Siêu Nhiên Sono mono. Nochi ni

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
173157902-256-k408582.jpg

Sono Mono. Nochi Ni
Tác giả: CrawlOuttaLove
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Wazu là một người dân thị trấn bình thường đã rời quê hương tới "Núi", vì một sự kiện không may.

Sau 2 năm anh quyết định từ trên núi xuống gặp gỡ mọi người.

Nhưng có nhiều sự hiểu lầm khác nhau về "Núi" mà anh ta ở.

Đùng một cái trở thành người mạnh nhất, anh ta liệu sẽ làm gì?

Lưu ý: Đây là bản WN vậy nên nội dung sẽ khác so với LN nhé.
(trước có bác từng dịch rồi nhưng bác ấy đã xóa acc nên giờ mình dịch lại cho ae muốn đọc lại hoặc chưa đọc, lần đầu dịch có gì sai sót ae cứ cmt để mình sửa nhé.

Thân)
Trans and edit by: M3 Tags: actionadventureharemisekainovelopreverse-isekaiweb​
 
Sono Mono. Nochi Ni
Prologue


Đã được 2 năm rồi. . .Tôi tên là WazuTôi 15 tuổi với tóc và mắt đen, ngoại hình và chiều cao đều bình thường, 1 con người bình thường như bao người khác.

Cha mẹ tôi là những dân cư của thành phố Imperial.

Tôi là một chàng trai bình cmn thường với đứa em gái dễ thương được mọi người quý mến.Tuy là một con người bình thường nhưng tôi vẫn có 1 người bạn thời thơ ấu cùng tuổi mà tôi có thể tự hào.Tên cô ấy là AriaCô ấy có đôi mắt rất đẹp cùng mái tóc màu xanh biếc như bầu trời.

Cô ấy có ngoại hình hơi trẻ con nhưng không nghi ngờ gì cô ấy sẽ trở thành một người có vẻ đẹp tuyệt vời trong tương lai.

Cô ấy có tính cách khá là gần gũi, luôn giúp đỡ người khác mà ko có định kiến.

Cô ấy luôn mỉm cười khi ở cùng tôi, nhưng thi thoảng cô ấy. . . không, thật không phải khi nói xấu về người khác, hãy ngừng ở đây. . .Khi tôi và cô ấy 12 tuổi, chúng tôi đã hứa là sẽ bên nhau mãi mãi về sau.Tôi không biết làm sao mà em tôi biết được điều đó nhưng vì 1 vấn đề nào đấy, em ấy trông như luôn trong tâm trạng xấu.

Tôi đã có 1 khoảng thời gian khó khăn vì điều đó. . .( buồn về cái gì thì về sau sẽ biết 😉 )Opss chúng ta đang nói về Aria mà.

Khi cô ấy 13 tuổi, cô ấy được nhà thờ bổ nhiệm như 1 vị [Saint]( thánh) và phải miễn cưỡng hội nhóm với tổ đội anh hùng để đánh bại Demon Lord.

Tại sao phải miễn cưỡng?

Bởi vì cô ấy đã không muốn đi.

Tuy nhiên gia đình và những người xung quanh đã tạo áp lực khiến cô ấy đi.

Tôi nghĩ chỉ có mình tôi là biết lí do đó.

Tại thời điểm đó tôi không thể nói được gì. . .

Mặc dù người mà tôi yêu đang bị ép buộc phải đi, nhưng khi nghe những người lớn bảo "đó là vì một thế giới hòa bình" thì tôi không thể nào đưa ra được sự phản đối của mình.

Từ hôm đó tôi luôn cầu nguyện cho Aria được bình yên mỗi ngày.Và sau đó, khoảng 2 năm trước. . .

Trước sinh nhật thứ 15 của tôi, 1 tin tức đã được loan đi khắp nơi."

Demon Lord đã bị đánh bại"Thế giới vui mừng phấn khởi trước sự việc này.

Nhưng trong lòng tôi tràn đầy sự lo ngại cho tới khi tôi thấy Aria.

Vài tuần sau khi tin tức đc loan đi, cô ấy đã trở lại.

Từ 1 khoảng cách tôi có thể xác nhận sự xuất hiện của Aria.

Tôi cảm thấy an tâm từ tận đáy lòng mình.

Giờ nghĩ về khi ấy, cô ấy gần gũi với anh hùng-sama một cách lạ thường.Từ cha mẹ của cô ấy tôi biết rằng Aria sẽ ăn mừng ở cung điện nên hiện giờ tôi chưa thể gặp cô ấy.Nhưng vài ngày sau, một chuyện tôi ko thể quên được đã xảy ra.Ngày hôm ấy tôi đứng ngồi ko yên vì tôi sẽ được gặp Aria, chính vì thế tôi đi xuống phố.

Di chuyển ánh mắt hoài nghi về phía quầy và nhà hàng đầy những con người cười nói vui vẻ, khi ko nhận ra tôi đã đi vào những cái ngõ giữa những bức tường.Và tôi đã nhìn thấy nó.

Tôi đã thấy. . .Aria và anh hùng-sama đang hôn nhau trong con hẻm tối. . .

Sau đó ko biết bằng cách nào tôi về được tới nhà.

Đầu tôi trở nên trống rỗng, tôi không nghĩ được gì cả.

Kể cả khi em tôi lo lắng hỏi han, nhưng tôi chỉ có thể đáp lại những từ như [Ừ] hay [Thì. . .]

Kể cả khi trở về phòng mình, tôi vẫn không thể loại bỏ những gì tôi đã thấy khỏi đầu, tôi ko biết phải làm gì.Sau một lúc tôi nhận thấy đầu gối tôi hơi ướt ._.Vậy à, vậy là tôi đã khóc. . .Lời hứa vài năm trước đã trở thành dĩ vãng.Không, tôi không muốn ở lại nơi này nữa. . .Bởi vì có quá nhiều kỷ niệm của tôi với Aria ở nơi này. . .Tôi viết vài dòng nhắn vào tờ giấy và chạy ra khỏi nhà với 1 ít tiền.

Tôi đã viết là. . ."

Hãy đừng đi tìm tôi và giữ gìn sức khỏe".

"Tôi cầu mong Aria và anh hùng-sama sẽ hạnh phúc".Ngày hôm ấy, chàng trai đáng lẽ ra sẽ ăn mừng sinh nhật thứ 15 của mình đã rời khỏi thủ đô Imperial trong khi khóc.Trans: Mình tự dịch thô bằng văn từ của mình nên có sai sót gì thì cmt để mình sửa nhé =)
 
Sono Mono. Nochi Ni
Giới thiệu nhân vật


Từ trái sang phải: Lula, Regan, Tata, Sarona và Wazu.

Con rồng trên vai main tên Meru.

Mình sẽ cố gắng tìm minh họa nhiều nhất có thể nhé.

Thân
 
Sono Mono. Nochi Ni
VOL 1~Chap 1: Tôi đang ở trên "Núi"


Đã được 2 năm kể từ ngày tôi rời khỏi thành phố.Hiện tại, tôi đang ở giữa 1 cơn bão tuyết.

Tuy nhiên tôi lại không thấy lạnh gì cả.

Tay chân và cơ thể tôi đều cử động bình thường.

Và khi tôi bước tới phía trước 1 bước, nó đã trở thành 1 vùng sa mạc rộng lớn.

Dù vậy tôi cũng chẳng thấy nóng hay đổ mồ hôi.Thời tiết ở vùng đất này thay đổi nhanh 1 cách quái dị.

Lúc thì trời đổ mưa lớn với sấm sét, lúc thì nắng gay gắt,v.v

Như lúc này đây trời đang mưa thì đột nhiên lại chuyển sang nắng gắt, nơi này thật là thú vị.Nơi tôi đang ở gọi là "Núi"

Tuy nhiên đây không phải núi bình thường.

Ngọn núi khổng lồ này, không hiểu sao con người biết được nơi này nguy hiểm cỡ nào mà không ai dám lại gần.Tôi nghĩ có 2 lí do khiến nơi này nguy hiểm.

Điều thứ nhất là thời tiết vô cùng bất thường và khắc nghiệt.

Lí do còn lại, lấy ví dụ như 3 con quái đứng trước tôi ngay bây giờ.Đầu tiên, phía bên trái ngoài cùng, 1 con quái vật cao 3 mét với cái đầu sừng, thân được bao phủ bởi lớp lông đen rậm rạp, 1 con quái siêu mạnh, tên nó là "Minotaur".

Tay phải nó đang cầm cái gì đó như 1 thanh gỗ lớn.

Nó đang nhìn vào tôi một cách ngon lành trong khi đang rỏ dãi.Tiếp theo là ngoài cùng bên phải, 1 con chó lông đen cao 5 mét, tuy nhiên nó không phải con chó bình thường( trans: chó cao 5m là thấy ko bt rồi :v), mà nó có tới 3 đầu.

1 con chó có 3 đầu. . .

Tôi không biết sao chúng có thể xoay xở được?

Có lẽ cái đầu ở giữa là chỉ huy?

Bởi vì nó đang khè ra 1 ngọn lửa, phải không nhỉ?

Dường như chúng đang có chung 1 ý thức.

Cả 3 cái đầu đang chảy dãi không kiểm soát khi nhìn vào tôi.

À tôi hiểu rồi, có lẽ chúng đang nghĩ tôi là đồ ăn.Và đứng ở giữa là con cuối cùng, 1 con rồng cao 7 mét với lớp vảy đen đang đứng bằng 2 chân.. . .

Nó là con rồng thực sự.

Những chiếc móng vuốt lớn có thể xé nát mọi thứ một cách dễ dàng.

Và nó cũng đang nhỏ dãi khi nhìn vào tôi.Không có giới hạn cho 3 con quái vật này.

Tôi đã và đang sống ở ngọn núi này, 1 nơi mà quái vật đi lung tung khắp nơi.

Đó là lí do con người tránh xa nơi này.Tôi thật sự. . .thật sự đã sống sót tại ngọn núi chết chóc này.

Ý tôi là, tôi đã chạy khỏi thành phố Imperial như điên trong khi khóc.

Tôi không thể nghĩ gì khi đó và đến khi tôi nhận ra, tôi đã ở đây, trên ngọn núi này.

Tôi đã cố gắng để xuống núi nhưng lại bị đuổi bởi bọn quái vật.

Tôi không thể đoán trước được thời tiết, sự cảm nhận về phương hướng bị lẫn lộn, tôi đã đi lang thang khắp nơi trên núi.

Nhân tiện thì con chó 3 đầu đã bị 1 đấm lăn quay, lũ còn lại thì trông như chúng đang cầu xin tha mạng.Thôi nào tao có ăn thịt lũ tụi bay đâu. . .

Nên đừng nhìn tao với ánh mắt sắp khóc như thế.Như bạn có thể thấy đó lũ quái ở đây rất yếu.

Chúng yếu tới mức 1 người dân bình thường như tôi có thể hạ được bọn chúng( ặc lũ này mà yếu thì con người đã ko tránh xa nơi này rồi.)Chỉ có điều số lượng của chúng rất lớn.

Bạn sẽ tìm thấy 1 con quái vật yếu khác sau khi đi vài bước chân.

Sau 2 năm, không còn con quái nào có thể đánh bại tôi được nữa.

Như tôi vừa nói lúc nãy, chỉ có số lượng chúng là nhiều thôi.Mặc dù rất dễ nếu đánh 1v1, nếu chúng tấn công theo nhóm thì độ nguy hiểm sẽ tăng cao rõ rệt.

Đó là lí do con người không đến đây, quái ở đây thường đánh theo nhóm.Hơn hết hãy nhìn vào lũ quái trước mặt tôi.

Sau khi biết được chúng sẽ không bị ăn thịt, bọn tôi đã hợp nhóm để chống lại 1 nhóm quái mới vừa xuất hiện.

Trước đó, những con quái giống với cá và mèo hợp lại để tấn công bọn tôi.

Tôi đã rất ngạc nhiên, ngạc nhiên tới nỗi hét lên: -Bọn mày, hãy cùng nhau tiến lên, đừng để con cá đó chạy thoát!!!Tôi đã nói vậy.

Sau khi nhìn nhau 1 lúc thì chúng cũng bắt đầu di chuyển.

Không biết chúng có hiểu tôi đang nói gì không.Giờ thì, sau 2 năm sống trên ngọn núi này, chỉ có duy nhất 1 điều tôi muốn làm.Tôi muốn gặp mọi người. . .Tôi chỉ nhìn thấy thời tiết khắc nghiệt và những con quái vật trong 2 năm qua.

Bên cạnh đó, tôi chỉ vừa nhận ra sau khi hét vào bọn chúng, rằng tôi đã không nói chuyện sau 1 thời gian dài. . .Đó là lí do, hiện tại tôi rất muốn gặp con người, tôi muốn 1 cuộc trò truyện bằng bất cứ giá nào!!!Do đó tôi động viên bản thân!

Hãy đi xuống núi!!Tôi đã quá quen với ngọn núi này, đến nỗi coi nó như vườn nhà nên tôi không thể lạc được.Với ý định gặp con người trong đầu tôi bắt đầu hành trình.Tuy nhiên tôi đã hiểu lầm 1 cách nghiêm trọng về ngọn "Núi" này. . .
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 2: Xuống núi thì lại đến. . . rừng


Ngọn "Núi" này nằm ở trung tâm lục địa lớn nhất thế giới nơi mà chưa từng ai đặt chân tới, thậm chí con người không dám tới đó.

Ở độ cao nhất định nào đó khí hậu liên tục thay đổi khiến cho việc leo lên núi của con người là bất khả thi.

Kể cả những dấu chân nhỏ cũng bị biến mất khi mà hiện tượng thiên nhiên cực đoan liên tục diễn ra.

Với cả, đây cũng là nơi mà những sinh vật gọi là quái vật sinh sống.Có một hệ thống rank trong xã hội loài người để xếp hạng các loài quái vật, theo thứ tự từ cao tới thấp là "S • A • B • C •D • E • F".

Và ở nơi đây bạn có thể dễ dàng tìm thấy những con quái vật rank S.

Nói đơn giản về sức mạnh của những quái vật rank S, ngay cả những hiệp sĩ tinh nhuệ( elite knight) từ những thế lực mạnh nhất cũng không làm gì được chúng, hoặc họ có thể đẩy lùi được chúng bằng cách nào đó nhưng sẽ phải chịu những mất mát rất lớn.

Thực tế, nó ở một mức độ mà loài người không thể làm gì chúng, như những thảm họa thiên nhiên.Tuy vậy, mức rank S là rank cao nhất chỉ là con người tự đặt ra mà thôi.

Thực tế, trên ngọn núi này còn tồn tại những con quái vật có sức mạnh vượt qua cả rank S.

Điều đó khiến ngọn núi này là điều gì đó cấm kỵ đối với con người.

Và hiện tại một anh chàng đang đi xuống khỏi ngọn "Núi" này.》=====================《

Khu rừng này có rất nhiều cây cao, chúng cao tới nỗi ánh mặt trời không thể chạm đất khiến cho tầm nhìn bị giảm.

Trong khi đang nghĩ khu rừng này rộng đến mức nào, tôi đi lòng vòng xung quanh và ăn những quả hạch và trái cây tôi tìm được.[. . .

Ngon thật] (Wazu)Nói về những quả hạch và trái cây này, nó rất là tuyệt vời.

Đặc biệt là những quả có độc với màu sắc sặc sỡ, nó thực sự rất rất ngon luôn.

Dĩ nhiên tôi có thể nói rằng những loại quả này rất độc hại, tôi có thể nhận biết chúng ở 1 mức độ nào đó.

Có lẽ là. . . bởi vì trong 2 năm qua tôi không ăn cái gì là đồ ăn đúng nghĩa cả, như là kết quả của việc đó tôi có được 1 sức đề kháng kì lạ. . .

Dĩ nhiên, khi tôi sống trên núi, thịt quái vật chính là thức ăn của tôi!!Tôi ăn mọi thứ có thể tìm được để sống sót. . .

Mặc dù tôi đã sống sót, nó rất là khó khăn vào lần đầu ăn chúng. . .

Tôi đã nôn mửa, đau dạ dày, tê liệt, ảo giác, sốt, nhiệt độ cơ thể tôi hạ thấp, tôi đã có 1 khoảng thời gian kinh khủng trước khi bắt đầu quen với nó.Để có thể sống sót. . .

Tôi đã cố gắng rất nhiều.So với những gì tôi đã ăn khi ấy, những hạt dẻ bình thường này thực sự rất ngon!

Có khá nhiều vậy nên hãy từ từ thưởng thức. . .Mặc dù không có vấn đề gì khi tôi đi vào rừng 1 mình, nhưng tim tôi vẫn đập không kiểm soát khi nghĩ đến lúc gặp mọi người.

Không biết nó sẽ ổn không. . .

Không biết tôi có thể ăn nói đàng hoàng không. . .

Không biết có vấn đề gì với sự hiện diện của tôi không?Lúc trước tôi có làm một con dao nhỏ từ khúc xương sắc bén của quái vật để cắt tóc.

Quần áo của tôi được làm từ bộ da lông quái, tôi đã giặt cẩn thận ở sông để chắc chắn rằng không còn mùi nữa.

Sau tất cả thì ấn tượng ban đầu khá là quan trọng.[Aa~ Aa~ Uuu~] (Wazu) ( đéo hiểu đang làm gì luôn😑)Tệ rồi đây, tôi quá kích động đến nỗi đứng ngồi không yên.

Để xem nào, tôi phải nhìn vào mắt đối phương. . .

để ý ngữ điệu để không trở nên thô lỗ. . .

Hmm?

Bắt đầu cuộc trò chuyện bằng cách nào nhỉ?

Đầu tiên là phải chào. . . rồi hình như là giới thiệu bản thân. . . sau đó là vài câu chuyện nhỏ. . . sau đó. . . sau đó. . .

Không biết tôi nên nói về chuyện gì nhỉ?

Tôi không thể nói về các sự kiện trên thế giới vì tôi đã ở trên núi 2 năm qua (thành người tối cổ cmnr🙂) Tôi nên làm gì đây. . .

