Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4420: Ánh sáng bảy màu lóe lên



Mọi người bị nhốt trong thế giới ý thức, đổi lại những người khác đã rời đi từ lâu, nhưng Dương Bách Xuyên lại mạo hiểm mạng sống vào đây cứu bọn họ.

Mọi người đều vô cùng biết ơn hắn.

Lúc này nhìn thấy Dương Bách Xuyên thể hiện uy nghiêm, chiếm thế thắng, mọi người đều vô cùng phấn khởi.

Bên Dương Bách Xuyên. Lúc này hắn tin tưởng bản thân có thể chiến thắng Huyễn Ma, bản mạng Thần Tượng xuất hiện, chỉ với ánh sáng bảy màu kia đã xóa bỏ một bàn tay của Huyễn

Ma, hắn vô cùng chờ mong năng lực khác của Huyễn Ma.

Ánh sáng bảy màu phát ra từ bản mạng Thần Tượng khiến Dương Bách Xuyên nhớ đến một câu chuyện thần thoại.

Phật giáo Khổng Tước Đại Minh Vương có khổng tước xòe đuôi phát ra thần quang năm màu có thể tinh lọc mọi thứ, tương tự như ánh sáng bảy màu của hắn,

hơn nữa của hắn còn nhiều hơn hai màu.

Cho nên Dương Bách Xuyên đặt tên cho ánh sáng bảy màu này là Tỉnh Lọc Vạn Vật.

Tiếp theo hắn còn phải thử khai quật những thần thông khác của bản mạng Thần Tượng.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nhìn Huyễn Ma đang hoảng sợ. Hay là dùng Huyễn Ma để khai quật thần thông của bản mạng Thần Tượng đi. Lúc này bản mạng Thần Tượng đã dung hợp với thần hồn của hắn.

Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được lực lượng thần hồn vô tận đang sôi trào trong cơ thể mình.

Dương Bách Xuyên thu hồi Hắc Liên, lúc này hắn cảm thấy chỉ với bản mạng 'Thần Tượng cũng đủ xé nát Huyễn Ma.

“Ngươi... Ngươi là Cổ Thần tộc?”

Huyễn Ma đột ngột lên tiếng.

Dương Bách Xuyên ngẩn người, Cổ Thần tộc gì cơ?

Chẳng lẽ Huyễn Ma nhận ra lai lịch của bản mạng Thần Tượng của mình? Phải biết rằng ngay cả sư phụ cũng không rõ về nó.

“Ha hả, ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta muốn cho ngươi biết ai mới là phế vật.”

Dương Bách Xuyên nhíu mày vươn tay, ánh sáng bảy màu hiện ra.

Huyễn Ma hoảng sợ biến mất, dường như không muốn đánh với Dương Bách Xuyên.

Huyễn Ma biến mất, Dương Bách Xuyên không cảm nhận được tung tích của hắn ta, nhíu mày lạnh lùng nói: “Muốn chạy, mơ tưởng.”

Dương Bách Xuyên hét lớn: “Tinh Lọc Vạn Vật ~”

Ánh sáng bảy màu lóe lên, vọt vào sương mù hỗn độn, chiếu sáng mọi nơi, sương mù trực tiếp bị bốc hơi.

Một tiếng hét thảm thiết vang lên từ đằng xa.

Dương Bách Xuyên cười chạy đến, nhìn thấy Huyễn Ma đang bốc khói nằm vật vã trên mặt đất.

Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm Huyễn Ma: “Muốn chạy hả?”

Phất tay đấm về phía Huyễn Ma, trong lòng lâm bẩm: “Mệnh tinh là đạo, tượng là thần, trấn.”

Đột nhiên lúc này trong đầu hắn hiện lên hai câu này. Giờ thì hắn đã hiểu, đây có thể là pháp quyết thi triển bản mạng Thần Tượng.

“Âm” Một quyền nện trên đầu ma khu của Huyễn Ma, ma khu nứt vỡ. “A~”

Tiếng hét thảm thiết vang lên, ma khí biến mất, Huyền Ma trở lại kích thước. cũ, nằm vật vã trên mặt đất.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4421: Huyễn Ma hèn nhát



Đương nhiên, thân thể của Huyễn Ma nổ tung nhưng không chết, vẫn hóa thành dáng vẻ của Tuyết Hương, sau đó bắt đầu cầu xin.

“Đừng...đừng...đừng giết ta ~” Huyễn Ma liên tục xin tha.

Đương nhiên lần này không diệt được Huyễn Ma, Dương Bách Xuyên cũng không định giết hắn ngay lập tức, hắn vẫn muốn biết một số vấn đề.

Ví dụ như, vừa rồi Huyễn Ma nói câu “Ngươi là Thần Tộc?”

Tất nhiên là sau khi nhìn thấy thần tượng bổn mệnh của hắn, dường như Huyễn Ma đã nhìn ra được gì đó.

Thế nên vẫn phải giữ còn hàng này lại cái đã.

Đương nhiên, Huyễn Ma càn quấy trước mặt hắn lâu như vậy, Dương Bách Xuyên cũng không định dễ dàng tha cho hắn.

“Haha, ai là phế vật?”

Dương Bách Xuyên đứng trước mặt Huyễn Ma, đứng từ trên cao nhìn xuống, ánh sáng đầy màu sắc bao phủ Huyễn Ma, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mặt hắn.

Bây giờ Dương Bách Xuyên đã biết khắc tinh của Huyễn Ma chính là ánh sáng bảy màu trên người hắn, ánh sáng này có thể lấy mạng của đối phương, cái tên thanh lọc vạn vật rất chuẩn xác nhưng càng hiệu quả hơn khi đối phó với Huyễn Ma.

“Ta...là ta.”

Huyễn Ma hèn nhát.

Dương Bách Xuyên cười lớn tiếng, nhưng ngay sau đó hắn híp mắt trực tiếp đánh ra một quyền.

“Cho ngươi hóa thành dáng vẻ Tuyết Hương này, ông đây nhịn ngươi hơi bị lâu rồi đấy.”

“A ~ Ngươi...” “Âm ~”

Một cú đấm mang theo ánh sáng bảy sắc cầu vồng đánh lên người Huyễn Ma.

Tiếng nổ vang lên, cơ thể Huyễn Ma bị Dương Bách Xuyên đánh nổ. Nhưng ngay sau đó ma khí bùng lên.

Hơi thở mang theo khí lạnh lẽo khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy không thoải mái.

Cùng lúc, hắn nghe được một giọng nói quen thuộc vang lên từ trong ma khí. “Hôm nay, bản tôn không xong với ngươi đâu...”

Giọng nói thay đổi nhưng vẫn tràn ngập oán hận.

Hơn nữa ma khí lập tức khuếch tán, bóng tối bao trùm.

Cơ thể Dương Bách Xuyên có ánh sáng bảy màu, đương nhiên không sợ ma khí xâm nhập.

Hắn cũng không thèm quan tâm, dứt khoát đứng im đợi, hắn cũng muốn xem thử Huyễn Ma này còn có thể giở trò gì?

Vốn dĩ hắn định đợi cho ma khí của Huyễn Ma bộc phát thì sẽ tấn công, nhưng không ngờ chỉ trong chớp mắt, ma khí vốn đã khuếch tán lại biến mất, một người xuất hiện trước mặt hắn.

Dương Bách Xuyên biết lúc này cho dù là ai xuất hiện thì chắc chắn đều do Huyễn Ma hóa thành.

Mặc dù trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng sau khi Dương Bách Xuyên nhìn rõ người xuất hiện, ngực hắn lại run lên...

Không phải người này mạnh hay đáng sợ, mà là...

Đó là một người phụ nữ, người mà hắn vẫn luôn cảm thấy hổ thẹn.

Liễu Linh Linh ~

Chấp nhiệm lớn nhất trong lòng hắn, gần như đã trở thành một nỗi ám ảnh.

Thật ra Dương Bách Xuyên biết rõ chấp niệm trong lòng hắn chính là tâm ma, chừng nào chưa tìm được Liễu Linh Linh thì tâm ma của hắn sẽ không được loại bỏ.

Rất nhiều người nói, trên đời này có tồn tại U Minh Giới, nhưng rốt cuộc nó ở đâu thì lại không một ai nhắc tới.

Điều này tương đương với việc mạo phạm cấm ky trong lòng hắn.

“Huyễn Ma...ngươi đáng chết.” Dương Bách Xuyên lạnh giọng nhìn chằm chằm Liễu Linh Linh đang ở trước mặt.

