Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 660: Thất phẩm cao giai?


Nói một cách đơn giản.

Một vạn ba ngàn trọng này còn mạnh hơn so với phàm nhân đánh ra một vạn năm ngàn trọng!

- Nếu như không tấn cấp Vũ Hoàng mà ngạnh kháng một chưởng này, chỉ sợ ta đã trọng thương.

Vân Phi Dương âm thầm may mắn.

Đột phá đến Kiếm Vũ Song Hoàng, hắn đã có thể miễn cưỡng khống chế Thái Hư Bạch Kim chiến giáp. Bất quá, vẫn khó có thể phát huy ra uy lực chân chính.

- Cũng thế.

Tiêu Kha Ái nói:

- Bản tôn không thể xem thường ngươi, dù sao cũng từng là Chiến Thần mạnh nhất Thần Giới.

"Vù vù!"

Đột nhiên, hắn giơ tay lên, Ma khí ngập trời cấp tốc ngưng tụ, hình thành một hình cầu, bên trong ẩn chứa lực kình cao đến hai vạn trọng!

- Phiền phức.

Vân Phi Dương vội vàng quát với đám người phía sau:

- Các ngươi buông lỏng tâm thần, không được phản kháng.

- Được!

La Mục đồng ý.

Tên này thật lưu loát!

Chẳng lẽ không thể nói một câu, đại ca, ta tới giúp ngươi này nọ à.

Long Chấn Vũ cùng Mạc Văn Hiên có chút mờ mịt, nhưng Vân Phi Dương đã nói như vậy, bọn họ vẫn buông lỏng tâm thần.

Đột nhiên.

Linh niệm Vân Phi Dương bao phủ quanh thân ba người, chợt cảm giác mắt tối sầm lại, lần nữa lấy lại tinh thần thì đã thấy mình trong một thế giới khác.

Đây là đây?

Ba người Long Chấn Vũ tiến vào Phi Dương đại lục, cảm nhận được linh khí bàng bạc gấp mười lần so với Vạn Thế Đại Lục, nhất thời ngốc như con gà.

- Mẹ.

La Mục ngồi xuống, bực tức nói:

- Không ngờ tên Ma Tôn này mạnh như thế, Phi Dương ca một người đối mặt, có nguy hiểm hay không, sớm biết thế, ta đã lưu lại!

- Đến đi.

Vân Lịch lườm hắn một cái, nói:

- Ta thấy ngươi là người đầu tiên hưởng ứng đó.

Ngoại giới.

Vân Phi Dương thu tất cả cùng năm Thạch Vệ vào Phi Dương đại lục, cũng coi như yên tâm, chí ít đã không liên lụy tới bọn họ, nếu mình đánh không lại, còn có thể chạy.

Cũng thật kỳ quái, thời điểm thu nạp bọn người, Tiêu Kha Ái cũng không có hành động, thủy chung giơ tay, bàng bạc linh khí vẫn đang ngưng tụ.

Xem ra, đây cũng là một loại hình vũ kỹ ngưng tụ, thời gian tụ lực càng dài, uy lực càng mạnh.

Trong ánh mắt cuae Đồi Tư Trí và Địch Ba lóe ra vẻ e ngại, lui về phía sau bản năng, hiển nhiên, sợ bị tác động đến.

Điều biểu thị vũ kỹ này không bình thường!

- Vân Phi Dương.

Tiêu Kha Ái âm u cười nói:

- Đây là Ma Linh vũ kỹ thất phẩm cao giai, tên Cuồng Ma Linh Bạo, không biết Thần Giáp bị tổn hại này của ngươi có thể chống được hay không?

Thất phẩm cao giai?

Có thể tính như Thánh cấp đỉnh phong.

Vân Phi Dương nhíu mày.

Trước mắt, vũ kỹ cao nhất hắn nắm chỉ là Nhất Kiếm Trảm Thương Khung do Tứ Hải Kiếm Đế truyền thụ, Thất Phẩm sơ kỳ.

"Bang"

Hàn Thiên Kiếm xuất hiện, sau đó ra khỏi vỏ.

Sau khi Vân Phi Dương cầm kiếm, thi triển cấm thuật, thiêu đốt huyết dịch, tóc đen hóa thành ngân sắc, tu vi dần đề cao.

Thần Giáp khoác thân.

Liên tiếp thi triển Hàn Thiên Kiếm cùng cấm thuật, át chủ bài của Vân Phi Dương, ngoại trừ Thần lực và Luyện Hồn Chung, cơ hồ đều đã lấy ra hết!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 661: Thần đây sao?


Thái Hư Bạch Kim chiến giáp khoác trên thân.

Hàn Thiên Kiếm ra khỏi vỏ.

Cấm huyết tế được thi triển, tóc đen hóa thành tóc bạc.

Từ khi trọng sinh đến nay, Vân Phi Dương lần đầu tiên vận dụng hết tất cả những gì mình có như thế, có thể thấy Tiêu Kha Ái mang đến cho hắn áp lực lớn cỡ nào.

Không còn cách nào.

Người ta đã từng là Ma tộc Chí Tôn, không phải bất kỳ một tên phàm nhân nào gặp lúc trước, nhất định phải thận trọng!

"Vù vù!"

Năng lượng cầu trong lòng bàn tay Tiêu Kha Ái vẫn cực tốc ngưng tụ, cuồn cuộn Ma khí xoay tròn quanh người hắn, khí tức ngoại phóng ngày càng cường đại!

Cảm thụ được cỗ lực lượng kia, trán Vân Phi Dương xuất mồ hôi hột, thầm nghĩ:

- Có nên bạo phát Thần lực không ta?

