Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4440: Hết cách nha!



Không hề bất ngờ, viên Tiên đan Kim Nguyên Đại La cũng bị chim lắm lông ăn như kẹo, nhưng chẳng xảy ra chuyện gì.

Ăn Tiên đan cứ giống như ăn linh thạch vậy. Theo lời chim lắm lông nói, chính là thích mùi vị của Tiên đan.

Dương Bách Xuyên rất muốn mắng chửi tên phá của này, một viên đan dược có thể đảm bảo một Đại La thăng cấp đến Hỗn Nguyên, lại bị chim lắm lông lãng phí như vậy. Trong lòng Dương Bách Xuyên co rút, nhưng cũng hết cách, ai bảo hắn có điều cầu xin chim lắm lông chứ?

Hết cách nha!

Thực ra trong lòng Dương mỗ biết rõ quả thật chim Thần Ma không giống sinh linh khác, không nói cái khác, chỉ riêng việc nó có thể ăn Tiên đan Kim Nguyên Đại La như ăn quà vặt mà chẳng có chuyện gì, đây đã không phải là điều sinh linh bình thường có thể làm được.

Cho dù là hắn cũng không dám nuốt liền hai viên Tiên đan Kim Nguyên Đại La.

Hắn càng biết rõ đầu tư trên người chim lắm lông, tương lai có thể hắn sế nhận được báo đáp rất lớn.

Bây giờ chỉ là trong lòng đau xót chút thôi.

Cũng tốt, cuối cùng trên người cũng không còn Tiên đan, cũng đỡ cho chim lắm lông nhớ nhung.

“Mau nói đi, cục diện bây giờ rốt cuộc là tình huống gì? Chúng ta phải phá giải thế nào?” Dương Bách Xuyên thúc giục chim Thần Ma.

Một người một chim đứng ở mép đồ án minh văn lẩm bẩm truyền âm, nhưng ở trong mắt đám người Đinh Hòa Bình lại không rõ ràng lắm.

Đương nhiên trong số những người này chỉ có Tuyết Hương biết rõ vài chuyện của chim Thần Ma, nàng ấy biết Dương Bách Xuyên đang hỏi chim Thần Ma cách giải quyết, trong lòng không có lo lắng và dao động gì.

Nhưng người khác lại không biết.

Hơn nữa Dương Bách Xuyên chưa từng đặc biệt thể hiện chim Thần Ma trước. mặt mọi người, mọi người chỉ thấy luôn có một con chim đen xì ngủ gật trên vai của Dương Bách Xuyên, không có chỗ nào kỳ lạ, chỉ coi là một con chim thú cưng do hắn nuôi thôi.

Lúc này, Dương Bách Xuyên đứng ở đó không động đậy, trong lòng bọn họ cũng hơi sốt ruột, nhưng đều không có cách gì, chỉ đành chờ đợi.

Bên Dương Bách Xuyên tiếp tục nói chuyện với chim Thần Ma.

Chim Thần Ma nói: “Lúc trước lão tử không chắc chắn, nhưng thấy những trận pháp minh văn này thì có thể xác định mười phần rồi, quả thật nơi này là để phục sinh người nào đó!”

“Người nào đó ư?” Dương Bách Xuyên cau mày hỏi.

“Nói chính xác có thể là Ma Thần.” Chim Thần Ma nói ra câu này, sau đó hiếm khi trở nên nghiêm túc.

Tất nhiên Dương Bách Xuyên nghe ra được sự nghiêm trọng trong lời của chim lắm lông. Hắn không hiểu Ma Thần là gì, hoặc nói hiểu không nhiều về chuyện Ma tộc, nhưng nghe có vẻ rất trâu bò.

Hắn không khỏi hỏi: “Nói chỉ tiết chút? Có phải Ma Thần cũng là Ma tộc không? Ma Thần so với Tiên Nhân cao giai thì thế nào? Sao ngươi chắc chắn là Ma Thần?”

“Thứ hai, Tiên Nhân tính là cái rằm, cho dù là cảnh giới Tiên Tôn cao nhất của Tiên Giới cũng chỉ là giun dế trước mặt Ma Thần. Ma Thần là sinh linh vượt qua cấp bậc Tiên, thời đại Viễn Cổ Hồng Hoang, trong vũ trụ này đã tồn tại Ma Thần, sánh ngang Thần Nhân. Lão tử chính là tồn tại của thời đại đó.”

“Chỉ là Thiên đạo có đại kiếp Luân Hồi, không siêu thoát, cho dù là Thần Ma cũng không thể tránh khỏi chết dưới đại kiếp. Đương nhiên mi có thể coi đại kiếp này là trận chiến Thần Ma, là trận đại chiến của sinh linh cao nhất trong vũ trụ...”

“Dưới một trận đại kiếp, cái gì cũng sẽ bị hủy diệt, nhưng cuối cùng cũng là sinh linh cấp cao nhất, nên vẫn có thủ đoạn sinh tồn, ví dụ lão tử đã sống sót, chỉ là xảy ra chút sai sót, pháp lực có chút vấn đề thôi.”

“Cũng có người mạnh mẽ sẽ thông qua cách chuyển sinh vào luân hồi để trốn khỏi đại kiếp, hoặc là trốn vào nơi nào đó, nhưng cái giá vô cùng lớn, muốn ra ngoài không hề dễ dàng.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4441: Bây giờ lão tử nói cho mi biết



“Nhưng đại kiếp Thần Ma là kiếp nạn nhắm vào những sinh linh cấp cao nhất kia, sẽ không ảnh hưởng tới sinh linh ranh giới khác. Ví dụ Tiên Giới, Tu Chân Giới và các thế giới lớn nhỏ khác hiện giờ của mi đều sẽ không chịu ảnh hưởng.”

“Truyền thừa như vậy vẫn tồn tại, nói ra thì truyền thừa tu hành của các giới như Tiên Giới, Tu Chân Giới v.v đều được tính là đồ tử, đồ tôn của những Thần Ma kia...”

“Trước khi bọn họ trốn thoát kiếp nạn, tất nhiên sẽ để lại gợi ý cho đồ tử, đồ tôn, ví dụ như quan tài máu này chính là kết quả của một trong số những gợi ý đó”

“Đây là sản phẩm minh văn của thời đại Thần Ma, chắc là để triệu hồi linh hồn 'Thần Ma mạnh mẽ. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao lúc trước ta nói Ma Thành bị hủy diệt này trông giống như tòa thành hiến tế.”

“Bây giờ có thể chắc chắn, thành Ma tộc này chính là để triệu hồi Ma Thần nào đó, cho nên đã chôn vùi sinh linh của cả Ma Thành. Trong sự tự động chuyển hóa chín trăm năm một lần, nó đã thôn phệ vô số ma hồn của tu ma giả hiến tế trong Ma Thành...”

“Qua diễn biến của thời gian, có lẽ đã có thể thật sự triệu hồi phục sinh Ma 'Thần, chiêu này đúng là ác độc. Thực ra sinh linh Ma tộc dùng kẻ tu ma của cả thành trì để triệu hồi phục sinh, hơn nữa còn là hiến tế ma hồn, cơ hội siêu sinh cũng không có, thủ đoạn quả thật rất độc ác, đây cũng chính là sự khác biệt giữa Ma tộc và tu tiên giả.”

“Tiên Nhân sẽ không dùng cái giá khiến sinh linh cả thành trì không thể siêu sinh để triệu hồi hoặc phục sinh Ma Thần nào đó. Ma tộc tu luyện theo hướng cực đoan, chuyện này cũng chỉ có Ma tộc làm ra được.”

