Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 590: Xây dựng thêm trường lớp



Nhìn thấy bộ dạng kích động của Trần Đạo Liên.

Trần Đạo Huyền cười nói:

- Ngươi trước tiên đừng vội kích động, biến Quan Hải Tiên thành của chúng

ta thành một tòa công nghiệp Tiên thành, cũng không phải chuyện một sớm một

chiều, cái này khác với khu công nghiệp nhỏ nháo trên đảo Song Hồ.

- Ừ.

Nghe được lời nhắc nhở này, Trần Đạo Liên cũng thu liễm tâm thần, nghiêm

túc gật gật đầu.

Với tư cách là đại diện cho tộc trưởng của Trần gia, trong khoảng thời gian

này Trần Đạo Liên cũng không ít lần quan tâm đến vấn đề sản xuất công nghiệp

của gia tộc.

Dù sao, những sản nghiệp này chính là huyết mạch của Trần gia.

Nàng biết rõ, khu công nghiệp của đảo Song Hồ so với thành thị công

nghiệp mà Trần Đạo Huyền miêu tả, hoàn toàn không phải là một khái niệm.

Trần Đạo Huyền muốn xây dựng Công nghiệp Tiên thành, hay là công

nghiệp hóa Quan Hải Tiên thành, không bằng nói là lấy Quan Hải Tiên thành

này làm thành thị công nghiệp trung tâm, tạo ra một vòng tròn thành thị công

nghiệp.

Bây giờ.

Trần gia có liên quan đến ba loại công nghiệp chính, đó là công nghiệp pháp

khí, công nghiệp đan dược và công nghiệp linh phù.

Nhưng chia nhỏ ra.

Mỗi loại công nghiệp này còn có thể được chia thành vô số chi nhánh công

nghiệp.

Giống như ngành công nghiệp pháp khí.

Công nghiệp pháp khí hiện nay của Trần gia, đã trải qua nhiều năm phát

triển hoàn thiện như vậy, đã sớm không còn như lúc trước dựa vào một Dung

Linh Lô để đánh thiên hạ.

Hiện tại, công nghiệp pháp khí của Trần gia đã có thể sản xuất ra đại bộ

phận pháp khí cấp một, cấp hai.

Chú ý, pháp khí ở đây không chỉ đề cập đến phi kiếm, thậm chí còn có linh

giáp và các pháp khí phụ trợ khác.

Tất nhiên, cốt lõi của ngành công nghiệp pháp khí, vẫn là Dung Linh Lô.

Bởi vì chính là có Dung Linh Lô tồn tại, Trần gia mới có thể từ một luyện

khí sư "gà mờ", nhanh chóng trưởng thành, hơn nữa hiệu suất gấp mấy chục lần

luyện khí sư truyền thống.

ồ ố ấ

Trong khu công nghiệp trên đảo Song Hồ, muốn sản xuất ra một pháp khí từ

con số 0 không phải là một điều đơn giản.

Cần phải giải quyết các vấn đề bao gồm cung cấp quặng linh thạch, sản xuất

Dung Linh Lô, xây dựng nhà máy, công nghệ sản xuất pháp khí, bồi dưỡng

luyện khí sư, đào tạo công nhân công nghiệp và v.v.

Ngoài ra còn có các vấn đề năng lượng trong sản xuất pháp khí, vấn đề ô

nhiễm môi trường, v.v..

Muốn giải quyết tất cả những vấn đề này, không phải là một chuyện một

sớm một chiều.

Trần gia dưới sự chỉ đạo của Trần Đạo Huyền, vẫn như cũ mò mẫm mấy

chục năm mới có tự tin nói mình có một chút kinh nghiệm.

Nếu người ngoài chỉ có được một Dung Linh Lô, nhiều nhất chỉ có thể làm

ra một xưởng thủ công giống như Trần Đạo Huyền, muốn đạt tới sản xuất công

nghiệp quy mô như Trần gia, căn bản không thực tế.

Pháp khí của Trần gia phát triển đến ngày hôm nay, đã sớm không phải

xưởng thủ công như năm đó có thể so sánh.

Thậm chí, Viện Nghiên cứu Pháp khí đã nghiên cứu làm sao loại bỏ các

luyện khí sư “gà mờ” để chuyển sang luyện khí tự động.

Một khi thành công.

Công nghiệp pháp khí của Trần gia, mới gọi là ngọn cờ độc nhất chân chính.

Tuy rằng thời gian công nghiệp đan dược phát triển hơi ngắn một chút,

nhưng đồng dạng cũng là như vậy.

Sản xuất xưởng nhỏ và sản xuất nhà máy quy mô lớn, hoàn toàn không

giống nhau.

Trần gia mất nhiều thập kỷ, cải tiến quy trình sản xuất từng chút một, tổng

kết kinh nghiệm sản xuất, nâng cao kỹ thuật sản xuất, cuối cùng đã đạt được

bước nhảy vọt từ xưởng nhỏ đến nhà máy lớn.

Những khó khăn trong đó, người ngoài khó có thể tưởng tượng được.

Bởi vì từ đầu đến cuối, Trần gia đều là dựa vào chính mình tự mình mò

mẫm, không có bất kỳ kinh nghiệm nào có thể tham khảo.

Cho dù là Trần Đạo Huyền, cũng không cho bọn họ bao nhiêu trợ giúp.

Dù sao, sản xuất công nghiệp ở Tu Tiên giới, và các ngành công nghiệp của

kiếp trước, không phải là một, rất nhiều chỗ chỉ là đơn giản giống bề ngoài mà

thôi.

- Đạo Liên, Trần gia ta hiện tại có bao nhiêu tu sĩ làm việc trong xưởng pháp

khí?

Nghe vậy.

Trần Đạo Liên bật thốt lên:

- Tổng cộng có 7657 người.



- Nhiều vậy sao?

Trần Đạo Huyền vẻ mặt sợ hãi.

- Ừm,

Trần Đạo Liên gật đầu nói,

- Nhà máy pháp khí của gia tộc, là cung cấp vị trí việc làm nhiều nhất cho tu

sĩ trong tộc, điểm này, nhà máy đan dược của gia tộc đều không thể so sánh.

- Tu sĩ trong gia tộc tổng cộng mới hơn ba vạn người, có gần tám ngàn

người đã ở trong pháp khí xưởng, sắp đạt tới một phần ba số lượng tu sĩ của gia

tộc rồi.

- Đúng vậy,

Trần Đạo Liên cảm thán nói,

- Nhà máy pháp khí cần số lượng tu sĩ lớn nhất, so với nhà máy đan dược và

nhà máy linh phù, nhưng hiệu quả sản xuất của nó cũng thấp nhất.

- Nhu cầu nhân khẩu cần nhiều là chuyện tốt, ta muốn lấp đầy như cầu đó từ

việc lấy từ miệng của người khác!

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Liên có chút không rõ vì sao.

Suy nghĩ một chút, Trần Đạo Liên ngẩng đầu lên:

- Ý của ngài là số người làm cần thiết cho nhà máy pháp khí, có liên quan

đến sự cạnh tranh với Linh Nhật Tiên thành và Tiên thành phủ Quảng An?

- Đương nhiên có quan hệ,

Trần Đạo Huyền cười nói:

- Chu gia cùng Dương gia dựa vào cái gì để có thể cướp đoạt tán tu của

Quan Hải Tiên thành ta? Còn không phải dựa vào việc trả lương cao hơn cho

những tán tu phụ thuộc vào chúng. Nhưng bất luận là đám tán tu trồng linh điền,

hay là nuôi dưỡng linh thú cho hai nhà Chu Dương, thì bản thân năng suất của

bọn họ cũng có hạn. Mức lương mà hai nhà Chu Dương cho bọn họ dù có cao

hơn nữa, cũng không có khả năng vượt qua giá trị mà đám tán tu sáng tạo ra.

Trần Đạo Liên nghe được những lời này, suy tư một lát, gật đầu tỏ vẻ đồng

ý.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 591: Xây dựng thêm trường lớp (2)



Chu gia và Dương gia cũng không phải là nhà từ thiện.

Ở Vạn Tinh Hải, bất kỳ một tòa Tiên thành nào, về cơ bản đều là phục vụ

cho chủ nhân của Tiên thành, tạo ra lợi ích cho bọn họ.

Sở dĩ các đại Tiên thành hấp dẫn tán tu, là bởi vì tán tu càng nhiều, lợi ích

được tạo ra cho Tiên thành càng lớn.

Tức chủ nhân của Tiên thành, cũng có thể thu hoạch nhiều lợi ích hơn.

Đồng thời, chúa tể của Tiên thành cũng sẽ cung cấp cho các tán tu một ít

nước canh, để duy trì một chu kỳ kinh tế tuần hoàn ổn định.

Tất nhiên.

Trong quá trình này, bóc lột là chuyện không thể tránh khỏi.

Về phần mức độ bóc lột như thế nào, thì còn tùy thuộc vào thủ đoạn và mức

độ tàn nhẫn của mỗi người.

Quan Hải Tiên thành của Trần gia, cũng là một thành viên trong đó.

Lợi nhuận từ Quan Hải Tiên thành đã từng một lần vượt qua nhà máy pháp

khí và đan dược của Trần gia, cho đến sau này nhà máy được mở rộng ra, cộng

thêm nhà máy linh phù được thành lập.

Mấy ngành công nghiệp lớn này mới trở thành lợi ích cốt lõi không thể lay

chuyển của Trần gia.

Bởi vậy có thể thấy được lợi ích của một tòa Tiên thành kh*ng b* cỡ nào.

Nói đến cùng thì Quan Hải Tiên thành cũng chỉ là một tòa tiểu thành để tu sĩ

thường trú, nhân khẩu chỉ có mấy chục vạn.

Đừng nói so sánh với Nguyên Thần Tiên thành có mấy ngàn vạn tu sĩ cư trú.

Dù là so sánh với Tiên thành phủ Quảng An, Quan Hải Tiên thành cũng xa

xa không bằng.

Một tòa tiểu Tiên thành như vậy, lợi ích đã khoa trương như thế rồi.

Có thể tưởng tượng được, loại Tiên thành cỡ lớn như Nguyên Thần Tiên

thành, lợi ích hàng năm còn kh*ng b* tới cỡ nào.

