Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 640: Tới đây tầm bảo.


Sàn nhà trong đại điện đột nhiên đổ sụp, cùng lúc đó xuất hiện một cỗ hấp lực cường đại, bọn người Vân Phi Dương nhao nhao rớt xuống, cuối cùng rơi vào một hồ nước.

"Phốc!"

"Phốc phốc phốc!"

Vân Phi Dương ôm Mục Oanh, từ trong nước trồi lên, sau đó mang theo nàng bơi vào bờ.

Rất nhanh.

Toàn bộ mọi người lên bờ, người nằm rạp, người ngồi dưới đất, vô cùng chật vật.

Chung quanh rất tối.

Khó có thể thấy rõ hết thảy.

"Hô!"

Vân Phi Dương nâng tay lên, một đoàn Địa Hỏa xuất hiện chiếu sáng xung quanh, mọi người có thể thấy rõ, đây là một sơn động rất lớn, mà nửa khu vực đều là hồ nước.

- Vân đại ca!

Nhưng vào lúc này, Mục Oanh lên tiếng:

- Mau nhìn.

Bọn người Vân Phi Dương vội vàng nhìn lại, chỉ thấy tận cùng trong sơn động, đứng một đám người khổng lồ khoác khải giáp, bọn họ tựa như pho tượng đứng im bất động.

Năm người khổng lồ duy trì khoảng cách nhất định với nhau, sau lưng đều có một hang đá.

- Đây là cái gì?

La Mục mờ mịt, sắp qua đi tìm tòi hư thực.

- Đừng qua.

Vân Phi Dương vội hô.

"Ông."

Đột nhiên, con ngươi một người khổng lồ trong đó lóe ra ánh sáng, phát ra thanh âm trầm thấp:

- Vũ Thần động phủ, nhàn nhân* xông lầm, chết!

Người nhàn rỗi.

"Ken két."

Khải giáp thạch nhân đột nhiên đi ra một bước, giơ trường mâu, hình thành tư thế chiến đấu.

"Ong ong ong!"

Trong ánh mắt bốn cỗ khải giáp thạch nhân khác cũng hiện ra ánh sáng, phảng phất như có sinh mệnh, nhao nhao bước ra một bước, lấy vũ khí ra.

Vân Phi Dương nhíu mày.

Những thạch nhân này bị khải giáp bao phủ, vũ trang đầy đủ, thực lực và phòng ngự chắc rất mạnh.

"Hô!"

Vào lúc này, Ma Tôn tiến lên, ngưng tụ Ma lực mạnh mẽ trực tiếp đánh vào trên thân một khải giáp thạch nhân.

"Bành!"

Khải giáp thạch nhân bị đánh lui, nhưng vẫn bình yên vô sự!

"Hưu —— "

Ma Tôn không dừng lại, cũng không quay đầu mà phóng vào một sơn động, toàn bộ quá trình rất nhanh, đợi thân ảnh hắn biến mất, mọi người mới hồi phục tinh thần.

Vân Phi Dương buông lỏng một hơi.

Tên này hẳn kiêng kị mình, muốn sớm chạy trốn, như thế cũng tốt, miễn cho tiếp xúc với hắn lâu, bại lộ mình hiện giờ chỉ có thực lực Hoàng Cấp.

Thực ra.

Mười một người bọn họ nếu như liên thủ có thể đánh một trận cùng tên Ma Tôn kia. Bất quá, Vân Phi Dương biết, bọn họ sẽ trả cái giá cực đắt.

Tới đây tầm bảo.

Cũng không phải đánh nhau đến chết.

Không cần liều mạng.

"Tạch tạch tạch!"

Bốn khải giáp thạch nhân còn lại vẫn từng bước một đi tới, cũng không thèm để ý có người đột phá phòng tuyến đi vào sơn động phía sau.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 641: Không sai.


- Vân Phi Dương.

Vào lúc này, Vân Lịch ngưng trọng lên tiếng:

- Ta cảm ứng được Thuần Dương chi khí rất mạnh.

"Ách?"

Vân Phi Dương khẽ giật mình.

Tên này là Dương thể của Âm Dương Thần chuyển thế, trời sinh tu luyện Thuần Dương thuộc tính, có thể cảm ứng được tồn tại của Xích Dương Châu, điều này cũng không kỳ quái.

Hắn hỏi:

- Ở đâu?

Vân Lịch chỉ hướng sơn động nói:

- Bên trong.

Vân Phi Dương nói:

- Ta hỏi, trong sơn động nào cơ!

Vân Lịch đáp:

- Mỗi sơn động đều có Thuần Dương chi khí!

Vân Phi Dương cả kinh:

- Năm cái?

Từ bức họa trên đại điện, hắn đoán có hai Xích Dương Châu, bây giờ lại có thể là năm, tình huống như thế nào đây ta?

Đừng nói rằng.

Xích Dương Châu cùng loại như phật châu, có rất nhiều hạt châu kết hợp lại với nhau nghe?

Không có thời gian suy nghĩ nhiều, bởi vì bốn tên khải giáp thạch nhân đã công tới, trường mâu trong tay vung lên bộc phát ra cường đại lực kình.

