Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 410



Mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng đàn ông không so đo với phụ nữ.

Vừa quay đầu, nhìn thấy bên kia có một cô gái nhìn qua rất trẻ, đang vùi đầu đóng dấu tài liệu, có lẽ là sinh viên vừa tốt nghiệp đại học.

Suy nghĩ một chút, Dương Bách Xuyên trực tiếp đi tìm cô gái này.

Sau khi Đường Song Song đóng dấu xong một đống tài liệu, thở ra một hơi, cô tốt nghiệp đại học bằng cấp thấp, tìm rất nhiều công tác nhưng người ta đều ghét bỏ bằng cấp của cô thấp, không có kinh nghiệm công tác, dưới sự trợ giúp của bạn bè đi vào công ty bán hàng Cảnh Viên.

Công ty này rất lớn, không chỉ bán bất động sản còn bán nhà second-hand qua người môi giới. Ở trong mắt cô, đây là một công ty có thực lực có bối cảnh, vào công ty được ba tháng, vừa được chuyển lên làm chính thức gần đây, cô rất quý trọng công tác có tính chất tiêu thụ này, cũng tràn đầy mong đợi.

Bình thường bán được một căn nhà sẽ được trích phần trăm rất nhiều, thậm chí chỉ cần bán được một căn biệt thự bất kỳ của công ty, cô sẽ được trích phần trăm rất lớn.

Sau khi nhìn thấy đồng nghiệp bán được biệt thự, mua được xem, điều này làm cho cô rất hâm mộ. Trong lòng cũng rất muốn cố gắng công tác, tranh thủ mua được phòng, cũng kiếm chút học phí cho em trai học đại học.

Qua ba tháng thực tập, cô cũng coi như là một nhân viên chính thức, tràn ngập mong đợi về tương lai. Đáng tiếc đến tận bây giờ, cô vẫn chưa bán được một căn nhà nào cả. Thậm chí cả nghiệp vụ cấp hai bán nhà second-hand của người môi giới mà đồng nghiệp chướng mắt cô cũng không hoàn thành được, mỗi ngày chỉ có thể giúp đỡ các đồng nghiệp khác đóng dấu tài liệu, diễn vai quần chúng.

Điều này làm cho cô vô cùng mất mát.

Trong lúc suy nghĩ của cô đang bay loạn, nghe được tiếng bước chân vang lên từ phía sau. Vừa quay đầu thì thấy một nam một nữ đi đến chỗ cô, nam nhìn qua tuổi không lớn, lớn lên đẹp trai, làn da trắng nõn, cảm giác giống như các idol trong phim Hàn.

Nữ mặc một bộ váy dài màu đen, tóc búi lên cao, rất cổ điển, rất đẹp.

Cô nở nụ cười theo bản năng, dùng hết nghiệp vụ đã được huấn luyện từ trước, nói: “Kính chào quý ngài, quý cô, tôi là Đường Song Song, tôi có thể giúp được gì cho hai vị không ạ?”

Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng đụng phải một nhân viên mang theo nụ cười, cười ha ha nói: “Tôi muốn mua một căn biệt thực, cô có thể giới thiệu qua cho tôi hay không?”

Lúc này, Trương Thiền Thiên đứng cách đó không xa nghe được lời nói của Dương Bách Xuyên, trong lòng nở nụ cười khinh miệt, nói thầm: “Nghèo hèn, đến xem biệt thự cho bõ cơn nghiện chứ gì? Bà đây đã gặp nhiều người làm ra vẻ giống như mày rồi, cũng tốt, để tay mơ như Đường Song Song tiếp đãi mày cũng được.”

Nói thầm trong lòng xong, Trương Thiền Thiên tiếp tục ngồi một bên nghịch điện thoại, thỉnh thoảng ngó ra ngoài nhìn xem có nhà giàu nào đi BMW đến đây mua nhà hay không, cô ta chỉ cần chờ tiếp đãi những người giàu có.

Đối với người mới mới gia nhập ngành sản xuất tiêu thụ như Đường Song Song, bây giờ cô mới ra trường không lâu, vẫn ngây thơ như tờ giấy trắng, có khách hàng đến, không quan tâm người ta có mua hay không, cần phải nỗ lực làm tốt công tác tiếp đãi.

Nghe thấy Dương Bách Xuyên hỏi chuyện, Đường Song Song sắp xếp một chút ngôn từ, cười nói: “Quý khách, anh có thể nói qua yêu cầu của anh về biệt thự không ạ?”

“To một chút, hai ba tầng, có sân riêng, cần yên tĩnh, không khí trong lành!” Dương Bách Xuyên nói ra điều kiện trong lòng.

Sau đó Đường Song Song tìm một ít hình ảnh mẫu, nghiêm túc tra tìm cho Dương Bách Xuyên, cuối cùng tìm được hai ba căn phù hợp với điều kiện của Dương Bách Xuyên. Đáng tiếc đều là bất động sản hoặc đang xây dựng, hoặc chưa khởi công, hoặc vừa mới xây thô sơ.

Nhưng bây giờ Dương Bách Xuyên lại cần một căn nhà có thể nhanh chóng chuyển vào ở, anh sốt ruột luyện đan tu luyện tăng lên thực lực.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 411



Sau khi xem xong, nói với Đường Song Song: “Cô Đường, do tôi chưa nói rõ, chuyện là tôi cần một căn biệt thự có sẵn có thể trực tiếp chuyển vào ở. Tôi nhìn thấy chỗ các cô còn có dịch vụ nhà second-hand, cô nhìn xem có thể tìm được giúp tôi hay không?”

“Thì ra là vậy, được, hai vị chờ một chút, tôi đi tìm tư liệu, đúng là có mấy căn biệt thự chuyển nhượng.” Sau khi nói xong cô bắt đầu tìm tư liệu.

