Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 120: Chương 120



---

Kim Nhất Phàm luống cuống tay chân.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Không phải cậu không trách Lục Yên Nhiên sao?

Khóc cái gì mà khóc!

Con gái quả nhiên là loài khó chiều nhất thế giới!

"Hu hu hu... Kim Nhất Phàm, sao cậu có thể tốt như vậy!"

Lục Yên Nhiên giàn giụa nước mắt:

“Tôi tưởng cậu chỉ đẹp trai hài hước thôi, không ngờ cậu còn dịu dàng như vậy!”

Kim Nhất Phàm:???

Cái gì mà hài hước!

Ông đây rõ ràng xây dựng hình tượng cao lãnh mà!

[Ha ha ha Lục đại tiểu thư, cô có chắc là cô đang khen người khác sao?]

[Một giây trước tôi còn rất cảm động, Nhất Phàm quá dịu dàng!

Một giây sau ha ha ha, Lục Yên Nhiên rốt cuộc là sinh vật gì vậy?!]

[Lục Yên Nhiên không hổ là anti-fan của Nhất Phàm, miêu tả rất chính xác!]

[Đúng vậy, fan cũng không thể tiết lộ bản tính hài hước của anh ấy, nhưng Lục đại tiểu thư rất thẳng thắn!]

[Nữ minh tinh thẳng thắn không có não x nam ca sĩ hài hước không vui, tình yêu chị em này đáng yêu quá!]

[Cho tôi nói một câu, gần đây Tề Bách sập nhà, một số fan trở thành người vô gia cư.

Sau khi bàn bạc, Kim Nhất Phàm quyết định nhận những fan vô gia cư của Tề Bách.

Nhất Phàm nói chống đạo nhạc là đúng, miễn là anh ấy biết sửa chữa kịp thời, chúng tôi sẽ luôn luôn chào đón anh!]

[Ủng hộ! Thôi nào, thôi nào! Lục Yên Nhiên đã phản bội, tại sao các bạn còn không đến đây?]

[Một giờ trước: fan Kim Nhất Phàm và fan Tề Bách cãi nhau! Một giờ sau: hóa ra họ đều là một gia đình!]

Lục Yên Nhiên khóc một lúc lâu, khóc mệt, cô lau sạch nước mắt trên mặt, mở hộp phấn và son môi ra bắt đầu trang điểm.

Kim Nhất Phàm luống cuống tay chân đang định an ủi: ???

Con gái lật mặt nhanh như vậy sao?

Một giây trước còn khóc,một giây sau đã trang điểm?

Lật sách cũng không nhanh được như vậy!

Nhưng Kim Nhất Phàm vẫn thở phào nhẹ nhõm.

Lục Yên Nhiên vừa trang điểm vừa tiếp tục lải nhải:

“Kim Nhất Phàm, thật ra trước đây tôi từng nghi ngờ, có lẽ cậu không phải là Trương Tam.”

Kim Nhất Phàm hoang mang nhìn Lục Yên Nhiên, biểu cảm trên mặt cậu rõ ràng đang nói, cô bị mù sao?

Tôi và Trương Tam giống nhau, ngoại trừ mái tóc xanh kia!

Nhưng cậu không muốn chọc cho Lục Yên Nhiên khóc, nên cố hết sức bình tĩnh nói:

“Vì sao cô lại nói như vậy? Do tính cách sao."

“Do tính cách.”

Lục Yên Nhiên nói:

"Thật sự, tính cách của cậu không giống như... trải qua những việc đó? Trải qua chuyện bị vu khống là đạo nhạc.”

[Câu hỏi của Lục đại tiểu thư cũng là câu hỏi của tôi!]

[Yeah! Khi Tề Bách và Kim Nhất Phàm ở chung một khung hình, cậu ấy quá bình tĩnh!]

[Nếu tôi là Kim Nhất Phàm, tôi sẽ rất hận Tề Bách, chứ đừng nói là đứng chung với anh ta!

Nhưng toàn bộ quá trình Kim Nhất Phàm hành động... như không có việc gì!]

[Anh ấy vẫn còn có tâm trạng chiến đấu với Tạ Tri Hành ở chợ, trái tim anh ấy quá mạnh mẽ!]

[ Kim Nhất Phàm không phải là bị bắt đi rồi chứ? Nếu không một nam sinh hai mươi tuổi, làm sao có thể bình tĩnh được như vậy?]

Kim Nhất Phàm im lặng một lúc lâu.

Cậu có thực sự bình tĩnh không? Trên thực tế, không ai có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra.

Thế nhưng, khoảng thời gian khó khăn nhất đã qua, hiện tại chỉ là Tề Bách đứng trước mặt cậu, ghi hình chương trình với nhau mà thôi.

Kim Nhất Phàm nhớ tới năm mười lăm tuổi tốt nghiệp trung học cơ sở, làm một chứng minh thư giả để tham gia "Cuộc thi ca sĩ gốc" mùa thứ hai.

Thiếu niên tràn đầy hy vọng nhưng không ngờ lại bị dội một gáo nước lạnh, còn bị cư dân mạng bôi đen.

Trên đường về nhà, cậu cảm thấy mọi người đang nhìn mình, nhìn hình ảnh trong điện thoại di động rồi chỉ trỏ.

Cậu cúi đầu xấu hổ.

Rõ ràng cậu không sai nhưng lại không dám ngẩng đầu lên.

Trở lại nhà họ Kim, Kim Nhất Phàm cho rằng Tạ Tân Dao và Kim Hồng Huy đã biết chuyện này, ít nhất họ sẽ đến an ủi anh.

Nhưng không, Tạ Tân Dao chỉ phàn nàn:

"Hôm nay con lại đi chơi bời ở đâu vậy?"

Sau đó bà bảo Tạ Tri Hành xuống dạy kèm anh làm bài tập ở trường trung học.

Tạ Tri Hành cũng rất phối hợp, gần đây anh không có việc gì làm nên đã đến hiệu sách mua hơn mười quyển sách hướng dẫn các môn học ở cấp ba, tặng Kim Nhất Phàm làm quà cho kỳ nghỉ hè.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 121: Chương 121



---

Kim Nhất Phàm:???

Trong lòng Kim Nhất Phàm rất tức giận.

Hiện tại tôi đang bị vu khống là đạo nhạc, bị toàn mạng bôi đen!

Những người này không biết sao? Còn bắt ông đây phải làm bài tập!

À, hơn nữa, gần đây đầu bếp về quê, vì Tạ Tri Hành không biết nấu cơm, nên còn muốn cậu học nấu ăn!

Họ có phải người nhà không đây?

Họ không phải là con người! Nhưng Kim Nhất Phàm không muốn nói ra, không muốn làm mình mất mặt trước người nhà.

Vì vậy chỉ trong hai tháng nghỉ hè, cậu vừa đang học kiến thức vừa học nấu ăn!

Rất khổ cực!

Trong khoảng thời gian này cậu quá bận rộn, chỉ cần rảnh rỗi thì Tạ Tri Hành sẽ nghĩ đến đủ loại chuyện cho cậu làm.

Anh họ không có việc gì làm nhàn rỗi đến sắp mốc cả người nên đến để tra tấn Kim Nhất Phàm!

Làm mỗi ngày cậu đều rất bận rộn.

Dần dần, Kim Nhất Phàm quên mất chuyện đạo nhạc.

Cho đến ngày hôm đó, cậu xé sách bài tập cấp ba, định trèo tường đến quán Internet để chơi trò chơi.

