Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

[BOT] Mê Truyện Dịch
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 660



Ngay sau đó, ông ta chậm rãi mở miệng, nói: “Nhóc con, cậu rất thẳng thắn. Nếu biết mục đích của chúng tôi, có phải hay không nên giao nguyên thạch trên người ra, hoặc là tài vật trên người cậu, lão phu đảm bảo sẽ không tổn thương đến tính mạng của cậu.”

Dương Bách Xuyên thấy ông ta nói tiếng Hoa Hạ, híp mắt nói: “Cũng không phải không thể, nhưng phải xem các người có bản lĩnh hay không.”

Lúc này, bà già kia mở miệng, nhưng bà ta vừa nói xong, suýt chút nữa khiến Dương Bách Xuyên nôn ra.

“Hừ, nhóc con, đừng tưởng giết được một tên phế vật Ám Kình tầng chín hạ đoạn là kiêu ngạo, biết điều thì giao ra đây.”

Được rồi, lời nói của bà ta không có gù, dù sao cũng đều là lời nói đe dọa, nhưng điều làm Dương Bách Xuyên suýt chút nữa nôn ra là giọng nói của bà ta. Rõ ràng hình dáng là phụ nữ, há mồm còn có thể nói tiếng Hoa Hạ, nhưng âm thanh lại là giọng khàn khàn của đàn ông.

Dừng ở trong tai của Dương Bách Xuyên, da gà da vịt nổi hết lên, không nhịn được buột miệng thốt ra: “Bê đê chết tiệt.”

Lão nhân yêu tức giận, hét lên: “Tìm chết ~”

Dứt lời, lao về phía Dương Bách Xuyên, tốc độ rất nhanh, gần như trong chớp mắt đã đến cạnh Dương Bách Xuyên, duỗi tay nhắm thẳng vào tròng mắt của Dương Bách Xuyên, thủ đoạn độc ác âm hiểm.

Dương Bách Xuyên không sợ chút nào, vận chuyển chân khí, giơ tay va chạm thẳng với nắm đấm của ông ta.

“Ầm ~”

Hai người va chạm vào nhau, phát ra một âm thanh nặng nề, một dòng khí dựng lên.

Chỉ thấy lão nhân yêu kia đau đớn hô to một tiếng, thân thể lùi ra xa 3 mét mới dừng lại.

Dương Bách Xuyên đã có nắm chắc, anh cảm giác năng lực của chính mình hoàn toàn đè ép võ cổ giả Ám Kình tầng chín thượng đoạn đỉnh phong.

Nhưng ngay sau đó lại nghe được tên bê đê chết tiệt kia nói với ba người khác: “Thân Đồ lão quỷ, hòa thượng rởm, Yamano-kun, tên nhóc này rất cổ quái, bốn người chúng ta liên thủ bắt lấy nó, chia đều tài vật, thế nào?”

Lão nhân yêu vừa nói xong, sắc mặt của Dương Bách Xuyên biến đổi, anh có thể ứng phó được với một võ cổ giả Ám Kình tầng chín đỉnh phong, nhưng đối mặt với sự liên thủ của bốn người, anh không chắc chắn. Dù sao võ cổ giả Ám Kình tầng chín đỉnh phòng đã đến rất gần sự tồn tại thần thoại bẩm sinh.

“Cùng liên thủ, nghe cũng được ~ hahaha ~” Người đầu tiên hưởng ứng ý kiến của lão nhân yêu chính là tên hòa thượng rởm.

“Cũng được, giết tên nhóc này trước rồi tính sau.” Lão già râu dê, cũng chính là Thân Đồ lão quỷ trong miệng lão nhân yêu cũng đồng ý.

Người cuối cùng là Yamano-kun cũng đồng ý nốt, phát ra tiếng cười quái gì: “Khặc khặc ~”

Nhìn thấy bốn người muốn liên thủ, Dương Bách Xuyên bắt đầu ngưng trọng lên.

Nhưng đúng lúc này, từ nơi xa truyền đến âm thanh vô cùng vang dội, nói: “Lão phu xem ai dám?”

Ngay cả Dương Bách Xuyên nghe thấy âm thanh này cũng ngẩng đầu nhìn về phía xa.

Chỉ thấy trong tầm mắt xuất hiện ba chiếc xe gầm gào lao tới như thú dữ.

