Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 430



Tuy rằng nội lực của anh không thể sáng với cao thủ Ám Kình tầng năm trở lên, nhưng đối phương cũng không thể dùng ám khí với anh.

Trong linh thức, phi tiêu của người mặc đồ đen phi thẳng vào mặt anh, sau khi vào ba mét thì bị linh thức của Dương Bách Xuyên phát hiện, quay đầu né đi.

Tuy nhiên ngay sau đó, người mặc đồ đen lập tức đến bên cạnh anh, trong tay là một thanh kiếm katana lưỡi dài hẹp của võ sĩ.

Trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên lập tức nghĩ đến người Đảo Quốc.

Chẳng lẽ người mặc áo đen này là người Đảo Quốc?

Vù ~

Ngay khi Dương Bách Xuyên đang suy nghĩ, thanh kiếm katana của đối phương chém ngang tới, có vẻ như muốn chém ngang người anh.

Có lẽ bởi vì nội lực người mặc áo đen thâm hậu nên thanh kiếm katana trong tay của hắn ta phát ra tiếng vù vù.

Sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi, thực lực cao thủ Ám Kình tầng tám khác hẳn với tầng bảy. Trong lòng anh hơi bối rối, đối đầu với Mạc Đông Thiên cấp bậc Ám Kình tầng bảy trong tình huống bị cụt một cánh tay, anh cũng ứng phó rất mệt, thậm chí lợi dụng sự tham lam của Mạc Đông Thiên mới dùng Chân Nguyên Ly Hỏa giế t chết ông ta.

Bây giờ đối mặt với võ cổ giả Ám Kình tầng tám, trong lòng anh không có chút sức lực nào.

Hy vọng duy nhất là có thể dựa vào là kiếm Đồ Long trong tay, hy vọng kiếm Đồ Long kiếm có thể nhanh hơn thanh kiếm của đối phương.

Sau khi người mặc đồ đen xuất kiếm, Dương Bách Xuyên nhanh chóng dựng thẳng kiếm Đồ Long chắn trước người.

“Leng keng ~”

“Bụp ~”

Dương Bách Xuyên chỉ cảm thấy nội lực dời núi lấp biển của người mặc đồ đen đập vào người anh, đột nhiên cơ thể quay cuồng, cơ thể anh không tự chủ được mà bay ngược ra ngoài.

Cổ họng không nhịn được phun ra một ngụm máu, lập tức bay ngược ra sáu bảy thước, rơi mạnh lên mặt đất, cơ thể ngã xuống như vỡ vụn ra thành từng mảnh.

Miệng anh chảy máu tươi, bàn tay cầm kiếm cũng vô thức run rẩy.

Một đòn này suýt nữa khiến kiếm Đồ Long trong tay anh rơi ra.

Trong lòng Dương Bách Xuyên chua xót đến cùng cực, đối đầu với Ám Kình tầng tám đúng là chống đỡ không nổi, anh cảm giác mình tựa như con kiến hôi.

Sự ưu việt mình là tu chân giả trước kia đã không còn sót lại chút gì.

“Quác quác ~ Con lợn này không xong rồi ~”

Lúc này người mặc đồ đen đi tới, cũng không có gấp gáp ra tay với anh, ngược lại còn nói câu châm chọc như thế.

Dương Bách Xuyên nghe thấy lời của người mặc đồ đen, chỉ cảm thấy đầu nổ tung, hiện tại anh xác định 100%, người mặc đồ đen trước mặt chắc chắn là người Đảo Quốc.

20230329033639-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 431



Mặc dù người mặc đồ đen bịt mặt, nhưng Dương Bách Xuyên có thể nhìn thấy sự khinh thường và tàn bạo trong ánh mắt của người mặc đồ đen với mình.

Sao mình lại bị con dân Đảo Quốc khinh bỉ chứ?

Ngọn lửa trong lòng như được đổ thêm xăng, bùng lên gấp mấy lần.

“Phụt ~”

Dương Bách Xuyên nhịn không được lại phun một ngụm máu, là do bị người Đảo Quốc trước mắt chọc tức.

Anh được xem như xuất thân trong gia đình quân nhân, ông nội và ba đều là quân nhân, cho dù từ nhỏ đã không có họ ở bên cạnh, nhưng bà nội lại biết Đảo Quốc từng xâm lược Trung Quốc, trong thời gian học đại học là sinh viên khoa lịch sử, anh chuyên nghiên cứu về tội ác ngập trời của người Đảo Quốc với dân tộc Trung Quốc.

Vậy nên từ trong tận xương tủy, Dương Bách Xuyên không ưa người Đảo Quốc.

Chỉ là anh không ngờ một ngày nào đó sẽ gặp võ cổ giả của nước Đảo quốc, hơn nữa còn bị đối phương đánh bại, nhục mạ khinh bỉ…

Đối với anh quả thật không thể chịu đựng được, còn khó chịu hơn cả chết.

Lúc này, con ngươi Dương Bách Xuyên đầy tơ máu.

Anh nhìn người Đảo Quốc trước mặt, cầm kiếm Đồ Long trong tay, hét lên: “A ~”

Ngay lập tức xông lên, biết rõ không địch lại nhưng anh cũng không muốn bị con dân Đảo Quốc khinh nhục như thế.



Độc Cô Vô Tình bên kia nghe thấy tiếng hét của Dương Bách Xuyên, lòng nóng như lửa đốt, nhưng cô bị Trần Bách Vạn cùng hai gã mặc đồ đen Ám Kình tầng bảy chặn lại, không thể thoát được. Ba người vây quanh cô, không cho cô cơ hội thoát thân.