Đúng lúc nghe được,Tạ Tri Hành nói chuyện với Tạ Tân Dao ở trong sân.

Trong giọng nói của Tạ Tân Dao đầy lo lắng:

"Nhất Phàm vẫn còn buồn về chuyện cuộc thi sao?"

Tạ Tri Hành an ủi:

"Mỗi buổi tối em ấy vừa nằm xuống giường đã ngủ ngay, đâu có thời gian suy nghĩ chuyện khác?"

Tạ Tân Dao thở dài:

“Cô cảm thấy tiếc cho cháu.

Cơ hội để đóng phim của đạo diễn Lý tốt như vậy mà cháu không đi thử, lại ở nhà với Nhất Phàm..."

Tạ Tri Hành vỗ vai Tạ Tân Dao:

“Cô, Nhất Phàm là em trai cháu, đây là những việc cháu nên làm.

Cháu sẽ nhờ người điều tra lại chuyện của Nhất Phàm, xem có bằng chứng nào chứng minh nó không sao chép hay không.

Cháu nghĩ một thời gian nữa em ấy sẽ ổn thôi.”

Kim Nhất Phàm vốn đang trèo tường đột nhiên dừng lại.

Đột nhiên hốc mắt ướt đẫm.

Thì ra không phải bọn họ không biết, bọn họ chỉ đang giả vờ không biết.

Mỗi người đều dùng cách của mình để giúp cậu thoát khỏi làn sương mù kia.

Họ thậm chí không cần hỏi:

“Con có đạo nhạc không?".

Bởi vì trong suy nghĩ của bọn họ, cậu sẽ không bao giờ làm việc đó.

Suy nghĩ trở lại hiện tại.

Kim Nhất Phàm nhìn Lục Yên Nhiên, nở nụ cười:

“Không phải tôi không bị ảnh hưởng gì, chỉ là chuyện này đã qua rồi.”

Khi cậu bất lực nhất vẫn có người cùng đi qua khoảng thời gian u ám với cậu.

Vì vậy, tương lai sẽ tốt hơn.

Trong sân, đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Gió thổi từ xa vào sân làm những tán cây kêu xào xạc.

Một lúc sau, giọng nói của Bạch Húc Xương phá vỡ sự im lặng:

“Như vậy, sau này Nhất Phàm sẽ không phải diễn viên nữa, mà làm ca sĩ sao.”

Kim Nhất Phàm ngẩn ra.

Kể từ chuyện năm năm trước, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ trở lại ca hát.

"Tôi... Tôi không biết.”

Kim Nhất Phàm hơi bối rối.

"Hoặc vừa làm diễn viên vừa làm ca sĩ cũng được! Trong giới cũng có kiểu nghệ sĩ như vậy!"

Lục Yên Nhiên bỏ hộp phấn trong tay xuống, vỗ vai Kim Nhất Phàm:

"Cậu yên tâm! Khi cậu ra album, tôi sẽ mua mấy trăm cái album coi như xin lỗi vì trước kia đã bôi đen cậu!"

"Cầu Cầu cũng sẽ ủng hộ anh Nhất Phàm!"

Bạch Cầu Cầu chạy tới, ôm chặt đùi Kim Nhất Phàm:

"Bài hát của anh Nhất Phàm rất hay! Cầu Cầu thích nó!”

Bạch Húc Xương:

“Đến lúc đó cần đội thu âm có thể tìm tôi, dù gì tôi cũng từng hát OST, tôi đã quen việc này!”

Lục Yên Nhiên nói:

“Nếu cần quảng bá cậu có thể tìm tôi, tập đoàn nhà họ Lục quảng bá nhạc rất tốt, g.i.ế.c c.h.ế.t Thiên Thịnh.”

Bạch Cầu Cầu:

“Cầu Cầu không có tài nguyên ... Nhưng Cầu Cầu sẽ kêu gọi các bạn ủng hộ bài hát gốc!”

Kim Nhất Phàm nhìn mọi người hào hứng thảo luận về album của mình, hốc mắt anh lại đỏ lên.

Anh đã hiểu bản thân và tự thoát ra khỏi bóng tối.

Nhưng mà, không có nghĩa là anh không để ý đến quá khứ đó.

Khi trận chiến kết thúc, anh nhìn thấy pháo hoa trong livestream, sau đó là bình luận của cư dân mạng. Nhờ sự giúp đỡ của các thí sinh trong vòng sơ khảo mà những bất công suốt năm năm cuối cùng cũng được giải quyết.

Kim Nhất Phàm có cảm giác không thực tế.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 122: Chương 122



---

Nhưng bây giờ khi nhìn bọn họ cùng nhau giúp anh lên kế hoạch cho album, Kim Nhất Phàm cuối cùng cảm nhận được sự thật.

Kim Nhất Phàm nở nụ cười, có lẽ, bắt đầu từ hôm nay, anh đã hoàn toàn buông bỏ quá khứ.

Dư luận trên mạng vẫn đang sục sôi.

Trọng tâm của cư dân mạng đều đặt lên Tề Bách, họ liệt kê những hành động cợt nhả mấy năm nay của anh ta, mọi vết nhơ và việc xấu xa đều bị cư dân mạng vạch trần.

Đúng lúc này, có một tài khoản truyền thông đột nhiên nhớ tới video mà Diệp Thi Văn chuyển tiếp lúc trước bị lộ ra khi Thiên Thịnh vẫn cấm phát trực tiếp "Cuộc thi ca sĩ gốc".

[Diệp Thi Văn xem bình luận của mình có đỏ mặt không!]

[Giúp đỡ kẻ ác! Nếu Kim Nhất Phàm không chứng minh mình trong trận đấu thì lần này anh ấy đã bị Diệp Thi Văn hại chết!]

[Chuyện này sao có thể trách Văn Văn? Không phải Văn Văn cũng bị lừa như fan Tề Bách sao? Vì sao có thể tha cho Lục Yên Nhiên, nhưng lại đổ lỗi cho Văn Văn!]

[Hành vi này của Diệp Thi Văn không sai, nhưng cộng thêm những hành động ngu ngốc trước đó của cô ta, Quý Tĩnh Hàm, rồi Trần Minh Kiệt và bây giờ... Tôi chỉ có thể nói một điều, cô ta hoàn toàn xứng đáng!]

[Diệp Thi Văn cọ nhiệt để lấy lòng người qua đường không nên quá rõ ràng, cô ấy cũng giống Tề Bách, muốn giẫm lên Kim Nhất Phàm, không ngờ lại bị lật thuyền!]

Lúc này, Diệp Thi Văn đang ở trong phòng làm việc của đạo diễn Lưu Chí Minh của đoàn làm phim Vũ Quang.

Lưu Chí Minh đẩy một văn bản hủy hợp đồng đến trước mặt Diệp Thi Văn:

“Cô Diệp, theo nội dung chúng ta đã ký hợp đồng, trong vòng một năm từ khi ký hợp đồng đến sau khi công chiếu phim, cô không thể xuất hiện vết đen nào.

Nếu không, chúng tôi có quyền hủy hợp đồng.”

Diệp Thi Văn nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào da thịt.

"Đạo diễn Lưu, tôi chỉ chuyển tiếp một weibo mà thôi! Việc này không tính là bị bôi đen chứ?"

Diệp Thi Văn không hiểu nổi, cô ta đã làm ra tội ác tày trời gì sao? Rõ ràng cô ta chỉ chuyển tiếp một weibo!

