Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 170



Tiểu nhân ngư nói với anh trai: "Em thích cái này."

'Anh phải nhớ tên này của em."

Lăng Dư mím môi gật đầu, sau đó không hiểu sao lại ho khan.

"Tôi thấy anh không khỏe lắm, đi nghỉ ngơi trước đi." Nhà có phòng khách, vừa dọn dẹp xong vào buổi chiều, chỉ cân trải một bộ chăn là có thể ở được, Diệp Cửu Cửu đặt một cốc nước ấm trong phòng: “Anh trai của Tiểu Ngư, tối nay anh ở đây đi, đều đã dọn dẹp rồi."

Tiểu nhân ngư giọng nói mềm mại nói: "Buổi chiều em cũng giúp dọn dẹp."

TBC

Lăng Dư gật đầu.

"Chúc ngủ ngon." Diệp Cửu Cửu đi ra khỏi phòng, quay đầu hỏi tiểu nhân ngư: "Em ở đây hay sang phòng bên cạnh?"

"Con gái ở với con gái, anh trai ở một mình." Cửu Cửu có điện thoại, anh trai thì không, tiểu nhân ngư không chút lưu tình bỏ rơi anh trai, cô bé vẫy tay với anh trai: "Anh trai ngủ ngon."

Lăng Dư ừ một tiếng.

Diệp Cửu Cửu đưa tiểu nhân ngư về phòng, nằm xuống chuẩn bị ngủ.

Tiểu nhân ngư chống tay ngồi dậy nhìn chiếc điện thoại trên bàn: "Không xem điện thoại nữa sao?”

"Không xem, buồn ngủ quá." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Thi xem ai ngủ trước, người ngủ trước ngày mai được ăn một lồng bánh bao hấp."

"Em ngủ rồi." Tiểu nhân ngư lập tức nằm xuống, sau đó phát ra tiếng hít hít.

Diệp Cửu Cửu nhịn cười: "... Đuôi của em đè lên chị rồi."

"Không có mà." Tiểu nhân ngư nhấc hai chân lên bên cạnh đầu Diệp Cửu Cửu: "Là chân mà."

Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng ừ: "Chị ngủ trước đây."

Nhận ra mình bị lừa, tiểu nhân ngư tức giận lên án Diệp Cửu Cửu: "Chị lừa cát

Tiểu nhân ngư chống nạnh: "Tức quá."

Lăng Dư ở phòng bên động tai, nghe thấy giọng nói của em gái, trong lòng nghĩ không biết cô em ngốc này có thường xuyên bị cô lừa không?

Ngoài trời vẫn tiếp tục chớp nhoáng và sấm sét, mãi đến sáng mới dừng lại.

Mưa tạnh, mặt trời ló dạng, trên bầu trời còn treo cầu vồng.

Tiểu nhân ngư vừa thức dậy đã nhìn thấy cầu vồng trên bầu trời: 'Oa, là cầu vồng."

Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng ừ: "Hôm nay em may mắn đấy, nhìn thấy cầu vồng rồi."

Tiểu nhân ngư chớp mắt với Diệp Cửu Cửu: "Vậy em có thể may mắn được ăn một lồng bánh bao hấp không?”

Diệp Cửu Cửu cười gật đầu: "Được."

"Vậy em hy vọng ngày nào cũng nhìn thấy cầu vồng." Tiểu nhân ngư nói xong thì vui vẻ chạy đến phòng anh trai đang ngủ: "Em đi gọi anh trai dậy, em sẽ chia một nửa bánh bao hấp siêu ngon cho anh trai."

“Anh trai lười biếng, dậy đi." Cửa không khóa, tiểu nhân ngư nhẹ nhàng đẩy là mở được, cô bé chạy đến bên giường anh trai, nhìn anh trai sắc mặt tái nhợt: Anh trai?

“Anh trai lười biếng." Tiểu nhân ngư kiễng chân kéo tay anh trai, phát hiện tay anh trai hơi nóng, cô bé sợ hãi vội vàng gọi Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, anh trai em bị nấu chín rồi."

Diệp Cửu Cửu đang quét sân bên ngoài nghe thấy tiếng gọi của tiểu nhân ngư, vội vàng chạy vào: Cái gì?

"Nóng." Tiểu nhân ngư chỉ vào tay anh trai: "Phải mát mát mới được."

Cá là động vật m.á.u lạnh.

Cơ thể nóng lên chắc chắn không được.

Diệp Cửu Cửu vội vàng đi vào, thấy khuôn mặt xinh đẹp của người cá đẹp càng tái nhợt hơn, áo ngủ trên người anh ta cũng tùy tiện mở ra, tóc tai bù xù xõa ra xung quanh, cơ bụng và cơ n.g.ự.c ẩn hiện sau mái tóc dài đen.

Theo cơ bụng nhìn xuống, Diệp Cửu Cửu thấy ở eo bụng và bắp chân của anh ta đều có vết xước, có phải bị thương nhiễm trùng không? Cô thử đưa tay ra muốn sờ trán anh, xem có phải bị sốt không.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 171



Khi cách nhau mười cm, Lăng Dư mở đôi mắt sâu thăm màu xanh lam, ánh mắt sắc bén đầy vẻ đề phòng.

Diệp Cửu Cửu bị anh dọa sợ, cảm thấy nếu mình không dừng lại kịp thời thì chắc chắn sẽ bị bẻ gãy tay: "Anh có bị sốt không? Tôi giúp anh tìm thuốc hạ sốt."

"Không cần." Giọng Lăng Dư hơi khàn, chống tay ngồi dậy, tóc tai bù xù rũ xuống xung quanh, sắc mặt rất tái nhợt nhưng không hề ảnh hưởng đến khuôn mặt xinh đẹp này, ngược lại còn thêm vài phần vẻ đẹp bệnh tật.

Tiểu nhân ngư tiến lên sờ đầu anh trai, lại giống như một thiên thần nhỏ ôm lấy anh trai: "Anh trai bị bệnh rồi, phải ngoan thì mới khỏi nhanh được."

Bông nhiên bị ôm, Lăng Dư sửng sốt, anh chưa bao giờ biết em gái mình lại có thể thơm mềm và dính người như vậy, trước đây cô bé luôn trốn sau lưng mình, lén lút nhìn mình không dám đến gân, chưa đầy mười ngày không chỉ béo lên mà còn to gan hơn.