Tôi có thể gặp những cuộc trò chuyện tình cờ trong tương lai.Có lẽ điều đầu tiên nên làm là thu thập thông tin bằng cách lắng nghe những người xung quanh, đồng thời làm cho tôi giống như ở nhà quê mới lên 🙂). . .

Không có vấn đề gì về tiền bạc cả. . .

Số tiền tôi mang theo khi chạy khỏi quê hương vẫn còn nguyên, và theo như tôi thấy thì có khoảng vài chục đồng bạc.. . .

Tôi không có khóc nhé.

Số tiền đó vừa đủ cho 1 người bình thường sở hữu!

Đó là toàn bộ tài sản mà tôi tiết kiệm được trước khi rời thành phố Imperial!

Tuy nhiên, xét về tương lai cuộc sống của tôi, tôi không có lực chọn nào khác ngoài về nhà bởi vì tôi không có ai để dựa vào. . . khi thời gian kết thúc nhỉ. . .

Tôi đã có được một chút sức mạnh khi sống ở núi( chỉ là "1 chút"😂😂).

Có lẽ khi đến đó, tôi sẽ trở thành 1 mạo hiểm giả, sống 1 cuộc đời giản dị với số tiền ít ỏi từ những nhiệm vụ cấp thấp, như thu thập thảo dược chẳng hạn. . . tuy không nhiều, mà tôi còn muốn kết bạn nữa.

Tôi sẽ không bao giờ gặp lại bạn bè cũ ở thành phố Imperial nữa. . .

Không có quá khứ nhục nhã của tôi sẽ bị những người bạn mới phát hiện, cuộc đời như c*c.Trong khi chìm đắm trong suy nghĩ, đột nhiên 1 mũi tên bay từ 1 khoảng cách xa cắm vào quả trái cây tôi đang cầm 1 cách tuyệt vời.[O~opss!!] (Wazu)Vì không có phòng bị từ trước, tôi không có thời gian để tránh nó, vậy nên tôi định bắt lấy mũi tên đó.

Tôi đã quên mất là tôi đang cầm trái cây nên kết quả là mũi tên đã cắm vào đó.

Theo hướng mũi tên bay đến, xa xa một chút bằng cách nào đó tôi có thể thấy hình dáng một con người nhìn theo hướng của tôi.

Hay đúng hơn là, một mũi tên không thể tự nó bay đi được.

Lại lần nữa, tim tôi đang đập liên hồi.

Cuối cùng, sau 2 năm tôi cũng có cơ hội được nói chuyện với con người. . .

Yo~yosh!

Tôi đến đây!!Không quan tâm đến những mũi tên khác bay đến, tôi tiếp tục bước đi đến chỗ đó.

Sau một hồi di chuyển tôi nhận ra có hơn 1 người ở chỗ đó.

Thật bất ngờ khi đột nhiên gặp được nhiều người đến vậy. . .

Tôi đang ở trong tình trạng bất lợi ở đây.

Tôi sẽ không thể phản ứng khi họ nói chuyện với tôi cùng một lúc.. . .

Tôi có nên rút lui?

[Thả đứa trẻ đó ra !!!] (???)[Hạ vũ khí xuống và đầu hàng nếu các người không muốn bị thương !!!] (???)Khoảnh khắc nghe thấy giọng nói đó, tôi đã vứt hết trái cây trên tay tôi và bắt đầu chạy tới đó.
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 3: Tôi đã đổ ngay lập tức


Tôi chạy nhanh tới nơi mà họ tụ lại.

Một nhóm khoảng 5 đến 6 người, kể cả tên rác rưởi kia đang giữ một cô bé trong khi chĩa con dao vào.

Ngoài ra ở đó còn có 3 người khác đang đứng đối mặt với bọn chúng.Đ-Điều này. . .

Có vẻ như đứa trẻ bị bắt cóc. . .

Không không, tôi chưa thể kết luận thế được.

Có thể nhóm của tên bẩn thỉu kia mới là người tốt.( sống trên núi lâu năm là thế đấy, bay não cmnr😑😑)[Tại sao lại có 1 thằng nhãi ở nơi này?

Thôi kệ, mau tóm hắn và lôi ra chỗ đứa trẻ] (???)--- Có vẻ như không phải vậy.

Yep, họ đúng là kẻ xấu rồi.Tuy nhiên các bạn biết không. . .

Tôi chả thấy sợ tí nào.

Khi ở trên núi tôi chỉ thấy một chút nguy hiểm từ những con quái vật ở đó, nhưng từ đó tôi không còn cảm thấy gì nữa. . .

Tôi nghĩ tôi có thể cân hết được bọn chúng.

Lũ này cũng bình thường thôi.

Tôi có chút tự tin rằng một mình tôi là đủ. . .

Tất nhiên là nó bất khả thi với tôi cho đến gần đây( ý là trước khi lên núi).

Nhưng tôi vẫn sẽ không hạ sự cảnh giác xuống.

Mặc dù sống sót được trên "Núi", nhưng tôi vẫn chỉ là 1 chàng trai bình thường( tên này vẫn chưa biết mình quái vật đến đâu😂).

Tôi thận trọng nhìn vào đối phương và chuẩn bị để di chuyển bất cứ lúc nào---[He heh chuyện gì với mày thế tên nhãi kia, có phải mày sợ đến nỗi không chạy nổi hả?

Này!!!

Tên nào đó tới lôi thằng nhãi lại đây coi!!] (Anh rác rưởi)Sau khi tên rác rưởi ra lệnh, một tên đầy sẹo tiến đến chỗ tôi.

Bình thường những tên này thường rất mạnh. . . phải không nhỉ?

Hay là không?

Ý tôi là, người hắn đầy sẹo là do hắn yếu và bị chấn thương rất nhiều( chí lý😂).

Hẳn là khó khăn lắm, nhưng tôi không thể mủi lòng được vì hắn là kẻ xấu.

Trong lúc tên-đầy-sẹo tiến đến, nhóm ba người kia không hề để ý tới tôi.

Rõ ràng họ chỉ quan tâm tới tới cô bé đang bị bắt thôi.Eh?

Họ ngó lơ tôi ư?

Chắc không phải đâu nhỉ?

Có lẽ họ chỉ đang tập trung vào đứa trẻ thôi nhỉ?

Tôi sẽ đứng đây được chưa~!!

Hãy bắt tay nhau sau vậy. . .

Hmm trong 3 người thì tôi thấy người phụ nữ đứng đầu là dễ bắt chuyện nhất.

Thôi kệ, giờ phải tập trung vào điều trước mắt đã.[Ê thằng nhãi, nếu không muốn bị thương thì hãy nghe theo lời tao nói] (tên mặt sẹo)Khoảnh khắc hắn bắt lấy tôi, tôi biến mất khỏi tầm nhìn của hắn.[Hả!?]Trong lúc hắn không thấy tôi, tôi liền xuất hiện ở chỗ tên rác rưởi đang cầm con dao kề vào bé gái.

Tôi ngửi thấy mùi gì đó ghê tởm.

Ngươi nên làm sạch người và giặt quần áo thường xuyên chứ~!

Nó sẽ ám mùi vào bé gái đó mất~!( lo đéo gì không lo đi lo cái mùi ám, kạn lời😑)[Hoi~hoo] (Wazu)*baki!!* *boki!!* (tiếng gãy tay) Tôi đánh vào cánh tay đang cầm dao của hắn và đẩy đứa trẻ ra.

Eh?

Tôi vừa nghe thấy tiếng gì đó kì lạ, chắc không phải tiếng xương gãy đâu nhỉ?

Không thể nào.[Gya~aaaa] (tên rác rưởi)Hắn đang hét lên đau đớn.

Tôi giữ cô bé đứng giữa tên đó và ba người kia.

Rồi họ chú ý tới tôi.

Cuối cùng họ cũng chú ý tới tôi.

Tôi không nhìn vào ba người họ nên giờ tôi mới nhận ra.

Huh, ba người họ có. . .

đôi tai nhọn!?

Đó là Elves!

Ba người họ và đứa trẻ này thuộc tộc Elves.

Giờ bạn đã hiểu tại sao rồi chứ?

Nhóm của tên rác rưởi này lại có gắng bắt cóc 1 đứa trẻ Elf để bán cho lũ buôn nô lệ lấy vàng.

Hoặc có lẽ ai đó đã bí mật nhờ vả bọn chúng. . .Tuy vậy thì lũ yếu đuối này không thể so lại với Elves, kể cả nếu tôi chỉ đứng nhìn từ phía sau.Tôi đã giải cứu được cô bé, giờ thì tôi nên làm gì nhỉ?

Nó sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể nói chuyện, nhưng nếu vậy thì biết nói chuyện gì giờ?Do tôi không nói gì, hai Elves có vẻ bối rối.

Và vì lí do nào đó cô bé này không cố gắng chạy khỏi tôi, có lẽ cô bé bị thương ở đâu đó?

Những kẻ còn lại có vẻ giật mình khi nghe thấy tiếng hét của tên rác rưởi.

Người phụ nữ dường như có vẻ là lãnh đạo của nhóm Elf đã chạy nhanh tới lũ còn lại một lúc trước.[Hỡi cơn gió, hãy khiến kẻ thù của ta nghe thấy lời thì thầm của cái chết] (cô gái)Kiin--( tiếng cắt)

Như một nhát kiếm, lưỡi đao gió bay tới nhóm tên rác rưởi với âm tần cao trong khoảnh khắc.

Trong lúc không cảnh giác, lưỡi đao gió đã cắt họ ra làm hai.

Máu bắn tung tóe và chúng không còn cử động.

P-Phép thuật.

Lần đầu tiên tôi thấy phép thuật.

Nếu tôi không nhầm thì họ đổ pháp lực vào lời nói để khai triển phép thuật thì phải?

Với cả độ mạnh của phép thuật dựa trên cấp độ của họ. . .

Thật là ngầu. . .

Nghĩ lại thì vẫn còn tên mặt sẹo. . .Tên đó ở 1 chỗ hơi xa so với chúng tôi, nhân cơ hội hắn đã cố gắng trốn thoát nhưng phải chịu chung số phận với lũ bạn của hắn bởi hai người Elves.

Tôi đã tận mắt chứng kiến cảnh đó, (tất nhiên là, tôi đã che mắt của cô bé đi để cô ấy không nhìn thấy) tôi thấy thật ấn tượng với phép thuật mà lần đầu tiên tôi được chứng kiến.Tôi chuyển ánh nhìn của tôi sang người phụ nữ Elf.Cô ấy có cơ thể mảnh mai với mái tóc bạc sáng chói dài tới eo.

Ở hông cô ấy giắt 1 con dao được khảm đá quý và sau lưng đeo 1 cây cung.Tôi nghĩ tôi đã đổ cô ấy rồi.

Dù sao thì, đây cũng là 1 điều khá là tự nhiên mà thỉnh thoảng diễn ra nhưng tôi lại không nhận ra.Cô gái tóc bạc ấy quay ra hướng tôi.[Cảm ơn anh rất nhiều người-lạ-mặt, vè sự giúp đỡ của anh] (cô gái)Cô ấy nói với nụ cười tươi trên môi.*Badump* khoảnh khắc tôi thấy cô ấy cười, tôi có thể cảm nhận có gì đó vừa nhảy ra khỏi ngực.
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 4: Cuộc gặp gỡ với các Elves


Cô gái Elf tóc bạc vừa cảm ơn tôi.

[. . .] (Wazu)

Huh?

Tại sao. . . . tôi không nói lên lời.

Mặt tôi trở nên đỏ bừng, tôi sẽ bị nghi ngờ nếu không đáp lại sớm!!Umm. . .

Umm. . .

Tôi nên nói gì trong tình huống này giờ?

Gì cũng được, tôi chỉ cần nói 1 cái gì đó. . .

Ah, cô ấy đang đợi câu trả lời của tôi, đừng nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt như thế. . .

Làm gì bây giờ!!

Tôi không thể nghĩ gì cả!!

Chết tiệt, tại sao tôi không thể nói được gì vào những lúc quyết định vậy.

Cuộc trò chuyện mà tôi chờ đợi sau 2 năm, mà nó đang trở nên xa vời.

Elf-san nữa, gì vậy?

Huh?

Có gì trên mặt tôi sao?

Sao lại nhìn vào tôi với khuôn mặt đó chứ!!

Trông cô ấy thật dễ thương. . .

Haa!! (Tiếng thở dài của main lúc nhìn thấy mặt Elf-san)

Không, không phải cái đó!!

Cô bé cũng quay ra nhìn tôi với sự lo lắng, shit!!!

Điều này khiến tôi càng thêm áp lực.

Bình tĩnh nào tôi ơi, chỉ cần nói cái gì đó thôi.

Tôi hít một hơi thật sâu, chắc chắn là có gì đó tôi có thể nói chứ!

Cái gì đó. . .

Cái gì đó. . .

Cái gì đó. . .

[Tôi đã bị quyến rũ kể từ lần đầu tôi thấy~~~! ! ! !] (Wazu)

. . .

Khônggggg, tôi vừa mới nói cái b**p gì vậy?

Đầu tôi ngay lập tức trở nên lạnh cóng.

Aah tâm trí tôi đang rối loạn hết cả lên.

Tôi biết và tôi hiểu nó rất rõ.

Nó sẽ xảy ra như vậy mà, tôi không thể tin nổi tôi vừa nói ra suy nghĩ của tôi, tuy vậy những lời đã nói ra thì không rút lại được.

Tôi chấp nhận nó, tôi sẽ chấp nhận mọi điều cô ấy nói.

Vì vậy không cần phải trốn tránh thực tại, chỉ cần bình tĩnh, và chấp nhận sự ghét bỏ này.

[Này-này] (???)

[Ha-ha hahaha] (???)

Hai tiếng cười đột nhiên vang lên, giọng cười của người đàn ông làm tôi kinh ngạc, còn giọng cười của người phụ nữ, nghe có vẻ như cô ấy đang vui.

Hai người họ vứt xác tên-đầy-sẹo và từ từ tiến về chỗ tôi.

[Chàng trai, cậu đang nói cái quái gì vậy?]

[Không tốt sao?

Mình nghĩ cậu ấy là 1 người thú vị, cậu cũng nghĩ vậy nhỉ. . .

đúng không, Sarona?]

[Cậu đó, anh ấy vừa mới cứu Siena đó, mình nghĩ là cậu phải cảm ơn anh ấy trước chứ?] (Sarona)

Sarona à. . .

Tôi nghĩ đó là 1 cái tên đẹp.

[Ồ xin lỗi, cảm ơn cậu]

[Tôi biết rồi, biết rồi mà, cảm ơn vì đã cứu Siena]

[Ồ không, xin lỗi vì bất ngờ nói điều kì lạ] (Wazu)

Tôi nhẹ nhàng cúi đầu, trong khi đó tôi liếc sang Sarona-san, cô ấy đang nở 1 nụ cười rất tươi.

[Onni-chan, cảm ơn anh vì đã cứu em] (Siena)

Siena cũng cảm ơn tôi.

Khi em ấy gọi tôi là onni-chan tôi lại nhớ về em gái tôi người mà tôi bỏ lại khi rời khỏi thành phố Imperial.

Tôi vô thức xoa đầu Siena, không biêat giờ em ấy ra sao rồi. . .

[À, không phải nghi ngờ anh, nhưng anh làm gì ở nơi này vậy?] (Serona)

Giờ tôi mới để ý là tôi chưa giới thiệu về bản thân khi Sarona gọi tôi là "anh".

[Umm. . .

Đầu tiên nên bắt đầu từ đâu nhỉ. . .

À tên tôi là Wazu.

Bởi vì 1 vài vấn đề mà tôi đi xuống từ ngọn "Núi" KIA, trong lũ băng qua rừng tôi đột nhiên nghe thấy tiếng khóc nên tôi chạy tới đây. . .] (Wazu)

Trong lúc giải thích, tôi chỉ tay về ngọn "Núi" mà tôi đã sống 2 năm qua.[Chờ một chút, ngọn núi mà anh chỉ là ngọn "Núi" đó ư?

Đây có phải 1 trò đùa không?][Đúng vậy, chúng tôi không biết phản ứng như thế nào trước điều cậu nói.

Nhưng đối với những Elves thì ngọn "Núi" đó không phải nơi để đùa giỡn đâu][???] (Wazu)Trò cười?

Trò đùa?

Tôi chỉ nói sự thật về tôi thôi mà.

Nhưng vì lí do nào đó mà những lời nói của tôi bị coi như trò đùa, tôi cảm thấy có chút không thoải mái à nha.

Tuy vậy, tốt nhất là không nên hỏi thêm về nó.

Thay vào đó, tôi cần tìm tới thị trấn gần nhất.

Nhưng Sarona đột nhiên đưa ra 1 ý kiến.[Để xem nào, tôi sẽ nói với anh sau nhưng điều đầu tiên là sao anh không tới làng của chúng tôi?

Chúng tôi mắc nợ anh vì đã cứu Siena nên hãy để chúng tôi làm gì đó để đổi lại] (Sarona)[Đúng vậy, nếu chỉ là bữa tối đơn giản thì tôi có thể làm nó][Hả?

Hiếm khi em lại tự giác tới vậy đấy!!

Có lẽ mai có quái vật tấn công chăng?][CÁI GÌ. . .]Sarona-san nhìn có vẻ rất vui khi thấy hai người này trêu nhau.

Tôi đang xoa đầu Siena trong khi nhìn vào ba người họ.

Có lẽ đã lâu rồi mới vui như vậy.Tôi chấp nhận lời mời của Sarona-san tới làng Elf.

Sarona-san đang đi đằng trước như là hướng dẫn viên, hai người còn lại thì bắt chuyện với tôi rất nhiều.

Có vẻ như, họ rất thân thiện với người mới gặp.

Tôi đã biết tên của họ qua cuộc trò chuyện, người đàn ông tên là Yuyuna còn người phụ nữ tên Ruruna.

Họ là chị em sinh đôi, Yuyuna là 1 người cao to với đôi mắt nhỏ ngang còn Ruruna có dáng người hơi đầy đặn, với đôi mắt rũ xuống tạo cảm giác dịu dàng.

Chúng tôi đã có cuộc trò chuyện thú vị trong lúc tiến tới làng Elf.