"Diệp tiểu thư, cô muốn dùng weibo để làm bản thân nổi tiếng hơn!"

Lưu Chí Minh vạch trần suy nghĩ của Diệp Thi Văn:

"Cô làm vậy không có gì sai, nếu Kim Nhất Phàm rút lui, cô thật sự có thể khôi phục một phần độ nổi tiếng của bản thân.”

"Nhưng cách cô tiếp cận giống như đầu tư vào thị trường chứng khoán, có lợi nhuận, cũng có rủi ro."

Cô không thể chỉ được hưởng lợi mà không chấp nhận rủi ro.

“Đối với tôi, cô cho rằng tôi thật sự quan tâm hành vi của cô sao?

Tôi chỉ quan tâm đến độ nổi tiếng của cô.

Đó là về doanh thu phòng vé trong tương lai của bộ phim của chúng tôi!

Nhưng đáng tiếc, trải qua những chuyện này, danh tiếng của cô đã trở nên rất tệ!"

Lưu Chí Minh nói xong, mở một liên kết bình chọn trên Weibo, trên đó là minh tinh bị ghét nhất do các tài khoản truyền thông bỏ phiếu.

Diệp Thi Văn đã từng bỏ phiếu, khi đó nhà vô địch không thể tranh cãi, ngôi sao được cư dân mạng ghét nhất là Hạ Trừng Trừng.

Chỉ sau hơn một tháng, ngôi sao được mọi người ghét nhất trên mạng đã trở thành Tề Bách.

Thứ hai, là Diệp Thi Văn.

Hạ Trừng Trừng luôn đứng đầu, sau hai chuyện Quý Tĩnh Hàm và Trần Minh Kiệt đã nhận được rất nhiều sự chú ý của người qua đường, hiện tại đã rơi khỏi top hai mươi.

Diệp Thi Văn nhìn kết quả bỏ phiếu, ngón tay run rẩy.

Dưới trang web còn có rất nhiều bình luận của người hâm mộ.

[Sao Diệp Thi Văn nhiều hoạt động vậy? Diễn xuất cũng chỉ có vậy, phiền thật!]

[Cô cút ra khỏi giới giải trí nhanh lên, tôi không muốn nhìn thấy người phụ nữ này nữa!]

[Cô ta còn thích bàn luận về giá trị nhan sắc của Hạ Trừng Trừng, nhan sắc của Hạ Trừng Trừng coi xem như đẹp nhất trong giới giải trí, cái mặt phẫu thuật của cô ta so được sao?]

[Dù sao tôi không thích Diệp Thi Văn! Trang web này có thể lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t ba ngôi sao hàng đầu?]

DTV

Diệp Thi Văn nhìn những bình luận đó.

Hồi ức kiếp trước hiện lên rõ ràng, cô ta như lại trở về ngày tháng đáng sợ bị Hạ Trừng Trừng điều khiển, bị toàn mạng bôi đen!
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 123: Chương 123



---

Không! Cô rất vất vả mới được sống lại, cô là người được chọn trên thế giới này, cô sẽ không thua! Đây chỉ là ngoài ý muốn mà thôi!

Cô chắc chắn sẽ có cách đổi đời!

"Diệp tiểu thư, cô nên ký vào hợp đồng đi!"

Lưu Chí Minh lại nhắc nhở.

Diệp Thi Văn cắn răng, dưới ánh mắt chăm chú của Lưu Chí Minh, cô ta chỉ có thể ký vào hợp đồng.

Nơi này làm cô ta cảm thấy bị sỉ nhục, cô ta xoay người muốn rời đi, nhưng hai nhân viên bảo vệ ở cửa đột nhiên ngăn cản Diệp Thi Văn.

Diệp Thi Văn nhướng mày, xoay người nhìn chằm chằm Lưu Chí Minh:

“Tôi đã ký hợp đồng rồi, ông còn muốn thế nào nữa?

"Diệp tiểu thư, có một chuyện cô hình như đã quên."

Lưu Chí Minh mở điều khoản vi phạm hợp đồng ra:

"Nếu trong vòng một năm kể từ khi ký hợp đồng đến khi công chiếu mà cô bị bôi đen, thì cô không chỉ phải trả toàn bộ thù lao của bộ phim, mà còn phải bồi thường gấp mười lần tiền phạt vi phạm hợp đồng!

DTV

Diệp Thi Văn mở to hai mắt:

"Ông thật quá đáng! Tôi chưa vào đoàn!

Tôi không nhận được tiền đặt cọc của ông!

Ông còn muốn tôi bồi thường gấp mười lần tiền phạt vi phạm hợp đồng sao?”

Lưu Chí Minh chậm rãi nói:

"Diệp tiểu thư, hợp đồng viết như vậy.

Cô phải biết rằng, lúc trước chúng tôi ký hợp đồng với cô phải chịu rất nhiều áp lực!

Cô là một tiểu hoa đán, nhất định phải tuân thủ hợp đồng chứ?”

Cuối cùng, Lưu Chí Minh nói thêm:

"Nói thật, tôi không muốn tin tức cô nợ đoàn làm phim mấy chục triệu được đưa lên mạng đâu!"

"Lưu Chí Minh!"

Diệp Thi Văn nghiến răng nghiến lợi:

"Ông phải biết rõ một điều, đoàn làm phim của các ông là do Hàn Gia Lâm đầu tư!

Ông cũng biết mối quan hệ của tôi với Gia Lâm! Ông không sợ anh ấy rút tiền sao?!”

"Tôi biết."

Lưu Chí Minh cười nói:

"Nhưng trên đời này không chỉ có một nhà đầu tư.

Cô Diệp, thay vì nói chuyện với tôi ở đây, cô nên suy nghĩ xem làm thế nào để kiếm đủ tiền vi phạm hợp đồng đi! Một tiểu hoa đán vi phạm hợp đồng không trả tiền, scandal này cũng không nhỏ.”

"Ông…!" Diệp Thi Văn trừng mắt nhìn Lưu Chí Minh, cuối cùng, chỉ có thể tức giận rời đi.

Sau khi Diệp Thi Văn đi, Lưu Chí Minh đi tới trước cửa sổ, gọi điện thoại cho Tạ Tri Hành.

"Tạ tổng, tôi đã dựa theo yêu cầu của anh, bảo Diệp Thi Văn bồi thường gấp mười lần tiền phạt vi phạm hợp đồng.

Anh cũng nên giữ lời hứa, đầu tư vào Vũ Quang chứ?”

Khóe miệng người đàn ông ở đầu bên kia điện thoại nhếch lên cười khinh thường:

"Tất nhiên rồi, tôi sẽ bảo trợ lý đi chuẩn bị hợp đồng.

Hơn nữa, việc quay phim sẽ hoàn toàn giao cho ông, chúng tôi sẽ không tham gia quá nhiều.”

“Cảm ơn!”

Điện thoại cúp máy.

Lưu Chí Minh vui vẻ để điện thoại di động trên bàn trà, thoải mái nằm trên ghế sofa trong văn phòng.

Cuối cùng đã giải quyết được một vấn đề lớn ở trong lòng!

Tuy nhiên, không thể không nói, Tạ Tri Hành thù rất dai!

Trước đây Lưu Chí Minh đã từng nghe thấy chuyện Tạ Tri Hành là người thừa kế tập đoàn nhà họ Tạ, nằm gai nếm mật để trả thù chú của mình.

Lúc ấy ông còn cảm thấy,mọi người trong giới đã phóng đại chuyện này.