Dương Bách Xuyên vô cùng vừa lòng với thái độ phục vụ của Đường Song Song.

Rất nhanh cô đã đi đến, trong tay cầm một xấp tư liệu.

“Anh Dương, anh có thể nhìn xem, đây là các căn biệt thự second-hand công ty chúng tôi sở hữu, có thể dọn vào ở bất cứ lúc nào, tổng cộng mười hai căn.”

“Được, để tôi xem.”

Dương Bách Xuyên cầm một phần quan sát, mỗi lần mở ra Đường Song Song có thể trực tiếp nói ra tư liệu căn biệt thự, Dương Bách Xuyên nhìn ra được cô gái này thực sự bỏ công sức.

Nhìn liên tục bảy phần Dương Bách Xuyên vẫn chưa tìm được căn biệt thự mình muốn, khi mở ra phần thứ tám, hai mắt tỏa sáng.

Các phương diện của căn biệt thự thứ tám rất phù hợp với điều kiện của anh, biệt thự ba tầng, có tầng hầm ngầm và gara. Tổng diện tích phòng là 1200 mét vuông, sân trước sân sau chiếm diện tích gần tám mẫu.

Tiểu viện độc lập, có bể bơi, hoa viên…, các phương tiện mềm cứng đầy đủ hết, còn có bảo hành sản nghiệp.

Thứ hấp dẫn Dương Bách Xuyên nhất chính là căn biệt thự xây dựng dựa vào núi, phía sau biệt thự là núi Lê, qua núi Lê có thể trực tiếp đi vào dãy núi Tần Lĩnh.

Dương Bách Xuyên biết núi Lên chính là ngọn núi duy nhất của thành phố Cố Đô, khuyết điểm duy nhất là biệt thự này hơi xa. Nhưng đối với Dương Bách Xuyên đây không phải là vấn đề, dù sao lái xe nửa giờ là đến trung tâm thành phố, giao thông rất thuận tiện.

Điều làm Dương Bách Xuyên cảm thấy kỳ lạ nhất chính là, ngoại trừ căn biệt thự này hơi xa, các phương diện đều ở trạng thái tốt nhất, mới xây 5 năm, tại sao chủ nhân lại chuyển nhượng lại?

Mở miệng hỏi Đường Song Song, nói: “Cô Đường, căn biệt thự này rất hợp với điều kiện của tôi, cô nói giá đi.”

Sau khi anh hỏi xong, trên mặt của Đường Song Song có chút mất tự nhiên, Dương Bách Xuyên suy đoán có lẽ căn biệt thự này có vấn đề.

Không sốt ruột thúc giục Đường Song Song, chờ đợi cô trả lời.

Còn Đường Song Song lại đang bối rối, căn biệt thự này chính là đơn treo suốt năm năm của công ty. Trước sau có rất nhiều người xem qua, nhưng không thành, nguyên nhân là do căn biệt thự này từng xảy ra chuyện.

Theo lý mà nói, làm nhân viên tiêu thụ, chỉ cần khách hàng có ý định mua sắm, cô nên dùng hết sức khen biệt thự, tránh tất cả khuyết điểm.

Nhưng nghĩ về lời đồn của căn biệt thự này, cuối cùng vẫn mềm lòng, cô không muốn hại người, nhìn Dương Bách Xuyên nhỏ giọng nói: “Anh Dương, chúng ta đi đến khu nghỉ ngơi nói chuyện.”

Dương Bách Xuyên đồng ý, đi theo cô đến khu nghỉ ngơi.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 412



Lúc này Đường Song Song nhỏ giọng nói: “Anh Dương, giá của căn biệt thự này so với các biệt thự khác vô cùng thấp, thậm chí là lỗ vốn, chỉ một trăm triệu hai ngàn vạn. Thậm chí cố chủ còn nói chỉ cần có thể bán ra, có thể thương lượng giá, tiền thuê cho công ty cũng rất cao.

Nói thật nếu anh mua nó, chỉ cần trích phần trăm tôi có thể lấy hơn trăm vạn. Đối với người nông thôn như tôi, số tiền này sẽ làm thay đổi cuộc đời tôi, nếu là căn biệt thự bình thường, giá thị trường phải hơn ba trăm triệu.

Nhưng… Nhưng… Đây là biệt thự có ma, không ai dám mua, nếu một mình anh ở, tôi không khuyến khích anh mua căn biệt thự này.”

“Có ma?” Dương Bách Xuyên không những không sợ, ngược lại còn nổi lên sự tò mò. Ở trong truyền thừa của sư phụ, từng xuất hiện ma quỷ, thật ra chính là linh hồn. Đối với người tu chân chính là nguyên thần, không có gì kỳ lạ cả, anh thật sự không sợ, nếu trên đời này thực sự có ma, anh cũng muốn chứng kiến một lần.

“Đúng vậy, tôi nghe đồng nghiệp nói, lúc tu sửa căn biệt thự kia từng đào phải quan tài cổ, nhưng sau đó chủ đầu tư đã mời pháp sư về làm pháp sự, sau đó tiếp tục tu sửa không để ý đến nữa.

Kết quả sau khi biệt thự tu sửa xong thì bắt đầu có ma, nói là có người đang hát, có tiếng khóc của phụ nữ tiếng trẻ con cười đùa, dù sao rất dọa người. Chủ nhân đầu tiên đi vào căn biệt thự đó ở đã đi vào viện tâm thần, bây giờ vợ của ông ta làm chủ muốn nhanh chóng bán đi, nhưng 5 năm qua không ai dám nhận căn biệt thự này.” Đường Song Song thần bí nói.