Nhất là Trần Bách Vạn, sau khi để cho người mặc áo đen Ám Kình tầng tám kia rời đi đối phó Dương Bách Xuyên, anh ta phát cuồng bắt đầu liều mạng. Thi triển từng thủ đoạn sát thủ, hơn nữa hai gã mặc đồ đen Ám Kình tầng bảy ở bên cạnh thỉnh thoảng lại phóng ám khí, đúng là khiến cho Độc Cô Vô Tình hơi bị bó tay bó chân.

Nhưng sau khi tiếng gầm giận dữ của Dương Bách Xuyên vang lên, trong lòng Độc Cô Vô Tình sốt ruột, Dương Bách Xuyên không thể xảy ra chuyện, độc khí trong cơ thể cô còn phải trông cậy vào Dương Bách Xuyên điều trị. Nếu Dương Bách Xuyên chết thì sau này mặt cô bị biến thành nửa đen nửa trắng mất.

Mà lúc này đã chiến đấu hai mươi phút, hừng đông dần bừng sáng.

Mỗi một lần Độc Cô Vô Tình thét lên, cô cảm thấy một luồng khí lạnh truyền khắp cơ thể.

Dương Bách Xuyên từng nói châm cứu chỉ có thể áp chế độc khí của cô, mỗi đêm sau đó, độc khí có thể sẽ tái phát, nói cách khác cô vẫn sẽ biến thành mặt nửa đen nửa trắng.

Giờ khắc này khí lạnh trong cơ thể xuất hiện, Độc Cô Vô Tình biết độc khí tái phát, trong lòng càng bối rối.

Cũng bởi vì hoảng hốt, cộng thêm độc khí trong cơ thể tái phát ít nhiều ảnh hưởng đến sức chiến đấu của cô, khiến Trần Bách Vạn nắm được cơ hội.

Trần Bách Vạn cũng là Ám Kình tầng tám, nhìn chằm chằm Độc Cô Vô Tình, sau khi phát hiện bất thường trên người cô, thấy được sơ hở của Độc Cô Vô Tình, dao găm trong tay lập tức đâm tới.

Độc Cô Vô Tình lập tức trúng một đòn dao găm của Trần Bách Vạn, nhưng nhìn thấy ánh cười trong mắt anh ta, lập tức biết tình hình không ổn, vội vàng rút lui.

Nhưng cuối cùng cũng chậm một bước, chỉ cảm thấy bụng đau, phát hiện dao găm trong tay Trần Bách Vặn đâm vào bụng cô.

Độc Cô Vô Tình hét lên thảm thiết.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 432



Lúc này Trần Bách Vạn đâm một dao xong, lại nhìn thấy mặt Độc Cô Vô Tình đột nhiên biến thành nửa đen nửa trắng, trong lòng hoảng sợ, khuôn mặt quá đáng sợ.

Lại bị Độc Cô Vô Tình nắm lấy cơ hội, chịu cơn đau đá một cước vào Trần Bách Vạn.

Dù sao cô cũng là cường giả Ám Kình tầng tám, cũng là một người không thể chịu thiệt, đá thêm một cước vào ngực Trần Bách Vạn khiến anh ta rên lên, miệng chảy máu.

Trần Bách Vạn phục hồi tinh thần lại nhào tới.

Nhưng sắc mặt Độc Cô Vô Tình lại thay đổi, cô cảm nhận được dao găm Trần Bách Vạn đâm vào bụng mình có độc.

Trong lòng còn lo lắng cho Dương Bách Xuyên, Độc Cô Vô Tình biết không thể kéo dài, nếu không thời gian dài sẽ khiến độc tố trên dao găm khuếch tán ra, tối nay cô và Dương Bách Xuyên đều phải chầu trời mất.

Lúc này giơ nhuyễn kiếm trong tay lên, nội lực nổi lên, cô liều mạng ~



Dương Bách Xuyên cũng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết Độc Cô Vô Tình, trong lòng biết cô đã bị thương, nhưng lại không ngoảnh lại, lúc này anh đã hoàn toàn bị người mặc đồ đen của Đảo Quốc trước mặt chọc giận.

“Ầm ~”

Lại bị người mặc đồ đen đánh bay ra ngoài lần nữa, đây là lần thứ ba.

Điều khiến Dương Bách Xuyên tức giận là đối phương đang đùa giỡn anh.

“Quác quác ~”

Người Đảo Quốc mặc đồ đen chậm rãi cười nhấc kiếm đi tới.

Mắt Dương Bách Xuyên đỏ bừng, lau vết máu trên khóe miệng, lúc này anh cảm giác được chân khí trong cơ thể di chuyển nhanh hơn hai lần trước nhiều.

Đối mặt với người mặc đồ đen đang đi tới, Dương Bách Xuyên đứng dậy, hai tay cầm kiếm, lúc này nhắm hai mắt lại, nhanh chóng dùng Càn Khôn Tạo Hóa Quyết.

Lúc này trong đầu cũng vang lên tiếng của sư phụ Vân Thiên Tà: “Càn Khôn nghịch chuyển, phong vân giao nhau, lúc này không đột phá thì đợi khi nào.”

Khi tiếng sư phụ biến mất, cả người Dương Bách Xuyên chấn động, toàn thân phát ra tiếng nổ tung.

Cảm nhận được linh khí ít ỏi của trời đất ùn ùn kéo đến, chui vào trong cơ thể.

“Ầm ầm ~”

Trong cơ thể anh vang lên một tiếng nặng nề, cuối cùng tu vi đột phá Luyện Khí kỳ tầng bốn.