Hiển nhiên âm thanh vừa rồi từ phạm vi ngoài trăm mét vọng tới.

Có một cao thủ, Dương Bách Xuyên thầm nghĩ trong lòng.

Không biết là địch hay bạn nhỉ?

Mặc dù câu nói "lão phu xem kẻ nào dám" nghe giống như là cản trở.

Nhưng Dương Bách Xuyên không dám bảo đảm có phải người đến sau muốn nuốt riêng miếng thịt béo bở là mình hay không.

Anh không nói gì, chỉ híp mắt nhìn. Dù sao cũng đã có bốn cao thủ hàng đầu, anh không ngại có thêm một người.

20230421112315-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 661



Lúc này anh đã hiểu ra đám người này thuộc gia tộc Đoan Mộc, là thế lực đứng đầu giới võ cổ giả Nam Quốc.

Không biết bọn họ đến hóng cái gì?

Lẽ nào thật sự muốn nuốt riêng miếng thịt béo bở là mình đây?

Dương Bách Xuyên vừa nghĩ vừa quan sát bốn người xung quanh. Anh thấy sau khi người của gia tộc Đoan Mộc xuất hiện, mặt cả bốn người kia đều biến sắc.

Xem chừng bọn họ rất kiêng dè người của gia tộc Đoan Mộc.

Dương Bách Xuyên không tài nào hiểu nổi.

Bốn người đều có tu vi Ám Kình tầng chín đỉnh phong giai đoạn sau, mà ông lão dẫn đầu gia tộc Đoan Mộc cũng là Ám Kình tầng chín đỉnh phong giai đoạn sau, cho dù bên cạnh ông ấy có hai Ám Kình tầng chín giai đoạn giữa đi chăng nữa cũng chẳng có lý do gì khiến bốn cao thủ hàng đầu kiêng dè như vậy mới phải.

Nhưng thực tế đúng là như thế.

Trong lúc Dương Bách Xuyên hãy còn nghi vấn, cuộc đối thoại giữa hai bên đã giải đáp nghi vấn của anh.

Lão già Thân Đồ nhìn ông lão dẫn đầu gia tộc Đoan Mộc, lạnh lùng hừ mũi: "Đoan Mộc Hành Thiên, thằng nhãi này đã ra khỏi địa bàn của gia tộc Đoan Mộc các ông rồi, nó sống hay chết chẳng liên quan gì đến nhà Đoan Mộc các ông đúng không?

Hay là Đoan Mộc Hành Thiên ông cũng muốn chia một chén canh? Nếu đúng là như vậy thì không hợp quy tắc nhỉ?"

Tiếp đó, lão nhân yêu dõng dạc nói: "Phải đó! Tôi chưa từng nghe nói gia tộc Đoan Mộc các ông tốt bụng bảo vệ khách hàng về đến quê hương. Đoan Mộc Hành Thiên, tôi khuyên ông đừng đối địch với chúng tôi."

"A Di Đà Phật, Đoan Mộc thí chủ, nếu ông muốn nhúng tay thì phải nghĩ kỹ xem có thắng được bốn người chúng tôi hay không. Đừng quên chúng tôi có bốn người, còn đám binh tôm tướng cua của gia tộc Đoan Mộc các ông... ha ha, so về nhiều người thì bốn bên chúng tôi cộng lại không thua gì gia tộc Đoan Mộc các ông đâu."

Dứt lời hòa thượng rởm đưa ngón tay vào miệng huýt một tiếng sáo vang dội, tức thì xung quanh xuất hiện mười mấy võ cổ giả có sức mạnh không yếu, ít nhất cũng ở Ám Kình tầng năm.

Còn tên ninja Nhật Bản kia thì vẫn im lặng, nhưng xem ra cũng chẳng phải đèn cạn dầu.

Dương Bách Xuyên tiếp tục quan sát, anh cũng muốn nghe ông lão Đoan Mộc Hành Thiên của gia tộc Đoan Mộc sẽ trả lời như thế nào.

Dương Bách Xuyên thoáng suy nghĩ, từ tu vi của Đoan Mộc Hành Thiên và thái độ cung kính của người phụ trách thị trường đổ thạch Đoan Mộc Lôi có thể thấy ông ấy là người quyền cao chức trọng trong gia tộc Đoan Mộc.

Nếu ông ấy là người quyền cao chức trọng trong gia tộc Đoan Mộc, Dương Bách Xuyên nghĩ rằng mình có thể hỏi thăm tin tức về mẹ.

