

kh*ng b*? Cho dù Trần gia có được mười một vị tu sĩ Tử Phủ. Số lượng tu sĩ

Tử Phủ của Quảng An Tiên Minh chúng ta cũng chỉ kém đối phương một

người, cho dù bản thân Trần Đạo Huyền thực lực kinh người, nhưng các tán tu

lại không biết những thứ này. Bọn họ chỉ biết xem nhà ai có mấy tên tu sĩ Kim

Đan, có mấy tu sĩ Tử Phủ.

- Ngươi nói rất đúng.

Dương Lâm Uyên gật gật đầu:

- Nhưng ngươi còn nhớ năm đó Giao Nhân tộc dùng toàn tộc xâm lấn tiên

thành phủ Quảng An không?

Dương Cung Uyển nhíu mày càng sâu, nhưng vẫn gật đầu nói:

- Nhớ.

- Năm đó Giao Nhân tộc xâm lấn tiên thành phủ Quảng An, ta nhớ rõ ràng,

vị nữ tử tên Lạc Li kia đi theo bên cạnh thủ lĩnh Giao Nhân tộc, lúc ấy, tu vi của

nàng chỉ có Trúc Cơ hậu kỳ, ngươi nói... Là nguyên nhân gì làm cho tu vi của

nàng trong thời gian ngắn ngủi không đến hai mươi năm, từ Trúc Cơ hậu kỳ đột

phá đến Tử Phủ hậu kỳ?
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 617: Ngộ Đạo trà thụ (2)



Nghe vậy, trong lòng Dương Cung Uyển cả kinh, nàng nhìn về phía Dương

Lâm Uyên, hoảng sợ nói:

- Nguyên khí tinh hoa!

Dương Lâm Uyên gật gật đầu, xoay người nhìn về phía mặt hồ, thản nhiên

nói:

- Chính là nguyên khí tinh hoa! Trần gia có thể đưa nguyên khí tinh hoa trân

quý vô cùng cho Giao Nhân tộc phụ thuộc bọn họ sử dụng, có thể tưởng tượng

được, nguyên khí tinh hoa trong tay Trần gia, nhiều đến trình độ nào!

Dương Lâm Uyên chắc chắn vô cùng:

- Bởi vậy, số lượng tu sĩ Tử Phủ ẩn giấu của Trần gia, có lẽ còn nhiều hơn tất

cả chúng ta tưởng tượng.

Nghe được phân tích này, Dương Cung Uyển không khỏi rộng mở sáng sủa,

chợt lại cảm thấy tim lạnh, không khỏi tranh luận:

- Có thể là Trần Đạo Huyền coi trọng công chúa của Giao Nhân tộc hay

không, tự ý đưa nguyên khí tinh hoa trân quý vô cùng này cho Lạc Li sử dụng?

Ta nhớ rõ khuôn mặt tuyệt mỹ kia của Lạc Li...

Thế nhưng, còn chưa đợi Dương Cung Uyển nói xong, Dương Lâm Uyên

liền lẳng lặng nhìn về phía nàng, để cho lời nói trong cái miệng nhỏ nhắn của

nàng nghẹn lại.

Thấy tổ phụ có chút bất mãn, Dương Cung Uyển cúi đầu nói:

- Gia gia, Uyển Nhi biết sai.

- Aiz, Uyển Nhi, ngươi phải nhớ, chúng ta là những người ra quyết định của

gia tộc. Sai lầm vốn không đáng sợ, đáng sợ hơn là không thừa nhận sai lầm, và

ở trên con đường sai lầm đó càng đi càng xa.

Dương Lâm Uyên như đã có chủ ý nói:

- Chuyện Linh Nhật Thành hợp tác với Chu gia chèn ép Quảng Hải Tiên

Thành của Trần gia, nên đình chỉ. Còn nữa, đồng ý cho chi nhánh ngân hàng

Trần gia vào Linh Nhật Tiên thành, cũng đồng ý Trần gia quảng bá linh thạch tệ

ở trong Linh Nhật Tiên thành.

- Gia gia...

Dương Cung Uyển khiếp sợ ngẩng đầu, dường như có chút không thể tin

vào quyết định của Dương Lâm Uyên.

Linh thạch tệ đại biểu cho cái gì, những đại gia tộc Thương Châu này không

thể rõ ràng hơn.

