Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

[BOT] Mê Truyện Dịch
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4198



Dương Bách Xuyên híp mắt, đánh tiếng ra hiệu cho Đỗ Nhân Kiệt cùng xông lên, sau đó năm chặt kiếm Đồ Long trong tay, vận nội công, thôi thúc ra chút Thanh Liên Tiên Hỏa, rồi bỗng dưng biến mất, lao thẳng về phía chiến trường giữa Tuyết Hương và hai Đại La.

Tất nhiên Dương Bách Xuyên không tự tin tới độ mình có thể đánh thắng tận hai Đại La, nhưng hắn biết Tuyết Hương có cách giải quyết hai người đó. Giờ chỉ cần hắn và Đỗ Nhân Kiệt chen vào gây rối là có thể giúp Tuyết Hương sáng tạo cơ hội liền.

Dương Bách Xuyên tự tin tới vậy là bởi vì hắn nhận ra đến tận bây giờ, Tuyết Hương vẫn chưa biến trở về bản thể, chứng tỏ nàng không hề tung hết sức, hoặc cũng có thể là vì mỗi hai Đại La này thôi còn chưa đủ đô để nàng phải biến trở về bản thể.

Dương Bách Xuyên hiểu rõ thực lực của Tuyết Hương hơn bất cứ ai. Bởi hồi trước, ở dưới đáy hồ, hắn đã từng được lĩnh giáo hơi thở khủng khiếp đó của nàng.

Tuy hiện tại Dương Bách Xuyên không thể nhìn thấu cảnh giới thật sự của hai Đại La, nhưng nếu xét về mặt khí thế thì chắc chắn hai người đó vẫn còn kém xa Tuyết Hương.

Giờ hắn chỉ cần chen vào, giúp nàng cầm chân một trong hai Đại La là đủ rồi. Vì vậy hắn mới gọi cả Đỗ Nhân Kiệt theo.

Đỗ Nhân Kiệt đã huy động bốn Kim Tiên của Thái Thanh Tiên Môn cùng gia nhập, dù sao thì hiện tại, toàn bộ đệ tử của Thượng Huyền Tiên Môn đều đã ngã xuống, kẻ địch chỉ còn lại mỗi hai Đại La, nên chuyện mọi người cùng hợp tác đối phó cũng là bình thường.

Có cô gái mà Dương Bách Xuyên dẫn theo ở đây, Đỗ Nhân Kiệt tin chắc muốn g**t ch*t hai Đại La mà Yến Vô Lượng mời tới hoàn toàn không thành vấn đề.

Chớp mắt một cái, Đỗ Nhân Kiệt dẫn theo bốn vị trưởng lão Kim Tiên, tề tựu đông đủ bên cạnh Dương Bách Xuyên.

Sơ phẩm Kim Tiên Yến Xích Hà đứng cách đó không xa cũng bay về phía họ.

Thấy mọi người đã có mặt đông đủ, vì sắp tới sẽ phải ác chiến một trận nên Dương Bách Xuyên không chút khách khí mà nói thẳng với Đỗ Nhân Kiệt rằng: “Các vị tiền bối và ta hãy cùng hợp tác giữ chân một trong số hai Đại La, người còn lại cứ giao cho Tuyết Hương xử lý.”

Đỗ Nhân Kiệt không có ý kiến gì với sự sắp xếp này của Dương Bách Xuyên, vì ông ta biết đây là cách phân chia hợp lý nhất rồi, bèn gật đầu: “Không thành vấn đề, cứ làm theo những gì hiền chất vừa nói. Ta đề nghị chúng ta hãy cầm chân gã Đại La cao gầy, bởi gã là sơ phẩm Đại La, hẳn sế dễ cho chúng ta hơn một chút. Nhưng mọi người tuyệt đối đừng lơ là, phải thật cẩn thận, vì cao thủ Đại La không phải hạng vừa đâu.”

Dương Bách Xuyên gật đầu tán thành, cảnh giới của hắn thấp nên không nhìn thấu được Đại La cảnh, nhưng là Kim Tiên đại viên mãn, chắc chắn Đỗ Nhân Kiệt có thể phân biệt được rõ ràng.

Chỉ khi cảnh giới giữa hai bên chênh nhau một bậc thì mới nhìn thấu được đối phương, còn thua quá xa thì có mà nằm mơ. Thế nên Dương Bách Xuyên mới đồng ý với đề nghị chọn kiềm chân Đại La cao gầy, do gã mới là sơ phẩm của Đỗ Nhân Kiệt.

“Được rồi, xông lên.” Vừa nói, Dương Bách Xuyên vừa dẫn đầu tấn công, lưu loát vung kiếm, chém một nhát về phía gã Đại La cao gây đứng cách đó một khoảng xa.

“Uỳnh..”

Chỉ trong nháy mắt, nhát chém đã hóa thành luồng kiếm khí dài mười mấy mét, bay thẳng về phía gã Đại La cao gầy.

“Hừ!”