Nói đến sau cùng, chim Thần Ma cũng hơi khó tin.

Dương Bách Xuyên rất chấn động, nhưng cũng hơi nghi ngờ.

Sau đó hắn hỏi: “Thần Ma, Ma Thần? Có gì khác nhau?”

Chim Thần Ma nói: “Khác một chữ, là khác một trời một vực. Ma Thần, mi có.

thể coi như tổ tông của tu ma giả, chữ Ma ở trước, vượt qua tồn tại cấp bậc Tiên, được gọi là Ma Thần, đó là Ma của Thần đạo.”

“Còn Thần chính là Thần Nhân. Thần Ma ta nói lúc trước là hai khái niệm, tách riêng đấy. Thần là Thần Nhân, Ma là Ma Thần.”

“Thần Nhân chính là tổ tiên của người tu tiên, lúc đó cũng là người Thần đạo vượt qua cấp bậc Tiên, hai bên cùng cấp bậc, nhưng lại theo đạo khác nhau, đi đường khác nhau.”

“Đây chính là khác biệt giữa Thần và Ma, tách ra Ma là Ma Thần, Ma Thần có thành quả cấp bậc Thần đạo.”

Nghe đến đây, đột nhiên Dương Bách Xuyên nhớ lại lời giải thích của Càn Khôn chỉ Linh và Linh hồn Kỳ Lân năm đó.

Theo lời bọn nó nói, sau khi tu tiên đến cảnh giới cao nhất thì chắc chính là Thần đạo, Nhưng có một số Thần Nhân lại áp chế Tiên Nhân trở thành Thần đạo, thậm chí vùng đất chôn thân Thần Mộ Viên cũng có liên quan tới điều này.

Bây giờ nghe chim Thần Ma nói hình như Thần Ma còn có đại kiếp gì đó, phải trốn tránh thậm chí là dùng thủ đoạn chuyển sinh...

Giữa hai điều này nghe thì không liên quan, nhưng hắn lại cảm thấy chắc chắn có mối liên hệ...

Dương Bách Xuyên không nhịn được nói ra những điều nghỉ ngờ trong lòng, muốn nghe chim Thần Ma nói thế nào.

Kết quả sau khi nghe xong, chim Thần Ma suy nghĩ chốc lát, nói: “Những chuyện này bây giờ tiểu tử mi biết cũng vô dụng, bởi vì tu vi của mi không đủ tư cách để biết."

“Đợi có một ngày mi trở thành tồn tại đứng trên đỉnh kim tự tháp của Tiên Nhân, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết những vấn đề này. Bây giờ tiểu tử mi chỉ là con gà yếu thôi, đừng hỏi nữa, sau này tự khắc sẽ biết.”

“Bây giờ lão tử nói cho mi biết vấn đề trước mắt, muốn phá trận này, quan tài máu kia chính là then chốt, mở quan tài máu là có thể phá được bố cục ma trận thời đại này. Nhưng mà độ khó lớn tới mức lão tử cũng hết cách!”

“Ngươi nói lâu như vậy không phải toàn nói nhảm à, ý của ngươi là hết cách rồi?” Nghe vậy, Dương Bách Xuyên trực tiếp trợn trắng mắt.

Chim Thần Ma mắng chửi: “Lão tử đã nói phá trận phá quan tài, đây không phải là cho mi cách rồi sao? Phá được quan tài máu, trận pháp minh văn ở đây sẽ tự phá hủy, sẽ không hút các mi thành xác khô, mi còn muốn sao nữa?”

Chỉ là Dương Bách Xuyên nghe câu cuối cùng của chim Thần Ma lại không khỏi ngắt lời chim Thần Ma, nói: “Dừng dừng dừng, có chuyện này suýt nữa quên mất. Ngươi đã nói Tiên Tôn cũng không dám bước vào ma trận minh văn này, nhưng tại sao Lạc Dương lại tiến vào rồi?”

“Khí tức của Lạc Dương đã chứng minh lúc này có đến tám chín phần Lạc Dương đang ở trong quan tài máu, đây là chuyện gì? Phải biết rằng Lạc Dương mới có tu vi Tiên Quân, sao nàng ta vào được?”

“Hơn nữa cả đường đi, bọn ta có thể nói là cửu tử nhất sinh, cho dù Lạc Dương là Tiên Quân cũng không mạnh hơn cả nhóm bọn ta cộng lại bao nhiêu, sao cả đường đi đều không phát hiện dấu vết đánh nhau hay phá hoại trận pháp tỉnh tú?”

“Chuyện này đúng là vô cùng quỷ dị, theo chỉ dẫn khí tức của Tiên Minh Lệnh do Đỉnh Hòa Bình lấy ra thì Lạc Dương chính là ở trong quan tài máu, nàng ta... nàng ta là chuyện gì?”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4442: Nhưng nếu phá trận!



Dương Bách Xuyên kể ra thắc mắc của mình về Lạc Dương cho chim Thần Ma nghe.

Nếu có thể biết được lý do Lạc Dương đi vào huyết quan, có lẽ hắn có thể phá giải được ma trận khắc văn này.

Nhưng vấn đề bây giờ là nếu bọn họ không phá hủy ma trận khắc văn này thì cũng sẽ từ từ chết dần.

Nhưng nếu phá trận! Vậy Biên Long chính là lời cảnh báo, Dương Bách Xuyên cộng thêm những người khác cũng không ai dám chắc có thể bước vào trong ma trận khắc văn mở

huyết quan ra.

Hơn nữa huyết quan là thứ cực kỳ quan trọng, sao có thể mở ra dễ dàng được.

Một ma trận khắc văn đã làm khó bọn họ, đừng nói đến huyết quan.

Nếu bây giờ có thể biết được tại sao Lạc Dương có thể bước vào trong huyết quan thì bọn họ sẽ tìm được cách vào.

Nhưng có thể khẳng định một điều rằng Lạc Dương còn sống, bởi vì lệnh Tiên Minh trên tay Đinh Hòa Bình là đồ của Lạc Dương, có ấn ký của Lạc Dương.

Nhưng hắn thắc mắc tại sao Lạc Dương lại có thể lẳng lặng đi vào nơi này, tại sao đi vào trong huyết quan nhưng vẫn còn sống?

Đây mới là điều quan trọng.

Một Tiên Quân nhưng có thể đi vào nơi này!

Quá kỳ lạ, dường như mọi thứ ở đây không hề uy h**p đến Lạc Dương. Cho nên hắn chỉ có thể tìm kiếm đáp án từ trong miệng chim Thần Ma. Sau khi hỏi xong hắn chờ chim Thần Ma phát biểu ý kiến.

Một lúc lâu sau chim Thần Ma nói: “Vừa rồi ta cũng nói, trong kiếp nạn của thần ma, có thần ma sẽ né tránh kiếp nạn và có rất nhiều cách để né tránh.

Hoặc đi vào nơi phong bế vĩnh viễn không đi ra, nhưng đa số những người có năng lực thiên phú dị bẩm cũng sẽ không lựa chọn ẩn nấp, mà lựa chọn mạo. hiểm, lựa chọn đi vào luân hồi chuyển sinh.

Sau khi chuyển sinh, bọn họ sẽ tự có cách trở về của riêng mình, đây là thủ đoạn của thần ma, hiện tại ngươi còn chưa thể tưởng tượng được điều này.

Có lẽ một thần ma sau khi chuyển sinh sẽ trở thành đệ tử tiên môn, nhưng cũng có khả năng sau khi thần ma chuyển sinh sẽ trở thành người tu ma...