Hắn đang xoắn xuýt.

Cuối cùng quyết định từ bỏ thi triển Thần lực.

Còn chưa đến lúc.

Nhất định phải trong thời khắc mấu chốt tung ra một kích mạnh nhất. Nếu không, một khi thất bại, mình lâm vào thời kỳ hư nhược, hẳn phải chết không nghi ngờ!

Tiêu Kha Ái cường đại, để Vân Phi Dương có cảm giác áp lực rất lớn, loại cảm giác này giống như đối mặt với Đại Địa Ma Nham Thú tại mảnh đất thí luyện.

Trọng sinh đến nay, nguy hiểm cho Vân Phi Dương có cảm giác tử vong chỉ đếm được trên đầu ngón tay!

- Cừu hận vạn năm...

Tiêu Kha Ái giơ tay, ánh mắt lóe sát cơ ngập trời, phẫn nộ quát:

- Kết thúc vào hôm nay đi!

"Vù vù!"

Khi ngưng tụ năng lượng cầu tới cực điểm, hắn hét to một tiếng, cuồng bạo khí lãng nháy mắt bạo phát!

Đồi Tư Trí và Địch Ba đã tránh rất xa nhưng thời điểm khí kình bạo phát cũng bị quét bay ra ngoài.

- Thật... Thật mạnh!

- Thực lực chân chính của Ma Tôn đại nhân đây sao?!

- Tên gọi là Thần Giới Chiến Thần hẳn phải chết không nghi ngờ!

Đồi Tư Trí và Địch Ba ngã trên mặt đất, nhìn năng lượng cầu mang theo cuồng bạo lực lượng xa xa, không khỏi chấn động.

Nếu đổi lại chính mình, căn bản không có năng lực phản kháng, trong nháy mắt hồn phi phách tán!

Đâu chỉ bọn họ.

Dù Tứ Hải Kiếm Đế đối mặt với một chiêu này của Tiêu Kha Ái, thần sắc cũng sẽ đại biến, không dám đón đỡ!

Chỉ sợ.

Dám đón đỡ một chiêu này.

Chỉ có Vũ Thần cấp cường giả!

Nhưng.

Ai có ngờ, đối mặt với một chiêu Cuồng Ma Linh Bạo của Tiêu Kha Ái, Vân Phi Dương đứng bất động, ánh mắt phát ra một cỗ khí thế ngoài ta ra còn ai.

Cái này là khí thế của Chiến Thần.

Mặc dù thân thể đang trong hiểm cảnh, cũng tuyệt không khuất phục!

- Tới đi!

Vân Phi Dương phóng ra một bước, tóc bạc bay múa dưới cuồng phong, khuôn mặt anh tuấn hiện ra vẻ kiệt ngao bất thuần, chiến ý nồng đậm!

"Ông!"

Thái Hư Bạch Kim chiến giáp lấp lóe ánh sáng, phảng phất như đáp lại khí thế của chủ nhân, Hàn Thiên Kiếm càng bộc phát ra hàn khí trước đó chưa từng có.

Gia hỏa đã từng không đứng đắn.

Tại thời điểm đối mặt với Ma Tôn chuyển thế, rốt cục có tư thái Chiến Thần, rốt cục có phong phạm Vương giả năm đó tại Thiên Ma Tỉnh!

Hai người Đồi Tư Trí cùng Địch Ba nhìn thấy khí thế Vân Phi Dương như vậy, trong lòng đều chấn kinh.

Bọn họ có một loại ảo giác.

Chính là, nếu như người này có khí thế như vậy trong chiến đấu lúc trước, mình chắc sẽ giống như Phó Lan Khâm, bị g**t ch*t!

Thần đây sao?

Chiến Thần mạnh nhất Thần Giới đó hả?
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 662: Tuyệt đối là cường giả.


Quả nhiên.

Mặc dù luân hồi chuyển thế, mặc dù tu vi chỉ có Hoàng Cấp, chúng ta khó vẫn có thể so sánh!

Thiết Cốt Thành.

Lâm Chỉ Khê đang bề bộn chính vụ trong thư phòng đột nhiên tâm thần run lên, nàng giống như cảm ứng được điều gì, sắc mặt tái nhợt nói:

- Điềm xấu.

- Vân Phi Dương.

Nàng vịn bàn, nói:

- Chẳng lẽ huynh lại gây đại phiền toái.

Nam Viện.

Lương Âm đang bế quan tu luyện đột nhiên mở mắt, nhẹ nhàng giơ tay phải lên, từng đạo từng đạo kim sắc văn tuyến xuất hiện.

- Chuyện gì xảy ra?

Nàng ngạc nhiên không thôi. Thời khắc đó, một cỗ khí tức đặc thù đang dẫn dắt lực lượng thần bí tồn tại trong cơ thể mình.

"Ba."

Bên trong phòng luyện độc, Lăng Sa La nắm chặt cánh tay phải, mặc dù độc dược trên mặt bàn lật nhào cũng không có tâm tư chỉnh lý.

- Sao thế này.

- Tại sao cánh tay của ta xuất hiện kim quang?!

Xuất hiện loại tình huống này, còn có Mộ Dung Chiến đang bị giam trong địa lao, cánh tay phải của hắn cũng hiện ra kim sắc quang mang, phảng phất như nhận được một loại triệu hoán nào đó.

- Trời ơi!

- Mọi người mau nhìn, đó là cái gì?!

Bên trong Thiết Cốt Thành, có võ giả chỉ bầu trời lớn tiếng quát.