Trong vòng mười hơi thở ngắn ngủi, linh khí bốn phương tám hướng càng ngày càng kinh khủng, đều bị anh hấp thu vào trong cơ thể.

Tại thời điểm này cơ thể anh như một lỗ đen, tham lam không dứt, nuốt chửng linh khí trời đất hội tụ giống như người bị bỏ đói mấy ngày.

Càn Khôn Tạo Hóa Quyết xoay chuyển trong cơ thể vẫn không dừng lại, sau khi đột phá đến Luyện Khí kỳ tầng bốn, chân khí vẫn không ngừng tăng lên…

20230329033730-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 433



Lại là lần thứ hai đột phá tu vi, từ Luyện Khí kỳ tầng bốn đến Luyện Khí kỳ tầng năm.

Tu vi tăng hai cấp liên tiếp.

Tăng một mạch từ Luyện Khí kỳ tầng ba đến Luyện Khí kỳ tầng năm.

Sức mạnh linh thức tăng gấp đôi, đạt đến chín mét.

Cuối cùng Càn Khôn Tạo Hóa Quyết trong cơ thể cũng dừng lại.

Mà một kiếm của người Đảo Quốc mặc đồ đen cách Dương Bách Xuyên ba thước.

Đột nhiên Dương Bách Xuyên mở hai mắt ra, hai tia sáng trong hai mắt như b ắn ra, dọa người Đảo Quốc mặc đồ đen run lên, cơ thể như cứng ngắc.

“Đ ĩ mẹ mày ~”

Dương Bách Xuyên chửi, kiếm Đồ Long trong tay đưa từ dưới lên, chém về phía người Đảo Quốc mặc đồ đen.

“Phụt ~” Tiếng như tấm giẻ rách bị lưỡi dao sắc nhọn đâm thủng vang lên.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, không khí tràn mập mùi máu tươi.

Người Đảo Quốc mặc đồ đen trước mặt Dương Bách Xuyên bị anh chém một kiếm từ dưới lên, bổ thành hai nửa bằng nhau, đống nội tạng rơi trên đất, còn chưa kịp kêu lên.

Một kiếm giế t chết võ cổ giả Ám Kình tầng tám, còn là một người Đảo Quốc, cuối cùng trong lòng Dương Bách Xuyên cũng phun ra một ngụm xả giận.

Trước đó khi bị thằng nhóc kia chế giễu, Dương Bách Xuyên nhịn xuống, cũng may nhịn cũng có ích.

Một lần tăng lên hai tầng.

Trong lòng anh khẽ nói: “Ông già, lần sau cách chiến đấu uất ức này, đánh chết tôi cũng không làm.”

Nhớ lại lúc trước bị người mặc đồ đen đánh hộc máu, sư phụ Vân Thiên Tà nói cho anh, trong lòng Dương Bách Xuyên bội phục ông cụ nhà anh.

Lúc ấy sau khi Dương Bách Xuyên hộc máu, trước tiên lập tức tìm sư phụ xin cứu viện, muốn sư phụ dùng thần thức oai hùng của ông hù dọa người mặc đồ đen một chút, nhân cơ hội giế t chết thằng nhóc Đảo Quốc.

Thật ra là muốn để sư phụ ra tay trấn áp.

Dương Bách Xuyên không tin chuyện sư phụ nói thần hồn không trọn vẹn của ông ấy chỉ có thể dùng để hù dọa người khác.

Nếu anh tin thì anh đúng là một tên ngốc.

Ngẫm lại đường đường là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên chí tôn của Tu Chân giới, dù chỉ còn lại chút nguyên thần tàn tạ, há có thể không có cách bảo toàn tính mạng?

Nếu thật sự là không có cách, sao ông già nhà mình có thể bình yên vô sự bị nhốt trong bình Càn Khôn vạn năm chứ?

Cho nên ngoài miệng Dương Bách Xuyên ngoài miệng tin lời sư phụ nói thần thức của ông ấy chỉ có thể dùng để hù dọa người khác, nhưng trong lòng vẫn không tin.

Cho dù là thần hồn bị tàn phá, dựa vào thần thức của Thập Nhị Kiếp Tán Tiên của ông già này, đối phó với võ cổ giả phàm nhân giới một chút cũng không có vấn đề gì.

Dương Bách Xuyên đang nghĩ, nói như vậy thì sư phụ sợ anh ỷ lại quá mức vào ông, từ đó sẽ nhác tu luyện.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 434



Sau lần đầu tiên hộc máu, Dương Bách Xuyên cầu cứu ông già, kết quả là đáp lại là không ra tay, ngược lại còn nói: “Thằng nhóc này, con không thể dựa dẫm mọi thứ vào vi sư được, bây giờ ta cho con hai lựa chọn. Thứ nhất ta có thể giúp con ra tay giải quyết những người này, nhưng làm như vậy, con sẽ ỷ lại. Có lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai. Lần sau con gặp chuyện, tất nhiên sẽ chọn để vi sư ra tay, như vậy tu vi của thằng nhóc con sẽ bị phế đi. Thứ hai, vi sư nói cho con biết một cách tu luyện tăng lên nhanh chóng, nhưng rất có thể sẽ khiến con mất mạng, cực kỳ nguy hiểm, con chọn cái nào?”

Lúc ấy Dương Bách Xuyên nghe thấy điều đầu tiên, trong lòng đã xác định quả nhiên ông già có con át chủ bài, ông ấy sẽ không nhìn mình chết, nếu mình chết ông ấy sẽ mất hy vọng trở về Tu Chân Giới, cho nên đương nhiên ông già sẽ bảo vệ anh.

