Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

[BOT] Mê Truyện Dịch
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 650



Nhưng có một điều anh không biết, bởi vì viên phỉ thúy huyết lúc trước chưa bán đi, nên bây giờ sẽ không ai ra giá phỉ thúy đế vương lục. Bởi vì mọi người đều nghĩ Dương Bách Xuyên sẽ không bán.

Nhìn xung quanh một lượt, Dương Bách Xuyên khụ khụ hai tiếng, định mở miệng hỏi: “Các vị, tôi định bán đi viên phỉ thúy đế vương lục hình người này, không biết có ai ra giá không?”

Sau khi anh nói xong, mấy người lúc trước ra giá muốn mua phỉ thúy huyết đều sửng sốt.

Thậm chí có người nói thầm, đầu óc của Dương Bách Xuyên có bệnh.

Vậy mà lại muốn bán phỉ thúy đế vương lục hình người? Quá ngược đời, không muốn bán phỉ thúy huyết, lại muốn bán đế vương lục.

Không ai biết, Dương Bách Xuyên giữ lại phỉ thúy huyết bởi vì màu sắc của phỉ thúy huyết rất đẹp, anh chuẩn bị trở về chế tạo thành trang sức cho mấy người phụ nữ của mình.

Cũng may mắn không ai biết suy nghĩ này của anh, nếu không sẽ hộc máu.

Sau khi Dương Bách Xuyên nói xong, giữa sân yên tĩnh vài phút, cuối cùng cũng có người hô to: “Năm trăm triệu Đô-la.”

“Tám trăm triệu.”

“1 tỷ.”

Giữa sân không có ai là kẻ ngốc, đều biết chỉ cần gia công điêu khắc phỉ thúy đế vương lục hình người này một chút, giá trị sẽ tăng rất nhiều.

Một đám tiếp tục kêu to ra giá, cực kỳ giống hội đấu giá.

Lúc này Lý Mục Lai mới lấy lại phản ứng, nói với người phụ nữ bên cạnh: “Nhanh đi thông báo cho Đoan Mộc Lôi tiên sinh.”

Trong suy nghĩ của Lý Mục Lai, bảo bối phỉ thúy thiên nhiên cỡ này không nên chảy ra phương Tây, ít nhất cũng nên nằm trong tay của người Hoa Hạ. Mặc dù gia tộc Đoan Mộc nằm ở nước Na, nhưng gia chủ lại là người Hoa Hạ, gia tộc Đoan Mộc cũng có thực lực để mua được bảo bối phỉ thúy thiên nhiên này.

“Lão Lý, tôi đến rồi đây.”

Sau khi Đoan Mộc Lôi nhìn thấy đế vương lục từ video theo dõi, đã ngồi không yên muốn đến đây nhìn xem.

Ông ta muốn mua được từ trong tay của Dương Bách Xuyên, làm vật truyền thừa gia tộc, đồng thời cũng nảy sinh hứng thú với Dương Bách Xuyên.

Tên nhóc này liên tục mở ra được hai viên nguyên thạch to, còn là loại cao cấp, điều này làm Đoan Mộc Lôi nghi ngờ thân phận của anh.

“Viên phỉ thúy này chính là bảo vật, giá trị không thể đo được, nhất định phải mua được, không thể đưa đến phương Tây. Viên phỉ thúy đế vương lục hình người này nên thuộc về người Hoa Hạ chúng ta.” Giọng điệu của Lý Mục Lai vô cùng kích động, nói với Đoan Mộc Lôi.

“Lão Lý, đừng gấp, chỉ cần người anh em này nguyện ý bán ra, tôi sẽ mua được nó.” Trong lời nói của Đoan Mộc Lôi tràn đầy tự tin.

Bất kể tài lực hay truyền thừa, gia tộc Đoan Mộc rất giàu có phong phú, có tư bản đế tự tin.

Lúc này mấy thế lực giữa sân đã cạnh tranh đến 1 tỷ 300 triệu Đô-la,

Đoan Mộc Lôi hơi mỉm cười, hô lên: “1.5 tỷ Đô-la.”

Ông ta vừa thốt lên, các thế lực cạnh tranh tắt lửa.