"Xoát xoát!"

Đám người đồng loạt ngẩng đầu, liền thấy bầu trời nguyên bản trong trẻo đột nhiên hiện ra một vết rách, phảng phất bị kiếm trảm.

Một lúc lâu sau.

Vết rách càng lúc càng lớn.

"Cạch!"

Đột nhiên, vết nứt mở rộng thật giống như bị mỗ cỗ lực lượng hung hăng xé nát, không gian loạn lưu lạnh lùng gào thét, khí tức hoang vu từ xưa đến nay bạo phát ra ngoài.

Thời khắc đó.

Toàn bộ võ giả Vạn Thế Đại Lục đều nhìn thấy!

Tứ Hải Kiếm Đế cùng các đỉnh tiêm cao thủ đồng loạt chấn kinh, bởi vì bọn họ cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại đến ngạt thở toát ra từ bên trong vết rách.

- Thật mạnh!

- Đây rốt cuộc là cái gì!

Vô số cường giả lộ ra vẻ sợ hãi.

Cỗ lực lượng đang phát tán kia tuyệt đối siêu việt Vũ Thần, tuyệt đối cường đại đến nổi bọn họ chỉ có thể nhìn lên.

- Đây là...

Chấp Pháp Tháp chủ đứng trên đỉnh tháp nhìn vết rách to lớn, trong ánh mắt hiện ra sóng to gió lớn.

"Vù vù."

Bên trong vết rách bay ra hai đạo lưu quang.

Đợi ánh sáng tan hết, một nữ hài hơn mười tuổi đứng trên bầu trời, sau lưng nàng có một lão giả chừng năm mươi.

Hai người xuất hiện.

Để Tứ Hải Kiếm Đế như muốn ngừng thở.

Cỗ khí tức đáng sợ kia xuất hiện từ trên người hai người nọ!

Cường giả.

Tuyệt đối là cường giả.

Thực lực tuyệt đối trên Vũ Thần!

"A Cáp."

Khi nữ hài xuất hiện, lười biếng duỗi người một cái, sau đó xoa xoa hai mắt, bỉu môi nói:

- Thật là, sao để cho ta làm loại việc khổ cực như vậy chứ.

Thanh âm của nàng rất thanh thúy.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 663: Đây tuyệt đối là đại nhân vật!


Tóc đen dài xõa qua vai, trên gương mặt non nớt hiện ra đỏ ửng giống như đi đường dài mệt mỏi, có vẻ hơi rã rời. Bất quá, đôi mắt to lại thanh tịnh vô cùng.

Lão giả tóc trắng xoá, sắc mặt cương nghị, trong con ngươi bộc lộ ra khí thế sắc bén, hắn trầm giọng nói:

- Truyền Lệnh Sứ đại nhân, đây là trách nhiệm của ngài, dựa theo luật lệnh Tiểu Thần Giới...

- Ai nha, ai nha!

Nữ hài vội cắt đứt hắn, nói:

- Công Bá thúc thúc, đi ra ngoài, ngài đừng nhắc đến luật lệnh Tiểu Thần Giới được không?

Lão giả nghiêm túc đáp:

- Thân là người hầu của Truyền Lệnh Sứ, đây cũng là trách nhiệm của ta.

- Tốt thôi!

Cô bé nói:

- Ta hiện tại sẽ hoàn thành sứ mệnh của ta.

Nói rồi nhẹ nhàng quét mắt một vòng thế giới phía dưới, rất nhanh khóa chặt tại Chấp Pháp Tháp cao ngất, lúc này hô:

- Chấp Pháp tháp chủ Vị diện này!

Thanh âm dập dờn vang lên toàn bộ Vạn Thế Đại Lục.

"Xoát!"

Chấp Pháp Tháp bay lên, ánh mắt lấp lóe vẻ cảnh giác cất lời:

- Hai vị có gì chỉ giáo?

Có thể vạch phá thương khung xuất hiện tại Vạn Thế Đại Lục để hắn suy đoán, hai người này là cường giả đến từ thế giới cao cấp hơn!

Nữ hài nháy mắt, nói:

- Nhìn trang phục của ngươi hẳn là Chấp Pháp Tháp chủ.

Nói rồi tiện tay vung lên ném tới một kim sắc yêu bài, nói tiếp:

- Ta chính là Truyền Lệnh Sứ Tiểu Thần Giới.

Chấp Pháp Tháp chủ tiếp được yêu bài, nhìn kỹ, thấy phía trên khắc sáu chữ Tiểu Thần Giới, Truyền Lệnh Sứ.

Trong lòng của hắn kinh hãi, vội vàng cung kính nói:

- Tháp chủ Chấp Pháp Tháp đương nhiệm của Vạn Thế Đại Lục tham kiến Truyền Lệnh Sứ đại nhân!

Chấp Pháp Tháp tồn tại từ xưa đến nay, căn cứ theo ghi chép, niên đại xuất hiện đại khái vào khoảng thời gian Thần Giới vỡ nát không bao lâu.

Đây là một tổ chức phi thế lực to lớn, bởi vì cơ hồ tại mỗi vị diện nhân loại đều có Chấp Pháp Tháp.

Như vậy.

Nó đến cùng đến từ đây? Đến cùng là ai một tay thành lập ra cơ cấu khổng lồ như thế?

Có quan hệ đến vấn đề này.

Dù sử gia cũng vô pháp giải đáp.

Thế nhân không biết lai lịch Chấp Pháp Tháp.

Nhưng các đời Chấp Pháp Tháp chủ lại rõ ràng, bọn họ đến từ Tiểu Thần Giới, xác thực mà nói, tổng bộ của họ được thiết lập ở đó.