"Oanh!"

Trường mâu hung hăng đập xuống.

Vân Phi Dương bọn người né tránh được, trong lòng không khỏi giật mình, bởi vì một kích của khải giáp thạch nhân ẩn chứa chí ít 5000 trọng lực kình!

Nói đúng hơn là.

Thực lực khải giáp thạch nhân sánh ngang Vũ Hoàng trung kỳ!

- Mạnh như vậy!

La Mục trừng to mắt.

- Đừng lo lắng!

Vân Phi Dương chỉ sơn động, nói:

- Các ngươi chia làm bốn tổ, mỗi người tiến vào một sơn động!

- Được!

La Mục cùng Vân Lịch không nói hai lời, lách qua khải giáp thạch nhân, xông vào một cái sơn động, Long Chấn Vũ, Mạc Văn Hiên, Độc Cô Cần ba người im lặng phóng tới cái sơn động khác một.

Năm Linh Hoàng cũng chia thành một tổ ba người, một tổ hai người xông vào hai sơn động khác.

Khải giáp thạch nhân tuy rất mạnh, nhưng hành động chậm chạp, chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi người đi vào, sau cùng đưa ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương và Mục Oanh.

Nhìn ra được.

Chúng không để ý đến người vào sơn động, chỉ để ý đến mục tiêu mình nhìn thấy.

- Oanh Oanh.

Vân Phi Dương cất lời:

- Núp phía sau ta.

Mục Oanh nghe xong thì lui lại thật xa đến mép hồ mới dừng lại. Bất quá lại cảm thấy buồn bực, sao Vân đại ca không vào sơn động?

Chẳng lẽ.

Hắn muốn giao thủ cùng năm khải giáp thạch nhân này?

Không sai.

Vân Phi Dương có quyết định này.

Hắn không chỉ muốn giao thủ, còn muốn thu năm tên này, dù sao đây cũng là năm người có thể so với Vũ Hoàng trung kỳ.

Tên này nghĩ thật hay, nhưng đối mặt với năm người khổng lồ có có thể so với Vũ Hoàng trung kỳ, có thể làm được không?

"Vù vù!"

Vào lúc này, một bộ khải giáp thạch nhân vung trường mâu bổ tới Vân Phi Dương, ẩn chứa 5000 trọng lực kình!

"Oanh!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 642: Chẳng lẽ là bảo vật?


Vân Phi Dương kịp thời né tránh, thi triển thân pháp ngừng lại sau lưng nó, vung chưởng đánh vào cổ nó.

"Bành!"

Một tiếng vang truyền đến.

Khải giáp thạch nhân này nhất thời dừng lại, không thể động đậy mảy may, ánh mắt dần ảm đạm xuống, phảng phất như mất đi ý thức.

Vân Phi Dương vui vẻ.

Lúc Ma Tôn xuất thủ, hắn đã phát hiện, cổ sau của khải giáp thạch nhân bị đánh bay có một đồ án ngũ tinh.

Hắn đoán.

Đây là một loại trận pháp nào đó.

Khi nó khu động, khải giáp thạch nhân lạnh như băng mới có thể vận chuyển bình thường.

"Vù vù!"

Đúng lúc này, hai tên khải giáp thạch nhân khác giơ trường mâu bổ xuống, có khí thế chém nát sơn hà.

"Xoát!"

Vân Phi Dương dựa vào thân pháp huyền diệu nhanh chóng né tránh, cũng xuất hiện tại sau lưng một tên khải giáp thạch nhân, quả nhiên, cùng một vị trí cũng có ngũ tinh đồ án!

"Bành!"

Nhanh chóng xuất chưởng đánh vào đồ án.

Hai mắt khải giáp thạch nhân ảm đạm, thân thể đang quay lại nhất thời mất đi năng lực hành động, dừng ngay tại chỗ, trường mâu cũng rớt xuống đất.

Phát hiện được nhược điểm này, Vân Phi Dương buông lỏng không ít.

Phòng ngự của khải giáp thạch nhân cực mạnh, Ma Tôn đều không hủy được, mình đi liều mạng, khẳng định sẽ rất phiền phức.

"Bành!"

Ngay sau đó, hắn giơ chưởng chụp về phía một tên khải giáp thạch nhân khác, để nó đánh mất năng lực hành động.

Năm bộ khải giáp thạch nhân bị hàng phục ba.

Hai cỗ còn lại cũng rất nhanh bị Vân Phi Dương nhẹ nhõm chế phục.

Sau khi giải quyết xong.

Vân Phi Dương bắt đầu câu thông Phi Dương đại lục cùng không gian giới chỉ, kết quả vẫn không thể bắt được liên lạc, hắn có chút sụp đổ.

Không có đạo cụ trữ vật.

Sao đưa khải giáp thạch nhân đi đây.

"Ai."

Vân Phi Dương lắc đầu.

Trong động phủ Vũ Thần thần bí, ai biết sẽ có biến cố gì, cứ đi như vậy cũng không được, năm khải giáp thạch nhân để trước mặt không lấy thì quá lãng phí.

- Vân đại ca.