Tu vi dần tăng lên cộng với thủ đoạn để lại trước khi luân hồi, người chuyển sinh hoặc vô thức hoặc có ý thức tìm kiếm sự triệu hoán của bản thân họ ở kiếp trước, hoàn thành sự trở về.

Nếu ta đoán không sai, rất có khả năng Lạc Dương kia là một thần ma chuyển sinh. Cho nên nàng ta mới có thể bình yên đi vào nơi này, chui vào trong huyết quan kia.

Ta nói vậy ngươi đã hiểu chưa?” Chim Thần Ma hỏi.

Dương Bách Xuyên mở to mắt: “Ý của ngươi là khả năng cao Lạc Dương là thần ma viễn cổ chuyển sinh?”

“Ừ” Chim Thần Ma gật đầu. “Nàng... Nàng ta nhận được sự triệu hoán của bản tôn, hoặc nói cách khác.

đây là bố cục mà nàng ta bày ra từ rất lâu rồi? Sau đó đã đi vào nơi này theo tiếng gọi của vận mệnh?” Dương Bách Xuyên hỏi lại.

“Ừ” Chim Thần Ma gật đầu. Dương Bách Xuyên hít một hơi sâu. Nếu suy đoán này của chim Thần Ma là thật, vậy bọn họ gặp rắc rối rồi.

Nếu Lạc Dương là một vị thần ma chuyển sinh, như Bây giờ nàng ta đi vào bên trong huyết quan, có phải đã hoàn thành hiến tế rồi hay không?

Có phải đã lấy lại thủ đoạn của thần ma rồi hay không?

Cho dù khôi phục chỉ một chút, nhưng nếu đối đầu với nàng ta, sợ rằng bọn họ sẽ chết rất thảm.

Thần ma ~

Dựa theo lời của chim Thần Ma thì đó là thần, vượt xa tiên.

Nếu bọn họ mở huyết quan ra, khả năng sẽ chết nhanh hơn đúng không?

Đây là một lựa chọn khó khăn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4443: Nàng xuất hiện trước mặt



Ban đầu hắn cảm thấy Lạc Dương là đệ tử của nhị sư huynh, nếu người làm tiểu sư thúc như hắn biết được tung tích của Lạc Dương thì tiện tay cứu giúp, sau này gặp mặt nhị sư huynh, sư huynh đệ cũng có thể có chuyện để nói với nhau.

Giờ thì hay rồi, sao lại nhảy ra một ma thần vậy chứ?

Một lúc sau hắn uể oải nói: “Chờ chết thôi, ta không phá ma trận, cũng không mở quan, thả một ma thần ra khác gì chết nhanh hơn...”

“Ha hả, ngươi ngu hả, người cho rằng sau khi thần ma chuyển sinh vẫn là hàng nguyên gốc?

Thực lực thủ đoạn sẽ bị suy giảm lớn, không kh*ng b* như những gì ngươi nghĩ, hơn nữa bây giờ ngươi mở huyết quan ra, có khi có thể cứu được Lạc Dương. Cho dù Lạc Dương là ma thần chuyển sinh, trước khi nàng ta dung hợp được với thần ý của bản tôn thì nàng ta chỉ là một người hoàn toàn mới, không phải thần ma gì cả.

Ngươi tiếp tục kéo dài mới đưa tặng cơ hội cho ma thần hoàn toàn xóa sổ ý thức của Lạc Dương.

Các ngươi không còn lựa chọn nào khác, chờ chết cũng không phải là cách, hoặc chờ chết, bị hút thành xác khô, hoặc chờ ma thần mở quan ra cũng chết.

Đánh cược một lần, cắt đứt sự dung hợp với ma thần với người chuyển sinh, đây là cơ hội của các ngươi. Hơn nữa ngươi cũng đừng sợ, trên người ngươi có bảo bối dễ dàng trấn áp ma thần, ha hả ~”

Chim Thần Ma an ủi cổ vũ Dương Bách Xuyên.

Nghe chim Thần Ma nói, Dương Bách Xuyên phấn chấn hơn.

Quan trọng hơn Dương Bách Xuyên nghe được chim Thần Ma nói trên người hắn có bảo bối có thể trấn áp ma thần chuyển sinh.

Vội vàng hỏi: “Ý của ngươi là linh hồn Càn Khôn?” “Linh hồn Càn Khôn cũng chỉ như khí linh mà thôi, đúng là nó vô cùng thần bí,

ngay cả ta cũng không nhìn thấy, nhưng theo tính cách của linh hồn Càn Khôn, nó sẽ không giúp ngươi.

Ta nói là trứng Côn Bằng mà ngươi lừa từ tay Tuyết Hương. Nếu trong số các sinh linh trên thế gian, ma thần là đỉnh cấp thì Côn Bằng lại vượt xa ma thần, còn kh*ng b* hơn cả thần Thượng Hải.

Đương nhiên thứ ta nói Công Bằng đã siêu thoát, còn quả trứng Côn Bằng trong tay ngươi còn chưa nở ra đâu.

Nhưng dù vậy dùng trứng Côn Bằng trấn áp một ma thần chuyển sinh chưa hoàn thành dung hợp cũng đủ rồi, ngươi cầm trứng Côn Bằng đi thử đi.

Trứng Gôn Bằng cần nuốt mọi thứ, gì cũng ăn, chỉ ma lực mà thôi, còn không đủ nó nhét kế răng.

Nhanh đi thử đi, lão tử gấp không chờ nổi rồi, ta muốn nhìn xem dùng trứng Côn Bằng trấn áp một ma thần gà mờ thú vị đến mức nào...”

Nghe rất có đạo lý.

Hắn quyết định thử một lần.

Còn đám người Đinh Hòa Bình vẫn luôn nhìn Dương Bách Xuyên ngẩn người trước trận pháp khắc văn, cũng không biết đang làm gì.

Không khí ở đây hơi áp lực, không ai dám quấy rầy Dương Bách Xuyên. Trong tình huống này bọn họ đều không có cách, chỉ có thể trông cậy vào Dương Bách

Xuyên.

Chỉ có Tuyết Hương biết Dương Bách Xuyên đang nói chuyện với chim Thần Ma, tính nàng vẫn luôn lạnh nhạt nên lúc này rất bình tĩnh.

Nhưng ngay sau đó Tuyết Hương đã đánh mất sự bình tĩnh. Bởi vì nàng nhìn thấy Dương Bách Xuyên lấy trứng Côn Bằng ra.

Mặc dù Tuyết Hương không biết Dương Bách Xuyên định làm gì, nhưng nàng cảm thấy không ổn, sứ mệnh của nàng là bảo vệ Côn Bằng phá xác.

Nhưng trong hoàn cảnh này, Dương Bách Xuyên lại lấy trứng Côn Bằng ra khiến Tuyết Hương giật mình.

Nàng xuất hiện trước mặt Dương Bách Xuyên, hỏi: “Ngươi làm gì vậy? Lấy trứng Côn Băng ra làm gì?”

Dương Bách Xuyên không ngờ Tuyết Hương phản ứng lớn như vậy, thấy nàng khẩn trương muốn ra tay cướp lại trứng Côn Bằng về.

Cũng may lúc này chim Thần Ma ra mặt giải thích thay cho hắn, nói cho Tuyết Hương chuyện về ma thần và huyết quan, kể về lợi ích và bất cập trong đó, chuyện

này liên quan đến sự sống chết của mọi người.

Đương nhiên cũng nhấn mạnh cách này sẽ không làm hại đến trứng Côn Bằng, có khi còn nhận được năng lượng lớn.