Trên thực tế, Trần Đạo Huyền không phải là người thông minh duy nhất.

Đại tộc Nguyên Anh của các châu tại Vạn Tinh Hải, không chỉ có một người

nghĩ tới việc dùng các loại tiền tệ khác hoặc là điểm cống hiến làm vật tương

đương để thay thế linh thạch, nhưng tất cả đều thất bại.

Lý do cho sự thất bại của các gia tộc này cũng không phức tạp, chủ yếu là do

tiền tệ quá nhiều dẫn đến tràn ngập, tiền tệ mất giá.

Dù sao, đối mặt với sự cám dỗ chỉ cần ngươi nhích một ngón tay là có thể

cướp bóc một lượng lớn tài phú, không có gia tộc có thể chịu đựng được.

Đây cũng là nguyên nhân căn bản nhất vì sao tất cả các gia tộc của Vạn Tinh

Hải đều phát hành tiền tệ thất bại.

Trước mắt xem ra, toàn bộ Vạn Tinh Hải chỉ có Càn Nguyên Kiếm Tông có

thể làm ra chế độ chiến công tương đối thành công một chút.

Chiến công của Càn Nguyên Kiếm Tông hoàn toàn có thể đổi linh thạch mà

không hề gặp trở ngại.

Giữa các tu sĩ cao giai, cũng có rất nhiều vật phẩm cần dùng chiến công của

Càn Nguyên Kiếm Tông thanh toán giao dịch.

Có thể nói, trong việc thay thế linh thạch thì chiến công của Càn Nguyên

Kiếm Tông đã trở thành một loại tiền tệ mới, đã đi được những bước đi vô cùng

vững chắc.

Nhưng hệ thống chiến công có một vấn đề chết người, đó là không thể sử

dụng rộng rãi trong cộng đồng.

Ở Vạn Tinh Hải, chỉ có phần lớn cao giai tu sĩ từ Trúc Cơ cùng với Trúc Cơ

trở lên mới có con đường đạt được chiến công của Càn Nguyên Kiếm Tông.

Nhưng đối với đại đa số đê giai tu sĩ Luyện Khí kỳ của Vạn Tinh Hải, tỷ lệ

bọn họ được ra chiến trường là vô cùng nhỏ, nói là trăm dặm chọn một thậm chí

ngàn dặm chọn một cũng không quá đáng.

Những đê giai tu sĩ luyện khí chưa từng lên chiến trường Vân Quốc, đương

nhiên không có con đường lấy được chiến công.

Về phần tìm cao giai tu sĩ để đổi?

Đừng nói đùa nữa, lấy ‘truyền thống’ khinh bỉ trong giới tu hành, có mấy

cao giai tu sĩ đang nhìn thẳng vào đê giai tu sĩ, chứ đừng nói là trao đổi với

những tu sĩ đê giai tầm thường ấy.

Dương Cung Uyển lo lắng, Dương Lâm Uyên nhìn thấy được, hắn cười nói:

- Không cần lo lắng, Trần gia thúc đẩy tiền tệ mới, đại tộc Nguyên Anh của

Vạn Tinh Hải cũng đều đã thử qua, nhưng không ai có thể thành công. Trong

ngắn hạn, để cho Linh Nhật Thành sử dụng linh thạch tệ, dường như đem

thương mại của Linh Nhật thành chúng ta giao cho Trần gia khống chế, nhưng

chỉ cần tương lai linh thạch tệ mất giá trắng trợn, thì nó sẽ lại khôi phục cục

diện như hiện tại.

Nghe được những lời này, Dương Cung Uyển mới hơi thở phào nhẹ nhõm.

ố ế

Linh Nhật thành là mạch sống của Dương gia. Một khi đưa huyết mạch này

giao cho Trần gia, chẳng khác nào Dương gia trở thành gia tộc phụ thuộc của

Trần gia.

Điều này đối với người Dương gia vốn tâm cao khí ngạo, tuyệt đối không

thể chấp nhận được.

Dương Lâm Uyên suy nghĩ một chút, tiếp tục nói:

- Chỉ là nếu như thế, còn chưa đủ để bù đắp cho vết nứt trước đây của hai

nhà chúng ta.

Nói xong, Dương Lâm Uyên giơ tay lên.

