Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Song Tính Nhân

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
427,742
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
325152261-256-k681160.jpg

Song Tính Nhân
Tác giả: Anthm5
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện cây nhà lá vườn, tự viết tự vui Tags: 18plussongtính​
 
Song Tính Nhân
Chương 1: Cần Mẹ


"Chúng nó không chịu ăn à?"

"Ừ, con cái chết, cả Fied đực cũng nhịn ăn nốt."

"Hôm con cái chết anh bạn này cũng cắn cho ba người đội bảo vệ đi mất nửa cái mạng."

Fied là một giống loài khan hiếm, vẻ ngoài trông như báo đốm, lớp lông thì ánh bạc xinh đẹp, con trưởng thành có hình thể to lớn gấp ba người thành niên, nhưng chúng không phải động vật có vú.Fied nuôi con non bằng tinh dịch sau khi giao phối của con đực trong bộ phận sinh dục của con cái.Loài Fied có cái lưỡi như thú ăn kiến vậy, chiếc lưỡi đặc biệt này giúp con non có thể ăn uống dễ dàng."

Hay là... tìm một người tình nguyện đi, xem xem con non có ăn không."

"Cứ để tạm thế đã."

Treo lên thông báo tìm tình nguyện viên, mọi người lại lo lắng chờ đợi, xót ruột con non đang kêu tiếng non nớt đòi ăn.Đến khuya ngày thứ hai sau khi thông báo, một cô gái bịt kín mít tìm tới, bảo là muốn làm tình nguyện viên.Nhân viên cũng biết chuyện này xấu hổ, không bắt cô phải bỏ mũ cởi áo.Ra hiệu đối phương mình đã sẵn sàng, mép lồn cô gái liền bị vạch ra, cắm vào một ống dẫn, sau đó là cảm giác tinh dịch rót đầy.Nhân viên rút ra ống dẫn, tinh dịch của Fied đực liền ồ ạt chảy ra, cô gái kia lúng túng chổng mông lên, thít chặt lồn, ráng không cho tinh dịch chảy ra.Có người dẫn con non đến bên cạnh cô gái, để chúng ăn, nhưng con non chỉ khịt mũi ngửi một lúc, bốn con non đều bỏ đi, ư ử kêu đói, không chịu ăn.Cô kia xấu hổ quá chừng, nhưng sợ con non đói, cũng đành giữ mãi cái thế chổng mông."

Không được."

Một người lắc đầu ngao ngán."

Để cổ về đi, người ta cũng cố rồi, nhớ trả lương cao cao xíu."

Một người khác hiu hỉu nói."

Thôi chịu đấy, cứ để thế đi, khi nào đói thì chúng nó tự ăn."

"Đấy, chúng nó kêu đói rồi đấy thây, mà có con nào chịu ăn đâu?"

Cô gái bên kia xấu hổ quá, cứ vờ chỉnh quần áo, nghe thế bèn hỏi:"Sao không để chúng nó cho cặp Fied khác nuôi ạ?"

"Không được đâu, bọn này trông hiền hiền thế thôi chứ đụng là trụng đấy.

Fied là loài ăn thịt mà, chúng nó biết bọn tôi cung cấp đồ ăn với chỗ ở cho chúng nó nên nó mới ngoan vậy thôi.

Bọn này loài ăn thịt mà, đâu có hiền thế, kẻo nó ăn luôn Fied con thì chết."

Cô gái à một tiếng, hiểu ra, nấn ná nhìn ngắm con non đáng yêu một hồi rồi rời đi."

Để chúng nó lại cho tôi chăm đi, tôi sẽ cố hết sức."

Mọi người theo tiếng nhìn qua, đều không khỏi khom người chào một cái.Đây là chuyên khoa dinh dưỡng của khu bảo tồn bọn họ, y học cực kỳ cao siêu.Lần con cái Fied đã chết kia sinh nở, là do y đỡ đẻ.Mọi người đều biết Fied mạnh mẽ, nên chuẩn bị sinh nở chủ yếu là để chào đón con non ra đời, con cái lại không nằm trong phạm vi suy xét.Đến con thứ bốn, không ai nghĩ tới đây thế mà là thai ngược, không hề có chuẩn bị đầy đủ, mọi người hốt hoảng.Y lúc đó trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, con non sắp chết vì nghẹt thở, con mẹ đang đau đớn kêu rú.

