Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4430: Cát vi của chòm sao



Tìm kiếm tỉnh tú cát vị là sở trường của Dương Bách Xuyên, Bảo Thuận Quang đảm nhận việc thiết lập trận pháp. Đoàn người theo chân Dương Bách Xuyên dạo quanh một vòng lớn, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng tìm thấy tú cát vị. Nơi đó vẫn bị kết giới tràn ngập ánh bạc ngăn cách, giờ cần phải ngồi vào trong kết giới thì mới có thể đi xuống lõi đất.

Đây chỉ là bước đầu tiên, nhưng phải xem khả năng của Bảo Thuận Quang tới đâu, có thể dẫn mọi người tiến vào hay không? Tìm thấy cát vị cũng không đồng nghĩa với việc có thể tiến vào, bởi nơi này có trận pháp tồn tại, cần đại sư trận pháp tìm xem cửa sinh vào trận ở đâu mới được.

“Lão Bảo, tiếp theo tới lượt ngươi đấy.” Sau khi tìm thấy tinh tú cát vị, Dương Bách Xuyên quay sang nói với Bảo Thuận Quang.

Cát vi của chòm sao Thanh Long ở phương Đông nằm ở hai nơi, đó là sao Cang và sao Đê. Theo lý thuyết, cả hai cát vị đều có đường tiến vào trong trận pháp, còn chọn cái nào thì phải xem Bảo Thuận Quang am hiểu trận pháp đến trình độ gì.

“Chủ nhân yên tâm, kế tiếp cứ giao cho ta.” Bảo Thuận Quang nghiêm túc gật đầu, thoạt nhìn có vẻ rất tự tin.

“Yên tâm mà làm, tất cả mọi người sẽ hỗ trợ ngươi.” Dương Bách Xuyên cổ vũ Bảo Thuận Quang.

~.x

Sau đó, Bảo Thuận Quang đứng ngay tại chỗ, trong tay chợt hiện ra ba lá cờ nhỏ, vừa vẫy cờ, hắn ta vừa chạy xung quanh vị trí của sao Cang, miệng lẩm bẩm gì đó. Khoảnh khắc lá cờ đầu tiên bay ra ngoài, rơi trúng kết giới tỏa ánh bạc...

“Ầm..” Cả kết giới chấn động, ánh bạc chợt lóe, nhưng chỉ vậy thôi, không còn xảy ra hiện tượng gì bất thường nữa. Nhưng diệu thay lá cờ rơi trúng kết giới lại hiên ngang đứng vững, tựa như đã cắm cọc mọc rễ vào kết giới vậy. Kế tiếp, từ lá cờ tỏa ra hào quang màu vàng nhàn nhạt, như đang chèn ép ánh bạc của kết giới, hay nói đúng hơn là ngăn chặn sức mạnh cắn ngược của kết giới.

Từ xa nhìn lại, trông lá cờ như đang lơ lửng giữa không trung vậy. Sau đó, lá cờ trận thứ hai rời khỏi tay Bảo Thuận Quang, bay ra ngoài. Kế tiếp là lá cờ thứ ba...

Ba lá cờ trận lần lượt cắm cọc phía trên kết giới, tạo thành hình tam giác, mỗi lá cờ cách nhau tầm ba thước.

“Âm..”

Khoảnh khắc ba cờ trận được đặt vào đúng vị trí, một âm thanh trầm thấp vang lên, từ ba lá cờ trận tỏa ra quầng sáng màu vàng chói lóa. Ngay sau đó, Bảo Thuận Quang lại vung tay, liên tục kết ấn Tiên Nguyên hướng về phía trung tâm của tam giác tạo từ ba lá cờ.

“Rầm rầm rầm...”

Theo sau từng pháp quyết của Bảo Thuận Quang là vô vàn âm thanh lảnh lót xuất hiện.

“Cờ trận chia âm dương, biến đổi ngũ hành thành muôn loài, Càn Khôn tái thế, xoay chuyển thiên địa, không gian vô hình, mở..” Vừa dứt câu, một giọt máu tức khắc b*n r* từ ngón giữa của Bảo Thuận Quang, rơi xuống trung tâm giữa ba lá cờ.

“Ầm..” Lại một âm thanh rung trời trôi qua, bỗng, trung tâm ba lá cờ tỏa ra ánh sáng nhuốm màu máu, một cánh cửa xoay tròn xuất hiện.

“Thành công, chủ nhân, có thể vào rồi.” Trên trán Bảo Thuận Quang lấm tấm mồ hôi, nhưng lại chẳng giấu nổi vẻ vui mừng trên khuôn mặt, vội quay sang bẩm báo.

“Lão Bảo làm tốt lắm.” Dương Bách Xuyên khen ngợi hắn ta, ngoài ra thì nhờ quan sát chiêu thức phá trận của Bảo Thuận Quang mà hắn đã nghĩ ra một ứng dụng khác của trận pháp.

Đạo trận pháp cũng là đại đạo, lại thay đổi khôn lường. Thoạt nhìn, đạo trận pháp của Bảo Thuận Quang có vẻ là đạo cờ trận, đúng là vô cùng độc đáo.

“Ta cũng chỉ ăn may thôi, nếu không nhờ chủ nhân tìm được tỉnh tú cát vị, ta cũng không thể mở được lối vào cửa sinh.” Bảo Thuận Quang khiêm tốn đáp lại, không quên nịnh nọt họ Dương một phen.

“Đây... hình như đây là trụ cúng tế.”

Định Hòa Bình cũng xem như là người có kiến thức sâu rộng, sau khi vào trong, thứ ông ta thấy đầu tiên là một tế đàn, có điều nhỏ hơn bình thường rất nhiều, chỉ rộng khoảng một trăm thước vuông, khắp bốn phía chẳng có gì ngoài làn sương ánh bạc, tóm lại không nhỉng thấy bất cứ món đồ nào khác nữa cả.

Nhưng trên tế đàn nhỏ này lại xuất hiện bảy trụ cột làm bằng bạch ngọc, trên thân mỗi trụ bạch ngọc lại khắc họa rất nhiều hoa văn phức tạp, nhìn thoáng qua thì hình như còn có cả tranh về loài thú nào đó.

Mỗi trụ bạch ngọc cao khoảng chín thước, đường kính nửa thước.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4431: Nếu đó là sự thật



Không nhiều không ít, vừa khít bảy trụ bạch ngọc, còn được sắp xếp theo bảy. vì sao của chòm sao Thanh Long ở phương đông,

“Lão Đinh có ý kiến gì không?” Thấy Đinh Hòa Bình lên tiếng, Dương Bách Xuyên cho rằng ông ta đã nhận ra điều gì, thế là vội ra hiệu cho ông ta nói rõ hơn.

“Ta từng nhìn thấy một bức tranh vẽ cảnh cúng tế trông khá giống nơi này trong một quyển sách cổ, theo những gì ta đọc được thì đây là nghỉ thức mà Ma tộc thượng cổ chỉ sử dụng khi cần cúng tế ma thần, và nó có hai hàm ý, thứ nhất là phong ấn, thứ hai là sống lại, nói đúng hơn là triệu hồi ma thần sống lại. Tiếc thay ta không thể xác định được trụ cúng tế ở đây được dùng với mục đích nào.

Tóm lại, đây là một loại trụ cúng tế cổ xưa vô cùng tà ác, những hoa văn khắc bên trên rất giống với những gì được ghi lại trong sách cổ, tên của nó là trụ cúng tế ma thần và dù mục đích là gì thì mỗi một trụ cúng tế ma thần đều phải hấp thu máu và hồn phách của vô vàn sinh linh thì mới thành công, có thể nói cực kỳ độc ác. Đại tông sư, xem ra nơi này không đơn giản chút nào, bây giờ... bây giờ chúng †a phải làm gì đây?” Lúc nói tới chuyện đây, giọng Đinh Hòa Bình thoáng run rẩy. Có thể thấy ông ta vô cùng e ngại trụ cúng tế ma thần này.