Huyễn Ma hóa thành dáng vẻ Liễu Linh Linh nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Dương Bách Xuyên, hắn che miệng cười khanh khách thành tiếng “Tới giết em đi, g**t ch*t em thì anh sẽ được giải thoát, trong lòng còn giả vờ hổ thẹn với em, anh không mệt nhưng em thì mệt lắm, giết em , để em mãi mãi biến mất trong ký ức của anh, hahaha ~”

Huyễn Ma cười một cách điên cuồng.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4422: Vừa đau đớn vừa tự trách mình



Dương Bách Xuyên biết Huyễn Ma muốn làm rối loạn đạo tâm của hắn.

Trong ý thức của Huyễn Ma, hắn có thể biết được một số chuyện trong lòng Dương Bách Xuyên, có thể nói, Huyễn Ma nắm rất chuẩn xác nội tâm của hắn.

Vừa rồi Huyễn Ma hóa thành hình dáng của Tuyết Hương bị hắn g**t ch*t, trong lòng hắn đã cảm thấy khó chịu.

Lúc này lại hóa thành Liễu Linh Linh, lập tức khiến hắn bùng nổ.

Nhìn Huyễn Ma đang trong dáng vẻ của Liễu Linh Linh, nghe thấy cô nói như vậy, lần này thật sự đã khiến hắn nổi khùng.

Trong lòng không khỏi dâng lên một cơn tức giận. “Vút ~”

Cảm giác như có một luồng khí nào đó được phóng ra, hoặc nói đúng hơn trái tim hắn như một cái lồng, lúc này con thú bị nhốt bên trong đã xông ra ngoài.

“Grào !”

Dương Bách Xuyên gào lên một tiếng, miệng phát ra những tiếng không thuộc về cơ thể mình.

Hai mắt hắn đã biến thành màu đỏ, mái tóc dài bay trong gió... Ánh sáng bảy màu sắc giống như vòng xoáy xoay quanh cơ thể.

Lúc này một giọng nói từ sâu tận đáy lòng hắn vang lên: “Giết cô ta, g**t ch*t cô ta...”

Giết ai? Tất nhiên là Liễu Linh Linh ở trước mặt.

Dương Bách Xuyên biết rõ người trước mặt hắn chính là Huyễn Ma, nhưng bởi vì như thế hắn mới vô cùng tức giận.

Ký ức bị hắn chôn sâu hoặc nói đúng hơn là chấp niệm bộc phát.

Lúc này hắn cảm giác dễ chịu...

Tràn ngập lệ khí...

Đám người Đinh Hòa Bình đứng từ a quan sát, nhìn thấy dáng vẻ của Dương Bách Xuyên, bọn họ cảm nhận được lệ khí đang tản ra trên người hắn. Vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.

“Không xong rồi, đại sư tôn có hiện tượng nhập ma...”

“Huyễn Ma đáng chết, nhất định là đã đánh thức ma niệm trong lòng đại tông sư, lần này gay go rồi, chúng ta phải đi ngăn lại, nếu đại tông sư nhập ma thì tất cả chúng ta sẽ xong đời.”

Diêu Bất Ngôn cũng vội vàng nói.

“Ta qua chỗ Huyễn Ma ~” Bảo Thuận Quang là người đầu tiên xông về phía Huyễn Ma.

Ngay khi Bảo Thuận Quang lao tới, cơ thể Dương Bách Xuyên đã tản ra một luồng khí bao trọn khắp cơ thể.

“Âm ~”

Ngay sau đó, cơ thể Bảo Thuận Quang bay ngược ra ngoài.

“Muộn rồi, bây giờ chỉ hy vọng đại tông sư sẽ không đánh mất chính mình, chỉ có g**t ch*t Huyễn Ma thì mới có khả năng.” Huỳnh Uyên Minh đỡ Bảo Thuận Quang đang bay tới.

Tất cả mọi người đều trở nên căng thẳng.

Nhưng lúc này, Dương Bách Xuyên lại đánh về phía Huyễn Ma, hắn nghiến răng lạnh giọng nói: “Ta muốn ngươi phải xuống địa ngục ~”

“Haha ~ Tới đi, g**t ch*t em đi, em vì anh mà chết, có bị giết thêm một lần cũng là can tâm tình nguyện...”

Huyễn Ma hóa thân thành Liễu Linh Linh vẫn cười khanh khách, không hề quan tâm tới việc Dương Bách Xuyên đang đánh về phía mình, ngược lại còn khiêu khích đối phương giết hắn.

“Chết ~"

Dương Bách Xuyên đánh một chưởng tới, Liễu Linh Linh ở trước mặt ngã trong vũng máu...

“Chết trong tay của anh, em không hề hối hận...”

Liễu Linh Linh ngã trên mặt đất phun ra máu, cười thản nhiên rồi nói với Dương Bách Xuyên.

“A...Linh Linh...Không...Không...Em không được chết ~”

Cơ thể Dương Bách Xuyên run lên, hắn tới cạnh Liễu Linh Linh rồi ôm cô vào. lòng, đôi mắt hắn càng lúc càng mất tập trung rồi đỏ hoe.

Liễu Linh Linh ở trong ngực cười với hắn một cái rồi biến mất, giống như ánh sao biến mất từng chút một.

“Linh Linh...Không...Đừng rời xa anh... Lúc này gương mặt Dương Bách Xuyên vô cùng đau khổ, những hình ảnh có Liễu Linh Linh không ngừng hiện ra trong mắt hắn...

“Đừng rời xa anh...”

Dương Bách Xuyên vẫn ôm lấy Liễu Linh Linh nhưng lại trơ mắt nhìn cô dần biến mất.

Lúc này, đám người Đinh Hòa Bình vội muốn chết, bọn họ biết Dương Bách Xuyên đã rơi vào bẫy của Huyễn Ma nhưng cũng chỉ có thể lo lắng thay, cho dù họ. có gọi thế nào thì Dương Bách Xuyên cũng như không nghe thấy.

Muốn chạy qua đó nhưng lại bị kết giới chặn lại, không thể nào phá được.

Từ bên ngoài, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy sau khi Dương Bách Xuyên đánh chết nữ nhân do Huyễn Ma hóa thành, hắn như bị tâm thần, quỳ nửa người trên mặt đất tự lẩm bẩm, dáng vẻ trông rất đau khổ.

Mọi người đều lo lắng nhưng chẳng giúp được gì.

Hơn nữa lúc này bọn họ mới hiểu rõ sự đáng sợ của Huyết Ma.

Có lẽ đúng như những gì Dương Bách Xuyên nói, thực lực của Huyễn ma cũng không mạnh nhưng nó có thể g**t ch*t người từ tâm tư, lợi dụng lòng người để hóa thành chấp niệm của bọn họ, khơi dậy nỗi ám ảnh này, sau đó để nó trở

nên sâu sắc hơn, làm lay động trái tim con người.

Đột nhiên Liễu Linh Linh xuất hiện sau lưng hắn.

“Linh Linh ~”

Dương Bách Xuyên vui mừng, hắn vội vàng đứng dậy chạy về phía cô.

Chỉ là Dương Bách Xuyên không biết, khi Liễu Linh Linh nhìn thấy hắn chạy về phía này, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4423: Còn Dương Bách Xuyên thì sao?



Đó là một nụ cười âm trầm, lạư nắm giữ mọi thứ trong lòng bàn tay.

Bấy giờ, hai mắt Dương Bách Xuyên đang dần mất đi tiêu cự, chỉ còn lại mỗi hình bóng của Liễu Linh Linh.

Hắn... đã lạc mất chính mình

Đương nhiên, Dương Bách Xuyên không hề hay biết gì về chuyện này, hiện hắn đã tiến vào đạo của huyễn ma, chỉ là bản thân hoàn toàn không nhận ra mà thôi. Có điều, nói đi cũng phải nói lại, Liễu Linh Linh đúng là chấp niệm hẳn sâu nhất trong lòng hắn, thế nên chuyện hắn lạc lối khi bị huyễn ma năm lần bảy lượt quấy nhiễu đạo tâm cũng là bình thường. Bởi tất cả đều nằm trong suy tính của huyễn ma kể từ lúc hẳn đặt chân tới thế giới ý thức ma huyễn rồi. Đầu tiên, nó khiến đạo tâm của hắn trở nên hỗn loạn, sau đó kích phát chấp niệm trong lòng, cuối cùng là làm chấp niệm càng thêm sâu sắc.

Nói cách khác, kể từ lúc rơi vào thế giới ý thức huyễn ma thì bản thân Dương Bách Xuyên đã bắt đầu lầm đường lạc lối.

Và đó mới là điểm đáng sợ của huyễn ma.