Đối phương hừ nhẹ một tiếng, trở tay tung một chưởng thật mạnh, chống lại kiếm khí của Dương Bách Xuyên, kiếm khí gần như bị đánh tan ngay lập tức.

Có điều, chừng một giây sau, bàn tay của gã bỗng run lên, còn bốc cả khói trắng. Bấy giờ, gã Đại La cao gầy chợt ngẩng đầu, trợn trừng mắt nhìn Dương Bách Xuyên.

Đường đường là cao thủ Đại La lại bị một trung phẩm Chân Tiên đánh bị thương, nếu truyền ra ngoài chắc chẳng ai tin, nhưng thực tế lại chính là như vậy đó.

Lúc này, trong lòng tiên nhân cao gầy có hơi ngạc nhiên, nhưng nhiều hơn là tức giận ngút trời. Cơn đau bỏng cháy nơi lòng bàn tay gã lúc này là bằng chứng thuyết phục cho thấy trong kiếm khí của tên Chân Tiên tóc trắng đứng đẳng xa kia có ẩn chứa tiên hỏa cao cấp, bằng không đừng mơ động được dù chỉ là một sợi lông của gã.

“Chết đi!” Đúng lúc này, Đỗ Nhân Kiệt dẫn theo bốn vị Kim Tiên xông tới.

“Tự tìm đường chết.” Cao thủ Kim Tiên cười khẩy một tiếng, sát khí lập tức bao trùm khắp bốn phía.

Hôm nay xui xẻo chạm trán một cô gái yêu tộc sở hữu tu vi ngang với Đại La cảnh lại mạnh đến độ dù hai Đại La bọn họ hợp tác với nhau cũng chẳng đánh hạ được nàng, trái lại còn bị cô gái đó chèn ép đủ đường, đánh mà uất ức vô cùng, cộng thêm chẳng mấy chốc đám người Yến Vô Lượng đã bị tiêu diệt, tất cả khiến hai gã Đại La cảm thấy vô cùng bực bội.

Đương nhiên, một kẻ như Yến Vô Lượng có chết cũng chẳng phải vấn đề to tát, họ mới không thèm để tâm làm gì, điểm mấu chốt năm ở thân phận của Yến Vô Lượng kia, hay nói đúng hơn là vì trong số các tiểu thiếp của chủ thượng, có một người là em gái của Yến Vô Lượng.

Lý do họ rời núi cũng là vì phụng mệnh của chủ thượng, tới làm chỗ dựa cho Yến Vô Lượng. Giờ Yến Vô Lượng đã chết, hai người họ còn bị một cô gái yêu tộc ép đến thở không nổi, chưa hết, tự dưng lại xuất hiện một tên Chân Tiên nhỏ bé nhưng lại thương tổn được gã, rồi chớp mắt một cái đã bị mấy tên Kim Tiên vô liêm sỉ bao vây, đánh hội đồng...

Không ngoài dự đoán, lửa giận trong người tiên nhân cao gầy lập tức bốc lên hừng hực, gã há miệng nói to với đồng bạn mập lùn đang chuyên tâm đối phó Tuyết Hương rằng: “Mập, tạm thời cầm cự một mình nhé, để ta giải quyết đám ranh kia trước đã."

“Tên gầy kia, giờ phút nào rồi mà vẫn còn tâm trạng để ý tới mấy con kiến đó thế, tập trung giải quyết con nhỏ này với ta trước đi chứ?” Đại La mập lùn sốt ruột quát, hắn ta biết rất rõ cô gái trước mặt đáng sợ cỡ nào, nếu tên gầy rời khỏi cuộc chiến này, tình hình của hắn ta sẽ vô cùng nguy hiểm.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4199: Biết rồi



Có điều...

Ngay giây sau, đồng đội heo bỗng phát hiện dường như tên gầy đã bị mấy chiêu khiêu khích của đám Dương Bách Xuyên che mắt, chẳng thẻm mảy may để ý tới gã mập lùn mà thẳng thừng xoay người lao về phía Dương Bách Xuyên.

“Chết tiệt, quay lại đây nhanh.” Tên mập lùn hốt hoảng mắng lớn.

Nhưng tên gầy vẫn bất chấp tất cả mà rời đi, xông vào giữa đám Dương Bách Xuyên.

Đại La mập lùn tức sắp khóc, càng đánh, hắn ta càng kinh hoảng trước sức mạnh kh*ng b* của cô gái yêu tộc, giờ tên gầy đã rút lui, hậu quả là áp lực đè trên người hắn ta tăng vọt, bắt đầu liên tục bại lui.

xkx

Dương Bách Xuyên thấy Đại La cao gầy rút khỏi trận chiến với Tuyết Hương thì mừng thầm trong lòng, kế hoạch của hắn đã thành công.

Mục đích của hắn không phải g**t ch*t tên Đại La này, mà là chia sẻ bớt gánh nặng với Tuyết Hương, chờ tới khi nàng giải quyết xong Đại La mập lùn, quay sang hợp lực với họ diệt trừ tiên nhân cao gầy thì sẽ dễ như trở bàn tay thôi.