Nhưng không hề đáng ghét chút nào.

Lăng Dư cong môi, nhẹ nhàng ừ một tiếng.

"Anh trai, có phải anh đi tìm em nên mới bị thương không?" Tiểu Ngư buồn bã hít mũi: "Em sẽ đưa hết bánh bao hấp cho anh trai ăn, anh trai sẽ nhanh khỏi thôi."

Mặc dù không biết cụ thể anh đến đây như thế nào nhưng Diệp Cửu Cửu đoán chắc là rất khó khăn, cô thở dài trong lòng: "Tôi sẽ gọi thêm vài phần đồ ăn sáng nữa."

Diệp Cửu Cửu lấy điện thoại ra, lặng lẽ đặt thêm vài hộp đồ ăn sáng, sau đó lại đến hiệu thuốc 24 giờ mua băng gạc và thuốc, ngoài ra còn nhờ người mua hộ hai bộ quần áo nam ở trung tâm thương mại.

Đồ ăn sáng và thuốc được giao đến rất nhanh.

Diệp Cửu Cửu đưa thuốc cho Lăng Dư, để anh tự xịt thuốc đơn giản, tránh bị nhiễm trùng. Dặn dò rõ ràng vê thuốc xong, cô lấy hết đồ ăn sáng ra, bày hết lên một chiếc bàn nhỏ đặt dưới gốc cây lê, đợi Lăng Dư xử lý xong vết thương rồi ra ăn cùng.

"Hôm nay nhiều lắm lắm." Tiểu nhân ngư kẹp bánh bao hấp ngon dạy anh trai cách ăn: "Hút một cái rồi ăn phần thịt và vỏ bên trong, siêu ngon."

Lăng Dư không học được dáng vẻ của cô bé, ăn rất chậm, cũng ăn rất lịch sự tao nhã.

Tiểu nhân ngư ăn xong một cái, chu cái miệng đầy dầu mỡ lại gần hỏi: "Anh trai, có ngon không?”

Lăng Dư gật đầu: "Không tệ."

"Còn nhiều đồ ăn ngon nữa.' Tiểu nhân ngư đến gần tai anh trai thì thâm: "Chúng ta cứ ở đây mãi, để Cửu Cửu đưa chúng ta đi ăn đồ ngon."

Diệp Cửu Cửu khẽ ho một tiếng, cô còn ở đây, đánh chủ ý vào ví tiền của cô thì không hay lắm.

Tiểu nhân ngư bị bắt quả tang thì xấu hổ cười: "Suyt."

Suyt cái gì.

TBC

Cô nghe thấy hết rồi.

Diệp Cửu Cửu cười lắc đầu, sau đó đứng dậy vào bếp mở hộp mù tủ lạnh, hôm nay tủ lạnh vẫn đầy ắp các loại hải sản như thường lệ.

Hôm nay trong tủ lạnh có ngao, ốc hương, tôm nhỏ, cá đù vàng, ngoài ra còn có tôm ngọt và sò điệp Bắc Cực rất to và rất quý, bên trong còn có nhiều con cá ngân châu nặng hai cân.

Cá ngân châu và cá kim châu có hương vị rất khác nhau, cũng tươi ngon hơn, giá cũng đắt hơn rất nhiều.

Ngoài cá ngân châu ra, bên trong còn có nhiều cá chuồn và một con cá mú đỏ nặng năm cân, ngoài ra còn có một con cá hồng đầu màu sắc sặc sỡ, nặng khoảng mười mấy cân, lại có thể nấu được một nồi lớn.

Ngoài ra còn có sáu con tôm hùm lớn nặng khoảng bốn cân, hiện đang đánh nhau trong bể nước! Diệp Cửu Cửu vội vàng chuyển hết chúng vào bể nước, tránh làm hại các loại hải sản khác.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 172



"Oa, nhiều quá." Tiểu nhân ngư ăn xong bánh bao thịt kéo anh trai đi vào, chỉ vào tủ lạnh nói với anh trai: “Anh trai xem, cái tủ lạnh này có lợi hại không!”

"Nó hút nhiều cá, cua đến đây, còn hút cả em đến đây nữa." Tiểu nhân ngư nghiêng đầu nhìn anh trai: "Nhưng anh trai lợi hại hơn, nó không hút được anh."

Lăng Dư nhìn vào chiếc tủ lạnh trước mặt, hóa ra cái xoáy nước nhỏ đó thông đến đây, anh nói: "Xoáy nước rất nhỏ."

Diệp Cửu Cửu nghe vậy, đột nhiên tò mò nhìn Lăng Dư: “Anh trai của Tiểu Ngư, anh biết tại sao Tiểu Ngư lại bị tủ lạnh hút đến đây không?”

Lăng Dư gật đầu: "Có một xoáy nước rất nhỏ."

Tiểu nhân ngư gật đầu: "Đúng vậy đúng vậy, em ra ngoài ăn tảo ngọt thì bị hút vào, sau đó không ra được nữa, sợ lắm, anh trai cũng không đến tìm em."

"Đã đi tìm em." Giọng Lăng Dư rất nhẹ nhưng lại ẩn chứa sự quan tâm đến em gái: "Xoáy nước đó đã biến mất, tìm rất lâu, đến khi em khóc mới biết em ở đâu.

"Em khóc rồi." Tiểu nhân ngư xấu hổ vùi đầu vào chân dài của anh trai: "Em không cố ý khóc."

Diệp Cửu Cửu đoán là do tiểu nhân ngư khóc nên mỹ nhân ngư mới cảm ứng được, mối liên hệ huyết thống giữa người cá thật kỳ diệu: "Anh trai của Tiểu Ngư, tại sao anh lại không đến đây từ tủ lạnh?"

"Xoáy nước biến mất rất nhanh, đã nghĩ ra cách khác." Lăng Dư không nói rõ nhưng Diệp Cửu Cửu nghĩ đến vết thương trên người anh, hẳn là rất khó khăn mới đến được đây.

Diệp Cửu Cửu nói: "Trước đây đã thử đưa Tiểu Ngư về nhưng không thành công, cũng đã thử gửi thông tin liên lạc nhưng đều không được."

