Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 467: Có Thai


Trước khi rời đi, Huyên Huyên tháo trả dây chuyền và nhẫn cỏ để lại cho Hứa Khải.

Còn không quên nhắc nhở.“Khải, anh muốn làm nam nhân có tình có nghĩa thì cứ làm.

Em sẽ cho anh thời gian suy nghĩ thấu đáo, xem chúng ta có nên tiến tới hôn nhân hay không?“Em càng không thể lấy một người ngốc làm chồng.”

“Ầm” Huyên Huyên đóng sầm cửa lại, Mộc Linh Lan cười lạnh, sau đó mở miệng đáng thương nói.“Khải Khải, anh chạy đuổi theo cô ấy đi.

Là do em khiến cô ấy nổi giận.”

Hứa Khải lạnh lùng, nắm lấy sợi dây chuyền và nhẫn cỏ.

Không nói một lời bước ra khỏi thư phòng, mặc kệ Mộc Linh Lan vẫn ở bên trong.“Huyên Huyên, sao em lại trẻ con như vậy.

Tôi có cái khó của chính mình, em lại không tin tôi.”

“Lam Thiên, cậu bám theo cô ấy.

Mọi tình huống đều phải báo cho tôi biết.”

Hứa Khải thở dài lên tiếng, hắn sai sao?

Rõ ràng là cô ấy ghen tuông vô lí.

Còn trẻ con giận dỗi là bỏ đi.Lam Thiên nhận lệnh đuổi theo sau Huyên Huyên ra khỏi Hứa Gia.

Hắn cũng mắng thầm trong lòng.

Hứa Tổng là tên ngu mà.Không có bất cứ nữ nhân nào, sẽ chấp nhận vị hôn thê cũ ở lại Hứa Gia.

Hơn nữa còn lui hôn lễ.

Nếu là hắn thì cũng giống Huyên Huyên, tức giận bỏ đi..Huyên Huyên thuê một khách sạn không xa, cô chỉ muốn bỏ đi, khiến Hứa Khải biết sợ mà giữ.

Thế nhưng hắn lại không nói gì, tên đần này khiến bổn cô nương tức chết.Lam Thiên cũng thuê một phòng bên cạnh Huyên Huyên.

Qua mấy ngày này, Hứa Khải vẫn gọi cho Huyên Huyên quay trở về, kết quả ông nói gà bà nói vịt.

Hai người tức giận lại cúp máy ngang.“Oẹ.~•~•~”Huyên Huyên đang ngồi ăn bánh bao, xem phim hoạt hình.

Bỗng nhiên cơ thể run lên, cổ họng một đợt rợn rợn buồn nôn.Cô lập tức vào toilet nôn khan, đẩy ra hết cái banh bao mà cô vừa ăn.

Trong lòng Huyên Huyên nghi ngờ, cô khẽ tính ngày.“Mẹ nó!

Trễ 8 ngày.

Không lẽ mang thai với tên thần kinh ngu ngốc kia?”

Huyên Huyên muốn chắc chắn,cô liền tới phòng khám tư.

Kết quả cho thấy, cô đã mang thai hơn 1 tháng..Cô cầm tờ siêu âm về khách sạn, trong lòng loạn lên một hồi.

Sau đó quyết định gọi cho Hứa Khải lần cuối, hi vọng hắn sẽ nhận ra mình sai ở chỗ nào.Còn không, cô có sinh con ra.

Nhất định không nhận tên thần kinh đần độn kia là Ba.Giờ phút này Huyên Huyên không thể nào thoải mái được.

Cô nhận ra, mình yêu Hứa Khải rất nhiều, là yêu tới tận đáy lòng.Cô biết Mộc Linh Lan có ý đồ.

Nhưng không thể lưu lại cô ta, dù có thật sự đáng thương đi nữa, vẫn có cách giải quyết thích hợp kia mà.

Cô thừa nhận chính mình ghen tị, ghen tị với Mộc Linh Lan.Lúc này Hứa Khải cầm di động, ấn gọi cho Huyên Huyên lần thứ 100.

Sau vài lần chuông đổ rốt cuộc Huyên Huyên cũng bắt máy.“Huyên Huyên, em đừng trẻ con như vậy nữa.

Mau trở về đi có được hay không?”

Cô áp điện thoại vào tai mình, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.“Hứa Khải, anh đã biết mình sai chỗ nào không?

Anh đã đưa Mộc Linh Lan ra khỏi Hứa Gia chưa?”

“Huyên Huyên, em đừng vô lí ích kỉ như vậy nữa được không.