Mục Oanh đột nhiên chỉ về phía hồ nước, nói:

- Trong nước giống như có gì đó!

- Sao cơ?

Vân Phi Dương lúc này đi tới, nhìn kỹ lại, chỉ thấy bên dưới hồ nước có một cầu thang đá, trên bệ đá bày một cái hộp.

- Chẳng lẽ là bảo vật?

"Xoạt!"

Vân Phi Dương lúc này nhảy vào hồ, bơi tới trước thạch thai, bắt cái hộp vào trong tay, sau đó bơi về phía bờ.

- A!

Mục Oanh đột nhiên hô lớn:

- Vân đại ca, cẩn thận!

- Hửmm?
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 643: Không thể dùng quyền đầu liều mạng.


Vân Phi Dương đang bơi về quay người lại, một đầu hung thú cùng loại với cá sấu đang bơi về phía hắn, đang há to cái miệng lớn ra.

Đột nhiên xuất hiện hung thú khiến Vân Phi Dương giật mình, lúc này tăng thêm tốc độ, trong thời điểm đối phương há miệng cắn tới nháy mắt lao lên bờ.

"Xoạt!"

Hung thú xông ra khỏi mặt nước.

Hiện ra thân thể cao mấy trượng, trên lưng phủ đầy lân giáp bén nhọn, nhìn kỹ thì không khác gì cá sấu.

Khác biệt duy nhất là.

Đuôi con thú này rất dài và nhỏ, cuối đuôi có một khỏa cầu lấp lóe ánh sáng chướng mắt.

Đây là lục phẩm hung thú - Phi Giáp Ngạc.

Nó gần như đã tuyệt chủng tại Tinh Thần đại lục.

Như ý thức được con thú này có chút cường hãn, Vân Phi Dương nói ngay:

- Oanh Oanh, lui về sau.

Mục Oanh vội vàng trốn đến trước cửa một cái động khẩu.

"Hưu —— "

Vào lúc này, Phi Giáp Ngạc xông lên, nhưng không phải thân thể, mà là vung cái đuôi dài của mình, lưu quang lấp lóe ẩn chứa khí thế mạnh mẽ!

Một kích này.

Chí ít đạt tới sáu ngàn trọng!

Mà.

Tốc độ cực nhanh, không phải khải giáp thạch nhân có thể so sánh!

Vân Phi Dương cũng không né tránh.

Bởi vì, đuôi của Phi Giáp Ngạc rất dài, phạm vi công kích rất lớn, mình muốn tránh cũng không có chỗ trốn.

Chỉ có thể liều mạng!

"Hô!"

Vân Phi Dương tung một quyền đập tới.

Đối mặt với người đá dù Ma Tôn khó có thể rung chuyển, hắn có chút đau đầu, không dám liều mạng.

Nhưng một con hung thú, cứng đối cứng, ai sợ ai!

"Oanh!"

Quyền đầu Vân Phi Dương oanh tới quả cầu ngay chót đuôi của con cá sấu, cuồng bạo lực kình bạo phát chấn động hồ nước không ngừng cuộn sóng.

"Xoát!"

Ác thú bị bức lui ngã nhào vào trong hồ nước nhấc lên sóng nước cao mấy trượng.

"Đạp đạp!"

Vân Phi Dương cũng lui nhanh, đợi khi hắn ổn định thân thể, nắm tay phải run rẩy truyền đến cảm giác đau đớn mãnh liệt.

Có thể thấy được.

Sau một kích liều mạng này.

Hắn không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.

Vân Phi Dương thầm nghĩ:

- Con thú này ít nhất đã đến Lục phẩm cao giai!

Hung thú có thể so với Vũ Hoàng hậu kỳ, lực lượng khẳng định mạnh mẽ.

"Vù vù!"

Vào lúc này, Phi Giáp Ngạc lần nữa lao ra, lần này vẫn vung cái đuôi, tốc độ vẫn nhanh vô cùng!

"Oanh!"

Vân Phi Dương vung quyền đầu đối cứng tiếp.

Nhưng sau khi đối kháng, hổ khẩu truyền đến đau đớn kịch liệt, xem ra, liều mạng với hung thú có thể so với Vũ Hoàng hậu kỳ, hắn ở vào thế hạ phong.

Vân Phi Dương thầm nghĩ:

- Không thể dùng quyền đầu liều mạng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 644: Mùi thối lại không.


Không dùng quyền đầu, chỉ có thể dùng vũ khí, nhưng Hàn Thiên Kiếm đang ở trong không gian giới chỉ, bây giờ đã mất liên hệ, không có cách triệu hoán.

Dưới tình huống bình thường.

Làm một kiếm khách, đều thích treo kiếm của mình bên hông, hoặc gánh sau lưng, tỉ như Độc Cô Cần, thủy chung cõng kiếm, kiếm bất ly thân.

Đối với loại hành vi này.

Vân Phi Dương đã từng rất khinh bỉ, cho rằng đối phương đang trang bức, hiện tại hắn hối hận, mình làm sao lại không trang bức giống người ta, không treo kiếm bên hông hoặc mang kiếm sau lưng đây!

"Rống!"