Trong nháy mắt tăng vọt lên năm trăm triệu, không phải năm ngàn vạn, còn là Đô-la. Người của các thế lực đang cạnh tranh cũng nhận ra được Đoan Mộc Lôi, biết ông ta là chủ nhà của trận giao dịch đổ thạch, một đám than ngắn thở dài, dừng lại. So tài lực với gia tộc Đoan Mộc, thật sự như chấu chấu đá xe.

20230419054419-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 651



Bốn mắt nhìn nhau, Dương Bách Xuyên thầm giật mình trong lòng, Đoan Mộc Lôi trong miệng Lý Mục vậy mà lại là võ cổ giả Ám Kình tầng chín trung đoạn.

Khi Đoan Mộc Lôi ra giá 1.5 tỷ, Dương Bách Xuyên biết hôm nay có thể ngồi bàn bạc được với Đoan Mộc Lôi, anh vung tiền vì cái gì?

Chính là vì có thể ;ấy được sự chú ý của gia tộc Đoan Mộc, sau đó tiếp xúc với người của gia tộc Đoan Mộc, hỏi thăm tin tức của mẹ.

Bây giờ đã thành công.

Đoan Mộc Lôi cũng đang quan sát kỹ Dương Bách Xuyên, điều khiến ông ta kinh ngạc chính là ánh mắt sâu thẳm của Dương Bách Xuyên. Ánh mắt này không nên xuất hiện trên một người thanh niên mới đầu hai mươi tuổi, đây là ánh mắt chỉ có cao thủ võ cổ giả mới có.

Chính điều này đã làm ông ta ngạc nhiên.

Trong cảm nhận của Đoan Mộc Lôi, ông ta không hề cảm giác được tu vi trong người Dương Bách Xuyên, hoàn toàn là một người bình thường. Nhưng cố tình ánh mắt của anh lại cực kỳ sâu thẳm, một ánh mắt chỉ có cao thủ võ cổ mới có được.

Thật ra có một điều Đoan Mộc Lôi không biết, sau khi tu vi của Dương Bách Xuyên tăng lên có thể ẩn giấu hơi thở của chính mình, anh cũng mới phát hiện chuyện này vào đêm qua.

Vì vậy hôm nay đến đây anh đã ẩn giấu hơi thở của bản thân, ở trong mắt võ cổ giả khác, anh chỉ là một người bình thường.

Sau khi quan sát một lượt, Đoan Mộc Lôi không phát hiện điểm đặc thù của võ cổ giả trên người Dương Bách Xuyên, chỉ có thể từ bỏ. Nhưng Dương Bách Xuyên đã để lại ấn tượng rất sâu trong đầu ông ta.

Nhìn thấy Dương Bách Xuyên không lên tiếng đồng ý, Đoan Mộc Lôi lại mở miệng nói: “Dương tiên sinh, chỉ cần hôm nay cậu bán viên phỉ thúy đế vương lục hình người này cho gia tộc Đoan Mộc, tôi có thể đưa tặng cậu một viên hóa thạch. Có lẽ Dương tiên sinh cũng nghe nói, hôm nay gia tộc Đoan Mộc chúng tôi sẽ xuất hiện một đám nguyên thạch đặc thù, chính là hóa thạch trân quý.”

Dương Bách Xuyên động tâm, tối hôm qua Vương Mạc Sinh đã nói tin tức lần này gia tộc Đoan Mộc có trong tay một đám nguyên thạch đặc thù, hơn nữa cũng chính đám nguyên thạch đặc thù này mới hấp dẫn các võ cổ giả từ các nơi.

Không nghĩ đến nó lại là hóa thạch.

Suy nghĩ một lúc, Dương Bách Xuyên cảm thấy mục đích tiếp xúc với Đoan Mộc Lôi đã hoàn thành, hơn nữa có thể bán được phỉ thúy đế vương lục hình người với giá 1.5 tỷ Đô-la, còn được Đoan Mộc Lôi đồng ý đưa tặng một viên hóa thạch, lần mua bán này quá lời.