Cũng khó trách Nguyên Thần chân quân bất động thanh sắc, liền xuất ra

trăm ức linh thạch mời Chu Mộ Bạch ra tay.

Sau đó, lại là tốn một trăm hai mươi giọt Tạo Hóa Lực, lấy đi một tấm đại

đạo thạch bia từ trong tay Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền thậm chí còn hoài nghi, một trăm hai mươi giọt Tạo Hóa

Lực này, rất có thể là Nguyên Thần Chân Quân dùng linh thạch để mua, cũng

không phải do hắn tinh luyện ra.

Dù sao, đó là một cái “chủ” không thiếu tiền.

ấ ầ ầ ề ế

Nhìn thấy bộ dáng đăm chiêu của Trần Đạo Liên, Trần Đạo Huyền tiếp tục

nói:

- Mà tán tu trong tay Trần gia chúng ta lại khác, bọn họ sẽ làm việc trong

nhà máy của chúng ta. Cứ như vậy, giá trị mà các tán tu sáng tạo ra, so với quá

khứ, ít nhất phải cao hơn vài chục lần, thậm chí hàng trăm lần! Lợi ích mà

chúng ta cho các tán tu, cũng xa xa không phải Chu gia hay Dương gia có thể so

sánh.

Nghe nói như thế.

Mắt Trần Đạo Liên càng mở to, đến cuối cùng, ngay cả hô hấp cũng trở nên

dồn dập.

Nàng không dám tin tưởng, nhưng lại không thể nghĩ ra được lý do để bác

bỏ.

Trần Đạo Huyền nhìn thấy bộ dáng khó tin của nàng, vô cùng hiểu nàng.

Chưa từng tận mắt chứng kiến sản xuất công nghiệp tiên tiến nghiền nát sản

xuất thủ công lạc hậu, căn bản không thể tin được chênh lệch này.

Tốt xấu gì Trần Đạo Liên cũng biết hiệu quả sản xuất của nhà máy pháp khí

của mình cao bao nhiêu.

Đổi thành người chưa từng thấy qua nhà máy pháp khí của Trần gia, còn

tưởng rằng Trần Đạo Huyền đang còn khoe khoang vớ vẫn.

Trần Đạo Huyền tự tin cười cười nói:

- Xây dựng Công nghiệp Tiên thành cần ngàn đầu vạn tự, nhưng bước đầu

tiên là xây dựng trường học ở Quan Hải Tiên thành!

- Xây dựng trường học?

Trần Đạo Liên đột nhiên nhớ tới, năm đó ở xưởng thủ công, Trần Đạo

Huyền còn tự tay dạy bọn họ luyện khí.

- Ngài nói là xây dựng một trường học để đào tạo các luyện khí sư chuyên

nghiệp?

Trần Đạo Huyền biết ý nghĩa của cái gọi là "luyện khí sư chuyên nghiệp"

trong miệng Trần Đạo Liên là gì.

Gật đầu nói:

- Đúng.

Hắn dừng một chút,

- Xây dựng trường học này cũng không hề đơn giản, ngoài việc đảm bảo đủ

Dung Linh Lô ra, cũng còn cần một lượng lớn công nhân công nghiệp tới giúp

họ. Vì vậy, chúng ta còn phải tiếp tục đào tạo công nhân công nghiệp!

- Ý của ngài là, chúng ta còn phải xây dựng trường học để tăng tốc đào tạo

công nhân công nghiệp bình thường?

- Đúng vậy, hơn nữa còn phải xây dựng trên quy mô lớn.

ầ ề ầ

Trần Đạo Huyền gật gật đầu.

Trần Đạo Liên nghe được những lời này, không dám chậm trễ, vội vàng đi

tới trước bàn, cầm lấy một quả ngọc giản trống rỗng.

Đem từng ý kiến của Trần Đạo Huyền vừa mới đưa ra, lại kết hợp với ý nghĩ

của mình, nhập vào trong ngọc giản.

Ghi xong ngọc giản, Trần Đạo Liên ngẩng đầu lên:

- Thiếu tộc trưởng, để cho tộc nhân bình thường trong tộc làm việc cùng với

tu sĩ gia tộc, ta còn có lòng tin có thể quản lý, nhưng để cho người bình thường

làm việc cùng tán tu, ta lo lắng...

- Lo lắng tán tu khi nhục phàm nhân bình thường?

Trần Đạo Liên gật đầu.

- Con sâu làm rầu nồi canh thì nơi nào cũng có, sau khi phát hiện xử lý ngay

là được rồi.

Vẻ mặt của Trần Đạo Huyền lạnh nhạt,

- Nhưng chúng ta không thể vì một ít con sâu kia mà sợ hãi, gia tộc có gần

năm trăm tu sĩ Tử Phủ, còn không trấn áp được một tòa Tiên thành sao? Ngươi

lo lắng về điều gì?

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Liên đột nhiên cả kinh.

Thiếu tộc trưởng không nói, nàng còn quên rồi, Trần gia sớm đã không còn

như xưa.

......

Vùng biển tây nam của Vạn Tinh Hải.

Trên cao.

Một chiếc Linh Chu xuất phát từ Thái Châu, bay về phía Thương Châu.

Trong khoang thuyền Linh Chu, là một tòa động thiên nhỏ, tiên khí trong đó

vô cùng dào dạt.

Sâu trong động thiên, là một tòa tiên cung đứng sừng sững, mơ hồ có thể

nhìn thấy mỹ tỳ xuyên qua lại.

Trung ương Tiên Cung, trong một đại điện trống trải.

Hai tu sĩ một già một trẻ, đang đánh nhau.

Bình thường mà nói, tu sĩ tu hành thành công đều sẽ dùng thuật trú nhan, bề

ngoài nhìn không khác người trẻ tuổi.

Nhưng mà vị tu sĩ này, lại là bộ dáng già nua.

Mà hết lần này tới lần khác, tu vi của hắn rất cao, chỉ cách có một bước, liền

có thể thành tựu Nguyên Anh chân quân, rõ ràng là một vị Kim Đan chân nhân

đỉnh cấp.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 592: Xúc tu của Thái Châu



Người trẻ tuổi đối diện lão già, thì có mày kiếm mắt tinh, cái tương đối

khiến người ta chú ý, đó chính là ở mi tâm của hắn có một đạo thần văn hiện

lên, người này rõ ràng là Khương gia đạo tử, Khương Trần Dạ.

- Ba——

Nói xong, lão già tóc bạc hạ xuống một quân cờ, nhất thời bắt được thế Đại

Long* của Khương Trần Dạ.

- Hả?

Khương Trần Dạ hơi sửng sốt, chợt cười khổ chắp tay nói:

- Kỳ lực của Thất thúc tổ hơn xa ta, Trần Dạ tâm phục khẩu phục.

Ai biết nghe nói như thế.

Lão già tóc bạc lắc đầu:

- Không phải là kỳ lực của ta tốt ngươi hơn nhiều, mà là trong lòng của

ngươi quá hỗn loạn, tâm không đặt trên bàn cờ này.

Nói xong, lão già tóc bạc nhẹ nhàng bỏ quân cờ còn lại trong tay vào trong

hủ ngọc.

Nhìn thấy vẻ mặt sat sút tinh thần của Khương Trần Dạ, lão già tóc bạc hỏi:

- Từ lúc lão phu tu hành đến nay, đã qua hơn sáu trăm ba mươi năm, trong

thời gian này, kiến thức vô số thiên tài, nhưng đại bộ phận đều hóa thành một

nắm đất vàng. Ngươi có biết tại sao không?

Khương Trần Dạ lắc đầu.

- So sánh với đại đạo vô tận, ngươi và ta không có bất kỳ chỗ nào khác biệt

gì, cũng chẳng qua là một hạt cát trong biển cả, nhất thời dẫn trước ở trước con

đường cầu đạo mênh mông này, lại tính là cái gì?

Thấy Khương Trần Dạ như có điều suy nghĩ, lão già tóc bạc tiếp tục nói:

- Trên con đường tu hành, so với dũng mãnh tinh tiến còn trân quý hơn là có

một trái tim kiên trì, đạo tâm vĩnh viễn không nói hai từ bỏ cuộc.

Nghe vậy.

Khương Trần Dạ giật mình bừng tỉnh.

Một lúc lâu sau, hắn ngẩng đầu lên, trịnh trọng chắp tay với lão già tóc bạc:

-Đa tạ Thất thúc tổ giải thích nghi hoặc!

Thấy bộ dáng này của hắn, lão già tóc bạc vui mừng gật gật đầu.

- Lần này tới Thương Châu, ta liền giúp ngươi chém đi tâm ma.

Lão già tóc bạc lạnh nhạt cười nói.

Nghe nói như vậy, tâm tư của Khương Trần Dạ nhất thời sống động tới:

ấ ổ ổ ể

- Thất thúc tổ, ngài nói lão tổ của Chu gia Chu Minh Hạo, có thể vượt qua

Kim Đan lôi kiếp không?

Nghe được mấy chữ Kim Đan lôi kiếp.

Cho dù tu vi của lão già tóc bạc đã là Kim Đan hậu kỳ, sắc mặt vẫn nghiêm

túc:

- Kim Đan lôi kiếp không phải chuyện đùa, cho dù là đạt tới cảnh giới đại

đạo tầng thứ ba, cũng không dám nói mình nhất định có thể vượt qua kiếp nạn

này. Theo ta được biết, cảnh giới đại đạo của Chu Minh Hạo chỉ là nhị trọng,

khó!

Nói rồi, lão già tóc bạc lắc đầu.

Nghe nói như vậy, Khương Trần Dạ sau này cũng phải độ kiếp trong lòng

căng thẳng.

Ngay cả vị Thất thúc tổ được xưng là lão tổ gần Nguyên Anh nhất trong tộc,

khi nói về lôi kiếp Kim Đan đều biến sắc.

Có thể tưởng tượng được sự kh*ng b* của kiếp nạn này.

Tựa hồ nghĩ đến cái gì đó, Khương Trần Dạ nhíu mày:

- Đã như vậy, vì sao gia tộc còn phải tặng một phần quà lớn như vậy cho

Chu gia?

