Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 290



Hạ Trừng Trừng nhìn tư liệu trong máy tính, buồn rầu.

Thời gian của cô quá ngắn, không tích lũy được nhiều tư liệu về nghệ sĩ.

Mỗi lần hành động, cô cũng chỉ có thể thu thập thông tin cho nhiệm vụ mục tiêu.

Lần này cô đến vì bạo dưa gia đình, còn chạy trốn nữa, cũng không biết nhiều về các thành viên khác trong đoàn làm phim .

Mấu chốt là nam diễn viên tự sát kia trong tiểu thuyết cũng là nhân vật có bối cảnh bình thường, cũng không được miêu tả nhiều.

"Em muốn tư liệu của thành viên đoàn làm phim, sao không tìm anh?"

Phía sau truyền đến giọng của Tạ Tri Hành.

DTV

Tạ Tri Hành lúc trước cũng đang làm việc, trên sống mũi còn đeo cặp kính gọng vàng chuyên dụng trong văn phòng của anh.

Anh cúi người tới gần Hạ Trừng Trừng, nhìn tư liệu trong máy tính, trong mắt hiện lên một tia sáng giảo hoạt:

"Những tư liệu này, còn không bằng chi tiết bằng tư liệu của Thiên Thịnh."

Ánh mắt Hạ Trừng Trừng sáng lên.

Phải, phải!

Trong giới giải trí ngoại trừ paparazzi, nắm giữ tư liệu của nhiều ngôi sao nhất không phải là công ty giải trí sao?

Nhiều công ty giải trí và paparazzi thiết lập mối quan hệ lâu dài và ổn định.

Thứ nhất là có thể mua đứt trước scandal của nghệ sĩ nhà mình, tránh cho trên vật liệu đen lên hot search, thứ hai là có thể mua tư liệu khiến nghệ sĩ của hai bên đấu đá lẫn nhau.

Thiên Thịnh là công ty giải trí top 1, tư liệu trong tay chỉ có nhiều chứ không ít!

Hai mắt Hạ Trừng Trừng lấp lánh:

"Tạ lão sư ~ em cảm thấy Thiên Thịnh của anh vẫn còn thiếu một đối tác, ví dụ như em!

Cân nhắc đi!"

"Lúc trước anh còn là đối tượng của em, bây giờ đã muốn trở thành đối tác?"

Tạ Tri Hành nhướng mày hỏi ngược lại.

"Ai nha, chuyện kia không phải thì cho qua đi, không phải em cũng giúp anh thanh minh scandal sao!

Anh đại nhân đại lượng, trong bụng ảnh đế có thể chống thuyền, cũng đừng so đo với em!"

Hạ Trừng Trừng ân cần đ.ấ.m vai cho Tạ Tri Hành:

"Bây giờ chúng ta nói chuyện đi, là một chuyện làm ăn lớn!

Anh sở hữu công ty giải trí top 1, em là tài khoản marketing top1, chúng ta hợp tác, win-win nha!

Nhất định sẽ làm cho nghệ sĩ dưới trướng của anh nổi tiếng không thể cản!"

Hạ Trừng Trừng chờ mong nhìn Tạ Tri Hành.

Việc mua bán chỉ có lời không lỗ này, Tạ Tri Hành là thương nhân không có lợi không làm chắc canh sẽ không từ chối, đúng chứ?

Tạ Tri Hành lại híp mắt, vững vàng như núi Thái Sơn, nhìn không ra cảm xúc:

"Hạ Trừng Trừng, hiện tại anh cảm thấy, em quả thật không thích hợp làm minh tinh, em nên đi bán hàng, cái miệng này của em, cũng quá có thể lừa được nhiều người đó.

Nếu anh không biết bộ mặt thật của em, nhất định hôm nay sẽ bị em gạt."

Hạ Trừng Trừng: "...."

Đây có nghĩa là không đồng ý sao?

Chỉ thấy Tạ Tri Hành đứng thẳng người lên, không để ý tới Hạ Trừng Trừng nữa, xoay người rời khỏi phòng.

Hạ Trừng Trừng không cam lòng bĩu môi.

Không phải là muốn ăn dưa sao, thật nhỏ nhen, nhân vật phản diện luôn nhỏ nhen như vậy!

Một giây sau, Hạ Trừng Trừng lại nghe thấy tiếng máy tính "Đinh ——".

Tin nhắn của Trợ lý Chu gửi vào hòm thư của cô, tiêu đề "Tư liệu chi tiết của tất cả các thành viên trong đoàn làm phim Nữu Cổ Lộc công lược".

Hạ Trừng Trừng trợn tròn mắt, cô ngẩng đầu lên mới phát hiện Tạ Tri Hành căn bản không rời đi, anh cầm điện thoại di động, dựa vào khung cửa, khẽ cười:

"Có thích không?"

Trong mắt Hạ Trừng Trừng tràn đầy mừng rỡ, gật đầu như thóc, như gặp được một tình yêu lớn:

"Thích thích! Tạ Tri Hành, anh tốt nhất! Rất rất tốt!"

Tạ Tri Hành nhìn vẻ mặt vui sướng của Hạ Trừng Trừng, khóe miệng nhếch lên.

Cách của Dịch Trạch Khải, hình như cũng rất hữu dụng nha ~
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 291



Thời gian tiếp theo, Hạ Trừng Trừng chỉ xem kỹ phần tư liệu mà Tạ Tri Hành đưa cho cô.

Không xem thì không biết, vừa mới xem đã bị dọa sợ.

Trong đó có rất nhiều dưa, trái ngược với những gì mà công chúng và cư dân mạng hiện tại biết.

Ví dụ như tiểu bạch hoa Lâm Tiêu vẫn luôn bị đồn yêu đương đến não tàn thật ra lại là một nữ hoàng.

Mỗi năm thay bạn trai một lần, hơn nữa tất cả đều là tiểu thịt tươi đã từng nổi tiếng.

DTV

Ví dụ như, nhìn như quan hệ yêu đương giữa Dịch Trạch Khải và Mạnh Như Yên bất hòa, nhưng thật ra Dịch Trạch Khải đã yêu thầm Mạnh Như Yên rất lâu, hiện giờ nhẫn cầu hôn đều đã mua xong.

Lại ví dụ như, nam thứ hai Tiếu Kế nhìn thì luôn thể dục thể thao nhưng thật ra lại có một trái tim mềm mại, vẫn luôn yêu thầm Lâm Tiêu nhưng chậm chạp không dám nói ra khỏi miệng.

Còn có... Mạc Vân Thiên bị toàn bộ cư dân mạng bôi đen, bị coi là con của kẻ h.i.ế.p dâm, thật ra lại có một đoạn quá khứ cực kỳ bi thảm.

Một năm trước, Mạc Vân Thiên đóng vai Quảng Hàn tiên quân trong “Tiên Luyến” được khen ngợi rất nhiều, anh ta cũng vì thế mà nổi tiếng trong một đêm, có tên tuổi trong giới giải trí.

Nhưng mà khi sự nghiệp của anh ta đang phát triển không ngừng, ba anh ta đã bị vạch trần là một kẻ h.i.ế.p dâm.

Cũng bởi vậy mà rất nhiều người không thích Mạc Vân Thiên nữa, bắt đầu tẩy chay Mạc Vân Thiên.