Lăng Dư biết: "Ở đây không được, phải về biển."

"Về sao?" Tiểu nhân ngư đang lén l.i.ế.m kẹo dẻo ngẩng đầu nhìn anh trai: "Chúng ta về nhà sao?”

"Chui từ tủ lạnh về sao?”

"Nhưng chúng em đều đã thử rồi, chỉ có nước mới chảy qua được, em không về được." Ở đây có rất nhiều đồ ăn ngon, tiểu nhân ngư rất không muốn rời đi: "Ở đây có rất nhiều đồ ăn ngon, chúng ta ở đây thôi."

Lăng Dư nhìn cô em gái tham ăn không muốn rời đi, có thể tưởng tượng ra cảnh trước đây mọi người trong gia tộc đi khắp nơi tìm cô bé, còn cô bé thì vui vẻ ăn đủ loại hải sản.

Diệp Cửu Cửu nhìn khuôn mặt tái nhợt của Lăng Dư, nói với tiểu nhân ngư: “Anh trai em hiện tại vẫn chưa hồi phục, đợi hồi phục rồi hãy nói những chuyện này cũng không muộn..

Tiểu nhân ngư đầy mong đợi nhìn anh trai: 'Có được không?”

Lăng Dư gật đầu, cho dù anh không bị thương thì cũng không thể về ngay được, tộc nhân đã tốn rất nhiêu công sức để đưa anh đến đây, tạm thời không thể mở lại thông đạo.

"Vậy thì em sẽ ở đây với anh trai, ngày nào cũng có bánh bao ngon." Tiểu nhân ngư nói xong còn không quên để Diệp Cửu Cửu phụ họa: "Đúng không?"

Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng, hết tiên thì cô sẽ đi mua một xe hành tây về để hai anh em Tiểu Ngư bóc.

Cô mỉm cười nói với Lăng Dư: “Anh trai Tiểu Ngư, anh..."

Lăng Dư nhẹ giọng nói: “Tôi tên là Lăng Dư.

Diệp Cửu Cửu cười gật đầu, thầm ghi nhớ cái tên này: "Anh cứ yên tâm ở đây dưỡng thương, có gì cần thì cứ nói với tôi."

TBC

Lăng Dư gật đầu, nhẹ giọng nói cảm ơn: "Làm phiền rồi."

"Không sao." Diệp Cửu Cửu thấy Lăng Dư hình như cũng không hiểu lắm về quy tắc của thế giới này, cứ để hai người cá ra ngoài như vậy, lỡ bị bắt vào phòng thí nghiệm thì xong đời. Cô tạm thời giữ họ lại, vừa để bảo vệ họ, vừa để bảo vệ nguồn hàng tủ lạnh của mình: "Anh vào nhà nghỉ ngơi trước đi, lát nữa quần áo đưa đến tôi sẽ bảo Tiểu Ngư đưa vào phòng cho anh."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 173



Diệp Tiểu Ngư đang lén ăn cá đù vàng, miệng ngậm cá ừ ừ gật đầu, nói không rõ ràng: “Anh trai, đi nghỉ ngơi đi."

Lăng Dư nhìn cô em gái đang ngậm cá.

Diệp Cửu Cửu nhìn Lăng Dư, cô do dự hỏi: "Anh có muốn ăn không?”

Lăng Dư thu hồi tâm mắt, lắc đầu.

Nhận được câu trả lời này, Diệp Cửu Cửu âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu một mỹ nhân ngư xinh đẹp như vậy mà ăn hải sản trước mặt cô, cô sẽ không đành lòng nhìn.

“Anh trai, em đưa anh đi xem tivi nhé." Diệp Tiểu Ngư lại cầm hai con cá đù vàng, sau đó một tay nắm tay anh trai, nhảy tưng tưng đi vê phía phòng khách: “Anh trai, em nói cho anh biết, tivi này rất thú vị..."

Diệp Cửu Cửu tiễn hai anh em rời đi, sau đó bắt đầu chuẩn bị đồ ăn trưa, hôm nay hải sản rất nhiều, ngoài cá mú chỉ có một phần, tôm hùm chỉ có năm phần, còn lại đều là mười phần.

Cô để riêng một con tôm hùm định làm cho Tiểu Ngư và anh trai cô bé ăn, cảm ơn biển cả, cảm ơn hai người cá đã mang đến nhiều nguyên liệu tươi ngon như vậy.

TBC

Diệp Cửu Cửu bảo ông chủ sắp xếp người mang đồ ăn đến, sau đó lại bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu, bận rộn đến hơn mười giờ, rửa tay xong thì đưa mấy bộ quần áo mua hộ cho Lăng Dư, đều là áo phông trắng và đen đơn giản nhất.

Lăng Dư nhận quần áo xong thì đi thay một bộ áo phông trắng quần dài, đơn giản như một sinh viên mới ra trường, sạch sẽ và đẹp trai, hơn nữa màu trắng tinh khôi khiến khuôn mặt anh tuấn của anh càng trắng hơn.

Diệp Cửu Cửu nhớ lại cảnh tượng nhìn thấy vào buổi sáng, cơ thể cũng trắng, chân cũng trắng.

Có lẽ dưới đáy biển không có ánh nắng mặt trời, vậy nên người ở đó rất trắng.

Diệp Cửu Cửu không kìm được mà nhìn đôi chân của Lăng Dư, từ hôm qua đến giờ, đôi chân này vẫn không biến thành đuôi cá, anh ta lợi hại như vậy sao? Cũng không biết đuôi cá có màu gì, có phải màu trắng không? Dù sao anh ta cũng trắng như vậy? Lăng Dư nghi hoặc nhìn cô gái này cứ nhìn chằm chằm vào chân mình: "222?"

Diệp Cửu Cửu xấu hổ thu hồi tâm mắt, quay người đi về phía bếp, cô vẫn nên đi dọn rong biển trước đã.

Hôm nay cô định làm món rong biển trộn là món rong biển thường thấy ở các quán đồ Nhật, cắt bỏ phần cuống của rong quần đái thái, cắt thành sợi rồi ngâm vào nước sạch, đợi một lúc nữa khách gọi món thì chỉ cân chân qua một chút là được.