Tiểu Thần Giới.

Người bình thường càng không biết, mà dạng cường giả như Tứ Hải Kiếm Đế cũng chưa từng nghe nói qua.

Nói thật.

Chấp Pháp Tháp chủ đương nhiệm Vạn Thế Đại Lục sau khi tiếp nhận chức vụ mới biết được Tiểu Thần Giới, một vị diện cường đại, tổng bộ ở chỗ đó, mình nhất định phải nghe lệnh của Truyền Lệnh Sứ, và cũng từng thấy qua bản vẽ yêu bài của Truyền Lệnh Sứ.

Hắn hoàn toàn không biết gì cả.

Mới đầu.

Chấp Pháp Tháp chủ tò mò.

Nhưng tiếp nhận mấy trăm năm, thủy chung chưa thấy qua Truyền Lệnh Sứ, dần dà đã quên luôn ba chữ Tiểu Thần Giới này.

Nếu không có nữ hài và lão giả xuất hiện lấy ra yêu bài Truyền Lệnh Sứ, chỉ sợ hắn còn nghĩ chưa ra.

Đại nhân vật!

Đây tuyệt đối là đại nhân vật!

Khó trách, phát ra khí thế cường đại, loại cảm giác này còn đáng sợ hơn so với Vũ Thần a!

Chấp Pháp Tháp chủ lúc này không dám thất lễ, cung kính nói:

- Chấp Pháp Tháp chủ đương nhiệm Vạn Thế Đại Lục tham kiến Truyền Lệnh Sứ đại nhân!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 664: Rất nhiều võ giả lộ vẻ kinh hãi.


Hắn cúi đầu để vô số cường giả trên đại lục hiện ra vẻ chấn kinh.

Thân phận như Chấp Pháp Tháp chủ, mặc dù đối mặt Vũ Thần cũng có thể nâng người lên, vậy mà bái lại nữ hài đột nhiên xuất hiện, xem ra thân phận đối phương không tầm thường!

- Ừm ừm.

Nữ hài thản nhiên nói:

- Thời gian của ta có hạn, nói thẳng luôn, năm năm sau, Tiểu Thần Giới sẽ mở Long Môn, phàm là thiên tài tư chất phi phàm, đều có thể vào.

- Long Môn?

Chấp Pháp tháp chủ có chút mơ hồ.

Cô bé nói:

- Ta đã lời truyền xong, đi trước.

Chấp Pháp Tháp chủ nhất thời sụp đổ.

Đây đến cùng là cái gì, ngươi không giải thích một chút cái gì là Long Môn, nó ở nơi nào, làm thế nào tiến vào à?!

Truyền Lệnh Sứ này quá qua loa đi!

Nữ hài thật không muốn nhiều lời, đang muốn ly khai.

Lão giả sau lưng nghiêm túc nói:

- Truyền Lệnh Sứ đại nhân, ngài quá qua loa, dựa theo luật lệnh Tiểu Thần Giới...

- A!

Nữ hài ôm đầu, hét lớn:

- Im miệng!

Một tiếng quát mắng này ẩn chứa một loại lực kình cường đại nào đó, trong nháy mắt lan tràn toàn bộ đại lục, phàm nhân nghe được, khí huyết sôi trào, tùy thời có khả năng thổ huyết.

- Quá mạnh!

- Đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?!

Rất nhiều võ giả lộ vẻ kinh hãi.

Bọn họ thực không dám nghĩ, rít lên một tiếng đã có thể khiến máu trong cơ thể mình sôi sục, nếu người ta giận dữ hét to lên, mình không lẽ sẽ trực tiếp thổ huyết chết bất đắc kỳ tử đó chứ!

Chấp Pháp Tháp chủ đứng rất gần nữ hài, hắn mang mặt nạ, thấy không rõ biểu hiện trên mặt. Bất quá, từ ánh mắt có thể thấy được, có chút khó chịu.

Hắn là Vũ Thánh đỉnh phong.

Tại Vạn Thế Đại Lục, trừ mấy tên Vũ Thần cùng nửa bước Vũ Thần ra, tuyệt đối là cường giả đứng đầu.

Mà chỉ một tiếng rít của nữ hài trước mặt này đã chịu không nổi, thực lực của đối phương rốt cuộc mạnh cỡ nào, thực không dám tưởng tượng.

"Xoát!"

Đột nhiên, nữ hài xoay người, nói tiếp:

- Nghe kỹ cho ta, năm năm sau, trên không Vạn Thế Đại Lục sẽ xuất hiện một thời không truyền tống đại trận, tên Long Môn đại trận.

Chấp Pháp Tháp chủ vội vàng lắng nghe.

- Đến lúc đó, cường giả đạt tới Vũ Thánh đều có thể vào Long Môn thử một lần, người có duyên sẽ tiến vào Tiểu Thần Giới.

Thì ra là thế.

Chấp Pháp Tháp chủ hiểu rõ.

Nữ hài còn thản nhiên nói tiếp:

- Tiểu Thần Giới từ trước đến nay chỉ lấy cường giả Vũ Thần phá vỡ hư không, lần này mở ra Long Môn, là một hồi cơ duyên tạo hóa đối với mọi người.

Chỉ lấy Vũ Thần phá vỡ hư không?

Nghe được câu này, Chấp Pháp Tháp chủ rung động không thôi, Tiểu Thần Giới này thật kh*ng b*!

Nữ hài tiếp tục nói:

- Ta tên Trầm Tiểu Vũ, nếu có người thông qua Long Môn tiến vào Tiểu Thần Giới, để bọn hắn đi tìm ta.