Người tung tin chỉ tiết lộ ba của Mạc Vân Thiên là kẻ h.i.ế.p dâm, không biết người tố cáo và tống ông ta vào tù chính là Mạc Vân Thiên.

Thành tích thời trung học của Mạc Vân Thiên rất tốt, là giáo thảo có thành tích và nhan sắc ở trong trường học.

Nếu như không có gì bất ngờ, anh ta đã có thể thi đậu vào bất kỳ trường đại học hàng đầu nào ở Trung Quốc.

Tất cả mọi người đều rất hâm mộ Mạc Vân Thiên, không chỉ đẹp trai, mà anh ta còn có chỉ số thông minh cao, tương lai nhất định sẽ có một cuộc sống tốt đẹp.

Chỉ là rất ít người biết gia đình Mạc Vân Thiên đã nát đến không chịu nổi.

Trước khi bị vạch trần là một kẻ h.i.ế.p dâm, ba anh ta đã có khuynh hướng bạo lực gia đình nghiêm trọng, mỗi lần đánh bạc thua tiền, uống rượu xong, liền thích trở về đánh Mạc Vân Thiên và mẹ Mạc.

Những năm đó, trên người của mẹ Mạc của Mạc Vân Thiên luôn có vết thương xanh xanh đỏ đỏ.

Vì để che những vết thương này, Mạc Vân Thiên cũng luôn mặc áo dài tay đi học.

Người ngoài cho rằng cuộc sống của anh ta sáng sủa, nhưng thật ra bên trong sớm đã u ám.

Mạc Vân Thiên vội vàng muốn tham gia thi đại học, thi một thành tích tốt, dẫn mẹ rời khỏi nơi giống như địa ngục này.

Nhưng vào ngày thi đại học đó, người ba phạm tội của anh ta lại lên cơn thần kinh, đột nhiên bạo hành mẹ Mạc.

Đầu óc mẹ Mạc vốn tỉnh táo lại bị đập vào góc bàn, chảy m.á.u đầy đất.

Mạc Vân Thiên cũng chỉ có thể từ bỏ thi đại học, đưa mẹ đến bệnh viện chữa trị.

Người mẹ được cứu trở lại, nhưng thần trí mơ hồ, chỉ có thể sống trong viện điều dưỡng.

Mà Mạc Vân Thiên cũng mất đi cơ hội tiến vào đại học danh tiếng.

Mấy năm đó, Mạc Vân Thiên vì chăm sóc cho mẹ, vừa làm vừa học, cuối cùng vẫn không chịu nổi mà từ bỏ việc học.

Bởi vì không có bằng cấp, Mạc Vân Thiên chỉ có thể làm việc vặt.

Anh ta đến nhà hàng bưng mâm, đưa cơm chuyển phát nhanh, làm ở quán cơm chay tiện lợi ba năm tệ, ở trong công trường mùa hè nóng nực khiêng từng khối từng khối gạch...

Tình cờ anh ta đến Hoành Đi3m, làm diễn viên quần chúng.

Diễn xuất của anh ta cũng không tốt, cũng không phải xuất thân từ chính quy.

Nhưng khi diễn những nhân vật nhỏ luôn xuất thần nhập hóa, khiến người ta phải chú ý.

Bởi vì đã trải qua cho nên càng hiểu được sự chua xót của các nhân vật nhỏ.

Thẳng đến khi Mạc Vân Thiên xuất hiện trong “Tiên Luyến”, cuối cùng mới một bước nổi tiếng.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 292



Thật ra trên mạng nói anh ta ra mắt với tác phẩm “Tiên Luyến” cũng không đúng.

Mạc Vân Thiên trước đây đã từng diễn qua một vài vai diễn nhỏ ngoài lề, chỉ là “Tiên Luyến” có đủ sức hút khiến anh ta được công chúng biết đến nhiều hơn thôi.

Một đêm bùng nổ trong làng giải trí cũng không phải là bất ngờ.

Tương tự như vậy, một đêm biến mất khỏi làng giải trí cũng là chuyện thường.

Mạc Vân Thiên có lẽ “may mắn” có được cơ hội tham gia “Tiên Luyến”, kiếm đủ tiền chăm sóc mẹ, nhưng cũng không thoát khỏi một đêm nghèo túng.

Khi tin tức ba anh ta là một kẻ h.i.ế.p dâm được vạch trần, một khi cư dân mạng có thể nâng anh ta lên cao, khen ngợi khuôn mặt của anh ta là món quà của tạo hóa thì cũng có thể đạp anh ta xuống, coi anh ta thành một kẻ h.i.ế.p dâm tiềm tàng.

Trong tư liệu Tạ Tri Hành đưa ra còn có ảnh Mạc Vân Thiên bị ba mình đánh đập khi còn nhỏ.

Thiếu niên gầy yếu có làn da trắng nõn như ngọc, trên người lại phủ đầy vết roi đáng sợ, giống như từng con rắn độc kh*ng b* trói chặt, kéo anh thiếu nên vào địa ngục.

Cho nên nói... Dựa vào cái gì ba Mạc Vân Thiên là kẻ h.i.ế.p dâm mà lại tẩy chay Mạc Vân Thiên chứ?

Rõ ràng anh ta... Cũng là người bị hại mà!

“Trách không được, lần trước anh ta lại chú ý đến vết thương trên tay Mạnh Như Yên như vậy.”

Hạ Trừng Trừng bừng tỉnh.

Thì ra anh ta cũng giống như mình, đều cho rằng đó là vết thương của bạo hành gia đình.

Cũng bởi vì mẫn cảm bệnh nghề nghiệp cho nên Hạ Trừng Trừng mới chú ý tới vết thương.

Nhưng Mạc Vân Thiên là đồng cảm, như bản thân anh ta từng bị.

“Ký chủ, không phải Mạc Vân Thiên chính là diễn viên tự sát kia chứ?”

Hệ thống đột nhiên hỏi.

Dựa theo kinh nghiệm của Mạc Vân Thiên, thật ra cũng không đến mức đó.

“Trải qua nhiều chua xót như vậy, nhưng anh ấy vẫn cố gắng sống sót, làm sao anh ấy có thể vô duyên vô cớ quyết định tìm cái c.h.ế.t như vậy?”

DTV

Nhưng nháy mắt, Hạ Trừng Trừng lại do dự.

Có lẽ chính là bởi vì sống quá mệt mỏi, quá vất vả, khi cọng rơm cuối cùng đè c.h.ế.t lạc đà rơi xuống, không ai có thể tiếp tục chống đỡ.

Nếu Như Mạc Vân Thiên chính là phông nền ở trong tiểu thuyết, vậy trên núi Tam Nương Nương, có thể sẽ có rơm rạ cuối cùng đè c.h.ế.t anh ta!

“Mạc Vân Thiên nằm ở trong danh sách nhân viên nghi ngờ thứ nhất, cậu giúp tôi xem lại tư liệu của những người khác thử.”

Hạ Trừng Trừng dặn dò:

“Còn nữa, gửi tin nhắn cho trợ lý Chu, bảo anh ấy điều tra xem người lúc trước tung tin ba Mạc Vân Thiên là kẻ h.i.ế.p dâm là ai.