Anh thất hứa là anh sai…”

Tới lúc này cô không thể nào hòa hoãn nói chuyện cùng hắn được nữa.

Huyên Huyên thét lớn vào trong điện thoại.“Anh bị ngu sao?

Đây là lần cuối tôi gọi cho anh.

Tạm biệt…”— Tút… tút… tút…Sắc mặt Hứa Khải đen lại.

Cô ấy dám mắng hắn ngu, lại còn tắt máy ngang…“Chết tiệt…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 468: Bỏ Theo Nam Nhân Khác


Huyên Huyên sinh khí, cô tức giận trang điểm lộng lẫy, mặc đồ vô cùng gợi cảm quyến rũ.

Do chỉ mới thai kì tháng đầu, nên bụng phẳng lì không ai nhận ra cô đang có thai.Cô khẽ chạm lên bụng mình, tức giận nói:“Con ngoan, mami giúp con tìm người ba khác thông minh hơn tên ngu đần kia.

Mami đưa con đi chơi…”

Chuẩn bị sẵn sàng, Huyên Huyên vừa bước ra khỏi cửa đã bị Lam Thiên chặn lại.

Động tác của hắn nhanh như ma quỷ.Huyên Huyên căng mặt ra lên tiếng nói: “Lam Thiên, anh đi theo tôi làm gì?

Anh nên trở về thông não cho tên Hứa ngu đần kia biết, hắn sai chỗ nào.”

“Nói với hắn, tôi không trở về nữa.

Hắn không có quyền quản thúc tôi.”

“Huyên Huyên, phiền cô theo tôi trở về.”

Lam Thiên mặt không biểu tình mở miệng nói, tay giang ra chắn ngang lối đi.“Không về, tôi phải đi tìm nam nhân khác chơi đùa.

Anh cút sang một bên cho tôi…”

Huyên Huyên tức giận, đá đấm loạn trên người Lam Thiên.

Hiển nhiên hắn không hề nhúc nhích hay di chuyển lấy 1cm.Cô giận tới mức trừng mắt với Lam Thiên: “Anh có cút sang một bên không?

Anh lại đi làm việc nghe lời tên đầu heo kia…”

Lam Thiên nhịn không được mà cười.

Đây có lẽ là nữ nhân can đảm nhất, dám mắng Hứa Tổng là đầu heo, là tên ngu đần.

Cũng may hắn có tập võ từ nhỏ, thân thể cao lớn.Nhân lúc Huyên Huyên không để ý, hắn vác Huyền Huyên trên vai.

Đi ra khỏi khách sạn, nhét cô vào ghế phụ.“Xin lỗi, tôi chỉ nghe theo lệnh Hứa Tổng…”

Huyên Huyên tức giận, cô lại không tin tên Lam Thiên này không có điểm yếu.Cô nhìn Lam Thiên chuẩn vị khởi động xe, thì lập tức Huyên Huyên áp sát cơ thể quyến rũ lên người hắn.

Mùi hương ngọt ngào lan tỏa ra, cô ngọt ngào mở miệng.“Lam Thiên, có phải khi bế tôi.

Anh cảm nhận mềm và êm… thơm lắm đúng không?”

“Anh thích tôi đúng không?… nào Lam Thiên, nhìn tôi, và trả lời thành thật đi…”

Huyên Huyên lên tiếng thì thầm vào lỗ tai Lam Thiên.

Gương mặt không biểu tình của hắn, thoáng cái đã đỏ rực.

Yết hầu khô đắng lên xuống, nuốt nước bọt.Hắn quả thật là thích ngay từ đầu Huyên Huyên đi phỏng vấn.

Nhưng cô ấy là người đàn bà của Hứa Khải.

Hắn chỉ biết thích thầm mà thôi.Huyên Huyên kinh ngạc trước biểu hiện của Lam Thiên.

Ban đầu cô chỉ giởn cho vui, ai ngờ tên ít nói lầm lì này lại thích mình thật.“Lam Thiên, anh không nói… có nghĩa là nhận đúng không…?

Nếu tôi nói cho Hứa Khải biết, trợ lý thân cận của mình…”

“Lại thích nữ nhân của hắn, không biết hắn sẽ ra sao nhỉ…”

Huyên Huyên vừa nói, vừa nghịch sợi tóc của mình.

Lam Thiên giật mình lên tiếng.“Huyên Huyên, xin cô đừng nói cho Hứa Tổng biết…

Tôi sẽ không làm điều gì có lỗi với cô và Hứa Tổng.”

Cô không ngờ rằng tên Lam Thiên này lại dễ dàng nhận định.