“Đừng lo, chỉ cần đi đúng cửa sinh của trận pháp thì sẽ không sao đâu, lão Bảo, ngươi thấy đúng không?” Dương Bách Xuyên an ủi Đinh Hòa Bình, lại ngoái đầu hỏi Bảo Thuận Quang.

Những lúc thế này tuyệt đối không được để niềm tin của bản thân bị lung lay, bằng không sẽ lãnh nhận hậu quả vô cùng nguy hiểm, vì nếu tâm trí bị ảnh hưởng, lỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sẽ khó lòng đối phó được.

Bảo Thuận Quang là người dày dạn kinh nghiệm, tất nhiên biết Dương Bách Xuyên sợ lời Đinh Hòa Bình nói sẽ đả kích sĩ khí của mọi người, thế là vội vàng gật đầu hùa theo: “Đúng vậy, lão Đinh à, không cần lo xa vậy đâu, có ta và chủ nhân ở đây, ngươi lo lắng làm quái gì.

Suy cho cùng cũng chỉ là một trận pháp, hơn nữa còn là trận pháp còn sót lại từ thời thượng cổ, uy lực đã sớm hao hụt, không còn mạnh như trước nữa, vì vậy ngươi hãy vững lòng lên, chỉ cần chúng ta đi đúng đường tới cửa sinh thì chẳng phải lo cái quỷ gì nữa cả. Đây chỉ là chòm sao của một phương, cả thảy có đúng hai đường chính dẫn tới hai cửa sinh thôi, đừng lo quá.”

Những lời Bảo Thuận Quang nói như tiếp thêm lòng tin cho mọi người.

Dương Bách Xuyên mỉm cười gật đầu hài lòng, lúc này Đinh Hòa Bình cũng nhận ra mình lỡ lời, những lúc thế này đương nhiên không thể nói ra mấy câu làm suy sụp tinh thần của mọi người. Ông ta quay sang mỉm cười ngượng ngùng với Dương Bách Xuyên, đặng nói nhỏ: “Xin lỗi đại tông sư, ta nhất thời lỡ lời.”

“Không sao, ngươi nói cũng không sai. Tựu chung lại, lúc ở trong này, tất cả phải đề cao cảnh giác, ta và lão Bảo sẽ phụ trách việc tìm cửa sinh để phá trận, còn mọi người sẽ tập trung đối phó với những trường hợp khẩn cấp, chắc chắn mọi người sẽ làm được thôi. Chúng ta đi rất lâu mới tới được đây, trên đường cũng gặp nhiều trắc trở nhưng đều an toàn vượt qua, đã đi được chín mươi chín bước rồi, cũng thể chùn chân ngay tại bước cuối cùng, đúng không?”

“Xin tuân lệnh đại tông sự, lão hủ nhất định dốc hết toàn lực, cùng mọi người vượt qua cửa ải khó khăn này.” Định Hòa Bình gật đầu trả lời.

Về phần những người khác, ai cũng tỏ thái độ tin tưởng vào Dương Bách Xuyên và Bảo Thuận Quang. Với cả hiện tại cũng chẳng còn đường lui, chỉ còn mỗi cách tiến thẳng về phía trước mà thôi.

Tiếp sua đó, Dương Bách Xuyên và Bảo Thuận Quang quay sang nhìn nhau, hai người ra hiệu cho những người khác lùi về sau, còn mình thì tiến lên quan sát bảy trụ ma thần trong miệng Đinh Hòa Bình, xem thử rốt cuộc có gì đặc biệt.

Nói thật thì sau khi nghe Đinh Hòa Bình kể lại, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy lo lắng không yên. Bởi hẳn nhớ có lần, chim Thần Ma từng nhắc tới có cả một Ma Tộc Thành bị chôn vùi tại nơi đây, có thể là bị vị cổ tiên nhân nào đó chôn cất, nhưng cũng có thể chính người của Ma tộc đã ra tay, mục đích là vì muốn cúng tế ai đó hoặc sinh vật nào đó.

Hiện tại, theo những gì Đinh Hòa Bình đọc được trong sách cổ thì trụ ma thần này được dùng để phong ấn, hoặc là triệu hồi ma thần nào đó sống lại. Kết hợp tin tức này với những gì nghe được từ chỗ chim Thần Ma, nếu phải lựa chọn thì Dương Bách Xuyên nghiêng về vế thứ hai hơn.

Dù thế nào thì bây giờ, trước mặt họ chỉ còn đúng một con đường, nên đành phải tiếp tục đi tới thôi.

“Lão Bảo, xem ra bảy trụ ma thần này được bố trí dựa theo bố cục của các vì sao thuộc chòm sao Thanh Long ở phương đông, mà cát vị lại nằm ở sao Cang và sao Đê, nên ta đề nghị, lần này hãy chọn sao Đê, ngươi nghĩ sao?” Dương Bách Xuyên hỏi Bảo Thuận Quang.

Bảo Thuận Quang nhìn chằm chằm bảy trụ ma thần hồi lâu, rồi trầm giọng đáp: “Chủ nhân, ta thấy không đơn giản như vậy đâu. Trên mỗi trụ cột có khắc. minh văn trận pháp, mà cát hung trong các minh văn này lại thay đổi liên tục, e là không đơn giản như chỉ cần tìm thấy cát vị là xong. Hơn nữa ta vẫn chưa phát hiện có gì đặc biệt, giờ chỉ còn nước đi bước nào hay bước nấy, chắc để ta thử một chút xem sao?”

Dương Bách Xuyên gật đầu nói: “Cũng được, hiện đã không còn đường lui, ngươi cứ thử xem rồi tính tiếp, nhớ cẩn thận.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4432: Tế đàn chỗ này không lớn



Ma Thần Trụ trước mặt được xếp theo Thương Long Tinh Tú phương Đông, vừa nhìn đã hiểu.

Bởi vì như vậy nên ở trong mắt Dương Bách Xuyên và Bảo Thuận Quang, cái này quá mức đơn giản nên mới khó đoán.

Bảo Thuận Quang đành phải thử một lần, không biết chuyện gì sẽ xuất hiện.

Tế đàn chỗ này không lớn, chỉ có bảy trụ, trung tâm nằm trong bảy cây cột Ma Thần này.

Theo lời của Bảo Thuận Quang thì khắc văn trên mỗi cột đều có cát hung sinh tử, cho dù tìm được trụ cát cũng chưa chắc đã là cửa sống.

Nhưng hiện tại hắn cũng không nhìn ra được gì, đành phải nhìn xem sự biến hóa trụ Ma Thần rồi tính.

Sau đó Bảo Thuận Quang đứng trước cây cột Ma Thần cát, nâng tay lên lấy ra sáu lá cờ, nghiêm mặt lại.

Sau khi sáu lá cờ xuất hiện, Bảo Thuận Quang không vội đánh vào Ma Thần Trụ, mà bay xung quanh Ma Thần Trụ.

Một tiếng vang vang lên, ánh sáng vàng lóe lên từ sáu lá cờ, sau đó sáu luồng ánh sáng bay về phía Ma Thần Trụ.

Ánh sáng chiếu rọi Ma Thần Trụ, màu sắc bạch ngọc vốn có của Ma Thần Trụ chuyển thành màu đen, sau đó có lưồng khí đen bay ra.