Chỉ thấy một gốc cây trà cổ xưa tỏa ra từng chút linh quang xuất hiện trước

mặt Dương Cung Uyển.

- Ngộ Đạo Trà Thụ!

Dương Cung Uyển không biết đây là lần thứ mấy trong hôm nay cảm thấy

khiếp sợ, nàng run giọng nói:

- Đây là cho Trần gia?

- Vâng, nếu có cơ hội, ta muốn ngươi giao nó cho Trần Đạo Huyền.

- Vâng.

Dương Cung Uyển cố nén đau lòng, cúi đầu
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 618: Ngộ Đạo trà thụ (3)



Giữa không trung trên đảo Song Hồ.

Một đạo độn quang hướng đảo Song Hồ bay nhanh mà đến, gần đại trận

phòng ngự đảo Song Hồ, độn quang dừng lại, lộ ra thân hình một nữ tử dáng

người yểu điệu, chính là Dương Cung Uyển.

- Tộc trưởng Dương gia Dương Cung Uyển, cầu kiến Trần Đạo Huyền Trần

đạo hữu!

Dương Cung Uyển nhìn trận pháp phòng ngự phát tán linh quang ra tứ phía.

Rất nhanh.

Một thân ảnh trẻ tuổi từ trong phòng ngự đại trận bay ra, chính là bộ trưởng

Quân bộ Trần gia, Trần Phúc Sinh.

- Dương tiên tử, thiếu tộc trưởng bảo ta mời ngươi đi qua.

- Trần đạo hữu, làm phiềm rồi.

Dương Cung Uyển phúc thân thi lễ, ôn nhu nói.

- Không cần phải khách khí.

Dứt lời, hai người một trước một sau, bay vào trong trận pháp phòng ngự

của đảo Song Hồ.

......

Phút chốc sau.

Trước đại điện nghị sự cạnh hai tòa linh hồ đảo Song Hồ.

Trần Đạo Huyền nhìn Lạc Li đang dạy nữ tu của Trần gia nuôi linh bối như

thế nào, không khỏi cười nói:

- Nếu phương pháp nuôi dưỡng linh bối nước ngọt mà ngươi cải tiến có thể

thành công, sau này tu sĩ nhân tộc ta cũng có thể nuôi linh bối với số lượng lớn

rồi, tu sĩ cấp thấp Thương Châu phải cảm ơn ngươi thật tốt.

Giữa Linh Hồ, Lạc Li quay đầu lại, ngượng ngùng cười cười nói:

- Trần Lang cười nhạo ta.

Trần Đạo Huyền đang muốn nói chuyện, cảm ứng được hai đạo độn quang

hướng linh hồ bay tới, không khỏi ngẩng đầu, quay đầu nhìn về phía không

trung.

Hai đạo độn quang giáng xuống, chính là hai người Trần Phúc Sinh và

Dương Cung Uyển.

- Trần tộc trưởng, thiếp thân hữu lễ.

Nhìn thấy Trần Đạo Huyền, Dương Cung Uyển nhẹ nhàng thi lễ, lộ rõ vẻ

xinh đẹp.

ầ ề

Trần Đạo Huyền hơi hơi giơ tay lên, nói:

- Dương đạo hữu không cần đa lễ.

Dương Cung Uyển ngẩng đầu lên.

Nhìn vị nam tử một thân bạch sắc đạo bào trước mắt này, khoanh tay mà

đứng, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ tự tin.

Dương Cung Uyển không khỏi hoảng hốt một trận, nàng vẫn chưa hề quên,

cách đây không lâu, đạo nhân trẻ tuổi trước mắt một bộ dáng thật cẩn thận khi

tham gia Tử Phủ yến của tổ phụ mình.

Nhưng mà... Lúc này mới qua bao lâu?

Chưa đầy hai mươi năm!

Không đến hai mươi năm, một gia tộc đỉnh cấp Quảng An phủ thậm chí cả

Thương Châu, cứ như vậy lặng lẽ quật khởi.

Phải biết rằng, một thế lực tu hành quật khởi, so với một tu sĩ bình thường

quật khởi càng khó hơn gấp trăm lần thậm chí vạn lần.

Tán tu bình thường tu hành đến Nguyên Anh kỳ, còn có cơ hội.

Hơn bốn trăm năm, Vạn Tinh Hải không chỉ sinh ra mười vị tán tu Nguyên

Anh chân quân.