- Ngươi nói mười bộ linh giáp cấp ba thượng phẩm?

Lão già tóc bạc cười cười,

- Đây là quà mừng sau khi Chu Minh Hạo đột phá Kim Đan thành công, nếu

thất bại...

Hắn lắc đầu,

- Vậy chúng ta chọn Trần gia!

- Trần gia?

Khương Trần Dạ nhíu mày.

Không biết vì sao vừa nhắc tới Trần gia, hắn liền nghĩ đến Trần Đạo Huyền.

Tiểu nhân vật này vốn căn bản không được hắn để vào mắt, lại lấy tư thái

quét ngang tất cả xuất hiện ở Chân Tiên Nguyên Giới, làm cho trong lòng vị

Thiên Kiêu của Khương gia này khó chịu dị thường.

Nhưng Khương Trần Dạ biết, chọn một ‘đại lý’ gia tộc ở Thương Châu là

đại chiến lược của gia tộc, không có khả năng vì sở thích cá nhân của hắn mà

chuyển đổi.

- Ừ.

Lão già tóc bạc không biết Khương Trần Dạ nghĩ gì trong lòng, tự nói cho

mình,

- Chu gia cùng Trần gia, chính là hai đại gia tộc có tiềm lực nhất ở Thương

Châu. Chu gia là gia tộc Kim Đan lâu đời, nội tình gia tộc thâm hậu. Mà tuy

ằ ầ ầ ề ề ẩ ồ

rằng nội tình của Trần gia nông cạn, nhưng Trần Đạo Huyền này tiềm ẩn tựa hồ

còn lớn hơn Chu Mộ Bạch. Cho nên Khương gia ta muốn âm thầm khống chế

Thương Châu, chỉ có chọn một trong hai đại gia tộc này.

- Thất thúc tổ càng coi trọng Chu gia hơn sao?

- Không,

Lão già tóc bạc lắc đầu,

- Ta coi trọng Trần gia!

Khương Trần Dạ tay phải hơi căng thẳng, hắn cười nói:

- À? Là bởi vì Trần Đạo Huyền sao?

- Không chỉ vì hắn.

Lão già tóc bạc lắc đầu,

- Ta đã điều tra kỹ Trần gia, ta phát hiện ra sự quật khởi của gia tộc này, chỉ

trong vòng chưa đầy ba mươi năm đã hoàn thành.

- Cái gì?

Khương Trần Dạ khó có thể tin nhìn lão già tóc bạc, kinh ngạc nói không

nên lời.

Ở Vạn Tinh Hải, tu tiên đại tộc nào không có nội tình ngàn năm trở lên?

Về phần Khương gia hắn, truyền thừa đã có lâu rồi, thậm chí có thể truy trở

lại thời thượng cổ, chính là một nhánh mạch của chân chính tiên tộc thượng cổ.

Còn Trần gia thì sao?

Không đến ba mươi năm đã quật khởi trở thành một gia tộc có thể sánh

ngang với đại tộc ngàn năm như Chu gia.

- Trần gia này, nhất định có bí mật lớn!

Khương Trần Dạ trảm đinh chặt sắt nói.

- Tất nhiên là có bí mật,

Lão già tóc bạc gật đầu:

- Kỳ thật mỗi gia tộc có thể phát triển lớn mạnh, đều có bí mật riêng, đại

khái là một ít thủ đoạn kiếm tiền mà thôi. Ta đối với bí mật này ngược lại không

tò mò, chỉ cần Trần gia hắn có thể để cho Khương gia ta sử dụng là đủ rồi!

- Nhưng mà... Nếu Trần gia không thiếu tiền hàng, còn có thể để Khương gia

ta sử dụng sao?

- Tất nhiên có thể!

Lão già tóc bạc cười nói,

- Ngươi cảm thấy phương pháp luyện chế Tử Dận giáp có thể đả động Trần

gia không?

- Cái gì?!

ầ ấ ắ

Nghe vậy, Khương Trần Dạ nhất thời trợn tròn hai mắt.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 593: Kiếp nạn ‘tử biệt’



Đảo Song Hồ.

Trước một tòa nhà cổ xưa.

Một lão già tóc bạc đang nằm trên ghế dài nhàn nhã phơi nắng.

- Thập Tam thúc.

Nghe thấy tiếng gọi này, Trần Tiên Hạ ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầy nếp

nhăn lộ ra một nụ cười.

- Đến rồi.

- Ừ.

Trần Đạo Huyền nhìn như không thấy gì, tùy ý tìm một cái ghế thấp ngồi

xuống, đưa tay cầm lấy một quả linh quả trong đĩa trái cây bên cạnh ghế dài, bỏ

vào miệng.

Linh quả màu đỏ rực bị hắn nhai nuốt, nhất thời miệng lưỡi thơm ngát.

- A, hương vị của Hỏa Tinh Quả của Trường Bình phủ này thật sự không tệ.

Nhìn Trần Đạo Huyền một bộ dáng thèm thuồng, Trần Tiên Hạ cười nói:

- Hỏa Tinh Quả chính là bảo vật nổi danh cùng với Thủy Linh Châu của

Trần gia ta, ăn lâu dài sẽ có chỗ tốt rất lớn cho tu sĩ đê giai.

Nói đến đây, Trần Tiên Hạ cảm thán nói:

- Trần gia chúng ta quả nhiên là không còn như xưa nữa rồi, ta nhớ năm đó

vất vả tích góp một chút trà dưỡng thần, lại giấu diếm không nỡ uống, mặc dù

muốn uống, cũng là đếm từng mảnh trà để uống. Nào giống như hôm nay, dùng

Hỏa Tinh Quả có giá trị gấp mười lần này làm món tráng miệng để ăn bình

thường. Hỏa Tinh Quả, Thủy Linh Châu, Uẩn Thần Trà, mấy loại bảo vật này

đều có hiệu quả kỳ diệu đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ, mấy năm nay ta ăn không

ít, cũng dùng không ít, đáng tiếc...

Trần Tiên Hạ mệt mỏi lắc đầu.

- Thập Tam thúc....

Sắc mặt của Trần Đạo Huyền có chút nặng nề.

- Ngươi không cần an ủi ta, kỳ thật ta có thể sống đến hôm nay, có thể tận

mắt nhìn thấy thịnh cảnh của Trần gia lúc này, đã cảm thấy mỹ mãn rồi.

Trần Tiên Hạ dừng một chút, lấy một lọ nguyên khí tinh hoa chưa dùng hết

ra từ trong túi trữ vật,

- Đạo Huyền, xin lỗi, sau này gia tộc chúng ta phải dựa vào ngươi rồi.

Trần Đạo Huyền run rẩy tiếp nhận nguyên khí tinh hoa Trần Tiên Hạ đưa tới.

Mặc dù hắn cũng không có hy vọng quá lớn đối với việc Trần Tiên Hạ sử

dụng nguyên khí tinh hoa để Trúc Cơ, nhưng tận mắt chứng kiến cảnh tượng tàn

ố ẫ ấ ắ

khốc này vẫn cảm thấy đau đớn lo lắng.

Đối với hắn mà nói, Thập Tam thúc ngoại trừ là người dẫn đường trên con

đường tu hành, còn đóng vai trò giống như phụ thân.

Lúc hắn còn nhỏ yếu, che mưa che gió cho hắn.

Khi hắn chấn hưng gia tộc, thì tận lực giúp đỡ hắn.

Mặc dù năng lực của Trần Tiên Hạ có hạn, nhưng về vấn đề phát triển gia

tộc, từ đầu đến cuối, Trần Tiên Hạ đều không cản trở Trần Đạo Huyền.

Sự tin tưởng này.

Phóng mắt nhìn bất kỳ một gia tộc hoặc tông môn nào của Tu Tiên giới đều

vô cùng hiếm thấy.

Dù sao, ai lại có thể giao phó gia tộc cho một thiếu niên mười sáu tuổi ngay

khi mà họ vẫn còn sống.

Chỉ có Trần Tiên Hạ.

- Thập Tam thúc, ta nhất định sẽ tìm bảo vật nghịch chuyển thần hồn mục

nát cho ngươi!

Lần này, Trần Tiên Hạ không khuyên can nữa.

Hắn biết, chuyện hắn tọa hóa, trong lòng Trần Đạo Huyền cực kỳ không cam

lòng.

Rõ ràng lấy tài lực hiện tại của Trần gia, để cho một tu sĩ Luyện Khí kỳ Trúc

Cơ, chính là chuyện thoải mái như ăn cơm uống nước.

Nhưng đối với vị lão tộc trưởng của Trần gia này, bất lực.

Loại cảm giác này giống như một tỷ phú trơ mắt nhìn người thân vốn chỉ cần

bỏ ra một chút tiền nhỏ là có thể chữa khỏi, lại bởi vì lúc trước hắn thiếu tiền

không thể trị liệu kịp thời mà bệnh trở nặng, cuối cùng chỉ có thể nằm liệt

giường chờ chết.

Nỗi đau này, những người chưa từng trải qua, chỉ đơn giản là không thể cảm

thấu được.

Trần Tiên Hạ sở dĩ không khuyên can Trần Đạo Huyền là bởi vì Trần Tiên

Hạ biết, giờ phút này Trần Đạo Huyền tất nhiên vô cùng thống khổ.

Loại thống khổ trơ mắt nhìn thân nhân chết đi này, cũng là một trong những

kiếp nạn mà tu sĩ nhất định phải trải qua.

Rất nhiều tu sĩ sở dĩ trở nên lạnh lùng, chính là bởi vì thời gian tu hành dài

đằng đẵng, trải qua quá nhiều sinh ly tử biệt, sau đó biểu hiện tê liệt tình cảm.

Trần Đạo Huyền cảm thấy thống khổ là bởi vì hắn còn trẻ, là lần đầu tiên

nếm trải loại cảm giác này.

Đón ánh mắt ôn hòa của Trần Tiên Hạ, tín niệm của Trần Đạo Huyền trở nên

càng thêm kiên định.

Bảo vật trị liệu thần hồn, hắn nhất định sẽ tìm được cho Trần Tiên Hạ!

ắ ấ ầ

Hắn nhất định phải làm cho Trần Tiên Hạ Trúc Cơ thành công!