“Âm ầm ầm...”

Mấy đòn tấn công của Đỗ Nhân Kiệt cũng bị đánh tan từ xa, nhưng họ không nao núng, vì từ đầu đã không có ý định giáp lá cà, chỉ cần dây dưa quấn chân gã là được.

“Đám tiểu bối đáng ghét, đi chết đi.”

Bấy giờ, Đại La cao gầy bỗng trở tay, tung ra hai chưởng cực mạnh, tiên lực bùng nổ, chớp mắt đã phá tan được chiêu thức của Đỗ Nhân Kiệt và bốn trưởng lão Kim Tiên.

Thấy vậy, Yến Xích Hà bên cạnh Dương Bách Xuyên tính ra tay, lại bị Dương Bách Xuyên ngăn cản: “Yến Xích Hà, né sang một bên đi, ngươi đấu không lại gã đâu.”

Kỳ thật, họ Dương nào đó cũng ích kỷ lắm. Hiện tại Yến Xích Hà là người hầu của hắn, tuy vừa mới tấn thăng lên sơ phẩm Kim Tiên, nhưng vẫn chưa đủ trình để đấu với Đại La, làm vậy chẳng khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết, mà Dương Bách Xuyên cũng chẳng muốn Yến Xích Hà chết.

Hắn ta mới làm người hầu cho mình chưa được bao lâu mà, tuyệt đối không được chết.

Nói xong, hắn lập tức chớp thời cơ vung kiếm, chém một nhát về phía gã Đại La cao gầy.

“Âm.”

“Ranh con vô liêm sĩ, lão phu phải g**t ch*t ngươi.” Đại La cao gầy thuần thục hóa giải toàn bộ chiêu thức của Đỗ Nhân Kiệt, ngay lúc định thừa thắng xông lên, g**t ch*t Đỗ Nhân Kiệt thì lại bị một kiếm của Dương Bách Xuyên cưỡng chế dừng tay.

Trong cơn tức giận, gã lập tức đổi hướng, muốn làm gỏi Dương Bách Xuyên, nhưng vào ngay thời khắc quan trọng thì nhóm của Đỗ Nhân Kiệt lại đứng từ xa quấy rối.

Điều này khiến gã càng thêm điên tiết. Thật ra, đây chính là kế hoạch mà Dương Bách Xuyên và Đỗ Nhân Kiệt đã bàn bạc từ trước, họ sẽ thay nhau né tránh, nói đơn giản là dùng mọi cách làm phân tâm gã tiên nhân cao gầy, tuyệt đối không được đấu trực diện với gã.

Thực lực tổng hợp của nhóm bọn họ, tính cả Dương Bách Xuyên và Yến Xích Hà thì tương đương với sáu Kim Tiên, tuy chưa đủ mạnh để giết được tên sơ phẩm Đại La cao gầy, nhưng chỉ cần không đấu trực diện thì vẫn đủ sức kéo dài thời gian, mà tên Đại La cao gầy cũng chẳng làm được gì họ trong thời gian ngắn.

Ở bên kia, Tuyết Hương bắt đầu tấn công dồn dập tên Đại La mập lùn. Không có gã Đại La cao gầy đứng bên cạnh gây rối, những đòn đánh đổ dồn về phía tên Đại La mập lùn ngày càng sắc bén, vết thương trên người tên Đại La ngày càng nhiều, miệng phun đầy máu tưới, ý chí chiến đấu cũng chẳng còn, trong đầu chỉ còn mỗi ý định bỏ trốn.

Cũng vì vậy mà hắn ta đã vô tình để lộ sơ hở cho Tuyết Hương bắt được, trong ánh hào quang bàng bạc lóa mắt, chưởng của cô lập tức hóa trảo, chỉ một cú vồ là đủ khiến đầu của tên Đại La mập lùn nát bấy.

Mặt khác, tên Đại La béo lùn vừa ngừng thở, gã Đại La cao gầy lập tức nhận ra ngay, hệt như mọc mắt sau gáy. Gã không chút do dự tung chưởng, tấn công hai vi trưởng lão Kim Tiên đứng bên cạnh Đỗ Nhân Kiệt, hậu quả là trong số hai người đó, sơ phẩm Kim Tiên thì chết tươi tại trận, trung phẩm Kim Tiên cũng bị thương nặng, tới độ ho ra máu.

Kế tiếp, gã Đại La cao gầy bay vọt lên trời, ba chân bốn cẳng xoay người bỏ chạy, không hề ham chiến tí nào.

Thật ra, trực giác của gã Đại La cao gầy đã mách bảo cho gã biết từ trước. rằng con nhóc kia rất khó đối phó, thế là gã bèn thừa cơ Dương Bách Xuyên vung kiếm, chém một nhát về phía này để thoát khỏi cuộc chiến khốc liệt đó, bởi gã không hề muốn đánh nhau với con nhóc kia.