Chờ chim Thần Ma nói xong, Tuyết Hương vẫn chưa lên tiếng, Dương Bách Xuyên lén nhìn nàng, cảm thấy hơi chột dạ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4444: Nhưng là do nàng tin tưởng hẳn



Ngay sau đó, Tuyết Hương ngẩng đầu nhìn hắn chằm chằm: “Ta có thể tin ngươi không?”

Đối với câu hỏi này của Tuyết Hương, Dương Bách Xuyên có thể nói cái gì?

Hắn hiểu ý của nàng, cũng biết trứng Côn Bằng quan trọng với nàng như thế nào, khi nàng hỏi ra câu này, hắn biết thật ra thì Tuyết Hương đã đồng ý rồi.

Nhưng là do nàng tin tưởng hẳn.

Dương Bách Xuyên chân thành nhìn Tuyết Hương: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không để trứng Côn Bằng xảy ra vấn đề gì, tin chim Thần Ma đi.”

Dương Bách Xuyên vừa nói vừa nhìn về phía chim Thần Ma.

“Đúng đúng đúng, ta bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện, chỉ có lợi cho trứng Côn Bằng, các người không hiểu cái tên trứng Côn Bằng này tượng trưng cho cái gì, ý nghĩa ra sao, yên tâm đi, sẽ không có vấn đề gì đâu.” Chẳng mấy khi chim 'Thần Ma ủng hộ Dương Bách Xuyên.

“Được, cần ta giúp gì sao?” Tuyết Hương gật đầu.

“Các người lùi sang một bên, chữ khắc trên ma trận này không thể coi thường, để mình con gà Dương Bách Xuyên này là đủ rồi, đông người ngược lại không tốt, hắn ôm trứng Côn Băng tiến vào, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót nhầm lẫn.” Chim Thần Ma nói.

Cuối cùng Tuyết Hương cũng đồng ý để Dương Bách Xuyên dùng trứng Côn Bằng.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tính mạng của nhiều người đều ở đây, nếu không tìm ra được một con đường sống, cởi bỏ nút thắt, tới khi đó tất cả mọi người đều sẽ chết chứ đừng nói tới trứng Côn Bằng, thế nên đây là lựa chọn duy nhất.

Đương nhiên cụ thể như thế nào, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng không nắm chắc.

Điều hiện tại có thể làm là tin vào chim Thần Ma.

Hy vọng trứng Côn Bằng sẽ có tác dụng.

Sau khi Tuyết Hương lui về sau, Dương Bách Xuyên gật đầu với đám người Đinh Hòa Bình, ý bảo bọn họ yên tâm, đồng thời cũng bảo vệ tốt cho bản thân, hắn chuẩn bị phá minh văn trên ma trận.

Ai biết lát nữa có bị cắn trả hay không?

Dù sao thì cái chết của Biên Long còn sờ sờ ngay trước mắt, trong lòng mọi người vẫn thấy khiếp sợ.

Hy vọng lần này không chậm trễ.

Dương Bách Xuyên cầm trứng Côn Bằng nói với chim Thần Ma đang ngồi xổm trên vai hắn: “Quạ đen, tính mạng của tiểu gia đây giao vào tay ngươi đấy!”

“Chỉ có thứ yếu gà như ngươi mới lề mề, cứ yên tâm bước vào đi, có lão tử đi cùng là được rồi, ngươi còn không tin tưởng ta hay sao, đúng là yếu gà ~” Chim 'Thần Ma lên tiếng mắng.

Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma luôn miệng gọi mình là yếu gà thì trong lòng rất phiền muộn, năm đó khi lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, hắn vẫn chưa phi thăng thành tiên, con hàng này đã gọi hắn là yếu gà.

Hiện tại hắn đã trở thành Hỗn Nguyên Đạo Tiên nhưng con quạ đen kia vẫn gọi hắn y như vậy.

Điều này khiến hắn vô cùng buồn bực, rất muốn chửi mắng một trận nhưng lời đến miệng lại không phát ra được.

Đối với con quạ đen này, hắn cũng không có cách nào, cuối cùng chỉ đáp: “Tiểu gia đây không so đo với ngươi nữa.”

Dứt lời, Dương Bách Xuyên cẩn thận đi về phía trước, chỉ cách hình tròn của ma trận chừng ba bước mà thôi.

Đi tới bước thứ ba khi sắp bước vào bên trong, Dương Bách Xuyên dừng lại hỏi chim Thần Ma: “Cứ vậy mà vào à?”

“Nói nhảm, đương nhiên là bước thẳng vào, nếu không thì ngươi còn muốn thế nào? Điều khiển trứng Côn Bằng sao? Bây giờ nó chỉ là một quả trứng mà thôi, yên tâm đi, trứng Côn Bằng gặp phải nguy hiểm sẽ xuất hiện dấu hiệu.

Đây là sinh linh vượt qua Tam giới ngũ hành, không phải là thứ mà tên yếu gà như ngươi có thể tưởng tượng được, lực lượng của ma trận kia có mạnh tới đâu thì cũng không làm gì được trứng Côn Bằng.

Chim Thần Ma hoàn toàn tin tưởng vào trứng Côn Bằng.

“Cũng không biết ngươi lấy đâu ra tự tin đó, chủ nhân như ta đây còn chưa tự tin được như vậy.”

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm rồi bước vào trong.

Quả thật sau khi Dương Bách Xuyên dùng máu luyện hóa trứng Côn Bằng, hắn đã trở thành chủ nhân của nó, nhưng lại không hiểu quá nhiều về quả trứng này, chỉ là có thể trao đổi cảm ứng.

Nói là trao đổi nhưng thật ra cũng rất gượng ép, gần như rất ít, bên trong trứng Côn Bằng có ý thức, nhưng chỉ nhận Tuyết Hương, không giao tiếp trao đổi với người chủ nhân như hắn.

Nhưng lúc này bọn họ không còn sự lựa chọn khác.

Trong lòng hắn đưa ra quyết định, nếu thật sự có gì đó xuất hiện, hắn sẽ lập tức chui vào trong bình Càn Khôn mặc kệ bí mật của hắn có bị lộ hay không.

Hắn cũng không muốn giống như Biên Long, bị sức mạnh của ma trận hút thành một xác khô.

Sở dĩ Dương Bách Xuyên dám xông tới nơi này, mặc dù hiện tại hắn rất lo lắng nhưng vẫn rất kiên định là bởi vì trong tay hắn còn con át chủ bài là bình Càn Khôn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4445: Vì sao không phải là bản thân hắn?



Nhưng bình Càn Khôn liên quan tới rất nhiều thứ, đây là bí mật lớn nhất trên người hắn, những người khác, cho dù là đám Tuyết Hương biết hắn có một Càn Khôn khác trên người, nhưng bọn họ chỉ xem như bảo vật động thiên mà thôi.

Không ai thật sự hiểu rõ bí mật to lớn của bình Càn Khôn, cho tới hiện tại, người thật sự biết được cũng chỉ có một mình lão đầu Vân Thiên Tà.

'Thậm chí có thể nói, lão đầu cũng không hiểu được bao nhiêu, chỉ là biết đại khái.

Vì sao không phải là bản thân hắn?

Nói ra thì hắn chỉ biết nhiều hơn lão đầu về chuyện bên trong bình Càn Khôn có một điện Càn Khôn mà thôi.

Bình Càn Khôn là một bảo vật lớn, cũng chính là con bài chưa lật trong tay hẳn, vậy nên Dương Bách Xuyên mới dám đánh cuộc một lần.

Hắn tin chim Thần Ma, ôm trứng Côn Bằng tiến vào trong ma trận cũng vì dựa trên điểm này.