Cứ như vậy, Dương Bách Xuyên không chút suy nghĩ lập tức nói: “Con chọn cái thứ hai, ông già cũng đừng lừa con. Con chính là đệ tử cuối cùng của người, nếu con chết người cũng không sống nổi, nhanh nói xem nên làm thế nào.”

“Thắng nhóc này, phải nhớ kĩ, tu luyện tăng tu vi ở Tu Chân giới trừ cách dùng đan dược ra còn cách đột phá trong chiến đấu, chỉ có khi bị kẻ địch ép vào đường chết, bộc phát tiềm lực toàn thân, vượt qua thì sẽ đột phá. Bây giờ con đạt Luyện Khí kỳ tầng ba, chỉ cần có thể chống lại đòn tấn công của người này, kích phát tiềm lực của con, tự nhiên sẽ đột phá. Đột phá trong chiến đấu là cách tăng tu vi nhanh nhất, cũng không có bất kỳ di chứng nào, ngược lại con sẽ thu được rất nhiều lợi ích.”

Vậy nên Dương Bách Xuyên chọn liều mạng chiến đấu với người mặc đồ đen, hết lần này đến lần khác bị hắn ta đánh bay, cũng may ban đầu người Đảo Quốc mặc đồ đen này đùa giỡn anh, không ra tay chết người.

Dưới tình huống như vậy, trong lòng Dương Bách Xuyên tức giận vô cùng, sau khi nghe Độc Cô Vô Tình kêu lên thảm thiết, cuối cùng anh cũng chờ được sư phụ ra hiệu, lúc này không phá bình cảnh thì đợi đến khi nào. Tăng hai cấp liên tục, từ Luyện Khí kỳ tầng ba tới Luyện Khí kỳ tầng năm.

Sau đó, khi con dao của người Đảo Quốc mặc đồ đen sắp chém vào người anh, anh mở to hai mắt, đồng thời sau khi thần thức của sư phụ Vân Thiên Tà bao phủ người Đảo Quốc, một kiếm chém tên kia thành hai nửa, xem như giết ngay tức thì.

Mặc dù nhờ sư phụ ra tay, nhưng cũng là giết ngay tức thì.



Sau khi Dương Bách Xuyên oán giận một câu, giọng nói của Vân Thiên Tà vang lên: “Thằng nhóc thối đừng được hời còn khoe khoang, mặc dù trận chiến này khiến con chịu chút thiệt thòi, nhưng con phải biết bất cứ chuyện gì trên thế gian cũng có cái giá của nó. Con không phun vài ngụm máu trên tay người mặc đồ đen, chịu nhục một phen thì sao có thể nhảy hai tầng liên tiếp?

Nhớ kỹ, chiến đấu vĩnh viễn là cách thượng thừa nhất để tăng thực lực. Lần này xem như không tệ, tăng hai tầng liền, ngược lại khiến cho vi sư nhìn con với cặp mắt khác. Cho thấy thằng nhóc con không quá vô dụng. Được rồi, thù cũng báo rồi, con không đi giúp con nhóc kia thì con bé sẽ gặp nguy hiểm mất.”

Trong lòng Dương Bách Xuyên đổ mồ hôi hột, trong đầu suy nghĩ một chút, đúng là quên mất Độc Cô Vô Tình, vội vàng nhấc kiếm chạy về phía Độc Cô Vô Tình.

Nhưng mà anh vừa chạy vừa nói: “Ông già, mặt trời mọc đằng tây à, mình không nghe sai chứ, lần đầu tiên người khen ngợi con đấy.”

Từ trước tới nay trong miệng sư phụ, anh không phải đồ ngu thì là đồ vô dụng, hôm nay tăng hai cấp liên tục, cuối cùng cũng được lão già khen ngợi một câu.

“Không quen sao? Sau này tiếp tục mắng con là được rồi.” Giọng điệu sư phụ Vân Thiên Tà đầy trêu chọc, có vẻ tâm trạng không tệ.

“Đừng đừng, con vẫn thích người khen con hơn!”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 435



Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên đã chạy tới bên cạnh Độc Cô Vô Tình, thấy trên bụng cô cắm một con dao găm, máu chảy ra làm ướt một vùng lớn. Mặt cô cũng biến thành nửa đen nửa trắng, có lẽ sau giờ Tý thì độc khí phát tác.

Giờ phút này, thân thể Độc Cô Vô Tình run rẩy đang vật lộn với Trần Bách Vạn và hai gã mặc đồ đen Ám Kình tầng bảy khác, nhìn qua khóe miệng Trần Bách Vạn có vết máu. Trên người hai tên mặc đồ đen cũng bị Độc Cô Vô Tình đâm.

Hai bên đều bị thương, nhưng vết thương của Độc Cô Vô Tình nặng hơn.

Nói thật, Dương Bách Xuyên là thật lòng bội phục cô, mới đầu lấy một địch bốn, đánh nhau đến nỗi trên người hiện tại cũng bị thương nhưng vẫn một mình chống lại ba cao thủ, dĩ nhiên không để ai tới gần.

Cô đang kéo dài thời gian giúp anh.

Nhìn thấy dao găm trên bụng cô, sắc mặt Dương Bách Xuyên trầm xuống.

Tổ chức sát thủ Xương Hoa đã xúc phạm sâu vào điểm mấu chốt trong lòng anh, không giết không trừ, cuối cùng vẫn là tai họa lớn trong lòng, hơn nữa đêm nay còn xuất hiện người của Đảo Quốc, điều này càng làm cho đáy lòng Dương Bách Xuyên căm ghét tổ chức sát thủ này.