Nhưng sinh ra thế lực lớn như Càn Nguyên Kiếm Tông, thì một người cũng

không có.

Có lẽ có người sẽ nói, có sự tồn tại của Càn Nguyên Kiếm Tông, Vạn Tinh

Hải không có khả năng sinh ra thế lực lớn thứ hai như vậy.

Nhưng với đạo lý đồng dạng, phàm là linh mạch linh sơn tại tu tiên giới, cái

nào lại vô chủ?

Muốn thành lập thế lực tu hành, có lãnh thổ rộng lớn là điều bắt buộc, cũng

là cơ bản nhất.

Ngoài ra, còn yêu cầu tu sĩ biết kinh doanh, biết kiếm được tài nguyên, biết

bồi dưỡng đệ tử.

Sau khi hoàn thành một loạt sự vụ của tông môn hoặc gia tộc, để bảo đảm

thế lực không bị lệch đường thì còn phải cam đoan thực lực của bản thân vẫn

luôn ở trong bậc thang thứ nhất của thế lực tu hành này, thậm chí là đệ nhất!

Chỉ có hoàn thành tất cả những điều này, mới có thể đảm bảo một thế lực tu

hành lớn quật khởi.

Mà đối với tán tu bình thường, hắn ngay cả thỏa mãn tài nguyên tu hành cho

bản thân cũng không giải quyết được, còn trông cậy vào hắn làm thế nào để giải

quyết tài nguyên tu hành của một thế lực lớn?

Bởi vậy, sau khi Dương Cung Uyển nhìn thấy Trần Đạo Huyền của hiện tại,

mới có thể cảm thấy khó có thể tin được.

Ở Vạn Tinh Hải, sự quật khởi của cá nhân, đơn giản hơn nhiều so với sự

quật khởi của một thế lực gia tộc.

ấ ề

Xa không nói, nói trong phủ Quảng An, có rất nhiều tu sĩ Luyện Khí kỳ có

được cơ duyên không tồi, đột phá đến Trúc Cơ kỳ trên chiến trường Xuất Vân

Quốc..

Theo lý, gia tộc của hắn hẳn là trở thành gia tộc Trúc Cơ.

Nhưng trên thực tế, loại gia tộc Trúc Cơ này, ngoại trừ có được tu sĩ Trúc Cơ

kỳ này ra, nội tình của gia tộc cũng không khác quá nhiều so với trước đây.

Nguyên nhân chính là ở Vạn Tinh Hải, tu sĩ Luyện Khí kỳ là đê giai tu sĩ, tu

sĩ Trúc Cơ kỳ cũng là đê giai tu sĩ.

Thậm chí ngay cả Tử Phủ kỳ tu sĩ, cũng chưa được tính là cao giai tu sĩ.

Ở trong giới tu hành, nghiêm khắc để nói, thì chỉ có vượt qua Kim Đan lôi

kiếp, đạt tới Kim Đan kỳ, mới xem như là cao giai tu sĩ.

Về phần tu sĩ trở thành Nguyên Anh Chân Quân, rồi lại đến phát triển gia

tộc, đúng là sẽ làm cho gia tộc phát triển nhanh chóng.

Nhưng dưới tình huống bình thường, sinh ra một Nguyên Anh Chân Quân

cần bao nhiêu năm mới được?

Khả năng tu sĩ bình thường trở thành Nguyên Anh Chân Quân, quá xa vời.

Càng đừng nói, cho dù đổi một vị Nguyên Anh Chân Quân sang vị trí của

Trần Đạo Huyền, chỉ sợ cũng sẽ không làm tốt hơn Trần Đạo Huyền.

Cho dù là Nguyên Anh Chân Quân, cũng không phải ai cũng có thể giống

như Nguyên Thần Chân Quân, chế tạo ra một tiên thành với quy mô kh*ng b*

như vậy.

- Dương đạo hữu?

Thấy vẻ mặt của Dương Cung Uyển có chút hoảng hốt, Trần Đạo Huyền

không khỏi nhẹ giọng nhắc nhở.

- Xin lỗi.

Khuôn mặt của Dương Cung Uyển ửng đỏ:

- Nhớ tới tình cảnh lần đầu tiên gặp Trần đạo hữu, có chút khó kiềm chế

được.