Tôi muốn nói chuyện với Sarona-san, nhưng mỗi khi đối mặt với cô ấy thì tôi lại không nói được gì cả.

Muuu. . .

Cuối cùng thì chúng tôi cũng tới được ngôi làng của Elf trong rừng.

Rất nhiều người Elves đang đứng trước cổng làng Elf, 1 người phụ nữ chạy lại phía đây từ đám người đó.

Siena cũng rời khỏi tôi khi nhìn thấy người đó.

Hai người họ ôm nhau trong khi khóc.

Tôi chắc chắn rằng đó là mẹ của cô bé. . .

Những người Elves khác thì nói "Cảm ơn" hay "Làm tốt lắm" với nhóm Sarona-san.

Tôi tách khỏi ba người họ để nhìn từ phía bên cạnh. . .

Hmm tôi có thể thấy trong đám đông có một số ánh nhìn không thân thiện lắm với nhóm Sarona-san.
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 5: Cuộc sống ở làng Elf


Đã 2 tuần trôi qua kể từ khi tôi tới làng Elf.

Đối với một người mong muốn được gặp mặt mọi người như tôi thì, hai tuần đó rất vui.

Mọi thứ đều rất tươi mới bởi vì đây là lần đầu tiên tôi tới làng Elf.

Toàn bộ các ngôi nhà đều nằm trên cây, nhưng không hề có thang.

Tôi tò mò không biết họ vào nhà bằng cách nào, nhưng có vẻ như họ sử dụng phép thuật gió để vào nhà.

Rõ ràng là Elf có thiên phú cao về phép thuật gió, dường như lúc trước Sarona-san cũng đã sử dụng phép thuật gió để khử bọn rác rưởi.

Tuy vậy tôi không có sức mạnh ma thuật nên tôi không dùng được phép thuật nào.

Tôi đã được Yuyuna giúp để đi vào nhà, thật là xấu hổ.

Bên cạnh đó Yuyuna và Ruruna còn cho tôi ở nhờ trong nhà họ.

Tôi cũng rất ngạc nhiên về thức ăn.

Họ dường như ăn rất ít thịt, thay vào đó là rất nhiều thảo mộc và thực vật phong phú trong rừng.

Họ ăn trái cây hoặc là làm mứt trái cây.

Họ còn sấy khô chúng và cất trữ như thức ăn dự trữ.

Hmm, đúng như tôi nghĩ các Elf đều rất đẹp trai và xinh đẹp.

Mặc dù Siena vẫn còn dáng vẻ trẻ con, nhưng tôi dám chắc rằng em ấy sẽ rất xinh đẹp trong tương lai( câu này nghe quen à nha😏).

Nhưng mà, người đẹp nhất vẫn là Sarona-san.

Theo như Yuyuna và Ruruna kể thì Sarona-san là Elf mạnh nhất ở đây.

Cô ấy cũng là người đứng đầu đội bảo vệ ngôi làng với danh hiệu "Morito", thật là đáng kinh ngạc.

Sau một tuần, cặp song sinh đã nhận ra cảm xúc của tôi với Sarona-san.

Họ có thể dễ dàng nhận ra bởi tôi luôn nhìn Sarona-san.

Hai người đó lúc nào cũng cười cười sau lưng tôi, phiền phức vê lờ, để tôi yên đi.

Tuy nhiên tôi vẫn biết ơn họ bởi họ đã cho tôi biết rất nhiều về Sarona-san ( như là tuýp người thích, số đo ba vòng này.....

đùa đấy😂)

Và có lẽ họ cũng lo cho Sarona-san.

Cô ấy quá nghiêm túc với công việc của Morito mà không cảm thấy hứng thú với tình yêu, đó quả là một vấn đề lớn, tôi nghĩ vậy.

Một cô gái nghiêm túc à, vậy cũng tốt. . .

Khi tôi hỏi họ rằng tôi có đủ tốt để làm bạn đời của cô ấy không, vì lý do gì đó mà họ không nói nên lời.

Có vẻ như họ sẽ giúp đỡ tôi với việc này.

Sau tuần kế tiếp, với sự giúp đỡ của cặp song sinh, tôi tìm những lúc thích hợp nhất có thể để dành thời gian với Sarona-san.

Chúng tôi nói về những chuyện khác nhau như chuyện về tôi hoặc Sarona-san, ngoài ra chúng tôi cũng cùng nhau đi hái thảo mộc và các loài cây ăn được trong rừng.

Khi cô ấy lo lắng cho tôi, tôi đã rất vui. . .

Nhưng quãng thời gian vui vẻ này sẽ kết thúc trước khi tôi nhận ra.

Sự ác ý mà tôi cảm nhận được vào ngày đầu tiên tôi đến đây đang dần hiện hình và tiếp cận chúng tôi.

Vào buổi tối hôm đó, tôi và Sarona-san tới nhà của Yuyuna và Ruruna chỉ để nhìn thấy họ nằm trên giường, tất nhiên là họ không có làm chuyện "gì đó" rồi.

Dường như họ đã say sau khi uống rượu.

Họ đang lo nghĩ gì đó về Sarona-san, nhưng khi tôi hỏi thì họ lại không phản ứng gì.

Rõ ràng họ nói sẽ giúp tôi mà phải không?

Nếu tôi không hiểu về hoàn cảnh thì tôi làm gì được chứ.

Sáng hôm sau, tôi thức dậy nhưng không thấy ai trong nhà cả.

Tôi ra ngoài để kiểm tra thì thấy mọi người đang tập trung vòng quanh trung tâm ngôi làng.

Tôi không thể sử dụng phép thuật nên tôi bám vào thân cây để trèo xuống.

Bộ dạng tôi lúc đó thật xấu hổ nên hi vọng là không có ai thấy tôi.Khi tôi tiến tới vòng tròn tôi thấy có hai người ở đó, một đàn ông và một phụ nữ trong cái vòng.

Người phụ nữ đó là Sarona-san và người đàn ông thì, tôi chưa thấy anh ta bao giờ.

Có vẻ như Sarona-san đang chuẩn bị đánh nhau với người đàn ông đó.

Tôi không hiểu tình huống này nên tôi tìm đến Yuyuna và Ruruna và thấy họ đằng sau Sarona-san. [Yuyuna, Ruruna, hai người có thể giải thích cho tôi chuyện quái gì đang xảy ra được không?] (Wazu)[Hmm?

Cậu dậy rồi à?

Chuyện như cậu đang thấy đó] (Yuyuna)[Cái tên Gazuna kia đang tranh giành vị trí đứng đầu "Morito" nên hắn đã thách đấu Sarona để đú một trận với điều kiện là kẻ thua sẽ phải rời làng] (Ruruna)[Hả?

Rời làng ư?

Sarona-san có chấp nhận nó không?] (Wazu)

Thật là khó tin.

[Ồ, dường như cậu có vẻ khá là lo lắng nhỉ.

Ừ thì điều này đã được quyết định tối qua, và sự chuẩn bị đã sẵn sàng.

Tên khốn Gazuna đó, Sarona như là người thân của chúng tôi vậy.

Tuy nhiên, cứ bình tĩnh đi, Sarona sẽ không thua hạng người như tên đó đâu] (Yuyuna)[Yeah, Gazuna đich thực là một tên xấu, tôi cũng chăng ưa gì hắn!

Mặc kệ hắn có muốn vị trí đó đến mức nào, nếu không có sự tôn trọng và thiện cảm thì hắn cũng không đủ tiêu chuẩn] (Ruruna)

Hai người họ nói với tôi những điều đó, tôi quay ra nhìn người đàn ông tên Gazuna.

Hắn ta có khuôn mặt khá đẹp trai.

Tôi không muốn thừa nhận nhưng đúng như mong đợi ở một Elf.

Hắn nhếch mép lên, nở 1 nụ cười ghê tởm như chờ chực những điều sắp xảy ra với Sarona-san.( quả cười giống thế này này)

Ngoài bộ đồ của Sarona-san, cô ấy còn mặc thêm một cái áo khoác ngắn để dễ dàng di chuyển( dài từ đùi tới chân. . .

Tuyệt thật) còn Gazuna mặc một cái áo choàng đen từ cổ tới chân.

Tôi nghĩ hắn đang giấu cái gì đó dưới lớp áo choàng đó~ tôi chắc chắn về điều đó.

Tôi nhìn xung quanh sau đó--

[Ah, không ổn.

Gã này không tốt chút nào] (Wazu)[ [Đúng vậy nhỉ?] ] (Yuyuna, Ruruna)

Hai người họ thì thầm trong khi cố giữ nụ cười.
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 6: Cái ác hiện hữu


[Vậy thì, trận đấu giành vị trí đứng đầu của Morito sẽ được diễn ra.

Cả hai đã chuẩn bị chưa?]

[Vâng] (Sarona)

[Rồi] (Gazuna)

Một Elf bước ra giữa Sarona và Gazuna để xác nhận sự chuẩn bị cuối cùng trước khi trận đấu bắt đầu.

Theo như Yuyuna và Ruruna thì người đó là trưởng làng Elf.

Quả nhiên, có một khí chất trang nghiêm bao quanh ông ta.

[Tốt lắm, hai người sẽ chiến đấu bên trong vòng bảo vệ, ngoài ra những người bên ngoài sẽ bị cấm can thiệp vào.

Đồng thời cả hai sẽ không thể đi ra đến khi có người chiến thắng] (Trưởng làng)

[Do lời đề nghị là kẻ thua sẽ rồi khỏi làng, nên tôi sẽ không có ý định lấy mạng anh đâu] (Sarona)

[Ồ, trông ta giống như muốn lấy mạng của ngươi lắm sao.

Ta chỉ muốn nghiền nát cái tinh thần của ngươi, vậy nên hãy cho ta chiêm ngưỡng sức mạnh của ngươi đi] (Gazuna)

[Tôi hiểu. . .] (Sarona)

Sau cuộc trao đổi "ngắn gọn" đó, họ từ tốn rút vũ khí ra.

Sarona-san sử dụng con dao được trang trí bằng đá quý của cô ấy còn tên Gazuna thì hình như sẽ dùng một cây kiếm dài.

Hai người sẵn sàng vũ khí của họ, một lần nữa trưởng làmg xác nhận hai người họ trước khi trở lại chỗ ngồi khán giả.

[Được rồi, mọi điều kiện đã được đáp ứng- - - - -Những người ở đây sẽ làm nhân chứng cho trận đấu] (Trưởng làng)

Trưởng làng khai triển một phép thuật, một lớp rào chắn bao quanh với ánh sáng xanh nhẹ đã bao phủ khu vực chiến đấu.

. . . . *kon kon* (gõ nhẹ thôi không vỡ mẹ rào chắn giờ😑😑).

Nó cứng đó, tuy nhiên có vẻ như nó sẽ vỡ nếu như tôi gõ một cách nghiêm túc.

Nhưng tôi sẽ không làm thế.

[Bắt đầu....!!!] (Trưởng làng)

Gazuna di chuyển ngay khi lời nói bắt đầu trận đấu của trưởng làng cất lên.

Hắn phóng tới với đòn đâm để tận dụng lợi thế kiếm dài.

Một đòn đâm sắc sảo, nhưng Sarona-san dễ dàng thay đổi đường đi của cú đâm với con dao của cô ấy.

Để phá thế cân bằng của hắn, Sarona-san phóng hàng loạt đòn đánh nhử vào mặt Gazuna.

Tận dụng sự quay vòng của cơ thể, cô ấy tung một cú đá vòng vào bụng Gazuna, nhưng người thể hiện sự đau đớn lại là Sarona-san.

[Chết tiệt, va chạm này là. . . sắt?

Nhưng, đằng sau cái áo choàng là quần áo bình thường.

Vậy thì là do cái áo choàng?] (Sarona)

[Như mong đợi từ Sarona!

Ngươi khá là sáng suốt đó.

Đúng vậy, cái áo choàng này có thể trở nên cứng như sắt khi nạp ma lực vào.

Ta kiếm được cái này từ một tên bán rong gần đây!

Cho dù là dao hay Taijutsu, nó không còn tác dụng đối với ta được nữa!!

Giờ thì cô sẽ làm gì đây Sarona-chaaan] (Gazuna)

Ồ, đó là một thứ khá hay ho đó.

Thảm nào hắn muốn khoe khoang tới vậy.

[Tôi hiểu rồi] (Sarona)

Sarona-san chỉ phản ứng lại với một lời ngắn gọn.

Cô ấy tra dao vào bao và thu hẹp ánh mắt lại.

Trong khoảnh khắc đó, với một tốc độ cực lớn cô ấy thu hẹp khoảng cách với Gazuna và dẫm toàn lực vào ngón chân nơi mà không được che phủ bởi áo choàng(chơi lầy vl😂).

Chắc là đau lắm~Tiếp đó, trong lúc hắn còn đang biểu hiện sự đau đớn, Sarona-san tóm lấy áo choàng của hắn và đấm thẳng vào mặt.

Cú đó nhìn cũng thấm đấy~Tuy nhiên những đòn tấn công vẫn chưa kết thúc.

Gazuna ngã ngửa ra sau khi hứng một đòn quét bằng chân.

Sarona-san liên tục tẩn vào mặt trong lúc đè lên người hắn.Thứ lỗi cho tôi Sarona-san, nhưng bây giờ tôi thấy cô rất đáng sợ đó.

Ý tôi là, cô ấy làm điều đó với 1 khuôn mặt vô cảm.

Tới mức độ như vậy. . .

Có phải là do hắn đã gọi tên cô ấy với "-chan"?

Yuyuna và Ruruna trông cũng có vẻ hơi sợ.

Tôi cũng cần phải thận trọng để không chọc tức cô ấy, đúng vậy. . .

đúng vậy. . .

Ồ cô ấy xong rồi, Sarona-san chậm rãi đứng dậy và nới rộng khoảng cách sau khi phần nào thỏa mãn với việc đấm vêu mỏ tên Gazuna.

[Nó không có tác dụng đâu.

Kể cả có sử dụng mánh khoé nào chăng nữa thì nó cũng vô dụng thôi.

Nếu như ngươi không thể hiểu được điều đó thì ngươi hẳn là một tên đần độn?] (Sarona)

Ồ Sarona-san đã đưa ra những lời chỉ trích gay gắt, nhưng tôi nghĩ hắn không trả lời câu hỏi đó đâu, hay đúng hơn là hắn không thể nào trả lời được trong tình trạng này.Hoặc tôi đã lầm-------[Kukuku. . .

Đúng như mong đợi từ Sarona, Morito mạnh nhất.

Khi tức giận thì không hề có sự nhân từ nào, thật đáng sợ làm sao] (Gazuna)

Gazuna ném một câu đùa cợt trong khi đứng lên, khuôn mặt hắn vừa bị đánh tơi tả đang từ từ lành lại, nở một nụ cười nhăn nhó.

Có vẻ như hắn đã làm gì đó, tôi vẫn không biết rằng hắn đang giấu cái gì đằng sau lớp áo?

[Các vết bầm đang dần hồi phục. . .

Ta biết rồi, khá mơ hồ nhưng ta cảm thấy có chút ma lực thoát ra từ cái áo choàng. . .

Phép thuật tự hồi phục phải không?] (Sarona)

[Đúng vậy đó Sarona, dù ngươi có tấn công ta bao nhiêu chăng nữa thì cũng vô dụng thôi.

Tại sao ngươi không đầu hàng luôn đi?] (Gazuna)

[Thật vô nghĩa.

Đó là lý do cho sự tự tin của ngươi ư?

Thứ đó chỉ giúp ngươi trụ được thêm chút thời gian thôi] (Sarona)

[. . .

Fufufu, đúng vậy!

Nó chỉ mang tính nhất thời thôi!!

Nhưng không quan trọng!!

Sarona!

Ta sẽ cho ngươi thấy mùi vị của sự tuyệt vọng!!!] (Gazuna)

Nói đến đó, Gazuna lôi ra một quả cầu màu đen từ trong cái áo choàng.

[Và thứ này sẽ lấp đầy khao khát đó của ta!

"Hỡi bóng tối vĩ đại, hãy biến điều ước của ta thành hiện thực"] (Gazuna)

Phản ứng theo lời nói của hắn, một ánh sáng đen bao trùm toàn bộ tầm nhìn của tôi nhưng sau đó biến mất trong chớp mắt.

Mặc dù ánh sáng đen kia đã biến mất, nhưng quả cầu trên tay hắn đã xác nhận điều ước của hắn thành sự thực.

Sarona-san úp mở bàn tay xem có gì xảy ra với mình không.

[Đó là thứ gì ?

Ngươi đang cố làm cái éo gì vậy?] (Sarona)

*- - - - - dokun!

- - - - - *

Cái gì đang diễn ra?

Hiện tại, tôi nghe thấy tiếng gì đó như kiểu nhịp đập của tim. . .

Nhưng những người xung quanh vẫn tỏ ra bình thường, bộ họ không nghe thấy nó à?

Hmm hay là do tôi tưởng tượng, tôi chắc là. . . hmm?

Có phải mặt đất đang rung chuyển, phải không nhỉ?

*dododo dododo dododo !!!!*

Tiếng gì đó như một đám đông di chuyển từ đằng xa, hướng tới đây với vận tốc tối đa. . . . . . .
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 7: Cảm xúc mang tên "ghen tị"


[Gazuna!!

Tên khốn, ngươi vừa làm gì?] (Sarona)Có lẽ Sarona-san cũng cảm thấy có gì đó bất ổn đang diễn ra.

Cô ấy trông có vẻ như đang mất kiên nhẫn.

Các Elves cũng bắt đầu hoảng loạn bởi những chấn động và âm thanh vang vọng xung quanh.

[N-Này chuyện gì đang diễn ra vậy?] (Ruruna)[Cái đó, em cũng không biết nữa. . .] (Yuyuna)

Hai người họ cũng đang cảm thấy lo lắng.[Chuyện gì đang xảy ra. . .

Nếu hai người muốn biết thì sao không hỏi tên khốn kia kìa?] (Wazu)Hai người họ ngạc nhiên khi tôi chỉ vào Gazuna.

Theo đó, các Elves khác cũng nhìn về phía hắn.

Gazuna nhìn xuống trong khi che miệng bằng tay.[Gazuna, đừng giả câm nữa, hãy giải thích đi!!!] (Trưởng làng)Trưởng làng giận dữ nói.