Âm đùng! Một tiếng nổ nhức óc vang lên từ trong Ma Thần Trụ. Sau đó Bảo Thuận Quang vung tay đánh lên trên Ma Thần Trụ.

Việc này càng khiến Ma Thần Trụ có phản ứng mãnh liệt, khắc văn chuyển động như sống lại, hóa thành màu đỏ sậm rồi hội tụ thành một luồng ánh sáng.

“Trấn!” Bảo Thuận Quang gầm lên, lực Tiên Nguyên bùng nổ đánh về phía Ma Thần, dường như muốn đè ép mấy khắc văn đang chuyển động trên Ma Thần Trụ kia

vậy.

Nhưng không ngờ lực lượng của Bảo Thuận Quang lại không hề trấn áp được ánh sáng màu đỏ trên Ma Thần Trụ.

Sau đó ánh sáng mày đỏ chuyển đến đỉnh Ma Thần Trụ, nổ ầm rồi bay về phía trụ bạch ngọc khác...

“Âm ầm ầm..”

Vô số tiếng nổ vang lên, bảy Ma Thần Trụ như bị phản ứng dây chuyển, cột sáng màu đỏ xâu chuỗi lại với nhau.

Mọi người chỉ có thể nhìn không thể ngăn cản, bởi vì quá nhanh.

“Chủ nhân, chúng ta nhanh lui lại thôi, có vẻ nó mất khống chế rồi." Bảo Thuận Quang xấu hổ nói.

Lúc này mỗi một Ma Thần Trụ đều đã biến thành màu đen nhánh, đồng thời giữa mỗi Ma Thần Trụ đều có một cột sáng màu đỏ dậm.

Bản thân bảy trụ bạch ngọc được thiết kế theo 28 ngôi sao trong phương Đông Thương Long, nối với nhau thành hình một con rồng dài.

“Lão Bảo, ta cảm thấy sắp có chuyện rồi, rốt cuộc ngươi làm gì vậy? Không tìm được cửa sinh, ngược lại làm Thương Long nối liền lại với nhau.” Dương Bách Xuyên hỏi Bảo Thuận Quang.

Bảo Thuận Quang chua xót nói: “Chủ nhân, không thể trách ta, ta đã dùng gấp đôi lực lượng để phá giải trận này. Ai ngờ mấy khắc văn trên đó lại cường đại đến thế, giống như có ý thức riêng vậy, tự chuyển động. Trận pháp nơi này không thể suy đoán theo lẽ thường, giờ phải làm gì bây giờ?

Ta cũng cảm thấy có vẻ ta đã gặp rắc rối, nhìn vòng cổ thất tinh, có vẻ... E rằng Thương Long sắp xuất hiện...” Bảo Thuận Quang sợ hãi nói.

“Haizz, thôi không sao, đi một bước tính một bước thôi, chuẩn bị chiến đấu đi, thất tinh nối liền, Thương Long đã thành hình, chỉ mọng không quá cường đại.”

Nhưng sau tiếng gầm kia, một hơi thở kh*ng b* làm người sợ hãi lan tràn, khí ma sát tràn ngập tế đàn.

Phía sau đám người Dương Bách Xuyên là sương mù và cả kết giới vô hình, bọn họ không có đường lui.

Lần này chỉ có thể cắn răng xông lên.

Nhưng bọn họ không ngờ bảy Ma Thần Trụ bị ánh sáng màu đỏ nối lại còn xuất hiện thêm một con Ma Long.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4433: Dương Bách Xuyên biến sắc



€ó vẻ đây là bài kiểm tra của bọn họ, giờ mới là bắt đầu mà thôi, đại trận 28 tinh tú, tứ đại thần thú nên chắc chắn sẽ không đơn giản.

Hiện tại việc bọn họ cần làm là cố chịu đựng, giết rồng.

Chỉ có g**t ch*t Ma Long, hóa giải nguy cơ thì sẽ xuất hiện đường sống, tiến vào phân đoạn tiếp theo.

“Gào ~" Ma Long đỏ đậm gào thét.

Dương Bách Xuyên lớn tiếng nói: “Mọi người chuẩn bị giết rồng.”

“Rõ.”

Mọi người đồng thanh trả lời.

Bọn họ đều biết rõ bọn họ không có đường lui.

Chỉ có xử lý Ma Long mới có đường sống.

Nói vậy nhưng thật ra bọn họ đều bị khí thế và hơi thở của Ma Long dọa sợ.

Uy áp cường đại ập xuống bao phủ khắp tế đàn, khiến lực Tiên Nguyên trong cơ thể của bọn họ hỗn loạn.

“Thật ra mọi người cũng không cần quá lo, đây không phải Ma Long chân chính, chỉ là năng lượng thể do ma khí hình thành từ trận pháp, không có ý thức nên không được coi là một sinh linh. Cho nên chúng ta có thể thắng, chỉ cần có được lực lượng mạnh hơn Ma Long thì chúng ta sẽ có cơ hội tiêu diệt nó.”

Bảo Thuận Quang nói.

Cuối cùng mọi người cũng nghe được một tin tức tốt, chỉ cần không phải sinh linh có ý thức là được, nếu có ý thức thì mới đáng sợ nhất.

“Gào ~" Ma Long gào thét, lần này phi hẳn xuống. “Giết!”

Dương Bách Xuyên cầm kiếm Đồ Long, một tiếng nổ vang lên, Thanh Liên Tiên Hỏa gắn đầy thân kiếm, kiếm khí tản ra hơi thở vô cùng cường đại.

“Trảm!” Dương Bách Xuyên chém một kiếm lên người Ma Long. “Âm ầm ầm..”

Cùng lúc đó mọi người cũng tung hết chiêu thức của mình ra, tất cả lao về phía Ma Long.

“Gào ~" Ma Long gầm lên trong cơn mưa công kích.

Vô số năng lượng nguyên khí bùng nổ như mây nấm, Ma Long bị bao phủ bên trong, hoàn toàn ngăn cản sự tấn công của Ma Long.

Thấy vậy mọi người đều vô cùng vui vẻ.

Xem ra người nhiều lực lớn thì nhanh hơn, bọn họ hợp lực lại tạo ra sức mạnh còn lớn hơn cả ma khí.

“Ha ha... Thì ra cũng chỉ là giàn hoa dọa người, cũng chỉ như vậy mà thôi.” Hình Uyên Minh cười to.

“Gào...”

Đúng lúc này tiếng rồng ngâm vang lên như muốn đâm thủng màng tai. “Không xong, tản ra~”

“A~”

Tiếng hộc máu và tiếng rên đau đớn thay nhau vang lên.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được thân thể bị một lực cực lớn va chạm vào, sau đó bay ngược ra ngoài ~

Trong đầu chỉ có hai chữ “quá mạnh”.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4434: Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra



“Bịch bịch bịch...”

Tất cả mọi người đều bị đánh bay lên kết giới bên rìa tế đàn, tiếng kêu đau đớn không ngừng vang lên.

Chỉ vẻn vẹn một đòn đã khiến cả chín người bọn họ bị thương.

Quả thật là mạnh tới mức khiến người ta ngây ra.

Quan trọng là, vừa rồi rõ ràng mọi người tập trung tấn công đã khiến Ma Long rơi vào thế bất lợi, nhưng không ngờ chỉ trong chớp mắt, đòn phản công lại khốc. liệt như vậy.

Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Nhưng lúc này bọn họ cũng không có thời gian nghĩ kỹ vấn đề đó, bởi vì lần tấn công thứ hai của Ma Long đã ập tới.