Dương Bách Xuyên cười ha ha, nói: “Cô Đường, dẫn tôi đi xem căn biệt thự này đi, thuận tiện hẹn luôn cố chủ, cho công ty các người bàn bạc với cố chủ. Nếu sau khi xem xong, tôi thấy không có vấn đề, hy vọng trong hôm nay có thể làm xong thủ tục sang tên, tôi sẽ giao dịch trả ngay.”

Đường Song Song hóa đá, ngẩn người, khi lấy lại phản ứng còn lo lắng thay cho Dương Bách Xuyên, khuyên anh vài câu. Nhưng Dương Bách Xuyên khăng khăng muốn xem nhà, cô cũng chỉ có thể tôn trọng ý kiến khách hàng.

m thanh nói chuyện của Dương Bách Xuyên rất to, sau khi nghe thấy Dương Bách Xuyên nói sẽ giao dịch trả ngay, trong lòng của Trương Thiền Thiền chấn động. Dưới cái nhìn của cô ta, khách hàng này không giống nói đùa, đã yêu cầu đi xem phòng luôn.

Đi qua ngó thì thấy chính là căn biệt thự đứng đầu danh sách của công ty, Trương Thiền Thiền động tâm, biết hôm nay cô ta nhìn lầm, Dương Bách Xuyên không phải kẻ nghèo hèn, chính là Thần Tài.

Nhưng đối với nhân viên lão luyện như cô ta, muốn chen vào chia một phần lãi không phải chuyện khó. Đường Song Song là tay mơ mới nhận chức. Cho dù Đường Song Song làm chủ bán biệt thự, cô ta chỉ cần đi theo cũng có thể được chia tiền lãi, nghĩ lại số phần trăm trích ra hơn trăm vạn khi bán căn biệt thự này, hai mắt của Trương Thiền Thiền sáng rực.

Vội vàng nở nụ cười bưng lên hai cốc cà phê, đi đến bên cạnh Dương Bách Xuyên và Độc Cô Vô Tình nói: “Song Song, nhanh đi tìm giám đốc đến đây, hẹn cố chủ cho anh Dương, để tôi tiếp đãi hai vị này cho.”

Đường Song Song sao có thể không nhìn ra Trương Thiền Thiền muốn chia lãi, bắt nạt người mới như cô. Mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng lại không dám nói ra.

Nhưng không nghĩ tới, lúc này Dương Bách Xuyên lại lạnh nhạt nói với Trương Thiền Thiền một câu, làm cho Đường Song Song cực kỳ hả giận.

“Cô là ai? Đứng sang một bên đi, hôm nay tôi mua nhà đều do cô Đường phụ trách, người làm tạp vụ khác thì đừng xen lẫn vào.”

Làm sao Dương Bách Xuyên có thể không nhìn ra ý đồ của Trương Thiền Thiền? Lúc trước CMN còn không thèm để ý đến anh, bây giờ nghe thấy anh muốn mua nhà liền dán vào? CMN còn bắt nạt đồng nghiệp mới, thực sự rất phiền chán loại phụ nữ này.

Vì vậy Dương Bách Xuyên không hề cho Trương Thiền Thiền chút mặt mũi nào cả.

20230327090059-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 413



Bởi vì căn biệt thự có ma kia không chỉ treo danh bán ra ở công ty của bọn họ, nó còn ở trên danh nghĩa của mấy công ty khác nữa.

Suốt 5 năm không có động tĩnh đã trở nên có tiếng trong giới.

Nếu công ty bọn họ có thể bán đi, đối với Nhậm Không, điều này có thể đem đến rất nhiều chỗ tốt.

Sau khi nghe được yêu cầu của Dương Bách Xuyên, không nói hai lời liên lạc luôn với cố chủ, sắp xếp xe chở Đường Song Song dẫn Dương Bách Xuyên đi xem nhà.

Trước khi đi Đường Song Song nhìn thấy vẻ mặt hâm mộ ghen tị hận và ánh mắt u oán của Trương Thiến Thiến, điều này làm cho cô vô cùng thấp thỏm lo âu trong lòng.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy sự ghen ghét của Trương Thiền Thiền đối với Đường Song Song, trong lòng mỉm cười, khi lên xe cười hỏi Đường Song Song”

Cô Đường không cần sợ hãi Trương Thiền Thiền kia, không cần để ý đến cô ta. Cô phải biết rằng một khi tôi mua căn nhà này, cô sẽ được trích phần trăm hơn trăm vạn, đến lúc đó chỉ cần hai mắt của giám đốc các cô không mù, chắc chắn sẽ thăng chức cho cô.

Hơn nữa chiến tích của cô ở chỗ đó, tiền cũng kiếm được vào tay còn sợ gì nữa. Cô rất chân thành, suy xét vấn đề dưới góc độ của khách hàng, việc này rất hiếm thấy, thiện ý của cô sẽ được báo đáp, tôi tin tưởng cô sẽ trở thành một nhân viên tiêu thụ giỏi.”

Nghe được Dương Bách Xuyên an ủi, trong lòng Đường Song Song dễ chịu một chút, nhưng sau đó phản ứng lại, trong lòng vô cùng vui mừng, cô là tay mơ vừa mời bước vào công việc, nhưng không ngốc.

Sao có thể không nghe hiểu ý trong lời nói của Dương Bách Xuyên?

Dương Bách Xuyên đã nói như vậy, không phải đang nói khả năng mua căn biệt thự kia là rất lớn?

Nhưng… Căn biệt thự kia có ma, có thể làm hại đến Dương Bách Xuyên hay không?

Nhưng anh cố tình không tin còn muốn đi xem.

Trong sự lo được lo mất của Đường Song Song, cũng rất Dương Bách Xuyên mua biệt thự, như vậy cô có thể sẽ không bị ma cũ như Trương Thiền Thiền bắt nạt làm khó dễ, cũng có thể tiến thêm một bước.