Tương tự như vậy, khi thấy Tuyết Hương g**t ch*t tên Đại La mập lùn, gã cao gầy lập tức không chút do dự mà vắt giò lên cổ bỏ chạy, còn cố tình chọn phương hướng càng xa gã mập lùn càng tốt.

Nguyên nhân là vì cảm giác Tuyết Hương mang tới cho gã quá nguy hiểm, tới độ gã chẳng còn tâm trạng dây dưa với Dương Bách Xuyên và Đỗ Nhân Kiệt nữa mà xoay người chạy thẳng một mạch, chứ còn nán lại thì có khi phải bỏ luôn cả mạng cũng nên.

Lúc này, Dương Bách Xuyên và Đỗ Kiệt Bân mới nhận ra không phải mấy người họ đủ khả năng giữ chân được gã Đại La cao gầy, mà do ngay từ đầu người ta đã không có ý định đấu nghiêm túc với họ.

“Tuyết Hương, đừng để hắn thoát!”

Dương Bách Xuyên chỉ sững sờ một giây rồi lập tức hoàn hồn, vội vàng hét lớn về phía Tuyết Hương vì hắn biết, hiện tại chỉ có mình Tuyết Hương mới cầm chân được gã tiên nhân cao gầy đang bỏ chạy kia.

“Biết rồi.”

Tuyết Hương đứng cách họ một khoảng vội ứng tiếng đồng ý, kế tiếp, toàn thân nàng tỏa chiếu ánh sáng bạc rực rỡ.

“Gào...

Tiếng rồng gầm vang vọng đất trời, hóa ra Tuyết Hương đã biến trở về bản thể là một Côn Long dài hơn trăm mét. Sau đó, chỉ trong chớp mắt, con rồng lập tức. bay xa thật xa.

Chẳng bao lâu sau, Dương Bách Xuyên và mấy người Đỗ Nhân Kiệt chợt nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết truyền tới từ đằng xa, là giọng của gã tiên nhân cao. gầy.

Dương Bách Xuyên biết Tuyết Hương đã thành công.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4200: Man Vương sao lại tức giận?



Dương Bách Xuyên không hề thấy ngạc nhiên khi Tuyết Hương thành công, bởi vì trước đó Tuyết Hương khi chưa biến về bản thể đã một mình đối đầu với hai đối thủ mà không hề thua kém.

Bây giờ, nàng ấy đã hóa về bản thế, nên việc đối phó với một người trong số họ là dễ dàng.

Tiếng kêu thảm thiết của Đại La mập lùn vang vọng khắp bầu trời, mặc dù Dương Bách Xuyên không chứng kiến, nhưng hắn tin chắc rằng Tuyết Hương đã g**t ch*t gã ta.

Quả nhiên, không lâu sau, Tuyết Hương xuất hiện chân trời đẳng xa, nàng ấy lơ lửng tới trước mặt Dương Bách Xuyên, nói bằng tiếng người: “Ta đã giết hắn~”

Dương Bách Xuyên biết nàng ấy đang nói về Đại La mập lùn. Lúc này, thân thể Tuyết Hương tỏa sáng rực rỡ, Dương Bách Xuyên biết nàng ấy sắp biến hóa thành hình người liền vội vàng nói: “Tuyết Hương, đừng vội biến

hình.”

Ánh hào quang quanh thân thể khổng lồ của Tuyết Hương tán đi khi nghe Dương Bách Xuyên nói thế, nàng dừng biến hóa.

Nhưng cũng không hỏi lý do tại sao.

Dù sao Tuyết Hương cũng tuyệt đối tin tưởng Dương Bách Xuyên, hắn nói gì nàng ấy cũng nghe theo.

Về lý do Dương Bách Xuyên không muốn Tuyết Hương biến thành hình người, tất nhiên là lo lắng về tình huống xấu hổ sau khi biến hình.

Hiện tại trên người Tuyết Hương không có tiên y, quần áo bình thường mặc trên người sau mỗi lần biến về bản thể đều bị xé rách.

Vào thời điểm này đương nhiên không thể để Tuyết Hương biến hình rồi phô cả tòa thiên nhiên, nhỡ bị người khác nhìn thấy thì sao?

Nếu nhìn cũng chỉ có mình Dương Bách Xuyên mới được nhìn.

Sau khi thấy Tuyết Hương dừng biến hình, Dương Bách Xuyên thầm thở phào nhẹ nhõm, may quát!

Ngay khi hai Đại La cao lùn lần lượt chết đi. Tại nơi sâu thẳm của Tiên Giới vô tận mây mù, tại một ngọn núi tiên nào đó. Ở đây có một cung điện gọi là đại điện Man Vương.

Lúc này, trong đại điện Man Vương, trên một chiếc giường lớn có một nam và một nữ tr*n tr**...

Đúng lúc đó, nam nhân đột nhiên đứng dậy, phát ra khí thế mạnh mẽ vô song. Ngay sau đó, nữ nhân cũng ngồi dậy. Hai người lần lượt xuống giường.