Quả thật là dễ thương, đây cũng là cơ hội cho cô dạy cho Hứa Khải một bài học “Giao trứng cho ác”“Muốn tôi không nói cho hắn biết cũng được, nhưng anh phải theo tôi ra nước ngoài.

Tôi tin dưới tác phong của anh…”

“Chắc chắn Hứa Khải không bao giờ tìm ra.

Lam Thiên, anh không còn sự lựa chọn nào khác nữa đâu.”

Lam Thiên: “…….”

Tại sao hắn lại thích nữ nhân nguy hiểm như thế này chứ?

Lúc này hắn không còn đường lui nữa rồi.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 469: Chọc Tức Hứa Khải


Lam Thiên bị Huyên Huyên áp đảo tới không còn đường lui.

Hắn nhìn Huyên Huyên với ánh mắt thập phần phức tạp, để cho Hứa Tổng biết.

Chắc chắn anh ta sẽ đập gãy chân hắn mất.“Được, tôi đưa cô ra nước ngoài.”

Nhưng biết phải làm sao, hắn bất đắc dĩ phải đồng ý.Hơn nữa Hứa Khải không thể biết hắn đem dấu Huyên Huyên ở phương trời nào.Vậy là 2 tuần nữa trôi qua, lúc này Huyên Huyên và Lam Thiên đang ở sân bay quốc tế.

Họ quyết định sang Mỹ rong chơi.Nhưng lúc này Hứa Khải thì khác.

Đã hai tuần Huyên Huyên không trở về, Mộc Linh Lan lại quấn lấy hắn.

Khiến cho hắn bực bội không ít.Hơn nữa, hắn lại không liên lạc được cho Huyên Huyên và Lam Thiên.

Công việc ở công ty dồn lên đầu hắn, khiến hắn không có cơ hội đi tìm Huyên Huyên.Bỗng Nhiên điện thoại của hắn rung lên.

Hứa Khải mừng vội, mở tin nhắn ra xem.

Nhưng hắn không vui vẻ được lâu, sắc mặt liền đen lại như muốn giết người.Trong tin nhắn có ghi rất rõ ràng, hơn nữa còn chụp hình Lam Thiên cùng Huyên Huyên ở sân bay quốc tế.“Hứa Khải đây là lần cuối em nhắn tin cho anh, anh còn chưa nhận ra mình sai ở chỗ nào.

Em đành mang Lam Thiên theo ra nước ngoài.”

“Chắc anh không biết, Lam Thiên luôn thích em nhỉ.

Cho anh hối hận chết luôn.”

“Cái gì?”

Hứa Khải cả kinh, ném điện thoại vào tường.

Gương mặt cực phẩm đen lại, vặn vẹo.

Hàm răng nghiến lại hét lên.“Giỏi lắm Lam Thiên, cậu lại cả gan thích nữ nhân của tôi.

Gan cậu lớn bằng trời dám dẫn cô ấy bỏ trốn.”

“Đừng để Hứa Khải này bắt được cậu.

Tôi sẽ đánh chết cậu…~~hừm~~”Hứa Khải rống giận, tiếp tục lấy điện thoại quản gia để cho gọi hai người.

Nhưng kết quả.

Vẫn không liên lạc được.“Tạch – Rầm” Chiếc điện thoại thứ 2 thành công nát ngay góc tường.Quản Gia: “…….”

“Hứa Tổng…

đó là điện thoại của…”

“Câm miệng!”

Hứa Khải giận dữ gầm lên.Quản Gia run rẫy không dám nói hết câu.

Tiền lương thì không tăng cho ông, vậy mà còn đập điện thoại của ông.

Vô lí… hết sức vô lí…

Điện thoại không có lỗi a…”

“Mau thu xếp đưa Mộc Linh Lan ra khỏi Hứa gia.

Ông tìm nơi ở khác cho cô ta tới khi sinh nở.”

“Tôi không muốn nhìn thấy mặt cô ta nữa.”

Hắn xoa xoa mi tâm giao phó trách nhiệm cho quản gia.

Hắn chỉ nghĩ đơn giản nhưng không ngờ sự việc lại diễn ra tới bước đường cùng.Bây giờ hắn biết tìm Huyên Huyên và tên Lam Thiên khốn kiếp kia ở phương trời nào đây.Quả thật đây là tự lấy đá đập chân mình mà.

Thông minh cả đời lại ngu ngốc một giờ.Hứa Khải tự dằn vặt mình, lúc này tâm trí hắn loạn lên một hồi.

Miệng lẩm bẩm…“Huyên Huyên, em dám cùng hắn trốn tôi.