Trong lúc Dương Bách Xuyên đang trù tính trong lòng, rốt cuộc Đoan Mộc Hành Thiên cũng lên tiếng.

Đoan Mộc Hành Thiên không đáp lời bốn người Thân Đồ lão quỷ, mà nhìn tảng đá to bên trái rồi chậm rãi cất lời: "Nếu lão phu không nhìn nhầm thì người bạn phía sau tảng đá hãy ra ngoài đi."

Lúc này tất cả mọi người đều sửng sốt, bao gồm cả Dương Bách Xuyên. Không ai phát hiện ra phía sau tảng đá to cách đó hơn ba mét có người.

Chẳng cần nghĩ cũng biết kẻ không bị mọi người phát hiện ra cũng là một cao thủ.

Dĩ nhiên đối với Dương Bách Xuyên mà nói, không có ai ở trong phạm vi linh thức của anh mà anh không phát hiện ra.

Đoan Mộc Hành Thiên nói xong, quả nhiên có một người bước ra từ phía sau tảng đá to. Đó là một người lùn béo ục ịch, cao chưa đầy một mét.

Nhưng dáng vẻ lại là người già, tóc và râu rất dài, bạc phơ. Ít nhất người này cũng bảy tám mươi tuổi.

Người lùn này nói với Đoan Mộc Hành Thiên: "Thương Hoan quốc tịch Lào xin chào tộc trưởng Đoan Mộc, chào các vị đồng đạo. Mọi người cứ tiếp tục đi, lão phu chỉ hóng chuyện thôi, hì hì!"

Người lùn tự giới thiệu là Thương Hoan này chào hỏi mấy người Đoan Mộc Hành Thiên bằng tiếng Trung. Ông ta nói mình chỉ hóng chuyện, nhưng ở đây không có ai tin ông ta.

Đoan Mộc Hành Thiên cười ha hả: "Hay lắm, hôm nay hiếm khi tụ tập!" Đoan Mộc Hành Thiên mỉa mai một câu, sau đó nhìn gã người lùn: "Từ lâu đã nghe đồn nước Lào có một thiên tỉnh giả giỏi độn thổ, hôm nay xem như tôi được nhìn thấy chân dung rồi."

Đoan Mộc Hành Thiên mỉm cười nói xong, sau đó đột nhiên đổi giọng, giọng điệu vô cùng ngang ngược và sắc bén: "Nếu hóng chuyện thì cút lẹ cho lão phu."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 662



Ông ấy thẳng thừng quát người lùn. Không đợi đối phương nổi giận, Đoan Mộc Hành Thiên nhìn bốn người Thân Đồ với vẻ mặt âm u: "Thân Đồ lão quỷ, tên quái đản, hòa thượng rởm, còn con chó Nhật giả thần giả quỷ này nữa, hãy nghe cho kỹ đây!"

Nói đến đây, Đoan Mộc Hành Thiên dừng lại giây lát rồi giơ tay chỉ vào Dương Bách Xuyên: "Thằng nhóc này có quan hệ sâu xa với gia tộc Đoan Mộc, hôm nay lão phu chắc chắn sẽ bảo vệ cậu ấy, ai dám động đến cậu ấy chính là kẻ thù của gia tộc Đoan Mộc, lão phu thề rằng nhất định sẽ đấu đến chết mới thôi. Thức thời thì con mẹ nó mau cút cho lão phu."

Lời nói của Đoan Mộc Hành Thiên khiến bốn người Thân Đồ và gã người lùn kia giận tím mặt.

Bọn họ không ngờ Đoan Mộc Hành Thiên lại ngang ngược như vậy, công khai muốn bảo vệ Dương Bách Xuyên.

Ngay cả Dương Bách Xuyên cũng sững sờ khi nghe ông ấy nói vậy. Anh không ngờ Đoan Mộc Hành Thiên là chủ gia tộc Đoan Mộc, lại càng không ngờ đối phương lại nói anh và gia tộc Đoan Mộc có quan hệ sâu xa.

Có điều anh nghe Đoan Mộc Hành Thiên nói vậy thì thiện cảm tăng vọt.