Nam nhân cao hai thước, ở trần, lộ ra làn da màu vàng, từng khối cơ bắp nổi lên, trông đầy sức mạnh như sắp nổ tung.

Tiếng nổ mạnh như sấm từ miệng nam nhân tr*n tr** và hói đầu phát ra, đầy uy nghiêm vô song.

“Làm càn!”

Người này trông giống như một người đàn ông trung niên khoảng hơn 40 tuổi, đầu trọc chẳng khác một đại hòa thượng.

Nhưng hắn ta lại không liên quan gì đến hòa thượng.

Hắn chính là chủ nhân của Man Vương Tiên Sơn — Tiễn Bộ Man. Cũng là chỗ dựa đằng sau Yến Vô Lượng.

Một cường giả Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm.

“Man Vương sao lại tức giận?”

Tiếng nói yêu kiều vang lên, nữ nhân từ giường bước xuống, thân mình khoác hờ một tấm khăn voan, có thể thấy rõ làn da trắng nõn nà.

Nữ nhân này chính là em gái của Yến Vô Lượng, Yến Ngư Hồng, tiểu thiếp của Man Vương Tiễn Bộ Man, cũng là một cao thủ cấp Đại La.

“Cái tên anh trai Yến Vô Lượng ngốc nghếch của ngươi cùng với hai Đại La thị vệ đi theo ta đều đã chết...”

Tiến Bộ Man nói xong thì vẫy tay, ngay lập tức một hình ảnh xuất hiện trong không gian rộng lớn của đại điện.

Thực chất là hình ảnh được tạo ra bởi pháp lực, bên trong là cảnh tượng tại sơn môn của Thái Thanh Tiên Môn, Dương Bách Xuyên và những người khác đều ở đây.

Chỉnh trang xong, tiểu thiếp của Man Vương Yến Ngư Hồng bắt đầu khóc rống lên: “Man Vương, ngài phải giúp anh trai thiếp đòi lại công bằng. Có câu nói, đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ nhân. Họ giết anh trai thiếp, giết hai hộ vệ Đại La của Man Vương, thế chẳng phải là không coi Man Vương ra gì ư? Hu hu... anh trai thiếp chết thảm... Man Vương, ngài phải giúp thiếp đòi lại công bằng..."

“Được rồi, tiểu mỹ nhân của ta, đừng khóc nữa. Lần này ta sẽ đích thân ra tay, tiêu diệt từng người bọn chúng, báo thù cho anh trai của mỹ nhân..."

Man Vương Tiễn Bộ Man rất yêu thương tiểu thiếp Yến Ngư Hồng, thấy ả khóc lóc thì không chịu nổi, ngay lập tức quyết định tự mình ra tay.

Yến Ngư Hồng đỏ hoe mắt, đẩy đưa từ chối: “Man Vương, sai vài vị đỉnh phong đi trước không phải là được sao? Đâu cần ngài phải tự mình ra tay đâu chứ?"

“Mỹ nhân của ta, đích thân ta đi sẽ đến nơi ngay lập tức. Hiện tại sai người đi sẽ mất thời gian, khi đến nơi thì chúng đã chạy mất.

Bản vương phân thân đã đến nơi ngay. Hơn nữa, có một tiểu cô nương Yêu tộc trông có vẻ không bình thường. Bản vương phân thân đi trước trấn áp ngay tức khắc. Nàng cứ chờ xem là được."

Tiến Bộ Man nói xong thì kim quang lóe sáng trên người. Ngay lập tức một người đàn ông mặc giáp vàng trông giống hệt hắn xuất hiện, đó chính là phân thân Hỗn Nguyên của hắn. Nó biến thành ánh sáng bay vọt ra và biến mất khỏi đại điện Man Vương.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4201: Hắn chưa kịp làm gì



Lúc này, Dương Bách Xuyên còn chưa biết rằng tại đại điện Man Vương xa xôi, mọi hành động của họ đã bị Tiên Bộ Man thấy được qua bí pháp. Hơn nữa, hắn đã gửi một phân thân Hỗn Nguyên đến đây.

Kẻ thù mạnh hơn sắp đến, nhưng họ lại không hề biết.

Lúc này, trong đâu Dương Bách Xuyên đang suy nghĩ không biết có nên nhờ Đỗ Nhân Kiệt xin một bộ tiên y cho Tuyết Hương không?

Nghĩ đến thì, yêu cầu này hẳn Đỗ Nhân Kiệt sẽ đồng ý giúp. Dù sao hôm nay hắn và Tuyết Hương đã giúp Thái Thanh Tiên Môn, cũng xem như là ân nhân của

Thái Thanh Tiên Môn. Yêu cầu này không có gì quá đáng.

Nếu không lát nữa Tuyết Hương biến thành hình người thì chẳng phải lại tr*n tr**ng trước mặt mọi người sao.

Hắn chưa kịp làm gì, vừa định nói yêu cầu này với Đỗ Nhân Kiệt, thì Tuyết Hương đang lơ lửng giữa không trung phát ra tiếng gầm dài.