Nếu không, Dương Bách Xuyên sao có thể dễ dàng đi mạo hiểm như vậy? Lúc này, hắn cắn chặt răng bước vào trong ma trận, trong lòng thầm nghĩ, nếu như trứng Côn Bằng không được thì hắn sẽ lập tức tiến vào trong bình Càn Khôn

rồi tính sau.

Nếu không tới mức đường cùng thì hắn sẽ không để lộ bí mật bình Càn Khôn của mình.

“Ong ~ Sau khi tiến một bước vào trong ma trận, một tiếng nổ vang lên. Bên trong ma trận, từng chữ khắc bùng lên ánh sáng đỏ...

Dương Bách Xuyên nhìn thấy từng luồng ánh sáng đỏ đang tràn về phía mình, giống như những con rắn độc đang nhào tới.

Nhanh như tia chớp, nháy mắt đã tới trước người hắn.

Lúc này hắn giống như một kẻ xâm phạm vào lĩnh vực của đại yêu nào đó, bị tấn công tập thể.

Cảm giác rõ ràng nhất là cơ thể như rơi vào kẽ nứt, toàn thân nổi da gà. Hơn nữa khi vô số những tia sáng kia ập tới, hắn cảm nhận được một cỗ áp lực đè nén, hơi thở khiến hắn không tự chủ được muốn quỳ xuống tản ra từ bên

trong quan tài máu.

Uy áp không gì sánh kịp trực tiếp bao phủ ở trên người hắn, cảm giác giống như mười vạn ngọn núi đang đè xuống.

Cơ thể phát ra từng tiếng kêu răng rắc, không thể nào cử động. Ý thức của hắn như bị trấn áp, trong ngoài cơ thể đều tê liệt.

Lúc này, vẻ mặt hắn mới thay đổi, đừng nói tới muốn làm việc khác, cho dù là dùng ý niệm để tiến vào bình Càn Khôn cũng không làm được.

Những gì xảy ra trong ma trận hoàn toàn vượt xa dự liệu của hẳn. Ánh sáng đỏ rực chiếu rọi trên người hắn... “Xèo xèo xèo..."

Hắn giống như là củi khô bị đốt cháy, phát ra tiếng xèo xèo.

“Xong rồi...sắp toi đè Dương Bách Xuyên muốn khóc cũng không kịp.

Trong nháy mắt, toàn thân có một loại cảm giác đau đớn xâm nhập vào tận linh hồn, như hàng vạn cây kim đâm vào, linh hồn cũng bắt đầu đau nhức.

Bây giờ hẳn đã hiểu rõ vì sao Biên Long lại trở thành một cái xác khô.

Chịu loại sức mạnh như thế này, ai có thể chống lại được.

'Thứ nhất là không kịp, thứ hai là quan tài máu kia có vấn đề, hơi thở tản ra giống như của một vị tiên nhân cao. cấp trấn áp một kẻ bình thường, chỉ cần uy h**p cũng có thể đè chết.

Huống chỉ sức mạnh của ma trận này còn cướp đi máu trên toàn thân.

Rõ ràng những ánh sáng đỏ rực này đang hút máu để cung cấp cho chiếc quan tài kia.

Ma trận chính là một bộ máy, mà quan tài là trung tâm. Sắp chết rồi ~ Trong đầu Dương Bách Xuyên chỉ có duy nhất một suy nghĩ.

Chỉ trong một thời gian ngắn, Dương Bách Xuyên cảm giác như cả một thế kỷ đã trôi qua, hắn đang ở trong trạng thái đau đớn không thể nào nói rõ.

Còn định trong thời phút quyết định, trốn vào trong bình Càn Khôn để bảo. toàn tính mạng, haha bây giờ mới hiểu rõ, đứng trước loại sức mạnh này, hẳn

chẳng là cái thá gì.

Nhưng...

Trong khoảnh khắc như vậy, điều kỳ diệu luôn xảy ra.

“Âm rắc ~”

Cuối cùng, trứng Côn Bằng trong tay hắn cũng có động tĩnh.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4446: Ma Thần thì thế nào?



Đi từ tuyệt vọng tới hy vọng.

Chim Thần Ma vẫn đáng tin, trứng Côn Bằng cường đại.

Ý thức của Dương Bách Xuyên đã có thể hoạt động.

Quả trứng Côn Bằng trong tay hắn rung lên, hàng vạn tia sáng vàng bộc phát. Ánh sáng vàng chói lóa khiến Dương Bách Xuyên nhắm mắt theo bản năng. Ngay sau đó, hắn cảm giác được trong tay nhẹ đi.

Điều này khiến hắn giật mình.

Trong tay hắn đang là thứ gì?

Là trứng Côn Bằng đó ~

Bị ai cướp đi rồi?

Đây chính là phản ứng đầu tiên của Dương Bách Xuyên.

Nếu trứng Côn Bằng có vấn đề gì, hắn biết ăn nói với Tuyết Hương thế nào? Lẽ nào trứng Côn Bằng vừa mới phát huy được một chút đã xong rồi sao? Bị người ta trực tiếp trấn áp rồi?

Là ai?

Đương nhiên là chỉ có quan tài máu kia.

Chỉ trong chốc lát, cơ thể Dương Bách Xuyên đã đầm đìa mồ hôi. Bị k*ch th*ch, cũng bị dọa sợ.

Nhưng mà hẳn lại cảm giác được có gì đó không đúng.

Bởi vì ánh sáng vàng vẫn còn, cơ thể hẳn cũng có thể cử động...

Điều này chứng tỏ, năng lượng của trứng Côn Bằng vẫn đang ở đây, nó không xảy ra chuyện gì.

Hoặc là trứng Côn Bằng căn bản không bị cướp đi, mà tự nó bay đi rời khỏi lòng bàn tay của hắn.

'Trứng Côn Bằng đã có ý thức, có chính là Côn Băng, chỉ là vẫn chưa nở ra mà thôi.

Nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên vội vàng mở mắt ra nhìn thử. Chói mắt...

Vẫn là ánh sáng vàng rực rỡ...

Nước mắt hắn không kìm được mà chảy xuống.

Nhưng khi mở hai mắt ra, hắn dần dần thích ứng.

Nhìn qua có hơi mơ hồ...

Trong một mảnh màu vàng, Dương Bách Xuyên thấy được cảnh tượng mơ hồ trong tầm mắt.

Trứng Côn Bằng đang trôi lơ lửng trên quan tài máu, ánh sáng vàng chiếu rọi lên bề mặt quan tài, hoặc là nói toàn bộ bên trong ma trận minh văn đều được chiếu sáng bởi trứng Côn Bằng.

Hắn biết đây chính là sức mạnh của trứng Côn Bằng, là uy lực của nó.

Tiếp đó, hắn đã có thể nhìn rõ được toàn cảnh.

Là mừng rỡ ~

“Âm ầm ầm ~”

Cỗ quan tài kia không ngừng rung chuyển.

Trứng Côn Bằng vẫn lơ lửng ở trên, từng minh văn bên ngoài trứng Côn Bằng nhanh chóng quay chuyển, trấn áp quan tài máu.

Lúc này, ánh sáng đỏ trên quan tài cũng rực lên, không ngừng rung chuyển, giống như muốn phản kháng, nhưng lại bị sức mạnh của trứng Côn Bằng trấn áp, chỉ có thể rung nhẹ.

Hơn nữa, cảnh tượng kỳ diệu là, Dương Bách Xuyên phát hiện mỗi khi minh văn trên trên trứng Côn Bằng quay vòng thì sẽ có một số ánh sáng đỏ bị hấp thu, tốc độ rất nhanh.

Cảnh tượng này thực sự rất kỳ lạ và đầy thú vị.