Trước đây Mạc Vân Thiên đang ở trong thời kỳ thăng tiến, công ty không có khả năng để mặc loại tin tức này bị phơi bày ra ánh sáng mới đúng, người tung tin phía sau nhất định không đơn giản!”

“Vậy còn cô thì sao?” Hệ thống hỏi lại.

“Tôi còn có chuyện khác.”

Hạ Trừng Trừng thay quần áo:

“Nếu Mạc Vân Thiên thật sự là diễn viên tự sát trong tiểu thuyết, như vậy người hại c.h.ế.t anh ta nhất định là ở trên núi Tam Nương Nương, đã đến lúc đi gặp bọn họ một lần rồi.”

Hạ Trừng Trừng vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy Lâm Tiêu đến phòng hành chính tìm hai người.

“Chị Hạ Hạ, thì ra chị ở đây!”

Lâm Tiêu cười tít mắt, thân mật kéo khuỷu tay Hạ Trừng Trừng:

“Tất cả mọi người đều bị nhốt trên núi, rất nhàm chán, vừa rồi chị Yên Yên tổ chức chơi trò chơi nhỏ, hai người có muốn chơi cùng hay không!”

Tạ Tri Hành ngồi trên sô pha làm việc, đang muốn từ chối thì Hạ Trừng Trừng đã giành trước một bước trả lời:

“Tất cả mọi người đều tham gia sao? Được thôi!”

“Được rồi, vậy tôi bảo chị Yên Yên giữ lại một vị trí cho hai người, mau xuống dưới đó nha!”

Nói xong, Lâm Tiêu ra hiệu với Hạ Trừng Trừng, vui vẻ rời khỏi phòng hành chính.

Tạ Tri Hành cùng lên máy tính, tháo kính gọng vàng trên sống mũi ra:

“Không phải em muốn xem tư liệu bạo dưa sao, còn có tâm trạng chơi trò chơi cùng bọn họ à.”

“Làm việc và nghỉ ngơi phải kết hợp mà! Làm việc không thì cũng quá vất vả rồi!”
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 293



Hạ Trừng Trừng thay một đôi giày thể thao nhỏ thoải mái:

“Anh có muốn đi cùng không?”

Vài phút sau, Hạ Trừng Trừng kéo khuỷu tay Tạ Tri Hành, hai người cùng nhau đến phòng du lịch trên tầng ba của khách sạn.

Đây là phòng khách sạn cung cấp cho khách hàng chơi trò chơi, bên trong có rất nhiều trò chơi khác nhau.

Lúc bọn Hạ Trừng Trừng đến, đám người Mạnh Như Yên và Dịch Trạch Khải đã chơi, cộng thêm Lâm Tiêu và Mạc Vân Thiên, bốn người đang chơi bài poker.

Cũng không biết chơi bao nhiêu vòng, chỉ thấy trên khuôn mặt mềm mại của Mạnh Như Yên đã dán đầy dải trắng, mà trên mặt Dịch Trạch Khải ở bên cạnh thì sạch sẽ.

Trong tay Dịch Trạch Khải chỉ có bốn lá bài, mắt thấy sắp kết thúc thì Mạnh Như Yên lại hung hăng trừng mắt nhìn anh ta một cái.

Dịch Trạch Khải run rẩy: “Được, xin lỗi...”

Khuôn mặt Mạnh Như Yên hớn hở, trực tiếp tới một lá:

“Ai da! Tôi thắng rồi! Dán giấy dán giấy!”

Dịch Trạch Khải đứng mũi chịu sào, thành thành thật thật đưa đầu đến trước mặt Mạnh Như Yên.

Mạnh Như Yên cầm tờ giấy trắng, vui vẻ nói:

“Này thì cho anh dán em này!

Này thì anh vừa mới dán em này!

Khiến gương mặt thịnh thế xinh đẹp của lão nương biến thành xấu xí này!

Dịch Trạch Khải, xem em không dán c.h.ế.t anh đi!”

Lâm Tiêu ở bên cạnh không nhịn được cười:

“Anh Trạch Khải thật sự cưng chiều chị Yên Yên mà!”

Sắc mặt của Dịch Trạch Khải và Mạnh Như Yên đều đỏ lên.

“Nhỏ giọng xuống một chút, còn chưa công khai đâu đó!” Dịch Trạch Khải thấp giọng nói.

Người tiếp theo bị dán giấy chính là Mạc Vân Thiên, Mạnh Như Yên hưng phấn bừng bừng cầm dải giấy trắng, nhìn Mạc Vân Thiên rồi bỗng dừng lại.

Cũng không phải cô ấy có ý kiến gì với Mạc Vân Thiên, mà là lúc trước khi tham gia “Nữu Cỗ Lộc công lược”, công ty của Mạnh Như Yên không muốn Mạc Vân Thiên cũng tham gia diễn xuất, cũng từng uy h.i.ế.p để đoàn làm phim đuổi Mạc Vân Thiên đi.

Cuối cùng vẫn là đoàn làm phim đề cao thù lao phim của Mạnh Như Yên, công ty điện ảnh Thời Gian mới đồng ý cho Mạnh Như Yên tiếp tục tham gia diễn xuất.

Cho dù chuyện này cùng Mạnh Như Yên không có quan hệ trực tiếp gì, nhưng hôm nay cô ấy nhìn thấy Mạc Vân Thiên, vẫn có chút xấu hổ.

Hôm nay Mạc Vân Thiên có thể tham gia chơi chung với bọn họ, toàn bộ đều dựa vào cao thủ trâu bò Lâm Tiêu giật dây, nếu không Mạnh Như Yên cũng không chơi cùng với Mạc Vân Thiên.

Mạc Vân Thiên ngước mắt lên, ánh mắt có vài phần u ám:

“Mạnh lão sư, cô cứ dán lên là được rồi.”

Mạnh Như Yên đang suy nghĩ gì đó thì Hạ Trừng Trừng nhận lấy dải giấy trắng trong tay Mạnh Như Yên, lập tức dán lên cằm Mạc Vân Thiên:

“Ha, như vậy giống như một ông già!”

Mạc Vân Thiên sững sờ, không nghĩ tới Hạ Trừng Trừng lại đột nhiên xuất hiện.

Nhưng Hạ Trừng Trừng lại coi đây là chuyện cực kỳ bình thường, quay đầu vời trách móc Lâm Tiêu:

“Cô Lâm à, không phải cô nói sẽ giữ lại một chỗ cho tôi sao, sao lại bắt đầu nhanh như vậy chứ?”

“Đó đều do động tác của cô Hạ và Tạ lão sư quá chậm rồi nha!”

Lâm Tiêu chu cái miệng nhỏ lên:

“Vừa đúng lúc số người nhiều hơn, chúng ta có thể chơi Ma sói rồi!”

“Nếu cô Hạ đã tới thì tôi cũng không cần chơi nữa.”

Mạc Vân Thiên lui một bước.

DTV

Anh ta vốn dĩ bị Lâm Tiêu kéo tới để góp đủ số lượng, lúc này rời khỏi là thích hợp nhất.

Lúc Mạc Vân Thiên nói mình muốn rời khỏi, Hạ Trừng Trừng liền nghe được chung quanh có vài người thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Tại sao không chơi nữa chứ! Trò chơi Ma sói đương nhiên càng nhiều người càng tốt mà!”