Anh hét lên một tiếng nhảy tới, giơ kiếm lập tức gia nhập chiến đấu, hiện tại chân khí trong cơ thể anh tràn đầy vô cùng, cảm giác toàn thân đều là sức mạnh, có thể một kiếm phá núi cắt biển!

Ở thời điểm Dương Bách Xuyên gi ết chết Thiên Dã tiên sinh, trong lòng Trần Bách Vạn đã kinh hoàng rồi, thật sự nghĩ không ra một Dương Bách Xuyên cấp Ám Kình tầng ba nhỏ bé làm thế nào có thể chém chết một cao thủ Ám Kình tầng tám chứ?

Lúc Dương Bách Xuyên xông tới, trong lòng Trần Bách Vạn đã có chút sáng tỏ, anh ta cảm nhận được khí tức trên người Dương Bách Xuyên vậy mà đã đạt tới Ám Kình tầng năm.

Cái quái gì thế này?

Chỉ mới mười phút đồng hồ, anh làm sao có thể lập tức từ Ám Kình tầng ba đạt tới Ám Kình tầng năm?

Có lẽ cái chết của Thiên Dã tiên sinh, chính là mấu chốt liên quan đến việc nội lực của Dương Bách Xuyên tăng lên trong thời gian ngắn.

Trong lòng Trần Bách Vạn đã sinh ra ý định rút lui, sở dĩ anh ta biết rõ bên cạnh Dương Bách Xuyên còn có Độc Cô Vô Tình là Ám Kình tầng tám còn dám đến trêu chọc Dương Bách Xuyên, cũng là vì bên cạnh anh ta cũng có thêm một Thiên Dã tiên sinh cũng là Ám Kình tầng tám và hai gã thuộc hạ của hắn ta cũng là Ám Kình tầng bảy.

Bây giờ Thiên Dã bị Dương Bách Xuyên giế t chết một cách khó hiểu, thật sự là dọa sợ Trần Bách Vạn, anh ta cũng là người từng trải, gặp chuyện càng kỳ lạ thì biết càng nguy hiểm, nảy sinh ý định rút lui.

Chỉ tiếc Thiên Dã tiên sinh là do tổng bộ sai tới vơ vét thiên tài địa bảo, hiện tại một phần bảo bối phải giao cho tổng bộ vẫn còn ở trên người Thiên Dã, lần này tới tìm Dương Bách Xuyên cũng là trùng hợp, đúng lúc có ba thành viên của Xuyên Hoa đến từ Đảo Quốc này ở bên cạnh, Trần Bách Vạn mới mời bọn họ cùng nhau ra tay.

Hiện tại thì ngoài sức tưởng tượng, lại bị tổn hại rất lớn, quay về lại bị tổng bộ trách tội cũng không biết giải thích thế nào.

Trong lòng Trần Bách Vạn quả thực hận Dương Bách Xuyên thấu xương, càng cảm thấy Dương Bách Xuyên chính là sát tinh, từ sau khi người nhà họ Diệp ở Yên Kinh tìm anh ta đến giết Dương Bách Xuyên, chuyện xui xẻo cứ thế nối tiếp nhau mà đến.

Đầu tiên là em trai anh ta bị Dương Bách Xuyên giế t chết, đêm nay là phó đường chủ Mạc Đông Dương rồi đến Thiên Dã của Đảo Quốc lần lượt bị giết, kinh khủng nhất chính là nghĩ không ra Dương Bách Xuyên giế t chết bọn họ như thế nào.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 436



Ngay lúc trong lòng Trần Bách Vạn đang nghĩ đến những chuyện này, Dương Bách Xuyên nhào vào vòng chiến, kiếm Đồ Long trong tay thúc giục chân khí, phát ra tiếng kiếm keng keng, một kiếm lập tức chém về phía một gã mặc đồ đen.

“Keng~”

Người mặc đồ đen Ám Kình tầng bảy nâng đao ngăn cản một kiếm của Dương Bách Xuyên, cũng bị một kiếm của Dương Bách Xuyên chém đứt đao võ sĩ của hắn ta, thuận thế bổ một kiếm thẳng từ đầu tới chân của người mặc đồ đen này.

Lại là một kiếm bổ thành hai nửa.

Dương Bách Xuyên cũng bị sức mạnh của mình dọa sợ, không nghĩ tới lúc này anh chỉ dùng chân khí bằng miệng thúc giục kiếm Đồ Long vậy mà có thể phát huy ra uy lực lớn như vậy, chém đứt võ sĩ đao của người mặc đồ đen còn thuận thế chém hắn ta thành hai nửa, không tốn chút sức lực nào.

Những ai trong tay cầm đao võ sĩ, ở trong mắt Dương Bách Xuyên đều là người Đảo Quốc.

Không hề dừng lại, kiếm Đồ Long trong tay anh lần nữa quét ngang, chém tới người mặc đồ đen khác đã bị Độc Cô Vô Tình nhân cơ hội đánh lui, chặn ngang chém thành hai đoạn.

“A~”

Một tiếng kêu thảm thiết cắt qua bầu trời đêm kèm theo giọng nói rất kỳ lạ.

Quả nhiên là người Đảo Quốc, Dương Bách Xuyên nghe ra.

Lúc này Trần Bách Vạn đã bị dọa sợ đến hồn vía đều lên mây, sau khi Dương Bách Xuyên chém chết võ cổ giả thứ hai cấp Ám Kình tầng bảy của Đảo Quốc, anh ta lại dùng một đòn ép lui Độc Cô vô tình, sau đó một mạch chạy trốn.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy Trần Bách Vạn chạy trốn, lúc này lại muốn đuổi theo, đêm nay Trần Bách Vạn là sát thủ đường chủ Đường Khẩu ở Tây Bắc đã xúc phạm đến ranh giới cuối cùng của anh, tất phải giết anh ta.