Hiện tại nhìn xem, Diệp Thi Văn chỉ chuyển tiếp một weibo chứng minh thân phận của Kim Nhất Phàm, không tính là tin xấu gì.

Tạ Tri Hành lại bắt cô ta phải trả mấy chục triệu tiền vi phạm hợp đồng!

Quả nhiên, chọc ai cũng không thể chọc Tạ Tri Hành!

Weibo chính thức của "Cuộc sống bình thường" thông báo việc Tề Bách rút khỏi buổi ghi hành, khách mời mới là Hứa Tri Tình.

Hạ Trừng Trừng đã hoàn thành nhiệm vụ bóc phốt ở thôn Tình Xuyên, lần này Máy nghiền dối trá vẫn hút fan như cũ.

Đây là tài khoản duy nhất trên mạng ủng hộ Kim Nhất Phàm ngay từ đầu, lượng fan của Hạ Trừng Trừng lập tức vượt qua mốc hai mươi triệu!

Hiện tại không chỉ có cư dân mạng mà cả Tạ Tri Hành, Kim Nhất Phàm, Lục Yên Nhiên và những ngôi sao khác cũng theo dõi Weibo của cô.

Máy nghiền dối trá dường như đã trở thành chủ sạp dưa* số một của giới giải trí!

(*Dưa: Những tin đồn)
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 124: Chương 124



---

[Ai cũng phải thốt lên một câu, Máy nghiền đỉnh thật!]

[Tung dưa từ sáu năm trước! Tôi quỳ!]

[Tôi sẽ không coi Máy là tài khoản truyền thông nữa, có tài khoản truyền thông nào đỉnh như vậy không?]

[Máy nghiền thực sự là một người làm sạch giới giải trí! Đuổi những khối u ác tính ra ngoài, thật đáng khen ngợi!]

[Có ai thảm hơn tôi không... Diễn viên yêu thích - Quý Tĩnh Hàm, Quý Tĩnh Hàm sập nhà.

Đạo diễn yêu thích - Trần Minh Kiệt, Trần Minh Kiệt sập nhà.

Ca sĩ yêu thích - Tề Bách, Tề Bách sập nhà!

Máy nghiền hãy nói cho tôi biết, trong vòng tròn này có ai không sập nhà để có thể làm fan không?]

[Lầu trên thật thảm ha ha!]

[Giới giải trí quá bẩn, có rất ít ngôi sao trong sạch.]

[Nếu không, cô gái xui xẻo kia, bạn thử làm fan của Máy xem?]

[???]

[Làm fan của... Paparazzi?]

Cuối cùng paparazzi vẫn bị coi là một cái gai, bị cư dân mạng xem nhẹ.

Hạ Trừng Trừng cũng hoàn thành nhiệm vụ bóc phốt, cô lấy cớ xin nghỉ phép với đạo diễn Du, rời khỏi thôn Tình Xuyên.

Trên xe taxi trở về, Hạ Trừng Trừng mở điện thoại di động ra, tiếp tục xem chương trình "Cuộc sống bình thường" phát sóng trực tiếp.

Hôm nay, Tạ Tri Hành rời khỏi buổi ghi hình vì công ty có việc.

Tổ chương trình đã suy nghĩ kỹ nên họ mời Hứa Tri Tình và một nữ diễn viên khác trong đoàn làm phim Tiên Quyết – Lâm Tịch Thiến.

Cư dân mạng biết được những việc Lâm Tịch Thiến từng trải qua nhờ những tin đồn trước đó của máy nghiền dối trá.

Họ thấy đồng cảm với nữ diễn viên xinh đẹp nhưng đáng thương này, gần đây mức độ được yêu thích của Lâm Tịch Thiến tăng lên không ít.

Lâm Tịch Thiến và Kim Nhất Phàm được xếp vào một nhóm, nhân lúc chưa bắt đầu làm nhiệm vụ, Kim Nhất Phàm khẽ hỏi Lâm Tịch Thiến:

"Cô có biết Máy nghiền dối trá không?”

Lâm Tịch Thiến sửng sốt: "Vì sao anh đột nhiên hỏi điều này?"

Kim Nhất Phàm bối rối:

"Đúng rồi, cô cũng biết chuyện hôm qua đã xảy ra với tôi, thật ra tôi rất tò mò, vì sao máy nghiền dối trá lại biết nhiều chuyện về tôi như vậy?"

Khi toàn mạng bôi đen cậu, chỉ có máy nghiền dối trá nói một câu:

"Hãy để mọi người bàn tán thêm chút.”

Khi fan của Tề Bách còn đang thắc mắc chiến thắng của trận chiến không có nghĩa là không đạo nhạc, chính cô đã tung video bằng chứng của thí sinh "Cuộc thi ca sĩ gốc" lần thứ nhất.

Cậu chưa từng nói cho Tạ Tri Hành chuyện CD bị mất sáu năm trước!

Làm sao máy nghiền dối trá biết được? Kim Nhất Phàm suy nghĩ cả đêm, vẫn không thể giải thích được.

Lâm Tịch Thiến lại cười khúc khích, cô nhớ tới cô gái ở bãi đỗ xe ngày đó.

Xinh đẹp và dịu dàng.

Lâm Tịch Thiến khen ngợi:

"Tôi cũng không biết, có lẽ, cô ấy là thiên sứ ông trời phái tới?"

Kim Nhất Phàm:???

Vẻ mặt Kim Nhất Phàm như ông già tàu điện ngầm nhìn điện thoại*, nhưng vẻ mặt của Lâm Tịch Thiến rất nghiêm túc…

Chẳng lẽ... Máy nghiền dối trá thực sự không phải là con người?

Mặc dù thái quá, nhưng có vẻ hợp lý! Bởi vì Máy là thiên sứ, nên cô ấy mới biết nhiều sự thật chưa được biết đến!

Kim Nhất Phàm cảm thấy nể phục, cậu càng tôn trọng máy nghiền dối trá hơn!

Trên xe taxi, Hạ Trừng Trừng hắt hơi liên tục mấy cái.

Cô xoa mũi: "Chuyện gì vậy, chẳng lẽ có người đang mắng mình?"

Kim Nhất Phàm đang thành kính "mắng" máy nghiền dối trá, ước:

"Thiên sứ Máy nghiền Xin hãy phù hộ tôi! Thành công vang dội!

Vượt qua Tạ Tri Hành! Trở thành ngôi sao số một của giới giải trí! Cảm ơn! Amen!”

Lâm Tịch Thiến ở bên cạnh:???

Hai người là anh em họ sao? Tình cảm plastic, phải không?

Hạ Trừng Trừng thấy không hắt hơi nữa, tiếp tục lướt điện thoại xem livestream.

Trong khi đó, Weibo chính thức của "Vũ Quang" thông báo tin tức mới nhất, đoàn làm phim đã hủy hợp đồng với Diệp Thi Văn, sẽ chọn nữ diễn viên mới.

DTV

Hệ thống vui vẻ đến báo tin tức mới nhất:

"Ký chủ, tôi vừa mới tra được Tạ Tri Hành có nhúng tay vào việc này!

Vốn dĩ "Vũ Quang" do Hàn Gia Lâm đầu tư toàn bộ, cho nên không thể thay người.

Nhưng đạo diễn của "Vũ Quang" là Lưu Chí Minh vẫn không hài lòng với Diệp Thi Văn, sau đó đúng lúc Thiên Thịnh cũng liên lạc với ông ấy.”
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 125: Chương 125



---

Hạ Trừng Trừng không cảm thấy ngạc nhiên.