Nghe thấy thế, Gazuna thả tay ra khỏi miệng và từ từ ngẩng mặt lên.

Hắn nói với một nụ cười ghê tởm trên khuôn mặt.[Các người nên lo lắng đi!!

Lũ Elves ngu ngốc!!

Các người muốn nghe chuyện gì đang xảy ra đúng không?

Vậy thì để ta nói cho nghe!!

Bởi vì ta muốn thấy sự tuyệt vọng của các ngươi!!] (Gazuna)Nói mẹ ra đi![Ngay bây giờ, với sức mạnh của quả cầu bóng tối!!

Hơn trăm con quái vật sống trên "Núi" sẽ xuống càn quét nơi này!] (Gazuna)[ [ [Cái gì] ] ] Các Elves rất kinh ngạc khi nghe thấy thế, sự hoảng loạn đang lan rộng.

Hắn ta chỉ nói là quái vật từ trên núi đó sẽ xuống đây thôi mà, và tôi chỉ nghĩ"Ồ thế à".

Ý tôi là chúng rất yếu mà( không, chỉ tại mày quá khỏe thôi😑😑).

Hơn cả thế, tôi không hiểu sao mọi người ở đây lại hoảng sợ tới vậy.

Đã có những Elves bắt đầu chạy trốn về nhà.

[HAHAHAHAHA!!!

Đau khổ đi, tuyệt vọng đi!!!

Chạy trốn đi, hỡi lũ ngốc Elves] (Gazuna)

[Ngươi hiểu mình vừa làm gì không!

Gazuna!!] (Sarona)

[Ta hiểu chứ!

Saronaaa!!] (Gazuna)

Sarona phẫn nộ đâm hàng loạt nhát dao vào Gazuna, nhưng đều bị chặn lại bởi cây kiếm dài cùng với cái áo choàng cứng như sắt của hắn.[Này, giờ chúng ta mau về nhà nhanh] (Yuyuna)

[N-Nhưng còn Sarona thì sao?] (Ruruna)[Ổn mà, cô ấy được che chắn bởi lớp bảo vệ.

Dù cho có bao nhiêu quái vật thì em vẫn đảm bảo là nó sẽ không vỡ đâu] (Yuyuna) (cax thằng main nó gõ vài phát là gần vỡ rồi, nói gì đến mấy trăm con quái cấp cao😅)[Em nói đúng. . .] (Ruruna)[Wazu!

Chúng ta cũng phải mau chóng rời khỏi đây thôi] (Yuyuna)[Eh?] (Wazu)Yuyuna bảo tôi đi lên nhà, Ruruna cũng đi theo anh ấy.

Hmm, bởi vì tôi lo lắng cho Sarona-san nên tôi muốn ở lại đây.

Nhưng khi xem xét lại thì đi theo họ sẽ tốt hơn.

May mắn thay, nhà họ cũng ở gần nơi này.Sarona-san đang tấn công với các đòn đá, chém sử dụng Taijutsu và con dao của cô ấy chống lại Gazuna.

Bởi vì phép thuật tự động hồi phục và sức phòng thủ của cái áo choàng nên chưa có đòn chí mạng nào.

Tuy nhiên tôi nghĩ là Sarona-san sẽ không thua.

Phép tự động hồi phục của cái áo choàng có hạn.

Khi ma lực cạn kiệt thì nó chỉ còn là 1 cái áo choàng bình thường.. . . .

Tôi chắc chắn là thế, nhưng sự lo lắng của tôi vẫn còn trong tâm trí.

[Tại sao. . .

Tại sao ngươi lại làm điều này?] (Sarona)

[Tại sao à. . .

Bởi vì ngươi đó Sarona!!

Ta trở thành như vậy bởi sự hiện hữu của ngươi! ! !] (Gazuna)

Những lời đó khiến Sarona-san khựng lại trong chốc lát.

Tận dụng cơ hội đó, Gazuna đâm kiếm làm trầy da cánh tay trái của cô ấy.

********

Cuối cùng thì lũ quái vật cũng đến làng.

Một con số khá lớn, hơn một trăm con quái vật bao quanh ngôi làng.

Lũ quái cũng chú ý tới lớp bảo vệ.

Những người Elves trốn về nhà thấy cảnh này thì chìm trong sợ hãi, một đứa trẻ đã khóc um lên.

Khuôn mặt của Yuyuna và Ruruna tái đi trong khi bàn luận xem có thể làm được gì trong tình thế này.

Sau khi xem xét tình hình xung quanh, tôi nhìn về phía tấm chắn nơi mà Sarona-san ở bên trong.

Cô ấy đang nhìn nhận tình hình xung quanh sau đó lại chuyển hướng nhìn về phia Gazuna.

[Đó là điều ngươi muốn ư?] (Sarona)

[Đúng vậy.

Nhưng nó chưa kết thúc đâu] (Gazuna)[. . . .

Ngươi nói ta là lí do.

Ý ngươi là sao?] (Sarona)[. . .

Sarona.

Từ rất lâu về trước, mọi người đều gọi ngươi là thiên tài này nọ.

Trong khi đó ta đã rất cố gắng. . . hơn bất cứ ai.

Nhưng ngươi luôn đứng đầu. . .

Ngươi không thể hiểu ta cảm thấy thế nào đâu!!!

Ngươi chỉ là chướng ngại vật đối với ta thôi!!!] (Gazuna)[Chết tiệt. . .] (Sarona)Gazuna đã bắt đầu đánh một cách nghiêm túc.

Hắn liên tục dùng những đòn đâm với cây kiếm dài của hắn.

Sarona chặn lại bằng con dao của cô ấy và thi thoảng né những đòn đó.[Hahaha!!!

Này-này sao thế?

Sao không dùng những đòn phép thuật của ngươi đi?

Ngươi không thể ra khỏi rào chắn nếu không giết được ta đâu, ngươi không muốn cứu giúp dân làng sao?] (Gazuna)

[Uuu. . .] (Sarona)

[Không thể phải không!!

Bởi vì ta cũng là người làng Elf!!

Bởi ngươi quá yêu mến dân làng này!!

Nhưng có đúng vậy không?

Ngươi có còn thời gian bận tâm tới nó không?

Nếu không kết thúc nhanh thì toàn bộ mọi người ngoài chúng ta sẽ chết đó!!] (Gazuna)[Tại sao ngươi. . .] (Sarona)

Sarona-san giương tay trái ra đằng trước. . . nhưng cô ấy lại dừng lại và không di chuyển.

[Fuu!

Hahahaha!!!

Thật khó coi!

Quá nực cười!

Sức mạnh phép thuật của ngươi quá mạnh phải không!

Đúng đó Sarona!

Lòng tốt là điểm yếu duy nhất của ngươi!!!] (Gazuna)

[. . . . . .] (Sarona)

Sarona-san cắn chặt môi, khiến nó chảy máu đôi chút.

Yup, tôi đã quyết định.Tôi nhìn lại phía cặp sinh đôi, giơ tay lên và *shubi* nở một nụ cười hết cỡ.[Tôi sẽ ra đó một lát] (Wazu) (và anh main đã xung trận☺)[ [Hả??] ] ( Yuyuna/Ruruna)Tôi nói thế và nhảy xuống.
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 8: Lũ quái vật vô dụng


Tôi nhảy khỏi căn nhà. . .

Như bạn thấy đó, tôi không sử dụng được phép thuật nên việc bay xuống là bất khả thi.

Tôi không còn cách nào xuống dưới ngoại trừ cách này.

Tôi nghe thấy hai tiếng hét ở ngôi nhà phía trên.

Không nghe rõ lắm nên tôi cần tập trung, nhưng những gì tôi nghe được lại là tiếng vỗ cánh và tiếng gầm của quái vật.

Bọn chúng bay bên trên cánh rừng.

Một lượng lớn quái vật dạng chim đang tiến đến vì chúng tưởng tôi là đồ ăn( suốt ngày bị tưởng nhầm là đồ ăn, chỉ tội cho lũ quái tưởng bở😂).

Mỗi ngôi nhà đều có lớp chắn riêng, nên chúng đã chuyển mục tiêu sang tôi.

Chúng thu hẹp khoảng cách nhằm bắt tôi trong lúc tôi rơi xuống.

*bokkon---!!!*

Tôi đấm nó.

Tôi chỉ đập nhẹ mà cái mỏ của chúng đã vỡ tan tành. . .

Ủa mấy cái mỏ nó dễ vỡ tới vậy à. . . thôi mặc kệ.

Sử dụng lực đà, tôi xoay vòng cơ thể và đá một cú vào mặt con quái vật, khiến nó văng tới đập vào 1 con khác.

Lũ quái bay rất ngạc nhiên và cố gắng chuyển hướng nhằm trốn thoát, tuy nhiên đã quá muộn.

Tôi đá bay một con, tiếng xương gãy vang lên.

Trong khi đó tôi tóm lấy chân một con khác và dùng trọng lực để ném nó xuống đất---

*Rầm-----!!!*

Nó rơi bịch xuống đất với toàn lực.

. . .

Nó rơi xuống tạo nên 1 cái hố nhỏ.

Có phải đất vùng này hơi mềm không?

Tôi đáp xuống cạnh xác con quái đó, nhưng lũ quái xung quanh ngay lập tức tấn công tôi.

Con cyclop khổng lồ một mắt phóng một cú đấm mạnh vào tôi.

Tôi bắt lấy cú đấm bằng tay, đồng thời xoay vòng con cyclop (xoay được con quái to hơn mình mà vẫn chưa biết mình khỏe như thế nào :v).

[Ăn này!] (Wazu)

Tôi quay nó ba lần.

Lũ quái xung quanh bị quật bay đi bởi cơ thể con cyclop, tôi ném nó đi và bắt đầu chạy tới lớp chắn bảo vệ nơi trung tâm của lũ quái vật.

Nhưng từng lớp quái vật cứ đứng ra cản đường tôi.

Tôi lại tóm một con quái vật và làm tương tự như vừa rồi.

Bởi vì số lượng quái quá đông nên tôi liên tục lặp lại điều này trong khi tiến tới.

Ồ, lần này là lũ sói.

[Yo!

Sarona-san, cô ổn chứ?] (Wazu)

Tôi đã tới được rào chắn.

Đằng sau tôi là một cái bãi đầy xác quái vật nằm la liệt.

Hmm, Sarona-san đang ngạc nhiên về cái gì thế?

[Hửm, Sarona-san?] (Wazu)

[. . . .

Ế, Wazu-san. . . .

Sao cậu lại ở đây?] (Sarona)

[Sao ư?

Tôi chỉ tới một cách bình thường thôi mà] (Wazu)[. . . .

Chỉ. . . . như. . . . bình thường] (Sarona)

Sarona-san ngó ra kiểm tra phía đằng sau tôi, mồ hôi nhỏ giọt trên trán cô ấy.

Huh?

Cô ấy thấy ngạc nhiên?

Có gì đáng ngạc nhiên ở đây à?

Hmm. . .

Mà kệ, Gazuna đứng chết lặng nhưng tôi cũng chẳng quan tâm tới hắn bởi vì tôi ghét hắn.

[Tôi sẽ quét sạch hết lũ quái vật quanh đây, Sarona-san cô chỉ cần giải quyết trận chiến với Gazuna thôi!

Tôi ủng hộ cô, nên chúc may mắn!] (Wazu)

[À vâng. . . . . .

Wazu-san cũng sẽ. . . hmm. . . . cố gắng hết sức nhỉ?] (Sarona)

[Vâng!!

Tôi sẽ cố gắng hết sức!!!] (Wazu)

Tôi nắm chặt tay, khí thế đang bốc cháy trong tôi. . .

Cô ấy bảo tôi hãy cố hết sức.

Được rồi, lên hết đi!

Nhưng mặc dù tôi hưng phấn thì bọn quái lại lùi ra sau.

Huh?

Lại đây!

Lên hết đi chứ!

. . .

Không lên à?

Haa~~.

Chúng mày chả được tích sự gì cả.

Nếu không lên thì. . . tao tới đây!!

Tôi chạy nhanh tới chỗ lũ quái vật.

Nhưng. . .

Lũ quái cũng bỏ chạy đi với tốc độ toàn lực.

Ê?

Sao lại chạy đi vậy?

Đợi một chút!!

Tao đang định đánh bại lũ bọn mày để thể hiện sự kool ngầu trước Sarona-san mà, sao lại bỏ đi hết vậy?

Bọn chết tiệt!!

Có lẽ, tôi nhìn trông rất buồn cười ngay lúc này~~!!!

[. . .

Cái, mày là cái thứ gì vậy?] (Gazuna)

Sau khi hiểu được tình hình hiện tại, Gazuna cuối cùng cũng nói gì đó trong khi khuôn mặt đông cứng.

[Hả, tôi chỉ là một người mới tới làng này thôi mà?] (Wazu)

[Đấy đéo phải chuyện tao muốn nghe!!] (Gazuna)

[Huuh. . .] (Wazu)

Vậy thì hắn muốn nghe cái gì?

Quan trọng hơn, tôi cũng chẳng muốn nói chuyện với hắn.

Những Elves khác vẫn chưa rời khỏi căn nhà được bảo vệ bởi lá chắn.

Huh?

Mặc dù bọn quái đã chạy đi hêzt và không quay trở lại.

Với lại, tên khốn kiếp này sẽ lại bắt chuyện với tôi phải không?

Tôi thật sự ghét hắn.

Yuyuna, Ruruna!

Xuống đây mau!!

[. . . .

Không thể. . . .

Không thể nào.

Lũ quái đấy ít nhiều cũng rank B trở lên đó] (Gazuna)

Gazuna lẩm bẩm liên hồi.

Trả giá cho việc lơ đãng, Sarona-san nhân cơ hội đó, cô ấy lao đến đâm hắn với con dao của cô ấy.

Nhưng vết thương của hắn lại tự động hồi phục ngay lập tức.

Tuy nhiên, Sarona-san vẫn tiếp tục tấn công.

Cô ấy liên tục tấn công, phòng thủ, và cứ thế.

[Haa. . .

Haa . . .] (Sarona)[Haa. . .

Haa. . .] (Gazuna)

Họ tiếp tục như thế trong một lúc rồi lại lùi lại.

Nhịp thở của họ rối loạn.

Thể lực của Sarona-san giảm sút bởi vì cô ấy liên tục di chuyển xung quanh, còn tên Gazuna cũng có vẻ sắp cạn kiệt ma lực bởi liên tục sử dụng cái áo choàng.

Hai người họ ở trong tình trạng tương tự nhau, tuy nhiên có vẻ như Sarona-san đang chiếm ưu thế hơn.

[Gazuna, tại sao ngươi không bỏ cuộc đi?

Khi ma lực của ngươi cạn thì mạng sống của ngươi sẽ bị đe dọa đó.

Mặc dù mục đích của ngươi không hoàn thành, nhưng ít ra mạng sống của ngươi---] (Sarona) (công nhận tốt bụng thật, lo cho cả kẻ thù luôn☺)

[Hahaha!!!

Ta chẳng quan tâm nữa. . .

Ta đã nghĩ là sẽ tàn sát tất cả mọi người trước mắt ngươi trước nhưng giờ ta đã thay đổi quyết định rồi.

Vậy nên. . .

Ta sẽ giết ngươi trước!!

Sarona!!] (Gazuna)

Gazuna móc ra một viên gì đó màu đỏ và tống vào miệng.
 
Sono Mono. Nochi Ni
Thông cáo.... à nhầm thông báo


Theo như ý kiến của bạn Thuc1112 thì mình nên dịch từ chap 200.

Nhưng mình thấy truyện này end ở chap 211 nên nếu dịch thế thấy ngắn quá.

Vậy nên mình quyết định sẽ dịch song song từ chap 200->211 và từ chỗ đang dịch cùng một lúc.

Từ chap 200 thì mình sẽ dịch sang một cuốn khác, bởi vì đằng nào wattpad cũng chỉ cho giới hạn 200 trang cho 1 quyển, với lại tránh làm rối loạn các bạn mới đọc.

Thế nhé, tí tối mình sẽ up chap 200 lên.

Ai muốn đọc thì vào trang wattpad của mình tìm nhé.

Thank you vì đã đọc truyện mình dịch😊😊
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 9: Kết quả của sự mong đợi


[Gaaaaaaaaaaaa!!!] (Gazuna)

Sau khi nuốt viên ngọc đỏ, Gazuna rống lên và bắt đầu biến đổi.

Con ngươi trở nên đỏ thẫm trong khi phần trắng chuyển thành đen.

Mặt của hắn nứt ra như sắp vỡ, sau lưng mọc ra đôi cánh màu đen như cánh dơi và một cái đuôi nhọn hình mũi tên.

Chân tay hắn phình ra và móng trở nên dài và sắc nhọn.

[AHAHAHAHA!!!!

CÁI GÌ ĐÂY, CƠ THỂ TA ĐANG TRÀN ĐẦY SỨC MẠNH!!!

LẼ RA TA PHẢI LÀM ĐIỀU NÀY TỪ ĐẦU MỚI PHẢI!!!

TẠI SAO TÊN BÁN RONG KHÔNG TỚI SỚM HƠN NHỈ?] (Gazuna)

Hmm. . .

Hắn ta đang làm gì vậy nhỉ?

Tôi không thể hiểu chuyện gì đang diễn ra cả.

À là nó đúng không?

Do cái viên ngọc đỏ hắn nuốt vào?

[Ga~Gazuna. . .

Cái hình dạng quái gì thế này?] (Sarona)

[HAHAHAHA!!!

NGƯƠI ĐANG LO CÁI QUÁI GÌ VẬY?

HÃY LO CHO BẢN THÂN NGƯƠI TRƯỚC ĐI!!!] (Gazuna)Tên Gazuna biến đổi tiến đến trước mắt Sarona-san trong một cái nháy mắt.

Hắn dùng cánh tay to lớn của mình quật một cú và Sarona-san đã đưa dao ra đỡ.

Con dao đâm và kẹt vào trong tay hắn nhưng không chặn được cú vung đó.

Cô ấy bị thổi bay đi và đập người vào thành tấm chắn.