Có thể đạt được hơn trăm vạn trong một lần bán, có thể thay đổi vận mệnh của cô, có thể mua cho gia đình một cái nhà mới, có thể có tiền cho em trai học đại học… Có thể làm được rất nhiều chuyện.

Nhưng về phương diện khác cũng rất bối rối, lo lắng không may căn biệt thự kia thật sự có ma như lời đồn, nếu Dương Bách Xuyên vào ở, xảy ra chuyện gì, vậy khác gì hại người ta/

Đang chìm trong hoảng hốt thì xe dừng lại, Đường Song Song thấy đã đến nơi, mời Dương Bách Xuyên xuống xe đi xem phòng với cô.

Đối với Dương Bách Xuyên, dọc đường đi anh rất vừa lòng vời hoàn cảnh ở đây, mặc dù nơi này hơi xa, nhưng rất phù hợp với điều kiện của anh.

Tình hình giao thông cũng rất tốt, tiêu chuẩn bốn đường xe chạy nối thẳng núi Lê. Còn tiểu khu biệt thự này, nhìn qua cũng không nhỏ, bốn phía có tường cao 3 mét, trước sau đều có cổng lớn, có nơi kiểm tra đăng ký đối chiếu xe ra vào.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 414



Tất cả nhìn qua rất quy củ.

Đi vào cổng lớn của tiểu khu, mỗi căn biệt thự đi qua đều có tiểu viện riêng, hơn nữa khoảng cách lẫn nhau rất rộng mở.

Toàn bộ tiểu khu biệt thự núi Lê được xây dựng ở chân núi Lên, có công viên sinh thái tự nhiên, ven hồ hoang dại…, trải qua nhân công cải tạo hình thành cảnh sắc xa hoa lộng lẫy này.

Không khí cũng trong lành hơn trung tâm thành phố rất nhiều lần, ít nhất không có sương mù.

Sau khi đi vào xe vẫn chạy thẳng đến hương núi Lê, mãi đến khi một căn biệt thự kiểu u xuất hiện trong tầm mắt mới dừng lại.

Có lẽ đây chính là căn biệt thự có ma.

Quả nhiên Đường Song Song nói: “Anh Dương, đây chính là căn biệt thự đó.”

Cộng thêm tài xế, tổng có bốn người đi vào, từ đằng xa Dương Bách Xuyên đã nhìn thấy được căn biệt thự giống hệ trên ảnh chụp, phong cách châu u.

Hoàn cảnh bốn phía trước sau, bao gồm bể bơi ngoài trời, sân vận động đều giống như trong tư liệu cung cấp.

Địa điểm kiến tạo biệt thự là nơi nằm gần chân núi núi Lê nhất trong toàn bộ tiểu khu biệt thự núi Lê, phía sau biệt thự cách năm sáu trăm mét là có thể trèo lên núi Lê, có con đường riêng biệt.

Dương Bách Xuyên vừa đi vào đã cảm nhận được không khí trong viện có chút dị thường, nhắm mắt thả linh thạch cẩn thận cảm thụ, đột nhiên mở to hai mắt.

Căn biệt thự thật sự cổ quái, linh khí trong không khí nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều, nhưng hình như những linh khí đó đều mang theo khí lạnh lẽo chết chóc.

Tìm tòi một chút những ghi chép có liên quan đến linh khí trong bách khoa toàn thư tu chân trong đầu, Dương Bách Xuyên đưa ra một kết luận, chính là linh khí cũng phân hóa thành âm dương ngũ hành.

Theo ghi chép của bách khoa toàn thư tu chân, có lẽ linh khí nơi này được gọi là sát khí thì thích hợp hơn, ở trong giới tu chân còn được gọi là ma khí.

Cùng là linh khí nhưng thuộc tính khác nhau rất lớn, âm hàn mang theo cuồng bạo, sát khí hoặc là ma khí, dựa theo ghi chép của bách khoa toàn thư tu chân, nếu muốn hấp thu cần phải có công pháp chuyên môn để phối hợp mới có thể luyện hóa.

Ở trong bách khoa toàn thư tu chân cũng không giới thiệu quá nhiều, Dương Bách Xuyên cũng chỉ hiểu biết qua loa.

Tìm tòi một chút ghi chép về địa lý dãy núi, Dương Bách Xuyên quan sát hoàn cảnh bốn phía, phát hiện đối với người tu chân, nơi này chính là bảo địa.

Thế của núi Lê vừa lúc duỗi theo vị trí xây dựng của căn biệt thự.

Cả căn biệt thư trông như tựa vào núi Lê, hướng Đông, bên trai là ao hồ núi Lê, bên phải là công viên rừng rậm hoang dã, có núi có nước, là một bảo địa phong thủy,

Dựa theo một quyển sách gọi là《Thiên Tinh》trong truyền thừa của sư phụ đã ghi lại nơi đây là một mạch bảo địa Thanh Ngưu xuống núi.

Nó cũng có thể liên quan đến một số phong thủy hiện đại, nhưng dù sao người tu chân cũng chỉ chú ý đến dãy núi, bởi vì núi có linh, đại biểu có linh khí, là nơi phù hợp để xây dựng đạo quan tu luyện.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 415



Nhưng cố tình linh khí nơi này quá mức âm hàn, nếu người bình thường bị âm khí này rửa sạch sẽ không có chỗ bổ ích, ngược lại sẽ bị bệnh.

Có lẽ đây là nguyên nhân chân chính gây ra lời đồn biệt thự có ma.

Lúc trước Đường Song Song từng nói, khi xây dựng căn biệt thự đã từng đào phải quan tài cổ, có nghĩa là nơi này từng là một âm trạch.