Lúc trước khi đọc tiểu thuyết, cô biết Tạ Tri Hành là người thù rất dai.

Diệp Thi Văn cố ý giẫm lên Kim Nhất Phàm nhờ chuyện của Tề Bách, Tạ Tri Hành không trả thù mới là lạ!

Hệ thống:

"Nhưng... Diệp Thi Văn chẳng qua chỉ chuyển tiếp Weibo tin đồn của Kim Nhất Phàm, Tạ Tri Hành đã khiến cô ta bồi thường năm mươi triệu.

Tề Bách gây tổn thương cho Kim Nhất Phàm lại chỉ bị giới giải trí phong sát, thật sự là quá dễ dàng cho anh ta!”

"Loại cặn bã này nên bị pháp luật trừng phạt!"

Hạ Trừng Trừng dừng lại.

"Thống Tử, cậu nói có đúng!"

Ánh mắt Hạ Trừng Trừng sáng lên:

"Làm sao Tạ Tri Hành có thể tha cho Tề Bách được? Cho dù tối hôm qua tôi không ra tay, anh ấy nhất định có cách hạ gục Tề Bách!"

Hệ thống khó hiểu, nhưng trong tiểu thuyết, không phải anh ấy cũng không thể giải oan cho Kim Nhất Phàm sao?

Hạ Trừng Trừng lắc đầu:

“Không đúng, trong tiểu thuyết không viết, không có nghĩa là anh ấy chưa từng giải oan.

Nếu khi đó Kim Nhất Phàm chết, như vậy lời giải oan của Tạ Tri Hành sẽ không được đưa ra.”

Theo suy luận của Hạ Trừng Trừng về thế giới trong tiểu thuyết: Thế giới tiểu thuyết có cốt truyện ẩn, nếu không có ảnh hưởng với cốt truyện tiếp theo, tiểu thuyết sẽ không diễn tả bằng lời.

Hạ Trừng Trừng nhíu mày, cắn móng tay, tiếp tục suy nghĩ:

"Tạ Tri Hành nhất định có cách đạp đổ Tề Bách.

Chỉ là cách này chưa chắc đã hợp pháp! Nhưng... Cách của anh ấy là gì ta?”

Hệ thống không thể trả lời, điều này vượt quá chỉ số IQ của nó.

Nó chỉ có thể nhìn Hạ Trừng Trừng, sốt ruột.

Hạ Trừng Trừng bế tắc, cắn móng tay một lúc.

Đột nhiên, mắt cô sáng lên.

“Thống Tử! Hiện tại Tạ Tri Hành đang ở đâu?"

Hệ thống: "Một trường quay của Thiên Thịnh, nhưng dự án quay phim gì, tôi phải điều tra... Làm sao vậy?"

Hạ Trừng Trừng dứt khoát: “Bây giờ chúng ta đi tìm anh ấy, tôi nghĩ nơi đó có đáp án tôi muốn!”

Chiếc taxi dừng lại trước một nhà máy lớn.

Nhà máy đóng cửa, xung quanh khá hoang vắng, ít người.

Hạ Trừng Trừng nhìn nhà máy to lớn trước mặt, tim cô đập thình thịch, một suy nghĩ đáng sợ hiện lên trong đầu cô.

Cô bước về phía trước, đẩy cửa nhà máy ra…

Thời gian như thoi đưa, năm tháng dường như chỉ trong một đêm đưa Hạ Trừng Trừng trở lại sáu năm trước.

Trước mặt là băng rôn lớn của “Cuộc thi ca sĩ gốc" lần thứ nhất.

Trường quay được phục dựng lại.

Hệ thống sững sờ, nó còn ngạc nhiên hơn Hạ Trừng Trừng.

Bởi vì nó đã từng nhìn thấy cảnh này.

Trong hệ thống chính, những việc Kim Nhất Phàm từng trải qua.

Từng chi tiết ở đây đều được tái hiện dựa theo cuộc thi sáu năm trước, được khôi phục hoàn toàn, không có sự khác biệt.

Ở trong nhà máy giống như ở nơi đó sáu năm trước.

Hệ thống lẩm bẩm: "Ký chủ, Tạ Tri Hành rốt cuộc muốn làm gì?"

Hạ Trừng Trừng nhẹ giọng nói: “Bọn họ muốn quay một sự thật, một sự thật bị tác giả xóa sạch.”

DTV

Bởi vì trong thiết lập của tiểu thuyết, chắc chắn sẽ không có bằng chứng chứng minh Kim Nhất Phàm vô tội.

Nếu không có, Tạ Tri Hành sẽ tự mình tạo ra!

Hệ thống là không thể tin được:

“Cô đang nói ... Làm giả sao? Đây là vi phạm pháp luật, nếu như bị vạch trần thì làm sao bây giờ!"

Hạ Trừng Trừng cười nhạo:

"Đã bị vạch trần! Cuối tiểu thuyết, Diệp Thi Văn và Hàn Gia Lâm chiến thắng kẻ phản diện Tạ Tri Hành, tội ác của Tạ Tri Hành bị phơi bày.

Bao gồm thông đồng giữa chính phủ và doanh nhân, hối lộ thẩm phán, làm giả chứng cứ...

Anh ấy có thực sự làm những việc này trong cốt truyện không?"

“Trong tiểu thuyết không nói rõ, bởi vì những chuyện này nhắm vào Tề Bách.

Sau khi Kim Nhất Phàm chết, Tạ Tri Hành muốn giúp cậu ấy giải oan nên làm giả một số bằng chứng.

Nhưng vào thời điểm kết thúc, lại bị nhóm Diệp Thi Văn vạch trần.”

Thật ra Tạ Tri Hành hoàn toàn không cần phải làm điều này vì Kim Nhất Phàm.

Nhưng anh muốn Kim Nhất Phàm c.h.ế.t trong sạch, cho dù không còn trên đời này cũng không để lại vết nhơ nào.

Thậm chí, anh phải trả một cái giá rất lớn cho điều đó.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 126: Chương 126



---

Hạ Trừng Trừng bất đắc dĩ nở nụ cười.

Cô cảm thấy Tạ Tri Hành rất thông minh.

Nhưng đôi khi, ngu ngốc đến không thể chữa được.

Hệ thống hơi lo lắng:

“Ký chủ, hiện tại Tề Bách chỉ bị phong sát, Tạ Tri Hành sẽ không dùng trường quay này để g.i.ế.c c.h.ế.t Tề Bách chứ?”

Hạ Trừng Trừng ngạc nhiên.

Cô nhớ tới thiết lập nhân vật của Tạ Tri Hành trong tiểu thuyết.

Hừm, hình như... không phải không thể!

Lúc này, Tạ Tri Hành và trợ lý Chu cũng ở nhà máy.

Trợ lý Chu cẩn thận nói: "Tạ tổng, trường quay này có cần nữa không?"

Lúc trước Tạ Tri Hành muốn khôi phục lại hiện trường buổi tuyển chọn đầu tiên của "Cuộc thi ca sĩ gốc", anh ấy đã phản đối kịch liệt.

Là trợ lý đầu tiên của Tạ Tri Hành, anh ấy biết Tạ Tri Hành muốn làm gì.

"Không cần."

Giọng nói của Tạ Tri Hành cũng thoải mái hơn:

"Đi điều tra tài khoản và thuế của Tề Bách, loại người như anh ta sẽ không quá trong sạch đâu.”

Trợ lý Chu lấy điện thoại di động ra ghi chép: “Tôi hiểu rồi, hiện tại tôi sẽ tìm người đi làm!”