Nghĩ về điều này.

Vẻ sương mù trên mặt Trần Đạo Huyền đều tản hết, một lần nữa lộ ra tươi

cười nói:

-Thập Tam thúc, ta muốn đem Thương Châu đặt vào trong tầm khống chế

của Trần gia.

Nếp gấp trên mặt của Trần Tiên Hạ cũng lộ ra một tia tươi cười:

- Ta tin rằng ngươi có thể làm được.

Tựa hồ nhìn ra vẻ mặt của Trần Tiên Hạ có chút mệt mỏi.

Trần Đạo Huyền chắp tay nói:

- Thập Tam thúc, ngài cứ nghỉ ngơi, ta sẽ quay lại gặp ngài sau.

- Ừm...

Trần Tiên Hạ ngoài miệng đáp ứng, ánh mắt lại hơi khép lại, phát ra tiếng

ngáy rất nhỏ.

Hóa ra là hắn ngủ thiếp đi.

Trần Đạo Huyền đứng lên, đi vào trong phòng, lấy ra một cái chăn, nhẹ

nhàng đắp lên người của Trần Tiên Hạ.

Làm xong tất cả những điều này, hắn nhỏ giọng dặn dò thị nữ phụ trách hầu

hạ Trần Tiên Hạ đứng ở bên cạnh:

- Chăm sóc thật tốt cho lão tộc trưởng.

- Vâng, thiếu tộc trưởng.

Thị nữ sợ hãi đáp lời.

Thị nữ này cũng không phải tu sĩ, mà chỉ là một vị tộc nhân bình thường của

Trần gia.

Trần Đạo Huyền không chỉ nắm quyền lớn, tu vi bản thân lại càng là đạt tới

Tử Phủ tầng chín.

Cho dù hắn thu liễm tất cả khí thế trên người, khi người bình thường đối mặt

với hắn, vẫn sẽ có loại sợ hãi phát ra từ nội tâm.

Về cơ bản.

Đây là một loại linh hồn uy áp của sinh mệnh cao cấp đối với sinh mệnh cấp

thấp, căn bản không thể dựa vào việc thu liễm khí thế là có thể tiêu trừ.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 594: Mặt ngoài của Trần gia



Thăm Trần Tiên Hạ xong.

Trần Đạo Huyền chạy về linh phủ của mình, gọi Lạc Li đang bế quan, lại

mang theo một nhóm mười người tu sĩ phúc tự bối của Quân bộ, cưỡi tàu vận

tải cỡ lớn của Trần gia, trực tiếp chạy về phía Linh Bối đảo.

Trong động thiên của tàu vận tải lớn.

Thị trấn tạm thời náo nhiệt vô cùng.

So sánh với động thiên pháp khí mà Trần Đạo Huyền thu được từ trong tay

tu sĩ của Khương gia, động thiên của tàu vận tải cỡ lớn của Trần gia lớn hơn

nhiều.

Đủ để so sánh với một thị trấn nhỏ trong thế giới phàm nhân.

Cũng chính là bởi vì cái loại tàu vận tải cỡ lớn này có một thế giới động

thiên khổng lồ, cho nên mới có thể trở thành tàu vận tải chủ lực của Càn

Nguyên Kiếm Tông vận chuyển vật tư cho tiền tuyến.

Tu sĩ Thương Châu dùng nó để đả thông thương mại giữa các phủ, thật sự có

chút hương vị đại tài tiểu dụng.

Đừng nói loại tàu vận tải cỡ lớn này có thương mại xuyên phủ, chính là

thương mại xuyên châu, thậm chí tiến hành thương mại cùng một gia tộc tông

môn ở Tiên Vân Châu xa xôi, có khi đều dư dả.

Mỗi lần vận chuyển hàng hóa có thể so sánh với toàn bộ vật tư của một thị

trấn nhỏ, có thể tưởng tượng được loại tàu vận tải này có hiệu quả cao đến mức

nào.

Loại tàu vận tải cỡ lớn này ngoại trừ khối lượng vận chuyển hàng hóa lớn ra,

tốc độ cũng không chậm.

Mặc dù không sánh bằng Linh Hư chiến hạm của Chu gia, nhưng so sánh

với tu sĩ Tử Phủ không giỏi độn tốc, cũng không chậm hơn bao nhiêu.

Trần Đạo Huyền đã tính toán qua, nếu phi hành ở tốc độ tối đa.

Tốc độ bay của loại tàu vận tải cỡ lớn này, bằng khoảng một nửa tốc độ của

chiến hạm Linh Hư.

Có thể nói là rất nhanh.

Từ Song Hồ Đảo chạy tới đảo Linh Bối của Chu gia, lộ trình gần mười vạn

dặm.

Với tốc độ của tàu vận tải cỡ lớn, chưa đầy nửa ngày đã tới rồi.

Động thiên bên trong tàu.

Trần Đạo Huyền tay trong tay với Lạc Li, nhìn mười tu sĩ phúc tự bối trên

Diễn Kiếm tràng, chuyên tâm luận bàn kiếm đạo.



Không thể không nói.

Tuy rằng tuổi của những tu sĩ phúc tự bối này không lớn, nhưng cả đám đều

có lý giải đối với kiếm đạo rất sâu.

Tuy rằng không cách nào so sánh với Trần Đạo Huyền, nhưng cũng đều vượt

qua ngưỡng cửa của cảnh giới kiếm đạo hữu hình tầng thứ hai.

Trong đó, bao gồm cả Trần Phúc Sinh, thì đã có chín vị vốn đang ở Trúc Cơ

kỳ liền lĩnh ngộ kiếm ý.

Và một người khác.

Là trong khoảng thời gian này đi Thái Châu cùng Trần Đạo Huyền, lĩnh ngộ

được kiếm ý.

Theo lý thuyết.

Bao gồm cả Trần Đạo Huyền, hiện giờ Trần gia có tổng cộng mười một vị

kiếm tu, hơn nữa tất cả đều là kiếm tu cấp Tử Phủ!

Tất nhiên.

Bởi vì nguyên khí tinh hoa đốt chảy giai đoạn, ngoại trừ Trần Đạo Huyền và

Trần Phúc Sinh ra, mấy cái Tử Phủ kiếm tu khác đều có vẻ có chút danh không

xứng với thực.

Cảnh giới kiếm đạo chỉ là miễn cưỡng đạt tới cảnh giới hữu hình tầng thứ

hai.

Đừng nói khoảng cách với cảnh giới hóa tinh tầng thứ ba, ngay cả khoảng

cách đến cảnh giới hữu hình tầng thứ hai đỉnh phong cũng còn có một khoảng

cách rất lớn.

Tuy nhiên.

Cảnh giới đại đạo của những tu sĩ phúc tự bối này cũng mạnh hơn đại đa số

tu sĩ Tử Phủ rồi.

Ở Vạn Tinh Hải.

Thường thì cảnh giới đại đạo của tu sĩ Tử Phủ bình thường chỉ đạt tới cảnh

giới vô hình tầng thứ nhất, thậm chí còn có người ngay cả cảnh giới vô hình đều

không đạt tới được.

Có thể đạt tới cảnh giới hữu hình tầng thứ hai, đều xem như tinh anh trong tu

sĩ Tử Phủ.

Người nổi bật trong đó, càng có thể leo lên Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng.

Về phần đạt tới cảnh giới hóa tinh tầng thứ ba, tất cả đều có thể đứng đầu Tử

Phủ thiên kiêu bảng, nếu không có gì ngoài ý muốn thì tương lai trở thành tu sĩ

Kim Đan là chuyện chắc chắn như đinh đóng cột.

Như đám người như Chu Mộ Bạch hay Trần Đạo Huyền đều ở vào cảnh giới

này.

Tuy rằng những tu sĩ phúc tự bối này của Trần gia đạt tới cảnh giới đại đạo

hữu hình tầng thứ hai, nhưng tu vi vẫn là yếu một chút, chỉ có Tử Phủ sơ kỳ.

ẫ ề

Nhưng mặc dù như vậy, thực lực của bọn họ vẫn mạnh hơn nhiều so với tu sĩ

Tử Phủ hậu kỳ bình thường, được coi là trình độ dự bị của Tử Phủ Thiên Kiêu

Bảng.

Mà thực lực của Trần Phúc Sinh, thì càng sâu hơn một bậc.

Sau khi Trần Phúc Sinh đột phá Tử Phủ kỳ, trải qua khoảng thời gian này

lắng đọng, cảnh giới kiếm đạo đã dần dần tăng lên tới hữu hình tầng thứ hai

đỉnh phong.

Ở cảnh giới kiếm đạo, thậm chí tương đương với Trương Huyền Lăng.

Nhưng tu vi của Trần Phúc Sinh thấp hơn Trương Huyền Lăng rất nhiều, chỉ

có Tử Phủ một tầng.

Bởi vậy, luận thực lực cá nhân, hiện tại Trần Phúc Sinh miễn cưỡng có thể

leo lên Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng, đại khái ở cùng cấp độ với Hỏa Linh đạo

nhân.

Tất nhiên.

Đánh giá thực lực của bọn Trần Phúc Sinh là thành lập dưới tiền đề bọn họ

không mặc linh giáp cấp ba.

Nếu là mặc vào động lực linh giáp cấp ba.

Thực lực của bọn họ còn được tăng lên một cấp bậc.

Ví dụ như đạo tử của Khương gia Khương Trần Dạ và tu sĩ Thương Châu

Trương gia Trương Huyền Lăng.

Nói về sức mạnh cá nhân, hai người này ngang bằng nhau.

Nhưng trên Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng, xếp hạng Khương Trần Dạ lại cao hơn

Trương Huyền Lăng gần hai mươi vị, xếp thứ hai mươi bảy.

Nguyên nhân chính là ở chỗ Khương Trần Dạ có linh giáp cao giai của

Khương gia – Tử Dận Giáp, mà Trương Huyền Lăng thì lại không.

Tuy rằng tu vi và cảnh giới kiếm đạo của Trương Huyền Lăng đều không hề

thua kém đối phương, nhưng bất đắc dĩ pháp khí lại kém hơn đối phương, dẫn

tới thực lực cũng kém hơn không ít.