Nếu âm trạch là một nơi không tồi, linh khí âm hàn, vậy nó sẽ biến thành sát khí, sát khí trêu chọc linh thể là chuyện bình thường, thử nhìn xem căn biệt thự này có ma như trong truyền thuyết hay không.

Lúc chuẩn bị đi vào biệt thự, cả người của Đường Song Song hơi run rẩy, khi mở cửa tay chân run run. Dương Bách Xuyên cười nhẹ, đi qua tiếp nhận chìa khóa trên tay cô, nói: “Để tôi đi trước cho, nếu mọi người sợ hãi thì ở bên ngoài chờ tôi, một mình tôi vào xem.”

Độc Cô Vô Tình lạnh nhạt nói: “Tôi đi vào cùng với anh.”

Cô là cao thủ võ cổ Ám Kình tầng tám, không quan tâm có ma hay không, hơn nữa cô cũng không tin.

Tài xế nói thẳng: “Tôi ở ngoài trông xe, ha ha.”

Thật ra nhát gan không dám đi vào, anh ta cũng là công nhân của công ty Cảnh Viên, tất nhiên cũng nghe đồn nơi này có ma.

Đường Song Song cắn răng nói: “Không sao cả, tôi không sợ, anh là khách hàng của tôi, tôi phải đi cùng với anh rồi.”

Nhìn đến cô gái nhỏ dù rất sợ hãi nhưng vẫn đặt khách hàng lên đầu, run rẩy nỏi chuyện, Dương Bách Xuyên cảm thấy rất thú vị. Không nhiều lời, trực tiếp đi vào, dù sao có anh ở đây, không tin không thu thập được ma quỷ.

Sau khi mở cửa ra, một hơi thở lạnh lẽo ập vào mặt.

Dương Bách Xuyên thầm nghĩ trong lòng: “Qủa nhiên rất cổ quái, khí lạnh trong biệt thự mạnh hơn ở ngoài rất nhiều.”

Đi vào bật đèn lên, trong nhà sáng hơn rất nhiều, làm cho Đường Song Song đi theo phía sau yên tâm hơn rất nhiều.

Dương Bách Xuyên không để Đường Song Song đi theo, một mình đi dạo khắp nơi.”

Căn biệt thự có ba tầng, nhìn một lượt từ trên xuống dưới, trang trí rất xa hoa, có thể xách đồ vào ở. Tổng thể có chín căn phòng, không tính phòng bếp phòng tắm..., mỗi một phòng có toilet riêng.

Gia cụ trong biệt thự nhìn qua rất mời, nhưng lại bị phủ một lớp bụi, có chút ẩm ướt.

Xem xong một lượt, cuối cùng chỉ có tầng hầm ngầm chưa nhìn, dựa theo tư liệu, tầng hầm ngầm có ba gian. Một gian là hầm rượu, hai gian kia là phòng chứa đồ, có thể đi thẳng xuống đó từ góc Đông Bắc của phòng khách.

Dương Bách Xuyên nói với Độc Cô Vô Tình và Đường Song Song, một mình anh đi xuống nhìn. Anh chuẩn bị dùng tầng hầm ngầm để luyện đan nên muốn đi xem.

Từ cầu thang đi xuống, đi đến đại sảnh của tầng hầm, vừa đến nơi, Dương Bách Xuyên cảm giác được khí lạnh lại tăng lên, nồng đậm hơn bên trên gấp bốn năm lần.

Đột nhiên anh cảm thấy hồ Càn Khôn trên cánh tay trái nóng lên, trong lòng biết sự phụ đã thức tỉnh.

20230327090201-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 416



"Tuy ma khí khá cuồng bạo nhưng phải xem dùng công pháp gì để luyện hóa, Càn Khôn Tạo Hóa Quyết chính là công pháp tu luyện bậc nhất thế gian, luyện hóa ma khí dư sức. Có điều, hẳn nơi này là một ngọn linh mạch, tụ sát, mới có thể tích lũy linh khí nhiều gấp trăm lần bên ngoài. Nếu có thể bày trận pháp Tụ Linh ở nơi này, tiêu trừ sát khí, ngược lại có thể trở thành đạo tràng. Con tiến vào gian phòng phía trước để sư phụ nhìn xem, ta cứ cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp." Giọng điệu của Vân Thiên Tà hơi nghiêm trọng.

Dương Bách Xuyên cũng không nhịn được hơi căng thẳng, cẩn thận từng li từng tí bước vào hầm rượu.

Sau khi mở cửa, trong tầm mắt anh là một vùng đen kịt, anh s ờ soạng trên tường bật công tắc, toàn bộ hầm rượu trống rỗng xuất hiện trước mặt anh.

Hầm rượu rộng khoảng chừng sáu mươi mét vuông, bốn phía đều đặt kệ trưng bày rượu, trừ cái này ra thì không có bất kỳ vật gì, chẳng qua loại hơi thở âm hàn này càng ngày càng nặng.

“Sư phụ, không có gì lạ thường!" Dương Bách Xuyên lẩm bẩm.

Lúc này giọng Vân Thiên Tà vang lên: "Có ý tứ, thế mà lại có Linh Thể tồn tại, thằng nhóc thối, con đi lên phía trước chín bước."

Nghe lời sư phụ, Dương Bách Xuyên khó hiểu bước về phía trước, không nhiều không ít vừa vặn chín bước.

Lúc này sắc mặt bất ngờ thay đổi, bởi vì sau khi bước lên chín bước, trong tai vang lên gào khóc thảm thiết, toàn bộ hầm rượu bỗng dưng nổi gió lớn.

Nói đúng hơn phải là gió tà, bởi vì thổi vào người lạnh vô cùng, nhiệt độ trong người tụt xuống nhanh như chớp, cảm giác như bị rớt xuống hầm băng.