Trợ lý Chu lại hỏi Tạ Tri Hành: “Tạ tổng, vậy trường quay này thì sao? Để trống thì có vẻ hơi lãng phí?

Tạ Tri Hành suy nghĩ: "Tôi nhớ, bản quyền của "Cuộc thi ca sĩ gốc" ở Thiên Thịnh?"

Trợ lý Chu: “Đúng vậy, lúc trước vì chặn tin tức Kim thiếu gia là Trương Tam, tôi đã mua bản quyền này.”

“Vậy thì chúng ta bắt đầu lại dự án này đi!

Nhờ sức nóng hiện nay, tổ chức “Cuộc thi ca sĩ gốc” lần thứ ba, có lẽ sẽ có rất nhiều người tham gia. Nơi này có thể sử dụng như một trường quay.”

Ánh mắt trợ lý Chu sáng lên.

Tuyệt vời! Như vậy trường quay này sẽ không bị bỏ hoang, hơn nữa nhờ sức nóng của Kim Nhất Phàm và Tề Bách, nó có thể là một chương trình giải trí bùng nổ!

Tạ Tri Hành sắp xếp xong, anh và trợ lý Chu đi ra khỏi nhà máy.

Lúc ra cửa nhà máy liền nhìn thấy Hạ Trừng Trừng vừa tới.

DTV

Tạ Tri Hành sửng sốt: "Hạ Trừng Trừng?"

Tại sao cô ấy lại ở đây?

Hạ Trừng Trừng nhìn thấy Tạ Tri Hành, vẻ mặt vui vẻ.

Một giây sau, cô không chút do dự xông lên, ôm lấy Tạ Tri Hành!

Tạ Tri Hành: !!!

Trợ lý Chu: !!!

Hệ thống: !!!

Tạ Tri Hành mơ màng, đầu óc trống rỗng,đứng yên để Hạ Trừng ôm anh.

Trợ lý Chu trợn tròn mắt, kích động che miệng lại:

Trời ạ, tôi ăn được quả dưa kinh khủng quá!

Họ không phải là giả sao?

Trợ lý tôi đây là người soạn hợp đồng kết hôn, chẳng lẽ bây giờ là giả thành thật sao?

Trong lúc hai người vẫn đang sững sờ, Hạ Trừng Trừng cắn tai Tạ Tri Hành, giọng nói ấm áp lại ngứa ngáy vang lên bên tai Tạ Tri Hành:

"Tạ Tri Hành, tôi biết anh nơi này để làm gì! Nhưng anh đừng làm chuyện ngu ngốc!"

Tạ Tri Hành kinh ngạc.

Cô biết? Nhưng cô không nói với bất cứ ai, mà lại chạy đến một mình.

Có phải cô đang quan tâm đến anh, lo lắng rằng anh sẽ phạm sai lầm?

Hay vì lý do nào khác?

Không biết vì cái gì, trong lòng Tạ Tri Hành hơi ấm áp.

Anh nhẹ nhàng đẩy Hạ Trừng Trừng ra, dịu dàng nói:

“Em cảm thấy nơi này để làm gì?”

Trong lòng Hạ Trừng Trừng hoảng sợ, ánh mắt cảnh giác liếc nhìn trợ lý Chu bên cạnh:

“Cái này… Đây không phải là…”

Cô ấp úng không trả lời, thay vào đó trừng mắt nhìn Tạ Tri Hành.

Hạ Trừng Trừng:

“Làm sao anh có thể cho người khác biết về việc quan trọng như vậy được chứ! Ngay cả trợ lý Chu cũng không được!”

Tạ Tri Hành cười nói: "Đây là trường quay "Cuộc thi ca sĩ gốc" lần thứ ba.”

Hạ Trừng Trừng:???

Hạ Trừng Trừng sửng sốt nửa giây, nhìn thấy Tạ Tri Hành và trợ lý Chu buồn cười nhìn mình, cô chợt hiểu ra.

Dù mục đích ban đầu của nhà máy này là làm cái gì, nhưng đều chưa thực hiện được, hiện tại nó có công dụng khác.

"Ồ..." Hạ Trừng tức giận.

Tạ Tri Hành rất thông minh, đổi thành trường quay cuộc thi đấu lần thứ ba, cho dù nhà máy này bị chụp lén cũng hợp lý.

Đột nhiên, Hạ Trừng Trừng phát hiện mình vẫn đang ôm eo Tạ Tri Hành, mà Tạ Tri Hành cũng không đẩy cô ra.

Hạ Trừng Trừng chớp chớp mắt.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 127: Chương 127



---

Cô định thể hiện tình cảm để nhắc nhở Tạ Tri Hành không nên làm chuyện ngu ngốc, hiện tại... Nhắc nhở thì bị lật ngược, cô có nên tiếp tục diễn không?

Một cô gái giỏi ăn nói như Hạ Trừng Trừng, lần đầu tiên gặp được người còn giỏi hơn.

Quên đi, miễn là mình không xấu hổ, người xấu hổ là người khác!

Hạ Trừng Trừng vừa làm nũng, vừa bình tĩnh buông Tạ Tri Hành ra.

"Vậy thì chồng à ~ Anh cứ tiếp tục đi~ Em đi trước đây~"

Hạ Trừng Trừng xoay người, nhanh chóng rời khỏi nhà xưởng.

Tạ Tri Hành nhìn bóng lưng của cô, khóe miệng vô thức nhếch lên.

Trợ lý Chu nhìn Tạ Tri Hành, lại nhìn bóng lưng Hạ Trừng Trừng:

“Tạ tổng, anh nói... Có phải phu nhân đã thích anh rồi không?”

Tạ Tri Hành sửng sốt, tim đập nhanh hơn.

Anh giả vờ bình tĩnh hỏi: "Sao cậu lại nói như vậy?"

Trợ lý Chu phân tích:

"Lúc trước không phải cậu nói, phu nhân muốn thấy cậu trên chương trình tạp kỹ sao?

Nhưng sau đó cô ấy lại nói là muốn anh an ủi Kim thiếu gia.

Kim thiếu gia không có uất ức gì, có nghĩa là lý do thứ hai không hợp lý, phu nhân chỉ muốn nhìn thấy anh thôi! Hơn nữa, dáng vẻ của cô ấy lúc rời đi rõ ràng là ngại ngùng!"

“Cuối cùng, tất nhiên cũng là điểm quan trọng nhất!

Đến bây giờ phu nhân vẫn chưa ly hôn với anh! Không phải quá rõ ràng sao, cô ấy đã không thích Hàn Gia Lâm nữa, người cô ấy thích bây giờ là anh sao?"

Trợ lý Chu xua tay:

"Nếu không vì sao cô ấy không ly hôn với cậu? Cô ấy muốn tiền của cậu?

Nhà họ Hạ cũng có tiền, không cần.

Hình ảnh hay tên tuổi của cậu? Cô ấy không phải paparazzi, minh tinh, cậu nổi tiếng hay không cũng có liên quan gì đến cô ấy đâu?

Cuối cùng, không phải tiền cũng không phải tên tuổi, vậy thì chỉ có thể là cô ấy muốn cậu!”

Trợ lý Chu phân tích rõ ràng và logic, càng nói càng hăng hái.

Tạ Tri Hành sững sờ khi nghe.

Anh đột nhiên nhớ tới trước khi tham gia "Cuộc sống bình thường", anh và Hạ Trừng Trừng đã từng trò chuyện về Hàn Gia Lâm.

