Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4410: Thiên phú thần hồn



Ngay khi Bảo Thuận Quang nổi giận, Dương Bách Xuyên đã ra tay, chuông Đông Hoàng đã chuẩn bị từ lâu, cuối cùng cũng được dùng tới.

Mặc dù chuông Đông Hoàng là một loại thần thông xuất hiện từ thiên phú của thần hồn, nhưng lại có sức mạnh chí dương chí cương tối cao, vừa vặn đây cũng

là khắc tỉnh của tất cả lực lượng thuộc tính u ám.

Sức mạnh của Huyễn Ma thuộc chí âm, những lực lượng có thuộc tính dương bình thường đương nhiên sẽ không có tác dụng.

Nhưng gặp phải chuông Đông Hoàng của Dương Bách Xuyên xem như nó đen đủi.

Thiên phú thần hồn của Dương Bách Xuyên bao gồm chuông Đông Hoàng, cánh cửa U Đô, nói đúng ra thì chúng đều là bản lĩnh tu luyện, thiên phú do nguyên thần của bản mệnh mang tới. Đây là những thiên phú thần thông có một không hai của hắn.

Rất đặc sắc.

Lúc này, bọn họ bị bao phủ trong ma khí được hóa ra từ Huyễn Ma, Dương Bách Xuyên liều mạng bắt đầu triệu hồi chuông Đông Hoàng, hắn muốn luyện hóa để Huyễn Ma chết ở bên trong.

“Tùng tùng tùng...”

“Vù vù vù..”

Tiếng của chuông Đông Hoàng và âm thanh chuyển động của phù văn màu vàng không ngừng vang lên.

'Từ bên ngoài nhìn xuyên qua chuông Đông Hoàng trong suốt, bên trong là một mảng đen kịt, nhưng đang không ngừng nhỏ lại...

Đang trong quá trình luyện hóa. Chỉ chưa tới mười phút đồng hồ, ma khí đã hoàn toàn biến mất. Dương Bách Xuyên lại ngây ngẩn cả người.

Sau khi ma khí bị chuông Đông Hoàng bao phủ lại không thấy bất cứ thứ gì ở bên trong.

Ngoại trừ luyện hóa ma khí, bên trong không hề có bóng dáng của Huyễn Ma.

Lúc này Dương Bách Xuyên mới nghĩ tới, xem ra hắn đã coi thường Huyễn Ma rồi.

Rõ ràng ma đầu đã dùng thủ đoàn nào đó để chạy ra ngoài.

Nếu không thì lúc này phải ở bên trong chuông Đông Hoàng mới đúng.

Nhưng hiện tại bên trong chuông không có gì cả.

Hắn chỉ diệt trừ ma khí.

Bảo Thuận Quang là giả, do Huyễn Ma hóa thành.

Hắn đã đoán đúng.

Không hản là không thể thắng được Huyễn Ma.

Ít nhất thì trước mắt hắn đã chiếm ưu thế.

Huyễn Ma sợ sức mạnh của chuông Đông Hoàng.

Trong lúc chiến đấu, Dương Bách Xuyên tìm được sức mạnh khiến Huyễn Ma sợ hại, điều này cũng xác định được lợi ích và sự cường đại của chuông Đông Hoàng khi đối phó với thân hồn.

Chí ít thì vẫn có tác dụng với Huyễn Ma.

Đương nhiên hắn cũng nhìn ra được sự gian xảo của Huyễn Ma, vậy mà lợi dụng nội tâm của hắn tạo ra hỗn loạn.

Rõ ràng Huyễn Ma hóa thành người thân thuộc với bản thân hắn để gây nhiễu loạn đạo tâm.

Lần này là Bảo Thuận Quang, lần sau không biết sẽ là ai.

Dương Bách Xuyên chẳng sợ gì ngoài chuyện này, tình cảm là điểm yếu của hắn.

Nếu đã không tìm được chỗ của Huyễn Ma thì hắn sẽ chờ.

Lần này, Huyễn Ma xem như đã chịu thua thiệt trong tay hắn, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Vừa rồi mặc dù không luyện hóa được Huyễn Ma nhưng Dương Bách Xuyên tin lần này Huyễn Ma bị thua thiệt, nhất định sẽ trả thù.

Ngay lúc này, từ phía xa có tiếng bước chân vang lên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4411: Đúng là khôi hài



Ngay sau đó là tiếng kêu cứu truyền tới...

“Cứu mạng..."

“Cứu...

Xung quanh vang lên từng tiếng kêu cứu.

Không chỉ của một người.

Hình như có người bị thứ gì đó đuổi theo, vừa chạy vừa kêu cứu mạng. “Hừ ~” Cùng một trò hề, tiểu gia đây sẽ không mắc lừa tới hai lần đâu.” Dương Bách Xuyên cười lạnh tự nhủ.

Hắn không hề cử động, chỉ đứng im tại chỗ đợi, hắn muốn xem thử lần này Huyễn Ma định giở trò gì.

Ngay sau đó, quả nhiên có kịch xem...

Đầu tiên hắn nhìn thấy Đinh Hòa Bình chạy ra từ trong đám sương mù ở phía trước.

Hắn thấy Đinh Hòa Bình đang hô lớn: “Đại sư tôn cứu mạng, có ma hồn đáng sợ đuổi giết ta, ta đã bị thương nặng...”

Ngay sau đó là tiếng kêu cứu tương tự: “Đại sư tôn cứu ta...” Biên Long xuất hiện.

“Đại sư tôn...” “Đại sư tôn...”

Tiếng kêu cứu lại vang lên từ cả hai phía.

Bên trái là Hình Uyên Minh dẫn theo điện lão, bên phải là Diêu Bất Ngôn, sau lưng còn có Kim Quy tiên nhân và một thị vệ.

Dương Bách Xuyên thấy cảnh tượng này thì cười lạnh: “Đến cũng đông đủ đấy

Hắn vẫn không nhúc nhích, cũng không lên tiếng, chỉ lạnh mặt nhìn đám người đang bước về phía hắn.

Ngay sau đó, hắn bị bao vây.

Đầu là người quen.

Bọn họ là những người đã ngồi trên ghế ma, tất cả đều xuất hiện.

Dương Bách Xuyên cảm nhận, khí tức của mỗi người đều là của bọn họ.

Nhưng hắn biết những người này đều là trò hề do Huyễn Ma làm ra.

“Chủ nhân, cuối cùng ta cũng gặp được người rồi...”

Lúc này, Bảo Thuận Quang lại xuất hiện, ngay bên cạnh Đinh Hòa Bình.

“Ồ ~ Mấy người cũng ở đây à, hình như chúng ta đã bị rơi vào một trận pháp nào đó, nơi này thật là quỷ dị, nếu không phá được trận pháp, ta cảm nhận tất cả sẽ bị giam trong này mãi mãi ~”

Bảo Thuận Quang nói xong thì đi về phía Dương Bách Xuyên...