Một giây sau, con ngươi Dương Bách Xuyên co rút, cách anh chừng năm sáu mét xuất hiện một đoàn sương mù mông lung, mà ở trong sương mù, dường như anh nhìn thấy ba bóng dáng hai lớn một nhỏ thoắt ẩn thoắt hiện.

"Ai đó? Giả thần giả quỷ, mau ra đây!"

Miệng hét lên một câu nhưng thật ra trong lòng Dương Bách Xuyên đang vô cùng hoảng sợ, trong đầy nảy ra chuyện ma quái trong biệt thự tước tiên.

Lẽ nào thật sự có quỷ?

Đúng là trước đó anh nói không sợ, nhưng thật sự đụng phải lại khác, dù sao cũng là lần đầu tiên trải qua, sao có thể không sợ?

Ngay sau khi anh gào lên, ba bóng dáng trong mắt di chuyển.

Lúc này Dương Bách Xuyên thấy rõ, là một nam một nữ và một cô bé, cả ba giương nanh múa vuốt nhào về phía anh.

Nói đúng hơn là nhẹ nhàng lướt qua!

Má ôi!

Dương Bách Xuyên thấy rõ ba người kia đang bay về phía mình, trong lòng văng một câu chửi tục, hiện tại anh đã xác định được một trăm phần trăm, chuyện ma quái là có thật a a a.

Anh suýt nữa đã xoay người chạy trốn theo bản năng, lại bị sư phụ Vân Thiên Tà mắng: "Chậc, thứ ngu xuẩn đáng xấu hổ, ba cái Linh Thể mà thôi, con sợ cái gì? Dùng Chân Nguyên Ly Hỏa đốt bọn chúng đi, sao ta lại thu một tên đồ đệ kém cỏi thế chứ.”

Tuy rằng sư phụ lại chửi bới nhưng cũng xem như đã có cách đối phó, đồng thời Dương Bách Xuyên cũng bị một câu ngu xuẩn của sư phụ mắng đến bừng bừng lửa giận trong lòng.

Anh không chạy trốn, hai tay bấm quyết, Chân Nguyên Ly Hỏa lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay, đánh về phía ba bóng dáng đang lao tới.

"A…"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 417



Một giây sau, tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp hầm rượu.

Dương Bách Xuyên mừng rỡ, không ngờ chỉ là hổ giấy.

Chỉ thấy sau khi bị Chân Nguyên Ly Hỏa dính vào người, một nam một nữ lập tức bay ngược ra ngoài, ngã xuống đất co lại thành một đoàn kêu thảm thiết.

Cô bé nhìn qua kia gần mười một mười hai tuổi kia bị dọa sợ dừng lại, mở miệng nói chuyện.

Chỉ nghe thấy cô bé hỏi: "Tỷ tỷ, tỷ làm sao thế?"

Hóa ra là biết nói chuyện.

Dương Bách Xuyên trong lòng khẽ nói.

Ngay sau đó anh định lao tới, đốt sạch bọn họ thành tro bụi.

Lần đầu chỉ là dính phải Chân Nguyên Ly Hỏa, tuy làm bọn họ bị thương nhưng chưa đến mức chết cháy, hơn nữa lửa cũng tắt rất nhanh, chắc là có liên quan với âm khí ở đây.

Nhưng mà, ngay lúc anh chuẩn bị lao qua thì giọng sư phụ Vân Thiên Tà lại vang lên: "Thằng nhóc thúi, dừng lại, thật vất vả mới gặp phải ba Linh Thể, con đốt cháy bọn họ chính là tổn thất lớn."

Cùng lúc đó cô bé kia cũng quỳ rạp xuống trước mặt Dương Bách Xuyên cầu xin tha thứ: "Thượng tiên tha mạng, thượng tiên tha mạng, xin thượng tiên buông tha chúng ta."

"Ặc…"

Dương Bách Xuyên lập tức ngạc nhiên, không nghĩ tới sư phụ lại nói như vậy, mà ba Linh Thể kia cũng không chịu nổi một kích.

Anh dừng tay, trong lòng thầm hỏi sư phụ: "Sư phụ, nghe ý của người là ba quỷ hồn này còn có tác dụng khác?”

"Đồ thiếu kiến thức, kêu con đi lật Bách khoa toàn thư Tu Chân xem, hóa ra con lại không chịu đi. Nếu con đã đọc hết Bách khoa toàn thư Tu Chân rồi thì sẽ rõ chỗ tốt của Linh Thể.” Vân Thiên Tà hung hăng nói.

Dương Bách Xuyên ho sù sụ: "Con... Con có xem qua một chút, chỉ là chưa xem xong, chủ yếu là không có thời gian xem, khụ khụ, sư phụ, người nói cho con nghe một chút đi, giữ lại ba Quỷ Hồn này có công dụng gì?"

"Chúng ta không gọi Quỷ Hồn mà là Linh Thể, Quỷ Hồn là theo lời của người bình thường, người thường sau khi chết được gọi là Quỷ Hồn hoặc hồn phách, mà ba tên này đã được linh khí bồi dưỡng nên gọi Linh Thể mới thích hợp. Ở Tu Chân Giới, xét trên lý luận, hễ là sinh linh đều có thể tu luyện, nhân loại chính là linh trưởng của vạn vật, Nhân tộc tu luyện tự xưng là Tu Chân giả, tuy nhiên chúng ta chỉ là một phần trong đó.