Em giỏi lắm, tôi bắt được em…

Tôi sẽ trói em ở bên cạnh tôi suốt đời.”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 470: Hứa Nguyệt - Hứa Thần


5 năm sau.

Tại sân bay quốc tế.Huyên Huyên nắm tay hai đứa nhỏ 1 trai một gái .

Thời gian 5 năm cô cùng hai đứa nhỏ rong chơi tiêu dao với Lam Thiên cũng đủ.Bây giờ tới lúc quay trở về xem, tên Hứa Khải kia đã nhận ra lỗi lầm của mình hay chưa.

Cũng phải nhắc qua, thời gian này Lam Thiên và Huyên Huyên không hề xảy ra quan hệ nào hết.Hắn luôn là người âm thầm quan tâm chăm sóc 3 mẹ con cô.

Huyên Huyên mang thai con của Hứa Khải, thành công sinh đôi.

Bé gái chào đời đầu tiên lúc trời vừa tối.Cô đặt cho cái tên là Hứa Nguyệt.

Bé trai ra sau, lấy tên Hứa Thần.

Tuy hai đứa nhóc chỉ mới 4 tuổi nhưng tư duy không khác gì hai ông cụ non.Hứa Nguyệt đung đưa tay của Huyên Huyên, cất tiếng vô cùng dễ thương nói :” Mami, không phải Chú Thiên sẽ tới đón chúng ta sao.

Bây giờ vẫn chưa thấy tới.Hứa Thần lườm chị gái mình, đô đô miệng nhỏ phản ứng lại.“Chị thì biết cái gì, chắc chắn Chú Thiên đang mua đồ chơi cho hai chúng ta.”

“Mami, tại sao phải về gặp Daddy ngốc nghếch đó.

A Thần thấy Chú Thiên rất tốt còn vô cùng thông minh.”

Huyên Huyên đỡ trán với hai đứa nhỏ, lúc nào cũng cố gắng gán ghép cô với Lam Thiên.

Không biết tên đó cho Hứa Thần ăn bùa mê thuốc lú gì.Hứa Nguyệt không phục, đẩy em trai mình ra.

Mặt đáng yêu phồng má trợn mắt.“Tiểu Thần biết cái gì, Mami nói Daddy vô cùng giàu có và đẹp trai.

Thông Minh không bằng giàu có.”

“Gặp Daddy chúng ta muốn bao nhiêu đồ chơi chẳng được.”

Hứa Nguyệt nắm bàn tay nhỏ xinh, gõ lên đầu Hứa Thần.“Chị nói phải nha ~~ Phải đi gặp Daddy giàu có… ha ha.”

Hứa Thần vừa khóc vừa cười xoa xoa đầu của mình.Từ xa Lam Thiên lấy 3 mẹ con đang nói chuyện rôm rả, hắn tự vả mặt mình.

Nếu hắn mà thông minh, thì làm sao có thể bị Huyên Huyên de dọa xỏ mũi dắt đi ra tới tận nước ngoài.Bây giờ trở về thì hay rồi, Hứa Khải nhất định phanh thây hắn ra.

Số hắn tận rồi, ông trời thật biết hành hắn mà…Mắt thấy Lam Thiên tới gần, Huyên Huyên vẫy vẫy tay lên tiếng.“Lam Thiên, ở nơi này…”

Hai đứa nhỏ lễ phép lên tiếng: “Chú Thiên, Chú Thiên…”

Lam Thiên tiến lại xoa xoa đầu Hứa Nguyệt và Hứa Thần vô cùng trìu mến nói.“Hai đứa có mệt không?

Tắc đường nên chú tới hơi muộn.”

Hai đứa bé ngoan ngoãn lắc đầu.

Huyên Huyên thở ra, hai đứa này thấy Lam Thiên thì lập tức ngoan ngoãn không ồn, không nháo.“Lam Thiên, phiền anh đưa hai đứa tới khách sạn nghỉ ngơi trước.

Tôi còn có việc.”

“Được.”

Lam Thiên lập tức đồng ý, hắn không cần hỏi cũng biết Huyên Huyên bận việc gì.Hắn nhanh chóng dắt Hứa Nguyệt và Hứa Thần rời đi trước.

Dọc đường Hứa Thần đô đô miệng nói không ngừng.“Chú Thiên, Mami đi gặp Daddy giàu có ngu ngốc…”

“Tiểu Thần, phải gọi là Daddy giàu có đẹp trai.

Ngu ngốc mới dễ lấy tiền.”

Hứa Nguyệt nhanh chóng sửa lời em trai mình.Lam Thiên: “……..”