[Guuh] (Sarona)

Sarona-san ngã xuống đất.

[OI SARONAA~!

SAO VẬY?

SỨC MẠNH HỒI NÃY CỦA CÔ ĐÂU!!

TA CHỈ QUẬT MỘT CÚ NHẸ THÔI MÀ!!

THẬT KHÔNG MAY CHO NGƯƠI SARONA!!

KHÔNG CÓ CHỖ NÀO ĐỂ CHẠY THOÁT TRONG RÀO CHẮN ĐÂU, CŨNG CHẲNG CÓ AI TỚI GIÚP NGƯƠI ĐÂU!!

CHỈ CÓ "CÁI CHẾT" CHỜ ĐỢI NGƯƠI THÔI] (Gazuna)

Trong khi nói thế, hắn rút con dao cắm trên tay ra và nghiền nát nó bằng tay không.

Chắn chắn là, Sarona-san cảm thấy kinh hãi khi hắn tiến đến cô.

Phew. . . khó khăn cho Sarona-san rồi đây.

Đây là vấn đề của những Elves, mặc dù tôi không muốn nhúng tay vào chuyện của họ, nhưng so với cái chết của Sarona-san thì nó sẽ trở nên vô nghĩa nếu làm vậy.Vì thế tôi nắm chặt nắm đấm trong khi đứng trước rào chắn.

Tôi nhìn Sarona-san đang nằm trong đó (sắp có chuyện hay rồi đây😏).

[. . .

Wazu-san.

Anh và dân làng hãy rời khỏi đây đi.

Tôi sẽ câu cho mọi người chút thời gian bằng cách nào đó] (Sarona)

[HAHAHA!!

BỌN BAY!!

HÃY NHÌN KĨ SARONA CHẾT DƯỚI TAY TAO, NHÌN XEM CÔ TA BẤT LỰC THẾ NÀO TRƯỚC SÚC MẠNH CỦA TAO ĐÂY!!] (Gazuna)

Tôi đấm vào rào chắn với một chút sức mạnh.

Có vẻ sẽ gây ra thiệt hại không cần thiết nếu tôi đặt quá nhiều lực vào cú đấm.

*pariiiin!!!*

(Đm ít sức mạnh mà thế đấy, can lời😑)

Rào chắn vỡ tan thành từng mảnh và biến mất trên bầu trời.

[ [ [ [Hả??] ] ] ]

Sarona-san, Gazuna, Yuyuna, Ruruna, và những Elves, tất cả những người khác ngoại trừ tôi đều thốt ra cùng một từ.

Mấy người đồng xướng ghê thật, không hổ danh là người cùng làng.

Có vẻ như họ chưa bắt kịp được tình hình.

Nhưng tôi không thể chậm trễ, bạn biết chứ?

[Tôi đến đây~] (Wazu)

Tôi xoay khớp tay trong khi từ từ tiến đến Gazuna đứng đằng trước tôi.

Hắn ta nhìn thẳng vào tôi, nhưng ánh mắt hắn đột nhiên trở nên sắc lẹm.

[GAAAAAA!!!] (Gazuna)

Hắn cố gắng cào tôi với móng của hắn nhưng tôi dừng nó lại bằng tay.

Hắn rống lên như một con quái vật, đúng kiểu ngoại hình của hắn hiện tại.

Tiếp tục tấn công, lần này hắn tung một cú đấm tới tôi từ phía trực diện, nhưng tôi cũng đỡ cú đó với bàn tay còn lại.

Gazuna dồn sức để rút cánh tay ra nhưng nó không hề dịch chuyển 1 inch.

Mặt hắn trở nên đỏ chót trong khi cố gắng vùng vẫy hai tay.

Lần này hắn mở to miệng, từ trong đó ánh sáng màu đen bắn ra.

Tôi tung một cú đấm má ngoài(backfist) vào mặt hắn và lùi ra đằng sau.

Nó nóng!

Gazuna loạng choạng lùi về sau vài bước, hắn cảm thấy hoài nghi.

Hắn ngay lập tức nới rộng khoảng cách.

[Tiếp theo là gì?] (Wazu)

Tôi nói với nụ cười lớn.

Gazuna chỉ tay vào tôi.

[Ca. . .

Cá. . .

Cái quái gì vậy. . . .

Ngươi có còn là con người?] (Gazuna)

Lại nữa à.

Lúc trước tôi nói mình là con người rồi mà.

[Ngươi. . . . thật sự. . . . là con người ư?] (Gazuna)

Như thế thật thô lỗ đó.

Tôi di chuyển một bước về phía trước với khuôn mặt sưng sỉa.

Gazuna lại lùi vài bước về phía sau.

Êê!!

Có phải hắn đang sợ không?

Mà thôi, tôi lo cho Sarona-san hơn, hãy kết thúc nhanh nào.

Tôi từ từ nhấc tay lên đấm để cho Gazuna có thể thấy từng chuyển động của tôi.

[ĐỪNG TỚI ĐÂY!!

TẠI SAO LUÔN LÀ TAO CHỨ!!

HẾT SARONA, GIỜ TỚI NGƯƠI, TẠI SAO AI CŨNG CẢN ĐƯỜNG TAO VẬY!! ~ ~ ~ ~ ~] (Gazuna)

[Đó không phải lỗi của tao, mày hiểu chứ?] (Wazu)

Trong khoảnh khắc đó khi Gazuna định bỏ trốn.

[Đó là vì ....] (Wazu)-

-

-

[Bởi vì ANH THÍCH EM, SARONA-SAN!!!] (Wazu)

Tôi giáng cho Gazuna một cú đấm cực mạnh.

Huh?

Tôi. . . vừa nãy. . .

Tôi vừa nói cái b**p gì ấy nhỉ?

Bằng cách nào đó tôi đã nói hết ra những điều trong lòng, và bộc lộ cảm xúc của tôi dành cho Sarona-san nữa. . .

Uhh. . .

Tôi đã làm điều đó.

Tôi nên làm gì giờ. . . mặt tôi trở nên nóng bừng.

Tôi không thể nhìn thẳng vào Sarona-san.

Vô ích rồi.

Thôi kệ, để ngó qua tình trạng của tên Gazuna đã.

Gazuna nằm dài trên đất và bất tỉnh.

Có vẻ hắn chưa chết.

Không biết hắn sao rồi?

Hắn sẽ không chết bởi một đấm của tôi đâu.Viên ngọc đỏ rơi ra từ miệng hắn sau đó vỡ ra thành mảnh và biến mất, cơ thể hắn trở lại như ban đầu.

Không, hình như có vẻ khác một chút.

Cơ thể hắn nứt nẻ.

Tôi vô thức nhìn về phía sau

Ahh

Ở đó Sarona-san đang quỳ bằng đầu gối, tôi đột nhiên nhớ lại những lời mình nói lúc đó.

Mồm tôi trở nên khô cứng, cơ thể ngưng di chuyển.

[. . .

Ừ thì. . . về lời nói lúc trước của Wazu-san. . .] (Sarona)

*Guhh*

[Tôi trân trọng. . . cảm xúc của anh. . . . .

-

-

-

Tôi xin lỗi!!

NHƯNG. . .] (Sarona)

Tôi chạy khỏi chỗ đó hết tốc lực (ơ đm chưa nghe hết đã chạy cmnr😕).
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 10: Tâm sự của Sarona


Khi tôi gặp anh ấy, đó là lúc chúng tôi đương đầu với đám đã bắt cóc Siena trong rừng.Tôi lúc đó đang tìm cơ hội để giải cứu Siena khỏi lũ bắt cóc.

Khi tôi bắn một mũi tên vào lũ bắt cóc thì anh ấy xuất hiện.

Anh ta mặc một bộ đồ làm bằng da và lông quái vật.

Anh ấy không mang theo kiếm, hay đúng hơn là anh ta không có vũ khí hay bất cứ thứ gì.

Tôi tự hỏi anh ta làm gì trong rừng. . .

Tôi cảm thấy không nguy hại gì nên quyết định lờ anh ấy đi.Một trong số tên bắt cóc bắt đầu tiến gần đến chỗ của anh ta.Trong nháy mắt, anh ấy đã tới chỗ Siena và giải cứu em ấy.

Tận dụng cơ hội đó tôi thổi bay lũ bắt cóc bằng phép thuật.

Nó đã kết thúc, vô thức tôi nghĩ vậy.

Tôi chuyển lời cảm ơn tới anh ấy người mà đã cứu Siena.Nhưng anh ấy ngay lập tức hóa đá vì lí do nào đó khi nhìn thấy tôi.

Không biết sao vậy nhỉ?

Có phải có gì dính trên mặt tôi chăng?[Được rồi, tôi đã quyết định rồi~~~!!!] (Wazu)Tôi không hiểu anh ấy định nói cái gì cả.

Sau đó, chúng tôi biết rằng tên người đã cứu Siena là Wazu.

Anh ấy hỏi tôi vị trí của thị trấn gần nhất, nhưng thay vào đó chúng tôi lại mời anh ấy tới làng Elf.

Tôi đi trước để hướng dẫn, phía sau tôi, Siena đang bám chặt lấy Wazu-san và Yuyuna, Ruruna thù đang nói chuyện với anh ấy một cách cởi mở.

Nghe có vẻ thú vị. . . (ơ thế đéoc nào best girl lại bị cho ra rìa thế kia)Từ trong ngôi làng, mẹ Siena chạy nhanh tới chỗ chúng tôi.

Họ ôm chầm lấy nhau, ai ai cũng thấy nhẹ nhõm trong lòng. . .

Có vẻ như Wazu-san sẽ ở lại nhà của Yuyuna và Ruruna một thời gian theo như lời kể của hai người họ.

Thứcuwj, có vẻ sẽ vui đây. . .

'Cậu có muốn ở lại đây qua đêm nay không?' Tôi từ chối khi Yuyuna hỏi tôi như vậy.

Người như tôi sẽ củ làm hỏng tầm trạng của mọi người. . .Ngay từ bé tôi vẫn chưa bỏ một buổi tập luyện nào.

Đến khi tôi nhận ra, mọi người xung quanh đã coi tôi như một thiên tài, vì vậy tôi đã cố gắng hết sức để không phụ lòng mọi người.

Cuối cùng thì tôi cũng trở thành người đứng đầu Morito, nhưng khi nhìn lại thì tôi chỉ có một mình.

Tôi không hề có bạn bè hay người yêu.

Tuy vậy, Yuyuna và Ruruna vẫn đối xử tốt với tôi.

Thật là một cuộc sống cô đơn. . .Nhưng Wazu-san thì khác, anh ấy luôn bắt chuyện với tôi.

Chúng tôi cũng hay cùng nhau vào rừng hái thảo dược hoặc rau quả.

Tuy không có gì đặc biệt nhưng tôi đã rất hạnh phúc. . .Hai tuần đã trôi qua kể từ khi Wazu-san tới ngôi làng này. . .

Tôi nghĩ đã có thứ gì đó đã thay đổi trong tôi.

Tôi cảm thấy rất vui mỗi lần Wazu-san bắt chuyện với tôi, và lòng tôi trở nên êm đềm hơn.

Nhưng khi nhìn thấy Wazu-san nói chuyện với các cô gái Elf khác tôi lại cảm thấy hơi đau ở ngực, cảm giác khá là khó chịu.Ruruna. . . chị gần gũi với Wazu-san hơi quá rồi đó. . .Sau đó, vào một ngày tôi được gọi tới bởi Trưởng làng, Gazuna muốn thách đấu với tôi, với điều kiện kẻ thua phải rời khỏi làng.

Gazuna chắc chắn là một tên khó ưa, nhưng anh ta vẫn là người trong làng này.

Tôi không đánh giá thấp sức mạnh của anh ta, nhưng tôi tự tin rằng tôi sẽ đánh bại anh ta.

Nhưng vì anh ta đã đề xuất một cuộc đấu tay đôi, nên có lẽ anh ta là một người có ý chí và quyết tâm.Tôi không biết có nên chấp nhận lời thách đấu không.

Không, có lẽ tôi nên chấp nhận nó, tôi hiểu rõ điều đó.

Nhưng tôi vẫn chưa đưa ra được quyết định cửa mình.

Vì lẽ đó. . . tôi đi tới chỗ của Wazu-san như là điều hiển nhiên.

Tôi muốn ở bên cạnh anh ấy cho đến khi tâm trí tôi trở nên vững chắc.

Ngày hôm sau, tôi đối đầu với Gazuna. (Giờ mới để ý là Sarona gọi tên Wazu nhưng vẫn thêm hậu tố san, còn gọi thằng Gazuna thì lại gọi thẳng tên)Tôi đã kinh ngạc trước sức mạnh của cái ác choàng.

Tuy vậy nó sẽ vẫn không đủ để đánh bại được tôi, nhưng đột nhiên quái vật tràn ngập ngôi làng, thực sự thì tôi không biết phải làm gì.

Mặc dù chúng tới từ chân núi, nhưng chúng đều trên rank B với một vài con rank A trong đó.

Nếu đối mặt với lũ quái vật đó thì tôi không hề có cơ hội chiến thắng.

Tim tôi tràn đầy sự thất vọng.Tôi cố gắng khai triển phép thuật nhưng tôi không phát ra được lời nào cả.

Tôi sẽ không do dự nếu dùng lên lũ cướp hay quái vật, nhưng Gazuna là người làng tôi.

Mặc dù khinh bỉ hắn nhưng tôi vẫn không thể bắn phép thuật vào hắn.Sau đó Wazu-san xuất hiên trước mặt tôi.

Hả?

Wazu-san?

Sao anh lại ở đây?

Khi tôi liếc nhanh sau lưng Wazu-san, một lượng lớn quái vật nằm la liệt trên mặt đất.[~Tôi tin tưởng vào cô!

Chúc may mắn!] (Wazu)Huh?

Anh vừa nói gì cơ?

Anh sẽ phi thẳng vào lũ quái vật ư?

Anh đang đùa phải không?

Nhưng bằng cách nào đó lũ quái vật đang tháo chạy khỏi ngôi làng. . .

Ah thật tốt khi Wazu-san không phải kẻ xấu.

Ma lực của Gazuna có vẻ như sắp cạn kiệt, nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc và cố gắng kéo dài trận đấu.

Nhưng tôi sẽ kết thúc nó ngay bây giờ.Gazuna nuốt một quả cầu màu đỏ và cơ thể hắn biến đổi.

Ngoại hình của hắn không còn là Elf nữa.

Hắn trông như một sinh vật mang tên 'quỷ' trong các câu truyện.Tôi tập trung nhìn vào hắn, nhưng bởi vì cơ thể tôi sắp đi tới giới hạn.

Tôi chặn đòn tấn công của hắn vào khoảnh khắc cuối cùng nhưng nó không dừng lại, và thế là cơ thể tôi bị thổi bay vào rào chắn.

Bằng cách nào đó tôi vẫn giữ được ý thức nhưng cơ thể tôi không thể cử động nổi.

Trước mặt tôi Gazuna nghiền nát còn dao mà tôi yêu thích bằng tay không.

Chết tiệt. . .Khi tôi thấy Wazu-san ở bên kia rào chắn, tôi bảo anh ấy chạy đi cùng mọi người.

Nhưng có vẻ như sự lo lắng của tôi có vẻ như không cần thiết. . .*pariiiiin!!!*Rào chắn đã biến mất.

Không, nó đã bị phá hủy.

Wazu-san. . . anh là cái quái gì vậy. . .Wazu-san vòng ra chỗ của tên Gazuna biến đổi.

Trong lúc đó tôi chầm chậm đứng dậy và kiểm tra tình trạng cơ thể tôi.

Và rồi điều đó đã vào tai tôi.

[~Bởi vì anh thích em, Sarona-san] (Wazu). . . . . .

Eeeeeeeeh!!!

Vừa rồi, anh ấy vừa nói gì vậy?

Thích?

Anh ấy thích tôi ư?

Mặt tôi. . . không, cả người tôi nóng bừng lên.

Tim tôi đập nhanh tới nỗi tự làm đau chính nó.

Tại sao anh lại không nhìn vào tôi vậy?

Wazu-san. . .

Cuối cùng thì Wazu-san cũng quay người lại và mắt chúng tôi chạm nhau, nhưng đột nhiên đầu óc tôi trở nên trống rỗng-----

T-Tôi nên làm gì bây giờ. . .

[. . .

Thì. . . về chuyện đó. . . cái câu mà Wazu-san nói lúc trước. . .] (Sarona)

Cả khuôn mặt tôi đỏ bừng lên. . .

[Tôi trân trọng. . . cảm xúc của anh. . .] (Sarona)

Tôi không thể nhìn thấy mặt của Wazu-san lúc đó bởi khi ấy tôi đang nhìn xuống để che đi ánh mắt của tôi.

[Tôi xin lỗi!!!] (Sarona)

Không phải thế!

Đó không phải điều mà tôi muốn nói!

Thực sự, tôi đã làm cái quái gì vậy!

[Nhưng---] (Sarona)

Tôi ngẩng mặt lên, nhưng tôi chỉ thấy bóng dáng của Wazu-san đang chạy với vận tốc tối đa. . .

. . . .

Eh. . . .

Eeeeeeeeeh?

Wazu-san, sao anh lại chạy nhanh vậy. . .

Chờ em với. . .

Lời thú nhận của em. . . chưa xong mà. . .

. . . . . .

Thú nhận ư?

Ah, tôi hiểu rồi.

Thì ra là vậy. . .

Tôi cuối cùng cũng hiểu ra rằng. . .

Tôi cũng thích Wazu-san.

Cuối cùng sau khi nhận ra cảm xúc của mình, tôi thấy tim mình nhẹ nhõm và vô thức nở một nụ cười.

[ [. . .

Sarona] ] (Yuyuna/Ruruna)

Đột nhiên nghe thấy hai giọng nói gọi tôi, thì ra là Yuyuna và Ruruna.

[Cậu ta chạy đi mất rồi. . .

Chàng trai đó!] (Yuyuna)

[Người hùng đã cứu ngôi làng và Sarona. . .

Eh?

Sarona?

Đừng nói là?] (Ruruna)

Ruruna nhìn vẻ mặt của tôi, cô ấy có vẻ đã nhận ra cảm xúc của tôi.