Tới cả bản thân cũng là sân nhà của nó, Dương Bách Xuyên hoàn toàn không có chút ưu thế nào. Nếu không nhờ chuông Đông Hoàng và cửa U Đô thì hắn đã sớm bị huyễn ma tóm gọn rồi. Không thể phủ nhận rằng sự xuất hiện của tượng thần bản mạng cũng là một lá bài tẩy mạnh, nhưng suy cho cùng thì thứ mà nguyên thần tu luyện thành là thần thông, chứ không phải tâm của hắn. Trong khi thứ thứ huyễn ma muốn giết là tâm của Dương Bách Xuyên và thứ nó tác động là cảm xúc và chấp niệm trong lòng hẳn, thế nên không phải cứ tượng thần bản mạng mạnh là có thể giải quyết được.

Lúc này, Dương Bách Xuyên tiến lên trước, ôm Liễu Linh Linh vào lòng: "Linh Linh, nàng không chết, thật tốt quá."

"Ta đã trở thành một phần của U Minh Giới, không chết được." Liễu Linh Linh do huyễn ma hóa thành thâm tình đáp lại Dương Bách Xuyên. Trong thế giới ý thức của huyễn ma, nó có thể nhìn thấy tất cả tâm tư ẩn sâu trong lòng Dương Bách Xuyên, tất nhiên cũng biết cách hữu dụng nhất để g**t ch*t đạo tâm của hắn là gì.

Còn Dương Bách Xuyên thì sao?

Chấp niệm dành cho Liễu Linh Linh đã hẳn sâu vào tiềm thức của Dương Bách Xuyên, bản thân tự cảm thấy thẹn với Liễu Linh Linh, thậm chí còn thề phải tìm được Liễu Linh Linh bằng mọi giá, vì vậy khi nghe Liễu Linh Linh nói nàng ấy đã trở thành một phần của U Minh Giới, hắn lập tức tin tưởng chẳng chút nghi ngờ. Bởi trong tiềm thức của hắn cũng cũng cho rằng Liễu Linh Linh đang ở U Minh Giới.

Cứ thế, càng nói chuyện lâu với Liễu Linh Linh do huyễn ma hóa thân thành, hắn ngày càng lún sâu vào con đường mà huyễn ma đã vạch sẵn từ trước...

Khoảnh khắc Liễu Linh Linh do huyễn ma hóa thân mở miệng thỏ thẻ với Dương Bách Xuyên: "Bách Xuyên, chàng có muốn ở bên cạnh ta mãi mãi không?”

Dương Bách Xuyên gần như không hề do dự mà đáp rằng: "Đương nhiên là muốn."

"Tốt quá, nếu đã như vậy, chàng hấy tự hủy nguyên thần đi, thế thì hai ta có thể sống bên nhau trọn đời trọn kiếp rồi. Liễu Linh Linh do huyền ma hóa thân thành nhìn chằm chằm với Dương Bách Xuyên, đặng nói.

Cuối cùng thì mục đích sau rốt của nó cũng trồi lên mặt nước. Huyễn ma. giăng bãy lâu như vậy là vì muốn Dương Bách Xuyên tự hủy nguyên thần. Một khi nguyên thần không còn, tu vi của Dương Bách Xuyên sẽ bị phế bỏ, mãi mãi không thoát khỏi sự kiểm soát của huyễn ma.

Vừa nghe Liễu Linh Linh nói vậy, Dương Bách Xuyên thoáng sững sờ. Tuy hắn bị huyễn ma thao túng tâm tri, rơi vào trạng thái mất ý thức, nhưng bản năng của người tu hành vẫn còn tồn tại. Tiềm thức của Dương Bách Xuyên biết rất rõ hậu quả khi một tu luyện giả tự hủy nguyên thần là gì, thế nên hắn gần như vô thức thốt lên rằng: "Không được."

Kế tiếp, một giọng nói tức đến thở gấp liên hồi lọt vào tai hắn: "Thằng nhóc này, cuối cùng cũng mở được cửa ý thức của ngươi rồi, suýt nữa, suýt chút nữa thôi là ngươi đi đời nhà ma rồi đó..."

Bấy giờ, trong đầu Dương Bách Xuyên vang lên tiếng chuông cảnh tỉnh, mọi thứ bỗng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, tựa như mây đen trong đầu đã bị thổi bay, nhường chỗ cho mặt trời ló dạng vậy. Sau khi nghe thấy giọng nói đầy tức giận của, Dương Bách Xuyên lập tức hoàn hồn, là giọng của linh hồn Càn Khôn.

Về phần hắn... hắn biết bản thân đã đụng trúng đạo của huyễn ma, đúng là mém đi đời nhà ma thật, cũng may phút cuối đã được linh hồn Càn Khôn đánh thức.

Nhất thời, Dương Bách Xuyên bỗng thấy ớn lạnh cả người, nhìn Liễu Linh Linh do huyễn ma biến thành đang đứng trước mặt mình, hắn mới biết nàng ấy mạnh tới cỡ nào, có thể lặng yên không một tiếng động dụ hắn rơi vào tròng luôn cơ.

Giọng của linh hồn Càn Khôn lại vang lên: "Nhóc con, còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau giải quyết huyễn ma đối diện đi, thế thì ngươi mới thoát ra khỏi thế giới ý thức huyền ảo này được."

Hiện đầu óc của Dương Bách Xuyên đã hoàn toàn thanh tỉnh, vừa nghe linh hồn Càn Khôn nhắc nhở, trí thông minh của hẳn cũng quay trở về. Lúc này, hắn cũng tự cảm thấy sợ muốn chết, suýt nữa là tiêu tùng rồi. Nếu hắn thật sự tự hủy nguyên thần theo lời dụ dỗ của huyễn ma thì đúng là xong phim thật.

"Nhưng ta từng thử diệt huyền ma rất nhiều lần rồi, không lần nào g**t ch*t được nó cả, rốt cuộc phải làm cách nào mới có thể giải quyết được nó đây?” Dương Bách Xuyên âm thầm trao đổi với linh hồn Càn Khôn.

“Thằng nhóc này, ngươi đúng là ôm cả núi vàng nhưng vẫn bó tay chờ chết mà, cho ngươi nguyên một núi vàng, thế mà ngươi lại không biết phải khai phá thế nào là sao? Tượng thần bản mạng có thể dễ dàng tiêu diệt huyễn ma cơ mà” Linh hồn Càn Khôn gào thét.

Dương Bách Xuyên không nhịn được mắng: “Tới cả tượng thần bản mạng của mình ta còn không biết nó là cái quỷ gì, không hề giống của người khác xíu xiu nào, thậm chí sư phụ của ta - Vân Thiên Tà cũng không rõ vì sao lại như vậy, thì ta biết sử dụng thế quái nào được hả?”

“A... Khụ khu... Ừm thì cũng đúng, quả thật thăng nhãi Vân Thiên Tà kia chưa từng chạm tới đạo thần, nên tất nhiên không biết là bình thường. Đúng là chuyện này không thể trách thằng nhóc nhà ngươi, suy cho cùng cũng là sơ suất của ta khi quên giải thích cho ngươi biết về tượng thần bản mạng.” Lúc này, linh hồn Càn Khôn mới muộn màng nhận ra, luôn miệng lẩm bẩm.

Từ những lời này, Dương Bách Xuyên phát hiện quả nhiên giống như mình đã suy đoán, sự xuất hiện của tượng thần bản mạng có liên quan mật thiết tới công pháp mà hắn tu luyện.

“Đừng lảm nhảm nữa, mau nói xem giờ ta phải làm gì đây, tạm thời dạy ta cách để vượt qua sóng gió này trước đã.” Dương Bách Xuyên thúc dục linh hồn Càn Khôn.

Linh hồn Càn Khôn đáp: “Kỳ thật ta cũng không biết nên sử dụng tượng thần bản mạng như thế nào, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết rằng tượng thần bản mạng còn có tên khác là tượng thần tạo hóa, tức tượng thần chỉ xuất hiện với những người tu thần đạo, ngoài ra thì phương pháp tu thần đạo mà ngươi đang luyện không phải thần đạo bình thường.

Tượng thần tạo hóa của ngươi khá huyền bí, nhưng bí ẩn thế nào thì chỉ mình bản thân tu luyện giả mới giác ngộ ra được, còn ta chỉ là linh hồn của bình Càn Khôn, có biết sơ lược, nhưng nếu hỏi cụ thể phải sử dụng thế nào thì ta đành bó tay.

Nhưng có một điều ngươi phải nhớ cho kỹ, đó là điểm mấu chốt nằm ở hai câu pháp quyết của tượng thần tạo hóa, ngươi hãy tự nghĩ cách sử dụng đi. Nếu tìm ra được, vậy thì việc đối phó một huyễn ma nho nhỏ chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, một suy nghĩ thôi là giải quyết được ngay.”