“Gào ~”

Trong tiếng thét dài, chỉ thấy Ma Long há miệng phun ra ma khí nồng đậm quét về phía bọn họ.

Dương Bách Xuyên hừ lạnh, hắn bay lên trong lòng khẽ động, toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng.

“Vút ~" Dương Bách Xuyên triệu hoán chuông Đông Hoàng.

Chỉ trong một suy nghĩ, chuông Đông Hoàng đã hóa thành một cái chuông khổng lồ dài ba mươi mét.

Sau khi rót lực đan nguyên và thần hồn, phù văn màu vàng quay vòng, tạo ra từng tiếng chuông vang vọng.

“Âm ầm ~”

“Kong ~”

Đòn tấn công của Ma Long đánh lên chuông Đông Hoàng tạo tiếng nổ vang. Nhưng lại bị chuông Đông Hoàng của Dương Bách Xuyên ngăn cản.

Dương Bách Xuyên làm vậy là để bảo vệ sự an toàn của mọi người.

Chuông Đông Hoàng không chỉ có thể sử dụng ở trong lĩnh vực thần hồn mà khi rót pháp lực vào thì sẽ hóa thành thực thể, sức phòng ngự rất mạnh.

“Mọi người ra tay ~”

Ngay lúc này, Đinh Hòa Bình nhìn thấy sơ hở, ông hô lớn để mọi người cùng nhau ra tay tấn công Ma Long.

Dương Bách Xuyên chặn lại công kích của Ma Long, lúc này đối phương có sơ hở, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.

Đầu là những người đã tu luyện mấy ngàn vạn năm, sao có thể để tuột mất cơ hội này?

Đinh Hòa Bình vừa hô lên, những người khác lập tức tấn công Ma Long.

Thật ra vừa rồi mọi người đều thua thiệt trong tay Ma Long, nhưng bị thương không quá nghiêm trọng, vẫn có thể chịu đựng được.

“Âm ầm ầm ầm..”

Đợt tấn công thứ hai còn chuẩn xác hơn đợt đầu, tất cả đều đánh trúng Ma Long.

Lần này không có những đám mây hình nấm mạnh mế như đợt tấn công đầu tiên, bởi vì mọi người công kích chuẩn xác, Ma Long cũng không phun ra ma khí nữa.

Từng đợt tấn công đánh lên người Ma Long.

Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy cảnh tượng này, hẳn cau mày.

Bởi vì hắn phát hiện đòn tấn công của đám người Định Hòa Bình không có nhiều tác dụng.

Không gây ra nhiều thương tổn với Ma Long.

Xem ra, thân thể của Ma Long này vô cùng cường đại, da dày thịt béo tới mức không thể làm nó bị thương.

Đám Đinh Hòa Bình có tới tận tám người, ngoại trừ Mông Điềm và Kim Quy tiên nhân có tu vi Đại La đại viên mãn, còn lại những người khác đều là Hỗn

Nguyên cao cấp.

Trong đó có Tuyết Hương, Đinh Hòa Bình, Biên Long, Diêu Bất Ngôn, Bảo. 'Thuận Quang đều có thực lực đạt tới cảnh giới Hỗn Nguyên trung phẩm.

Chỉ có Huỳnh Uyên Minh là Hỗn Nguyên đạo tiên sơ phẩm.

Nhưng dù là như vậy, cả tám người liên hợp tấn công cũng không làm gì được.

Hỗn Nguyên đạo tiên cũng xem như đỉnh phong của tiên nhân trung cấp. Vậy mà đợt tấn công này lại không thể phá hủy được thân thể của Ma Long. Cảnh tượng này khiến Dương Bách Xuyên phải khiếp sợ.

Lần này, cuối cùng Dương Bách Xuyên mới nhận ra, Ma Long quả thật là sự tồn tại không có ý thức, giống như những gì Bảo Thuận Quang đã nói, Ma Long này hoàn toàn do trận pháp hình thành.

Đây chỉ là một vật dẫn tràn đầy sức mạnh cường đại.

Rất mạnh, nhưng không hề có ý thức.

Đây vừa là chuyện tốt, vừa là chuyện xấu.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4435: Quạ đen



Tốt là Ma Long không có ý thức, cuộc tấn công tiếp theo của bọn họ hoặc trận chiến tiếp theo sẽ không có mục tiêu cụ thể, có lợi cho mọi người tác chiến.

Xấu là nếu không có ý thức thì đồng nghĩa với việc không có thần hồn, nếu vậy thì bọn họ dùng thần hồn tấn công sẽ vô ích, bản lĩnh của tiên nhân hơn phân nửa là thần hồn phụ trợ, lực pháp tắc cũng như vậy.

Lực tấn công của chuông Đông Hoàng cũng mất đi hiệu lực.

Hoàn toàn không hề có tác dụng với Ma Long này.

Dương Bách Xuyên díu mày nhưng cũng không để ý, hẳn từ bỏ việc dùng tiếng

chuông Đông Hoàng để tấn công, trong đầu bắt đầu thôi động phù văn màu vàng của chuông Đông Hoàng.

Những phù văn này có thể sử dụng để tấn công bất kỳ cơ thể năng lượng nào, hơn nữa còn là sức mạnh chí dương chí cương.

Tương khắc với thân thể mang thuộc tính âm của Ma Long.

“Gào...

Sau khi ánh sáng vàng từ phù văn tản ra, Ma Long bị Dương Bách Xuyên nhốt trong chuông Đông Hoàng cuối cùng cũng phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.

Những tiếng nổ bắt đầu vang lên trong chuông Đông Hoàng, dường như đang muốn đánh vỡ chuông để chui ra ngoài.

Dương Bách Xuyên lập tức cảm nhận được sự cường đại, hắn vội vàng gia tăng khống chế chuông Đông Hoàng.

Nhưng hắn phát hiện, dùng phù văn tấn công, có lẽ uy lực luyện hóa Ma Long cũng không mạnh như hắn nghĩ.

Hơn nữa Ma Long phản kích ngày càng kịch liệt, nếu cứ tiếp tục như thế này thì chuông Đông Hoàng của hẳn cũng không chống đỡ thêm được bao lâu.

Lúc này Dương Bách Xuyên tiếp tục điều khiển chuông Đông Hoàng trấn áp Ma Long, trong đầu nhanh chóng nghĩ cách.

Vốn dĩ hắn định tự mình quyết định, từ khi gặp phải đại trận 28 chòm sao, hắn không định nhờ chim Thần Ma nghĩ cách.

Nhưng bây giờ hắn cảm giác mình sắp không chịu được nữa, nhất định phải hỏi con chim trụi lông kia, không biết nó có sáng kiến gì không.

Ma Long này quả thật rất mạnh. Hơn nữa ma thể cứng tới mức gần như không có nhược điểm.

“Quạ đen, ngươi có ý kiến gì không?” Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng hỏi chim Thần Ma.

Chim Thần Ma vẫn luôn ngủ gật trên vai Dương Bách Xuyên, nhưng hắn biết rõ con hàng này ngủ nhưng vẫn rất tỉnh táo.

Quả nhiên hắn nghe thấy chim Thần Ma nói tiếng người: “Haha, lão tử còn tưởng con gà nhà ngươi lợi hại lắm, đây là hết cách rồi?”

Chim Thần Ma mỉa mai khiến Dương Bách Xuyên hận tới nghiến răng nghiến lợi, nhưng hắn cũng không còn cách nào khác, lúc này hắn không thể đắc tội với con quạ đen này được: “Đừng có phí lời, giải quyết được Ma Long thì ta sẽ cho ngươi một viên đan Kim Nguyên Đại La.”

“Thật?” Chim Thần Ma lập tức lên tinh thần.