Phải biết rằng, Khương Trần Dạ có linh giáp cấp ba thượng phẩm, dù là Chu

Mộ Bạch tự mình ra tay, muốn bắt được hắn cũng không phải là chuyện dễ

dàng.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 595: Mặt ngoài của Trần gia (2)



Dù sao, linh giáp cấp ba thượng phẩm được gọi là cao giai linh giáp, không

phải không có đạo lý.

Cho dù tu sĩ Tử Phủ hậu kỳ bình thường mặc nó vào, đều có thể đọ sức một

hai cùng với tu sĩ trên Tử Phủ Thiên Kiêu bảng, như vậy có thế thấy được chỗ

kinh khủng của loại cao giai linh giáp này.

Nếu tất cả mọi người đều không mặc linh giáp, thiên kiêu Tử Phủ trên Tử

Phủ Thiên Kiêu Bảng chiến với tu sĩ Tử Phủ hậu kỳ bình thường, thậm chí có

thể miểu sát.

Lúc trước khi Chu Mộ Bạch vẫn còn ở cảnh giới kiếm đạo tầng thứ hai,

thiếu chút nữa một kiếm miểu sát Tử Phủ cương thi chủ phòng ngự. Có thể thấy

được thiên kiêu Tử Phủ và tu sĩ Tử Phủ bình thường có bao nhiêu chênh lệch.

Nhưng chênh lệch lớn như vậy, lại có thể bị một kiện linh giáp cấp ba nho

nhỏ mà san bằng.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Càn Nguyên Kiếm Tông nghiêm khắc

khống chế cao giai linh giáp.

Nếu không khống chế phương pháp luyện chế linh giáp cao giai, cùng với

nguyên liệu linh quáng thạch dùng để luyện chế linh giáp cao giai.

Các đại tu tiên gia tộc của Vạn Tinh Hải có thể trong thời gian rất ngắn, là có

thể chế tạo ra một nhóm tu sĩ có thực lực đỉnh cấp mạnh mẽ cấp bậc Tử Phủ hay

thậm chí là Kim Đan.

Nhất là Kim Đan chân nhân mặc linh giáp cấp bốn, ngoại trừ Nguyên Anh

chân quân ra thì khó có ai có thể làm gì được.

Tới lúc đó, Vạn Tinh Hải sẽ hỗn loạn trong nháy mắt.

- Phúc Sinh.

Diễn Kiếm Trường.

Trần Phúc Sinh nghe Trần Đạo Huyền gọi hắn, vội vàng đi tới, hơi khom

người nói:

-Thiếu tộc trưởng.

- Ừm,

Trần Đạo Huyền cười nói,

- Trong khoảng thời gian này, kiếm đạo của ngươi tiến bộ rất lớn, Hậu Thổ

kiếm ý đã gần như đạt tới hữu hình tầng thứ hai đỉnh phong rồi.

Nói tới sự tiến bộ trên kiếm đạo của chính mình, niềm vui trên khuôn mặt

của Trần Phúc Sinh lóe lên và biến mất.

Hắn chắp tay nói:

ể ề ế

- Phúc Sinh có thể có ngày hôm nay, toàn bộ đều nhờ có thiếu tộc trưởng

giảng đạo chỉ điểm.

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền cười xua tay:

- Mặc dù có sự giúp đỡ của ta, nhưng thiên phú kiếm đạo và sự siêng năng

của riêng ngươi mới là quan trọng nhất.

Hắn dừng một chút,

- Cảnh giới kiếm đạo đạt tới tầng thứ hai đỉnh phong, đã có thể chuẩn bị

chuyện tự sáng tạo kiếm quyết rồi. Đợi đến ngày khác bước vào cảnh giới hóa

tinh tầng thứ ba, lại hoàn thiện kiếm quyết của ngươi, ngươi không sai biệt lắm

là có thể giống như Chu Mộ Bạch, xếp vào top 10 Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng.

Nghe thấy như vậy.

Mặc dù tâm tính của Trần Phúc Sinh vốn trầm ổn, vẫn cảm thấy một trận

kích động.

Không ai không muốn danh tiếng, đặc biệt là Trần Phúc Sinh còn tâm tính

thiếu niên.

Đại danh của Chu Mộ Bạch được tu sĩ Thương Châu truyền tụng hết rồi,

thậm chí ở khắp Vạn Tinh Hải đều có danh tiếng nhất định, muốn nói Trần Phúc

Sinh tuyệt không hâm mộ, đó là không có khả năng.

Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, Trần Đạo Huyền biết trong lòng hắn nghĩ gì,

gật đầu nói:

- Quá khứ, chính sách ta của gia tộc là điệu thấp hoặc là nói co rút để phát

triển. Nhưng cho đến bây giờ, gia tộc đã sinh ra hơn 480 tu sĩ Tử Phủ, muốn ẩn

giấu cũng không thể giấu được. Nếu không giấu được, Trần gia ta dứt khoát đẩy

ra một nhân vật đại diện cho thế hệ trẻ của gia tộc.

Nói rồi.

Trần Đạo Huyền dùng ánh mắt tha thiết nhìn về phía Trần Phúc Sinh.

Trần Phúc Sinh hơi cả kinh:

- Nhân vật đại diện của gia tộc? Thiếu tộc trưởng, ý ngài là...

- Ta muốn đẩy ngươi làm mặt tiền đối ngoại cho Trần gia ta.

Ánh mắt Trần Đạo Huyền bình tĩnh nhìn đối phương.

Nghe nói như vậy, tim Trần Phúc Sinh đập như sấm, miệng khô lưỡi khô.

- Đương nhiên, nhân vật mặt tiền này không phải dễ làm như vậy,

Trần Đạo Huyền cười nói:

- Hiện tại Trần gia ta cũng coi như là một Tử Phủ đại tộc, trong tộc không

thiếu tu sĩ Tử Phủ, muốn làm nhân vật mặt tiền cho Trần gia ta, ngươi ít nhất

phải có thực lực lọt top 10 Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng, tốt nhất là top 3!

Trần Đạo Huyền yêu cầu Trần Phúc Sinh rất cao.

ắ ấ

Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng top 10, không sai biệt lắm là cấp độ thực lực của

Chu Mộ Bạch, về phần top 3, là trình độ thực lực như Trần Đạo Huyền khi ở

Chân Tiên Nguyên Giới.

Muốn đạt đến trình độ này, đối với Trần Phúc Sinh mà nói, không phải là

một chuyện đơn giản.

Chỉ có điều cũng có khó khăn như trong tưởng tượng.

Bởi vì Trần Phúc Sinh có động lực linh giáp cấp ba thượng phẩm, lực phòng

ngự của nó thậm chí có thể so sánh với linh giáp cấp bốn hạ phẩm.

Cho dù là Chu Mộ Bạch bây giờ, cũng tuyệt đối không đánh vỡ được phòng

ngự của Trần Phúc Sinh.

Cộng thêm Hậu Thổ kiếm ý mà Trần Phúc Sinh lĩnh ngộ vốn rất giỏi phòng

ngự, điều này làm cho thủ đoạn phòng ngự của Trần Phúc Sinh, trong tất cả tu sĩ

Tử Phủ, đều thuộc loại cấp độ cao nhất.

Chỉ nói về khả năng phòng thủ.

Trần Phúc Sinh tuyệt đối có thể đứng thứ ba trong Tử Phủ Thiên Kiêu Bảng.

Thứ nhất, thứ hai đương nhiên lần lượt là Trần Đạo Huyền và Trì Dao tiên

tử.

Trần Đạo Huyền thì không cần nhiều lời, động lực linh giáp cấp bốn thượng

phẩm trên người của hắn, dù là Kim Đan chân nhân trên bảng tu sĩ Kim Đan

chân nhân tới cũng chỉ có thể hô hào mà không thể làm gì.

Về phần Trì Dao tiên tử, cảnh giới đại đạo đạo vực tầng thứ tư, hơn nữa còn

có linh giáp thượng phẩm cấp ba, làm cho năng lực phòng ngự của nàng vượt

qua cực hạn của tu sĩ Tử Phủ.

Cho dù cứng rắn chống lại công kích của tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường

cũng không có vấn đề gì.

Ngoại trừ hai người bọn họ, trong tất cả tu sĩ Tử Phủ, đại khái cũng chỉ có

lực phòng ngự của Trần Phúc Sinh là kh*ng b* nhất.

Các tu sĩ Tử Phủ đỉnh cấp khác. Cho dù có linh giáp cấp ba thượng phẩm

trong tay, tất nhiên cũng kém xa động lực linh giáp trong tay Trần Phúc Sinh.

Tất nhiên.

Trần Phúc Sinh muốn trở thành nhân vật đối ngoại của Trần gia, chỉ dựa vào

phòng ngự thôi thì không được, Trần Đạo Huyền cũng không thể để cho người

khác cảm thấy Song Hồ Đảo Trần gia là một gia tộc "rùa”, chỉ biết phòng ngự.

Vì vậy, thủ đoạn tấn công của Trần Phúc Sinh phải theo kịp mới được.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 596: Truyền thần thông



Nhìn thiếu niên hưng phấn ở trước mặt này, Trần Đạo Huyền mỉm cười.

- Phúc Sinh, chú ý ngưng thần.

Trần Phúc Sinh sửng sốt, chợt vội vàng nín thở ngưng thần.

Trần Đạo Huyền vươn ngón phải như ngọc thạch ra, cách ba tấc điểm trước

mi tâm Trần Phúc Sinh.

Ngay lập tức.

Một trận kim quang phát ra từ đầu ngón tay của Trần Đạo Huyền, bắn về

phía mi tâm Trần Phúc Sinh.

Trần Phúc Sinh chỉ cảm thấy một luồng thông tin khổng lồ tràn vào thức hải.

- Thiếu tộc trưởng...

Trần Phúc Sinh kinh hô.

- Ngưng Thần!

Trần Đạo Huyền nhíu mày, khẽ quát một tiếng.

Lúc này Trần Phúc Sinh không dám nói nhiều nữa, nhắm mắt ngưng thần,

toàn lực ứng phó tiếp nhận môn thần thông mà Trần Đạo Huyền truyền thụ cho

hắn.