“Còn dám tới ~” Dương Bách Xuyên trầm giọng, hắn không do sự mà đánh một chưởng về phía Bảo Thuận Quang.

“Bịch ~”

Cú đấm bộc phát lực thần hồn đánh lên ngực Bảo Thuận Quang. *A~.”

Bảo Thuận Quang hét lên rồi bay ngược ra ngoài.

Cơ thể đập xuống nền đất.

“Phụt ~” Một ngụm máu tươi phun ra.

Ngay sau đó, Bảo Thuận Quang nhìn Dương Bách Xuyên với vẻ mặt không thể nào tin nổi: “Chủ nhân, sao người lại đánh ta?”

Dương Bách Xuyên cười lạnh nói: “Cùng một thủ đoạn nhưng lại dùng tới hai lần, Huyễn Ma ngươi hết bản lĩnh rồi hay là không có chỉ số thông minh?”

“Chủ nhân, Huyễn Ma gì cơ? Người đang nói cái gì vậy, ta là lão Bảo ~” Bảo Thuận Quang nhìn ngực, máu còn đang ứa ra trong miệng, ông ta trợn mắt nhìn Dương Bách Xuyên.

“Dương Bách Xuyên, ngươi quá ngông cuồng, sao có thể đánh lão Bảo?” Biên Long bước lên dìu Bảo Thuận Quang, trừng mắt tức giận nhìn Dương Bách Xuyên.

“Đại sư tôn, người sao vậy?” Đinh Hòa Bình cũng nghi ngờ nhìn Dương Bách Xuyên.

“Còn có thể sao được? Hắn ta không phải đại sư tôn Dương Bách Xuyên, chúng ta liên hợp g**t ch*t hắn, mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, chúng ta tìm lối ra ở trong đại điện, chớp mắt một cái đã đến thế giới hỗn loạn thế này.

Nhưng ta bị thứ gì đó vô hình tấn công, nơi này có thể tấn công chúng ta chỉ có ma hồn, rõ ràng hắn không phải đại sư tôn Dương Bách Xuyên, là do ma hồn hóa thành, chúng ta hợp sức diệt trừ hắn, chưa biết chừng có thể phá được thế giới ảo ảnh này...” Người lên tiếng là Huỳnh Uyên Minh.

“Đợi đã, ta cảm giác có gì đó không đúng, đúng là mấy người chúng ta có khả năng gặp phải vấn đề giống nhau, nhưng vừa rồi trong sương mù đột nhiên xuất hiện một con đường, dẫn chúng ta tới nơi này, rõ ràng không phải xuất hiện một cách vô duyên vô cơ, có vấn đề, đại tông sư, xin hỏi vì sao người lại xuất hiện ở nơi này?” Lúc này Diêu Bất Ngôn lên tiếng.

“Có gì mà cần phải nói nữa, hắn căn bản không phải Dương Bách Xuyên, chúng ta hợp lực g**t ch*t hắn.” Biên Long tức giận nói.

“Lão Đinh, ông thấy thế nào?” Diêu Bất Ngôn hỏi Đinh Hòa Bình.

Đỉnh Hòa Bình nhìn Dương Bách Xuyên: “Mạo phép hỏi đại sư tôn, người gặp. phải thứ gì?”

Dương Bách Xuyên không lên tiếng, hắn nhìn những người đang vây quanh mình đang nói liên tục, lúc đầu hắn vốn không tin những người này là ai trong số họ, cho rằng tất cả là do Huyễn Ma đang giở trò quỷ.

Nhưng hiện tại nghe bọn họ nói như vậy, bản thân hắn lại có hơi do dự.

Tôi tự hỏi liệu những người này có phải là chính họ không?

Hoặc là nói có bao nhiêu người là thật, bao nhiêu là giả?

Quả thật là khó xử.

Nhưng Dương Bách Xuyên có thể chắc chắn một điều, tình cảnh trước mắt là thủ đoạn mà huyền ma chuẩn bị cho hắn.

Hít sâu một hơi, Dương Bách Xuyên nói toàn bộ chuyện liên quan tới nhiếp. hồn trận...

Đợi Dương Bách Xuyên nói xong, trong nháy mắt tất cả mọi người đều im lặng.

Bởi vì theo như những gì Dương Bách Xuyên nói, vậy thì trong số bọn họ chắc chắn có Huyễn Ma, hoặc có thể còn nhiều hơn một người.

Không một ai biết ai mới là thật, ai là giả.

Không phải Dương Bách Xuyên chưa từng nghĩ tới việc dùng thứ mà mọi người đều quen thuộc trong khoảng thời gian ở chung với nhau để thăm dò, nhưng hắn biết sẽ không có tác dụng, tất cả người ở trong nhiếp hồn trận đều bị Huyễn Ma nhìn thấu nội tâm ý thức, cách này không chính xác.

Hiện tại quả thật không biết làm cách nào. Nhưng Huỳnh Uyên Minh lại nói: “Mọi người đừng nghe hắn ta nói bừa, ta thấy hẳn mới chính là Huyễn Ma, các ngươi nghĩ mà xem, lúc trước mỗi người chúng ta

đều bị kẹt ở một thế giới hỗn độn.

Nhưng vừa rồi lại xuất hiện một con đường, tất cả đều xuất hiện ở đây, ngay trước mặt Dương Bách Xuyên, đâu có chuyện trùng hợp như vậy?

Rõ ràng hắn ta không phải Dương Bách Xuyên mà là Huyễn Ma, cố ý dẫn chúng ta tới để khiêu khích chém giết lẫn nhau, mọi người cùng lên, g**t ch*t hắn...”

Dứt lời, Huỳnh Uyên Minh lập tức nhào về phía Dương Bách Xuyên.

Theo sau còn có điện lão điện Ma Đan và Biên Long.

Đinh Hòa Bình quay sang gật đầu với Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn: “Giết hắn, hắn không phải đại tông sư, là Huyền Ma, ta nghĩ Huỳnh điện chủ nói

Từng biểu cảm ánh mắt của bọn họ đều rất thích hợp, rất khó để phán đoán.

Dương Bách Xuyên cũng không chắc liệu bọn họ có phải thật hay không?

Người thật hay giả đều đã xuất hiện trước mặt hắn, rất khó lựa chọn, nhưng lúc này họ đã nhào tới, bọn họ còn xem hắn thành Huyễn Ma.

Đúng là khôi hài.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4412: Cuối cùng



Thú thật, chiêu này quả là cao tay, Dương Bách Xuyên thầm khen ngợi huyễn ma trong lòng, có thể thấy mục đích của huyễn ma là tru tâm, muốn quấy nhiễu đạo tâm của hắn. Dẫu vậy, hắn lại không thể hóa giải được nó, đúng là dương mưu.