- Tuân mệnh.

Chấp Pháp Tháp chủ vội đáp.

Linh Niệm Trầm Tiểu Vũ bao phủ toàn bộ Vạn Thế Đại Lục, cau mày nói:

- Vị diện yếu như vậy, trừ một đám lão gia hỏa lớn tuổi, một tuổi trẻ thiên tài ra dáng cũng không có, xem ra, Long Môn năm năm sau, không ai có thể đi vào rồi.

Chấp Pháp tháp chủ chấn động trong lòng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 665: Truyền Lệnh Sứ đại nhân.


Chẳng lẽ.

Nàng đã tìm hiểu toàn bộ thế giới rồi? Linh Niệm mạnh đến bao nhiêu mới có thể làm được điều này chứ!

"Ai."

Trầm Tiểu Vũ nâng cằm, nói:

- Bản Truyền Lệnh Sứ từng tưởng tượng có thể sẽ gặp được một khoáng thế kỳ tài tại một vị diện vắng vẻ, kết quả vẫn khiến ta thất vọng.

- Cái này. . .

Chấp Pháp tháp chủ có chút sụp đổ.

Hắn rất ủy khuất, bởi vì, các tuổi trẻ tuấn kiệt Vạn Thế Đại Lục do Vân Phi Dương cầm đầu tiến về Tinh Thần đại lục trợ giúp hết rồi.

- Truyền Lệnh Sứ đại nhân.

Hắn vội nói:

- Thực ra, Vạn Thế Đại Lục ta có rất nhiều thiên tài tuấn kiệt, chỉ là bọn họ đều tiến về Tinh Thần đại lục để trợ giúp rồi.

Trầm Tiểu Vũ cũng không thèm để ý câu trước, chỉ để ý nửa đoạn sau, nói:

- Tinh Thần đại lục cũng được ta quản hạt, nơi đó làm sao mà các ngươi phải đi trợ giúp?

Chấp Pháp Tháp chủ vội vàng nói nguyên do ra.

- Không phải chứ.

Trầm Tiếu Vũ lấy trán, có chút sụp đổ nói:

- Bản Truyền Lệnh Sứ vừa mới tiếp nhận quản lý hai cái vị diện, kết quả có một cái bị Ma Linh xâm chiếm!

- Không được.

Nàng nắm nắm tay nhỏ, nói:

- Bản Truyền Lệnh Sứ phải hung hăng giáo huấn tên gia hỏa tựng xưng Ma Tôn kia mới được!

Chấp Pháp Tháp chủ vui vẻ.

Cô bé này quá mạnh, để nàng đi giải quyết Ma Tôn cùng Ma Linh trong Tinh Thần đại lục, tuyệt đối dễ như trở bàn tay, đám Vân Phi Dương cũng có sớm thể trở về.

- Truyền Lệnh Sứ đại nhân.

Lão giả bên cạnh lúc này lên tiếng:

- Theo luật lệnh Tiểu Thần Giới, không được tự tiện nhúng tay vào chuyện của Phàm Giới.

- A?

Trầm Tiểu Vũ hỏi lại:

- Có điều này?

Lão giả nghiêm túc đáp:

- Tiểu Thần Giới luật, chương thứ hai, điều thứ ba mươi sáu.

Trầm Tiểu Vũ sụp đổ nói:

- Công Bá thúc thúc, người thật sự là luật lệnh Tiểu Thần Giới di động nha!

- Đa tạ, Truyền Lệnh Sứ ca ngợi.

"..."

- Tốt, tốt.

Trầm Tiểu Vũ nói:

- Lời nói cũng đã truyền ra, chúng ta bây giờ đi Tinh Thần đại lục?

- Có thể.

Lão giả nói.

Trầm Tiểu Vũ nhìn Chấp Pháp tháp chủ một chút, nói:

- Tuy Bản Truyền Lệnh Sứ không coi trọng việc thế giới này sẽ có người có thể đi qua Long Môn tiến vào Tiểu Thần Giới, nhưng ngươi nhất định phải truyền đạt lại lời của ta.

Chấp Pháp Tháp đáp:

- Vâng.

- Đi thôi.

Trầm Tiểu Vũ bước nhỏ một bước, vừa muốn đi vào không gian liệt phùng. Bất quá lại ngừng chân, con ngươi trong suốt nhìn hướng về phía đông nam, kinh ngạc nói:

- Công Bá thúc thúc, người có cảm giác ra Thần lực hay không?

- Cảm giác được.

Lão giả đáp:

- Chí ít có bốn người.

"Hắc hắc."

Trầm Tiểu Vũ cười nói:

- Không nghĩ tới, hạ cấp vị diện nho nhỏ vậy mà lại có nhiều người mang theo Thần lực như vậy, ta tới đây cũng có thu hoạch a.

"Xoát."

Bóng người nàng nhoáng lên một cái.

Lâm Chỉ Khê đang đứng trong phủ Thành chủ nhìn lên trời, tròng mắt đột nhiên co rụt lại, bởi vì nữ hài trên bầu trời kia đã thình lình bên cạnh mình, cười nói:

- Tỷ tỷ, theo ta đi Tiểu Thần Giới đi.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 666: Vân Phi Dương!


Tinh Thần đại lục.

Trong núi lớn đang treo lơ lửng giữa trời.

Tiêu Kha Ái cuối cùng cũng vung năng lượng cầu cường đại mình ngưng tụ ra về phía trước, lực lượng bạo phát khiến cho toàn bộ không gian tràn ngập cuồng phong táo bạo!