Có phải là do mặt tôi quá dễ đoán không. . .

Ughhh. . .

Tôi vội vã che mặt lại.

Tôi không thể hiểu nổi mình nữa.

[Thật ư?

Em. . . với cậu ấy. . .~] (Ruruna)

[Không có gì hết!!!] (Sarona)

Tôi bác bỏ lời nói của Ruruna.

Bởi tôi đã quyết định rồi.

Tôi sẽ đuổi theo Wazu-san.

Và sau đó tôi sẽ nói ra hết cảm xúc của mình.

Kể cả khi ấy có ai đó bên cạnh anh ấy nữa thì tôi, sẽ không thua đâu!

Trước tiên, tôi sẽ rút khỏi vị trí Morito. . . sau đó. . . có vẻ như sẽ tốn chút thời gian để làm việc đó, nhưng em sẽ tìm đến anh đó!

Nên hãy chuẩn bị đi Wazu-san! (Đó, best girl đó😄)

[. . .

Đã tới lúc phải làm gì đó phải không?] (Ruruna)

Đầu tôi đang chứa đầy các thứ về Wazu-san, tôi nhìn theo hướng mà Yuyuna chỉ, ở đó là tên Gazuna.

[Eh?

Cứ để hắn ở đó đi!

Tớ còn tương lai cần phải quyết định, hoặc cậu cứ để Trưởng làng giải quyết hắn.

Thực sự thì hắn sống hay chết đối với tớ cũng chẳng quan trọng. . . thôi gặp lại cậu sau] (Sarona)

Tôi quay gót và rời đi với tiếng *pokkan!*, để lại đó Yuyuna và Ruruna với biểu hiện kinh ngạc.
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 11: Tâm lý tổn thương và sự nhận thức


Hiện tại tôi đang ngồi ở một gốc cây gần bìa rừng.

Đã ba ngày trôi qua....... suốt quãng thời gian đó, tôi chỉ ở tại nơi này.

Khi đói thì tôi săn thỏ hoặc hái rau ăn được.

Nếu muốn đi vệ sinh, tôi chỉ việc chui vào bụi cây để "giải quyết".

Quãng thời gian còn lại thì tôi ngồi khóc liên hồi ở gốc cây này.

Tôi không muốn làm gì cả.

Nỗi đau này thực sự quá lớn.

Đến khi khóc mệt rồi thì tôi lại chìm vào giấc ngủ.

Uuu~......

Tôi thức dậy với tâm trạng buồn rầu vào sáng hôm sau.

Đêm qua tôi nằm mơ thấy, Sarona-san và anh hùng-sama đã. . . . (Cái dm tự nhiên lại lôi thằng anh (k)hùng vào đây là sao??)

.......

Tôi không muốn nhớ lại nữa.

Một ý nghĩ đang trôi nổi trong đầu tôi.

Ký ức quá khứ..... ugh.....

Tôi nghĩ tôi đã quên mọi thứ về Aria..... nhưng Sarona-san thì......

Ngày hôm đó, một lần nữa tôi lại khóc trong lúc ngủ.

Khi tôi tỉnh dậy thì đã là nửa đêm.

Tôi dụi mắt và lơ đãng nhìn lên trời.

Những vì sao trông thật đẹp~......

Trước khi nhận ra, tôi đã chìm vào giấc ngủ.

Vào ngày kế tiếp, tôi ở trong tình trạng mê mụ suốt cả ngày.

Vào ngày kế tiếp, vẫn trong tình trạng mê mụ.

Tôi đi ngủ khi đang khóc.

Vào ngày kế tiếp, vẫn trong tình trạng mê mụ.

Những ngôi sao đang tỏa sáng trên bầu trời.

Vào ngày kế tiếp, tôi vẫn trong tình trạng mê mụ. (Dịch xong chap này chắc mình cũng mê mụ mất😨)

Vào ngày kế tiếp, tôi đã gượng dậy được một chút.

Từ bỏ là điều tốt nhất

Vào ngày kế tiếp, một con quái vật tấn công tôi.

Tôi đã khuất phục nó.

Vào ngày kế tiếp, tôi cảm thấy mình tràn đầy năng lượng.

Vào ngày kế tiếp, tôi tắm giặt cơ thể và quần áo ở một con sông.

Tôi thấy thật sảng khoái.

Vào ngày kế tiếp, tôi rời khỏi rừng và đi tới thị trấn.

Có một con đường lớn sau khi tôi rời khỏi rừng.

Tôi chưa dự trù phải đi đâu nên tôi cuốc bộ một cách thong thả.

Vấn đề với Aria, và cả Sarona-san nữa, cho tới tận bây giờ tôi vẫn khóc rất nhiều mỗi khi nhớ về nó.

Tôi buộc mình phải tin rằng hai người họ chắc chắn sẽ hạnh phúc.

Chúng tôi sẽ không còn được gặp nhau nữa....

Yuyuna, Ruruna, mặc dù chúng ta đã từng có một mối quan hệ thân thiết.

Tôi thấy rất buồn mỗi khi nhớ về nó, nhưng biết làm sao được bởi vì họ là bạn của Sarona-san......

Hướng về phía trước.

Tôi tin rằng mình sẽ kiếm được những người bạn khác!!

Tôi chắc chắn..... có thể..... có lẽ vậy!!

Tốt nhất là nên dừng việc kiếm người yêu lại....

Tôi tin rằng sẽ chẳng có ai yêu tôi (có đấy, nhiều là đằng khác 🙂)

Bỏ chuyện đó qua một bên, giờ trong đầu tôi đang nghĩ tới một chuyện khác.

Nó là về chỉ số của tôi.

Trận chiến ở làng Elf chẳng có ý nghĩa gì cả. . .

Đối thủ quá yếu(cax).

Cho dù tôi tự nhận mình là một người bình thường, nhưng nó không đủ thuyết phục đối với tôi....

Đừng nói với tôi là. . . . không phải do họ yếu. . . . mà là do tôi quá mạnh. . . .

Không. . . không thể nào. . .

Nhưng. . .

Đây là lần đầu tiên tôi nghi ngời mình không phải người bình thường.

Ở thời điểm đó, khi lũ quái vật tấn công ngôi làng, tôi nghĩ chúng chỉ ở mức rank F. . . .

Bên cạnh đó, tôi cũng nghĩ chỉ số của mình chỉ ở mức mạo hiểm giả rank F. . . .

Nhưng, nghĩ lại thì có loại quái vật rank F như vậy sao. . . .

Tôi bước đi trong khi suy nghĩ về điều đó một hồi lâu nhưng vẫn chưa đưa ra được kết luận nào.

[Thôi kệ, mình sẽ biết khi mà làm thẻ guild thôi] (Wazu)

Tôi ngừng suy nghĩ sâu hơn.

Như tôi đã nói thì vấn đề sẽ được giải quyết với tấm thẻ guild.

Dụng cụ ma thuật này có thể hiển thị chỉ số của người sở hữu.

Khi nhìn được chỉ số của tôi, mọi lo lắng sẽ tan biến.

Tôi mạnh mẽ hay bình thường, rồi khi đó sẽ biết.

Giờ thì hãy ngừng lo lắng việc này lại.

Giờ thì. . . .

Tôi thắc mắc đây là nơi nào.

Ở thời điểm đó không hiểu vì sao tôi lại tới được "Núi" ......

Tôi không biết con đường này sẽ dẫn đến thị trấn nào.....

Nếu có thể thì tôi hi vọng nó sẽ không dẫn đến thủ đô Imperial.

Đâu cũng được ngoại trừ nơi đó. . .

Tôi đi dọc theo con đường với hi vọng như vậy.

Tôi cứ nghĩ là sẽ bị tấn công bởi quái vật hay lũ cướp, nhưng chẳng có gì xuất hiện cả, khoảng cách từ rừng tới đây ngày một gia tăng, tôi đi bộ trong khi nhìn theo một chiếc xe ngựa chở hàng vượt qua tôi, cuối cùng thì tôi cũng thấy một thị trấn lớn.

Nó được bao quanh bởi những bức tường lớn, và những chiếc xe ngựa đang đứng xếp hàng trước cổng vào.

Ồ!!

Đó là một thị trấn mà tôi không biết!!

Tôi đã được cứu. . . . khỏi viễn cảnh tồi tệ nhất.

Tôi xếp hàng để vào thị trấn với tâm trạng nhẹ nhõm.

________________________

Dịch chap này toàn khóc với ngủ, mất hết cảm hứng.

Haizz 😥
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 12: Đến đây là một trong những mong ước của tôi


Hiện tại, trước mắt tôi là một anh lính đang kiểm tra thẻ ID của những người muốn vào thị trấn.

Và sau đó cuối cùng tôi cũng để ý rằng,

Huh?

Tôi. . . không có thẻ. . .

Aah!

Tôi luôn giữ ví của tôi trong túi quần một cách an toàn, nhưng lúc còn ở làng Elf, tôi hay để thẻ ID và những thứ khác ở nhà Yuyuna và Ruruna.

Đúng thế. . . chỉ tại tôi bỏ đi quá đột ngột. . .

Chết tiệt, muốn khóc quá. . .

[Giờ thì, người tiếp theo] (Anh lính)

Anh lính gọi tôi.

Tôi bước đến chỗ anh ta thận trọng.

Tim tôi như ngừng đập, trường hợp tệ nhất tôi sẽ phải cắm trại ngoài thị trấn.

[Cho tôi xem thẻ ID của anh] (Anh lính)

[. . .

Vâng, thực ra thì. . . vấn đề là. . . tôi đã làm mất thẻ ID của mình. . . .] (Wazu)

[Tôi hiểu rồi, chúng tôi sẽ hỏi một số câu hỏi để cấp cho cậu thẻ ID tạm thời, cậu có phiền không?] (Anh lính)

[Vâng, được thôi] (Wazu)

Ồ?

Một cuộc phỏng vấn?

Chỉ vậy thôi à?

Bởi vì tôi chưa từng rời khỏi Thủ đô hồi còn nhỏ nên tôi không biết có những thủ tục như vậy.

Tôi đi theo người lính tới một căn phòng nhỏ.

Có hai chiếc ghế và một cái bàn ở giữa căn phòng.

Trên một chiếc ghế là một người thanh niên, dù trông có dáng vẻ mảnh khảnh nhưng anh ta cũng trang bị đầy đủ.

[Xin chào!

Cậu là người đã làm mất thẻ phải không?

Có hơi rắc rối rồi đây.

Tôi sẽ bắt đầu phỏng vấn cậu, nhưng trước đó sao cậu không ngồi xuống đã?] (Anh thanh niên)

Chàng trai chỉ vào chiếc ghế trống trong khi nói vậy, tôi theo lời chỉ dẫn của anh ấy ngồi xuống.

Sau đó anh ta hỏi vài câu hỏi nhẹ nhàng.

Như là tên hay quê quán, mục đích tới thị trấn này, đã có tiền án phạm tội hay chưa,.v.v.

Tôi trả lời từng câu hỏi một.

Trong trường hợp tôi có tiền sử phạm tội hay không họ sẽ điều tra bằng một công cụ phép thuật đặc biệt.

Người thanh niên cũng kể cho tôi biết về mình.

Tên anh ta là Orlando, không có họ nghĩa là anh ta không phải là quý tộc.

Anh ấy 19 tuổi, hơn tôi 2 tuổi.

Một người lính gác cổng, tuyệt thật.Anh ấy cũng là một người cởi mở.

Tôi và anh ấy đã có một cuộc trò chuyện trong lúc phỏng vấn.

[Vậy thì, anh có thể dùng nó để làm thẻ Guild.

Bởi vì nó là thẻ tạm thời nên trong một tuần anh hãy tới trụ sở Guild để làm thẻ và sau đó trả lại thẻ này nếu không sẽ bị coi là vi phạm luật] (Orlando)

[Không vấn đề.

Tôi sẽ ngay lập tức tới đó luôn bây giờ đây, và anh có thể gợi ý cho tôi một quán trọ được không?

Tôi không có nhiều tiền vậy nên tôi muốn một nơi rẻ nhất có thể. . . .] (Wazu)

[Vậy thì ở đối diện Guild mạo hiểm giả, ở ngã tư đại lộ, có một nơi gọi là "Quang Phong Quán" được quản lý bởi một cặp đôi mạo hiểm giả, cậu nghĩ sao?

Họ luôn giúp đỡ những mạo hiểm giả mới vào nghề đó] (Orlando)

[Ồ, vậy thì tôi sẽ tới đó] (Wazu)

Tôi nhận lấy tấm thẻ ID tạm thời, sau đó Orlando dẫn tôi qua lối đi để vào thị trấn.

Cuối lối đi, Orlando dừng lại và nhìn vào tôi. (Sau đó nói"anh yêu em"😂😂😂)

[Nghĩ lại thì, tôi quên chưa nói 1 điều quan trọng] (Orlando)

[ ? ] (Wazu)

[Chào mừng đến với thành Rinikku] (Orlando)

*********

Thành Rinikku.

Đó là tên thành phố canh giữ cổng Nam của vương quốc Manbondo, vương quốc lớn nhất thế giới ở lục địa phía Đông.

Đây là một thành phố khá bận rộn, cùng với nhiều thị trấn và thanh phố khác trên lục địa, có sự phát triển đồng đều.

Thành phố có 2 cổng lớn hình vòm ở hướng bắc và nam, một đại lộ giữa hai cổng lớn cắt ngang một đại lộ khác và chia thành phố thành bốn khu.

Tôi nhìn vào thông tin được treo trên bảng.

Tạ ơn chúa. . .

Quê hương tôi, thủ đô Imperial ở trung tâm lục địa phía nam.

An tâm rồi, từ giờ tôi sẽ tránh đi về phía nam.

Tôi bắt đầu đi dọc theo đại lộ để tới được trụ sở Guild mạo hiểm giả.

Đây là một thành trì, nên nó khác xa so với quê nhà tôi.

Tôi liên hồi nhìn dáo dác xung quanh.

Tôi đi tới nơi mà Orlando đã chỉ, ở đó tôi thấy một tòa nhà 3 tầng với tấm biển lớn ở lối vào đề chữ "chi nhánh mạo hiểm giả Rinikku".

Tôi hít một hơi rồi sau đó tiến vào bên trong.

Sau khi vào trong tòa nhà của Guild, tôi thấy một bàn tiếp tân và cầu thang ở giữa cuối căn phòng.

Bên phải tôi là một bảng thông báo với các yêu cầu nhiệm vụ được dán lên nó.

Bên trái tôi là một khu ăn tối khá đơn giản.

Tôi sửa soạn sau đó tiến tới chỗ bàn tiếp tân trong khi không ngừng nhìn xung quanh.

[Xin chào, chào mừng đến với chi nhánh mạo hiểm giả Rinikku, tôi có thể giúp gì được bạn?] (Tiếp tân)

[.......

Vâng, tôi muốn đăng ký làm mạo hiểm giả] (Wazu)

[Đăng ký làm mạo hiểm giả à. . . . vậy thì anh hãy điền thông tin vào tờ giấy này] (Tiếp tân)

Tôi nhận được một cây bút lông ngỗng và một tờ giấy để điền thông tin.

Tên, tuổi, quê quán, tôi liên tục điền hết tất cả.

Tôi nghe nói tiếp tân của các Guild mạo hiểm giả có rất nhiều cô gái trẻ đẹp, vậy ra nó là sự thực.

Tiếp tân-san trước mặt tôi có mái tóc hồng óng ả dài tới vai, khuôn mặt đáng yêu và đôi mắt dịu dàng khiến tôi hơi choáng váng.

[Anh xong chưa?

Để tôi xem nào...........

Vâng, vậy là ổn.

Vậy thì để tôi giải thích cho anh về nghề mạo hiểm giả trong lúc đợi thẻ Guild của anh] (Tiếp tân)

[Vâng, làm ơn] (Wazu)

[Vậy thì...... *ừm* tôi sẽ giải thích một cách đơn giản.

Guild mạo hiểm giả có tác dụng như một trung gian giữa những mạo hiểm giả với khách hàng người mà ra những yêu cầu, khách hàng sẽ trả phần thưởng cho những người hoàn thành nhiệm vụ.

Anh có thể tìm những nhiệm vụ trên bảng thông báo, cầm lấy tờ nhiệm vụ và mang ra tiếp tân, khi tiếp tân chấp nhận thì anh có thể làm nhiệm vụ đó.

Báo cáo cho tiếp tân sau khi hoàn thành yêu nhiệm vụ để nhận phần thưởng.

Ngoài ra, có một hệ thống rank cho những nhiệm vụ và mạo hiểm giả từ cao tới thấp là "S A B C D E F".

Mọi người đều sẽ bắt đầu từ rank F.

Lần làm thẻ Guild đầu tiên sẽ miễn phí.

Nếu như làm mất thì có thể làm lại thẻ với phí là 5 đồng vàng, vậy nên hãy giữ cẩn thận.

Ngoài ra, anh có thể nhận nhiệm vụ cao hơn rank của mình một bậc.

Trong trường hợp đó, anh sẽ cần thông qua sự xem xét của chúng tôi để nhận nhiệm vụ đó.

Anh có câu hỏi nào không?] (Tiếp tân

[Có gì cần thiết để chứng minh là đã hoàn thành nhiệm vụ không?] (Wazu)

[Nó còn tùy vào điều kiện hoàn thành nhiệm vụ, chẳng hạn như một bộ phận của quái vật để làm bằng chứng, chữ ký của người đã đưa ra yêu cầu.

Sau đó hãy đưa chúng cho tiếp tân.

Chúng tôi sẽ xác nhận nó, sau đó nhiệm vụ sẽ coi như hoàn thành] (Tiếp tân)

[Làm sao để nâng rank lên vậy?] (Wazu)

[Anh phải đạt được đủ số lượng yêu cầu đã hoàn thành cụ thể cho mỗi cấp, khi đó chúng tôi sẽ thông báo về việc nâng rank cho anh.

Đó là chuyện sau này, tuy nhiên hãy cố gắng vì sẽ có một bài kiểm tra khi từ rank D lên rank C] (Wazu) (dăm ba cái bài kiểm tra, main búng tay cái là xong hết😊😊)

[Tôi hiểu rồi.