Lâm Tiêu cảm thấy đáng tiếc, kéo tay Kéo Mạc Vân Thiên:

“Anh Vân Thiên, một mình anh trở về phòng cũng không có việc gì làm cả, chơi cùng đi!”

Mạc Vân Thiên bị Lâm Tiêu nắm lại, tiến lui không được.

Thật ra phần lớn thời gian anh ta và đoàn làm phim này đều không hợp nhau, chỉ có Lâm Tiêu giống như một sợi dây, duy trì mối quan hệ yếu ớt giữa anh ta và đoàn làm phim.

“Lâm Tiêu đối xử với Mạc Vân Thiên thật tốt!”
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 294



Hệ thống chen vào một câu:

“Lúc trước bởi vì Mạc Vân Thiên muốn tham gia “Nữu Cỗ Lộc công lược”, diễn viên muốn ngừng diễn không chỉ có một mình Mạnh Như Yên.

Dịch Trạch Khải, còn có nam thứ hai Tiếu Kế đều kháng nghị, nhưng hình như là Lâm Tiêu phản đối mấy người, muốn bảo vệ Mạc Vân Thiên.”

Lâm Tiêu và Mạc Vân Thiên đều là nghệ sĩ công ty Chu Hành.

Không chỉ như thế, Lâm Tiêu còn là thiên kim của giám đốc truyền thông Chu Hành.

Lúc trước Mạc Vân Thiên bị toàn bộ cư dân mạng bôi đen, công ty ban đầu hủy hợp đồng với anh ta, cũng nhờ Lâm Tiêu bảo vệ.

“Lâm Tiêu đúng là một cô gái tốt nha!”

Hệ thống lại cảm thán một câu:

“Nếu như không có Lâm Tiêu, Mạc Vân Thiên đã sớm không còn lăn lộn nổi trong giới giải trí rồi!”

Lâm Tiêu cũng không giữ Mạc Vân Thiên nữa, một mình Mạc Vân Thiên rời đi.

Nhưng mà cũng may mấy người đạo diễn Đường tới, nhân số tăng lên hơn mười người, mọi người cùng nhau vui vẻ chơi trò Ma sói.

Chơi liên tiếp mấy bàn, bất tri bất giác đã đến mười giờ tối.

Đoàn làm phim phần lớn là cú đêm, thức đêm quay phim là chuyện thường xuyên, thức đến thời gian này cũng không sao.

Hạ Trừng Trừng lại cố ý ngáp vài cái:

“Không được rồi, tôi mệt quá Mạnh lão sư, mọi người cứ tiếp tục chơi đi!

Tôi muốn trở về nghỉ ngơi một chút!”

Đám người Mạnh Như Yên và Lâm Tiêu oán giận vài câu, chửi bới Hạ Hạ thắng trận liền bỏ chạy.

DTV

Nhưng mọi người cũng không chửi bới quá lâu, Hạ Trừng Trừng thuận lợi cùng Tạ Tri Hành rời khỏi.

Vừa rời khỏi phòng, Hạ Trừng Trừng lập tức lấy điện thoại di động ra.

“Trợ lý Chu trả lời tin nhắn của em sao?”

Tạ Tri Hành ở phía sau lưng cô, hỏi.

Hạ Trừng Trừng gật đầu:

“Trợ lý Chu làm việc rất năng suất nha, em còn tưởng ít nhất phải đợi đến ngày mai mới có thể biết được người tung tin chuyện năm đó của Mạc Vân Thiên, không nghĩ tới mới có mấy tiếng đồng hồ mà đã lấy được tin tức!”

Khóe miệng Tạ Tri Hành hơi nhếch lên, không nói gì nữa.

Bình thường mấy tiếng đồng hồ không có khả năng lấy được tin tức này, nhưng bây giờ bên Hoành Đi3m, Phó Dương Vinh mang theo cả đội ngũ IT giúp Hạ Trừng Trừng điều tra, có chuyện bôi đen nào mà không tìm được?

Hạ Trừng Trừng bừng bừng hưng phấn mở tin nhắn ra:

“Để xem một chút, xem năm đó là tên khốn khiếp nào hãm hại Mạc Vân Thiên!”

Tín hiệu wifi của khách sạn không phải rất tốt, giao diện thư xuất hiện rồi loading một một lúc lâu mới hiện nội dung.

Khuôn mặt vốn bừng bừng vui vẻ của Hạ Trừng Trừng, nhìn thấy tên trên tin nhắn, cô đột nhiên sửng sốt.

Cô nhịn không được quay đầu lại nhìn về phía mấy người trong căn phòng.

Những người còn lại chơi rất vui vẻ, thỉnh thoảng có tiếng cười nói vang lên

Nhất là cô gái kia, cười như một đóa hoa trắng ngây thơ vô hại, nụ cười dịu dàng của cô ấy tản ra sức sống, khi người khác tới gần cô ấy đều sẽ bị tiếng cười của cô ấy lây nhiễm.

Nhưng đóa hoa trắng này lại mọc đầy gai vô hình, sẽ ở lúc người khác không phát hiện mà lén lút đ.â.m một cái, khiến m.á.u tươi đầm đìa.

Tin nhắn do trợ lý Chu gửi tới, chỉ có vài dòng chữ đơn giản.

“Người tung tin về ba của Mạc Vân Thiên năm đó là thiên kim chủ tịch công ty Chu Hành.”

“——Lâm Tiêu.”

“Nữu Cỗ Lộc công lược” là một trong những tổ lớn hiện đang khai máy ở Hoành Đi3m, quay phim được chia làm hai nhóm AB.

Hiện giờ tổ B còn đang tiếp tục quay phim ở phim trường Hoành Đi3m, mà thành viên tổ A đều bị nhốt trên núi Tam nương nương.

Phân cảnh núi Tam Nương Nương không nặng, năm diễn viên chính, cộng thêm năm diễn viên quần chúng, chính là toàn bộ diễn viên.

Nam diễn viên tự tử trong tiểu thuyết... Nằm trong số mười người này.

Lúc chơi trò chơi, Hạ Trừng Trừng đặc biệt quan sát tất cả mọi người.

Mặc dù bị mắc kẹt trên núi, nhưng qua ba ngày nghỉ, tâm trạng của mọi người đều rất tốt.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 295



Hệ thống cũng giúp Hạ Trừng Trừng đánh giá tình hình gần đây của diễn viên trên núi, phát hiện không có diễn viên nào có khuynh hướng tự sát.

Mạc Vân Thiên được đánh giá kém nhất trên mạng, tình trạng tinh thần của anh ta cũng tốt, chăm chỉ cố gắng sống, không thấy trầm cảm gì.

“Nói cách khác, đơn thuần trầm cảm hoặc suy sụp tự sát là không có khả năng.”

Hạ Trừng Trừng phân tích:

“Nhất định là đã xảy ra chuyện gì, dẫn đến diễn viên kia lựa chọn tự sát. Hoặc là vì nguyên nhân gì đó anh ta mới chết, nhưng lại bị phán quyết là tự sát.”

Nhưng chính xác chuyện này như thế nào, không ai biết.

Mười hai giờ đêm, cuộc chơi trên lầu ba kết thúc, mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi.

Đúng lúc này, trên đường ống thông gió của một căn phòng trên tầng sáu đột nhiên xuất hiện một cái đầu.