Mà đúng lúc này Độc Cô vô tình vẫn luôn cầm cự một hơi thở, thấy được Dương Bách Xuyên liên tiếp chém chết hai người mặc đồ đen Ám Kình tầng bảy, hơn nữa Trần Bách Vạn xoay người bỏ chạy, thần kinh đang căng thẳng của cô cuối cùng cũng thả lỏng.

Hơn nữa trên người mất máu quá nhiều cộng thêm nọc độc trên dao găm của Trần Bách Vạn đâm vào cô đã khuếch tán, đột nhiên cô nghiêng đầu ngã xuống.

Có thể kiên trì lâu như vậy không ngất đi, Độc Cô Vô Tình hoàn toàn dựa vào ý chí không thuộc về mình để chống đỡ.

Lúc này nguy hiểm đã được loại bỏ, cô ngất đi cũng coi như bình thường.

Dương Bách Xuyên muốn đuổi theo Trần Bách Vạn đã chạy trốn hơn mười thước, cũng không ngờ Độc Cô Vô Tình sẽ té xỉu, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng buông tha cho anh ta.

So với đuổi theo Trần Bách Vạn, anh càng để ý đến vết thương của Độc Cô Vô Tình hơn, không thấy bụng cô còn cắm một thanh dao găm sao?

20230329033829-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 437



Mất hơn một giờ, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng dùng chân khí phong ấn được nọc độc trong cơ thể Độc Cô Vô Tình, hơn nữa anh cũng đã rút con dao găm từ bụng cô ra, dùng chân khí để chữa trị vết thương của cô.

Tạm thời bây giờ sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bước tiếp theo cần phải loại bỏ nọc độc trong cơ thể của cô ra, ở trong núi rừng hoang vu có rất nhiều thứ bất tiện, Dương Bách Xuyên chuẩn bị trở về trị liệu cho cô.

Lúc này Độc Cô Vô Tình đã rơi vào hôn mê sâu, Hầu Đậu Đậu ở trong bình Càn Khôn cũng bị thương rất nặng, cũng cần phải quay về trị liệu.

Nhìn trong sân, ba gã võ cổ giả của Đảo Quốc bị anh chém thành hai nửa, cảnh tượng tràn đầy máu me, sau đó ngẫm lại, Dương Bách Xuyên lại chuẩn bị dùng Chân Nguyên Ly Hỏa hủy diệt vết tích của thi thể.

Đầu tiên là đánh hai tên Ám Kình tầng bảy rồi dùng hỏa diễm thiêu đốt, cuối cùng đi tới bên người tên Ám Kình tầng tám kia, khi anh giơ tay lên, trong linh thức lại phát hiện sau lưng người này có một cái bao vải nhỏ, truyền đến linh khí dao động nhàn nhạt.

Trong đầu anh khẽ động lấy bao vải nhỏ xuống, mở ra nhìn càng khiến trong lòng mừng rỡ.

Ba khối đá màu đỏ rực, mỗi viên đều to bằng nắm đấm của trẻ sơ sinh.

Đây không phải là linh thạch, nhưng ở trong mắt Dương Bách Xuyên nó cũng không khác mấy so với linh thạch, bởi vì anh cảm giác được từ bên trong đang tản ra một luồng linh khí trời đất nồng đậm.

Ở trong đầu, anh hỏi sư phụ Vân Thiên Tà nói: “Lão già, mau đi ra xem thử đi, có phải là linh thạch hay không?”

Nhưng lời này hỏi xong đã hồi lâu lại không nhận được sự câu trả lời của sư phụ, đáy lòng Dương Bách Xuyên không nhịn được lại kêu lên hai tiếng lão già chết tiệt.

Lần này ước chừng qua hơn mười giây, cuối cùng anh cũng nhận được sự đáp lại của sư phụ, thế nhưng nghe thấy giọng nói ở trong tai, Dương Bách Xuyên cũng có hơi lo lắng, bởi vì anh nghe ra được giọng của sư phụ rất mệt mỏi.

Anh chỉ nghe thấy: “Tên nhóc thúi đây là đá Hỏa Diệm, tuy rằng không phải là linh thạch thật sư, nhưng đồng thời cũng có linh khí, tuy bên trong khối đá này có ẩn chứa linh khí nhưng lại không phải linh thạch tinh khiết, dùng để tu luyện không phải là lựa chọn tốt nhất, nhưng cũng miễn cưỡng được tính là một loại linh thạch.

Nhưng lại thích hợp bố trí trận pháp nhất, có ba khối đá Hỏa Diệm này, con có thể bố trí trận pháp Tụ Linh ở biệt thự, còn muốn bố trí trận pháp này được tốt thì đi nghiên cứu trận pháp cơ sở mà vi sư đã truyền cho con một chút là được, trận pháp Tụ Linh này chỉ là một loại trận pháp đơn giản, không khó học.

Còn nữa, ba tháng tiếp theo đừng đánh thức vi sư, trong khoảng thời gian này giúp con áp chế đối thủ mà sử dụng quá nhiều thần thức, làm cho lực thần hồn mà vi sư tích lũy tổn hại rất lớn, hiện tại vi sư cần ngủ say để điều dưỡng...”

Những câu nói phía sau của sư phụ càng ngày càng suy yếu, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng hơi lo lắng, trong khoảng thời gian này thật sự là anh đã đánh thức sư phụ có hơi nhiều.

Ở trong lòng nói một tiếng sư phụ bảo trọng, sau đó Dương Bách Xuyên cắt đứt liên lạc.