Nhưng anh vẫn nói: “Tôi muốn hai viên hóa thạch, chính tôi sẽ chọn lựa, đồng ý thì tôi sẽ đồng ý đợt mua bán này, không biết Đoan Mộc tiên sinh nghĩ sao?” Mặc dù không biết cái gì là hóa thạch, nó có chỗ kỳ lạ nào, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn muốn trả giá.

“Ha ha, Dương tiên sinh cũng là người có tính tình, được, tôi đồng ý, đợi lát nữa tôi sẽ dẫn cậu đi chọn lựa.” Đối với Đoan Mộc Lôi chuyện này không phải chuyện gì lớn, chỉ nhiều thêm một viên, cộng thêm muốn tự chọn mà thôi. Dù sao hóa thạch chỉ là hóa thạch, không có gì huyền bí cả, để chính Dương Bách Xuyên chọn lựa cũng không sao.

…...

Bán một phỉ thúy đế vương lục với giá 1.5 tỷ cho gia tộc Đoan Mộc, làm tròng mắt của tất cả mọi người trong sân biến thành màu đỏ sẫm.

Đối với Dương Bách Xuyên, đợt mua bán này rất lời, còn thừa một khối nguyên thạch, anh cũng không chuẩn bị cắt ngay. Mục đích đã đạt được, tiềm cũng đã kiếm được, không cần thiết cắt tiếp. Dặn dò Thanh Tước cầm mười sáu viên nguyên thạch còn lại chuẩn bị vận chuyển mang đi.

Mang đi mười sáu viên nguyên thạch, Dương Bách Xuyên tin tưởng giá trị của chúng vượt xa 1.5 tỷ, nhưng cũng không muốn bán đi, anh muốn mang về cho người của Vân Môn tu luyện. Mặc dù linh khí trong những viên nguyên thạch đó kém hơn linh thạch chân chính, nhưng bên trong cũng ẩn chứa linh khí trời đất, dù sao còn nhanh hơn hấp thu đả tọa.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 652



Rất nhiều người theo dõi mười sáu viên nguyên thạch còn lại của Dương Bách Xuyên, mang theo tâm tư khác nhau. Thủ đoạn Dương Bách Xuyên dùng để mở ra hai viên phỉ thúy cao cấp không thể không làm người liên tưởng đến anh có phương pháp độc đáo phân biệt nguyên thạch.

Hơn nữa vừa rồi còn mua bán thu về 1.5 tỷ Đô-la, đủ để cho một vài người bí quá hóa liều.

Trong sân, cho dù là người bình thường của tập đoàn tài chính, hoặc võ cổ giả đều coi Dương Bách Xuyên là một con dê béo.

Nếu không phải đây là địa bàn của gia tộc Đoan Mộc, có rất nhiều người đã ra tay cướp từ lâu.

Dương Bách Xuyên không quan tâm đ ến tâm tư của những người này, lúc này anh đang đi theo phía sau Đoan Mộc Lôi, đi vào một khu vực khác trong đại sảnh, đi đến trước một cánh cổng lớn.

Anh đi theo Đoan Mộc Lôi chọn lựa hóa thạch, làm sáu người Thanh Tước và Hướng Hoa đi làm công tác vận chuyển nguyên thạch, chỉ dẫn theo Độc Cô Vô Tình.

Đi vào trước cổng lớn, Đoan Mộc Lôi nhập mật mã điện tử, cổng lớn mở ra, nói với Dương Bách Xuyên: “Dương tiên sinh, mời vào, lần này hóa thạch được để ở đại sảnh bảo vệ. Chờ lát nữa, sau khi cậu chọn xong cũng sẽ đem chúng đi bán đấu giá.”

“Cám ơn.” Sau khi nói lời cảm ơn, anh và Độc Cô Vô Tình đi theo Đoan Mộc Lôi vào đại sảnh.

Ở ngoài cửa đã có bốn tên Ám Kình tầng năm canh gác.

Toàn bộ đại sảnh bảo vệ nhỏ hơn đại sảnh bên ngoài rất nhiều, diện tích chỉ có 200 mét vuông.

Trên kệ thủy tinh được đặt hơn hai mươi viên, là những cục đá màu xám to bằng nắm tay, mặt trên có cuốn vân giống hoa văn, nhìn qua rất thần bí.

