- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
Siêu Cấp Cưng Chiều (601-800)
Chương 638: HỢP TÁC THÀNH CÔNG
Chương 638: HỢP TÁC THÀNH CÔNG
Một giờ chiều, Lê Tiếu tỉnh dậy.Rèm cửa che nắng được kéo xuống, ánh sáng tối mờ, vô cùng yên tĩnh.Qua khoảng nửa tiếng, cô mới chậm rãi ra khỏi phòng ngủ.Trong phòng khách, Thương Úc không có ở đó, chỉ có Lạc Vũ ngồi trên sofa cúi đầu nghịch điện thoại.Nghe tiếng mở cửa, cô ta vội vàng đứng dậy: "Cô Lê."
Lê Tiếu biếng nhác gật đầu: "Mọi người đâu?"
"Lão đại và cậu Mông đang ở phòng bên cạnh, còn Cố Thần quay về công ty rồi."
Lê Tiếu chỉ "ừ", nghiêng đầu nhìn trời thu quang đãng ngoài cửa sổ, đi đến đó, ngẩn người xuất thần.Sáng nay cô ngủ vùi trong ngực Thương Úc.
Trước khi ngủ say, hình như cô có nghe anh nói gì đó.Tối qua Tiêu Diệp Huy tổn thất ba mươi người, nhưng tỉnh bang Ida vẫn còn những lính đánh thuê núp trong bóng tối chưa ra tay.Hành động lần này nhìn như bại trận, nhưng thật ra... anh ta đã lấy được thứ mình muốn.
Đó chính là thăm dò ranh giới cuối cùng của cô và thân phận của Thương ÚcChẳng trách anh ta đã nói, qua đêm nay cô sẽ càng hận anh ta.Rất có thể... anh ta cho rằng Doãn Mạt sẽ trở thành căn nguyên hận thù giữa họ.Lê Tiếu cụp mắt bật cười, Tiêu Diệp Huy tự cho mình tính toán không chút sai lầm, nhưng cô luôn trở thành một ngoại lệ.Không lâu sau, nhân viên phục vụ phòng khách mang bữa trưa đến.
Tâm trạng Lê Tiếu không tốt, cũng không có khẩu vị, chỉ ăn đơn giản vài miếng rồi nhìn Lạc Vũ nói: "Chiều nay theo tôi đến Tập đoàn Thiên Mục một chuyến."
"Cần tôi dẫn theo luật sư không?"
Lê Tiếu đặt chén đũa xuống, suy ngẫm mấy giây: "Dẫn theo đi, chuẩn bị thêm một bản hợp đồng thương vụ linh kiện trí tuệ nhân tạo."
Lạc Vũ chớp mắt, hóa ra không phải đi bàn tiền bồi thường.Trước khi ra ngoài, Lê Tiếu đến phòng bên cạnh một chuyến, gõ cửa bước vào, liền nghe được giọng chế giễu quen thuộc: "Em dâu thật khiến anh phải nhìn với cặp mắt khác xưa."
Là Hạ Sâm.Lê Tiếu thoáng dừng chân, vòng qua sảnh cửa trước thấy Hạ Sâm dáng vẻ tùy ý gác tréo chân, ngồi trên sofa đơn hút thuốc.Thấy Lê Tiếu, Hạ Sâm ngả ngớn nhướng mày, nhìn quét trên người cô một lượt: "Nghe nói em đòi tiền bồi thường tám trăm triệu với Tập đoàn Thiên Mục?"
Sau đó hắn nói tiếp: "Đúng là một ý tưởng phát tài mới."
Lê Tiếu liếc hắn: "Anh Sâm rảnh vậy à?"
Ý muốn nói: Sao ở đâu cũng có mặt anh hết vậy?Hạ Sâm hút thuốc, lắc mũi chân, liếc người đàn ông quý phái ở đối diện: "Cậu không nói cô ấy biết thân phận của anh ở Hắc Ưng à?"
Thương Úc cong môi cười nhạt: "Đáng nhắc đến sao?"
Hạ Sâm cắn điếu thuốc, giận đến bật cười: "Lẽ nào không đáng nhắc đến sao?"
Dù gì hắn cũng là quân sư của Hắc Ưng, lúc trước Mông Tuấn kia cũng là do hắn kéo về.Thương Úc mặc kệ Hạ Sâm, nhìn Lê Tiếu ngồi xuống cạnh mình, nhẹ giọng hỏi: "Em tính ra ngoài sao?"
"Vâng, em đi tìm Cố Thân, ngoài ra..."
Cô thoáng ngừng, bổ sung: "Em muốn thúc đẩy hợp tác giữa Tập đoàn Thiên Mục và Diễn Hoàng.
Linh kiện bộ phận giả do họ sản xuất có thể được đưa vào sử dụng, cũng có thể giảm thiểu quá trình Diễn Hoàng khai phát quy trình sản xuất, anh thấy sao?"
Thương Úc mím môi, cưng chiều xoa đỉnh đầu cô: "Tùy em, muốn làm gì cứ dặn Lạc Vũ."
Ánh mắt hai người giao nhau, Lê Tiếu cười nói "được".Lúc cô đứng dậy chuẩn bị rời đi thì cổ tay lại bị anh kéo ngược, dặn đi dặn lại: "Về sớm một chút, tối nay dẫn em đi gặp một người."
Lê Tiếu nhìn Hạ Sâm, gật đầu nói: "Được."
Sau khi cô rời đi, Mông Tuấn đứng một bên hỏi ngay: "Bố già, có cần phái người bảo vệ sư muội không?"