“Hả?” Nghe linh hồn Càn Khôn nói xong, Dương Bách Xuyên chỉ muốn chửi thề, dong dài một hồi cuối cùng vẫn không nói được phải sử dụng thế nào.

“Ngươi không thấy mấy lời này của mình vô nghĩa lắm sao?” Dương Bách Xuyên không kiềm được mà mắng thầm trong lòng.

Linh hồn Càn Khôn lập tức giãy nảy lên: “Vô nghĩa chỗ nào, không phải đã nói rõ mười mươi cho thằng nhóc nhà ngươi rằng trọng điểm nằm ở pháp quyết sao? Mệnh Tỉnh là đạo, Bản Tượng là thần, pháp tắc ẩn trong hai câu này chính là chìa khóa quyết định, nhưng cần tự ngươi giác ngộ ra, chứ ông đây chỉ là linh hồn của bình Càn Khôn, không phải người tu luyện Càn Khôn thần đạo.”

“Mệnh Tinh là đạo, Bản Tượng là thần...”

Vừa nghe linh hồn Càn Khôn nới, Dương Bách Xuyên vừa lặp lại pháp quyết, thế rồi một tia sáng lóe lên trong đầu, trong một khoảnh khắc, dường như hắn đã ngộ ra được điều gì, đồng thời chìm vào trạng thái nào đó.

Tính ra thì cũng bình thường thôi, với mấy thứ rườm rà như pháp quyết của đạo tu luyện, đôi khi bản thân tự đọc lại khác hoàn toàn với việc nghe người khác đọc đấy.

Linh hồn Càn Khôn lẩm nhẩm thêm lần nữa, và lần này, Dương Bách Xuyên hình như đã hiểu ra được chun chút.

Lúc này Liễu Linh Linh do huyễn ma hóa thành vẫn còn chưa biết Dương Bách Xuyên đã được linh hồn Càn Khôn đánh thức, khôi phục lý trí, tư duy, cũng như thoát khỏi mê hoặc của nàng ấy. Thế nên Liễu Linh Linh vẫn bình tĩnh đứng trước Dương Bách Xuyên, tiếp tục dụ dỗ: “Bách Xuyên à, mau hủy nguyên thần đi, vậy thì hai có thể sống bên nhau mãi mãi rồi, chàng còn chờ gì nữa, chẳng lẽ chàng không thương ta?”

Liễu Linh Linh do huyễn ma biến thành cất giọng điềm đạm, đáng yêu, lại có chút yếu ớt, bị lụy, khiến con người ta lạc mất ý thức.

Dương Bách Xuyên nhìn Liễu Linh Linh đứng đối diện mình, trong mắt chợt lóe lên thứ cảm xúc vô cùng phức tạp, nhưng lại bị hắn gạt phăng đi, chỉ còn lại sự hờ hững. Hắn nhìn chằm chằm huyễn ma trước mặt, từ tốn mở miệng: “Nếu là nàng thật, dù có tự hủy nguyên thần cũng chẳng sao, kỳ thật ta rất mong ngươi chính là nàng...”

Nghe vậy, Liễu Linh Linh lập tức biến sắc.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4424: Trong chớp mắt



Lúc này, Huyễn Ma tự nhiên phát hiện Dương Bách Xuyên không được bình thường, hắn ta nhanh chóng lui về phía sau...

Nhưng......

Đối với lần này, Dương Bách Xuyên cũng nheo mắt quan sát, mặc kệ cho. Huyễn Ma lui lại.

Trong chớp mắt, Huyễn Ma biến mất trong màn sương mù.

Vẻ mặt Dương Bách Xuyên không hề sốt ruột chút nào, hắn rất thờ ơ và đầy vẻ Suy tư.

Hắn lẩm bẩm: "Bây giờ có chạy cũng vô dụng, thế giới ý thức của Huyễn Ma ngươi đúng là rất thú vị, có thể khiến ý thức thần hồn của mọi người tiến vào, quả

thực rất khó thay đổi tùy ý, nhưng lúc này cũng nên kết thúc rồi."

Sau khi Dương Bách Xuyên vừa lẩm bẩm xong, trong lòng khế động, bản thân tưởng tượng mình là một thanh kiếm sắc bén......

Một thanh kiếm sắc bén có thể xé nát trời đất!

Hắn vừa mới lĩnh ngộ được hai câu pháp quyết giống như trong mệnh tinh Thần Tượng, trong lòng hắn đã cảm ngộ.

Hai câu pháp quyết thực ra là cùng một nghĩa, tương tự như những lời chim 'Thần Ma nói lúc trước.

Tóm tắt lại chính là một câu, lòng lớn bao nhiêu, sân khấu sẽ lớn bấy nhiêu.

Mệnh tinh Thần Tượng của hắn chính là Đại Đạo, bản thân hắn cũng là một tồn tại giống như Thần.

Thi triển uy lực của mệnh tinh Thần Tượng không khác gì là tự suy nghĩ bản thân rất mạnh là có thể phát huy ra uy lực cực mạnh, không gì không làm được.

Vì vậy, hắn tưởng tượng mình là một thanh kiếm sắc bén có thể khai thiên lập địa, muốn chém đôi thế giới ý thức của Huyễn Ma.

Đến lúc đó, Huyễn Ma tự nhiên sẽ bị bắt.

Lúc này, sau khi trong lòng suy nghĩ như thế, Dương Bách Xuyên thúc giục mệnh tinh Thần Tượng, toàn thân hắn đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, nhưng lần này không tản ra mà phóng thẳng lên cao.

Nhìn từ xa, đó là một cự kiếm đứng giữa trời và đất.

"Tạo hoá Tượng Thần, khai thiên lập địa ~"

Dương Bách Xuyên gầm lên.

Đột nhiên, hắn hoá thành một thanh cự kiếm bảy màu, bộc phát ra hàng tỷ vầng sáng bảy màu, đột nhiên quét ngang trời đất.

"Âm ầm ~

Âm thanh như sấm vang vọng khắp thế giới hỗn loạn.

Ngay sau đó, thế giới ý thức của Huyễn Ma bắt đầu không ngừng sụp đổ, chính là một tấm gương bị đánh nát.

Trong tiếng nổ vang, phương thế giới này hoàn toàn sụp đổ và tiêu tan...... "A a a... Gừ gừ gừ..."

Khi trời đất sụp đổ, những tiếng kêu thảm thiết cũng vang lên theo đó. Dương Bách Xuyên biết đây là tiếng kêu của Huyễn Ma.

"Kết thúc ~"

Dương Bách Xuyên tự lẩm bẩm.

Hắn không hề lo lắng về Huyết Ma là bởi vì hắn biết khi hắn phá huỷ thế giới ý thức của Huyễn Ma, đó là lúc Huyễn Ma đền tội.

Sau khi thế giới ý thức của Huyễn Ma sụp đổ, đám người Dương Bách Xuyên cũng phát hiện bọn họ đang ở trong khung cảnh khác rồi.

Không phải ở giữa đại điện Hoàng Kim nữa mà là một hòn đảo khổng lồ, nhưng cũng không giống như một hòn đảo, trông giống như ở trên một bình đài hình tròn vĩ đại.

"Sư tôn ~"

Mông Điềm và Tuyết Hương đồng thời kêu lên.

"Tốt quá, tên gà yếu nhà ngươi sống lại rồi~"

Chim Thần Ma cũng vỗ cánh bay xuống đậu trên bả vai hắn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4425: Bây giờ hắn đã nắm giữ quy tắc Huyễn Ma



Cách đó không xa, Đinh Hoà Bình, Biên Long, Diêu Bất Ngôn, Bảo Thuận Quang, Hình Uyên Minh, Kim Quy Tiên nhân thì đang ngồi xếp bằng.

'Tất nhiên cũng có người nằm trên mặt đất, ví dụ như Điện lão bên cạnh Hình Uyên Minh và hộ vệ của Tiên Minh Luyện Tạo.

Chỉ trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên đã biết chuyện gì đang xảy ra, Điện lão và hộ vệ đó chắc chăn là đã chết trong thế giới ý thức của Huyễn Ma, thần hồn

tiêu tán, chỉ còn lại thân thể.

Hắn và những người khác xem như đều đã ra khỏi thế giới ý thức của Huyễn Ma và tỉnh lại

Mọi người đều giống như vừa hoàn hồn vậy.

Hắn là người đầu tiên tỉnh dậy, chẳng mấy chốc, những người khác cũng lần lượt tỉnh lại.

"Ta không sao ~" Dương Bách Xuyên ra hiệu cho Mông Điềm và Tuyết Hương.

Lúc này, hắn chỉ cảm thấy kỳ lạ rằng đây là nơi nào, còn Huyễn Ma kia đã đi đâu?