Phi Giáp Ngạc tiếp tục vọt ra từ trong hồ.

Lần này không dùng đuôi nữa mà dùng thân thể cự đại của mình, miệng rộng mở to, hàm răng sắc bén lộ ra ngoài mang theo mùi thối khiến người ta buồn nôn!

Vân Phi Dương bỗng nhiên lui về phía sau.

Đúng lúc này thì nhìn thấy trường mâu dưới chân.

Binh khí của khải giáp thạch nhân!

"Xoát!"

Trong khoảnh khắc, Vân Phi Dương nắm trường mâu trong tay, bỗng nhiên đâm đến Phi Giáp Ngạc.

"Phốc xích!"

Trường mâu ngưng tụ thuần linh lực mạnh mẽ trực tiếp đâm xuyên miệng Phi Giáp Ngạc, máu tươi hôi thối phun xối xả tung tóe khắp người Vân Phi Dương.

Đệch.

Thối không chịu nổi!

Chịu đựng xúc động muốn nôn, Vân Phi Dương nâng chân bước lên trước một bước, vung tay đập Phi Giáp Ngạc ngửa ra sau, nó ầm vang ngã trên mặt đất, miệng rộng máu me đầm đìa, trong ánh mắt âm u hiện ra vẻ thống khổ.

- Chết đi cho ta!

Vân Phi Dương lăng không mà lên, trường mâu nhuốm máu bổ từ trên xuống hình thành một cỗ khí lưu lạnh lùng!

"Rống!"

Phi Giáp Ngạc ý thức được nguy hiểm, phẫn nộ hô to, muốn rút lui vào trong hồ.

Không biết sao.

Cái đuôi của nó có tốc độ rất nhanh, nhưng hành động tự thân lại rất chậm, chỉ bước được một bước, trường mâu của Vân Phi Dương đã đâm xuống.

"Phốc xích!"

"Ào ào ào!"

Trường mâu xuyên thủng đầu Phi Giáp Ngạc, máu tươi phun trào như suối.

"Rống —— "

Phi Giáp Ngạc phát ra tiếng kêu thống khổ, chợt ngã nhào xuống đất, con mắt âm u lớn dần dần mất đi ánh sáng, sau cùng mất tất cả tư duy.

- Mẹ kiếp.

Vân Phi Dương đứng trên đầu nó, hai tay nắm trường mâu chuôi, chửi ầm lên, bởi vì toàn thân hắn đã dính đầy huyết dịch hôi thối.

Cái mùi này thối gay mũi, thối cay con mắt a.

Sau khi giải quyết Lục Phẩm cao giai Phi Giáp Ngạc, Vân Phi Dương trở thành huyết nhân, chỉ có thể nhảy vào trong hồ thanh tẩy, tẩy cả nửa canh giờ mới lên bờ.

Nhưng.

Vết máu tuy được loại trừ.

Mùi thối lại không.

Đi đến trước mặt Mục Oanh, tiểu ny tử nhất thời che mũi, nói:

- A, Vân đại ca, huynh thối quá!

Vân Phi Dương sụp đổ.

Hắn đi đến chỗ thi thể hung thú, giơ trường mâu vạch phá ngực nó, một khỏa tinh hạch lấp lóe ánh sáng lăn ra.

- Cái này còn tạm được.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 645: Đồ án loại này lộ ra quá rõ ràng.


Tâm lý Vân Phi Dương thăng bằng.

Một thân lão tử thối hoắc, nếu còn không có tinh hạch, thì lỗ vốn cmnr.

Hắn quan sát trường mâu trong tay, nói:

- Không nghĩ tới, cái này nhìn qua như binh khí phổ thông vậy mà rất sắc bén, phẩm giai chỉ sợ từ Lục Phẩm trở lên.

Nếu như không có trường mâu, Vân Phi Dương muốn giải quyết đầu ngạc thú này, chắc phải lấy ra một át chủ bài của mình.

Phi Giáp Ngạc bị giết, thu hoạch được một khỏa tinh hạch, tiếp đó, Vân Phi Dương đặt cái hộp dưới đất, vì bảo đảm an toàn, hắn bảo Mục Oanh né qua một bên, sau đó cẩn thận từng li từng tí mở ra.

Trong hộp cũng không có ám khí bay ra, mà chỉ một quyển da cừu nhìn qua rất cỗ xưa.

- Chẳng lẽ là tàng bảo đồ?

Vân Phi Dương lấy ra.

Mở ra xem, thấy phía trên có khắc văn tuyến rắc rối phức tạp, góc phải viết một đoạn văn tự.

Nội dung là.

Thạch Vệ do ta tạo thành, lấy Mặc Thạch chế tạo, phòng ngự cực mạnh. Người có duyên nếu thu hoạch được cuốn này, có thể tu luyện Thạch Vệ Lâm Trận Quyết mà khống chế chúng.

- Thì ra là thế.

Vân Phi Dương nhất thời hiểu rõ, quyển da cừu ghi chép trận quyết khống chế khải giáp thạch nhân, hắn cười nói:

- Nhật Nguyệt Vũ Thần, ngươi rất không tệ nha.

Nói.