- Vân Phi Dương!

Hắn phẫn nộ quát:

- Sỉ nhục ngươi đã từng cho bản tôn, hôm nay lấy máu ngươi để trừ đi!

"Vù vù!"

Năng lượng cầu xông qua mang theo uy lực tuyệt đối áp chế.

Nhưng.

Đối mặt một kích này, Vân Phi Dương lạnh nhạt tự nhiên, tay trái nắm chặt chuôi kiếm, hai tay cầm kiếm, bước ra một bước, bỗng nhiên chém tới.

Nhất Kiếm Trảm Thương Khung!

"Vù vù!"

Được cấm thuật gia trì cộng thêm Kiếm Hồn phụ tá, cuồng ngạo kiếm khí tuôn ra từ trong thân thể, cuối cùng hình thành một đạo kiếm khí to lớn.

Một kiếm này.

Là một kiếm mạnh nhất của Vân Phi Dương!

Tuy khí thế vô cùng đáng sợ nhưng so với năng lượng cầu ầm vang đang đến, vẫn kém rất nhiều!

Bất quá.

Hai tên Linh Hoàng khiếp sợ không thôi.

Đồi Tư Trí - Linh Hoàng đỉnh phong nháy mắt kết luận, dưới sự khinh thường trước kia mà mình đỡ một kiếm này, chỉ sợ phải ngậm hành.

Còn tốt, còn tốt.

Vừa rồi tên kia chạy mất, không có bạo tẩu, nếu không, bây giờ kết cục của mình không khác gì Úc Mộc Chân.

Địch Ba chảy mồ hôi lạnh ròng.

Tu vi hắn không cao như Đồi Tư Trí, tự nhiên ý thức được, nếu lúc trước ngạnh kháng một kiếm này, hậu quả tất giống Phó Lan Khâm, trực tiếp bị mạt sát.

"Xoát!"

Kiếm khí mạnh nhất do Vân Phi Dương hình thành chém tới năng lượng cầu đang bay tới.

Có thể nhờ động phủ Vũ Thần, dù kiếm khí cuồng bạo hay năng lượng cầu cường đại cũng không nhiễu loạn được không gian.

Nếu ngược lại ở ngoại giới, sớm đã chấn vỡ không gian bích lũy yếu kém của Tinh Thần đại lục rồi!

"Oanh!"

Kiếm khí và năng lượng cầu cuối cùng chạm vào nhau.

Tiếng nổ vang như tiếng sấm đinh tai nhức óc, hai Linh Hoàng đang cách đó rất xa cũng cảm giác được khí huyết đang sôi trào!

Bọn họ cưỡng chế đè ép máu trong cơ thể, nhìn chằm chằm về phía trước, bởi vì to lớn kiếm khí và năng lượng cầu đang đối chọi với nhau, còn chưa tiêu tán!

Bất quá.

Về mặt khí thế.

Kiếm khí rõ ràng yếu thế, chống lại chỉ là tạm thời, tất sẽ bị năng lượng cầu ép nát.

Quả nhiên, cường đại kiếm khí chống cự một lúc bỗng nhiên vỡ nát hóa thành ánh sao đầy trời.

"Phốc!"

Một khắc kiếm khí vỡ vụn, Vân Phi Dương như bị thương nặng, máu tươi phun ra ngoài, sắc mặt trắng bệch.

Tiêu Kha Ái ngưng tụ một kích này đạt tới hai vạn hai ngàn trọng, lấy thực lực hắn bây giờ, mặc dù có cấm thuật gia trì cũng chỉ có thể làm đến bước này.

Cùng nhờ thân thể hắn cường đại.

Nếu đổi lại Linh Hoàng hậu kỳ như Địch Ba, sớm đã bị phản phệ ợ ra rắm.

"Vù vù!"

Sau khi kiếm khí vỡ nát, năng lượng cầu thế như chẻ tre xông đến, khí thế ẩn chứa trong đó vẫn đáng sợ như cũ!

- Vân Phi Dương!

Sắc mặt Tiêu Kha Ái dữ tợn quát:
- Chết đi!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 667: Không có nghĩa là không có cơ hội.


Cuối cùng, năng lượng cầu cuốn tới, trong nháy mắt thôn phệ Vân Phi Dương, chợt cực tốc bành trướng, phát ra hào quang loá mắt, ầm vang nổ tung!

"Vù vù!"

Cuồng bạo khí kình lan tràn bốn phía, Đồi Tư Trí và Địch Ba gặp trùng kích nhao nhao thổ huyết lui lại.

Dư uy tan hết.

Cảnh sắc sơn thủy như thơ như hoạ bị Cuồng Ma Linh Bạo hóa thành phế tích, cả vùng hiện ra từng đạo liệt ngân.

Nơi xa.

Đồi Tư Trí và Địch Ba ngã trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, trong lòng sụp đổ không thôi.

Ma Tôn đại nhân.

Ngươi cũng nên chú ý chúng ta một chút chứ!

Phàn nàn thì phàn nàn nhưng vẫn nỗ lực ngẩng đầu nhìn về vị trí Vân Phi Dương, nghĩ thầm, nổ tung mạnh mẽ như vậy, tiểu tử kia chắc đã chết.

Nhưng.

Khi bọn hắn nhìn sang, nhất thời trợn tròn mắt.

Bởi vì Vân Phi Dương đứng yên tại chỗ, mặc dù xung quanh hóa thành hư vô, mặc dù mặt đất vỡ nát như mạng nhện, vẫn chưa lui một bước!

Giờ phút này.