Quan tài máu kia là một chiến trận lớn, nó hấp thụ sức mạnh của những sinh linh khác cho bản thân mình, nhưng bây giờ lại bị trứng Côn Bằng cướp đi.

Đây chính là báo ứng. Điều này cũng chứng minh được sự cường đại của trứng Côn Bằng.

Quả đúng như những gì chim Thần Ma nói.

Ma Thần thì thế nào?

Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên quả thật có hơi mong đợi.

“Haha ~ Tên yếu gà, ngươi nhìn xem, lão tử đã nói trứng Côn Bằng có thể trấn áp quan tài kia, quả nhiên không hổ là Côn Bằng ~”

Chim Thần Ma vô cùng đắc ý.

Khóe miệng Dương Bách Xuyên co giật, không thèm trả lời con quạ đen kia, hẳn tiếp tục nhìn vào cảnh tượng ở trước mắt.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4447: Thế chừng nào trứng côn bằng sẽ phá vỏ?



"Âm"

Cứ tầm mười lăm phút lại vang lên tiếng nổ rền trời. Thậm chí Dương Bách Xuyên còn cảm nhận được mặt đất rung chấn liên hồi. Hắn đưa mắt nhìn quanh, quan tài máu vẫn luôn lơ lững giữa không trung lại đang từ từ rơi xuống, đồng thời, quả trứng côn bằng cũng ngừng xoay tròn, lúc này trông nó chẳng khác nào một đứa trẻ căng da bụng, chùng da mắt, nghiêng ngả sắp đổ. Thấy vậy, Dương Bách Xuyên vội vàng phất tay, thu trứng côn bằng về.

Khi về tới lòng bàn tay hắn, trứng côn bằng đã khôi phục dáng vẻ bình thường, chẳng qua thoạt nhìn bên ngoài vỏ trứng có thêm minh văn đang phát sáng.

Chim Thần Ma không kiềm được, nói: "Xem ra chuyến này trứng côn bằng. được lợi lớn rồi, sau khi hấp thu sức mạnh từ quan tài máu, hẳn là chẳng bao lâu nữa nó sẽ phá vỏ chào đời thôi?"

"Thế chừng nào trứng côn bằng sẽ phá vỏ?" Dương Bách Xuyên hỏi.

"Thần vật cỡ này muốn chào đời còn phải xem thời thế và cơ duyên, mà thằng nhóc nhà ngươi sốt ruột làm chi. Đừng nói chuyện này nữa, mau đi xem thử trong tình hình trong quan tài máu thế nào đi. Hiện toàn bộ sức mạnh của đại trận đã bị trứng côn bằng hấp thu sạch, khả năng cao là nó sẽ bỏ trốn bất cứ lúc nào đấy. Nếu không có gì bất ngờ xảy thì ta dám chắc lối ra của nơi này nằm ngay trong lòng quan tài máu. Còn nữa, để đề phòng bất trắc thì nhớ giữ kỹ trứng côn bằng vào. Không còn nghi ngờ gì nữa, trứng côn bằng chắc chắn là khắc tinh của quan tài máu, hay nói đúng hơn là khắc tinh của sinh linh trong quan tài, thế nên chỉ cần ngươi cầm trứng côn bằng trong tay sế có thể áp chế được nó.

Gà rù à, ta khuyên ngươi một câu, nếu có thời gian thì nhớ nghiên cứu minh văn trên vỏ trứng côn bằng, đó là minh văn Đại Đạo hàng thật giá thật đấy, dù thằng nhóc nhà người đọc không hiểu, nhưng chỉ cần tập vẽ lại thôi cũng mang tới lợi ích cực lớn cho ngươi rồi đấy. Chắc ngươi cũng nhìn thấy uy lực mà trứng côn bằng bày ra ban nấy rồi nhỉ, nhờ minh văn được truyền thừa của côn bằng đấy, thứ ấy ghê gớm lắm, sau này đừng để người khác dễ dàng nhìn thấy trứng côn bằng, bằng không thằng nhóc nhà ngươi sẽ bị người đuổi giết đó." Hiếm được một lần chim Thần Ma chịu nghiêm túc giảng giải về minh văn trên vỏ trứng côn bằng cho họ Dương nghe.

Dương Bách Xuyên nghiêm túc lắng nghe chim Thần Ma nói, thỉnh thoảng còn gật đầu tỏ vẻ đã nhớ kỹ. Kỳ thật, từ lần đầu tiên nhìn thấy trứng côn bằng, hắn đã có cảm giác minh văn trên vỏ trứng không hề tầm thường, chỉ là tới tận bây giờ vẫn chưa một lần có suy nghĩ đào sâu, càng miễn bàn tới chuyện nghiên cứu để sở hữu uy lực khổng lồ tới vậy.

Mặt khác, minh văn trên trứng côn bằng luôn ở trạng thái ẩn giấu, không phải thứ có thể nhìn thấy bất cứ lúc nào. Thế nên hiện tại Dương Bách Xuyên chỉ đành nghĩ khi nào tìm thời gian trò chuyện với ý thức của trứng côn bằng, xin nó cho hắn nghiên cứu kỹ càng một phen. Nếu chim mất dạy đã nghiêm túc dặn dò, chứng tỏ đó là thứ tốt.

"Minh văn này thật sự lợi hại như vậy hả?" Có điều, họ Dương vẫn hỏi lại chim Thần Ma cho chắc.

Chim Thần Ma mắng: "Nói nhảm, đó là truyền thừa tự nhiên của người ta, hàng gia truyền đó có biết chưa? Chứ không ngươi tưởng một quả trứng có thể mạnh tới cỡ đó thật hả. Minh văn trên vỏ trứng không chỉ có thần lực của côn bằng, mà còn ẩn chứa sức mạnh Thiên Địa của Đại Đạo, ngươi có thể hiểu đơn giản là pháp tắc, nhưng là pháp tắc Thiên Đạo đẳng cấp nhất thế giới, là Đại Đạo.

Mặt khác một khi côn bằng phá vỏ chào đời, minh văn trên vỏ trứng cũng sẽ biến mất, không bao giờ xuất hiện nữa. Thế nên thăng nhóc nhà ngươi nhất định phải năm lấy cơ hội này đó. Sau khi hấp thu sức mạnh quan tài máu, chắc hẳn chẳng bao lâu nữa sẽ đến lúc nó phá vỏ, lỡ một ngày nào đó, kỳ tích xuất hiện, côn bằng chào đời, vậy thì thằng nhóc nhà ngươi có muốn cũng chẳng còn cái để xem"

Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ ý đã biết, sau đó bước vội về phía quan tài máu. Quan tài máu lúc này đã không còn tản ra hơi thở ki người khác phải khiếp sợ, thoạt nhìn chỉ là một chiếc quan tài làm từ huyết ngọc. Có điều, xung quanh quan tài máu cũng có rất nhiều hoa văn hình thành tự nhiên, có lẽ là tượng trưng cho sức mạnh nào đó.

Chim Thần Ma thấy vậy cũng phải thốt lên kinh ngạc: "Hóa ra quan tài máu này được chế tạo từ huyết ngọc Hoàng Tuyền, thứ tốt đó, mỗi cái quan tài máu này thôi đã là một bảo vật vô giá rồi."

"Huyết ngọc Hoàng Tuyền là cái gì? Trên đời này thật sự có Hoàng Tuyền hả?” Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma nói vậy thì vội hỏi lại.