Lúc này ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu ghi lại đồ án rắc rối phức tạp trong trận quyết.

Cái gọi Thạch Vệ Lâm Trận Quyết thực ra là một loại tiểu hình trận pháp đặc thù, đối với Vân Phi Dương mà nói, hoàn toàn không có độ khó.

Sau nửa canh giờ.

Hắn đã ghi nhớ hết Trận Quyết, đứng dậy đi đến trước một khải giáp thạch nhân, ngưng tụ thuần linh lực trên ngón tay, bắt đầu phác thảo.

Rất nhanh.

Một tòa ngũ tinh đồ án xuất hiện.

"Ba."

Vân Phi Dương vung chưởng đánh đồ án vào vị trí trung tâm, Linh Niệm lạc ấn ở chính giữa, ánh mắt khải giáp cự nhân lấp lóe ánh sáng, sau đó đứng thẳng người.

Mục Oanh kinh ngạc hô:

- Sống lại rồi!

- Ngồi xuống.

Vân Phi Dương ra lệnh.

"Xoát."

Khải giáp cự nhân nghe lời ngồi xổm xuống, có điều bởi vì thể trạng quá lớn, bộ dáng ngồi xổm vô cùng khó coi.

Mục Oanh trừng to hai mắt.

Vân Phi Dương hài lòng gật đầu, sau đó hoạ ra ra các đồ án trên bốn tên khác, khôi phục hành động của chúng.

Đương nhiên.

Đồ án loại này lộ ra quá rõ ràng.

Vì không để người khác phát hiện, Vân Phi Dương bố trí thêm một tiểu hình ẩn nấp trận pháp ở xung quanh để ẩn tàng Ngũ Giác đồ án.

- Được rồi.

Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, nói:

- Chúng ta đi thôi.

Nói rồi dẫn Mục Oanh cùng 5 khải giáp thạch nhân, hướng về sơn động mà Ma Tôn đã đi vào.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 646: không có động tác dư thừa!


La Mục và đám người Long Chấn Vũ chọn bốn sơn động khác, Vân Phi Dương đương nhiên sẽ không tiến vào đó, chỉ có thể lựa chọn hang động của Ma Tôn.

Chưởng khống được năm Thạch Vệ có thể so với Vũ Hoàng trung kỳ để hắn rất yên tâm, chí ít bàn về lực phòng ngự, đủ để ngạnh kháng tên kia.

Thời điểm đi trong đường hầm sơn động, bộ pháp Vân Phi Dương có chút nghênh ngang.

Rất nhanh đã đi hết thông đạo xuất hiện trong một không gian khác.

Đợi khi thấy rõ hết thảy bên trong, Vân Phi Dương nhất thời ngạc nhiên, bởi vì phía trước là một không gian rất lớn, từng đạo lưu quang giao thoa với nhau hình thành màn sáng, phía trước là vách vực sâu không thấy đáy.

Ma Tôn đứng đang ngồi xếp bằng tại trung ương lưu quang.

Ở bên người hắn, bốn Ma Linh cường đại đứng tại các phương vị khác nhau, theo thứ tự là Đồi Tư Trí, Phó Lan Khâm, Địch Ba cùng Úc Mộc Chân.

Bốn Linh Hoàng đi trước bọn người La Mục tiến vào Vũ Thần động phủ, nhưng bước đi khác biệt, một hồi đần độn u mê mới tới đây gặp được Ma Tôn.

- Đám Ma Linh này đều là Linh Hoàng cấp, hẳn là thủ hạ của tên Ma Tôn kia!

- Ai?

Địch Ba phát hiện ra người tới, quanh thân xuất hiện sát cơ nồng đậm.

Ba Linh Hoàng khác cũng nhao xoay đầu lại.

Phó Lan Khâm nhìn thấy Vân Phi Dương, trầm giọng nói:

- Là ngươi!

- Ngươi biết hắn?

Địch Ba hỏi.

Phó Lan Khâm lạnh lùng nói:

- Người này là chỉ huy của đại quân cứu viện từ vị diện khác đến đây!

- Nguyên lai là hắn!

Mọi người tỉnh ngộ.

- Haha.

Địch Ba âm u cười nói:

- Không nghĩ tới gặp nhau ở chỗ này, làm thịt hắn rồi lại đi thu thập đám nhân loại viện quân kia thôi.

Nói rồi, vọt qua.

Tính khí tên này nóng nảy, nhìn thấy nhân loại, mà còn là tên chỉ huy của đám viện quân, một lời không hợp thì giết tới.

"Vù vù!"

Cuồng bạo khí kình bạo phát, chí ít đạt đến 8000 trọng.

Nói cách khác, thực lực Địch Ba đã đạt tới Linh Hoàng hậu kỳ.

- Lên!

Vân Phi Dương lúc này thao túng một Thạch Vệ nghênh đón!

- Hả?

Địch Ba thấy thế, cười lạnh nói:

- Đồng nát sắt vụn cũng dám lấy ra, nát cho ta!

"Oanh!"

Lực kình ẩn chứa tám ngàn trọng trực tiếp đánh vào trước ngực Thạch Vệ, nhưng nó chỉ vẻn vẹn lui lại hơn mười bước, không có vỡ nát.