Nếu có chỗ nào chưa hiểu thì tôi sẽ hỏi cô sau] (Wazu)

[Xin hãy làm vậy.

Ah!

Và cả chuyện này nữa, có khá nhiều mạo hiểm giả bạo lực. . . . vậy nên hãy tránh rắc rối với họ càng nhiều càng tốt. . . .

Miễn là anh còn tránh. . . . thì mọi thứ sẽ. . . .] (Tiếp tân)

[Vâng, tôi hiểu mà.

Tôi sẽ cẩn thận để không làm tiếp tân-san lo lắng] (Wazu)

[Vâng hãy như vậy!

Thẻ Guild đã làm xong, vậy anh hãy nhỏ một giọt máu lên thẻ để xác nhận chủ sở hữu.

Việc ngăn ngừa tội phạm (đoạn này dịch xong éo hiểu gì luôn😧) và trạng thái sẽ được ghi trên thẻ, sau đó thủ tục sẽ kết thúc] (Tiếp tân)

Tôi nhận lấy tấm thẻ từ tiếp tân-san.

Tôi cố gắng nhỏ một giọt máu vào cái thẻ với chữ F to đùng bằng con dao.

Nhưng bằng cách nào đó mà con dao không thể cắt qua da ngón tay tôi.

Thay vào đó thì lưỡi dao lại dần cùn đi. . . . nó cứ như vậy, tại sao?

Tôi cứ thắc mắc như vậy một lúc.

Và vì vậy tôi đành cắn ngón tay mình đề khiến nó chảy máu và nhỏ xuống tấm thẻ.

Sau đó trạng thái của tôi từ từ nổi lên, tôi cạn lời. . . .

______________________________Dạo này gần Tết rồi nên bận quá ae ạ.

Thế nên lịch up truyện có lẽ sẽ hơi loạn một chút, có gì ae thông cảm cho mình nhé.

Với cả nếu thấy truyện hay thì cho mình 1 vote để lấy động lực dịch tiếp nhé.

P/s: nếu trước 30 tết mà đủ 1k view thì sẽ có bomb nha😊😊😊
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 13: Cái đéo? Sao tôi lại mạnh tới vậy


Có 8 trạng thái hiển thị trên thẻ guild.

Chúng là HP (hit point / điểm máu), MP (mana point / điểm ma lực), STR (streght / sức mạnh), VIT (vitality / sức phòng ngự), INT (độ thông thạo phép thuật), MND (phòng ngự phép thuật), AGL (agility / nhanh nhẹn), DEX (dexterity / độ khéo léo).

Sau đó là tên, chủng tộc, độ tuổi, kỹ năng cá nhân cụ thể và kỹ năng học được.Trước hết, chỉ số các hiệp sĩ nói chung và hầu hết các mạo hiểm giả rank C là:HP: 1500/1500MP: 100/100STR: 180VIT: 120INT: 20MND: 50AGL: 80DEX: 60Như vậy đó.Tuy nhiên, trạng thái được hiển thị trên thẻ guild của tôi là:--------------------------------------------------------Tên: WazuChủng tộc: Con người (80%)HP: Có thể chịu được bất cứ điều gìMP: Đó là con số Không!STR: Đòn đánh phá vỡ được các hành tinhVIT: Chịu được cả Thánh kiếmINT: Không thể sử dụng được phép thuậtMND: Dăm ba cái thứ phép thuật tuổi loz ( dịch sát nghĩa nhé 🙂) có hơi chế biến tí)AGL: Có thể là nhanh hơn ánh sáng- - - - tin hay không thì tùyDEX: Có lẽ là bằng hoặc hơn vĩ nhân vĩ đại nhất lịch sử .....?Kỹ năng :Extreme Cannibalism (duy nhất)Miễn nhiễm tất cả hiệu ứng Người được Nữ thần yêu quý (duy nhất)Được ban phước bởi Nữ thần.--------------------------------------------------------Chính nó.Cái beep gì "Được ban phước bởi Nữ thần".

Tôi đoán những điều được ghi trong thẻ guild của tôi là do Nữ-thần-sama làm.

Vậy hãy để tôi nói với cô ta cái nàyGhi nó bằng chữ số giùm cái ~~~~~~~~!!!!!!Với cái bảng trạng thái này tôi không biết liệu tôi có mạnh hay không.

Không, tôi rất mạnh là đằng khác, mạnh tụt loz!!!

Tôi không biết!!!

Thật khó hiểu!!!Ha ~ .....

Ha ~ ..... hãy bình tĩnh lại nào.Trước tiên, chúng ta hãy cùng nhau kiểm tra từng cái một các kỹ năng của tôi .....

Ha~....Hãy xem nào, không có gì sai trái với tên tuổi của tôi.

Chủng tộc: con người (80%) là ý gì ?

Tôi chỉ có 80% là con người?

Cái quái?

Tôi chỉ có 80% là con người?

Hay 80% đó là khác người?

Là cái nào ?

Những gì viết ở đó khiến tôi thực sự cảm thấy không thoải mái.Tôi phát hiện ra mình không có MP, nhưng giá trị của HP nói rằng tôi có thể chịu được bất cứ điều gì.

Dù cho có là phép thuật Cấp Cao hay ma thuật Tối Thượng thì tôi cũng sẽ không chết ngay cả sau khi dính một cú trực diện?

Không không không điều đó quá vô lý, phải không?

Tôi không muốn phải thử để xác nhận nó chút nào!Giá trị STR cho biết cú đánh của tôi có thể phá hủy các hành tinh?

Nói cách khác nếu tôi đấm nghiêm túc, không có gì tôi không thể phá vỡ?

Nà ní?VIT nói rằng bất kỳ cái gì đánh tôi đều sẽ gãy ngay cả là Thánh Kiếm?......

Tới mức đấy cơ á?

Ý tôi tôi đó là Thánh Kiếm đó?

Thực tế là Thánh Kiếm cũng có thể bị phá vỡ, vậy có nghĩa là không có loại vũ khí nào có thể làm hại tôi?

Ra vậy, đó là lý do tại sao tôi không thể cắt ngón tay của tôi với con dao hồi nãy.......INT nói rằng tôi không thể sử dụng ma thuật.

Tôi hiểu bởi vì MP của tôi bằn 0.

HP nói rằng tôi có thể chịu được bất cứ điều gì..... vậy thì MND chắc cũng không có ý nghĩa gì, phải không?Giá trị AGL, ai đó giải thích cho tôi biết "nhanh hơn ánh sáng" gì với.

Đừng dừng giữa chừng như thế chứ.

Nghe có vẻ thú vị đó, có lẽ tôi sẽ bí mật thử nó sau....Chẳng phải là tốt khi sử dụng một con số để biểu thị DEX sao?

Sao lại cũng dùng chữ vậy?

Có phải nó dựa trên những chỉ số khác à?

Tôi không cần Nữ thần-sama quan tâm những thứ đóoooo....

Mà thôi, tôi biết rằng tôi khá là khéo tay..... ngay cả những bộ quần áo tôi đang mặc cũng được làm bởi tôi mà.....haizz...Chấn động não quá....Bây giờ chúng ta hãy xem những mô tả về kỹ năng.Extreme Cannibalism: Bạn có thể ăn mọi thứ và nó sẽ trở nên ngon miệng.

Những vật lạ, chất độc, quái vật,.v.v.

Nếu hạng của thứ bạn ăn cao hơn bạn, trạng thái của bạn sẽ được gia tăng (đã max)Có phải từ lúc đó, khi tôi sống trên "Núi"?

Bởi vì tôi không còn lựa chọn..... lúc đó tôi đã ăn bất cứ thứ gì để sống.

Tôi tự hỏi nếu đây là hậu quả?

Vâng, liệu đây có phải là lí do..... khiến trạng thái của tôi trở nên bất thường?

Tôi nghĩ đó là nguyên nhân ..... nhưng, những thứ được cấp cao?

Tôi tự hỏi nếu tôi đã ăn cái gì đó như thế..... (ăn toàn quái vậy cấp cao mà ông cứ nghĩ chúng nó chỉ F rank :v)Miễn nhiễm với mọi hiệu ứng: Mọi tình trạng bất thường sẽ bị hủy bỏ.

Chỉ có một ngoại lệ.Tôi tự hỏi điều đó cũng do ảnh hưởng từ ngọn "Núi"?

Đó là vì môi trường ở đó rất khắc nghiệt, bạn có thể tìm thấy bất kỳ sự bất thường nào ở đó.

Và một ngoại lêh mà ở trên "Núi" không có....... tôi nghĩ có lẽ là say rượu.

Nhưng nó vẫn chấp nhận được...... tiếp theo là......Người được Nữ thần yêu quý: Ta không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng ta thấy anh khóc rất nhiều..... nhưng không sao hết!!

Bởi vì ta đã ban cho anh tất phước lành của ta và nó sẽ giúp anh!!

Hãy cố hết sức mình!!!Nữ thần-samaaa ~~~~ !!!!!Cái gì thế này?

Nữ thần-sama đồng cảm với tôi thật ư?

Nhìn những lời này, nỗi đau của tôi dần dịu đi!!

Cuộc sống rất khó khăn.... nhưng tôi hi vọng từ bây giờ những điều tốt đẹp sẽ xảy ra..... uuu!!!Tóm lại.

Nói cách khác, tôi đã nhận được sự đồng cảm từ Nữ thần-sama, vì vậy tôi đã không còn hoàn toàn là một con người nữa rồi.

Tôi không thể sử dụng ma thuật nhưng tôi cực kỳ mạnh mẽ.

Nhờ những kỹ năng này, có thể nói rằng tôi sẽ không chết cho đến khi già đúng không?Haizzzz......Tôi không thể thở dài nữa .....

Nhưng tôi nghĩ, sẽ khá là rắc rối nếu tôi để lộ trạng thái của bản thân.

Không nên bất cẩn để lộ nó ra.......

Không có nhiều người có thể đạt được rank S.

Nhưng với điều này tôi có thể lên được một cách dễ dàng.Đột nhiên trở nên mạnh hơn khiến tôi chả biết phải làm gì.
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 14: Quán đạo


Từ giờ mỗi chap mình sẽ để 1 bài hát ở đầu.

Mọi người nhớ nghe thử nhé 🙂)______________________________________[Ể..... có vấn đề gì sao ?

Nãy giờ cậu cứ thở dài, cau mày, rồi lại thở dài.

Có thiếu sót gì thẻ guild của cậu sao?] (Tiếp tân-san)

Tôi trở lại thực tại sau khi nghe những lời nói của Tiếp tân-san.

Aah, tôi vẫn còn trong guild, tôi tự hỏi tôi đã lơ mơ trong bao lâu.

[Nó ổn cả, xin lỗi.

Không có gì sai, tôi chỉ kiểm tra tình trạng của tôi một chút thôi] (Wazu)[Thế à.

Chắc rồi, đó là một điều quan trọng, Wazu-san đã trở thành một mạo hiểm giả nên cậu phải kiểm tra tình trạng của mình đúng cách.

Ngoài ra, vui lòng chỉ nhận nhiệm vụ nằm trong khả năng của anh.

Nếu anh đánh giá quá cao sức mạnh của bản thân, nó thường dẫn đến cái chết] (Tiếp tân-san)[Vâng..... tôi sẽ cẩn thận] (Wazu)

Mặc dù tôi cũng chả biết phải cẩn thận với cái gì nữa.....Đột nhiên tôi trở nên mạnh mẽ sau khi rời khỏi ngọn núi đó.

Đúng vậy, thành phố này không cách xa ngọn núi đó, tôi nghĩ họ có thể cho tôi biết một số thông tin về nó.

[Umm..... có một thứ tôi muốn hỏi....] (Wazu)[Vâng, nó là gì?] (Tiếp tân-san)[Ngọn núi lớn mà cô có thể nhìn thấy từ bên ngoài là gì?] (Wazu)

Với câu hỏi của tôi, Tiếp tân-san nhìn tôi với ánh mắt khác thường.

[Umm ..... cậu thực sự không biết gì về ngọn "Núi" đó sao?] (Tiếp tân-san)[Vâng.

Vậy nên vui lòng hãy cho tôi biết] (Wazu)[.....

Tôi hiểu.

Đó là điều hoàn toàn cần thiết để bảo toàn mạng sống nên hãy lắng nghe cẩn thận] (Tiếp tân-san)

Sau đó, tôi được nghe sự thật về ngọn núi, đó là một cú sốc lớn đối với tôi.Thời tiết bất thường .....

đầy rẫy những con quái vật cấp S.....

Tôi..... làm thế nào tôi có thể sống sót ở cái nơi đó?

Tôi vẫn không thể tin được bản thân mình..... nhưng, đó có thể là ảnh hưởng của kỹ năng 'Người được nữ thần yêu quý'.

Có lẽ tôi đã được bảo vệ bởi nó trong suốt quãng thời gian qua.

Và bởi vì tôi đã thích nghi với môi trường, tôi nhận được kỹ năng 'Miễn nhiễm tất cả hiệu ứng'.

Bởi vì tôi đã ăn tất cả mọi thứ vào thời điểm đó, tôi nhận được kỹ năng Cannibalism Extreme.

Về trạng thái bất bình thường của tôi, tôi nghĩ chắc là do tôi đã ăn những con quái vật rank S.....

đó là cách mà tôi trở nên mạnh mẽ như bây giờ ..... tất cả đều là nhờ Nữ thần-sama mà tôi có thể sống sót được tới bây giờ.

[.....

Ngọn Núi đó là nơi cực kì nguy hiểm vì vậy cậu hoàn toàn phải tránh xa nơi đó ..... cậu có đang nghe tôi nói không vậy?] (Tiếp tân-san)

Thôi rồi!!

Tôi quá tập trung suy nghĩ về Nữ thần-sama mà bỏ lỡ thông tin mất rồi.

Trên trán Tiếp tân-san bỗng nổi lên những mạch gân xanh.

[Có~ Có chứ!!

Tôi nghe cẩn thận mà!!

Tôi sẽ không tiếp cận nó !!] (Wazu)

[Xin hãy làm như vậy!] (Tiếp tân-san)

Tôi nói lời cảm ơn và sau đó rời khỏi guild.

Tôi cảm thấy mệt mỏi sau khi tìm hiểu sự thật về ngọn "Núi", vì vậy tôi đã quyết định đi tới Quang Phong Quán để nghỉ ngơi.

Như tôi đã được nói, nó nằm không xa guild cho lắm.Quang Phong Quán là tòa nhà bằng gỗ cao hai tầng với chiều rộng của 3 căn nhà.

Có vẻ tòa nhà được chăm sóc đúng cách, tôi không thể nhìn thấy bất kỳ phần nào bị hư hỏng.

Tôi nghĩ đây chỉ là một quán trọ khá tốt.

Hmm....

Tôi gật đầu và đi vào trong.

[Chào mừng đến với Quang Phong Quán!!] (?)

Khi tôi vào trong, tôi được chào đón bởi giọng nói mạnh mẽ của một người phụ nữ.

Cô ấy có mái tóc nâu nhạt với khuôn mặt thân thiện, cô nói với tôi trong khi đang lau quầy.

Một số bàn ghế đã được sắp xếp làm chỗ cho mọi người ăn uống.

Phía bên phải của quầy là cầu thang dẫn lên tầng hai.

[Đi một người à?

Cậu có cần một bữa ăn?

Hay là một căn phòng?] [Một căn phòng ạ, vậy bao nhiêu cho một đêm?] (Wazu)[2 đồng bạc cho 1 đêm đi kèm với 2 bữa ăn.

Tôi chưa nhìn thấy cậu trước đây, cậu là một mạo hiểm giả à?][Ah vâng, tôi vừa mới trở thành mạo hiểm giả ngày hôm nay thôi ] (Wazu)[Tôi hiểu rồi, vậy thì hôm nay nay cậu được miễn phí!

Đó là để chúc mừng cậu trở thành mạo hiểm giả!][Eh?

Như thế có ổn không?] (Wazu)[Không vấn đề gì.

Tôi cũng là một cựu mạo hiểm giả, vì vậy tôi hiểu sự khó khăn của một tân binh!

Đừng khách sáo!][Xin cảm ơn] (Wazu)

Tôi quyết định chấp nhận lời đề nghị của cô ấy và nói lời cám ơn.

Mặc dù tôi có một sức mạnh thể chất bất thường, tôi vẫn cảm thấy không thoải mái về cái túi tiền của tôi hiện tại.

[Lula !!

Có khách hàng nè~!!.....Xin vui lòng viết tên của cậu vào cuốn sổ khách hàng]

Trong khi nói, cô ấy đưa cho tôi cuốn sổ khách hàng và bút viết, sau khi viết tên, tôi trả lại nó cho cô ấy.

Không lâu sau, một cô bé xuất hiện từ bên trong quầy.

[Chào mừng !!

Mmm .......

Wazu-san, chào mừng Quang Phong Quán!!

Rất vui được gặp anh!!

Tên em là Lula!!

Em 13 tuổi và là bậc thầy về Quán đạo, và em cũng là một cô gái] (Lula) (chả hiểu sao tự nhận là gái, sợ main nghĩ là trai chắc?? :#)

Sau khi xác nhận tên tôi trong cuốn sổ khách hàng, một cô gái dễ thương có mái tóc nâu nói chuyện vui vẻ với tôi.

Cô cúi đầu xuống và tự giới thiệu mình là Lula trong khi nở một nụ cười trên khuôn mặt.

..........

Cái quái gì mà Quán đạo???

[Ahahahaha !!

Nghĩ lại thì, tôi quên chưa giới thiệu bản thân mình nhỉ.

Tên tôi là Kayla, tôi là bà chủ nơi này và chồng tôi là đầu bếp ở đây.

Lula là con gái của tôi và con bé đang giúp đỡ việc cho chúng tôi.

Nếu cậu cần gì, cậu có thể hỏi Lula] (Kayla)

[Để đó cho con!! *Donn*..... *khụ* !!] (Lula)

Cô ấy nói như vậy trong khi vỗ vào ngực.

Nhưng có lẽ cô đã sử dụng khá nhiều lực, cô ho ra thành tiếng.

[.....