Đoan Mộc Lôi lấy ra một chìa khóa điều khiển từ xa từ trong túi, ấn xuống kệ thủy tinh.

“Tích tích ~” Sau hai tiếng vang, kệ thủy tinh tự động mở ra.

Lúc này Đoan Mộc Lôi nói với Dương Bách Xuyên: “Dương Bách Xuyên chọn đi, chúng tôi cũng không biết những hóa thạch đó là gì, nhưng chuyên gia giám định nói nó là hóa thạch thời viễn cổ cùng loại với trứng khủng long. Mời lựa chọn hai viên, còn nó có tác dụng với cậu không thì tôi không biết.”

Đoan Mộc Lôi nói những lời này để thử, bởi vì ông ta biết trong hóa thạch có một loại năng lượng có thể tăng lên nội lực của võ cổ giả, vì vậy nói câu không biết có tác dụng với cậu hay không để thử Dương Bách Xuyên.

Nếu Dương Bách Xuyên trả lời hữu dụng, vậy anh sẽ không thoát được quan hệ với võ cổ giả.

Tất nhiên lần thử này có thể có có thể không, hoàn toàn chỉ xuất phát từ tò mò.

Chỉ cần Dương Bách Xuyên không gây chuyện trên địa bàn của gia tộc Đoan Mộc, ông ta không quan tâm Dương Bách Xuyên có phải võ cổ giả hay không.

Dương Bách Xuyên cũng không khách khí, đi lên phía trước quan sát, nhìn xem mấy viên hóa thạch tròn tròn này có gì đặc biệt.

Thả linh thức ra xem xét, thật sự phát hiện trong mấy viên hóa thạch này trền đến sự dao động của linh khí, nhưng vô cùng mỏng manh. Thậm chí linh khí dao động trong vài viên hóa thạch còn không mạnh bằng linh khí dao động bên trong nguyên thạch anh lựa chọn.

Còn lại cũng không có gì đặc biệt.

Nhưng ngay sau đó, Dương Bách Xuyên lại bị chấn động, linh thức của anh không hề phát hiện chỗ đặc biệt nào, nhưng cánh tay trái lại bắt đầu nóng lên.

Bên tay trái nóng lên, chỉ có hồ Càn Khôn.

Lần đầu tiên khi anh tiếp xúc với linh thạch, hồ Càn Khôn đã từng nóng lên một lần, sau đó hấp thu xong linh khí của một viên linh thạch trung phẩm, tiếp theo thì không gian trong hồ Càn Khôn thăng cấp.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 653



“Không lẽ… Hồ Càn Khôn lại muốn thăng cấp, hóa thạch nơi này có năng lượng hồ Càn Khôn cần?” Dương Bách Xuyên tự hỏi trong lòng.

Lần trước sau khi hồ Càn Khôn hấp thu linh thạch đã không phát sinh biến hóa gì nữa. Sau đó anh lấy được hai viên linh thạch từ tay của hai chị em nhà họ Lục, hồ Càn Khôn cũng không tranh đoạt hấp thu.

Điều này đã từng làm cho Dương Bách Xuyên hoài nghi, có phải hay không mỗi lần thăng cấp hồ Càn Khôn yêu cầu năng lượng gấp bội, hoặc nói cách khác cần lực lượng với cấp bậc càng cao?

Bây giờ hồ Càn Khôn trên cánh tay trái lại nóng lên làm Dương Bách Xuyên vô cùng kích động. Nếu có thể làm hồ Càn Khôn thăng cấp một lần, anh còn vui mừng hơn kiếm được 10 tỷ.

Bởi vì thần hồn của sư phụ ở trong hồ Càn Khôn, lần trước vì thu phục hai chị em nhà họ Lục, thần hồn của sư phụ đã hao tổn rất nhiều, hoàn toàn chìm vào ngủ say.

Nếu hồ Càn Khôn có thể thăng cấp, có lẽ sẽ có chút trợ giúp cho thần hồn của sư phụ.

Tất nhiên có thể thăng cấp hay không cũng chỉ là suy đoán tâm lý của Dương Bách Xuyên, nhưng anh rất rõ ràng, có thể làm hồ Càn Khôn nóng lên, chắc chắn là thứ tốt.