Tạ ơn trời, hắn không phải người ba xấu số của hai đứa trẻ này.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 471: Đột Nhập Hứa Gia


Lúc này trời đã tối, Hứa Khải trằn trọc không thể nào ngủ được.

Từ khi Huyên Huyên cùng tên Lam Thiên đó trốn hắn mà đi.Không có đêm nào hắn có thể ngủ được, 5 năm không một giấc ngủ trọn vẹn.

Hắn nghiện cô mất rồi, cứ hễ nhắm mắt lại nghĩ tới gương mặt xinh đẹp kiều mị hiện lên rõ mồn một.Hắn cũng không còn bất cứ liên hệ gì với Mộc Gia.

Trong cơn tức giận hắn thu mua luôn Mộc Gia.Thiếu vắng đi Huyên Huyên.

Hứa Khải lấy công việc làm thú vui của hắn, dù hắn có tìm đủ mọi cách để tìm ra nơi ở của Huyên Huyên, nhưng mọi thông tin đều đứt đoạn.Tất cả đều do tên Lam Thiên chết tuyệt kia.“Huyên Huyên…

Anh sai rồi… em ác lắm… anh biết sai rồi.”

Hứa Khải đau khổ gặm nhắm nổi buồn, hối hận vô cùng.

Cảm giác này hắn rất ghét, tra tấn hắn suốt 5 năm qua.

Lam Thiên muốn giấu ai, liệu hắn còn có thể tìm ra được sao?Hễ cứ nghĩ tới cảnh Huyên Huyên dám bỏ mặc hắn đi theo tên nam nhân khác, để trừng phạt hắn.Tưởng tượng ra những lúc Huyên Huyên nằm dưới thân nam nhân khác không phải là hắn.

Thì hắn tức, giận tới phát điên lên.Nằm hay ngủ đều muốn giết chết Lam Thiên cho hả giận.

Hứa Khải nghiến răng nghiến lợi tới nỗi bật máu.Hắn nay đã 35 tuổi, vẫn không già đi chút nào.

Ngược lại hắn còn tỏa ra hàn khí thâm trầm, mị lực bắn ra khiến nữ nhân không thể cưỡng lại.5 năm hắn không hề động tới nữ nhân khác, có vài lần bị người tính kế hạ thuốc.

Hắn tự mình ngâm nước đá lạnh còn hơn phải lăn lộn cùng nữ nhân khác.Thực chất hắn chỉ cứng, mỗi khi nhớ hay nghĩ tới Huyên Huyên mà thôi.Lúc này Huyên Huyên đứng trước cổng Hứa Gia.

Cảnh vật vẫn như 5 năm trước.

Không gian tĩnh mịch tối đen.Huyên Huyên lựa chọn cách leo tường vào.

Cô muốn tận mắt nhìn xem Hứa Khải bây giờ đã ra sao…

Liệu hắn có đang sung sướng bên nữ nhân khác hay không?Trong lòng Huyên Huyên âm thầm quyết định, hắn dám lưu nữ nhân khác hoặc Mộc Linh Linh cô nhất định cắt đi thằng em của hắn.Suy nghĩ xong, Huyên Huyên lưu loát trèo qua tường.

Sau đó lấy chùm chìa khóa vạn năng bên hông ra.Loay hoay một hồi cô bất mãn lên tiếng.“Chết tiệt, không mở được… là mi cứng đầu, bắt bổn cô nương cậy cửa đó.”

Huyên Huyên nhìn ngang dọc, sau đó định cẩm hòn đá kế bên phá cửa.

Nhưng thấy không ổn, sẽ gây ra tiếng động.Bất giác trong đầu cô lóe lên tia tinh quang.

Không phải bên hông nhà bếp có cửa xổ sao?

Trực tiếp trèo vào là được..Vài phút sau Huyên Huyên thành công đột nhập vào trong nhà.

Cô dón dén bước chân nhẹ nhàng đi lên lầu.Cô một lần nữa đảo mắt quan sát phòng trước kia của mình.

Bày trí vẫn y hệt lúc trước, hơn nữa còn được quét dọn thường xuyên.Xem ra hắn vẫn luôn nhớ tới bổn cô nương…

Mộc Linh Lan cũng đã rời đi.

Huyên Huyên khẽ vặn nắm cửa bước vào phòng Hứa Khải.Lập tức nghe thấy Hứa khải rống lên.“Huyên Huyên, em trốn cho kĩ vào… tôi bắt được sẽ nhốt em lại…

Đánh gãy chân em…”

“Xem em còn dám trốn theo nam nhân khác hay không?”

Huyên Huyên: “……..”

Khó khăn nuốt nước bọt xuống… hắn là đang hù dọa bổn cô nương??
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back