Khi đó, Hạ Trừng Trừng nói mình không thích Hàn Gia Lâm nữa, còn cười tủm tỉm nhìn anh, nói:

"Dù sao chồng tôi quá đẹp trai, thay đổi tình cảm cũng rất bình thường."

Tạ Tri Hành dừng lại, một cảm xúc khó có thể diễn tả xuất hiện trong lòng, anh hơi kích động, tim đập cũng nhanh hơn.

Chẳng lẽ, Hạ Trừng Trừng thật sự thích anh?

Trong căn hộ xa hoa ở Giang Thành, đồ đạc lộn xộn, đồ trang trí bị đập nát trên mặt đất.

Trên mặt đất dường như không còn một chỗ nào sạch sẽ để đặt chân.

Mạnh Hạo đứng ở cửa, nhíu mày, anh nhìn thấy trong những thứ linh tinh trên mặt đất còn có một ít vụn thủy tinh.

Một ít mảnh thủy tinh dính vết máu, lan từ cửa ra vào đến sô pha trong phòng khách.

Tề Bách đi chân trần, sụp đổ ngồi xuống khoảng trống trước sô pha.

Mạnh Hạo không cởi giày, đi đến bên cạnh Tề Bách.

Tề Bách ngẩng đầu nhìn anh, trong ánh mắt đờ đẫn đột nhiên hiện lên ánh sáng.

Anh ta ôm chặt đùi Mạnh Hạo, khàn giọng cầu xin:

“Anh Mạnh Hạo, cứu em! Cứu em!"

“Là Kim Nhất Phàm hãm hại em! Nhất định là hắn! Anh là người đại diện của em, anh nhất định phải giúp em!"

Mạnh Hạo kéo tay Tề Bách đang ôm đùi mình ra, đỡ anh ta lên sô pha, chỉnh lại quần áo cho anh ta:

“Cậu là ngôi sao, sao lại không để ý đến hình tượng như vậy?"

Sao Tề Bách còn quan tâm đến hình tượng được, giọng điệu nghẹn ngào:

"Anh Mạnh Hạo, anh còn có thể giúp em sao?"

Mạnh Hạo sửa lại quần áo cho Tề Bách.

DTV

Sau đó ngước mắt lên, nhìn đôi mắt khát vọng của Tề Bách, nghiêm túc nói:

"Tôi là người đại diện của cậu, tất cả những gì tôi làm đều phải đặt cậu lên hàng đầu, cậu yên tâm.”

Tề Bách thở phào nhẹ nhõm, cắn răng phẫn nộ nói:

"Vẫn còn cách xoay chuyển! Chỉ là đạo nhạc thôi, không phải chuyện lớn gì!

Trong giới này, có rất nhiều chuyện kiểu vậy! Những fan kia đâu cần phải lên án như vậy?

Kim Nhất Phàm và Tạ Tri Hành nghĩ bọn họ có thể dễ dàng hạ gục tôi như vậy sao?

Không thể nào! Tôi có nhiều fan như vậy, bọn họ đều yêu tôi, tôi sẽ quay lại!"

Mạnh Hạo đứng ở một bên nhìn Tề Bách tức giận, ánh sáng trong mắt dần tối đi.

Nửa tiếng sau, Tề Bách lẩm bẩm mệt mỏi, nằm sấp trên sô pha ngủ thiếp đi.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 128: Chương 128



---

Mạnh Hạo bắt đầu thu dọn căn hộ lớn.

Đây vốn không phải là công việc của anh, nhưng Mạnh Hạo thích dọn dẹp làm việc nhà.

Mỗi lần làm những công việc lao động lặp đi lặp lại này, đầu óc anh mới có thể trống rỗng, để anh suy nghĩ nhiều chuyện trong công việc.

Chuyện của Tề Bách, anh cần phải nghĩ cho thật kỹ.

Từ phòng khách đến phòng ngủ, rồi đến phòng sách, sàn nhà vốn là một mớ hỗn độn dần trở về dáng vẻ ngăn nắp.

Mạnh Hạo đang dọn dẹp phòng sách của Tề Bách, tình cờ nhìn thấy tài liệu kia.

Anh nắm chặt tài liệu, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, cổ họng như bị ai bóp chặt, rất khó chịu.

Trong lòng như có một giọng nói nói với anh: Mày không thể sai nữa, không thể tiếp tục sai …

Mạnh Hạo cắn răng, hạ quyết tâm, cầm tài liệu đi ra ban công, dùng tài khoản phụ gửi lời mời kết bạn cho máy nghiền dối trá.

Sau một vài giây, lời mời đã được chấp nhận.

Mạnh Hạo lập tức gọi điện thoại.

DTV

"Tôi có bằng chứng về việc Tề Bách biển thủ công quỹ, là lần anh ta dùng tiền để hối lộ tài khoản truyền thông vạch trần chuyện Kim Nhất Phàm là Trương Tam, tổng cộng hai mươi triệu.

Tất cả những bằng chứng này tôi có thể chụp ảnh gửi cho cô và để cô phơi bày chúng.”

Hạ Trừng Trừng nhận ra giọng nói của Mạnh Hạo, hơi kinh ngạc: "Vì sao?"

"Đây là việc tôi nên làm."

Mạnh Hạo dừng lại, rồi hỏi:

“Máy à, ở trong mắt cậu có phải cũng cảm thấy tôi giống Tề Bách.

Loại bỏ nguyên tác, ủng hộ đạo nhạc, là một người rất xấu xa?"

Hạ Trừng Trừng không trả lời.

Mạnh Hạo cười khổ:

"Nhưng mà, trước khi chuyện này bị phơi bày, tôi không biết Tề Bách mới là người thực sự đạo nhạc.

Tôi cũng thật lòng cho rằng, Tề Bách mới đúng, cho nên chúng tôi mới có thể dốc hết sức lực chèn ép Kim Nhất Phàm.”

Mạnh Hạo nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ bằng kính từ trần đến sàn, buồn bã nói:

"Gần đây tôi giúp các nghệ sĩ của mình đọc kịch bản, nhìn thấy một chuyện.

Lúc trước tất cả mọi người đều đồng ý với thuyết địa tâm*. Hơn nữa còn cho rằng Copernicus, người đưa ra thuyết nhật tâm là ma quỷ, đã thiêu c.h.ế.t ông.”

(*Thuyết địa tâm: thuyết thiên văn cổ đại, cho rằng trái đất là trung tâm của vũ trụ và đứng yên. Mặt trăng, mặt trời và các hành tinh khác quay xung quanh trái đất.)

"Cô cảm thấy giáo hội thiêu c.h.ế.t Copernicus là người xấu sao?

Nhưng lúc trước bọn họ cũng vì lợi ích của dân chúng, cho rằng Copernicus đang nói dối để lừa công chúng.”

"Giống như tôi lúc trước, cũng thật lòng cho rằng Kim Nhất Phàm mới là người đạo nhạc. Hành động của tôi chỉ là đang bảo vệ nguyên tác.”

"Thật may là cậu đã ngăn tôi lại, không để tôi làm ra chuyện gì hối hận hơn.

Nói thật, tại thời điểm này, mặc dù cậu đã lừa tôi, nhưng tôi cảm ơn cậu rất nhiều.

Vì vậy bằng chứng này, chính là sự đền bù cuối cùng và là sự chuộc lỗi của tôi.”

Hạ Trừng Trừng im lặng nghe Mạnh Hạo tâm sự, giọng điệu thành khẩn, có lẽ là chân thành xuất phát từ tận đáy lòng.