Cuối cùng, hắn chỉ đành nhắm chặt hai mắt.

Vấn đề là, hắn thật sự không biết rốt cuộc bọn họ có đang tồn tại thật không, lý do hắn mạo hiểm tính mạng mò tới chỗ này là để cứu người, chứ không phải giết người. Lỡ đâu trong số những kẻ kia có người sống thật, lại bị hắn tình cờ g**t ch*t, há chẳng phải đã phản bội ước nguyện ban đầu của hắn rồi sao?

Mà hắn cũng chẳng có cách nào phân biệt, bởi lúc đám người đó tranh luận với nhau, biểu hiện của mỗi người vô cùng chân thật, thế nên hắn không dám làm liệu.

Lúc này, tuy bị tấn công từ khắp bốn phương tám hướng, nhưng Dương Bách Xuyên lại chẳng may mảy để tâm tới. Nếu tất cả bọn họ đều là con người bằng xương bằng thịt và đang hiện diện ở thế giới bên ngoài chứ không phải trong thế giới ý thức của ma huyễn, có lẽ Dương Bách Xuyên sẽ phải tìm cách né tránh, không đối đầu trực diện.

Nhưng nếu là ở nơi này, vậy hắn chẳng có gì phải sợ. Thứ nhất là vì thân hồn của hắn cực kỳ mạnh, lại có sức mạnh thần hồn của Hắc Liên bổ trợ. Thứ hai, trong tay hắn còn có thần thông thiên phú, ngoài ra chuông Đông Hoàng cũng biểu hiện ra ưu thế cực lớn trong trận chiến này, còn cửa U Đô thì chưa có dịp sử dụng...

Thế nên, trong tình huống chưa xác định chắc chắn những người đó là thật hay giả, thì dù có bị họ tấn công mãnh liệt, Dương Bách Xuyên cũng sẽ không ra tay. Hắn quyết định tiếp tục quan sát thêm, để xem rốt cuộc trong số những đó, những kẻ nào là hóa thân của huyễn ma, nhất định phải tìm hiểu rõ ràng thì mới được ra tay.

Suy nghĩ xẹt qua trong đầu, chuông Đông Hoàng lập tức rung mạnh hơn. Lớp phù văn quanh thân chuông Đông Hoàng cổ kính chụp trên người hắn bắt đầu di chuyển, và đó chính là tấm khiên phòng ngự vững chắc nhất. Dù Dương Bách Xuyên có đứng yên tại chỗ, chưa chắc chúng đã làm được gì hắn.

"Boong... boong..." Sự chuyển vận của cái chuông bảo vệ Dương Bách Xuyên an toàn.

Mặc dù mọi thứ trong thế giới ý thức của ma huyễn vô cùng chân thật, thậm chí nếu bị thương còn sẽ chảy cả máu, nhưng Dương Bách Xuyên biết nơi đây chỉ là một thế giới tạo thành từ ý thức của ma huyễn, và nền tảng của nó suy cho cùng chỉ là thần hồn. Xét từ góc độ nào đó thì chuyện cơ thể bị tổn thương khi ở trong thế giới này sẽ tương đương với thương tổn về thần hồn, tức là còn nghiêm trọng hơn cả tổn thương về thể xác.

"Ầm ầm ầm..."

Chỉ trong chớp mắt, đòn tấn công của bảy người Đinh Hòa Bình, Biên Long, Diêu Bất Ngôn, Hình Uyên Minh, điện lão bên cạnh Hình Uyên Minh và Kim Quy tiên nhân đã đánh thẳng vào chuông Đông Hoàng, thế nhưng chỉ đủ khiến hình dạng của cái chuông thoáng biến dạng, còn Dương Bách Xuyên lại chẳng hề hấn gì.

Bấy giờ, Dương Bách Xuyên phát hiện lúc này chỉ còn mỗi Bảo Thuận Quang đứng đờ ra ở phía xa, máu tràn ra khỏi khóe miệng, ngơ ngác nhìn hắn. Trong một khoảnh khắc, Dương Bách Xuyên như chợt hiểu ra điều gì. Bảo Thuận Quang không tham gia vào đợt tấn công lần này. Trước đó hắn từng công kích Bảo Thuận Quang, theo lý thì hắn ta phải tức tốc bắt tay với những người khác để trả đùa mình mới phải, nhưng hắn ta lại không làm vậy. Điều này nói lên rằng, Bảo. 'Thuận Quang đã xuất hiện vấn đề tận hai lần.

Và đương nhiên, lúc này Dương Bách Xuyên cũng nhận ra vấn đề này không hẳn là xấu. Bởi vì cùng một chiêu hắn không thể lặp lại hai lần, ví dụ như lời nguyền hắn đã yểm lên người Bảo Thuận Quang thông qua đòn chưởng kia chẳng hạn. Tương tự, tuyệt đối không có chuyện huyễn ma phạm phải cùng một sai lầm tới tân hai lần.

Thế nên, Dương Bách Xuyên cho rằng rất có thể Bảo Thuận Quang là thật. Bởi nếu hắn ta là do huyễn ma biến thành, tất nhiên sẽ kết hợp với những kẻ khác tấn công hắn. Nhưng trên thực tế, Bảo Thuận Quang lại đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, hơn nữa mỗi lần Dương Bách Xuyên nhìn sang đều thấy trong mắt hắn ta tràn ngập vẻ lo lắng.

Điều này vô cùng bất thường.

"Âm ầm ầm..."

Đợt tấn công của nhóm Đinh Hòa Bình vẫn đang tiếp tục.

Dương Bách Xuyên hướng mắt về phía Bảo Thuận Quang đứng xa xa, hỏi: "Huyễn ma kia, ngươi không ra tay hả? Hay ngươi cho rằng chỉ cần năm người bọn chúng là đủ hạ gục ta rồi?"

Những người đó có cấn đề, đây là phán đoán sơ bộ của Dương Bách Xuyên.

Ngoài ra, trong lúc hắn và Bảo Thuận Quang nói chuyện với nhau, chỉ có mình Diêu Bất Ngôn xuất hiện biểu cảm đoán định, đồng thời trong mắt không hề xuất hiện chút cảm xúc tiêu cực nào, trái lại còn để lộ vẻ nghiền ngẫm. Điều này đã hướng Dương Bách Xuyên tới một suy đoán, có lễ trong số bảy người chỉ có đúng Diêu Bất Ngôn là thật.

Đương nhiên Bảo Thuận Quang đứng phía xa cũng là thật.