Anh thật sự lo lắng sư phụ không được thoải mái, trước kia nhớ rõ ông ấy đã từng nói, một khi thần hồn của ông ấy bị hao hết sẽ hoàn toàn biến mất khỏi đất trời.

Đối với việc này Dương Bách Xuyên không có suy nghĩ nhiều, hiện tại xem ra tình huống của sư phụ thật sự không ổn, hơn nữa ông lại còn càng giúp anh áp chế võ cổ giả Ám Kình tầng tám, có khả năng thật sự đã làm cho thần hồn của sư phụ bị tổn hại.

Trong lòng anh âm thầm cắn răng, sau này chỉ có thể dựa vào chính bản thân, cũng không thể lúc nào cũng để mọi việc chờ sư phụ ra mặt được, cứ như vậy, thật sự anh sẽ sinh ra ỷ lại, không chừng ngày nào đó không dựa vào sư phụ sẽ mất cái mạng nhỏ này.

Thu ba đá Hỏa Diệm vào không gian bình Càn Khôn, đánh ra Chân Nguyên Ly Hỏa, thiêu đốt thi thể, trên lưng Dương Bách Xuyên còn có một Độc Cô Vô Tình đang hôn mê phải nhanh chóng xuống núi, phải nhanh chóng trở về cho Độc Cô Vô Tình và Hầu Đậu Đậu chữa thương.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 438



............

Ba giờ sáng, Dương Bách Xuyên trực tiếp lái xe đi tới biệt thự, từ lâu anh đã không còn trở về tiểu khu nữa.

Muốn trị thương cho Độc Cô Vô Tình và Hầu Đậu Đậu, còn cần phải luyện đan, ở biệt thự này là yên tĩnh nhất.

Dù sao ở đây cũng có đầy đủ đồ dùng cần thiết, chuyển vào là có thể ở.

Sau khi đi vào biệt thự, Dương Bách Xuyên đưa Độc Cô Vô Tình vào phòng ngủ.

Lúc này cảm nhận được Kiều Phúc xuất hiện, vừa quay đầu lại, quả nhiên đã nhìn thấy chị em Kiều Phúc và Ngô Mặc Hạ, Ngô Mặc Thu xuất hiện ở cửa.

Đối với cách xuất hiện không âm thanh không tiếng động của ba người bọn họ, Dương Bách Xuyên thật sự có hơi không quen, nếu không phải giữa ba người họ có linh thức ấn ký cấm thuật cảm nhận ở đây, anh thật sự sẽ bị dọa sợ.

“Cung nghênh chủ nhân về nhà.”

Ba người đồng loạt quỳ gối, đều là truyền thống đã ăn sâu bén rễ vào trong tư duy của người cổ đại bọn họ, nếu họ đã nhận Dương Bách Xuyên làm chủ, thì sẽ có thái độ lễ phép.

Anh dừng tay nói: “Đứng lên đi, sau này không nên hơi một tí là quỳ lạy, tôi không chú ý tục lễ như vậy.”

“Vâng~”

Sau khi được đáp lại, ba người mới đứng dậy, Dương Bách Xuyên nhìn đột nhiên ba mắt của bọn họ sáng lên, vẻn vẹn không đến một đêm, vậy mà lần thứ hai gặp mặt phát hiện ra linh thể của bọn họ đã ngưng thực rất nhiều, đoán chừng một khoảng thời gian nữa là có thể hình thành linh thể thực thể hóa thật sự, đến lúc đó nhìn qua ba người bọn họ giống như người thật đến không thể nghi ngờ.

Đây chính là lợi ích của việc tu luyện quỷ đạo mang lại, có thể làm cho thân thể của bọn họ giống như thân thể con người, đợi đến khi tu luyện Đại Thừa rất có thể sẽ giống như sư phụ nói, có thể thành thân thể quỷ tiên, đương nhiên cái này rất khó, phải xem tạo hóa bọn họ có hay không.

“Ba người các người đi làm vệ sinh biệt thự một lượt đi, bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ chuyển tới đây, không được đi vào phòng ngủ, tôi cần trị thương cho Độc Cô Vô Tình, đừng quấy rầy tôi.” Dương Bách Xuyên dặn dò ba người.

“Tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân~”

Ba người cung kính trả lời sau đó đóng cửa đi ra ngoài.

Bởi vì thời gian dài không có người ở nên toàn bộ biệt thự đều có một tầng bụi bặm rất dày, để cho ba người Kiều Phúc đi quét dọn vệ sinh có lẽ là không khó, dù sao với linh thể hiện tại của ba người bọn họ đã ngưng thực được rất nhiều, có thể khống chế được một ít đồ vật.

Nhẹ nhàng c ởi quần áo trên người Độc Cô Vô Tình ra, Dương Bách Xuyên lấy ra châm bạc chuẩn bị giải trừ nọc độc trên dao găm cho cô.

Nọc độc trên dao găm khác với độc khí trong cơ thể cô trước đó.

Khí độc là sự tồn tại của một năng lượng khác.

Còn nọc độc là độc tố riêng biệt.

Tuy rằng có hơi phiền phức, nhưng đối với tu vi hiện tại của Dương Bách Xuyên đã được gia tăng thì cũng không phải việc khó.

Dù sao cũng là độc phàm tục, hơn nữa Độc Cô Vô Tình là võ cổ giả Ám Kình tầng tám, tố chất cơ thể của cô so với người thường tốt hơn rất nhiều, điều trị cũng không có vấn đề gì lớn.

Có tu vi Luyện Khí kỳ tầng năm, Dương Bách Xuyên biết hiện tại thi triển “Châm m Dương Ngũ Hành” pháp 1808 châm là không có vấn đề gì.