Nhưng Hạ Trừng Trừng lại im lặng.

Một lúc lâu sau, cô mới mở miệng:

"Anh nói rất hay.

Tuy nhiên theo thuyết nhật tâm, người bị thiêu c.h.ế.t là học trò của Copernicus, Bruno, nên lần sau đừng nói nữa.”

Mạnh Hạo: ???

Mạnh Hạo khiêm tốn nói: "Vậy Copernicus c.h.ế.t như thế nào?"

Hạ Trừng Trừng nói: “Chết già, hưởng thọ 70 tuổi.”

Mạnh Hạo: …

"Rất tốt "

Mạnh Hạo đột nhiên nở nụ cười:

"Một người kiên trì với chân lý, không thể bị giết!"

Không lâu sau khi Hạ Trừng Trừng trở lại Ngự Lâm Uyển, nhận được ảnh chụp màn hình các tài liệu biển thủ công quỹ của Tề Bách từ Mạnh Hạo.

Đồng thời, cô cũng nhận được bằng chứng của trợ lý Chu về việc Tề Bách trốn thuế.
 
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 129: Chương 129



Hạ Trừng Trừng đăng hai tài liệu lên Weibo của Máy nghiền dối trá.

Ngay lập tức, cư dân mạng dậy sóng.

[Wow! Tề Bách này quả nhiên không đơn giản!]

[Ha ha ha, tôi còn tưởng chỉ là đạo nhạc, quá dễ dàng cho Tề Bách rồi! Quả nhiên Máy nghiền đã tặng anh ta một món quà lớn!]

[Máy đỉnh quá! Chỉ để cho tên chó đạo nhạc Tề Bách rời khỏi giới giải trí là quá dễ dàng cho hắn!]

[Cảnh sát Giang Thành hành động nhanh lên đi! Không thể chờ được để xem cặn bã này vào tù!]

[Tề Bách, Quý Tĩnh Hàm, Trần Minh Kiệt, Hồng Đào... Vừa đủ một bàn mạt chược ~]

[Vừa chơi mạt chược vừa ở trong tù ~ Ha ha ha tôi không dám nhìn hình ảnh đẹp đẽ này]



Cảnh sát Giang Thành lập tức xuất phát, nửa tiếng sau, một người qua đường đã đăng Weibo đoạn video Tề Bách bị cảnh sát bắt đi.

Xem ra, chuyện Tề Bách đi tù không thoát được.

Ngay sau đó, cục công an Giang Thành đăng Weibo, bày tỏ cảm ơn blogger "Máy nghiền dối trá" đã đưa tin, hiện tại đã bắt được nghi phạm thương mại Tề Bách quy án.

Theo bằng chứng của "Máy nghiền dối trá", họ sẽ tiến hành một cuộc điều tra sâu hơn về Tề Bách!

Đồng thời, cục công an Giang Thành lại đăng Weibo thứ hai, nhân vật chính của Weibo là Kim Nhất Phàm!

Cục Công an Giang Thành cho biết, sau khi quần chúng mạng nhiệt tình tố cáo, cục công an đã biết được chuyện Kim Nhất Phàm năm năm trước dùng chứng minh thư giả đăng ký tham gia “CCuộc thi ca sĩ gốc" mùa thứ hai.

Đây là một hành vi vi phạm nghiêm trọng!

Vì lúc đó Kim Nhất Phàm còn là trẻ vị thành niên, không dùng chứng minh thư giả để làm ra bất kỳ hành vi vi phạm pháp luật nào.

Hơn nữa khi bị tố cáo anh đã thái độ nhận sai, cho Kim Nhất Phàm tiến hành hai trăm giờ lao động phục vụ cộng đồng ở thôn Tình Xuyên, nộp 10.000 chữ tự kiểm điểm!

Trên Weibo còn kèm theo video Kim Nhất Phàm nhận tội xin lỗi.

Ngay sau khi video được đăng tải, cư dân mạng đều sửng sốt vài giây, sau đó bật cười điên cuồng!

[Vừa nghĩ đến cảnh Kim Nhất Phàm viết 10.000 chữ kiểm điểm, tôi đã cười như tiếng lợn kêu, các chú cảnh sát nghiêm túc vậy sao?]

[Lầu trên, một người thân của tôi ở cục công an đã nói với tôi, là thật!

DTV

Ban đầu chỉ cảnh cáo bằng miệng, cảnh sát yêu cầu Kim Nhất Phàm viết 1.000 chữ kiểm điểm.

Anh ấy lại mặc cả, cuối cùng thành 10.000 chữ ha ha!]

[Ha ha ha, mặc dù rất thái quá nhưng xảy ra trên người Kim Nhất Phàm có cảm giác hài hòa khó hiểu!]

[Tôi hy vọng đến lúc đó cục công an Giang Thành có thể công bố bản kiểm điểm của Kim Nhất Phàm! Còn báo cáo kiểm tra đạo nhạc, tỷ lệ đạo nhạc không được vượt quá 3%]

[Lầu trên! Măng ở làng Tình Xuyên đều bị bạn hái sạch! Bạn vẫn là con người sao?]

[Nhất Phàm, cậu nên vui vẻ đi! Sử dụng chứng minh thư giả là sai! Viết tốt cho tôi!]

[Còn có tỷ lệ đạo nhạc không thể vượt quá 3%!]

[Ha ha ha ha ha ha!!!]

Trên mạng vui vẻ vì Kim Nhất Phàm bị phạt viết bản kiểm điểm, "Cuộc sống bình thường" cũng biên tập xong tập đầu tiên, tất nhiên sẽ xóa toàn bộ cảnh của Tề Bách.

Hầu hết cư dân mạng đã xem trực tiếp, nên xem tập đầu tiên chỉ để nhớ lại mà thôi.

Nhưng mà, bọn họ lại không ngờ, bọn họ lại nhìn thấy Kim Nhất Phàm dẫn đầu các bác gái múa ở chợ!

Trong đoạn livestream này, Kim Nhất Phàm đòi tắt máy quay phim, đồng thời lôi kéo tất cả nhân viên cùng nhảy múa quảng trường.

Cho nên trong lúc livestream khán giả đều không thấy phần này, vô cùng tiếc nuối.

Không mong chờ! Trong tập lại có!

Vì lý do này, nhóm chương trình "Cuộc sống bình thường" đặc biệt đăng weibo @ Máy nghiền dối trá. Cảm ơn máy nghiền đã cung cấp tài liệu, để tập chính thức của họ có thể được hoàn thành!

[Ha ha ha! Cái m.ô.n.g Kim Nhất Phàm thật đáng yêu!]

[Biểu cảm của các nhân viên rất tuyệt vời! Bị bắt phải làm trò!]

[Kim Nhất Phàm có vẻ rất hưởng thụ! Ngoài miệng nói không muốn nhưng cơ thể rất trung thực!]

[Báo cáo! Tạ Tri Hành bỏ chạy giữa chừng! Thật đáng tiếc! Tôi không thấy anh ấy nhảy múa!]

[Hừ, tuy rằng Tri Hành bỏ chạy giữa chừng, nhưng anh ấy đã nhảy mười giây! Tôi đã ghi màn hình lại!]

[Xem xong ai cũng muốn bóp cái m.ô.n.g kia ~]

[Cảm giác chắc chắn rất tốt nhỉ? A a a nghĩ thôi đã muốn bóp rồi!]
 
Back
Top Bottom