Không có lấy một con dao khử trùng sạch sẽ, y khó khăn mà quyết định, cứu lấy con non.Y từ đó liền làm chuyên viên chăm sóc đặc biệt cho ông bố đơn thân lẽo đẽo đem theo bốn đứa con này.Mỗi ngày trôi qua y đều bị áy náy và hối hận ồ ạt làm cho khó thở.Thầy y từng nói, y tuy không sợ máu sợ dao, dù người trên bàn mổ có là thân sinh ruột thịt cũng không dao động, nhưng lại rất dễ thất bại, bởi chỉ một lần đả kích, là đánh thật mạnh vào cái tôi và tự hào từ khi lọt lòng của y, là hổ thẹn với những kì vọng và mong mỏi của mọi người, đủ để cho y nửa đời sau không dám động đến dao kéo.Cấp trên biết khúc mắc này của y, nghĩ tới năm con Fied bên kia, thở dài một tiếng liền chấp thuận.______________
Phải làm sao khi bạn muốn vứt não mà viết nhưng tế bào thân kinh còn lại đều nói bạn viết "NGU":')
 
Song Tính Nhân
Chương 2: Cần mẹ(2)


Hôm nay năm cha con thú Fied nhà y được xe chuyên dụng vận chuyển đến cái sân sau nhà.Nơi đó y đặc biệt rắp tâm làm thành một rừng cây cao lớn, xen kẽ với các loại hoa cỏ xinh đẹp.Con non bấy lâu chỉ khi đói lắm mới ăn mấy hớp, Fied trưởng thành lúc nào cũng như bom, chạm là nổ, từ khi mất đi bạn đời, tinh thần nó cực không ổn, ăn uống cũng chả là bao, đã teo tóp cả người thành một tấm thảm lông rồi.Chờ người đều đi hết, y hít một hơi thật sâu, cố gắng áp xuống nhịp tim đang đập thình thịch trong ngực.Bốn con non ỉu xìu đã được thả ra, Fied trưởng thành kia thì vẫn còn bị nhốt trong lồng lớn.Nhìn con thú to lớn hai mắt phát ra ánh sáng xanh nhìn mình đăm đăm, y hơi co rụt một chút.Tiến đến bên cạnh của lồng, khó khăn tháo ra cái chốt nặng nề, ầm một tiếng, Fied đực to lớn như tên bắn lao ra, đâm móp cả cửa lồng.Tầm mắt đột ngột điên đảo, người đã nằm dưới thân con thú to lớn nọ.Nhìn cái đuôi sau mông Fied lắc sung sướng khoái hoạt, y liền chỉ biết ngước mắt nhìn trời.Fied đực có vẻ nóng vội cực kỳ, bắt đầu đảo qua đảo lại bên người y, móng vuốt đã dấu đi đệm thịt thi thoảng thò ra khều quần áo y.Kích động một hồi, thấy y không có định cởi ra quần áo trên người, liền xoạch một cái đổi thành gương mặt đáng thương, hai mắt thú mở lớn tròn xoe, đi tới bên người con non dùng mũi ỉn một cái rồi nằm xuống cạnh bốn con non co ro thành một cục lông tí xíu, ánh mắt nhìn nó nhìn y đầy lên án.Bốn mắt nhìn nhau trừng trừng, cuối cùng y thỏa hiệp.Tay mân mê rờ rẫm cởi từng cúc áo, tự an ủi mình rằng việc trước sau gì cũng phải làm, con non quan trọng, là một y sĩ, y có y đức.Thế nên vị y sĩ có y đức nào đó, xấu hổ ngượng ngùng ở giữa thanh thiên bạch nhật đối với một con Fied đực phô bày thân thể khác biệt hẳn người thường của bản thân.Trên lồng ngực hơi gầy, hai gò ngực nhô lên như thiếu nữ vừa bắt đầu dậy thì, giữa hai chân dài thẳng là lông mu thưa thớt hơi xoăn, nơi đó mọc một cây nấm, còn đậu một bé bướm xinh, dưới nữa, bông cúc hồng hồng be bé ẩn hiện giữa hai cánh mông.Làn da y một màu trắng sữa, dưới ánh mặt trời thân thể như đang phát ra ánh sáng.Y là món quà mà thượng đế đem đến bên chúng ta.Frey liếm răng nanh, bụng dưới có chút nóng rồi.
 
Song Tính Nhân
Chương 3: Cần mẹ(3)


Cảm nhận được lông mềm mại cọ sát trên da thịt lồ lộ, y sĩ đáng thương run đến mức che mặt cũng để lọt sáng.Vốn y che mắt là muốn tránh đi tình cảnh xấu hổ muốn độn thổ của bản thân, nhưng hai mắt bị che đi, y phát hiện mình không chỉ càng khẩn trương, cơ thể cũng trở nên mẫn cảm quá đáng.Frey từ trên cao nhìn xuống, chỉ thấy y sĩ mặt đỏ như máu, xấu hổ cực kỳ mà cũng căng cực điểm.Hạ hai chân sau, Frey dần đưa cái thứ lúc lắc kia kề tới hạ thân y.Y sĩ vẫn còn đang run rẩy, chờ hồi lâu nhưng không thấy đau đớn xé rách xông tới như dự liệu, liền lập tức buông tay che mặt.Tầm mắt sáng rọi, thứ nhìn thấy đầu tiên lại chính là cục thịt thừa to tổ chảng của giống đực.Y nháy mắt liền sững sờ, mắt mở trừng trừng nhìn đồ khủng bố kia đối với lồn nhỏ xinh xắn của y nảy, giật, chảy ''nước miếng'' không ngừng.Frey với thân cao ba mét có hơn đang dốc sức bình sinh hạ xuống thân dưới, muốn chạm vào cái lỗ mềm nhỏ kia, muốn cực kỳ, nhưng... giống cái của nó sao lại thấp vậy hả???