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền biết nguyên nhân đối phương khó kiềm

chế, cũng không trách tội nàng, chỉ cười nói:

- Chuyến đi này của Dương đạo hữu, không phải là vì tìm ta để ôn chuyện

chứ?

- Đương nhiên không chỉ là ôn chuyện với đạo hữu.

Dương Cung uyển chuyển nghiêm túc nói:

- Trên thực tế, chuyến đi này của ta, là đại biểu cho Linh Nhật Thành, bồi tội

với Quan Hải Tiên Thành của Trần gia.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 619: Phụ thuộc



- Bồi tội?

Trần Đạo Huyền hứng thú nhìn Dương Cung Uyển:

- Linh Nhật Thành có tội gì sao?

Thấy thế, Dương Cung Uyển cười khổ:

- Trần Đạo Huyền đừng nói như vậy, Linh Nhật thành liên hợp với Chu gia,

cùng nhau chèn ép Quan Hải Tiên Thành, đích thật là Dương gia ta làm không

đúng....

Dương Cung uyển chuyển còn chưa nói hết, lại bị Trần Đạo Huyền giơ tay

cắt ngang:

- Những lời ngươi nói, đều là sự cạnh tranh giữa ba tòa tiên thành Quan Hải

Tiên thành, Linh Nhật thành và phủ Quảng An. Không vi phạm pháp lệnh của

Càn Nguyên Kiếm Tông, cũng không trái với đạo nghĩa giữa các đồng đạo của

Thương Châu, Dương gia ngươi sao lại có tội?

Nghe được những lời này, Dương Cung Uyển có chút khó có thể tin được,

nàng nghiêm túc nhìn Trần Đạo Huyền một cái, phát hiện hắn không giống như

chỉ nói qua loa.

Chẳng lẽ... Đây là suy nghĩ thực sự của hắn?

Không biết vì sao, nhìn ý cười nhàn nhạt trên mặt Trần Đạo Huyền, Dương

Cung Uyển đột nhiên toát ra ý niệm này trong đầu.

Thế nhưng, ở Tu Tiên giới nào có cách nói “chúng ta đang ở trong cạnh

tranh”, từ trước đến nay hoàn toàn là nắm đấm của người nào lớn thì người đó

có quyền nói chuyện, không phải sao?

Nghĩ đến đây, Dương Cung Uyển hơi choáng váng.

- Nếu Dương tiên tử là vì việc này mà đến, xin tiên tử yên tâm hồi tộc, Trần

gia ta tuyệt đối sẽ không vì chuyện này mà dùng thủ đoạn đối với Dương gia

ngươi, cho dù Quan Hải Tiên Thành có động tác, cũng chỉ nằm trong phạm vi

cạnh tranh chính đáng mà thôi.

Nghe vậy, Dương Cung Uyển không khỏi nắm chặt ngón tay trắng nõn.

Nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, tiến lên một bước nói:

- Trần đạo hữu rộng lượng như vậy, ngược lại là Dương gia ta lấy tâm tiểu

nhân đi so lòng quân tử.

Trần Đạo Huyền liên tục xua tay.

Dương Cung Uyển dừng một chút, tiếp tục nói:

- Đã như thế, Linh Nhật Thành ta muốn hợp tác với Quan Hải Tiên Thành,

không biết ý của Trần đạo hữu như thế nào?

Ồ ế ố ế

- Ồ? Không biết Dương tiên tử muốn hợp tác như thế nào?

Lập tức, Dương Cung Uyển kể lại toàn bộ điều kiện Dương Lâm Uyên nói.

Trần Đạo Huyền yên lặng nghe xong, trên mặt mang theo ý cười như có như

không:

- Điều kiện như thế, có hơi hà khắc với Dương gia hay không? Ta thấy cái

này không giống như hợp tác, mà lại giống như Dương gia phụ thuộc vào điều

khoản Trần gia của ta.

Thấy Trần Đạo Huyền nói thẳng thắn như thế, cho dù lấy tâm tính của

Dương Cung Uyển, cũng không khỏi cảm thấy phẫn uất.

Nhưng lần này Dương Cung Uyển trên đường đi đến đảo Song Hồ, thoáng

lưu ý một chút, liền phát hiện hơn mười tu sĩ Tử Phủ.