Địch Ba giật mình.

Lực kình của mình cường đại như vậy, dù người mạnh nhất trong thập đại Linh Hoàng - Đồi Tư Trí đón đỡ cũng chưa chắc có thể chống đỡ được.

Mà đồng nát sắt vụn trước mặt này chỉ lui lại vài chục bước, vết lõm cũng không có, quá đả kích người đi!

Nói đùa cái gì thế.

Một chưởng của Ma Tôn còn có thể tiếp được, phòng ngự lực của Thạch Vệ do Mặc Thạch chế tạo không phải thổi phồng lên mà có nghe.

"Vù vù!"

Vào lúc này, Thạch Vệ bị đánh lui tiến lên, trường mâu trong tay đâm tới, không hoa mỹ, không có động tác dư thừa!

Đơn giản, dứt khoát.

"Phốc!"

Địch Ba dưới sự khinh thường, cánh tay trái bị vạch phá một đạo vết thương, máu tươi bắt đầu chảy xuống đất.

"Xoát!"

Hắn vội vàng lui lại, vận chuyển Ma lực, phong tỏa kinh mạch khu vực bị thương, cả kinh nói:

- Chỉ có lực kình bốn năm ngàn trọng lại có thể phá phòng ngự của ta!

Trường mâu của Thạch Vệ quá trâu, không chỉ tuỳ ý đâm xuyên Phi Giáp Ngạc, còn quẹt Linh Hoàng hậu kỳ bị thương!

"Ầm ầm!"

Thạch Vệ xông lên.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 647: Bị sáu ngàn trọng lực kình phá nát!


Trường mâu trong tay huy động hình thành khí lưu lạnh như băng!

Địch Ba vừa ăn thiệt thòi tự nhiên không dám liều mạng, lúc này lách qua, oanh tới từ một phương khác.

"Bành!"

Thạch Vệ lần nữa bị đánh lui hơn mười bước, nhưng vẫn bình yên vô sự, lần nữa giơ trường mâu vọt tới.

- Bản Hoàng không tin!

Địch Ba phẫn nộ quát to, bắt đầu điên cuồng tiến công, mỗi một quyền đều ngưng tụ lực lượng cực mạnh, phanh phanh loạn chưởng.

Nhưng.

Mười mấy chiêu qua đi.

Khi hắn thở hồng hộc dừng lại, đồng nát sắt vụn trong mắt vẫn đứng đấy, một chút vết thương cũng không có.

Địch Ba xém chút ngã xuống đất.

Sau một hồi cuồng oanh, cánh tay hắn bị chấn run rẩy, Ma lực trong người cũng tiêu hao không ít!

- Vật này quỷ dị, cần phải khống chế tên nhân loại kia mới được.

Đồi Tư Trí nhíu mày, nói:

- Phó Lan Khâm, ngươi lách qua chúng, tấn công hắn đi.

- Tốt!

Phó Lan Khâm thừa dịp Địch Ba đánh với Thạch Vệ, phóng đi hướng Vân Phi Dương, tuy thực lực yếu hơn chút, nhưng vẫn ngưng tụ ra được 5000 trọng thuần linh lực.

Tiểu tử.

Tại Quân Linh Thành, ngươi đánh bại ta Bộc Lan nhất tộc ta, khiến ta đại bại mà về, mối thù này, hôm nay tính hết!

Lửa giận xuất hiện tronh con ngươi Phó Lan Khâm, hắn có tự tin có thể nhất kích tất sát tên nhân loại chỉ huy này.

Bởi vì kẻ này không có Linh lực tiết ra ngoài.

Tại Quân Linh Thành cũng không xuất thủ, chỉ hạ lệnh người khác phòng thủ thành trì, hiển nhiên, hắn thuộc dạng gà mờ tay chân trói gà không chặt.

Muốn nói hắn lợi hại, chỉ sợ nói về sự điều khiển đám khải giáp thạch nhân trước mắt này mà thôi.

Giết hắn như lấy đồ trong túi!

Phó Lan Khâm đã bắt đầu tưởng tượng.

Khi mình bắt giữ tên này, thời điểm dùng hai tay bẻ gãy đầu hắn, thanh âm đó sẽ mỹ diệu như thế nào.

Vân Phi Dương ý thức được Phó Lan Khâm đột kích, cũng không thao túng Thạch Vệ, trong ánh mắt hiện ra vẻ sợ hãi.

Đúng rồi.

Chính là biểu lộ như thế.

Ngươi càng hoảng sợ, bản Hoàng càng thoải mái, càng muốn nhanh bẻ gãy đầu ngươi, móc trái tim ngươi ra!

Thần sắc Phó Lan Khâm dữ tợn, chợ âm u nở nụ cười, b**n th** cùng cực.

Bất quá.

Khi tay phải hắn ngưng tụ 5000 trọng lực kình sắp tới gần Vân Phi Dương, vẻ sợ hãi trên mặt đối phương đột nhiên biến mất, nhếch miệng lên, hóa thành mỉm cười quỷ dị.