Ngoài ra còn Tu ma giả, Yêu tu, vân vân,... mà Linh Hồn một khi ngưng tụ thành Linh Thể liền có thể tu luyện Quỷ đạo. Ba người trước mắt đã có căn cơ, Linh thể bọn họ ngưng tụ ra vô cùng cường đại, chẳng qua là không có công pháp tu luyện mà chỉ hấp thu linh khí theo bản năng mà thôi. Nếu như ba người bọn họ hiểu được con đường tu luyện, người ta vừa đối mặt đã có thể tiêu diệt con rồi, con còn muốn chạy?"

Vân Thiên Tà sâu kín nói, dừng một chút lại bổ sung: "Lại nói tiếp Quỷ tu cũng khá tương tự với Tán Tiên như sư phụ, đều ở trạng thái thần hồn không có thân thể. Chẳng qua điểm xuất phát ban đầu lại khác nhau, Quỷ tu là người thường sau khi chết, linh hồn ngưng tự thành Linh Thể, từ đó bước vào Quỷ đạo, đến cuối có thể thành tựu Quỷ Tiên, giống như những sinh linh khác, cuối cùng đều là trăm sông đổ về một biển.

Mà Tán Tiên như vi sư, trụ cột bản thân là Tu Chân giả nhưng linh hồn đã biến thành trạng thái cao cấp hơn gọi là thần hồn hoặc nguyên thần từ lâu. Một khi độ kiếp thất bại, chỉ cần vứt bỏ thân thể, dùng trạng thái nguyên thần tu luyện lại từ đầu, một lần nữa ngưng tụ ra tiên thể.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 418



Quỷ tu ở Tu Chân Giới là một quần thể tu đạo thần bí, có rất ít người thật sự nhìn thấy Quỷ tu, sư phụ cũng chỉ gặp được một gã Quỷ tu ở bí cảnh vạn năm về trước. Bọn ta xảy ra xung đột, một trận chiến đó thật sự vô cùng khó chơi. Nếu như không phải tu vi của vi sư thâm hậu thì đúng là khó tránh khỏi cái chết, cuối cùng tên Quỷ tu cường đại kia bị ta chém giết, bản thân nhận được một bộ công pháp của Quỷ tu. Vì vậy sư phụ cho rằng, con thu nhận ba Linh Thể trước mặt này, truyền thụ công pháp Quỷ đạo cho bọn họ xem như một lần đầu tư, nói không chừng ngày sau sẽ có niềm vui ngoài ý muốn.

Vả lại ba Linh Thể này được linh khí âm sát ở đây bồi dưỡng quanh năm, có thể nói căn cơ bất phàm, nhất là cô bé kia, dường như có linh căn m Phong, nếu tu luyện Quỷ đạo, có hy vọng thành tựu Quỷ Tiên.

Đồ nhi ngốc, sư phụ đang đặt nền móng cho con đấy, con bắt bọn họ phát lời thề thiên đạo, sư phụ truyền công pháp Quỷ tu lấy được năm đó cho con. Con có thể truyền thụ cho ba người này, ngày sau có thể thành tựu hay không xem như là vận mệnh của con."

Sư phụ Vân Thiên Tà vừa nói xong, trong đầu Dương Bách Xuyên chấn động, xuất hiện một bộ công pháp tên là Phong Đô Quyết, nhìn sơ qua, đúng là chỉ thích hợp cho Linh Thể tu luyện, những người khác luyện không được.

Dương Bách Xuyên tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Tại sao ba người lại ở đây, tự xưng tên tuổi đi."

Anh vừa nói chuyện vừa dùng chân khí, linh thức bao phủ ba người kia.

Đến hiện tại, Dương Bách Xuyên mới nhìn kỹ diện mạo và trang phục của bọn họ. Người đàn ông tướng tướng mạo ngược lại khá chất phác, người phụ nữ cũng là đại mỹ nhân, về phần cô gái nhỏ càng xinh đẹp hơn, cách ăn mặc của ba người khá giống thời Đại Tống.

Dưới uy áp của linh thức, ba Linh Thể kia run rẩy.

Một nam một nữ đứng dậy quỳ gối trước mặt Dương Bách Xuyên, gian nan mở miệng nói: "Thượng tiên tha mạng, chúng tôi thật sự không phải muốn hại người, chỉ là muốn hù dọa... Thượng tiên, ba người chúng tôi chính là người Bắc Tống, là nô bộc trong một phủ viên ngoại, tôi tên Kiều Phúc."

"Tôi là Ngô Mặc Hạ." Người phụ nữ cũng mở miệng, sau đó chỉ vào cô gái bên cạnh nói: "Đây là em gái tôi Ngô Mặc Thu."

"Kính xin thượng tiên tha cho chúng tôi một con đường sống."

Ba người đồng thanh xin tha.

Dương Bách Xuyên nghe xong rất ngạc nhiên, thế mà lại là người Bắc Tống, cách hôm nay đã hơn tám trăm năm lịch sử. Nói như thế, chẳng phải ba người bọn họ là quỷ sống hơn tám trăm năm à?

"Tại sao các người chết rồi lại không đi đầu thai, ngược lại ở chỗ này hại người?" Dương Bách Xuyên cũng không biết trên đời này có địa phủ hay không, anh xem việc hỏi lai lịch của bọn họ chỉ như nói chuyện phiếm. Chẳng qua sư phụ đã nói Tu Chân giới tồn tại Quỷ tu, vậy ít nhất có Lục Đạo Luân Hồi, để quay về đi hỏi sư phụ thử xem.

Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói một câu lại dọa ba người kia sợ hãi kêu lên.

Kiều Phúc vội vàng nói: "Thượng tiên, tuy ba người chúng tôi hù dọa người khác nhưng mấy trăm năm qua chưa từng hại người, xin thượng tiên minh xét."