Hiển nhiên, thực lực Trần gia giống hệt như suy đoán của tổ phụ, thật sự sâu

không lường được.

Thương Châu hôm nay, gia tộc mạnh nhất không phải Chu gia, mà là Trần

gia ngay trước mặt nàng!

Đối mặt với tộc trưởng của đệ nhất gia tộc chân chính ở Thương Châu.

Dương Cung Uyển sao dám tức giận.

Cho dù trong lòng có bất mãn hơn nữa, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Trần Đạo Huyền cũng không thèm để ý tâm tình của Dương Cung Uyển, đối

với hắn, Dương gia nho nhỏ, hắn sớm đã không để vào mắt.

Hắn hiện tại trong mắt là Khương gia, Cơ gia và các gia tộc cấp bá chủ hùng

cứ nhất châu, về phần Dương gia thậm chí gia tộc Kim Đan tân tấn của Thương

Châu Chu gia, đều không còn được Trần Đạo Huyền để vào mắt.

Chỉ cần không phải tất cả tu sĩ của Thương Châu liên hợp lại đối địch với

Trần gia, Trần gia không sợ bất kỳ một gia tộc nào của Thương Châu.

Lấy thanh danh của Trần Đạo Huyền ở Thương Châu, chỉ cần Trần gia

không làm ra chuyện gì mà thiên nộ nhân oán với Thương Châu, căn bản sẽ

không gặp phải loại tình huống này.

Dương Cung Uyển bình phục tâm tình, ôn nhu nói:

- Nếu Trần đạo hữu nhất định phải cho rằng như vậy, cũng không phải là

không được...

Dương Cung Uyển còn chưa nói hết câu, Trần Đạo Huyền nói:

- Lời của Dương tiên tử, ta còn tưởng thật!

- Ah?

Trần Đạo Huyền nghiêm túc nói:

- Ta nói ta tưởng, Dương gia ngươi thật sự nguyện ý làm gia tộc phụ thuộc

Trần gia ta.

ắ ầ ầ ề

Hành động đánh rắn dập đầu này của Trần Đạo Huyền, làm cho Dương

Cung Uyển bất ngờ không kịp đề phòng, nàng muốn phản bác, nhưng lại sợ hãi

uy thế của Trần gia, nghẹn khuất cực kỳ.

Cuối cùng, Dương Cung Uyển thầm cắn răng ngà.

Thôi, Thương Châu này nếu không phải là Chu gia thì chính là Trần gia, dù

sao cuối cùng cũng phải chọn một bên đứng, không bằng hôm nay sớm đưa ra

quyết định!

Dương Cung Uyển thừa nhận, khi bị Trần Đạo Huyền kích động như vậy,

nàng đúng là có chút xúc động.

Nhưng lăn lộn trên thế đạo này, mọi thứ đều không có khả năng nắm chắc

tuyệt đối.

Hơn nữa nếu rủi ro lớn thì lợi ích sẽ càng lớn hơn.

Bây giờ các gia tộc khác ở Thương Châu khả năng cao đều đặt cược tất cả

lên trên gia tộc Kim Đan tân tấn Chu gia. Không có được mấy gia tộc có thể

phát hiện ra tiềm lực của Trần gia.

Dương gia nàng càng sớm lên xe, tương lai tốt xấu gì cũng có được công lao

hộ giá.

Nghĩ đến đây, chút bất an trong lòng Dương Cung Uyển biến mất.

Nàng nhớ lại câu nói của gia gia, người làm việc lớn, không nên sợ đầu sợ

đuôi.

Dương Cung Uyển nàng làm tộc trưởng của Dương gia, vừa phải chịu trách

nhiệm cho sự hưng suy của gia tộc vừa phải gánh chịu áp lực trong đó.

Trần Đạo Huyền nhìn vẻ dứt khoát trên gương mặt xinh đẹp của Dương

Cung Uyển, chuyện giọng:

- Dương tiên tử có thể làm chủ cho Dương gia sao?

Nghe nói như vậy, trên mặt của Dương Cung Uyển không có chút phẫn nộ

nào, chỉ có vẻ bình tĩnh.

- Từ sau Thương Châu thi triều, ta tiếp nhận vị trí tộc trưởng của Dương gia.

Chuyện của Dương gia, ta đương nhiên có thể làm chủ.
 
Back
Top Bottom