Chưa nói đến chuyện Đoan Mộc Hành Thiên tuyên bố muốn bảo vệ anh, chỉ với việc Đoan Mộc Hành Thiên đối mặt với bốn cao thủ Ám Kình tầng chín đỉnh phong giai đoạn sau và một thiên tỉnh giả giỏi thuật độn thổ mà vẫn mắng chửi không hề sợ hãi, khí phách này cũng đủ khiến anh kính nể.

Phải biết rằng Đoan Mộc Hành Thiên cũng là Ám Kình tầng chín đỉnh phong giai đoạn sau, ông ấy nói như vậy chẳng khác nào đắc tội với năm cao thủ hàng đầu.

Quả thật người bình thường không dám nói năng hùng hồn như thế, nhưng Đoan Mộc Hành Thiên lại dám, xem ra ông ấy thật sự không sợ bọn họ.

Bầu không khí trở nên căng thẳng. Sau một hồi yên tĩnh, Thân Đồ lão quỷ nhìn Đoan Mộc Hành Thiên chòng chọc bằng đôi mắt như diều hâu: "Lão Đoan Mộc à, đừng tưởng gia tộc Đoan Mộc các ông có ông tổ là thần thoại Tiên Thiên thì không coi ai ra gì. Tôi nghe nói vị kia nhà Đoan Mộc các ông đã bế quan hơn năm năm, bặt vô âm tín, e là đã tạ thế rồi đúng không?"

Thân Đồ lão quỷ vừa nói vừa chăm chú quan sát biểu cảm của Đoan Mộc Hành Thiên hòng nhìn ra sự thay đổi trên gương mặt đối phương.

Nhưng từ đầu đến cuối nét mặt Đoan Mộc Hành Thiên không hề dao động, không có bất kỳ phản ứng nào.

Điều này khiến Thân Đồ lão quỷ nhụt chí. Mấy người bọn họ kiêng dè gia tộc Đoan Mộc bởi vì biết gia tộc Đoan Mộc có một cao thủ thần thoại Tiên Thiên, có điều nghe đồn năm năm trước vị ấy đã bế quan.

"Ông tổ nhà tôi còn tại thế hay không cũng vậy thôi, chỉ mình Đoan Mộc Hành Thiên tôi cũng đủ để đối phó với đám dưa vẹo táo nứt các ông rồi." Đoan Mộc Hành Thiên tỏ vẻ khinh thường.

"Hừ, các vị à, tất cả chúng ta hợp tác giết lão Đoan Mộc đi, đừng lo ngại vị Tiên Thiên kia của gia tộc Đoan Mộc. Năm năm qua bặt vô âm tín, khả năng cao là đã tạ thế rồi. Giết lão Đoan Mộc, mấy nhà chúng ta cùng hưởng tài nguyên khu vực này." Lão nhân yêu hét to.

"Lão phu tán thành. Thần thoại Tiên Thiên bặt vô âm tín suốt năm năm, hẳn là chết từ lâu rồi. Mọi người cùng xông lên! Cùng là Ám Kình tầng chín đỉnh phong, giết lão Đoan Mộc! Trên người thằng nhãi này có rất nhiều tiền của, năm người chúng ta phân chia là được."

Thân Đồ lão quỷ cất lời.

"A Di Đà Phật, lão tăng đồng ý." Hòa thượng rởm hùa theo.

"Hừ, lão phu cũng muốn thử thủ đoạn của lão Đoan Mộc!" Người lùn giận dữ nói. Ông ta bị Đoan Mộc Hành Thiên khinh thường, trong lòng ngùn ngụt lửa giận.

"Được!" Ninja Nhật Bản cũng đồng ý.

"Xông lên!" Thân Đồ lão quỷ lập tức tấn công Đoan Mộc Hành Thiên.

Tiếp theo là hòa thượng rởm, lão nhân yêu và ninja Nhật Bản.

Còn người lùn thì đứng yên tại chỗ, vậy mà lại biến mất một cách lạ thường.

Dương Bách Xuyên biết người lùn là thiên tỉnh giả, cũng nghe thấy người lùn giỏi thuật độn thổ.

Lúc này Đoan Mộc Hành Thiên chìa tay, một đệ tử của gia tộc Đoan Mộc đặt một thanh đao cổ vào tay ông ấy.

Xoẹt! Đao cổ rời vỏ, nhiệt độ giảm xuống trong nháy mắt.

Dương Bách Xuyên bỗng giật mình, khóe môi nở nụ cười. Trong linh thức anh cảm nhận được dưới lòng đất có thứ nhăm nhe mình đang tiến đến.