Phần lá quần đái thái cắt bỏ lát nữa sẽ cho vào canh cá đù vàng đậu phụ để tăng hương vị, tuyệt đối không lãng phí một chút quà tặng của biển cả.

Cắt xong rong quần đái thái, cô lại kiểm tra lại các món ăn kèm khác, sau đó xem sò điệp và ốc hương đã rửa sạch bề mặt chưa, xác nhận không có vấn đề gì thì đi ra nhà hàng phía trước bày khăn trải bàn, bát đĩa và cắm hoa, sau đó pha trước hai ấm trà Long Tỉnh, vắt nước trái cây.

Chuẩn bị xong, Diệp Cửu Cửu đi mở cửa, vừa mở cửa đã thấy Cao Viễn không biết từ đâu tìm được một hàng rào chắn trước cửa, còn hắn thì đứng bên trong đối mắt với Chu Chu đang đi giày cao gót và mặc váy ngắn bên ngoài.

Chu Chu không ngờ Cao Viễn lại có thể rào kín lối vào: “Anh hèn hạ, anh vô liêm sỉi"

Cao Viễn: "Tôi chỉ đang phòng ngừa trước, tránh cho có người lại giành mất suất đầu tiên của tôi."

Chu Chu: "Hừ, chạy marathon cũng là người đầu tiên chạm vào mới là người tới trước, đứng bên cạnh thì lấy đâu ra người đầu tiên?"
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 174



Cao Viễn: "Tôi đến nhà hàng để ăn cơm, không phải để chạy marathon."

Chu Chu: "Thì sao nào? Anh định làm gì tôi? Tôi đã chọn rồi, anh muốn ăn thì cứ ăn đi.

Cao Viễn nôn ọe một tiếng: "Ghê tởm”"

".. Mùa hè nóng nực thế này mà vẫn nóng tính thế?" Diệp Cửu Cửu mở cửa, bất lực nhìn hai người không hợp nhau.

Hai người đồng thanh: "Tôi thấy cô ta/anh ta mới nóng tính."

Diệp Cửu Cửu nhướng mày: 'Ăn ý thế à?"

Hai người lại đồng thanh nói: "Chủ quán đừng có ghê tởm tôi, ai mà ăn ý với cô ta/anh ta.'

"Ừm ừm, các người nói không có thì không có đi." Diệp Cửu Cửu vừa buồn cười vừa bất lực: "Hay là các người thương lượng, thay phiên nhau người hai tư sáu người ba năm bảy?"

"Không được, đồ ăn ở đây ngày nào cũng ngon, tôi không muốn bỏ lỡ." Chu Chu vẫn chưa ăn đủ, đợi ăn đủ rồi thì tính sau.

Mụn cũng gần hết rồi, Cao Viễn cũng không muốn, hắn còn định ăn thêm ba liệu trình nữa: "Chủ quán, hôm nay tôi là người vào đầu tiên đúng không? Gọi món.

"Được." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho Cao Viễn đã ngồi xuống: "Cậu xem trước đi.

Đưa cho hắn xong, cô đi ra cửa dỡ hàng rào.

Cao Viễn hét lớn: "Chủ quán đợi tôi gọi món xong rồi tự đi dỡ."

"Không sao." Diệp Cửu Cửu đã dỡ hàng rào rồi.

Chu Chu đi giày cao gót tức giận bước vào cửa hàng, ngồi phịch xuống bàn dài đối diện: "Hèn hạ vô liêm sỉ đê tiện!"

"Ha ha ha." Cao Viễn giống như Chu Chu gọi món hôm qua, đọc hết một lượt, vừa đọc vừa lầm bẩm hương vị của nó.

Thực đơn hôm nay:

Rong biển trộn/88 Sò điệp trứng chưng /188

Ốc hương nấu rượu/388

Cá phi lê nấu nước ma lạt/488

TBC

Canh cá đù vàng đậu phụ/488

Sushi trứng cá chuồn cá ngừ/888

Cá mú hấp/1688

Sashimi tôm ngọt sò điệp Bắc Cực /2588

Cá mú sao biển phỉ thuý /3888

Tôm hùm nướng phô mai/4888

"Ôi trời ơi, món tôm hùm này rất đỉnh, tôi vẫn nhớ vị ngọt của phô mai kéo sợi, đây là món tôm hùm phô mai nướng ngon nhất mà tôi từng ăn trong đời." Cao Viễn vừa nói vừa không kìm được nuốt nước bọt, lập tức giành lấy con cá mú duy nhất: "Chủ quán, vẫn là toàn bộ, lát nữa bạn tôi sẽ đến."

"Được.' Diệp Cửu Cửu lấy cá mú xuống, sau đó đưa cho Chu Chu chọn thực đơn.

Chu Chu cũng rất thích ăn cá mú, đáng tiếc đã bị tên mập c.h.ế.t tiệt kia giành mất, cô đành phải chọn món khác, món nào cũng muốn ăn, nhưng hôm nay cô chỉ có một mình, không ăn được nhiều nên chỉ chọn một món rong biển trộn thanh đạm giải ngấy, cùng với tôm ngọt sò điệp Bắc Cực sashimi và tôm hùm phô mai nướng.

Xác nhận xong thực đơn của hai người, Diệp Cửu Cửu đi vào bếp chuẩn bị, vẫn theo thói quen trước đây, làm những món hấp nướng trước, sau đó mới làm những món chiên xào khác.

Đầu tiên cho món sò điệp trứng chưng và cá mú hấp của Cao Viễn vào nồi hấp, sau đó làm sạch cá mú, sau khi bỏ xương thì thái thịt cá thành những lát mỏng, thêm muối, rượu hoa điêu, bột gia vị ướp.

Trong lúc chờ ướp, gọt vỏ cải xanh, cắt khúc, chần qua nước sôi, sau đó dùng lát cá cuốn cải xanh lại, cuốn hết rồi thì xếp ngay ngắn vào đĩa dài lớn, đầu đuôi đặt riêng một đầu cá hoàn chỉnh.