Cũng không biết là viên nào trong những viên hóa thạch kia.

Áp chế kích động, Dương Bách Xuyên không có biểu tình gì, đi quan sát một lượt.

Khi đi đến viên hóa thạch thứ mười, cánh tay trái càng ngày càng nóng lên, Dương Bách Xuyên cảm giác hình như hồ Càn Khôn rất hưng phấn.

Nhìn qua viên hóa thạch thứ mười không có gì khác các viên hóa thạch khác, đều là màu xám, có cái đầu tròn xoe.

chắc khác nhau ở lực lượng bên trong.

Bây giờ Dương Bách Xuyên đang ở đây, anh cũng không tiện cầm lên quan sát, chẳng may hồ Càn Khôn hấp thu tại chỗ, bị Đoan Mộc Lôi phát hiện bí mật về hồ Càn Khôn thì sẽ không xong. Chỉ vào viên hóa thạch thứ mười, nói với Đoan Mộc Lôi: “Đoan Mộc tiên sinh, tôi muốn viên hóa thạch này.”

Đoan Mộc Lôi nhìn thoáng qua viên hóa thạch thứ mười không khác gì với các viên hóa thạch khác, gật đầu cười nói: “Dương tiên sinh cứ lấy đi.”

“Vô Tình, cất đi.” Dương Bách Xuyên cố nén sự hưng phấn, gỡ ba lô xuống đưa cho cô, để cô cất bào ba lô, sau đó tiếp tục lựa chọn viên thứ hai.

Đi xong một vòng, hồ Càn Khôn cũng chỉ phản ứng với viên thứ hai, còn lại thì không có phản ứng nào khác.

Sau đó tùy tiện lựa chọn một viên có nhiều linh khí.

Hoàn thành chọn lựa hóa thạch, Dương Bách Xuyên đi đến hỏi chuyện chính, nói thẳng với Đoan Mộc Lôi: “Đoan Mộc tiên sinh, tôi có một nghi vấn, không biết ngài có thể giải thích nghi hoặc của tôi không?”

“Dương tiên sinh cứ nói.” Đoan Mộc Lôi cười nói.

“Không biết gia tộc Đoan Mộc thành Dương ở Hoa Hạ có phải chi nhánh của gia tộc Đoan Mộc nước Nam các người hay không?” Dương Bách Xuyên nói xong nhìn chằm chằm ánh mắt của ông ta.

Ánh mắt của Đoan Mộc Lôi biến đổi, nhìn Dương Bách Xuyên, trầm giọng nói: “Vì sao Dương tiên sinh lại hỏi vậy?” Đoan Mộc Lôi cũng nhìn thẳng vào Dương Bách Xuyên, không biết ý của anh là gì. Gia tộc Đoan Mộc thành Dương ở Hoa Hạ cũng không phải là chi nhánh của gia tộc Đoan Mộc ở nước Nam, ngược lại là gia tộc Đoan Mộc dòng chính, ở trong mắt người ngoài nó lại là chi nhánh.

Đại gia chủ của gia tộc Đoan Mộc hiện tại là người Hoa Hạ, chẳng qua gia tộc Đoan Mộc chuyển dời cơ nghiệp sang nước Nam.

“A ~ thì ra là vậy. Tôi có một vị trưởng bối đi lạc mười tám năm trước, có người nhìn thấy lần cuối bà ấy xuất hiện ở gia tộc Đoan Mộc thành Dương, sau đó biến mất theo gia tộc Đoan Mộc. Không biết Đoan Mộc tiên sinh có biết tình hình của gia tộc Đoan Mộc thành Dương ở Hoa Hạ hay không, tôi cũng chỉ vì muốn tìm kiếm trưởng bối của tôi, mong tiên sinh bỏ qua cho.” Dương Bách Xuyên nói.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 654



Đoan Mộc Lôi nghe thì ra là hỏi thăm người, mười tám năm trước mạch chính trở về, mang theo không ít người, liền hỏi nói: “Vị trưởng bối này của cậu tên gì?”

“Mộc Uyển!” Sau khi Dương Bách Xuyên nói ra tên của mẹ, trong lòng rất khẩn trương.