Không phải bọn họ đang ở đại điện Hoàng Kim cuối cùng sao? Sao lại xuất hiện ở chỗ này?

Cung điện màu đỏ ngòm ở xa xa là cái gì thế? Vài câu hỏi xuất hiện trong đầu Dương Bách Xuyên.

"Quạ đen, có chuyện gì vậy? Ngươi có nhìn thấy Huyễn Ma không? Sao chúng ta lại xuất hiện ở chỗ này?" Dương Bách Xuyên liên tục đặt ra ba câu hỏi.

Chim Thần Ma vỗ cánh rồi nói: "Sau khi tiểu tử ngươi phá vỡ Nhiếp Hồn Trận, chắc là trận pháp bên trong đại điện đã liên kết với Truyền Tống Trận, sau khi không gian bị bóp méo một lúc thì chúng tôi đã đến nơi này. Lão tử cũng không biết đây là đâu, về phần Huyễn Ma thì đã bị nha đầu Tuyết Hương cất đi rồi, ngươi tìm nàng ta đi."

Khi chim Thần Ma truyền âm nói xong, Tuyết Hương duỗi tay về phía Dương Bách Xuyên, trong tay nàng ấy đang nắm một hạt châu nhỏ màu đỏ, nàng ấy nói: "Đây là vương toạ Hoàng Kim bay ra khi không gian vừa rồi bị bóp méo, đã bị ta thu lại."

Kết quả, Dương Bách Xuyên vừa nhìn hạt châu, xúc tu lạnh lẽo kèm theo tỉnh thần chấn động cường đại, hắn cảm thấy đây chắc là Huyễn Ma hoặc có thể là Huyễn Ma Châu.

Thế giới ý thức của Huyễn ma đã bị hắn phá hủy, xem như đã bị đánh về nguyên hình rồi.

Nghĩ đến việc mình suýt chút nữa bị Huyễn Ma g**t ch*t, nghĩ đến bộ dạng Huyễn Ma hoá thành Liễu Linh Linh để mê hoặc hẳn, trong lòng Dương Bách Xuyên liền tức giận, bàn tay hắn dùng sức bóp nát viên Huyễn Ma Châu này.

Nhưng vào lúc này, chim Thần Ma lại lớn tiếng nói: 'Đầu óc tên gà yếu nhà ngươi bị úng à, nếu phá hủy viên Huyễn Ma Châu này, tiểu tử ngươi sẽ có tổn thất rất lớn đấy."

Nghe chim Thần Ma nói vậy, Dương Bách Xuyên dừng lại hỏi: "Không phải chỉ là một viên Huyễn Ma Châu thôi sao, lúc trước ta còn thu được năm viên."

"Hây, tên gà yếu nhà ngươi chỉ được cái tóc dài mà thiếu kiến thức, mẹ nó, đây là Huyễn Ma châu đấy, chứ không phải Ma Hồn Châu bình thường, chính là huyết mạch Huyễn Ma do tổ tông của Ma tộc biến thành, ngươi cũng đã nhìn thấy thế giới ý thức của Huyễn Ma rồi, hồi tưởng lại ký ức sâu sắc đi?"

"Nói thật cho tên gà yếu nhà ngươi biết này, bản lĩnh của Huyễn Ma này không phải dựa vào pháp lực mà dựa vào tinh thần lực mạnh mẽ, nói cách khác, chính là sức mạnh của pháp tắc tinh thần, còn được gọi là quy tắc Huyễn Ma. Đây là một quy tắc Huyễn Ma cực kỳ hiếm có trên thế gian, nếu có thể luyện hoá hạt châu này, tiểu tử ngươi có thể lĩnh ngộ quy tắc Huyễn Ma, nếu nó thật sự bị huỷ, tiểu tử ngươi sẽ khóc đấy."

Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma truyền âm xong, hai mắt hắn sáng lên rồi nói: "Thật sao?”

"Tin hay không thì tuỳ ~" Chim Thần Ma nói xong thì phớt lờ Dương Bách Xuyên.

Đây chính là sự thật rồi, nếu đã vậy, Dương Bách Xuyên biết lần mạo hiểm liều mạng này của mình thật sự đáng giá rồi.

Ngay lập tức, hắn khoanh chân ngồi xuống bắt đầu luyện hoá Huyễn Ma Châu.

Quả nhiên, chỗ biến hoá và thế giới ý thức của Huyễn Ma đã khiến hắn chịu khổ đủ rồi, lần này hắn may mắn không chết nhưng chuông Đông Hoàng, cánh cửa U Đô và Tượng Thần Bản Mệnh lại treo ở trong thế giới ý thức của Huyễn Ma rồi.

Nhưng điều này cũng cho thấy từ Huyễn Ma rất cường đại.

Dựa theo ý của chim Thần Ma, nếu luyện hoá Huyễn Ma Châu là có thể thu được quy tắc Huyễn Ma.

Đây là sức mạnh của quy tắc tỉnh thần, khác với quy tắc pháp lực bình thường, vô cùng hiếm có.

Dương Bách Xuyên thúc giục thần hồn bắt đầu luyện hoá......

Từ trước đến giờ, sau khi đi tới Tiên giới, hắn vẫn luôn chiến đấu để lĩnh ngộ sức mạnh pháp tắc nhưng đều không có thu hoạch lớn gì. Chỉ có điều, trên người hắn có quá nhiều bí mật, những người không đáng tin cậy thì không thể thỉnh giáo. con đường tu luyện.

Lão già không có ở đây, đúng là không ai có thể chỉ dẫn quy tắc tu luyện cho. hắn.

Mặc dù chim Thần Ma có kiến thức sâu rộng, nhưng về lĩnh vực này thì con chim lắm lông này rất không đáng tin cậy, Dương Bách Xuyên đã từng hỏi ý kiến nhưng chim Thần Ma vẫn chưa từng đưa ra được đáp án thật sự.

Bây giờ, nếu hắn luyện hoá Huyễn Ma Châu là có thể có được quy tắc Huyễn Ma, đây là một chuyện quá tuyệt vời đối với hắn.

Nửa giờ sau, Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng luyện hoá được Huyễn Ma Châu.

Đúng như lời chim Thần Ma nói, quả thật là quy tắc Huyễn Ma.

Ý thức Huyễn Ma còn lưu lại trong đó đương nhiên đã bị hắn luyện hoá hết

Bây giờ hắn đã nắm giữ quy tắc Huyễn Ma.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười rồi nói: "Thế giới ý thức của ta, cũng là quê hương của ta, tinh thần lực của ta ở chỗ này vô cùng mạnh mẽ, là tồn tại giống như Thần, chỉ cần ta muốn là có thể tuỳ ý thay đổi thế giới ý thức này, ta cũng có thể vô thanh vô tức g**t ch*t kẻ địch ở chỗ này."

Dương Bách Xuyên không hề giấu diếm gì Tuyết Hương.

Thực ra hắn biết rất rõ, nếu Tuyết Hương là kẻ thù, hắn sẽ có thể g**t ch*t Tuyết Hương ngay sau khi hắn nhiếp hồn.

Sau khi luyện hoá và nắm giữ quy tắc Huyễn Ma, hắn mới biết được hiệu quả kỳ diệu của quy tắc Huyễn Ma.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4426: Mọi thứ nhìn vô cùng quỷ dị



Dương Bách Xuyên ý bảo Tuyết Hương đưa ra hắn hỏi thế giới pháp tắc Huyễn Ma.

Hai người mở mắt ra thấy vẫn còn đứng ở chỗ cũ.

Còn ở trong mắt những người khác, Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương chỉ nhắm mắt lại đứng yên tại chỗ.

Dương Bách Xuyên không kể về pháp tắc Huyễn Ma hay việc luyện hóa Huyễn Ma Châu.

Tiếp theo mọi người phải đối mặt với cung điện màu đỏ kia.

Sau khi nhất trí, bọn họ đều cho rằng cung điện màu đỏ chính là cung điện trung ương, hay còn gọi là ma điện.

Dương Bách Xuyên phá hủy thế giới ý thức Huyễn Ma, cũng tương đương khởi động trận pháp truyền tống trong cung thứ chín. Hiện tại bọn họ đã bước vào. cung điện trung tương.

Hoàn cảnh nơi này khác với chín điện khác.

Nơi này giống như một hòn đảo cô đơn lơ lửng trong vũ trụ, cũng giống như một tế đàn khổng lồ, chính giữa là một cung điện màu đỏ.

Mọi thứ nhìn vô cùng quỷ dị.

Chắc chắn đây là cung điện trung ương.

Dọc đường đi đều trải qua sinh tử, nhưng cũng may mọi chuyện đã qua. Dương Bách Xuyên là người thu được nhiều lợi nhất.