Hạ Trừng nằm phủ phục ở trên nóc phòng Mạc Vân Thiên, xuyên thấu qua ống thông gió dùng sức nhìn.

“Không phải Mạc Vân Thiên nói mình trở về phòng nghỉ ngơi sao?

Sao bên trong lại không có người vậy?”

Hạ Trừng Trừng rất nghi ngờ, cô còn định đến xem tình huống một mình Mạc Vân Thiên là như thế nào.

“Tôi cũng không biết.”

Hệ thống cũng mờ mịt:

“Khách sạn này có nhiều camera giám sát nhưng chỉ để bài trí, tôi hoàn toàn không thể nắm bắt được động thái của anh ta.”

Hạ Trừng Trừng chỉ có thể bò về phía trước, định từ đường ống thông gió từ nơi này bò ra hành lang.

Leo lên đường ống thông gió đúng là không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, mỗi lần đều sẽ làm bẩn quần áo của mình.

Nếu lại gặp phải một chỗ có ốc vít lỏng lẻo, ngã xuống sẽ rất xấu hổ.

Hạ Trừng Trừng định lắp đặt camera ở mấy điểm mù của khách sạn, để hệ thống giám sát, tự mình trở về phòng nghỉ ngơi cho tốt.

Nhưng cô mới bò được một nửa, đang muốn từ cửa thông gió nhảy xuống, bất ngờ không kịp đề phòng liền nhìn thấy một khuôn mặt lớn...

“A ——!”

Hạ Trừng Trừng thiếu chút thét chói tai, nhưng theo bản năng lập tức che miệng mình lại.

Nhưng một tay không giữ được thân thể ổn định nên trực tiếp ngã xuống!

Lần thứ hai rồi!

Mắt thấy Hạ Trừng Trừng sắp ngã xuống, người ở hành lang nhanh chóng bắt lấy cô, ôm cô vào trong ngực.

Hô hấp ấm áp của người đàn ông gần trong gang tấc, trên người anh còn có mùi t.h.u.ố.c lá bạc hà nhàn nhạt dễ ngửi.

Mặt Hạ Trừng Trừng đỏ lên, vội vàng bò từ trên người Tạ Tri Hành xuống, thấp giọng trách móc:

“Tạ Tri Hành! Sao anh lại đột nhiên xuất hiện!

Anh sẽ dọa c.h.ế.t người đó, anh có biết không hả!”

Tạ Tri Hành liếc mắt nhìn lỗ thông gió lại nhìn Hạ Trừng Trừng trong n.g.ự.c mình, vẻ mặt không nói nên lời:

“Anh nói em không thể quang minh chính đại đi tới sao?

Nhất định phải leo lên ống dẫn kia sao?”

Thật sự làm paparazzi đến nghiện rồi phải không?

“Em đây không phải là muốn điều tra...”

Nói đến một nửa, Hạ Trừng Trừng đột nhiên dừng lại.

Áo giáp của Máy nghiền dối trá bịrơi rồi.

Nhưng thế giới này là thế giới tiểu thuyết, tuyệt đối không thể nói, đến lúc đó toàn bộ thế giới đều có thể sụp đổ.

Ánh mắt Hạ Trừng Trừng mơ hồ, lẩm bẩm nói:

“Em… Chính là muốn điều tra một quả dưa, paparazzi muốn điều tra dưa, có vấn đề gì không?”

Tạ Tri Hành híp mắt đánh giá Hạ Trừng Trừng:

“Không có vấn đề gì cả.

Nhưng em là một nữ minh tinh, sao đột nhiên lại muốn làm paparazzi?”

Vấn đề này, Tạ Tri Hành đã sớm muốn hỏi Hạ Trừng Trừng, còn có, bao gồm cả chuyện lúc trước anh đã thảo luận cùng với Phó Dương Vinh.

Hạ Trừng Trừng đi làm phóng viên hiện trường từ khi nào vậy?

Tại sao, đột nhiên lại thay đổi lớn như vậy?

Trong lòng Hạ Trừng Trừng bất ổn, rất nhanh nghĩ ra cái cớ, vẻ mặt chân thành:

“Bởi vì làm nữ minh tinh lăn lộn không nổi nữa!

DTV

Cũng không phải anh không biết, lúc trước em bị Quý Tĩnh Hàm hãm hại thảm hại đến bao nhiêu!

Cho nên muốn bạo phát dưa của cô ta để phản kích!

Không nghĩ tới em làm paparazzi có thiên phú hơn so với làm nữ minh tinh, mới được mấy tháng thôi mà em đã lăn lộn thành paparazzi cấp hiện tượng rồi!

Nên em sẽ tiếp tục làm tiếp!”
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 296



Tạ Tri Hành bình tĩnh nhìn Hạ Trừng Trừng.

Lần đầu tiên Máy nghiền dối trá đăng bài viết chính là đập vào Quý Tĩnh Hàm, cho nên lý do này của Hạ Trừng Trừng hợp lý là ok.

Nhưng Tạ Tri Hành vẫn cảm thấy có chút không đúng.

Anh lại nhìn Hạ Trừng Trừng hai lần:

“Không ngờ vậy mà cũng có người thèm dưa của em.”

Hạ Trừng Trừng: “...?”

Trong lòng cô hừ lạnh, coi em đây không biết anh là “Bạn học” sao?

Dáng vẻ chính nhân quân tử nhưng lại ưa bát quái, chẳng lẽ so với cô anh kém hơn sao?

Giả vờ, ảnh đế thật biết giả vờ mà!

Tròng mắt Hạ Trừng Trừng đảo qua, liếc mắt nhìn camera giám sát giống như đồ trang trí ở góc hành lang, cố ý chuyển đề tài:

“Tạ Tri Hành, dù sao anh cũng tới rồi.

Không bằng lắp đặt camera giám sát với em đi!”

Tạ Tri Hành:

“Anh không có hứng thú với chuyện rình người khác.”

“Chỉ là lắp đặt ở khu vực công cộng, giám sát khu vực mù trong khách sạn mà thôi, không tính là rình mò!

Hơn nữa, không chừng có thể chụp được dưa gì đó đâu!”

Hạ Trừng Trừng xíu giục, trong ánh mắt mang theo vài phần giảo hoạt:

“Ví dụ như đạo diễn Đường yêu đương ngầm với đạo diễn Phó!

Hướng dẫn mỹ thuật bị nhiếp ảnh gia đội mũ xanh...”

Vẻ mặt Tạ Tri Hành bình tĩnh.

Nhưng trong lòng lại ngứa ngáy!

Mỗi lần Máy nghiền tung tin nóng đều chuẩn như vậy, có lẽ... Thực sự có dưa ở đây.

Ánh mắt anh sáng lên một chút, rất nhanh lại khôi phục như thường, kiêu ngạo nói:

“Không phải anh muốn ăn dưa! Chỉ là anh thuận tay giúp em mà thôi!”

“Đã hiểu, em hiểu rõ mà!”

Hạ Trừng Trừng liên tục gật đầu:

“Người muốn ăn dưa là em!”

Còn có "Bạn học"!

“Có quan hệ gì với anh đâu! Đúng không!”

Tạ Tri Hành nghiêm túc gật gật đầu.

