[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 89,556
- 0
- 0
Sau Khi Xuyên Thành Thiếu Gia Giả Cả Nhà Đều Trọng Sinh
41.1 Sự Thật Được Tiết Lộ
41.1 Sự Thật Được Tiết Lộ
Tác giả : Trĩ Đường
Edit : Chú heo con ở Bản Đôn
**TRUYỆN CHỈ CÓ TRÊN WATTPAD**Ánh đèn trong khán phòng mờ đi.Giản Tinh Xán đứng ở cửa nhìn bà ta: “Bây giờ tôi có việc phải làm, không có thời gian nói chuyện phiếm với bà.”
Cậu muốn rời đi, nhưng bị Lưu Tuyết Tĩnh ngăn: “Đứng lại!''Trên mặt Lưu Tuyết Tĩnh không còn chút tươi cười nào, bà ta vốn là người luôn chú trọng thể diện, thường ngày ít nhiều đều phải trang điểm và đeo trang sức, nhưng hôm nay trông bà ta có chút chật vật, thậm chí còn rất sốt ruột.
Lúc ở trước mặt những học viên khác và khán giả, bà luôn giữ hình tượng người phụ nữ ôn nhu, yêu thương con, không ai nghĩ Lưu Tuyết Tĩnh còn có một bộ mặt khác như vậy.Mọi người đang trốn hai mặt nhìn nhau.Không biết có vở kịch hay ho nào sắp diễn ra...Giản Tinh Xán bình tĩnh ngước lên nhìn bà, như đang xem một chú hề nhảy nhót trước mặt, nói: "Bà có chuyện gì muốn nói với tôi?"
Lưu Tuyết Tĩnh hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh: "Xán Xán, mau nói cho mẹ biết chuyện gì đang xảy ra.
Tại sao mẹ lại nhận được tin nhắn báo rằng có một lượng tiền lớn đang chảy ra ngoài, cùng với đó, tất cả các hạng mục con đầu tư vào công ty ban đầu đều bị rút?"
Giản Tinh Xán nói: "Có gì sai khi tôi nhận lại tiền của mình không?"
"Không phải mẹ đã nói với con rồi sao, đây là đầu tư, đều do công ty quản lý.”
Tay của Lưu Tuyết Tĩnh hơi run, cười gượng gạo: “Bây giờ con lại cho dừng rất nhiều hạng mục, hao hụt rất nhiều tiền, còn phải chịu trách nhiệm vi phạm hợp đồng.
Con có biết việc này sẽ mang đến cho công ty bao nhiêu rắc rối không?
Mẹ làm gì khiến con không vui hay sao mà con lại làm như vậy?''Lưu Tuyết Tĩnh thốt lên đầy căm phẫn.Những lời này được tổ chương trình phát sóng nguyên vẹn.Khán giả không hiểu ra sao:"Chuyện gì vậy?"
"???"
"Giản Tinh Xán cũng quá tùy hứng nhỉ?"
"Kịch bản sinh nhật đặc biệt?"
''Trước thì bỏ mặc mẹ bị thương, bây giờ còn chọc giận cha mẹ, con cái kiểu gì vậy?"
Trên mặt những học viên khác đầy dấu chấm hỏi, đáng nhẽ phải ra khỏi chỗ trốn, nhưng Lưu Tuyết Tĩnh ngày càng nóng giận hơn, không ai dám động đậy, nếu ra ngoài bây giờ thì thật xấu hổ.Giản Tinh Xán đứng đó, nghe Lưu Tuyết Tĩnh gầm lên, nhưng cậu lại rất bình tĩnh: "Tôi mất tiền?
Hay là bà mất?"
Nụ cười của Lưu Tuyết Tĩnh có chút đờ đẫn: "Ý con là sao?"
“Số tiền bố mẹ để lại cho tôi.”
Giản Tinh Xán nói: “Trước đây tôi đã đưa cho bà và chưa bao giờ hỏi thăm chuyện công ty.
Hôm qua khi tôi đi kiểm tra tài khoản thì phát hiện doanh thu của công ty bị lỗ, tiền đi đâu rồi?"
Lưu Tuyết Tĩnh hoảng sợ: "Con đi kiểm toán à?"
Giản Tinh Xán bình tĩnh nói: "Không thể sao?
Dù sao thì đó cũng là công ty của Giản gia."
Lưu Tuyết Tĩnh không nghĩ đến Giản Tinh Xán sẽ đột nhiên kiểm tra công ty.