Một trăm lẻ tám châm là đẳng cấp cao nhất trong châm pháp m Dương Ngũ Hành Châm, chỉ cần một lần là có thể giải trừ được độc dịch trong cơ thể Độc Cô Vô Tình.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 439



Trong lúc giơ tay lên, tàn ảnh trong tay Dương Bách Xuyên xuất hiện, âm dương hai loại nhanh chậm của châm pháp rơi vào trên người Độc Cô Vô Tình.

Việc châm cứu đã được hoàn thành trong nửa giờ.

Khi một châm cuối cùng hạ xuống, một tiếng ngâm nhẹ từ trong miệng Độc Cô Vô Tình phát ra, cô mở hai mắt chậm rãi tỉnh lại.

Thấy trán của Dương Bách Xuyên đã đầy mồ hôi, cô hiểu Dương Bách Xuyên lại giúp cô trị liệu, nhẹ giọng nói: “Đa tạ tiên sinh.”

Hiện tại cô đối với Dương Bách Xuyên có vài phần tôn kính và tò mò, là xuất phát từ nội tâm.

Đêm nay Dương Bách Xuyên chém chết cao thủ Ám Kình tầng tám, tuy rằng cũng làm cho cô rất nghi ngờ, nhưng lại không biết Dương Bách Xuyên làm như thế nào, thậm chí còn phát hiện nội lực của Dương Bách Xuyên tăng lên rất lớn, mọi chuyện thật sự đều rất bí ẩn.

Nhưng mà cô cũng không hỏi nhiều.

“Nằm nghỉ ngơi cho tốt đi, nọc độc của dao găm tôi đã giúp cô giải trừ, một lát nữa tôi sẽ rút châm cứu ra giúp cô, ngủ một giấc là tốt rồi, đêm nay có lẽ là tôi nên cảm ơn cô mới đúng.” Khi Dương Bách Xuyên tràn ngập cảm kích đối với Độc Cô Vô Tình, anh biết nếu không phải Độc Cô Vô Tình ở đây, thì tối nay anh thật sự nguy hiểm.

Lúc nói chuyện, một tay của Dương Bách Xuyên nắm lấy ngón tay của Độc Cô Vô Tình vận chuyển chân khí, ở đầu ngón tay cô có máu đen nhánh chảy ra, đây là nọc độc xâm nhập vào máu, chỉ cần chảy ra là tốt rồi.

Độc Cô Vô Tình rất suy yếu nhoẻn miệng cười một cái, trên mặt cứng ngắc co rút một chút, sau đó nhắm hai mắt lại, ngủ say, tùy ý để Dương Bách Xuyên trị liệu ở trên người cô.

Qua nửa giờ sau, Dương Bách Xuyên kiểm tra nọc độc trong cơ thể cô đã toàn bộ chảy ra mới rút châm cứu ra, nhìn yếm uyên ương đỏ thẫm của cô, nuốt nước miếng trong miệng giúp cô đắp chăn rời khỏi phòng.

Độc Cô Vô Tình xem như đã không sao nữ, nhưng trong không gian bình Càn Khôn còn có một Hầu Đậu Đậu đang chờ anh đi điều trị.

Sau khi đi ra Dương Bách Xuyên đi thẳng đến tầng hầm dưới đất, anh cũng cần phải luyện đan để điều trị cho vết thương của Hầu Đậu Đậu.

Anh gọi ba người Kiều Phúc tới dặn dò, nói: “Cô gái ở trong phòng không biết sự tồn tại của các người, ba người không nên dọa cô ấy, còn nữa tôi cần phải tiến vào hầm rượu để tu luyện, ba người trông coi biệt thự cho tốt, đừng để người khác quấy rầy.”

“Chủ nhân cứ việc yên tâm, chúng tôi đều hiểu rõ.”

......

Đi vào hầm rượu Dương Bách Xuyên đóng cửa phòng, nơi này âm hàn vẫn như trước, nhưng không ảnh hưởng gì đến anh cả.

Đánh thức Hầu Đậu Đậu từ trong không gian bình Càn Khôn ra, kiểm tra cẩn thận lần nữa, Dương Bách Xuyên hận nghiến răng nghiến lợi, tứ chi của Hầu Đậu Đậu có lẽ đều đã nát bấy, muốn chữa trị chỉ dựa vào châm cứu và chân khí là không đủ.

Giờ phút này, trong lòng Dương Bách Xuyên đã thề, anh sẽ diệt trừ hoàn toàn căn cứ khu sát thủ Xương Hoa Tây Bắc này.

Ngay lập tức anh thi triển m Dương châm ở trên người Hầu Đậu Đậu, để có thể khiến cho thương thế của Hầu Đậu Đậu được khỏi hoàn toàn, tạm thời anh sẽ để cho Hầu Đậu Đậu sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, lần nữa thu nó vào trong không gian Càn Khôn.

Sau đó chuẩn bị luyện đan, luyện chế đan Bồi Nguyên thật sự mà Tư Không Nguyên lưu lại, chỉ có công hiệu của đan Bồi Nguyên mới có hiệu quả nhất với Hầu Đậu Đậu khôi phục lại tứ chi bị nghiền nát, đồng thời cũng có thể làm cho Độc Cô Vô Tình dùng một viên để bổ sung nguyên khí dưỡng vết thương của cô.

Dương Bách Xuyên gọi lò luyện đan Thái Thượng từ không gian bình Càn Khôn ra, sau đó lấy ra từng cây linh dược dựa theo công thức điều chế đan Bồi Nguyên.

20230330034505-tamlinh247.jpg

 
Back
Top Bottom