Đợi sò điệp trứng chưng và cá mú hấp trong lò hấp chín rồi thì cho cá mú vào hấp, trong lúc đó làm xong rong biển trộn, bạn của Cao Viễn vẫn chưa đến, các món nóng khác làm muộn một chút cũng được, vì vậy cô làm trước món tôm ngọt sò điệp Bắc Cực sashimi và tôm hùm phô mai nướng mà Chu Chu gọi.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 175



Tôm ngọt và sò điệp Bắc Cực đều là những món tủ của sashimi, kết hợp cả hai lại càng hoàn hảo, Diệp Cửu Cửu trước tiên lấy một con sò điệp Bắc Cực dài khoảng mười cm, trực tiếp tách vỏ lấy thịt sò vẫn còn ngọ nguậy.

Cô kiểm tra xong rồi đeo găng tay, thái thịt sò thành những lát mỏng, xếp đều vào một đĩa đầy đá bào và được lót lá, sau đó xếp ba con tôm ngọt lớn đã bóc vỏ ngay ngắn trên đá, ngoài ra còn kèm thêm một số loại nước sốt rồi trực tiếp bưng lên, nếu Chu Chu ăn nhanh còn có thể nếm được tôm ngọt nhảy trong miệng.

Cao Viễn nhìn đĩa tôm ngọt sò điệp Bắc Cực sashimi to đùng kia, thèm không chịu được: tủi thân hỏi cô: "Chủ quán, của tôi đâu~~~"

Diệp Cửu Cửu giải thích: "Món này phải bóc và thái tươi mới ngon, bạn cậu khi nào đến?"

Cao Viễn đã xin nghỉ sớm hơn một giờ, bạn anh còn phải đến muộn hơn: "Còn mười phút nữa.

"Cậu đợi một lát nhé, tôi làm ngay các món nóng khác cậu gọi.' Diệp Cửu Cửu đi làm các món khác, đợi mười phút nữa là vừa kịp lên bàn.

Tiểu nhân ngư trong nhà ngửi thấy mùi tôm hùm phô mai nướng, lập tức không thèm xem tivi nữa: "Em đi giúp Cửu Cửu làm việc."

Lăng Dư sửng sốt: Làm việc?

TBC

"Cửu Cửu mỗi ngày rất bận, em phải đi giúp." Tiểu nhân ngư võ tay anh trai, vẻ mặt như mình đã lớn: "Anh ở đây, em đi làm việc nuôi anh nhé-"

Nói xong, cô bé câm tạp dề chạy vào bếp, gọi với Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, em ra ngoài trông nhé.'

Diệp Cửu Cửu đang chiên cá đù vàng thì ừ một tiếng: 'Lấy một con cá đù vàng ra ngồi ăn."

Tiểu nhân ngư cười tít mắt lấy một con cá đù vàng trong đĩa: "Cảm ơn Cửu Cửu-"

Diệp Cửu Cửu cười xoa đầu cô bé: "Không cần cảm ơn, đi đi."

Lăng Dư không biết cô bé nói làm việc chính là ngồi bên bàn ăn cá đù vàng trông khách, có anh ở đây, làm sao đến lượt cá nhỏ làm việc nuôi anh, anh đi theo ra: "Để tôi giúp cô."

Diệp Cửu Cửu không hiểu rõ, chỉ từ chối ý định giúp cô làm việc của anh: "Không cần, anh đi nghỉ đi."

Lăng Dư muốn thay em gái: "Không sao, tôi có thể giúp."

Diệp Cửu Cửu không ngờ mỹ nhân ngư lớn lại có ý thức giác ngộ cao như vậy.

Sức lao động tự đưa đến, không dùng thì phí, cô cũng không khách sáo: "Vậy anh giúp tôi bưng ba món này đến cái bàn của thanh niên mập bên cửa sổ kia."

Lăng Dư gật đầu, câm đĩa thức ăn định đi.

Anh vừa quay người, mái tóc dài đen nhánh theo gió mà động.

"Đợi đã, tóc của anh..." Diệp Cửu Cửu đau đầu nhìn mái tóc dài như rong biển của Lăng Dư, nhìn rất đẹp nhưng lỡ tóc rụng thì phải làm sao: "Anh có thể buộc tóc lên không?”

Lăng Dư mím môi: “Buộc tóc lên?”

Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Khách bên ngoài đều khá cầu kỳ, nếu có tóc rụng vào thì công cốc cả ngày."

Lăng Dư im lặng vài giây: “Tôi không rụng tóc.

"Tôi biết, chỉ là phòng ngừa thôi, lỡ có rụng thì khách không trả tiền, sẽ không có tiên mua kem cho Tiểu Ngư ăn." Diệp Cửu Cửu lấy một sợi dây buộc tóc màu đỏ trong túi ra đưa cho Lăng Dư: "Biết buộc không?”

Lăng Dư hoàn toàn không biết đây là gì.

Diệp Cửu Cửu thấy anh không biết, bất lực thở dài: "... Tôi buộc cho anh."

Cô rửa tay, sau đó cầm dây buộc tóc đi ra sau Lăng Dư, đưa tay gom mái tóc dài đen như rong biển của anh lại, động tác của cô rất nhẹ nhàng và chậm rãi, sợ làm đứt tóc, cũng sợ làm đau mỹ nhân ngư lớn này.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 176



Diệp Cửu Cửu cẩn thận buộc tóc cho Lăng Dư, buộc xong thì nhìn kỹ lại, thấy dây buộc tóc màu đỏ và mái tóc dài màu đen vô cùng ăn ý, hơn nữa điêm báo cũng tốt, dây đỏ buộc cá, buôn bán phát đạt.

"Xong rồi." Diệp Cửu Cửu đặt lại đĩa thức ăn vào tay Lăng Dư: "Làm phiền anh.

Lăng Dư nhìn đĩa thức ăn nặng trịch trong tay, mím môi bưng thức ăn quay người đi ra ngoài, ra ngoài thì nhìn thấy ngay thanh niên mập mạp bên cửa sổ, anh trực tiếp bưng qua đặt lên bàn, không nói một lời quay người đi về, khi đi qua góc thì thấy em gái đang ngồi trên ghế ăn cá khô: "Ừm? Làm việc?"

Diệp Tiểu Ngư gật đầu, lại uống một ngụm nước ép: "Em trông người, có người đến thì gọi Cửu Cửu."

".." Lăng Dư chỉ thấy mình bị lừa.