Về phần mấy người còn lại trong nhóm người Đinh Hòa Bình, khả năng cao là thủ đoạn của huyễn ma. Dù rằng ánh mắt bọn họ chỉ thay đổi trong phút chốc, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn kiên quyết cho rằng họ là do huyễn ma biến ảo ra.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4413: Hiển nhiên là tính chạy trốn



Không sao, ra tay thử xem là biết ngay chuyện gì đang xảy ra thôi, với cả cũng đâu thể đứng yên chịu trận hoài được. Mặc dù hắn có thể chịu đựng sự tấn công của năm người, nhưng về lâu về dài sức mạnh thần hồn của hắn vẫn sẽ bị hao

tổn. Tóm lại, không phải chuyện tốt lành gì.

Suy nghĩ xẹt qua trong đầu, Dương Bách Xuyên mở miệng: "Cửa U Đô... ngay. bây giờ."

Ngay lập tức, sau lưng hắn xuất hiện một cánh cửa cao lớn, đen ngòm và cũ kỹ.

Khoảnh khắc cánh cửa xuất hiện, bốn người Đinh Hòa Bình bỗng trở nên hoảng loạn.

"Mở" Vừa dứt lời, cửa U Đô bật mở.

Chớp mắt đã nhắm tới con mồi đầu tiên - Điện Lõa của điện Ma Đan.

Cửa U Đô là cánh cổng thần ma mà đến tận thời điểm hiện tại, ngay cả Dương Bách Xuyên cũng chẳng tài nào tìm hiểu rõ ràng được. Đây là thần thông thiên phú của m Tỉnh sau khi m Dương Mệnh Tinh xuất hiện trong người hắn. Tới lúc tiến vào Càn Khôn điện, sau khi dung hợp với hai luồng khói trắng đen trong Càn Khôn Điện, m Dương Mệnh Tinh bỗng biến mất, hay nói đúng hơn là kết hợp lại thành Càn Không Đạo Nguyên cap cấp hơn, từ nay về sau luôn núp bóng trong Đạo Nguyên.

Bấy giờ, Dương Bách Xuyên phát hiện, thần thông vẫn còn tồn tại. Đúng lúc có thể phát huy tác dụng cực lớn trong sự vi à

xxk

Sự xuất hiện của cửa U Đô khiến sáu người Đinh Hòa Bình thoáng để lộ vẻ bối rối, nhờ vậy mà Dương Bách Xuyên càng thêm chắc chắn bốn người họ có vấn đề, nhận định của bản thân không hề sai.

Thế này thì có thể yên tâm ra tay rồi, trước hết cứ bắt đầu từ điện lão bên cạnh Hình Uyên Minh đi. Dương Bách Xuyên dùng suy nghĩ điều khiển cửa U Đô hé mở, muốn thu kẻ nào thì thu kẻ đó. Tuy đến tận bây giờ hắn vẫn chưa biết đằng sau cửa U Đô là thứ gì, nhưng có thể điều khiển cửa U Đô hấp thu sự vật là đủ rồi.

Cửa U Đô luôn tối đen như mực, khi hé mở lại tạo cho người ta cảm giác như một con thú dữ thần bí ẩn mình trong bóng tối, chờ đợi thời cơ nuốt trọn tất cả.

Lý do Dương Bách Xuyên chọn điện lão bên cạnh Hình Uyên Minh là mục tiêu đầu tiên không phải ngẫu nhiên, mà là cũng có chút tâm tư riêng. Bởi đó không phải người của hắn, hai bên cũng chẳng thân thiết gì, thế nên có bị cửa U Đô nuốt nhầm cũng không tiếc.

Chớp mắt một cái, bên trong cửa U Đô tỏa ra luồng sáng xám xịt, tựa như vầng sáng màu xám từng xuất hiện trong hội nghị, chúng tạo thành lốc xoáy, thoát ra ngoài, chẳng mấy chốc đã quấn lấy điện lão bên cạnh Hình Uyên Minh, kéo vào trong cánh cửa.

"A..

Điện lão hét lên thảm thiết, lúc cơ thể bị của U Đô quấn vào, hơi thở ma sát cường đại lập tức bùng nổ, phơi bày sự thật gã là do huyễn ma biến thành. Đối mặt với sự ngang ngược của cửa U Đô cùng với hơi thở của sức mạnh cực âm mãnh liệt, mấy người Đinh Hòa Bình, Biên Long, Diêu Bất NGôn, Hình Uyên Minh và Kim Quy tiên nhân cùng hộ vệ đang bao vây tứ phía Dương Bách Xuyên lập tức loạn cào cào hết lên.

Cả đám vô cùng ăn ý lùi về sau...

Hiển nhiên là tính chạy trốn.

Nhưng nếu Dương Bách Xuyên đã nắm chắc mọi chuyện, vậy sẽ không cho chúng cơ hội đó. Ngoài ra, hắn còn phát hiện đúng là ảo ảnh của huyễn ma rất mạnh, nhưng thực lực hình như khá là tầm thường. Đương nhiên cũng có thể là do thần thông thiên phú của hắn quá cường đại.

"Boong..."

Chuông Đông Hoàng ngân vang, chớp mắt biến lớn gấp mấy chục lần, nhoáng cái đã bắt gọn ba người Đinh Hòa Bình, Biên Long và Diêu Bất Ngôn sắp chạy trốn khỏi đây. Kế tiếp, hắn lại điều khiển cửa U Đô hút ba người còn lại là Hình Uyên Minh, Kim Quy tiên nhân và tên hộ vệ vào trong.

Chẳng mấy chốc hẳn đã một lưới bắt hết cả đám.

Bảo Thuận Quang hào hứng gọi hắn, còn Diêu Bất Ngôn lại để lộ biểu cảm hổ thẹn.

Dương Bách Xuyên thu hồi cánh cửa U Đô, đồng thời gọi chuông Đông Hoàng trở về, sau đó che trên đầu ba người, tạo thành tấm khiên phòng ngự.

Tất nhiên hắn biết hai người kia đang nghĩ gì trong đầu, thế là thở dài một hơi, đặng bảo: "Những lời ta nói lúc trước đều là thật, hiện tại chúng ta phải tìm cho ra huyễn ma rồi tiêu diệt nó thì họa may mới tỉnh khỏi thế giới ý thức của ma huyễn, bằng không sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở đây đấy. Phải rồi, các ngươi có nhìn thấy những người khác không?”

Nghe hẳn hỏi vậy, Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn đồng loạt lắc đầu.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4414: Tình huống của ta cũng giống với lão Bảo



Bảo Thuận Quang nói: “Chủ nhân, những lời ta nói đều là thật, ta vốn bị lạc trong hồn độn, bị thứ gì đó đánh lén, vô cùng chật vậy. Ai biết ngay sau đó sương mù tách thành hai nửa, ta đi ra rồi nhìn thấy ngươi và bọn họ.”

Diêu Bất Ngôn cũng nói: “Tình huống của ta cũng giống với lão Bảo, xem ra chúng ta đều bị Huyễn Ma nhốt ở một phương, không nhìn thấy gì cả.”