Sắc mặt hắn tái nhợt, mặt không có chút máu, thân thể vẫn thẳng tắp, bởi vì Chiến Thần ngạo cốt, xưa nay không cho phép cúi đầu, cho dù là chết!

Tiêu Kha Ái thấy thế khẽ giật mình.

- Chậc chậc.

Hắn cười nhạt nói:

- Không hổ là Thần Giáp Chiến Thần, có thể ngạnh kháng oanh tạc 20 ngàn trọng của bản tôn.

- Bất quá.

Tiêu Kha Ái tiếp tục nói:

- Ngạnh kháng xong một chiêu này chắc đã đến cực hạn.

Đúng thế.

Ngạnh kháng oanh tạc 20 ngàn trọng.

Thái Hư Bạch Kim chiến giáp đã đạt đến cực hạn, ánh sáng ảm đạm, nếu như chịu thêm một kích, khẳng định sẽ không đỡ nổi.

Đâu chỉ chiến giáp.

Kiếm Hồn Hàn Thiên Kiếm sau khi kích phát kiếm khí cũng lâm vào trạng thái cực độ hư nhược.

Càng bi kịch là.

Vân Phi Dương thi triển ra một kiếm mạnh nhất, máu tươi điên cuồng thiêu đốt, giờ phút này cũng đến cực hạn, tóc bạc rút đi, hóa thành tóc đen, ở vào trạng thái hư nhược.

Đây chính là chênh lệch giữa Hoàng Cấp và Thánh cấp, mặc dù có cường đại binh khí, cường đại chiến giáp, cũng chỉ có thể giữ được tính mạng!

- Bản tôn vừa rồi còn sợ sẽ lập tức đánh ngươi chết đó.

Tiêu Kha Ái đi tới, đứng trước mặt Vân Phi Dương, điềm nhiên nói:

- Như thế thì không vui.

- Vân đại chiến Thần.

Hắn âm u cười nói:

- Ta muốn chà đạp tôn nghiêm của ngươi từng chút một, để ngươi thể nghiệm sỉ nhục năm đó của ta.

Vân Phi Dương khó khăn cười rộ lên.

Kinh mạch trong cơ thể hắn bị hao tổn, thân thể suy yếu, đừng nói bước ra một bước, hơi động đậy đã có thể ngã xuống rồi.

Nhưng.

Không có nghĩa là không có cơ hội.

Vân Phi Dương còn có át chủ bài, còn có hai đầu Thần Cách văn tuyến giác tỉnh, hắn đang đợi, đang đợi Tiêu Kha Ái tới gần, đang tìm thời cơ xuất thủ tốt nhất.

Tiêu Kha Ái cười nói:

- Vân đại chiến Thần vô hạn năm đó có nghĩ tới có một ngày sẽ rơi vào tình trạng như thế hay không?!

- A.

Hắn cười nói:

- Bản tôn quên mất, ngươi bây giờ không còn khí lực mở miệng, chỉ cần bị chạm nhẹ cũng sẽ ngã xuống đất!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 668: Như thế cũng tốt!


Nói rồi giơ tay lên đẩy về hướng Vân Phi Dương.

Hắn muốn đạp đổ đối phương, muốn giẫm trên mặt hắn, tùy ý chà đạp tôn nghiêm, như thế mới có thể an ủi sỉ nhục vạn năm qua!

Nhưng.

Hắn cũng không biết, hành động tùy ý của mình ngược lại cho Vân Phi Dương cơ hội.

"Ông!"

Trên cổ tay, hai đạo Thần Cách văn tuyến xuất hiện, lóe ra kim sắc quang mang.

Cánh tay Vân Phi Dương ngưng tụ Thần lực, từ khi giác tỉnh đầu Thần Cách văn tuyến thứ hai, tính về lực lượng đã nhiều gấp đôi trước kia.

Đối mặt Tiêu Kha Ái có thực lực cách xa Ma Tôn năm đó, hắn không chút do dự, quyết định bạo phát toàn bộ!

Còn việc có thể giải quyết được đối phương hay không thì chỉ có thể tùy duyên!

"Vù vù!"

Đột nhiên, quyền đầu Vân Phi Dương ngưng tụ chướng mắt kim quang, trong ánh mắt lấp lóe vẻ điên cuồng.

Tiêu Kha Ái đang đưa tay ra hết hồn, khí tức nguy hiểm mãnh liệt trong nháy mắt xông lên đầu.

Hắn cả kinh hô:

- Không tốt…

"Oanh!"

Nhưng vào lúc này, khắp nơi đột nhiên chấn động kịch liệt, Vân Phi Dương đang phẫn nộ huy quyền thế mà biến mất.

Không chỉ có hắn.

Tiêu Kha Ái đang Quá sợ hãi hay Đồi Tư Trí cùng Địch Ba cũng nhao nhao biến mất, mảnh không gian này nhất thời vắng vẻ.

Đột nhiên, âm thanh hoang vu vang lên:

- Âm Dương Tương Hợp, người hữu duyên, tiếp nhận phần cơ duyên này đi.

Vân Phi Dương đã ngưng tụ đủ Thần lực, đang tính thừa dịp Tiêu Kha Ái chủ quan mà đập tới.

Nhưng.

Thời khắc mấu chốt.

Hắn lại cảm thấy hoa mắt, đột nhiên xuất hiện bên trong một không gian hư vô được lưu quang bao phủ, còn tên kia đã biến mất.

- Âm Dương Tương Hợp, thời gian tương đối, người có duyên, tiếp nhận phần cơ duyên này đi.