Chẳng cần nghĩ cũng biết chắc hẳn là người lùn giỏi thuật độn thổ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 663



Anh thầm cười khẩy trong lòng: "Tưởng anh đây là quả hồng mềm chắc?"

Trong cảm giác linh thức của Dương Bách Xuyên, sự chuyển động bất thường dưới chân nhanh chóng truyền tới. Anh thầm cười khẩy trong lòng, dồn chân khí toàn thân vào hai bàn tay, sau đó thình lình giáng xuống vật thể chuyển động bất thường dưới chân.

Rầm!

Mặt đất rung chuyển kèm theo tiếng hét thảm thiết vang lên.

Tiếng hét của thiên tỉnh giả vang lên dưới chân Dương Bách Xuyên. Phụt! Gã người lùn hộc máu, sắc mặt tái nhợt.

Sau khi ra khỏi lòng đất lại còn bị hộc máu, người lùn đã mất sức chiến đấu.

Thương Hoan không ngờ thuật độn thổ mà mình vẫn luôn lấy làm kiêu gạo và cũng là thủ đoạn sinh tồn lại không có tác dụng gì với Dương Bách Xuyên, bị đối phương phá thuật chỉ trong một chiêu, tâm trạng cực sốc.

Ở đằng kia, bốn người Thân Đồ lão quỷ đã hợp tác áp chế Đoan Mộc Hành Thiên.

Tuy Đoan Mộc Hành Thiên có sức chiến đấu kinh người, nhưng suy cho cùng vẫn không chiếm được lợi thế trong tay bốn cao thủ hàng đầu.

Các võ cổ giả của gia tộc Đoan Mộc, bao gồm cả Đoan Mộc Lôi đều bị bốn cao thủ hàng đầu đánh ngã ra đất.

Chỉ còn lại một mình Đoan Mộc Hành Thiên chống đỡ.

Thấy vậy Dương Bách Xuyên cấp tốc lao vào chiến đấu, bắt tay chiến đấu cùng Đoan Mộc Hành Thiên.

Bất kể Đoan Mộc Hành Thiên có mục đích gì, hiện tại đối phương đang giúp mình, ít nhất là đang trợ giúp mình chiến đấu, vì vậy Dương Bách Xuyên phải tôn trọng đối phương, ít nhất sẽ không để ông ấy chịu thiệt.

Dương Bách Xuyên xông tới, mục tiêu là lão nhân yêu. Anh sử dụng Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể, dùng nắm đấm làm vũ khí. Hiện tại anh đã có tu vi Luyện Khí kỳ tầng tám, dù chỉ là Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể đơn giản cũng có uy lực lớn.

Lão nhân yêu vốn định đánh lén Đoan Mộc Hành Thiên, nhưng không ngờ Dương Bách Xuyên lại xông đến, có điều ả chẳng coi anh ra gì.

Đối mặt với nắm đấm của Dương Bách Xuyên, hai cánh tay thon dài của ả cuốn lấy như rắn không có khớp xương. Đây là bản lĩnh riêng của ả, đối phó với chiêu thức mạnh mẽ là hữu hiệu nhất.

Hai người đụng độ, Dương Bách Xuyên biến sắc. Anh không ngờ hai cánh tay của lão nhân yêu lại mềm như vậy, anh dùng lực lớn đánh một quyền mà như đánh vào không khí, thật là khó chịu. Ngược lại anh còn bị hai cánh tay như sợi mì của lão nhân yêu cuốn chặt, nhất thời không giãy ra được.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên kinh hãi, thầm nghĩ cao thủ Ám Kình tầng chín đỉnh phong giai đoạn sau đúng là không tầm thường, ai nấy đều có thủ đoạn mạnh mẽ riêng.

Trước đó anh nện một quyền đánh gục gã người lùn thiên tỉnh giả, bây giờ nghĩ lại thì thấy anh có lợi thế là sức mạnh linh thức khiến gã người lùn trở tay không kịp nên mới có thể giải quyết đối phương.

Dù sao người lùn cũng chỉ giỏi thuật độn thổ, còn lão nhân yêu là võ cổ giả có nội lực chân chính, thủ đoạn không tầm thường.

Nhất là hai cánh tay của ả mềm như rắn khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy sức mạnh khổng lồ chẳng có tác dụng gì khi dùng trên người đối phương.