Còn không cho bà thời gian chuẩn bị trước, có chút thẹn quá hóa giận nói: “Xán Xán, con làm vậy là vì không tin tưởng mẹ phải không?
Mẹ và bố con đã chăm sóc con biết bao nhiêu năm rồi, không có công sinh thành nhưng cũng có công dưỡng dục.
Con còn bí mật kiểm tra tài khoản?
Mẹ có bao giờ làm hại con sao?"
Lưu Tuyết Tĩnh trong lòng mừng thầm, cho rằng bà đã dọa được cậu.Giản Tinh Xán bất động.
Nhìn Lưu Tuyết Tĩnh biện hộ, sự nhẫn nại của cậu đã đến cực hạn.
Cậu nhìn Lưu Tuyết Tĩnh và nói: "Ngày hôm kia, khi ông nội rời khỏi đảo Tinh Quang, đột nhiên phát bệnh tim, phải đưa gấp đến bệnh viện để cấp cứu, cho đến nay ông ấy vẫn hôn mê bất tỉnh.
Bác sĩ nói tình trạng rất nguy hiểm và khả năng tỉnh lại là rất nhỏ."
Lưu Tuyết Tĩnh sửng sốt.Bà không ngờ kế hoạch lại diễn ra suôn sẻ như vậy.Nhưng cũng đúng, ông ta tuổi cũng lớn, tỉnh lại có khả năng hồ đồ rất lớn.Lưu Tuyết Tĩnh kìm nén niềm vui trong lòng, bà nhìn Giản Tinh Xán và tỏ ra lo lắng: “Sao chuyện này có thể xảy ra…”
“Ngày đó rõ ràng còn khỏe mà.”
Lưu Tuyết Tĩnh nhíu mày thờ dài: " Ông cũng già rồi, tàu xe mệt nhọc, bệnh cũ tái phát cũng là thường tình, thực sự không ngờ chuyện này lại xảy ra."
Giản Tinh Xán nói: "Bà không nghĩ tới sao?"
Lưu Tuyết Tĩnh sửng sốt: "Xán Xán, ý con là sao?"
Giản Tinh Xán lấy trong túi ra một bức ảnh đưa cho bà ta: “Bà có biết người này không?”
Lưu Tuyết Tĩnh nhìn bức ảnh chụp trong vườn và bóng lưng của tài xế, buồn bã xuất hiện và lướt đi trong nháy mắt, bà khẽ cười, nói: "Bức ảnh này có vấn đề gì không?"
Giản Tinh Xán nói: "Bức ảnh này không có vấn đề gì cả."
Vẻ mặt của Lưu Tuyết Tĩnh trở nên nghiêm túc."
Bà đưa cho tôi và ông nội hai cuốn album ảnh giống hệt nhau.
Cuốn album có 56 trang."
Giản Tinh Xán dùng ngón tay dài trắng nõn nhéo bức ảnh: "Nhưng phía sau còn thiếu một tấm ảnh.''Lưu Tuyết Tĩnh khẽ cười một tiếng:" Mẹ không hiểu con đang nói gì."
Giản Tinh Xán cũng không vội: "Tôi đoán là bà đã để bức ảnh còn thiếu vào đó cho ông nội xem, chính bức ảnh đó đã khiến ông lên cơn đau tim."
Lưu Tuyết Tĩnh lạnh giọng, vỗ vỗ cái bàn: "Giản Tinh Xán!
Con đang bôi nhọ mẹ mà không có bằng chứng à?
Ta là mẹ của con đấy!"
Khí thế của bà mạnh đến mức khiến những người khác trong khán phòng phải giật mình.Ngay cả khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng phải sửng sốt:"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Chết tiệt, chết tiệt..."
"Thằng nhóc này sao có thể nói như vậy?"
"Lưu Tuyết Tĩnh trông không giống loại người này nha.''Giản Tinh Xán nhìn vẻ mặt thất vọng của Lưu Tuyết Tĩnh, cậu cũng không lo lắng mà chỉ nói: “Điều tôi không hiểu là tại sao bức ảnh mất tích lại bị ông nội bằng mọi giá phải tiêu hủy.
Đó là bức ảnh mà ông ấy thà chịu đựng cơn đau tim cũng muốn phá hủy nó."
Lưu Tuyết Tĩnh cười nhạo một tiếng: "Con có chứng cứ gì?"
Không có chứng cứ, bà đương nhiên cũng không sợ hãi.Giản Tinh Xán vẫn thong thả nói: “Để tìm ra sự thật về bức ảnh, tôi đã về nhà và tìm đồ cũ.