Anh quay người đi vào bếp, định chất vấn xem ai cho cô lá gan sai khiến mình thì đột nhiên lại có một đĩa thức ăn mới được nhét vào tay anh: "Ba món này cũng đưa đến bàn đó, vất vả rồi."

Lăng Dư cau mày nhìn nhân loại đang sai khiến mình, định nổi giận thì Diệp Cửu Cửu đã quay người tiếp tục làm đồ ăn.

Anh mím môi định ném đi nhưng ánh mắt liếc thấy giữa mày Diệp Cửu Cửu lấm tấm mồ hôi, do dự nhìn đĩa thức ăn trong tay, cuối cùng đè nén sự bất mãn trong lòng, bưng lại đi ra ngoài, lần này vẫn đặt xuống rồi đi, không nói thêm lời nào.

Cao Viễn đang chơi điện thoại mới để ý thấy đã có người mang bốn món ăn đến, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bếp, một bóng lưng rất cao rất gầy tóc rất dài đập vào mắt hắn.

Thời điểm hắn nhìn thấy sườn mặt của đối phương lúc rẽ vào bếp thì trái tim của chàng trai mạnh mẽ đập thình thịch: "Thật đẹp trai."

Vừa lúc đó có mấy người bạn đi vào: "Cái gì đẹp trai?"

Cao Viễn ngây ngốc nhìn về phía bếp, lẩm bẩm: "Một tiên nữ."

Lý Lâm: "Chủ quán?”

"Không phải chủ quán." Cao Viễn thấy chủ quán có lẽ còn không đẹp bằng người này.

"Không phải chủ quán thì còn có thể là ai?" Lý Lâm thấy chủ quán đã đủ đẹp trai rôi, trong nhà hàng này còn ai đẹp trai hơn chủ quán?

"Có chứ." Cao Viễn ôm ngực: "Tôi cảm thấy tôi yêu rồi."

"Lần trước gặp chủ quán anh cũng nói vậy." Lý Lâm khinh thường nhìn người bạn tốt: "Mới mấy ngày mà anh đã thay lòng đổi dạ rồi?"

"Không phải, rất đẹp trai." Cao Viễn nhỏ giọng nói: "Chờ lát nữa cô ấy ra nữa thì tôi sẽ đi xin số điện thoại, các anh nhớ giúp tôi nhé."

Lý Lâm: "..."

Trong bếp.

Lăng Dư đặt đĩa thức ăn xuống rồi ra khỏi bếp đi ra sân sau, Diệp Cửu Cửu nhìn anh một cái rồi lại tiếp tục trang trí cá mú sao biển phỉ thuý.

Cá mú sao biển đã hấp xong, cô đặt từng hạt đậu xanh đã luộc chín bên cạnh những lát cá mú sao biển cuộn, màu xanh lục tươi mát, nhìn màu sắc rất tươi mới.

Đặt xong thì rưới nước sốt bột năng đã pha lên trên, sau đó nhân nóng mang ra ngoài, cô vừa đi ra ngoài thì Lý Lâm tò mò hỏi cô: "Chủ quán? Nhà cô có nhân viên mới à?”

Diệp Cửu Cửu đáp: "Không."

Cao Viễn không kìm được hỏi: "Vậy thì người tôi vừa nhìn thấy là..."

Diệp Cửu Cửu còn chưa kịp trả lời thì cửa lại có người vào gọi món, cô liên đi qua giúp mọi người gọi món trước.

"Ôi, tôi còn chưa hỏi xong mà." Cao Viễn thở dài.

'Ăn cá mú sao biển này trước đi, chủ quán nói phải ăn lúc nóng." Lý Lâm nhìn con cá mú sao biển có vẻ ngoài cực kỳ đẹp mắt: "Hôm nay chỉ có một con cá mú sao biển đều bị anh gọi hết rồi à?"
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 177



"Đúng vậy, tôi còn cố ý lấy rào chắn chặn lại, nếu không thì bị người khác cướp mất." Cao Viễn nói xong thì quay sang nói với Chu Chu ở bàn bên cạnh: "Ôi trời, con cá mú sao biển này thịt trắng như tuyết, mềm mại, tươi ngon vô cùng, cô có muốn nếm thử một miếng không?”

Chu Chu đang m*t chân tôm hùm lấy thịt thì trợn mắt, lười để ý đến hắn ta.

Lý Lâm nhắc nhở Cao Viễn: "Được rồi, oan oan tương báo đến bao giờ, cẩn thận đời sau cũng gặp xui xẻo."

"Tôi chỉ chọc tức cô ấy thôi." Cao Viễn cười tiếp tục ăn cá mú: "Con cá mú này cũng rất mềm mại tươi ngon, nhưng tổng thể cảm thấy không ngon bằng cá mú đỏ nấu hôm qua."

TBC

Lý Lâm quê ở gần biển nên hiểu biết cũng nhiều hơn: "Cá mú nấu sốt sẽ ngon hơn, giòn và tươi.'

Cao Viễn cũng muốn thử hương vị sốt: 'Lát nữa sẽ nói với chủ quán."

Ở bên cạnh, chủ quán Diệp Cửu Cửu cũng đang giải thích với khách tại sao hôm qua cá mú vàng chỉ bán 688, hôm nay cá mú bạc lại bán 1688: "Cá mú bạc quý hơn cá mú vàng một chút, gan nhỏ, lớn chậm, loại khoảng hai cân này cân bảy tám năm, cá mú bạc tươi sống lớn như vậy trên thị trường ít nhất phải bốn trăm đồng một cân."

"Hơn nữa, hương vị mềm mại hơn, hôm qua các anh đã ăn cá mú vàng thì hẳn biết nó mềm như thế nào, nhưng loại này sẽ mềm hơn, hương vị cũng sẽ ngon hơn." Diệp Cửu Cửu vừa làm vừa ngửi thấy mùi, rõ ràng ngửi thấy tươi ngọt hơn một chút: "Các anh có thể thử xem, có so sánh mới biết được tại sao nó đắt."

Khách hàng: "Chủ quán, tôi suýt nữa bị cô dụ cho lạc vào mê cung rồi, tôi muốn biết sự khác biệt, kết quả cuối cùng tiền vẫn vào túi cô."