Vậy thì, Quán đạo mà em nói khi nãy nó là gì?] (Wazu)

[Đó một câu hỏi hay đấy!!!!] (Lula)

Mắt Lula lấp lánh và khuôn mặt cô ấy sáng lên.

Cô ấy tiếp cận tôi trong khi đang chỉ chỏ ngón tay.

[Để xem nào, các quán trọ chỉ cung cấp thức ăn và giường ngủ là không tốt chút nào!!

Đó là quán trọ hạng ba!!

Và, quán trọ hạng hai thì cung cấp một bữa ăn ngon hơn và giường ngủ thoải mái hơn!!

Nhưng quán trọ hạng nhất cung cấp thêm nhiều tiện nghi và những dịch vụ tốt nhất!!

Nhưng, để đạt tới đỉnh cao----- (Lula)[Rồi rồi, đừng làm phiền khách hàng nữa Bây giờ nhanh chóng đưa cậu ấy lên phòng đi.

Căn phòng bên trong cùng ở tầng hai ấy nhé] (Kayla)

Tôi đầu hàng trong khi giơ hai tay.

Khi Kayla-san nhìn thấy tình trạng của tôi, cô ấy đã ném cho tôi một chiếc phao cứu sinh bằng cách đưa cho Lula chiếc chìa khóa và bảo cô đưa tôi lên phòng.

[Được rồi, em sẽ dẫn anh lên phòng.

Trong khi chờ đợi em sẽ cho anh biết thêm về Quán đạo!!] (Lula)

Không, tôi vẫn chưa an toàn~!!!!!

Tôi đang kiên nhẫn nghe cô ấy huyên thuyên trong khi chúng tôi đi lên phòng.

Keyla nhìn tôi và nở một nụ cười gượng.
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 15: Sức mạnh của rank A


Tôi đang nằm trên chiếc giường trong phòng mình.

Không quá rộng hoặc quá hẹp, đó là một căn phòng khá tốt.

Tôi có thể cảm thấy rằng nó đã được dọn dẹp tử tế.

Quán đạo..... nó thật sâu sắc.....

Không...

Không...

Không...

Không...

Không...!!

Tôi gần như đã bị tẩy não.

Lula..... thật là một cô bé đáng sợ.....

Đặt nó sang một bên, giờ tôi cần phải suy nghĩ về tương lai của tôi đã.

Vấn đề là sức mạnh của tôi quá bá đạo.....

Trước tới giờ, tôi đã nghĩ mình chỉ là một con người bình thường.

Nhưng hiện tại tôi là một sự tồn tại mà có thể được gọi là một con quái vật.....

đó là lý do tại sao tôi không biết phải làm gì với bản thân mình......

Trước hết nếu trạng thái của tôi là thật.....

Nếu như tin vào mô tả của Nữ thần-sama, thậm chí tôi có thể phá huỷ một hành tinh khi sử dụng toàn lực sức mạnh của tôi.

Thật đáng sợ khi suy nghĩ về nó.....

Vô tình, tôi run rẩy trong khi nằm trên giường..... dù cho tôi trở nên mạnh mẽ như thế nào, linh hồn của tôi vẫn chỉ là của một người bình thường.

Nó chẳng thể giúp gì nếu như tôi sợ hãi.....

Tôi không biết tôi đã mất bao lâu suy nghĩ.....

Nhưng có một ngọn lửa nhỏ le lói trong trái tim tôi, tất nhiên đây là một sức mạnh khủng khiếp..... tuy nhiên tôi đã không thể cứu Sarona-san nếu tôi không sở hữu sức mạnh này.....

Tôi có thể cứu một ai đó bằng sức mạnh của tôi.

Nếu tôi do dự, tôi sẽ không thể bảo vệ người mà tôi muốn bảo vệ.....

đúng như thế, tôi không còn lý do gì để lưỡng lự nữa.

Mặc dù tôi không thể sử dụng nó bừa bãi..... nhưng tôi đã quyết định sử dụng nó.

*Cốc cốc*

[Wazu-saaaan! bữa tối đã sẵn sàng~!] (Lula)

[Hyaiii~!!] (Wazu)

Nó khiến tôi ngạc nhiên, bởi vì Lula gọi tôi với một chất giọng kì lạ.

Khi cánh cửa mở ra, Lula mặc một chiếc tạp dề và nở một nụ cười ranh mãnh.

Thật xấu hổ....

Một khoảng thời gian đáng kể đã trôi qua kể từ khi tôi ở trong phòng, khi tôi đi xuống tầng dưới cùng Lula, thì mặt trời đã lặn.

Có rất nhiều người trông có vẻ như là những mạo hiểm giả đang ngồi ở những cái bàn trong phòng ăn.

Mọi người đều ăn, uống, cười, hoặc càu nhàu, tất cả đều vui vẻ.

Lula dẫn tôi đến một cái bàn ở góc phòng và tôi ngồi xuống đó.

Sau khi nói rằng sẽ đem ra đồ ăn ngay lập tức, Lula biến mất sau quầy.

Trong khi chờ đợi bữa ăn của tôi được đem ra, tôi cảm nhận không khí quanh phòng ăn.

Thật tuyệt~ mọi người đang vui vẻ~ tôi khá ghen tỵ khi thấy vậy----

[Một ngày nào đó cậu cũng có thể lập được một nhóm như vậy.

Đây, xin lỗi vì đã để cậu phải đợi] (Kayla)

Kayla-san đặt một cái đĩa trước mặt tôi trong khi nói như vậy.

Cô ấy có thể đọc được tâm trí tôi kìa, thật xấu hổ.

Tôi chuyển sự chú ý của mình vào phần thức ăn trên bàn.

Thịt nướng được ướp gia vị, salad, súp, và bánh mì, không có gì đặc biệt, tuy vậy đối với tôi nó như là một bữa tiệc nhỏ vậy.

Thật hoài niệm, cũng đã được một thời gian rồi nhỉ..... thường tôi luôn luôn ăn thịt nướng trong thời gian tôi sống ở trên "Núi".

Nhưng ở làng Elf, chỉ có rau dại và trái cây.

Sau một thời gian dài hãy thưởng thức lại nó nào.... *ực*.....

Tôi đang thưởng thức bữa ăn bằng tất cả tấm lòng.

Đôi khi những gia đình ở đó mỉm cười khi nhìn tôi.

[Cái quái gì đây!!

Nó có vị thật kinh tởm, ta không thể ăn một thứ như thế này!!] (?)

Sau khi đã no bụng, một tên nào đó đã "sủa" và tôi vô tình nghe được.

[Đó là lý do tại sao tao đã bảo mày đừng đưa Homura vào nơi này mà] (?)

[Tao biết rồi, tao chỉ muốn thử thức ăn ở nơi này một lần xem sao] (?)

Khi tôi nhìn lại, tôi thấy có 3 người đang nở những nụ cười khả ố.

Người đàn ông ở giữa, có vẻ như hắn ta là người đầu tiên lên tiếng.

Mái tóc đỏ, đôi mắt hốc hác, hắn mặc một bộ giáp nhẹ để giúp di chuyển dễ dàng.

Ở bên trái, một người đàn ông có mái tóc màu xanh lá cây với băng che một bên mắt, sau lưng gã đó là cây giáo thập tự lớn đang dựa vào tường.

Ở bên phải, một tên đang nghịch ngợm mái tóc vàng dài của hắn.

Gã đó mặc một chiếc áo choàng đắt tiền làm tôi liên tưởng đến một gã pháp sư.

Được rồi, mấy tên này xác định là vừa!

Lạ nhỉ, tôi ngay lập tức cảm thấy muốn sử dụng vũ lực.....

Mà tôi không cảm thấy do dự gì cả.

Trong khi tôi đang suy nghĩ, tình hình trở nên tệ hơn.

[Đừng nói xấu về món ăn của cha tôi -----] (Lula)

Lula đang phản đối ba người đàn ông này trong khi ôm chặt chiếc tạp dề của mình.

[Ồ, con bé nào đây?

Cha à?] (Thằng lộn xào 1)

[Có lẽ nó là đứa con gái của chủ nhà trọ tồi tàn này] (Thằng lộn xào 2)

[Fumu, con gái hả.

Nói với cha của mày hãy làm đúng công việc của mình vào!

Hương vị của những món ăn làm tao thấy buồn nôn, chúng tao không thể nuốt mấy cái thứ này] (Thằng lộn xào 3)

Với điều đó, một cơn giận dữ lan truyền ra tất cả mọi người trong phòng ăn. (Xác định gặp toàn mhg lolicon😉)

[Ơ?

Cái đéo gì?

Bọn mày có biết chúng tao là ai không?] (Thằng lộn xào 2)

[Chúng nó làm sao có thể biết được?

Chúng chỉ là lũ mạo hiểm giả đến từ thị trấn biên giới thôi] (Thằng lộn xào 3)

Vừa nói, tên tóc đỏ vừa gác chân mình lên bàn trong khi ngả người lên ghế.

[Chúng tao là "Black Flame", một nhóm rank A đó] (Thằng lộn xào 1)

[Điều đó không quan trọng, xin lỗi cha tôi ngay!] (Lula)

Chúng tiếp tục hăm dọa, nhưng Lula vẫn không do dự, vẫn yêu cầu lời xin lỗi đến từ chúng.

Tôi vỗ tay trong khi cổ vũ "Oo..."

[Tch, con chuột nhắt này.....] (Thằng lộn xào 1)

Tên tóc đỏ chạm tay vào Lula, ngay lập tức tôi tiến tới giữa hai người họ và tóm lấy tay của gã đó.

Cùng lúc đó tôi sử dụng bàn tay còn lại để an ủi Lula, người đang ẩn sau lưng của tôi với một chút nước mắt trên mặt.

Hắn ta có vẻ đang hăng máu và cố gắng siết cổ Lula.

[.....

Thằng khốn, mày muốn chết à?] (Thằng lộn xào 1)

Tên tóc đỏ cố gắng hăm dọa bằng cách tập trung sát khí của mình về phía tôi.

Sau lưng tôi, Lula đang nắm chặt lấy áo tôi.

Trước khi tôi có thể nói điều gì, một giọng nói ồm ồm vang lên.

[Cái gì mà ồn ào vậy, mọi người!] (?)________________________________Đính chính lại tên của bé gái con chủ trọ là Lula nhé, ko phải Rula.

Do bên eng sai tên nên mình cũng sai theo😂😂
 
Sono Mono. Nochi Ni
Chap 16: Thật là một lũ đơn giản


Chủ nhân của giọng nói mạnh mẽ đó đến từ phía sau quầy.

Ông nhìn chằm chằm về phía chúng tôi với một cái nhìn ngạc nhiên.

Người đàn ông này to lớn hơn bất cứ ai khác ở đây.

Ông ta sở hữu chiều cao hơn 2m, cánh tay và ngực cuồn cuộn cơ bắp.

Ánh mắt của ông ta sắc bén, bên cạnh mắt phải có một vết sẹo dài kéo xuống tận má.

Ngoài ra thì ông ta bị hói.

Nếu không phải vì chiếc tạp dề mà ông tađang mặc, bình thường bạn có thể nhận ra rằng ông ta thực sự là một chiến binh kỳ cựu.

Ông "hói đầu" tiến về phía chúng tôi và tỏa ra một bầu không khí nặng nề.

Và rồi, Lula lẻn ra từ phía sau tôi và ôm lấy cánh tay người hói kia.

[Uwaaa!!

Cha…!!!!] (Lula)

[Oh gì cơ Lula?

Chuyện gì vừa xảy ra?] (Ông hói)

Cha~ Cha ??

Đó là cha cô ấy??……

Không có điểm gì tương đồng giữa hai cha con họ cả, nhưng thật tốt vì cha cô ấy đã đến.

Lula giải thích về những gì xảy ra với ông hói trong khi vẫn đang khóc.

Đôi khi những mạo hiểm giả xung quanh cũng góp thêm vài lời vào đó.

Làm ơn giải thích đàng hoàng về tôi hộ cái, kể từ khi xuất hiện ông hói cứ nhìn chằm chằm vào tôi liên tục.

Nhân tiện, tôi vẫn đang nắm lấy bàn tay của anh tên tóc đỏ trong khi nhìn vào những người kia.

Dường như họ đã giải thích xong.

Sau khi vỗ nhẹ đầu của Lula, ông ta tiến về phía chúng tôi với Lula đang núp ở sau lưng.

[Mấy người là lũ Black Flame, những tên đã nhạo báng thức ăn của ta và cãi nhau với con gái ta?] (Ông hói)

[Thì làm sao?

Thức ăn của quán này thật dở tệ] (Homura)

[Tôi thì không nghĩ như vậy] (Wazu)

Tôi đã phản bác ngay lập tức vì tôi không nghĩ giống như những người này.

[Fuu~……

Có vẻ như mấy người vừa mới đến thành phố này] (Ông hói)

[Thì sao, có vấn đề gì không?] (Homura)

[Ta là Regan, chủ guild mạo hiểm giả của thành phố này] (Regan)

-

-

-

-

-

Nà ní!!!!!

Ngay lúc nãy, ông hói vừa nói cái gì cơ!!

Guild…… chủ nơi đó…… là ông hói này á……

Tên tóc đỏ đã rất sửng sốt khi nghe những lời nói này, còn tôi thì-----

[Không đời nào!!

Một người như ông…… là cha của Lula á!!

Hư cấu!!

Đéo thể chấp nhận được!!

Lula thực sự là đứa con đến từ cuộc hôn nhân của ông với Keyla-san sao?] (Wazu)

[Cậu bận tâm tới cái đó làm quái gì vậy!!

Chúng tôi thực sự là máu mủ!!

Lula là đứa con gái đáng yêu của ta!!!

Nghe rõ chưa?] (Regan)

[Dối tráááááááááá-----!!!!!] (Wazu)

Những mạo hiểm giả xung quanh gật đầu đồng tình trong khi khoanh tay.Tôi gục ngay tại chỗ.

Tại sao chứ??

Ngay cả một ông già hói cũng có vợ và con gái (đắng lòng quá😶).

Nhưng còn tôi, không bạn bè hay người yêu ở bên cạnh…… thật là không công bằng…… thật đau lòng…… quá đau lòng!!

[Tch!!] (Homura)

Không quan tâm tới tình hình này, lũ Black Flame tặc lưỡi và cố gắng rời khỏi quán trọ.

Tuy nhiên, ông hói--- ý tôi là chủ guild có vẻ sẽ không bỏ qua chúng.

[Này lũ kia!!

Bởi vì hành vi của các người có chút khó coi.

Ngày mai, các người hãy đến văn phòng của ta trong tòa nhà Guild vào buổi sáng mai!!] (Regan)

[Huh?

Sao phải như vậy?

Bọn ta là những mạo hiểm giả rank A, tại sao bọn ta lại phải quan tâm tới điều đó?] (Homura)

Rank-A?

Ah đó là suy nghĩ của những người rank-A huh…… fuuhu…… hãy đợi đấy!! (Nu, pagadi!!!😂😂không bt có ai còn nhớ ko nhỉ)

Tôi đã cười thầm, trong khi đó ông hói--- ý tôi là chủ guild hói--- à nhầm chủ guild vẫn còn đang tranh cãi với Black Flame……

[Trốn chạy hả!

Có vẻ như các người chỉ là một lũ tầm thường.

Mấy người có thực sự là rank A?

Ồ, theo tôi thấy, mấy người đã đạt được rank A nhờ việc lấy cắp thành tích của người khác mà không dựa vào khả năng của mấy người, đúng không?

Ừ thì nó thực sự sẽ rất là xấu hổ nếu mọi người phát hiện ra rằng sức mạnh của mấy ngươi không xứng với rank của ngươi.

Do đó mấy người đưa ra một vài lý do để chạy trốn, phải không?

Nó vô ích thôi, tôi sẽ bỏ qua cho mấy người các ngươi lần này nên biến khỏi tầm mắt của ta ngay lập tức!!] (Wazu) (đù hùng hồn vãi😱)

Tôi đã ném một vài lời khiêu khích đến nhóm Black Flame.

Ông hói--- ý tôi là chủ guild đang nhìn tôi như thể nói với tôi rằng đừng nói những thứ không cần thiết.

Lula đang nhìn tôi một cách lo lắng.

Mấy tên Black Flame thì vô cùng tức giận, khuôn mặt của chúng chuyển ngay sang màu đỏ tươi, thật là một lũ cùi mía……

[Đến đây con "tró"……

Tao sẽ cho mày nếm mùi của sự kinh hoàng] (Homura)

Tôi và mấy tên Black Flame lườm nhau trong khi sẵn sàng động thủ bất cứ lúc nào.

Chúng đặt một tay lên vũ khí của chúng.

Nhưng có một người không thể bỏ qua tình hình hiện tại.

[Mấy người dừng lại ngay!!] (Regan)

Ông hói--- ý tôi là chủ guild đã ngăn cuộc đụng độ bằng cách đứng giữa tôi và Black Flame trong khi cố gắng kéo dãn khoảng cách giữa hai bên bằng tay.

[Này chủ guild.

Sau khi hắn nói như vậy, đừng mong tôi sẽ bỏ qua cho hắn] (Wazu)

[Ta biết……] (Regan)

Ông hói--- ý tôi là chủ guild trưng ra một khuôn mặt đắng.

Tôi cười thầm bởi vì tôi đã thành công trong việc dắt mũi bọn Black Flame.

[Nếu cậu nhóc đây đã nói vậy……

Ta sẽ cho phép mấy người sử dụng đấu trường Guild cho một trận chiến.

Nhưng lưu ý, giết chóc là bị cấm.

Vậy thì sao?] (Regan)

[Được đó!!

Bởi vì Bọn ta còn có một bản báo cáo về cuộc Điều tra trong ngày mai, vậy thì hãy bắt đầu vào buổi trưa ngày kia?] (Homura)

[Sao cũng được] (Wazu)

[Tao sẽ làm cho mày phải hối tiếc khi chống lại với bọn tao] (Homura) (bố mày lại sợ quá cơ😛😛)

Black Flame xác nhận lời chấp nhận của tôi và rời khỏi quán trọ.

Tốt, tất cả mọi thứ diễn ra đúng như tôi nghĩ, tôi cười toe toét trong khi xem họ bỏ đi.
 
Back
Top Bottom