Một lúc lâu sau.

Kim quang tản đi, Trần Phúc Sinh giống như trải qua mấy đời mở hai mắt ra,

chỉ thấy Trần Đạo Huyền đứng ở trước mặt cười tủm tỉm nhìn hắn.

Lúc này Trần Phúc Sinh quỳ rạp xuống đất, đầu tiên là phanh phanh liên tục

dập đầu ba cái, lập tức thẳng lưng nói:

- Đa tạ ân truyền đạo của thiếu tộc trưởng.

- Đứng dậy đi.

Trần Đạo Huyền đi lên trước, nâng vị tu sĩ hậu bối của Trần gia có tiềm lực

nhất này

- Phúc Sinh, môn thần thông mà ta truyền thụ ngươi gọi là ba đầu sáu tay,

chính là một môn pháp tượng thần thông đỉnh cấp, muốn phát huy uy lực của

môn thần thông này, ngoại trừ tu luyện pháp tượng ba đầu sáu tay ra, còn phải

nắm giữ kỹ xảo cận chiến cường đại. Muốn tu luyện pháp tượng thì có thể dùng

huyết tinh, huyết tủy và các ngoại vật khác để phụ trợ, nhưng kỹ xảo cận chiến

lại phải dựa vào chính ngươi nghiêm túc học tập lĩnh hội.

Ta truyền thụ cho ngươi, ngoại trừ phương pháp tu luyện môn thần thông

này ra, còn có cảm ngộ tu hành môn thần thông này của ta, ngươi có thể từ từ

mà tham khảo.

Nghe những lời này, Trần Phúc Sinh không ngừng gật đầu, trịnh trọng nói:



-Vâng, chất nhi nhớ kỹ.

Giữa lúc hai người đang nói chuyện.

Linh Bối đảo đã mơ hồ nhìn thấy ở xa xa.

Trần Đạo Huyền đảo qua thần thức, cười nói:

- Đi thôi, đến Quảng An phủ Tiên thành rồi.

Nghe thấy như vậy.

Bàn tay ngọc của Lạc Li ở một bên hơi căng thẳng lên, nắm chặt ống tay áo

của Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền biết nàng đang lo lắng cái gì, vỗ nhẹ tay nàng nói:

- An tâm, có ta đây.

- Ừ.

Nghe vậy, Lạc Li mới buông ống tay áo của Trần Đạo Huyền ra.

Trần Đạo Huyền biết vì sao Lạc Li lại khẩn trương như vậy, những năm

trước đây, Chu gia vẫn luôn bắt giao nhân làm nô lệ, nuôi linh bối cho Chu gia

bọn họ.

Lạc Li vốn là một thành viên của gia Giao Nhân tộc, đương nhiên sẽ ghét và

sợ hãi Chu gia.

Tuy nói Trần Đạo Huyền tự mình ra mặt, giải cứu ra tất cả tộc nhân của giao

nhân tộc bị giam giữ ở Linh Bối đảo, nhưng căm hận cùng sợ hãi của Giao

Nhân tộc đối với Chu gia vẫn không hề thay đổi chút nào.

Chu gia bắt giữ và nô dịch mấy trăm năm, mang đến cừu oán cho Giao Nhân

tộc, không phải dễ dàng như vậy có thể tiêu trừ.

Điều này.

Trong lòng của Trần Đạo Huyền cũng rõ ràng.

Cừu oán giữa Giao Nhân tộc và Chu gia, tương lai song phương nhất định

phải hoàn toàn thanh lý mới được.

Hai phương thế lực Giao Nhân tộc cùng Chu gia này, một là chư hầu của

Trần gia, một là minh hữu của Trần gia.

Từ góc độ cá nhân, Trần Đạo Huyền nên đứng về phía Giao Nhân tộc, bởi vì

Lạc Li đã là đạo lữ của hắn, hắn đương nhiên phải đứng về phía đạo lữ.

Nhưng so sánh với Chu gia, Giao Nhân tộc quá yếu, hơn nữa còn không phải

là nhân tộc.

Nếu Trần Đạo Huyền là vì Giao Nhân tộc mà trở mặt Chu gia, chuyện này

nếu truyền bá ra ngoài, thanh danh mà Trần gia vất vả xây dựng bấy lâu, có thể

bị hủy hoại toàn bộ chỉ trong chốc lát.

Nếu thực lực của Trần gia hoành áp một châu giống như Khương gia, Cơ

gia, thanh danh tổn thất thì tổn thất.

ế ế ẫ ắ ấ

Dù sao nói đến cùng, thế giới này vẫn là do nắm đấm định đoạt.

Nhưng Trần gia cũng không có thực lực này.

Tuy nói trải qua một trận Chân Tiên Nguyên Giới, Trần Đạo Huyền mang về

cho gia tộc một lượng lớn nguyên khí tinh hoa, tạo ra mấy trăm Tử Phủ, thực

lực đứng đầu Thương Châu.

Nhưng còn chưa đạt tới trình độ hoàn toàn nghiền ép tất cả gia tộc ở Thương

Châu.

Thương Châu nhiều phủ như vậy, trong gia tộc đó có hơn mười vị tu sĩ Tử

Phủ cũng có không ít, sao Trần gia có thể thật sự tùy ý làm bậy được.

Nói thêm nữa.

Chuyến đi Chân Tiên Nguyên Giới lần này, mặc dù Trần gia hưởng lợi lớn

nhất, nhưng các gia tộc khác ở Thương Châu cũng hưởng lợi không nhỏ.

Tuy rằng Trần Đạo Huyền khống chế giới yêu của Thanh Khâu Yêu Quốc

cướp bọn họ một khoản, nhưng sẽ không thật sự có người ngốc đến mức giao ra

tất cả nguyên khí tinh hoa.

Lần trước tu sĩ các tộc đi Chân Tiên Nguyên Giới, chỉ cần cuối cùng có thể

sống sót, đều có một khoản thu hoạch không tồi.

Tuy nói không có khả năng khoa trương như Trần gia, nhưng tất nhiên thực

lực chỉnh thể của Thương Châu sẽ tăng vọt một mảng lớn.

Lúc trước bao gồm Chu gia Chu Mộ Bạch ở bên trong, có khoảng mười tu sĩ

Tử Phủ, sau trận này, gia tộc bọn họ chính là sinh ra mấy chục tu sĩ Tử Phủ,

Trần Đạo Huyền cũng không có gì bất ngờ.

Dù sao lần này tu sĩ Trúc Cơ của Chu gia tiến vào Chân Tiên Nguyên Giới

vô cùng nhiều, không giống Trần gia, chỉ có hai người Trần Đạo Huyền và Trần

Phúc Sinh.

Phái ra nhiều người, thu nhập đương nhiên cũng lớn, điều này là không thể

tránh khỏi.

Về cơ bản các gia tộc khác cũng như vậy.

Tổng cộng một vạn tu sĩ Trúc Cơ tiến vào Chân Tiên Nguyên Giới, mặc dù

tu sĩ Thương Châu so ra kém Thái Châu cùng Cảnh Châu, nhưng lại chiếm hơn

hai ngàn người.

Mà trong hơn hai ngàn tu sĩ Trúc Cơ này, đại bộ phận đều thuộc về các đại

tiên tộc xuất thân từ Thương Châu, ví dụ như Chu gia, Trương gia.

Lúc ấy nội tình của Trần gia so với những gia tộc này, vẫn còn kém quá

nhiều, căn bản không thể xuất ra nhiều tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ hơn.

Đây cũng là nguyên nhân Trần gia chỉ có hai người Trần Đạo Huyền cùng

Trần Phúc Sinh tiến vào Chân Tiên Nguyên Giới.
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 597: Xem lễ (1)



Ầm ầm——

Tiếng phá không của tàu vận tải cỡ lớn xé rách bầu trời, nặng nề mà đè nén.

Nhưng người trong Quảng An phủ đã sớm thành thói quen.

Mấy năm nay Thương Minh kinh doanh Thương Châu, các đại Tiên thành

đã sớm quen với tàu vận tải cỡ lớn lui tới.

Không thể không nói, khả năng thích ứng của con người thật sự rất khủng

bố, cho dù là phàm nhân bên ngoài Tiên thành phủ Quảng An, lâu dài cũng

không kinh ngạc về chuyện này.

Tàu vận tải neo đậu tại một cảng biển chuyên dụng.

Trần Đạo Huyền dẫn đám tộc nhân Trần Phúc Sinh bay ra khỏi cự hạm.

Độn quan của đám người vừa bay ra khỏi cảng biển.

Liền có rất nhiều tu sĩ Chu gia xếp thành hàng trên không trung nghênh đón.

Những tu sĩ Chu gia này mặc trang phục thống nhất, đều là thêu Hỏa Linh

châu, lưng đeo đạo bào cẩm tú âm dương.

Trên không trung cương phong lăng liệt, những tu sĩ Chu gia này chia làm

hai bên, lại có một phen khí thế đặc biệt khác.

- Cung nghênh Trần tộc trưởng!

- Cung nghênh Trần tộc trưởng!

- Cung nghênh Trần tộc trưởng!

Trên không trung, âm thanh của tu sĩ Chu gia vang vọng trên bầu trời, khí

thế hào hùng.

Ngoại trừ những tu sĩ Chu gia đón khách này ra, Chu Mộ Bạch cũng tự mình

đứng ở giữa hàng ngũ, cách không nhìn Trần Đạo Huyền.

- Trần đạo hữu, hoan nghênh đến Chu gia ta xem lễ.

- Chu đạo hữu, chiến trận này của các ngươi quá lớn, Trần mỗ không chịu

nổi a!

Lúc này Trần Đạo Huyền dẫn tộc nhân bay lên trước, cười chắp tay nói.

Chu gia làm ra chiến trận lớn như vậy, Trần Đạo Huyền đương nhiên cũng sẽ

không lên mặt, cho nhau chút mặt mũi, đạo lý đơn giản này, Trần Đạo Huyền

đương nhiên hiểu.

- Haha.

Chu Mộ Bạch nghe vậy cười tiêu sái,

- Trần đạo hữu, bây giờ ngươi chính là đệ nhất nhân trong Thương Châu ta,

đương nhiên phải làm ra chiến trận này, mời!