Tu vi bước vào Hỗn Nguyên, đồng thời đạt được pháp tắc Huyễn Ma. Những người khác như làm nền cho hắn vậy.

Nghĩ lại thì có hơi xấu hổ.

Nhưng cũng không có cách nào khác, thứ như cơ duyên không phải muốn là có.

“Lão Đinh, nhìn xem có phải nơi này hay không?” Dương Bách Xuyên bảo Đinh Hòa Bình nhìn xem phản ứng của linh châu.

Đinh Hòa Bình gật đầu lấy ra linh châu, miệng lẩm nhẩm, sau đó linh châu bay ra ngoài, bay vào trong đại điện màu đỏ rồi biến mất không thấy.

“Đại tông sư, Lạc Dương đại nhân ở bên trong đại điện màu đỏ kia.” Định Hòa. Bình kích động reo lên.

“Tốt quá rồi ~”

“Cuối cùng cũng tìm được.”

Ba người Biên Long cũng vô cùng vui vẻ.

Đám người đi về phía đại điện phía trước rồi dừng lại trước cửa đại điện.

Không dừng không được, bởi vì mọi người đều cảm nhận được khí ma sát cường đại tỏa ra từ đại điện màu đỏ này, hiển nhiên đây là lực lượng kết giới bảo vệ đại điện.

Xem ra không dễ đi vào.

“Mọi người quan sát xem có lối vào nào không, đại điện màu đỏ này không dễ đi vào.” Dương Bách Xuyên nói.

Hắn cũng cảm nhận được sự khác biệt của đại điện màu đỏ này, hơi thở ma sát rất mạnh, không ai biết bên trong có gì?

Càng đến cuối càng phải cẩn thận. Nơi này đã rời khỏi phạm vi Tiên giới.

Dựa theo lời dự đoán của chim Thần Ma, khả năng cao cả tòa Ma Thành này là một tòa thành hiến tế.

Có khi có người cố ý xây dựng tòa Ma Thành này, hơn nữa Mông Điềm từng nói cứ cách 900 năm thì nơi này sẽ xảy ra một lần dị động, rất nhiều ma hồn sẽ hội tụ lại ở mảnh đất trung ương, sau đó ma hồn sẽ ít đi một phần. Mấy chuyện này rất quỷ dị, cần phải cẩn thận.

“Đại tông sư, hay để ta đi lên thử?” Đinh Hòa Bình nói.

Dương Bách Xuyên lắc đầu: “Tạm thời đừng vội, đại điện màu đỏ này khác với chín đại điện khác, ta cảm thấy nó rất âm u, phải quan sát kỹ đã ”

Nhưng vấn đề là Dương Bách Xuyên phải nghĩ cách tìm hiểu nơi này rồi mới có thể xông vào.

Hắn không hy vọng có người chết ở đay. Dọc đường đi, trong ba thế lực, Vân Hỏa Các đều chết sạch trừ Cảnh Xán. Đương nhiên chuyện này cũng không thể trách Dương Bách Xuyên, chỉ có thể

trách Phương Tĩnh Thiên tự tìm đường chết.

Các điện lão và hộ vệ do Hình Uyên Minh mang đến cũng chết hết, chỉ còn lại mình ông ta.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4427: Chẳng qua đây là hình ảnh



Các hộ vệ của Tiên Minh Luyện Tạo cũng xong đời, trong các Đại La chỉ còn lại Kim Quy tiên nhân.

Bốn người Đinh Hòa Bình thì đều nằm trong dự đoán bởi vì bốn người bọn họ đều là Hỗn Nguyên.

Tuyết Hương cũng bình an, tính lên Dương Bách Xuyên không tổn thất gì cả, còn gặp được Mông Điềm và đại quân Qủy Tiên, thực lực còn tăng vọt.

Vấn đề hiện tại là làm cách nào để đi vào bên trong ma điện màu đỏ.

Đã xác định Lạc Dương ở bên trong, nhưng hiện tại bọn họ không biết bên trong ma điện màu đỏ này có thứ gì?

Trên cửa lớn có kết giới bảo vệ, nên không cần đoán cũng biết bên trong có gì.

Dương Bách Xuyên bước lên cẩn thận cảm nhận đại điện màu đỏ, phát hiện trong lực lượng kết giới này còn ẩn chứa công kích.

Hơi khó giải quyết.

Ngoài ra cũng không có gì khác..

'Tổng kết lại thì hắn cũng không hiểu nhiều về kết giới Ma tộc, hơn nữa đây là trận pháp kết giới thượng cổ còn sót lại, không có manh mối nào để phá giải, như vậy chỉ có con đường mạnh mẽ phá vỡ kết giới.

“Các ngươi lui hết ra sau đi.” Dương Bách Xuyên dặn mọi người lùi về sau.

Cầm kiếm Đồ Long chém một phát lên cửa đại điện.

“Âm đùng ~”

Sau một tiếng nổ lớn, ánh sáng đỏ bùng lên, một luồng lực lượng vô hình kh*ng b* ập về phía Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên nhanh chóng khởi động phòng ngự toàn thân. Nhưng hắn vẫn bị lực lượng này đẩy lùi ra sau mấy chục mét. “Ngươi không sao chứ?” Tuyết Hương xuất hiện bên cạnh hắn. “Ta không sao.” Dương Bách Xuyên mỉm cười lắc đầu.

“Đại tông sư... Sao rồi?” Đinh Hòa Bình hỏi.

“Lực phản phệ nằm tỏng phạm vi chịu đựng, mọi người cùng tập trung tấn công thì có thể phá vỡ được kết giới phòng ngự.” Dương Bách Xuyên nói.

Dưới sự chỉ huy của Dương Bách Xuyên, mọi người bao gồm cả Mông Điềm và đại quân Qủy Tiên cùng tấn công lên kết giới trên cửa lớn.

“Âm ~” Sau một tiếng nổ lớn, kết giới tan đi.

“Phá.”

“Mở”

“Kết giới phá vỡ.”

Mọi người đều vô cùng hưng phấn.

Dương Bách Xuyên vung tay nói: “Đi thôi, đi vào đại điện.” Không có kết giới, cánh cửa dày nặng dễ dàng bị đẩy ra.

Tất cả mọi người cùng xông vào trong đại điện tủng ương này...

Sau khi tiến vào, đập vào mắt mọi người là một mảnh biển sao, nhìn rất giống bên ngoài, chẳng qua thiếu một tòa tế đàn và đại điện.

Rõ ràng bên trong có càn khôn. Không có sự sống gì tồn tại bên trong cả. Nói là bên trong đại điện còn không bằng nói bước vào trong biển sao.

Sau khi đi vào nơi này, bọn họ được lực ngũ hàng nâng lên lơ lửng giữa không trung.

Nơi này vô cùng yên tĩnh. Cảnh cửa sau lưng bọn họ lập lòe ánh sàng bạc, không đóng lại cửa.

Đối mặt với loại tình huống này, Dương Bách Xuyên nhíu mày.

Trong này chỉ toàn sao trời, không nhìn ra chỗ nào khác nhau nhưng mọi người đều tin tưởng bọn họ đã bước vào trong đại điện này.

Chẳng qua đây là hình ảnh được cấu thành bên trong càn khôn.

Linh châu chứa hơi thở của Lạc Dương biến mất ở chỗ này, chứng tỏ nơi này không đơn giản.

Sau khi Dương Bách Xuyên nói xong, mọi người đều tản ra bốn phía.

Dương Bách Xuyên nhíu mày cẩn thận quan sát sự xếp hàng của ngôi sao. Nếu phải nói nơi này khác ở chỗ nào thì nơi này treo đầy ngôi sao.

Những ngôi sao này vô cùng cao, dường như khoảng cách của chúng vô cùng xa xôi, nhưng Dương Bách Xuyên lại có ảo giác duỗi tay cái thì có thể hái được ngôi sao, cảm giác rất gần.

Đột nhiên Dương Bách Xuyên nhìn về phía Đông, hắn phát hiện có mấy ngôi sao xếp hàng không bình thường.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4428: Có lẽ bọn họ có thể tìm thấy Lạc Dương



Dương Bách Xuyên nhìn thấy những ngôi sao sắp xếp thành hình dạng giống như chòm sao.

Những ngôi sao mà hắn nhìn thấy hơi sáng hơn so với những ngôi sao khác, nếu như không quan sát kỹ thì sẽ không nhận ra được.

Nhìn kỹ thì phát hiện quả thật là chòm sao. Tập hợp đủ hai mươi tám chòm sao lấp đầy bầu trời trên cao.

Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng biết tới hai mươi tám chòm sao, hồi đi học đã từng được học, bây giờ xem ra, dù là Tiên Giới thì cũng sẽ có hai mươi tám chòm sao.

Hơn nữa còn bị lợi dụng để dùng làm trận pháp.

Mặc dù hắn không biết sự xuất hiện của những chòm sao này đại diện cho cái gì, nhưng vẫn biết được đây là dấu hiệu nhận biết của trận pháp.

Nếu như quả thật là như vậy thì những ngôi sao này đang sắp xếp thành một trận pháp, sau khi phá giải thì sẽ mở ra được bí mật của đại điện này...

Có lẽ bọn họ có thể tìm thấy Lạc Dương.

Hiện tại, đám người Dương Bách Xuyên đã chắc chắn nơi mà Lạc Dương rơi xuống chính là ở đây, nhưng những chòm sao này xếp thành trận pháp bao lấy như một cái mạng che mặt.

Muốn mở được đại điện thì phải tìm được lời giải từ những chòm sao này.

Trong ghi chép ở Trái Đất thì Người xưa đã liên tiếp chọn 28 chòm sao gần xích đạo của hoàng đạo làm tọa độ để đánh giá sự chuyển động của Mặt Trăng, Mặt Trời và năm ngôi sao.

Vì được bao quanh bởi mặt trời, mặt trăng và năm sao nên rất giống với những nơi mà mặt trời, mặt trăng và năm sao sinh sống nên được gọi là Hai mươi tám chòm sao.

Hai mươi tám chòm sao cũng được chia bốn hướng: Đông, Tây, Nam, Bắc, mỗi một hướng có bảy chòm sao. Để tiện sử dụng, người xưa đã tưởng tượng ra bốn loại con vật khác nhau, hướng Đông là chòm sao Thanh Long, phía Nam là Chu Tước, phía Tây là Bạch Hổ, Huyền Vũ phương Bắc cũng gọi là Quy Xà. Đây cũng chính là Tứ Tượng.

Có bảy điểm khác biệt giữa Tứ Tượng và 28 chòm sao, mỗi một tượng sẽ có bảy loại thay đổi tương ứng.

Đông phương Thanh Long được tổ hợp từ bảy chòm sao: Giác, Cang, Đê, Phòng, Tâm, Vĩ và Cơ. Bắc phương Huyền Vũ: Đẩu, Ngưu, Nữ, Hư, Nguy, Thất và Bích. Tây phương Bạch Hổ: Khuê, Lâu, Vị, Mão, Tất, Chủy và Sâm. Nam phương Chu Tước: Tỉnh, Quỷ, Liễu, Tinh, Trương, Dực và Chẩn.

Mỗi một chòm sao hoặc tượng đều chia Hung-Cát, ví dụ phía Đông là Thanh Long hình dáng dài trông giống như một con ác thần giữa bầu trời đầy sao, trong đó Giác được xem là chòm sao đầu tiên trong bảy chòm của phương Đông, hai chòm sao như hai chiếc sừng, sừng là bộ phận đầu tiên tấn công nên rất hung hiểm.

Chòm thứ hai là chòm Cang, là cái cổ của Rồng, có cặp sừng bảo vệ kéo theo toàn thân, cho nên là Cát.

Thứ ba là Đê, cũng chính là ngực của Rồng, đây là bộ phận quan trọng nhất nên sẽ là Cát.

Tóm lại, Tứ Tượng giống như thành hai bên Hung-Cát. Thanh Long ở phía Bắc có hai Cát, còn năm chòm sao còn lại đều là Hung.

Huyền Vũ thì có ba Hung bốn Cát. Bạch Hổ có sáu Cát một Hung, Chu Tước có bốn Hung ba Cát.

Những sắp xếp tốt xấu của các vì sao này hợp thành một trận pháp giống như cánh cửa Sinh-Tử, muôn vàn thay đổi.

Lúc này Dương Bách Xuyên ngẩng đầu lên, thấy trên đầu mình mơ hồ có hai mươi tám chòm sao đã lấp đầy bầu trời.

Nó sẽ hợp thành trận pháp Tứ Tượng canh giữ. “Lão Bảo, nhìn sự thay đổi của sao trên bầu trời ~” Dương Bách Xuyên nhắc. nhở Bảo Thuận Quang quan sát, hắn cũng muốn xác minh xem, sắp xếp sao ở.

Tiên Giới có giống như những gì hắn biết hay không.

“A...Nhìn sao?” Bảo Thuận Quang là trận pháp sư, nếu nhìn kỹ thì hẳn là sế phát hiện ra dấu tích.

Ông ngây người ra một lúc rồi mới vội vàng nhìn lên bầu trời kia, nếu như Dương Bách Xuyên đã bảo ông xem thì chắc chắn là có manh mối gì đó.

Bảo Thuận Quang tin chủ nhân sẽ không vô duyên vô cớ bảo ông ngắm sao. Hơn mười phút sau, Bảo Thuận Quang nói với Dương Bách Xuyên với vẻ không chắc lắm: “Chủ nhâ, nhìn như 28 chòm sao hợp thành một đại trận, chúng

được liên kết với nhau...”

Dương Bách Xuyên gật đầu, tỏ ý Bảo Thuận Quang nói tiếp.

Nửa tiếng sau, Dương Bách Xuyên nghe Bảo Thuận Quang nói xong, hắn đã xác định Thiên Can Địa Chỉ ở đây giống ở Trái Đất, chỉ là cặn kế hơn mà thôi.

Hai người bàn bạc trao đổi ý kiến, mỗi người đưa ra quan điểm riêng.

Cuối cùng đưa ra một kết luận, hai mươi tám chòm sao trên đầu bọn họ chắc chắn là một đại trận.

Hơn nữa đây còn là đại trận bảo vệ, bảo vệ thứ gì thì bọn họ không biết, chỉ có thể khẳng định một chuyện, vào được đại trận thì những bí mật ở đây mới có thể được mở khóa.

Ở bên trong Tứ Tượng mới là trung tâm, nhưng muốn vào được đó thì phải động trận pháp, du hành 28 chòm sao, cũng chính là trận pháp do Tứ Tượng tạo. thành.

Trận pháp này có cửa Sinh và cửa Tử, chỉ khi thuận lợi đi vào cửa Sinh thì mới đến được trung tâm.

Nếu đi sai thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Cửa Sinh Tử tương ứng với Hung Cát.

Hung Cát trong mỗi một tứ tượng không giống nhau, có nơi nhiều có nơi ít, nếu đi vào trận pháp thì phải chọn đi chỗ Cát tránh chỗ Hung, đi hết được 28 chòm sao thì sẽ vào được trung tâm.

Hơn nữa còn phải thành thục trận pháp.

Đối mặt với tình huống này, tất cả mọi người chỉ có thể nhìn Bảo Thuận Quang và Dương Bách Xuyên, bởi vì bọn họ đều biết Bảo Thuận Quang là trận pháp sư.

Còn Dương Bách Xuyên lại là người nhìn ra 28 chòm sao, cũng là người phát hiện ra trận pháp.

Lúc này bọn họ đều có thể nhìn ra, Dương Bách Xuyên không chỉ là một đại tông sư luyện đan, hắn còn hiểu một chút về trận pháp chòm sao.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4429: Khi lá cờ này tiến vào chòm sao Giác



Nhất định là phải tiến vào, nhưng cũng không thể cứ đi mù quáng được, vậy nên Dương Bách Xuyên và Bảo Thuận Quang bắt đầu bàn bạc...

Ba ngày sau, cuối cùng hai người cũng đưa ra được kết luận.

Quyết định để Bảo Thuận Quang chỉ đạo trong trận pháp, Dương Bách Xuyên thì sẽ tìm hung cát trong 28 chòm sao, phối hợp với mọi người cùng vào trong đại trận chòm sao, tiến tới vùng trung tâm.

Hai người phân công rõ ràng, cũng phát huy sở trường của mình.

Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng hiểu trận pháp, nhưng trận pháp của hắn học lúc ở Tu Chân Giới. Mặc dù có thay đổi thì bản chất vẫn như nhau, nhưng ở Tiên Giới thì vẫn có rất nhiều thứ biến hóa, vậy nên hắn để trận pháp sư là Bảo Thuận Quang chủ trì vào trận còn hắn sẽ tìm hiểu 28 chòm sao, chỉ phụ trách tìm, phân biệt hung cát trong một tượng.

Những người khác cũng không hiểu trận pháp nên chỉ phụ trợ. Nếu có gì xảy ra thì mọi người sẽ cùng đối phó. Sau khi bàn xong, Dương Bách Xuyên chuẩn bị bắt đầu.