Diệp Cửu Cửu cười ừ một tiếng: "Vậy thì xem anh có muốn hay không."

"Muốn." Bọn họ biết rõ là đắt nhưng vẫn muốn bỏ tiên, đã đến ăn ba lần, bây giờ mấy chứng bệnh nhỏ như tim đập nhanh, thiếu m.á.u cơ bản đã khỏi, hôm nay đến để củng cố lại.

Diệp Cửu Cửu cười viết thực đơn cho mọi người, sau đó tiếp tục vào bếp làm món sushi trứng cá chuôn cá ngừ và tôm hùm phô mai nướng cho Cao Viễn và những người khác, trước tiên cho tôm hùm phô mai nướng vào lò nướng, sau đó lấy ra hai con cá chuồn, bụng chúng căng phồng, bên trong chứa đầy trứng cá.

Nếu đánh bắt ở ven biển thì chắc chắn sẽ thả đi nhưng đây là do tủ lạnh gửi đến, không có cách nào trả lại, không ăn thì hai ngày nữa cũng sẽ chết, vì vậy hãy cố gắng tận dụng hất.

Cô từ từ múc từng bụng trứng cá màu cam đỏ của cá chuồn ra cho vào một cái bát nhỏ, sau đó lột da cá chuồn tươi cắt thành từng lát mỏng để dùng sau.

Tiếp theo, cô bắt đầu làm sushi, trải đều cơm, dưa chuột, cà rốt, trứng cá chuồn, cá ngừ lên trên miếng rong biển, ép chặt rồi cắt thành mười mấy miếng, xếp đều ra đĩa rồi phủ lên trên một lớp cá chuồn tươi, sau đó phủ một lớp trứng cá, cuối cùng bày mù tạt và tương ớt.

Vì vậy, không gói cá chuồn trong sushi, vì sợ có người không quen ăn nên đặt trực tiếp lên rong biển, nếu không thích thì có thể bỏ ra.

Làm xong, Diệp Cửu Cửu cẩn thận đặt vào đĩa, sau đó lấy tôm hùm phô mai nướng đã làm xong ra, đặt vào trong, đang chuẩn bị bưng ra ngoài thì thấy Lăng Dư đi vào, thế là trực tiếp nhét cho anh: "Giúp tôi bưng ra ngoài."

Lăng Dư nhìn đĩa thức ăn: “Lại là tên béo đó sao?"
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 178



Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Vất vả rồi, tôi làm món khác cho khách trước, lát nữa bận xong sẽ làm món tôm hùm phô mai nướng này cho anh và Tiểu Ngư”"

Lăng Dư cúi đầu nhìn tôm hùm phô mai vàng ươm thơm ngậy trong đĩa, mùi thơm ngọt ngào ngửi rất ngon.

Anh vui vẻ mím môi, sau đó bưng đồ ăn đi ra ngoài, vừa ra ngoài đã thấy tên béo nhìn anh đắm đuối.

Cao Viễn kích động giơ cổ tay đập vào người bạn bên cạnh: "Anh xem, có đẹp không?”

Những người khác ngẩng đầu nhìn, lập tức ngây người, nếu chủ quán là đóa hồng trắng lạnh lùng xinh đẹp thì người này chính là đóa hồng đỏ rực rỡ, trông vô cùng lộng lẫy.

TBC

"Thực sự rất đẹp." Lý Lâm dừng lại một chút: "Nhưng nhìn không giống con gái.

"Cô ấy tóc dài mà, sao có thể không phải con gái?" Cao Viễn nhìn thân hình cao gầy của Lăng Dư, thâm bổ sung một câu: "Anh đừng phân biệt đối xử với người n.g.ự.c lép.'

Lý Lâm: "..."

Lăng Dư mặt không biểu cảm đi tới, đặt sushi trứng cá chuồn thịt cá và tôm hùm phô mai nướng lớn lên bàn, sau đó quay người định đi.

"Đợi đã." Cao Viễn gọi Lăng Dư lại: "Vị tiểu thư xinh đẹp này, cô là nhân viên phục vụ mới đến sao?"

Lăng Dư ngẩng đầu nhìn tên béo này.

Cao Viễn lấy điện thoại ra, vẻ mặt chân thành nhìn Lăng Dư: "Tiểu thư xinh đẹp, xin hỏi cô tên gì? Có thể cho tôi xin một cách liên lạc không?"

Bị gọi là tiểu thư nhiều lần, Lăng Dư hơi ngẩng cằm, đôi mắt xanh lam sương mù hơi co lại, chỉ thấy anh hơi nhấc tay đang câm khay gỗ lên.

Tiểu Ngư đang nhai cá đù vàng vẫn còn đang nếm mùi, cô bé nhạy bén phát hiện ra sự khác thường của anh trai, cô bé vội vàng trượt khỏi ghế đi kéo tay anh trai, giọng nói mềm mại gọi: “Anh trai?"

Lăng Dư cúi đầu nhìn cô em gái đột nhiên nhảy ra kéo mình: "Ừ?" Cao Viễn ngây người: “Anh trai?"

Là con trai sao?

"Đi thôi." Tiểu Ngư sợ anh trai cắn c.h.ế.t Cao Viễn, kéo anh trai đi vê phía bếp, đi xa rôi mới nhỏ giọng nói với anh trai: Cửu Cửu nói không được đánh người, không được cắn người, đánh rồi hắn sẽ không trả tiền, rồi chúng ta còn phải đền tiền."

Lăng Dư cau mày nhìn cô em gái có vẻ đã được thuần hóa, dạy lại: "... Chúng ta không cần phải dè dặt cẩn thận như vậy, cũng không cần học theo cách làm của loài người."

"Là như vậy sao?" Tiểu Ngư ngây người, sao lại khác với những gì Cửu Cửu nói?

Lăng Dư gật đầu: "Anh và phụ... cha mẹ đều muốn em vô lo vô nghĩ, muốn làm gì thì làm, có chúng ta ở đây."

Tiểu Ngư nghiến răng: "Vậy bây giờ em có thể đi cắn nát người nói em sẽ biến thành một đứa béo không?”