- Mời!

Trần Đạo Huyền cười nói.

......

Trên đường đi.

Chu Mộ Bạch liên tiếp nhìn về phía Lạc Li bên cạnh Trần Đạo Huyền.

Một lúc lâu sau.

Chu Mộ Bạch nhịn không được nói:

- Vị tiên tử này, dường như có chút lạ mặt.

Mặc dù hắn cảm thấy một chút yêu khí như có như không trên cơ thể của

Lạc Li, nhưng hắn vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ.

Theo lý thuyết.

Yêu tộc hóa hình đến trình độ Lạc Li, ít nhất đều phải là tu vi Nguyên Anh

mới được.

Mà Chu Mộ Bạch rõ ràng có thể cảm giác được, vị nữ tử trước mắt này chỉ

là một vị tu sĩ Tử Phủ hậu kỳ.

Điểm này, hắn sẽ tuyệt đối không nhận thức sai được.

Hơn nữa, Chu Mộ Bạch còn mơ hồ cảm thấy cô gái trước mắt này có chút

quen mặt, tựa hồ hắn đã gặp ở nơi nào rồi.

Trí nhớ của tu sĩ vốn đều rất tốt.

Chu Mộ Bạch trầm tư một lát, rốt cục nhớ tới mình đã gặp đối phương ở đâu

rồi, lúc này sắc mặt hơi biến đổi.

- Tiên tử là Giao Nhân tộc?

- Chính xác.

Lạc Li kìm nén sự tức giận trong lòng, cứng rắn nói.

Chu Mộ Bạch biết mâu thuẫn giữa nhà mình và Giao Nhân tộc, dứt khoát

cười khổ một tiếng, không nói nữa.

Trần Đạo Huyền thì ở một bên cười nói:

- Đây là đạo lữ của ta.

- Cái gì?

Nghe vậy, Chu Mộ Bạch trừng mắt nhìn về phía Trần Đạo Huyền, trên mặt

tràn đầy vẻ không thể tin được.

- Trần đạo hữu nói...

- Đúng vậy.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu.

Một lúc lâu sau.

ấ ầ ắ

Chu Mộ Bạch mới lấy lại tinh thần lại, chắp tay nói:

- Chu mỗ ở đây chúc mừng Trần đạo hữu và tiên tử vĩnh kết đồng tâm, cùng

đắc đại đạo.

Trần Đạo Huyền cười chắp tay nói:

- Cảm ơn ngươi rất nhiều.

Nghe được lời chúc này, sắc mặt căng thẳng của Lạc Li lập tức hòa hoãn lại.

Trên mặt giai nhân có ý cười, Chu Mộ Bạch chỉ cảm thấy cảnh sắc bốn phía

đều tú lệ hơn vài phần.

- Nữ nhân này tuyệt sắc như thế, khó trách Trần đạo hữu ái mộ nàng.

Chu Mộ Bạch thầm nghĩ.

Thấy bầu không khí song phương có chút nặng nề, Trần Đạo Huyền chủ

động mở miệng nói:

-Chu huynh, lần này đến xem lễ của gia tộc ngươi, có cái gì hay không?

- Tu sĩ Kim Đan độ kiếp chính là sự kiện hiếm thấy, các đại tiên tộc ở

Thương Châu cơ bản đều phái người tới, trừ chuyện đó ra, Nguyên Thần Tiên

thành cùng Thái Châu Khương gia, cũng phái người đến đây.

- Ồ?

Trần Đạo Huyền hơi cả kinh, hắn nguyên bản cảm thấy lần này Chu lão tổ

độ kiếp, người đến xem lễ nhiều nhất chỉ là tu sĩ Thương Châu mà thôi, không

nghĩ tới còn có tu sĩ Ngoại Châu đến đây.

Tuy rằng tu sĩ Kim Đan độ kiếp là chuyện khó có được một lần, nhưng lực

ảnh hưởng còn không có lớn đến mức ngay cả tu sĩ Ngoại Châu cũng có thể hấp

dẫn tới.

Dù sao đường xá giữa các châu đều rất xa xôi, nói không chừng đợi đến khi

tu sĩ Ngoại Châu nhận được tin tức lại chạy tới, người khác đã độ xong Kim

Đan lôi kiếp.

Tu sĩ Khương gia cùng Nguyên Thần Tiên thành đều phái người đến đây,

hiển nhiên có chút không thích hợp.

Trần Đạo Huyền biết, thế lực hai nhà này tương đối không thân thiện.

Nghe đồn năm đó Nguyên Thần Chân Quân chính là bị Khương gia cứng

rắn bức ra khỏi Thái Châu, kết quả Nguyên Thần Chân Quân cũng cứng rắn,

ngay gần Thái Châu thành lập một tòa Tiên thành.

Một bộ tư thái lão tử không đi!
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 598: Xem lễ (2)



Nhưng hết lần này tới lần khác, Nguyên Thần Chân Quân thành lập Tiên

thành, lại từng bước lớn mạnh trở thành một tòa Tiên thành lớn nhất Tam Châu.

Lần này, Nguyên Thần Chân Quân có thực lực, có thế lực, ngược lại làm cho

Khương gia thực sự có chút đau đầu.

Muốn thu thập một tán tu Nguyên Anh không có căn cơ, có thể Khương gia

có thủ đoạn.

Nhưng muốn đối phó với một Nguyên Anh chân quân vừa có thực lực, lại có

căn cơ, thì lại không phải là chuyện dễ dàng như vậy nữa.

Lý do rất đơn giản.

Đối phó với một vị tán tu Nguyên Anh, Khương gia có thể cứng rắn.

Một tán tu, chỉ cần không phải khách khanh trưởng lão của Càn Nguyên

Kiếm Tông, mặc dù Khương gia ra tay đối phó hắn, cũng không nhấc lên được

bao nhiêu sóng gió.

Nhưng Khương gia muốn đối phó một cái Nguyên Thần Tiên thành, ảnh

hưởng kia hoàn toàn khác nhau rồi.

Cái khác không nói, Nguyên Thần Tiên thành là tòa Tiên thành lớn nhất Tam

Châu, thuế hàng năm nộp cho Càn Nguyên Kiếm Tông đều là một con số thiên

văn.

Nếu Khương gia cứng rắn tới, Càn Nguyên Kiếm Tông tuyệt đối sẽ không

ngồi yên không để ý.

Đến lúc đó, một Nguyên Anh tiên tộc Kỳ gia năm đó bị diệt chính là tấm

gương của Khương gia.

Trần Đạo Huyền và Chu Mộ Bạch liếc nhau, truyền âm nói:

- Chu huynh, ngươi cho rằng lúc này hai nhà này đến Thương Châu ta, là

dụng ý gì?

Nghe vậy.

Chu Mộ Bạch suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Trần huynh lo lắng nhiều rồi, bất kể các đại tiên tộc Vạn Tinh Hải phát

triển như thế nào, phạm vi thế lực không được vượt qua một châu, đây là Luật

Thép!

Hắn dừng một chút,

- Có tấm gương của Vũ Châu Kỳ gia lúc trước, về sau có người nào dám

vượt qua lôi trì một bước, Càn Nguyên Kiếm Tông như mặt trời ban ngày, bọn

họ thật sự dám tạo phản hay sao?

Kỳ gia trong miệng Chu Mộ Bạch, chính là Nguyên Anh gia tộc bị tông chủ

tiền nhiệm Càn Nguyên Kiếm Tông tự mình tiêu diệt.



Lý do là Kỳ gia diệt một tiểu gia tộc.

Trần Đạo Huyền cũng đã quên tiểu gia tộc bị diệt rốt cuộc là Luyện Khí gia

tộc hay là Trúc Cơ gia tộc rồi, dù sao danh bất kinh truyền, là một tiểu gia tộc

dưới đáy Vạn Tinh Hải.

Cho dù so với Trần gia nghèo túng năm đó cũng không mạnh hơn bao nhiêu.

Theo lý mà nói, đường đường là một Nguyên Anh gia tộc, diệt một tiểu gia

tộc như vậy, ngay cả b*p ch*t một con kiến cũng không tính, Càn Nguyên Kiếm

Tông như thế nào cũng không có khả năng cứng rắn như vậy.

Nhưng kết quả lại làm cho tất cả tu tiên gia tộc của Vạn Tinh Hải đều sợ

ngây người, năm đó Càn Nguyên Kiếm Tông lại vì thế mà dùng lực lượng của

tông môn, diệt tộc Kỳ gia.

Nghe nói năm đó Kỳ gia có người chạy ra ngoài, cũng có người nói không

có, việc này không ai biết.

Nhưng Kỳ gia Bá chủ Vũ Châu bị diệt, là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Sau đó, các đại tiên tộc của Vạn Tinh Hải mới hồi tưởng lại, Kỳ gia bị diệt

căn bản không phải vì bọn họ diệt một tiểu gia tộc, mà là bọn họ đưa tay ra

ngoài Vũ Châu.

Điều này hiển nhiên đã vượt qua ranh giới cuối cùng của Càn Nguyên Kiếm

Tông.

Khi Càn Nguyên Kiếm Tông phân phong các châu cho tiên tộc, đã quy định

rõ ràng qua, các đại tiên tộc của bản châu, không được mở rộng thế lực ra ngoại

châu.

Trao đổi thương mại ngược lại không có vấn đề.

Nhưng Kỳ gia làm quá đáng, lại ỷ vào thực lực bản thân cường đại, trực tiếp

dùng vũ lực xâm lấn Ngoại Châu.

Tiểu gia tộc bị diệt kia chỉ là một trong số đó mà thôi.

Chẳng qua bọn họ lấy tư thái công khai toàn châu mà làm, lần này, rốt cục

để cho Càn Nguyên Kiếm Tông bắt được nhược điểm, nhẫn tâm triệt để tiêu

diệt nó.

Cũng chính là trận chiến này làm cho các đại tộc khác của Vạn Tinh Hải sợ

Càn Nguyên Kiếm Tông như hổ, bình thường không dám vượt lôi trì một bước

nào.

Thậm chí.

Năm đó Trần gia ở thời điểm nhỏ yếu có thể kéo dài hơi tàn xuống, không bị

các thế lực gia tộc khác ngấp nghé, cũng là dựa vào dư uy của trận chiến này.