Dương Bách Xuyên nghe hai người nói, suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng: “Các ngươi cũng thấy được sự quỷ dị của Huyễn Ma, tiếp theo chắc chắn sẽ có thủ đoạn ảo giác lợi hại hơn xuất hiện. Cho nên các ngươi phải nhớ kỹ dù đụng phải ai cũng không được dễ dàng tin tưởng, phải xác minh kỹ mới quyết định.

Hai người cũng đừng rời khỏi tầm mắt của ta, tiếp theo sẽ càng ngày càng khó khăn, ma hồn của Huyễn Ma không quá mạnh nhưng hắn ta đi theo con đường nhiễu loạn đạo tâm, đánh vào tinh thần.”

“Rõ, chủ nhân." “Vâng, đại tông sư.” Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn cùng lên tiếng.

Sau đó Diêu Bất Ngôn không nhịn được hỏi: “Đại tông sư, vừa rồi mấy tên giả mạo kia đều bị ngươi luyện hóa, nhưng nghe ngươi nói thì có vẻ Huyễn Ma vẫn còn sống, hoặc nói cách khác nơi này có rất nhiều Huyễn Ma?”

“Đúng vậy, chủ nhân, ta cũng nhìn thấy bọn họ hóa thành ma khí rồi bị luyện hóa.” Bảo Thuận Quang nói.

Dương Bách Xuyên biết ý của hai người, hắn nói: “Rốt cuộc Huyễn Ma có một hay nhiều, ta cũng không rõ lắm, nhưng có thể khẳng định tuyệt đối chưa chết.

Thậm chí ta đoán 18 ma ghế và vương tọa hoàng kim trên đại điện là một ma trận nhiếp hồn, nếu từ đây suy ra thì nơi này có 19 Huyễn Ma.

Trong đó có một tên là Huyễn Ma Vương, hiển nhiên những tên bị ta luyện hóa đều không phải là Huyễn Ma mạnh nhất. Tổng lại những tên Huyễn Ma bị ta luyện hóa thì chỉ có 8 tên, nếu dựa theo số lượng ma ghế thì còn 11 Huyễn Ma nữa, một tên trong số đó sẽ là Huyễn Ma Vương khống chế vương tọa.

Chúng ta muốn thức tỉnh thì phải tìm được Huyễn Ma Vương và xử lý hắn ta. 'Ta mong những người khác có thể kiên trì được, đừng chết trong tay Huyễn Ma.”

Dương Bách Xuyên nói ra suy đoán của mình cho Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn.

“Chủ nhân, giờ chúng ta phải làm gì bây giờ?” Bảo Thuận Quang hỏi.

“Chờ, Huyễn Ma bị thua vài lần trên tay ta, chắc chắn hắn ta sẽ không để ý. Chúng ta không tìm được hắn, vậy thì ngồi yên chờ hắn ta tìm đến.” Dương Bách Xuyên nói.

“Đại tông sư, cảnh vừa rồi làm ta rất chấn động, Huyễn Ma hóa thành lão Đinh, từ bề ngoài đến thần thái đều cực kỳ giống, thậm chí bọn chúng còn nắm giữ ký ức và hiểu rõ nội tâm của mỗi người, nếu lại xuất hiện người quen thì chúng ta nên đối phó như thế nào?

Huyễn Ma không chỉ có thể bắt chước, còn có thể lợi dụng nỗi lòng của chúng ta để gây chuyện, thật sự đáng sợ.” Diêu Bất Ngôn sợ hãi nói.

Rốt cuộc vừa rồi ông ta tin Huyễn Ma chứ không tin Dương Bách Xuyên. “Bình tĩnh, đừng lo lắng quá, có chuông Đông Hoàng ở đây, chỉ cần bao vây lại thì ma khí của Huyễn Ma sẽ xuất hiện, các ngươi theo sát ta là được.” Dương

Bách Xuyên dặn dò hai người.

Hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy.

Tiếp theo ba người không di chuyển mà đứng tại chỗ chờ đợi, nhưng thời gian lại nhanh chóng xói mòn.

3 canh giờ trôi qua, Dương Bách Xuyên không chờ nổi, hắn biết không thể tiếp tục chờ.

Cần phải nghĩ cách tìm kiếm Huyễn Ma.

Nếu không những người khác sẽ gặp nguy hiểm.

Nhưng nên đi đâu tìm đây?

Ban đầu tiếng chuông của chuông Đông Hoàng còn có thể giúp hắn cảm nhận được sự tồn tại của Huyễn Ma, nhưng sau khi dùng một lần rồi thì Huyễn Ma đã có phòng bị nên không tìm thấy được.

Nghĩ đi nghĩ lại chỉ có hai át chủ bài là sử dụng được.

Thứ nhất là bản mạng Thần Tượng, nhưng Dương Bách Xuyên không biết nên dùng bản mạng Thần Tượng như thế nào, có ích lợi gì?

Cho nên tạm thời phủ quyết lựa chọn này.

Thứ hai là Hắc Liên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4415: Tổng số lần tiêu diệt Huyễn Ma là 15 lần



Hắc Liên là nguyên thần, có thể mượn dùng lực lượng thần hồn.

Nghĩ đến đây Dương Bách Xuyên nhắm mắt bắt đầu trò chuyện với Hắc Liên.

“Hắc Liên, có thể giúp ta tìm được Huyễn Ma không?” Dương Bách Xuyên nói.

“Ta có thể thử.” Rất nhanh Häc Liên đã đáp lại Dương Bách Xuyên.

“Được, ngươi thử xem.” Dương Bách Xuyên nói.

Hắn rất tin tưởng Hắc Liên, rốt cuộc Hắc Liên là đệ nhất Hắc Liên của Hồng Hoang, mặc dù sau đó niết bàn hạt sen trùng tu nhưng Hắc Liên vẫn luôn hấp thu lực lượng thần hồn của hắn trong ý thức hải, nhiều năm trôi qua, chắc cũng mạnh

hơn rất nhiều.

Giữa hắn và Hắc Liên cũng coi như là song thắng, nhưng đến nay Dương Bách Xuyên vẫn chưa biết là tốt hay xấu.

Dù sao Hắc Liên giúp hắn rất nhiều. Mỗi lần nguy hiểm Hắc Liên đều ra tay, lần này cũng vậy.

Sau đó Dương Bách Xuyên mở mắt, hắn cảm nhận được một luồng lực lượng phát ra từ trong thức hải.

“Âm đùng ~”

Một tiếng động nặng nề vang lên, tản ra ngoài.

Giống với tiếng của chuông Đông Hoàng.

Có lẽ đây là cách Hắc Liên tìm kiếm vị trí của Huyễn Ma.

Quả nhiên ngay sau đó âm thanh của Hắc Liên vang lên: “Vươn tay, dẫn ngươi đi tìm.”

Dương Bách Xuyên buông bàn tay trái, một đài sen đen xuất hiện.