“Tiểu gia đây lừa ngươi bao giờ, nhanh lên.” Dương Bách Xuyên trợn trắng

mắt.

“Haha, nhất trí, thật ra muốn diệt Ma Long này không khó, chỉ cần tìm được điểm yếu là được, nếu cứ đánh tiếp thế này thì có mệt chết các ngươi cũng không tóm được Ma Long.

Yếu gà nghe cho rõ đây, điểm yếu của Ma Long cũng chính là Hung-Cát trong chòm sao Thanh Long, nói thẳng ra là Ma Long này chỉ là một mắt xích trong trận pháp 28 chòm sao mà thôi, Thanh Long phương Đông có bảy chòm sao, hai Cát năm Hung.

Tấn công vào chỗ Hung trên người Ma Long thì sẽ có thể phá được trận pháp Ma Long.

Không nên chạm vào hai vị trí Cát kia, k*ch th*ch chỗ đó chỉ khiến Ma Long càng ngày càng mạnh, trận pháp sư gà mờ như Bảo Thuận Quang đánh bậy đánh bạ xuất phát ngay vị trí Cát, thế nên sức mạnh của Ma Long sau khu xuất hiện tương đối có hạn, nếu như khởi đầu với điểm Hung thì Ma Long sẽ mạnh hơn ít nhất ba lần.

Tiếp theo chỉ cần tìm ra những vị trí Hung trên người Ma Long, lần lượt tấn công vào đó thì sẽ giải quyết được Ma Long này, chưa biết chừng còn xuất hiện niềm vui bất ngờ, haha, chúc các ngươi may mắn!”

Chim Thần Ma nói một hơi dài.

Dương Bách Xuyên hiểu ý nhưng hắn vẫn hỏi: “Những vị trí Hung kia có giống như cách tìm bảy chòm sao không?”

Chim Thần Ma nói: “Nói nhảm, đương nhiên là có, đây vốn dĩ là đại trận 28 chòm sao, không chỉ vậy, cả ba tượng khác cũng sẽ tương tự thế này, cho nên mới nói nếu tìm được thì giải quyết đơn giản.

Hiểu biết của ngươi về chòm sao xem như không tệ, chỉ cần tìm chính xác là được.”

Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ ý đã biết, sức tấn công của Ma Long ngày càng mạnh, hắn cảm thấy chuông Đông Hoàng của mình sắp không đỡ nổi, vậy nên hô lớn với mọi người: “Mọi ngươi nghe rõ đây, sau khi ta thả Ma Long, tất cả tấn công theo cách mà ta nói thì nhất định có thể tiêu diệt được.

Đòn đầu tiên chúng ta sẽ tấn công vào chòm sao Phòng, đó là vị trí bụng, mọi vật đều được tiêu hóa trong bụng Rồng, chỗ hiểm quan trọng.

Thứ hai là chòm sao Tâm, đây là nơi chứa thận và thắt lưng nên cũng rất quan trọng, thứ ba là chòm sao Vĩ - đuôi rồng...thứ tư là chòm sao Cơ. Đây chính là những vị trí Hung của chòm sao Thanh Long, nhưng cũng là nơi quan trọng nhất, lần lượt tấn công phá bỏ thì Ma Long sẽ được diệt trừ.

Nếu Dương Bách Xuyên đã nói ra cách giết Rồng, vậy thì cứ theo đó mà làm. “Gào ~”

Ma Long thét lên tiếng gầm, chuông Đông Hoàng của Dương Bách Xuyên cũng đạt tới giới hạn cao nhất, trong nháy mắt sụp đổ, Ma Long bay vọt ra ngoài.

“Giết ~”

Dương Bách Xuyên hô lên, kiếm Đồ Long trong tay đâm vào vị trí chòm sao Phòng.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4436: Kỳ thật



“Phụt”, kiếm Đồ Long trong tay vậy mà lại đâm trúng vị trí sao Phòng của Ma Long thật. Điều đó khiến Dương Bách Xuyên vui như mở cờ trong bụng, cách này đúng là hiệu quả.

Cùng lúc này, nhóm người Đinh Hoà Bình lần lượt tấn công ba vị trí hiểm yếu khác trên người Ma Long.

“Gào..”

Ma Long gào lên thảm thiết vì đau.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mọi người cùng quay đầu quan sát tình hình, đập vào mắt lại là cảnh tượng ma khí cuồn cuộn không ngừng trào ra khỏi miệng vết thương ở những nơi trí mạng của Ma Long, tựa như quả bóng bị xì hơi.

Chỉ trong chớp mắt, cơ thể to lớn của Ma Long đã tan biến vào không gian. “Thành công rồi.” Bảo Thuận Quang kích động hét lớn.

Ngay sau đó, trong lúc mọi người còn chưa hoàn hồn, từ bảy trụ cột Ma Thần trên tế đàn bỗng phát ra tiếng nứt vỡ. Chỉ giây sau, cả bảy trụ cột bỗng nổ tung thành trăm mảnh.

Sau khi trụ Ma Thần trụ nổ tung, từng luồng ma khí đen bóng chợt vụt lên, tản ra khắp bốn phía, xẹt qua bầu trời như những vệt sáng. Cảnh tượng kế tiếp khiến mọi người đồng thanh chửi thề trong lòng: Mẹ kiếp, toàn thân là Ma khí thật kìa! Không ngờ bên trong những trụ Ma Thần đó lại cất giấu Ma khí.

Đương nhiên, không phải trụ nào trong số đó cũng chứa Ma khí. Dương Bách Xuyên nhìn thấy rất rõ, đúng là sau khi bảy trụ Ma Thần bùng nổ đã phóng ra bảy. luồng ma khí, nhưng có tới bốn luồng lập tức tan biến vào khoảng không, thế nên lúc này, trên tế đàn chỉ còn lại ba món Ma khí, bao gồm một kiếm, một đao và một trường thương. Hơi thở toả ra từ chúng vô cùng thuần khiết, nhưng lại là hơi thở ma sát.

Kỳ thật, Ma khi và Tiên khí cũng chẳng khác nhau là bao, tất cả phụ thuộc vào. cách con người ta sử dụng chúng. Bởi suy cho cùng nó chỉ là một món món đồ, nếu nằm trong tay Tiên Nhân thì sẽ là Tiên khí, còn rơi vào tay Tu Ma Giả thì thành Ma khí, điểm khác biệt nằm ở chỗ thứ được truyền vào trong nó là Tiên nguyên lực hay Ma nguyên lực mà thôi.

Với tu sĩ mà nói, pháp khí chỉ là một vật dẫn. Nhưng nếu đi sâu vào chỉ tiết thì đúng là vẫn có vài điểm không giống nhau. Dù sao cũng là Ma Khí nên tất nhiên là do Tu Ma Giả chế tạo ra, nếu thứ được truyền vào là Ma nguyên lực thì độ phù hợp sẽ cao hơn, với cả nuôi dưỡng chính là thuộc tính của Ma nguyên lực.

€ó thể nói, trời sinh đã được phân chia làm thuộc tính ma.

'Theo những gì hắn thấy hiện tại thì xem ra, mấy món Ma khí này chỉ là công cụ hỗ trợ sức mạnh của bảy trụ Ma Thần, đồng thời tạo nên sự biến hình của Ma Long.

'Thế nên khi nhóm Dương Bách Xuyên tiêu diệt Ma Long trong trận pháp, chẳng khác nào phá hủy trận Tinh Tú, vì vậy trụ Ma Thần mới nổ tung, kéo theo đống Ma khí bên trong hiện thế.