Cánh tay bị lão nhân yêu quấn chặt, nhất thời Dương Bách Xuyên không cựa quậy được.

Đúng lúc này, Dương Bách Xuyên nhìn thấy lão nhân yêu nở nụ cười nham hiểm.

Anh lập tức cảm thấy không ổn, khả năng cao là ả sắp giở ám chiêu.

Quả nhiên ngay sau đó lão nhân yêu mỉm cười, duỗi một tay khác ra. Lúc trở tay, một con dao găm sặc sỡ tỏa ra mùi gay mũi đã xuất hiện trong tay ả.

Dương Bách Xuyên đổ mồ hôi lạnh, anh cảm nhận được con dao găm trong tay lão nhân yêu có kịch độc, nếu bị ả đâm một phát thì không chết cũng tàn.

Sau khi lão nhân yêu vung dao, Dương Bách Xuyên giật mình, nhanh chóng động não nghĩ cách đối phó.

Anh thầm niệm trong đầu, hai tay bị lão nhân yêu giữ chặt lập tức bốc lửa.

Chân Nguyên Ly Hỏa xuất hiện.

Hiện giờ đây là biện pháp nhanh nhất giúp Dương Bách Xuyên có thể thoát khỏi sự kìm giữ của lão nhân yêu.

Trước đó anh quá căng thẳng, không nghĩ ra cách dùng chân hỏa đốt ả.

Nhưng bây giờ anh đã nghĩ tới uy lực của chân hỏa.

Hiện tại chân hỏa tăng vọt theo tu vi, uy lực cũng rất mạnh, diện tích sử dụng chân hỏa rộng hơn lúc trước rất nhiều.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, lão nhân yêu nở nụ cười nham hiểm, vung dao đâm mạnh vào Dương Bách Xuyên.

Nhưng đúng lúc này, chân hỏa của Dương Bách Xuyên bỗng bùng cháy ở hai bàn tay.

"Á!"

Lão nhân yêu kinh hoảng hét lên chói tai, con dao găm trong tay rơi xuống đất, vội vàng thả Dương Bách Xuyên ra.

Hai cánh tay của ả đều đang bốc cháy, hết sức đáng sợ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 664



Ả không thể ngờ hai tay Dương Bách Xuyên lại xuất hiện ngọn lửa kỳ lạ. Ả thúc giục nội lực dập lửa nhưng sợ hãi phát hiện ra không thể dập tắt ngọn lửa này.

Lão nhân yêu dứt khoát giơ tay phải lên làm dao, chém vào cánh tay trái đang bốc cháy.

"Á á á á..."

Cánh tay trái đứt lìa.

Tuy tàn nhẫn nhưng là cách hiệu quả nhất, bởi vì ả phát hiện ngọn lửa của Dương Bách Xuyên không tầm thường, nếu không chặt đứt cánh tay thì chẳng mấy toàn bộ cánh tay, thậm chí là toàn thân ả sẽ cháy rụi.

Không thấy cánh tay trái rơi dưới đất đã hóa thành tro sao?

Lão nhân yêu sợ bay màu, nỗi đau đớn xen lẫn sợ hãi khiến sắc mặt ả trắng bệch như giấy, trên trán đổ mồ hôi hột, nhìn Dương Bách Xuyên bằng vẻ mặt ngạc nhiên: "Cậu là người song tu ư?"

Dương Bách Xuyên cũng khâm phục sự quả quyết và tàn nhẫn của lão nhân yêu này. Lúc nãy ả chém đứt cánh tay mà chẳng nháy mắt lấy một cái, chứng tỏ ả rất đáng gờm.

Anh biết cao thủ bậc này mất một tay cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến sức chiến đấu.

Từ câu hỏi của đối phương, Dương Bách Xuyên biết ả tưởng mình là thiên tỉnh giả.

Có điều anh không có thiện cảm với lão nhân yêu chết tiệt này, chỉ lạnh lùng hừ mũi: "Liên quan gì tới bà!"

Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, chân hỏa lại xuất hiện trong tay, anh lập tức xông tới.

Bây giờ có chân hỏa trong tay, anh không tin mình không thể đánh chết lão nhân yêu này.