Muốn cùng y đụ một cái giao lưu cảm tình thôi, xương đầu gối đều sắp bung ốc rồi.Trong khi Fied to lớn còn đang khổ sở vặn vẹo thân mình, chợt y sĩ vung tay, tát cái bốp vào con chim quá khổ của nó, mắng:" Anh điên à, biến về hình người, muốn em bị chịch chết đúng không?"

Frey bị mắng mà sửng sốt, chỗ khó nói bị người ta đánh vẫn còn thấy tê tê, không đau, chỉ tê thôi, ừm, hơi phê nữa.Con vật to lớn đè trên người đột ngột biến mất, ngay sau đó, một người đàn ông xuất hiện, mái tóc vàng rực rỡ và đôi mắt xanh, gương mặt điển trai có phần hốc hác, thân mình trần truồng trông gầy tong teo nhưng cũng không loe ngoe như cây củi, cân nặng bị giảm là đống mỡ tích trữ của hắn chứ không phải những thớ cơ rắn chắc kia."

Trông chán không, y như thằng nghiện."

Y sĩ sờ gương mặt hắn với vẻ thương tiếc nhưng miệng vẫn nói lời ghét bỏ.Frey biết tỏng tính y, nhe răng cười khà khà, " Anh biết em thương anh mà, cái đồ sĩ diện, cứ ra dẻ với anh hoài."

Cái miệng bép xép trực tiếp ăn một vả:" Nín giùm, bộ anh ngu hả, em bảo anh đi đi tới bữa em lại tới, sao cứ phải sồn sồn lên đi tìm làm gì, còn Fied cái kia là sao, vợ cả nhà anh đúng không?

Lâu nay anh lừa dối tôi chứ gì?"

Frey bị y nói cho sửng sốt liên hồi, mặt kề bắp đùi y tủi thân nói:" Có đâu, em biết tính anh hay lo truyện bao đồng mà, anh cũng thích trẻ con lắm, em coi kìa, trông dễ cưng ớn.

Mà người ta còn khó sinh mà, bởi chị đó nhờ anh giúp nên anh mới tìm em, chứ anh ngoan lắm, coi nè."

Hắn đột ngột kề sát tới, hơi nóng từ mũi phả phà phà vào lồn nhỏ bé bỏng, làm hai mép thịt run không kiềm được."

Này!"

Trong tiếng gọi kinh ngạc của y sĩ, gương mặt điển trai đó ịn xuống, mũi chọt phải hột le thò ra, miệng há lớn áp vào "môi lớn" của y, lưỡi chọc ngoáy tới lui trong cái lồn đã sớm ướt nhẹp.Như đang hôn môi vậy, y sĩ mở lớn mắt, thở dồn dập, lên đỉnh.Tiếng chùn chụt biến thành tiếng húp mút rì rụp, người nam cao lớn dùng môi lưỡi âu yếm thân dưới dị dạng của y đầy si mê, một tay tuốt cặc lớn, một tay dò dẫm đi vào lỗ lồn còn đang khép mở ọc nước.Môi dày di chuyển lên dần, hôn lấy từng tấc da thịt y sĩ, đến hai bầu vú như thiếu nữ chưa phát dục xong, hắn há mồm, ngoạm lấy một mồm thịt tỏa hương thơm phức."

Mấy đứa nhỏ, nhìn kìa..."

Lửa tình cháy lan làm tiếng nói của y sĩ đứt quãng, tiếng thở dốc nặng nề và tiếng rên rỉ khó nén bật ra từ môi mím chặt của y."

Không sao không sao, cứ để bọn nó nhìn, sau này mới cua được vợ, hoặc là chồng.

Trời ơi bé nhà anh thơm quá đi!

Ngửi thích ghê!"

Frey ngậm núm vú y nhồm nhoàm, nói với gương mặt cười ngờ nghệch.Lỗ nhỏ của y sĩ bị ba ngón tay hắn chịch đến bẹp bẹp phun nước, " Được rồi... em ổn rồi, cứ cho vào đi..."

Ngón tay đang ra vào sung sướng chợt hơi dừng, sau đó liền tăng nhanh tốc độ, chịch cho y bắn lần hai.Hai lần, y bắn hai lần chỉ bằng lồn.Frey yêu thương hôn lên hàng mi ướt nước của y, hắn rút ngón tay ra thật nhanh rồi lập tức đẩy đầu khấc to bự vào, y sĩ còn chưa kịp thấy trống trãi vì ngón tay rút ra đã bị kéo vào khoái cảm ngập đầu."

A, đồ đần, trướng chết em rồi...."
 
Back
Top Bottom