Suốt những năm tháng dài đằng đẵng, thứ bị cất giấu trong bảy trụ Ma Thần, hay nói đúng hơn là nguồn năng lượng cung cấp cho trận pháp chính là những món đồ đó của Ma tộc, nhìn sơ thì không chỉ có Ma khí mà còn vài thứ khác nữa.

Có mấy món hẳn đã hao hụt hết năng lượng, kết quả là tan biến luôn theo sự sụp đổ của trụ Ma Thần. Vậy nên cuối cùng chỉ còn lại mỗi ba món Ma khí xuất hiện trước mặt mọi người.

Khoảnh khắc ba món Ma Khí bay vụt ra ngoài, đã có ba người nhanh tay lẹ mắt chộp được. Ba người đó chính là Hình Uyên Minh, Đinh Hoà Bình, Bảo Thuận Quang, xem như quả ngọt sau một hồi làm việc vất vả vậy.

Kỳ thật Dương Bách Xuyên cũng có thể tóm một món về, nhưng hắn không làm vậy, bởi trước đó hắn đã giành được vài viên Mạc Hồn Châu, ngoài ra còn có Huyễn Ma Pháp Tắc, với cả chiến lợi phẩm những người khác thu được thật sự quá ít.

Hắn không phải một kẻ độc tài, không thể cứ thấy gì tốt là gom hết về mình, mà phải biết quan tâm tới cảm xúc của những người xung quanh, bằng không về lâu về dài sẽ khiến họ sinh lòng oán hận.

Với cả hắn cũng đâu thiếu một, hai món Ma khí, vậy nên có nhường lại cho người khác cũng chẳng sao hết.

“Chủ nhân, hình như Ma khí này là hàng cao cấp, chỉ cần tu sửa, bảo dưỡng lại đàng hoàng thì sẽ trở thành một món Tiên khí cao cấp, nên ta xin tặng lại cho chủ nhân.” Có điều Bảo Thuận Quang đúng là một người hầu cận trung thành, không cần ai thúc giục cũng biết tự giác đưa trường thương cho Dương Bách Xuyên.

Mà cũng đâu còn cách nào, giờ mọi người đều đang nghe theo sự dẫn dắt của Dương Bách Xuyên mới có thể an toàn tiến về phía trước, dạo quanh đại trận Tinh Tú này, bên cạnh đó thì không một ai biết kế tiếp có gặp phải chuyện gì bất trắc nữa không, thế nên không cần thiết ôm khư khư Ma khí để rồi khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy xa cách.

Suy cho cùng, họ có thể thành công tiêu diệt Ma Long của trận pháp đều là nhờ công lao của Dương Bách Xuyên.

Thế nên làm gì có mặt mũi mà cất làm của riêng.

Kỳ thật, Đinh Hoà Bình không hề nghĩ nhiều tới vậy, dù sao bây giờ Dương Bách Xuyên cũng là đại tông sư của Luyện Tạo Tiên Minh, là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng với ông ta, vì vậy ở đây chỉ có mỗi một người ngoài là Hình Uyên Minh cảm thấy không nỡ thôi, mà tiếc thì tiếc thật, nhưng Hình Uyên Minh biết mình không thể đắc tội Dương Bách Xuyên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4437: Nghe vậy



Thấy cả ba đều giao lại Ma khí cho mình, Dương Bách Xuyên im lặng quan sát vẻ mặt của họ một hồi lâu, sau đó mới bật cười, mắng Bảo Thuận Quang: “Cái lão này, ngươi muốn biến ta thành kẻ bất nghĩa hả, lấy trở về đi, chủ nhân nhà ngươi không thiếu pháp bảo đâu, trên tay ta có đồ Long Kiếm là quá đủ rồi. Nghe rõ đây, trước đó ta cũng nói rồi, mọi người mạo hiểm tiến vào nơi này, gặp phải chuyện gì tất cả đều dựa hết vào số phận, ai giành được bảo vậy ở đây thì đó chính là vận mệnh của người ấy và hiện tại, suy nghĩ của ta vẫn y như cũ, không hề thay đổi.

Đây chỉ là khởi đầu mà thôi, nếu ta đoán không sai, trong đại trận hai mươi tám vì tỉnh tú vẫn còn ba chòm sao Chu Tước, Huyền Vũ và Bạch Hổ chưa được khai phá. Dựa theo trận pháp Thanh Long, ta nghĩ kế tiếp sẽ có không ít bảo vật xuất thế, do đó mọi người không cần lo lắng chỉ cho mệt, vì ta tin tất cả chín người có mặt tại đây đều sẽ tìm thấy cơ hội của riêng mình. Thế nên mau cầm về đi, đừng lôi ra làm ra xấu mặt!”

Dương Bách Xuyên phẩy tay, miệng mỉm cười, mắng đùa Bảo Thuận Quang, nhưng kỳ thật là để tỏ rõ thái độ với những người khác. Hiệu quả rất tốt, bằng chứng là hắn vừa dứt lời, ai cũng rạng rỡ hẳn lên.

Hình Uyên Minh khẽ thở phào trong lòng, càng thêm kính nể Dương Bách Xuyên.

Ba người không khách sáo qua lại nữa, chỉ mỉm cười cầm Ma khí về. Còn những người khác, sau khi nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, trong lòng tự thấy thoải mái hơn nhiều, đúng, kế tiếp vẫn còn rất nhiều cơ hội mà.

“Lão Bảo, ngươi kiểm tra thử xem cửa sinh xuất hiện hay chưa đi. Hiện chúng ta đã tiêu diệt được Thanh Long, theo lý thì cửa sinh phải lộ diện rồi mới phải.” Dương Bách Xuyên ra lệnh cho Bảo Thuận Quang.

“Rõ, chủ nhân.” Bảo Thuận Quang ứng tiếng, lập tức xoay người đi làm ngay.

Còn những người khác không cần phân phó cũng tự tản ra xung quanh để tìm kiếm.

Không bao lâu sau, giọng Mông Điềm vang lên: “Sư tôn, ở đây có gì đó lạ

lắm:

Dương Bách Xuyên dẫn theo Tuyết Hương chạy tới, phát hiện đúng là có một khoảng kết giới ở rìa màn sương trông khá bất thường.

Sau khi Bảo Thuận Quang tới nơi, lập tức kiểm tra kỹ càng một lượt, đặng nói: “Bẩm chủ nhân, nơi này chính là lối vào cửa sinh, giờ ta sẽ mở cửa ngay.”

Chẳng bao lâu sau, bằng sáu là cờ trận, Bảo Thuận Quang đã mở được cửa sinh, mọi người lần lượt tiến vào trong. Quả nhiên, không ngoài dự đoán, lần này họ đã tới tế đàn của trận pháp Chu Tước.

Những chuyện xảy ra sau đó không khác gì mấy hồi ở chòm sao Thanh Long, lúc phá trận, hình bóng Chu Tước phát hiện, họ dựa theo điểm hiểm yếu cát hung để tấn công, sau đó trụ Ma Thần bùng nổ, đủ loại bảo vật xuất hiện.

Kế tiếp, Dương Bách Xuyên dẫn dắt mọi người phá hủy lần lượt toàn bộ trận pháp hai mươi tám vì tinh tú theo Tứ Linh, ai cũng đoạt được ít nhất một món ma bảo. Trong đó có Ma khí, Ma thạch, chiến giáp... Tất cả đều là ma bảo được cất trong trụ Ma Thần để cung cấp năng lượng cho nó, tuy số còn sót lại không nhiều, nhưng hầu như chỗ nào trong Tứ Linh cũng có.