Đúng, người muốn ăn dưa là Bạn học chứ có quan hệ gì với ảnh đế Tạ anh chứ!

Hai người một đường lắp đặt camera, chuyện này cũng không phức tạp, chỉ cần điều chỉnh góc quay tốt, đặt camera ở nơi tương đối bí mật là được rồi.

Lúc này đêm khuya, khách sạn rất ít người, cũng thuận tiện cho hai người tác nghiệp.

Khoảng nửa tiếng sau, Hạ Trừng Trừng và Tạ Tri Hành đã lắp đặt xong tất cả các khu vực góc mù dưới lầu sáu.

Sau đó lắp đặt giám sát khu vực mù lối đi tầng bảy là đại công cáo thành!

Hai người đang chuẩn bị đi lên lầu bảy, đột nhiên từ trên lầu có tiếng thét của phụ nữ truyền đến!

Hạ Trừng Trừng và Tạ Tri Hành kinh ngạc.

Hơn nửa đêm mà thét lớn thế này là có chuyện gì chứ!

Hệ thống giậm chân trong đầu Hạ Trừng Trừng:

“Ký chủ! Không phải đã xảy ra một vụ tự sát chứ! Không xong rồi! Tầng bảy hoàn toàn không có giám sát đâu!”

Mạng người quan trọng, Hạ Trừng Trừng không để ý đến những thứ này, vội vàng định lên lầu bảy.

Vừa đi được hai bước, lại bị Tạ Tri Hành ngăn lại.

“Bây giờ em đi lên, mọi người sẽ phát hiện em không rời khỏi phòng mà người lại ở bên ngoài.”

Tạ Tri Hành nói:

“Nếu truyền ra ngoài thì không có cách nào giải thích cả.”

Tuy rằng tầng bảy có khu vực mù, nhưng camera giám sát trước cửa phòng hành chính Tạ Tri Hành vẫn theo dõi vẫn tốt.

DTV

“Nhưng mà...” Hạ Trừng Trừng rất lo lắng.

Tạ Tri Hành không biết sự thật, nhưng cô lại biết rõ.

Tiếng thét chói tai trên lầu, rất có thể có liên quan đến vụ tự sát sắp xảy ra ở đây, đây là một mạng người!

Giọng nói Tạ Tri Hành trầm ổn:

“Em yên tâm, bây giờ anh đi lên xem xét tình hình, có bất cứ chuyện gì, anh nhất định sẽ nói cho em biết đầu tiên, em cứ bò theo đường ống trở về trước đi.”

Hạ Trừng Trừng trong lòng sốt ruột, nhưng cô cũng biết, chuyện này đã xảy ra, cô sốt ruột cũng vô dụng.

Cô chỉ có thể đồng ý với Tạ Tri Hành, bò theo đường ống trên trần nhà trở lại phòng hành chính ở tầng bảy.

Nửa tiếng sau, Hạ Trừng Trừng đi tới nơi xảy ra sự việc.

Nơi này là phòng Lâm Tiêu, tiếng thét chói tai cũng truyền ra từ phòng cô ấy.

Bên ngoài phòng có đầy đủ người của đoàn làm phim.

Trong phòng, Lâm Tiêu mặc đồ ngủ cuộn mình trên giường, nước mắt cô ấy rơi đầy mặt, giống như là bị cái gì đó làm kinh ngạc, thân thể không ngừng run rẩy.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 297



Mạnh Như Yên ở một bên ôm cô ấy, không ngừng an ủi:

“Không có việc gì không có việc gì...Không có ai đâu....”

Hạ Trừng Trừng lặng lẽ đi đến bên cạnh Tạ Tri Hành:

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Tạ Tri Hành cúi người xuống, hạ thấp giọng bên tai Hạ Trừng Trừng:

“Lâm Tiêu nói tối hôm qua lúc cô ấy ngủ, hình như không đóng cửa lại, có người lẻn vào... Cố ý dâm ô cô ấy.”

Hạ Trừng Trừng kinh ngạc: “Nhìn thấy mặt người nọ sao?”

Tạ Tri Hành: “Không bật đèn, cô ấy nói không thấy.”

Nói cách khác, tội phạm dâm ô là ai vẫn chưa xác định được.

Nhưng Hạ Trừng Trừng nhìn quanh bốn phía, phát hiện Mạc Vân Thiên cũng ở đây.

Mà ánh mắt mọi người nhìn anh ta đều kỳ quái.

Một lúc lâu sau, đạo diễn vội vàng đi tới phòng Lâm Tiêu.

Sắc mặt ông ta âm trầm, trong ánh mắt mang theo vài phần lạnh lẽo.

DTV

Nhất là sau khi nhìn thấy Mạc Vân Thiên, ánh mắt càng thêm hung tợn hơn.

“Tôi và đạo diễn Phó vừa mới thẩm vấn một chút, đoàn làm phim chúng ta hiện tại ở trên núi Tam Nương Nương có tổng cộng năm mươi bảy người.

Trong đó, ngoại trừ diễn viên chính ra, những nhân viên công tác khác vốn đều là hai người một phòng, lúc xảy ra sự việc, bọn họ đều ở trong phòng, có thể làm chứng cho nhau.

Tôi, Dịch lão sư, Tiếu lão sư, Mạc lão sư có phòng đơn.

Nhưng... Lúc xảy ra sự việc, tôi, Dịch lão sư, còn có Tiếu lão sư ở phòng họp thảo luận trận đấu cung đình, chúng ta có thể làm chứng cho nhau.”

Đạo diễn Đường ngẩng đầu nhìn Mạc Vân Thiên ở góc:

“Như vậy, người duy nhất trong đoàn làm phim không thể chứng mình chính là cậu ta.”

Đạo diễn Đường gằn từng chữ:

“Mạc Vân Thiên, lúc xảy ra sự việc, cậu ở đâu hả?”

Ánh mắt mọi người trong nháy mắt tập trung lên trên người của Mạc Vân Thiên, trong ánh mắt mang theo sự khinh bỉ.

Rõ ràng anh ta còn chưa trả lời, nhưng mọi người đã định tội cho anh ta.

“Tôi...”

Mạc Vân Thiên do dự nửa giây:

“Tôi vẫn luôn ở trong phòng...”

Hạ Trừng Trừng sửng sốt, cau mày.

Cô trèo qua đường ống, lúc qua lại đều cố tình đi ngang qua phòng Mạc Vân Thiên, lúc ấy anh ta hoàn toàn không ở trong phòng!

Tại sao anh ta lại nói dối?

“Nhưng camera giám sát tầng sáu có khu vực mù, không ai có thể chứng minh lời nói của cậu cả.”

Nam thứ hai Tiếu Kế đột nhiên mở miệng, giọng nói cực kỳ lạnh lùng.

Mạc Vân Thiên cảm giác như sau lưng bị kim chích, bất giác lui về phía sau hai bước.

“Chuyện này cũng không thể chứng minh là Mạc lão sư được?”

Mạnh Như Yên đột nhiên giúp đỡ:

“Có thể Mạc lão sư đang ngủ trong phòng?”

“Không phải!”

Một nhân viên phục vụ đi ra, chỉ vào Mạc Vân Thiên:

“Tôi đang vệ sinh phòng 602 nhìn thấy anh ta!

Rõ ràng anh ta đi vào thang máy, hơn nữa tôi nhìn thấy, thang máy là đi lên trên!”