Sau đó bay về phía trước. “Đị”

Dương Bách Xuyên vung tay bảo Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn đuổi theo.

Ba người đi theo đài sen đen tiến vào sương mù, mười mấy phút sau, bọn họ nghe thấy tiếng đánh nhau.

“Lão Đinh ngươi điên rồi.” Là âm thanh của Biên Long.

Ba người Dương Bách Xuyên đi qua thì nhìn thấy Đinh Hòa Bình đang chém giết với Biên Long.

Hắc Liên dừng trên đỉnh đầu Đinh Hòa Bình. Dương Bách Xuyên biết Đinh Hòa Bình này chính là Huyễn Ma.

Hắn nói với Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn: “Bao vây đánh Đinh Hòa Bình, hắn ta là Huyễn Ma.”

“Vậy Biên Long thì sao?” Diêu Bất Ngôn nói.

“Biên Long là thật.” Hắc Liên nói đài sen đen của nàng dừng trên đỉnh đầu ai, người đó chính là Huyễn Ma.

Lúc này đài sen đen đang dừng trên đỉnh đầu Đinh Hòa Bình, không di chuyển, chứng tỏ Biên Long là thật, Đinh Hòa Bình là giả.

Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn đều tin tưởng Dương Bách Xuyên. Hai người xông lên ra tay tấn công Đinh Hòa Bình.

Dương Bách Xuyên khống chế chuông Đông Hoàng bay về phía Đinh Hòa Bình.

“Keng ~”

Chuông Đông Hoàng phát ra tiếng, ma khí xuất hiện trên người Đinh Hòa Bình. Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn tấn công, Dương Bách Xuyên trấn áp. Biên Long ngơ ngác nhìn ba người tiêu diệt Đinh Hòa Bình.

Nhưng nhìn thấy ma khí thì ông ta hiểu ra.

Tiếp theo lại bắt đầu công cuộc giải thích, Biên Long biết rõ ông ta gặp phải chuyện tương tự như Bảo Thuận Quang.

'Thấy Huyễn Ma ra tay với những người khác, Dương Bách Xuyên cũng rốt ruột, vội vàng bảo Hắc Liên tìm kiếm tung tích của những người khác.

Có sự giúp đỡ của Hắc Liên, Dương Bách Xuyên lần lượt tìm được Đinh Hòa Bình thật sự, Hình Uyên Minh và Kim Quy tiên nhân. Còn điện lão và tên hộ vệ kia thì không tìm thấy.

Tìm kiếm mãi, đi rất nhiều nơi trong sương mù nhưng vẫn không tìm được, cho nên Dương Bách Xuyên gọi mọi người lại nghĩ cách.

“Ta cảm nhận được một luồng hơi thở cường đại đang đến gần các ngươi.” Đúng lúc này Hắc Liên lên tiếng.

Dương Bách Xuyên phóng to chuông Đông Hoàng bao phủ mọi người vào. trong đó.

Hắn biết có lẽ tên sắp xuất hiện chính là Huyễn Ma Vương.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4416: Rõ ràng suy đoán là chính xác



"Bốn đạo khí tức đang đến từ mọi hướng ~" Hắc Liên tiếp tục nhắc nhở.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng có thể xác định cái gọi là Huyễn Ma không phải là một mà là mười chín cái, đúng như hắn đã suy đoán trước đó.

Bọn họ đã giết được mười lắm người, lúc này Hắc Liên lại nói đang có bốn người đến.

Rõ ràng suy đoán là chính xác.

Mà trong số bốn Huyễn Ma xuất hiện tiếp theo, một trong số đó chắc chắn sẽ có một Huyễn Ma Vương.

Cuộc chiến khó khăn cuối cùng đã đến.

Dương Bách Xuyên suy nghĩ trong lòng, nhưng hắn không sợ, hẳn là lúc này, hắn đã tìm được Bảo Thuận Quang, Đinh Hoà Bình, Diêu Bất Ngôn, Biên Long và Hình Uyên Minh.

Xem như là tạm thời hoàn thành được phân nửa.

Chuyện còn lại chính là tiêu diệt Huyễn Ma, đánh thức mọi người tỉnh dậy và rời khỏi thế giới ý thức Huyễn Ma này.

Trong lúc chờ đợi, Dương Bách Xuyên đã nghĩ xem Huyễn Ma sẽ xuất hiện dưới hình thái nào.

Trước đó chúng đã biến hoà thành người trong số bọn họ, thật thật giả giả quanh quẩn.

Lần này, Dương Bách Xuyên nghĩ chắc cũng như thế thôi. Trong lòng hắn cũng không quá gánh nặng. Chỉ sợ Huyễn Ma không hiện ra thôi.

"Ha ha~ Tên phế vật nhà ngươi có chút bản lĩnh đấy, cũng tốt thôi, bổn toạ cũng chơi đã rồi, tiếp theo các ngươi hãy biến mất hết đi!"

Âm thanh quen thuộc vang vọng ở bốn phương tám hướng.

Dương Bách Xuyên có thể nhận ra giọng nói này lại là giọng của Tuyết Huơng. Khoảnh khắc tiếp theo, bốn bóng người bước ra khỏi màn sương mù.

Tuyết Hương quả thực nằm trong số đó.

Đương nhiên, Dương Bách Xuyên biết đó là hoá thân của Huyễn Ma chứ không phải Tuyết Hương thật.

Về phần ba người kia, không ngờ lại không phải là người thân, mà là hình thái của bốn đạo ma khí.

Hình như Tuyết Hương là người thống trị, hoặc có lẽ Tuyết Hương là Huyễn Ma Vương, hình thái của ba đạo ma khí còn lại chính là dáng vẻ của thuộc hạ.

Tuy nhiên, ba loại khí quỷ này trong mắt Dương Bách Xuyên khác với những cái đã bị diệt trước đó.

Lúc này, hắn lại không biết tiếp theo Huyễn Ma kia sẽ tung chiêu như thế nào.

Nhưng trên người hắn có chuông Đông Hoàng, hơn nữa đã bao trùm mọi người ở trong đó nên hắn cũng không quá lo lắng.

Nghe Tuyết Hương hay còn có lẽ là Huyễn Ma lên tiếng nói chuyện, tên này đã rất nhiều lần gọi hản là phế vật, trong lòng Dương Bách Xuyên lập tức bốc hoả.

"Tiểu gia ta sẽ cho ngươi biết ai mới là phế vật."

Hắn lạnh lùng đáp lại, cũng cười nhạo lại Huyễn Ma.

"Ha ha ha...... Bổn toạ đã nói trước rồi, ngươi là phế vật, chỉ là vô số năm qua quá mức nhàm chán nên mới để tiểu tử ngươi diệt mất mấy đạo Huyễn Ma khí thôi, thế mà ngươi đã thật sự cho mình là vô địch sao? Vậy thì tiếp theo bổn toạ sẽ cho ngươi xem thử thế nào mới là Huyễn Ma đạo, một chiếc mai rùa nho nhỏ. mà thôi, vẫy ta một cái là diệt được ngươi rồi."