Lão nhân yêu thấy Dương Bách Xuyên xông tới, ánh mắt có vẻ kiêng dè. Ả nhanh chóng lùi lại, đồng thời hô to về phía ninja đang đánh nhau với Đoan Mộc Hành Thiên: "Yama mau tới giúp tôi!"

Dương Bách Xuyên thấy Đoan Mộc Hành Thiên đang một chọi ba, bị áp đảo mọi bề, mặc dù có một Ám Kình tầng chín khác của gia tộc Đoan Mộc hỗ trợ nhưng vẫn rất khó khăn.

Có thể kéo một người sang đây để giảm bớt áp lực cho ông ấy.

Tuy nhiên, giờ anh muốn xử lão nhân yêu trước đã, bớt một cao thủ thì thêm một phần thắng.

Sau một hồi giao đấu với lão nhân yêu, Dương Bách Xuyên cảm thấy với tu vi hiện tại của mình, đánh với cao thủ Ám Kình tầng chín giai đoạn sau không thành vấn đề, nhưng nếu một chọi hai thì áp lực rất lớn, thậm chí anh không nắm chắc, cũng không tự tin.

Cao thủ Ám Kình tầng chín đỉnh phong không chỉ có nội lực hùng hậu, mà còn sống lâu, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Từ hành động chém đứt cánh tay của lão nhân yêu có thể nhìn ra điểm này.

Lão nhân yêu né tránh, Dương Bách Xuyên đuổi sát nhưng không bắt được ả. Anh phát hiện ra lão nhân yêu giống như một con rắn, mỗi khi anh tấn công, ả đều có thể tránh được nhờ tư thế khó bề tưởng tượng.

Anh cũng phát hiện ra nội lực của cao thủ Ám Kình tầng chín đỉnh phong thật sự không phải dạng vừa, thỉnh thoảng lão nhân yêu sẽ đánh trả, nội lực mạnh đến nỗi khiến cánh tay Dương Bách Xuyên tê rần, khí huyết bất ổn.

May mà trong tay anh có chân hỏa nên lão nhân yêu không dám liều mạng đánh giáp mặt vì sợ ném chuột vỡ bình. Ả giận dữ gào thét liên hồi.

Đột nhiên Dương Bách Xuyên nghe thấy mấy tiếng xé gió cực kỳ mạnh mẽ ập tới từ sau lưng.

Nhận thấy nguy hiểm, anh vội vàng lăn một vòng né tránh.

Vèo vèo vèo! Là phi tiêu - ám khí của ninja Nhật Bản.

Dương Bách Xuyên lập tức híp mắt lại.

Lão nhân yêu gọi hắn ta đến hỗ trợ, và hắn ta đến thật.

Nhưng như vậy cũng tốt, phía Đoan Mộc Hành Thiên đỡ áp lực.

Mặc dù đối mặt với hai cao thủ Ám Kình tầng chín đỉnh phong có hơi áp lực, nhưng không phải là Dương Bách Xuyên bó tay hết cách.

Bước chân của ninja Nhật Bản rất kỳ lạ. Sau khi phóng ám khí, hắn ta xông đến chỗ Dương Bách Xuyên với tư thế kỳ dị, hai tay cầm đao võ sĩ chém xuống.

Lúc đối phương vung đao, trong cảm nhận của Dương Bách Xuyên chỉ có một chữ: nhanh!

Xoạt xoạt xoạt, nháy mắt ninja Nhật Bản đã chém mười mấy đao.

Tuy Dương Bách Xuyên đã né tránh, nhưng vẫn trúng một nhát đao ở eo.

May mà vết thương không sâu, chỉ chảy máu thôi.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên giận dữ.

Lúc này, lão nhân yêu thấy ninja Nhật Bản sang đây thì thở hắt ra: "Yama tiên sinh, chúng ta hợp sức giế t chết cậu ta nhé! Cẩn thận ngọn lửa trong tay cậu ta, kỳ lạ lắm!"

"Được!" Ninja Nhật Bản đáp lời.

Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn hai người họ: "Tên chó Nhật kia, ông đây không ra oai thì mày tưởng ông là mèo bệnh đúng không?"

Dứt lời Dương Bách Xuyên bước ra một bước, dùng Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể và hô to: "Hùng ưng trên trời, khỉ vớt vầng trăng!"

Anh dồn hết chân khí vào một bàn tay rồi nhảy vọt tới, đến bản thân anh cũng phải kinh ngạc.

20230421112418-tamlinh247.jpg

 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back