Dương Bách Xuyên cũng lấy được một viên Ma thạch, là tiên thạch cực phẩm, nếu là những người khác, có lẽ không ai dám hấp thu trực tiếp Ma thạch cao cấp. thế này, nhưng với hắn mà nói thì hoàn toàn không thành vấn đề.

Tuyết Hương cũng thu được một món Ma khí dạng roi dài, tính ra cũng không t8..

Tóm lại, người nào cũng có chiến lợi phẩm, cả nhà đều vui.

Đồng thời họ cũng khám phá hết toàn bộ trận pháp Tứ Linh, hủy diệt tất cả trụ Ma Thần.

Sau khi phá hủy trận pháp Bạch Hổ, cũng là trận pháp cuối cùng, tế đàn bắt đầu sụp đổ, mọi người vội vàng bay lên không trung để trốn, nhưng đúng vào lúc. này, không gian bỗng gấp khúc, tất cả bị lực hút không gian kéo vào trong nếp gấp.

Chờ tới khi mọi người tỉnh lại, phát hiện họ đang ở tại một nơi vô cùng hỗn loạn. Chỗ này sát khí ngút trời, lại âm U, tăm tối, hệt như bị nhốt trong một không. gian kín, bốn phía tràn ngập sương máu.

Dưới chân không phải mặt đất, mà trong suốt như bệ đài bằng kính, bên trên có khắc minh văn. Chưa hết, trước mắt lại xuất hiện thêm một quan tài đỏ như máu. Trên thân quan tài khắc đầy minh văn, nó nhẹ nhàng trôi nổi ở trung tâm không gian rộng cả trăm mét vuông này. Đúng lúc này, minh văn màu máu dưới chân họ bỗng bừng lên ánh sáng đỏ, hội tụ về lại một điểm như tuân theo quy luật nào đó, tạo thành một vòng tròn cực lớn.

Bấy giờ, Đinh Hòa Bình hào hứng nói: “Đại tông sư, trong quan tài máu đó có hơi thở của Lạc Dương đại nhân.”

Nghe vậy, cả Biên Long lẫn Diêu Bất Ngôn đều phấn khỏi hẳn lên. Biên Long hấp tấp nhấc chân, bước về phía quan tài máu.

'Thấy thế, Dương Bách Xuyên vội vàng hét lớn: “Biên Long, quay lại.” Cỗ quan tài máu kia trông có vẻ yên tĩnh, nhưng chắc chắn có điểm bất thường, nếu chưa tìm hiểu rõ đã l* m*ng nhào tới, không chừng sẽ phải chuyện

Quả nhiên chẳng bao lâu sau đã xảy ra chuyện, khi Biên Long bước vào trong hình tròn tạo từ minh văn, lúc chỉ còn cách quan tài máu tầm mười mét, một tiếng nổ rung trời vang lên, minh văn bên dưới lập tức tỏa ra ánh sáng đỏ chói lòa, chiếu thẳng lên người Biên Long.

Biên Long hét lên thảm thiết, chỉ trong một khoảnh khắc, mọi người tận mắt nhìn thấy cơ thể Biên Long nhanh chóng co quắp lại, chỉ vài giây sau đã hóa thành

một cái xác khô, hoàn toàn mất đi sự sống.

Mọi người hoảng sợ, vô thức lùi về sau.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4438: Cứ vậy mà tiêu đời rồi



Biên Long cứ vậy mà mất rồi!

Tất cả mọi người trơ mắt nhìn Biên Long biến thành xác khô. “Lão... Lão Biên!”

Diêu Bất Ngôn có quan hệ khá tốt với Biên Long run giọng hô to.

Nhưng bây giờ nói gì cũng muộn rồi, Biên Long đã chết, chỉ bị ánh sáng minh văn lấp lánh bên dưới quan tài máu chiếu vào thôi đã biến thành xác khô.

Dường như, bỗng chốc nó đã hấp thụ hết tất cả tinh huyết sức sống của Biên Long, cũng không hề xuất hiện phản kháng.

Phải biết rằng Biên Long đường đường là cảnh giới Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm đấy!

Cứ vậy mà tiêu đời rồi.

Tất cả mọi người vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, mẹ nó đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Mọi người chỉ thấy huyết quang lấp lóe, tu sĩ Hỗn Nguyên Đạo Tiên trung phẩm này đã mất mạng, không nhìn thấy là người nào hoặc thủ pháp giết người cụ thể nào.

Đây mới là chỗ kh*ng b*.

Dương Bách Xuyên vung tay ngăn chặn Diêu Bất Ngôn, hắn sợ Diêu Bất Ngôn kích động cũng xông lên, bây giờ tình hình không rõ ràng, không thể lại xảy ra chuyện gì nữa.

Đúng lúc này, mọi người phát hiện minh văn màu máu dưới chân bắt đầu tản ra vầng sáng màu máu nhạt, giống như Biên Long đã làm vận chuyển minh văn ở mặt đất.

“Lão Bảo thấy sao?” Dương Bách Xuyên hỏi Bảo Thuận Quang.

Theo Dương Bách Xuyên thấy minh văn ở đây rõ ràng cũng là loại trận pháp quỷ dị nào đó.

“Chủ nhân, trông đúng thật là loại trận pháp nào đó, nhưng ta chưa từng thấy bố cục minh văn này, thực sự không nhìn ra điểm then chốt bên trong.” Bảo Thuận

Quang nghiêm trọng nói.

Cái chết của Biên Long bỗng chốc khiến cảm xúc của mọi người đều rơi xuống đáy cốc.

“Mọi người đều cẩn thận, tuyệt đối đừng tiếp cận đồ án minh văn hình tròn bên ngoài quan tài máu kia.”

Dương Bách Xuyên quát to, cũng quan sát chỗ quan tài máu.

Môi trường bây giờ rất lạ, chỗ bọn họ đang đứng trông thì có vẻ là hơn trăm mét vuông, xung quanh vẫn bị sương máu mông lung bao phủ.

Trăm mét trên đỉnh đầu cũng vậy, dưới chân thì trông giống như đang đứng trên thủy tinh trong suốt, có khắc họa từng minh văn phức tạp.

Căn nguyên của mỗi một minh văn đều tụ tập về phía chỗ quan tài máu, tạo thành một hình tròn có đường kính khoảng ba mươi mét.

Quan tài máu xuất hiện phía trên minh văn hình tròn, cách mặt đất một mét, trông có vẻ như được loại sức mạnh vô hình nào đó đang kéo lấy quan tài máu.

Trên huyết quang cũng có từng minh văn như ẩn như hiện, trông hơi khác minh văn dưới đất.

Bây giờ thì sao?

Sau khi Biên Long biến thành xác khô, cả minh văn hiện ra trên mặt đất trong suốt tựa như đều được kích hoạt, bắt đầu tỏa sáng lấp lóe.

Mọi người đều biết chỗ minh văn hình tròn dưới quan tài máu kia chính là cấm địa, mà quan tài máu lại càng là chỗ cấm trong cấm địa.

Cái chết của Biên Long chắc chắn có liên quan tới quan tài máu.

Vấn đề bây giờ là Dương Bách Xuyên biết không đơn giản như vậy, bọn họ. không đến gần quan tài máu, không bước vào trong đồ án minh văn hình tròn thì có thể mọi chuyện đều êm đẹp.

Bởi vì hắn phát hiện minh văn ở mặt đất chỗ bọn họ đứng vẫn đang phát sáng.

'Vầng sáng màu đỏ nhạt lấp lóe, mặc dù tạm thời không xảy ra chuyện gì, nhưng nghĩ tới cái chết quỷ dị vừa rồi của Biên Long, hắn cảm thấy không phải chuyện tốt đẹp gì.