Diệp Cửu Cửu đang nấu ăn ngẩng đầu nhìn Lăng Dư đang truyền bá tư tưởng bá vương ngư cho Tiểu Ngư ngoan ngoãn, không nhịn được xen vào: "Để tôi nhắc nhở một chút, hai người là hộ khẩu đen, nếu gây chuyện bị bắt đi thì tôi cũng không bảo vệ được hai người."

"Hơn nữa, hai người còn có thể bị bắt đi nhốt lại để làm thí nghiệm, cả đời không thể gặp lại gia đình." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Đợi hai người tìm được nhà rồi thì muốn làm gì cũng được, nhưng ở đây xin hãy khiêm tốn một chút được không?”

Tiểu Ngư rùng mình một cái, sau đó nhẹ nhàng kéo tay anh trai: "... Nghe lời Cửu Cửu."

Nghe lời Cửu Cửu mới không bị bắt, mới có kẹo que và kem để ăn.

Lăng Dư nheo mắt nhìn Diệp Cửu Cửu, hình như đang phân biệt lời nói này của cô là thật hay giả, hồi lâu sau mới thu hồi tâm mắt, không nói thêm gì nữa.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 179



Diệp Cửu Cửu thấy anh không nói gì nữa, đoán rằng anh đã đồng ý, vì vậy cô đặt một vài phần rong biển trộn mới làm, cùng sò huyết hấp trứng vào đĩa, sau đó đưa cho anh: "Đây là đồ ăn của ba bàn khách mới đến, mỗi bàn một phần, cảm ơn."

Lăng Dư: ....

Thực sự coi anh là nhân viên tạp vụ rồi?

Tiểu Ngư không hiểu gì nhìn anh trai có thể bưng nhiều món ăn cùng một lúc, kích động võ tay: "Anh trai lợi hại nhất."

"Đúng vậy, anh trai em lợi hại nhất." Diệp Cửu Cửu cũng không tiếc lời khen ngợi: "Vất vả rồi."

Bị khen, Lăng Dư khẽ nhướng mày: '....

Thôi được, coi như là vì cô đã cưu mang em gái anh, anh sẽ giúp cô lần này.

Diệp Cửu Cửu cười cười nhìn Lăng Dư bưng đồ ăn đi ra ngoài, mỹ nhân ngư cũng rất dễ dỗ dành.

Khi Lăng Dư đi ra, Cao Viễn vẫn còn ngây người ở đó: "Sao lại là con trai? Tôi đang mơ phải không?”

TBC

Lý Lâm cắt ngang lời tự an ủi của hắn ta: "Anh không mơ, chính là con trai, anh ta còn có yết hầu."

Cao Viễn vẫn không tin: "Khuôn mặt đó cũng không giống con trai."

Lý Lâm: "Thực ra nhìn kỹ khuôn mặt đó cũng là con trai, chỉ là quá đẹp, cộng thêm tóc dài nên anh vô thức bỏ qua nhiều chỉ tiết."

'Anh đừng nghĩ nhiêu nữa, giống như rất nhiều người tóc ngắn n.g.ự.c lép cũng không nhất định là con trai, thế giới này kỳ diệu như vậy."

Cao Viễn: "... Không hề an ủi được tôi."

"Ôi trời ơi, tôi lại thất tình rồi."

Khách ở các bàn khác cũng phát hiện ra Lăng Dư có dung mạo xuất sắc, đặc biệt là khách nữ càng nhìn anh không chớp mắt, hận không thể xông thẳng lên l*t s*ch anh.

Chu Chu cũng rất động lòng, tìm một cái cớ gọi Lăng Dư đang chuẩn bị đi tới: "Anh đẹp trai, tôi muốn gọi thêm món."

Lăng Dư nhìn cô ta: 'Gì?'

Giọng nói này cũng hay quá đi, trong trẻo thanh mát nhưng lại bí ẩn quyến rũ như biển cả. Dù đã nghe qua rất nhiều giọng nói hay nhưng Chu Chu vẫn không nhịn được mà say đắm, thật quyến rũiI

“Anh đẹp trai, tôi muốn gọi thêm một phần sushi trứng cá chuồn cá ngừ.' Chu Chu thu lại biểu cảm, sợ làm anh chàng đẹp trai này sợ: "Anh mới đến à? Em thấy anh thật đẹp trai, ngoại hình cũng rất tốt, đặc biệt thích hợp để làm diễn viên, em giới thiệu anh đến một công ty giải trí rất nổi tiếng nhé. Chúng ta trao đổi số điện thoại, khi nào liên lạc xong sẽ gọi điện cho anh?”

“Anh đẹp trai, em cũng quen một người quản lý người mẫu rất giỏi, chúng ta cũng kết bạn nhé." Khách nữ ở bàn khác cũng tiến lại gần.

"Công ty chúng tôi đang tìm người đại diện hình ảnh, tôi thấy anh rất phù hợp, chúng ta trao đổi thông tin liên lạc để nói chuyện thêm..."

Lăng Dư cau mày nhìn đám người giống như cá cầu hôn này, quay người nhanh chóng chạy trốn vào bếp, anh sợ mình không nhịn được mà xé nát họ.

Diệp Cửu Cửu trong nhà không để ý đến Lăng Dư đang không vui, cô đang nghiêm túc cuộn sushi, Tiểu Ngư kiêng chân nằm trên quây bạc, nhìn chằm chằm vào trứng cá chuồn mặn mà, ch** n**c miếng: "Cửu Cửu, cái này là gì?"

Diệp Cửu Cửu trả lời: "Sushi trứng cá chuồn cá ngừ."

"Ăn ngon không?" Không đợi Diệp Cửu Cửu trả lời, Tiểu Ngư đã tự sắp xếp bước tiếp theo: "Em nếm thử cho chị nhé, phải ngon thì mới cho khách ăn được-.

"Được, em thử đi." Diệp Cửu Cửu lấy riêng một đĩa đưa cho Tiểu Ngư: "Nếu ngon thì nói cho chị biết."

"He he-" Tiểu Ngư đắc ý cười gian hai tiếng, sau đó không kịp chờ đợi câm lấy một miếng sushi đầy trứng cá chuồn, há miệng nhét vào, trứng cá chuồn có vị hơi mặn, mặn ngọt, lại rất dai, ăn một miếng như có vô số hạt nhỏ cùng nổ tung trong miệng, bùm bùm bùm——
 
Back
Top Bottom