Đoan Mộc Lôi nhớ lại những người đi theo gia chủ đến nước Nam mười tám năm trước, bên trong hình như không có ai họ Mộc, lắc đầu nói: “Dương tiên sinh, trong gia tộc Đoan Mộc chúng ta có một gia tộc họ Mộc phụ thuộc. Mười tám năm trước có rất nhiều người đến từ thành Dương, nhưng không ai tên là Mộc Uyển.”

Trong lòng của Dương Bách Xuyên rất mất mát, âm thầm tự hỏi: “Không có ư Hoặc là bà ấy đã chết từ mười tám năm trước, có phải hay không bị người của gia tộc Đoan Mộc giết, hay xảy ra ngoài ý muốn?”

Nhưng anh vẫn chưa có ý định từ bỏ, hỏi: “Đoan Mộc tiên sinh, ngài có thể hỏi thăm hộ tôi xem mười tám năm trước, trong những tộc nhân Đoan Mộc từ thành Dương đến nước Nam có người nào tên là Mộc Uyển hay không?”

Đoan Mộc Lôi nhìn ra Dương Bách Xuyên rất căng thẳng, thầm nghĩ xem ra người tên Mộc Uyển vô cùng quan trọng với Dương Bách Xuyên.

Đoan Mộc Lôi cho rằng Dương Bách Xuyên hẳn là con cháu một gia tộc lớn nào đó ở Trung Quốc, nhân vật kiểu này chắc chắn rất có địa vị ở Trung Quốc, không phải là không thể kết giao.

Chuỗi sản nghiệp của gia tộc Đoan Mộc muốn tiến quân vào Trung Quốc, có thêm một người bạn âu cũng là chuyện tốt.

Có điều ông ta thật sự chưa từng nghe thấy cái tên Mộc Uyển, nhưng có thể hỏi thăm giúp Dương Bách Xuyên.

"Thế này nhé Dương tiên sinh, lát nữa tôi sẽ điều tra thử, nếu có tin tức thì tôi sẽ báo cho cậu."

"Vậy thì cảm ơn Đoan Mộc tiên sinh."

Hiện tại Dương Bách Xuyên chỉ có thể tỏ ra tin lời Đoan Mộc Lôi, anh cũng không biết ông ta thật sự không biết đến sự tồn tại của Mộc Uyển hay là giả vờ không biết.

Anh dự tính cứ chờ xem đã, nếu không được thì trực tiếp đến nhà Đoan Mộc.

Hai người nói chuyện một hồi rồi ra khỏi đại sảnh bảo vệ.

Lúc này Dương Bách Xuyên phát hiện ra mấy hơi thở mang nội lực mạnh mẽ tập trung ở bên ngoài, dường như đang vô tình hay cố ý theo dõi anh.

Dương Bách Xuyên đảo mắt nhìn đám đông, nhận thấy đa số những ánh mắt này đều đổ dồn vào anh. Anh thoáng suy nghĩ là biết tiền bạc dụ lòng người. Anh giao dịch với Đoan Mộc Lôi một tỷ rưỡi, hơn nữa vẫn còn mười sáu nguyên thạch. Trong mắt một số người, đó là một khối tài sản hết sức hấp dẫn.

Anh thầm cười khẩy trong lòng: "Chỉ mong các người đừng có mưu đồ gì."

Sau khi Đoan Mộc Lôi đảm bảo sẽ trả lời trong vòng ba ngày, về cơ bản Dương Bách Xuyên đã đạt được mục đích, chuẩn bị rời đi. Lúc đổ thạch anh đã đoán được gia tộc Đoan Mộc sẽ ra tay.

Anh gọi điện cho Thanh Tước, biết rằng cô ấy đã giải quyết xong vấn đề vận chuyển, có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Dương Bách Xuyên định đi tìm họ, cứ rời khỏi đây trước rồi tính tiếp.

Trên đường đi anh phát hiện rất nhiều võ cổ giả đang quan sát mình, hơn nữa trong đó có ít nhất bốn hơi thở cực kỳ mạnh mẽ, có lẽ thấp nhất cũng là võ cổ giả Ám Kình tầng chín giai đoạn giữa.

20230421112129-tamlinh247.jpg

 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back