- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,566
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #81
Sinh Nhãi Con Của Bạo Quân Vai Ác Phải Làm Sao Đây (1)
Phần 80
Phần 80
Hắn hơi suy yếu ngã người vào gối dựa đầu giường, thở dài hai tiếng, nói: "Ngươi đấy, ta thật lòng thật dạ ra chủ ý cho ngươi, ngươi sao lại như thế?"
Vũ Văn Mân liếc hắn một cái, nói: "Ta cũng là thật lòng thật dạ đưa ra kiến nghị, kéo dài càng lâu, càng dễ sinh rắc rối dây mơ rễ má, sớm thành thân một chút, để tránh đêm dài lắm mộng."
Lục Hàm Chi nghe ra được hàm ý trong lời nói của hắn, thu lại tâm tư trêu ghẹo, nói: "Ngươi có phải đã nghe được gì rồi?"
Vũ Văn Mân đáp: "Chiêu Vân quận chúa là con gái Trấn Bắc Vương, một trong Ngũ Hổ tướng Đại Chiêu, ngoài Trấn Bắc Vương ra, những người khác đều do Võ Uy tướng quân mang Huyền Thiết hổ phù điều động."
Lục Hàm Chi nói: "Vậy chẳng phải là quá tốt sao?
Chiêu Vân quận chúa gả cho An Thân Vương, chuyện này......"
Một câu còn chưa nói xong, Lục Hàm Chi bỗng nhiên im bặt.Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Vũ Văn Mân, nói: "Hoàng thượng định... mượn việc ban hôn Chiêu Vân quận chúa, thu hồi binh quyền của Trấn Bắc Vương?
Rồi tiếp theo thu lại quyền điều động hổ phù của bốn hổ tướng còn lại, từ đó làm suy yếu thế lực của Nhung tướng quân?"
"Đánh một cái bạt tai, cho một quả táo ngọt, hoặc là cho một quả táo ngọt, rồi đánh một cái bạt tai."
Vũ Văn Mân nói: "Trình tự không quan trọng, mục đích mới là điều quan trọng nhất."
Trấn Bắc Vương tuy chỉ là một danh hiệu trang trí vô dụng, nhưng lại trực tiếp nằm dưới sự khống chế của Hoàng thượng.Chỉ nghe Vũ Văn Mân nói tiếp: "Ngũ hổ Đại Chiêu vốn đều chịu sự điều động từ hổ phù, là Hoàng thượng cố ý phong thêm một vị Trấn Bắc Vương, từ tay cữu cữu ta cắt bỏ đi một phần binh quyền.
Ngươi có biết, Trấn Bắc Vương vốn là ai không?"
Lục Hàm Chi lắc lắc đầu, cái này trong nguyên tác đâu có giới thiệu!Những tuyến ngầm này, Lục Hàm Chi đương nhiên không thể nào biết được.Vũ Văn Mân nói: "Trấn Bắc Vương là một nhánh phụ của Nhung gia, không có quân công gì, biểu hiện trong quân cũng chỉ bình thường.
Lại được ban hôn với trưởng công chúa Minh Hi, nhờ vậy mới được phong làm Trấn Bắc Vương, từ đó mới có thể nắm giữ một trong năm hổ phù.
Kể từ đó, Bắc Cương tuy vẫn ở trong tay Võ Uy Đại tướng quân, nhưng chỉ còn là tồn tại trên danh nghĩa.
Bề ngoài nhìn vẫn là Nhung gia nắm giữ, nhưng ai ai cũng biết rõ, thực chất là nằm trong tay Hoàng thượng."
Lục Hàm Chi khiếp sợ, các ngươi hoàng thất cũng biết chơi thật đấy, dân đen như ta nhìn không hiểu gì luôn á!Nhưng chính vì vậy, Lục Hàm Chi liền hiểu ra, hắn thử nói: "Vậy thì Hoàng thượng là muốn tái diễn màn ban hôn kia, lại từ nhà tướng quân cắt xuống một phần quân quyền?
Có điều...
Nhị tẩu hắn, cũng đâu có binh quyền trong tay mà!"
Vũ Văn Mân nói: "Năm đó Trấn Bắc Vương, cũng không có binh quyền trong tay.
Hoàng thượng muốn, thì luôn có cách.
Đất phong của Hoàng huynh ở ven bờ Đông Hải, phú cường và thái bình.