Về phần nguyên nhân Càn Nguyên Kiếm Tông hạn chế thế lực gia tộc các

châu, Đương nhiên là vì duy trì địa vị thống trị của nó.

Nói cho cùng, tu sĩ vẫn là tu hành dựa vào tài nguyên.

ầ ế

Linh mạch, linh thạch, pháp khí, đan dược v.v, các loại tài nguyên cần thiết

trong tu hành đều phải dựa vào phạm vi thế lực khổng lồ mới có thể bảo đảm.

Nhất châu chi địa, nhiều nhất chỉ có thể cung cấp cho hai ba vị Nguyên Anh

chân quân.

Như Khương gia, cơ hồ kinh doanh Thái Châu như thùng sắt, nhưng cung

cấp cho ba vị Nguyên Anh chân quân cùng với quy mô tộc nhân khổng lồ đã là

cực hạn.

Muốn sinh ra thêm Nguyên Anh chân quân, chỉ dựa vào tài nguyên của một

mình Thái Châu, quả thật có chút không đủ.

Đây cũng là nguyên nhân căn bản vì sao năm đó Kỳ gia xâm lấn ngoại châu.

Mà đứng ở góc độ Càn Nguyên Kiếm Tông.

Chỉ cần hạn chế các đại tiên tộc ở một châu chi địa, là có thể hạn chế thực

lực của bọn họ.

Mà Càn Nguyên Kiếm Tông thì dựa vào toàn bộ Vạn Tinh Hải, thậm chí

một bộ phận Xuất Vân Quốc đến để nuôi dưỡng thân mình, thực lực ắt cường

đại hơn nhiều so với gia tộc tu tiên chỉ trong một châu chia địa.

Một mặt hạn chế thực lực của đại gia tộc, mặt khác tăng cường thực lực bản

thân.

Như vậy cho tới nay, Càn Nguyên Kiếm Tông vẫn luôn thống trị ổn như

Thái Sơn.

Nếu không có thế lực bên ngoài can thiệp hoặc Càn Nguyên Kiếm Tông tự

mình phát sinh nội loạn, cơ hồ không có khả năng phá vỡ loại cục diện này
 
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Chương 599: Hôn phu tương lai



Đảo Linh Bối.

Tộc địa của Chu gia nằm trên một linh mạch cấp bốn.

Núi rừng đứng sừng sững trên linh mạch, trên các đỉnh núi đều có tiên cung

ẩn hiện, lại phối hợp với mây khói mênh mông giữa các đỉnh núi, làm cho cả

tộc địa của Chu gia thoạt nhìn tựa như tiên gia phúc địa.

Thông Thiên Phong chính là phạm vi thế lực của chủ mạch Chu gia.

Hệ thuộc tộc trưởng của Chu gia bao gồm Chu Mộ Bạch, bình thường nằm ở

địa giới của Thông Thiên Phong.

Mặc dù Thông Thiên Phong là tên của ngọn núi nhưng toàn bộ địa giới của

Thông Thiên Phong chiếm diện tích cực rộng lớn, phương viên không sai biệt

lắm rộng tới trăm dặm, cơ hồ chiếm hơn một nửa diện tích cả tộc địa của Chu

gia.

Tại thời điểm này.

Điện đón khách trên Thông Thiên Phong náo nhiệt trước nay chưa từng có.

Trước kia, tộc địa của Chu gia hầu như không được mở cửa với ngoại giới,

nhưng lần này, lão tổ của Chu gia Chu Minh Hạo độ Kim Đan lôi kiếp, không

chỉ mời rộng rãi tu sĩ Thương Châu đến xem lễ.

Thậm chí ngay cả Khương gia Thái Châu cùng Nguyên Thần Tiên thành

cũng bị kinh động, phân biệt phái một vị Kim Đan chân nhân tới đây, có thể nói

là cấp đủ thể diện cho Chu gia.

Nhưng tất cả mọi người đều biết, tuy nói Chu gia là một đại gia tộc ở

Thương Châu, nhưng so sánh với hai thế lực lớn là Khương gia Thái Châu và

Nguyên Thần Tiên thành, căn bản không tính là cái gì.

Hành động này của Khương gia cùng Nguyên Thần Tiên thành, chỉ sợ là có

thâm ý khác.

Nhưng điều này không liên quan gì đến tu sĩ đến xem lễ, Khương gia cùng

Nguyên Thần Tiên thành có cường đại hơn nữa cũng không có khả năng làm

bậy ở trước mắt bao người.

......

Bên trong một tòa tiên cung màu sắc cổ xưa của điện đón khách.

Một vị đạo nhân tóc bạc đứng ở vách đá, phía sau là tiên cung vừa xa hoa,

trước mặt là vách núi vạn trượng.

Nhìn ra ngoài là một biển mây, một mặt trời đỏ trôi nổi trên đầu.

- Thất thúc tổ.

Một giọng nữ dịu dàng truyền tới từ phía sau.



Lão già tóc bạc xoay người, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nữ tử trước mắt

này, cười nói:

-Tiểu Trần Yên, ngươi tới rồi.

Khương Trần Yên mặc một bộ sa y màu đen, trên khuôn mặt kiều mị mang

theo một chút ưu sắc.

Tựa hồ nhìn ra tâm tư của Khương Trần Yên.

Khương Tổ ôn nhu nói:

- Trần Yên, từ khi ngươi tu hành trong gia tộc cho đến nay, đã bao lâu rồi?

- Bẩm Thất thúc tổ, từ khi Trần Yên tu hành đến nay đã hơn sáu mươi năm.

- Hơn sáu mươi năm đã đột phá Tử Phủ, vận đạo thật sự rất không tệ.

Khương Trần Yên biết ý tứ của Khương Tổ Nhất, sắc mặt ảm đạm nói:

- Trần Yên có thể có hôm nay, toàn bộ đều dựa vào gia tộc bồi dưỡng.

- Đúng vậy,

Khương Tổ Nhất gật đầu:

- Không có Khương gia, nào có người Khương gia như chúng ta hôm nay.

Ngươi nhìn tu sĩ qua lại Chu gia này, có người nào khi nhìn thấy người Khương

gia chúng ta, không biểu hiện ra tư thái cúi đầu hạ mắt, vì sao? Còn không phải

là sợ hãi uy thế của Khương gia ta sao.

Khương Tổ Nhất vừa nói đến đây, lời nói vừa chuyển,

- Cho nên, mỗi một tộc nhân Khương gia chúng ta đều phải có nghĩa vụ vì

gia tộc mà dâng hiến bản thân, bất luận là ngươi hay là ta, ngươi hiểu không?

Khương Trần Yên cúi đầu:

- Trần Yên hiểu.

- Đứa bé ngoan, Khương Tổ Nhất hài lòng gật gật đầu,

- Điều chỉnh tâm tính tốt, qua vài ngày, ta sẽ đưa ngươi đến gặp người hôn

phu tương lai của ngươi.

- Vâng.

Khương Tổ Nhất phất phất tay, nhìn theo Khương Trần Yên chậm rãi lui ra,

nói với chỗ không bên cạnh:

- Trần Dạ, có phải ngươi cảm thấy chuyến đi này của Thất thúc tổ có chút bỉ

ổi.

Tiếp theo.

Thân hình của Khương Trần Dạ trong nháy mắt bại lộ trước mặt Khương Tổ

Nhất, sợ hãi nói:

- Thất thúc tổ sao lại nói ra lời này? Trần Dạ tuyệt đối không có ý này.

ầ ấ ề

- Không cần phải nói những lời trái lòng, đừng nói ngươi cảm thấy điều đó

là bỉ ổi, ngay cả ta cũng cảm thấy hành động này rất là đê hèn.

Khương Trần Dạ cúi đầu, không nói một lời.

- Nhưng Thương Châu quá trọng yếu đối với Khương gia ta, tuyệt đối không

cho phép có bất kỳ sơ suất nào, nếu không, Khương gia ta sợ có họa diệt tộc.

- Trần Dạ hiểu.

- Không, ngươi không hiểu.

Khương Tổ Nhất cười nói,

- Tuy nhiên, ngươi không hiểu cũng phải thực hiện, hiểu chứ?

Khương Trần Dạ sửng sốt, chợt nghiêm túc gật gật đầu.

Lúc này Khương Tổ Nhất mới lộ ra vẻ hài lòng.

Hắn nhìn phương hướng chỗ Chu lão tổ bế quan, uy áp thuộc về tu sĩ Kim

Đan càng ngày càng nồng đậm, cho dù cách mấy chục dặm, hắn cũng có thể mơ

hồ cảm nhận được cỗ khí thế này.

Ngày xưa rừng núi tràn đầy âm thanh linh thú linh cầm đùa giỡn, giờ phút

này lại là một mảnh im ắng, không có chút tiếng vang nào.

- Chu Minh Hạo thành công.

Khương Tổ Nhất cười nhạt.

Khương Trần Dạ tựa hồ có chút khó có thể tin, vẻ mặt hắn khiếp sợ nhìn

Thất thúc tổ nhà mình:

- Chu Minh Hạo lại kết đan thành công? Vậy hắn chẳng phải là tu sĩ Kim

Đan sao!

- Nào có đơn giản như vậy,

Khương Tổ lắc đầu:

- Tu sĩ Tử Phủ đột phá đến Kim Đan kỳ, kết đan chỉ là cánh cửa đầu tiên, đối

với Tử Phủ hậu kỳ tu sĩ bình thường thì ngưỡng cửa này khó như lên trời.

Nhưng đối với tu sĩ Tử Phủ đạt tới cảnh giới tầng thứ hai mà nói, cũng không

tính là quá khó khăn, nhất là dưới sự phụ trợ của Kết Kim Đan. Đối với tu sĩ Tử

Phủ cảnh giới tầng thứ hai mà nói, khó khăn chân chính nằm ở Kim Đan lôi

kiếp sau khi kết đan. Bình thường chúng ta xưng hô loại tu sĩ chưa từng vượt

qua Kim Đan lôi kiếp này là tu sĩ Giả Đan, ngươi có biết vì sao không?

Khương Trần Dạ lắc đầu.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back