Trong lòng Phó Lan Khâm dâng lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, phảng phất ý thức được mình sẽ chết!

- Không tốt!

Thần sắc hắn đại biến.

Lúc này muốn rút tay về.

Đã muộn!

Vân Phi Dương sẽ không cho hắn cơ hội bỏ trốn, bỗng nhiên bạo phát tu vi, tay phải nhanh chóng giơ lên, sáu ngàn trọng thuần linh lực bạo phát, trực tiếp bối bính với nắm tay của Phó Lan Khâm.

5000 trọng lực kình.

Bị sáu ngàn trọng lực kình phá nát!

"Răng rắc."

Một tiếng vang giòn truyền ra.

"A!"

Phó Lan Khâm thống khổ kêu thảm, cổ tay phải hắn bị lực kình cường đại của Vân Phi Dương bẻ gãy!

Nhưng.

Thống khổ chỉ mới bắt đầu.

Vào lúc này, hắn cảm giác một cỗ hấp lực xuất hiện trong thể nội, nó điên cuồng thu Ma lực trong Ma Hạch mình. Trong khoảnh khắc đó, bàng bạc Ma lực bị thu lấy sạch sẽ!

- Ngươi...

Phó Lan Khâm cả kinh thất sắc.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 648: Dự đoán không sai.


Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương thản nhiên lên tiếng:

- Chết đi.

"Phốc xích."

Trường mâu sắc bén trực tiếp xuyên ngực Phó Lan Khâm, trái tim bị đâm xuyên, máu tươi ào ào chảy ra.

- Sao... Làm sao có thể!

Phó Lan Khâm gian nan ngẩng đầu, nhìn nhân loại trước mắt đang tỏa ra khí thế đáng sợ, ánh mắt dần dần ảm đạm, khó có thể tin nổi.

Rõ ràng không có tu vi.

Rõ ràng chỉ là một tên chỉ huy của viện quân.

Tại sao lại đột nhiên bộc phát thực lực mạnh hơn chính mình, mà có thể hấp thu năng lượng bên trong Ma Hạch của mình nữa!

Phó Lan Khâm không có thời gian suy nghĩ.

Tư duy hắn dần dần tan rã, thân thể không còn cảm giác, mất đi tất cả sinh cơ.

Hắn đã không thể hưởng thụ được cảm giác thoải mái khi bẻ gãy đầu người khác, chỉ nghe được âm thanh cổ tay mình bị bẻ gãy, xem như được thỏa mãn trước khi chết đi.

Phó Lan Khâm.

Một trong thập đại Linh Hoàng dưới trướng Ma Tôn.

Cứ như vậy vẫn lạc trong tay Vân Phi Dương, còn bị thu hết tất cả Ma khí, có thể nói bi thảm cùng cực.

Nói thật.

Tên này chết có chút oan ức.

Bàn về thực lực, tuy yếu hơn Khâu Mục Lăng, nhưng dầu gì cũng là Linh Hoàng sơ kỳ đỉnh phong, chính diện giao phong cùng Vân Phi Dương, coi như không địch lại cũng không thể chết nhanh như vậy.

Không biết sao.

Hắn xem thường Vân Phi Dương.

Hoặc nói.

Bị kỹ năng biểu diễn tinh xảo của tên kia lừa gạt, dù sao, biểu hiện sợ hãi e ngại vừa rồi diễn quá đạt khiến người ta rất dễ dàng buông lỏng cảnh giác.

Cảnh giới càng cao.

Sơ sẩy hay khinh địch một chút đều phi thường trí mạng.

"Bành."

Vân Phi Dương tung một chân đá Phó Lan Khâm văng ra ngoài, khóe miệng mỉm cười.

Hấp thu Ma khí của một tên Linh Hoàng, Ma đạo Linh Hạch được hoàn mỹ bổ sung, còn thừa lưu giữ trong đan điền, có thời gian sẽ luyện hóa!

"Phù phù."

Thi thể Phó Lan Khâm rơi trên mặt đất.

Đồi Tư Trí và Úc Mộc Chân thấy thế, sắc mặt biến đổi, hiển nhiên không nghĩ tới viện quân chỉ huy trước mặt này có thể nháy mắt g**t ch*t Phó Lan Khâm tu vi Linh Hoàng sơ kỳ!

"Oanh!"

Vào lúc này, một tiếng vang thật lớn truyền đến.

Hai người vội vàng nhìn lại, liền thấy Địch Ba bị đánh lui, sau cùng chật vật rơi xuống bên cạnh mình, phẫn nộ nói:

- Khải giáp quái vật này có lực phòng ngự rất mạnh, chúng ta cùng nhau ra tay đi!

Tên này không còn ngạo khí như lúc ban đầu.

Không còn cho rằng đồng nát sắt vụn nữa.

- Phế vật.

Đồi Tư Trí quát lạnh một tiếng, chợt bay ra ngoài, khí thế trong lúc giơ tay nhấc chân mạnh hơn Địch Ba không ít.

- Linh Hoàng đỉnh phong?

Vân Phi Dương lộ vẻ mặt nghiêm túc.