Đợi Kiều Phúc nói xong, Ngô Mặc Hạ cũng gấp gáp nói: "Thượng tiên thấu hiểu, cũng không phải chúng tôi không muốn rời đi, mà là tám trăm năm qua hoàn toàn không thể bước ra khỏi căn nhà này trong vòng trăm mét, chỉ có thể tham sống sợ chết ở đây…”

Ngô Mặc Hạ và Kiều Phúc cùng nhau giải thích nguyên nhân tại sao ba người lại bị vây khốn ở nơi này và lai lịch của bọn họ.

Sau khi nghe xong, Dương Bách Xuyên phát hiện thật ra cả ba cũng là người đáng thương, hơn nữa cũng chưa từng hại người, phẩm tính không hỏng.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 419



Mặc dù sư phụ nói anh thu nhận ba người này rồi truyền thụ công pháp Quỷ đạo nhưng Dương Bách Xuyên cũng cần hiểu rõ tính tình, phẩm chất mới được. Nếu bọn họ là hạng người chỉ biết gieo họa, thế thì còn không bằng diệt sạch.

Phẩm tính không ổn, có tiềm lực thế nào đi nữa cũng không lọt vào tầm mắt của Dương Bách Xuyên.

Cũng may, nghe xong chuyện xưa của bọn họ, cảm thụ hơi thở của cả ba, đúng là chưa từng hại người, xem như qua một cửa này.

Kiều Phúc là nô bộc trong phủ một viên ngoại, theo lời nói của anh ta thì cái chết của bọn họ có liên quan đến tiệc mừng thọ lão gia quý phủ.

Viên ngoại kia mời một đoàn kịch về phủ hát hí khúc, hai chị em họ Ngô là người của gánh hát, Ngô Mặc Hạ dẫn theo em gái đi kiếm ăn.

Mỗi khi đến lúc trời tối thiếu gia quý phủ lại theo dõi Ngô Mặc Hạ, kịch diễn tròn bảy ngày, Kiều Phúc cũng yêu thích Ngô Mặc Hạ, đều trai tài gái sắc yêu nhau là chuyện bình thường.

Thế nhưng Ngô Mặc Hạ lại bị thiếu gia quý phủ cưỡng ép ức h**p, Kiều Phúc lỡ tay đánh chết đối phương, ba người cuống quýt bỏ trốn. Cuối cùng vừa chạy tới tòa miếu đổ nát ngoài thành thì bị tay sai viên ngoại chặn lại, ra lệnh châm lửa đốt cháy tòa miếu, ba người trốn bên trong sống sờ sờ bị thiêu chết.

Tòa miếu đổ nát tám trăm năm trước kia chính là căn biệt thự hiện tại, cũng là nơi ba người chết cháy.

Vốn dĩ bọn họ cho rằng bản thân đã chết rồi, nào biết phía dưới lại có khí âm sát dẫn dắt linh hồn bọn họ xuống dưới, cơ thể đã chết nhưng linh hồn vẫn còn sống. Quan trọng hơn là bọn họ phát hiện một ngôi mộ lớn nằm ngay phía bên dưới, không biết là mộ của người nào. Hơn tám trăm năm qua, ba linh hồn vẫn sinh sống dưới mộ mãi cho đến ngày hôm nay.

Theo lời của Kiều Phúc, sát khí trong mộ rất nặng, thật sự phát ra từ phía mộ chính, bọn họ cũng không dám tới gần, tỉnh tỉnh mê mê dựa vào sát khí chủ mộ tỏa ra suốt mấy trăm năm qua mà ngưng tụ thành Linh Thể.

Dương Bách Xuyên biết sát khí trong miệng Kiều Phúc chính là ma khí hoặc một kiểu linh khí, hơn tám trăm năm, ba người này nhờ có linh khí bồi dưỡng mới thành Linh Thể, chẳng những linh hồn không bị tiêu tán, ngược lại sống rất thoải mái.

Ngay cả linh thú muốn mở linh trí, trong lúc vô tri vẫn theo bản năng hấp thụ linh khí, chạm đến cánh cửa tu luyện. Giống như sư phụ nói, nếu bọn họ có công pháp tu luyện, luyện suốt tám trăm năm, anh mà đụng phải thì chỉ còn nước bỏ chạy.

Đáng tiếc ba người chỉ là người bình thường chết đi, không hiểu con đường tu luyện, có thể thành tựu Linh Thể trong lúc vô tình đã coi như cơ duyên.

Hôm nay bọn họ gặp phải anh mới thật sự là vận may bùng nổ.

Dương Bách Xuyên tin rằng, chỉ cần cho ba người kia tu luyện công pháp Quỷ đạo Phong Đô Quyết sư phụ truyền cho mình, căn cơ vững chắc bọn họ bồi đắp suốt tám trăm năm sẽ có bước tiến nhảy vọt, nói không chừng có thể trở thành tay sai của mình.

Đương nhiên ba người Kiều Phúc không thể rời khỏi sát khí, phạm vi hoạt động tối đa chỉ trong vòng trăm mét là vì bọn họ không tu luyện công pháp, Linh Thể rời khỏi linh khí bồi dưỡng sẽ không ổn định, nếu tu luyện, về sau có thể sống tự do.

Dương Bách Xuyên vô cùng hứng thú với ngôi mộ ba người sống, dựa theo lời của bọn họ, đối phương có thể sống đến bây giờ hoàn toàn dựa vào sát khí chủ mộ phát ra bồi dưỡng thành Linh Thể, nói cách khác bên trong ngôi mộ nhất định có bảo vật.

Nói không chừng rất có thể là Linh Mạch hoặc là chí bảo nào đó cũng nên.

Tóm lại trong lòng Dương Bách Xuyên rất tò mò, liền hỏi: "Ngôi mộ trong lời mấy người cụ thể nằm ở đâu?”

20230328104430-tamlinh247.jpg

 
Back
Top Bottom