Nhưng trước tiên, hắn thu một nghìn Quỷ Tiên của Mông Điềm vào trong không gian bình Càn Khôn.

Bởi vì khi vào đại trận chòm sao, nhiều người quá cũng không phải chuyện tốt, đôi khi người đông càng dễ loạn, hơn nữa Dương Bách Xuyên không hy vọng một nghìn Quỷ Tiên này sẽ bị hao hụt.

Chỉ để lại Mông Điềm bên cạnh, hiện tại Mông Điềm là đệ tử thứ tư của hẳn, Dương Bách Xuyên rất xem trọng đệ tử quỷ tiên có cấp bậc Đại La này. Để Mông Điềm đi cạnh hắn vào trong đại trận chòm sao, cũng xem như rèn luyện.

Còn lại là Tuyết Hương, Đinh Hòa Bình, Biên Long, Diêu Bất Ngôn, Bảo Thuận Quang, Huỳnh Uyên Minh và Kim Quy đại tiên.

Trong số những người này chỉ có Kim Quy đại tiên là Đại La đại viên mãn, cũng là người yếu nhất. Vốn dĩ Dương Bách Xuyên cũng định thu Kim Quy đại tiên vào không gian Càn Khôn để bảo vệ, nhưng lão rùa này lại nhất quyết từ chối, theo như ông nói thì tu vi đang ở bình cảnh cần phải đột phá, nếu như trốn đi thì chẳng khác nào con rùa đen, chứ không phải là Kim Tiên nữa rồi.

Tu hành cần mạo hiểm, mạo hiểm có nghĩa là cơ duyên. Mà cơ duyên lại bằng với tài nguyên tu luyện và đột phá bình cảnh.

Trong con đường tu luyện, nếu sống dưới sự che chở của người khác thì sẽ không bao giờ trưởng thành được, Ở một góc độ nào đó thì là đang hại bản thân mình.

Dương Bách Xuyên ngẫm lại, cảm thấy lão rùa này rất có lý, hắn cũng quyết định, con đường tu luyện sau này của hắn cũng nên dựa vào rèn luyện, người thân bạn bè bên cạnh cũng vậy.

Nếu không thì chẳng khác nào hại bọn họ.

Tính toán thời gian, đệ tử Vân Môn ở Tu Chân Giới chắc cũng có người phi thăng lên Tiên G lúc trước Dương Bách Xuyên còn lo lắng, nhưng sau khi nghe Kim Quy tiên nhân nói, hắn cho rằng là phúc, họa hay là cơ duyên thì cũng nên để bản thân đi rèn luyện, hắn không thể can thiệp vào con đường tu luyện của bọn họ, nếu không thì họ sẽ không bao giờ mạnh lên được, không có tu vi cường đại thì sớm muộn gì cũng sẽ chịu thiệt.

Nếu như hắn đã dẫn dắt bạn bè người thân theo con đường tu luyện, đây cũng là sự lựa chọn của bản thân họ, có một số may mắn, bất hạnh phải để họ tự ngộ ra mới tốt.

Sau này có duyên sẽ gặp lại.

Hiện tại hắn mới là một Hỗn Nguyên đạo tiên mà thôi, so với chín cảnh giới tu luyện của Tiên Giới thì hắn cũng chỉ là một con kiến nhỏ bé.

Muốn bảo vệ người thân bạn bè thì trước tiên hắn phải trở nên mạnh mẽ.

Nghĩ lại, Thiên Tiên vừa vào Tiên Giới quả thật là có nguy hiểm, nhưng chắc. chăn không bằng so với tiên nhân cao cấp.

Tiên nhân có tu vi cảnh giới càng cao thì nguy hiểm phải đối mặt lại càng nhiều.

Ngoài ra hắn muốn làm chút chuyện cho lão đầu, mặc dù không biết cụ thể lão đầu là người thế nào, nhưng chắc chản là rất mạnh, ít nhất thì lúc này là như: vậy.

Thân là đệ tử, làm chút việc cho sư phụ, Dương Bách Xuyên nghĩ đây là chuyện bình thường, nếu hắn đã quyết định giúp lão đầu thì tương lai kẻ địch của hắn sẽ là những cường giả chân chính, hoặc nói đúng hơn là kẻ mạnh trong kẻ mạnh.

Vậy nên cách tốt nhất là không qua lại với người thân bạn bè, nếu không sẽ mang tới tai họa cho bọn họ.

Ít nhất thì trước khi bản thân hắn chưa mạnh thì hắn rẽ không tìm hay tu luyện với những người ở Vân Môn.

Nếu đã dấn thân vào con đường tu luyện, vậy thì theo như hắn hiểu, mỗi người đều có một con đường mà mình muốn đi.

Trước kia ở Tu Chân Giới, hắn bảo vệ can thiệp cũng không sao, nhưng sau khi tới Tiên Giới, hắn đã hiểu sâu sắc hơn, can thiệp vào con đường tu luyện của người khác không phải là chuyện tốt.

Lúc này, ánh mắt của Dương Bách Xuyên vô cùng kiên định. “Đị ~"

Sau khi nói với đám người Bảo Thuận Quang, hắn dẫn đầu đi vào đại trận chòm sao ở trên đỉnh đầu.

Quả thật nhìn qua giống như chòm sao ở phía xa, nhưng đây cũng không phải là sao thật. Chỉ là một đại trận được hình thành bởi một loại pháp lực nào đó mà thôi, khi bọn họ bước lên phía trước, phát hiện khoảng cách cũng không xa như tưởng tượng.

Chưa tới một tiếng đồng hồ, hắn và Bảo Thuận Quang dẫn theo mọi người đi tới trước trận pháp chòm sao.

Nơi bước vào là Thanh Long phương Đông.

Lúc này, bọn họ xem như được nhìn thấy trực tiếp những ngôi sao, thật ra sau khi tới gần mới phát hiện đây là những quả cầu khổng lồ được hình thành từ những năng lượng, bắt chước theo hình dạng của ngôi sao.

Nhưng khi nhìn thấy, bọn họ vẫn rất chấn động.

Bọn họ đang đứng ở vị trí của chòm sao Thanh Long ở phương Đông, trên đỉnh cầu một trăm mét chính là chòm Giác tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, không hề chói mắt giống như trong tưởng tượng, nhìn bên ngoài giống như một khối hình cầu có đường kính trăm mét, hóa thành chòm sao Giác đầu tiên của Thanh Long ở phương Đông.

Cũng giống như trong suy nghĩ, mọi người cảm nhận được sự tồn tại của lực lượng kết giới cường đại.

Huỳnh Uyên Minh tò mò bay về phía trước, nhưng ngay sau đó chòm sao Giác lóe lên, Huỳnh Uyên Minh bị một tia ánh sáng đánh trúng, nhanh tới mức mọi người không kịp phản ứng.

SmzP `. “Phụt ~"

Huỳnh Uyên Minh hét lên đau đớn, hộc máu rồi bay ngược ra xa mấy trăm mét.

Sau đó được Biên Long đón lấy.

Gương mặt trở nên trắng bệch, hơi thở trên cơ thể đã yếu đi, may mà trên người Huỳnh Uyên Minh còn có thứ đồ tốt, vội vàng ăn một viên đan dược thì sắc mặt mới khá lên một chút.

Một đòn công kích suýt chút nữa đã lấy luôn cái mạng già của Huỳnh Uyên Minh.

“Lực lượng mạnh mẽ trực tiếp xông vào cơ thể phá vỡ đạo nguyên lão phu không có tiên đan gia truyền thì cái mạng này cũng đi rồi, công kích của chòm sao rất kinh khủng.”

Sau khi hồi phục, Huỳnh Uyên Minh khiếp sợ nói với mọi người.

Ngay sau đó tiên nguyên trong lòng bàn tay Bảo Thuận Quang hóa thành một lá cờ nhỏ, vung tay lên ném về phía trước.

Khi lá cờ này tiến vào chòm sao Giác, một ánh sáng bạc xuất hiện trên bầu trời, chỉ trong giây lát đã chiếm hơn nửa bầu trời đầy sao, hình thành một cái vòng tròn.

Đây chính là kết giới vô hình giữa đại trận tứ tượng, trước đó không thấy nhưng sau khi Bảo Thuận Quang chỉ ra, bọn họ đều có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Sau khi nhìn thấy kết giới ánh sáng bạc vô cùng to lớn, Dương Bách Xuyên nói với Bảo Thuận Quang: “Thanh Long ở phương Đông có chòm Giác là sừng rồng, đây thường là nơi tấn công đầu tiên, chủ hung, không thể vào, chúng ta bắt đầu từ chòm Cang hoặc là Đê, đó là vị trí Cát, có thể xem như lối để tiến vào đại trận.”
 
Back
Top Bottom