"Đương nhiên là có rồi, theo truyền thuyết thi trước khi tiến vào luôn hồi, linh hồn sẽ phải đi qua một con đường quanh co khúc khủy, đoạn đường đó được gọi là Hoàng Tuyền lộ, trên đường có một dòng sông tên Hoàng Tuyền, và đó cũng là đoạn đường nguy hiểm nhất, đã từng cắn nuốt vô số cường giả, về lâu về dài nước sông cũng nhuốm màu máu...

Trong Hoàng Truyền có một loại tài liệu luyện khí không có trên thế gian, đó là huyết ngọc đã thâm nhiễm máu Thần Ma, tục xưng huyết ngọc Hoàng Tuyền. Quan tài máu được tạo thành từ tài liệu đẳng cỡ này không chỉ hấp thu được máu huyết, thần hồn, mà còn có thể tăng cường pháp lực của người dùng nó tu luyện...

'Thật không ngờ ở nơi này lại có quan tài máu Hoàng Tuyền, có điều trông không giống quan tài máu Hoàng Tuyền thuần khiết, mà chỉ thêm chút huyết ngọc Hoàng Tuyền thôi. Cũng đúng, nếu đây là quan tài máu hoàng tuyền chân chính, có lẽ hôm nay trứng côn bằng chẳng áp chế nổi nó đâu. Nhưng vầy cũng đã rất phi thường rồi, nếu đưa thứ này cho quỷ tu tu luyện, chắc chắn sẽ làm ít công to, tu vi thăng tiến cực nhanh, xem như là chí bảo của ma đạo và quỷ đạo. Ngoài ra nó cũng là một bảo vật tiên thiên, xét về mặt nào đó đã vượt qua cả Tiên khí cực phẩm, lần này thăng nhóc nhà ngươi kiếm bộn rồi." Chim Thần Ma chép miệng nói.

Dương Bách Xuyên là người trái đất, từ nhỏ đã mưa dầm thấm lâu, luôn cho rằng thứ như quan tài sẽ mang tới vận xui, vì vậy dù chim Thần Ma có ca tụng nó lợi hại cỡ nào, hắn cũng chẳng nghe lọt, kiên quyết không đồng ý.

Chuyện hắn quan tâm lúc này là thứ nằm trong quan tài máu đó, chính xác hơn là, rốt cuộc Lạc Dương có ở trong đó không? Liệu có đúng như những gì chim Thần Ma đã nói, Lạc Dương là một Ma Thần chuyển kiếp? Và trong quan tài máu có manh mối để họ rời khỏi nơi này không?

"Gà rù nhà ngươi ngây ra đó làm gì? Mau mở quan tài đi." Chim Thần Ma thúc. giục Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, bất ngờ tung chưởng đánh vào cạnh của nắp quan tài.

"Âm"

Sau một chưởng chẳng tốn bao nhiêu sức lực, nắp quan tài dễ dàng bị lật mở. Bởi vì sức mạnh của chính nó đã bị trứng côn bằng hấp thu cạn, thế nên có thể một chưởng mở nắp cũng chẳng có gì lạ.

Việc đầu tiên Dương Bách Xuyên làm là nhìn thẳng vào bên trong quan tài máu. Khác xa với những gì hắn tưởng tượng, sau khi nắp quan tài bị dời đi, không có bất cứ cương thi hay mãnh thú ồ ạt nhảy ra cả, trái lại vô cùng im ắng. Khoảnh khắc Dương Bách Xuyên nhìn rõ khung cảnh bên trong quan tài, cả người hắn bỗng sững lại.

Đúng là có một cô gái đang nằm bên trong quan tài, và thứ khiến trái tim hắn rung động đương nhiên không gì khác ngoài dung nhan mỹ miều của cô gái ấy.

Hắn từng gặp rất nhiều mỹ nữ, Tuyết Hương, Cảnh Xán, thậm chí là hình chiếu nguyên thần của sư nương Thiên Hồ, ai ai cũng đều sở hữu vẻ đẹp tuyệt trần. Thế mà cô gái nằm trong quan tài kia lại mang trên mình gương mặt mà theo cảm nhận của Dương Bách Xuyên là không thua kém gì những người hắn kể trên, thậm chí là có phần hơn.

Chỉ là đôi mắt cô gái nằm trong quan tài máu vẫn luôn nhắm nghiền, không giống như một người còn sống.

Đừng nói là chết rồi nha? - Dương Bách Xuyên nghĩ thầm.

Hắn đứng trước cỗ quan tài, trợn mắt nhìn hồi lâu, nhưng cô gái trong quan tài vẫn nằm im bất động.

Tất nhiên lúc này hắn chưa xác định được liệu đây có phải Lạc Dương mà bọn họ muốn tìm hay không, bèn lớn tiếng gọi nhóm Đinh Hòa Bình đang đứng phía xa: 'Lão Đinh, lại đây."

Cứ để nhóm lão Đinh tới xem thử là biết ngay có phải Lạc Dương hay không thôi. Hiện tại, minh văn của ma trận đã bị trứng côn bằng phá hủy, vì vậy họ có thể lại gần mà không gặp bất cứ nguy hiểm gì.

Hô xong, Dương Bách Xuyên lại quay sang hỏi chim Thần Ma: "Qua này, ngươi nhìn thử xem có đúng là người đó chết rồi không? Có khi nào là do bị trứng côn bằng đè nên mới vậy không? Nếu là bị đè chết thật, vậy thì không ổn đâu, đến lúc đó ta biết ăn nói sao với nhị sư huynh đây."

Chim Thần Ma mở miệng đáp: "Nhãi ranh, ngươi nghĩ hơi xa rồi, dù ngươi có chết nàng ta cũng hãy còn sống nhăn đấy, có thấy hoa văn trên ấn đường của nàng ta không? Hiện tại, ông đây có thể khẳng định trăm phần trăm rằng nàng ta chính là ma thần chuyển kiếp, nguyên nhân vẫn chưa tỉnh lại có thể là do bị trứng côn bằng đàn áp, cưỡng chế hấp thu sức mạnh.

Một khả năng khác là chuyện ngươi lôi trứng côn bằng ra đã vô tình cắt ngang quá trình dung hợp của ả, hiện vẫn chưa thể xác định chính xác rốt cuộc. nàng ta đã hoàn thành quá trình dung hợp ma hồn, hoàn toàn biến thành ma thần chưa.

"Âm... Tiếng nổ rung trời vang lên, Dương Bách Xuyên bị sóng xung kích hất văng ra ngoài, té nhoài trên đất, quả trứng côn bằng trong tay lại lơ lửng giữa không trung,

trên vỏ trứng hiện chỉ chít minh văn ánh vàng đang tỏa ánh hào quang rạng rỡ.

"A... Gừ... Tiểu bối, muốn chết... AI" Giọng nữ đầy tức giận vang lên, xen lẫn trong tiếng mắng chửi là tiếng kêu thảm thiết.

Dương Bách Xuyên lập tức ngoái đầu lại, thấy ánh sáng vàng tỏa ra từ trứng côn bằng đang chiếu thẳng vào người cô gái ngồi trong quan tài máu.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4448: Lạc Dương đại nhân



Ma khí kh*ng b* bao quanh nữ tử này, nhưng nhìn qua thì ma khí đang bị trứng Côn Bằng trấn áp cho nên lúc này nàng ta không cử động được.

Dương Bách Xuyên lạnh run người khi bị đôi mắt đỏ như máu của nàng ta nhìn chằm chằm.

“Lạc Dương đại nhân...” Đám người Đinh Hòa Bình gọi to.

Rất nhanh ánh sáng trên trứng Côn Băng biến mất, hơi thở và ma khí trên người nữ tử cũng biến mất, sau đó nàng ta ngã xuống huyết quan.