Sau khi suy nghĩ, hắn vội vàng nói: “Mọi người mau chóng kiểm tra xem xung quanh có chỗ nào không có minh văn không? Chỗ minh văn này lấp lóe chắc. chắn không phải là chuyện tốt gì.”

“Tình hình bốn đại tông sư đều giống nhau, sau sương máu chính là màn chắn kết giới vô hình. Ta cũng đã kiểm tra cả ở trên cao, không có đường lui nào, trong vô hình đều tồn tại màn chắn kết giới vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn không thể lay động.”

“Hình như chúng ta đã xuất hiện trong một không gian phong bế, điều khác biệt duy nhất trong cả không gian chính là chỗ quan tài máu.”

Đinh Hòa Bình bước tới báo cáo, tình hình của những người khác cũng như vậy.

Trong lòng Dương Bách Xuyên nặng nề hơn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4439: Mẹ nó phải biết rằng đây là



Lúc này Bảo Thuận Quang lên tiếng: “Không đúng chủ nhân, chúng ta... những minh văn huyết quang tản ra dưới chân hình như đang hấp thụ tinh khí của chúng

ta...

Bảo Thuận Quang vừa dứt lời đã khiến tất cả mọi người đều run lên, nhao. nhao phóng tâm thần để cảm nhận, quả nhiên mặc dù vô cùng yếu ớt, nhưng đúng thật là đang hấp thụ tỉnh khí của bọn họ.

“Mọi người thử xem có thể chống lại không?” Dương Bách Xuyên nói, sắc mặt cũng khó coi. Đầu tiên hắn thử chống lại sức mạnh minh văn trong vô hình đang hấp thụ tinh khí, kết quả lại không hề có tác dụng.

Đây là sự cướp đoạt tản ra từ trong không khí, hoàn toàn không thể ngăn cản được.

Mặc dù vô cùng yếu ớt, nhưng quả thật tinh khí trên người đang bị ăn mòn.

Vô cùng tà môn.

“Không có tác dụng, đây là cách nước ấm luộc ếch chúng ta không ngăn cản được. Theo tốc độ này, tạm thời có thể không sao, nhưng thời gian dần trôi qua,

kết cục của chúng ta sẽ đều bị hấp thụ hết tinh khí sức sống trên người rồi biến thành xác khô giống Biên Long.” Bảo Thuận Quang nói.

“Không thể cứ chờ đợi như vậy, nhất định phải nghĩ cách, thay vì nói là nước ấm luộc ếch, chẳng bằng nói là tự sát mạn tính.”

“Bây giờ xem ra nguồn gốc của sự quỷ dị chính là quan tài máu kia, chúng ta không thể chờ chết, mọi người cùng nhau công kích quan tài máu thử xem.” Hình Uyên Minh nói.

Nghe Hình Uyên Minh nói, Dương Bách Xuyên cũng không khỏi gật đầu, nhưng cái chết thê thảm của Biên Long vừa rồi vẫn rõ mồn một trước mắt, không

thể làm bừa.

Chọc vào quan tài máu, quỷ mới biết liệu mọi người có bị xử lý trong nháy mắt không?

Tà tính quá rồi!

“Mọi người đợi đã, để ta nghĩ cách xem.” Sau khi nhìn mọi người, Dương Bách Xuyên tiến lên mấy bước, đến bên mép đồ án minh văn hình tròn, đương nhiên hắn chưa dám tới gần đồ án minh văn.

'Tất cả mọi người hoàn toàn mù mịt đối với nơi này, đều không nhìn ra chỗ khác biệt gì, cũng may bên cạnh hắn còn có chim Thần Ma.

Nhìn chỗ quan tài máu, Dương Bách Xuyên truyền âm hỏi chim Thần Ma: “Quạ đen, nơi này là chuyện gì vậy? Đồ án minh văn, quan tài máu đều có điều quỷ dị gì? Tất cả bọn ta đều cảm thấy tinh huyết trong người đang bị ăn mòn, bây giờ có cách gì không?”

Hắn hỏi một lúc mấy câu liền, đợi chim Thần Ma trả lời.

Thế nhưng câu hỏi đã hỏi xong, nhưng lại không nhận được câu trả lời của chim Thần Ma.

“Qua đen!”

Vẫn không đáp lại.

“Chim lắm lông...?” Dương Bách Xuyên tức giận. Võ một cái lên đầu chim Thần Ma.

'Tên này ngồi trên vai ngủ gật, nhưng không nói chuyện, Dương Bách Xuyên vẫn biết nó nghe thấy hắn truyền âm, bây giờ lại không biết đang ra vẻ cái gì.

“Gà yếu... Gà yếu, gà yếu... Cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng vừa lên tiếng lại là mắng chửi.

“Bớt nói nhảm, mau nói, cục diện này phá giải thế nào?” Dương Bách Xuyên truyền âm hỏi chim Thần Ma.

“Có phải tên gà yếu mi đã quên mất chuyện gì rồi không? Muốn hỏi lão tử thì lấy thái độ ra, lấy thành ý ra! Nếu không miễn bàn, hơn nữa... quả thật lão tử biết tình hình ở đây, nhưng chính là không nói cho mil”

Lúc này chim Thần Ma nói chuyện rất sôi máu, trong ngoài lời nói đều đang nhắc nhở có phải Dương Bách Xuyên đã quên mất điều gì rồi không...

Trong lòng Dương Bách Xuyên rất tức giận, ước gì b*p ch*t con chim lắm lông này.

Nhưng mà cuối cùng hắn cũng nhớ ra, lúc trước từng đồng ý chim lắm lông này phá giải trận pháp Ma Long thì sẽ thưởng một viên Tiên đan Kim Nguyên Đại La, hình như đúng là đã quên thật.

Hiểu bản tính của tên này, Dương Bách Xuyên lật tay xuất hiện một viên Tiên đan Kim Nguyên Đại La, nói: “Cho ngươi, xem dáng vẻ nhỏ mọn của ngươi kìa, tiểu gia cũng đâu có nói không cho ngươi.”

“Ha hai! Tiểu tử mi tinh hơn bất cứ ai, sau này giao dịch với mi thì một tay đưa tiền, một tay đưa hàng, nếu không lão tử chịu thiệt rồi.” Chim Thần Ma cười ha ha, vừa há miệng đã trực tiếp nuốt chửng Tiên đan Kim Nguyên Đại La.

Dương Bách Xuyên trợn to mắt nói: “Ngươi... Ngươi không sợ no chết

Mẹ nó phải biết rằng đây là Tiên đan Kim Nguyên Đại La đấy, cơ thể nhỏ bé của chim lắm lông lại trực tiếp há miệng nuốt chửng, không sợ bạo thể chết sao?

Hắn dùng một viên cũng sẽ tăng một cảnh giới tu vi nhỏ, nhóm Đỉnh Hòa Bình cũng từng dùng, tất cả đều đột phá tu vi, đủ để chứng tỏ uy lực của Tiên đan Kim Nguyên Đại La.

“Nói!” Dương Bách Xuyên lật tay, đưa viên Tiên đan Kim Nguyên Đại La cuối cùng cho chim Thần Ma. Hắn phục tên này rồi, cũng biết chim lắm lông có đức hạnh gì, nên dứt khoát lấy viên Tiên đan cuối cùng ra cho nó, đỡ cho con chim lắm lông này cứ nhớ nhung mãi.

“Ha ha! Này còn tạm được..."

Chim Thần Ma cười ha ha, lại nuốt viên thứ hai.

“No chết ngươi!” Dương Bách Xuyên mắng, hắn thật sự phục chim lắm lông rồi.
 
Back
Top Bottom