Nơi giặc Oa quấy phá, tuy gần đó, lại vừa vặn cách Đông Ly Quan.
Nhưng nếu hắn đến đất phong, trách nhiệm thủ giữ Đông Ly Quan, ắt sẽ rơi vào tay hắn."
Lục Hàm Chi lẩm bẩm nói: "Thảo nào giặc Oa Đông Doanh xâm lấn Đông Hải Hoàng thượng cũng không vội, Lang Vương Bắc Cương gây loạn Hoàng thượng cũng không vội..."
Chỉ riêng việc Tứ hoàng tử cấu kết Nhung tướng quân tạo phản thì hắn lại cuống lên ngay.Lục Hàm Chi hỏi: "Ngươi có đối sách gì không?"
Vũ Văn Mân chỉ nói một chữ: "Không."
Lục Hàm Chi:......Vũ Văn Mân nói: "Ta chỉ biết đánh nhau, mấy chuyện còn lại giao cho ngươi."
Lục Hàm Chi:......
Ngươi có phải quá coi trọng ta rồi không?Lục Hàm Chi nghẹn cả nửa ngày, mới nói: "Vương gia......
Thần cảm thấy, Chiêu Vân quận chúa, thân phận tôn quý như vậy.
Tùy tiện tứ hôn cho ai, đều là ủy khuất nàng.
Thần thấy quận chúa khí chất cao quý, có phúc khí làm Hoàng hậu."
Một câu như sấm đánh tỉnh người trong mộng, Vũ Văn Mân gật đầu, nói: "Bổn vương đã biết."
Trước khi đi, hắn còn quay đầu lại nói với Lục Hàm Chi: "Mùng sáu tháng sau là ngày lành, vương phi chuẩn bị sẵn sàng xuất giá đi."
Lục Hàm Chi:......Ta quá ngươi đại gia môn!Ngày hôm sau, Minh Hi Trưởng công chúa làm theo ước hẹn, vào cung gặp Nhung Quý phi.Gần đây tinh thần Nhung Quý phi cũng không tệ lắm, dù sao vừa mới có thêm một tôn nhi.
Tuy rằng vẫn luôn nóng ruột vì chưa được gặp mặt, nhưng biết tiểu hoàng tử mà mình yêu thương có người nối dõi, còn khiến bà vui mừng hơn cả việc con trai ruột của mình cưới vợ.Có điều, tình cảnh khó khăn mà Nhung gia đang gặp phải hiện nay, trong lòng bà lại hiểu rõ hơn ai hết.Từ khi A Giác bị giam lại, bà đã biết Hoàng thượng sắp ra tay với Nhung gia.Chuyện này sẽ không kết thúc chỉ vì Nhung gia chịu nhượng bộ, ngược lại chỉ càng bị đánh mạnh hơn mà thôi.Thân là thần tử mà lại công cao chấn chủ, nhất là trong hoàn cảnh Hoàng thượng hiện tại đa nghi và kiêu ngạo, cho dù Nhung tướng quân chịu lui bước, thứ đang chờ hắn cũng chỉ là bị từng bước một chèn ép.Cho nên Nhung quý phi không dám tranh sủng, cũng chẳng muốn tranh sủng.Ngoài cung có huynh trưởng công cao chấn chủ, trong cung lại là phi tử được Hoàng thượng sủng ái lục cung.
Chỉ sợ Nhung gia còn cảm thấy mình chết chưa đủ nhanh, lại còn muốn châm thêm một mồi lửa.Nhung quý phi hôm nay mời Minh Hi Trưởng công chúa tới, tất nhiên là hy vọng nàng có thể giúp bọn họ một tay.Bà bị vây khốn trong thâm cung, lực bất tòng tâm, chỉ có thể làm chút chuyện giữa đàn bà với nhau.Minh Hi Trưởng công chúa nhìn qua thì sắc mặt vẫn còn tạm ổn, năm đó lúc bị gả tới Bắc Cương, nàng chính là một ngàn một vạn lần không cam lòng.Ai ai cũng biết Trưởng công chúa có một biểu ca Quận vương thanh mai trúc mã, có thể nói là tình đầu ý hợp.Năm đó nếu không phải Hoàng thượng đột nhiên ban hôn, hai người cũng nên bàn đến chuyện thành thân.