Những lời nói ngông cuồng, càn rỡ phát ra từ miệng của Huyễn Ma.

Hiển nhiên Huyễn Ma chỉ có một, chính là Huyễn Ma đang hoá thành Tuyết Hương trước mặt này.

Một chưởng đánh ra, Dương Bách Xuyên không dám bất cẩn, dùng hết toàn lực thúc giục chuông Đông Hoàng.

"Keng ~"

"Oang ~"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4417: Giây tiếp theo



Tiếng chuông của Đông Hoàng vang lên ầm ï, phù văn màu vàng lưu chuyển, bạo phát ra vạn đạo kim quang, chiếu sáng ra hơn ngàn mét.

Hoặc có thể nói là hắn đang chống lại ma thủ này

Một ma thủ vĩ đại khoảng hơn ba mươi mét đánh xuống, chống lại kim quang từ chuông Đông Hoàng của hắn.

Giây tiếp theo, sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi.

Bởi vì hắn cảm nhận được khí tức từ ma thủ của Huyễn Ma hoàn toàn mạnh hơn dự liệu của hắn.

"Âm ầm~"

"Rắc rắc~"

Âm thanh chói tai vang vọng tứ phía.

Tiếng chuông Đông Hoàng vỡ vụn vang lên.

Vốn dĩ đó chính là lực lượng thần thông thần hồn, nếu không chịu nổi lực lượng ma thủ đương nhiên sẽ tiêu tan và trở nên vô hình.

Sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi, hắn hừ lạnh, triệu hồi cánh cửa U Đô ra. "Âm ~ Có một tiếng vang rất lớn.

"Các người tránh xa một chút ~"

Dương Bách Xuyên lớn tiếng nói với đám người Định Hoà Bình.

Hắn biết đây là một đọ sức ý thức thần hồn, đám người Đinh Hoà Bình chưa chắc đã giúp được gì.

Chỉ có thần thông thiên phú thần hồn mới có thể chiến đấu với Huyễn Ma, không thể nào chỉ dựa vào lực lượng thần hồn được.

Lúc này, sức mạnh mà Huyễn Ma thể hiện đã vượt xa dự đoán của hắn.

Để đám người Đinh Hoà Bình ra tay có thể không hiệu quả, ngược lại sẽ mang đến thương vong, nhiễu loạn đạo tâm.

Mặc dù cánh cửa U Đô cũng bị đánh tan, nhưng ma thủ vĩ đại của Huyễn Ma cùng cũng biến mất.

"Ha ha, tiểu phế vật có chút bản lĩnh đấy, cũng có thần thông Nguyên Thần nhỉ, nhưng... Trong thế giới ý thức Huyễn Ma của bổn toạ, ngươi vẫn chỉ là phế vật nhỏ bé thôi. Bổn toạ sẽ cho người nếm thử thế nào là sự lợi hại của Huyễn Ma, b*p ch*t ngươi chỉ đơn giản như b*p ch*t một con kiến thôi, ha ha ha......"

Huyễn Ma dưới hình dạng Tuyết Hương cười điên cuồng. Sau đó nó đột nhiên gầm lên với Dương Bách Xuyên. "Gừ~"

Tiếng gầm vang giống như tiếng mãnh thú gầm.

Lại thấy từ miệng Huyễn Ma phun ra một đạo ma khí rồi lập tức hóa thành một ma long dài khoảng trăm mét, đang tiến về phía Dương Bách Xuyên.

"Gào gào ~” Tiếng rồng gầm vang lên, âm thanh vô cùng sắc bén.

Đột nhiên, Dương Bách Xuyên cảm thấy đầu mình đau dữ dội giống như bị trúng châm ám sát vậy.

"Oang ~"

Sau một hồi âm thanh oang oang, đài sen trong ý thức hải của Dương Bách Xuyên toả ra ô quang.

Ma long hét lớn, cắn xé một ngoạm vào đài sen.

"Oang oang oang ~”

Đài sen phát ra tiếng oang oang, sau đó ba mươi sáu cánh hoa nổ tung rồi bắn về phía người ma long.

"Rầm rầm rầm ~"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4418: Một vầng sáng sặc sỡ



Tiếng vang rầm rầm vang lên không dứt, mảnh vụn của ba mươi cánh hoa sen văng tung toé lên người ma long~

"Gừ gừ gừ..."

Ma long kêu thảm thiết.

Tiếng kêu của nó yếu dần, cuối cùng cũng bị ba mươi sáu cánh hoa Hắc Liên g**t ch*t.

Ma long tiêu tán. "Hừ~ tiểu phế vật cũng thú vị đấy, trong Nguyên Thần của ngươi còn có những sinh linh khác à, ha ha ha...... Được được được, hãy xem bổn toạ nuốt

chứng ngươi đây."

Ma long bị hiết, Huyễn Ma không những không hoảng loạn mà còn có vẻ hưng phấn, hắn ta nói phải chiếm đoạt được Hắc Liên.

Điều này khiến trong lòng Dương Bách Xuyên chấn động.

št sức mạnh của Huyễn Ma nằm ngoài sức tưởng tượng

Phải làm sao bây giờ? Trong đầu Dương Bách Xuyên nghĩ cách đối phó. Nhưng công kích của Huyễn Ma sắp đến rồi.

Đã thấy Huyễn Ma dưới hình dạng Tuyết Hương đột nhiên vươn tay ra chộp tới Hắc Liên đang lơ lửng trên không trung.

Đúng lúc này, Dương Bách Xuyên đứng trên Hắc Liên ngẩng đầu nhìn lên, nhưng phát hiện Huyễn Ma đã biến thành người khổng lồ, mà hắn và Hắc Liên đã rút nhỏ lại rất nhiều lần......

Đây là thế giới ý thức của Huyễn Ma, Huyễn Ma có thể thay đổi quy tắc theo ý muốn của hắn ta, làm cho chính hắn ta trở nên lớn hơn, điều này cũng không có gì lạ. Nhưng thực ra là do Huyễn Ma lớn hơn chứ không phải hắn và Hắc Liên thu nhỏ lại.

Khí tức ma sát như núi cao bao phủ đè xuống.

Ba mươi sáu cánh hoa Hắc Liên lại bạo nổ bắn thẳng về phía Huyễn Ma.

Nhưng chỉ nghe Huyễn Ma hừ lạnh, khoảnh khắc tiếp theo đã nhìn thấy bàn tay ma khí trắng nõn khổng lồ của nàng xuất hiện, mạnh mẽ vồ xuống.

Trực tiếp bỏ qua ba mươi sáu cảnh hoa Hắc Liên.