Có thể bà không biết, trước khi chết thì bố mẹ tôi còn để lại một số bất động sản tư nhân và tài sản riêng.
Tìm luật sư công chứng để giữ hộ, chính là muốn đảm bảo nếu tôi có chuyện gì xảy ra thì vẫn còn phần tài sản dự phòng."
Lưu Tuyết Tĩnh kinh ngạc nói: "Cái gì cơ?"
Không chỉ bà ngạc nhiên mà cả các học viên và khán giả cũng bị sốc: “Cái gì?”
“Lưu Tuyết Tĩnh không phải là mẹ ruột của Hầu Vương?”
“Nhưng bà ấy luôn coi mình là mẹ ruột của cậu ta.”
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Tại một khu nhà bất động sản, tôi cũng tìm thấy một số đồ cũ và văn kiện trước đó."
Giản Tinh Xán bước đến bàn trong khán phòng và lấy ra một chiếc hộp từ chiếc cặp.
"Lúc đang lật xem, tôi tìm thấy cái này."
Lưu Tuyết Tĩnh nhìn chiếc nhẫn trên tay Giản Tinh Xán.
Khuôn mặt bà ta méo mó như phải nhìn thấy một điều gì đó khủng khiếp, hoang mang tột độ: "Tại sao thứ này lại ở chỗ mày!"
Giản Tinh Xán cầm chiếc nhẫn trong tay: "Tên của bà được khắc ở mặt sau của chiếc nhẫn này."
Lưu Tuyết Tĩnh chạy qua giật được chiếc nhẫn, tay bà run rẩy.Trước đây, chiếc nhẫn này được bà đặc biệt tặng cho cha của Giản Tinh Xán.
Chiếc nhẫn thể hiện một tình yêu say đắm.Vết nứt trên đó chính là sự cự tuyệt của cha Giản Tinh Xán - Giản Gia Thành.Kể từ rất lâu, khi bà được gia đình Giản cứu và giúp đỡ, gia đình Giản đã chấp nhận bà, người lẻ loi hiu quạnh trong thành phố, bà đến từ một thị trấn nhỏ ở nông thôn và mất con khi mới lên thành phố.
Sự xuất hiện của gia đình Giản giống như một tia cứu rỗi .Giản Gia Thành là một quý ông, đẹp trai, giàu có và tốt bụng.So với chồng bà sinh ra và lớn lên ở vùng quê, hơn không biết bao nhiêu lần.Bà bắt đầu chán ghét chồng mình.Bà bắt đầu yêu Giản Gia Thành một cách vô thức.Vợ của Giản Gia Thành, A Nhã là một người phụ nữ có học thức và hiền lành.
Cô ấy đang mang thai, người đàn ông ấy dành tất cả tình yêu và sự quan tâm của mình cho vợ.Lưu Tuyết Tĩnh ghen tị.Bà bắt đầu viết thư cho Giản Gia Thành, bày tỏ tình yêu tràn ngập của mình.Bà tự thấy ngoại hình của mình không tệ, vậy sao bà có thể không tốt bằng A Nhã?
Không ngờ, bà lại nhận được sự từ chối gay gắt từ Giản Gia Thành.
Ông thậm chí còn cảnh báo bà, sẽ để cho hai vợ chồng bà rời đi.Bà hoảng hốt, bà lo sợ.Bà thật sự không muốn rời đi.Giản Tinh Xán nhìn Lưu Tuyết Tĩnh đang cầm lá thư, nói: "Gia đình tôi đã cứu bà.
Bố mẹ tôi tốt bụng và cho phép bà ở nhà tạm,.
Mẹ tôi càng thương bà vì bà lạc mất con.
Tôi còn nhận bà làm mẹ nuôi khi còn trong bụng mẹ, nhưng sau lưng bà lại yêu bố tôi, bà lén chụp ảnh, còn cho vào album ảnh của ông nội, phải không?”
''Mày nói bậy!"
Giọng nói của Lưu Tuyết Tĩnh vang lên kích động và sắc bén: "Không, trong lòng Gia Thành cũng có ta, nếu không thì làm sao anh ấy lại nhận chiếc nhẫn của tao!"
Giản Tinh Xán, lấy ra một lá thư khác từ cặp sách của mình: "Đây là những gì cha tôi đã từng viết, chỉ vì xảy ra tai nạn xe nên chưa kịp đưa."