Khách sạn núi Tam Nương Nương chỉ có bảy tầng.

Mạc Vân Thiên ở tầng sáu mà Lâm Tiêu lại ở tầng bảy.

“Mạc Vân Thiên, chúng ta cho cậu cơ hội!”

Giọng đạo diễn Đường lạnh hơn:

“Cậu phải nói thật! Rốt cuộc lúc đó cậu đang ở đâu! Đang làm gì hả!”

Mạc Vân Thiên cắn răng, nắm tay nắm chặt.

Hạ Trừng Trừng nhìn thấy trên mặt anh ta tràn đầy sự không cam lòng, nhưng mà vẫn không nói gì.

Không chỉ như thế, lúc này Mạnh Như Yên đứng cạnh Lâm Tiêu cũng cau mày, có vẻ muốn nói lại thôi.

Hệ thống xen vào:

“Ký chủ, tôi cảm giác giữa Mạc Vân Thiên và Mạnh Như Yên có gì đó!”

Hạ Trừng Trừng cũng gật gật đầu.

Nhưng trong lúc nhất thời cũng không biết là chuyện gì.

Đạo diễn Đường thấy Mạc Vân Thiên trầm mặc, càng thêm hung ác nói:

“Mạc Vân Thiên, nếu như cậu c.h.ế.t cũng không nói rốt cuộc cậu đã đi nơi nào, vậy chúng ta chỉ có thể...”

Lời còn chưa dứt, giọng nói của quản lý khách sạn đột nhiên cắt đứt đạo diễn đường:

“Đạo diễn Đường, chúng ta vừa mới kiểm tra camara giám sát, thật ra… còn có một người, không có chứng cứ ngoại phạm.”

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Ngoại trừ Mạc Vân Thiên, còn có nghi phạm khác?

Một giây sau, đã thấy quản lý khách sạn chỉ vào Tạ Tri Hành:

“Tạ tiên sinh, lúc mười hai giờ, camera giám sát hành lang cửa cho thấy một mình anh rời khỏi phòng, như vậy sau đó anh đi đâu?”

Mọi người trợn to mắt.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 298



Tạ Tri Hành và Hạ Hạ đang ở trong một phòng hành chính, ngay từ đầu bọn họ tự nhiên loại trừ người phòng đôi.

Mà lúc này, camare giám sát bên ngoài phòng hành chính lại tỏ vẻ Tạ Tri Hành hoàn toàn không ở trong phòng!

DTV

Hơn nửa đêm không có trong phòng, anh có thể làm gì khác?

Hạ Trừng Trừng nhướng mày, đang muốn đứng ra chứng minh giúp Tạ Tri Hành, nhưng lại bị anh ngăn ở phía sau.

Ánh mắt Tạ Tri Hành bình tĩnh: “Tôi đi ra ngoài giải sầu, như thế nào, không được sao?”

“Có nhân chứng không?” Quản lý khách sạn hỏi.

Tạ Tri Hành nhún nhún vai:

“Hơn nửa đêm, nào có nhân chứng gì, chỉ có một mình tôi mà thôi.”

Cuộc đối thoại cuối cùng cũng không có kết luận.

Đám người đạo diễn Đường dám ép hỏi Mạc Vân Thiên, bởi vì ba của anh ta là một kẻ h.i.ế.p dâm, nhưng không ai dám chất vấn Tạ Tri Hành.

Nghi phạm dâm ô Lâm Tiêu biến thành hai người.

Thời gian đã quá muộn, mọi người cũng không thể định tính Tạ Tri Hành và Mạc Vân Thiên chính là tội phạm dâm ô, chỉ có thể giải tán trước, để cho khách sạn phái ra hai bảo vệ bảo vệ Lâm Tiêu.

Hiện giờ, Hạ Trừng Trừng có thể xác định 90% vụ án tự sát sắp xảy ra ở núi Tam Nương Nương có liên quan đến vụ dâm ô này.

Nhưng lúc trước cô và hệ thống vẫn cho rằng người sẽ tự sát chính là Mạc Vân Thiên suy sụp.

Chẳng lẽ diễn viên tự sát kia là Lâm Tiêu? Bởi vì bị Mạc Vân Thiên dâm ô?

Vừa trở lại phòng hành chính, Hạ Trừng Trừng liền kéo Tạ Tri Hành lại, muốn nói lại thôi.

Cô muốn hỏi Tạ Tri Hành vì sao vừa nói dối, vì sao lại giúp mình...

Nhưng thật ra cô cũng mơ hồ biết đáp án.

Cuối cùng, Hạ Trừng Trừng chỉ nói một câu: “Cảm ơn.”

Tạ Tri Hành nhìn Hạ Trừng Trừng, ánh mắt không lạnh lùng như lúc giằng co với mọi người vừa rồi, ngược lại vô cùng ôn nhu.

“Không cần cảm ơn.”

Cả đêm Hạ Trừng Trừng ngủ không ngon lắm.

Ngày hôm sau, cô và Tạ Tri Hành đi ăn cơm ở khu ăn sáng.

Mạc Vân Thiên cũng ở một góc khu ăn sáng, sự hiện diện của anh khiến cho bầu không khí trong khu ăn nặng nề.

Hạ Trừng Trừng lấy bánh mì chiên mà mình quen ăn, sau đó còn giúp Tạ Tri Hành cầm một tách cà phê.

Từng người ở trong bữa ăn sáng đều im lặng.

Sau khi ăn sáng, Hạ Trừng Trừng vốn định trở về phòng xem camera giám sát, lại bị Mạnh Như Yên đột nhiên kéo sang một bên.

“Mạc Vân Thiên vô tội!”

Mạnh Như Yên vừa mở miệng chính là những lời này.

Hạ Trừng Trừng nhíu mày, đầu óc vốn nặng nề trong nháy mắt có tinh thần lại, ánh mắt sáng ngời:

“Làm sao cô biết?”

Mạnh Như Yên nhìn chung quanh, đặc biệt chú ý Tạ Tri Hành vẫn còn đang uống cà phê trả lời email trong khu ăn sáng.

Cô ấy hạ thấp giọng:

“Bởi vì tối hôm qua... Mạc Vân Thiên ở cùng một chỗ với tôi.”

Hạ Trừng Trừng sửng sốt, trước đó không phải Mạc Như Yên vì Mạc Vân Thiên mà từ chối tham gia “Nữu Cỗ Lộc công lược” sao, sao lại ở cùng một chỗ với anh ta được?

Mạnh Như Yên thở dài:

“Anh ấy cũng coi như là người trong giới, có thể là biết, nghề này chỉ dựa vào tác phẩm chiếu để nói chuyện, nếu tác phẩm của anh ấy không được chiếu, quay nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

Mà bây giờ kiểm duyệt phát thanh truyền hình rất nghiêm ngặt, một khi trong tác phẩm có nghệ sĩ xấu, cho dù chỉ là diễn viên quần chúng, cũng phải xóa bỏ, nếu không không thể qua thẩm vấn.

Mọi người đều không thích Mạc Vân Thiên, cũng là lo lắng hắn bị lộ ra ngoài sẽ khiến tác phẩm đi xuống.