“Grào~”

Ngay sau đó, hắn thấy Tuyết Hương di chuyển thân hình dài hàng trăm mét gầm gừ về phía khác.

Dương Bách Xuyên vội vàng ngước nhìn, đồng tử co lại. Hắn đầu tiên thấy trên bầu trời xuất hiện một mặt trời vàng rực chói lọi.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết đó không phải là mặt trời, đó là một mối nguy hiểm lớn, nếu không Tuyết Hương không sẽ cảnh báo bằng tiếng gầm.

Điều đáng nói nhất là Dương Bách Xuyên cảm nhận được từ quả cầu vàng như mặt trời kia một khí tức mạnh mẽ, giống như lần đầu tiên hắn cảm nhận được

khí tức mạnh mẽ phát ra từ Tuyết Hương, rất mạnh.

Không chỉ mình Dương Bách Xuyên cảm nhận được, Đỗ Nhân Kiệt và những người khác đều cảm nhận được áp lực mạnh mẽ bao trùm khắp nơi.

Sắc mặt mọi người thay đổi.

Họ đều là tiên nhân, tất nhiên hiểu được áp lực mà quả cầu vàng phát ra có ý nghĩa gì.

Nó không phải là mặt trời nhỏ mà là một đại cao thủ mạnh mẽ đã xuất hiện. Khuôn mặt Đỗ Nhân Kiệt lập tức cực kỳ nghiêm túc, ông ta ngẫm nghĩ gì đó.

Vào lúc này, người có thể xuất hiện tại đây và phát ra một khí thế mạnh mẽ như vậy, rất dễ đoán được đó là ai.

Khí tức mang theo uy áp chứa đầy sát ý, vì vậy nên Đỗ Nhân Kiệt nghĩ đến một người, đó là chỗ dựa đẳng sau Yến Vô Lượng — Man Vương Tiễn Bộ Man.

Chỉ có Tiễn Bộ Man mới có lý do để đến đây, bởi vì họ và Dương Bách Xuyên đã giết Yến Vô Lượng, tiêu diệt hai Đại La, và tiêu diệt hết tiên môn trung và cao. cấp của Thượng Huyền Tiên Môn.

Thế nên Man Vương tức giận cũng là điều bình thường.

Chỉ là Đỗ Nhân Kiệt không ngờ rằng, đối phương sẽ đến nhanh như vậy.

Tất nhiên, bây giờ họ vẫn chưa biết rằng người đến đây có phải là Man Vương Tiến Bộ Man hay không.

Dương Bách Xuyên cũng biết về sự tồn tại của Tiễn Bộ Man, chỗ dựa đẳng sau Yến Vô Lượng. Lúc này hắn cũng nghĩ đến Tiễn Bộ Man.

Nếu thực sự là người, thì mọi chuyện sợ rằng sẽ rất rắc rối.

Dù hắn có Tuyết Hương ở bên cạnh, nhưng theo lời của Càn Khôn chỉ Linh, Tuyết Hương chỉ là Đại La Đại Viên Mấn, chưa phải là cao thủ của Hỗn Nguyên cảnh.

Còn Man Vương Tiễn Bộ Man lại là một cao thủ Hỗn Nguyên thực sự.

Nếu Tiễn Bộ Man đến, thì mọi chuyện lớn lắm rồi.

Lúc này Dương Bách Xuyên chỉ thầm hy vọng người đến không phải là Tiễn Bộ Man.

Nhưng đáng tiếc, đôi khi sự tình phát triển trái ngược với mong muốn của con người.

Trên cao, cầu sáng vàng dần dần tan biến, một người đàn ông trung niên trọc đầu bước ra.

Áp lực mạnh mẽ càng trở nên nồng đậm.

Ngay sau đó, tiếng nổ mạnh như sấm vang vọng khắp bốn phía.

"Giết thị vệ của bản vương, chém Yến Vô Lượng đại diện của bản vương tại Đại Thanh Tiên Sơn thế giới, các ngươi thật to gan, thấy bản vương còn không quỳ xuống..."

Từ cuối cùng "quỳ" rơi xuống như mang theo ma lực, uy áp mạnh mế đột ngột tăng vọt.

Phía dưới, tiên nhân của Thái Thanh Tiên Môn từng người một ngã xuống. Ai cũng tê liệt, không chống đỡ nổi áp lực mạnh mẽ này.

Ngay cả Đỗ Nhân Kiệt và một số Kim Tiên khác cũng không ngoại lệ, cũng phải quỳ xuống, không chịu nổi áp lực mạnh mế đó.

Cả người Dương Bách Xuyên run rẩy, nhưng khi hắn kích hoạt Càn Khôn Tạo Hóa Công, uy áp đè lên hắn bắt đầu giảm bớt.

Huống hồ, phía trước hắn còn có Tuyết Hương.

Lúc này, Tuyết Hương lại gầm lên với người đàn ông trọc đầu, có vẻ như nàng không bị ảnh hưởng bởi uy áp từ người kia.