Hoang cổ thanh âm vang lên trong không gian.

" "

Vân Phi Dương xém chút chửi ầm lên.

Át chủ bài mạnh nhất của lão tử sắp bạo phát, ngươi vào lúc này truyền tống ta đi, thật muốn tức chết người không đền mạng mà!

"Hưu —— "

Thần lực tùy thời bạo phát được Vân Phi Dương thu hồi, sau khi thu hồi nó, hắn liền ngã xuống, sắc mặt suy yếu đến cực hạn.

- Như thế cũng tốt!

hắn nói thầm:

- Dù giết tên kia, mình cũng sẽ bị hai Linh Hoàng còn lại xử lý.

Nghĩ tới đây.

Vân Phi Dương cũng cảm thấy âm thầm may mắn.

Truyền tống thật đúng lúc, chí ít mình còn sống.

Đồng dạng, may mắn còn có Tiêu Kha Ái.

Hắn giờ phút này đứng trong một vùng không gian khác, lòng vẫn còn sợ hãi nói:

- Không nghĩ tới, tên kia conf có Thần lực, nếu không bị truyền tống, bản tôn sợ rằng sẽ chết ở trong tay hắn!

Nhìn thấy át chủ bài mạnh nhất của Vân Phi Dương để hắn cảm giác uy h**p cự đại.

"Hừ."

Tiêu Kha Ái cười lạnh nói:

- Tên kia bạo phát Thần lực, cần mình tới gần mới có hiệu quả, đợi bản tôn phá vỡ không gian, tìm tới hắn, vẫn có thể tuỳ tiện b*p ch*t.

"Hô —— "

Vân Phi Dương nằm trên mặt đất, một lúc lâu sau mới khôi phục được chút khí lực.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 669: Kỳ quái


Chiến giáp hộ thể, ngạnh kháng nổ tung 20 ngàn trọng cũng không bị thương tổn, suy yếu như vậy là do cấm thuật cùng Linh Hạch khô kiệt gây ra.

- Muốn khôi phục, chí ít cần một tháng.

Vân Phi Dương nỗ lực ngồi xuống, trong ánh mắt lấp lóe vẻ không cam lòng.

Ma Tôn năm đó bị mình tùy ý mạt sát, bây giờ lại đánh mình chật vật như thế, thực quá khó chịu.

- Mẹ kiếp.

Vân Phi Dương nắm quyền, nói:

- Chờ đó cho lão tử!

Tiêu Kha Ái cường đại để hắn tức giận cũng kích phát hắn lần nữa có xúc động tu luyện.

Thực ra, sau khi trở về từ mảnh đất thí luyện, Vân Phi Dương đã rất nỗ lực, ngắn ngủi mấy tháng đã đột phá đến Kiếm Vũ song Hoàng.

Không biết sao.

Tiêu Kha Ái tu luyện sớm hơn hắn, cảnh giới cao hơn hắn, vậy mới chết.

Bởi vì tác dụng phụ khi thi triển cấm thuật.

Vân Phi Dương chỉ có thể xếp bằng điều dưỡng trong không gian, cũng may có thể câu thông Phi Dương đại lục, Linh Niệm đưa vào đó giao Mục Oanh cho Trà Mộc, an trí La Mục bọn người rồi trở về hiện thực.

Chắc do thương thế duyên cớ.

Hắn không thể ở trong thế giới của mình quá lâu, xác định Mục Oanh chỉ hôn mê, không còn gì lo ngại, triệt để buông lỏng, bắt đầu an tâm điều dưỡng.

Một tháng sau.

Cảm giác suy yếu tiêu trừ.

"Xoát!"

Hắn nắm nắm quyền đầu, nói:

- Rốt cục khỏi hẳn!

Nói rồi, dung nhập vào Phi Dương đại lục, xuất hiện Trà nội thành do Trà Mộc quản lý.

- Phi Dương ca!

La Mục đang tu luyện, nhìn thấy Vân Phi Dương xuất hiện, lúc này hô một tiếng, mấy người Long Chấn Vũ đang ngồi xếp bằng trên thành lâu cũng nhao nhao nhìn qua.

Ba người trong khoảng thời gian này trong thế giới có linh khí gấp mười lần tu luyện, thật sự rất thoải mái.

Đương nhiên.

Thủy chung vẫn đang hoang mang, đây rốt cuộc là địa phương nào.

Có quan hệ với Vân Phi Dương đại lục, bọn người La Mục không được tùy tiện nói lung tung.

- Oanh Oanh tỉnh chưa?

- Vẫn chưa.

- Suốt một tháng nay vẫn không có tỉnh?

Vân Phi Dương nhíu mày.

Hắn đoán Oanh Oanh chỉ hôn mê bốn năm ngày thì có thể thanh tỉnh, không nghĩ tới thương thế còn nghiêm trọng hơn mình tưởng tượng nhiều.

- Một tháng?

La Mục mờ mịt nói:

- Phi Dương ca, ngươi không hồ đồ chứ, mới đi qua ba ngày thôi.

- Ba ngày?

Vân Phi Dương ngớ người.

- Đúng thế.

La Mục nhìn hắn.

Vân Phi Dương nhíu mày:

- Ngươi đang đùa ta à?

La Mục thấy sắc mặc hắn không tốt, lúc này lộ vẻ mặt đau khổ nói:

- Ca, ta nào dám đùa ngươi, không tin thì đi hỏi người khác xem!

Vân Phi Dương thật không tin, vội vàng hỏi bọn người Long Chấn Vũ, ai nói đều trả lời mới qua ba ngày!

- Kỳ quái
 
Back
Top