“Tối hôm qua vốn dĩ tôi muốn đến phòng Trạch Khải hẹn hò với anh ấy, Mạc Vân Thiên đột nhiên tới tìm tôi, tôi còn tưởng rằng anh ấy là vì chuyện lúc trước tôi từ chối diễn muốn tính sổ với tôi, chính tôi cũng hoảng sợ!

Nhưng tôi không nghĩ tới anh ấy là tới đưa cái này cho tôi.”

Mạnh Như Yên mở tay ra, vậy mà trong tay là một bình xịt chống sói:

“Anh ấy nói, nếu Dịch Trạch Khải khi dễ tôi, anh ấy có thể đánh Khải Trạch giúp tôi.”

Hốc mắt Mạnh Như Yên đỏ bừng, tự giễu nở nụ cười:

“Tôi một lòng suy nghĩ xấu cho anh ấy, cho rằng anh ấy sẽ hại đoàn làm phim, cho rằng anh ấy tới đe dọa tôi, không ngờ anh ấy tới quan tâm tôi.”

“Cho nên cô mới nói sự thật siết cổ tay cho anh ta biết sao?”

Hạ Trừng Trừng hỏi.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 299



Mạnh Như Yên gật đầu: “Thật sự tôi cũng rất xấu hổ khi lừa gạt anh ấy.”

Mạnh Như Yên còn nhớ rõ, tối hôm qua lúc Mạc Vân Thiên tới tìm cô ấy, sắc mặt vẫn âm trầm.

Nhưng sau khi biết sự thật, anh ta kinh ngạc, một lúc lâu sau, trên khuôn mặt âm trầm lại lộ ra nụ cười sảng khoái.

Anh ta nói:

DTV

“Xin lỗi, là tôi xen vào việc của người khác rồi.”

Vào giây phút đó, Mạnh Như Yên mới đột nhiên phát hiện thật ra Mạc Vân Thiên cũng chỉ như một thanh niên bình thường thôi.

Tội lỗi mà ba anh ta tạo ra có liên quan gì đến anh ta chứ?

Nhưng anh ta lại phải nhận lấy những lời chửi rủa, đến nay vẫn còn bị đoàn làm phim hoài nghi, bị cư dân mạng nhục mạ.

“Tối hôm qua, vốn dĩ tôi có thể thanh minh cho anh ấy.”

Mạnh Như Yên áy náy nói:

“Nhưng tôi không dám nói, tôi sợ khi nói ra, chuyện của mình cũng sẽ bị phơi bày.

Nếu như những chuyện đó bị phơi bày, sau này fans của tôi sẽ nghĩ tôi thế nào chứ!”

Mạnh Như Yên khóc nức nở:

“Hạ Hạ, có phải tôi rất xấu không?

Rõ ràng là anh ấy tới giúp tôi, mà tôi lại bởi vì tư dục của bản thân mà không thanh mình giúp anh ấy...”

Hạ Trừng Trừng trầm mặc, nhịn không được nhìn về phía Tạ Tri Hành cách đó không xa còn đang trả lời thư.

Mạnh Như Yên vì vậy mà áy náy, vậy còn cô thì sao?

“Yên Yên, hiện tại không phải là lúc suy nghĩ những thứ này.”

Hạ Trừng Trừng suy nghĩ một lát, ánh mắt lại trở nên kiên định, áy náy và khóc lóc không phải tác phong của cô, tìm cách cùng lối thoát mới là cách làm trước sau của cô:

“Không dám giấu diếm, tối hôm qua Tạ Tri Hành cũng không phải một mình, anh ấy vẫn ở cùng một chỗ với tôi.

Như vậy, nếu hai nghi phạm bọn họ đều không phải là tội phạm dâm ô kia, vậy tội phạm dâm ô chân chính rốt cuộc là ai?”

“Không phải chứ... Còn có người thứ ba sao?”

Mạnh Như Yên nghi ngờ:

“Nhưng những người khác rõ ràng đều có chứng minh ngoại phạm mà!

Chẳng lẽ có người trốn ở khách sạn, nhưng chúng ta không biết sao?!”…

Hạ Trừng Trừng và Mạnh Như Yên không thảo luận ra đáp án.

Hiện tại không có video, hình ảnh và bất kỳ bằng chứng nào về thủ phạm dâm ô.

Chỉ có lời khai của Lâm Tiêu.

Hạ Trừng Trừng và Mạnh Như Yên lên lầu bảy tìm Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu mặc một chiếc váy trắng, ngồi trên cửa sổ, ngơ ngác nhìn ngoài cửa sổ.

Mặt trời trâu bò năng động hôm nay lại giống như một đóa hoa trắng nhỏ sắp héo rũ.

Nhìn thấy Hạ Trừng Trừng cùng Mạnh Như Yên tiến vào, Lâm Tiêu khó khăn nặn ra một nụ cười:

“Chị Yên Yên, chị Hạ Hạ, hai người tới rồi.”

Mạnh Như Yên đau lòng không thôi, vội vàng tiến lên xoa xoa hai vai Lâm Tiêu:

“Đừng khổ sở, đều sẽ đi qua thôi.”

Hai mắt Lâm Tiêu đẫm nước ngước mắt lên:

“Chị Yên Yên, có phải mọi người đều cho rằng Vân Thiên làm chuyện này không?”

Mạnh Như Yên ngẩn ra, áy náy gật đầu.

“Chắc chắn sẽ không phải là Vân Thiên!”

Lâm Tiêu nắm tay Mạnh Như Yên:

“Chị Yên Yên, chị Hạ Hạ, hai người có thể giúp Vân Thiên giải thích một chút được không?

Những chuyện xấu kia đều do ba Vân Thiên làm, không liên quan gì đến anh ấy!

Vân Thiên... Anh ấy là người rất tốt, anh ấy sẽ không làm loại chuyện này đâu!”

Giọng Lâm Tiêu chân thành, trên lông mi mảnh khảnh như cái quạt nhỏ kia, còn dính một chút lệ chưa khô.

Mạnh Như Yên an ủi:

“Em không cần lo lắng, ngày mai cảnh sát có thể lên núi, nhất định có thể chứng minh Mạc Vân Thiên trong sạch!”

Lâm Tiêu từ chối cho ý kiến, nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.

Sau khi rời khỏi phòng Lâm Tiêu, hệ thống nhảy ra:

“Ký chủ, tôi thấy Lâm Tiêu vừa rồi rất suy nghĩ cho Mạc Vân Thiên!

Số liệu điều tra ngày hôm qua của trợ lý Chu có vấn đề hay không?”

Không thể trách hệ thống nghĩ như vậy.

Vừa rồi ánh mắt Lâm Tiêu thật sự quá chân thành, ngay cả Hạ Trừng Trừng cũng có chút nghi ngờ độ tin cậy của tư liệu điều tra của trợ lý Chu.

“Nếu đã hoài nghi, vậy chỉ có thể đi kiểm chứng.”

Hạ Trừng Trừng trả lời hệ thống:

“Không phải một vị lãnh tụ vĩ đại nào đó đã nói thực hành là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm tra chân lý sao?

Thống Tử, gửi cho trợ lý Chu một tin nhắn, bảo anh ấy tìm ra tất cả tư liệu của Lâm Tiêu!

Phương diện nào cũng được, nhưng phải toàn bộ, càng sớm càng tốt!”
 
Back
Top Bottom