Khi nghe kẻ trọc đầu đó lên tiếng, mọi người đều tin chắc người đến chính là Man Vương Tiễn Bộ Man, chỗ dựa đằng sau Yến Vô Lượng.

Chỉ là không ai ngờ rằng, đường đường một Hỗn Nguyên Đạo Tiên lại xuất hiện tại chỗ này
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4202: Nếu như là giả thì sao?



Quỳ xuống là chuyện không thể nào với Dương Bách Xuyên, hắn có công pháp Thần đạo Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, hoàn toàn có thể chống được áp lực.

Hơn nữa còn có Tuyết Hương ở trong không trung ngăn chặn, muốn hắn quỳ là không thể nào.

Chỉ là lúc này phải đối mặt với một cường giả Hỗn Nguyên, trong lòng hắn không hề có lòng tin.

† với Tiễn Bộ Man,

Nhưng mà Tuyết Hương lại lượn vòng trên trời cao, đố điều này khiến hắn vô cùng lo lắng.

Hắn vội vàng truyền âm cho Tuyết Hương: “Tuyết Hương, không được thì chúng ta rút lui trước đi!”

“Không sao, hẳn ta chỉ là một Hỗn Nguyên Phân Thân, ta nuốt hắn ta là được.”

Đây là Tuyết Hương nghiêm túc trả lời Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên: “‹ Lúc lâu sau, Dương Bách Xuyên vẫn không nói chuyện.

Hắn không biết lời Tuyết Hương nói có phải thật không, nếu như là nói thật, vậy thì Tuyết Hương đúng là dũng mãnh.

Nếu như là giả thì sao? Đây là chuyện sẽ mất mạng.

Có điều Dương Bách Xuyên biết Tuyết Hương không cần thiết phải nói dối, nếu nàng ấy đã dám nói như vậy, thì chắc chăn là thật rồi.

Tuyết Hương trả lời vô cùng bình tĩnh, không hề căng thẳng chút nào.

Sau khi lấy lại tinh thần, Dương Bách Xuyên đã nghe được một từ trọng điểm. Đó chính là Hỗn Nguyên Phân Thân.

Nếu là phân thân thì hình như không đáng sợ như vậy nữa rồi.

Tất nhiên bất cứ phân thân nào cũng không thể so với bản tôn.

Sau khi suy nghĩ, Dương Bách Xuyên hỏi Tuyết Hương: “Tuyết Hương, có nắm chắc không? Không nắm chắc thì chúng ta đừng mạo hiểm, trực tiếp rút lui?”

“Yên tâm đi, ta sẽ nuốt trọn hắn, một Hỗn Nguyên Phân Thân thôi, ta lợi hại hơn hắn.” Tuyết Hương vô cùng bình tĩnh truyền âm.

“Được rồi, ngươi cẩn thận chút.” Lúc này tất nhiên Dương Bách Xuyên lựa chọn tin tưởng Tuyết Hương.

Bản thân hắn cũng đang điều động sức mạnh toàn thân, chuẩn bị chờ cơ hội hành động, nếu thấy Tuyết Hương không đối phó được, thì dù hắn có liều mạng cũng phải xông lên.

Lúc Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương truyền âm trao đổi, phân thân của Tiễn Bộ Man trên bầu trời đang nhìn hắn và Tuyết Hương, cuối cùng nhìn chằm chằm Tuyết Hương, nói: “Nghiệt súc giết thị vệ của ta, gan to lắm, bổn vương cho ngươi một lựa chọn, thần phục bổn vương, từ nay về sau làm tọa ky của bổn vương, hôm nay bổn vương có thể tha cho ngươi một mạng.”

Nghe thấy Tiên Bộ Mãn vậy mà bắt đầu chú ý tới Tuyết Hương, Dương Bách Xuyên lập tức nổi giận, chợt nhảy lên giữa không trung, đáp ở trên lưng của Tuyết Hương, nhìn chằm chằm Tiễn Bộ Man, chửi ầm lên: “Lừa trọc không biết xấu hổ, Tuyết Hương nhà ta là thân phận gì, làm tọa ky cho ngươi? Ngươi tính là cái thá gì, phí!"

Lúc trước ở đại điện Man Vương của Tiễn Bộ Man, hắn ta đã thấy Dương Bách Xuyên thông qua bí pháp ảnh chiếu, biết được tiểu tử tóc trắng này là hung thủ g**t ch*t Yến Vô Lượng.

Thực ra từ lúc bắt đầu Tiễn Bộ Man đã nhắm vào Dương Bách Xuyên, một Chân Tiên có thể giết Kim Tiên, đây vốn là kẻ chướng mắt. Hơn nữa dưới uy áp, trên cả chiến trường chỉ có tiểu tử tóc trẳng này và Yêu Tiên Độc Giác Song Dực Long không bị uy áp của hắn ta ảnh hưởng.

Muốn không chú ý cũng khó.

Đương nhiên trong mắt Tiễn Bộ Man, so với Dương Bách Xuyên thì Độc Giác Song Dực Long Tuyết Hương mới là trọng điểm, cho nên hắn ta hoàn toàn không để ý tới Dương Bách Xuyên.