Cách gọi của anh ta khiến Hạ Sâm hoài nghi nhìn sang.Thương Úc cúi người lấy bao thuốc lá trên bàn, ngón tay kẹp điếu thuốc, hông đáp mà hỏi lại: "Thả Doãn Mạt chưa?"
Mông Tuấn bước lên trước, cúi đầu: "Đi rồi, mười giờ sáng nay, chúng tôi giả vờ nới lỏng cảnh giác, để cô ta chạy ra từ cửa sau khách sạn.
Trước mắt chưa có ghi chép xuất cảnh, chắc còn ở Ida."
Thương Úc nheo mắt như có điều suy nghĩ, dặn dò: "Phái hai người đi theo Tiếu Tiếu, có hành động khác thường nào thì trực tiếp xử lý, đừng để cô ấy phải ra tay."
Mông Tuấn đáp lại, làm theo.Hạ Sâm cong ngón tay búng tàn thuốc trên quần tây: "Bên ngoài có hơn hai mươi lính đánh thuê, cậu chỉ phái cho cô ấy hai người?"
Thương Úc cúi đầu châm điếu thuốc, khói trắng lượn lờ phả ra từ môi anh: "Tiêu Diệp Huy không phải người vì cái lợi trước mắt như vậy.
Trước khi Doãn Mạt quay về nhận lệnh, cậu ta sẽ không ra tay tiếp."
"Cậu hiểu rõ cậu ta nhỉ."
Hạ Sâm lắc đầu, chống đầu gối đứng dậy: "Anh đến sòng bài ngâm một chuyến.
Mấy hôm trước nghe nói có người mua thông tin về bố già Hắc Ung.
Anh hoài nghi là người của Childman."
Thương Úc nâng mí mắt, mấp máy môi: "Quan hệ giữa gia tộc Childman và thống đốc đương nhiệm không tối, vị trí sòng bài đừng để lộ ra."
Hạ Sâm mở áo khoác vòng qua đầu vai, cười khinh thường: "Sợ gì, giờ niêm phong của anh đi, chờ Mông Tuấn lên chức, còn không phải mọi việc sẽ như cũ sao."
Dứt lửi, Hạ Sâm kéo cổ áo, ngẩng đầu rảo bước ra khỏi phòng.Tổ chức Hắc Ưng vẫn luôn xúc tiến việc tuyển cử nhiệm kỳ mới.
Mông Tuấn được chọn làm thống đốc là kết quả hiển nhiên.
Hành động này tương đương với việc cắt đứt mạng lưới quan hệ quan trọng nhất của Tiêu Diệp Huy ở tỉnh bang Ida....Bốn giờ chiều, Lê Tiếu và Lạc Vũ dẫn theo đoàn luật sư đồng hành rời khỏi Tập đoàn Thiên Mục.Cố Thần chắp tay đi cạnh Lê Tiếu, khóe miệng còn sưng, xương gò má vẫn bấm xanh, tư thế đi bộ cũng khập khễnh.Lúc này, Lê Tiếu khom người định lên xe, Cố Thân kéo cô lại, hỏi lại vô số lần: "Cô thật sự không lấy tôi làm trò đùa chứ?"
Lê Tiếu không đổi sắc mặt: "Nếu không tin, anh có thể đích thân đi hỏi anh ấy."
Cố Thân ngửa đầu nhìn trời, chỉ cảm thấy thật khó tin.Thương Thiếu Diễn của Nam Dương chính là bố già Hắc Ưng, hai thân phận tưởng chừng chẳng liên quan gì với nhau, lại là cùng một người.Anh ta không khỏi bắt đầu ngẫm lại, lúc trước ngay trước mặt Lạc Vũ, bản thân có nói xấu gì Thương Thiếu Diễn không?Đó là papa ruột chống lưng cho anh ta sau này ở Ida đấy!Cố Thân trầm tư thả lỏng tay, liếc Lạc Vũ đứng cạnh cửa: "Cô Vũ, sau này... chỉ giáo nhiều hơn."
Lạc Vũ đứng chắp tay, lạnh lùng gật đầu đáp lại.Cố Thân nhìn đường nét rắn rỏi của cô ta, càng thấy mặt mày cô ta hung tợn quá, không đáng yêu chút nào."
Bao giờ tổ chức họp báo?"
Trước khi lên xe, Lê Tiếu hỏi vấn đề cuối cùng.Cố Thân thôi nhìn Lạc Vũ, nghiêm túc đáp lại: "Chắc vài bữa nữa.
Nhưng người phụ trách của Khoa học Kỹ thuật Tiêu thị được cứu đi rồi, giờ không tìm được người nữa.
Tiêu Diệp Huy đùa giỡn tôi như vậy, chắc chắn phải khiến bọn họ mất hết mặt mũi ở buổi họp báo, đời này đừng hòng làm ăn ở Ida nữa."
Lê Tiếu hài lòng gật đầu, chui vào xe, lạnh nhạt nói: "Đừng quên trả tiền bồi thường."
Cố Thân chua xót: "..."
Anh ta đã đuổi mười ba tên kỹ sư AI đó ra khỏi Tập đoàn Thiên Mục.
Tiếc là lúc đầu tự mình tìm đường chết, nay phải dùng tám trăm triệu để mua một đợt dạy dỗ.Nhưng mà, bỏ tiền bồi thường ra, Tập đoàn Thiên Mục nhận được sự che chở của Hắc Ưng, và thiết lập phương án hợp tác trí tuệ nhân tạo với Tập đoàn Diễn Hoàng, có thể nói là lỗ một lời mười!