"Rầm rầm rầm..."

'Từng mảnh cánh Hắc Liên lần nữa bạo liệt, bị Huyễn Ma dưới hình dạng Tuyết Hương dùng một tay bóp vỡ tất cả, trực tiếp chộp về phía đài sen và Dương Bách

Xuyên.

Lúc này, toàn thân Dương Bách Xuyên chấn động, hắn biết mình không thể chống lại Huyễn Ma rồi.

Đành phải lấy ra lá át chủ bài cuối cùng rồi, nếu không hắn và Hắc Liên đều phải xong đời mất.

Huyễn Ma này quá mạnh.

"Tượng Thần Bản Mệnh - Hiện!"

Dương Bách Xuyên tức giận gầm lên.

Ngay sau đó, một màu sắc sặc sỡ xuất hiện khắp cơ thể hẳn.

Đột nhiên, một Tượng Thần nhắm mắt xuất hiện sau lưng Dương Bách Xuyên. "Lớn ~"

Dương Bách Xuyên mở miệng, lại phun ra một chữ.

'Tượng Thần Bản Mệnh bỗng nhiên lớn lên, trong nháy mắt hoà thánh thân cao khoảng trăm mét.

Cũng chính vào lúc này, một trảo của Huyễn Ma đã đụng tới Tượng Thần Bản Mệnh của hắn. Một cảnh tượng nằm trong dự liệu xuất hiện.

Ẩm~ "A ~" "Xì xì xì ~"

Lúc bàn tay của Huyễn Ma chộp tới Tượng Thần Bản Mệnh của Dương Bách Xuyên, hẳn ta đột nhiên kêu lên thảm thiết.

Một vầng sáng sặc sỡ quét qua bàn tay của Huyễn ma, phát ra tiếng xì xì xì, bàn tay của Huyễn Ma đột nhiên bốc khói và thối rữa giống như bị axit sunfuric giội vào...

Huyễn Ma hét lên thảm thiết rồi lùi nhanh về phía sau.

Hiển nhiên, hắn ta thật sự không ngờ Dương Bách Xuyên còn có Tượng Thần Bản Mệnh.

Khoảnh khắc này được nhìn thấy, dưới trạng thái thần hồn, Tượng Thần Bản Mệnh xuất hiện, hắn lại dung hợp trong Tượng Thần Bản Mệnh.

Thần và Hồn hợp nhất.

Trong chốc lát, trong đầu Dương Bách Xuyên không hiểu sao lại xuất hiện một câu nói.

Mệnh Tinh là Đạo, Bản Tượng là Thần!
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4419: Mệnh tinh là đạo, tượng là thần!



Mặc dù Dương Bách Xuyên không biết hai câu này có ý gì nhưng nghe rất trâu bò!

Mệnh tinh là đạo, tượng là thần!

Dương Bách Xuyên cho rằng mệnh tinh là đạo, tức là đại đạo, hơn nữa đó là mệnh tinh của hắn.

Còn tượng là thần càng thêm trâu bò!

Chẳng lẽ đang nói hắn sẽ thành thần?

Linh hồn Gàn Khôn từng nói hắn tu thần đạo, không phải tiên đạo.

Còn bản mạng Thần Tượng của Dương Bách Xuyên, năm đó sư phụ từng nói hắn là một quái thai tu luyện, là sự tồn tại biến dị, ngay cả sư phụ cũng không biết

ra sao.

Cho nên chính Dương Bách Xuyên cũng không rõ bản mạng Thần Tượng của hắn có ích lợi gì? Sử dụng kiểu gì?

Dù sao hắn rất ít tìm hiểu.

Hôm nay coi như bị ép đến đường cùng mới triệu hoán bản mạng Thần Tượng ra, không ngờ bản mạng Thần Tượng vừa xuất hiện đã hủy diệt một bàn tay của Huyễn Ma.

Cường đại vượt qua sự tưởng tượng của hắn.

Bản mạng Thần Tượng mới chỉ bày ra ánh sáng bảy màu mà thôi, nhưng đã tinh lọc được Huyễn Ma, sắc bén mạnh mẽ đến không tưởng.

Nghe tiếng kêu thảm thiết của Huyễn Ma, Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng hả dạ.

Luôn miệng gọi ta là phế vật, giờ xem xem ai mới là phế vật.

Bên kia, đám người Định Hòa Bình đang trợn mắt há mồm.

Một giây trước bọn họ còn đang lo lắng, đã chuẩn bị sẵn tinh thần liều chết, không ngờ một giây sau lại nghịch chuyển tình thế.

Rốt cuộc vừa rồi thực lực của Huyễn Ma quá đáng sợ, phất tay cái đã hủy diệt chuông Đông Hoàng của Dương Bách Xuyên, ngay cả cánh cửa thần bí kia cũng không đứng vững trước một kích của Huyễn Ma.

Nhưng ai mà ngờ trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, một luồng ánh sáng bảy màu phát ra từ trên người Dương Bách Xuyên, một hư ảnh cao hơn trăm mét xuất hiện.Chỉ thoáng hiện rồi biến mất, hay chính xác hơn là dung hợp trong cơ thể của Dương Bách Xuyên, lúc này trên người Dương Bách Xuyên vẫn thấp thoáng vầng sáng bảy màu.

Sau khi bàn tay khổng lồ của Huyễn Ma chạm đến vầng sáng bảy màu trên người Dương Bách Xuyên thì lập tức hư thối...

Chỉ trong nháy mắt một bàn tay của Huyễn Ma đã bị hỏng. Cục diện thay đổi. Huyễn Ma hoảng sợ lùi về sau.

Huyễn Ma đã đánh mất sự kiêu ngạo coi thường ban đầu, thay thế là sự sợ hãi khó tin.

Đám người Đinh Hòa Bình yên tĩnh lại, mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ đều biết cho dù lúc này bọn họ liều mạng xông lên cũng chết.

Ở chỗ này, bản chất bọn họ chỉ là ý thức thần hồn, không thể sử dụng được pháp lực Tiên Nguyên, chỉ có thể sử dụng lực thần hồn, nhưng bọn họ đều biết lực thần hồn của mình không bằng Huyễn Ma.

“Lão Đinh, ngươi nhìn rõ không, vừa rồi có thứ gì đó hiện lên trên người chủ nhân?” Bảo Thuận Quang lấy lại tinh thần, nuốt nước bọt hỏi Đinh Hòa Bình.

Mỗi người tu luyện đều có thiên phú thần thông, nhưng không trâu bò như Dương Bách Xuyên.

Cũng không lớn như vậy.

Mọi người thật sự không hiểu về thiên phú thần thông của Dương Bách Xuyên.

Nhưng thì sao chứ, lúc này Dương Bách Xuyên là người dẫn đầu bọn họ, không phải kẻ địch.
 
Back
Top Bottom