Lưu Tuyết Tĩnh nhìn lá thư, hốc mắt đỏ hoe, run rẩy cầm lấy.Sau khi mở lá thư ra, bên trong có nét chữ đẹp đẽ của một người đàn ông, nhưng trong lời nói lại đầy vẻ lãnh đạm, nói chính xác thì lá thư này không phải dành cho Lưu Tuyết Tĩnh mà là cho chồng của Lưu Tuyết Tĩnh, An Triết Minh.Bức thư yêu cầu An Triết Minh hãy quan tâm nhiều hơn đến Lưu Tuyết Tĩnh.
Cú sốc sau khi mất đứa trẻ khiến tính tình bà thay đổi mạnh mẽ và đã phạm nhiều sai lầm.Thậm chí,Ở cuối thư, Giản Gia Thành còn viết rằng khi vợ chồng Giản quay về, họ sẽ tìm một ngôi nhà mới cho vợ chồng bà và để vợ chồng bà dọn ra khỏi nhà Giản.Từng dòng chữ, đều thể hiện sự lãnh đạm.Giản Tinh Xán nói: “Ông ấy chỉ yêu mình mẹ tôi.
Ông ấy thương hại bà vì bà đã trải qua nỗi đau mất con.
Ông ấy không muốn kích thích bà mà thôi.
Lúc đó mẹ tỗi còn đang trong thời kỳ cho con bú, cha không muốn mẹ tôi lo lắng nên mới không xé rách mặt, cho nên nếu không phải xảy ra vụ tai nạn xe kia, ông ấy sẽ nói rõ ràng với bà."
Lưu Tuyết Tĩnh hai mắt đỏ bừng: "Mày nói bậy!"
“Giấy trắng mực đen, những gì ông ấy viết đã đủ rõ ràng.”
Ánh mắt cậu lạnh lùng nhìn bà ta: “Cho tới nay, lừa mình dối người chính là bà, mẹ tôi dối xử tận tình tận nghĩa với bà, bà lại chưa từng thật lòng biết ơn, bây giờ bà còn muốn làm hại sư phụ của mẹ, bà không sợ bị nhận quả báo sao?"
Nước mắt của Lưu Tuyết Tĩnh rơi xuống.
Bà ta tức giận xé nát tất cả các lá thư và ném chúng lên trời.
Giấy thư màu trắng từ từ rơi xuống, như tuyết trắng trong mùa đông lạnh giá: “Tao không tin!”
Giản Tinh Xán thực sự cũng không có hứng thú với quá khứ của Giản gia.Nhưng bây giờ cậu đã nhớ lại phần lớn ký ức của nguyên chủ, cũng đang dùng thân thể của nguyên chủ để khôi phục linh hồn.Cậu nhất định sẽ tìm lại công lý cho nguyên chủ."
Dù bà có tin hay không thì đây vẫn là sự thật."
Giản Tinh Xán nói không thương tiếc: "Tôi đã cho người về Giản gia, thu dọn tất cả đồ đạc của bà và An Triết.
Sau khi trở về, tập đoàn Giản cũng không còn quan hệ gì với bà, còn chuyện của ông nội, tôi sẽ gọi cảnh sát để giải quyết sự việc.
Bà mưu hại mạng người, sẽ bị trừng phạt tương ứng."
Lưu Tuyết Tĩnh nhìn cậu với vẻ khó tin.Giản Tinh Xán không hề sợ hãi.Lưu Tuyết Tĩnh nghe xong như bị điên, lao nhanh về phía cậu, giơ tay định đánh: “Sao mày dám…”
Giản Tinh Xán còn chưa nhúc nhích, đã có người đẩy cửa từ bên ngoài lao vào: “ Mẹ!"
An Triết đầy mồ hôi trên quần áo, thở hổn hển, cha An cũng theo sau, An Triết hai chân chạy nhanh muốn nhũn ra, tức giận nói: "Mẹ đừng nói nữa."
Lưu Tuyết Tĩnh có chút hoảng hốt khi nhìn thấy con trai mình đi vào: “A Triết, sao con lại biết mẹ ở đây?”
An Triết sốt ruột nói: “Con làm sao có thể không biết mẹ đang ở đây?”
Lưu Tuyết Tĩnh sửng sốt: “Ý con là gì?
"Khán phòng rơi vào sự im lặng chết chóc.An Triết có chút tuyệt vọng quay đầu lại, suýt khóc: "Mấy người còn chưa chịu ra sao?"...