Khoảnh khắc ngã xuống hai mắt của nàng ta trở lại thành màu đen, vầng trăng rằm giữa trán cũng biến mất.

Dương Bách Xuyên đứng dậy liếc nhìn về phía nàng ta, sau đó thấy nữ tữ mở to mắt, nhìn hơi suy yếu.

Thần Ma nói: “Vẫn cứu được, hiện tại nàng ta đang trong trạng thái nửa ma nửa tiên, có lẽ ý thức Ma Thần chưa hoàn toàn dung hợp ý thức của nàng ta.”

“Nửa ma nửa tiên là sao?” Dương Bách Xuyên hỏi.

“Tức là trong cơ thể nàng ta có hai ý thức, một ý thức Ma Thần, một ý thức của nàng ta. Ma Thần là chủ thể, còn ý thức sau là ý thức chuyển sinh nên tính ra nàng ta vẫn là chính mình.

Nếu lần này ngươi không quấy rầy, có lẽ nàng ta đã hoàn thành dung hợp, bây. giờ bị ngươi phá hỏng quá trình dung hợp nên trong cơ thể nàng ta xuất hiện hai ý thức. Thật ra nếu để vậy thì sau này sẽ dung hợp thôi.

Nhưng hiện tại có biến số, hoặc ý thức Ma Thần cắn nuốt ý thức Lạc Dương, hoặc Lạc Dương cắn nuốt dung hợp ý thức Ma Thần.

Thú vị đấy, tiên ma cùng một cơ thể.” Chim Thần Ma nói.

Dương Bách Xuyên nghe không hiểu lắm những cũng hiểu chút, hắn sợ hãi nhìn Lạc Dương, hỏi lại chim Thần Ma: “Vậy vừa rồi là sao, bây giờ lại sao rồi?”

Chim Thần Ma nói: “Vừa rồi ý thức Ma Thần chiếm thế cho nên mới tức giận như vậy. Ngươi là kẻ cắt đứt quá trình dung hợp của Ma Thần, nàng ta hận ngươi cho nên sau này cẩn thận chút, ha ha ~”

Nói xong chim Thần Ma cười to. “Qua Đen, ngươi có ý gì hả?” Dương Bách Xuyên hơi rợn người.

“Ý của ta là bây giờ trong cơ thể nàng ta có hai ý thức, một ý thức của Lạc Dương, một ý thức của Ma Thần, hai ý thức này ở cùng một cơ thể và đang tranh đoạt quyền kiểm soát.

Ý thức nào mạnh hơn sẽ làm chủ thân thể, lúc nấy thì ý thức Ma Thần chiếm thế, còn bây giờ là ý thức của Lạc Dương. Ngươi nhìn xem ánh mắt của nàng ta đã bình thường lại, đó là dấu hiệu nhận biết.

Nhưng sau này nàng ta có thể chuyển thành Ma Thần bất cứ lúc nào, cho nên †a mới nhắc ngươi hãy cẩn thận, ý thức Ma Thần rất hận ngươi, chỉ cần tỉnh lại sẽ g**t ch*t ngươi. Một Ma Thần muốn g**t ch*t ngươi thì dễ như g**t ch*t một con kiến, ha ha ~” Nói xong chim Thần Ma cười to.

€ó vẻ nó rất vui vẻ khi thấy Dương Bách Xuyên gặp nguy hiểm.

Dương Bách Xuyên tức giận nói: “Qụa Đen, ngươi nhanh nghĩ cách cho ta, nếu ta đã chết ngươi cũng không yên. Không đúng, bây giờ lão tử tiêu diệt ý thức Ma Thần là xong chuyện?”

“Ha hả ~” Chim Thần Ma nói: “Một con gà như ngươi tưởng tiêu diệt ý thức Ma Thần dễ như vậy? Trứng Côn Bằng cũng chưa tiêu diệt được, ngươi lấy gì tiêu diệt chứ?

Nếu ngươi dùng trứng Côn Bằng trấn áp ý thức Ma Thần, có lẽ sẽ làm ý thức Ma Thần bị thương, trợ giúp được Lạc Dương. Lâu dần Lạc Dương có thể cắn

ngược lại ý thức của Ma Thần, lúc đó nàng ta sẽ là chủ.”

“Cái gì? Bảo ta coi chừng nàng ta? Ngươi có lầm hay không? Nhỡ may Ma Thần lại bùng nổ rồi tiêu diệt ta thì sao?” Dương Bách Xuyên nói.

“Không phải trên người ngươi có trứng Côn Bằng hay sao, đó là khắc tỉnh của Ma Thần, có thể trấn áp Ma Thần, ngươi lo cái gì.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4449: Hắn cảm thấy nếu nói cho bọn họ



Hiện tại trong thiên hạ cũng chỉ có ngươi giúp được Lạc Dương, cho nên lão tử mới cảm thấy thú vị, ha ha.” Chim Thần Ma cười to.

Nghe vậy Dương Bách Xuyên trợn mắt há mồm, có vẻ hắn không còn lựa chọn nào khác.

Ban đầu hẳn tìm Lạc Dương vì đó là đồ đệ của nhị sư huynh, giờ thì tìm được rồi nhưng ai biết Lạc Dương là Ma Thần chuyển sinh.

Máu chó hơn hiện tại Lạc Dương có hai ý thức, nếu hắn không giúp, cuối cùng nàng ta cũng chết.

Bị ý thức Ma Thần cắn nuốt. Nếu hẳn giúp, ý thức Lạc Dương sẽ có cơ hội cắn nuốt ý thức Ma Thần. Tương đương cứu Lạc Dương.

Nếu cứu, Lạc Dương này chính là một quả bom di động sẵn sàng lấy mạng hắn bất cứ lúc nào.

Không cứu, nhìn Lạc Dương bị Ma Thần cắn nuốt rồi g**t ch*t, vi phạm sơ tâm của hắn.

Dường như hắn không có lựa chọn nào khác.

Rõ ràng hắn có thể thấy chết không cứu.

Nhưng sai này gặp nhị sư huynh cũng không tiện ăn nói. Thở dài, đành phải nhận mệnh vậy.

“Lạc Dương đại nhân...”

“Lạc Dương đại nhân...”

Trong lúc Dương Bách Xuyên ngẩn người, đám người Định Hòa Bình xông lên bao vây huyết quan.

Vừa rồi bọn họ cũng bị dọa sợ, mặc dù không biết chuyện gì vừa xảy ra nhưng chắc cũng nguy hiểm.

Dương Bách Xuyên không nói tình hình của Lạc Dương cho đám người Định Hòa Bình ngay.

Hắn cảm thấy nếu nói cho bọn họ, bảo bọn họ tránh xa Lạc Dương ra, quỷ biết ý thức Ma Thần có bùng nổ ngay lúc này rồi g**t ch*t mọi người hay không?

Hắn cầm trứng Côn Bằng cảnh giác trong mọi tình huống.

Lúc này một giọng nói yếu ớt dễ nghe vang lên: “Cảm ơn ~”

Mọi người quay đầu nhìn lại, phát hiện Lạc Dương đã đi ra huyết quan, đứng ở sau mọi người.

Dương Bách Xuyên biết Lạc Dương đang nói cảm ơn mình. Có vẻ nàng ta cũng biết mọi chuyện. Dương Bách Xuyên vội vàng nói: “Không có gì, ta cũng là một phần của Tiên

Minh Luyện Tạo, đây là chuyện nên làm, hơn nữa có lẽ giữa chúng ta có quan hệ sâu xa, sau này ta sẽ xác minh điều này, bây giờ ngươi cảm thấy sao rồi?”
 
Back
Top Bottom