Nhưng không ngờ, tiểu tử này lại to gan như vậy, dám mắng chửi hắn ta. Điều này khiến trong lòng Tiên Bộ Man tức điên rồi.

Nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên đứng trên lưng Tuyết Hương, Tiên Bộ Man lạnh lùng nói: “Ha ha, tiểu tử có thể ngươi còn chưa biết bổn vương, bây giờ bổn vương có thể nói cho ngươi hay, bổn vương là chủ nhân của Man Vương Tiên Sơn, Tiễn Bộ Man. Ta còn là chỗ dựa của Yến Vô Lượng, là Hỗn Nguyên Đạo Tiên...”

“Ngươi là đang tìm cái chết... Trong mắt bổn vương, ngươi hoàn toàn không có tư cách để bổn vương nhìn thẳng, nhưng... nếu ngươi đã nóng lòng muốn chết như vậy, bổn vương sẽ đánh chết ngươi trước rồi nói sau.”

Dương Bách Xuyên nghe hẳn ta nói suýt nữa thì tức cười, không lế hắn chưa từng gặp Tiên Nhân chắc?

Huynh đệ kết nghĩa Lục Nhĩ Mi Hầu thế nào? Đó là cấp bậc Tiên Vương! Phong Tiên thì sao? Cũng là cấp bậc Tiên Vương, xưng hô tỷ đệ với hắn đấy.

Hơn nữa lão đầu nhà hắn Vân Thiên Tà, Thập Nhị Kiếp Tán Tiên Chí Tôn, tôn tại cấp bậc Tiên Tôn, ở Tiên Giới cũng là nhân vật đứng đầu của đứng đầu.

Người ta cũng kiêu căng, nhưng chưa gặp ai kiêu căng như Tiên Bộ Man.

Nói toẹt ra chỉ là Hỗn Nguyên Đạo Tiên thôi, hơn nữa còn là phân thân, không ngờ lại kiêu căng như vậy.

“Lão già, không phải ngươi chỉ là một Hỗn Nguyên Phân Thân thôi à, còn có mặt mũi xưng vương? Xem thường tiểu gia, tiểu gia có thể lấy mạng ngươi.” Dương Bách Xuyên mắng, rồi nói với Tuyết Hương: “Tuyết Hương giết.”

“Grào!"

Tuyết Hương phát ra tiếng rồng ngâm, ngay sau đó há to miệng như chậu máu, vảy giáp khắp người tỏa ra ánh sáng màu bạc chói mắt. Dương Bách Xuyên lờ mờ thấy được mỗi vùng vảy giáp trên người Tuyết Hương lại có phù văn ẩn hiện, trên cơ thể dài hơn trăm mét, vô số vảy giáp đang lấp lóe, thật sự vô cùng chấn động.

Cùng lúc này, Dương Bách Xuyên lại cảm nhận được tình hình lúc lần đầu hắn gặp Tuyết Hương ở mật thất, khí tức mạnh mẽ tới mức khiến hắn khiếp sợ khi đó lại phát ra từ trên người Tuyết Hương.

Cùng là khí tức uy áp, trong cảm nhận của Dương Bách Xuyên, khí tức uy áp của Tiễn Bộ Man chẳng khác nào đứa trẻ ba tuổi gặp tráng hán khi đứng trước mặt Tuyết Hương.

Hắn cũng biết trước khi rời đi Tuyết Hương hoàn toàn chưa sử dụng thực lực chân chính, nói cách khác trận chiến của Tuyết Hương và hai Đại La lúc trước thực ra giống như đang chơi đùa.

Lúc này, Dương Bách Xuyên đã tin Tuyết Hương nói có thể nuốt trọn Hỗn Nguyên Phân Thân của Tiễn Bộ Man, chắc là không sai rồi.

Vì khí tức của hai người chênh lệch rất lớn. Chênh lệch khí tức chính là chênh lệch thực lực.

Cho nên Dương Bách Xuyên tin Tuyết Hương thật sự có thể nuốt trọn phân thân của Tiên Bộ Man.

Còn Tiễn Bộ Man lúc này, hắn ta thấy khí tức cả người Tuyết Hương bùng lên, nghe Tuyết Hương và Dương Bách Xuyên nói chuyện, trong lòng hắn ta còn hơi
buồn bực.

Sự việc phát triển hoàn toàn không giống như dự đoán của hẳn ta, đã vượt qua tưởng tượng, thậm chí là sắp sụp đổ.

Dương Bách Xuyên và Độc Giác Song Dực Long hoàn toàn không bị hù dọa. Một người một yêu đều rất to gan, còn ăn nói l* m*ng với Hỗn Nguyên Đạo. Tiên như hắn ta, không hề khách sáo, thậm chí Tiên Bộ Man còn loáng thoáng nghe ra ý xem thường.

Mặc dù hắn ta là Hỗn Nguyên Phân Thân, nhưng cũng là Hỗn Nguyên!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back