Không ngờ, trong đám thủ hạ của Ma Tôn còn có Ma Linh có thể so Vũ Thánh, xem kỹ thì Phá Đa La chưa hẳn là đối thủ của hắn!

"Oanh!"

Đồi Tư Trí đánh vào trên thân Thạch Vệ, nhất thời đánh bay nó ra ngoài, mũi chân điểm một cái, giết tới Vân Phi Dương.

Hắn thấy quái vật thạch đầu có thể hành động là do tên nhân loại này thao túng, chỉ cần tiêu diệt đối phương là được.

Dự đoán không sai.

Nhưng muốn làm được thì khá phiền toái, bởi vì Vân Phi Dương ý thức được thực lực đối phương mạnh mẽ, lúc này đã điều động Thạch Vệ.

"Vù vù!"

Trong khoảnh khắc, bốn Thạch Vệ thủ trước người Vân Phi Dương cùng nhau công tới Đồi Tư Trí.

"Oanh!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 649: Vân đại ca.


Một Thạch Vệ bị oanh bay ra ngoài.

Ba tên khác tiếp tục vọt tới, hình thành vòng vây Đồi Tư Trí vào trong, để hắn không thể tới gần Vân Phi Dương.

"Xoát!"

Úc Mộc Chân cũng xuất thủ.

Nàng cũng không phóng tới Đồi Tư Trí bị vây, mà lặng yên không một tiếng động lách qua, trong tay hiện ra dao găm, đánh úp về phía Vân Phi Dương.

Nữ tính duy nhất trong thập đại Linh Hoàng, Úc Mộc Chân có tốc độ cực nhanh, vô cùng linh hoạt, am hiểu ám sát.

Bất quá.

Nàng vừa mới hành động.

Vân Phi Dương đã bắt được, một bên thao túng năm thạch nhân triền đấu với Đồi Tư Trí, một bên ngưng tụ ra cuồng ngạo kiếm khí.

- Cút!

Hắn quát lạnh một tiếng.

"Xoát xoát!"

Vô số cuồng ngạo kiếm khí trong phóng ra mang theo từng điểm hàn quang, sát khí ngang dọc.

"Bành bành bành!"

Úc Mộc Chân vung vẩy dao găm, chém rụng toàn bộ kiếm khí đang bay tới, trên gương mặt vũ mị, hiện ra một tia khó coi.

Thực lực nàng cao hơn Khâu Mục Lăng một chút, đối mặt với kiếm khí dạng này của Vân Phi Dương, cứng rắn chống đỡ có chút gian nan.

"Vù vù —— "

Vào lúc này, Địch Ba lăng không mà lên, hai tay hợp lại bỗng nhiên đánh xuống, cuồng bạo Ma khí hình thành một cây búa lớn!

Vân Phi Dương nhướng mày, lúc này rút lui, tuy né tránh được búa lớn, nhưng sau lưng lại truyền đến cảm giác âm u.

Úc Mộc Chân bằng vào quỷ dị bộ pháp dã xuất hiện sau lưng hắn, chủy thủ trong tay cắt tới, mang theo sáu ngàn trọng lực lượng!

Chính diện đánh không lại.

Nhưng đánh lén là phương diện nàng am hiểu nhất.

- Không tốt!

Sắc mặt Vân Phi Dương đại biến.

Giờ phút này, hắn đang lui lại, rất khó tạo ra một tầng phòng ngự trong thời gian ngắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy dao găm đâm tới lưng mình.

"Phốc xích."

Dao găm bay qua, da thịt Vân Phi Dương hiện ra một vết thương bắt mắt, máu tươi bắt đầu vẩy ra.

- Chết đi!

Vân Phi Dương tức giận ầm lên.

Từng đạo cuồng ngạo kiếm khí xuất hiện chém tới Úc Mộc Chân, nhưng nữ nhân kia sau khi đắc thủ cũng không ngừng lại, đã sớm bay ra xa.

"Xoát."

Vân Phi Dương ổn định thân thể, Linh Niệm tập trung sau lưng, phong tỏa kinh mạch, cầm lại máu dịch đang chảy xuôi, mục quang lãnh lệ nhìn về phía Địch Ba và Úc Mộc Chân.

- Tiểu tử.

Địch Ba nắm quyền đầu, âm u nói:

- Đấui với tam đại Linh Hoàng chúng ta nhưng chỉ bị một vết thương nhỏ, ngươi đã rất không tệ.

Xác thực mà nói.

Biểu hiện Vân Phi Dương rất ưu tú.

Hắn lấy năm Thạch Vệ không có năng lực mạt sát Linh Hoàng đối kháng cùng một Linh Hoàng đỉnh phong, một Linh Hoàng hậu kỳ, một Linh Hoàng trung kỳ đỉnh phong, quả thật phi thường cường hãn.

Dù Long Chấn Vũ hay Mạc Văn Hiên đều không thể làm được điều này.

- Vân đại ca.

Mục Oanh vội vàng theo sát đi tới, nhìn thấy vết thương sau lưng của hắn, đau lòng ch** n**c mắt.

- Oanh Oanh.

Vân Phi Dương trầm giọng nói:

- Lui ra ngoài.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back